Đào Tuấn Mùa xuân tháng 2 năm Mậu Dần (1038), vua Lý Thái Tông cày Tịch điền ở cửa Bố Hải. Bấy giờ, các quan tả hữu có người can rằng. “Đó là việc của nông phu, bệ hạ cần gì làm thế?”. Vua nói: “Trẫm không tự cày thì lấy gì làm xôi cúng, lấy gì cho thiên hạ noi theo?” Nói xong vua đẩy cày…Đây là đoạn được chép trong Việt sử ký về chuyện các vị vua trong lịch sử phong kiến Việt Nam mặc áo nông dân cày tịch điền đầu năm. Một lần vua cày quả là hơn ngàn chiếu dụ. Mùng 7 tết Nhâm Thìn, chủ tịch nước Trương Tấn Sang cũng sắn quần cởi áo đi đường cày đầu tiên trong lễ Tịch điền ở Đọi Sơn, Nam Hà và tái khẳng định: “Dù bất cứ hoàn cảnh nào, nông nghiệp, nông dân, nông thôn vẫn là cơ sở vững chắc, là nền tảng cho sự phát triển kinh tế, chính trị, xã hội của đất nước”.
Nhưng, thậm chí từ ngày mùng 6 Tết, ở một nơi nào đó, không cần trống
rong cờ mở, không cần cờ phướn, lễ hội, thậm chí không cả trâu bò,
những người nông dân đang kéo cày thay trâu, như lời bài hát truyền
thống của ngành nông nghiệp về một thời “đôi vai xưa kéo cày thay trâu”,
tưởng đã mãi là dĩ vãng.
Báo Tiền Phong mô tả cha con nông dân 47 tuổi Phạm Văn Kháng bừa khoảng ruộng nhỏ bằng cách buộc thừng vòng qua… bụng và dùng tay trần để kéo bừa. “Nhà tôi không có trâu. Mà trong làng cũng chẳng còn ai nuôi trâu, bò để mượn. Khoảnh ruộng thì nhỏ, thuê máy bừa vừa tốn tiền, vừa hỏng bờ, nên hai bố con làm cho tiện”- người nông dân này nói.
Những chàng trai không có máy cày và những cô con gái cũng đang ra sức kéo chiếc bừa trên ruộng cạn- có lẽ là hình ảnh manh mún điển hình của nền nông nghiệp. Và sự khốn khổ của người nông dân.
Vậy mà chính những bàn tay trần nông dân đó đã làm nên một năm mà người đứng đầu Chính phủ đã thốt lên “Nông nghiệp đã đại thắng”. Sản lượng lúa cả năm ước đạt 42 triệu tấn quy thóc. Trong khi nền kinh tế nhập siêu thì nông nghiệp tạo nguồn ngoại tệ nhờ xuất siêu. Xuất khẩu gạo năm 2011 đạt tới 7,3 triệu tấn với kim ngạch hơn 3,5 tỷ USD. Nông nghiệp, năm thứ 4 liên tiếp là điểm tựa cho cả nền kinh tế, hoặc nói không hề ngoa như TS Lê Đăng Doanh “Nông dân đã cứu đất nước 1 lần nữa”.
Báo Nông nghiệp, dẫn các nguồn Đại học Haward, Trung tâm Nghiên cứu kinh tế và chính sách Đại học Kinh tế quốc dân Hà Nội và Viện Chính sách và Chiến lược PTNT nhận định, với 1.000 đồng kích cầu nông nghiệp sẽ kích thích sản xuất 1.622 đồng và 1% GDP = 1 triệu việc làm mới- những con số cao nhất so với việc kích cầu vào những lĩnh vực khác. Không chỉ đảm bảo an ninh lương thực cho toàn xã hội mà còn góp phần hạn chế đà lạm phát, nhập siêu.
Nhưng hình ảnh những người nông dân kéo cày thay trâu, lặp đi lặp lại suốt hàng chục năm và hoàn toàn không phải là cá biệt, cũng là hình ảnh tiêu biểu cho thấy “chiến thắng của nông nghiệp” là quá nhọc nhằn khi mồ hôi của nông dân đang phải bán quá rẻ.
Tỉ trọng đầu tư cho nông nghiệp trong tổng vốn đầu tư xã hội những năm qua vừa ít vừa đang ngày càng thấp đi. Nếu như 10 năm trước, năm 2000, đầu tư cho nông nghiệp là 13,85% , thì đến năm 2005 tỷ trọng này là 7,50%, năm 2008 hạ xuống còn 6,45% và 2009, đầu tư cho nông nghiệp chỉ còn 6,26% tổng đầu tư cho xã hội. Trong năm 2011, tổng vốn đầu tư cho ngành nông nghiệp cũng chỉ đáp ứng được 40% nhu cầu. Đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) còn thê thảm hơn. Trong 10 năm qua, đầu tư FDI vào nông nghiệp chỉ chiếm khoảng 2,3% FDI cả nước.
Riêng đối với nông dân, từ 1-1 năm nay, phần diện tích vượt hạn điền bắt đầu chịu mức thuế suất mới.
Nông dân cần những vị vua mặc áo nâu cày tịch điền đầu năm. Nhưng nông dân cũng cần những chính sách mang tính chất cởi trói và nông nghiệp cần những con số thực tế, để chí ít, số lãi 30% không phải là lãi ảo, hoặc đơn giản hơn, để những chàng trai, cô gái không phải cày thay trâu.
Một lần vua cầm cày hơn ngàn lần khuyến dụ. Nhưng chỉ cầm cày để quay camera thôi thì chưa đủ.
Báo Tiền Phong mô tả cha con nông dân 47 tuổi Phạm Văn Kháng bừa khoảng ruộng nhỏ bằng cách buộc thừng vòng qua… bụng và dùng tay trần để kéo bừa. “Nhà tôi không có trâu. Mà trong làng cũng chẳng còn ai nuôi trâu, bò để mượn. Khoảnh ruộng thì nhỏ, thuê máy bừa vừa tốn tiền, vừa hỏng bờ, nên hai bố con làm cho tiện”- người nông dân này nói.
Những chàng trai không có máy cày và những cô con gái cũng đang ra sức kéo chiếc bừa trên ruộng cạn- có lẽ là hình ảnh manh mún điển hình của nền nông nghiệp. Và sự khốn khổ của người nông dân.
Vậy mà chính những bàn tay trần nông dân đó đã làm nên một năm mà người đứng đầu Chính phủ đã thốt lên “Nông nghiệp đã đại thắng”. Sản lượng lúa cả năm ước đạt 42 triệu tấn quy thóc. Trong khi nền kinh tế nhập siêu thì nông nghiệp tạo nguồn ngoại tệ nhờ xuất siêu. Xuất khẩu gạo năm 2011 đạt tới 7,3 triệu tấn với kim ngạch hơn 3,5 tỷ USD. Nông nghiệp, năm thứ 4 liên tiếp là điểm tựa cho cả nền kinh tế, hoặc nói không hề ngoa như TS Lê Đăng Doanh “Nông dân đã cứu đất nước 1 lần nữa”.
Báo Nông nghiệp, dẫn các nguồn Đại học Haward, Trung tâm Nghiên cứu kinh tế và chính sách Đại học Kinh tế quốc dân Hà Nội và Viện Chính sách và Chiến lược PTNT nhận định, với 1.000 đồng kích cầu nông nghiệp sẽ kích thích sản xuất 1.622 đồng và 1% GDP = 1 triệu việc làm mới- những con số cao nhất so với việc kích cầu vào những lĩnh vực khác. Không chỉ đảm bảo an ninh lương thực cho toàn xã hội mà còn góp phần hạn chế đà lạm phát, nhập siêu.
Nhưng hình ảnh những người nông dân kéo cày thay trâu, lặp đi lặp lại suốt hàng chục năm và hoàn toàn không phải là cá biệt, cũng là hình ảnh tiêu biểu cho thấy “chiến thắng của nông nghiệp” là quá nhọc nhằn khi mồ hôi của nông dân đang phải bán quá rẻ.
Tỉ trọng đầu tư cho nông nghiệp trong tổng vốn đầu tư xã hội những năm qua vừa ít vừa đang ngày càng thấp đi. Nếu như 10 năm trước, năm 2000, đầu tư cho nông nghiệp là 13,85% , thì đến năm 2005 tỷ trọng này là 7,50%, năm 2008 hạ xuống còn 6,45% và 2009, đầu tư cho nông nghiệp chỉ còn 6,26% tổng đầu tư cho xã hội. Trong năm 2011, tổng vốn đầu tư cho ngành nông nghiệp cũng chỉ đáp ứng được 40% nhu cầu. Đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) còn thê thảm hơn. Trong 10 năm qua, đầu tư FDI vào nông nghiệp chỉ chiếm khoảng 2,3% FDI cả nước.
Riêng đối với nông dân, từ 1-1 năm nay, phần diện tích vượt hạn điền bắt đầu chịu mức thuế suất mới.
Nông dân cần những vị vua mặc áo nâu cày tịch điền đầu năm. Nhưng nông dân cũng cần những chính sách mang tính chất cởi trói và nông nghiệp cần những con số thực tế, để chí ít, số lãi 30% không phải là lãi ảo, hoặc đơn giản hơn, để những chàng trai, cô gái không phải cày thay trâu.
Một lần vua cầm cày hơn ngàn lần khuyến dụ. Nhưng chỉ cầm cày để quay camera thôi thì chưa đủ.
Vụ việc ở Tiên Lãng (Hải Phòng): Báo Đối ngoại VEN đã “vào cuộc” từ năm 2008
Đôi lời: Một bất ngờ khi độc giả phát hiện và cho
biết loạt phóng sự từ năm 2008. Không cầm được nước mắt khi thấy tấm
hình Đoàn Văn Vươn áo quần xốc xếch đứng bên khu đầm nuôi tôm từ dạo đó.
Nhiều dấu hỏi muốn gửi tới những người cầm quyền từng hoàn toàn dựa vào nông dân để cướp được chính quyền.
Nhưng bữa nay chỉ xin hỏi 3 cơ quan quản lý báo chí (Ban Tuyên giáo, Bộ 4T, Bộ Công an), các vị thường soi xét những bài viết, tờ báo đưa tin “không lợi” cho đảng, nhà nước, cả cá nhân người lãnh đạo, rồi đưa ra hình thức kỷ luật, phạt, bỏ tù. Thế nhưng có (dám/muốn) phạt những tờ báo to quyền, lắm tiền nhưng chỉ lớn giọng lúc đầu khi người dân phạm luật, còn tới lúc vỡ chuyện hé lộ tội trạng của người trong chính quyền thì im re, thậm chí còn lờ đi cả văn bản chỉ đạo của Thủ tướng? Đó là các báo Nhân dân, Công an nhân dân, Công an TP Hồ Chí Minh, v.v..? Và đặc biệt là có khen thưởng những nhà báo, tờ báo đã dũng cảm, công phu cảnh báo sớm và vạch trần tội trạng người trong chính quyền từ nhiều năm trước, trong một vụ việc “nhạy cảm” hiếm có kiểu này?
Giá như từ ngày đó các vị được đọc bài này, hoặc đọc mà không bỏ qua, thì (biết đâu) đâu có tấn thảm kịch cho đại gia đình Đoàn Văn Vươn và cả 6 chiến sĩ bộ đội, công an, đâu có cái hậu quả rất có thể mang tới nguy cơ khó tưởng tượng cho chế độ như ngày hôm nay.
Vietnam Economic News (VEN)
(VEN) – Những ngày gần đây, dư luận đặc biệt quan tâm đến vụ việc diễn ra ở huyện Tiên Lãng (Hải Phòng) ngày 5/1/2012. Vụ việc chống lại người thi hành công vụ lực lượng cưỡng chế thuộc khu vực Cống Rộc, xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng diễn ra làm 6 cán bộ, chiến sĩ công an, bộ đội bị thương.
Nhiều dấu hỏi muốn gửi tới những người cầm quyền từng hoàn toàn dựa vào nông dân để cướp được chính quyền.
Nhưng bữa nay chỉ xin hỏi 3 cơ quan quản lý báo chí (Ban Tuyên giáo, Bộ 4T, Bộ Công an), các vị thường soi xét những bài viết, tờ báo đưa tin “không lợi” cho đảng, nhà nước, cả cá nhân người lãnh đạo, rồi đưa ra hình thức kỷ luật, phạt, bỏ tù. Thế nhưng có (dám/muốn) phạt những tờ báo to quyền, lắm tiền nhưng chỉ lớn giọng lúc đầu khi người dân phạm luật, còn tới lúc vỡ chuyện hé lộ tội trạng của người trong chính quyền thì im re, thậm chí còn lờ đi cả văn bản chỉ đạo của Thủ tướng? Đó là các báo Nhân dân, Công an nhân dân, Công an TP Hồ Chí Minh, v.v..? Và đặc biệt là có khen thưởng những nhà báo, tờ báo đã dũng cảm, công phu cảnh báo sớm và vạch trần tội trạng người trong chính quyền từ nhiều năm trước, trong một vụ việc “nhạy cảm” hiếm có kiểu này?
Giá như từ ngày đó các vị được đọc bài này, hoặc đọc mà không bỏ qua, thì (biết đâu) đâu có tấn thảm kịch cho đại gia đình Đoàn Văn Vươn và cả 6 chiến sĩ bộ đội, công an, đâu có cái hậu quả rất có thể mang tới nguy cơ khó tưởng tượng cho chế độ như ngày hôm nay.
Vietnam Economic News (VEN)
Vụ việc ở Tiên Lãng (Hải Phòng):
Báo Đối ngoại VEN đã “vào cuộc” từ năm 2008
Cập nhật lúc: 10:10 17/01/2012(VEN) – Những ngày gần đây, dư luận đặc biệt quan tâm đến vụ việc diễn ra ở huyện Tiên Lãng (Hải Phòng) ngày 5/1/2012. Vụ việc chống lại người thi hành công vụ lực lượng cưỡng chế thuộc khu vực Cống Rộc, xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng diễn ra làm 6 cán bộ, chiến sĩ công an, bộ đội bị thương.
Đã có nhiều luồng thông tin khác nhau
về sự việc nhưng chủ yếu là những thông tin diễn ra sau ngày 5/1 hoặc
một số vấn đề ngay trước đó mà chưa có dịp tiếp cận với những gì đã có
từ nhiều năm trước – khi Cống Rộc còn là “nỗi kinh hoàng” của người dân
Tiên Lãng.
Dẫu vậy, bằng nhiều nguồn khác nhau, bản chất của sự việc dần được nêu ra tường tận.
.
Báo đối ngoại Vietnam Economic News
(VEN) (Bộ Công Thương) ngay từ năm 2008, báo đã có loạt bài phóng sự
“Cống Rộc – Thách thức không đến từ biển”. Trên cơ sở đơn thư khiếu nại
khẩn thiết của người dân, Tòa soạn đã cử phóng viên về “ba chung” tại
Cống Rộc và nghiêm túc nghiên cứu hồ sơ, thực hiện chặt chẽ các quy
trình trước khi cho đăng trên ấn phẩm Kinh tế Việt Nam, sau đó đăng lại
trên trang điện tử http://www.ven.vn – thuộc Báo Đối ngoại Vietnam Economic News.
.
Tổng Biên tập Báo Đối ngoại VEN – cho
biết: “Dù đã gần 4 năm, nhưng vẫn nhớ rất rõ vì đã phải xem xét kỹ càng
hồ sơ vụ việc tới từng chi tiết trước khi duyệt đăng những bài này”.
.
Đúng ra, loạt phóng sự này ban đầu gồm
6 kỳ. Tuy nhiên, do là tuần báo và theo đề nghị của Ban biên tập nên
sau đó tác giả loạt phóng sự này đã rút thành 3 kỳ.
.
Để có tài liệu và hình ảnh cho loạt
phóng sự, phóng viên đã phải nhiều lần tới Vinh Quang cùng sống, ăn, ngủ
những người dân giữa đầm nuôi tôm (khu vực mới bị cưỡng chế). Trong lần
nghỉ lại giữa đầm tôm này, phóng viên đã có lúc phải cùng người dân
thức trắng đêm do muỗi và mưa to bất ngờ ập đến. Cũng trong các chuyến
công tác, phóng viên không ít lần phải giấu đi những giọt nước mắt khi
nghe câu chuyện về quá trình lấn biển của ông Vươn cũng như chứng kiến
tận mắt nỗi vất vả, khó khăn của những người dân nơi đây.
.
Thể theo nguyện vọng của đông đảo bạn
đọc và nhằm cung cấp thêm thông tin liên quan đến “sự kiện 5/1/2012” ở
Hải Phòng, Tòa soạn xin đăng tải lại 3 kỳ “Cống Rộc – Thách thức không
đến từ biển” đã xuất bản trên ấn phẩm Kinh tế Việt Nam số 30 (ra ngày
22/7/2008), số 31 (ra ngày 29/7/2008), số 32 (ra ngày 5/8/2008) trên
trang tin điện tử http://www.ven.vn./.
.
Ngày 5/1/2012, khi hơn 100 cảnh sát, bộ đội cưỡng chế, thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn, một số người đã gài mìn tự chế trong vườn, cầm súng hoa cải chống lại. Bốn cảnh sát và hai cán bộ huyện đội bị thương. Ngày 10/1, 4 bị can gồm: Đoàn Văn Quý (46 tuổi), Đoàn Văn Vươn (49 tuổi), Đoàn Văn Sịnh (55 tuổi) và Đoàn Văn Vệ (38 tuổi) bị khởi tố, bắt tạm giam về tội giết người. Phạm Thị Báu (tức Hiền, vợ ông Quý) và Nguyễn Thị Thương (vợ ông Vươn) bị khởi tố về tội chống người thi hành công vụ, song được tại ngoại và cho áp dụng biện pháp ngăn chặn là cấm đi khỏi nơi cư trú. |
.
Chí Trung
——————–
Cống Rộc – Thách thức không đến từ biển
Cập nhật lúc: 09:40 22/07/2008
(VEN) – Ôm theo gần 2kg đơn thư,
tài liệu cầu cứu của những người dân ven biển huyện Tiên Lãng, chúng
tôi đến Hải Phòng đúng ngày trời đổ mưa lớn đầu mùa. Vượt qua những
quãng đường đất đá dưới cơn mưa tầm tã, cuối cùng chúng tôi cũng đã đến
và biết được câu chuyện cảm động của những người “mở đất” và việc một số
cá nhân ở huyện Tiên Lãng đang bất chấp quy định của pháp luật và đạo
lý, muốn biến hàng trăm ha đất cùng hàng chục tỷ đồng của những người
dân nơi đây thành việc của… “biển”.
Kỳ I: Người mang tên Vươn và hàng trăm ha đất ở Tiên Lãng đã “vươn” ra biển như thế nào?
.
Theo tài liệu của UBND huyện Tiên
Lãng, thì hơn 100ha đất bồi thuộc khu vực bãi triều ven biển (ngoài đê)
thuộc khu vực cống Rộc (xã Vinh Quang, Tiên Lãng)
trước đây là nơi “đầu sóng ngọn gió”, mênh mông nước biển, thường xuyên
đe dọa đến sự an nguy của những người dân địa phương. Mặc dù ở đây có
một con đê chắn sóng quốc gia, nhưng do phía ngoài đê trống trải nên mỗi
lần gió Nam mạnh cũng làm đê sạt lở, chưa nói khi mùa bão lũ đến. Người
dân nơi này không ít lần chứng kiến cảnh vỡ đê và thường đi sơ tán mỗi
khi nghe tin bão về.
.
Ông Mai Công Chính – 82 tuổi, nguyên
cán bộ Sở Thuỷ sản Hải Phòng – kể: “Đã bao nhiêu năm gia đình tôi ở đây
nên biết rất rõ nỗi cơ cực do sóng biển đe dọa. Trước đây phía Nam cống
Rộc này rất đáng sợ. Chỗ nhà tôi từng bị nước biển tràn vào và chịu cảnh
ngập lụt không biết bao nhiêu lần”. Còn ông Phạm Văn Danh – 79 tuổi,
nguyên Bí thư Đảng uỷ xã Vinh Quang, nguyên Thường vụ huyện uỷ Tiên Lãng
– thì cho biết: “Cống Rộc khi trước kinh hãi lắm, nước biển mênh mông.
Không ai dám nghĩ có ngày ở đó được yên ổn chứ nói gì đến việc bỏ công
sức ra đầu tư để sản xuất đâu”. Ông Danh còn kể: Khi nghe tin anh Vươn
tuyên bố nhận làm ở khu cống Rộc, ông Đinh Quang Hiên – người nhiều năm
đầu tư khai thác vùng ven biển ở Tiền Hải (Thái Bình) và phía Bắc xã
Vinh Quang – thách đố: “Nếu thằng Vươn làm thành công tôi sẽ mất với nó
một chiếc xe máy đẹp”. Đó là câu chuyện diễn ra cách nay đã hơn 15 năm.
.
Còn ngày nay, đứng trên đê quốc gia
nhìn ra biển, bất cứ ai cũng có thể nhận ra những đầm nuôi trồng thuỷ
sản đã được hình thành vững chắc, ổn định với diện tích rộng hàng trăm
ha. Ông Chính bảo: “Nhờ có việc đầu tư công sức và hàng chục tỷ đồng của
anh Vươn và những hộ dân nên tuyến đê biển này đã thực sự an toàn,
người dân trong vùng được yên tâm sinh sống”. Còn để chỉnh trị vùng ven
biển này, ông Chính khẳng định: “Quá trình anh Vươn làm ở đây, những con
đê bảo vệ cũng vỡ nhiều lần. Có khi đắp sáng, chiều vỡ, đắp tối thì
sáng hôm sau vỡ. Việc làm bấy giờ của anh ấy ví như con dã tràng xe cát.
Bây giờ không thể nào nói hết công lao của anh ấy”. Ông Danh tiếp lời:
“Nhiều người gàn lắm. Tôi cũng ngăn cản. Không ai ngờ là anh ấy làm được
đâu. Anh Vươn như đi cải tạo 6-7 năm trời. Cả gia đình anh ấy cũng lao
đao, khổ theo. Ngay đứa con gái đầu lòng của anh ấy cũng chết ở ngoài
đó”… Những người dân ở Tiên Lãng vẫn kể cho nhau nghe câu chuyện này mỗi
khi nhớ về quá trình lấn biển ở vùng cống Rộc. Còn với “người trong
cuộc” Đoàn Văn Vươn thì sao?
.
Sinh ra trong một gia đình có truyền
thống cách mạng ở xã Bắc Hưng (Tiên Lãng), định mệnh đã gắn cuộc đời của
ông với biển khơi, như chính cái tên “Vươn” cùng bao khát vọng chinh
phục biển – điều mà cha ông – một cán bộ đảng lâu năm – mong muốn. Sau
khi rời quân ngũ năm 1986, chàng thanh niên Đoàn Văn Vươn trở về địa
phương với quyết tâm tìm cách chế ngự thiên nhiên, biến nỗi kinh hoàng
của biển khơi thành tiềm năng phục vụ con người.
.
.
Đã không ít
người hồ nghi và coi việc làm của Vươn khi ấy chỉ là sự ngông cuồng của
tuổi trẻ. Ông Vươn kể: “Sau khi nghiên cứu địa hình, tôi cho rằng nếu
làm được, thì khu vực ấy (cống Rộc) không những sẽ mang lại hiệu quả
kinh tế mà còn có ý nghĩa xã hội lớn. Do đó, tôi đã lập luận chứng kinh
tế kỹ thuật và huy động mọi nguồn lực để tiến hành cắt dòng chảy, từng
bước khoanh vùng đắp đập ngăn nước”.
.
Hơn nửa năm
trời, người ta chứng kiến hơn 750 nhân công cùng 13 tàu, xe cơ giới ngày
đêm vật lộn với sóng biển ở cống Rộc. Ước tính đã có trên 23.000m3
đất đá được chuyển từ Thuỷ Nguyên (Hải Phòng) và trong vùng đổ xuống
biển. Từ năm 1994-1998 hàng ngàn cây giống đã được ông bỏ công sức
chuyển từ đất liền ra trồng, nhưng tất cả đều bị sóng biển cuốn trôi.
Không nản chí, ông tiếp tục nghiên cứu và từng bước kiên trì để tạo nên
hàng rào chắn sóng bằng hàng chục tấn đất đá, cùng khoảng 140 tấn xi
măng để xây kè và hàng nghìn cây bần, vẹt. Để rồi, máu cùng nước mắt có
ngày được đền công: dòng chảy phía ngoài cống Rộc chuyển hướng, chân đê
từ chỗ sâu 1,65m (cốt âm) được nâng lên cốt dương và hàng chục ha đất
bồi cùng 60ha rừng vẹt ngăn sóng hình thành. Thành công từ việc trồng
rừng chắn sóng của ông Vươn còn được các chuyên gia Nhật Bản đến tìm
hiểu, nghiên cứu.
.
Nam cống Rộc
được chế ngự đã giúp cho hàng trăm ha đất ven biển ở Tiên Lãng được bồi
đắp mạnh hơn, tuyến đê biển được đẩy lùi vào hàng chục nghìn mét và trở
nên vững chãi. Cảm khái trước tâm huyết và công sức của con người dũng
cảm dám đối đầu với thiên nhiên, tết năm 1994, người con cao tuổi nhất
bấy giờ của làng Chùa (Vinh Quang) đã đem pháo ra cống Rộc đốt và nói:
“Việc làm của anh Vươn đã làm thay đổi cuộc sống của người dân Vinh
Quang. Con cháu chúng tôi sẽ phải ghi nhớ công ơn này. Và nếu được, tôi
đề nghị phải đắp tượng anh Vươn”.
.
Tuy nhiên, để
biến ước mơ thành hiện thực, ông Vươn đã phải chấp nhận chuyển cả gia
đình đến sống chung với bão lũ; và để có vốn, ông đã phải bán những tài
sản có giá trị của gia đình, vay lãi ngân hàng, huy động người thân vào
công việc lấn biển và việc ông mất đi cô con gái đầu lòng cho biển cống
Rộc.
Sự nỗ lực góp
phần chỉnh trị dòng chảy, giữ an toàn cho tuyến đê biển và tạo nên
những đầm nuôi trồng thuỷ sản như hiện nay của ông Vươn là cả một quãng
thời gian dài với bao công sức, tiền của. Những ngày đầu năm 2008, ông
vẫn tiếp tục đầu tư hơn 100 triệu đồng để kè đá cho đầm tôm. Cùng với
ông Vươn, ở Tiên Lãng hiện còn nhiều hộ gia đình đang sử dụng đất bồi
ven biển để nuôi trồng thuỷ sản, trong đó có không ít những người như
ông Vươn. Điều muốn nói ở đây là họ đã và đang đối mặt với những thách
thức mới, không những từ biển mà còn từ những việc làm không tuân thủ
pháp luật, thiếu tình người của một số người có trách nhiệm ở Tiên
Lãng./.
.
Đón đọc kỳ II: Những việc làm ngẫu hứng khiến lòng người nổi sóng
.
Chí Trung
——————-
Cống Rộc đang “độc” vì ai?
Cập nhật lúc: 09:46 29/07/2008
VEN) – Là người có công trong
việc mở mang diện tích đất bồi ven biển và có luận chứng kinh tế, hồ sơ
về thuỷ lợi, nên ngày 4/10/1993, UBND huyện Tiên Lãng đã có Quyết định
số 447/QĐ-UB giao 21ha bãi bồi ven biển thuộc xã Vinh Quang (cống Rộc)
cho ông Đoàn Văn Vươn sử dụng vào mục đích nuôi trồng và khai thác thuỷ
sản.
Kỳ II: Cống Rộc – Thách thức không đến từ biển
.
.
Ngày
1/12/2007, ông Vươn nhận được Thông báo số 225/TB-UBND của UBND huyện
Tiên Lãng về việc dừng đầu tư vùng nuôi trồng thuỷ sản với lý do thời
hạn giao đất ghi 14 năm đã hết. Tiếp đó, ngày 23/4/2008 UBND huyện Tiên
Lãng lại có Quyết định số 460/QĐ-UB về việc thu hồi và yêu cầu phải bàn
giao lại toàn bộ 21ha đất đang sử dụng cùng các công trình có trên đất
cho xã Vinh Quang quản lý trong thời gian… 15 ngày.
.
Điều đáng nói là, theo đề án và luận
chứng kinh tế kỹ thuật mà ông Vươn cung cấp thì thời gian ông đăng ký
nhận đầu tư 21ha đất bồi là 30 năm. Đặc biệt, theo quy định của pháp
luật thì, đối với loại đất bãi triều ven biển và đất mặt nước ven biển
(ngoài đê) là đối tượng được khuyến khích đầu tư sử dụng và được Nhà
nước hỗ trợ. Nội dung này được thể hiện khá rõ trong Luật Đất đai, Quyết
định số 327-CT, ngày 15/9/1992 của Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng (nay là
Thủ tướng Chính phủ), Nghị định 181/2004/NĐ-CP của Chính phủ, Thông tư
số 01/2005/TT-BTNMT của Bộ Tài nguyên và Môi trường và tại Quyết định số
567/QĐ-UB, ngày 22/4/1992 của UBND TP. Hải Phòng. Cụ thể, tại khoản 1,
Điều 67 Luật Đất đai năm 2003 ghi “Thời hạn giao đất, cho thuê đất được
tính từ ngày giao đất, cho thuê đất của cơ quan nhà nước có thẩm quyền;
trường hợp đất được Nhà nước giao, cho thuê trước ngày 15/10/1993 thì
thời hạn giao đất, cho thuê đất được tính từ ngày 15/10/1993”. Tại điểm
3, mục I, Thông tư số 01/2005/TT-BTNMT, ngày 13/4/2005 của Bộ Tài nguyên
– Môi trường cũng đã hướng dẫn cụ thể về điều này.
.
Chưa cần dẫn chiếu các văn bản khác
cũng có thể thấy Quyết định 460/QĐ-UB, ngày 23/4/2008 của UBND huyện
Tiên Lãng là trái với tinh thần của pháp luật hiện hành về thời hạn giao
đất. Chưa hết, tại Điều II quyết định này, UBND huyện Tiên Lãng còn
giao Phòng Tài nguyên và Môi trường và UBND xã Vinh Quang làm thủ tục
thu hồi đất cùng toàn bộ công trình có trên đất, mà không bồi thường gì
(!). Điều này là không đúng với quy định. Bởi, tại Điều 9 Quyết định số
327-CT ghi “Đối với các dự án sử dụng bãi bồi, đất trống ven biển, mặt
nước nuôi trồng thuỷ sản có quy mô khoảng 700ha, ngang mức dân một xã,
mỗi hộ gia đình được giao một số đất để nuôi tôm, cua, rau câu và 700m2
đất để làm vườn. Nhà nước đầu tư hỗ trợ xây dựng cơ sở hạ tầng theo
nguyên tắc hoàn vốn bằng khấu hao. Việc xây dựng công trình nội đồng,
nuôi trồng thuỷ sản do hộ gia đình đầu tư bằng vốn tự có hoặc vay vốn
ngân hàng. Các bãi bồi, mặt nước nhỏ dưới 700ha do địa phương đầu tư
hoặc giao cho các hộ tự làm”. Căn cứ vào nội dung của quyết định này thì
gia đình ông Vươn thuộc diện được ưu tiên, tạo điều kiện để quản lý, sử
dụng và còn được Nhà nước hỗ trợ trong quá trình xây dựng cơ sở hạ tầng
đối với diện tích đất trên.
Đơn thư, tài liệu do người dân cung cấp
.
Trong khi “Nhà nước khuyến khích mạnh mẽ các doanh nghiệp, công ty
cổ phần, công ty và các hộ tư nhân, kể cả liên doanh giữa công ty hoặc
tư nhân với nước ngoài đầu tư vào việc trồng trọt, chăn nuôi ở vùng đất
mới” (Điều 11, Mục B Quyết định 327-CT) và tại khoản 3, Điều 67 Luật Đất
đai quy định “Khi hết thời hạn, người sử dụng đất được Nhà nước xem xét
gia hạn sử dụng đất nếu có nhu cầu tiếp tục sử dụng…”, nhưng UBND huyện
Tiên Lãng lại không xem xét tới những điều này của Luật Đất đai và
Quyết định 327-CT. Qua tìm hiểu, được biết, kể từ khi được giao đất vào
năm 1993 đến nay, gia đình ông Vươn luôn chấp hành nghiêm chỉnh các quy
định về quản lý và sử dụng đất. Thậm chí, ông còn bỏ khá nhiều công sức,
tiền của để củng cố đê kè, góp phần tích cực cải tạo vùng đất bồi hiệu
quả và giữ yên cho cả vùng. Mặt khác, ông Vươn còn được tín nhiệm bầu
làm Chủ tịch Liên chi hội Nuôi trồng thuỷ sản nước lợ huyện Tiên Lãng từ
năm 1993 đến nay và ông đã có nhiều đơn xin được tiếp tục giao 21ha
trên để sản xuất, nhưng không được giải quyết. Vậy nguyên nhân và động
cơ nào khiến UBND huyện Tiên Lãng ban hành Quyết định 460/QĐ-UB?
.
Trước quyết định “ngẫu hứng” này, ông Vươn tiếp tục khiếu nại,
nhưng tất cả vẫn bị rơi vào quên lãng. Ông Vươn phẫn uất: “Tôi đã bỏ bao
tâm huyết, tiền bạc vào đây, chấp nhận để cả gia đình cơ cực để lo làm
ăn, góp phần giữ đất, giữ quê. Thậm chí, con gái tôi cũng chết vì khu
cống Rộc này, vậy mà… Nhưng ở đây còn nhiều người khác cũng đang khổ sở,
như ông Luân, ông Trong, ông Tin, ông Đọc, ông Tiêu….”. Còn những người
dân ở Vinh Quang thì lại bất bình và bức xúc cho ông. Đối với nguyên Uỷ
viên thường vụ Huyện uỷ Tiên Lãng Phạm Văn Danh thì: “Khi anh Vươn
trình dự án lên UBND huyện năm 1993, huyện cho rằng hão huyền. Vậy mà
làm được, góp phần làm bồi nhanh cho cả khu vực”. Ông Danh bức xúc tuyên
bố: “Nếu theo quyết định của Chủ tịch huyện (Quyết định 460/QĐ-UB) là
cướp trắng của người ta”.
.
Sự phẫn nộ về những quyết định và việc làm kỳ quặc được phát ra từ
UBND huyện Tiên Lãng sẽ còn được đề cập trong bài viết tiếp sau. Ở đây
chỉ nói lên một thực tế là niềm tin của người dân nơi đây đối với chính
quyền địa phương đang bị phai nhạt dần vì một số vụ việc va chạm giữa
dân và các cơ quan chính quyền địa phương đã diễn ra từ nhiều năm nay.
Trong thời gian có mặt ở Hải Phòng, chúng tôi đã tận mắt chứng kiến nỗi
bức xúc và tiếp nhận một khối lượng lớn đơn thư, tài liệu do người dân
cung cấp xung quanh những quyết định liên quan đến vấn đề đất đai do
UBND huyện Tiên Lãng ban hành./.
.
Kỳ cuối: Hàng trăm hécta đất cùng nhiều tỷ đồng của dân có phải là việc của… biển?
.
Liêu Chí Trung
———-
Cống Rộc – Thách thức không đến từ biển
Cập nhật lúc: 10:00 05/08/2008
(VEN) – Như đã đề cập, cùng với
gia đình ông Vươn, chúng tôi còn nhận được đơn thư và phán ánh của hơn
20 hộ gia đình nuôi trồng thủy sản ở huyện Tiên Lãng.
Kỳ cuối: Hàng trăm hécta đất cùng nhiều tỷ đồng của dân có phải là việc của… biển?
Kỳ cuối: Hàng trăm hécta đất cùng nhiều tỷ đồng của dân có phải là việc của… biển?
Trong lá đơn dài 11 trang của ông Vũ Văn Luân (xóm 9, xã Hùng
Thắng, Tiên Lãng) gửi các cơ quan chức năng, có đoạn viết: “Căn cứ vào
Quyết định số 471 ngày 2/8/1999 và căn cứ vào Quyết định giao đất số 415
ngày 10/3/2000, chúng tôi khẳng định UBND huyện Tiên Lãng giao đất trái
pháp luật”. Cùng với việc phân tích về những việc làm “chẳng giống ai”
của chính quyền địa phương, ông Luân cho biết, gia đình ông đã làm nhiều
đơn thư và được các cơ quan có trách nhiệm ở trung ương yêu cầu UBND
huyện Tiên Lãng giải quyết dứt điểm vụ việc theo đúng pháp luật, nhưng
đã hơn 2 năm vẫn không có hồi âm. Chung cảnh ngộ với hộ ông Vươn, ông
Luân, còn có gia đình các ông Lương Văn Trong, Hoàng Văn Tin, Nguyễn Văn
Tiêu, Nguyễn Thế Đọc… cũng đang chịu nỗi cơ cực vì “bão tố” không đến
từ biển. Xin lưu ý, từ tháng 1/1992 đến trước ngày 15/10/1993 – trước
khi Luật Đất đai năm 1993 có hiệu lực – UBND huyện Tiên Lãng đã làm thủ
tục giao đất nuôi trồng thủy sản cho 18 hộ với tổng diện tích trên
370ha.
.
Ngày 2/6/2008, chúng tôi tìm đến UBND huyện Tiên Lãng để tìm câu
trả lời của những người có trách nhiệm. Trước những bức xúc của các hộ
gia đình đang nuôi trồng thủy sản ở xã Vinh Quang, ông Ngô Văn Khánh –
Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng – khẳng định “Những đầm đến bây giờ
hết hạn, chúng tôi sẽ thu hồi để giao cho địa phương, cho xã quản lý,
để đỡ gây nên phức tạp. Hơn nữa, quản lý của huyện thực tế cũng không
thường xuyên, trực tiếp”. Giải thích về việc tại sao huyện lại không
giao cho hộ ông Vươn và những hộ khác thời gian 20 năm như quy định của
pháp luật mà chỉ là 12 đến 15 năm, ông Khánh trả lời bằng cách… chuyển
đề tài, rồi lấy lý do bận việc và giới thiệu chúng tôi đến gặp lãnh đạo
Phòng Tài nguyên và Môi trường, vì “đó là nơi trực tiếp quản lý tài
liệu, giấy tờ”.
.
Vẫn với những thắc mắc trên, chúng tôi nhận được giải thích từ Phó
phòng Tài nguyên và Môi trường huyện Tiên Lãng – Phạm Văn Trống: “Trong
quyết định có ghi thời hạn giao đất, nên khi hết thời hạn thì Nhà nước
thu hồi theo Điều 38, Điều 45 của Luật Đất đai”. Nhưng khi đối chiếu với
Luật Đất đai và các văn bản pháp luật khác, chúng tôi không tìm thấy
quy định nào phù hợp hoặc liên quan đối với trường hợp này. Khi được
hỏi: “Vì sao các hộ gia đình ông Vươn, ông Trong, ông Tin…, dù chấp hành
tốt các quy định, được giao đất trước ngày 15/10/1993 và đã có đơn xin
tiếp tục được giao đất nhiều lần lại không được chấp nhận. Trong khi,
tại Báo cáo số 68/BC-UBND ngày 25/12/2006 (sau khi có Kế hoạch 58/KH-UB)
lại có 18 hộ ở Vinh Quang được huyện giao mới 67,45ha đất với thời hạn…
20 năm?”. Ông Trống “giải thích” rằng: “Đối với 18 hộ ở Vinh Quang, anh
em tôi có ra quyết định giao, cho thuê đất. Đến thời điểm này quyết
định vẫn chưa thực hiện và anh em tôi cũng đang báo cáo để xem xét lại
việc giao đất năm 2005”.
.
Xin nói thêm, một trong những “căn cứ” để thu hồi đất của các hộ
nói trên là Kế hoạch số 58/KH-UB, được UBND huyện này ban hành vào ngày
1/12/2004. Chưa nhắc tới nội dung, ngay từ khi ra đời văn bản này đã có
vấn đề. Theo quy định tại khoản 3, Điều 26 Luật Đất đai năm 2003 thì
“UBND tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương xét duyệt quy hoạch, kế
hoạch sử dụng đất của đơn vị hành chính cấp dưới trực tiếp”. Tuy nhiên,
Kế hoạch 58/KH-UB của UBND huyện Tiên Lãng lại không được gửi cho UBND
TP. Hải Phòng, nhưng vẫn được dùng làm cơ sở để ban hành hàng loạt các
quyết định quy hoạch, giao và thu hồi đất (!). Chưa hết, trong phần thu
hồi đất, Kế hoạch 58 ghi “Không được đền bù tiền đất và công trình xây
dựng đã đầu tư trên diện tích thu hồi”. Điều này có nghĩa, những hộ gia
đình được giao đất trước ngày 15/10/1993 ở Vinh Quang sẽ bị thu hồi mà
không được bồi thường. Như vậy là trái với quy định của Điều 41, Điều 42
Luật Đất đai.
.
Về quyết định thu hồi đối với diện tích đất giao cho các hộ (từ 12
đến 15 năm) trước ngày 15/10/1993, trái với quy định tại Điều 67, Luật
Đất đai và các văn bản pháp luật, ông Trống cho rằng “tùy từng địa
phương, người ta giao cho bao nhiêu, quyết định thời hạn là bao nhiêu,
mà không cứ phải 20 năm”.
.
Chưa kể, theo “quan điểm” mà “Kế hoạch 58” đưa ra thì huyện Tiên
Lãng chủ trương sẽ xé nhỏ hàng trăm ha đất mà các hộ gia đình đang được
giao sử dụng ổn định để cho đấu thầu theo các lô, có diện tích từ
1-5ha/lô. Nghe qua, tưởng hay, nhưng điều này là vô cùng nguy hiểm. Bởi,
diện tích đất trên không giống như nền trụ sở UBND huyện Tiên Lãng, mà
là đất bồi ven biển – mới được hình thành hơn 10 năm gần đây, nền đất
còn nhiều biến động. Càng phi thực tế hơn khi những nền đất này để hình
thành nên những đầm nuôi trồng thủy sản ven biển – vốn cần quy hoạch
chắc chắn, có thời gian đầu tư lâu dài ổn định. Điều này còn mâu thuẫn
với mong muốn “hình thành một vùng nuôi trồng thủy sản bền vững, hiệu
quả theo hướng công nghiệp” như các văn bản mà chính quyền huyện Tiên
Lãng dùng để báo cáo với cấp trên và làm cơ sở để quy hoạch phát triển.
.
Cũng cần nói thêm, thời gian qua UBND huyện Tiên Lãng đã giao hàng
trăm ha đất cho Công ty Việt Mỹ và hàng chục ha cho Tổng đội thanh niên
xung phong với thời hạn từ 27 đến 40 năm, cùng với mục đích nuôi trồng
thủy sản, nhưng vẫn chưa sử dụng có hiệu quả. Trong khi đó, các hộ gia
đình như ông Vươn, ông Luân, ông Tin, ông Đọc… không những đã có công
trong việc đầu tư, khai khẩn, đang làm ăn ổn định và mong muốn được tiếp
tục nhận giao đất để sản xuất theo đúng quy định của pháp luật thì lại
bị từ chối theo cái “lý” của UBND huyện Tiên Lãng (?!)
.
Xin chuyển những vấn đề này tới các cơ quan có thẩm quyền với mong muốn những băn khoăn của người dân sẽ sớm được làm rõ./.
.
Chí Trung
.
Nguồn: Vietnam Economic News (VEN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét