Ở ĐÂU CŨNG CÓ NỖI SỢ !?
Sợ bóng sợ vía, sợ đủ mọi phía, sợ Đảng "quy vào"… tội! |
* BÙI VĂN BỒNG
BVB – Người Việt hiện nay rất dễ bị stress vì chỗ nào
cũng đầy sự sợ hãi, đủ kiểu phát sợ. Sau thắng cuộc 1975, Việt Nam nổi
tiếng trên thế giới là dân
tộc anh hùng, một dân tộc kiên cường gan góc chống giặc ngoại xâm, một
dân tộc có lòng yêu nước nồng nàn, đã mấy nghìn năm không bao giờ chịu
khuất phục trước mọi thế lực ngoại bang xâm lược, thôn tính.
Thế nhưng, hiện nay cả dân tộc đang đặt trước nhiều nỗi sợ, thậm chí bạn
bè quốc tế còn đánh giá là hèn kém. Trước hết, người dân cả nước đã
thấm đậm hết cuộc chiến tranh này đến cuộc chiến tranh khác, nay rất yêu
chuộng hòa bình, và dĩ nhiên sợ chiến tranh. Chiến tranh đối với dân
tộc Việt Nam là nỗi đau, dày đắp hy sinh xương máu hết đời này sang đời
khác. Nay tuy đã 25 năm lặng tiếng súng kể từ sau hải chiến Trường Sa
(1988), nhưng đất nước vẫn chưa có hòa bình. Nguy cơ chiến tranh vẫn
rình rập cận kề.
Rõ nhất là những ẩn chứa tiềm tàng những nguy cơ bùng phát chiến tranh biển-đảo, biên giới. Vì thế, nối sợ chiến tranh, nỗi sợ mất đi cuộc sống hòa bình cứ thường trực ngày đêm, canh cánh không yên lòng dân Việt.
Rõ nhất là những ẩn chứa tiềm tàng những nguy cơ bùng phát chiến tranh biển-đảo, biên giới. Vì thế, nối sợ chiến tranh, nỗi sợ mất đi cuộc sống hòa bình cứ thường trực ngày đêm, canh cánh không yên lòng dân Việt.
Đó là nỗi sợ lớn nhất. Về giới lãnh đạo, đảng cầm quyền
đang rất sợ Đảng Cộng sản bị tiêu vong,
và đã rõ những nguy cơ tiêu vong cận kề. Nguy cơ này, gần đây đã liên
tục được báo động trong các nghị quyết, các hội nghị của Đảng. Đảng càng
sợ mất Đảng, lại càng ra sức cảnh giác, đề phòng với những gì bị coi là
nguy cơ làm mất đi vai trò lãnh đạo của Đảng. Vì thế, từ Ủy viên Bộ
Chính trị, các Ủy viên Trung ương, đến đảng viên thường đều sợ mất Đảng,
nhiều người đã tin là khó giữ được sự “tồn”, mà hiện trạng thế này rồi
thì tình huống “vong” của Đảng xảy ra bất cứ lúc nào. Một đảng mà "một
bộ phận không nhỏ lãnh đạo có chức có quyền suy thoái, biến chất" thì
còn đâu sức sống? Tồn tại càng lâu thì tác hại đến xã hội càng lớn, chưa
nói đến sức chiến đấu, vai trò lãnh đạo xã hội! Lãnh đạo cũng rất "đề
cao cảnh giác", sợ nhân dân biểu tình chống tham nhũng, đòi quyền lợi
hợp pháp, đòi công bằng xã hội, đòi quyền sống, quyền mưu cầu hạnh phúc.
Họ gọi những người dân đấu tranh đòi công lý, đòi quyền ldân chủ là
"đối tượng", là "thế lực thù địch"...
Suy cho cùng, nhất là sau Hội nghị Thành Đô 1990, Đảng ta cứ liên tục
đưa ra, có khi hô toáng lên nào là “diễn biến hòa bình”, nào là “thế lực
thù địch”, nào là “ý chí phục thù bên thua cuộc”, nào là mầm mống phản
động”, nào là phong trào dân chủ tự phát, đòi “đa nguyên đa đảng”…Nghĩa
là, Đảng ta không yên tâm, toàn ý cầm quyền, mà lúc nào cũng sợ kẻ nào
đó giật mất quyền của mình. Nhưng, gần đây, những tiếng nói trung thực
đã ít bị ruồng ép, khó bịt mồm, không dễ ngăn chặn, buộc phải công nhận.
Đó là những đánh giá, nhận định, kết luận: Không ai phá, không có ‘diễn
biến hòa bình”, “thế lực thù địch” nào khác, mà nguyên nhân chính là
Đảng ta đã tự pha sbanh chính mình, từ trong nội bộ đã “tự diễn biến”,
nghĩa là người cộng sản tự đào hố chôn mình! Phân tích cho rõ: “Diễn
biến hòa bình” là sự mắc mưu Trung Quốc, họ muốn độc tôn với Việt Nam,
muốn chính phục, chi phối Việt Nam từ chính trị đến đối ngoại, từ kinh
tế đến van hóa-xã hội. Nghĩa là sự thôn tính thông qua cái gọi là “trỗi
dậy hòa bình”, là thủ đoạn thâm độc của “xâm lược mềm”, chinh phục, thôn
tính không cần chiến tranh.
Vì thế, cái đích cần đạt tới của Trung Quốc trong chiêu bài ‘diễn biến
hòa bình” là Việt Nam không được (tùy tiện) hòa hợp dân tộc, phải ghi
hận thù với Mỹ và các nước phương Tây, cấm được “Âu hóa”, phương Đông ta
chỉ nên tin và ‘chơi’ với phương Đông thôi; rằng tư bản là xấu, phương
Tây là xấu và ác, chỉ có Trung Quốc là tin cậy, phải dựa vào Trung Quốc,
phải nghe lời Trung Quốc, khi “ông anh” nói gì đều phải nghe…Rằng: Việt
Nam phải hết sức cảnh giác, Mỹ, phương tây, cả Nga và các nước Đông Âu
cũng không tốt, họ đang “diễn biến hòa bình” thâm độc, nguy hiểm, phải
luôn luôn cảnh giác với họ. Nhất là số Việt kiểu ở Mỹ, thế lực hải ngoại
thua cuộc từ 1975 đang rắp tâm đấy, Việt Nam cần cảnh giác…
Đó là nỗi sợ mà Đảng ta đã gói chặt ôm về “gối đầu giường” từ sau Hội
nghị Thành Đô, như một thứ bùa mê thuốc lú đã ngấm sâu vào thần kinh và
nội tạng. Rồi sau đó lại sang tàu “ẵm về” 16 chữ vàng, 4 tốt, để mê
muội, lú lẩn thêm, để bám Trung Quốc chặt hơn, chẳng khác nào Bạch Cốt
Tinh hóa cô nằng xinh đẹp hút hồn thấy trò Đường Tăng vậy. Như thế, các
vị, các cấp lãnh đạo và hơn 3,6 triệu đảng viên phải biết sợ chính mình
trước khi sợ mất Đảng!
Đối với người dân: Nỗi sợ thường trực, do sự chuyển hóa rất siêu nghệ
của “chuyên chính vô sản”, từ chỗ (theo lý luận cách mạng Mác-xít) là
chuyên chính với kẻ thù, dân chủ với nhân dân, bỗng quay sang “chuyên
chính với nhân dân”, chuyên chính vơi sngay nền dân chủ mà Đảng vẫn tự
khoe là “ưu việt”, là “dân chủ gấp vạn lần dân chủ tư sản”…Đã có quyền
trong tay, thế lực đầy mình, lực lượng bảo vệ Đảngngày càng đông đảo,
được chính quy hóa, nhất là công an, thanh bảo kiếm trung thành bảo vệ
Đảng, ai mà không ngán? Dù bài hát ca ngợi chiến sĩ công an có đủ bộ 3: “Vì an ninh Tổ quốc ta đi / được mang danh thanh bảo kiếm trung thành / bảo vệ Đảng, bảo vệ nhân dân, bảo vệ chế độ tươi đẹp…”. Nhưng
rồi lãnh đạo, chỉ huy, huấn luyện, giáo dục lực lượng công an rất tài.
Chỉ thấy bảo vệ Đảng, không thấy bảo vệ nhân dân, và cũng qua đó mất đi ý
nghĩa “chế độ tươi đẹp”. Chế độ cho ai, ai được hưởng, khi người dân
thấy bóng, hoặc mới nghe nói đến công an là mỗi người đều có “phản xạ
thường trực” phải cảnh giác, được yên thân là hơn hết?
Một xã hội thời văn minh, hiện đại, thời toàn cầu hóa mà như bị co lại
trong vỏ ốc, nhiều biểu hiện lạc hậu hơn cả thời phong kiến: Lãnh đạo sợ
giặc thù, sợ "mất ổn định"; sợ không qua "nhiệm kỳ"; người dân sợ chính
quyền, công an, sợ kẻ cướp, sợ côn đồ, xã hộ đen. Xem ra, từ lãnh đạo
đến người dân, sợ quá hóa yếu, sinh hèn, bất cần, nhu nhược, không còn
đâu chí khí, bản lĩnh, truyền thống Việt. Và do vậy, khối đại đoàn kết
dân tộc bị vữa ra, tan loãng vô hiệu hóa. Đó là nguy cơ mất nước!
Trong kháng chiến, Đảng kêu gọi lòng yêu nước, thi đua yêu nước, toàn
dân đánh giặc, nuôi chí anh hùng; nhưng trong hòa bình, Đảng lại xem
nhẹ, coi thường lòng yêu nước, làm nhụt chí anh hùng, xóa nhòa niềm tự
hào dân tộc. Mọi nỗ lực dân chủ đều bị khoanh hẹp, thậm chí triệt tiêu,
quyền lực của dân bị chặt hết, đồng tiền có quyền lực tối cao, chức
quyền ra sức thống trị; cả bộ máy quyền hành trở thành nỗi ngán ngại, sợ
sệt đối với người dân. Trong kháng chiến, cán bộ được người dân hy sinh
cả tính mạng, của cải để bảo vệ; nhưng hòa bình rồi thì đảng không bảo
vệ dân, còn ức hiếp dân, thậm chí nặng về quan liêu, mệnh lênh: "bảo cái
gì dân cũng phải nghe". Nếu sợ nguy cơ tồn vong của Đảng, của chế độ
cần nhận diện và thấu suốt thực trạng đáng lo ngại ấy!
Người dân trong một nước được mang danh rất kêu là “nhà nước dân chủ,
của dân, do dân, vì dân”, một nước đã “tự do, độc lập” mà người dân
không được hưởng quyền lợi gì, đụng đến một chút gì làm chính quyền phật
ý là bị ghi sổ đen, bị theo dõi, bị bắt giam, bị quy chụp thành tội rồi
tống giam, bất cần công ký, bỏ qua mọi thứ pháp luật.
Dân chủ ở đâu, khi nghe đài, đọc báo, mở mạng Internet, thậm chí cả khi
chuyện vui, chuyện phiếm bàn trà, quán nhậu, bất kỳ nơi đâu đều bị theo
dõi, bị cấm đoán, bị “quy vào” hết chuyện này đến tội danh tội trạng
khác? Nói cái gì cũng phải nhìn trước ngó sau, tự biết canh chừng, sợ
“ếch chết vì ộp ộp” thì đó là quyền gì? Nỗi sợ thường trực ngày đêm của
mọi công dân, kể cả trí thức, nhà báo, đảng viên đến mức mát hẳn quyền
con người, ăn không ngon, ngủ không yên là do ai gây nên? Do quan điểm
của Đảng bị đánh tráo, tư tưởng bị lọi dụng, bẻ cong?
Lại nữa, dù rất phi lý: Nhà báo sợ viết sự thật, người nghèo sợ kẻ sẵn
tiền, chính quyền sợ đại gia, người già sợ con nít, người dân sợ công
an, công an sợ côn đồ, dân lành sợ lưu manh, làm ăn sợ đánh thuế, mua
hàng sợ hàng gian hàng giả, ăn uống sợ độc hại, sợ nắc bệnh ung thư. Rồi
nữa: Đảng viên sợ 19 điều cấm; đi bộ đội sợ hy sinh không được công
nhận liệt sĩ, mộ chí không ai thắp hương đặt hoa tưởng niệm; người lao
động sợ mất việc, học nghề sợ thất nghiệp, ra chợ sợ giá cả, ốm đau sợ
không đủ tiền mua thuốc
Những cái tưởng như “chuyện vặt” sinh hoạt thường ngày mà cũng khiến
người ta sợ đến phát điên: Có của sợ mất cắp, ra đường sợ tai nạn, sợ
đóng phí này kia, sợ không phải “xe chính chủ”, đi học sợ đóng tiền,
không biết lót tay thầy thì ở lại lớp, đi viện sợ bác sĩ bỏ chết, xác
chết sợ cấm đoán không cho con cháu nhìn mặt… Cứ như thế, nỗi sợ này kéo
theo, dính chùm cùng nhiều nỗi sợ ập đến, mọi nỗi sợ nối tiếp nhau như
những con cờ đô-mi-nô. Vậy thì tất cả do chế độ chính trị, do đường lối,
chính sách, cách thức quản lý, điều hành nào gây nên?…? Dấu chân Việt
Nam chẳng lẽ (vì thế) nhạt nhòa dần: … Tình chưa yên vui, bên sóng
đời cuồng nộ / Chợt đêm chia phôi, ngăn cách một đại dương / Từng dài âu
lo, từng quen đợi chờ. / Mộng thật cam go / Miễn là mai niềm đau thành
nụ cười (Trầm Tử Thiêng). Tình người, tình đời, sao cứ làm cho nhau sợ,… "Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau" (Trịnh Công Sơn).
Ôi, một xã hội mà từ vị lãnh đạo, từ ‘vua” đến dân, ai cũng canh cánh
nỗi sợ, thì sao có thể gọi là tốt đẹp, là "ưu việt"? Làm sao mà phát
triển được đất nước sánh vai với các nước? Cho nên, với hiện trạng này,
câu kết trong các Nghị quyết Đại hội Đảng mà nhiệm kỳ nào cũng ‘bổ cũ
soạn lai’ đọc đến phát ngán: “Phấn đấu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” nay đã chứng minh chỉ là khẩu hiệu cửa miệng nhàm chán, vô nghĩa mà thôi.
BVB
Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm đuổi học sinh viên Nguyễn Phương Uyên
.
Ngày 29/11/2013, Trường ĐHCNTP TP HCM ra quyết định buộc thôi học đối với sinh viên Nguyễn Phương Uyên.
Lý do họ đưa ra là Phương Uyên đã vi phạm pháp luật của nước CHXHCNVN.
Căn cứ họ ra quyết định là qui chế đối
với học sinh sinh viên, bản án phúc thẩm ngày 16/8/2013 xử Phương Uyên 3
năm tù treo và công văn của Vụ trưởng Vụ công tác học sinh sinh viên Bộ
Giáo dục và Đào tạo.
Chưa rõ bản qui chế đối với học sinh sinh
viên của Bộ Giáo dục và Đào tạo, công văn của Vụ công tác HS, SV như
thế nào nhưng khả năng nếu trường ĐHCNTP có căn cứ đúng thì qui chế của
Bộ GD và ĐT còn khắc nghiệt hơn cả Bộ luật hình sự vì theo bộ luật hình
sự, nhiều trường hợp bị án tù, sau khi ra tù có thể bị đình chỉ đảm
nhiệm chức vụ từ 1- 5 năm, chứ không cấm vĩnh viễn.
Luật thi hành án hình sự không hề có điều
khoản nào cấm người đang thi hành án treo tiếp tục học tập. Ngược lại
còn bỏ ngỏ khả năng họ có thể được theo học phổ thông, đào tạo nghề.
Điều 65, khoản 3 qui định:
Người được hưởng án treo được cơ sở
giáo dục phổ thông, giáo dục nghề nghiệp tiếp nhận học tập thì được
hưởng quyền lợi theo quy chế của cơ sở đó.
Trong khi đó, quyết định của trường ĐHCNTP TP HCM buộc thôi học đối với Nguyễn Phương Uyên là vĩnh viễn.
Đây là một quyết định vô nhân đạo, nhằm
bịt kín tương lai của sinh viên Nguyễn Phương Uyên khi cuộc đời của Uyên
tất cả còn ở phía trước, mặc dù không biết Phương Uyên có ý định theo
học nữa hay không.
5/12/2013
NTT
(Văn bản do gia đình cung cấp)
Alan Phan: “Cứ đuổi 80% quan huyện, xã…”
(vietQ.vn) – TS. Alan Phan đã có nhiều nhận định về tình hình của Việt Nam, các “bệnh” mà người Việt Nam đang mắc phải cũng như con đường cần thiết để “chữa” dần các “căn bệnh” ấy.
(GNA: Bài tường thuật của VietQ.vn về cuộc nói chuyện của T/S
Alan Phan vào tháng 6 năm 2013 cho các sinh viên vẫn còn ứng dụng. Cám
ơn tác giả Thanh Thu và xin đăng tải lại đây cho các BCA)
TS Alan Phan vạch ra khá nhiều “căn bệnh” mà người Việt Nam mắc phải: lười biếng, ỷ lại, dễ bỏ cuộc |
Ông cho rằng, người Việt không thiếu trí tuệ, người Việt rất thông minh nhưng “người Việt lười khủng khiếp”. Sự lười biếng này thể hiện trong cách làm việc và cách tư duy.
Thay vì đưa ra những câu hỏi “Why not?”, do ngại suy nghĩ nên người Việt dễ đi vào lối mòn, người khác nói sao thì tào hao làm vậy chứ ít khi chịu động não suy nghĩ để lật ngược hoặc phản biện lại vấn đề. Chính sự lười biếng đó dẫn đến thiếu sáng tạo và là một trong những yếu tố dẫn tới sự trì trệ của đất nước.
Về nguyên nhân, ông cho rằng ngay từ ngày nhỏ, trẻ em Việt Nam đã được gia đình bao bọc quá nhiều, được gia đình đặt trong một chiếc “hộp” nên suốt ngày chỉ ở trong cái hộp ấy. Chính vì quá an toàn nên nảy sinh tâm lý ngại và sợ sự đổi mới, thui chột tư duy phản biện.
Bên cạnh đó, người Việt còn mắc chứng ỷ lại. Chứng ỷ lại này thể hiện từ việc ở nhà thì dựa dẫm gia đình, khi đi làm việc thì ỷ lại vào các mối quan hệ sẵn có. Vì thế ở Việt Nam người ta vẫn thường rêu rao câu “nhất quan hệ, nhì tiền tệ”.
Theo ông, ở các nước phát triển, vấn đề “quan hệ” cũng có nhưng đó là quan hệ với khách hàng chứ không phải quan hệ với công chức, Nhà nước. Và để nền kinh tế thị trường thực sự phát triển ở Việt Nam thì lối tư duy này cần sớm được loại bỏ.
“Căn bệnh” nan y thứ ba mà người Việt mắc phải là chứng “dễ bỏ cuộc”. Khi không đạt được mục tiêu, người Việt thường có xu hướng bỏ cuộc hoặc rẽ sang hướng khác, ít người kiên trì để theo đuổi mục tiêu đến cùng.
Trong khi đó, theo TS Alan Phan, bí quyết để thành công là bắt buộc phải có sự kiên nhẫn.
TS. Alan Phan khuyến khích các bạn trẻ Việt Nam cần chủ động, sáng tạo hơn trong tư duy, xác định và theo đuổi đam mê tới cùng. Đặc biệt, trước khi tiến hành mọi việc, các bạn trẻ cần lập ra một bản kế hoạch rõ ràng và cụ thể vì một kế hoạch chi tiết sẽ góp phần tạo ra những sản phẩm mang lại thành công.
Nông dân nghèo vì quan huyện, xã?
TS Alan Phan khẳng định, Việt Nam có đầy đủ các điều kiện cần thiết nhất để có một nền nông nghiệp phát triển. Đó là thổ nhưỡng, khí hậu phù hợp và người nông dân Việt rất cần cù chịu khó. Điểm yếu lớn nhất hiện nay là không ai muốn làm nông nghiệp. Người nông dân không bám đất, bám đồng, họ sẵn sàng bỏ quê, bỏ ruộng để tới các thành phố lớn làm thuê làm mướn, chấp nhận cuộc sống vất va vất vưởng không có tương lai ở các khu ổ chuột.
Theo ông, người nông dân hay bất cứ doanh nhân nào, cứ thấy có lời thì sẽ làm. Ví như bất động sản khi bắt đầu kiếm được tiền thì tất cả tiền bạc đổ vào đấy, thực tế cho thấy trong khoảng hai chục năm qua, đã có hàng trăm tỷ đổ vào thị trường bất động sản. Như nước, dòng tiền luôn đổ vào chỗ trủng.
Ông cũng nhấn mạnh, trước thời bao cấp, Việt Nam không sản xuất đủ gạo phải đi xin bo bo ở bên Nga về. Câu hỏi được đặt ra là lúc ấy Việt Nam cũng có bao nhiêu đất, bao nhiêu nông dân nhưng tại sao lại không tự sản xuất để phục vụ đủ nhu cầu? Câu trả lời cũng chỉ có một, đó là chưa có một môi trường thực sự thông thoáng. Dựa trên những cơ sở đó, ông cho rằng, vấn đề phát triển nông nghiệp và nâng cao đời sống của nông dân Việt Nam hiện nay không phải là thiếu tiền, thiếu nhân lực hay thiếu trí khôn mà chính là thiếu một môi trường tự do, thông thoáng để phát triển. Nhìn sự phát triển nông nghiệp của Israel, của New Zealand, của Hà Lan …ta sẽ hiểu các yếu tố khác, dù khó, vẫn có thể khắc phục.
Nguyên chính dẫn đến việc thiếu môi trường thông thoáng, theo Alan Phan là do công chức ngày nay nhiều quá.
Ông viện dẫn: “Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nói rằng 30% công chức là ngồi không, một năm mất khoảng 1.5 tỷ đô la để trả lương cho họ. Ngoài ra còn lậu, rồi còn các chuyện các ông ấy suốt ngày ngồi chơi xơi nước tốn của Việt Nam khoảng 7 – 8 tỷ/năm. Tính con số thuần thì nó cũng được 3, 4 cái Vinashin chứ ít sao”.
Khi có quá nhiều công chức mà lại ít việc để làm, họ sẽ tính chuyện để hành dân. Theo ông, thà cứ để những vị công chức này về nhà, sẵn sàng trả đủ lương cho họ còn tốt hơn là để họ kiếm việc để làm, suốt ngày bắt người ta phải đóng dấu này, dấu nọ.
“Cứ đuổi 80% quan huyện, quan xã thì đời sống của người nông dân sẽ khá ngay. Còn để mấy ông ấy hành người ta thì làm sao sống được”, ông nói.
Alan Phan khẳng định, nếu cho người nông dân môi trường tốt để phát triển, đưa cho họ những ứng dụng khoa học công nghệ mới nhất trong lĩnh vực nông nghiệp, hướng dẫn họ để thay vì trồng và nuôi những cây, những con có giá trị tủn mủn thì hãy nghiên cứu kỹ thị trường để tập trung vào phát triển những cây, những con có giá trị kinh tế cao hơn gấp nhiều lần thì sức đột phá của ngành nông nghiệp Việt Nam sẽ rất cao và hứa hẹn là ngành đóng góp đáng kể cho nền kinh tế cả nước.
Ông nhấn mạnh lại lần nữa: “Đừng ép trên đầu nông dân những cái gánh nặng thì họ sẽ tự cất cánh thôi!”.
Thanh Thu
China’s Toughness on the South China Sea – Year II Sự cứng rắn của Trung Quốc ở Biển Đông trong năm thứ II (2013)
South China Sea Festers Biển Đông: Một Tương lai Hòa Bình hay Bất ổn?
South China Sea
Festers
|
Biển Đông: Một Tương
lai Hòa Bình hay Bất ổn?
|
|
|
Michael Mazza
National Interest
September 18, 2013
|
Michael Mazza
National Interest
18/9/2013
|
|
|
With all eyes focused on Syria, and reasonably so, the
peace that has held in Asia for the past three decades continues to slowly
slip away. And while recent developments in the South China Sea, in
particular, may seem like par for the course, they point to a less stable
future.
|
Trong khi Syria đang thu hút mọi sự chú ý của cộng đồng
quốc tế thì nền hòa bình được duy trì ở châu Á trong ba thập kỷ qua đang dần
mất đi. Cụ thể, những diễn biến gần đây ở Biển Đông tuy nằm trong dự đoán của
nhiều người nhưng nó đang chỉ ra một tương lai bất ổn hơn ở khu vực.
|
China-Philippines relations are in apparent free fall. In
late August, Beijing requested that Philippine president Benigno Aquino
cancel an upcoming trip to China. Earlier this month, the Philippines’
defense ministry provided evidence that China is preparing to build a
structure on the disputed Scarborough Shoal. If the accusation is true, it
will mark a gross violation of the (nonbinding) 2002 Declaration on the Conduct
of Parties in the South China Sea. Manila subsequently recalled its
ambassador for consultations.
|
Mối quan hệ Trung Quốc-Philippines có vẻ như đang rơi tự
do. Cuối tháng 8, Bắc Kinh đã đề nghị Tổng thống Philippines Benigno Aquino
hủy một chuyến thăm tới Trung Quốc. Đầu tháng 9 này, Bộ Quốc phòng của
Philippines đưa ra các bằng chứng cho thấy Trung Quốc đang chuẩn bị xây dựng
một công trình trên Bãi cạn tranh chấp Scarborough. Nếu lời cáo buộc này là
đúng sự thật, đó sẽ là một sự vi phạm nghiêm trọng Tuyên bố Ứng xử của các
Bên ở Biển Đông được ký kết năm 2002 (vốn không mang tính ràng buộc). Manila
sau đó đã triệu hồi đại sứ tại Trung Quốc về nước để tham vấn.
|
And China isn’t the only country building on disputed
territory in the South China Sea. Taipei, which has likewise seen a downturn
in relations with Manila this year, has announced plans to construct a new
wharf on Taiping Island, the largest of the disputed Spratlys, which Taiwan
has long occupied. The new dock will accommodate large supply ships and naval
frigates. These investments in infrastructure, which will include upgrades to
an airstrip on the island, will enhance Taiwan’s ability to defend Taiping as
well as to more effectively project power into the South China Sea.
|
Trung Quốc không phải bên duy nhất tiến hành hoạt động xây
dựng tại các khu vực tranh chấp ở Biển Đông. Đài Bắc, cũng có quan hệ khá
căng thẳng với Manila trong năm nay, đã thông báo kế hoạch xây dựng một cầu
tàu mới trên đảo Ba Bình, hòn đảo lớn nhất trong quần đảo Trường Sa mà Đài
Loan từ lâu đã kiểm soát. Cầu tàu này có khả năng neo đậu các tàu hậu cần cỡ
lớn và tàu khu trục hải quân. Những đầu tư về cơ sở hạ tầng, gồm cả việc nâng
cấp một đường băng trên đảo, sẽ giúp Đài Loan tăng cường khả năng bảo vệ đảo
Ba Bình cũng như triển khai sức mạnh một cách hiệu quả ở Biển Đông.
|
Other disputants cannot help but wonder if Taipei and
Beijing are coordinating their moves in the region. In fact, they are not,
but the optics may put additional strains on Taiwan’s relations in Southeast
Asia.
|
Các bên tranh chấp khác không thể không tự hỏi liệu có
phải Đài Bắc và Bắc Kinh đang cùng nhau phối hợp hành động ở khu vực không.
Dù thực tế Đài Loan không làm vậy nhưng các con mắt quan sát đang làm gia
tăng thêm căng thẳng trong quan hệ của Đài Loan với các nước Đông Nam Á.
|
Looking further to the west, the Vietnamese and Chinese
foreign ministers have recently reaffirmed their desire to resolve disputes
peacefully, but their countries continue to prepare for less optimal
outcomes. Following in China’s footsteps, Hanoi just renamed its maritime
police the Vietnam Coast Guard, suggesting a more assertive and more
defense-oriented role for its seaborne paramilitary force. To that end, Hanoi
is acquiring more patrol boats.
|
Xa hơn về phía tây, Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam và Trung
Quốc gần đây đã tái khẳng định mong muốn của cả hai nước trong việc giải
quyết hòa bình tranh chấp, nhưng cả hai vẫn tiếp tục chuẩn bị cho những tình
huống xấu hơn. Theo bước chân của Trung Quốc, Việt Nam đã đổi tên gọi quốc tế
của lực lượng cảnh sát biển, từ Cảnh sát Biển Việt Nam (Vietnam Marine
Police) thành Lực lượng Tuần Duyên Việt Nam (Vietnam Coast Guard), cho thấy
vai trò mang tính phòng vệ và quyết đoán hơn của lực lượng bán quân sự này.
Với mục tiêu đó, Hà Nội đang tăng thêm số lượng các tàu tuần tra.
|
Vietnam is similarly upgrading its air force and came to
an agreement with Russia last month for the provision of twelve new, advanced
Su-30 fighter jets. And deepening its own involvement in the region, Delhi in
early August offered Vietnam a $100-million line of credit for the purchase
of defense articles from India.
|
Việt Nam cũng đồng thời đang nâng cấp lực lượng không quân
và tháng trước đã đạt được thỏa thuận với Nga về việc mua 12 chiến đấu cơ
Su-30 mới, hiện đại. Trong bối cảnh Ấn Độ tăng cường can dự vào khu vực,
Delhi đầu tháng 8 đã đề xuất với Hà Nội về một hạn mức tín dụng trị giá 100
triệu đôla Mỹ để giúp mua sắm các khí tài quân sự từ Ấn Độ.
|
No less notable was Hanoi’s decision to significantly
increase fines on illegal energy surveying by foreign entities in Vietnam’s
claimed territorial waters. While the measure seems unlikely to deter the
state-owned China National Offshore Oil Corporation (CNOOC) from engaging in
such activities, it looks like a willful Vietnamese effort to up the ante in
its territorial dispute with China and portends more contentious future
feuds.
|
Một điểm đáng chú ý nữa là Việt Nam đã quyết định áp dụng
mức phạt cao hơn rất nhiều đối với các hoạt động khảo sát năng lượng trái
phép của đối tượng nước ngoài trong vùng lãnh hải của Việt Nam. Tuy những
biện pháp này dường như không thể ngăn cản Tập đoàn Dầu khí Xa bờ Quốc gia
Trung Quốc (CNOOC) tiến hành các hoạt động như trên nhưng đây có thể xem là
một nỗ lực có chủ đích của Việt Nam nhằm gia tăng áp lực trong tranh chấp
lãnh thổ với Trung Quốc và báo hiệu những tranh cãi gay gắt hơn trong tương
lai.
|
What’s more, Southeast Asian countries are having problems
amongst themselves. Most recently, in late August, Malaysia indicated a split
with its fellow South China Sea claimants with respect to their approach
towards China. In an interview, the Malaysian defense minister said that
“just because you have enemies, doesn’t mean your enemies are my enemies,”
and suggested that Chinese patrols of disputed territories do not constitute
a notable threat. This came as a surprise, as Chinese naval vessels had only
months earlier exercised at the disputed James Shoal, only fifty miles from
Malaysia’s coast.
|
Tệ hơn, bản thân các quốc gia Đông Nam Á cũng đang gặp
phải vấn đề. Gần đây nhất, vào cuối tháng 8, Malaysia thể hiện một lập trường
tách biệt so với các bên yêu sách khác ở Biển Đông trong cách tiếp cận đối
với Trung Quốc. Trả lời một cuộc phỏng vấn, Bộ trưởng Quốc phòng Malaysia
tuyên bố: “Các bạn có kẻ thù, điều đó không có nghĩa rằng kẻ thù của bạn cũng
là kẻ thù của chúng tôi,” và cho rằng việc Trung Quốc tuần tra ở các khu vực
tranh chấp không phải một mối đe dọa thực sự. Điều này thực sự gây bất ngờ
bởi chỉ vài tháng trước, tàu hải quân Trung Quốc đã tiến hành diễn tập tại
Bãi ngầm James, cách bờ biển của Malaysia chỉ có 50 dặm.
|
With the Association of Southeast Asian Nations unable to
form a united front on maritime issues, it is little surprise that China is
slow-rolling progress on a binding code of conduct for the South China Sea.
Such an agreement would freeze China’s strategy of changing the regional
status quo in its favor (see Scarborough Shoal, for example), a strategy
which Beijing may judge is working.
|
Trong khi Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á không thể hình
thành một mặt trận thống nhất về các vấn đề trên biển, không mấy ngạc nhiên
khi Trung Quốc có những bước tiến chậm chạp trong việc đàm phán một bộ quy
tắc ứng xử mang tính ràng buộc ở Biển Đông. Một bộ quy tắc ửng xử sẽ phá hỏng
chiến thuật mà nước này đang áp dụng nhằm thay đổi nguyên trạng của khu vực
theo hướng có lợi cho mình (lấy vụ việc ở Bãi cạn Scarborough làm ví dụ), một
chiến thuật mà Bắc Kinh cho rằng có hiệu quả.
|
Moreover, with the United States trying to reassert its
own presence in the region—most notably, by negotiating with Manila to
establish rotational naval and air presence in the Philippines—Beijing may
see value in forging ahead with its South China Sea agenda now. Best to grab
what we can, while we can, before the Americans arrive in force, the thinking
may go.
|
Hơn nữa, trong khi Mỹ đang cố gắng tái khẳng định sự hiện
diện của họ tại khu vực – đáng chú ý nhất là việc đàm phán với Manila nhằm
thiết lập sự hiện diện luân phiên của hải quân và không quân tại Philippines
– Bắc Kinh có lý do để tiếp tục thúc đẩy chính sách Biển Đông của họ theo
hướng này. Có lẽ Bắc Kinh nghĩ rằng tốt nhất cứ chiếm lấy những gì họ có thể
chiếm, trước khi người Mỹ đến.
|
China had adopted a more muscular posture long before the
Obama administration’s “pivot” was announced. But the administration’s
plodding approach to implementing its new Asia strategy may have encouraged
China, at least in the short term, to engage in the very behavior the pivot
was meant to deter. That Washington has little idea how to manage the growing
crisis in the South China Sea, other than to issue repeated calls for
“peaceful resolution,” has done nothing to help matters. Nor have the Obama
defense cuts, which undermine the president’s commitment to maintaining peace
in Asia.
|
Trung Quốc đã áp dụng chiến lược thiên về sức mạnh một
thời gian dài trước khi chính quyền Obama tuyên bố chính sách xoay trục châu
Á. Nhưng cách tiếp cận chậm chạp của chính quyền Mỹ trong việc thực thi chiến
lược mới ở châu Á dường như càng khuyến khích Trung Quốc, ít nhất là trong
ngắn hạn, có những động thái quyết đoán mà chính sách trục xoay muốn ngăn
chặn. Washington hiện không có ý tưởng nào để quản lý khủng hoảng leo thang ở
Biển Đông, ngoài việc lặp đi lặp lại các lời kêu gọi về “một giải pháp hòa
bình,” vốn không giúp gì cho việc giải quyết vấn đề. Ngoài ra, việc Mỹ cắt
giảm ngân sách quốc phòng đã ảnh hưởng đến cam kết của nước này trong việc
duy trì hòa bình ở châu Á.
|
As the situation in Syria should be making clear,
geopolitical conundrums rarely grow simpler of their own accord. They fester.
They metastasize. Such is no less true in Asia than it is in the Middle East.
It has been a busy summer in the South China Sea, and disturbingly so. But as
summer turns to fall, scorching temperatures may only give way to even
choppier waters.
|
Tuy tình hình ở Syria đang dần trở nên rõ ràng hơn, các
vấn đề địa chính trị hóc búa hiếm khi tự nó trở nên đơn giản hơn. Nó sẽ ngày
càng trầm trọng và khó giải quyết hơn. Bầu không khí ảm đạm đang bao trùm
châu Á cũng như Trung Đông. Biển Đông vừa trải qua một mùa hè sóng gió và
biến động. Và khi hè chuyển sang thu, nhiều khả năng cái nóng tan chảy sẽ
nhường chỗ cho những đợt sóng biến động hơn nữa.
|
Michael Mazza is a
research fellow in foreign and defense policy studies at the American
Enterprise Institute. Follow him on Twitter: @Mike_Mazza
|
Michael Mazza là nhà
nghiên cứu về chính sách đối ngoại và quốc phòng thuộc Viện Doanh nghiệp Mỹ.
Liên hệ theo địa chỉ Twitter: @Mike_Mazza
|
|
|
|
Translated by Tuấn Anh
Edited by Minh Ngọc
|
|
|
Learning the Lessons of Scarborough Reef Học được gì từ vụ Bãi đá Scarborough?Chuyện A83 viếng cụ Nguyễn Kiến Giang
Võ Văn Tạo
Trang mạng Diễn đàn xã hội dân sự vừa loan tin, tại tang lễ nhà dân chủ bậc “tiền bối” Nguyễn Kiến Giang, diễn ra chuyện “lạ”: “Không những không bị lực lượng ‘chức năng’ gây sự như với đám tang Tướng Trần Độ năm
nào, mà còn có hẳn đoàn đại diện của Cục An ninh chính trị nội bộ A83 –
Bộ Công an, tiếp sau đoàn đại diện cho Diễn đàn xã hội dân sự ít phút”.Câu chuyện trên làm người viết bài này chợt nhớ lại chuyện cách nay quãng 3 thập niên. Dạo ấy, là cán bộ hướng dẫn phiên dịch tiếng Pháp của Công ty du lịch tỉnh Phú Khánh, ngoài các đoàn du khách nội địa, tôi thường được phân công đưa các đoàn du khách Ba Lan thăm thú các tuyến điểm du lịch ở Nha Trang (nhiều người Ba Lan nói được tiếng Pháp. Hướng dẫn viên nào của 2 hãng du lịch Ba Lan là Orbis và Gromada – chuyên đưa khách Ba Lan đi Việt Nam – cũng giỏi tiếng Pháp) . Một lần, đã cuối chiều, sau khi hoàn thành buổi đưa đoàn 20 du khách Ban Lan, tôi được 2 bà du khách Ba Lan trong đoàn đã luống tuổi nhờ dẫn đi mua sắm hàng thủ công mỹ nghệ làm từ vỏ hải sản ở chợ Đầm. Trong tâm thế cởi mở và thân thiện, tôi hỏi chuyện Công đoàn đoàn kết ở Ba Lan. Họ rất ngạc nhiên: “Ồ! Cậu cũng biết Công đoàn đoàn kết?”. Tôi bảo: “Dĩ nhiên! Công đoàn đoàn kết là sự kiện chính trị đang chấn động thế giới mà”. “Thế báo chí bên này nói gì về Công đoàn đoàn kết chúng tớ?”… Trước đó ít ngày, tôi có đọc phóng sự từ Warsawa của nhà báo danh tiếng Thép Mới trên báo Nhân Dân (của đáng tội! Phòng Hướng dẫn phiên dịch của chúng tôi chẳng có báo nào khác, ngoài cái tờ báo “bò ăn phải, lăn đùng ra chết vì không tiêu hóa nổi” ấy). Phóng sự của Thép Mới có nhiều chi tiết lạ. Tại Đại hội Đảng Công nhân thống nhất Ba Lan, có một đại biểu duy nhất đại diện cho một đảng bộ cấp huyện, lại là một nông dân cá thể. Phát biểu tại đại hội, đảng viên này nói ông hãnh diện vì lao động giỏi, cống hiến nhiều, nộp thuế gấp 45 lần mức bình quân các đảng viên trong huyện ở nông trường quốc doanh. Thép Mới cũng kể lại chuyện bắt gặp trên đường phố Warsawa, cảnh đại tướng – Bí thư thứ nhất kiêm Thủ tướng Ba Lan Wojciech Jaruzelski từ nhiệm sở trở về nhà riêng vào cuối chiều, thấy xe đẩy chở sách bán rong trên lề đường, bèn dừng xe, xuống lật vài cuốn xem thử và mua một cuốn. Tháp tùng ông, chỉ có duy nhất một lái xe kiêm vệ sĩ. Người Ba lan đi qua đều thấy, và đều biết ông là nguyên thủ Ba Lan, nhưng chẳng ai hiếu kỳ bu lại xem hoặc tung hô “muôn năm” như ở Việt Nam ta cả. Hồi ấy, chưa có internet, từng nghe chuyện Jaruzelski cũng đi nhà thờ, đến khi đọc bài báo của Thép Mới, tôi bỗng có cảm tình với vị tướng nguyên thủ dường như giản dị này. Bèn đề cập chuyện Jaruzelski với 2 bà Ba Lan nói trên. Lập tức, một bà phán xanh rờn: “Cậu thấy đấy. Đứng đầu chính phủ (dân sự) của chúng tớ là một viên tướng. Tớ hỏi cậu, còn gì là dân chủ?” (nhiều năm sau, tôi mới hiểu tại sao ở nhiều quốc gia dân chủ, Bộ trưởng Quốc phòng luôn là dân “cổ cồn”. Chỉ có Tổng Tham mưu trưởng xuất thân nhà binh chuyên nghiệp). Tôi nói: “Nghe bảo ổng cũng đi nhà thờ?”. Một bà quả quyết: “Hắn đi không phải để xưng tội, mà để nghĩ cách phá nhà thờ, phá tôn giáo đấy!”. Cho đến bây giờ, Jaruzelski vẫn là một nhân vật gây nhiều tranh cãi. Mãi đến năm 2008, ngay cựu Tổng thống Ba Lan Lech Walesa (cựu thủ lĩnh Công đoàn Đoàn kết) cũng nhìn nhận Jaruzelski là người yêu nước, bởi công lao chống phát xít Đức. Lên tiếng về việc trước đây (12-12-1981) đã lên Đài phát thanh và truyền hình Ba Lan ban bố lệnh thiết quân luật, Jaruzelski biện bạch để tránh nguy cơ Liên Xô can thiệp vào Ba Lan như ở Tiệp Khắc năm 1968 (hàm ý Chính phủ Ban Lan có thể tự giải quyết nội tình đất nước). Thế nhưng, tài liệu tối mật vừa được tình cờ tìm thấy cho biết, trước khi ban bố thiết lệnh quân luật, Jaruzelski đã bí mật gặp nguyên soái Liên Xô Kulikov – Tổng tư lệnh các lực lượng vũ trang hợp nhất của các nước tham gia Hiệp ước quân sự Warsawa, nhờ đưa quân can thiệp, nhưng bị ông này khước từ. Và nhiều chính trị gia đã lên tiếng phủ nhận nhận định trên của Lech Walesa về Jaruzelski rằng: chủ nghĩa yêu nước không phải là chủ nghĩa phát xít! Bởi trong gần 2 năm thiết quân luật, có tới 70.000 binh lính quân đội, 30.000 an ninh mật vụ, 1.750 xe tăng, 1.900 chiến xa và 9.000 xe cơ giới được huy động để đàn áp dữ dội phong trào biểu tình, đình công đòi cải thiện đời sống, đòi tự do dân chủ, do Công đoàn Đoàn kết chủ xướng. Khoảng 100 người bị sát hại, 2.900 người tự tử, gần một triệu người phải trốn ra nước ngoài, hơn 10.000 người bị khủng bố, bắt bớ, giam cầm, các tổ chức của văn nghệ sĩ trí thức có khuynh hướng dân chủ cấp tiến bị giải tán, cấm hoạt động… Ngoài ra, Jaruzelski cũng bị cáo buộc là đồng thủ phạm cấp cao trong vụ thảm sát đẫm máu công nhân Nhà máy đóng tàu ở TP cảng Gdansk năm 1970. Lại nói chuyện A83 đi viếng cụ Nguyễn Kiến Giang. Người viết bài này không có ý vơ đũa cả nắm. Trong lực lượng an ninh, quân đội, không phải ai cũng vô tri vô giác, bất nhân, hoặc chỉ chăm chăm “cái sổ hưu” như đại tá Trần Đăng Thanh (*). Theo chỗ tôi biết, ít nhất cũng có được đại tá A25 Thái Kế Toại (nhà thơ Lê Hoài Nguyên) – với chuyên đề nghiên cứu khá uyên bác và hết sức nhân văn: “Vụ Nhân văn – Giai phẩm, từ góc nhìn một trào lưu tư tưởng dân chủ, một cuộc cách mạng văn học không thành” (**). Hay đại tá Bùi Văn Bồng – cựu Trưởng đại diện Báo QĐND tại Cần Thơ – với trang blog nổi bật tiêu đề qua tuyên bố của Hồ Chí Minh: “Nếu nước được độc lập mà dân không được hưởng hạnh phúc, tự do thì độc lập cũng không có nghĩa lý gì!”. Lại nữa, các tướng quân đội như Trần Độ, Đặng Quốc Bảo, Nguyễn Trọng Vĩnh, Nam Khánh, đại tá nhà văn quân đội Phạm Đình Trọng, đại tá công an Nguyễn Đăng Quang… Họ là những người mà không chỉ tôi rất quý mến, kính trọng. Tuy nhiên, không hiểu sao, chuyện A83 viếng cụ Nguyễn Kiến Giang, mà lại tiếp theo đoàn viếng của Diễn đàn xã hội dân sự, cứ làm tôi “nhờn nhợn” liên tưởng chuyện tướng Jaruzelski đi nhà thờ. Không có mặt tại tang lễ, không có vinh hạnh quen biết những người trong A83 đi viếng cụ, tôi thầm mong họ là những người có lương tri, tâm huyết với dân, với nước, thật lòng cảm kích tấm lòng và tri thức của cụ, chứ không phải trá hình đi viếng để làm cái việc hắc ám: dò la. Có điều, tôi tin chắc, với những người thành tâm đến viếng cụ, có chăng chuyện A83 tìm cách nhận mặt điểm danh, chẳng làm họ quá bận tâm. Đã dấn thân vì nghĩa lớn, chuyện bị rình mò theo dõi ư? “Muỗi”! V.V.T. Đơn đề nghị Bộ trưởng Bộ Công An Trần Đại Quang
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập , tư
do, hạnh phúc
Đơn đề nghị
Kính gửi Bộ trưởng
Bộ Công An Trần Đại Quang
Tôi là Phạm văn Điệp, công dân Việt Nam đang sống và
làm việc ở Liên bang Nga.
Tôi sinh ra ở Việt Nam, dùng Hộ chiếu Việt Nam, nói tiếng
Việt Nam, yêu quê hương Việt Nam và tôi
xin trình bày với Ông một việc như sau:
Tôi
từ LB Nga về
Việt Nam ngày 24.04.2013 để gặp bố tôi nhân ngày mừng thọ cho bố tôi
may mắn trong hàng vạn người, là người cao tuổi nhất làng Cá Lập , thị
xã Sầm
Sơn, Thanh hóa nhưng bị Công An cửa khẩu
Nội Bài không cho nhập cảnh vào Việt Nam khi tôi đã về đến sân bay quốc
tế Nội
Bài. Tôi đã khiếu nại với Đại sứ quán Việt Nam tại Liên Bang Nga từ tháng Năm
năm 2013, nhưng không nhận được phản hồi trả lời, giải quyết nào. Tôi sau đó đã ủy quyền cho người ở Việt
Nam để kiện hành chính, nhưng cũng không nhận được hồi âm có xử hay không của
Tòa Án hành chính Hà Nội . Tôi đến giờ phút này chỉ biết có 2 bản giấy của cơ
quan Công An Việt Nam là Biên bản xử lý: Không hoan nghênh công dân Việt Nam nhập
cảnh vào Việt Nam và Biên bản bàn giao
Công dân Việt Nam cho một hãng vận tải hành khách Aeroflot mà 2 Biên bản đó
không phải là một quyết định hành chính theo Luật pháp hiện hành của Việt Nam.
Tôi nghĩ là
việc không hoan nghênh Công dân Việt Nam
nhập cảnh vào Việt Nam đi ngược lại chính sách đại đoàn kết dân tộc, cắt đứt bộ
phận không thể tách rời của người dân Việt Nam là việc Ông Bộ Trưởng Bộ Công An
không thể hạ bút phê duyệt. Có thể đây là việc làm công an viên tùy tiện làm việc của Bộ Trưởng, dưới làm trên không biết,
trên bảo dưới không cần hiểu. Tôi đang lo ngại tình trạng thượng, hạ bát nháo,
nhân viên làm việc tùy tiện, Thông tư hiệu lực cao hơn Nghị định Chính phủ ,
Nghị định Chính phủ hiệu lực cao hơn Pháp Lệnh của Quốc Hội và Pháp lệnh của Quốc
Hội hiệu lực cao hơn Hiến Pháp và Hiến Pháp có hiệu lực cao hơn Công ước Quốc tế
mà Việt Nam đã tham gia ký kết thực hiện. Nếu không chấm dứt hiện trạng này,
nhân loại văn minh sẽ đánh giá Việt Nam đang đi lùi trong sự phát triển văn minh thế giới.
Tôi sẽ từ
Moscow về Việt Nam ngày 8 tháng 12 năm
2013. Lần này tôi về để lo đám cưới cho
con gái đầu lòng của gia đình tôi. Tôi hy vọng lần này không có chuyện để Trung
tá nhà báo Quân đội nhân dân Việt Nam Nguyễn văn Minh đã viết “ Tôi sợ bên công
an là tống cổ anh Điệp lên máy bay như một
con dog giống như lần trước”. Tôi không sợ gì, nhưng tôi không muốn diễn ra trước
khách quan việc Nhà nước Việt Nam hành xử với công dân Việt Nam như dog.
Tôi cho rằng
tôi mong muốn ở Việt Nam có bầu cử tự do, đa nguyên, đa đảng như ở Nga mà tôi
đã từng sống và học hỏi hoàn toàn không
gây nguy hại gì cho nhân dân và đất nước Việt Nam, nếu lãnh đạo Việt Nam mà thù
địch với tôi thì nên đàng hoàng tranh tụng công khai trên mọi diễn đàn, nếu ai
sai thì người đó nhận lỗi, chứ không nên giẩm đạp lên Công ước Quốc tế, Hiến
chương LHQ và cả Hiến pháo Việt Nam để làm
những việc không đâu vào đâu.
Tôi không muốn
người ta nhìn vào để quy kết Nhà nước Việt Nam bất nhân không cho con chăm lo
cha già, không cho bố lo toàn việc hạnh phúc của con cái, tôi đề nghị Ông Bộ
Trưởng Bộ Công An 2 việc như sau:
1. Ra lệnh cho Công an của khẩu từ bỏ mọi ý đồ Không hoan nghênh Công dân Việt Nam Phạm Văn Điệp nhập cảnh vào Việt Nam.
2. Sau ngày 23
tháng 12 .2013 là ngày con tôi đã về nhà chồng.
Mong phía Công An chuẩn bị thời gian, địa điểm và thông báo cho tôi bằng
văn bản ( Giấy mời, Giấy báo, Giấy triệu tập …đều OK hết ) để giải quyết những
ân oán, không hiểu giữa tôi nà phía Nhà nước
để công khai, đàng hoàng với nhân loại rằng: Nhà nước Việt Nam rất đàng hoàng giải quyết mọi vấn đề. Những
buổi làm việc phải công khai và không cản trở việc quay vdeo, audio làm bằng chứng
cho những hành vi đàng hoàng.
Riêng cá nhân
tôi, tôi cùng gia đình cũng sẽ cố gắng lo xong việc hạnh phúc cho con tôi xong
thì tôi có đủ thời gian để làm việc với cơ quan chức năng. Trong thời gian từ
12 .12.2013 đến 23.12.2013. hy vọng mọi người
để yên cho tôi cùng gia đình lo cho việc hạnh phúc của con cái.
Như vậy, tôi
cũng đã nói hết nguyện vọng chính của mình và mong Ông Bộ Trưởng Bộ Công An
quan tâm, có hành xử khẩn trương thích ứng
.
Xin trân trọng
cảm ơn
Người viết đơn
Phạm văn Điệp
Tel +79114039999
VĂN HÓA VIỆT BÌ BÕM TRƯỚC NGỌN NÚI NOBEL
Nguyễn Hoàng Đức
.
Yêu nước yêu dân không có nghĩa là
cứ ca tụng, nhạc sĩ thiên tài Schumann nói, bánh ngọt và kẹo
chỉ làm cho con người lớn lên yếu ớt, không thể thành người
lành mạnh, người Việt cũng nói “Yêu cho roi cho vọt/ ghét cho ngọt cho bùi”.
Tôn Trung Sơn thiên tài lý thuyết hiện đại của Trung Quốc chê
dân tộc mình không trưởng thành vì già rồi còn bị lấy roi
đánh như trẻ con ưa bạo lực, Văn hào Lỗ Tấn cảnh tỉnh “người
Trung Quốc chỉ giỏi ăn thịt người”, còn thi sĩ Tản Đà róng
riết người Việt “dân hai nhăm triệu ai người lớn”… họ đều là những người đau đáu về tình yêu đất nước. Hoàng đế Napoleon nói “Quá khoan dung với tội lỗi chỉ là đồng tình với tội lỗi”.
Những con chuột ở trong chĩnh gạo bao giờ chẳng chút chít hát
vang bài hát ca tụng chĩnh gạo. Một số người bênh vực và
đồng tình với tính hư nết xấu, chẳng qua là vì họ giống vậy,
họ bảo vệ vì thấy bị động lòng, bảo vệ cái xấu của người
khác chính là bảo vệ cái xấu, cái dốt của họ. Ở đời công
việc cao đẹp và can đảm bậc nhất là dám làm chứng để cứu
vớt những người oan khuất trước tòa công lý. Việc làm chứng
đó can đảm khác hẳn ở chiến trường chỉ có một phương thụ
địch, còn ở tòa án người làm chứng phải đối mặt mười phương
thụ địch. Muốn yêu nước thương nòi, thì cũng nên bảo vệ và
làm chứng cho dân tộc. Người Việt nói “Khôn ngoan đến cửa quan
mới biết”. Muốn làm chứng, muốn nói về cái hay của người
Việt sao không bước lên thẳng diễn đàn để ca hát cùng nhạc
điệu âm vang mà cứ rúc xuống sàn hát thì ai nghe thấy? Triết
gia Sartre nói: Con người tự do, người ta lựa chọn đối mặt để làm người anh hùng, và chọn chạy trốn để làm kẻ hèn nhát.
Có một bước lên sàn đấu để ca tụng, hay biện hộ cho dân tộc
mà không dám thì là gì đây? Con người vĩ đại là bởi hệ
thống. Một đinh ốc riêng lẻ chẳng là gì, nhưng đứng trong cỗ
máy nó có thể vận hành cũng như khai tử cả cỗ máy. Xe bò, xe
đạp, ô tô hay tên lửa vận động được là bởi chúng hoàn thiện
tính hệ thống của mỗi chủng loại. Một người xách cái túi ra
chợ hỏi “có mua ô tô không?” Ô tô đâu sao chỉ có cái túi con con.
Người bán lấy ra cái gương bảo “gương ô tô đây”. Cái gương ô tô
riêng lẻ không bao giờ là cái ô tô, mà chỉ là của bọn chôm đồ.
Xe Nga, xe Pháp, xe Mỹ, xe Ý có thể khác nhau, nhưng chúng đều
lái được bởi vì chúng hoàn thiện hệ thống riêng của mình theo
qui tắc chung về vận động. Một người viết bài không có khả
năng hoàn thiện tính hoàn chỉnh của bài thì có khác gì đi
khoe mấy cái gương, cái đèn, cái còi…? Người Việt cũng bảo
“khôn ngoan hiện ra mặt”, ở đời nếu ta không phô tên tuổi mặt
mũi mình ra thì ai biết ta khôn ngoan? Thông minh tài giỏi mà
không dám bước vào công đường thì chỉ là thứ xó bếp. Con vật
ăn thịt như sư tử vừa đi vừa gầm. Con voi ăn cỏ cũng vừa đi vừa
rống. Chỉ có loài chuột, bọ, gián, muỗi mới chui rúc gầm
giường xó tối rình rập cắn đồ hút máu.
Bài trước bàn về “Nobel và thể
chất của người Việt”, tôi đã bàn trên những nền tảng khoa học
chắc chắn bậc nhất của nhân loại, bao gồm lý thuyết địa-
chính trị, nhân chủng, và cả tướng số. Vì đề tài trung tâm là
khao khát Nobel của người Việt, nên các yếu tố khác chỉ là
bổ xung. Nếu bạn nào muốn bàn kỹ, mời lên đài. Còn bạn nào
cảm thấy mình chưa đủ tự tin thì nêu câu hỏi, nhưng cần nêu
đích danh tên tuổi. Vì tôi không thể đấu với cối xay gió.
Nhưng khi bàn về văn hóa, thì vấn đề còn minh định hơn, vì văn hóa là cái kết tinh từ tất cả, là “cái còn lại sau khi người ta đã quên đi tất cả”.
Người phương Tây đặc biệt là triết gia Mauss trong tiểu luận
“Những kỹ năng cơ thể” (Les techniques du corps) được đăng trong
cuốn “Con người và thế giới” (l’Homme et le Monde) đã viết: “Bạn
có thể phân biệt nhân loại ngồi xổm và nhân loại ngồi ghế…
những người có bàn và những con người không có bàn”. Người
phương Tây không có từ ngồi xổm, mà họ dùng từ này qua cách
nói “ngồi kiểu ếch” (l’humanite accroupie). Theo triết gia Hegel,
ngồi ghế là địa vị của ông chủ, đặc biệt vua chúa xác định
quyền lực tối cao của mình bằng ngai vàng. Ngồi bệt là người
nghèo khổ nô tài. Ngồi xổm là kiểu ngồi không có ghế. Theo đó
trình độ của châu Á nói chung vào nhà tụt dép ngoài cửa,
lấy đất làm ghế, bàn bé tẹo cao bằng chiếc ấm… vì thế là
những dân tộc không có nhu cầu viết lách, chữ nghĩa ít, văn
hóa kém. Ngay cả quan lại Tàu hay Nhật xưa kia cũng ngồi nền
nhà khom lưng viết trên cái bàn bé tẹo. Phía sau ngai vua thì
viết chi chít chữ để khoe mẽ “chữ thánh hiền”.
Về ở, cũng là kiến trúc, để giữ
ấp cho ngôi nhà của mình thì tường phải dầy, trong khi người
xứ lạnh xếp cả những cây gỗ lên nhau làm vách, thì người
phương nam có những ngôi nhà bé tẹo che vách bằng phên tre hay
lá hoặc gỗ mỏng. Nhiều ngôi nhà phía nam bé đến mức, khi diễn
xuất các diễn viên điện ảnh cứ đứng ngoài sân cho tiện, vì
như vậy mới đủ ánh sáng, và bên trong những ngôi nhà đó cũng
không thể đem hết dụng cụ quay phim vào.
Vì không khí mát mẻ, đánh một
chiếc quần đùi hay xà lỏn có thể đi tung tăng khắp nơi mà
người Việt mắc thói tùy tiện, vô cùng tùy tiện. Điều này là
khác hẳn các xứ tuyết cũng như sa mạc. Ở đó ngôn ngữ của
người ta rất cụ thể chính xác và cẩn trọng bởi vì nó liên
quan trực tiếp đến sinh tử của con người. Ở vùng sa mạc chẳng
hạn, nếu muốn đi xa mà không chuẩn bị túi da đựng nước, diêm
để đốt lửa ban tối, chăn đắp ban đêm, thì nguy cấp ngay cho tính
mạng. Ở vùng xứ tuyết cũng vậy. Cho nên họ không có thói quen
nói năng ba phải tùy tiện nghê nga. Ngôn ngữ là tư tưởng, và
cũng chính là con người. Ngôn ngữ tùy tiện là loại hạ tiện
và nó hạ cấp con người xuống hàng nô lệ không bao giờ phải
chịu trách nhiệm về ai cả. Người Hoa có câu “vua không nói
chơi”, hay “nhất ngôn cửu đỉnh”, còn người Việt nói loại lời
nói gió bay hoặc “nhổ bọt xuống đất rồi lại liếm” nghĩa là
thứ mạt hạng, bò lóp ngóp không bao giờ có tư cách của ông
chủ.
Thêm vào đó, tiếng Việt chủ yếu do
ông Alexandre de Rhodes chế ra từ thế kỷ 17 với mục đích dễ học
nhất giành cho trình độ dân Việt 99% mù chữ. Có chuyên gia
tính tiếng Việt người khôn học mất 20 ngày, người ngu học trong
ba tháng, có một bằng chứng lớp vỡ lòng trước kia chỉ trong
một năm trẻ con đã cầm tất cả các tờ báo đọc vèo vèo… Ngôn
ngữ lớn mới sinh văn học lớn, như tiếng Nga, tiếng Pháp, hay
tiếng Anh đã tạo ra các văn hào và thi hào cũng những triết
gia. Trong khi đó tiếng Việt quá dễ, nên đã tạo ra sự dễ dãi
trong tâm tính, cộng với tính tùy tiện “mặc xà lỏn tung tăng
khắp nơi” mà người Việt mới chỉ có thể làm mấy vần thơ tức
cảnh sinh tình. Tại sao?
Bởi vì thơ cũng là một hình thức
tùy tiện, nó được bao dung tuyệt đối về trí tuệ. Có ai cự nự
hay vấn hỏi tính trí tuệ của một bài thơ bao giờ! Trí tuệ
chắc hẳn là giá trị cao nhất của con người, mà cái giá trị
đó lại được tha bổng hay bỏ qua tuyệt đối cho thơ. Thì thơ còn
lại gì? Đúng lý ra theo Hegel, thơ ca là môn nghệ thuật cao nhất
khi chỉ có nó bày tỏ trực tiếp được triết lý mà cả kiến
trúc, hội họa và âm nhạc không làm được. Nhưng đó là thơ ca bao
gồm cả kịch, cả văn xuôi, cả thơ. Nhưng mà với văn hóa tùy
tiện mặc xà lỏn cho mát các nhà thơ xứ ta chủ yếu mới vè vè
quanh cảm xúc làm sao đạt tới trình độ đồ sộ của văn học
mang tinh thần văn hóa cao?
Thể trạng tinh thần lúa nước ở mức
nào? Trung Quốc, rồi Ấn Độ, Nhật Bản, Việt Nam, Đông nam Á…
chiếm dân số hơn nửa loài người mà không có nổi dăm mống cầu
thủ bóng đá cỡ quốc tế. Bóng đá là môn cơ bắp còn thế, nói
gì đến các môn cao siêu. Tại sao? Vì thể tạng của người châu Á
yếu ư? Không! Cái yếu chủ yếu của người châu Á là họ không
mang tính nhất quán trong tâm hồn, lúc nào cũng nước đôi, sắc
sắc không không, “tính không của vật”, trong âm có dương… thì làm
sao có thể thành mũi nhọn chú mục vào điểm gì? Người biết
võ người ta chỉ ra một đòn đúng huyệt, đằng này học hành ú
ớ, đấm như phủi bụi, đấm lia lịa không thấy đã, đành cứ phải
đấm thêm đấm nếm. Nhìn cách cá ăn rỉa xung quanh người ta biêt
đó là cá đồng. Nhìn cách con cá kình lao nhất khoát vào con
mồi người ta hiểu được đó là cá đại dương. Nền văn học Việt
đã bao giờ sắm tầu để đi săn cá voi Nobel, hay mới chỉ loanh
quanh đánh giậm bắt vài cái giải khu khóm trong cái ao lõm bõm
toàn tép?
NHĐ 05/12/2013
Tác giả gửi cho NTT blog
Công dân Sài gòn tố cáo Lê Hoàng Quân, chủ tịch
CỘNG
HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do – Hạnh phúc
Quận 9, ngày 01 tháng 12 năm 2013
ĐƠN TỐ
CÁO
(Đ/v) Ông
Lê Hoàng Quân Chủ tịch Ủy ban Nhân Dân Thành Phố
Kiêm Trưởng ban phòng chống tham
nhũng TP Hồ Chí Minh
-
Tước đoạt
quyền khiếu nại , tố cáo của tôi
-
Bao che,
khuyến khích tham nhũng nhà, đất, ăn hối lộ.
Kính gửi : - Ủy
Ban thường vụ Quốc Hội nước CHXHCNVN
- Ông Nguyễn Phú Trọng . Tổng Bí thư Đảng CSVN
Trưởng Ban chỉ đạo TW về phòng chống tham
nhũng
- Ông Nguyễn
Xuân Phúc. Phó Thủ tướng Chính phủ
- Ông Nguyễn
Bá Thanh
Trưởng Ban Nội chính Trung ương
- Ông Trần Đại Quang
Bộ Trương Bộ Công an
- Ông Huỳnh Phong Tranh Tổng thanh tra Chính
phủ
Người tố cáo :
Nguyễn Xuân Ngữ, 71 tuổi, CB hưu
trí, Cựu CB, con Liệt sĩ
Chủ quyền nhà đất số: 166/6 KP Mỹ
Thành, P. Long Thạnh Mỹ, quận 9, TPHCM.
Địa chỉ liên lạc phòng C9, nhà số 41, đường Tăng Nhơn Phú,
P.Phước Long B, Q9.
CMND : 023030668, CA TPHCM cấp, ngày
13/09/2004.
Điện thoại : 0913 777 040.
Cơ sở pháp
lý để tố cáo :
- Căn cứ khoản 1, k2, k3 Điều 2, Chương I, khoản 3 Điều 5 Luật Tố cáo số 3 /2011/QH13
ngày 11/11/2011 của Quốc Hội nước CHXHCNVN. Có hiệu
lực từ ngày 01/07/2012
Người bị tố cáo : Ông Lê Hoàng Quân , Ủy viên
Trung ương Đảng
Chủ
tịch UBNDTP - Kiêm Trưởng Ban chỉ đạo về
phòng chống tham nhũng TPHCM.
Địa chỉ :
86 Lê Thánh Tôn. Phường Bến Thành, Quận 1 ,TPHCM
NỘI DUNG TỐ CÁO
-
CTUBNDTPHCM sử dụng hầu hết
những cán bộ, lãnh đạo chủ chốt
đều đã từng công khai ăn hối lộ, gian tham,dối
trá, lừa gạt,:để lập ra tổ
chức, chuyên phá nhà cửa, cướp đoạt tài sản
hợp pháp, chiếm dụng đất
đai của công dân núp dưới danh nghĩa: “ chính quyền nhân dân quận 9”,
-
CTUBNDTPHCM khuyến khích, bao che,
bảo vệ cho cán bộ quận 9
tham nhũng đất đai, công khai nhận hối lộ .!
I. UBNDTP HCM lập
tổ chức công khai ăn cướp giữa ban ngày .
Lãnh đạo UBNDTPHCM đã sử dụng một số
cán bộ gian tham, tráo trở bịa đặt vu khống, lừa đảo hợp thành một tổ chức
chuyên tàn phá nhà cửa, cướp đoạt tài sản hợp pháp, chiếm dụng đất đai của hàng
ngàn hộ dân và hủy hoại toàn bộ trang trại, cướp tài sản, chiếm đoạt 3601m2 đất
của tôi giao cho Cty TNHH tư nhân xây dựng làm kho chứa hàng hóa. Tổ chức này núp
dưới danh nghĩa “ chính quyền nhân dân quận 9.”
Đám cướp tại quận 9, TPHCM này chúng
nghênh ngang, công khai ăn cướp giữa ban ngày …Chúng cướp những tài sản cực lớn
vài chục tỷ - vài ngàn - ngàn tỷ. Không phải cướp 1-2 trăm lượng vàng hay vài
tỷ đồng của chủ nhà
Đơn cử một số cán bộ lãnh đạo chủ chốt
của “ Chính quyền quận 9 ” dùng mọi thủ đoạn : bịa đặt, vu khống, lừa gạt, ngụy tạo chứng cứ
giả, mua chuộc, gợi ý đòi hối lộ 2 tỷ …nhưng không chiếm đoạt được trang trại
của tôi trị giá khoảng 70 tỷ. Chúng thực hiện theo kiểu “ Không ăn được thì đạp đổ ” .Chúng đề nghị cấp trên của chúng, cấp
cho giấy phép tàn phá, hủy diệt, cướp tài sản, chiếm bằng được gần 3.600 m2
Trang trại của tôi là tài sản hoàn toàn hợp
pháp.
Hành vi của bọn cướp quận 9 táo tợn như vậy , mà Ông Nguyễn Thành Tài nguyên phó Chủ
tịch UBNDTPHCM trước khi rời “ ghế ” lại
ký tờ giấy gọi là “công văn ” số 227/UBND-PCNC
ngày 19/ 01/2011 cấm các cơ quan hữu trách của TPHCM không được nhận đơn tố cáo
của tôi, ( Ngữ ) và gửi các cơ quan TW
để bưng bít, bao che…
Tiếp đến; Nguyên phó Chủ tịch
UBNDTPHCM, ông Nguyễn Hữu Trí trước khi ra Hà Nội nhận chức phó Ban Nội chính
TW, chắc muốn Nguyễn Văn Thành phó chủ tịch UBQ9 phụ trách nhà đất ký cho vài
héc ta đất, hay cống nạp cho “ một mớ ăn đường ” nên ông Phó Ban Nội chính TW Lê Minh Trí ký Thông Báo số 73/TB-UBND,
ngày 27/ 3/ 2013, với nội dung : “ …từ ngày ban hành Thông báo này, các cơ
quan hành chính Nhà nước chấm dứt thụ lý giải quyết đối với vu việc tố cáo của ông Nguyễn Xuân Ngữ ”.
Vậy sao Ông Lê Minh Trí không ra lệnh
cấm Quốc Hội không được ban hành, hoặc
thu hồi hủy bỏ luật KN,TC. Ông mới lên phó Ban Nội chính TW, ông lấy quyền gì
mà ra lệnh cho các cơ quan hành chính cả nhà nước Việt Nam này không được biết đến vụ việc tôi tố cáo bọn
cướp quận 9 cướp tài sản của tôi?
Tôi sẽ tiếp tục tố cáo ông ( Lê Minh Trí ) trên các phương tiện truyền
thông để khắp mọi nơi biết về hành vi đồng lõa của ông phó Ban nội chính với
bọn ăn hối lộ, cướp đoạt gây nên tệ nạn xã hội, làm mất ổn định đời sống nhân
dân, làm giảm lòng tin của người dân đối với đường lối chủ trương, chính sách của
Đảng và pháp luật của NN.
Tôi cũng sẽ đề nghị Bộ Chính trị, Ban
Tổ chức trung ương Đảng. Cơ quan bảo vệ chính trị nội bộ xem lại tư cách của
ông Lê Minh Trí và khi tôi khỏi bệnh, tôi sẽ kiện đưa ông ra ánh sáng pháp luật
.
Sau đây tôi tố hành vi mượn danh nghĩa
nhà nước, bọn cướp Q9 đã cướp tài sản của
gần
1.000 hộ gia đình với diện tích đất 410.000,
m2. chưa nói đến vụ 2.840.000.m2 và những vụ khác. DT
đất cướp của dân: 410.000,m2 giá bán
bình thường 1.500.000,đ/m2 . Giá bồi thường cho có đất 250.000,đ/m2, như vậy :
410.000m2
x ( 1.500.000,đ -
250.000,đ ) = 512.500.000.000,đ
(Giá đất đường Lê Văn Việt công bố mới đây là
30,5 triệu đ/m2 không còn là 1,5 triệu /m2 )
II.CTUBNDTPHCM và Bí thư quận ủy quận 9 TPHCM khuyến khích,
bảo vệ cán bộ tham nhũng ăn hối lộ.
Chính
quyền một quận 9 ( quận ủy và UBND
nói gọn là chính quyền quận 9 –CQQ9 ) mà 28 cán bộ lãnh đạo chủ chốt từng công khai
ăn hối lộ và tham nhũng diện tích nhà,
đất rất lớn . ( xem tài liệu V – và (
xem bài “ Quan chức quận 9 nhận hơn 1 tỷ đồng tiền “ Bôi trơn ”. Báo LĐ ” và bài “ Bôi trơn
dự án ” bằng …tiền tỷ ( Báo NN ) - Một
điển hình về vi phạm Luật đất đai ” ( Báo TN ).
Sau
đây tôi đơn cử vài trường hợp trong số 28
cán bộ lãnh đạo chủ chốt của cái tổ chức gọi “ chính quyền quận 9 ” công
khai ăn hối lộ được Chủ tịch UBNDTP kiêm trưởng ban phòng chống tham nhũng
TPHCM ông Lê Hoàng Quân và bí thư quận ủy quận 9 ; Phan Nguyễn Như Khuê đặc
biệt ưu ái đã nâng đỡ phong cấp, đưa lên chức .
1.
Bà
Lê Thị Tám phó Chủ tịch quận, sau
khi nhận hối lộ 12 lần, từ chức Phó Chủ tịch quận 9. Được lãnh
đạo TPHCM cất nhắc lên chức Chủ tịch quận 9.( CT Tám )
- CT Tám
được cấp trên nâng đỡ…, bà lợi dụng chức vụ, ra lệnh cho lực lượng CB,viên
chức dưới quyền đi “cưỡng chế” trái pháp luật thuê cho chủ đầu tư, tàn phá, san bằng nhà cửa 27 hộ dân vào
những ngày giáp Tết cổ truyền năm 2005- 2006 để lấy 635 triệu tiền
công, khiến 27 hộ dân đón Tết không nhà cửa, không điện, không nước. Việc
làm trái đạo lý, vi phạm nghiêm trọng pháp luật như vậy. Bí thư quận ủy Phan
Nguyễn Như Khuê người đứng đầu CQQ9 và UBNDTPHCM đã đề xuất để bà CT Tám được
nhà nước thưởng.
HUÂN
CHƯƠNG LAO ĐỘNG HẠNG BA …
( xem bài : “ Một điển
hình vi phạm luật đất đai ” Báo TN
)
Trong nhiệm
kỳ Đại hội Đảng vừa qua ( ĐH XI ), khi chuẩn bị Đại hội Đảng cấp quận, bà Tám
bị nhiều tai tiếng dị nghị, Lãnh đạo
UBTPHCM nâng đỡ cho bà Lê Thị Tám lên chức Cục phó Cục thuế TPHCM. Hình thức
điều chuyển cán bộ sáng tạo và năng động, cùng với việc thăng cấp, lên chức cho
cán bộ tham nhũng đúng như bài Báo :
“ Công tác cán
bộ là yếu tố then chốt ” của tác giả Đức Minh .
chinhtri@sggp.org.vn
2 . Bà Nguyễn Thị Lê phó bí thư thường
trực quận ủy quận 9 .
-
Theo đơn tố cáo của nhiều người dân sống cùng Ấp , cùng Phường với bà Nguyễn Thị Lê và Nguyễn Văn Thành, phó Chủ tịch
UBNDQ9 phụ trách nhà đất .( xem đơn TC gửi kèm )
Sau giải phóng Miền Nam, Nguyễn
Thị Lê đã khai man lý lịch để được
kết nạp Đoàn viên thanh niên : Cụ thể là
bố bà Lê là lính của chế độ Sài gòn. Bà Lê khai lý lí lịch bố là sĩ quan quân
giải phóng Miền nam. Song song là khai man thành tích cho mẹ của bà tham gia
kháng chiến chống Mỹ, để được nhà nước tặng
HUÂN CHUƠNG KHÁNG CHIẾN HẠNG BA
Bản thân bà Lê, sinh năm 1954, học
đến lớp 2, bố đi lính ngụy lấy vợ bé bỏ 5 mẹ con bà Lê, phải dắt díu
nhau ra ở nhờ cái lều của lò nung gạch XD tìm cách kiếm sống …Mẹ
bà Lê là bà Hồ Thị Ưng ở nhờ lò gạch một thời gian…có con với em trai
bà chủ lò gạch. Nên đặt tên cho đứa con này là Hồ Văn Năm ( năm Lửa ) Thị Lê lợi dụng chức quyền, đưa Hồ
Văn Năm lên quận làm trưởng phòng Tài nguyên – Môi trường ..
Bà Nguyễn Thị Lê không những khai man lý lịch để chui vào Đảng mà còn khai man là tham gia K/C chống Mỹ để xin được tặng thưởng
HUY CHƯƠNG KHÁNG CHIẾN CHỐNG MỸ HẠNG
NHẤT
Khi
thành lập quận 9 năm 1998. Bà Lê làm công
tác dân vận sau khi ăn hối lộ, được ông Phan Nguyễn Như Khuê Bí thư quận
ủy Q9 và Thành ủy TPHCM không những bỏ qua việc bà lê khai man lý lịch để
vào Đảng mà còn được thăng lên chức :
Phó Bí thư thường trực quận ủy Q9. Kiêm thêm chức Trưởng Ban chỉ đạo các dự án đầu tư và giải phóng mặt
bằng, thu hồi đất cho dự án công nghệ cao (CNC ), chỉ đạo việc thực
hiện chính sách sử dụng và quản lý đất đai trong Q9, chỉ với trình độ
văn hóa cấp I phổ thông !?
Trước nhiệm kỳ Đại Hội Đảng khóa XI…không
hiểu sao lãnh đạo Q9 âm thầm cho bà Lê về nghỉ hưu non…? (.! )
3. Ông
phó CTUBNDQ9, phụ trách nhà đất Nguyễn Văn Thành, Kiêm chủ tịch hội
đồng bồi thường, giải phóng mặt bằng , thu hồi đất Q9.( viết tắt : PCT Thành )
Theo hàng ki-lô giấy đơn tố cáo của nhiều người dân cùng sinh sống
tại ấp Long Bửu, P. Long
Bình, và hàng ngàn đơn KN,TC
của những hộ dân Q9 bị mất nhà, mất đất do lợi dụng việc lấy đất cho dự án CNC do
ông PCT Thành gây nên. Trong đó có vai trò của Bí
thư quận ủy Phan Nguyễn Nguyễn Như Khuê và phó bí thư thường trực Nguyễn Thị Lê.
Nội dung người dân tố cáo PCT Thành :
Nguyễn Văn Thành sinh năm 1960, trước ngày giải phóng MN, học đến lớp 4 phổ thông trường
tiểu học Long Thạnh Mỹ thì bỏ học chăn bò, chăn vịt …
Thân nhân của ông Nguyễn Văn Thành
là những phần tử có nhiều tội ác trong thời kỳ thực dân Pháp và thời
kỳ chính quyền Sài gòn trước năm 1975. Một người bác ( anh bố ) của Nguyễn
Văn Thành đã bị phong trào Việt Minh
hành quyết .
-
Trong mấy năm từ 1988 đến năm 1990 Nguyễn Văn Thành lẩn trốn không
thi hành
nghĩa
vụ quân sự. Sau khi thoát qua các đợt
tuyển quân, ở nhà chiếm đất công ( đất NN quản lý) xây lò nung gạch xây
dựng và làm “ Cò đất ” cho nhà kinh doanh bất động sản có tên là Trầm
Bê.
Ông Nguyễn Văn Thành đã chiếm đoạt hàng
trăm héc ta đất công sản bán cho Trầm Bê để lấy tiền bỏ túi riêng. Thuê máy
xúc, máy ủi san 8 Ụ bắn, tại trường bắn Thủ Đức cũ để lấy trên 750.000m3 đất bán thu nhiều tỷ
đồng ở thời điểm những năm đó ( xem đơn tố cáo của những hộ dân ấp
Long Bửu, phường Long Bình ) .
Ngoài việc tham nhũng đất đai. Nguyễn Văn
Thành đã Khai man lý lịch để vào Đảng, và
còn gian lận khai man cho chị gái của
ông ta là Nguyễn Thị Hồng.
Trước năm 1975 Nguyễn Thị Hồng làm
công nhân nhà máy dệt Thủ Đức. Do chửa
hoang, uống thuốc phá thai quá liều chết. Thành dám khai là tham gia CM, hy
sinh trên đường đi làm nhiệm vụ để hưởng gia đình liệt sĩ. Mặt khác là để bổ
trợ cho việc Thành khai lý lịch vào Đảng …
Năm 1997- 1998. Khi thành lập Q9 cũng là thời kỳ nhà nước
có chủ trương chuẩn bị thành lập khu công nghệ cao ( CNC ) tại quận 9. Nguyễn
Văn Thành từ P. Long Bình, “chạy ” được lên ngồi vào ghế phó chủ
tịch UBNDQ9 phụ trách mảng nhà đất …
Với cương vị là phó CTUB phụ trách nhà đất, ông
phó Chủ tịch Nguyễn Văn Thành ( viết
gọn: là PCT Thành ) đã thực hiện hoàn
tất các quyết định của UBND TP HCM ban hành trái pháp luật để tham nhũng gần 3 triệu m2 . ( xem phụ lục đơn
TC 22/4/ 13 ) và kê chi tiết các quyết
định “ thu hồi ” đất của UBNDTP trái thẩm quyền .
( xem đơn tố cáo của ông Hoàng Quý và Ông Trần Lực gửi kèm
)
Ngoài việc thực hiện chiếm trên ba triêu m2 đất của dân theo các QĐ của nguyên Chủ tịch
Lê Thanh Hải mà 10 năm qua người dân liên tục tố cáo cho là tham nhũng .
Đầu năm 2003 PCT Thành cùng Phan Nguyễn
Như Khuê bí thư quận ủy, Nguyễn Thị Lê phó Bí thư quận ủy và Lê Thi Tám
CTUBNDQ9 đã bất chấp quy định của pháp luật ngang nhiên chiếm đoạt 410.000m2 đất nằm hai bên mặt tiền
các con đường lớn trung tâm Q9 ngoài tường và hàng rào của khu CNC, như :
đường Man Thiện, đường Lê Văn Việt, đường Lã Xuân Oai, đường Bưng Ông Thoàn.
Khu đất dọc bờ nhánh sông Đồng Nai ( vùng đất vàng ) để phân lô bán nền thu
khoản tiền chênh lệch giá bồi thường siêu lợi nhuận. ( tôi đã nêu thí dụ ở phần trên )
-
Ông Thành bảo kê cho Cty Nhị Hiệp “cướp
đất của dân” DT 18.000m2 ?” ).
( xem bài Báo “ Cán bộ bảo kê hay chính quyền bất
lực ” ( NCT ).“Ai bảo kê cho Cty Nhị
Hiệp cướp đất của dân ?” )
- Ông
phó CT Thành cũng tự lấy DT đất công sản
để “ đối ngoại ” gồm :
5 nền
Biệt thự : DT 20m x 20m . 15 nền Vila
: DT 5m x 20m
- Ông phó CT Thành lợi dụng chức PCT đã ký cho bà
Thanh là con của bố nuôi bà Ng.Thị Lê
phó Bí thư quận ủy Q9 bốn ( 04 ) nền nhà tái định cư tại mặt tiền đường Man
Thiện trái quy định pháp luật. Diện tích 100 m2/ nền, giá mỗi m2
là 15 triệu đồng ( 1,5 tỷ/ nền )
- Ông Thành ký cho không ( hối lộ ) ông L…bạn
với ông Ng.Duy Hảo 2 căn nhà là nhà công sản, đổi lại; Ông L lo cho phó CT Thành bằng tốt nghiệp đại
học kinh tế tài chính
- Ông PCT Thành ký cấp cho ông Ng. 9 nền nhà tại mặt tiền đường Man thiện, mỗi nền trị giá
bình thừơng 1,5 tỷ.
Được UBNDTPHCM bao che, bảo vệ, Nguyễn Văn Thành tự tung, tự tác. Ông PCT Thành coi nhà ,đất công sản như của riêng
ông ta, nên muốn cho ai, hoặc muốn
chiếm của ai là quyền ông PCT Thành . Như
trường hợp ông Thành muốn cướp trang trại của một hộ dân. Trang trại của người
này bề thế, Nguyễn Văn Thành đề xuất lên cấp trên , trang trại này chỉ có căn
nhà lá ( Xem bài Báo: Trang trại của dân
chính quyền “ hô biến ” thành căn nhà lá .)
Nhiều cơ quan Báo đã gán cho PCT Thành
biệt danh “ Phó chủ tịch hay ông Trời
con ” thì đủ biết ông PCT Thành như thế nào?.Các Cơ quan Báo chí tốn
nhiều giấy mực để viết về Nguyễn Văn Thành .
“
Cán bộ bảo kê hay chính quyền bất lực ” ( NCT ).Dự án khu công nghệ cao quận 9 -TPHCM . Nhiều
sai phạm nghiêm trọng ” (Báo Công
lý ) “ Ai đã giúp Cty Nhị Hiệp cướp đất
của dân..” ( NCT); “ Ủi sập nhà dân
mới biết ký sai thẩm quyền ” ( PLVN ); “
Trang trại của dân chính quyền “ hô biến ”thành căn nhà lá ” ( ĐĐK ): Phó chủ tịch hay “ ông Trời con .( NCT ) “
có những ông Trời con ở nơi ấy” Báo VN trẻ . Công ty Nhị Hiệp đứng trên …pháp luật .“Kiến nghị kiểm điểm trách
nhiệm các cơ quan, cá nhân có liên quan”
-QĐNDVN.“ Một điển hình vi phạm
luật đất đai Báo TN ”, . “ Thu hồi đất tại quận 9 không đúng
pháp luật ” Báo TN-MT “Hàng loạt
sai phạm tại khu công nghệ cao”. Báo TP “
Đừng vô tâm với nỗi khổ của người dân ” Báo VHTT “ Dối
trên lừa dưới, ông Phó Chủ tịch khỏa nấp
bằng cách nào ? ” Báo ĐĐK . “ Những
vụ cưỡng chế dân Lấy đất lạ lùng ” Báo C.Lý “ Trên
đồng bưng Sáu xã ” Báo VN trẻ . “ Chính
quyền sơ sót dân chịu thiệt ”Báo C.Lý………
Ngoài những DT đất nêu trên, ông PCT
Thành còn chiếm đất của dân phường Tân
phú giao cho Cty cổ phần Suối Tiên .
Có dư luận PCT Thành đã ký cấp nhiều
giấy chứng nhận quyền sử dụng đất tại đất Cù lao Long Phước cho nhiều quan
chức, hiện nay đã khoanh từng lô, xây tường bao kiên cố …
Có thể nói ông PCT Thành hiện nay là
nhân vật bất khả xâm phạm. UBNDTPHCM không chấp hành sự chỉ đạo của Chủ tịch
nước, chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ, , nhưng ý kiến đề xuất của phó chủ tịch UBQ9 Nguyễn Văn
Thành. UBNDTP chấp hành hành nghiêm túc . Cụ thể
- Văn bản số
4339/VP-ĐTMT, ngày 02/ 06/ 2007 { chấp thuận cho CQQ9
-
Văn bản số 1365/VP-PCNC , ngày 28/02/2008. { cương chế , theo …đều
- Văn bản số 9928/VP-ĐTMT,
ngày 04/12/2008 {do Nguyễn Văn Thành
ký
Từ 3 công văn này, Nguyễn Văn Thành đã gây
ra hậu quả hết sức nghiêm trọng:
Đã làm cho hàng ngàn hộ dân như chim mất tổ.
Gây ra đau thương chết chóc, bệnh tình một cách dã man, tàn bạo : Đã làm một bà già tên là Của quá uất ức chết
đột tử, Khiến 5- 6 người dân và CCB lâm bệnh tâm thần ; Trường hợp Bà Phạm Thị
Lan đã 3 lần mua xăng để tự thiêu ngay tại trụ sở UBNDQ9, may được mọi người
can ngăn một cách quyết liệt .., Ngoài
ra còn làm cho hàng ngàn lao động thất
nghiệp
Một
số gia đình kiên trì khiếu nại, tố cáo, trong đó có gia đình nhà tôi thì bị
CQQ9 dồn vào khu “ dồn dân, …khu trù mật
” do chính quyền Q9 và UBNDTP lập ra để trù úm những người có công với
CM, và những ai KN,TC chính quyền. Thâm độc hơn, bí thư quận ủy Phan Nguyễn Như
Khuê còn chỉ đạo cho cúp điện, cúp nước giữa mùa khô nóng ngột ngạt .( Xem bài
Báo “
Khu tạm cư hai không ”.
Quốc Hội lập
ra Hiến pháp và pháp luật, nhưng pháp luật có áp dụng để xử lý hành vi vi phạm
pháp luật của những phần tử cố ý phá
hoại tài sản công dân ?. Cố ý xâm nhập gia cư bất hợp pháp ?
Đảng, Nhà nước động viên người dân tố
cáo tham nhũng. Vậy tham nhũng đây có ai dám xử lý đâu ? Như Báo NCT đã có bài
viết “ Tội quan đã rõ sao không xử ”
Ngoài 4
cán bộ đứng đầu CQQ9 tôi nêu trên, cán bộ cấp dưới cũng theo đà cấp trên ra sức ăn hối lộ
Nguyễn Văn Út trưởng ban bồi
thường ( BBT )nhận hối lộ 144 triệu
đồng .
Bà Phạm Thị Hải phó ban phụ trách tính giá BT nhận hối lộ 110 triệu đồng.
Ông Lê Hồng Phong phó ( BBT ) nhận hối lộ 32 triệu đồng.
Ông Nguyễn Thành Điền tổ trưởng tổ
giải phóng mặt bằng ăn hối lộ 35 triệu đồng.
Nguy hại hơn cho người dân bị thu
hồi đất cho cái gọi là “ công nghệ cao ” Q9 là : TPHCM và CQQ9 sử dụng Huỳnh Văn Tiễn,
nguyên là thợ vá xe đạp ven đường, đã chạy được vào làm viên chức nhà nước, in băng
đĩa lậu có nội dung xấu CA phát hiện, bị đuổi việc. CQQ9 nhận vào
làm nhân viên hợp đồng tạm tuyển, nhưng được lãnh đạo quận 9 trọng dụng,
Huỳnh Tiễn cùng Nguyễn văn Thành PCTUB quận9 và Nguyễn Thị Lê phó Bí thư thường trực quận
ủy cùng có thân nhân đã một thời tìm
diệt Việt cộng , nay có cơ hội trả thủ những người có công với CM :
Trường hợp nhà ông H, Đại tá QDNDVN nghỉ hưu trên 70 tuổi. Nguyên
là học sinh MN, đã được đi đào tạo qua một vài nước XHCN.
Tương tự, nhà đất của ông P.H.S, tôi
nghe nói ông S là Đại tá phó Cục trưởng một Cục nào đó của Bộ CA.
74 tuổi đã nghỉ hưu, cũng có nhà, đất mặt tiền đường. Như nhà Ông
H.
Huỳnh Tiễn ( chưa bằng tuổi con ông S ) kéo theo một
đoàn công lực đến bắt mở cổng và “ yêu cầu ” vợ chồng ông S.. ra đứng
trước cửa nhà nghe đọc quyết định kiểm kê bắt buộc số QĐ74 của UBTPHCM. (
QĐ này không có trong pháp luật VN )
Tương
tự . Gần bên nhà ông H, ông S tôi vừa kể trên, là nhà đất của một
thượng tá QĐND đang tại chức, Chủ nhà đi làm việc vắng, Huỳnh Tiễn
cho cắt khóa vào kiểm kê vắng mặt. Vậy CQQ9 có phải là chính quyền nhân
dân không ? Rõ ràng Thế lực thù địch ngay trong
nội bô chính quyền quận 9 .
Chưa hết . Hiện nay CQQ9 ủy quyền cho anh vá xe đạp Huỳnh Văn Tiễn
thay mặt CTUBNDQ9 ra đại diện tranh cãi với các Thẩm phán của Tòa án quận 9 và Thẩm phán TANDTPHCM, từng được đào
tạo 5- 6 năm trong trường Đại học luật … để bảo vệ cho việc làm trái pháp luật
của UBNDQ9 . Phiên Tòa nào ông Tiễn cũng chỉ có mấy câu : Theo quyết định
2666 của UBNDTPHCM ….,và Trên chỉ đạo v.v.. … Nhưng hầu hết các hộ bị chiếm đất
có nhìn thấy tờ QĐ2666 thế nào đâu?. Có cấp chính quyền nào tống đạt QĐ2666 đến
cho họ, mà họ có ? Vậy mà Tòa sơ thẩm và Tòa phúc thẩm TPHCM đều tuyên CQQ9 đúng, Dân thua kiện ???
Bà Trần
Thị Nhung. Hiện nay là chánh án Tòa án nhân dân quận 9, vừa được lên chức
thẩm phán, bà Nhung liên thông với ông Nguyễn Văn Út trưởng ban bồi thường,
ngụy tạo ra hai tờ biên nhận giả là góp chung tiền mua đất với tôi. (Bút lục số
408 và
410-
) và còn ra lệnh cho kiểm kê nhà tôi lần
thứ hai để đánh giá lại tài sản của tôi, để
chia
tiền bồi thường mang ( Bút lục từ số
BL347, đến BL số 351 - xin gửi kèm) Tôi
phải theo đuổi 5 năm trời với 6 phiên tòa
( 3 phiên ST + 3 phiên PT)
Tôi tưởng thẩm phán Trần Thị Nhung phải bị đuổi việc, ngờ đâu Thị Nhung lại lên chức Chánh án Tòa án ( nhân dân ) Q9 !?
Ông Lê
Quang Khải Bí thư chi bộ khu phố Mỹ Thành, kiểm kê khai man tài sản để tham
ô tiền. Con trai ông Khải là ông Yến công tác ở mặt trận tổ Quốc quận 9 lại
được ông Bí thư Khuê cất nhắc lên làm phó Chủ nhiệm ủy ban kiểm tra Đảng Q9.
Bố tham ô, con lên chức kiểm tra Đảng!!!???
Với một chính quyền như trên. Là người dân tôi
biết kêu cầu đến cấp nào ? Dẫu sao chúng tôi còn chút niềm tin vào nhà nước
pháp quyền, tin vào sự lãnh đạo của Đảng CSVN. Nên tôi tiếp tục làm đơn này gửi
đến các vi lãnh đạo Quốc Hội, lãnh đạo Đảng , nhà nước và Thủ tướng Chính
phủ đề nghị mấy vấn đề đơn giản sau đây
:
1)
- Đề nghị cho chúng tôi được chứng kiến bản đồ hợp pháp quy hoạch chi tiết 1/2000
và 1/500 khu công nghệ cao. Trường hợp nói : Khu CNC TPHCM không có bản đồ
quy hoạch chi tiết, thì giải thích rõ cho chúng tôi biết ? ( Vì UB quận 9 và
UBTPHCM đã chiếm đất của chúng tôi, nói là cho dự án CNC )
2) - Quốc hội ban hành Luật đất
đai năm 1993,sđbs1998,2001 và LĐĐ 2003 có quy
định
khi lấy đất hợp pháp của tôi đang sử dụng cho người khác phải có quyết định thu
hồi đất tống đạt giao đến chúng tôi.
UBQ9 và UBTPHCM lấy đất của
chúng tôi chỉ bằng một câu nói miệng “
Thu hồi đất cho dự án CNC theo QĐ 2666/QĐ-UB ngày 27 / 6/ 2002 cùa UBNDTPHCM ”
.
Chúng tôi nghe nói, thực tế
chúng tôi có nhìn thấy tờ QĐ2666 đâu ! QĐ
này được viết trên giấy dày hay giấy mỏng ?
Trong khi chúng tôi đang khiếu
nại, đề nghị cho biết tính pháp lý của QĐ 2666. UBQ9 và UBTPHCM chưa giải thích,
chưa ra quyết định giải quyết tôi khiếu nại. Vậy mà cứ ngang nhiên tống đạt QĐ
cưỡng chế hành chính, với căn cứ pháp lý:
“Điều 1: Nay áp dụng biện pháp cưỡng chế hành chính
đối với hộ ông Nguyễn Xuân Ngữ, về việc không nghiêm túc thi hành QĐ số
2666/QĐ-UB ngày 27/6/2002 của UBNDTP. …” . Thật vô lý không tống đạt QĐ2666 đến tay tôi, thì tôi có
QĐ2666 đâu mà thi hành.
3) - Nhà nước, Đảng kêu gọi nhân dân, trong
đó có chúng tôi tham gia vào cuộc chống tham nhũng. Như Chủ tịch nước Trương
Tấn Sang phát biểu trong buổi tiếp xúc cử tri Q1 sáng ngày 17 / 10/ 2012 :
“ Chúng
tôi có lỗi lớn, nhưng cô bác anh chị cũng phải nghĩ về trách nhiệm của mình ,
cùng hệ thống chính trị đấu tranh chống tham nhũng ”
Vâng thưa Chủ tịch nước người dân chúng tôi đã tố cáo liên tục 10 năm
nay nhưng có thấy cơ quan hữu trách nào giải quyết đâu.
Khi đất nước có chiến tranh Đảng, Nhà nước kêu gọi chúng tôi sẵn sàng
chiến đấu hy sịnh . Ngày nay, chúng tôi may còn sống, dốc chút sức còn lại ra
lao động chân chính để có bát cơm ăn để sống nốt quãng đời còn lại. Thì lại bị
những cán bộ chủ chốt, đảng viên quận 9 –TPHCM. Họ đã đang là người “ sống để
ăn.” Vậy họ lại cướp mất miếng ăn của những người mong có “ ăn để sống ”như
chúng tôi …
Hơn mười năm qua chúng tôi đã
kêu cứu, tàn hơi kiệt sức không thấy Đảng, Nhà nước nào biết đến.
Trong khi nhà của chúng tôi bị CQQ9 tàn phá
hết rồi, đất của chúng tôi CQQ9 lấy giao cho người có tiền mất rồi. Tài sản của
chúng tôi cũng bị cướp hết rồi .
Tôi kính đề nghị cấp có thẩm quyền của Quốc
hội, của Ban chấp hành TW Đảng, Thủ tướng Chính phủ xem xét cứu giúp người dân
chúng tôi.
Kính đề nghị các cơ quan Báo, Đài tryền
thông, thông tin việc này ra trước công luận giúp người dân chúng tôi. Tôi cũng
tin là đất nước Việt Nam hiện nay còn có nhiều “ Bao Công ”, còn nhiều nhà Lãnh đạo có tâm, có đức nhưng
chưa biết được thông tin tham nhũng lớn tài sản của Dân, của Nhà nước; mà chính
quyền quận 9 và lãnh đạoTPHCM đã dùng mọi hành vi tàn bạo để chiếm đoạt .
Tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm trước
pháp luật về đơn tố cáo này, và mong được biết kết quả giải quyết của Quý cấp
Lãnh đạo nhà nước theo điểm b, c Khoản 1 Điều 9 Luật Tố cáo 2011 .
Trân trọng cảm ơn !
. Người
tố cáo
Nơi gửi :
-
Như trên
-UBTP,UBPL,UBCVĐXH
- CT Nước .
Nguyễn Xuân Ngữ
Truyện cực ngắn. Bộ lạc tự sướng-Cậu hãy nghiêm túc một chút được không? -Tớ đang nghiêm trang như chú rể lần đầu đứng trước mẹ vợ. Cái chất tự sướng ấy dạt dào tuôn chảy trong huyết quản mỗi công dân. Một vị tiền bối dựng lên một ảo ảnh và cả bộ lạc như bị lên đồng vì cái ảo ảnh ấy. Họ mơ tưởng, tụng ca về nó. Họ đứng ở tầm cao thời đại, nơi có nền dân chủ vạn lần hơn, từ đó họ đưa mắt nhìn thiên hạ với cái nhìn miệt thị vô cùng sang trọng. Nhờ sự tự sướng nhiệt thành ấy mà tớ trở nên nổi tiếng. -Cậu đang nhiễm cái tự sướng của họ chăng? -Hãy vô “Gu gồ chấm Tiên lãng”, sẽ thấy cả triệu kết quả về tớ. Hình tớ đăng trang trọng trên trang nhất các báo của triều đình. Tớ sẽ đi vào sử xanh của bộ lạc Tít Mù Khơi ấy với một câu nói xuất thần. -Không thể tin được. -Thực ra, đó là câu tớ tán một em rất chi là… nóng bỏng. Chẳng dè, một gã nhà báo nghe được, câu nói lan truyền như một cơn bão cuốn phăng mọi thứ nhạt nhẽo và tầm thường hàng ngày. Lời tớ được giật thành những cái tít to đùng trên tất cả các mặt báo: “Ước chi sau một đêm tỉnh giấc, tôi trở thành người xứ Tít Mù Khơi”. -Câu này có liên quan gì đến cái em nóng bỏng? -Thực sự thì gã nhà báo vì chứng tự sướng mà quên mất mấy chữ cuối câu “để được sống bên em trọn đời!”. Đứng trước người đẹp, bốc lên, tớ cũng không hiểu vì sao mình lại phát ngôn được một câu kinh điển, “hay đến lạnh người” như vậy! -Bái phục! Bái phục! |