Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

Ðời sống Việt, nhìn từ những người bán quần áo bành

Phương Ngạn/Người Việt
QUẢNG NAM -Những người đàn bà bán quần áo bành có mặt ở nhiều nơi trên đất nước Việt Nam. Họ khá đặc biệt, không những đặc biệt về hoàn cảnh, ý chí mà còn đặc biệt cả trong hoạt động mua bán, độ linh hoạt và cả sự thông minh, sức chịu đựng và cách nhìn cuộc đời, thời cuộc.
Một shop áo bành nhỏ có hàng phân loại theo năm hạng ở thị trấn Nam Phước, tỉnh Quảng Nam. (Hình: Phương Ngạn/Người Việt)
Câu chuyện của chị Phòng, người đã hơn 20 năm nay bán đồ bành khắp các miền từ Bắc vào Nam, kể: “Áo quần bành, trước đây còn gọi là đồ SIDA, trong cuộc chiến tranh năm 1978-1979 tại Cambodia, người dân đói khổ, nên các tổ chức quốc tế xin áo quần cũ của các nước phương Tây sang viện trợ.”
“Nếu chịu khó đi theo đường ‘tiểu ngạch’ (chẻ đường rừng, thoát các trạm gác biên phòng) từ Tây Ninh sang NamYang, Cambodia, thì mua được khối đồ rất rẻ, mang về Việt Nam bán lấy lời, trường hợp không dám đi thì nhờ cửu vạn người ta chẻ hàng giùm mình. Cả một kho rộng lớn áo quần bên đó…”
“Mình luôn nghe đài, báo nói lung tung lên rằng Việt Nam đứng đầu khu vực Ðông Dương, giàu mạnh, tiến bộ… Nhưng thực ra, trong chuyện áo quần bành, cũng cho thấy dân mình còn quá nghèo, quá lạc hậu so với họ. Họ chê không thèm mặc, mình mua về bán lại, có người còn mua trả góp nữa kia!”
Theo nhiều người mua bán áo quần bành thì kể từ năm 1979 đến 1996, tất cả áo quần bành Việt Nam đều được họ mua từ kho thải của các tỉnh bên Cambodia. Từ năm 1997 trở đi, có thêm nguồn hàng lỗi xả ra ở các công ty may Việt Nam và đặc biệt gần đây, áo quần bành từ Trung Quốc sang tràn lan Việt Nam.
Một gian hàng áo quần bành của người nghèo ở Quảng Ngãi. (Hình: Phương Ngạn/Người Việt)
Nghèo đi cứu trợ nghèo
Một chị khác, bán áo quần bành đã hơn 10 năm nay, cho biết: “Năm ngoái, tôi gom gần 9 bành áo quần, chừng 4,000 chiếc, nói chung không còn tốt cho lắm, vì những cái ‘xịn’ tôi đã bán lấy vốn, mang ra cứu trợ cho bà con vùng lũ lụt ở Lệ Thủy, Quảng Bình. Trời ạ, khi ra đó mới biết, bà con có người nghe tôi nói là áo quần này gốc từ áo quần SIDA, họ cởi phăng ra ngay, họ sợ lây bệnh… Nói chung là dân mình còn nghèo và không có kiến thức, buồn thật!”
“Buồn cười nhất là mình đi cứu trợ theo diện cá nhân, từ Quảng Ngãi ra tới Quảng Bình, cả phí xe cộ, ăn ở và chuyên chở vẫn không tới ba triệu đồng, trong khi đó những đoàn cứu trợ nhà nước thì rình rang bầu đoàn thê tử, kèn trống lung tung, người này đón, người kia đãi…”
“Cuối cùng cho mấy gói mì tôm, vài ba cái áo bỏ đi, rồi vài ba cái quần may lỗi… Buồn cười thật, con số tính lên cả trăm triệu, thậm chí hơn vậy cho mỗi chuyến cứu trợ của đám này!
Mua bán dép lỗi xả ra từ các công ty may và dép Trung Quốc cũng là một cách kiếm cơm của người buôn đồ bành. (Hình: Phương Ngạn/Người Việt)
Nghe chuyện chị tự mang áo quần đi cứu trợ, chúng tôi tưởng chắc chị cũng thuộc vào diện ăn nên làm ra, có của dư của để, nhưng khi hỏi thăm về chuyện con cái ăn học, chuyện đời, chị nói: “Ồ, sao lại phải giàu mới đi cứu trợ, cách nói này chẳng khác nào bảo là phải là đảng viên (cộng sản) mới được yêu nước, được bảo vệ tổ quốc?! Vô lý!”
“Tôi cũng nghèo thôi, chồng chết đã ba năm nay, nuôi hai đứa con học đại học, một đứa học cao học ngành Nông Lâm, nó mới có chồng nhưng mình cũng chưa hết lo cho tụi nó. Buôn bán thời bây giờ thì qua ngày là may lắm rồi, trước đây khá hơn, sắm được một ít vàng để dành, bây giờ bán cho con ăn học, nhà cửa thì chẳng có chi, nhà cấp bốn…!”
Chiều, chúng tôi đến thăm nhà chị, một căn nhà cấp 4 lụp xụp ở Châu Ổ, Quảng Ngãi, không tủ lạnh, không máy giặt, tài sản thấy được không gì ngoài chiếc xe máy cà tang chị chở hàng đi bán, một cái tivi đời cũ và một chiếc quạt máy.
Nhìn chúng tôi có vẻ không vui, chị cười: “Tuy thấy nghèo vậy đấy chứ giàu lắm đó! Có mấy cái bằng đại học trong nhà, có sức khỏe kiếm cơm mỗi ngày, rồi lại có thể chia sẻ cho người khó hơn mình, với tôi, chừng đó là thiên đường rồi!”
Kính thưa các loại bành!
Chị Tuyết, chủ một shop áo quần bành ở Nam Phước, Duy Xuyên, Quảng Nam, cho biết: “Thật ra, áo quần bành cũng có nhiều hạng, theo tôi chia thì có 5 hạng, hạng VIP, hạng sang, hạng bình dân, hạng nghèo và hạng đói.”
“Hạng vip thường mua những hàng tuyển, ví dụ như quần Jean Levis, áo Pierre Cardin… Những thứ này mà mua được thì trong một bành chừng 200 cái, mua với giá từ 700 ngàn đến 1 triệu đồng/cái, lấy riêng nó ra bán cũng dư có lãi, giá của nó thường là 1 triệu đến 1.5 triệu đồng/cái. Những thứ còn lại bán lai rai kiếm lãi. Người mua mấy thứ sang này thường là mấy cô chiêu cậu ấm nhà quan xài tiền như nước, mua về cắt lua tua cho ra lối playboy…”
“Hạng sang thì ít tuyển chọn hơn, không yêu cầu về mẫu mã và hãng sản xuất, chỉ cần thấy đẹp, tốt là mua, có giá từ 200 ngàn đồng đến 500 ngàn đồng. Loại này tuy không cao lắm nhưng một trăm người mới có một hai người xài nó.”
“Hạng bình dân thì đủ loại, miễn rẻ thì mua, riêng hạng nghèo và hạng đói là buồn nhất. Anh chị thử hình dung trong thời bây giờ, thiên hạ đã đi đến đâu mà vẫn có người mua vài ba cái áo với giá từ 5 ngàn đồng đến 10 ngàn đồng (tương đương $0.25 đến $0.5), thậm chí có người còn mua trả góp, mỗi ngày vài ngàn đồng, áo quần loại này, thi thoảng nhà giàu, nhà khá mua về lót cho chó nằm…”
Hết đồ thải phương Tây, sang đồ dỏm Trung Quốc
Chị Liên và anh Kha, đôi vợ chồng sắp cưới, thường bày bán áo quần bành ở hành lang ngã tư cầu Trà Khúc, Quảng Ngãi, cho biết: “Chúng tôi cũng ê chề lắm, cái người ta bỏ đi thì mình mua về lựa lại mà bán, kiếm dăm ba đồng lãi.”
“Trước đây thì mình xài lại đồ bỏ của Cambodia, bây giờ thì lại mua lại đồ của Trung Quốc để bán, áo quần Trung Quốc tuy không bằng đồ bành nhưng nó lại rẻ hơn, model hơn và đánh trúng tâm lý của người nghèo, sĩ diện và khốn khó…”
“Khổ nhất là chạy công an, nghề này chạy trốn công an là số một, ai mà không lanh tay lanh mắt, để tụi nó tới hốt là coi như xong. Chính vì vậy mà phụ nữ hợp với nghề này hơn, vì họ dùng cả nước mắt để bảo vệ áo quần của mình. Nhục nhất là nói gì thì nói chứ người Việt mình cũng chỉ nằm trong vòng lẩn quẩn từ đồ SIDA sang đồ Trung Quốc. Những thứ này tràn ngập Việt Nam. Bây giờ Trung Quốc đã đi vào tận buồng ngủ của người Việt!”
Chuyện về áo quần bành thì còn dài lắm. Nhưng chung qui, qua những câu chuyện rời của những người đàn bà trên đây, vô hình trung, nó phản ánh đời sống rất thật của trên dưới 100 triệu dân luôn được các phương tiện truyền thông của nhà nước đương trị tuyên truyền là họ đang sống trong hạnh phúc, giàu mạnh và tự do…!
@NguoiViet

10 NGUYÊN TẮC ĐỂ SỐNG TRÊN 100 TUỔI.


BS Trường Xuân.
 
  Các nhà khảo cứu tại Anh Quốc vừa trình bày những khám phá mới nhất của ngành lão khoa ( Geriatrics ) và di truyền học ( Genetics ) và tiên đóan là những thế hệ trẻ trong tương lai sẽ
có thể sống được trên 100 tuổi dễ dàng.
  Một khảo cứu khác trên 20000 người dân Anh đăng trên tờ báo Y học British Medical Journal thì cho biết là có thể làm giảm nguy cơ bị bệnh tim mạch như đau tim, tai biến mạch máu não bằng 4 biện pháp sau đây : đi bộ 30 phút mỗi ngày, ăn nhiều rau cỏ và trái cây, không hút thuốc lá và giảm bớt uống rượu. Những nguyên tắc kể trên cũng được Y học Mỹ xác nhận từ lâu nhưng gần đây BS Thomas Perl của Đại Học Boston University cho biết là dựa trên kinh nghiệm củanhững người đã sống trên 100 tuổi thì ông đã rút ra được những kinhnghiệm như sau.
                      1/ Hưu trí.
  Các khảo cứu về tử vong đều xác nhận là khoảng thời gian 1 năm sau khi hưu trí là nguy hiểm nhất ở những người về hưu rồi không hoạt động gì cả vì tình trạng mập phì gia tăng, tâm thần suy nhược, cholesterol xấu LDL lên cao còn cholesterol tốt HDL giảm, huyếtáp gia tăng.. BS Luigi Ferruci tại Baltimore sau khi khảo sát tình trạng sức khỏe của vùng Chianti bên Ý là nơi có rất nhiều người sống trên 100 tuổi thì thấy rằng những người sau khi hưu trí thì vẫn tiếp tục hoạt động thể chất và tinh thần như trồng rau, trồng hoa,thăm viếng bạn bè, chăm đi lễ nhà thờ. Tại Mỹ có nhiều chương trình hoạt động thiệ nguyện như Expericence corps, Masters Gardeners giúp cho những người cao niên đem kiến thức truyền lại cho giới trẻ, đem lại hứng khởI cho tất cả mọi người..và kéo dài tuổi thọ.
                      2/ Vệ sinh răng miệng.
Phần này hết sức quan trọng nhưng ít khi được chú ý đúng mức. Một khảo cứu của Đại học Minnesota cho thấy là nhữngngười bị viêm nướu răng ( gum disease ) dễ bị tai biến mạch máu não và đau tim vì trong miệng có những vi khuẩn tiết ra những độc chất làm cho máu bị đông và các mạch máu bị viêm. Cần dùng chỉ đánh răng (dental floss ) và chữa trị bệnh răng miệng thật sớm dể tránh bệnh đau tim và cả chứng.. Hôi miệng ( halitosis ) như vua Câu Tiễn đã được mô tả thời xưa
                   3/ Hoạt động thể chất, đi bộ.
BS Jay Olshansky thuộc Đại Học Chicago nói ’’ đi bộ là môn thuốc trường sinh tốt nhất và không tốn tiền ‘’. Tất cả những khảo cứu về tuổi thọ đều xác nhận là đi bộ giúp cho tinh thần
thoải mái, sáng suốt ( tăng chất endorphins ), tránh té ngã, tăng sức cơ bắp, xương cứng tránh bị gãy xương hông, một trong những nguyên nhân tử vong ở Mỹ. Không cần phải tập luyện khó khăn như chạy marathon mà chỉ cần đi bộ khoảng 30 phút mỗi ngày. Nếu tập thêm những phương pháp giữ gìn gân cốt như yoga, tai chi thì càng tốt.
               4/ Ăn ngũ cốc high fiber mỗi buổi sáng.
  Các nhà khảo cứu đều xác nhận là 90 % các chứng bệnh mãn tính ở Mỹ như bệnh tim mạch, ung thư đường ruột đều có thểtránh được nếu biết dinh dưỡng đúng phép. Cần ăn sáng bằng những loại ngũ cốc có nhiều xớ như oat meal, quinoa và gần đây loại hạt Chia seed( Salvia Hispaniola ) giống như hạt é ( basil ) vì có nhiều dàuomega 3 và giúp cho no lâu, có nhiều năng lực. Hạt Chia giúp tránh được bệnh tiểu đường và bệnh tim mạch hết sức phổ biến ở Mỹ. Hiện nay ở Mỹ có khoảng 22 triệu người bị bệnh tiểu đường làm cho ngân sách Y tế tốn trên 200 tỷ USD mỗi năm. Bữa ăn sáng rất quan trọng giúp cho cơ thể có đủ năng lực hoạt động trong ngày và đường trong máu được ổn định.
            5/ Vệ sinh giấc ngủ.
  Cần điều độ trong giấc ngủ, ít nhất từ 5 đến 6 tiếng mỗi tối. Không nên thức khuya xem phim bộ, phim chưởng vì theo lời BS Ferruci thì trong khi ngủ thì cơ thể phục hồi lại các chức năng bị hao mòn trong ngày. Não bộ rất cần giấc ngủ được yên và nhất là giấc ngủ REM giúp cho các tế bào não bộ thu xếp lại các dữ kiện ban ngày giống như các máy điện toán hoạt động off line processing. Những người sống trên 100 tuổi đều hết sức coi trọng giấc ngủ được bình yên.
        6/ Thực phẩm hoàn toàn.
Một số sinh tố, enzyms và chất muối khoáng hết sức cần thiết cho tuổI thọ và chỉ có trong những thực phẩm tươi tốt màcác dược thảo ( dietary supplements ) không thể thay thế được. Những hoá chất như carotenoids, flavonoids thường có trong các loại hoa quả có màu như cà chua, cà rốt, rau xanh, mè đen nên cần được tiêu thụ mỗIngày. Có thể đem pha lẫn với sữa đậu nành hay hạt Chia, hạt é. Nên tránh hay giảm bớt các loại gạo trắng, tinh bột vì thiếu những hóa chất kể trên và dể làm cho mập phì, tiểu đường làm cho cơ thể mau bịlão hóa, nói chung mau già. Một vài khảo cứu trên những người sống trên 100 tuổi cho thấy là họ ăn rất ít vào buổI tối hoặc như trường hợp của ông Breuning, người sống lâu nhất ở Mỹ 113 tuổi là đã bỏ hẳn bữa ăn tối từ 35 năm qua.
  7/ Tâm thần bình an.
 Tất cả những người sống trên 100 tuổi đều có đầu óc lạc quan, yêu đời, ít bon chen, ganh đua , nóng giận, tham sân si. Họ có sức chịu đựng stress rất giỏi và trải qua những khó khăn dễdàng. Tất cả những phương pháp tĩnh tâm như yoga,tai chi, cầu nguyện, khí công đều tốt cả . Không nên tìm cách giải trí bằng xem TV, uống rượu, cờ bạc, xem soap opera, ăn junk food, gây căng thẳng trí não..
       8/ Nếp sống tinh thần.
  Một khảo cứu trên Giáo phái Seventh day Adventist tại Loma Linda cho biết là tuổI thọ trung bình là 89 trên mức trung bình chỉ có 82. Ngoài việc tránh ăn thịt, người Adventist không hút thuốc, không uống rượu và ăn nhiều trái cây rau cỏ. Đời sống gia đình ổn đình, thể chất lành mạnh. Một BS người Adventist 94 tuổi vẫn làm việc giải phẫu tim mạch như thường lệ.
  Người Adventist có chủ trương rằng thân thể làmột món quà do Thượng Đế ’’ cho vay ‘’ ( on loan ) nên cần phải đượcbảo vệ kỹ càng.
      9/ Thói quen điều độ.
Những người cao niên có thói quen rất chừng mực, ăn uống điều độ, sáng dậy và tối đi ngủ hết sức mực thước, ít khi ra ngoài thông lệ. BS Ferruci cho biết là những thay đổI bất thường
trong đời sống dễ làm cho hệ thống miễn dịch ( immune system ) bị xáo trộn, lệch lạc mất quân bình khiến dễ đüa đến những trường hợp nhiễm trùng, cảm cúm
   10/ Quan hệ xã hội, gia đình, bạn bè.
  Kinh nghiệm của ngườI Adventist và Okinawa cho thấy là những liên hệ mật thiết với gia đình, bạn bè hết sức qua trọng trong việc tránh chứng bệnh buồn chán. Suy nhược thần kinh và tổn thọ. Liên hệ thường xuyên với thân sẽ giúp cho người cao niên có được sự tự tin, có nơi nương tựa nếu chẳng may hữu sự.Nói chung là trong khi chờ đợi những phát minh mớI nhất giúp cho con người sống được trên 100 tuổi thì chúng ta đã có ngày trong tầm tay những phương pháp giản dị nhất để thực hiện điều này qua kinh nghiệm những người đã trải qua cuộc đời .. trên một thế kỷ !

Chuyện đời cong, thẳng và trong, đục…

Phạm Lưu Vũ
Trong kiệt tác kiếm hiệp kiêm chính trị cổ điển Tam quốc diễn nghĩa, La Quán Trung tiên sinh từng ca ngợi cây dâu cổ thụ mọc trong sân nhà anh thợ đóng dép Lưu Bị là linh mộc, là hiện thân của phong thủy, đến nỗi bịa ra một ông thầy, đi qua nhìn thấy cái cây ấy bèn phán: “Cây dâu này mọc thẳng tắp, tán xoè như cái ô. Nhà ở dưới gốc cây này ắt sinh quý nhân“.  Quý nhân ấy chẳng phải Lưu Huyền Đức thì còn ai vào đây nữa. Cây dâu đó là cái ô Trời, là bản mệnh sự nghiệp của Lưu Bị sau này. Quả là về sau, Lưu Bị nhờ có cái bản mệnh ấy mà gặp được khối người ngay thẳng. Trong số đó, người quan trọng số 1 phải kể đến là vị quân sư Gia Cát Lượng (Khổng Minh).
Thế nhưng La Quán Trung tiên sinh đã “lờ“ đi không chép việc cái “ô“ vĩ đại ấy rồi cũng đến lúc đổ kềnh. Số là một hôm, trời nổi bão giông. Cây dâu cổ thụ bỗng nghiêng ngả, quay cuồng rồi đổ sập xuống, đè nát đúng bàn thờ nhà Lưu Bị. Lúc ấy Lưu Bị đã lên ngôi hoàng đế bên đất Thục. Giá như ông thầy kia lại nhìn thấy, chắc thể nào cũng bảo vị quý nhân nhà này có nhẽ sắp đến lúc… toi. Quả nhiên một thời gian ngắn sau đó, Thục chủ Lưu Bị gặp hạn ở thành Bạch Đế rồi “toi“ luôn tại đó. Trước khi chết, ngài không ngại nước Ngụy của Tào Tháo, cũng chẳng thèm ngại nước Ngô của Tôn Quyền. Ngài chỉ ngại mỗi… quân sư Khổng Minh mà thôi. Vì thế ngài đã phải triệu Khổng Minh đến tận giường bệnh mà chơi bài ngửa, tiếng là gửi gắm con côi, song lại “thòng“ một câu rùng rợn rằng nếu nó bất tài, thì hay là ông thay nó, làm chủ quách nước Thục đi!
Lưu Bị nói thế là có ý muốn “đe“ Khổng Minh, rằng ta biết tỏng ông là người như thế nào rồi. Trước khi gặp ta, ông có tiếng là một người ngay thẳng. Ông bắt ta phải ba lần hạ cố mới chịu ra, giả vờ không thèm màng đến danh vọng. Có thật ông không thèm màng danh vọng? Sao ở lều tranh mà ông theo dõi việc thiên hạ kĩ thế? Lại còn lặn lội đi gài sẵn “thạch trận“ ở những đâu đâu. Giờ ta mới biết ông rất có tài ảo thuật, dễ dàng mê hoặc được lòng ngưỡng mộ của thiên hạ không chỉ trong một vài đời. Ông mẹo vặt có thừa, song bụng dạ lại hẹp hòi. Trong thiên hạ, bất cứ ai tài hơn, ông cũng tìm cách chiêu nạp về rồi nghĩ kế trừ đi. Đã mượn tay Trương Nhiệm giết ngóm một Bàng Thống ngây thơ cả tin, kẻ “học giỏi gấp mười ông“ (ý này do chính ông từng nói ra), lại còn định chém Ngụy Diên ngay trước mắt ta. Ham hố danh tiếng như ông thì sau khi ta chết đi rồi, dẫu có làm chuyện thoán nghịch cũng chẳng có gì lạ…
Khổng Minh lúc đó sợ toát mồ hôi, vội vàng sụp xuống dập đầu thề lấy thề để (thề cá trê chui ống). Màn chơi bài ngửa này tuy chỉ có Lưu Bị và Khổng Minh biết, song khó mà che được cặp mắt thế gian. La Quán Trung về sau nhân đó cũng “lờ“ đi cho văn vẻ sạch sẽ, sử sách trơn tru. Ấy là cái truyền thống chép sử xưa nay nó thế. Sử sách vốn chỉ ưa chép những chỗ thơm mà giấu nhẹm đi chỗ thối. Và La Quán Trung đã tỏ ra là một người chép sử khéo, song lại là một tay kể chuyện tồi, bởi ông vẫn để lộ những chỗ thối của lịch sử ra.
Lưu Huyền Đức quả có con mắt tinh đời. Về sau, chỉ vì ghen tài mà Khổng Minh đã quyết không thực hiện diệu kế của Ngụy Diên, lại còn dùng lời lẽ ngụy biện để chê bai, dè bỉu. Rốt cuộc cả 6 lần đem binh ra Kì sơn đều công cốc, đến nỗi thân phải bỏ ở gò Ngũ Trượng. Thế mà trước khi chết vẫn còn nghĩ kế để giết Ngụy Diên cho bằng được. Vị quân sư ngay thẳng ấy thù dai hay sợ Ngụy Diên sau này được đắc dụng thì sẽ thành công hơn mình? Vì thân mà hy sinh béng cả cơ nghiệp của chúa như thế, chẳng trách nước Thục do Lưu Bị tốn công gây dựng chẳng bao lâu cũng mất toi về tay cha con Tư Mã Ý, không để lại được chút hơi hám gì.
Vậy thì cái điềm cây dâu cổ thụ kia bị đổ, làm nát cả bàn thờ nhà Lưu Bị quả là nghiệm lắm. “Mệnh“ trời quả không thể xem thường. Tuy thế, song những màn “ảo thuật,“ những “mẹo“ vặt của Khổng Minh vẫn được người đời thích thú, tôn sùng, đã lưu truyền được danh tiếng lẫy lừng của ông cho đến tận bây giờ. Danh tiếng ấy bao đời nay át cả Lưu Bị, đến mức bất cứ ai nghe thấy cũng phải trợn mắt thán phục. Thế thì có thể nói rằng Khổng Minh mới chính là người đã “vớ“ được Lưu Bị, còn Lưu Bị, là người đã “vớ“ phải Khổng Minh vậy.
Tóm lại, việc đời thường tuân theo quy luật quân tử khởi xướng, tiểu nhân a dua, quân tử thiệt thân, tiểu nhân thủ lợi. Cho nên cái triết lý “đầu voi đuôi chuột“ dẫu chẳng ra gì, vẫn luôn tỏ ra đúng với mọi thời đại. Cái “ô Trời“ ấy ở nhà Lưu Bị ban đầu dẫu có mang cái “lý“ của một “con voi,“ thì cuối cùng, “con voi“ ấy vẫn phải có lúc đổ kềnh. Và một khi nó đã đổ, thì kết quả bao giờ cũng vô cùng thảm hại.
Việc của Trời Đất còn như thế, huống hồ là việc của con người. Một cây cổ thụ còn như vậy, huống chi những loài cỏ lác. Vậy mà có kẻ vẫn còn muốn bền vững muôn năm? Có biết đâu rằng cái tử tế mãi chính là cái đáng nghi nhất trên đời. Cứ xem những sự khởi đầu và kết thúc của mọi cuộc đổi thay trên thế gian này thì biết. Sự thật rốt cuộc chẳng mang tí dáng dấp nào của những bản tuyên ngôn kinh điển viển vông. Tuy rằng cây dâu kia ở nhà Lưu Bị (có vẻ) chẳng liên quan gì đến Khổng Minh. Song việc mọc thẳng của nó hóa  ra lại là một cái “triệu“ bất tường. Thật chẳng biết rồi nó sẽ đổ về phía nào để mà đề phòng vậy. Giá như nó đừng đứng thẳng, mà cứ cong hẳn về một phía, để ông cha Lưu Bị cất nhà ở bên phía ngược lại, thì bàn thờ nhà ông đâu đến nỗi bị đập nát, và duyên trời biết đâu đã chẳng dun rủi cho ông gặp phải con người cũng có tiếng ngay thẳng là Khổng Minh? Tưởng gặp phúc mà thành ra vô phúc, tưởng kì duyên mà lại hóa  vô duyên. Chắc chỉ có giời mới đùa nổi kiểu ấy. Trên đời, có ai lại ngu đến mức không tự nhận mình là người ngay thẳng, nhất là những hạng được coi là kẻ sĩ. Thế nhưng so với cái trò đùa ghê gớm ấy của cơ trời, thì sự dối trá kinh niên của con người xem ra chẳng thấm tháp vào đâu.
Ấy là chuyện cong, thẳng. Thế còn chuyện trong, đục… thì như thế nào?
Có một vị hoàng đế (mà người viết không nhớ rõ cụ thể là ai), vốn được các bầy tôi, lâu la xưng tụng là bậc thánh, đạo đức trong vắt như pha lê, không hề gợn chút dơ đục nào của cuộc đời. Một hôm cải trang vi hành (tất nhiên ngài sẽ đến lầu xanh. Bởi lầu xanh bao giờ cũng là đích cuối cùng của mọi cuộc vi hành trên thế gian này), ngài vớ được một cô gái đẹp lắm, mắt liếc như thu ba, thân hình ngon như đùi gà rán. Bèn tán tỉnh rồi đưa nhau vào phòng trọ. Lâu lắm rồi hoàng đế mới được một phen thỏa chí mày mò trên thân xác của một ả thần dân như vậy. Đang lúc hứng đến cao trào, vị hoàng đế bỗng buột mồm ngôn ra một lời dạy mà các thần dân của ngài ai ai cũng thuộc lòng từ thuở lên ba. Ngay lập tức, cô gái kia phát hiện ra chân tướng của ngài và kiên quyết cự tuyệt. Ngài năn nỉ thế nào cũng vô ích. Đành tiếc nuối nuốt nước bọt, mặc quần áo vào rồi than thở, rằng giá ta đừng mang tiếng là một kẻ đạo đức trong suốt như pha lê thì có phải đỡ thiệt thòi. Đằng này… Té ra lũ bầy tôi kia sở dĩ xưng tụng ta như thế đâu phải vì chúng yêu ta, mà chính vì cái lợi ích của chúng…
Sách Phật kể rằng trong một kiếp, Đề Bà Đạt Đa và Phật cùng đầu thai làm con cá chép. Con cá chép là Đề Bà Đạt Đa chỉ thích bơi vào chỗ dòng nước trong vắt để phô bày cái hình dáng tuyệt đẹp của mình. Những giống xấu xí khác như cá mại, cá mè, cả lũ đòng đong cân cấn cứ rùng rùng bám theo, vừa bơi vừa luôn miệng trầm trồ. Trái lại, con cá chép là Phật thì chỉ luẩn quẩn trong những chỗ nước đục, chẳng con nào thèm để ý tới làm gì. Một bữa có con chim bói cá đậu trên cây nhòm xuống. Trong làn nước trong vắt, nó nom rõ con cá chép Đề Bà Đạt Đa, liền lao xuống đớp gọn rồi nuốt chửng vào bụng. Đề Bà Đạt Đa chui vào bụng con bói cá, chẳng bao lâu bị nó tiêu hóa , biến thành một cục phân. Con bói cá bay qua sông, ỉa cục phân đó xuống giữa đàn cá vẫn thường bơi theo Đề Bà Đạt Đa khi trước. Lập tức, từ cá mại, cá mè đến lũ đòng đong cân cấn đều tỏ ra hết sức ghê tởm. Con nào con nấy vội cố hết sức bơi vào chỗ nước đục để lẩn trốn. Sau đây là mẩu đối thoại giữa cục phân Đề Bà Đạt Đa và Phật:
“Ngài thấy tôi bây giờ so với trước thế nào?“   – Cục phân hỏi.
“Không khác gì cả“ – Phật trả lời.
“Thế tại sao lũ mạt hạng kia giờ lại xa lánh tôi?“   – Cục phân hỏi tiếp.
“Bởi bây giờ chúng mới nhìn rõ ngài thực ra là cái gì“ – Phật trả lời.
“Ôi! Giá như ta đừng chọn chỗ nước trong“ – Cục phân than thở.
Câu chuyện chỉ đơn giản thế. Vậy mà có một số học thuyết rất đứng đắn đã căn cứ vào đó để chứng minh một cách đầy thuyết phục, rằng Đề Bà Đạt Đa nếu không là thủy tổ của cả loài người nói chung, thì ít nhất cũng là thủy tổ của cái giống mũi tẹt da vàng.
Chuyện khác: trong một lần giảng giáo lý Đại thừa, một vị Tổ của thiền tông kể rằng kiếp trước ông từng là một con sáo. Một bữa đang bay lượn, chợt bắt gặp một quả bầu rất to. Bèn khoét một lỗ rồi chui vào. Bảy bảy bốn chín ngày nằm trong đó, chén hết già nửa ruột bầu thì bỗng ngộ ra ba nghìn thế giới. Mừng vì đắc đạo, vị thiền sư (con sáo) bèn chui ra khỏi quả bầu rồi bay mãi, bay mãi… Bầu trời trước mắt ông như khác hẳn, rộng bao la và thơm ngát mùi hương. Tất cả, từ một sợi lông cho đến những quả núi, cánh rừng… đều được thu vào cặp mắt chỉ bé bằng hai hạt tấm của ông. Mới hay sự đắc đạo là vô cùng thỏa chí. Có lẽ ông sẽ bay mãi như thế, tự do tự tại, như lai như ý không gì câu thúc, không cần phải xác định phương hướng… nếu ông không vô tình bay qua một dòng suối. Dòng suối trong veo, nhìn thấu tận đáy. Nước suối ấy có thể rửa sạch mọi thứ. Có ai ngờ nó lại “rửa“ luôn cả cái tâm Phật vừa mới được nhen nhúm trong ông. Soi mình xuống dưới, thiền sư bỗng thấy mình rõ ràng đang là một… con nhặng. Vậy mà vẫn không hề kinh ngạc (đã là thiền sư thì không bao giờ kinh ngạc). Có điều đôi cánh của con nhặng lúc đó dường như cứ bị hút về một phương nào đấy không thể cưỡng nổi. Lại bay mãi, bay mãi… Cuối cùng té ra ông lại trở về đúng cái quả bầu ấy. Bấy giờ nó đã thối nhủn từ bao giờ. Con nhặng là ông bị cái mùi thối ấy hấp dẫn, lập tức lao vào thò vòi ra hút lấy hút để… Thế là toi một kiếp tu hành. Toi từ lúc nào? Thiền sư hỏi rồi tự trả lời: không phải vì ông hút phải cái thứ ruột bầu thối tha ấy. Mà toi vào đúng cái lúc ông thấy mình là một con nhặng. Kể đến đây, thiền sư chép miệng: giá như dòng suối kia đừng có trong vắt như thế, mà nó đục ngầu, thì ông đã đắc đạo ngay từ kiếp đó rồi. Và câu chuyện ấy đã giải thích tại sao con người hiện đại ngày nay không thể trở thành thiền sư.
Cũng vẫn vị Tổ ấy, một hôm muốn truyền lại y bát, bèn hỏi đệ tử thứ nhất:
“Trước mắt con là hai cốc nước, một trong, một đục. Con chọn cốc nào?“.
Đệ tử thứ nhất trả lời:
“Con chọn cốc nước trong“.
Sư nhắm mắt không nói gì. Để tử thứ nhất lui ra. Đệ tử thứ hai vào. Thiền sư vẫn hỏi câu ấy. Đệ tử thứ hai trả lời:
“Con chọn cốc nước đục“.
Sư lại nhắm mắt không nói gì. Đến lượt đệ tử thứ ba. Nghe xong câu hỏi, đệ tử thứ ba lặng im hồi lâu. Sư hỏi:
“Sao con không trả lời?“.
Đệ tử thứ ba bảo:
“Con không thể nào phân biệt được thế nào là trong, thế nào là đục…“
Sư liền trao ngay y bát.

@ PhamluuVu Blog

-Những trò lố hay là New 7 Wonders và Vịnh Hạ Long


-Những trò lố hay là New 7 Wonders và Vịnh Hạ Long

Tổ chức lừa tiền thế giới



New7Wonders.com chỉ là ý tưởng "kinh doanh" của một người Canada gốc Thụy Sĩ tên là Bernard Weber. Đây là website của một tổ chức tư nhân đặt trụ sở tại Thụy Sĩ (New Open World) chứ không phải của một dự án của một chính phủ hay tổ chức uy tín nào trên thế giới. Bằng khả năng quảng bá, marketing khéo léo, cộng với cách chọn tên của dự án "New 7 Wonders of Nature", "7 kỳ quan thiên nhiên thế giới mới", Bernard Weber đã đánh vào lòng tự hào dân tộc, lôi kéo và đánh lừa được rất nhiều phương tiện truyền thông, thậm chí cả các ban ngành về tài nguyên thiên nhiên & du lịch ở nhiều nước trên thế giới, nhất là các nước nghèo có hiểu biết và dân trí thấp.



Bên ngoài, tay lừa đảo Weber tuyên bố rằng dự án của mình “phi lợi nhuận”, nhưng cái sự “phi lợi nhuận” đó giúp hắn kiếm bộn tiền. Mỗi địa danh tham gia phải … kí hợp đồng và đóng cho tổ chức 5k USD/tháng. Các website khác muốn sử dụng các nội dung về các thắng cảnh bình chọn cũng phải trả phí 5k USD/tháng. Ngoài ra, hắn còn có các nguồn thu từ tiền tài trợ, tiền chia từ các công ty dich vụ viễn thông cho phí SMS và vote call, tiền bán các loại hàng hoá như áo phông, đồ lưu niệm với giá rất đắt…
Đặc biệt, bọn lừa tiền N7W còn chơi trò khốn nạn nhất trong các trò khốn nạn đó là … bán phiếu bầu. Một người có thể nhắn bao nhiêu tin tùy thích để bầu chọn. Tức là N7W “thả cửa” cho các con mồi mua càng nhiều phiếu bầu càng tốt. Việc làm này vừa phản khoa học, vừa mang đậm tính chất lừa tiền thiên hạ.

Trả lời về khoản “lợi nhuận” khổng lồ, từ 3 năm trước, báo Sachsen (Đức) dẫn lời N7W tuyên bố: "Chúng tôi cam kết sẽ dùng 50% tiền lãi thu được để đầu tư vào việc tu bổ 7 kỳ quan thế giới mới và một số công trình khác". Khi được hỏi 50% số lãi còn lại sẽ được dùng vào việc gì, N7W im lặng. Chưa kể, đã 3 năm trôi qua nhưng mình chưa thấy tăm hơi gì về khoản tiền tu bổ mà N7W mạnh miệng hứa nó nằm ở đâu cả, bạn nào thấy rồi thì báo cho mình 1 câu với.

Đẳng cấp chém gió cấp quốc tế

Ngày 27/9/2011, Bernard Weber đến làm việc tại Quảng Ninh. Hắn mạnh miệng tuyên bố: “Thông qua cuộc bầu chọn đó đã có nhiều danh thắng nhận được rất nhiều sự quan tâm với trên 1 trăm triệu phiếu bầu của người dân trên khắp thế giới, chứng tỏ sự quan trọng và tầm ảnh hưởng rất lớn của cuộc bầu chọn do tổ chức phát động.”

Chúng ta hãy thử xem qua cái “tầm ảnh hưởng” của N7W. Sử dụng Alexa để tìm hiểu thông tin về N7W thì ta có thể thấy như sau : new7wonders.com xếp hạng 22,607 trên thế giới và hạng 31,656 tại Mỹ. Trong khi đó, cùng thời điểm, trang vnexpress được xếp hạng 386 trên thế giới và hạng 1,167 tại Mỹ. Thậm chí đến cả diễn đàn vn-zoom.com còn được xếp hạng 3,357 trên thế giới và 18,285 tại Mỹ. Cả 2 trang viết bằng Tiếng Việt đều có “tầm ảnh hưởng” vượt xa N7W trên thế giới  Một đều hết sức bất ngờ, trong các nước sở hữu địa danh lọt vào “chung kết”, new7wonders được xếp hạng 1,061 tại Việt Nam, chỉ thua 2 nước IQ thấp đó là Lebanon (240) và Tanzania (265). Tại một số nước IQ cao như Đức, Pháp, Hàn Quốc, xếp hạng của N7W khá … lẹt đẹt, 50,446 ở Đức, 77,133 ở Pháp, Hàn Quốc thậm chí còn không thấy bóng dáng đâu 
Công nhận tầm ảnh hưởng của N7W là vô cùng to lớn đối với nhân dân tiến bộ trên toàn thế giới  
(Số liệu của Alexa được thống kê ngày 4/10/2011)




Phản ứng của nhân dân tiến bộ trước thảm họa N7W

Khi được hỏi về N7W, tổ chức UNESCO tuyên bố rằng
Mặc dù nhiều lần được mời ủng hộ N7W, nhưng UNESCO quyết định không hợp tác với ông Weber. Mục tiêu của UNESCO là giúp các nước xác định, bảo vệ và bảo tồn các di sản thế giới. Cần xác định các tiêu chuẩn khoa học, xác định giá trị của các ứng viên.” Như vậy, theo UNESCO kết quả bầu chọn của N7W không chính xác và không có khoa học. Cũng phải, bán phiếu bầu thì lấy đâu ra khoa với chả học. 

Nagib Amin, một chuyên gia Ai Cập về di sản thế giới phát biểu: "Ngoài khía cạnh thương mại, lá phiếu không có cơ sở khoa học." Tại Ai Cập, Bộ trưởng Văn hóa Farouq Hosni gọi cuộc bầu chọn này là “ngớ ngẩn” và mô tả Weber - nhà sáng lập NOWC - chỉ có mục đích duy nhất là “tự quảng cáo”.

Tại Việt Nam, ông Nguyễn Xuân Thắng, Tổng thư ký Hiệp hội UNESCO VN và nguyên Phó Chủ tịch Hiệp hội UNESCO thế giới, cho rằng việc "mua phiếu bầu và nhà tổ chức thu tiền" này khiến cuộc bình chọn 7 kỳ quan thế giới mới của N7W "không khác gì một cuộc thi Manhunt (Người đàn ông quyến rũ) quốc tế, khi một cá nhân bỏ ra vài nghìn USD để mua hàng trăm lá phiếu".

Chính phủ Maldives đã sớm tỉnh ngộ, nhận ra trò lừa đảo của N7W và đã rút lui từ tháng 5/2011
http://maldivesresortworkers.wordpre...-wonders-scam/
http://www.mymaldives.com/blog/maldi...7wonders-scam/

Chắc chính phủ Maldives bị thần kinh mới rút khỏi N7W nếu bọn đó không phải bọn lừa đảo 

Vịnh Hạ Long bá đạo trên bảng xếp hạng N7W
Tại Việt Nam, từ năm 2007, chính phủ phát động cả 1 chiến dịch cấp quốc gia về bầu chọn cho vịnh Hạ Long trên trang web lừa tiền quốc tế. Các tờ báo liên tục tung hô N7W, thằng lừa đảo Bernard Weber, hô hào nhân dân Việt Nam hãy bình chọn cho vịnh Hạ Long để “bày tỏ lòng yêu nước”. Cụ thể, từ ngày 22 tháng 2 năm 2008, Ban Quản lý vịnh Hạ Long đã được phía New Open World (NOW) đồng ý là cơ quan bảo trợ chính thức và đã đại diện ký thỏa thuận với NOW. Ngày 25 tháng 2 năm 2008, tại Hà Nội, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã tổ chức lễ phát động bình chọn Vịnh Hạ Long là kỳ quan thiên nhiên thế giới. Nhiều báo như báo Tuổi Trẻ đã lập hẳn 1 chuyên mục để thông tin (với khẩu hiệu "Bầu chọn Việt Nam: Lá phiếu của lòng yêu nước") thường xuyên và tuyên truyền cổ động cho cuộc bình chọn này. Và như tại Tiền Giang, từ ngày 25 tháng 3 năm 2008, lãnh đạo Tỉnh đoàn, sở Văn hóa Thông tin và sở Bưu chính viễn thông cùng hàng trăm đoàn viên thanh niên Đoàn khối dân chính đảng tỉnh Tiền Giang đã khởi động chiến dịch 10 tháng bầu chọn cho ba danh thắng của Việt Nam vào danh sách kỳ quan thế giới mới, trong đó có cả việc hỗ trợ đường truyền Internet tốc độ cao miễn phí cho 35 trường Trung học Phổ thông trong tỉnh để giáo viên và học sinh tham gia bầu chọn. Và chỉ trong tuần lễ phát động đầu tiên, đã có gần 10.000 lượt đoàn viên thanh niên (ĐVTN) ở thành phố Mỹ Tho đã tham gia bầu chọn. Ngày 14-3, Ủy ban Nhân dân tỉnh Quảng Ninh, báo Thanh Niên, Đài Truyền hình Việt Nam và EVNTelecom đã ký hợp tác và phát động chương trình vận động bầu chọn cho vịnh Hạ Long trở thành kỳ quan thiên nhiên của thế giới cho đến 31 tháng 12 năm 2008, trong đó có 1 "Cuộc tuần hành vòng quanh đất nước bằng xe đạp và thiết lập các điểm bầu chọn cho vịnh Hạ Long ở các tỉnh, thành phố". Ngày 19/8/2008, Bộ trưởng Bộ Văn hóa - Thể thao và Du lịch Hoàng Tuấn Anh đã chỉ đạo Cục Hợp tác Quốc tế đưa ra 9 chương trình hành động từ nay đến cuối năm cho cuộc vận động bầu chọn cho vịnh Hạ Long trở thành kỳ quan thiên nhiên thế giới. Do chiến dịch bầu chọn quá hoành tráng này, 3 địa danh của VN (Vịnh Hạ Long, Phong Nha – Kẻ Bàng, Phan-xi-păng) bá đạo trên bảng xếp hạng nhiều tuần liền.
Gần đây, vòng chung kết của cuộc bầu chọn N7W diễn ra cực kì “sôi động”. Thằng lừa đảo Bernard Weber đến thăm Việt Nam vào cuối tháng 9 năm 2011 để PR cho N7W. Lợi dụng lòng tự hào dân tộc và suy nghĩ thiếu chin chắn của người Việt, hắn liên mồm tâng bốc vịnh Hạ Long lên tận trời xanh. Được tiếp thêm đạn, các tay thợ báo bồi bút ngu si IQ thấp liền liên tục khua môi múa mép, tâng bốc N7W và thằng khốn nạn Bernard Weber, tiếp tục kêu gọi các con mồi tự chui đầu vào rọ vì … tình yêu nước.
Báo chí truyền hình thì phần đông ngu si dốt nát là đúng rồi, vấn đề ở đây là tại sao chính phủ VN lại “gà mờ” như thế? Chính phủ 1 nước nhỏ như Maldives còn nhận ra trò lừa đảo của N7W, vậy tại sao chính phủ 1 nước lớn như VN lại không? Phải chăng, chính phủ biết thừa cái trò lừa đảo này nhưng các cấp chính quyền vẫn dấn thân vào để “lấy thành tích” báo cáo lên trên? Phỏng đoán này là có cơ sở, vì căn bệnh thành tích từ lâu đã thâm nhập vào mỗi người dân Việt Nam.-


“New 7 Wonders” - các phương tiện truyền thông Việt Nam bị lừa ?


23/2/2008 
Gần đây, trên hầu hết phương tiện thông tin đại chúng ở Việt Nam rộ lên lời kêu gọi bầu chọn cho Việt Nam trong cuộc thi 7 kì quan thiên nhiên mới. Thật là đáng tự hào khi đến ngày hôm nay, 3 đề cử của Việt Nam độc chiếm 3 vị trí đầu bảng. Thế nhưng, không ai biết gì về tổ chức “New 7 Wonders” cũng như giá trị của cuộc thi này.
Cư dân mạng Việt Nam đã đề cử 3 danh thắng là: vịnh Hạ Long, Phong Nha - Kẻ Bàng và núi Phan-xi-păng. Nhờ sự tuyên truyền của hầu hết các tờ báo lớn trong nước, các diễn đàn, blog và ngay cả trên chuyên mục Cuộc sống số, VTV1 chiều hôm nay, cả 3 đề cử này chiếm luôn 3 vị trí đầu tiên, trên hàng loạt kì quan thiên nhiên khác như bãi biển Bazar, sông Amazon, núi Phú Sĩ, thác Niagara, núi Everest... Đây là một kết quả đáng tự hào, nhưng hãy cùng tìm hiểu những điều phía sau cuộc bình chọn này.
Trang web N7W được thành lập năm 1999 bởi một nhà làm phim người Canada Bernard Weber. Trang web hoạt động dưới sự điều hành của New Open World Corporation (NOWC), một tổ chức được thành lập sau đó vào năm 2003. N7W hoạt động nhờ tiền tài trợ, tiền quảng cáo, tiền thu về từ các cửa hàng có liên kết. 50% số lợi nhuận thu được (sau khi trừ thuế) được dùng để bảo vệ các di sản thế giới.
Dù vậy, tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hiệp Quốc (UNESCO) xác nhận họ không hề liên quan đến New7Wonders (N7W) này. “Mặc dù nhiều lần được mời ủng hộ N7W, nhưng UNESCO quyết định không hợp tác với ông Weber. Mục tiêu của UNESCO là giúp các nước xác định, bảo vệ và bảo tồn các di sản thế giới. Cần xác định các tiêu chuẩn khoa học, xác định giá trị của các ứng viên.” Như vậy, theo UNESCO kết quả bầu chọn của N7W không chính xác và không có khoa học.
Sự việc này cho thấy sức mạnh của Internet. Một cuộc bình chọn của một tổ chức “không tên tuổi” nhờ sự quan tâm của các phương tiện truyền thông đã làm lu mờ cuộc bình chọn kì quan thế giới mới của UNESCO - tổ chức uy tín nhất trong lĩnh vực bảo tồn di sản. Mặc dù N7W hoạt động vì lợi nhuận (50% số tiền lãi được dùng vào mục đích riêng), nhưng nó cũng góp phần làm cho “thế giới” biết đến một số quốc gia, một số địa danh.
Chúng ta có thể nhân cơ hội này để quảng bá nền du lịch Việt Nam, nhưng cần phải hiểu  giá trị đích thực của kết quả bình chọn: chúng ta yêu nước, nhưng không mù quáng. Theo cách thức bầu chọn như vậy, kết quả sẽ không có ý nghĩa khoa học.
Để giúp bạn đọc có cái nhìn khách quan hơn và nhìn nhận rõ ràng giá trị đích thực của cuộc bầu chọn này, chúng tôi xin đưa thêm số liệu thống kê có được từ Alexa.com, một trang web đánh giá xếp hạng và thống kê lưu lượng của các website. Mặc dù chỉ có giá trị tham khảo, nhưng những số liệu này cũng phần nào giải thích tại sao 3 đề cử của Việt Nam lọt vào 7 kì quan thế giới cũng như giúp bạn đọc đánh giá đúng mức độ quảng bá hình ảnh của du lịch Việt Nam ra ngoài thế giới.
Theo thống kê mới nhất của Alexa.com (tính đến ngày 17/2/2008) thì trang web N7W hiện đang có xếp hạng thứ 8 312 trên thế giới và 491 tại Việt Nam. Điều đáng lưu ý là hơn 20% tổng lưu lượng truy cập vào trang web N7W là đến từ Việt Nam. Số lưu lượng còn lại được đóng góp từ các quốc gia mà không ít trong chúng ta còn không biết họ ở đâu trên bản đồ thế giới như Costa Rica với 29,7%, Guatemala với 10%, Honduras với 8,5%, Bolivia với 4,5% và Serbia and Montenegro với 2,8%.
Số liệu thống kê lưu lượng đóng góp vào trang N7W và xếp hạng của trang N7W tại các quốc gia. Nguồn Alexa.
Vậy là đã rõ vì sao chúng ta có thể có được 3 danh thắng lọt vào trong top 7 kì quan thế giới. Vậy là đã rõ phần nào giá trị của cuộc bình chọn cũng như sức quảng bá của kết quả bình chọn này. Chúng ta mong muốn quảng bá hình ảnh của các địa danh du lịch nổi tiếng trong nước nói riêng, hình ảnh của một Việt Nam hòa bình đang trên đà phát triển nói chung ra ngoài thế giới, thế nhưng hiệu quả của việc quảng bá tới đâu còn tùy thuộc vào cách thức mà chúng ta đang thực hiện, còn tùy vào việc định hướng thông tin mà chúng ta đang làm. Và từ những gì đang diễn ra không ít người phải thốt lên “Các phương tiện truyền thông Việt Nam đã bị lừa ?
Cập nhật tình hình N7W ngày 13/3/2008: Theo số liệu thống kê tính đến ngày 09/03/2008, N7W đã vượt lên vị trí xếp hạng 161 tại Việt Nam (tăng 330 bậc trong vòng 3 tuần!). Tuy vậy, do Alexa thống kê theo trung bình trong 3 tháng, mà Việt Nam chỉ mới vận động được một tháng, nên cần một thời gian nữa chúng ta mới có số liệu phản ánh chính xác hơn về cuộc vận động này của Việt Nam.
Số liệu thống kê lưu lượng đóng góp vào trang N7W tính đến ngày 09/03/2008. Nguồn Alexa.
Hải Nam - Quang Minh.
-“New 7 Wonders” - các phương tiện truyền thông Việt Nam bị lừa ?

UNESCO confirms that it is not involved in the "New 7 wonders of the world" campaign

Monday, July 9, 2007
In order to avoid any damaging confusion, UNESCO wishes to reaffirm that there is no link whatsoever between UNESCO's World Heritage programme, which aims to protect world heritage, and the current campaign concerning "The New 7 Wonders of the World".
This campaign was launched in 2000 as a private initiative by Bernard Weber, the idea being to encourage citizens around the world to select seven new wonders of the world by popular vote.
Although UNESCO was invited to support this project on several occasions, the Organization decided not to collaborate with Mr. Weber.
UNESCO's objective and mandate is to assist countries in identifying, protecting and preserving World Heritage. Acknowledging the sentimental or emblematic value of sites and inscribing them on a new list is not enough. Scientific criteria must be defined, the quality of candidates evaluated, and legislative and management frameworks set up. The relevant authorities must also demonstrate commitment to these frameworks as well as to permanently monitoring the state of conservation of sites. The task is one of technical conservation and political persuasion. There is also a clear educational role with respect to the sites' inherent value, the threats they face and what must be done to prevent their loss.
There is no comparison between Mr Weber's mediatised campaign and the scientific and educational work resulting from the inscription of sites on UNESCO's World Heritage List*. The list of the "7 New Wonders of the World" will be the result of a private undertaking, reflecting only the opinions of those with access to the internet and not the entire world.  This initiative cannot, in any significant and sustainable manner, contribute to the preservation of  sites elected by this public.
*****
* New sites will be added to UNESCO's World Heritage List during the 31st session of the World Heritage Committee in Christchurch, New Zealand, from 23 June to 2 July.

Hiệp định Xuyên Thái Bình Dương : Một vòng đai vây quanh Trung Quốc ?

 
Trọng Nghĩa (RFI) - Việt Nam có lợi khi thành đối tác kinh tế thuộc hàng chiến lược với một số quốc gia trong vành cung Thái bình dương và giảm dần sự lệ thuộc tai hại vào kinh tế Trung Quốc. Nhưng lãnh đạo Hà Nội có muốn vậy không? Nếu muốn gia nhập thì lãnh đạo phải coi lại ưu tiên đầy tốn kém của các doanh nghiệp nhà nước mà gỡ bỏ dần như một cách bày tỏ thiện chí…” – Nguyễn Xuân Nghĩa.
*
Nhân dịp Hội nghị Thượng đỉnh APEC tổ chức trong hai ngày 12/11 và 13/11/2011, Hoa Kỳ sẽ thúc đẩy một số quốc gia xúc tiến việc đàm phán Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược Xuyên Thái Bình Dương, hay Trans-Pacific Partnership (TPP).
Tháng 11 này có hai hội nghị đáng chú ý. Thứ nhất là Hội nghi Thượng đỉnh APEC vào hai ngày 12-13 tại Hawaii, tập hợp lãnh đạo 21 nền kinh tế. Một tuần sau, ngày 19 tại Bali (Indonesia) sẽ là Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á gồm 18 nước, năm nay lần đầu tiên có sự tham dự của Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama. Nhân Hội nghị Thượng đỉnh APEC, Mỹ sẽ thúc đẩy một số quốc gia xúc tiến việc đàm phán Hiệp định Trans-Pacific Partnership, gọi tắt là TPP.
RFI có cuộc trao đổi với chuyên gia kinh tế Nguyễn Xuân Nghĩa tại Hoa Kỳ về nội dung và những mục tiêu chìm nổi của sáng kiến TPP. Trước hết anh Nghĩa nhắc lại xuất xứ của Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược Xuyên Thái Bình Dương. 
Nguyễn Xuân Nghĩa : – Ban đầu, và bên lề Thượng đỉnh APEC tại Mexico vào năm 2002, có ba quốc gia ở ba góc Thái bình dương có sáng kiến thành lập một liên minh kinh tế liên Thái Bình Dương, đó là xứ Chile ở Nam Mỹ, xứ New Zealand hay Tân Tây Lan tại cực Nam biển Thái bình và Singapore ở Đông Nam Á. Sáng kiến ấy được xứ Brunei hưởng ứng và bốn nước đã có năm kỳ họp để tiến tới một khối hiệp thương kinh tế tự do. Mục đích cụ thể là từng bước và cho đến năm 2016 này là tháo gỡ hết mọi rào cản về thuế quan giữa các hội viên. Bốn nước tiên phong mở đường gọi là nhóm P-4 cũng cho biết là sẵn sàng đón nhận các hội viên mới.
RFI: Thế thì Hoa Kỳ tham dự vào sáng kiến này từ khi nào? 
Nguyễn Xuân Nghĩa : – Với sức nặng của mình, Hoa Kỳ can dự vào hồ sơ nào, dù chỉ về kinh tế chẳng hạn, thì hồ sơ ấy cũng trở thành chiến lược!
- Đầu năm 2008, Chính quyền George W. Bush thấy sáng kiến của bốn nước tiên phong ấy có giá trị nên chính thức xin gia nhập. Cuối năm đó, ba nước khác cũng muốn gia nhập là Úc, Việt Nam và Peru tại Nam Mỹ. Qua năm 2010, có thêm Malaysia rồi các nước như Canada, Đài Loan, Philippines, Nam Hàn và Nhật cũng muốn là thành viên của một hiệp định rõ ràng là đối tác chiến lược về kinh tế. Khi Chính quyền Obama nhậm chức vào đầu năm 2009 thì các nước khác có vẻ dụ dự vì xu hướng bảo hộ mậu dịch khá mạnh của đảng Dân Chủ tại Mỹ, nên vòng đàm phán hồi Tháng Ba năm đó bị đình hoãn.
Nhưng đến cuối năm, Hoa Kỳ xác nhận là quyết chí theo đuổi hồ sơ này. Tháng trước đây, khi Quốc hội Mỹ phê chuẩn ba hiệp định tự do thương mại song phương với Colombia, Panama và nhất là Nam Hàn, người ta tin rằng việc thành hình một liên minh Xuyên Thái Bình Dương sẽ có nhiều hy vọng, nhất là với sự gia nhập của Nam Hàn mà dư luận Mỹ cho là quan trọng gần như Hiệp định tự do mậu dịch Bắc Mỹ NAFTA đã ký kết với Canada và Mexico đầu năm 1994.
RFI: Thưa anh, dù không nói ra, ai cũng thấy rằng liên minh đó lại không có Trung Quốc ! Chuyện ấy có đáng chú ý chăng ? 
Nguyễn Xuân Nghĩa : – Rất đáng chú ý và lý thú nữa !
- Thứ nhất, Chính quyền Obama tái khẳng định rằng Hoa Kỳ đang trở lại Đông Á. Thực tế thì nước Mỹ chưa hề rời Đông Á. Từ vào chục năm qua, luồng giao lưu ngoại thương với Mỹ qua Thái bình dương tiếp tục gia tăng và đã vượt qua lượng hàng hóa buôn bán với Âu châu. Cụ thể thì lượng hàng hóa mà Mỹ vận chuyển qua Thái bình dương chiếm hai phần ba tổng số của Mỹ.
- Thứ hai, sáng kiến Xuyên Thái bình dương này sẽ khiến toàn khu vực trở thành một vùng tự do mậu dịch đáng kể. Hai ngoại lệ đáng chú ý: Canada thì bị các nước tiên phong từ chối, nhất là Mỹ và New Zealand, vì chính sách nông nghiệp và sản phẩm về sữa của xứ này. Còn Nhật Bản thì vẫn do dự vì phải mở cửa thị trường nông sản và tháo gỡ chế độ bảo hộ nông nghiệp của họ. Cho đến nay, hai xứ này vẫn chỉ gửi quan sát viên đến tìm hiểu mấy đợt đàm phán mà thôi. Ta sẽ xem Hoa Kỳ khuyến khích hai xứ đó như thế nào.
- Thứ hai và trở lại chuyện Trung Quốc, Hoa Kỳ có 10 năm bất định sau khi Liên Xô tan rã năm 1991; rồi 10 năm tập trung vào cuộc chiến chống khủng bố Hồi giáo từ năm 2001. Thời khoảng ấy là cơ hội bành trướng của Trung Quốc và Bắc Kinh còn củng cố quan hệ với Hiệp hội 10 Quốc gia Đông Nam Á là tổ chức ASEAN. Với sáng kiến Xuyên Thái bình dương, Trung Quốc coi như đứng ngoài.
- Mà nếu có mon men bước vào thì sẽ gặp ngay trở ngại với nhiều nước khác vì vai trò khống chế của hệ thống doanh nghiệp nhà nước. Khu vực kinh tế nhà nước này hoàn toàn xa lạ và không thể chấp nhận được trong tinh thần tự do ngoại thương và đối tác kinh tế Xuyên Thái bình dương. Vì vậy, nếu Hoa Kỳ cùng các nước kia xây dựng quan hệ đối tác chiến lược trong khi tích cực tăng cường quan hệ ngoại giao, chính trị và quân sự thì tất nhiên Trung Quốc thấy là bị bao vây. Bắc Kinh sẽ tìm cách chinh phục hay thuyết phục từng nước Đông Á riêng lẻ, như họ đã thực hiện với khối ASEAN.
RFI: Câu hỏi cuối, thưa anh. Việt Nam có mặt trong vòng đàm phán Xuyên Thái bình dương, đâu là chuyện lợi hại trong hồ sơ này ? 
Nguyễn Xuân Nghĩa : – Lợi cho ai và hại cho ai mới là vấn đề !
- Việt Nam có lợi khi thành đối tác kinh tế thuộc hàng chiến lược với một số quốc gia trong vành cung Thái bình dương và giảm dần sự lệ thuộc tai hại vào kinh tế Trung Quốc. Nhưng lãnh đạo Hà Nội có muốn vậy không? Nếu muốn gia nhập thì lãnh đạo phải coi lại ưu tiên đầy tốn kém của các doanh nghiệp nhà nước mà gỡ bỏ dần như một cách bày tỏ thiện chí.
Điều ấy có lợi cho kinh tế và người dân nhưng lại đụng vào quyền lợi của nhiều đảng viên và các nhóm thế lực trên thượng tầng. Với Hoa Kỳ thì đây là chuyện nhỏ, vì nước Mỹ chú trọng đến toàn khối Đông Á và vị trí của Trung Quốc. Nhưng với Việt Nam, đây là một cơ hội bước ra khỏi bóng rợp của Trung Quốc.
@RFI

9 hóa chất có thể gây vô sinh

9 hóa chất có thể gây vô sinh


Tình trạng vô sinh ngày nay phổ biến hơn ta nghĩ. Và các nhà khoa học cũng phát hiện ra rằng việc tiếp xúc với lượng hóa chất dù rất nhỏ thôi cũng có thể gây xáo trộn hệ thống sinh sản.

Dù ngày nào chúng ta cũng có thể gặp phải những hóa chất gây rối loạn nội tiết tố dưới đây nhưng có một tin tốt lành là nếu bạn tránh xa chúng, chúng sẽ chẳng làm gì được bạn:

1. Hóa chất chống dính
image

Chắc chắn rồi, xong, chảo và vỉ nướng chống dính thật là tiện dụng và dễ làm sạch. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, những hóa chất chống dính này sẽ thẩm thấu vào thức ăn của bạn khi các vết chầy xước bắt đầu bong ra ở lớp men ngoài. Chất hóa học này vẫn còn đang là vấn đề gây bàn luận nhiều, vì có một danh sách dài những vấn đề liên quan tới sức khỏe do hóa chất chống dính gây nên, trong đó có việc sinh nở ở cả nam lẫn nữ. Hóa chất chống dính có trong các dụng cụ bếp chống dính và có thể được tìm thấy trong các túi đựng tránh dầu mỡ ví dụ như túi đựng bỏng ngô sử dụng được trong lò vi sóng.

Tránh xa các điểm bán đồ ăn nhanh, sử dụng dụng cụ nấu nướng bằng inox không gỉ, gang, thủy tinh, hoặc đồ gốm.

2. Glymes
image

Glymes là một dung môi hóa chất thuộc họ glycol ether được sử dụng trong sản xuất vi mạch, bảng mạch và thuốc được kê đơn. Tuy nhiên, năm 2011, Cơ quan Bảo vệ Môi trường (EPA) đã thông báo rằng cơ quan này có thể sẽ bắt đầu đưa ra một lập trường kiên quyết phản đối các hợp chất này và có thể là cấm sử dụng.

Theo nghiên cứu, các công nhân làm việc ở những nhà máy thường sử dụng hóa chất glymes có tỉ lệ sẩy thai cao hơn, và EPA cũng khuyến cáo về những nguy hiểm do hóa chất đối với người tiêu dùng. Hóa chất này có trong chất tẩy rửa thảm, mực in phun, các loại sơn.

Tránh xa các chất tẩy rửa thảm, thay thế bằng cách sử dụng các biện pháp tẩy không độc hại như dùng dấm trắng. Chỉ dùng máy in khi cần.

3. BPA
image

Bisphenol A, hay còn gọi là BPA, được sử dụng trong rất nhiều sản phẩm mà ngày nay đã được xác  định có trong cát, bụi nhà và nước. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng đàn ông có lượng BPA trong nước tiểu cao sẽ có nhiều tinh trùng kém chất lượng, gây khó khăn cho việc thụ thai. Phụ nữ cũng không tránh khỏi việc nhiễm các hệ quả xấu từ BPA.

Lựa chọn thực phẩm tươi sống thay vì thực phẩm đóng hộp, sử dụng cốc, chai inox không gỉ hoặc cốc thủy tinh để đựng nước. 

4. Chất chống cháy
image

Được sử dụng trong tất cả mọi thứ, từ ghế ô tô, thảm chùi chân cho đến đồ điện tử. Năm 2010, các nhà nghiên cứu đã công bố một số thực tế khá đáng báo động cho thấy cứ tăng 10 lần lượng diphenyl ethers (PBDE) trong máu, phụ nữ sẽ phải mất thêm 30 lần mới thụ thai được. Hóa chất này có trong thảm chùi chân, đồ điện tử, bông mút nội thất, bụi.

Lựa chọn đồ nội thất có bề mặt với nguồn gốc tự nhiên như gỗ hay tre, thay vì dùng thảm và sử dụng những đồ nội thất KHÔNG có chú thích “sản xuất theo công nghệ Bulletin 117”, sử dụng ghế đệm không tay vịn hoặc đệm cotton thay vì đệm sofa, thường xuyên hút chân không, sử dụng khăn ẩm để lau bụi các thiết bị điện, và chọn mua các thiết bị điện mới từ các công ty cam kết không sử dụng các chất chống cháy này.

5. Phthalates
image

Đây là loại hoá chất độc hại phổ biến, phthalates là một loại chất dẻo hóa chất có trong các sản phẩm nhựa và các sản phẩm có hương thơm nhân tạo. Đàn ông có lượng phthalates cao sẽ sẽ bị giảm chất lượng tinh trùng. Chất này có trong các sản phẩm nhựa Vinyl, bao gồm cả rèm bồn tắm và đồ giả da, sản phẩm có mùi thơm như nước hoa, nến thơm, dung dịch xịt phòng, chất tẩy giặt, giấy thấm, và các chất làm mềm vải, dầu gội đầu, xà phòng, keo xịt tóc, lăn khử mùi, kem dưỡng da,và các sản phẩm chăm sóc cá nhân khác.

Tránh các sản phẩm nhựa vinyl, chọn các dung dịch giặt tẩy không mùi có nguồn gốc thực vật, và sử dụng dấm trắng để làm mềm vải, đọc nhãn sản phẩm chăm sóc cá nhân.

6. Thuốc trừ sâu
image

Thuốc trừ sâu có khả năng phát tán. Thực ra, atrazine, một hóa chất diệt cỏ được sử dụng rất nhiều ở miền Trung Tây, tại các trang trại trồng mía phía Nam, và ở các sân golf, đã được xác định là có trong nước máy. Việc sử dụng hóa chất này rộng rãi không phải là một tin tốt lành cho các cặp vợ chồng muốn mang thai, bởi hóa chất này và các hóa chất trừ sâu khác đã được xác nhận là liên quan tới chứng sẩy thai và vô sinh.

Mua và trồng các sản phẩm hữu cơ và sử dụng các biện pháp hữu cơ trong chăm sóc cỏ. Nếu bạn sống gần các sân golf, vườn cây ăn cỏ hay các trang trại không được nuôi trông theo phương pháp hữu cơ, hãy nghĩ tới chuyện lắp đặt hệ thống lọc nước đã được cấp chứng nhận để loại bỏ hóa chất trừ sâu.

7. PCBs
image

PCBs đã được sử dụng hàng thập kỉ trước đây trong ngành công nghiệp điện tử và giờ  đây đã bị cấm sử dụng, nhưng không hề  bị xóa bỏ dễ dàng mà đã phát triển trong đường nước của chúng ta. Các nghiên cứu trước đây phát hiện ra rằng PCBs làm suy giảm chất lượng tinh trùng. Chất này có trong một số loại cá.

Dùng thêm omega-3 trong thời gian cố gắng mang thai là điều rất quan trọng. Hãy kiểm tra các khuyến cáo tại địa phương nếu bạn ăn cá.

8. GMO
image

Thực phẩm biến đổi gen, hay còn gọi là GMO, chưa bao giờ được chứng minh là an toàn, mặc dù nó  thâm nhập vào hầu hết các nguồn cung cấp lương thực tại Mỹ. Cây trồng biến đổi gen, đặc biệt là  ngô, đậu nành và cải dầu được biến đổi gen để có thể chịu được lượng lớn độc tố thuốc trừ sâu.

Một nghiên cứu của Áo năm 2008 đã phát hiện ra rằng thực phẩm biến đổi gen phá hủy khả năng sinh sản ở động vật trong phòng thí nghiệm.

Ăn thực phẩm hữu cơ. Hãy khuyến khích bạn bè và người thân của mình ăn thực phẩm hữu cơ. Chỉ đơn giản vậy thôi.

9. Nitrate
image

Sự ô nhiễm nguồn cung cấp nước uống từ khí ni-tơ và nitrates tiết ra từ phân bón đã được xác định là liên quan đến các vấn đề sinh sản, ung thư và sảy thai tự nhiên.
Theo dữ liệu của thử nghiệm hệ thống nuôi trồng của Học viện Rodale, nước chảy ra từ các nông trại nuôi trồng có sử dụng chất hóa học hầu như đều vượt quá lượng nitrate-nitrogen cho phép trong nước uống so với các hệ thống nuôi trồng hữu cơ.

Để loại bỏ nitrat trong nước uống, bạn sẽ cần đến một hệ thống lọc nước gia đình được chứng nhận. Để bảo vệ lâu dài, khuyến khích các nông dân sử dụng phương pháp hữu cơ trong khu vực của bạn để giảm thiểu số lượng phân bón hóa học và các hợp chất độc hại khác chảy ra các dòng suối và nguồn cung cấp nước.


Anh Khôi

Báo Hoàn Cầu chê Mỹ 'đuối sức'

Báo Hoàn Cầu chê Mỹ 'đuối sức'

Tập trận Mỹ-Philippines tháng 10/2011-Liệu Washington đã 'đuối sức' trong các chính sách đối ngoại và quốc phòng?
Hoàn Cầu Thời báo, một tờ báo theo trường phái cứng rắn tại Trung Quốc, tiếp tục loạt bài đả phá chính sách của Hoa Kỳ tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
Ấn bản tiếng Anh của báo này hôm thứ Hai 30/10 có bài bình luận của tác giả Long Đào, một chuyên gia từ Ủy hội Quỹ tài chính về Năng lượng Trung Quốc, nói về sự tham gia của Mỹ trong các vấn đề khu vực.
Ủy hội Quỹ tài chính về Năng lượng Trung Quốc là một tổ chức phi chính phủ chuyên nghiên cứu các vấn đề chính sách.

Bài viết của ông Long Đào mang tựa đề "Mỹ không có bụng dạ đâu cho việc đụng độ quân sự tại Nam Hải (Biển Đông)", phân tích rằng Hoa Kỳ nay đã không còn đủ sức lực và ý chí để tham gia xung đột vũ trang.
Tác giả nhìn vào bối cảnh quân đội Mỹ đang tăng cường hợp tác với Việt Nam và vừa thực hiện tập trận hàng năm với Philippines từ 17/10-28/10.
"Như thường lệ, cả Mỹ và Trung Quốc đều tuyên bố rằng hoạt động này không nhằm vào Trung Quốc."
Tuy nhiên, quan điểm của chuyên gia Trung Quốc là "hoạt động tập trận kiểu thế này thật vô nghĩa lý, vì nó khiến các nước nhỏ cảm thấy quá tự tin về khả năng của mình, trong khi thực ra Mỹ không còn dũng khí để khơi gợi xung đột vũ trang với Trung Quốc tại Biển Đông".

 

Chính sách của Mỹ


Theo Long Đào, mục tiêu chiến lược của Hoa Kỳ tại Biển Đông là duy trì trạng thái không có chiến tranh nhưng cũng chẳng hòa bình.
"Mỹ không có liên quan trực tiếp gì trong các tranh chấp biển tại Á châu. Vậy thì tại sao Washington lại đóng vai trò mạnh mẽ như vậy trong quá trình tranh chấp?"
Tác giả bài viết nói đó là vì chính sách toàn cầu của Mỹ là cân bằng quyền lực tại các nơi khác nhau, và Mỹ đã thường xuyên làm điều này trong quá khứ.
Ông Long Đào nhận định rằng Mỹ đã can thiệp vào các vấn đề Đài Loan, bán đảo Triều Tiên, nhưng chưa thấy đủ nên đang tìm cách khuấy động vùng Đông Nam Á để gây phiền toái cho Trung Quốc.
"Hoa Kỳ có thể thủ lợi khi các quốc gia liên quan tìm kiếm trợ giúp của nước này."
Theo bài viết, Mỹ lo nhất là khi phải đưa ra lựa chọn lúc tình thế cân bằng bị phá vỡ vì dù nghiêng về phía nước nào thì Hoa Kỳ cũng phải trả giá.
Kịch bản của Washington như nhận định trong bài viết là thách thức Trung Quốc một cách thận trọng. "Nếu Trung Quốc không phản ứng mạnh, thì Mỹ sẽ thúc các nước nhỏ tìm cách thử lòng Trung Quốc. Nhưng nếu Trung Quốc phản ứng mạnh mẽ, thì Mỹ sẽ dừng tay ngay."
"Hoa Kỳ sẽ không bao giờ để các hành động khiêu khích của các nước nhỏ biến thành một cuộc chiến."
Long Đào nói Mỹ đã hết sức lực để đương đầu với một cuộc chiến mới. Một thập niên chiến tranh triền miên, tiếp theo là khủng hoảng tài chính, đã khiến Mỹ kiệt quệ.
Bằng chứng là trong cuộc chiến Libya "Mỹ đã tìm cách chuyển quyền lãnh đạo cho châu Âu, không phải vì Obama yêu hòa bình mà bởi vì Mỹ sa vào tình cảnh xấu."



Báo Hoàn Cầu đã nhiều lần kêu gọi Bắc Kinh có thái độ cứng rắn tại Biển Đông

Chuyên gia phân tích Trung Quốc chỉ ra rằng động lực chủ chốt cho mọi quyết định đều là lý do tài chính, mà Mỹ thì nay đã hết tiền.
Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton mới đây khi nói về chính sách của Hợp Chúng Quốc ở Á châu đã khẳng định không thể để quan hệ Mỹ-Trung lâm vào căng thẳng quân sự.
"Cuộc chiến liên Triều mang lợi cho Nhật Bản, còn nếu chiến tranh bùng lên ở Biển Đông thì Nga sẽ là người chiến thắng", ông Long Đào nhận định.
Vậy thì đối sách của Trung Quốc sẽ phải như thế nào? Theo tác giả bài viết, Bắc Kinh cần cương quyết nói với Hoa Kỳ rằng chính sách cân bằng quyền lực của nước này sẽ không có tác dụng tại Biển Đông.
"Trung Quốc luôn muốn có hòa bình.... [Nhưng] chúng ta cần thôi không cố theo đuổi hòa bình nếu các nước khác tiếp tục thách thức sự kiên nhẫn của chúng ta."
"Chừng nào mà Trung Quốc tự bản thân trở nên mạnh mẽ và quyền lực, thì các quốc gia vốn quan tâm trước tiên tới an ninh của chính họ sẽ chấm dứt thái độ thách thức và quay lại làm người bạn và đối tác với các nước láng giềng."
Hoàn Cầu Thời báo trong nhiều bài viết gần đây đã luôn kêu gọi Bắc Kinh có thái độ cứng rắn và trừng phạt các nước muốn phản kháng trước sự thống lĩnh của Trung Quốc trong các vấn đề quốc tế và khu vực.
Chính phủ Trung Quốc gần đây qua lời bà Khương Du nói quan điểm của báo này không phải của chính quyền.

Một xã hội nhậu nhẹt và lòng tự tôn dân tộc

Một xã hội nhậu nhẹt và lòng tự tôn dân tộc



Đây là quang cảnh một buổi “hội thảo” do Chivas tổ chức ở Việt Nam hơn một năm về trước. Thực ra là họ quảng cáo trá hình vậy thôi. Vietnam mình không cho quảng cáo rượu bia nên họ phải làm thành hội thảo.
Tại họp báo, mình đặt cho ông Peter 2 câu hỏi:
1) Ông đã có hơn 20 năm làm việc với người Việt Nam, ông đã nếm thử bao nhiêu loại rượu của chúng tôi, và ông thích nhất loại nào?
2) Đan Mạch có rượu Whisky, Nhật Bản có rượu Sake, Liên Xô có rượu Vodka, Pháp có rượu Vang… là một người có những đóng góp to lớn cho ngành công nghiệp sản xuất rượu của Đan Mạch cũng như Thế Giới, ông có thể cho tham khảo ý kiến, Việt Nam chúng tôi nên chọn loại rượu nào để biến nó trở thành thương hiệu rượu Quốc Gia và quảng bá ra thế giới?
Ông Peter trả lời câu số 1 rằng xin lỗi, ông ấy chưa bao giờ dùng thử bất cứ loại rượu nào của Vietnam, và cũng không biết Vietnam có bao nhiêu loại rượu. Rồi như để an ủi sau một câu trả lời có nhiều khả năng gây tổn thương lòng tự tôn dân tộc, ông ấy đã vớt vát rằng đã từng mua tại Vietnam một chai rượu nhỏ nhỏ có con rắn bên trong để mang về quê hương làm quà, nhưng nhấn mạnh là ông không uống! (mà cơ khổ, mấy cái trò rượu rắn rượu rết này lại có xuất xứ từ Trung Quốc rồi Vietnam mình mới a dua theo ấy)

Dàn nhạc hoành tráng trong "hội thảo"

Và với câu trả lời như vậy, đương nhiên câu số 2 sẽ không còn đáp án. Vì ông ấy có biết gì về rượu Vietnam đâu mà góp ý?
Vậy đấy các bạn ạ. Người ta từ đất nước Đan Mạch xa xôi qua Vietnam mình làm ăn buôn bán. Xây dựng nên cả một cái thị trường rượu ngoại, lấy về của mình biết bao nhiêu ngoại tệ, thế nhưng suốt 20 năm ròng rã không hề đụng tới một giọt rượu Vietnam.
Chưa hết, ông Peter còn tiết lộ, doanh thu của Chivas ở thị trường Vietnam là đứng đầu Đông Nam Á!!! Mà cơ khổ, không phải do dân ta nhiều người thích uống rượu tây, ông Peter giải thích số lượng tiêu thụ của Chivas tại Vietnam là khiêm tốn, nhưng lại toàn các thứ rượu siêu cao cấp với giá trị từ mỗi chai từ vài ngàn đến vài chục thậm chí cả trăm ngàn đô la Mĩ. Thế nên, dù số lượng không cao nhưng doanh thu người Việt mình đóng góp cho Chivas thì cao ngất ngưởng. Đó là thói quen xài sang, thói quen muốn được chứng tỏ đẳng cấp của người Việt Nam – ông Peter chia sẻ.
Người Việt mình giỏi quá, đã nổi tiếng khắp thế giới về cái khoản xài sang rồi nhé.
Chạy xe về nhà, mình cứ suy nghĩ mãi về những gì ông Peter nói. Từ Quận 3 về quận 7, mình chạy qua biết bao nhiêu là quán nhậu. Nơi đâu cũng nhậu. Nhà nhà nhậu, người người nhậu. Trẻ con cũng nhậu, người lớn cũng nhậu, người già cũng nhậu. Ông nhậu, bà nhậu. Đám cưới nhậu, đám ma cũng nhậu. Thôi nôi con nít thì cha mẹ ông bà cùng nhậu.
Một xã hội nhậu nhẹt nhưng không có nổi một thương hiệu rượu ra hồn. Không hút máu được đồng tiền cắc bạc đô la nào từ “khoai tây” cả. Thế nhưng mỗi năm, hàng triệu triệu đô la Mĩ vẫn được đều đặn “xuất khẩu” đi khắp nơi trên thế giới, chỉ vì cái tội thích làm sang.

Source: meomun