Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng: “Dự thảo chưa vang vọng như lời hiệu triệu”
Có thể nói là trong công cuộc xây dựng CNXH và bảo vệ Tổ quốc chứ
không nên nói trong cuộc xây dựng CNXH và đổi mới. Đổi mới chỉ là một
giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.
Ông TBT ĐCSVN : Nguyễn phú Trọng bảo đấy.
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/576098/du-thao-chua-vang-vong-nhu-loi-hieu-trieu.html
23/10/2013 18:41 (GMT + 7)
TTO – “Hoàn hảo”- đã có đại biểu Quốc
hội dùng tính từ này khi nhận xét về lời nói đầu của dự thảo sửa đổi
Hiến pháp năm 1992, tại phiên thảo luận ở tổ sáng 23-10. Nhưng trong
phần phát biểu của mình, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng lại có ý kiến
khác.
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng – Ảnh: Nguyễn Khánh
Tổng bí thư nói: “Dự thảo lần này so với trước được ưu
điểm là ngắn gọn, súc tích hơn, nhưng chuẩn xác thì chưa, hay thì lại
càng chưa, chưa có sức vang vọng như lời hiệu triệu kêu gọi. Có đại biểu
nói lời nói đầu tốt lắm rồi mà tôi thì còn băn khoăn”.
TTO xin ghi lại ý kiến phát biểu thảo luận của Tổng bí thư tại Đoàn đại biểu Quốc hội Hà Nội.
Với phương châm cái gì đã rõ, đã chín, được thực tiễn
chứng minh là đúng và tạo được sự thống nhất cao thì chúng ta sửa. Còn
nếu chưa rõ, chưa chín, chưa được kiểm nghiệm qua thực tiễn và ý kiến
còn khác nhau thì chưa nên sửa. Tôi thấy tất cả nội dung lần này đều đáp
ứng yêu cầu đó, tôi cũng tán thành.
Ở đây tôi xin góp ý vào lời nói đầu. Cũng có ý kiến
đánh giá rất cao, nhưng tôi thấy còn một số điểm cần kiến nghị với Ủy
ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp và ban soạn thảo nghiên cứu.
Đã gọi là lời nói đầu, tuy nó ngắn gọn nhưng như một
tuyên ngôn, tổng kết cô đúc, khái quát và đặc biệt là phải chuẩn xác.
Nếu viết hay, có tính chất như là lời kêu gọi, hiệu triệu thì rất tốt.
So với yêu cầu ấy thì dự thảo chưa đạt. Mặc dù ngắn hơn trước, gọn chỉ
bằng 2/3 Hiến pháp 1992, tuy nhiên tôi thấy có mấy điểm chưa ổn.
Dự thảo viết: “Từ năm 1930, vận dụng sáng tạo chủ nghĩa
Mác - Lênin, theo tư tưởng Hồ Chí Minh, Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo
nhân dân tiến hành cuộc đấu tranh lâu dài, đầy gian khổ, hi sinh vì
độc lập, tự do của dân tộc”. Chỗ này có mấy cái không ổn. “Từ năm
1930…” là ta lấy nguyên văn từ lời nói đầu của Hiến pháp 1992. Ở Hiến
pháp hiện hành là liệt kê cả quá trình, bắt đầu từ 1930, còn đây đã viết
khái quát tổng hợp rồi mà vẫn giữ kể từ 1930. Đưa điểm này ra tôi sợ
rằng các nhà khoa học, lý luận sẽ tranh luận.
Thực tình mà nói vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác –
Lênin là cả một quá trình, chứ năm ấy (1930 – PV) tư tưởng cũng còn máy
móc giáo điều, trí - phú – địa - hào đào tận gốc – trốc tận rễ hoặc theo
tư tưởng quốc tế cộng sản… ta biết rồi.
Thứ hai là theo tư tưởng Hồ Chí Minh thì (tư tưởng Hồ
Chí Minh) lúc ấy chưa hình thành, cũng là cả quá trình. Tới năm 1991,
tại Đại hội (Đảng) lần thứ 7 tranh luận mãi, rằng tư tưởng đạo đức tác
phong hay là chỉ có đạo đức tác phong hay chỉ tư tưởng, sau kết luận là
tư tưởng Hồ Chí Minh, với một hệ thống quan điểm lý luận. Điều đó thì từ
1930 chưa thể có được.
Thứ ba, dự thảo viết “Đảng Cộng sản VN lãnh đạo nhân
dân…”, trong khi lời nói đầu Hiến pháp hiện hành hay hơn ở chỗ nhấn mạnh
chủ thể là nhân dân: “Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản VN do Chủ tịch
Hồ Chí Minh sáng lập và rèn luyện, nhân dân VN đã…”. Đây bỏ chủ thể
nhân dân, chỉ nói Đảng Cộng sản lãnh đạo thôi là không ổn.
Tôi đề nghị sửa thế này: thay vì nói là “từ 1930”, viết
lại thành “trong suốt quá trình đấu tranh cách mạng” thì chặt chẽ,
không ai bắt bẻ được.
Tiếp đó, dự thảo lời nói đầu viết: “Bằng ý chí và sức
mạnh của toàn dân tộc, cùng với sự giúp đỡ quý báu của bạn bè và nhân
dân thế giới, nhân dân ta đã giành chiến thắng vĩ đại trong các cuộc đấu
tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, bảo vệ Tổ quốc và làm
nghĩa vụ quốc tế, đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử
trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội và đổi mới đất nước”.
“Bằng ý chí và sức mạnh của toàn dân tộc, cùng với sự
giúp đỡ quý báu của bạn bè và nhân dân thế giới”, tôi thấy hai vế này
không đồng đẳng với nhau. Chỉ cần viết là bằng ý chí và sức mạnh của
toàn dân tộc, cùng với sự giúp đỡ của bạn bè quốc tế thôi. Chứ nếu đã đề
cao sự giúp đỡ “quý báu” ở vế sau thì vế trước cũng phải đề cao ý chí
và sức mạnh “to lớn” hoặc “vô địch” của toàn dân tộc thì mới đồng đẳng
với nhau.
Cái ý “nhân dân ta đã giành chiến thắng vĩ đại trong
các cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, bảo vệ Tổ
quốc và làm nghĩa vụ quốc tế” thì đúng rồi. Nhưng ý sau “đạt được những
thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa
xã hội và đổi mới đất nước” có mấy lỗi.
Lỗi thứ nhất, đây là sự tiếp tục của giai đoạn trước
trong cách mạng dân tộc dân chủ. Giai đoạn dân tộc dân chủ đã có xây
dựng CNXH rồi khi từ 1960 tại Đại hội (Đảng) 3 chúng ta đã tuyên bố đưa
miền Bắc đi lên CNXH chứ đâu phải chỉ tới công cuộc đổi mới mới xây dựng
CNXH.
Lỗi thứ hai, xếp xây dựng CNXH và đổi mới đất nước bằng
nhau. Xây dựng CNXH thì lại mất cái vế bảo vệ Tổ quốc, rất là thiếu ý
và lủng củng chỗ này. Có thể nói là trong công cuộc xây dựng CNXH và bảo
vệ Tổ quốc chứ không nên nói trong cuộc xây dựng CNXH và đổi mới. Đổi
mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế
kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.
Cho nên nếu có sửa thì phải nói là “đạt được những
thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử trong công cuộc đổi mới đưa đất
nước đi lên CNXH” sẽ chuẩn hơn.
Tôi cũng không hiểu tại sao dự thảo lại viết “thực hiện
chủ quyền của mình, nhân dân Việt Nam xây dựng, thi hành và bảo vệ Hiến
pháp này vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn
minh”. Thêm cái vế “thực hiện chủ quyền của mình” vào, nó gò bó và không
chuẩn xác. Sao lại thực hiện chủ quyền của mình? Sao lại thêm cái ý này
vào? Lâu nay vẫn nói là độc lập, thống nhất chủ quyền toàn vẹn lãnh
thổ; chủ quyền, quyền chủ quyền, nhưng là ở phạm trù khác, đặt vào đây
thì không phải. Cái chính là phát huy quyền làm chủ của mình.
Lời nói đầu của dự thảo Hiến pháp sửa đổi
Trải qua mấy nghìn năm lịch sử, nhân dân Việt Nam lao
động cần cù, sáng tạo, đấu tranh anh dũng để dựng nước và giữ nước, đã
hun đúc nên truyền thống yêu nước, đoàn kết, nhân nghĩa, kiên cường, bất
khuất và xây dựng nên nền văn hiến Việt Nam.
Từ năm 1930, vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin,
theo tư tưởng Hồ Chí Minh, Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo nhân dân tiến
hành cuộc đấu tranh lâu dài, đầy gian khổ, hi sinh vì độc lập, tự do
của dân tộc. Cách mạng Tháng Tám thành công, ngày 2-9-1945 Chủ tịch Hồ
Chí Minh đọc Tuyên ngôn độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng
hòa, nay là Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bằng ý chí và sức
mạnh của toàn dân tộc, cùng với sự giúp đỡ quý báu của bạn bè và nhân
dân thế giới, nhân dân ta đã giành chiến thắng vĩ đại trong các cuộc đấu
tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, bảo vệ Tổ quốc và làm
nghĩa vụ quốc tế, đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử
trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội và đổi mới đất nước.
Thể chế hóa cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ
quá độ lên chủ nghĩa xã hội của Đảng Cộng sản Việt Nam, kế thừa Hiến
pháp năm 1946, Hiến pháp năm 1959, Hiến pháp năm 1980 và Hiến pháp năm
1992, thực hiện chủ quyền của mình, nhân dân Việt Nam xây dựng, thi hành
và bảo vệ Hiến pháp này vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công
bằng, văn minh.
|
Đ.TR. ghi
Người dân thất vọng khi Hiến Pháp mới chỉ là ‘bổn cũ soạn lại’ – Họ phản ứng ra sao?
Bs Nguyễn Đan Quế
– Đầu năm nay 2013 Quốc hội Ba đình mang hiến pháp 1992 ra nói là để
cho dân góp ý sửa chữa. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng hốt hoảng vì
phản ứng bất ngờ của quần chúng. Điển hình có thể kể: nhóm 72 trí thức
đưa ra Dự thảo Hiến Pháp khác có nội dung tiến bộ hơn; và rất nhanh
nhiều giới trong xã hội lên tiếng tán đồng.
Tập đoàn cầm quyền lo sợ phản ứng dây
chuyền, cho người đến tận nhà tuyên truyền ép dân ký ủng hộ những sửa
chữa vá víu cải lương. Nay Nguyễn Sinh Hùng mang ra hội trường Ba đình
thông qua cái hiến pháp ‘bổn cũ soạn lại’ ấy, khua chiêng gõ trống nói
là đã tham khảo và được nhân dân đồng tình. Độc tài tưởng nói gì dân
cũng phải nghe.
Nhưng vấn đề không đơn giản như vậy với tình hình xã hội hiện nay…
*
Người dân Việt Nam đang điên tiết sống
dở chết dở vì kinh tế khó khăn, thất nghiệp, bị cướp đất canh tác, lại
căm giận vì cộng sản mà mất Hoàng Sa – Trường Sa, nên không quan tâm đến
hiến pháp nữa vì có nó cũng như không, mà tiến lên phủ nhận tính hợp
pháp của bộ máy cầm quyền vô hiệu năng, đầy rẫy tham nhũng.
Phản kháng đang kết tinh. Tăng mạnh.
Sẵn sàng chuyển sang hành động. Thế toàn dân đứng lên đánh đổ độc tài
đang bố trí trận địa. Đây là cuộc chiến đấu toàn dân, toàn diện, cài
răng lược, không có giới tuyến, bất bạo động.
Rất nhanh các lực lượng đấu tranh cho
Nhân Quyền và Dân Chủ tại Việt Nam từ các hội đoàn, tổ chức, phong trào,
đảng phái độc lập đến những cá nhân trong và ngoài đảng, cả trong nước
lẫn ngoài nước ngay lập tức:
(a) dứt khoát tư tưởng không chấp nhận bất cứ hiến pháp nào còn dựa trên chủ nghĩa cộng sản.
(b) hướng thẳng công cuộc đấu tranh vào mục tiêu: Phải bầu Quốc Hội Lập Hiến, để soạn thảo Hiến Pháp Mới Dân Chủ cho Việt Nam.
Quần chúng có sức mạnh rời non lấp biển. Bộ chính trị phải thức thời:
1. Tôn trọng quyền tự do thông tin của
người dân. Bãi bỏ nghị định 72 nhằm kiểm duyệt các trang blog cá nhân,
bãi bỏ các điều 258, 79, 88 của bộ luật hình sự, dẹp tường lửa ngăn chặn
các đài quốc tế tiếng Việt như BBC, RFI, RFA, VOA.
2. Tôn trọng quyền tự do phát biểu của con người.
3. Thả hết tù nhân lương tâm yêu nước.
4. Tôn trọng tự do tôn giáo theo những tiêu chuẩn của Liên Hiệp Quốc.
5. Quốc hội phải biết lợi dụng thời cơ
nương theo Sức Mạnh Quần Chúng giành lại vị thế là cơ quan quyền lực tối
cao của đất nước, bằng cách huỷ bỏ điều 4 hiến pháp.
6. Quốc hội minh định phải Dân Chủ Hoá Việt Nam mới giải quyết được những bế tắc hiện nay của xã hội.
7. Quốc hội thi hành mệnh lệnh của dân
tộc là tách đảng cộng sản ra khỏi chính quyền ở mọi cấp mọi ngành từ
trung ương đến địa phương.
8. Quốc hội làm nhiệm vụ trung chuyển là soạn thảo và thông qua luật ứng cử và bầu cử tự do, đa nguyên, đa đảng.
9. Bộ máy chính quyền, sau khi loại bỏ
đảng cộng sản, sẽ là công cụ hành chính phục vụ bầu Quốc Hội Lập Hiến để
thảo Hiến Pháp Mới Dân Chủ cho Việt Nam.
Đó là lộ trình tốt đẹp nhất cho chủ nghĩa cộng sản ra đi.
10-2013
Thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh gửi Lãnh đạo Ðảng về sự lộng quyền của Tổng cục 2
|
Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh |
Hà Nội, ngày 17/6/2004
Kính gửi :
- Ban Chấp hành Trung ương đảng
-
Ðồng chí Tổng bí thư và các đồng chí uỷ viên
-
Bộ Chính trị, uỷ viên Ban Bí thư
-
Uỷ ban Kiểm tra Trung ương khoá 9
-
Ðồng chí Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Trung ương khoá 7, khoá 8
Thưa các đồng chí,
Vụ T4 và các vấn đề của Tổng cục 2 vừa qua đã diễn ra rất nghiêm trọng
từ vụ Sáu Sứ (Khoá 6) tiếp đến các vụ khác rất nghiêm trọng trong Khoá
7, Khoá 8 và Khoá 9 hiện nay Nhưng chưa được làm rõ những sai phạm đó và
xử lý nghiêm khắc một số lãnh đạo, chỉ huy Tổng cục 2. Tình hình ấy
đang làm cho nhiều đảng viên lo lắng về sự trong sạch vững mạnh của Ðảng
ta.
Ðầu tháng 7/2004, Trung ương sẽ họp lần thứ 10. Tôi thấy cần thiết viết
thư gửi Ban chấp hành Trung ương, đồng chí Tổng bí thư, Bộ Chính trị, Uỷ
ban Kiểm tra Trung ương và Ban Bí thư về vấn đề T4 và các vấn đề của
Tổng cục 2 vừa qua.
Vụ án T4 là một vụ án chính trị đặc biệt nghiêm trọng. Trước đây, trong
kháng chiến chống Mỹ, Cục 2 đã đóng góp nhiều thành tích và có truyền
thống tốt đẹp. Nhưng hai chục năm nay, có thể nói, từ khi bị khống chế
và tự nguyện thực hiện những âm mưu vu khống, Cục 12 (Tổng cục 2) và các
lãnh đạo Tổng cục 2, kể từ vụ Xiêm Riệp (năm 1983) và liên tiếp các vụ
sau này, đã phạm những sai lầm rất nghiêm trọng và có hệ thống.
Tôi được các Ðại hội Ðảng bầu vào Ban Chấp hành Trung ương khoá 5, khoá
6, khoá 7, được Bộ Chính trị chỉ định làm phó chủ nhiệm Tổng cục chính
trị và sau đó được phân công theo dõi một số vấn đề bảo vệ chính trị nội
bộ. Với trách nhiệm của mình, tôi được hiểu biết tình hình nói chung và
tình hình Ðảng bộ Quân đội nói riêng, đã tham gia sự lãnh đạo chung của
Ðảng và sự lãnh đạo tư tưởng, tổ chức, bảo vệ chính trị nội bộ Ðảng
Quân đội. Trước hết tôi xin trình bày những đièu tôi đã biết với các
đồng chí về Tổng cục 2, vụ T4 và các vụ án khác quan hệ đến Tổng cục 2
để góp phần làm sáng tỏ thêm sự thật và tính chất nguy hại có hệ thống
và rất nghiêm trọng của các đồng chí lãnh đạo Tổng cục 2, kể từ khi đồng
chí Tư Văn và Vũ Chính , Nguyễn Chí Vịnh nắm cương vị lãnh đạo Tổng
cục.
I. Vụ Xiêm Riệp năm 1983
Nguyên nhân dẫn đến vụ Xiêm Riệp (năm 1983) là do cục 12 trước thuộc Cục
2 đã dựng tài liệu, chứng cứ không có thật, dựa theo tin địch, vu oan
cho nhiều cán bộ bạn , dùng nhục hình, tra tấn, mớm cung, bức cung, gây
ra những đau đớn oan ức cả tinh thần và thể xác cho cán bộ bạn, có đồng
chí là cán bộ cao cấp của Ðảng bạn phải tự sát, gây hậu quả cực kỳ
nghiêm trọng. Vụ này, không phải là do một cán bộ (Mạc Lam) mà là từ
lãnh đạo của cục 12 (Tư Văn, Vũ Chính). Hồi đó, đồng chí Lê Ðức Anh làm
trưởng đoàn chuyên gia tại CamPuChia. Do nhiều nguyên nhân, trong đó có ý
kiến của đồng chí Lê Ðức Anh, nên số cán bộ lãnh đạo của Cục 2 không bị
xử lý mà chỉ thi hành kỉ luật đồng chí Mạc Lam, một trợ lý, và tập
trung khuyết điểm vào đồng chí Hoá , Tư lệnh phó, Tham mưu trưởng 719 và
đồng chí Thanh, Tư lệnh mặt trận 419.
Ðến nay, nhiều đồng chí cán bộ cấp cao, các cán bộ tham gia công tác ở
CamPuChia vẫn tiếp tục có ý kiến về vụ Xiêm Riệp, cả đối với các đồng
chí lãnh đạo cục 2 và đồng chí Lê Ðức Anh.
II. Vụ Sáu Sứ năm 1991 (vào cuối khoá 6, trước thềm đại hội VII)
Trước Ðại hội 7, tâm trạng cán bộ, cả phía Nam và phía Bắc có nhiều lo
lắng, băn khoăn về nhân sự cấp cao của Ðảng, nhiều cán bộ không vừa lòng
một số đồng chí trong Bộ Chính trị Khoá 6. Nhiều ý kiến muốn thay đổi
một số Uỷ viên Bộ Chính trị. Trong đó dư luận tập trung không đồng tình
đồng chí Lê Ðức Anh. Ðặc biệt thắc mắc đồng chí Lê Ðức Anh mấy điểm :
- Về lý lịch, đồng chí Anh khai xuất thân là công nhân là không đúng .
- Về ngày vào Ðảng đồng chí Lê Ðức Anh khai không đúng .
- Có một trận phục kích quân Pháp, trong đó có tên chủ đồn điền Pháp
(đồn điền mà đồng chí Lê Ðức Anh làm công chức) đồng chí Lê Ðức Anh là
người chỉ huy đại đội phục kích, không cho nổ súng. Nhờ đó bọn quân Pháp
và cả tên chủ đồn diền (chủ cũ của đồng chí Lê Ðức Anh) thoát chết
- Thái độ đối với bà vợ trước, đồng chí Lê Ðức Anh có thái độ xử sự không đúng tình nghĩa.
Như đồng chí Trường Chinh (được bầu làm Tổng bí thư sau khi đồng chí Lê
Duẩn mất) nói : việc cán bộ trung cao cấp và cả nhân dân quan tâm đến
nhân sự cao cấp của Ðảng là điều bình thường, nhưng trước tình hình đó,
Cục 2 được một sự chỉ đạo nào đó, đã tổ chức, dàn dựng ra vụ Sáu Sứ một
cách bài bản, công phu, cấp xe, cấp tiền cho Sáu Sứ ra Hà Nội và trực
tiếp chỉ đạo Sáu Sứ gặp một số lãnh đạo, cựu chiến binh, tìm cách khêu
gợi và bí mật ghi âm, tất cả 16 cuốn.
Bộ Chính trị khoá 6 tổ chức cho chúng tôi nghe các băng ghi âm đó. Tôi
nghe phần nhiều là lời Sáu Sứ và nhiều đoạn ồm ồm không nghe rõ.
Vụ này Cục 2 đã nguỵ tạo tài liệu, dựng chứng cứ giả, nặn thêm tình
tiết, làm cho dư luận ngộ nhận là có thật, đánh lừa Bộ Chính trị, Ban Bí
thư, Ban chấp hành Trung Ương, thực chất là vu khống đồng chí Võ Nguyên
Giáp, đồng chí TrầnVăn Trà, để thanh trừng nội bộ, hãm hại đồng chí.
Nhiều đồng chí trung thực như đồng chí Nguyễn Ðức Tâm, Mai Chí Thọ,
Nguyễn Văn Linh, Võ Chí Công, Nguyễn Thanh Bình &và nhiều đồng chí
Uỷ viên Trung ương cũng bị những tin tức đó đánh lừa.
Sự vu khống ấy đã dẫn đến sự phân tâm trong Ðảng, trong cán bộ Quân đội,
ảnh hưởng rất xấu cho đến ngaỳ nay, gây đau khổ, phẫn uất cho nhiều cán
bộ cao cấp trong và ngoài Quân đội.
III. Vụ T 4 là một vụ án chính trị đặc biệt nghiêm trọng
1) Tổng cục2 đã làm một việc hết sức nghiêm trọng là bịa đặt ra một tên
có bí danh làT4, đặc tình của Tổng cục 2 nằm trong CIA để đưa tin vu
khống chính trị nhiều cán bộ lãnh đạo cấp cao và nhiều cán bộ khác của
Ðảng và Nhà nước với hàng trăm bản tin (không kể báo cáo miệng)
2) Nội dung vu khống chính trị là đưa tin CIA đã nắm được hoặc CIA đã
tiếp cận được, đã cho người liên hệ, đã chỉ đạo các đồng chí Võ Nguyên
Giáp, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu, Mai Chi Thọ, Trương Tân
Sang, Võ Trần Chí, Bùi Thiện Ngộ, Trương Vĩnh Trọng, Phạm Gia Khiêm, Võ
Thị Thắng, Vũ Quốc Hùng, Nguyễn Khánh Toàn (Thứ trưởng Bộ Công An), Phan
Diễn, Lê Văn Dũng, Phan Trung Kiên, Võ Viết Thanh, Ðoàn Mạnh Giao.
Vu khống cả một số tướng lĩnh trung thành và kiên cường chiến đấu trong kháng chiến, vu khống cả bản thân tôi.
Các đồng chí đã có các bản tin của Tổng cục 2. Ðề nghị các đồng chí đọc
kỹ. Ðối với tôi (Nguyễn Nam Khánh) và đồng chí Nguyễn Huy Chương, Uỷ
viên Trung ương Ðảng, đồng chí anh hùng Thượng tướng Nguyễn Chơn, Uỷ
viên Trung ương Ðảng, bản tin Tổng cục 2 đưa tin lên lãnh đạo cấp cao :
"Từ trung tâm CIA cho hay : Trong mười ngày gần đây vợ chồng Trần
Quốc Thuận, Võ thị Thắng đã tạo ra những liên kết trong bộ máy bảo vệ
nền chuyên chính vô sản, đã gặp gỡ thân tình với một số cựu chiến binh
thủ cựu trong Ðảng, đó là Trung tướng Nguyễn Huy Chương, Thượng tướng
Nam Khánh, Thượng tướng Nguyễn Chơn. Qua lại ăn cơm vói tướng Khánh,
tướng Chơn. Hai người này úy lạo mặt tư tưởng cho tướng Khánh, tướng
Chơn, phát động một số phong trào kêu gọi cựu chiến binh Mặt trận cấp
tiến. Ðồng thời gây sức ép với ông Lê Khả Phiêu về một số đòi hỏi của
cựu chiến binh. Nhân dịp kỉ niệm 210 năm ngày Quang Trung đại phá quân
Thanh họp bàn bên lề kỉ niệm Quang Trung thành một buổi chất vấn về
những yêu sách của cựu chiến binh khu vực miền Trung. Cặp vợ chồng Thuận
Thắng đang đà thuận tiện con đường đi sâu vào nội bộ Quân đội và Tổng
bí thư Lê Khả Phiêu qua hai vị tướng này" (Bản tin ngày 7/2/1999).
Về đồng chí Võ Nguyên Giáp
Tổng cục 2 đưa tin : (chỉ trích một số).
"Sau Ðại hội 8, CIA chỉ đạo nhóm Z (tức là nhóm Giáp) chủ trương xúc
tiến vận động cả quan điểm, tư tưởng và tổ chức nhân sự, lợi dụng tư
tưởng Hồ Chí Minh để loại bỏ chủ nghĩa Mác- LêNin, tách tư tưởng Hồ Chí
Minh với tư tưởng Mác LeNin, tạo ra phong trào "dân tộc dân chủ" (Bản
tin số 49/96TR ngày 7/7 /1996).
"Ngày 12/7/1997, tại một địa điểm phía Bắc, đại diện CIA Mỹ đã phổ biến chủ trương của Mỹ và Pháp lôi kéo ông Võ Nguyên Giáp.
"Hiện nay theo yêu cầu của CIA thì ông Giáp vẫn đang ngấm ngầm hoạt
động, nhất là sau khi có thông tin về cuộc gặp riêng giữa ông và Mac
Namara trong cuộc hội thảo "Những cơ hội bị bỏ lỡ", Tại cuộc gặp riêng
này, mặc dù có phiên dịch tiếng Anh, nhưng hai bên đã không dùng tiếng
Anh mà dùng tiếng Pháp (vì Mac Namara cũng biết tiếng Pháp). Mac Namara
mời ông Giáp sang Mỹ dự hội thảo về "Sự kiên Vịnh Bắc Bộ " để phân biệt
ai đúng ai sai. Ông Giáp đã trả lời : "Thời cơ chưa chín muồi.
CIA phân tích : "ông Giáp còn phải chuẩn bị dư luận dọn đường ở trong nước rồi mới đi Mỹ" (Bản tin số 167/TR ngày 17 /7/1977).
"Ông Giáp chuẩn bị công bố cho học thuyết của mình (chỉ đạo
ông Giàu viết cuốn sách Chủ nghĩa Hồ Chí Minh). Thông qua việc trả lời
phóng viên Nhật Bản, ông Giáp đã đưa ra "Chủ nghĩa Xã hội Nhân văn",
kích động tư tưởng về một đợt sóng ngầm, bí mật thành lập "Mặt trận cứu
nguy dân tộc" (Bản tin số 212/97/ TR ngày 10/9/97).
Tổng cục 2 đưa tin về đồng chí Phạm Văn Ðồng
"Sáng 05/9/97, Phạm Văn Ðồng đã mời một số Uỷ viên Bộ Chính trị Trung
ương khoá 4, khoá 5, yêu cầu những người này đứng ra vận động các Uỷ
viên Bộ Chính trị, cán bộ đã về hưu chủ yếu là tướng lĩnh Quân đội yêu
cầu thay đổi các đồng chí chủ chốt hiện nay (Bản tin số 212/97/TR ngày
10/9/97).
Tin về đồng chí Phan Văn Khải
"Thời kỳ Phan Văn Khải làm Chủ Tịch Thành Phố , Charles Ðức (là người
được tên CIA Nguyễn Ngọc Huy, bí thư Ðảng Tân Ðại Việt đánh về miền Nam
năm 1973 và phong cho làm Trung ương uỷ viên Phong trào Quốc gia Cấp
tiến), đã dùng chuyên cơ đưa Phan Văn Khải đi tham quan các nước Ðông
Nam Á. Khi biết Phan Văn Khải được đề bạt ra Trung Ương, Charles Ðức hết
lòng cung phụng cho Phan Văn Khải" (Bản tin ngày 10/5/1999).
Tin về đồng chí Trương Tấn Sang
"CIA có nguồn tin từ quốc nội cho hay Bộ Chính trị sẽ loại trừ Trương
Tấn Sang sau khi ông ta tổ chức thành công lễ kỷ niệm Sài Gòn 300 năm
theo chủ nghĩa dân tộc. Hồ sơ của Tư Sang đã được CIA chuẩn bị cho một
vị trí lãnh đạo của phe đối lập trong trường hợp ông ta ra khỏi Bộ Chính
trị& CIA hy vọng về sự thành công của Tư Sang trong vai trò lãnh
đạo phe đối lập (Bản tin ngày 25/12/98).
"Nhóm Trương Tấn Sang đang có kế hoạch tác động, móc nối lôi kéo để
liên kết ông Ngô Xuân Lộc, Nguyễn Khánh Toàn và một số tướng lĩnh Quân
đội và Công an, giao chúng nắm giữ các vị trí quan trọng trong Chính phủ
Việt Nam từ địa phương đến Trung ương. (Bản tin số 497 ngày 24/3/99).
"Các chuyên gia CIA nhận định một cuộc đảo chính có thể xảy ra vào
tháng 7, tháng 8/1999 ở Việt Nam. Vai trò chủ chốt là Trương Tấn Sang và
Trần Văn Tạo.
"Tư Sang, Tư Tạo tập trung thu phục phái tù Côn Ðảo ở Thành phố Hồ
Chí Minh. Phái này có khả năng trở thành phe phái hợp pháp đối lập trong
Ðảng Cộng sản, lấy địa bàn Sài Gòn làm căn cứ".
"Ðã có sự liên kết mới giữa Ngô Xuân Lộc, Phạm Gia Khiêm, Nguyễn
Khánh Toàn, Ðoàn Mạnh Giao, Lê Vân Dũng, Phan Trung Kiên, Nguyễn Văn
Rop. Việc đảo chính của phe nhóm này sẽ tập trung vào kỳ họp 2 Quốc hội"
(Bản tin ngày 2/8/1999)
"Tối 06/1/99 có một cuộc họp do Tư Sang tổ chức, tham dự có Võ Trần
Chí, ông Ðặng (giám đốc sở công nghiệp). Ba Ngộ và một nhân vật bí
hiểm& Nội dung cuộc họp : Bàn mọi cách bảo vệ vị trí Bí thư thành uỷ
cho ông Sang, bằng mọi cách lôi kéo vây cánh để cô lập ông Lê Khả Phiêu
và tiến tới thay ông Lê Khả Phiêu bằng một hội nghị bất thường vì ông
Phiêu không ủng hộ Thành uỷ và ông Tư Sang.
"Có một sự mưu tính từ một số phe phái chính trị. Trong Ðảng Việt Nam
đang mưu tính một cuộc cải cách chính trị, đảo chính chính trị. Có
những kế hoạch tuyệt mật trên cơ sỏ báo cáo của Quốc nội do CIA gửi Văn
phòng An ninh, Tổng thống. Phe phái chính trị này dự tính sẽ lôi kéo cả
ông Lê Khả Phiêu và Phan Văn Khải đứng về phía họ &Lúc bấy giờ Phan
Văn Khải và Lê Khả Phiêu cũng phải theo họ vì không còn con đường nào
khác. CIA đã chỉ đạo sẽ thực hiện kế hoạch (Bản tin số 223 ngày 19/1/98).
Tin về đồng chí Võ Viết Thanh
"Nguồn tin từ trong đội ngũ cấp cao cho hay ông Võ Viết Thanh đang
thông qua một số nhân vật trung gian thân Mỹ để móc nối xin tị nạn chính
trị trong sứ quán Mỹ hoặc đi ra nước ngoài" (Bản tin ngày 7/2/1999).
Tin về đồng chí Năm Xuân (Mai Chí Thọ)
"Charles Rey, Tổng lãnh sự Mỹ ở Thành Phố Hồ Chí Minh đến nhà riêng gặp anh Năm Xuân.
Ðây cũng là một hiện tượng không bình thường, ta chưa rõ nội dung
cuộc gặp này. Những vụ án ta gọi là kinh tế, đàng sau đều có dính đến
chính trị" (Bản tin ngày 5/10/1999).
Từ vụ Sáu Sứ, Cục 2 (hồi đó cục 2 chưa được mang tên là Tổng cục 2) đã
có báo cáo "Cảnh báo nhóm Mai Chí Thọ sẽ tiến hành đảo chính"
Tin về đồng chí Võ Thị Thắng
"Nhằm áp đảo những người tố cáo mình, bà Võ Thị Thắng đã tìm cách kết
thân với nhiều cán bộ chủ chốt ngành Công An, Nội Chính, Kiểm tra Ðảng,
Bảo vệ Chính trị Nội bộ.
Bà Thắng là người tình của Nguyễn Khánh Toàn, thứ trưởng Bộ Công An (Bản tin số 218 ngày 21/1/1999).
"T4 tiết lộ Võ Thị Thắng trước đây đã được Phủ Ðặc uỷ tháo răng hàm
trên (răng cửa) để thay vào đó răng giả đặc biệt được sử dụng khi cảm
thấy hiểm nguy, có thể cắn vỡ răng này sau khi dùng lưỡi đẩy rơi ra, là
một liều thuốc độc cực mạnh có thể giúp các điệp viên tự sát" (Bản tin
ngày 21/3/1999).
Tin về đồng chí Vũ Quốc Hùng
"CIA đã cho ngươi móc nối Vũ Quốc Hùng vì thấy Vũ Quốc Hùng là Uỷ
viên Trung ương Ðảng, có thể được Nguyễn Văn An và một số lão thành giới
thiệu vào Bộ Chính trị".
"Hùng đã cho người có quan hệ với CIA biết tin : Phương án định đồng
chí Lê Khả Phieu làm Tổng bí thư là không còn, thay vào đó chắc chắn là
Nguyễn Văn An (CIA đã nắm được tin này)" (Bản tin số 351/97/TR ngày
17/12/1997).
Tin về đồng chí Phan Diễn
"Phan Diễn có quan hệ phức tạp với một số người Hoa trong nhóm tình
báo Trung Quốc. Ðề nghị lãnh đạo thận trọng" (Bản tin số 351/97/TR ngày
17/12/1997).
Tin về đồng chí Nông Ðức Mạnh
"Có tin đồn đồng chí Nông Ðức Mạnh kết nghĩa với Minh Phụng. Tăng
Minh phụng đã từng phục vụ cho đồng chí Mạnh và khi y bị bắt, đồng chí
Mạnh tỏ ra không đồng tình" (Bản tin số 352/97/TR ngày 17/12/1997).
Tin về đồng chí Nguyễn Minh Triết
"Ðồng chí Triét vẫn tỏ ra tin tưởng Trần Bạch Dằng. Ðồng chí Triét
nói : anh Trần Bạch Ðằng là Thủ trưởng của tôi mà còn bị nghi ngờ" (Bản
tin số 351/97/TR ngày 17/12/97).
Tin về đông chí Trần Tiến Cung (Thiếu tướng Tổng cục phó Tổng cục 2)
"Trần Tiến Cung cũng là người quan hệ chặt chẽ với nhóm cơ hội chính trị xét lại" (Báo cáo số 1500/20/CB của Tổng cục 2).
Bản tin riêng về địch móc nối vào Viện 108
"Ý đồ của CIA chống phá ta qua ngành y tế rất thâm độc và nguy hiểm.
Chúng đã sớm móc nối vào viện 108, CIA đã móc nối được một số giáo sư,
và giao cho " Mặt trận dân chủ cấp tiến" chỉ đạo nhóm này. Ðặc biệt là
khi chủ tịch Lê Ðức Anh bị ốm, CIA đã chỉ đạo Mặt trận dân chủ cấp tiến
ráo riết hoạt động chỉ đạo chặt chẽ lực lượng của chúng tại viện 108
trong quá trình điều trị cho chủ tịch Lê Ðức Anh. Ðáng chú ý gần đây,
phát hiện được Phạm Song (nguyên Bộ trưởng Y Tế) có quan hệ với lực
lượng cấp tiến. Tuần qua, hai lần Phạm Song gặp một tên trong ban lãnh
đạo Mặt trận cấp tiến, tên này là bác sỹ lâu năm và là người của Giáp, y
đang trực tiếp chỉ đạo lực lượng của Mặt trận dân chủ cấp tiến tại viện
108 trong việc điều trị cho chủ tịch Lê Ðức Anh. Gần đây phát hiện
chúng đã đặt thiết bị nghe trộm. Ngay trong xe của chủ tịch Lê Ðức Anh
đã có dấu hiệu đặt thiết bị nghe trộm (Bản tin số 185/96/TR ngày
30/12/96).
Các vấn đề của Tổng cục 2 còn nhiều như tổ chức thu thập tài liệu và
theo dõi cán bộ cao cấp, tổ chức cơ sở làm tài liệu giả, vu cáo nhiều
đồng chí, trước đây hoạt động cách mạng, là đã làm tay sai cho địch.
Nguyễn Quang Vịnh (người của Tổng cục 2) đã bán kế hoạch phòng thủ bầu
trời cho nước ngoài. Kế (người của Tổng cục 2) làm parabol để thu tiền
bất hợp pháp ; gian lận trong thuế giá trị gia tăng. Người của Tổng cục 2
còn đưa lên mạng Internet nói xấu cán bộ lãnh đạo Ðảng và Nhà nước. Ðặc
biệt, Tổng cục 2 đã sử dụng một số người phức tạp, cài cắm người vào
các cơ quan Ðảng, Nhà nước để lấy tin, tung tin, bịa đặt, lừa dối Ðảng
v. v... Cán bộ tình báo quân sự còn cấp giấy chứng minh quân báo cho tay
chân Năm Cam hoạt động, và liên hệ chặt chẽ với tay chân Năm Cam (báo
chí đã đưa tin nhưng bị ém).
Khó mà tưởng tượng được những hành động phạm pháp nghiêm trọng ấy lại
diễn ra trong một cơ quan làm nhiệm vụ tình báo quân sự cấp chiến lược.
Cơ quan tình báo mà lại bịa ra một cơ sở đặc tình "ma" để lừa dối, vu
khống chính trị cán bộ cấp cao từ Tổng bí thư, uỷ viên Bộ Chính trị, Thủ
tướng, Ðại tướng, Thượng tướng, uỷ viên Trung ương Ðảng, Bộ trưởng&
là phạm tội ngang với tội phản bội Tổ Quốc, phản bội Ðảng. Qua những vụ
việc nêu trên, những người lãnh đạo Tổng cục 2 như Vũ Chính, Nguyễn Chí
Vịnh, đã phản bội truyền thống tốt đẹp của tình báo quân đội trong
kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Không thể viện lý do trong kháng
chiến chống Pháp và chống Mỹ Tổng cục 2 có đóng góp và truyền thông tốt
đẹp mà giảm tội cho Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh, những người đã bịa ra cơ
sở đặc tình " ma" T4 và các vụ sai phạm khác.
Những bản tin mà Tổng cục 2 đưa ra là nhằm vu khống chính trị, lừa dối,
chia rẽ nội bộ Ðảng, phá hoại Ðảng, Nhà nước và quân đội, gây sự phân
tâm, lũng đoạn tinh thần cán bộ đảng viên và nhân dân, vi phạm nghiêm
trọng pháp luật, nguyên tắc kỷ luật đảng, tạo ra oan trái và đau khổ cho
nhiều đồng chí. Với những bản tin đó mà tôi không thể trích dẫn hết, đã
buộc cấp lãnh đạo cao nhất điều tra, thẩm tra, ít nhất là 10 vụ gây ra
rất nhiều phức tạp.
Ðó là hành động phá hoại đảng, phá hoại chế độ xã hội chủ nghĩa, phá
hoại Tổ Quốc. Ðó không phải là chuyện riêng nội bộ Tổng cục 2, nội bộ Bộ
quốc phòng. Ðó là vấn đề của toàn Ðảng, của pháp luật, của chế độ xã
hội chủ nghĩa, liên quan đến an ninh của Tổ Quốc, đến đại đoàn kết dân
tộc. Ðó chính là nguy cơ làm mất sự ổn định chính trị, đã gây hậu quả
nghiêm trọng, và nếu không kiên quyết xử lý thì sẽ dẫn đến mất ổn định
chính trị ngày càng tăng, như một ung nhọt làm tan rã Ðảng và chế độ.
Còn nói rằng CIA đang tập trung đánh vào Tổng cục 2, cho nên cần giảm
tội là một luận điệu nhằm bao che cho Tổng cục 2. Không thể đồng tình
với luận điểm đó, và đó cũng là thủ đoạn của Tổng cục 2 đã làm trước đây
khi bắt đầu phát hiện ra vụ T4. Luận điệu nói rằng công an đánh vào
Tổng cục 2 cũng là luận điệu giả dối. Rõ ràng, tính chất của vụ T4 là
thuộc là thuộc về động cơ và quan điểm chính trị sai lầm, chứ không phải
chỉ có thiếu xót trong công tác quản lý giáo dục cán bộ, nhân viên. Do
đó, nếu chỉ thi hành kỷ luật ở mức cảnh cáo là không đúng.
IV. Nghị định 96/CP và sự lộng quyền của Tổng cục 2
Trước đây Cục 2 là một cục tình báo quân sự. Sau cuộc " lập công" đầy
tội ác với vụ Sáu Sứ và sau những tin giật gân, bịa đặt do cục 2 đưa ra
để tự đề cao và để bày tỏ Cục 2 là "người trung thành bảo vệ lãnh đạo
nhất". Một đồng chí lãnh đạo cấp cao khoá 7 nói : "Công an chả nắm được
gì, chỉ có Cục 2 là nắm được tình hình". Lãnh đạo Cục 2 kiến nghị nâng
Cục 2 thành Tổng cục 2., Do nhiều thủ thuật khôn khéo, pháp lệnh tình
báo của thường vụ quốc hội ra đời. Tiếp đó là nghị định 96/CP của chính
phủ. Trong khoá 7, đồng chí Lê Ðức Anh được bầu vào Bộ Chính trị và sau
đó được bầu làm Chủ tịch nước, phụ trách cả An ninh, Quốc phòng và Ðối
ngoại. Về lãnh đạo quân đội, lúc đầu có ý kiến đề xuất đồng chí Lê Ðức
Anh làm bí thư Ðảng uỷ quân sự Trung ương. Nhưng Tổng cục Chính trị
không đồng ý, vì không đúng với cơ chế Ban Chấp hành Trung ương đã ban
hành. Do đó, đồng chí Lê Ðức Anh lãnh chức Phó bí thư thứ nhất Ðảng uỷ
quân sự trung ương. Ðồng chí Ðoàn Khuê, Bộ trưởng quốc phòng làm phó bí
thư. Ðồng chí Ðỗ Mười, theo cơ chế, làm bí thư Ðảng uỷ quân sự trung
ương, nhưng trên thực tế, mọi việc chỉ đạo chung và cả điều hành cụ thể
công tác quân sự, quốc phòng là đồng chí Lê Ðức Anh. Ðược sự chỉ đạo của
đồng chí Lê Ðức Anh, chủ tịch nước, phó bí thư thứ nhất Ðảng uỷ quân sự
trung ương, Pháp lệnh tình báo và nghị định 96/CP đã được soạn thảo và
chuyển qua quốc hội và chính phủ. Pháp lệnh tình báo do đồng chí Nông
Ðức Mạnh, thay mặt Uỷ ban Thường vụ Quốc hội ký ngày 14/12/96. Nghị định
96/ CP do thủ tướng Võ Văn Kiệt ký ngày 11/9/1997. Ðồng chí Võ Văn Kiệt
sau này có nói : "Tôi suy nghĩ mãi hơn 6 tháng mới ký nghị định 96/
CP".
Khoá 7, tôi là uỷ viên trung ương, uỷ viên Ðảng uỷ quân sự trung ương,
mà hoàn toàn không được biết về nghị định 96/ CP. Tôi và nhiều đồng chí
thông cảm với đồng chí Võ Văn Kiệt. Có lẽ đồng chí Võ Văn Kiệt cũng cảm
nhận một số điều không đúng của nghị định 96/ CP, nghị định về tình báo
Quốc Phòng, cho nên đồng chí Võ Văn Kiệt thật sự có đắn đo. Tôi cũng
thông cảm với đồng chí Nông Ðức Mạnh, lúc đó là Chủ tịch quốc hội. Dưới
đây, tôi trình bày một số ý kiến về pháp lệnh tình báo và nghị định
96/CP về tình báo quốc phòng, chủ yếu là về nghị định 96/ CP :
Ðiều 2, chương 1 của pháp lệnh tình báo xác định :
"Lực lượng tình báo Việt nam là một trong những lực lượng trọng yếu,
tin cậy của Ðảng và nhà nước, đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối trực tiếp
về mọi mặt của Ðảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của chủ tịch nước,
sự quản lý thống nhất của Chính phủ (gọi tắt là lãnh đạo cấp cao của
Ðảng và Nhà nước)
Ðiều 14, chương III quy định :
"Thủ trưởng tình báo thuộc quốc phòng trực tiếp điều hành công tác
của lực lượng Tình báo Bộ Quốc phòng, chịu trách nhiệm trước Bộ quốc
phòng và lãnh đạo cấp cao của Ðảng và Nhà nước về mọi mặt trong lĩnh vực
công tác của lực lượng tình báo trực thuộc"
Còn nghị định 96/ CP của Thủ tướng chính phủ ở điều I chương I ghi rõ :
"Lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là lực lượng chuyên trách về
công tác tình báo chiến lược hoạt động trên các lĩnh vực tình báo chính
trị, quốc phòng, An ninh, đối ngoại, kinh tế, khoa học kỹ thuật, công
nghệ môi trường, văn hoá xã hội, thu thập và xử lý tin liên quan đến lợi
ích quan trọng, sống còn của CHXHCNVN, góp phần tham mưu cho Ðảng và
Nhà nước hoạch định đường lối, sách lược đối nội, đối ngoại và các chủ
trương, kế hoạch, biện pháp, quyết sách để thực hiện hai nhiệm vụ chiến
lược".
Ðiều 11, chương 2 của nghị định 96/ CP xác định :
"Ðối tượng và mục tiêu của lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là
những nơi có tin tức, tài liệu liên quan đến Nước CHXHCNVN. Trong đó đặc
biệt chú ý đến các quốc gia, tổ chức và các cá nhân ở trong nước và
ngoài nước có âm mưu hoạt động, đe doạ chống lại Ðảng CSVN, Nhà Nước
CHXHCNVN".
Ðiều 11, chương 2 của nghị định 96/CP lại giao nhiệm vụ và các quyền hạn :
"Tổng cục Tình báo thuộc Bộ Quốc phòng trình lên thường vụ Bộ Chính
trị, Ban Chấp hành Trung ương Ðảng nhiệm vụ và kế hoạch trọng yếu dài
hạn và hàng năm của công tác tình báo chiến lược".
Ðiều 15, chương 2 :
"Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng được biệt phái cán bộ đến các
cơ quan Nhà nước và các tổ chức chính trị, kinh tế, văn hoá xã hội, khoa
học kỹ thuật ở trong nước, và ngoài nước có liên quan để thực hiện
nhiệm vụ tình báo"
Ðiều 18, chương 2 :
"Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng được thiết lập kênh thông tin
liên lạc đặc biệt với lãnh đạo cấp cao của Ðảng và Nhà nước"
Ðiều 20, chương 2 :
"Tổng cục tình báo được sử dụng các biện pháp tình báo, phương tiện
kỹ thuật nghiệp vụ, vũ khí và công cụ phục vụ cho nhiệm vụ đặc biệt của
tình báo"
Ðiều 21, chương2 :
"Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng trong trường hợp cần thiết
được sử dụng danh nghĩa và phương tiện làm việc, con dấu hoặc các giấy
tờ giao dịch của các cơ quan Nhà nước, tổ chức chính trị, xã hội, tổ
chức kinh tế, tổ chức xã hội"
Trong việc quy định các mối quan hệ, tuy có nói về mối quan hệ chỉ huy
của Bộ Quốc phòng với Tổng cục tình báo, nhưng điều 30 chương 4 lại
nói :
"Bộ trưởng Bộ Quốc phòng có trách nhiệm giúp Thủ tướng Chính phủ thực
hiện chức năng quản lý Nhà nước đối với lực lượng tình báo thuộc Bộ
Quốc phòng".
Ðiều 30, chương 4 :
"Tổng cục trưởng Tổng cục tình báo chịu trách nhiệm trước Bộ trưởng
Bộ Quốc phòng và lãnh đạo cấp cao của Ðảng và nhà nước về mọi lĩnh vực
công tác của lực lượng tình báo thuộc Bộ Quốc phòng".
Còn về tài chính, ngân sách thì như thế nào ?
Ðiều 8, chương I quy định :
"Kinh phí đặc biệt ngoài ngân sách Quốc phòng do Bộ trưởng Bộ Quốc
phòng đề nghị Thủ tướng Chính phủ phê duyệt và Bộ tài chính cấp trực
tiếp cho Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng".
Qua nội dung của nghị định 96/CP có thể nhận ra điều gì?
Trong cơ chế nước ta, ai cũng hiểu pháp lệnh thường không phải do Uỷ ban
Thường vụ Quốc hội soạn thảo. Nghị định cũng thường không phải do Văn
phòng Thủ tướng soạn thảo mà do " cơ quan chủ quản" đề tài ấy soạn ra.
Nhưng kẻ soạn ra pháp lệnh Tình báo và Nghị định 96/ CP đã khéo léo, bắt
đầu từ chỗ xác định "Lực lượng tình báo Việt nam là một trong những lực
lượng trọng yếu, tin cậy của Ðảng và nhà nước, đặt dưới sự lãnh đạo
tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của Ðảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh
của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ (gọi tắt là lãnh
đạo cấp cao của Ðảng và Nhà nước).
Xác định như vậy nghe ra thì rất lập trường, đề cao sự lãnh đạo tuyệt
đối, tập trung, thống nhất về mọi mặt của Ðảng. Nhưng giả định nếu ta
đưa ra một khái niệm tương tự : "Lực lượng hậu cần kỹ thuật (hoặc lực
lượng pháo binh, lực lượng phòng không khong quân&) đặt dưới sự lãnh
đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của Ðảng Cộng sản Việt Nam, sự thống
lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ" thì nghe
có được không ?
Lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam nói chung đặt dưới sự lãnh đạo
tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Ðảng Cộng sản Việt Nam, sự thống
lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ là hoàn toàn
đúng. Thế nhưng lực lượng vũ trang nhân dân nói chung và từng bộ phận
của lực lượng ấy là hai chủ thể khác nhau trước luật pháp. Tổng cục 2 là
một bộ phận của Quân đội nhân dân, nhưng nó không phải là toàn thể Quân
đội nhân dân. Quân đội nhân dân Việt Nam đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt
đối, trực tiếp về mọi mặt của Ðảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của
Chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ, nhưng khi xác định
cơ chế và các mối quan hệ lãnh đạo chỉ huy, của từng bộ phận của Quân
đội nhân dân, thì xác định như vậy là không đúng, không chuẩn, không rõ
ràng. Những kẻ soạn thảo đã cố tình đưa ra một khái niệm lẫn lộn, đánh
đồng Bộ Quốc phòng và Tổng cục tình báo, đánh đồng sự lãnh đạo tuyệt
đối, trực tiếp về mọi mặt của Ðảng, Chủ tịch nước, Thủ tướng Chính phủ
đối với Bộ quốc phòng và Tông cục tình báo. Sự pháp quy đó đã bị lợi
dụng dẫn đến một sự hiểu lầm : "Tổng cục tình báo cũng đứng dưới sự lãnh
đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của lãnh đạo cấp cao, ngang hàng với
Bộ quốc phòng". Ðó là một kẽ hở rất lớn dẫn đến sự lộng quyền.
Ðể cụ thể hoá pháp lệnh tình báo, những người soạn thảo đã đưa vào nghị
định của Thủ tướng Chính phủ những quyền hạn rất rộng cho Tổng cục tình
báo Bộ quốc phòng, đặc biệt là ở điều I chương 1.
An ninh Quốc gia là một lĩnh vực rộng lớn và tổng hợp, cho nên công tác
tình báo để đảm bảo an ninh quốc gia ở bất kỳ nước nào cũng có nội dung
rộng lớn bao gồm toàn diện các lĩnh vực : tình báo chính trị, tình báo
tài chính, tình báo thương mại, tình báo khoa học công nghệ, tình báo
thông tin, tình báo văn hoá, tình báo ngoại giao, tình báo bảo đảm an
ninh nội bộ, công tác phản gián và sử dụng các hình thức tình báo để
thực hiện từng nhiệm vụ cụ thể.
Ðể thực hiện nhiệm vụ tình báo chiến lược tổng hợp đó, mỗi cơ quan, mỗi
ngành có chức năng, nhiệm vụ, đối tượng cụ thể, và riêng của mình. Nhưng
điều 1 Chương I xác định :
"Lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là lực lượng chuyên trách về
công tác tình báo chiến lược hoạt động trên các lĩnh vực tình báo chính
trị, quốc phòng, An ninh, đối ngoại, kinh tế, khoa học kỹ thuật, công
nghệ môi trường, văn hoá xã hội" là không đúng. Tình báo Bộ quốc phòng
làm nhiệm vụ tình báo quân sự, thực hiện các công tác tình báo để đảm
bảo các nhiệm vụ của Bộ quốc phòng. Ðương nhiên nhiệm vụ Bộ quốc phòng
có liên quan đến các ngành, các lĩnh vực, nhưng tình báo Bộ quốc phòng
không phải là toàn bộ các công tác An ninh Quốc gia.
Tình báo quân sự cần có sự kết hợp chặt chẽ với tình báo các lĩnh vực
khác, nhưng nó không được bao trùm, nằm lên trên, ôm đồm, mở rộng ra
toàn diện các lĩnh vực. Nó chỉ là và phải là một lực lượng Tình báo
chiến lược chuyên trách về quân sự và các nhiệm vụ của Bộ Quốc phòng.
Xin nhấn mạnh chữ một. Phải xác định đúng khung phạm vi chức năng nhiệm
vụ của nó.
Từ nhiệm vụ quá rộng bao trùm lên toàn diện các lĩnh vực, cho nên điều
11, chương 2 xác định đối tượng của Tình báo quân sự không chặt chẽ :
"Ðối tượng và mục tiêu của lực lượng Tình báo thuộc Bộ Quốc phòng là
những nơi có tin tức, có tài liệu liên quan đến nước CHXHCNVN, trong đó
đặc biệt chú ý đén các Quốc gia, tổ chức và cá nhân ở trong nước và
ngoài nước có âm mưu hoạt đông đe doạ, chống lại Ðảng Cộng sản Việt Nam,
Nhà Nước CHXHCNVN". Với điều 11, chương 2 đó thì những nơi mà Tổng cục 2
cho rằng có tin tức, tài liệu liên quan đến nước CHXHCNVN và "đặc biệt
chú ý đến các tổ chức và cá nhân trong nước hoạt động đe doạ chống lại
Ðảng, Nhà Nước" là Tổng cục có quyền sục vào, có quyền đưa tin, có quyền
gài người vào tất cả các địa phương (không trừ huyện nào, tỉnh nào,
không trừ một cơ quan nào của Ðảng, Nhà Nước, các tổ chức chính trị, xã
hội, văn hoá, kinh tế, v. v., như Tổng cục 2 đã làm lâu nay.
Cũng từ đó Nghị định 96/CP quy định "Tổng cục Tình báo thuộc Bộ Quốc
phòng trình lên Thường vụ Bộ Chính trị, Ban chấp hành Trung ương Ðảng
nhiệm vụ và các kế hoạch trọng yếu dài hạn và hàng năm của công tác Tình
báo chiến lược".
Xin lưu ý : cụm từ "của công tác tình báo chiến lược" nghĩa là công tác
Tình báo chiến lược nói chung bao trùm. Thế Bộ Công An làm gì? Thế Ðảng
uỷ quân sự Trung ương làm gì? Ðề ra như thế là cho Tổng cục 2 qua mặt cả
Ðảng uỷ quân sự Trung ương, lên trên cả bộ Công An.
Hơn nữa, Nghị định 96/CP xác định : "Tổng cục Tình báo Bộ Quốc phòng
dược thiết lập kênh thông tin liên lạc với lãnh đạo cấp cao của Ðảng và
Nhà Nước. " "Tổng cục Tình báo thuộc Bộ Quốc phòng trong trường hợp cần
thiết được sử dụng danh nghĩa và phương tiện làm việc, con dấu các giấy
tờ giao dịch của cơ quan Nhà Nước, tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức
kinh tế, tổ chức xã hội."
Ngân sách Quốc phòng được Nhà Nước giao cho Bộ Quốc phòng mà Tổng cục 2
là một cơ quan trực thuộc Bộ Quốc phòng. VậyTổng cục 2 có nhiệm vụ gì
đặc biệt ngoài Quốc phòng mà Bộ trưởng Quốc phòng phải đề nghị Thủ tướng
phê duyệt và Bộ Tài chính trực tiếp cấp? Ðiều 20, chương 14 và nhiều
điều khác đã để lộ ý định của người soạn thảo đưa ra pháp lệnh này là :
Biến Tổng cục 2 thành một cơ quan Tình báo (như kiểu CIA của Mỹ), trùm
lên cả cơ quan Tình báo của Bộ Công An, Ban bảo vệ chính trị nội bộ, Cục
bảo vệ, Tổng cục chính trị, làm cả đối ngoại và nội bộ.
Công tác bảo vệ nội bộ là do Ban bảo vệ chính trị phụ trách. Công tác An
ninh bao gồm cả công tác phản gián phải tập trung vào Bộ Công An, tất
nhiên có sự kết hợp giữa thế trận An ninh nhân dân và thế trận Quốc
phòng toàn dân. Nhưng không thể tập trung quyền hạn vào Tổng cục 2, để
Tổng cục 2 bao trùm lên trên.
Lợi dụng Nghị định 96/CP, Tổng cục 2 đã có sự lộng quỳên nghiêm trọng,
sự thao túng nghiêm trọng, phá hoại dân chủ và phá hoại đoàn kết nôi bộ,
gây chia rẽ và bè phái rất nghiêm trọng trong Ðảng. Tổng cục 2 muốn vu
khống ai thì vu khống, muốn trừng trị ai thì bày chuyện trừng trị, muốn
gài người vào cơ quan nào thì gài, tổ chức kinh doanh tràn lan, lạm dụng
các hoạt động gọi là Tình báo để tiêu tiền, thậm chí tạo ra " cơ sở đặc
tình" không có thật để tiêu tiền ("tiền cho T4 mà", ít nhất là 81. 000
đô la, đó là mới phát hiện, còn chưa kể kiểm tra hết được).
Qua việc nắm tình hình khi tôi làm nhiệm vụ, tôi thấy mấy điểm :
1. Quyền hạn Tổng cục 2 quá rộng.
2. Người Tổng cục 2 sử dụng có cả bọn xấu và có cả các phần tử địch xen vào.
3. Nguyên tắc, thủ đoạn, nề nếp làm việc không đúng quy chế, quy định,
tin từc không có phối kiểm, đưa gửi tràn lan. Trong công tác Ðảng uỷ thì
không thực hiện đúng nguyên tắc lãnh đạo tập thể. Thủ trưởng Tổng cục
độc đoán, chuyên quyền.
4. Người của Tổng cục 2 cũng đưa lên mạng nói xấu lãnh đạo Ðảng.
5. Tài chính bất minh.
Vì vậy tôi đề nghị :
- Phải kiểm tra toàn diện Tổng cục 2 cả về chức năng, nhiệm vụ, phương
thức hoạt động, nề nếp làm việc, hệ lực lượng bao gồm lực lượng cài cắm ở
các cơ quan và tài chính.
- Chấm dứt việc cài người của Tổng cục 2 vào các cơ quan Ðảng, Nhà Nước.
- Phải thật sự chấn chỉnh Tổng cục 2 cả tổ chức, cán bộ, lực lượng,
nguyên tắc làm việc, cả chính quyền và Ðảng, tài chính, cơ sở vật chất.
Không thể để lại ở Tổng cục 2 những cán bộ lãnh đạo vu khống chính trị
đã thoái hoá biến chất.
- Quốc hội và Chính phủ phải xem xét lại pháp lệnh Tình báo và nghị định 96/CP, sửa đổi hoặc huỷ Nghị định 96/CP.
Cuối cùng, tôi xin nhắc lại : Ðây là một vụ án chính trị cực kỳ nghiêm
trọng, còn nghiêm trọng hơn gấp nhiều lần vụ Năm Cam, Lã Thị Kim Oanh,
liên quan đến mất còn của chế độ XHCN và Tổ Quốc, đến sinh mệnh chính
trị, uy tín, hạnh phúc của rất nhiều đồng chí, cả những đồng chí lão
thành.
Là một đồng chí được tham gia sự lãnh đạo của Ðảng 15 năm, tham gia lãnh
đạo công tác tư tưởng, công tác tổ chức, công tác bảo vệ chính trị nội
bộ Quân đội hơn 20 năm, tôi yêu cầu :
1. Ðồng chí Tổng bí thư, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Uỷ ban kiểm tra Trung
ương, Ban chỉ đạo liên ngành phải tiếp tục làm sâu hơn, kỹ hơn, đến nơi
đến chốn tính chất nghiêm trọng của vụ T4, vụ Sáu Sứ, vụ đồng chí Võ
Viết Thanh và các vụ liên quan.
2. Thông báo cho các đồng chí Uỷ viên Bộ Chính trị, Uỷ viên Ban Bí thư,
Uỷ ban kiểm tra và các đồng chí Trung ương các khoá. Vì vụ này, kể từ vụ
Sáu Sứ đã diễn ra từ khoá 6. Khoá 6 đã bàn giao cho khoá 7, khoá 8 đã
bàn giao cho khoá 9.
3. Báo cáo với Ban Chấp hành Trung ương khoá 9 vụ Sáu Sứ, T4, và các vấn
đề của Tổng cục 2. Hồi còn tham gia Trung ương, có lần tôi đã phát
biểu : Bộ Chính trị không được phép đặt mình cao hơn Trung ương. Mọi
việc quan trọng trong Ðảng đều phải báo cáo với Trung ương để Trung ương
thực hiện quyền hạn và chịu trách nhiệm trước toàn Ðảng. Ban Chấp hành
Trung ương là cơ quan lãnh đạo cao nhất giữa hai kỳ Ðại hội.
4. Vấn đề này là vấn đề của chế độ, của Tổ Quốc, của dân tộc, của Nhà
Nước. Phải xử lý đúng pháp luật của Nhà Nước, đúng theo tinh thần mà các
hội nghị Trung ương đã xác định : Ðối với pháp luật thì không trừ một
ai, dù người đó ở cương vị gì. Không được xử lý nội bộ những việc liên
quan đến pháp luật. Nói đi đôi với làm.
5. Chúng tôi thấy có hiện tượng bao che, ngăn cản làm rõ sự thật, bao
che, ngăn cản việc xử lý nghiêm minh các vụ vu khống chính trị do Tổng
cục 2 thực hiện, từ vụ Sáu Sứ vu khống đồng chí Võ Nguyên Giáp, đồng chí
Trần Văn Trà, vụ vu khống chính trị đòng chí Trương Tấn Sang, đồng chí
Nguyễn Khánh Toàn, đồng chí Phan Văn Khải, Phan Diễn, Trương Vinh Trọng,
Võ Trần Chí, Bùi Thiện Ngộ, Phạm Văn Ðồng, Trần Tiến Cung, đồng chí
Nguyễn Văn Thắng, thường vụ Quận 6 Thành phố Hồ Chí Minh, vụ vu khống
đồng chí Võ Thị Thắng, vụ vu khống đồng chí Phạm Chánh Trực, Lê Văn
Dũng, Lê Khả Phiêu, Phan Trung Kiên vv..., các vụ tung tin về đồng chí
Võ Văn Kiệt, Nguyễn Văn An, Trần Ðức Lương, Mai Chí Thọ, Nông Ðức Mạnh,
Nguyễn Minh Triết, Phạm Gia Khiêm, Nguyễn Huy Chương, Nguyễn Chơn,
Nguyễn Nam Khánh, Tô Ký, Ðồng Văn Cống. vv., các vụ làm tài liệu giả
khác, vụ quân báo liên quan đến bè lũ Năm Cam.
Không phải chỉ dừng lại ở chỗ minh oan.
Căn cứ vào luật pháp, điều lệ, nguyên tắc Ðảng, quyền dân chủ và quyên
kiểm tra của đảng viên tôi yêu cầu phải làm rõ tính chất của tội phạm
trừng trị nghiêm khắc cả những kẻ phạm tội và những kẻ bao che ngăn cản
bất kể người đó là ai.
Tôi nghĩ rằng nếu đồng chí Tổng bí thư, Nguyên Tổng bí thư, các Uỷ viên
Bộ Chính trị, Uỷ viên Ban Bí thư, Uỷ ban kiểm tra, Uỷ viên Ðảng uỷ quân
sự Trung ương, các đồng chí nguyên cố vấn, đã biết các vụ này mà muốn
cho qua, làm chiếu lệ cũng là bao che, ngăn cản, nói mà không làm.
6. Không được viện cớ giữ ổn định mà không kiên quyết làm. Những vụ án
vu khống chính trị do Tổng cục 2 gây nên đã làm mất ổn định chính trị,
tạo ra nguy cơ tan rã đảng và mất độc lập chủ quyền, mất chế độ xã hội
chủ nghĩa. Phải kiên quyết làm rõ và xử lý nghiêm minh thì mới củng cố
và giữ vững ổn định. Nếu không, chính là càng cho mất ổn định thêm. Hiện
nay đã có ý kiến cho rằng vin cớ giữ ổn định để không kiên quyết làm
tức là bao che ngăn cản.
Xin cảm ơn. Xin chúc các đồng chí Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Uỷ ban kiểm tra sức khỏe.
Xin chúc Trung ương và các đồng chí làm đúng pháp luật, điều lệ và các
nghị quyết của Ðảng, thực sự lắng nghe ý kiến của đảng viên nói chung và
các cán bộ hiểu biết có liên quan.
Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh
(Quê Mẹ)
Dự thảo Hiến pháp sửa đổi mới nhất: Không có lối thoát
Từ khi Hiến pháp được thảo luận sửa đổi, đã có lúc những vấn đề lớn lao được đưa vào dự thảo.
Tuy nhiên,
tới nay tất cả nội dung từng có ý kiến khác nhau chỉ còn một phương án -
về cơ bản giữ nguyên như Hiến pháp hiện hành.
Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, ông Trần Đình Nhã, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng an ninh của QH, thành viên Ban Biên tập sửa đổi Hiến pháp(HP), nói:
+
Nếu trở lại với quan điểm định hướng ban đầu, kể cả nghị quyết của Đảng
và của QH thì yêu cầu sửa đổi HP rất cẩn trọng, chặt chẽ. Chỉ sửa đổi,
bổ sung những vấn đề thực sự cần thiết, đã rõ, được thực tiễn kiểm
nghiệm và có sự thống nhất cao.
Nhưng khi đưa ra thảo luận thì giới học giả, chuyên
gia và xã hội kỳ vọng quá. Tưởng như muốn có những thay đổi ghê gớm, như
trở lại quốc hiệu Việt Nam Dân chủ Cộng hòa hay đa sở hữu về đất đai,
đẩy lên cao tuyệt đối hóa quyền con người… Kỳ vọng ấy thì cũng chính
đáng thôi bởi dường như ai cũng thấy trong tổ chức bộ máy, thể chế của
chúng ta có gì đó không ổn. Song càng thảo luận, tôi thấy cần bình tĩnh
lại. Chúng ta chưa thực sự sẵn sàng cả trong tư duy cả về thực tiễn để
làm gì đó lớn lao. Có lẽ, giai đoạn này chỉ làm được vậy thôi.
Lý thuyết thì rất hấp dẫn…
Vậy riêng ông, khi mới tham gia thảo luận HP, có kỳ vọng gì mà nay thấy là không thể?
+ Ông Trần Đình Nhã: Tôi quan tâm nhiều
tới cải cách tư pháp từ nhiều năm trước, trong đó rất ủng hộ quan điểm
chuyển đổi VKS sang công tố. Vấn đề này sau đó đã được ghi nhận trong
Nghị quyết 49 của Bộ Chính trị. Nhưng đi vào nghiên cứu, triển khai và
nhất là tới đợt thảo luận HP này càng thấy rõ là khó. Lý thuyết thì rất
hấp dẫn nhưng thực tiễn cũng như nhận thức chưa theo kịp. Vậy thì mình
cũng phải kiên nhẫn, để mươi năm nữa những vấn đề đã đúng về lý thuyết
như thế có thể đủ điều kiện để vận hành trong cuộc sống.
. Có những vấn đề tranh cãi lâu nay như QH có phải
là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất, Chính phủ (CP) chấp hành QH...
thì cuối cùng vẫn không có gì thay đổi cả. Tại sao vậy?
+ Đây là chuyện lớn rồi chứ không chỉ là câu chữ “cao
nhất” hay “chấp hành”. Chúng ta không thừa nhận tam quyền phân lập,
không cho phép lập pháp - hành pháp - tư pháp kiềm chế, đối trọng nhau.
Chúng ta khẳng định tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân nhưng
lại chưa sẵn sàng để quyền lập hiến thuộc về nhân dân, chưa trao cho dân
quyền phúc quyết HP. Như các nước phát triển, quyền lập hiến thuộc về
dân hoặc thuộc về QH lập hiến do dân bầu ra thì lúc đó quyền lực các
nhánh mới ngang bằng nhau được.
Đại biểu Quốc hội tỉnh Cà Mau Trương Minh Hoàng
phát biểu ý kiến luận tại hội trường về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm
1992 ngày 4-6-2013. Ảnh: TTXVN
Còn như hiện tại, QH không chỉ nắm quyền lập pháp mà
cả lập hiến. QH tự trao quyền cho mình; quy định và giám sát việc thực
hiện quyền hạn của CP, của tòa án. Như thế thì QH là cao nhất, CP phải
chấp hành là đúng thôi.
. Nếu nói về quan điểm chỉ đạo thì lần sửa HP này
đã được yêu cầu là phải xử lý được vấn đề kiểm soát quyền lực, rồi cần
có cả cơ chế bảo hiến... Nhưng ngay cả yêu cầu đó xem ra cũng chưa thực
hiện được?
+ Thực ra thì vẫn có kiểm soát quyền lực với hành
pháp, tư pháp nhưng kiểm soát quyền lực với lập pháp thì khó thật. Vẫn
chưa có cơ chế nào để hành pháp, tư pháp kiểm soát lại lập pháp.
Quá trình thảo luận vừa rồi, nếu lập được Hội đồng HP
thì cũng là một cơ chế để kiểm soát lại QH. Qua đó có thể đánh giá lại
tính hợp hiến của luật, nghị quyết do QH ban hành - một cơ chế hậu kiểm
mà lâu nay vẫn bỏ trống.
Nhưng bàn đi bàn lại thì vẫn thấy khó. Vì đã khẳng
định QH là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất rồi nên Hội đồng HP nếu
có vẫn chỉ có thể là một cơ quan tham mưu cho QH thôi. Tức là nếu phát
hiện luật, nghị quyết của QH vi hiến thì chỉ có thể kiến nghị QH xem xét
lại. Mà như thế cũng khó mà hiệu quả được. Theo cách ấy, cuối kỳ họp
trước, khi lấy phiếu thăm dò thì chỉ có 94 đại biểu QH đồng tình lập Hội
đồng HP, trong khi có tới 214 đại biểu QH nói không cần lập.
Theo kế hoạch, Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 sẽ
được QH biểu quyết thông qua vào sáng 28-11-2013 và có hiệu lực kể từ
ngày Chủ tịch nước công bố. Ảnh: HTD
Chưa chín muồi cho một cuộc cải cách
. Phải chăng việc sửa đổi HP lần này đặt ra khi các điều kiện chưa chín muồi?
+ Có lẽ vậy. Ngay như vấn đề quan hệ giữa trung ương -
địa phương, sao cho gọn nhẹ bộ máy, hành chính thống nhất, tăng tự chủ
cơ sở, vừa qua ta đã thí điểm không tổ chức HĐND ở quận, huyện, phường
rồi nhưng đi vào HP có thống nhất được đâu. Thành ra dự thảo cuối cùng
này xử lý theo cách chỉ hiến định các vấn đề mang tính nguyên tắc, còn
tổ chức bộ máy cụ thể, trách nhiệm quyền hạn ở từng cấp ra sao, sẽ tiếp
tục tranh luận khi làm luật.
Tương tự, trong quá trình sửa Luật Phòng chống tham
nhũng (PCTN) và tiếp đó là HP, khá nhiều ý kiến mong muốn lập Ủy ban
quốc gia về PCTN đặt tại QH. Hay đấy, nhưng sao có thể làm được ngay.
Cho nên phải bỏ lửng trong HP là QH được quy định tổ chức và hoạt động
của “các cơ quan khác”, để sau này nếu cần thiết là làm được ngay, không
phải đợi sửa HP.
. HP được đưa ra sửa đổi đúng lúc kinh tế khó
khăn, bộc lộ nhiều yếu kém về thể chế. Không ít người cho rằng đây là cơ
hội, cải cách HP để khởi động đổi mới lần hai. Ông nghĩ thế nào?
+ Vẫn là kỳ vọng thôi.
Thông thường mà nói, cải cách HP chỉ xảy ra khi có
tiền đề cách mạng. Chẳng hạn, công cuộc đổi mới sau Đại hội VI, chúng ta
đã chuyển đổi cơ chế quản lý kinh tế từ tập trung, quan liêu, bao cấp,
sang nền kinh tế vận hành theo cơ chế thị trường, định hướng XHCN. Về
mặt kinh tế, đó là một cuộc cách mạng và đó là tiền đề để có cải cách
thể chế thông qua ban hành HP 1992. Từ đó tới nay, đâu có gì mới, đủ lớn
nữa đâu...
. Dù sao, cả xã hội đã kỳ vọng vậy rồi. Giờ làm thế nào để giải thích được với cử tri?
+ Khách quan thì cũng phải khẳng định là HP lần này
dù chưa có sửa đổi cơ bản nhưng đã là một bước tiến, ít nhất về kỹ thuật
lập hiến. Đọc cả bản HP thấy đúng tính chất là văn bản pháp lý, ngôn
ngữ hiện đại, đúng tính chất một đạo luật gốc. Ngoài ra, đã có những bổ
sung khá quan trọng như quyền con người chẳng hạn, không chỉ được nâng
lên thành chương II, mà còn bổ sung một nguyên tắc rất quan trọng: “Chỉ
có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần
thiết...”. Như thế, văn bản dưới luật nếu có điều chỉnh về quyền cơ bản
của công dân thì không được lồng ghép những điều khoản mang tính chất
hạn chế quyền.
Kỳ vọng, mong muốn thì nhiều nhưng tôi nghĩ cũng như
một gia đình vậy. Con cái muốn nhiều thứ lắm nhưng khả năng bố mẹ lo
được mức nào thôi.
. Xin cảm ơn ông.
Hơn 26 triệu lượt ý kiến góp ý
Nếu tính cả quá
trình chuẩn bị thì chủ trương sửa đổi, bổ sung HP 1992 được chính thức
khẳng định tại Đại hội XI của Đảng, tháng 1-2011. Tiếp đó, về mặt nhà
nước, kỳ họp QH tháng 8-2011 chính thức ra nghị quyết về những định
hướng lớn cho sửa đổi HP và thành lập Ủy ban Dự thảo. Từ đó đến tháng
10-2012, các nhánh quyền lực, các tổ chức, đoàn thể trên cả nước đã tiến
hành tổng kết việc thi hành HP 1992, đồng thời Ủy ban Dự thảo chuẩn bị
dự thảo HP sửa đổi.
Kỳ họp tháng
10-2012, QH đã thảo luận bản dự thảo HP sửa đổi đầu tiên, trên cơ sở đó,
tháng 1-2013, Ủy ban Dự thảo công bố bản dự thảo lấy ý kiến nhân dân.
Đợt tổ chức góp ý cho HP sửa đổi trong hơn bốn tháng sau đó đã trở thành
cuộc sinh hoạt chính trị rộng lớn, thu hút hơn 26 triệu lượt ý kiến góp
ý.
Trên cơ sở ý dân, Ủy
ban Dự thảo đã hình thành một số bản dự thảo, trong đó đáng chú ý là
bản dự thảo ngày 11-4-2013 với rất nhiều nội dung được thể hiện theo
nhiều phương án khác nhau. Đây đều là những vấn đề hệ trọng, như tên
nước, cách ghi nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, quyền con người “theo
luật” hay theo “pháp luật”, quan hệ QH - CP, Hội đồng HP và quyền giải
thích HP… và thậm chí cả cách thức để nhân dân phúc quyết HP.
Tuy nhiên, đến bản
dự thảo trình QH tháng 5-2013, hầu hết các nội dung trên trở lại một
phương án, không khác nhiều so với HP hiện hành. Đến dự thảo mới nhất
trình QH kỳ họp này thì không còn điều khoản nào thể hiện bằng nhiều
phương án nữa.
|
NGHĨA NHÂN
(PLTP)
Trẻ sơ sinh chết vì tiêm nhầm thuốc?
|
Gia đình một trong các trẻ sơ sinh tử vong sau khi tiêm vaccine |
Báo trong nước nói ba trẻ sơ sinh tử vong ở huyện Hướng Hóa, Quảng Trị, hồi tháng Bảy là do tiêm nhầm thuốc.
Báo Lao Động dẫn nguồn tin riêng nói cơ
quan chức năng đã đưa ra kết luận ban đầu rằng ba em đã bị tiêm
thuốc gây co bóp tử cung thay vì vaccine phòng viêm gan B.
Trong hai ngày 19/7 và 20/7, ba em
được cùng một nhân viên y tế tiêm vaccine trong vòng 24 giờ sau
khi sinh ra tại Bệnh viện Đa khoa Hướng Hóa và tử vong ngay sau
đó. Nguyên nhân ban đầu được xác định là sốc phản vệ sau khi
tiêm.
Ba bé sơ sinh đều khỏe mạnh bình thường khi chào đời và vụ nói trên đã gây chấn động dư luận.
Báo Lao Động cho hay hôm thứ Sáu 25/10:
"Thời điểm tiêm chủng, bệnh viện mất điện nên nhân viên tiêm chủng đã
dùng điện thoại soi tìm vaccine. Do ở đây, vaccine được bảo quản chung
với thuốc gây co tử cung oxytocin nên thay vì lấy vaccine viêm gan B, họ
đã lấy nhầm thuốc gây co tử cung tiêm cho ba cháu bé".
Nói chuyện với BBC vào sáng thứ Sáu, ông
Trần Văn Thành, Giám đốc Sở Y tế tỉnh Quảng Trị, nói ông chưa
thể xác nhận điều gì do "chưa nhận được thông tin".
Ông Thành nói: "Hiện vụ này đang được công an điều tra, chúng tôi chưa được thông báo kết quả".
Trước đó, Sở Y tế Quảng Trị đã ra quyết định
tạm đình chỉ công tác đối với bác sĩ Lê Thị Kim Phượng và nữ hộ sinh
Nguyễn Thị Hải Thuận, đang làm việc tại Bệnh viện Đa khoa huyện Hướng
Hóa, để phục vụ công tác điều tra.
Bà Phượng phụ trách ca trực, còn bà Thuận là người trực tiếp tiêm vaccine cho ba trẻ sơ sinh.
Ba em được tiêm ngừa viêm gan B theo chương trình tiêm chủng quốc gia và hoàn toàn miễn phí.
Điều tra sai phạm
Cũng theo nguồn tin của báo Lao Động, việc
tiêm nhầm thuốc đã được cơ quan chức năng xác định khi lấy thuốc
còn lại trong ống tiêm đã tiêm cho ba trẻ sơ sinh để kiểm tra.
Một ngày sau khi có vụ tử vong bé sơ sinh
thứ ba tại Quảng Trị, Bộ Y tế đã cử đoàn công tác do ông
Nguyễn Trần Hiển, Trưởng ban Quản lý dự án tiêm chủng mở rộng quốc gia,
Viện trưởng Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung ương dẫn đầu tới địa phương.
Hôm 22/7 đoàn này kết luận sơ bộ rằng
bệnh viện đã mắc lỗi bảo quản vaccine chưa đúng quy định, để cùng
sinh phẩm khác, không ghi chép quản lý vaccine hằng ngày; không lưu vỏ,
lọ theo quy định, không triển khai tiêm vaccine tại phòng tiêm... nhưng
chưa đưa ra được nguyên nhân trực tiếp.
Thời gian gần đây, ngành y tế đã bị vướng vào nhiều vụ việc gây tranh cãi.
Mới nhất là vụ một bác sỹ ngoại khoa
của bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội, bị cáo buộc đã làm chết một
phụ nữ khi thực hiện phẫu thuật thẩ̀m mỹ cho bà này tại
thẩm mỹ viện mà ông làm giám đốc.
Bác sỹ Nguyễn Mạnh Tường bị buộc tội đã mang xác nạn nhân vứt xuống sông để phi tang.
Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến,
hiện đang tham gia họp Quốc hội, đã lên tiếng bày tỏ sự "khổ
tâm" trước vụ việc gây báo động về y đức này và chỉ đạo sở Y
tế tại các tỉnh thành thanh kiểm tra tất cả các cơ sở hành nghề thẩm
mỹ, phẫu thuật tạo hình thẩm mỹ.
(BBC)
Do đâu mạng người như rơm rác?
Chuyện mẹ con sản phụ tử vong ở Thanh Hoá, vụ ném xác
bệnh nhân giải phẫu thẩm mỹ xuống sông ở Hà Nội, rồi hôm nay, thêm
chuyện bác sĩ bệnh viện đa khoa Bình Phước mắng chửi sản phụ, bỏ mặc để
cuối cùng một đứa bé sơ sinh chết oan uổng... là một chuỗi nối dài những
sai lầm của hệ thống y tế. Trả giá cho những sai lầm nghiêm trọng này
lại là sinh mạng người dân vô tội.
Cảm giác của mỗi người dân khi bước vào cửa bệnh viện
công và các cơ sở khám bệnh tư lúc này là nỗi ám ảnh sinh mạng mình chỉ
như rơm như rác.
Khi nghe thông tin về bà mẹ ở Thanh Hoá chết, người ta
nghĩ ngay chắc là do bà và người thân không đưa bao thơ tiền lót tay bác
sĩ. Nhưng khi cả người phụ nữ xấu số kia đến hút mỡ bụng, bơm ngực trả
tới 50 triệu đồng cho tay bác sĩ để rồi xác mình bị ném xuống sông như
túi rác, thì thiệt là ác vô biên!
Cụm từ “ác vô biên” trong trường hợp này phần nào cho
thấy sự bàng hoàng của dư luận. Người Việt vốn có truyền thống coi trọng
thân xác người chết, chuyện mồ yên mả đẹp vốn là ước nguyện thiêng
liêng. Trong những vụ án hình sự, chuyện thủ tiêu xác nạn nhân được xem
là một yếu tố thủ ác hệ trọng hơn cả hành vi giết người cướp của. Việc
một bác sĩ hành nghề y mà ngang nhiên vứt xác bệnh nhân xuống sông là
một hành vi thủ ác chưa từng có và không có cơ sở nào để biện minh.
Tất nhiên, rồi đây bản án toà sẽ phán quyết nhưng có lẽ
án toà cũng không thể làm rõ được câu hỏi lớn của dư luận: nguyên nhân
nào mà tính mạng con người cùng thân xác thiêng liêng của con người bị
khinh thường đến vậy!
Thử điểm vài lý do như: tác động từ những vấn nạn xã
hội bên ngoài môi trường ngành y, lỗ hổng lớn trong giáo dục y đức ở các
trường đào tạo bác sĩ, sự quá tải ở các bệnh viện khiến đội ngũ ngành y
căng thẳng đến mức mắc chứng dửng dưng vô trách nhiệm... Nhưng dù có
dẫn ra bao nhiêu nguyên nhân đi nữa cũng không thể thuyết phục được dư
luận, nếu không nhìn thẳng vào sự thật: một bộ phận không nhỏ trong hệ
thống y tế Việt Nam đang coi bệnh nhân như một thứ hàng hoá để kinh
doanh thu lợi.
Khi tính mạng bệnh nhân bị những người vô lương nhìn
nhận là thị trường với đủ quy luật cung cầu, quảng cáo, tiếp thị... thì
hẳn nhiên ai cũng biết tính mạng con người được đối xử ra sao nếu không
đáp ứng được lợi ích.
Việc bác sĩ ném xác bệnh nhân xuống sông ở Hà Nội khiến
dư luận nóng lên, cũng đưa ra một vấn đề: liệu sự quan tâm này có đủ
mạnh để thành động lực từng bước chuyển hoá những cái đầu bệnh hoạn, coi
bệnh nhân là đối tượng kinh doanh? Nếu giới truyền thông chỉ ồn ào khai
thác sự việc theo dạng lá cải hoặc tám chuyện cho bớt tẻ nhạt đề tài...
thì chính những cơ quan ngôn luận cũng coi tính mạng bệnh nhân như một
đề tài thu lợi.
Một khi dư luận công chính bàng quan dửng dưng với cái
ác, tức là đã mở đường theo cách mà cái ác muốn con người và những giá
trị luật pháp, văn hoá, đạo đức... phải khuất phục.
Thanh Văn
(SGTT)
Danlambao 25/10/2013
… Một cáo trạng và phiên tòa phán xét dựa trên một điều khoản vi
phạm những quy ước quốc tế, đi ngược lại những nguyên lý căn bản của
pháp luật, thì không thể kết án bất kỳ một công dân nào. Đối với MLBVN,
ngay từ đầu và cả sau phiên tòa xử, Đinh Nhật Uy luôn luôn vô tội.
… Mạng lưới Blogger Việt Nam đề nghị: Viện Kiểm sát Nhân dân
truy tố công dân Nguyễn Phú Trọng đã ”Lợi dụng các quyền tự do dân chủ
xâm phạm lợi ích hợp pháp của tổ chức” trong việc vu khống Đảng Cộng sản
Việt Nam: “Tham nhũng lớn cũng có, tham nhũng nhỏ cũng nhiều như gãi
ghẻ, rất khó chịu. Chạy chỗ nào cũng thấy phải có tiền…”, trong khi cho
đến nay vẫn không có một tập thể lớn nào bị truy tố và chứng minh bởi
luật pháp là họ có tội tham nhũng…
Không258 (Danlambao) – Báo Thanh Niên số ra ngày 24/10/2013 cho biết (
*):
“Trong
phiên thảo luận tại tổ về dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992, Tổng Bí thư
đảng Cộng sản Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu: “Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.”
Phát biểu trên mang tính chất
“phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân”.
Ông Trọng đã đi ngược lại chủ trương, đường lối của đảng Cộng sản Việt
Nam. Với nhận xét trên ông Trọng đã vứt vào sọt rác tất cả những nghị
quyết trung ương của ĐCSVN về mục tiêu, con đường đi lên CNXH của đảng
này từ khi thành lập (1930) cho tới nay.
Bs Nguyễn Đan Quế
– Đầu năm nay 2013 Quốc hội Ba đình mang hiến pháp 1992 ra nói là để
cho dân góp ý sửa chữa. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng hốt hoảng vì
phản ứng bất ngờ của quần chúng. Điển hình có thể kể: nhóm 72 trí thức
đưa ra Dự thảo Hiến Pháp khác có nội dung tiến bộ hơn; và rất nhanh
nhiều giới trong xã hội lên tiếng tán đồng.
Tập đoàn cầm quyền lo sợ phản ứng dây
chuyền, cho người đến tận nhà tuyên truyền ép dân ký ủng hộ những sửa
chữa vá víu cải lương. Nay Nguyễn Sinh Hùng mang ra hội trường Ba đình
thông qua cái hiến pháp ‘bổn cũ soạn lại’ ấy, khua chiêng gõ trống nói
là đã tham khảo và được nhân dân đồng tình. Độc tài tưởng nói gì dân
cũng phải nghe.
Nhưng vấn đề không đơn giản như vậy với tình hình xã hội hiện nay…
Ngày 29/10/2013 tới, tôi sẽ về Long An để chứng kiến phiên xử blogger
Đinh Nhật Uy vì tính chất công khai của nó, ngoài ra còn là dịp để giám
sát cách hành xử của cơ quan công quyền. Mặc dù biết trước sẽ gặp không
ít khó khăn, nhưng tôi tin phiên tòa này công lý sẽ được thực thi một
cách đầy đủ nhất. Tôi tin Đinh Nhật Uy sẽ được xử trắng án và thả tại
tòa vì mười lý do sau:
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) – Phát huy lời “bác” Quản Trọng dạy “vì lợi ích trăm năm trồng người”,
Đảng vì lợi ích muôn năm của
Băng tiếp tục bắt Dân xây dựng dài dài Chủ nghĩa Xã hội.
Trong bài phát biểu về Dự thảo sửa đổi hiến pháp, anh Cả Lú tuyên bố: “… xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.”
Ai chứ Tổng Bí thư đảng CS đã nói “dài”
là chắc chắn phải dààààààiiiiii, nói “chưa” là bắt buộc chưưưưaaaaaaa,
vì ý đảng là ý… đố thằng con dân nào cự nự. Điều 258 Bộ luật Hình sự của
đảng ngồi chò hỏ trên đầu Hiến Pháp nước CHXHCNCC còn lồng lộng hơn
thiên la địa võng.
Ối chao chị Táo Y tế ơi
Em sợ quân của chị lắm rồi
Cái nghề vốn cứu nhân độ thế
Mà đụng vào đâu cũng chết người!
Vũ Bất Khuất (Danlambao) – Trong bài viết
“Cảnh giác trước lời kêu gọi “tạm dừng” sửa đổi Hiến pháp” của Nguyễn Văn Minh đăng trên báo QDND ngày CN 20.10.2013 đã khẳng định một cách hàm hồ rằng:
“Với
bản Hiến pháp cần có hiện nay, nó không chỉ là bản tổng kết thành quả
cách mạng mà còn đề ra phương hướng, nhiệm vụ cho cách mạng cho chặng
đường tiếp theo của đất nước, thể hiện rõ tính cương lĩnh của “đạo luật
số 1 quốc gia”. Mà với đất nước ta hiện nay, con đường được lựa chọn vẫn
là con đường đi lên chủ nghĩa xã hội đã được Đảng, Bác Hồ và toàn dân
ta đã lựa chọn, không có con đường nào khác.”
Đặng Chí Hùng (Danlambao)
– Để đấu tranh với cộng sản độc tài và trong tay có nhiều súng đạn
chúng ta cần phải có một tổ chức. Trước hết tổ chức đó phải là một tổ
chức độc lập với cộng sản và phải biết lách luật của cộng sản để có thể
hình thành. Dẫu biết rằng cộng sản luôn không tôn trọng pháp luật của
chính mình nhưng chúng ta cũng lợi dụng về vấn đề nhân quyền cũng như
hiến pháp cộng sản để ép chúng phải chịu.
Hoàng Thanh Trúc (Danlambao)
– 24/10/2013, Viện Công tố Rumani thông báo quyết định truy tố về tội
“diệt chủng” đối với ông Ioan Ficior, trưởng một trại cải tạo thời Cộng
sản, nơi mà cả trăm nhà đối lập chống chế độ CS Rumani đã bỏ mạng cách
đây 50 năm (
1)
“Nếu truy tố Đinh Nhật Uy về điều 258 với những lý do như nêu
trong cáo trạng thì các thành viên trong Mạng lưới Blogger đề nghị truy
tố luôn những thành viên trong Mạng lưới vì chúng tôi cũng có những hành
vi tương tự Uy như sử dụng blog hay mạng xã hội để bày tỏ quan điểm và
cũng mặc áo với biểu tượng NO-U như Uy.” – Blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh
Hành Nhân
– Vào ngày 29/10 sắp tới, Đinh Nhật Uy sẽ là người đầu tiên trên thế
giới bị đem ra xét xử chỉ vì những cáo buộc liên quan đến việc sử dụng
trang mạng xã hội Facebook. Đây cũng chính là phiên tòa mở màn cho chiến
dịch xét xử các blogger vi phạm điều 258 của Bộ luật Hình sự. Trong số 3
blogger bị bắt từ tháng 5 vì điều 258, Uy bị bắt sau cùng nhưng lại
được xét xử đầu tiên (hai blogger khác là Trương Duy Nhất và Phạm Viết
Đào).
Kính gởi Ông Mark Zuckeberg.
Địa chỉ: 1601 Willow Road Mento Park. CA 94025. USA
Tôi là Mẹ của Đinh Nhật Uy , người mà 29-10 này sẽ ra tòa, và lần đầu tiên vụ án nầy có liên quan tới trang FB của ông.
Phạm Trần (Danlambao)
– Quốc Hội Cộng sản Việt Nam dự kiến biểu quyết Hiến pháp sửa đổi 1992
vào ngày 28/11, sau 2 đợt “được gọi là lấy ý kiến toàn dân” từ 2/1 đến
30/9/2013, 2 kỳ họp Quốc hội và hàng chục hội nghị, hội thảo, tọa đàm từ
trung ương xuống địa phương tốn phí không biết bao nhiêu tiền của dân.
Tuy nhiên tất cả những kỳ vọng vào một thời cơ vàng cho đất nước
thăng hoa, dân trí mở mang tiến lên cùng các dân tộc văn minh đã tiêu
tan trong chớp mắt, bị chết non ngay khi chưa thành hình bởi một thiểu
số lãnh đạo bảo thủ, có quyền sinh sát tuyệt đối và tham vọng quyền bính
do Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh
Hùng cầm đầu.
Nguyên Anh (Danlambao) – Đọc một bài báo nói về cái khổ tâm của chị Tiến Bộ trưởng bộ y ai cũng phì cười… Tại sao chị lại khổ tâm?
Chị cho biết:
“Đạo đức nghề nghiệp và đặc biệt y đức trong thời gian qua có sự báo động rất lớn, chúng tôi cảm thấy rất đau đớn, xót xa”.
Dân Làm Báo – Sáng nay, 24/10/2013, blogger Phạm Thanh Nghiên nhận được điện thoại từ bà
Hồ Thị Thương, vợ ông
Đoàn Văn Diên và cũng là mẹ của tù nhân lương tâm
Đoàn Huy Chương. Bà cho biết, sáng nay ông Đoàn Văn Diên báo cho bà phải đi làm việc với CA tỉnh Đồng Nai. Trước khi đi, ông có dặn bà
“nếu 11 giờ trưa không thấy tôi về thì gọi cho Phạm Thanh Nghiên báo tin”. Trưa nay, đã quá 12 giờ, bà Hồ Thị Thương đã nhiều lần gọi điện cho chồng nhưng không thể liên lạc được với chồng.
Le Nguyen (Danlambao) –
Nhìn
vào các hoạt động của tập đoàn kinh tế nhà nước, phải chăng đảng cộng
sản Việt Nam lấy ý tưởng hay nói cách khác là “cóp nhặt” mô hình
Chaebol, tên gọi các tập đoàn kinh tế chủ chốt xây dựng, phát triển Hàn
Quốc sau cuộc chiến Nam-Bắc Hàn. Mô hình xây dựng, phát triển Chaebol đã
giúp Nam Hàn cất cánh trở thành nước công nghiệp hàng đầu Châu Á chỉ
vài chục năm ở thế kỷ trước và đã “lột xác” trở thành đối thủ cạnh tranh
kinh tế đáng gờm trong nền kinh tế tự do của thời đại toàn cầu hóa hiện
nay…
Nhà báo Châu Thành (Danlambao)
– Tình hình cuối những năm tám mươi, đầu những năm chín mươi của thế kỷ
trước, nước ta bị Trung cộng o ép đe dọa, thậm chí trắng trợn cho quân
đánh chiếm một số hòn đảo của ta tại quần đảo Trường Sa, đảng cộng sản
Việt Nam buộc phải ngã hẳn theo Liên xô để được bảo trợ. Hiến pháp năm
1992 do đảng cộng sản Việt Nam soạn thảo theo mẫu y hệt hiến pháp Liên
xô và tự động áp đặt trên đầu nhân dân Việt Nam quyền cai trị độc tài
tuyệt đối của đảng.
(Nhân sinh nhật 64 nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa)
Nguyễn Thanh Giang (Danlambao)
– Nghĩ rằng mình đã già: “Tuổi già giọt lệ như sương / Hơi đâu ép lấy
hai hàng chứa chan” nhưng hình như máu lại sôi lên và tôi đã không thể
kìm lời chửi rủa “Thật là khốn nạn hơn cả dã thú!”.
Hôm ấy, chị Nga chùi nước mắt kể với tôi: Vì bị giam cầm khổ ải,
chồng chị bị trĩ rất nặng, đứng ngồi, đi lại khó khăn, đêm nằm đau đớn,
chị phải kêu nài mãi nhà tù mới cho chồng chị đi khám bệnh. Công an đưa
chồng chị đến bệnh viện. Trong lúc khám bệnh và xét nghiệm, tay anh vẫn
bị còng. Chỉ đến khi lên bàn mổ còng mới được tháo. Tuy nhiên ngay vài
tiếng sau khi mổ, người ta lại mang đến giường bệnh một bộ cùm đòi xíềng
người bệnh vào giường.
Dân Làm Báo –
Cập nhật lúc 15h – Thứ Năm, 24.10.2013
Như thông tin Dân Làm Báo đã đưa sáng nay, đêm khuya 23, rạng sáng
24/10/2013, CA đã huy động một lực lượng rất hùng hậu đến vườn hoa Lý Tự
Trọng, nơi hàng trăm đồng bào dân tộc phía bắc từ 4 tỉnh Cao Bằng, Thái
Nguyên, Tuyên Quang và Bắc Cạn xuống Hà Nội khiếu kiện đất đai dựng lều
bạt để ngủ qua đêm. Lợi dụng đêm tối, họ dùng vũ lực bắt ép bà con lên
xe, đánh đập dã man và thu giữ mọi đồ đạc của bà con ở đó. Rất nhiều vật
dụng như nồi niêu, xong chảo và một số lương thực của bà con được những
nhà hảo tâm ở Hà Nội quyên góp giúp đỡ đã bị CAP Thụy Khuê, Ba Đình
cướp giật mang lên xe đi mất.
Theo thông tin bà con báo, nhà cầm quyền đã bắt buộc lên 3 chiếc xe ô tô và chở đi nhiều nơi khác nhau.
Lê Thu Hà
– Tôi, một công dân đầu 8x, thế hệ mà người ta thường khôi hài, mỉa mai
gọi đó là sản phẩm lỗi của xã hội, của nền giáo dục dưới một thứ chủ
nghĩa hoang tưởng, phi thực tế. Tôi, như bao nhiêu bạn bè cùng trang
lứa, hồn nhiên lớn, hồn nhiên sống, hồn nhiên yêu đời, yêu quê hương với
những lý tưởng sục sôi dưới mái trường XHCN.
Để kết tội bác sĩ Tường: Phải tìm bằng được xác nạn nhân
|
|
Mấy ngày qua, dư luận chưa hết
bàng hoàng về vụ bác sĩ Nguyễn Mạnh Tường (Bệnh viện Bạch Mai, Hà Nội)
vứt xác bệnh nhân của mình xuống sông để phi tang. Trên các diễn đàn báo
chí, mở ra nhiều cuộc trao đổi, tranh luận về tội danh của vị bác sĩ
này.
Hiện cơ quan cảnh sát điều tra đã khởi
tố vụ án về hành vi giết người, không tố giác tội phạm và che dấu tội
phạm, vẫn chưa có quyết định khởi tố bị can. Quyết định khởi tố vụ án
hình sự cũng có thể được thay đổi, bổ sung cho phù hợp với hành vi phạm
tội hoặc có một tội phạm khác.
Trong vụ án này, các tội danh sau đây được quy định tại Bộ luật Hình sự (BLHS) có thể được áp dụng:
Tội kinh doanh trái phép (Điều 159)
Theo thông tin mà báo chí phản ánh thì
thẩm mỹ viện của bác sĩ Tường chưa có giấy phép kinh doanh và nếu gói
dịch vụ mà cơ sở này cung cấp có giá trị từ 100 triệu đồng trở lên hoặc
vị bác sĩ này đã từng bị phạt hành chính về một trong các hành vi xâm
phạm trật tự quản lý kinh tế như buôn lậu, sản xuất buôn bán hàng giả,
trốn thuế… thì vị bác sĩ này có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự về
hành vi kinh doanh trái phép. Mức hình phạt cao nhất của tội danh này là
2 năm tù.
Tội giết người (Điều 93)
Tội giết người có được áp dụng hay không
là điều được dư luận quan tâm nhất. Trong trường hợp này, nếu giả thiết
nạn nhân vẫn còn sống hoặc chết lâm sàng trước khi bị vứt xuống sông
thì chắc chắn bác sĩ Tường và đồng phạm sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình
sự về hành vi giết người. Để biết chắc chắn tội danh này có được áp dụng
hay không phải căn cứ vào kết quả khám nghiệm tử thi và giám định pháp
y. Tuy nhiên, hiện xác nạn nhân vẫn chưa được tìm thấy.
Tội che giấu tội phạm (Điều 313)
Hành vi che giấu tội phạm chỉ áp dụng
cho một số tội phạm, trong đó có tội giết người. Nếu bác sĩ Tường bị
truy cứu trách nhiệm hình sự về hành vi giết người thì những người liên
quan (nhân viên thẩm mỹ viện và gia đình vị bác sĩ) có thể bị truy cứu
trách nhiệm về hành vi che giấu tội phạm.
Tội không tố giác tội phạm (Điều 314)
Tương tự như hành vi che giấu tội phạm,
nếu những người liên quan biết bác sĩ Tường chuẩn bị, đang hoặc đã thực
hiện hành vi giết người (tức biết còn sống mà vẫn vứt bệnh nhân xuống
sông) thì họ sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự về hành vi không tố giác
tội phạm.
Trong trường hợp này, hành vi che giấu
tội phạm và không tố giác tội phạm chỉ được áp dụng khi bác sĩ Tường bị
truy cứu về hành vi giết người. Trong thực tiễn, hai hành vi này thường
đi liền với nhau, và nếu có thì chỉ áp dụng một hành vi.
Hành vi không tố giác tội phạm là hành
vi thường được thực hiện dưới hình thức không hành động, không làm một
việc mà pháp luật buộc phải làm.
Hành vi che giấu tội phạm thường được
thực hiện dưới hình thức hành động, làm một việc mà pháp luật ngăn cấm
như chứa chấp người phạm tội, che giấu dấu vết, tang vật của tội phạm,
cản trở việc phát hiện, điều tra, xử lý tội phạm.
Tội vô ý làm chết người do vi phạm quy tắc nghề nghiệp hoặc quy tắc hành chính (Điều 99) và tội vi phạm quy định về khám bệnh, chữa bệnh, sản xuất, pha chế thuốc, cấp phát thuốc, bán thuốc hoặc dịch vụ y tế khác (Điều 242).
Nếu giả thiết bệnh nhân đã chết trước
khi bị vứt xác xuống sông thì bác sĩ Tường chỉ có thể bị truy cứu trách
nhiệm hình sự một trong hai tội danh này.
Để truy cứu trách nhiệm hình sự về tội
vô ý làm chết người cần làm rõ và xác định được bác sĩ Tường vi phạm quy
tắc nghề nghiệp gì, quy định trong văn bản nào. Nếu không xác định được
thì không truy cứu hành vi này. Còn hành vi vi phạm quy định về khám
bệnh, chữa bệnh được hiểu là hành vi vi phạm các quy định về hành nghề
khám bệnh, chữa bệnh như không có bằng cấp, giấy phép kinh doanh…
Trong trường hợp bác sĩ Tường, nếu không
bị truy cứu trách nhiệm hình sự về hành vi giết người thì sẽ bị truy
cứu trách nhiệm hình sự về hành vi vi phạm quy định về khám bệnh, chữa
bệnh là phù hợp hơn. Anh ta có thể bị truy cứu theo Khoản 3, phạm tội
gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng, mức hình phạt được áp dụng từ 5 năm
đến 10 năm tù.
Tình tiết bác sĩ Tường cùng nhân viên
bảo vệ vứt xác bệnh nhân xuống sông để phi tang là tình tiết tăng nặng
được quy định tại Điểm O Khoản 1 Điều 48 BLHS, tức có hành động xảo
quyệt, hung hãn nhằm trốn tránh, che giấu tội phạm. Khi lượng hình, tình
tiết này sẽ làm nặng hơn mức hình phạt dành cho bị cáo.
Luật sư Phạm Kiều Hưng(Đoàn Luật sư TP.HCM)
(Một Thế giới)
Thế mạnh gục ngã: kẻ đứt chân, người bán thân
http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/146282/the-manh-guc-nga–ke-dut-chan–nguoi-ban-than.html
Qua
cơn khủng hoảng, không ít các ông lớn đầu các ngành thế mạnh của Việt
Nam vẫn đang ngập trong khó khăn, nợ đè, đầu ra tắc khiến cho các đại
gia một thời chưa tìm thấy lối ra. Thế cùng khó khăn, nhiều DN hoành
trang một thời đã không còn đứng vững khi mất đi chân trụ của mình, thê
thảm hơn, có DN đã phải bán mình cho nước ngoài.
Chết trên thế mạnh
Tập đoàn Thái Hòa (THV) của chủ tịch Nguyễn Văn An hồi tháng 7/2013
đã bị hủy niêm yết cổ phiếu do lỗ lũy kế 2012 vượt quá vốn điều lệ thực
góp. THV đang hoạt động trong lĩnh vực thế mạnh của nền kinh tế nhưng
lại đói doanh thu (6 tháng đầu năm chưa đầy 1 tỷ đồng), tồn kho chất
đống và có lẽ đang là tâm điểm chú ý của các ngân hàng.
Với Gỗ Trường Thành (TTF), ông trùm gỗ Việt cũng đang ở trong tình
trạng mấp mé phá sản, thiếu tiền trầm trọng, lợi nhuận không thấy đâu
trong khi vẫn đang nợ cả chục ngân hàng số tiền lên tới trên 1.000 tỷ
đồng, cao gần gấp đôi quy mô vốn của DN. Là một ông trùm trong lĩnh vực
gỗ nhưng ông Thành đang phải cắm rất nhiều tài sản cho các khoản vay nợ
của công ty.
Sự bết bát của ông lớn cà phê Nguyễn Văn An, ông trùm ngành gỗ Trường
Thành hay sự thua lỗ triền miên của các DN vận tải tàu biển… đang cho
thấy một thực trạng đáng buồn của các ngành vốn được coi là thế mạnh của
nền kinh tế Việt.
Nhìn vào tình hình tài chính của các “ông lớn” nói trên nhiều NĐT
không biết các DN này sẽ thoát khỏi vũng bùn lầy bằng cách nào bởi nợ
quá lớn, doanh thu và lợi nhuận ảm đạm. Sự thất vọng của giới đầu tư
được phản ánh phần nào qua giá cổ phiếu của các đơn vị này. Tính đến
ngày cuối cùng trước khi bị hủy niêm yết bắt buộc THV có giá 400 đồng/cp
(so với mệnh giá 10.000 đồng); Vận tải biển VSP đang có giá 1.500 đồng;
TTF và HT1 khá hơn ở mức 5.200 đồng và 4.900 đồng/cp…
Thủy sản, dệt may, cà phê, gỗ, xi măng… được xem là thế mạnh của Việt
NamTuy nhiên, điều đáng buồn là không ít các DN đứng đầu trong các
ngành này chưa kịp lớn mạnh trở thành các DN tầm trung trong khu vực thì
đã đối mặt với phá sản và tới giờ vẫn đang vật lộn trong vũng bùn khó
khăn.
Ông lớn lỗ to, nợ khủng
K ết quả kinh doanh quý III và 9 tháng năm 2013 của Xi Măng Hà Tiên 1
(HT1) khá buồn với quý thua lỗ đầu tiên trong gần 2 năm qua. Quý
III/2013 DN này lỗ hơn 72,5 tỷ đồng sau khi lãi rất khiêm tốn trong 2
quý trước đó. Tính chung trong 9 tháng đầu năm, HT1 vẫn lỗ hơn 70 tỷ
đồng.
Việc HT1 lỗ là điều không bất ngờ, khi đại gia xi măng này đã gặp khó
khăn trong một khoảng thời gian rất dài bởi khối nợ khổng lồ trên vai.
Tính tới cuối tháng 9/2013, HT1 có số vay và nợ ngắn dài hạn lên tới
gần 10.000 tỷ đồng, cao gấp nhiều lần so với quy mô vốn chưa tới 2.000
tỷ đồng của DN này.
Tổng nợ ở mức nửa tỷ USD như vậy là nguyên nhân chính kéo DN này
xuống bùn lầy bởi cho dù lãi suất ngân hàng đã giảm mạnh nhưng riêng
trong quý III/2013 HT1 vẫn phải chi gần 178 tỷ đồng trả lãi vay. Con số
này cho cả 3 quý đầu năm là gần 605 tỷ đồng, ngốn phần lớn lợi nhuận gộp
từ bán hàng và cung cấp dịch vụ.
Bên cạnh đó, HT1 còn lỗ do chênh lệch tỷ giá lên tới gần 120 tỷ đồng trong quý III với một số khoản vay bằng ngoại tệ.
Cũng như HT1, nhiều DN trong các ngành thế mạnh và mũi nhọn của Việt
Nam như thủy sản, cà phê, gỗ, cao su, vận tải biển… vẫn đang gặp rất
nhiều khó khăn.
CTCP Thủy Hải Sản Việt Nhật (VNH) vừa công bố quý III/2013 lãi gần 7
tỷ đồng nhưng phần lớn là nhờ do công ty chuyển nhượng quyền sử dụng đất
cho Tổng Công ty Thương Mại Sài Gòn (thu về 6,43 tỷ đồng). Trước đó,
VNH lỗ 3 quý liên tục với lũy kế lên tới 26 tỷ đồng và cổ phiếu này đang
trong diện cảnh báo do lợi nhuận sau kiểm toán năm 2012 âm. Công ty Chế
Biến Thủy Sản & XNK Cà Mau (CMX) trong 9 tháng chỉ lãi gần 2,3 tỷ
đồng, bằng 15% kế hoạch. Cổ phiếu này đang trong diện cảnh báo do vi
phạm công bố thông tin.
Trước đó, giới đầu tư chứng kiến rất nhiều đại gia thủy sản như
Phương Nam, Bianfishco, Đông Nam, Thiên Mã… vỡ nợ hàng trăm, hàng nghìn
tỷ đồng, đứng trước bờ vực phá sản, rồi sau đó phải tái cơ cấu…
Làn sóng đổ vỡ và suy yếu của các DN trong các lĩnh vực có khả năng
cạnh tranh thuộc tốp đầu của Việt Nam cho thấy sự yếu kém của chính các
DN trong nước và cũng là sự yếu kém của nền kinh tế nói chung. Sự đổ vỡ
của rất nhiều DN trong các ngành thủy sản, cà phê, gỗ… việc mất thị phần
trong các lĩnh vực phân phối, bán lẻ ngay thị trường nội địa thực sự là
một vấn đề nghiêm trọng. Nhiều DN đầu các ngành có lợi thế đang đánh
mất chính sức mạnh của mình do vay nợ quá nhiều, đầu tư dàn trải, phát
triển nóng vội.
Gần đây, nhiều DN nước ngoài đã thâm nhập và thống trị nhiều ngành
kinh doanh trong nước. Các ông lớn ngoại cũng đang nhắm tới một số ngành
thế mạnh của Việt Nam như đại gia Indonesia bỏ gần 5.000 tỷ đồng thâu
tóm Xi măng Thăng Long hay ông lớn Thái SCG mua gạch Prime.
Sự suy yếu của các ông lớn nội và sức bành trướng mạnh mẽ của các DN
lớn ngoại ở nhiều lĩnh vực đang gây ra những lo ngại rất lớn về sức cạnh
tranh của nền kinh tế, nhất là mỗi khi có cuộc khủng hoảng kéo qua như
thời gian vừa qua.
Mạnh Hà
Đề nghị truy tố ông Nguyễn Phú Trọng theo điều 88 và điều 258 Bộ luật Hình sự
Không258 (Danlambao) - Báo Thanh Niên số ra ngày 24/10/2013 cho biết (
*):
"Trong
phiên thảo luận tại tổ về dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992, Tổng Bí thư
đảng Cộng sản Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu: "Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa."
Phát biểu trên mang tính chất
"phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân".
Ông Trọng đã đi ngược lại chủ trương, đường lối của đảng Cộng sản Việt
Nam. Với nhận xét trên ông Trọng đã vứt vào sọt rác tất cả những nghị
quyết trung ương của ĐCSVN về mục tiêu, con đường đi lên CNXH của đảng
này từ khi thành lập (1930) cho tới nay.
Phải nói rằng ông Trọng đã rất phản động khi nói rằng "không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa".
Bởi điều này không khác gì so với việc nhận xét con đường đi lên CNXH
là hoang đường, mù mịt, không có đâu, đừng đi tìm làm gì cho mất thời
gian.
Rất nhanh chóng, một làn sóng hưởng ứng lẫn phản đối ý kiến của ông
Trọng lan rộng khắp nơi. Bởi nó như quả đấm thép đấm thẳng vào miệng của
những đại biểu Quốc hội đang họp tại Hà Nội cũng như vào mặt các vị lão
thành cách mạng, các đảng viên trung kiên bất khuất.
Bằng câu nói trên, ông Trọng đã chính thức khai tử CNXH ở Việt Nam. Ông
Trọng đã khiến cho toàn dân tộc phẫn nộ khi phát hiện ra đã bị ĐCSVN lừa
dối từ đời cụ kị cha ông rằng "hy sinh vì một thiên đường CNXH của toàn dân là sự hy sinh to lớn không gì sánh được".
Đề nghị Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an phải truy tố ông Trọng theo:
Khoản b, mục 1, điều 88, Bộ luật Hình sự về tội: Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
b) Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân;
Và mục 1, điều 258, Bộ luật Hình sự về:
Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân.
Các đồng chí đảng viên đảng CSVN có hoang mang không khi chính Tổng Bí
thư của đảng mà các đồng chí đang là thành viên phát biểu như trên?
Và để khẳng định lập trường cũng như ý chí kiên định tiến lên CNXH, hãy truy tố ông Nguyễn Phú Trọng.
____________________________________
ĐI VỀ ĐÂU?
Phạm tây Sơn FB
Gần 50 năm trước tôi có đọc cuốn “Bí danh” của Ông Lâm ngữ Đường , Ông
nói rằng chủ nghĩa Cọng sản là một vec tơ ,còn chủ nghĩa Xã hội như một
cái lò xo lấy vec tơ là tâm , cho nên cái Lò xo cứ chạy vòng quanh cái
vec tơ mãi ,không bao giờ hai cái này gặp nhau.
Nay có sự hiện diện thực tế của CNCS được nhiều thủ lãnh CS thực thi
thực tế trên Trái đất này gần cả trăm năm , nhưng đã thất bại thảm hại-
Không thất bại sao mà 2 nơi có các tổ sư CS sinh ra là Nga sô và Đông
Đức xụm bà chè? Kéo theo một số Quốc gia đàn em cũng thành mấy khói ,
mới lưng chưa nửa đường để mong thực hiện cái ảo tưởng lên “thiên đường
CS”?!
Còn lại mấy ông Trung cộng ,Cu ba , Bắc hàn, Việt nam phải đổi mới thay cũ?- Mới gì nào?
Trung cộng thì “nền kinh tế theo bản sắc Trung hoa”.
Bắc hàn thì “tất cả đều xuống ruộng để mà thụt hỏa tiễn”
Cu ba cũng chỉ là ba mớ , sáng đúng chiều sai ngày mai lại đúng, không đâu ra đâu
Việt nam thì siêu hơn và cao tay hơn các Quốc gia trên : “nền kinh tế
thị trường theo định hướng XHCN” ,đố tay kinh tế gia nào trên Thế giới
,kể cả những Ông KTG từng đoạt giải Nô Ben kinh tế giải thích được là
cái giống gì!
Tât cả thất bại và sinh ra những hậu quả thê thảm cho xã hội mà người Dân ở xã hội đó lãnh đủ là do cái ảo tưởng “thiên đường”.
Luôn tham lam, sợ mất quyền lực để thống trị xã hội , nên luôn muốn điều
khiển mọi thứ trong sinh hoạt con người theo những gì mà những người CS
nắm giữ quyền lực- Thay cũ đổi mới luôn liền miệng mà vẫn không buông
bàn tay sắt , cho nên mới lúng túng như gà mắc tóc không có lối thoát ,
rồi càng sợ mất quyền lực càng làm càng ,càng đàn áp bóc lột Người Dân
bị cai trị càng tàn bạo hơn- Cọng sản đã nói “ trong xã hội của một Đất
nước mà người Dân nghèo khó, khổ cực nhiều…mà có số ít người giàu có
(Địa chủ và Tư bản tư sản) là do bọn chúng bóc lột Nhân Dân mà có” – Chí
lý, đến nay không hề sai.
Trung cộng và Việt nam xuất hiện danh từ “Tư bản đỏ” , Bắc hàn thì dòng
họ nhà Kim sống còn hơn vua chúa thời Quân chủ phong kiến ,trong khi
hàng năm người Dân phải chết đói và ở chỗ nào có họp hành mà có mặt là
có “làm tiền”, những Quốc gia khác viện trợ cho Bắc hàn chỉ để cho họ
thụt hỏa tiễn hăm dọa Thế giới hòng kiếm chác tiếp!.
Trung cộng thú nhận trong năm 2911 có đến cả bầy cán bộ chạy ra Ngoại
quốc mang theo cả 50 tỉ Đô la , tết rồi cả đám đi du lịch ngoại quốc
không về, không lẽ họ chạy tay không?…-Đám quan chức từ to tới nhỏ do
“có tiền” thừa mứa nên ăn chơi thả cửa , gái gung cổi truồng , mê đồng
hồ Tư bản , một quan chức cấp xã mà có đến 11 biệt thự …từ chỗ tranh ăn
nên mới lộ ,chớ thằng nào kết bè kỹ khó mà lộ – Nhìn lại Người Dân Trung
hoa , đa số Nông Dân và lực lượng lao động làm thuê mà gọi cho đẹp là
“Giai cấp Công nhân” như thế nào?
Cu ba cũng vậy, xem thử Người Dân Cu ba sống như thế nào ,họ Castro cầm
quyền mấy mươi năm sống ra sao? – Đến nỗi có một người Chị Em chạy sang
sống với tên “Đế quốc đầu sỏ” mà phải từ bỏ quê hương ,trong khi sống ở
Cu ba bà muốn gì mà không được.
Còn Việt nam ta, sau khi mấy ông CS Giải phóng Đất nước thoát khỏi Đế
quốc Thực dân…hy sinh tất cả vì Nhân – Cổi nạn “một cổ ba tròng” cho
Nhân dân ,”chịu cái khổ trước Dân, hưởng cái sướng xau Dân” – “Dân là
chủ-Cán bộ là đầy tớ”…. thì hiện nay như thế nào?
Đầy tớ nó đánh chủ như mõ đứt quai khi mà chủ đòi hỏi chính những điều
mà CS dạy phải đấu tranh để giành lại như “người cày phải có ruộng- Công
nhân làm chủ nhà máy”…”Nhân dân phải Tự do”….
CS đã từng “đào tận gốc trốc tận rễ bọn trí phú địa hào” “ Nhân Dân hãy
cùng cách mạng (CS) đứng lên lật đổ bọn tay sai Ngụy quyền Sài gòn bán
nước cho ĐQ Mỹ , tiêu diệt bọn địa chủ , tư sản tư bản…lấy của cải chúng
bóc lột mà có chia cho Nhân dân, lấy ruộng đất của chúng ăn cướp Nhân
Dân mà có…chia cho Nhân Dân, ai làm nấy ăn không sưu tô thuế tức cho
thằng nào con nào cả , không con nào thằng nào ngồi trên đầu trên cổ
Nhân ta cả”….Nay thì sướng chưa? Quá đã còn gì? Không ở đâu mà sướng
bằng VN ta phải không nào.
Gần 40 năm thống nhất với sự lãnh đạo thần thánh của “Đảng ta”, đưới ánh
sáng chỉ đường của Mác Lê Mao thì nay đã tới thiên đường chưa nhỉ.?
Cứ bảo rằng bọn “thế lực thù địch ,bọn diễn biến…” sao đâu mà nhiều thế
?Mấy Quốc gia khác có bọn này nhiều và triền miên như thế không?
Có “bọn thù địch” nhiều như ĐQ Mỹ không? Và những Quốc gia mà chống Mỹ
toàn là thứ cộm cán , Mỹ có bao giờ la ó là “bọn thù địch” không? Hay là
công khai nêu ra tên?
Mà sao Mỹ bị phá hoại ,chống đối của “thù địch” thế mà vẫn phát triển
nhanh mạnh và vẫn là số 1 trên Thế giới –Hay chừng nào Mỹ rớt đài đây?.
Còn ai có thể giải thích tại sao có Quốc gia nào mà Thanh niên cứ muốn
đi làm thuê ở Ngoại quốc mà là toàn qua “xứ tư bản bóc lột”- “ con gái
lấy chồng ngoại quốc” sao nhiều thế?? ,bất đồng văn hóa , ngôn ngữ người
ta không biết một tiếng…mà yêu thương cái nỗi gì? . Mà hồi xưa “nghèo
khó” đâu có cái mửng này nhiều thế , có chăng một vài trường hợp thôi- ở
Miền nam “hồi xưa” mà ai lấy Tây là dấu muốn chết chớ đâu có khoe ra
như ngày nay, hay là do “toàn cầu hóa”? -Ở ngoài Bắc Miền trung ,ngồi
nói chuyện thì té ra có rất nhiều nhà có con cháu đi “lao động” bên Mã
lai ,Đại hàn, Đài loan, Úc….Đất nước ta rừng vàng biển bạc, Dân tộc ta
anh hùng , xã hội ta tốt đẹp đang phát triển mạnh mà Ngoại quốc ai cũng
ngưỡng mộ, sao lại đi xứ khác kiếm ăn , dại thế?- Đâu bằng Quê hương
giàu mạnh tốt đẹp của mình . Xuất cảng gạo ,cà phê, trà…nhất Thế giới –
Sao lại mâu thuẫn thế???
Cứ như thế này thì Chúng Ta đi Vầ Đâu? Trong tương lai???
Tổng thống Myanmar không tái tranh cử, nhường cơ hội cho bà Suu Kyi?
Một quan chức cấp cao Myanmar đêm 24.10 thông báo Tổng thống Thein Sein
không muốn tiếp tục giữ chức vụ này thêm nhiệm kỳ nữa, nên ông sẽ không
tranh cử vào năm 2015.
Tổng thống Thein Sein là vị tổng thống xây dựng chính phủ dân sự đầu
tiên ở Myanmar. Ông được cộng đồng quốc tế ca ngợi vì những chính sách
kinh tế mở cửa, ân xá cho tù chính trị, hoà đàm với các nhóm phiến quân…
Ông từng nói việc có tiếp tục ứng cử tổng thống hay không tuỳ vào quyết
định của nhân dân, cũng như tuỳ vào tình hình sức khoẻ cá nhân.
Tuy nhiên, Reuters dẫn lời chủ tịch quốc hội kiêm chủ tịch đảng USDP cầm
quyền – ông Shwe Mann – đêm 24.10 cho biết: “Tổng thống U Thein Sein đã
nói với tôi rằng ông sẽ không chạy đua chức tổng thống thêm lần nữa. Đó
chính là ý định của ông: ông ấy sẽ không ra ứng cử”.
Như vậy cuộc bầu cử Tổng thống Myanmar vào năm 2015 đã giới hạn chỉ còn một số ít gương mặt nổi bật.
Trong số này là chủ tịch đảng đối lập của Myanmar, bà Aung San Suu Ky.
Nữ chủ nhân giải Nobel Hoà bình không giấu diếm ý định tranh cử tổng
thống của mình. Với uy tín vượt trội cả trong nước lẫn quốc tế, bà Suu
Kyi là ứng cử viên có khả năng đoạt chiến thắng cao nhất.
Tuy nhiên, để bà Suu Kyi được tranh cử tổng thống thì hiến pháp phải có
sự sửa đổi, vì hiến pháp hiện hành cấm một công dân ứng viên tổng thống
có con hay vợ/chồng là người nước ngoài.
AFP cho biết Thủ tướng Anh David Cameron đã tuyên bố ủng hộ bà Suu Kyi
tranh cử Tổng thống Myanmar vào năm 2015, nhân chuyến thăm Anh quốc của
bà.
“Sẽ hoàn toàn sai lầm nếu tổ chức bầu cử theo các quy định của một nền
hiến pháp chối bỏ một cá nhân vốn là lãnh đạo phong trào dân chủ của
Myanmar ra khỏi cuộc đua vào vị trí cao nhất. Đối với tôi, khi đó sẽ
chẳng phải là bầu cử gì. Sẽ không có cuộc bầu cử dân chủ nào” – Thủ
tướng Cameron nói.
Một ứng viên mạnh khác chính là Shwe Mann. Ông được xem là một chính
khách ôn hoà với những quan điểm cải cách đáng tin cậy. Ông có mối quan
hệ tốt với cả phe quân sự và được các nghị sĩ kính trọng. Bản thân ông
cũng đã tỏ ý sẽ tranh cử tổng thống.
(Một Thế giới)
Đặng Thành Tâm: 'Lắm lúc tôi muốn uống thuốc sâu tự tử'
Xuất hiện tại phiên thảo luận tổ sáng 24/10, ông Đặng
Thành Tâm (ĐBQH TPHCM) trông phong độ hơn hẳn kỳ họp trước. Ông Tâm tỏ
ra khá vui vẻ, cởi mở trong cuộc trò chuyện với Tiền Phong. “Đã có một
thời gian, tôi chỉ muốn uống thuốc sâu tự tử cho xong chuyện”, ông Tâm
nói.
|
Ông Đặng Thành Tâm sáng 24/10. |
Đại gia Chúa Chổm
Sau một thời gian gặp khó khăn, nợ nần với con số
chục ngàn tỷ đồng, bây giờ, tình hình kinh doanh tại doanh nghiệp của
ông đã có tiến triển gì chưa?
Những khó khăn gặp phải, chúng tôi đã phải giải quyết
bằng cách thoái hết vốn đầu tư vào lĩnh vực tài chính, ngân hàng, chỉ
còn tập trung vào khu công nghiệp. Dù khó khăn, nhưng năm ngoái chúng
tôi vẫn thu hút tăng được mười mấy phần trăm đầu tư. Năm nay cũng thế,
chúng tôi đã thu hút được khoảng hai tỷ đô la từ việc đầu tư nhà máy của
tập đoàn LG tại Hải Phòng. Tôi tin nhà máy này sẽ làm thay đổi thành
phố Hải Phòng.
Nghĩ lại, nếu mình chỉ đầu tư khu công nghiệp thôi,
chắc không phải đi vay nhiều như thế đâu. Chỉ vì lúc đó thấy người ta
lao vào làm mình cũng bắt chước làm nên mới nợ nần như thế.
Các khoản nợ của công ty ông có lúc tới cả chục ngàn tỷ, vậy bây giờ khả năng trả nợ ra sao?
Nợ nhiều khoản chưa đến hạn. Nhưng nếu các ngân hàng cứ
bắt trả ngay thì cũng khó khăn. Tuy nhiên chúng tôi chỉ còn nợ khoảng
3.500 tỷ đồng, cố gắng từ nay đến cuối năm sẽ trả được một ngàn tỷ. Nếu
bắt chúng tôi trả hết cả ba ngàn tỷ thì cũng gay go.
Với khoản nợ lớn như Chúa Chổm đó, ông phải trả lãi bao nhiêu tiền một tháng?
Tính bình quân lãi vay mười mấy phần trăm/năm, mỗi ngày
chúng tôi đang phải trả lãi khoảng 1 tỷ đồng. Nhưng lãi thì không sợ vì
hoạt động kinh doanh có thể bù được. Cái đó không đáng lo, có người còn
nợ mấy chục ngàn tỷ cơ mà. Nhưng phải nói khoản nợ trên là của công ty
với bốn năm chục cổ đông, chứ không phải của riêng mình. Cá nhân tôi
không vay một xu nào.
Tuy tôi có sai lầm khi đầu tư vào tài chính, nhưng
không sa đà như người khác mua đất làm bất động sản trong trung tâm. Tôi
đã bán ngân hàng để trả nợ, bây giờ chỉ còn khoảng 3.500 tỷ thôi. Với
mấy nghìn hécta đất, hiện vẫn còn cả nghìn hécta đất trống, nên khả năng
trả nợ là có. Tôi vẫn đang dẫn đầu nhiều DN về thu hút đầu tư trong
nhiều năm qua.
Muốn làm phó thường dân
Đã có lúc ông đã nói rất thật rằng bây giờ ông chỉ
ước mơ được trở về như ngày xưa, không muốn làm đại gia ngồi trên đống
tài sản, nợ nần nữa nhưng cũng không được. Hôm nay trông ông có vẻ trẻ
hơn, tâm trạng cũng tốt hơn. Bây giờ ông có còn mong ước như vậy nữa
không?
Chỉ dăm chục ngàn nhuộm tóc là trẻ ra ngay thôi (cười).
Bây giờ tôi cũng vẫn nghĩ như vậy thôi. Tôi sẽ cố gắng để trả hết nợ.
Vì không ai trả thay tôi được, kể cả các cổ đông, đó là trách nhiệm của
tôi. Nói chung cũng nhanh thôi. Trả hết nợ, rồi sẽ rút lui. Người ta dù
có tài năng mấy thì cũng chỉ có thời, huênh hoang làm gì. Ai mà không
muốn vĩ đại nhưng không vĩ đại được thì mình hãy trở về là chính mình.
Để trả nợ, tôi sẽ cho thuê mặt bằng khu công nghiệp,
với giá 40 USD/m2/năm, cho thuê 100ha thì đã có ngàn tỷ. Hiện nay các
khu này hạ tầng đều xong cả rồi.
Vậy sau khi trả nợ xong rồi, ông còn mong muốn gì nữa?
Tôi mong các anh em sát cánh để duy trì truyền thống
của công ty, kể cả khi tôi đã nghỉ. 12 năm nay chúng tôi đều dẫn đầu về
thu hút đầu tư, kể cả bây giờ vẫn vậy, nên phải làm sao giữ được điều
này. Còn mong ước, nói thật tôi chỉ mong làm phó thường dân thôi.
Vậy khi còn đang là ĐBQH, ông có suy nghĩ gì về nền kinh tế hiện nay cũng như trách nhiệm của mình?
Muốn hay không muốn thì tôi vẫn là đại biểu đại diện
cho các DN, vẫn phải có đóng góp, phải có tiếng nói. Tôi muốn tín dụng
phải nới ra, chứ đến tháng 10 rồi mà tăng trưởng có 6,3% thì DN còn khó
khăn. Lãi suất như vậy là được rồi, nhưng nếu không có tiền thì cũng
không làm gì được, để đạt mức tăng 12% tín dụng sẽ rất khó. Lỗi không
phải của Ngân hàng Nhà nước mà vì các Ngân hàng thương mại sợ. Tổng tiền
gửi toàn TPHCM hơn 10% mà cho vay không được 5% thì tự nhiên tiền thừa
mà vẫn phải trả lãi.
Bây
giờ, tôi chỉ muốn trả nợ xong. Nếu mỗi năm mình cho thuê được 100-200 ha
thì khả năng trả hết nợ cũng nhanh. Trong hơn hai năm qua chẳng có ngân
hàng nào cho tôi vay thêm đồng nào cả, mình phải tự lo lấy thôi
Ông Đặng Thành Tâm
|
Theo báo cáo hơn 70% DN đang thua lỗ, không được cho vay, vì anh phải có
lãi, có tài sản đảm bảo mới được vay. Phải tháo gỡ chỗ này như thế nào.
Tôi nghĩ bây giờ không nên mua nợ xấu, mà khoanh lại. Đã không có tiền
thì Nhà nước mua làm gì? Nếu nước ngoài muốn mua thì bán cho họ. Nếu
không thì mình chỉ khoanh lại thôi, như ung thư thì phải khoanh lại đã,
rồi dần dần cô lập nó. Còn nếu cứ lo sợ quá, uống thật nhiều thuốc có
khi cũng chết. Nợ xấu phải 5-7 năm mới hết, không thể nóng vội giải
quyết ngay được. Phải khơi thông dòng vốn, thay vì 100 nghìn tỷ mua nợ
xấu, nên lấy 100 nghìn tỷ đó bảo lãnh sẽ hiệu quả hơn. Một trăm nghìn tỷ
thì có thể bảo lãnh cho cả triệu tỷ.
Nhiều lúc tôi chỉ muốn tự tử
Trong thời gian gặp khó khăn ông dựa vào đâu để vượt qua?
Gia đình rất quan trọng, rồi bạn bè, những người yêu
thương mình. Lúc đó tôi biết trông vào đâu nữa, cứ nằm như một xác chết.
Nói thật có nhiều lúc tôi chỉ muốn tự tử, chỉ muốn uống thuốc sâu cho
xong chuyện thôi.
Nhưng lại nghĩ, tự tử thì vẫn còn có người yêu thương.
Mình dù có thể rất xấu nhưng vẫn có người yêu thương mình chứ. Và chính
tình yêu thương đó đã giúp tôi sống được, chứ lúc đó tôi muốn buông hết
tất cả.
Bản thân tôi cũng không tin mình sẽ vượt qua được. Đến
bây giờ khó khăn chưa hết, nhưng tôi cố gắng làm tốt hơn, vì dù sao tôi
cũng là người được trời phật thương. Bản thân phải đối mặt sự thật thì
mới vượt qua được. Có lúc tôi đã phải coi mình là một người đã được tái
sinh.
Phải tự cứu mình
Nhìn lại những khó khăn mà DN của ông gặp phải là do chủ quan hay khách quan?
Trước hết đó là do chính tôi thôi. Nếu cứ đổ cho khách
quan thì sao bao nhiêu DN vẫn phát triển, không vướng. Hay nước ta cũng
thế thôi, nhìn xem các nước xung quanh họ phát triển như thế nào. Mình
phải tự nhìn thấy khuyết điểm của mình thì mới sửa chữa được. Khách quan
thì có ai thay đổi được đâu, đổ cho khách quan làm gì?
Vậy bài học ông rút ra là gì?
Lúc nào cũng phải tỉnh táo, phải lắng nghe. Ngày xưa
anh em nói mình chẳng nghe, tự cho là mình siêu, mình giỏi bảo “mày giỏi
hơn tao thì làm đi”, thế là anh em không nói nữa. Vì chủ quan nên tôi
mới vướng vào sai lầm. Bây giờ dù muộn màng, nhưng tôi thấy vẫn phải cảm
ơn những lời khuyên đó. Nếu không nhận thức được bản thân, sẽ không
vượt qua được, không ai cứu được mình ngoài chính bản thân mình.
Cảm ơn ông.
Nguyễn Tuấn
(Tiền phong)