Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Ngày 13/12/2013 - Vì sao nhiều đảng viên bỏ đảng? & Luật sư Lê Quốc Quân tố cáo các sai phạm pháp lý từ trại giam

  • Putin đòi đánh thuế các công ty Nga ở hải ngoại (RFI) - Trong diễn văn thường niên về tình hình Liên bang vào hôm nay, 12/12/2013, Tổng thống Nga Valdimir Putin đã bất ngờ từ bỏ các lập luận thông thường, đổ lỗi cho các yếu tố mang tính chu kỳ ở bên ngoài, để biện minh cho tình trạng suy thoái trong nước.
  • Tổng thống Pháp thăm Brazil (RFI) - Hôm nay, 12/12/2013, Tổng thống Pháp François Hollande đã bắt đầu chuyến công du Brazil nhằm thắt chặt quan hệ kinh tế song phương và cải thiện quan hệ ...
  • Seoul muốn dùng vũ khí YouTube trong cuộc chiến biển đảo (RFI) - Hàn Quốc hôm nay 12/12/2013 đã cực lực phản đối việc Nhật Bản cho tung lên mạng Youtube những đoạn video bằng 10 ngôn ngữ, trong đó khẳng định chủ quyền của Nhật Bản trên quần đảo Dokdo/Takeshima đang tranh chấp chủ quyền giữa hai bên.
  • Ấn Độ muốn ra luật về quyền của giới đồng tính (RFI) - Hôm nay, 12/12/2013, phát ngôn viên của chính phủ Ấn Độ P. Chidambaran thông báo là New Delhi đang nghiên cứu khả năng ra luật về quyền của giới đồng tính, để đảo ngược quyết định của Tòa án Tối cao hôm qua duy trì luật xem đồng tính là một tội.
  • Ukraina có nguy cơ rơi vào nội chiến (RFI) - Cuộc khủng hỏang chính trị tại Ukraina xung quanh phong trào phản kháng chính phủ xuất phát từ quyết định quay lưng lại với Liên Hiệp Châu Âu ...
  • Obama nói gì sau khi gặp Chủ tịch Sang? (BBC) - 47 dân biểu Hoa Kỳ ký thư thúc giục Ngoại trưởng John Kerry khuyến khích VN cải thiện hồ sơ nhân quyền của Hà Nội nhân chuyến thăm sắp tới.
  • Bê bối Vinalines 'sắp tới hồi kết' (BBC) - Trong phiên xử đầu tiên, cựu lãnh đạo Vinalines Dương Chí Dũng được cho là đổ tội cho cấp dưới trong vụ mua ụ nổi 83M.
  • Cảnh sát Ukraine rút lui (BBC) - Cao ủy đối ngoại của EU cho biết ông Yanukovych nói sẽ ký thỏa thuận với EU như yêu cầu của người biểu tình.
  • Nelson Mandela (BBC) - Hàng nghìn người dân Nam Phi kiên nhẫn xếp hàng trong nhiều giờ để được vào viếng thi hài Nelson Mandela tại Pretoria.
  • Ngoại trưởng Hoa Kỳ sắp thăm Việt Nam (BBC) - Bà Phạm Chi Lan cho rằng Mỹ và Việt Nam sẽ thiên về hợp tác kinh tế và an ninh hơn là chủ đề nhân quyền trong chuyến thăm của Ngoại trưởng Mỹ John Kerry tới Hà Nội.
  • Hậu quả từ nhập siêu với TQ? (BBC) - Tiến sỹ Lê Đăng Doanh nói Việt Nam đi lấy thặng dư thương mại với Mỹ, châu Âu và Nhật để bù đắp vào khoản nhập siêu với Trung Quốc.
  • Obama chủ động bắt tay chủ tịch Cuba (BBC) - Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama chủ động bắt tay Chủ tịch Cuba Raul Castro trong một cử chỉ chưa từng có giữa lãnh đạo hai nước đối địch.
  • Dân Nam Phi 'thích Obama hơn Zuma' (BBC) - Một tình huống éo le đã xảy ra tại lễ tưởng niệm Nelson Mandela, khi người dân Nam Phi hò reo trước tổng thống Hoa Kỳ và la ó khi tổng thống nước mình xuất hiện.
  • Dân tham và quan tham (BBC) - Tác giả cho rằng nếu người ta biết xấu hổ về vụ cướp bia, thì còn rất nhiều thứ khác 'đáng để xấu hổ'.
  • Trung Quốc mua Su-35 để kiểm soát biển Đông? (BaoMoi) - Một giám đốc điều hành cao cấp tại công ty xuất khẩu vũ khí nhà nước của Nga, Rosoboronexport nói rằng tập đoàn này sẽ ký hợp đồng bán máy bay phản lực tiên tiến Su-35 cho Trung Quốc vào năm 2014. Việc Trung Quốc sở hữu Su-35 được cho là sẽ thay đổi toàn bộ môi trường chiến lược khu vực Đông Á, Đông Nam Á và cả châu Á.
  • Tàu ngầm Kilo Hà Nội đang tiến vào Biển Đông (BaoMoi) - (Petrotimes) - Theo thông tin mới nhất, tàu ngầm Kilo Hà Nội đã vượt qua Đại Tây Dương, đi vào Ấn Độ Dương. Chỉ còn một chặng dừng chân nữa ở Singapore là nó sẽ về đến Việt Nam.
  • Hàn Quốc, Nhật Bản diễn tập hải quân chung ở biển Hoa Đông (BaoMoi) - Ngày 12-12, Hàn Quốc và Nhật Bản đã tiến hành cuộc diễn tập tìm kiếm và cứu nạn chung (SAREX) trên biển Hoa Đông trong bối cảnh căng thẳng ở Đông Bắc Á đang gia tăng sau khi Trung Quốc thiết lập Vùng Nhận dạng phòng không (ADIZ) hồi tháng trước. Theo một quan chức hải quân Hàn Quốc, SAREX diễn ra 2 năm/lần và đây là cuộc diễn tập SAREX lần thứ 8 giữa Hàn Quốc và Nhật Bản kể từ năm 1999. Tham gia diễn tập, mỗi nước cử hai tàu khu trục và hai máy bay trực thăng biển, thực hành giải cứu tàu đắm cũng như dập tắt các đám cháy trên tàu. SAREX lần này diễn ra gần bãi đá ngầm Socotra Rock do Hàn Quốc kiểm soát, nhưng Trung Quốc cũng tuyên bố chủ quyền. Bãi đá này nằm trong phần chồng lấn giữa các vùng kinh tế trên biển giữa Trung Quốc và Hàn Quốc, cũng như nằm trong các vùng ADIZ của Xơ-un, Bắc Kinh và Tô-ki-ô.
  • Hàn-Nhật tập trận trong ADIZ của Trung Quốc (BaoMoi) - (NLĐO) – Hàn Quốc và Nhật Bản đã tiến hành cuộc tập trận tìm kiếm và cứu nạn (SAREX) ở biển Hoa Đông hôm 12-12 trong bối cảnh căng thẳng về vấn đề vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) ở khu vực Đông Bắc Á.
  • Nhật - Hàn tập trận hải quân trên biển Hoa Đông (BaoMoi) - (TNO) Ngày 12.12, Hàn Quốc và Nhật Bản tiến hành tập trận hải quân chung tìm kiếm và cứu hộ tại vùng biển Hoa Đông, giữa lúc căng thẳng khu vực leo thang do vùng nhận dạng phòng không chồng lấn Trung Quốc - Hàn Quốc - Nhật Bản tại vùng biển này.
  • Đà Nẵng chọn đường ven biển đặt tên đường Võ Nguyên Giáp (BaoMoi) - (TNO) Ngày 12.12, HĐND TP.Đà Nẵng đã quyết định chọn đoạn đường ven biển giữa Hoàng Sa và Trường Sa (đoạn từ Nguyễn Huy Chương đến đường Minh Mạng) dài hơn 8km, gồm hai làn đường mỗi làn rộng 15m, vỉa hè mỗi bên rộng 9m đặt tên đường mang tên Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Đây là tuyến đường huyết mạch, đẹp và rộng rãi chạy dài ven biển Đông.
  • "Vùng phòng không" của TQ chỉ là "trò hề" (BaoMoi) - Tuyên bố thành lập “Vùng phòng không”, Trung Quốc vấp phải phản ứng dữ dội từ các quốc gia liên quan. Cho tới nay, những hành xử của Bắc Kinh về khu vực này đã biến “Vùng phòng không” trở thành một “trò cười” của dư luận vì không được nước nào công nhận và tuân thủ.
  • "Hoa Đông chỉ là kế nghi binh, Biển Đông mới thực sự rắc rối" (BaoMoi) - Ông Minh Hiền nói với Thông tấn xã Đài Loan, theo quan sát của học giả này thì Biển Đông mới thực sự là "vấn đề phiền phức" và việc phái cụm tàu sân bay Liêu Ninh xuống Biển Đông là nhằm thể hiện "ảnh hưởng" của mình trên trường quốc tế.
  • 3 dự đoán về thị trường Châu Á năm 2014 (BaoMoi) - 3 dự đoán về thị trường Châu Á năm 2014
    4 5 24
    3 dự đoán về thị trường Châu Á năm 2014
    TTCK Trung Quốc tăng điểm, thị trường bất động sản giảm nhiệt và bất ổn chính trị leo thang là 3 vấn đề dự đoán cho thị trường Châu Á năm 2014.
    1. Chứng khoán Trung Quốc tăng đột phá
    Các nhà đầu tư đã tiên đoán cổ phiếu tại TTCK Trung Quốc sẽ thoát ra khỏi tình trạng ảm đạm tồn tại nhiều năm qua khi kinh tế năm 2013 được cải thiện đáng kể. Nhưng thực tế đã chứng minh đó chỉ là một bình minh giả đối với thị trường chứng khoán Trung Quốc.
    Tuy nhiên chứng khoán Trung Quốc hứa hẹn sẽ bứt phá vào năm 2014. Chương trình cải cách mạnh mẽ và táo bạo nhất trong suốt ba thập kỉ qua, được các nhà lãnh đạo công bố vào tháng 11, đã tiếp sức cho thị trường. Tại thời điểm hiện tại, cổ phiếu của các công ty sản xuất đồ sơ sinh đã tăng điểm mạnh sau khi có quyết định nới lỏng chính sách một con của chính phủ, một phần của chương tình cải cách. Do đó chúng ta hoàn toàn có thể tin thị trường chứng khoán Trung Quốc sẽ được vực dậy.
    2. Thị trường bất động sản Châu Á sẽ giảm nhiệt
    Cơn sốt bất động sản giảm sẽ không phải là lý do duy nhất lý giải việc giá nhà đất ở Châu Á giảm. Nhu cầu về nhà ở của người dân các nước Singapore, Hồng Kông và Trung Quốc trong những năm gần đây đang giảm dần. Trong khi đó triển vọng lãi suất cao hơn và một loạt các khu nhà mới được đưa ra thị trường chắc chắn sẽ có giá thấp hơn. Mặc dù sự giảm nhiệt sẽ không quá mạnh mẽ, nhưng đây sẽ là thời điểm tốt cho người dân mua nhà.
    3. Bất ổn chính trị leo thang
    Xung đột chính trị trong nước cũng như khu vực Châu Á có thể sẽ diễn biến căng thẳng hơn trong năm 2014 . Các cuộc tranh chấp chủ quyền lãnh thổ giữa Trung Quốc và Nhật Bản ở Biển Đông sẽ ngày càng gay gắt khi cả 2 bên từ chối đàm phán, kéo theo nhiều nước liên quan như Việt Nam, Philipine, Brunei, Malaysia và Đài Loan (tình cờ đó là các nước đồng minh của Hoa Kỳ). Trong khi đó, bất ổn xã hội ở Trung Quốc ngày càng gia tăng khi người dân lên tiếng phản đ
  • Đưa tàu sân bay xuống gần Hoàng Sa, Trung Quốc đang mưu đồ gì? (BaoMoi) - (GDVN) - Việc Hải quân Trung Quốc bắt đầu đưa tàu sân bay xuống khu vực Biển Đông là động thái hết sức đáng chú ý trong bối cảnh thực tế là khu vực này còn đang tồn tại rất nhiều mâu thuẫn, thậm chí hoạt động này có thể xâm phạm đến chủ quyền của các nước khác trong khu vực.
  • Tàu sân bay Liêu Ninh sẽ huấn luyện gần quần đảo Hoàng Sa của VN (BaoMoi) - (GDVN) - Vùng biển huấn luyện tàu sân bay Liêu Ninh lần này cách bờ biển đông nam chưa đến 100 hải lý, nhưng gần quẩn đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Đây là hoạt động trái phép, có chủ đích của Trung Quốc trong bối cảnh khu vực Biển Đông đang có những diễn biến khó lường.
  • Nhật tăng cường phòng vệ Senkaku, nhằm vào ADIZ Trung Quốc (BaoMoi) - ANTĐ - Theo dự thảo chiến lược quốc phòng mới của Nhật Bản vừa được công bố ngày 11-12, nước này sẽ thành lập một đơn vị đổ bộ và triển khai các máy bay giám sát không người lái tại khu vực phía tây nam để đối phó với Trung Quốc.
  • Nhật Bản đẩy mạnh quốc phòng đối phó Trung Quốc (BaoMoi) - Theo bản thảo kế hoạch quốc phòng của Nhật Bản được tiết lộ hôm qua (11/12), nước này sẽ thành lập một đơn vị đổ bộ mới và điều động máy bay do thám không người lái xuống khu vực tây nam nơi Nhật – Trung đang tranh chấp chủ quyền quần đảo Senkaku/Điếu Ngư.
  • Kế hoạch quốc phòng của Nhật tập trung vào Trung Quốc (BaoMoi) - (PLO) - Trong bối cảnh đang phải đối mặt cuộc tranh cãi với Trung Quốc vì quần đảo tranh chấp trên biển Hoa Đông, Nhật Bản sẽ thành lập một đơn vị quân đội đổ bộ mới và triển khai các máy bay giám sát không người lái ở phía Tây Nam nước này.
  • Học giả Trung Quốc kêu gọi triển khai tàu sân bay ở Biển Đông (BaoMoi) - (Petrotimes) – Hãng thông tấn Đài Loan (CNA) ngày 11/12 dẫn nguồn từ tờ nhật báo Wen Wei Po (Văn Hối), xuất bản tại Hongkong đưa tin, Song Zhongping – một chuyên gia quân sự Trung Quốc cho rằng, tàu sân bay Liêu Ninh cần được triển khai ở Biển Đông để củng cố cái gọi là “chủ quyền” của Bắc Kinh tại khu vực này.
  • Học giả TQ đòi đổi đánh cá lấy chủ quyền với Philippines ở Biển Đông?! (BaoMoi) - (GDVN) - Thẩm Đinh Lập mặc cả trắng trợn với nước chủ nhà về Biển Đông rằng: "Tôi (Trung Quốc) sẵn sàng cắt chủ quyền của tôi, những đảo các bạn đang giữ là của chúng tôi và chúng tôi vẫn muốn đánh cá ở đó. Các bạn đồng ý cho chúng tôi đánh cá, chúng tôi sẽ cho phép các bạn giữ những gì các bạn đang giữ". Một sự mặc cả trắng trợn, hoang đường và trịch thượng.
  • Học giả Trung Quốc kêu gọi bố trí tàu Liêu Ninh thường trực Biển Đông (BaoMoi) - (GDVN) - "Nếu Trung Quốc có thể triển khai một tàu sân bay ở Biển Đông thì có thể mở rộng sự hiện diện quân sự của mình trong khu vực", ông Bình nhận định, kết hợp với việc áp đặt (bất hợp pháp) khu nhận diện phòng không ở Biển Đông trong tương lai, Trung Quốc sẽ chiếm ưu thế, kiểm soát (bất hợp pháp) bầu trời Biển Đông.
  • Cạnh tranh chiến lược ở Biển Đông (BaoMoi) - (PetroTimes) - Tương quan lực lượng hiện nay giữa các bên tranh chấp, ưu thế đang nghiêng hẳn về phía các nước lớn, cùng với những toan tính chiến lược của họ khiến Biển Đông luôn tiềm ẩn nguy cơ “dậy sóng”, gây quan ngại sâu sắc trong quá trình đấu tranh bảo vệ chủ quyền của các nước tranh chấp, trong đó có các nước thành viên ASEAN.
  • Hải quân Việt Nam, Indonesia tăng cường hợp tác (BaoMoi) - Sau khi rời Brunei với việc thiết lập đường dây nóng giữa hải quân hai nước, ngày 11/12, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Nguyễn Văn Hiến đã tới Indonesia - quốc gia luôn duy trì chính sách “dĩ hòa vi quý” và xông xáo đảm nhận vai trò cầu nối giữa Trung Quốc và ASEAN - để thảo luận các biện pháp tăng cường quan hệ hải quân trên Biển Đông.

Vì sao nhiều đảng viên bỏ đảng?

Công luận tại Việt Nam trong tuần đầu tháng 12 xôn xao về việc công khai từ từ bỏ đảng Cộng sản của các ông Lê Hiếu Đằng, Phạm Chí Dũng và bác sĩ Nguyễn Đắc Diên tại Sài Gòn.

Hình minh họa chụp năm 2011 tại Hà Nội.
∇ Bấm vào để nghe bài tường thuật
Trước đó có một số người từng thực hiện biện pháp tương tự; tuy nhiên số này vẫn còn là thiểu số trong chừng hơn ba triệu đảng viên tại Việt Nam.

Lời nói không đi đôi với việc làm

Danh sách những đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam chính thức công khai làm đơn ra khỏi đảng, hồi tháng 7 vừa qua lại có thêm một tên mới là ông Nguyễn Thái Sơn.

Trong đơn ra khỏi đảng, ông này nêu rõ ‘Có thể nào một cán bộ, đảng viên suốt đời gương mẫu, cần cù, chịu khó làm việc, tin tưởng vào pháp luật và hệ thống chính quyền của nhà nước đấu tranh bảo vệ lẽ phải lại trở thành thảm họa’.

Ông Nguyễn Thái Sơn năm nay đã 70 tuổi cho biết lý do khiến ông phải đi đến quyết định ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam:




Lý do chính là lời nói không đi đôi với việc làm, chính sách, chủ trương, cương lĩnh, nghị quyết của Đảng không được thực hiện.

-Ô. Nguyễn Thái Sơn
“Lý do chính là lời nói không đi đôi với việc làm, chính sách, chủ trương, cương lĩnh, nghị quyết của Đảng không được thực hiện. Thứ hai nhiều vấn đề bất bình trong xã hội do chủ trương, đường lối không đi đôi với thực hành nên gây cho tôi những thảm họa. Vụ việc của tôi báo chí đã đăng rất nhiều, và nhiều cơ quan pháp luật cũng xác nhận chuyện này là chuyện vi phạm luật pháp, nhưng cuối cùng họ cũng làm tầm bậy, tầm bạ. Chính vì thế tôi cũng báo cáo lên trong chi bộ vụ việc này không làm đến nơi đến chốn thì Đảng cũng chẳng có việc gì nữa nên tôi xin nghỉ sinh hoạt đảng, vì sinh hoạt đảng như thế là hình thức, là vớ vẩn thôi.

Qua chuyện tôi đi khiếu kiện cũng gặp trong xã hội nhiều chuyện cũng rất bức xúc. Nhiều người cũng rất khổ sở. Ngay cả chúng tôi là người có học, có hành, đọc báo, đọc luật và có thể hiểu; còn nhiều người dân quá cực khổ không có điều kiện đọc nên không hiểu nhiều. Nhiều người cũng không có tài liệu bằng chứng, mất thời giờ cho chuyện ấy mà không giải quyết được. Vấn đề của chúng tôi làm rất chính đại, quang minh, đàng hoàng; đấu tranh có tổ chức mà họ còn làm bậy như thế thì những người không có điều kiện như chúng tôi họ khổ như thế nào!

Thực chất vấn đề tôi xin ra đảng là đấu tranh cho một xã hội bình đẳng, công minh. Tôi đã gửi trên 4.000 đơn đến các cơ quan bảo vệ pháp luật, các cơ quan quốc hội, chính phủ mà họ không giải quyết thì trách nhiệm của họ ở đâu, làm gì?

Liên quan đơn (xin ra đảng) vừa rồi tôi cũng muốn dư luận của xã hội, kể cả dư luận quốc tế vì đây là chân lý - lẽ phải mà; trắng đen phải phân minh thì xã hội mới phát triển lành mạnh được. Nếu tình hình thế này kéo dài thì đất nước sẽ trở nên tồi tệ, con người sẽ trở nên rất xấu.”


Khó tìm người cùng chí hướng

Một đảng viên trẻ công khai từ bỏ lý tưởng cộng sản được nhiều người biết đến là anh Nguyễn Chí Đức. Sau một năm ra khỏi đảng, anh có bài viết mang tựa ‘Suy nghĩ cô đọng sau một năm từ bỏ Cộng sản’.

Các Đại biểu đang biểu quyết tại Đại hội đảng XI hôm 17-01-2011. AFP PHOTO / HOANG DINH Nam.
Trong bài anh có câu ‘Sự thật đã rõ nhưng những người đảng viên ĐCSVN dám dứt ra khỏi chuyện cơm áo, gạo tiền, chuyện quá khứ nặng nghĩa - nặng tình, chấp nhận dấn thân còn rất rất ít hơn tôi kỳ vọng.’

Anh Nguyễn Chí Đức cho biết:

“Khó tìm người mong muốn và người mình mong muốn. Bản thân công an địa phương họ cũng tìm cách ngăn trở chuyện những người như tôi tụ lại thành một điểm nào đấy. Vừa rồi tôi có tìm đến những người đảng viên có suy nghĩ không tin vào đảng, và tôi đánh bài ngửa với họ mời bác, mời anh có uy tín làm hội trưởng (từ rất khiêm tốn, không nói là đảng trưởng) quy tụ những người như tôi, nhưng nhiều người không dám. Thực tế như ông Lê Hiếu Đằng, ông đã dám bỏ đảng đâu. Nếu ông bỏ đảng tôi sẽ đến ngay để bàn, hoặc tôi với góc độ người thế hệ sau để ‘một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao’. Tôi đã bỏ rồi, tôi cần những người dám đoạn tuyệt và ly dị tổ chức cộng sản thì mới tin nhau được. Chỉ tin nhau qua hành động, chứ không thể qua những lời nói trên mạng. Cũng như trong chuyện tình cảm, phải ly dị mới có thể tìm người khác, đối phương mới yên tâm hơn.”

Bản thân ông Nguyễn Thái Sơn vì tố cáo tham nhũng và việc bảo kê, bao che cho hành vi phạm pháp mà theo ông là tội ác, nên bản thân ông bị trù dập, trả thù. Ông cho biết cũng khá đơn độc, khó tìm được người đồng cảm lên tiếng bênh vực ông:

“Ở Việt Nam có những người cũng biết đó là sự thật, nhưng không dám can thiệp vì họ sợ liên lụy đến vấn đề này, vấn đề khác. Ở Việt Nam mà làm được điều đó là có nghị lực phi thường rồi. Bình thường họ sợ nhiều vấn đề phức tạp nên không dám làm. Thứ hai xã hội không có trách nhiệm nên nhiều người cũng bàng quang trong vấn đề này.”


Bất hạnh của dân tộc?




Khó tìm người mong muốn và người mình mong muốn. Bản thân công an địa phương họ cũng tìm cách ngăn trở chuyện những người như tôi tụ lại thành một điểm nào đấy.

-Anh Nguyễn Chí Đức
Anh Nguyễn Chí Đức còn viết thêm rằng ‘Một nỗi buồn xâm chiếm trong tôi nhưng từ đây tôi rút ra được một điều đau đớn: ĐCSVN đã tàn phá nặng nề khả năng phản biện, đầu độc tư tưởng các thế hệ thanh niên Việt Nam trong tổ chức này ngay từ khi tâm hồn họ còn rất trong sáng, động lực đầy nhiệt huyết .”

Theo anh Nguyễn Chí Đức thì đó là nỗi bất hạnh cho dân tộc Việt Nam:

“Bản thân người cộng sản đi đầu độc người khác nhưng chính họ cũng bị đầu độc. Bản thân những người mới vào đảng ai cũng đầy nhiệt huyết, thông minh, có chí khí; nhưng vào tổ chức này nó làm cho người ta phải nói dối, rồi phải luồn cúi; nhất là trong xã hội bây giờ muốn lên chức trưởng, phó phòng phải biết nịnh bợ rồi, phải biết ‘thượng đội, hạ đạp’, phải biết dùng tiền để lên chức cao hơn. Đó là cấp thấp nhất, cấp càng cao thì tha hóa càng cao. Mà đã tha hóa cao đến mức vào Quốc hội rồi mà bỏ đảng thì họ khui ra đầy ‘phốt’ ngay. Thời bây giờ nói thật những người phản tỉnh ở cấp cao cũng chả tốt đẹp gì đâu, hiếm lắm. Thời chống Pháp thì nhiều, vì đó là thời các tiền bối cộng sản phần lớn họ trong sạch, có lý tưởng; nên khi họ phản tỉnh thì họ đa số được mọi người tín nhiệm, lắng nghe ví dụ như ông Trần Độ, hay Hoàng Minh Chính, Trần Xuân Bách. Những người đó, thời chưa có Internet, tôi nghe bố mẹ, hàng xóm bàn tán cả tuần về những người đó.”

Người cựu đảng viên Nguyễn Thái Sơn mới ra khỏi đảng từ hồi tháng 7 thì cho rằng những người bị oan ức cùng cảnh ngộ như ông không có được một chỗ dựa nào tại đất nước Việt Nam:

“Vấn đề ở Việt Nam hiện tại không có chỗ dựa nào cho những người thẳng thắn đấu tranh như thế.”

Trong bài viết sau một năm từ bỏ Cộng sản, anh Nguyễn Chí Đức trích lại lời nói của cố tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu ‘Đừng nghe những gì Cộng sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng sản làm’. Đó là một trong ba cảnh tỉnh chân thành mà anh Nguyễn Chí Đức đưa ra.

Gia Minh,
biên tập viên RFA
Theo RFA

Luật sư Lê Quốc Quân tố cáo các sai phạm pháp lý từ trại giam

Luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân tố cáo những sai phạm pháp lý trong quá trình thụ lý xét xử vụ án của ông từ trong trại giam, nơi ông đang kháng cáo bản án sơ thẩm 2 năm rưỡi tù giam về tội danh ‘trốn thuế’.

Luật sư bất đồng chính kiến Lê Quốc Quân tại phiên xử tại Hà Nội, ngày 2/10/2013.
∇ Bấm vào để nghe bài tường thuật
Nhà hoạt động Lê Quốc Quân bị Tòa án Nhân dân TP Hà Nội tuyên án hôm 2/10 vừa qua. Hơn hai tháng nay ông vẫn chưa được gặp luật sư để được hỗ trợ pháp lý trong quá trình kháng án dù đã nộp đơn kháng cáo ngay sau phiên tòa sơ thẩm.

Em trai luật sư Quân, Lê Quốc Quyết, cho biết:

“Phía tòa trả lời do chưa chỉ định Thẩm phán nên anh Quân chưa được gặp luật sư, chưa có Thẩm phán để cấp giấy chứng nhận bào chữa cho luật sư. Tuy nhiên, theo tham khảo luật sư, Quyết được biết việc phân Thẩm phán là việc của tòa, còn anh Quân đã có đơn kháng cáo thì có quyền được gặp luật sư theo luật định. Tòa phúc thẩm phải có nghĩa vụ cấp giấy cho luật sư, không thể nói chưa phân Thẩm phán thì chưa cấp giấy, như vậy là không đúng.”

Ông Quân nói hiện ông rất cần có luật sư để tiếp tục quá trình kháng cáo của mình.

Trong lần thăm gặp mới đây nhất hôm nay 12/12, gia đình được ông Quân thông báo ông đã gửi đơn tố cáo, yêu cầu khởi tố bắt giam Thẩm phán trong phiên sơ thẩm vừa qua là bà Lê Thị Hợp.

Ông Lê Quốc Quyết:

“Anh Quân nêu ra 7 lý do để bắt bà Hợp. Cơ bản vì Thẩm phán biết không có dấu hiệu vi phạm, phạm tội mà vẫn tuyên án có tội; không triệu tập đầy đủ các nhân viên của công ty; giám định viên không có thẻ; Thẩm phán đã bỏ qua các chứng cứ luật sư đưa ra; giam giữ con dấu của công ty anh Quân, không cho công ty hoạt động. Theo luật, họ không thể ‘cầm tù’ một công ty. Anh Quân nói theo luật, Thẩm phán phải bị truy tố và chịu trách nhiệm nếu thấy không có dấu hiệu tội phạm mà vẫn tuyên có tội. Cho nên, anh đã gửi đơn tố cáo. Anh cũng hoan nghênh Giám đốc Công An TP Hà Nội đã có thư gửi vào trại trả lời anh rằng đã chuyển đơn anh qua Tòa án và Viện Kiểm sát.”  

Gia đình luật sư Quân cho hay hiện ông đã nhận thêm lệnh tạm giam 88 ngày nữa vì lệnh tạm giam 45 ngày sau phiên sơ thẩm vừa hết hạn.

Về điều kiện giam giữ, luật sư Quân tố cáo ông vẫn bị phân biệt đối xử trong trại giam, bị hạn chế quyền trao đổi giao tiếp với các tù nhân khác trong trại.

Lê Quốc Quyết, em trai luật sư Lê Quốc Quân.
Em trai luật sư Quân cho biết sáng 12/12 khi vào gửi đồ thăm nuôi cho anh mình, ông được trại thông báo cắt 2 kỳ thăm nuôi sắp tới vì ông Quân đã ‘vi phạm kỷ luật’ của trại:

“Yêu cầu họ có văn bản giải thích lý do, họ không cấp. Họ chỉ trả lời miệng rằng anh ‘gây mất trật tự phòng giam’. Khi vào thăm, chúng tôi có hỏi anh. Anh cho biết hôm 2/10 kỷ niệm 2 tháng bị tuyên án oan, cùng lúc được tin Quốc hội thông qua Dự thảo Hiến pháp vẫn xem doanh nghiệp nhà nước là kinh tế chủ đạo, anh Quân gọi đó là một ổ tham nhũng nên anh có làm một bài diễn văn đọc trong trại phản đối bản Hiến pháp.”

Hôm 10/12 đánh dấu Ngày Quốc tế Nhân quyền, 10 tổ chức bảo vệ nhân quyền phi chính phủ trên thế giới đồng ký tên vào thỉnh nguyện thư gửi thư đến Chánh án Tòa Phúc Thẩm, Tòa án Nhân dân Tối cao của Việt Nam, đề nghị xem xét những khuất tất, phi lý trong vụ án của luật sư Lê Quốc Quân và yêu cầu trả tự do cho ông vô điều kiện. 

Các tổ chức này viện dẫn mới đây của Nhóm Hành động Chống giam giữ tùy tiện của Liên hiệp quốc UNWGAD kết luận việc tống giam luật sư Quân là để trừng phạt ông chỉ vì ông đã thực thi quyền tự do biểu đạt của công dân vốn được Hiến pháp Việt Nam và Công ước quốc tế công nhận.

Ông Benjamin Ismail, Giám đốc phụ trách ban Á Châu-Thái Bình Dương thuộc Tổ chức Phóng viên Không Biên giới, một trong những tổ chức ký tên trong thỉnh nguyện thư, nói vụ án của Lê Quốc Quân là một điển hình cho thấy quyền tự do ngôn luận, tự do bày tỏ quan điểm tại Việt Nam bị đàn áp đến mức báo động ra sao.

Ông Ismail:

Ông Benjamin Ismail, Giám đốc phụ trách ban Á Châu-Thái Bình Dương thuộc Tổ chức Phóng viên Không Biên giới.
“Tập trung vào trường hợp của Lê Quốc Quân, chúng tôi muốn đánh động sự quan tâm của thế giới về tình hình đàn áp những tiếng nói bất đồng chính kiến tại Việt Nam. Vì qua vụ của ông Quân, một công dân thực hành quyền tự do ngôn luận, một người luật sư am hiểu luật pháp bênh vực nhân quyền bị chế độ khước từ quyền căn bản của công dân, bị tước bỏ quyền của người luật sư, chúng ta có thể thấy rõ ràng các thường dân khác ở Việt Nam dễ bị tổn thương, dễ bị vi phạm nhân quyền đến mức nào. Chúng tôi sẽ tiếp tục kêu gọi và đưa ra ánh sáng công luận thế giới vụ việc của ông Quân cho đến khi nào yêu cầu của chúng tôi được đáp ứng, nghĩa là ông Quân được trả tự do.”

Các tổ chức ký tên trong thư nói họ hy vọng tòa phúc thẩm sắp tới sẽ gìn gìn nhà nước pháp quyền bằng việc ra phán quyết đối với kháng cáo của ông Quân căn cứ vào luật và các dữ kiện thực tế mà không sợ hay không chịu ảnh hưởng từ bên hành pháp.

Thư nói luật sư Quân với các hoạt động như một người bảo vệ nhân quyền phải được Việt Nam tôn trọng đúng như các nguyên tắc của Liên hiệp quốc về vai trò người luật sư. Trong đó quy định các chính phủ phải đảm bảo mọi luật sư đều có thể hành nghề không bị sách nhiễu, cản trở, đe dọa, hay can thiệp.

Thư đề nghị tòa án Việt Nam xem xét nghiêm túc vụ án luật sư Quân vì phán quyết tại phiên phúc thẩm ông Quân sẽ chứng minh cho cộng đồng quốc tế thấy Việt Nam có tôn trọng luật quốc tế về nhân quyền hay không, đặc biệt khi Hà Nội vừa được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc.

Bản án Việt Nam dành cho luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân đã khiến tòa đại sứ Mỹ tại Hà Nội lên tiếng phản đối.

Trong thông cáo đưa ra sau khi tòa tuyên án ông Quân hôm 2/10, đại sứ quán Hoa Kỳ nói: "Chúng tôi quan ngại sâu sắc về việc chính phủ Việt Nam kết tội và tuyên án 30 tháng tù về tội trốn thuế đối với luật sư nhân quyền và blogger Lê Quốc Quân. Việc chính quyền Việt Nam sử dụng các điều luật thuế để bỏ tù những người chỉ trích chính phủ hoặc bày tỏ quan điểm chính trị của họ một cách ôn hòa là điều đáng lo ngại."

Trà Mi
Theo VOA
  • Soybean imports from US soar (Washington Post) - US soybean exporters are boosting sales to China's edible oil and feed market as many Chinese companies have turned to cheaper US soybeans.
  • Sinopec drills deep into Africa (Washington Post) - As Africa becomes increasingly important in the global energy structure, with growing proven reserves of oil and natural gas, Sinopec has big plans for it.
  • GDP growth could hit 7.8% next year (Washington Post) - The best scenario for the Chinese economy in 2014 would be to achieve 7.8 percent GDP growth, a major think tank said on Monday.
  • Reviving the maritime Silk Road (Washington Post) - More than 600 years ago, the legendary Ming Dynasty diplomat Admiral Zheng He made seven epic journeys to the West via a route known as the maritime Silk Road.
  • Brew-haha is justified (Washington Post) - Finding a coffee house where you can get an authentic coffee in a third- or fourth-tier city in China can be very difficult.
  • GTI launches new English website (Washington Post) - The Global TD-LTE Initiative (GTI) launched its new English website today, to provide the latest in news and social activities in telecommunication fields.
  • Horticultural extravaganza (Washington Post) - Qingdao, the coastal pearl of Shandong province, is back in the spotlight and ready to wow the world again as the host city of the 2014 International Horticultural Exposition, six years after successfully hosting the 2008 Olympic Sailing Regatta.
  • Behind mystic masks (Washington Post) - Zhang Zixuan explores the ancient rites of Nuo Opera as the cultural tradition struggles to survive.
  • Visionary touch (Washington Post) - Bill Kong's success rate is rivaled only by his holistic approach toward film as a business, an art form and an expression of social consciousness.
  • Under the microscope (Washington Post) - Advances in technology have allowed scientists to observe a hydrogen bond, a great leap forward in the study of life science.
  • Growing together (Washington Post) - The sky stretched out clear and bright above our heads as we approached the remote village nestled among willows and fields high in the mountains.
  • Fashion fur summer (Washington Post) - While it may be a chilly Beijing winter, world-famous fur and leather provider Kopenhagen Fur hosted a spring/summer fashion show in the city's trendy 751 D Park.
  • The big apple's big carats (Washington Post) - To most people, an obvious show of wealth may come in the form diamonds. But to a few, the style and rarity of jewels transcend the need for the blatant display of wealth.
  • Chinese say their goodbyes (Washington Post) - As world leaders braved rains to honor Nelson Mandela, Bheki Langa found out that the former S. African president was so loved by young Chinese.
Obama shakes hands with Castro
  • Internet can 'help curb corruption' (Washington Post) - Revelations on the Internet about the misconduct of a government official can help anti-corruption efforts, provided that those who publish the information avoid improper invasions of privacy.
  • More emission controls urged (Washington Post) - "Emissions from motor vehicles contribute a significant part to air pollution, sometimes as high as 50 percent," said an official.
  • 3rd Plenum 'a success': expert (Washington Post) - China watchers should expect "significant movement" from the government in the next six months as the country begins implementing planned reforms detailed in the Third Plenum document, an expert said.
  • Experts interpret the Chinese Dream (Washington Post) - Officials and scholars from around the world offered diverse views of how the Chinese Dream concept championed by President Xi Jinping will benefit the country and the world at a seminar in Shanghai on Saturday.

Ngày 13/12/2013 - VỀ ADIZ CỦA TRUNG QUỐC

TIN LÃNH THỔ


TIN XÃ HỘI


TIN KINH TẾ

TIN GIÁO DỤC

TIN ĐỜI SỐNG

TIN CÔNG NGHỆ

TIN VĂN HÓA GIẢI TRÍ


TIN THẾ GIỚI


2151. VỀ ADIZ CỦA TRUNG QUỐC

THÔNG TẤN XÃ VIỆT NAM (Tài liệu tham khảo đặc biệt)
Thứ Hai, ngày 09/12/2013
TTXVN (Algiers 6/12)
Ngày 23/11/2013, Trung Quốc thông báo thiết lập trên vùng biển Hoa Đông Vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) hình chữ nhật dài gần 1.000 km và rộng 600 km, với tâm điểm nằm cách Ninh Ba khoảng 450 km về phía Đông. Ở góc Đông Nam của vùng này có quần đảo nhỏ Senkaku với hòn đảo lớn nhất dài 3,6 km và rộng 1,7 km, cách Đài Loan 91 dặm, Okinawa 230 dặm và bờ biển Phúc Kiến 190 dặm. Điều đó giải thích tại sao quần đảo này có giá trị chiến lược lớn, cộng với các mỏ khí đốt tự nhiên mà Tokyo và Bắc Kinh trước đây định cùng nhau khai thác, một viễn cảnh mà lúc này Trung Quốc đã từ bỏ.

Tạp chí Tin Trung Hoa khẳng định quần đảo Senkaku từ nhiều năm nay là yếu tố gây căng thẳng giữa Bắc Kinh và Tokyo. Cuộc cãi vã trở nên nặng hề hơn vào tháng 9/2012 khi Thủ tướng Nhật Bản lúc đó là Yoshihiko Noda quyết định quốc hữu hóa quần đảo này đề tránh việc Thị trưởng Tokyo, Ishihara, thuộc phái chống Trung Quốc rất mạnh, không mua được và xây dựng cơ sở hạ tầng tại đó, điều có thể khiến Bắc Kinh coi là lời tuyên chiến. Lúc này, Tokyo bác bỏ đường ranh giới ADIZ của Trung Quốc vì nó bao trùm cả không phận của quần đảo này và từ đó khiến người khác hiểu là quần đảo thuộc về Trung Quốc.
Dĩ nhiên các sự kiện đó khiến người ta nghĩ đến nhiều viễn cảnh khác rộng hơn. Đó là trong bối cảnh sự hiện diện quân sự của Mỹ và liên minh giữa Tokyo và Washington đối với Trung Quốc là một trở ngại luôn ám ảnh và một yếu tố gây bức bối, Bắc Kinh tỏ rõ ý chí làm chủ mọi hướng tiếp cận lãnh thổ của mình, hơn nữa vì Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc muốn loại trừ mọi cuộc thâm nhập quân sự của Mỹ. Nhưng phản xạ hiểu chiến gây ra nhiều nguy cơ đụng độ trên vùng biển Hoa Đông. Đây là chưa nói đến việc đối với Bắc Kinh cũng như Washington, Mỹ cũng phải kiểm soát ý đồ hiếu chiến của người đồng minh Nhật Bản, những hành vi chiến tranh quá đà chứa đựng nguy cơ làm xấu đi đáng kể hình ảnh mà cả hai nước muốn đưa ra.
Theo Tân Hoa Xã, mọi máy bay dân sự hay quân sự định bay qua ADIZ của Trung Quốc phải thông báo lịch trình bay cho chính quyền nước này, giữ liên lạc vô tuyến, trả lời “ngay lập tức và chính xác” mọi yêu cầu nhận dạng, kích hoạt máy trả lời tự động trong suốt quá trình bay qua khu vực này và mang ký hiệu quốc tịch cũng như số hiệu rõ ràng. Cách làm của Trung Quốc dẫn đến một làn sóng bình luận về nguy cơ leo thang quân sự – tờ The Economist ngày 30/1 1/2013 đăng bài “Tiếp tục thực hiện giấc mơ Trung Hoa, Tập Cận Bình đưa ra hành động chiến tranh – cũng như nhiều phản ứng quyết liệt, trước hết là của Mỹ, Nhật Bản và Hàn Quốc. Để cho thấy thái độ không đồng tình và ý định của mình không đáp ứng đòi hỏi của Trung Quốc, các nước này nhanh chóng đưa máy bay quân sự vào ADIZ của Trung Quốc mà không thông báo trước, cũng không đáp ứng yêu cầu nhận dạng của Trung Quốc. Đối với Seoul và Tokyo, đó là máy bay chiến đấu và đối với Washinhton là hai chiếc máy bay ném bom B52 không mang vũ khí được điều đến từ Guam ngày 25/11/2013. Người phát ngôn chính phủ Nhật Bản, Yoshihide Suga, ngày 28/11/2013 giải thích rằng Nhật Bản “không có ý định điều chỉnh các chuyến bay tuần tiễu ở khu vực này”. Cũng ngày hôm đó, Thứ trưởng Quốc phòng Hàn Quốc, Baek Seung-joo, phàn nàn với tướng Vương Quán Trung, nhân vật số hai của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc, lúc đó đang ở thăm Seoul, rằng ADIZ của Trung Quốc bao trùm cả ADIZ của Hàn Quốc và yêu cầu sửa đổi đường ranh giới của vùng này. Nhưng Trung Quốc từ chối.
Ngày 17/11/2013, trong lần phát biêu đầu tiên, tân Đại sứ Mỹ tại Tokyo, Caroline Kennedy, cáo buộc Trung Quốc định thay đổi nguyên trạng ở biển Hoa Đông và làm gia tăng căng thẳng. Bắc Kinh đáp lại thông qua một bài xã luận đăng trên tờ China Daily, cho rằng Washington nhầm địa chỉ và gọi thái độ của Tokyo và Nhà Trắng là “điên rồ” và “đầy nguy hiểm” vì theo bài xã luận, thái độ đó dựa trên “sự hiểu lầm” hay tồi tệ hơn là “cố tình bóp méo ý đồ chiến lược của Trung Quốc”. Nhân đó, Bắc Kinh nói mình có phương tiện để kiếm soát ADIZ và xác định rõ hai chiếc B52 và bay theo.
Philippines và Australia cũng lên tiếng phản kháng. Ngày 29/11/2013, Liên minh châu Âu cũng đi theo hướng này khi thông qua bà Catherine Ashton nói rõ rằng hành động của Trung Quốc “làm trầm trọng thêm nguy cơ leo thang và làm gia tăng căng thẳng trong khu vực”, Tại Đài Loan, vùng lãnh thổ cũng đòi chủ quyền đối với quần đảo Senkaku như Trung Quốc, phe đối lập theo đường lối độc lập có phản ứng quyết liệt nhất. Đối với Đảng dân chủ tiến bộ (DPP), việc ADIZ của Trung Quốc bao trùm cả quần đảo Senkaku (Điếu Ngư theo tiếng Trung Quốc) rõ ràng là nhằm mục đích “bá quyền” và “có nguy cơ làm bất ổn định khu vực châu Á-Thái Bình Dương (…) Không phản kháng có thể sẽ khuyến khích Bắc Kinh xâm hại các nước láng giềng”.
Trái lại, phản ứng của Tổng thống Mã Anh Cửu là có chừng mực. Một mặt ông giải thích rằng Đài Bắc sẽ bày tỏ mối quan ngại với phía Trung Quốc vì qua hành động đó, Bắc Kinh gây trở ngại đáng kể cho kế hoạch hòa bình của mình ở biển Hoa Đông. Mặt khác, ông trấn an rằng đường ranh giới của ADIZ của Trung Quốc “chỉ vừa chạm đến khu ngoại vi Vùng xác định của Đài Loan” nên sẽ không ảnh hưởng tới kế hoạch huấn luyện của lực lượng không quân Đài Loan.
Thêm vào đó là một số động thái mang tính trấn an khác. Các hãng hàng không Đài Loan và tiếp đó là của Singapore, Hong Kong và Philippines đều tuân thủ yêu cầu của Trung Quốc. Các hãng của Mỹ ngày 30/11/2013 cũng làm như vậy sau khi có ý kiến của Bộ Ngoại giao nói rõ rằng “quyết định đó không có nghĩa là Mỹ chấp nhận hành động của Trung Quốc”. Trái lại, các hãng hàng không của Nhật Bản, sau khi có thái độ tương tự từ ngày 24/11/2013, đã dừng lại và có lập trường phản kháng, nhưng không giải thích tại sao. Ngày 30/11/2013, tờ Yomiuru Shimbun cho rằng cả hai hãng hàng không lớn của Nhật Bản đều không thay đổi thái độ, kể cả sau khi Mỹ nhượng bộ.
Theo tạp chí Tin Trung Hoa, từ vô số thông tin lẫn lộn kèm theo những lời bình luận với giọng điệu hoảng hốt tập trung nói về nguy cơ có thể dẫn đến sa sẩy về quân sự, cần đánh giá khách quan tình hình. Một số nhà bình luận so sánh bầu không khí căng thẳng với những gì từng diễn ra trong các năm 1995 và 1996 khi Bắc Kinh bắn tên lửa vào vùng ngoài khơi Đài Loan để phản đối chuyến thăm Mỹ của Tổng thống Lý Đăng Huy và răn đe cử tri Đài Loan không bỏ phiếu cho ông này trong cuộc bầu cử tổng thống. Thời đó, Lầu Năm Góc triển khai trong khu vực hai nhóm tàu sân bay và ngày 19/12/1995, tàu sân bay USS Nimitz cùng 4 tàu hộ tống đi qua eo biển Đài Loan.
Việc hai chiếc B-52 của Mỹ ngày 25/11/2013 bay vào ADIZ của Trung Quốc quả thực khiến người khác nghĩ rằng Mỹ vẫn có phản xạ biểu dương sức mạnh, song việc so sánh chỉ dừng lại ở đó. Lần này, chính tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc, trên đường đến biển Hoa Nam (Biển Đông), ngày 28/11/2013 đi vào eo biển Đài Loan cùng hai tàu khu trục phóng tên lửa và hai chiếc khinh hạm. Đây là lần đầu tiên diễn ra một việc như vậy. Không phải Hải quân Trung Quốc, với chiếc tàu sân bay duy nhất, đã đạt ngang bằng trình độ tác chiến và sức mạnh của 12 nhóm tàu sân bay của Mỹ, nhưng sức mạnh hiện nay được cân bằng đến mức Hải quân Mỹ không thể làm ngơ trước mối đe dọa của tên lửa của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc và lực lượng hải-không quân của họ nữa. Và việc một trong những chiếc tàu sân bay của Mỹ hiện nay đi qua eo biển Đài Loan dường như khó có thể xảy ra.
Như vậy, những gì đang diễn ra ở xung quanh ADIZ mà Trung Quốc mới thiết lập là hù dọa và làm điệu bộ đúng hơn là chuẩn bị tinh thần chiến đấu. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cuộc tranh luận không chứa đựng nguy cơ đi quá đà hay không gây ra hậu quả tiêu cực nào đối với hình ảnh của Trung Quốc, hay không gây khó khăn cho nước này. Cũng như vậy, không chắc cuộc tranh cãi sẽ không gây trở ngại cho các tác nhân khác đang tung ra các mối đe dọa trả đũa quân sự mà có thể sẽ gây ra nhiều vấn đề nếu được thực hiện.
Đặc biệt, ADIZ của Trung Quốc không phải là nhằm mục đích xâm lược, cho dù hành động này quả thực nhằm mục đích tác động vào vấn đề lãnh thổ Senkaku dai dẳng với Nhật Bản khi không bên nào chứng minh được chủ quyền của mình một cách đáng tin cậy. Vùng nhận dạng phòng không cũng không phải là một hành động bất hợp pháp, lại càng không phải một vùng đặc quyền. Sau khi mọi thứ đã được cân nhắc, người ta thấy ADIZ của Trung Quốc chỉ là thêm vào ba vùng khác hiện đang tồn tại trong khu vực: của Nhật Bản với diện tích đáng kể, lớn gấp 10 lần và hai vùng khác nhỏ hơn của Hàn Quốc và Đài Loan.
Các Vùng nhận dạng phòng không không nằm trong quy định của Công ước Chicago (CCH) ký năm 1944 và có hiệu lực năm 1946. Do đó, việc thiết lập một vùng như vậy là hoàn toàn tự do và cho đến nay có khoảng 20 nước và vùng lãnh thổ – trong đó có Mỹ, Canada, Nga, Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Pháp, Anh – có những vùng như vậy, nằm sát không phận của các nước này. Do tốc độ tiếp cận của máy bay nên các vùng này được thiết kế như một “không gian đệm” giúp hệ thống phòng không của một nước có thời gian phản ứng trước một máy bay thù địch đang bay vào không phận quốc gia của mình.
Tuy buộc phải tuân thu yêu cầu nhận dạng, song các vùng này được coi là không phận quốc tế, kể cả khi chúng chồng lấn nhau như trường hợp của Trung Quốc và Nhật Bản. Bắn hạ một máy bay ở trong những vùng như vậy, cho dù phương tiện đó không đáp lại yêu cầu nhận dạng, có thể là vi phạm trắng trợn luật pháp quốc tế. Cuối cùng, theo thông lệ quốc tế hiện hành, chỉ có những máy bay bay vào không phận quốc gia của một nước là chủ của ADIZ, phải nói rõ nhận dạng của mình. Những phương tiện nào chỉ bay qua ADIZ không bị buộc phải làm bất cứ điều gì.
Khi thiết lập ADIZ của mình, Trung Quốc đã bỏ qua yếu tố pháp lý này. Không những Bắc Kinh yêu cầu các máy bay phải thông báo nhận dạng và kế hoạch bay của mình mà còn đe dọa sẽ trả đũa quân sự đối với các nước có phương tiện bay đó. Nhưng làm như vậy có nghĩa là Trung Quốc đã bị hớ. Sau những động thái hung hăng vừa qua, Bắc Kinh không thể không chấp nhận giảm bớt đòi hỏi mà tất cả các nước láng giềng của Trung Quốc đều cho là không thể chấp nhận được. Ngày 28/11/2013, Bộ Quốc phòng nước này làm sáng tỏ-hơn lập trường của mình khi nói rõ rằng ADIZ của Trung Quốc được xác lập sau vùng của Nhật Bản 40 năm và hoàn toàn không phải là mở rộng không phận của nước mình. Với một hành vi rõ ràng nhằm làm dịu tình hình, Bộ này còn giải thích rằng máy bay quân sự của Trung Quốc cũng chỉ “bay theo các máy bay” đi vào vùng này.
Tuy nhiên, trong khi chờ đợi, tâm lý dân tộc chủ nghĩa bị kích động bởi các lập trường hiếu chiến có thể sẽ dẫn đến nhiều sự cố. Người ta còn nhớ ngày 1/4/2001, một chiếc máy bay trinh sát EP-3 của Mỹ đang làm nhiệm vụ trên Khu đặc quyền kinh tế của Trung Quốc, cách đảo Hải Nam 70 dặm, bị một máy bay tiêm kích J-8 của Trung Quốc đâm vào và buộc phải hạ cánh. Nguyên nhân gây ra tai nạn cũng là do hiểu không đúng quy định trong các hiệp ước quốc tế. Trong trường hợp đặc biệt này, vấn đề là công ước về luật biển (Montego Bay 1982) được Trung Quốc ký, song chưa bao giờ được Mỹ phê chuẩn.
Điều khoản 58 trong hiệp ước nói trên bảo đảm quyền đi lại trong và bay trên Vùng đặc quyền kinh tế, nhưng cũng quy định rằng các phương tiện đi vào và bay trên đó phải tuân thủ luật pháp và quy định của nước có bờ biển này. Bắc Kinh cho rằng trong vùng đó, điều khoản nói trên cho phép họ có quyền cấm mọi hoạt động quân sự của nước ngoài. Trong khi đó, ngược lại, Mỹ cho rằng hiệp ước (mà Quốc hội Mỹ không phê chuẩn) bảo đảm cho tất cả các tàu biển và phương tiện bay, dù là quân sự hay dân sự, đều có quyền đi lại và bay trên vùng đó.
Vùng nhận dạng phòng không được Trung Quốc xác lập chỉ chồng lấn một phần Vùng đặc quyền kinh tế, nhưng nếu trong cách hiểu các hiệp ước có thêm yếu tố vùng này và vùng của Nhật Bản chồng lấn vào nhau sẽ dẫn đến một loạt các yếu tố phụ không tốt có thể gây ra một số thảm họa trong vùng trời trên, biển Hoa Đông, hơn nữa vì sau khi đưa hai chiếc B-52 bay vào vùng này, Lầu Năm Góc và Bộ Ngoại giao Mỹ nhắc lại với Bắc Kinh về hiệp ước phòng thủ giữa Mỹ và Nhật Bản.
Trong thời gian gần đây, các chuyến bay tuần tra gia tăng đáng kể trên bầu trời xung quanh quần đảo Senkaku. Ngày 29/1 1/2013, ông Shen Jinke, người phát ngôn không quân Trung Quốc, thông báo một máy bay cảnh giới KJ-2000 (tức loại máy bay cảnh báo và kiểm soát trên không của Trung Quốc) và nhiều máy bay chiến đấu Sukhoi 30 và J-11 đã được điều động vào ADIZ, và nhận dạng được 2 chiếc máy bay trinh sát của Mỹ và 10 chiếc máy hay chiến đấu của Nhật Bản. Dĩ nhiên, cuộc leo thang trên không này làm gia tăng đáng kể nguy cơ xảy ra sự cố.
Nếu xem xét việc hiện đại hóa quân, đội Trung Quốc từ 20 năm nay trong bối cảnh tranh cãi lãnh thổ với Nhật Bản của Thủ tướng Shinzo Abe, người trở nên quá tự tin trong hoạt động đối ngoại, căng thẳng thỉnh thoảng lại nổ ra là điều không có gì ngạc nhiên. Bầu không khí đó nảy sinh từ những lời khẳng định chủ quyền của Trung Quốc, trong đó ADIZ là một sự thể hiện mang tính biểu tượng, kể cả đối với Mỹ.
Theo trình tự vị thế mang tính tượng trưng về chủ quyền và sức mạnh được thể hiện nhằm uy hiếp, ADIZ được thiết lập 40 năm sau vùng tương tự của Nhật Bản, tàu sân bay Liêu Ninh đi vào vùng eo biển Đài Loan 18 năm sau chiếc Nimitz của Mỹ, các hành động của Trung Quốc được thực hiện vào thời điếm cốt tử trong lịch sử khi Đảng Cộng sản Trung Quốc đang lo lắng về vấn đề cải cách và phải đối mặt với thách thức tính hợp pháp chính trị của mình ở trong nước. Thêm vào đó là Chủ tịch Tập Cận Bình đáp lại bằng lời kêu gọi phải hồi sinh để thực hiện “giấc mộng Trung Hoa” không những với đường nét không rõ ràng mà còn thường tập trung vào ý kiến liên quan đến sức mạnh quân sự.
Một lần nữa, ban lãnh đạo Trung Quốc bị đặt trước thế tiến thoái lưỡng nan ở trong nước phải kiểm soát các cuộc khủng hoảng dân tộc chủ nghĩa do chính họ gây ra nhưng không được phép để bị mất mặt. Những ngày này, sau khi Nhật Bản đưa máy bay chiến đấu vào ADIZ của Trung Quốc, báo chí nước này đăng đầy những lời kêu gọi trả đũa, từ đó kích động chính phủ “đáp trả chứ không được yếu mềm”. Tờ Global Times viết thêm: “Nếu khuynh hướng này vẫn tiếp diễn, chắc chắn sẽ xảy ra đụng độ và xung đột như từng xảy ra trong Chiến tranh Lạnh giữa Washington và Moskva. Chúng ta được chuẩn bị cho một cuộc đối đầu lâu dài với Nhật Bản”. Nhưng báo chí Trung Quốc ý thức được rằng sẽ là không khôn khéo nếu dự tính đồng thời nỗ ra xung đột với cả Nhật Bản và Mỹ, nên nhẹ giọng với Washington: “Nếu Mỹ không đi quá xa, chúng ta không coi Mỹ là mục tiêu”.
Tất cả bầu không khí sôi sục sặc mùi chiến tranh nói trên một lần nữa lại khuấy động trong giới quan sát phương Tây các vấn đề ám ảnh về sự trỗi dậy của sức mạnh Trung Quốc và tâm lý hung hãn của nước này. Như thể một đế chế cũ – vốn cảm thấy mình đang hồi sinh trong muôn vàn thách thức, phải chịu đựng những căng thẳng nội tại đối với chế độ chính trị và vai trò của mình trên thế giới – thực sự vẫn có thể sáng suốt và chế ngự được tình cảm của mình, trong khi các cách tiếp cận trực tiếp của nó luôn trở thành mục tiêu để cường quốc phương Tây hàng đầu biểu dương sức mạnh. Vừa là đối tác thương mại, vừa là hình mẫu và đối tượng bị phản bác, Mỹ chắc chắn là đối thủ chiến lược lớn nhất của Trung Quốc, là nước mà tất cả chỉ huy Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc coi là kẻ thù quân sự tiềm tàng. Hơn nữa vì ở khắp nơi, trong vùng biển Hoa Đông, ở Đài Loan cũng như ở Đông Nam Á, lực lượng hải-không quân Mỹ biểu thị sức mạnh không thể phủ nhận của mình vốn là trở ngại đối với ý đồ đế chế của người Trung Quốc.
Trong bối cảnh đó, với những ký ức còn rất hiện hữu về thời kỳ ô nhục của Trung Quốc dưới ách thực dân, có thể sẽ không sợ nhầm nếu đưa ra giả thiết rằng sự biểu dương sức mạnh như triển khai máy bay ném bom B-52 của Không lực Mỹ – loại máy bay có sức mạnh răn đe về ngắn hạn – là không thể nghi ngờ, nhưng về lâu dài có thể sẽ có tác dụng ngược lại vì sẽ kích thích năng lực quân sự của Trung Quốc và tính hung hãn của nước này.
Như vậy, hai đối thủ chiến lược lớn của thế kỷ 21 đang phải đối mặt với thế tiến thoái lưỡng nan tương đối giống nhau: chế ngự ý đồ quân sự nếu không muốn làm xấu đi hình ảnh của mình về lâu dài, đối với nước này vốn được nuôi dưỡng bằng triển vọng làm dịu tình hình bằng trao đổi thương mại và cảm giác mình thuộc về một cộng đồng văn hóa châu Á hòa dịu, hay đối với nước kia là chiến thắng trước Nhật Bản năm 1945 rồi thành công trong việc được giao phó vai trò người bảo vệ luật pháp và làm đối trọng trước tham vọng bá quyền của Bắc Kinh.
***
TTXVN (Hong Kong 5/12)
Việc Trung Quc mới đây tuyên b thiết lập một Vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) bao gồm cả không phận bên trên quần đảo tranh chấp Điếu Ngư/Senkaku ở bin Hoa Đông đã vp phi sự phản đi của nhiều nước và làm leo thang căng thng trong khu vực. Thời báo châu Á trực tuyến vừa đăng bài viết của Tiến sĩ Namrata Goswami, một chuyên gia nghiên cứu cao cấp thuộc Viện Nghiên cứu và Phân tích Quc phòng n Độ về vấn đề này, trong đó cho rằng hành động thiết lập ADIZ thể hiện sự non nớt của Trung Quốc. Dưới đây là ni dung bài viết:
Ai đó đang tự hỏi rằng liệu một cuộc đối đầu gần đây giữa Trung Quốc và Nhật Bản xung quanh tuyên bố đơn phương của Bắc Kinh về việc thiết lập ADIZ ở biển Hoa Đông, bao gồm cả không phận bên trên quần đảo tranh chấp Điếu Ngư/Senkaku có đáng gây ra tranh cãi về mặt chiến lược hay không.
Có vẻ như là hành vi của Trung Quốc liên quan các tranh chấp lãnh thổ đang bước vào một giai đoạn có thể dự đoán được về những việc nước này có thể tự làm để thực hiện những mong muốn của bản thân. Trong nhiều năm qua, kể từ khi sự kỳ diệu về kinh tế của Trung Quốc giúp nước này đẩy mạnh việc hiện đại hóa quân sự, các chuyên gia phân tích chiến lược trên khắp thế giới đã cảnh báo chúng ta về những ý định hung hăng của Trung Quốc liên quan đến ảnh hưởng khu vực của họ.
Cái mà Trung Quốc coi là khu vực ảnh hướng này bao gồm những vùng lãnh thổ dọc theo các đường biên giới trên bộ của họ với Ấn Độ; Đài Loan và các hòn đảo ở biển Hoa Đông và Biển Đông. Trung Quốc, Việt Nam, Philippines, Đài Loan, Malaysia, Brunei và Indonesia cùng có các tuyên bố chủ quyền lãnh hải đối với các hòn đảo khác nhau ở Biển Đông, trong khi Trung Quốc và Nhật Bản cùng có tuyên bố chủ quyền đối với quần đảo Điếu Ngư/Senkaku ở biển Hoa Đông.
Bất kỳ sự đối đầu nào ở khu vực Đông Á cũng đều là điều nguy hiểm đối với môi trường an ninh quốc tế bởi vì nó liên quan đến một nhân tố quan trọng khác. Đó là Mỹ, quốc gia có sự ràng buộc theo hiệp ước đối với việc bảo vệ Nhật Bản và đã liên minh với Hàn Quốc, Đài Loan và Philippines. Bất kỳ sự thể hiện vũ lực nào của Trung Quốc đối với các tranh chấp ở Biển Đông hay biển Hoa Đông cũng sẽ buộc Mỹ phải đến để giải cứu Nhật Bản, Hàn Quốc và Philippines.
Đối với Nhật Bản, Mỹ có sự ràng buộc theo hiệp ước phải bảo vệ nước này và các vùng biển của họ. Nhật Bản hiện đang quản lý về mặt hành chính đối với quần đảo Điếu Ngư/Senkaku. Quần đảo này đã trở thành điểm nóng tranh chấp giữa Trung Quốc và Nhật Bản trong nhiều thập kỷ qua và kéo dài dai dẳng cho đến tận ngày nay.
Trong một động thái chưa từng có tiền lệ, Trung Quốc đã áp đặt ADIZ đối với quần đảo Điếu Ngư/Senkaku vào hôm 23/11, đồng thời tuyên bố rằng các máy bay bay qua khu vực này phải thông báo trước với Trung Quốc về các kế hoạch bay hoặc phải đối mặt với “các biện pháp phòng thủ khấn cấp.” Các hãng hàng không Singapore, Qantas và Australia đã đồng ý cung cấp những thông tin như vậy cho nhà chức trách Trung Quốc.
Theo một người phát ngôn Bộ Quốc phòng Trung Quốc, đây là “một biện pháp cần thiết được tiến hành bởi Trung Quốc trong việc thực hiện quyền tự vệ của mình… Nó không nhằm trực tiếp vào bất kỳ quốc gia hay mục tiêu cụ thể nào. Nó cũng không ảnh hưởng đến tự do hàng không trên vùng không phận liên quan”.
Những động thái chiến lược của Trung Quốc và Nhật Bản thực hiện từ lâu. Hồi tháng 4/2012, cựu Thị trưởng Tokyo Shintaro Ishihara trong một bài phát biểu tại Quỹ Heritage ở Washington, đã tuyên bố rằng Tokyo đang lên kế hoạch mua quần đảo Điếu Ngư/Senkaku từ các chủ sở hữu tư nhân người Nhật Bản.
Tuyên bố này đã gây nên sự giận dữ ở Trung Quốc và Bắc Kinh đã phản ứng bằng việc đưa ra một tuyên bố trên trang web của Bộ Ngoại giao Trung Quốc rằng bất kỳ hành động đơn phương nào của Nhật Bản đối với quần đảo này đều sẽ là hành động bất hợp pháp. Cả Bộ Ngoại giao Nhật Bản và Trung Quốc đều tái khẳng định bằng những tuyên bố riêng rẽ khác nhau của họ đối với quần đảo tranh chấp này. Vào tháng 11/2012, những tâm hộ chiếu điện tử mới của Trung Quốc có in kèm một tấm bản đồ cho thấy quần đảo này nằm trong lãnh thổ Trung Quốc.
Những tuyên bố hung hăng và các tuyên bố trả đũa nhau như vậy đã xuất hiện trong cuộc đối đầu ngoại giao trực tiếp giữa Trung Quốc và Nhật Bản từ lâu. Tuy nhiên, động thái thiết lập ADIZ của Trung Quốc gần đây ở khu vực tranh chấp này rõ ràng đã đưa Mỹ vào bức tranh chiến lược này.
Mặc dù trong những trường hợp trước đó Mỹ đã làm việc đằng sau hậu trường để khuyến khích Trung Quốc giải quyết tranh chấp bằng biện pháp ngoại giao trong khi vẫn đồng thời làm yên lòng Nhật Bản, nhưng lần này kênh ngoại giao xung quanh cuộc tranh chấp này có lẽ không hiệu quả. Mỹ đã phải ra tay trước bằng một màn thể hiện sức mạnh. Việc này đã được chứng thực bằng thực tế là hai máy bay ném bom B-52 không trang bị vũ khí của Mỹ đã bay qua quần đảo Điếu Ngư/Senkaku và tiến vào cái gọi là ADIZ của Trung Quốc vào hôm 25/11 mà không cung cấp trước cho phía Trung Quốc bất kỳ thông tin gì về các kế hoạch bay của họ.
Trung Quốc đã phản ứng bằng cách tuyên bố rằng quân đội nước này đã giám sát và xác định rõ danh tính các máy bay Mỹ. Mặc dù các quan chức Mỹ tuyên bố rằng những chuyến bay này đã được lên kế hoạch từ lâu, nhưng thực tế là họ đã quyết định thẳng tiến với hành động nêu trên.
Việc Mỹ điều các “pháo đài bay” B-52 của họ bay vào vùng ADIZ của Trung Quốc xuất phát từ 3 nhân tố liên quan đến nhau. Nhân tố đầu tiên là để tái khẳng định với các đồng minh của Mỹ ở khu vực Đông Á rằng Washington sẽ đến giải cứu họ nếu như Trung Quốc đẩy mạnh chiến lược gia tăng sức ép và ảnh hưởng trong các cuộc tranh chấp ở biển Hoa Đông và Biển Đông. Nhân tố thứ hai là để đảm bảo rằng Nhật Bản sẽ không phản ứng đơn phương đối với động thái của Trung Quốc, điều có thể sẽ khiến họ phải trả giá. Nhân tố thứ ba là để hành động được coi như là một nhân tố làm dịu bớt những căng thẳng giữa Trung Quốc và các nước láng giềng của Bắc Kinh.
Trong khi đó, động thái tuyên bố thiết lập ADIZ của Trung Quốc cho thấy Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình ủng hộ một sự thể hiện vũ lực hung hăng của Trung Quốc để khẳng định các tuyên bố chủ quyền của họ đối với các tranh chấp lãnh hải. Một chiến lược như vậy cũng có thể được nhận thấy trong cuộc tranh chấp biên giới trên bộ giữa Trung Quốc và Ấn Độ với việc Trung Quốc gia tăng các cuộc xâm nhập qua biên giới.
Tình hình hiện nay đối với Trung Quốc đã gây ra tình thế tiến thoái lưỡng nan cả về khía cạnh danh tính lẫn khía cạnh an ninh, về mặt danh tính, Trung Quốc có tham vọng được công nhận là một cường quốc ở trong vùng ảnh hưởng của họ. Trung Quốc muốn được coi là một cường quốc thành công trên vũ đài chính trị quốc tế với một nền văn minh lâu đời, và là một quốc gia bảo vệ hòa bình trong bối cảnh “trỗi dậy hòa bình” của nước này.
Tuy nhiên, tham vọng được coi là một cường quốc và là một cường quốc quan trọng này đã tạo ra một tình cảm phẫn nộ ở bên trong Trung Quốc bất kỳ khi nào các nước láng giềng nhỏ hơn của nước này thách thức các tuyên bố chủ quyền của Bắc Kinh hoặc đưa ra yêu cầu được đối xử là các bên tham gia bình đẳng trong các tranh chấp lãnh thổ khác nhau giữa họ với Trung Quốc.
Điều này sau đó ảnh hưởng đến Trung Quốc trong việc thể hiện sức mạnh nói chung và sức mạnh quân sự nói riêng của họ thông qua việc làm cho tất cả các bên tuyên bố chủ quyền tranh chấp khác tỉnh ngộ về các vùng lãnh thổ có lịch sử tranh chấp và tranh cãi kịch liệt. Những màn thể hiện sức mạnh này sau đó dẫn đến việc các quốc gia và các chuyên gia phân tích chiến lược tranh luận rằng tình hình chiến lược của Trung Quốc là một dấu hiệu cho thấy ý định hung hăng của họ.
Vấn đề tâm lý sâu sắc hơn ở đây là mặc dù những động thái này của Trung Quốc có lẽ thể hiện một sự hung hăng, nhưng sự hung hăng này không chỉ dựa trên những sức mạnh của họ, mà còn thể hiện những nguy cơ dễ bị tổn thương của Trung Quốc trước các nước láng giềng và Mỹ.
Ở cấp độ rộng lớn hơn, Trung Quốc chắc chắn biết rằng quốc gia sẵn sàng và có đủ khả năng nhất trong việc ngăn chặn các hành động hung hăng của họ ở khu vực Đông Á chính là Mỹ. Do đó, việc kiểm tra quyết tâm của Mỹ ở khu vực Đông Á được coi là một hành động không đến nỗi tồi khi chỉ xét từ phía Trung Quốc. Tuy nhiên, trong khía cạnh này, Trung Quốc đã không hiểu hết hoặc không chiến lược hóa được những tác động rộng rãi của một chiến lược như vậy đối với hình ảnh riêng của nước này.
Đầu tiên, những hành động hung hăng của Trung Quốc sẽ chỉ củng cố lập trường của phái ủng hộ quan điểm về “mối đe dọa từ Trung Quốc”, những người giờ đây nói với chúng ta rằng “hãy nhìn đi, chúng tôi đã nói với anh là như vậy mà.”.
Thứ hai, những động thái này làm cho Trung Quốc có vẻ yếu kém và dễ bị tổn thương, đặc biệt là sau những phản ứng nhu mì của họ đối với các vụ việc như vụ các máy bay B-52 của Mỹ công khai thách thức ADIZ của nước này. Mặc dù trước đó Thiếu tướng Không quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) Kiều Lương, đã tuyên bố một cách ngạo mạn rằng bất kỳ máy bay nào vi phạm ADIZ sẽ bị quân đội Trung Quốc bắn hạ, nhưng khi điều đó xảy ra trên thực tế, Trung Quốc đã cân nhắc thận trọng hơn và hạ giọng trong phản ứng của họ.
Thiếu tướng Kiều Lương, người đã xuất bản cuốn sách “Chiến tranh Không giới hạn” có nhiều ảnh hưởng, một cuốn sách nêu ra những chiến lược để đánh bại một siêu cường công nghệ quân sự, cũng đã bị chất vấn về những quan điểm khiêu khích của ông trong các cuộc tranh luận trên Internet.
Thứ ba, những động thái gần đây của Trung Quốc cho thấy rằng tầm nhìn chiến lược của họ không khác mấy so với các nước láng giềng nhỏ bé hơn của họ. Giống như một số người ở Nhật Bản, những người đã tham gia các hoạt động khiêu khích năm 2012, Trung Quốc dường như đang làm điều tương tự. Điều này dẫn đến sự nghi ngờ về độ chín chắn trong tiến trình lên kế hoạch chính sách ngoại giao của Trung Quốc, rằng liệu có sự tranh luận của những người có hiểu biết về hậu quả có thể xảy ra của những hành động như vậy hay không.
Mỗi một hành động khiêu khích của Trung Quốc liên quan đến các tranh chấp lãnh thổ của họ không thể được bỏ qua như là hành động của một đơn vị, tổ chức hay cá nhân như nước này muốn giải thích trong những vụ việc trước đây. Trong những lần đó, chỉ huy trung đội PLA ở khu vực biên giới Trung Quốc-Ấn Độ đã bị quy trách nhiệm về việc tự ý hành động mà chưa được sự cho phép của cấp trên, và ai đó trong cơ quan cấp hộ chiếu đã được xác định là kẻ gây rắc rối cho hành động khiêu khích trên những tấm hộ chiếu điện tử. Do vậy, việc làm sáng tỏ các vấn đề có tác động chiến lược sâu sắc.
Trung Quốc cần xử sự như là cường quốc mà họ muốn được công nhận trong việc nâng tầm bản thân khỏi những tranh cãi tầm thường ngày nay và đảm bảo rằng họ đủ chín chắn để hiểu rằng một khu vực Đông Á hòa bình là điều quan trọng như thế nào đối với sự ổn định quốc tế./.