QUÂN ĐỘI TQ ĐÃ SẴN SÀNG GIẢI QUYẾT MỌI TRANH CHẤP LÃNH THỔ
ngay trong một lần mọi tranh chấp lãnh thổ
Lời dẫn của Dương Danh Dy:
Gần đây, xét từ bên ngoài thấy, nhà cầm quyền Trung Quốc dường như có một số động thái có vẻ “hữu nghị” với Việt Nam chúng ta. Các đoàn đại biểu đảng, chính, quân, dân đại biểu cho trung ương và địa phương lũ lượt sang thăm Việt Nam. Ngoài các tuyên bố “rất chi là hữu hảo” ra còn có cả những khoản tiền kèm theo(như cho vay ưu đãi để xây dựng nhà ở cho những người Việt Nam có hoàn cảnh khó khăn, hoặc gì gì nữa ai mà biết được). Rồi còn bàn cả vấn đề tranh cãi trên Biển Đông nữa chứ, khiến một số người Việt Nam cả lo đã thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng, xin đừng bao giờ quên thủ đoạn “vừa đấm vừa xoa” của người hàng xóm lớn nhưng cư xử lại không bao giờ “ lớn” này. Chả tin, xin đọc một trong nhiều bài viết của họ vừa được đăng tải ngày 8/5/2011.
1-
Trung Quốc lấy đảo Hải Nam làm trung tâm, tăng nhanh bố trí quân sự,
đồng thời gia tăng số lượng tầu giám sát biển tuần tra tại các vùng đảo
bãi có tranh chấp ở Biển Đông.
2- Trung Quốc tăng cường hoạt động tuần tra tại đảo Senkaku(Điếu Ngư) và vùng đảo phụ cận.
3-
Trung Quốc tăng cường tần suất và cường độ huấn luyện quân sự tại cao
nguyên Tây Nam, nỗ lực xây dựng Bộ đội cao nguyên.(Vùng tranh chấp lãnh
thổ với Ấn Độ-ND)
4- Trung Quốc Pakistan, thành viên Tổ chức Thượng Hải… sôi nổi gia tăng độ sâu và độ rộng hợp tác quân sự v.v..
Khi
liên quan tới vấn đề lãnh thổ và lãnh hải Trung Quốc chúng ta luôn thấy
hai loại phương thức giải quyết khác nhau, một mặt là thể hiện thái độ
cứng rắn trên vấn đề tranh chấp, còn mặt khác là thể hiện thái độ linh
hoạt gần như là thỏa hiệp trên các vấn đề tranh chấp. Vậy thì giữa hai
phương thức đó rốt cục có những liên hệ và đấu tranh nội bộ gì? Khi
Trung Quốc giải quyết những tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải rốt cuộc
liệu có tồn tại vấn đề không đủ lực lượng quân sự hay không?
Dưới đây là một số phân tích và nghiên cứu đơn giản.
Trung Quốc có đầy đủ khả năng quân sự giải quyết
ngay trong một lần mọi tranh chấp lãnh thổ
Trung
Quốc hiện có 2,3 triệu quân đội tại ngũ, chí ít có 10 triệu quân dự bị,
lại còn có thể động viên một cách dễ dàng 100 triệu nam thanh niên trẻ
tuổi. Trên thế giới hầu như không có một quốc gia nào có khả năng động
viên chiến tranh lớn như vậy. Vì thế các nước, bao gồm cả các nước
phương tây đều cảnh giác cao độ và sợ hãi khả năng chiến tranh đó của
Trung Quốc. Đối với Trung Quốc, đơn thuần từ góc độ quân sự mà nói, khi
xử lý vấn đề tranh chấp lãnh thổ là không tồn tại vấn đề. Ví dụ như
Nhật Bản, ví dụ như các nước xung quanh Biển Đông, ví dụ như tranh chấp
vùng Nam Tây Tạng với Ấn Độ, nếu như dùng giải quyết quân sự làm thủ
đoạn chủ yếu thì những cái đó đều không thực sự thành vấn đề. Trung Quốc
có khả năng-khả năng quân sự, ngay trong một lần giải quyết mọi tranh
chấp về lãnh thổ.
Thế
nhưng hiện thực mà chúng ta nhìn thấy là gì? Trung Quốc luôn luôn ở
trong trạng thái bị động trong tranh chấp lãnh thổ. Trên vấn đề Biển
Đông, do Trung Quốc xưa nay đều dùng phương thức song phương để giải
quyết vấn đề lãnh thổ của mình nhưng các nước Biển Đông đều ra sức “xào
nấu” toàn bộ vấn đề Biển Đông thành vấn đề giữa Trung Quốc và tất cả
các nước xung quanh và mong muốn đưa Mỹ vào làm bên điều đình chủ yếu.
Từ đó làm phức tạp hóa toàn bộ vấn đề, không có lợi cho việc Trung Quốc
hóa.
Trung Quốc chần chừ hành động là sợ sự đe dọa của Mỹ
hay là tự trói chân tay mình
Trên
vấn đề tranh chấp lãnh thổ mặc dù Trung Quốc đã có những bố trí cực kỳ
tỉ mỉ chặt chẽ về quân sự, nhưng cho đến hôm nay, Trung Quốc vẫn chần
chừ trong hành động, rốt cuộc là vì sao? Trước đó giữa Trung Quốc và
Việt Nam đã xẩy ra chiến tranh, bất kể là chiến tranh chính trị hay
chiến tranh lãnh thổ, rốt cuộc Trung Quốc đã dám tiến hành đấu tranh vũ
trang. Thế nhưng hiện nay, khi xử lý vấn đề tranh chấp biên giới, Trung
Quốc đã thể hiện thái độ thỏa hiệp cầu an. Đó là vì năm đó có một số
người đã nói để vấn đề đó lại cho con cháu giải quyết, hay là Trung Quốc
lo ngại Mỹ dính líu vào Biển Đông hoặc những tranh chấp lãnh thổ khác
có thể khiến chiến tranh mở rộng chăng?
Thực
ra đối với Mỹ mà nói, cho dù Trung Quốc có phủ phục sát đất, Mỹ vẫn giữ
thái độ dính líu như cũ, chỉ cần Trung Quốc thể hiện ra sự sợ hãi Mỹ,
là sẽ mang lại cho Mỹ cảm giác sai lầm-chỉ cần Mỹ cứng rắn là nhất định
Trung Quốc sẽ thể hiện thỏa hiệp thôi. Trung Quốc không muốn tình trạng
đó. Từ thái độ của Trung Quốc trong ngoại giao mấy chục năm gần đây,
chúng ta có thể thấy một mặt Trung Quốc nghe theo phương Tây cũng tức là
do Mỹ đứng đầu ra, một mặt đã bị một số luận điệu nào đó của mình trói
buộc chân tay. Đâu biết ràng mỗi thế hệ đều có trách nhiệm lịch sử của
thế hệ mình, nếu chỉ ôm lấy một số luận điệu lịch sử để không có điều
chỉnh hoặc vượt lên, đơn thuần cho rằng phương pháp tạm thời đó là chấn
lý tung ra bốn biển đều đúng thì Trung Quốc sai lầm rồi đấy. Hơn nữa sai
lầm này không có thuốc chữa trị.
Chỉ
có kẻ thất bại mới tự mình bỏ tù mình, chỉ có những kẻ gan bé mới để
mặc cho kẻ thù xỉ vả mắng nhiếc mình, chỉ có người thiếu trí tuệ mới tin
rằng thế hệ sau sẽ có trí tuệ hơn. Vì vậy Trung Quốc chậm chạp không
thấy động tĩnh, phần lớn nguyên nhân là do mình tự trói chân tay. Còn
Mỹ, cho dù lá gan có to hơn nữa, họ cũng không dám chiến tranh giáp lá
cà với Trung Quốc đâu.
Một mặt loại bỏ sử dụng vũ lực, một mặt lại tăng quân-thông tin không đúng
Tuy
vậy may làm sao vẫn còn một số người tỉnh táo, điều đó đã tạo ra việc
Trung Quốc không ngừng gia tăng binh lực tại các vùng có tranh chấp,
không ngừng muốn thông qua diễn tập quân sự hoặc trình diễn những vũ khí
tiên tiến nhằm đạt được mục đích quân không cần đánh mà vẫn khuất phục
được người. Khiến những nước đó thấy khó mà lùi, để lại chút thể diện
và dư địa cho mình. Thế nhưng sau khi không ngừng thăm dò theo rõi,
dường như họ đã thấy rõ Trung Quốc không phải là một tấm thép mà là một
nước đầy rẫy mâu thuẫn. Vì thế khi những thế lực này ra sức biến những
lãnh thổ của Trung Quốc thành lãnh thổ tranh chấp, chúng ta thường nghe,
nhìn thấy những thông tin không đúng đầy rẫy mâu thuẫn phát ra từ Trung
Quốc.
Thực
ra sợ rằng dù Trung Quốc có thể hiện ra tiếng nói cứng rắn thống nhất
đi nữa, cũng không thể tạo nên cục diện như vậy. Mà những mâu thuẫn đó
là một thể thống nhất, là kết quả của hai lực lượng tác dụng lẫn nhau.
Con chim ưng hai đầu của phái Học viện và phái diều hâu, mới là cái then chốt
khiến Trung Quốc lâm vào cảnh hoang mang không biết làm gì
khiến Trung Quốc lâm vào cảnh hoang mang không biết làm gì
Trong
nội chính và ngoại giao của Trung Quốc chính sách chủ lưu trước sau đều
dao động quanh hai lực lượng, một là những tinh anh và nhóm chuyên gia
giáo sư do phái Học viện làm đại biểu, một nữa là lực lượng kích tiến do
phái diều hâu làm đại biểu. Mà làm trọng tài đã không còn là người lãnh
đạo của hai phái nữa mà đã biến thành người dẹp những phẫn nộ của hai
phái. Phái Học viện, lúc nào cũng tỏ ra đâu ra đấy, luôn luôn trưng ra
những tổ sư phụ của họ, khoa môi múa mép từ đó tạo ra sự truyền dẫn
thông tin tương đối hỗn loạn.
Xem
ra phần lớn chỉ là cách làm tự mâu thuẫn. Chính là sự đối lập và mâu
thuẫn giữa phái diều hâu và phái Học viện này mới làm cho rất nhiều quốc
gia bao gồm cả phương tây đều nhìn đúng vào điểm đó và cũng là nguyên
nhân then chốt khiến Trung Quốc lâm vào cảnh hoang mang không biết làm
gì.
Mà giải quyết vấn đề chỉ có hai
Một là kẻ địch bên ngoài xâm lược; hai là phái cứng rắn trong nội bộ sử dụng biện pháp phi thường.
Tổng
hợp những điều nói trên, liên quan đến vấn đề lãnh thổ cần phải chú
trọng vấn đề kinh tế hay là vấn đề chủ quyền lợi ích quốc gia. So sánh
xem hai cái đó cái nào quan trọng hơn rồi làm theo phương án đó. Thế
nhưng hiện nay từ trên xuống dưới đều do phái Học viện đang làm. Vì thế
vấn đề càng nhiều phức tạp hơn. Do vậy, đối với Trung Quốc mà nói khả
năng quân sự không thành vấn đề nhưng liệu có người dám rút kiếm hay có
nhóm người dám rút kiếm mới là chủ yếu. Điều làm người ta lạnh răng là
những tinh anh giầu nứt đố đổ vách vì để lợi ích của mình không bị xâm
hại mà cố ý làm như thế thì kết quả khó mà liệu được.
Dương Danh Dy (gt)
Nguồn http://www.milchina.com ngày 8/5/2011 “ Bạo quang: TQ hữu túc câu đích quân sự năng lực nhất thứ tính giải quyết sở hữu tranh nghị lãnh thổ”
*Bài tổng hợp này do Nhà nghiên cứu Dương Danh Dy gửi riêng Nguyễn Xuân Diện-Blog.
Xin chân thành cảm ơn.
*Khi đưa lại thông tin này, đề nghị ghi rõ nguồn. 11 nhận xét:
-
Tổ Quốc hay là chết!
-
Đánh nhau thì đừng vội căn cứ vào thực lực vật chất. Chưa biết mèo nào
cắn mĩu nào. Khí tài, vật lực hiển nhiên anh đã phát triển vượt bực,
nhưng cái chính khí, cái "nhân nghĩa thắng hung tàn" thì anh chẳng phát
huy được chút nào cả, nếu không muốn nói ngược lại, anh đã tự đẩy nó vào
thế phản diện, tức tụt hậu. Với nhân nghĩa, chỉ mới hết sức bình thường
thôi là tự vệ, anh đã từng bị người láng giềng nhỏ bé VN đánh cho chạy
tháo hàng chục lần. Huống chi bây giờ bạn bè năm châu đông đúc, thế giới
liên thông, bắt nạt kẻ yếu không còn là việc dễ dàng nữa, mà VN tự cổ
chí kim, nói về chiến tranh chưa bao giờ là kẻ yếu !
-
Dĩ nhiên trước khi Thoát Hoan chui vào ống đồng tháo chạy, hắn cũng nghĩ rằng hắn có đủ khả năng quân sự để giải quyết vấn đề.
Chỉ có điều sơm muộn ở Trung Quốc cũng có một thằng điên nào đó nắm chính quyền, và một khi nôi bộ có vấn đề, hắn sẽ chĩa mũi dùi ra các nước láng giềng. Cứ chuẩn bị sẳn cho cơn điên của hắn.
Đừng quên hăn còn có khả năng xúi dục láng giềng gây ra hoạ tuyệt chủng.
-
Chúng ta không được chủ quan.
Quân ít, vũ khí kém và lòng người đang ly tán là điểm yếu cốt tử.
Chỉ có thể hoá giải được đại hoạ này khi : -lãnh đạo phải tự diễn biến để lấy lại niềm tin của nhân dân.
- Hoặc nhân dân phải tự lựa chọn được lãnh đạo mà mình có thể tin tưởng được.
Nhìn vào thời thế hiện nay thấy khó quá.
Chúng ta sẽ phải trả giá rất đắt và nó sẽ là bài học cho con cháu suốt cả thiên niên kỷ thứ ba này.
-
Chúng ta VN,một dân tộc yêu tự do tôn trọng nghĩa tình,nhất là đối với
Láng giềng "Sớm lửa tối đèn có nhau".Nhưng AI ỷ thế lớn cưỡng hiếp xâm
lược chúng ta DÙ HỌ là AI,dân tộc này "muôn người như một" chung sức
chung lòng lập lên trận BẠCH ĐẰNG,ĐỐNG ĐA...ẢI CHI LĂNG còn đó,Mãi mãi
là niềm tự hào của Dân tộc VN.Bọn bàng trướng hãy nhớ đấy.
-
10 vị tướng tài ghi trong sử sách thế giới Việt Nam có 2, Trung Quốc có
ai nhỉ ? Không có Việt Nam trong lịch sử thi TQ bị Nguyên Mông xơi tái
rôi. Nghe lời TQ trận Điện Biên Phủ có lẽ Việt Nam sẽ không giải quyết
được trận này nhanh chóng đến vậy. Nói sơ qua những điêu này đủ thấy TQ
chưa bao giờ là tài năng trong chiến tranh cả, họ chỉ mạnh là nước đông
người với phương châm lấy thịt đe người thôi. Du ngày nay khác ngày xưa
nhiêu vê vũ khí khí tài nhưng hổ giấy vẫn là hổ giấy, điêu quan trọng
nhất đấy là tinh thân, lòng quyết tâm, và không ngại hy sinh mà không
đội quân xâm lược nào có được, điêu đó chỉ có ở những người đứng lên bảo
vệ tổ quốc thân yêu thôi. Hãy thử một trận xem sao, nên nhớ Việt Nam
không chỉ có một minh trong trận chiến này đâu, vũ khí cũng không chỉ là
những thứ đã cho thế giới nhin thấy đâu, con nhiêu loại mà người TQ sẽ
nếm và bất ngờ khi lâm trận đấy. Nên nhớ, TQ đang là cái gai trong mắt
đa số cương quốc trên thế giới và họ cân phải biết tránh thế nào để
không bị đi thụt lui hang chục năm so với các nước phát triển một lân
nữa. Lân nữa xin lưu ý: Nhân dân Việt Nam sẵn lòng tiếp đón các vị khách
TQ trên bất ky phương diện và hinh thức nào trong mọi tinh huống, rất
vui khi các vị lãnh đạo TQ có thể xem những lời này và ghi nhớ Việt Nam
không dọa xuông đâu, 1000 năm trước là tấm gương bằng chứng sống cho TQ
nhin lại đấy !
-
Các bạn nêu lịch sử của cha ông ra để lấy tinh thần là đúng! Nhưng các bạn lại chưa đi sâu vào thực tế của thời điểm lịch sử.
Trong quân sự, muốn thắng thì binh lực phải mạnh hơn. Không thể yếu kém về kinh tế và khí tài mà có thể đánh thắng được. Đừng có mơ!!!
Thời Quang Trung súng thần công và hỏa hổ cá nhân là sức mạnh để đánh thắng. Thời đó, súng thần công và thuốc súng của quân Quang Trung được mua từ các tàu buôn Hà Lan, TBN... nên mạnh hơn, bắn xa hơn nên chiếm thành và áp đảo tinh thần đối phương nên mới tạo nên chiến thắng nhanh chóng.
Như thời Pháp đánh chiếm VN cũng vậy! Với chỉ vài trăm lính Lê Dương với vũ khí trước thời chiến tranh thứ I mà họ đã nhanh chóng đô hộ nước Đại Việt rồi!!!
SO SÁNH HIỆN NAY THÌ BÁC DƯƠNG DANH DY HOÀN TOÀN ĐÚNG. CHỈ 1 NGÀY THÌ TQ CÓ THỂ CHIẾM HÀ NỘI.
Bài học Nga đánh Georgia mới gần đây thôi! Ai giúp, ai cứu Georgia và ai trừng phạt Nga??? CHẲNG CÓ AI.
-
''Bài học Nga đánh Georgia mới gần đây thôi! Ai giúp, ai cứu Georgia và ai trừng phạt Nga??? CHẲNG CÓ AI.''
1. Bạn nên biết chúng ta la Việt Nam chứ không phải Georgia.
2. Bạn chưa biết nhiêu vê đương lối chính sách ngoại giao của Đảng rôi.
3. Nếu TQ muốn ăn Việt Nam thi ăn tư lâu rôi chứ lãnh đạo TQ không hê muốn để Việt Nam có tiếng nói lớn trên trương quốc tế trong mươi năm trở lại đây.
4. Thời Quang Trung mua súng thần công thi thơi nay cũng không biết mua hả bạn ? con kinh tế để mua thi không nên đo đếm, đánh Mỹ chúng ta có đông nao đâu nhưng vẫn đây đủ vũ khí khí tai luôn.
5. Bâu cử ở Trương Sa đấy, lý do để TQ đánh Việt Nam vi tranh chấp chủ quyên đấy, sao không dám nổ một phát súng nao đi ?
7. Bác BÁC DƯƠNG DANH DY HOÀN TOÀN ĐÚNG. CHỈ 1 NGÀY THÌ TQ CÓ THỂ CHIẾM HÀ NỘI nhưng chiếm được bao lâu va được mất những cái gi mới la điêu quan trọng nên xem xét.
-
Cứ giặc tàu là phải đánh, chết ngàn lần cũng đánh vì chúng luôn tìm cách hủy hoại tiên tổ và nòi giống của chúng ta!
-
Tàu đánh VN năm 1979 rồi sao không chiếm giữ luôn mà lại rút, đánh thì dễ, nhưng chiếm là khó.
Tàu có thể đánh TS, nhưng chiếm là khó. Phản ứng ngược là ta chiếm lại HS khi chúng đánh TS, đường giao thông biển Đông bế tắc thì các nước có quyền lợi liên can nhảy vào, Tàu đối chọi ra sao...
Đó là kịch bản có thể ở Biển Đông thế kỷ 21
-
Nhìn mặt bọn khựa này mà có cái máy bắn gạch theo ý tưởng nỏ thần An
Dương Vương xưa để tọng thẳng vào mồm cho chúng hết hò hét. Dân Việt đâu
có sợ gì chúng bay như mấy kẻ hay rao giảng 4t. Bọn khựa tốt bụng tử tế
thế nào thì dân ta đã biết tỏng từ ngàn năm nay rồi.
Mà hảy nhìn kỷ những gì CS làm.
CS là 1 lủ man rợ! Trên thế gìới này chỉ còn 4 nước theo CS mà thôi