Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

QUÂN ĐỘI TQ ĐÃ SẴN SÀNG GIẢI QUYẾT MỌI TRANH CHẤP LÃNH THỔ

QUÂN ĐỘI TQ ĐÃ SẴN SÀNG GIẢI QUYẾT MỌI TRANH CHẤP LÃNH THỔ

Trung Quốc có đầy đủ khả năng quân sự giải quyết
ngay trong một lần mọi tranh chấp lãnh thổ
Lời dẫn của Dương Danh Dy:

Gần đây, xét từ bên ngoài thấy, nhà cầm quyền Trung Quốc dường như có một số động thái có vẻ “hữu nghị” với Việt Nam chúng ta. Các đoàn đại biểu đảng, chính, quân, dân đại biểu cho trung ương và địa phương lũ lượt sang thăm Việt Nam. Ngoài các tuyên bố “rất chi là hữu hảo” ra còn có cả những khoản tiền kèm theo(như cho vay ưu đãi để xây dựng nhà ở cho những người Việt Nam có hoàn cảnh khó khăn, hoặc gì gì nữa ai mà biết được). Rồi còn bàn cả vấn đề tranh cãi trên Biển Đông nữa chứ, khiến một số người Việt Nam cả lo đã thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng, xin đừng bao giờ quên thủ đoạn “vừa đấm vừa xoa” của người hàng xóm lớn nhưng cư xử lại không bao giờ “ lớn” này. Chả tin, xin đọc một trong nhiều bài viết của họ vừa được đăng tải ngày  8/5/2011.
  
1- Trung Quốc lấy đảo Hải Nam làm trung tâm, tăng nhanh bố trí quân sự, đồng thời gia tăng số lượng tầu giám sát biển tuần tra tại các vùng đảo bãi có tranh chấp ở Biển Đông.

2- Trung Quốc tăng cường hoạt động tuần tra tại đảo Senkaku(Điếu Ngư) và vùng đảo phụ cận.

3- Trung Quốc tăng cường tần suất và cường độ huấn luyện quân sự tại cao nguyên Tây Nam, nỗ lực xây dựng Bộ đội cao nguyên.(Vùng tranh chấp lãnh thổ với Ấn Độ-ND)

4- Trung Quốc Pakistan, thành viên Tổ chức Thượng Hải… sôi nổi gia tăng độ sâu và độ rộng hợp tác quân sự v.v..

Khi liên quan tới vấn đề lãnh thổ và lãnh hải Trung Quốc chúng ta luôn thấy hai loại phương thức giải quyết khác nhau, một mặt là thể hiện thái độ cứng rắn trên vấn đề tranh chấp, còn mặt khác là thể hiện thái độ linh hoạt gần như là thỏa hiệp trên các vấn đề tranh chấp. Vậy thì giữa hai phương thức đó rốt cục có những liên hệ và đấu tranh nội bộ gì? Khi Trung Quốc giải quyết những tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải rốt cuộc liệu có tồn tại vấn đề không đủ lực lượng quân sự hay không?

Dưới đây là một số phân tích và nghiên cứu đơn giản.

Trung Quốc có đầy đủ khả năng quân sự giải quyết 
ngay trong một lần mọi tranh chấp lãnh thổ

Trung Quốc hiện có 2,3 triệu quân đội tại ngũ, chí ít có 10 triệu quân dự bị, lại còn có thể động viên một cách dễ dàng 100 triệu nam thanh niên trẻ tuổi. Trên thế giới hầu như không có một quốc gia nào có khả năng động viên chiến tranh lớn như vậy. Vì thế các nước, bao gồm cả các nước phương tây đều cảnh giác cao độ và sợ hãi khả năng chiến tranh đó của Trung Quốc. Đối với Trung Quốc, đơn thuần  từ góc độ quân sự mà nói, khi xử lý vấn đề tranh chấp lãnh thổ là không tồn tại vấn đề. Ví dụ như Nhật Bản, ví dụ như các nước xung quanh Biển Đông, ví dụ như tranh chấp vùng Nam Tây Tạng với Ấn Độ, nếu như dùng giải quyết quân sự làm thủ đoạn chủ yếu thì những cái đó đều không thực sự thành vấn đề. Trung Quốc có khả năng-khả năng quân sự, ngay trong một lần  giải quyết mọi tranh chấp về lãnh thổ.

Thế nhưng hiện thực mà chúng ta nhìn thấy là gì? Trung Quốc luôn luôn ở trong trạng thái bị động trong tranh chấp lãnh thổ. Trên vấn đề Biển Đông, do Trung Quốc xưa nay đều dùng phương thức song phương để giải quyết vấn đề lãnh thổ của mình  nhưng các nước Biển Đông đều ra sức “xào nấu” toàn bộ vấn đề Biển Đông thành vấn đề giữa Trung Quốc và tất cả các nước xung quanh và mong muốn đưa Mỹ vào làm bên điều đình chủ yếu. Từ đó làm phức tạp hóa toàn bộ vấn đề, không có lợi cho việc Trung Quốc hóa.

Trung Quốc chần chừ hành động là sợ sự đe dọa của Mỹ 
hay là tự trói chân tay mình

Trên vấn đề tranh chấp lãnh thổ mặc dù Trung Quốc đã có những bố trí cực kỳ tỉ mỉ chặt chẽ về quân sự, nhưng cho đến hôm nay, Trung Quốc vẫn chần chừ trong hành động, rốt cuộc là vì sao? Trước đó giữa Trung Quốc và Việt Nam đã xẩy ra chiến tranh, bất kể là chiến tranh chính trị hay chiến tranh lãnh thổ, rốt cuộc Trung Quốc đã dám tiến hành đấu tranh vũ trang. Thế nhưng hiện nay, khi xử lý vấn đề tranh chấp biên giới, Trung Quốc đã thể hiện thái độ thỏa hiệp cầu an. Đó là vì năm đó có một số người đã nói để vấn đề đó lại cho con cháu giải quyết, hay là Trung Quốc lo ngại Mỹ dính líu vào Biển Đông hoặc những tranh chấp lãnh thổ khác có thể khiến chiến tranh mở rộng chăng?

Thực ra đối với Mỹ mà nói, cho dù Trung Quốc có phủ phục sát đất, Mỹ vẫn giữ thái độ dính líu như cũ, chỉ cần Trung Quốc thể hiện ra sự sợ hãi Mỹ, là sẽ mang lại cho Mỹ cảm giác sai lầm-chỉ cần Mỹ cứng rắn là nhất định Trung Quốc sẽ thể hiện thỏa hiệp thôi. Trung Quốc không muốn tình trạng đó. Từ thái độ của Trung Quốc trong ngoại giao mấy chục năm gần đây, chúng ta có thể thấy một mặt Trung Quốc nghe theo phương Tây cũng tức là do Mỹ đứng đầu ra, một mặt đã bị một số luận điệu nào đó của mình trói buộc chân tay. Đâu biết ràng mỗi thế hệ đều có trách nhiệm lịch sử của thế hệ mình, nếu chỉ ôm lấy một số luận điệu lịch sử để không có điều chỉnh hoặc vượt lên, đơn thuần cho rằng phương pháp tạm thời đó là chấn lý tung ra bốn biển đều đúng thì Trung Quốc sai lầm rồi đấy. Hơn nữa sai lầm này không có thuốc chữa trị.

Chỉ có kẻ thất bại mới tự mình bỏ tù mình, chỉ có những kẻ gan bé mới để mặc cho kẻ thù xỉ vả mắng nhiếc mình, chỉ có người thiếu trí tuệ mới tin rằng thế hệ sau sẽ có trí tuệ hơn. Vì vậy Trung Quốc chậm chạp không thấy động tĩnh, phần lớn nguyên nhân là do mình tự trói chân tay. Còn Mỹ, cho dù lá gan có to hơn nữa, họ cũng không dám chiến tranh giáp lá cà với Trung Quốc đâu.

Một mặt loại bỏ sử dụng vũ lực, một mặt lại tăng quân-thông tin không đúng

Tuy vậy may làm sao vẫn còn một số người tỉnh táo, điều đó đã tạo ra việc Trung Quốc không ngừng gia tăng binh lực tại các vùng có tranh chấp, không ngừng muốn thông qua diễn tập quân sự hoặc trình diễn những vũ khí tiên tiến nhằm đạt được mục đích quân không cần đánh mà vẫn  khuất phục được người. Khiến những nước đó thấy khó mà lùi, để lại chút thể diện và dư địa cho mình. Thế nhưng sau khi không ngừng thăm dò theo rõi, dường như họ đã thấy rõ Trung Quốc không phải là một tấm thép mà là một nước đầy rẫy mâu thuẫn. Vì thế khi những thế lực này ra sức biến những lãnh thổ của Trung Quốc thành lãnh thổ tranh chấp, chúng ta thường nghe, nhìn thấy những thông tin không đúng đầy rẫy mâu thuẫn phát ra từ Trung Quốc.

Thực ra  sợ rằng dù Trung Quốc có thể hiện ra tiếng nói cứng rắn thống nhất đi nữa, cũng không thể tạo nên cục diện như vậy. Mà những mâu thuẫn đó là một thể thống nhất, là kết quả của hai lực lượng tác dụng lẫn nhau.

Con chim ưng hai đầu của phái Học viện và phái diều hâu, mới là cái then chốt 
khiến Trung Quốc lâm vào cảnh hoang mang không biết làm gì

Trong nội chính và ngoại giao của Trung Quốc chính sách chủ lưu trước sau đều dao động quanh hai lực lượng, một là những tinh anh và nhóm chuyên gia giáo sư do phái Học viện làm đại biểu, một nữa là lực lượng kích tiến do phái diều hâu làm đại biểu. Mà làm trọng tài đã không còn là người lãnh đạo của hai phái nữa mà đã biến thành người dẹp những phẫn nộ của hai phái. Phái Học viện, lúc nào cũng tỏ ra đâu ra đấy, luôn luôn trưng ra những tổ sư phụ của họ, khoa môi múa mép từ đó tạo ra sự truyền dẫn thông tin tương đối hỗn loạn.

Xem ra phần lớn chỉ là cách làm tự mâu thuẫn. Chính là sự đối lập và mâu thuẫn giữa phái diều hâu và phái Học viện này mới làm cho rất nhiều quốc gia bao gồm cả phương tây đều nhìn đúng vào điểm đó và cũng là nguyên nhân then chốt khiến Trung Quốc lâm vào cảnh hoang mang không biết làm gì.

Mà giải quyết vấn đề chỉ có hai

Một là kẻ địch bên ngoài xâm lược; hai là phái cứng rắn trong nội bộ sử dụng biện pháp phi thường.

Tổng hợp những điều nói trên, liên quan đến vấn đề lãnh thổ cần phải chú trọng vấn đề kinh tế hay là vấn đề chủ quyền lợi ích quốc gia. So sánh xem hai cái đó cái nào quan trọng hơn rồi làm theo phương án đó. Thế nhưng hiện nay từ trên xuống dưới đều do phái Học viện đang làm. Vì thế vấn đề càng nhiều phức tạp hơn. Do vậy, đối với Trung Quốc mà nói  khả năng quân sự không thành vấn đề nhưng liệu có người dám rút kiếm hay có nhóm người dám rút kiếm mới là chủ yếu. Điều làm người ta lạnh răng  là những tinh anh giầu nứt đố đổ vách  vì để lợi ích của mình không bị xâm hại mà cố ý làm như thế thì kết quả khó mà liệu được.

Dương Danh Dy (gt)

Nguồn http://www.milchina.com ngày 8/5/2011 “ Bạo quang: TQ hữu túc câu đích quân sự năng lực nhất thứ tính giải quyết sở hữu tranh nghị lãnh thổ”

*Bài tổng hợp này do Nhà nghiên cứu Dương Danh Dy gửi riêng Nguyễn Xuân Diện-Blog. 
Xin chân thành cảm ơn.
*Khi đưa lại thông tin này, đề nghị ghi rõ nguồn.

11 nhận xét:

Nặc danh nói...
Tổ Quốc hay là chết!
ảo vọng nói...
Đánh nhau thì đừng vội căn cứ vào thực lực vật chất. Chưa biết mèo nào cắn mĩu nào. Khí tài, vật lực hiển nhiên anh đã phát triển vượt bực, nhưng cái chính khí, cái "nhân nghĩa thắng hung tàn" thì anh chẳng phát huy được chút nào cả, nếu không muốn nói ngược lại, anh đã tự đẩy nó vào thế phản diện, tức tụt hậu. Với nhân nghĩa, chỉ mới hết sức bình thường thôi là tự vệ, anh đã từng bị người láng giềng nhỏ bé VN đánh cho chạy tháo hàng chục lần. Huống chi bây giờ bạn bè năm châu đông đúc, thế giới liên thông, bắt nạt kẻ yếu không còn là việc dễ dàng nữa, mà VN tự cổ chí kim, nói về chiến tranh chưa bao giờ là kẻ yếu !
huong nói...
Dĩ nhiên trước khi Thoát Hoan chui vào ống đồng tháo chạy, hắn cũng nghĩ rằng hắn có đủ khả năng quân sự để giải quyết vấn đề.
Chỉ có điều sơm muộn ở Trung Quốc cũng có một thằng điên nào đó nắm chính quyền, và một khi nôi bộ có vấn đề, hắn sẽ chĩa mũi dùi ra các nước láng giềng. Cứ chuẩn bị sẳn cho cơn điên của hắn.
Đừng quên hăn còn có khả năng xúi dục láng giềng gây ra hoạ tuyệt chủng.
Nặc danh nói...
Chúng ta không được chủ quan.
Quân ít, vũ khí kém và lòng người đang ly tán là điểm yếu cốt tử.
Chỉ có thể hoá giải được đại hoạ này khi : -lãnh đạo phải tự diễn biến để lấy lại niềm tin của nhân dân.
- Hoặc nhân dân phải tự lựa chọn được lãnh đạo mà mình có thể tin tưởng được.
Nhìn vào thời thế hiện nay thấy khó quá.
Chúng ta sẽ phải trả giá rất đắt và nó sẽ là bài học cho con cháu suốt cả thiên niên kỷ thứ ba này.
người HP.. nói...
Chúng ta VN,một dân tộc yêu tự do tôn trọng nghĩa tình,nhất là đối với Láng giềng "Sớm lửa tối đèn có nhau".Nhưng AI ỷ thế lớn cưỡng hiếp xâm lược chúng ta DÙ HỌ là AI,dân tộc này "muôn người như một" chung sức chung lòng lập lên trận BẠCH ĐẰNG,ĐỐNG ĐA...ẢI CHI LĂNG còn đó,Mãi mãi là niềm tự hào của Dân tộc VN.Bọn bàng trướng hãy nhớ đấy.
Nặc danh nói...
10 vị tướng tài ghi trong sử sách thế giới Việt Nam có 2, Trung Quốc có ai nhỉ ? Không có Việt Nam trong lịch sử thi TQ bị Nguyên Mông xơi tái rôi. Nghe lời TQ trận Điện Biên Phủ có lẽ Việt Nam sẽ không giải quyết được trận này nhanh chóng đến vậy. Nói sơ qua những điêu này đủ thấy TQ chưa bao giờ là tài năng trong chiến tranh cả, họ chỉ mạnh là nước đông người với phương châm lấy thịt đe người thôi. Du ngày nay khác ngày xưa nhiêu vê vũ khí khí tài nhưng hổ giấy vẫn là hổ giấy, điêu quan trọng nhất đấy là tinh thân, lòng quyết tâm, và không ngại hy sinh mà không đội quân xâm lược nào có được, điêu đó chỉ có ở những người đứng lên bảo vệ tổ quốc thân yêu thôi. Hãy thử một trận xem sao, nên nhớ Việt Nam không chỉ có một minh trong trận chiến này đâu, vũ khí cũng không chỉ là những thứ đã cho thế giới nhin thấy đâu, con nhiêu loại mà người TQ sẽ nếm và bất ngờ khi lâm trận đấy. Nên nhớ, TQ đang là cái gai trong mắt đa số cương quốc trên thế giới và họ cân phải biết tránh thế nào để không bị đi thụt lui hang chục năm so với các nước phát triển một lân nữa. Lân nữa xin lưu ý: Nhân dân Việt Nam sẵn lòng tiếp đón các vị khách TQ trên bất ky phương diện và hinh thức nào trong mọi tinh huống, rất vui khi các vị lãnh đạo TQ có thể xem những lời này và ghi nhớ Việt Nam không dọa xuông đâu, 1000 năm trước là tấm gương bằng chứng sống cho TQ nhin lại đấy !
Nặc danh nói...
Các bạn nêu lịch sử của cha ông ra để lấy tinh thần là đúng! Nhưng các bạn lại chưa đi sâu vào thực tế của thời điểm lịch sử.

Trong quân sự, muốn thắng thì binh lực phải mạnh hơn. Không thể yếu kém về kinh tế và khí tài mà có thể đánh thắng được. Đừng có mơ!!!

Thời Quang Trung súng thần công và hỏa hổ cá nhân là sức mạnh để đánh thắng. Thời đó, súng thần công và thuốc súng của quân Quang Trung được mua từ các tàu buôn Hà Lan, TBN... nên mạnh hơn, bắn xa hơn nên chiếm thành và áp đảo tinh thần đối phương nên mới tạo nên chiến thắng nhanh chóng.

Như thời Pháp đánh chiếm VN cũng vậy! Với chỉ vài trăm lính Lê Dương với vũ khí trước thời chiến tranh thứ I mà họ đã nhanh chóng đô hộ nước Đại Việt rồi!!!

SO SÁNH HIỆN NAY THÌ BÁC DƯƠNG DANH DY HOÀN TOÀN ĐÚNG. CHỈ 1 NGÀY THÌ TQ CÓ THỂ CHIẾM HÀ NỘI.

Bài học Nga đánh Georgia mới gần đây thôi! Ai giúp, ai cứu Georgia và ai trừng phạt Nga??? CHẲNG CÓ AI.
Nặc danh nói...
''Bài học Nga đánh Georgia mới gần đây thôi! Ai giúp, ai cứu Georgia và ai trừng phạt Nga??? CHẲNG CÓ AI.''

1. Bạn nên biết chúng ta la Việt Nam chứ không phải Georgia.
2. Bạn chưa biết nhiêu vê đương lối chính sách ngoại giao của Đảng rôi.
3. Nếu TQ muốn ăn Việt Nam thi ăn tư lâu rôi chứ lãnh đạo TQ không hê muốn để Việt Nam có tiếng nói lớn trên trương quốc tế trong mươi năm trở lại đây.
4. Thời Quang Trung mua súng thần công thi thơi nay cũng không biết mua hả bạn ? con kinh tế để mua thi không nên đo đếm, đánh Mỹ chúng ta có đông nao đâu nhưng vẫn đây đủ vũ khí khí tai luôn.
5. Bâu cử ở Trương Sa đấy, lý do để TQ đánh Việt Nam vi tranh chấp chủ quyên đấy, sao không dám nổ một phát súng nao đi ?
7. Bác BÁC DƯƠNG DANH DY HOÀN TOÀN ĐÚNG. CHỈ 1 NGÀY THÌ TQ CÓ THỂ CHIẾM HÀ NỘI nhưng chiếm được bao lâu va được mất những cái gi mới la điêu quan trọng nên xem xét.
Bùi Văn Mạnh nói...
Cứ giặc tàu là phải đánh, chết ngàn lần cũng đánh vì chúng luôn tìm cách hủy hoại tiên tổ và nòi giống của chúng ta!
Nặc danh nói...
Tàu đánh VN năm 1979 rồi sao không chiếm giữ luôn mà lại rút, đánh thì dễ, nhưng chiếm là khó.
Tàu có thể đánh TS, nhưng chiếm là khó. Phản ứng ngược là ta chiếm lại HS khi chúng đánh TS, đường giao thông biển Đông bế tắc thì các nước có quyền lợi liên can nhảy vào, Tàu đối chọi ra sao...
Đó là kịch bản có thể ở Biển Đông thế kỷ 21
Danlanh nói...
Nhìn mặt bọn khựa này mà có cái máy bắn gạch theo ý tưởng nỏ thần An Dương Vương xưa để tọng thẳng vào mồm cho chúng hết hò hét. Dân Việt đâu có sợ gì chúng bay như mấy kẻ hay rao giảng 4t. Bọn khựa tốt bụng tử tế thế nào thì dân ta đã biết tỏng từ ngàn năm nay rồi.

http://nghiathuc.wordpress.com/2011/03/16/le-kh%E1%BA%A3-phieu-ban-n%C6%B0%E1%BB%9Bc-vi-ch%C6%A1i-gai-tau/


Lê Khả Phiêu: Bán Nước vì Chơi Gái Tàu

Lê Khả Phiêu: Bán Nước vì Chơi Gái Tàu
NGUYỄN THỊ BẮC
Tin từ Hà Nội

Tên Bán Nước Lê Phả Phiêu:
“Sướng con koo, mù con mắt”

Hiện tượng thật sự và rất lạ lùng bao trùm Việt Nam từ nam chí bắc, từ đông sang tây:
Một người đàn ông chơi gái, mà khiến cho đến mấy triệu người sướng.
Điều kỳ lạ hơn nữa là có cả đàn bà, nữ cán bộ cũng sướng vì sự chơi gái nầy !
Người ta thường kể cho nhau nghe chuyện mê gái như vua Trụ mê Đắc Kỹ, vua Ngô Phù Sai mê Tây Thi v.v. mà mất nước hay những mẩu chuyện về đàn ông dân dã mê gái, mê mấy con gái điếm mà đem tiền bạc, tài sản đôi khi cả nhà cửa cung phụng cho gái, vì bị mê hoặc do gái làng chơi làm cho sướng khoái chí tử mà trở nên mù quáng đến tán gia bại sản, cho nên Người xưa có câu rằng: “Sướng con cu, thì mù con mắt”
Vụ việc hiện nay là Lê Phả Phiêu qua Bắc Kinh chơi gái, cô gái nầy [tên là Cheng Mei Wang hay Trương Mỹ Vân ] do mưu sĩ uyên thâm nhất của Trung Cộng gài bẫy để bắt chẹt Lê Khả Phiêu. Xong rồi TC dùng sự chơi gái nầy của Phiêu mà làm săng ta (chantage = blackmail) bảo chính phủ VN phải nhường biển và ải Nam Quan, thác Bản Giốc cho Tàu.
Sự chơi gái nầy của Lê Khả Phiêu sướng như thế nào không ai biết, mà người dân chỉ thấy cách ứng xử của các đồng chí lớn rất bức xúc:
Các đồng chí trong chính phủ VC vồn vả ríu ríu nghe theo, cho nên TC đòi VC nhượng nhiều vùng biển, vùng đất cho TC. Quốc hội, chính trị bộ lúc nào cũng đồng tình hồ hỡi dâng đất cho Tàu, Mặt Trận Tổ Quốc, công an, bộ đội cũng hồ hỡi thông đồng cắt hết phần đất nầy đến phần biển khác dâng cho Tàu. Tòan bộ các đảng viên Cộng sản đều mù mắt mà hoan hỉ cắt đi phần đất mà tổ tiên VN đã tốn bao xương máu mới bảo tòan trong bao ngàn năm qua.
Câu hỏi đặt ra là tại sao chỉ một mình con cu của Lê Khả Phiêu sướng mà cả mấy triệu đảng viên Cờ Máu đều mù mắt, kể cả bọn vẹm cái cũng mù luôn, sự cố nầy rất quái lạ.
Hơn thế nữa, bọn “công an và bộ đội mù mắt” cùng nhau ngăn cản, lùng bắt và đàn áp (dưới sự chỉ đạo của Nguyễn Tấn Dũng) những người đi biểu tình chống Trung Quốc “xâm chiếm” đất của VN. Người dân biểu tình chống Trung Cộng xâm chiếm Hòang Trường Sa thì đúng, còn Nam Quan Bản Giốc thì sao ?
Hải quân VN có đánh với hải quân của TC, nhưng theo diễn biến các vụ việc từ đó đến nay, thì tôi phát giác ra rằng: sự hy sinh một số binh lính tại biên giới hay tại Hòang Trường Sa là do mánh lới của các mưu sĩ TC và VC dàn dựng ra để lừa người dân Việt Nam và lừa bọn Mỹ ngu. Bọn Cờ Máu chúng đem hy sinh mạng sống của một số lính ra để làm cảnh, để tỏ ra rằng Việt gian cờ Máu “chống Tàu cứu nước”. Nhưng bên trong cha con chúng (cha TC và con VC) đã thỏa thuận chi tiết từng trận đánh, từng số quân lính phải hy sinh trong mỗi trận địa với mục đích tuyên truyền gian trá. Binh lính “quân đội nhân dân” tưởng rằng họ hy sinh để bảo vệ tổ quốc, nhưng họ không biết rằng bọn cầm quyền Cờ Máu chỉ xem sinh mạng của họ chẳng khác gì giòi bọ, chết bao nhiêu cũng thây kệ, miễn mục đích tuyên truyền đạt chỉ tiêu.
Hiện tượng “hoan hỉ dâng đất cho Tàu” của tòan bộ đảng viên Cờ Máu bao gồm luôn công chức và bộ đội đều mù mắt: do đó mà 5 chữ “Lê Khả Phiêu chơi gái” là một bản án tròng lên đầu quân cán chính Việt Gian Cờ Máu, nhẫn nhục tuân lệnh bọn chủ nhân ông Tàu Phù gian ác dơ dáy và điếm đàng.
HIỆN TƯỢNG LẠ LÙNG: dấu chàm hiện lên
Nhân dân ta mỗi ngày càng thấy rõ bản mặt của từng thằng quân cán chính cờ Máu, càng ngày càng dễ phân biệt bọn chúng vì trên trán của chúng đều có dấu chàm trổ “Lê Khả Phiêu chơi gái” tự nhiên hiện lên.
Dấu chàm trổ trên trán của bọn cường quyền “Lê Khả Phiêu chơi gái” càng ngày càng hiện rõ, không phải màu nâu mà là màu đỏ chói: rõ nhất là khi từ tên thủ tướng cho đến bọn lập ra kế họach chiếm nhà chiếm đất của dân, đây là dấu ấn thượng đội hạ đạp của bọn Việt gian nô lệ ngu dốt và ô nhục.
Đồng bào ta càng ngày càng thấy rõ dấu chàm trổ “Lê Khả Phiêu chơi gái” trên trán của Việt Gian Cờ Máu, chúng bị mù mắt mà trở thành công cụ của vụ dâng đất cho Tàu.
Bộ đội công an phái đến đàn áp nhân dân phản kháng chiếm nhà đất, chúng dùng bạo lực thẳng tay đàn áp và giết hại dân oan, thì dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái” lại càng hiện rõ ra trên trán của chúng.
Cho nên mỗi lần thấy chúng bao vây đàn áp nhân dân thì đồng bào ta hô to: “Lê Khả Phiêu chơi gái”, thì tức khắc 5 chữ nầy nổi đỏ lên trên trán của mỗi tên công an bộ đội bạo hành. Đây là hiện tượng hết sức lạ lùng cổ kim hãn hữu.
Khẩu hiệu “Lê Khả Phiêu chơi gái” được đồng bào xử dụng như phù chú, họ hô to khi công an bộ đội đến đàn áp dân oan, thì chúng bị mù mắt ngay, vì vậy mà dùi cui của chúng mất hiệu lực, cứ nhắm khỏang không múa may búa xua.
Khẩu hiệu “Lê Khả Phiêu chơi gái” được xử dụng rộng rãi hơn nữa khi đồng bào thấy lấp lóan bọn công an bộ đội quân cán chính xuất hiện ở bất cứ đâu.
Dấu chàm trên trán “Lê Khả Phiêu chơi gái” càng đậm nét theo những hành vi gian ác và bạo ngược của từng thằng quân cán chính Cờ Máu, từ an ninh khu vực cho đến các nơi đóng quân sư đòan.
Dấu chàm trên trán “Lê Khả Phiêu chơi gái” cũng được bọn quân cán chính xử dụng để nhận ra cấp bậc của nhau, địa vị và quyền thế càng cao càng lớn thì càng đậm nét.

2. TẠI HẢI NGOẠI
Khi đồng bào cần đến sứ quán hay lãnh sự quán VC thì gặp ngay bọn trên trán có dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái”, địa vị chức vụ càng cao thì dấu chàm nầy càng hiện rõ.
Bọn văn công cho xuất ngoại ra các nước để tuyên truyền duyên dáng Việt Cộng cũng có dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái”
Riêng bọn gián điệp nằm vùng thì dấu chàm “Lê Khả Phiêu chơi gái” được bọn chúng bôi lên một lớp son phấn, bao che bằng một lớp da người, hay bằng bong bóng heo dán lên trên. Khi một tên điệp viên nằm vùng của chúng bị phát giác, thì lập tức 5 chữ “Lê Khả Phiêu chơi gái” liền hiện rõ dưới lớp sơn phấn.

3. KẾT LUẬN
Dân oan khiếu kiện hô to “Lê Khả Phiêu chơi gái” khi bọn công an bộ đội đến bao vây đàn áp.
“Lê Khả Phiêu chơi gái” là khẩu hiệu mới tại Việt Nam.
Tòan dân ta khi gặp bọn quân cán chính của Cờ Máu thì hô to “Lê Khả Phiêu chơi gái” cho đến khi bạo quyền sụp đổ.
Trong tương lai gần đây
Nhất định nhân dân ta sẽ lấy lại chính quyền.

Nguồn: http://www.buinhuhung.com/chiendich/Hieenj_Tuwowngj_Bao_Trumr_Ddangv_VC.htm
Cựu Tổng Bí Thư Cộng Đảng Việt Nam Lê Khả Phiêu nói chuyện về vấn đề tham nhũng. Sau đây là một đoạn phỏng vấn của báo Tuổi Trẻ ở Thành Hồ:
” Thưa nguyên tổng bí thư, ông có kinh nghiệm gì không trong phòng chống tham nhũng?
- (Cười) Qua thực tế bản thân tôi thấy muốn làm được việc này thì mình phải giữ nghiêm đức tính liêm khiết. Tôi không muốn cái gì cũng đổ lỗi cho kinh tế thị trường. Trong quan hệ xã hội cả bên trong bên ngoài có nhiều mối quan hệ: với lãnh đạo cấp cao, với cấp dưới, với dân…
Có người đến với mình với động cơ cầu thị, trong sáng như xin ý kiến để thực hiện công việc được tốt hơn. Song cũng có người đến với động cơ không trong sáng, muốn tìm chỗ nương tựa hay tiếp tay gì đó. Mình phải hết sức cảnh giác. Phải luôn răn mình là đầy tớ của dân. Tôi nói thật có chuyện họ đến biếu tiền, năm nghìn, mười nghìn chứ không ít đâu.
* Năm, mười nghìn đô (USD)?
- Đô chứ. Lúc tôi còn thường trực (Thường trực Bộ Chính trị -PV) đã có rồi, lúc làm tổng bí thư càng có. Đối với tôi, họ đến đút tiền không dám đưa thẳng đâu. Thường là có bó hoa xong để cái gói trên bàn rồi về. Mở ra thấy có năm nghìn, mười nghìn tôi gọi anh Hoan (ông Trần Đình Hoan, khi ấy là chánh Văn phòng Trung ương Đảng – PV) và cậu Dần (ông Nguyễn Giáp Dần – thư ký nguyên tổng bí thư Lê Khả Phiêu – PV) lên, nói: “Cái này của ông A, ông B… Giao các cậu mời các ông đó lên xem thái độ thế nào. Tại sao lại có phong bì thế này?
Đồng chí tổng bí thư nhắc như thế là không được, từ nay trở đi không được làm thế”. Vậy mà có ông trả lời rằng “đồng chí Phiêu không nhận thì tôi xin biếu các anh”. Cả cậu Dần, anh Hoan về báo cáo lại tôi. Thế thì không được rồi. Tôi phải gọi lên cảnh cáo.
* Sao lại chỉ cảnh cáo thôi, thưa ông?
- Tôi không muốn làm to chuyện mà giáo dục bên trong. Nhưng tôi biết cũng có người khác đã nhận rồi, tôi phải mời lên yêu cầu trả lại. Nói thế để thấy trong nội bộ ta chuyện đó không ít. Họ cứ cho chuyện đưa là tự nhiên, chuyện nhận là bình thường. Nói thật, tôi thấy buồn. Bây giờ chuyện đó chắc vẫn thế thôi.
Vì vậy cái chính là anh phải thấm nhuần lời dạy của Bác Hồ “cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư”, giữ mình trong sáng mới chỉ đạo được. Ngay hồi phát động thực hiện nghị quyết 6 (lần 2) tại hội nghị toàn quốc, tôi đã nói hết các vụ việc (dù không nêu tên) với yêu cầu các anh cán bộ đứng đầu phải hết sức cảnh giác. Anh em ở dưới nghe rất ủng hộ.
Mà không chỉ bản thân đâu, nhất là với gia đình cũng phải dặn dò cẩn thận, bởi kẻ xấu có nhiều thủ đoạn lắm. Vợ con anh phải giữ, nếu không nó tấn công rất ghê. Tấn công con có, tấn công vợ có. Đánh vào bếp, đánh từ phía sau. Phải đề cao cảnh giác! ….”

(Trang Webb của đài BBC trích đoạn của báo Tuổi Trẻ về cuộc phỏng vấn ông Lê Khả Phiêu, cựu tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam tháng 5 năm 2005)
Đọc xong đoạn trên chúng tôi có ý nghĩ như sau:
Hồi còn đang làm tổng bí thư đảng cộng sản, quyền uy nhất nước sao ông không nói để đến bây giờ khi bị đá văng khỏi chức rồi mới dám nói.
Phải chăng vì còn tí chút lương tâm cho nên ông cựu du kích tỉnh Thanh Hoá Lê Khả Phiêu cố cứu cái đảng sắp tan rã của mình bằng cách chứng minh rằng đảng cộng sản Việt Nam của ông thật sự muốn đổi mới, muốn làm một cái gì cho dân cho nước chứ không phải là thứ ăn hại, và bắn tiếng xin bà con trong nước cũng như hải ngoại đừng hiểu lầm, và ủng hộ chúng tôi đi.
Ngay cả cái ông Mai Chí Thọ lúc còn làm chủ tịch Uỷ Ban Nhân Dân thành phố Hồ Chí Minh thì miệng cứ câm như hến, đếch nói cái gì. Đến khi hết làm rồi thì mới dám nói lên sự thật dù chỉ là một chút cỏn con trong lòng để tỏ ra rằng mình còn có chút “lương tâm hão”. Khi chỉ trích chính sách bỏ tù cải tạo các sĩ quan, quân nhân và các cấp chỉ huy hành chánh ở miền Nam sau năm 1975, ông ta nói, “cái hận thù của người ta là nặng nề, tụi nó thù mình lắm chứ không phải không!” Và: “Đáng lẽ theo tôi phải thả họ sớm hơn, động viên họ tham gia xây dựng lại đất nước …” Thì ra người cộng sản hèn thế. Văng cha nó khỏi chức rồi mới dám vén cái miệng hến lên mà nói nghe xôm lắm.

1. TẠI VIÊT NAM
Bởi thế cho nên:
Lúc còn chức trọng quyền cao
Say sưa ông để mắt nào đến dân!
Về vườn ông nghĩ tấm thân
Chẳng bằng cục “phẩn” nên gân cổ gào
Thưa ông, dù có thế nào
Có ngày cả bọn sẽ trào đờm thôi!
***
Chó không chê cứt
Người không chê tiền
Biếu ông, ông bỏ túi liền
Tiền đô bạc lớn mua tiên với đời
Cứ nhìn lũ cộng con thôi
Nó sang xứ Mỹ học đòi làm sang
Mua xe cả mấy chục ngàn
Đô tươi xỉa trả phăng ngang một lèo
Nhà thời dù giá có leo
Mấy trăm ngàn, mặc! “cậu” theo tới cùng
Tiền đâu nhiều thế để “chung”
Cán cha “cạp” cả cái lưng quần nghèo
Gian manh một lũ quỷ yêu
Đù cha cái bọn cộng tiều lưu manh
Bác cả Phiêu chỉ một lần ăn chơi thôi là đã tốn đến mấy hòn đảo và mấy ngàn cây số vuông dọc theo biên giới cộng thêm mấy trăm mạng sĩ tốt hy sinh lót đường để hợp thức hóa việc này. Năm mười ngàn đô biếu xén thì thấm vào đâu với cách ăn chơi “Hoành Tráng” của các “Bác”. Hiềm một điều Lê Khả Phiêu là tên đảng viên có tiếng là thanh liêm bậc nhất mà còn như vậy thì với phường tham quan ô lại thì chúng làm hại nước hại dân đến thế nào.
Hiểm họa nuớc mất, dân Việt bị diệt vong không phải do Tàu Cộng mà chính là do Việt Cộng.
Thi thu nghi quang doc
Thiên ha su da tri
TN.
Bố tiên sư tên Lê Khả Phiêu: “Sướng con koo, mù con mắt”

Tên Bán Nước Lê Phả Phiêu:
“Sướng con koo, mù con mắt”



Tài Liệu Tình Báo Về Vụ CSVN
Bán Nước Cho TC


(Theo Diễn Đàn Nước Việt, Cập Nhựt 20/11/2008)
Gần đây chúng tôi nhận nhận được tài liệu liên quan đến một số dữ kiện đảng CSVN đi TC để dâng đầt biên giới và vùng Vịnh Bắc Việt cho Tàu Cộng …


Ải Nam Quan trước khi ký hiệp định biên giới



Đây là Ải Nam Quan mới gọi là cột mốc “0″

Sau vụ CSVN bán nước cho TC, theo lời ông Hoàng Minh Chính cho biết thì không ai biết được ai trong bộ chính trị đã ký tên trong vụ bán nước nầy. Bộ chính trị CSVN đã dấu nhẹm chuyện nầy và BÍ MẬT ĐÃ được BẬT MÍ và sau đây là những diễn biến về việc BÁN NƯỚC:
1) Lê Khả Phiêu bị TC gài mỹ nhân kế lấy cô Trương Mỹ Vân (Cheng Mei Wang) lúc Lê Khả Phiêu sang thăm TC năm 1988 và sanh được một bé gái. LKP không đem con về vì sợ tai tiếng đưa đến nhiều lần TC gửi văn thư đòi lấn vùng biển vào tháng 01/1999 … Đồng thời đòi đưa ra ánh sáng vụ nầy nếu LKP không hợp tác. Và buộc Lê Khả Phiêu phải hạ bút ký bản hiến biển ngày 30/12/1999.
2) Ngày 31/12/1999 phái đoàn TC cầm đầu do ông Tang Jiaxuan và tình báo TQ sang Việt Nam, họ gặp kín ông Lê Khả Phiêu bàn thêm về vấn đề hiến đất …
3) Ngày 25/02/2000, Lê Khả Phiêu phái Nguyễn Duy Niên sang TC, ông Nguyễn Duy Niên cho biết Lê Khả Phiêu đã đồng ý việc hiến thêm đất.
TC nghe tin rất hoan hỉ mở tiệc chiêu đãi Nguyễn Duy Niên một cách nồng nhiệt với nhiều cung tầng mỹ nữ ở nhà khách Diao-yu-tai ăn nhậu cùng ông Ngoại Trưởng Tang Jiaxuan …
4) Bộ Trưởng TC Tang Jiaxuan gửi thư kín nhắn tin muốn gặp Bộ Trưởng CSVN tại Thái Lan khi ông viến thăm nước nầy. Ngày 26/07/2000. Ông Nguyễn Duy Niên đáp chiếc Air Bus bay từ phi trường Nội Bài vào lúc 06 giờ 47 sáng sang Thái Lan gặp Bộ Trưởng Ngoại giao TC tại khách sạn Shangri-La Hotel Bangkok phía sau phòng Ballroom 2. Cuộc gặp rất ngắn ngủi. Tang giao cho Niên một chồng hồ sơ đòi CSVN hiến thêm đất, biển trong hồ sơ ghi rõ TQ đòi luôn 50/50 lãnh hải vùng Vịnh Bắc Việt, đòi Viet Nam cắt 24 ngàn Km2 vùng biển cho TQ. Ngày 28/07 bộ chính trị nhóm chóp bu họp kín.
5) Sau hai tháng họp kín và bàn bạc, Bộ chính trị CSVN cử Phan Văn Khải qua gặp mặt Lý Bằng. Phan Văn Khải bay chuyến máy bay sớm nhất rời Việt Nam ngày 26/09/2000 qua Bắc Kinh và được xe Limo chở từ phi trường Bắc Kinh về Quảng Trường Nhân Dân vào trưa hôm đó. Nhìn thấy mặt Khải tỏ vẻ không hài lòng và hoan mang về vụ hiến đất (Điều nầy chứng tỏ Khải không rõ chuyện nầy). Lý Bằng cho Khải biết là hai tay Lê Khả Phiêu và Giang Trạch Dân đã gặp nhau 2 lần cho vụ hiến đất rồi. Lý Bằng ôm chặc PVK và khen đảng CSVN làm việc rất tốt và ông cho biết là đã có Nông Đức Mạnh (lúc đó là chủ tịch Quốc Hội đảng CSVN) đã đi đêm sang TC vào tháng 04/2000 và Lý Bằng đã gặp lại Nông Đức Mạnh, vào tháng 08/2000 ở New York Hoa Kỳ. Lý Bằng cho biết Nồng Đức Mạnh phải được cử làm Bí Thư đảng CSVN sau khi Lê Khả Phiêu xuống, nếu không thì sẽ bị TC “đòi nợ cũ”. Khải trước khi về vẫn khước từ vụ hiến vùng biển VN và nói với LB là sẽ xem lại sự việc. Lý Bằng nhăn mặt bắt Khải ngồi chờ, vào gọi điện thoại, nói gì trong đó và trở lại nói là Chủ Tịch Giang Trạch Dân muốn gặp Khải tại Zhong-nai-hai và sau đó Khải được đưa đi gặp GTD và cho ông Zhu Rongji hù dọa Khải nói: TC đã nắm trong tay Lê Khả Phiêu, Nồng Đức Mạnh … nếu không nghe lời TC, Khải sẽ bị tẩy chay và coi chừng bị “chích thuốc”. Khải cúi đầu và run sợ, sau đó đòi về. Trước khi Khải về, một lần nửa Giang Trạch Dân nhắn Khải gửi lời thăm Lê Khả Phiêu và Nồng Đức Mạnh chứ không nhắc tới tên người khác trong Quốc Hội CSVN. Khải không được khoản đãi như một vị quốc khách vì tính tình bướn bỉnh vì không nghe lời đàn anh …
6) Vào ngày 24/12/2000 , Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao VN Lê Công Phụng được Trần Đức Lương phái âm thầm đến TC gặp ông tình báo của TC là ông Hoàng Di, ông nầy là cánh tay phải của Bộ Trưởng Ngoại Giao TC. Ông ta nói tiếng Việt rất rành. Hai bên đã gặp nhau ở một địa điểm X gần biên giới Việt (Tỉnh Móng Cái Việt Nam). Theo bản báo cáo cho bộ chính trị CSVN, ông Lê Công Phụng Cho biết lúc đầu ông Hoàng Di vẫn khăn khăn đòi chia 50/50 với Việt Nam về vùng biển Vịnh Bắc Việt “Beibu Bay” đòi lấy luôn đảo Bạch Long Vĩ sau đó ông Phụng, được bộ chính trị dặn trước là xin lại 6 % của Vùng biển gần khu vực Bạch Long Vĩ vì đã được lâu đời là của Việt Nam. Kết Qủa cuộc đi đêm Việt Nam còn lại 56 % Vịnh Bắc Việt và mất đi 16 ngàn Km2 vùng vịnh cho TC.
7) Ngày 25/12/2000, ông Trần Đức Lương rời Hà Nội qua Bắc Kinh gặp Giang Trạch Dân và được đưa về Thành Bắc của Quảng Trường Nhân Dân, theo tài liệu lấy được của tình báo TC. Trần Đức Lương và Lê Khả Phiêu chính thức quyết định thông qua bản hiệp ước hiến đất bất chấp lời phản đối của Khải và nhiều người trong quốc hội. Phe thân Nga và Phe Miền Nam đã không đủ sức đấu với Lê Khả Phiêu và Trần Đức Lương. Bản hiến chương hiến đất cho TC được chính Giang Trạch Dân và đảng CSTQ trả cho số tiền là 2 tỉ USD được chuyển cho Việt Nam qua hình thức Đầu Tư. Đảng CSTQ chỉ thị cho đảng CSVN sẽ phải làm gì trong kỳ đại hội đảng thứ 9 vào tháng 03/2001 sắp tới. Trần Đức Lương được khoảng đải ở Thành Bắc Quảng Trường Nhân Dân.
8) Ngày 26/12/2000 vào lúc 2 giờ trưa, Lý Bằng được cận vệ đưa tới gặp Trần Đức Lương ở Quảng Trường Nhân Dân. Lý Bằng cho Lương biết là số tiền 2 tỉ dollar để mua 16 ngàn km2 vùng vịnh Beibu của Việt Nam là hợp lý. Trần Đức Lương cám ơn đảng CSTQ về số tiền nầy. Số tiền 2 tỉ đồng nầy được Lương đem về để làm bớt sự phẩn nộ của Khải, Kiệt và những nhân vật khác trong quốc hội CSVN. Ông Lý Bằng nhắc lại chuyện TC đã bán vũ khí và hổ trợ cho đảng CSVN trong thời gian chiến tranh và số nợ trên TC dùng để trao đổi mua lại vùng đất Bắc Sapa của Việt Nam, Ải Nam Quan, Bản Dốc, Cao Bằng … Thêm lần nữa Lý Bằng chỉ gửi lời thăm Lê Khả Phiêu và Nồng Đức Mạnh ! Sau đó Lương được mời lên xe Limo và đưa về Zhong-nan-hai để gặp Zhu Rongji . Zhu Rongji không nói gì khác hơn là nhắc lại số tiền 2 tỉ đồng sẽ được giao cho Việt Nam sau khi Lương trở về nước.
9) Ngày 26/02/2001 Nguyễn Mạnh Cầm bay sang TC để gặp ông Qian Qichen tại đảo Hải Nam. Nguyễn Mạnh Cầm cám ơn TC đã mua vùng Vịnh Bắc Việt của Việt Nam (Beibu Bay) với giá 2 tỉ USD.

Tên Bán Nước Lê Phả Phiêu:
“Sướng con koo, mù con mắt”
One blogger likes this post.
Comments
8 Responses to “Lê Khả Phiêu: Bán Nước vì Chơi Gái Tàu”
  1. ĐL nói:
    thật ghê tởm
  2. nguthuong54 nói:
    Mình chân thành cãm ơn chị Nguyễn thị Bắc đã post một đoạn tài liệu bán nước của thằng Cựu tỗng bí thư LK Phiêu( mình còn nhớ thằng này xây căn nhà lớn nhứt miền Bắc,tốn tiền nhiều nhứt,đẹp nhứt ngoài Bắc)nhờ đây mình lại biết thêm một thủ đoạn bán nước của bọn DCSVN nữa.Quả thật bọn bán nước câu kết băng đảng dành chính quyền rồi bán nước mà ông cha ta đã tốn quá nhiều xương máu để gìn giử và xây dựng nay chúng vì gái mà dâng hiến cho Tàu Cộng,thật đáng kinh tỡm
  3. nguoi yeu nuoc nói:
    toi la cong dan viet nam nhung khong tin o nhung nguoi lanh dao chi viet vo vet vao tui cua bon ho. di dau khi noi den dang ai cung ghet, cung oan than, khong mot chut long tin noi hoi/
  4. nguoi viet nói:
    lanh dao dang viet nam khong ai tin tuong ma chi oan trach. that dang xau ho khi song duoi su lanh dao cua nhung ke tham nhung, kien thuc thap kep, khong co nhan pham
  5. nguoi viet nói:
    NHIN MAT ONG LE KHA PHIEU THAT BAN TIEN VA DAM TAC. VAY MA LANH DAO CAI NOI GI. NHUNG TEN LANH DAO VIET NAM LA THE SAO? THAT DANG XAU HO CHO DAN VIET. MOT LU THAM O VA THOI NAT
  6. Đừng nghe những gì nói:
    Đừng nghe những gì CS nói,
    Mà hảy nhìn kỷ những gì CS làm.
    CS là 1 lủ man rợ! Trên thế gìới này chỉ còn 4 nước theo CS mà thôi
  7. thevinh nói:
    dangCSVN la noi o nhuc cho ca dan toc
  8. pham dan nói:
    Cung la nguoi VNam minh ko thich noi tuc tren mot to bao nao het, hay noi bang nhung tu ngu dep de nguoi doc se thay hay hon cac ban a