- World Bank: Việt Nam khó thoát bẫy thu nhập trung bình (RFA) - Ngân hàng Thế giới cảnh báo Việt Nam sẽ khó thoát bẫy thu nhập trung bình nếu duy trì mức tăng trưởng từ 5% đến 6% một năm.
- Lực lượng vũ trang cần trung thành với ai? (RFA) - Khẩu hiệu "Trung với Nước - Hiếu với Dân" của ông Hồ Chí Minh liên tục được dùng để giáo dục các chiến sĩ trong lực lượng võ trang trong hàng chục năm qua. Song đến bây giờ, khẩu hiệu đó bị sửa thành "Trung với Đảng - Hiếu với Dân”.
- 'Không đề cập hệ lụy cải cách ruộng đất' (BBC) - Ý kiến cho rằng cuộc triển lãm ở Hà Nội đề cập nhiều đến thành tích mà bỏ qua hệ lụy của cải cách ruộng đất.
- Bàn về triển lãm Cải cách ruộng đất (BBC) - Liệu triển lãm 'Cải cách ruộng đất 1946-1957' đã đạt được mục đích nhìn lại quá khứ và rút ra bài học cho hôm nay?
- Nhà báo Trương Minh Đức bị hành hung tại Hà Nội (RFI) - Hôm qua 08/09/2014, nhà báo tự do Trương Minh Đức trên đường tới trụ sở Bộ Công an số 7, Nguyễn Đình Chiểu Hà Nội, đã bị nhiều người lạ mặt đánh đập.Ông Trương Minh Đức đã được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện Việt-Pháp.
- 'Sẽ đòi cắt quan hệ với Việt Nam' (BBC) - Phỏng vấn lãnh đạo biểu tình Khmer Krom.
- Trung Quốc xây dựng ở Trường Sa? (BBC) - Phóng viên BBC tới Trường Sa, trong lúc có cáo buộc Trung Quốc có công trường khổng lồ xây dựng bãi đáp máy bay.
- Trung Quốc làm gì ở Trường Sa? (BBC) - Một trong những nhà báo phương Tây đầu tiên nhìn thấy tận mắt một vài công trình của Trung Quốc ở Trường Sa.
- VN 'có thể trượt chỉ tiêu tăng trưởng' (BBC) - Việt Nam có thể sẽ không đạt chỉ tiêu tăng trưởng kinh tế cho cả năm 2014, trong lúc giới chuyên gia bày tỏ lo ngại về nợ xấu.
- Thế giới sẽ kiểm soát được ma túy ? (RFI) - « Nắm lấy kiểm soát» thị trường buôn ma túy thay vì là tiếp tục chịu đựng tình trạng– chợ đen, thanh toán lẫn nhau, mức tăng buôn lậu và tiêu thụ… là nội dung dựán mà nhiều nhà lãnh đạo thế giới sẽ đệ trình lên Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon ngày hôm nay, 09/09/2014.
- Nhật Bản ra bộ sử về triều đại Hirohito (BBC) - Nhật Bản ra bộ sử nói Hoàng đế Hirohito từng 'cảnh báo về chiến tranh' nhưng vẫn chúc mừng quân đội sau vụ Nam Kinh.
- EU cấm công ty dầu khí Nga vay vốn (BBC) - EU thông qua một gói trừng phạt Nga nữa, trong đó có cấm các công ty dầu khí Nga tiếp cận thị trường tài chính.
- Liên hiệp châu Âu thông qua các biện pháp trừng phạt Nga (RFI) - Liên hiệp châuÂu thông qua các biện pháp trừng phạt mới đối với Nga mặc dù Tổng thống Nga Putin và Tổng thống Ukraina Porochenko đã chấp nhận tiếp tục đối thoại về hòa bình ở miền Đông Ukraina.
- Moskva tiếp tục bảo vệ mọi công ty Nga bị cấm vận (RFA) - Liên Bang Nga sẽ tiếp tục bảo vệ các công ty bị phương Tây trừng phạt kinh tế, bất kể sở hữu chủ là ai. Thủ tướng Nga Dmitry Medvedev tuyên bố điều này vói Tổng giám đốc công ty NOVATEK và đồng sở hữu chủ công ty vào hôm thứ ba, theo báo chí trích thuật.
- Thanh niên học sinh và đoàn thanh niên hiện nay (RFA) - Mùa hè là thời gian trong năm hay được đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh sử dụng để đưa thanh niên sinh viên tham gia các hoạt động mang tên là Mùa hè xanh.
- Quốc hội Việt Nam thảo luận về quyền tự do kinh doanh (RFA) - Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng bày tỏ mong muốn người dân có quyền tự do kinh doanh. Bản tin trên mạng ngày 9/9/2014 của VnExpress trích lời ông Hùng như trên trong buổi thảo luận về dự luật Đầu tư sửa đổi sáng 9/9 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội.
- Việt Nam, Điện Vatican gặp gỡ để cải thiện quan hệ (VOA) - Linh mục Federico Lombardi, Giám đốc Văn phòng Báo chí của Tòa Thánh Vatican nói cuộc họp nhằm 'củng cố và phát triển các quan hệ giữa Việt Nam và Tòa Thánh'
- Đi xem trưng bày "Cải cách ruộng đất năm 1946 – 1957" (RFA) - JB Nguyễn Hữu Vinh: việc trưng bày này là nhằm rửa mặt cho chế độ. Nhưng một phòng trưng bày con con, không đầy đủ, che đậy giấu giếm làm sao có thể rửa được tội ác mà “Cải cách ruộng đất” gây nên. Không chỉ hàng chục ngàn nông dân bị giết oan mà còn làm băng hoại đạo đức xã hội được hình thành từ hàng ngàn năm, hậu quả của nó còn dai dẳng biết đến bao giờ.
- Việt Nam triển lãm hình ảnh cải cách ruộng đất 1946-1957 (RFA) - Đông đảo người dân đã đến xem triễn lãm 60 năm cải cách ruộng đất tại Bảo tàng lịch sử Quốc gia ở Hà Nội. Những hình ảnh trong cuộc triễn lãm được ghi nhận là những thông tin để tán dương Đảng Cộng Sản Việt Nam thực hiện phân chia ruộng đất ở miền Bắc
- Việt Nam xây dựng lực lượng tàu ngầm để đối đầu với Trung Quốc (RFI) - Việt Nam sắp tới đây sẽ có được một lực lượng hải quân có thể đối đầu với Trung Quốc trên Biển Đông với việc tiếp nhận những tàu ngầm hạng Kilo từ nước Nga. Theo các chuyên gia được hãng tin Reuters trích dẫn trong một bản tin hôm qua 08/09/2014, lực lượng tàu ngầm nói trên có thể khiến Bắc Kinh phải cân nhắc thật kỹ trước khi đụng độ với Hà Nội tại các vùng biển tranh chấp.
- Triển lãm Cải cách ruộng đất tại Việt Nam: Biện minh hơn là nhận sai (RFI) - Hôm qua, 08/09/2014, lần đầu tiên một cuộc triển lãm về Cải cách ruộng đất đã khai mạc tại Hà Nội và đã thu hút rất nhiều người đến xem. Nhưng cuộc triển lãm đầu tiên này bị đánh giá là phiến diện, tức là chỉ phảnánh một mặt của Cải cách ruộng đất, hay đúng hơn là nhằm biện minh cho chính sách này, chứ không tái hiện những sai lầm, những bi kịch của cái gọi là cuộc“Cách mạng long trời lở đất” cách đây hơn 60 năm.
- Obama vận động công luận Mỹ ủng hộ liên minh chống Nhà nước Hồi giáo (RFI) - Trình bày chiến lược chống Nhà nước Hồi giáo với lãnh đạo lưỡng viện Quốc hội và hôm nay 09/09 trước khi gửi thông điệp đến toàn dân vào ngày thứ tư hôm sau, Tổng thống Obma gấp rút tăng tốc trong cuộc chiến“tiêu diệt” Hồi giáo cực đoan sau nhiều tuần lễ oanh kích ở Irak. Paris không loại trừ khả năng gửi quân tham chiến trên bộ.
- Mỹ và Trung Đông họp bàn biện pháp tiêu diệt IS (RFA) - Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry sẽ tới vùng Trung Đông hôm nay, chuẩn bị dự họp ở Saudi Arabia vào ngày thứ năm cùng ngoại trưởng của 10 nước Ả Rập và Thổ Nhĩ Kỳ, để thảo luận hành động hỗn hợp chống nhóm cực đoan mệnh danh nhà nước Hồi giáo IS.
- ANH: Chính khách Anh thuyết phục cử tri Scotland không đòi độc lập (RFI) - Ngày 18/09/2014, cử tri Scotland sẽ bỏ phiếu trong cuộc trưng cầu dâný về yêu cầu độc lập cho xứ Scotland, hiện thuộc Vương quốc Anh. Hôm nay, 09/09, theo một số thăm dò dư luận, tỷ lệ cử tri ủng hộ độc lập và chống độc lập gần như ngang bằng nhau.
- Irak lập chính phủ đoàn kết quốc gia chống Nhà nước Hồi giáo (RFI) - Tối hôm qua 08/09/2014, Quốc hội Irak đã chấp thuận tân chính phủ, đứng đầu làông Haidar al-Abadi, trong bối cảnh Nhà nước Hồi giáo đã xâm chiếm nhiều vùng lãnh thổ quốc gia. Tân Thủ tướng tạm lãnh đạo trực tiếp hai bộ Quốc phòng và Nội vụ.
- Á Rập Saudi thảo luận với Hoa Kỳ vấn đề IS bạo loạn (RFA) - Ả Rập Saudi sẽ tổ chức thương thuyết với Hoa Kỳ và các đồng minh Ả Rập vào thứ năm về tình trạng bạo loạn của dân quân hồi giáo trong khu vực.
- Ngoại trưởng Mỹ đến Trung Đông đánh giá mối đe dọa IS (VOA) - Ngoại trưởng Mỹ đang trên đường tới Trung Đông, nơi ông sẽ thảo luận về tình hình ở Iraq và mối đe dọa do các phần tử hiếu chiến Nhà nước Hồi giáo gây ra
- TT Obama thảo luận về mối đe dọa của Nhà nước Hồi giáo (VOA) - Tổng thống Obama gặp các giới chức quan trọng để thảo luận cách đối phó với sự tiến công của các phần tử chủ chiến Nhà nước Hồi Giáo tại Iraq và Syria
- Hoa Kỳ ca ngợi chính phủ mới của Iraq (BBC) - Mỹ nói Iraq có chính phủ mới 'là bước ngoặt' trong lúc Ngoại trưởng John Kerry nỗ lực xây dựng liên minh chống IS.
- Dịch sốt xuất huyết Ebola có nguy cơ lan rộng hơn (RFI) - Theo Tổ chức Y tế Thế giới, nhiều ngàn dân Libéria sẽ bị nhiễm bệnh sốt xuất huyết Ebola trong những ngày tới. Nguy ngập hơn đợt dịch năm 1976, số nạn nhân tử vong lần này đã lên hơn 2000 người tại ba nước châu Phi, Liberia, Sierra Leone và Guinée. Tuy nhiên, Liên Hiệp Quốc cảnh giác tình hình nguy ngập đang chờ trước mặt.
- Giới chức y tế thảo luận sách lược truyền thông mới về Ebola (VOA) - Tầm quan trọng của các nỗ lực địa phương nhằm phổ biến các thông điệp mới về Ebola được nhấn mạnh trong 2 ngày của một diễn đàn vừa kết thúc hôm nay tại Dakar
- ‘Sẽ có thêm hàng ngàn ca nhiễm Ebola’ (BBC) - Tổ chức Y tế Thế giới cho biết Ebola đang lan nhanh chưa từng thấy và sẽ có thêm hàng ngàn ca nhiễm.
- Đài Loan: Chang Guann bị phạt nặng do bán dầu ăn bẩn (RFA) - Chính quyền Đài Loan hôm 9/9 đã xử phạt Công ty Chang Guann ở Cao Hùng 50 triệu Đài tệ tương đương 1,67 triệu USD về việc bán hàng trăm tấn dầu ăn bẩn cho các nhà hàng.
- Trung Quốc mất đà tăng trưởng nếu chậm cải cách (RFI) - Do lời hứa không đôi với việc làm, nền kinh tế Trung Quốc có nguy cơ mất đà tăng trưởng. Với nhận định này, Phòng thương mại Liên Hiệp ChâuÂu cảnh báo« thời kỳ vàng son của các công ty quốc tế đầu tư tại Trung Quốc sắp lụi tàn».
- Lên án Bắc Kinh: Dân tranh đấu Hồng Kông cạo trọc (RFI) - Sau khi chính quyền Trung Quốc thông qua quyết định hạn chế quyền bầu cử trực tiếp lãnh đạo Hồng Kông hồi cuối tháng 8/2014, phong trào đòi dân chủ tại khu tự trị tiếp tục diễn ra với nhiều hình thức khác nhau. Hôm nay 09/09/2014, người tranh đấu cho dân chủ tại Hồng Kông đã sử dụng thêm một biện pháp mới để phản đối chính quyền Trung Quốc : cạo trọc đầu.
- Chủ tịch Trung Quốc thăm Ấn Độ tuần tới (RFI) - Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sẽ mở chuyến viếng thăm cấp Nhà nước đầu tiên củaông tại Ấn Độ vào tuần tới, vào lúc Bắc Kinh tìm cách trấn an các nước láng giềng.
- Chuyến bay MH17 rơi vì ‘các vật có sức công phá cao’ (VOA) - Giới chức ở Hà Lan nói những vật có sức công phá cao có phần chắc đã đánh trúng vào chuyến bay 17 của hãng hàng không Malaysia ở giữa không trung
- Michael Schumacher ra viện (BBC) - Nhà cựu vô địch F1, Michael Schumacher, đã rời một bệnh viện của Thụy Sĩ để chữa trị ở nhà.
- Thuốc tránh thai và nguy cơ ung thư (RFA) - Thuốc uống tránh thai hiện đại kết hợp hai hormone estrogen và progesterone đã được phổ biến rộng rãi trên thế giới khoảng 50 năm nay với ước tính khoảng 100 triệu phụ nữ ở các nước đang sử dụng. Công dụng tránh thai của thuốc là điều đã được chứng minh, nhưng vẫn có những lo ngại tác dụng phụ của thuốc, mà cụ thể là mối liên hệ giữa thuốc và nguy cơ ung thư ở phụ nữ.
- Hội Trại Truyền Thông về Biến Đổi Khí hậu 2014 (RFA) - Sinh hoạt mang tên Hội Trại Truyền Thông về Biến Đổi Khí hậu vừa diễn ra trong ba ngày 5, 6 và 7 tháng 9 vừa qua tại thành phố Đà Nẵng.
- TT Afghanistan kêu gọi 2 ứng cử viên thỏa hiệp (VOA) - Cả hai ứng cử viên Abdullah Abdullah và Ashraf Ghani đều tuyên bố chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống hai tháng trước đây
- Chính trị gia Ấn Độ kêu gọi chính phủ hợp tác cứu trợ nạn nhân lụt (VOA) - Binh sĩ Pakistan và Ấn Độ đã dùng tàu và máy bay trực thăng di tản các nạn nhân và chuyển thực phẩm đến các gia đình bị kẹt trong vùng lũ lụt
- OSCE: Phóng viên phải được phép tác nghiệp (VOA) - Tổ chức An ninh và Hợp tác châu Âu OSCE kêu gọi nhà chức trách Crimea cho phép giới truyền thông được làm công việc của họ mà không bị trở ngại
- Ả Rập Xê Út chủ trì cuộc họp chống khủng bố (VOA) - Ả Rập Xê Út cho biết sẽ chủ trì một cuộc họp với các đối tác trong khu vực và Hoa Kỳ để thảo luận về những nỗ lực chống khủng bố
- LHQ: Khí thải nhà kính tăng cao kỷ lục trong năm 2013 (VOA) - Liên hiệp quốc cho biết lượng khí thải carbon dioxide tăng cao đã phát tán khí thải mang hiệu ứng nhà kính lên bầu khí quyển ở mức cao kỷ lục trong năm ngoái.
- Kiểm soát cộng đồng làm cho khu dân cư an toàn hơn? (VOA) - Nhiều phòng cảnh sát đang dùng một phương pháp gọi là kiểm soát cộng đồng để cùng lúc phòng chống tội phạm và cải thiện vấn đề chia rẽ sắc tộc
- Vụ ám sát ông Munir ám ảnh tiến bộ dân chủ của Indonesia (VOA) - Vụ ám sát nhà hoạt động nhân quyền Indonesia Munir Said Thalib vẫn chưa được giải quyết, nhưng vụ này vẫn chưa đi vào quên lãng
- Số tử vong vì lũ lụt tại Ấn Độ, Pakistan lên tới 400 người (VOA) - Số người chết vì mưa mùa và lũ quét tại một số vùng rộng lớn của Ấn Độ-Pakistan đã lên đến con số 400 người
- Tìm thấy viên kim cương 232 carat ở Nam Phi (VOA) - Những người thợ mỏ ở Nam Phi vừa tìm được viên kim cương 232 carat mà các chuyên gia cho biết có thể trị giá lên tới 15 triệu USD
- Việt Nam tìm kiếm bản sắc mới: Bạn bè toàn cầu (VOA) - Rất nhiều người Việt lo lắng rằng chính phủ Hà Nội đã bỏ 'quá nhiều quả trứng vào trong chiếc giỏ Trung Quốc'. Mức thâm hụt mậu dịch với Trung Quốc đã lên tới 17.8 tỉ
- Hỏi đáp Anh ngữ: Các thành ngữ về sự ghen tỵ (VOA) - Tiếng Anh sự ganh tỵ là envy hay lòng ghen tuông là jealousy. Có rất nhiều tục ngữ, thành ngữ hay danh ngôn về lòng ganh tỵ hay sự ghen tuông
- 'Mỹ, Trung Quốc nên tránh những vụ đụng độ quân sự' (VOA) - Cố vấn An ninh Quốc gia Hoa Kỳ Susan Rice kêu gọi mở rộng sự hợp tác quân sự để giúp giảm bớt những căng thẳng giữa Mỹ và Trung Quốc
- Cảnh sát Yemen bắn chết 4 người Shia biểu tình (VOA) - Cảnh sát ở Yemen nổ súng vào một nhóm người Shia đi biểu tình ở thủ đô của nước này, giết chết ít nhất 4 người và làm bị thương 5 người khác
- Lập luận chủ quyền vô căn cứ của Bắc Kinh (BaoMoi) - Một loạt các hành động của chính quyền Việt Nam và Pháp kể từ thế kỷ 18 đã đưa ra bằng chứng không thể chối cãi rằng Việt Nam đã quản lý trên thực tế, liên tục, và hòa bình quần đảo Hoàng Sa.
- Mục kích đảo phi pháp do TQ “phù phép” ở Biển Đông (BaoMoi) - Phóng viên BBC tận mắt chứng kiến hoạt động xây đảo phi pháp của Trung Quốc ở quần đảo Trường Sa.
- Mỹ - Trung đấu khẩu sau vụ chạm trán máy bay quân sự (BaoMoi) - Washington hôm nay cáo buộc Bắc Kinh có hành động "chặn đầu nguy hiểm" trong vụ chạm trán máy bay quân sự trên Biển Đông tháng trước, trong khi Trung Quốc yêu cầu Mỹ ngừng làm tổn hại lợi ích an ninh quốc gia của nước này.
- Trường tiểu học Trần Hưng Đạo 'Chung tay góp sức bảo vệ biển Đông' (BaoMoi) - (TNO) Chiều 9.9, đại diện Trường tiểu học Trần Hưng Đạo (Q.1, TP.HCM) đã đến tòa soạn Báo Thanh Niên trao trên 19 triệu đồng ủng hộ chương trình “Chung tay góp sức bảo vệ biển Đông”.
- Trung Quốc ngang ngược khống chế, đập phá, cướp tài sản tàu Việt Nam (BaoMoi) - Theo thông tin xác minh từ các cơ quan chức năng của Việt Nam, trong các ngày 01 và 14/8/2014, các tàu cá Quảng Ngãi mang số hiệu QNg 96416 TS và QNg 96674 TS trong khi đang hoạt động nghề cá bình thường tại khu vực quần đảo Hoàng Sa đã bị một số tàu Trung Quốc khống chế, ngăn cản và lấy đi một số tài sản.
- Trung Quốc lại đập phá tài sản, đánh đập ngư dân Việt Nam (BaoMoi) - (PLO)- Theo thông tin xác minh từ các cơ quan chức năng của Việt Nam, trong các ngày 1 và 14/8 vừa qua, các tàu cá Quảng Ngãi mang số hiệu QNg 96416 TS và QNg 96674 TS trong khi đang hoạt động nghề cá bình thường tại khu vực quần đảo Hoàng Sa đã bị một số tàu Trung Quốc khống chế, ngăn cản và lấy đi một số tài sản. Vietnam+ phát lúc 18g08 ngày 9-9 cho biết như trên.
- Việt Nam yêu cầu Trung Quốc không ngăn cản tàu của ngư dân (BaoMoi) - Theo thông tin xác minh từ các cơ quan chức năng của Việt Nam, trong các ngày 1 và 14/8 vừa qua, các tàu cá Quảng Ngãi mang số hiệu QNg 96416 TS và QNg 96674 TS trong khi đang hoạt động nghề cá bình thường tại khu vực quần đảo Hoàng Sa đã bị một số tàu Trung Quốc khống chế, ngăn cản và lấy đi một số tài sản.
- Trung Quốc có thêm lý do để lo lắng tại Biển Đông (BaoMoi) - (Ảnh Nóng) - Vừa qua tạp chí The National Interest đã đưa ra danh sách những trang bị của Mỹ khiến Trung Quốc sợ hãi, trong đó có tàu ngầm hạt nhân lớp Virginia.
- Cận cảnh hoạt động xây dựng trái phép của Trung Quốc ở Trường Sa (BaoMoi) - GiadinhNet - Nhiều bức ảnh rõ nét cho thấy Trung Quốc huy động nhiều phương tiện lớn để xây dựng trên đảo Gạc Ma.
- Trung Quốc lại lớn tiếng cảnh báo ở Biển Đông (BaoMoi) - Bộ Ngoại giao Trung Quốc hôm qua (8/9) lại lớn tiếng chỉ trích chính phủ Mỹ về việc can thiệp vào tình hình tranh chấp lãnh thổ, lãnh hải ở Biển Đông.
- Tham mưu trưởng Hải quân Mỹ nói sẽ tiếp tục giám sát Biển Đông (BaoMoi) - Tham mưu trưởng Hải quân Mỹ hôm qua nói tại Washington rằng hải quân nước này sẽ không dừng lại hay giảm hoạt động do thám của họ gần bờ biển Trung Quốc.
- Nhật tố tàu Trung Quốc thả dây cáp xuống vùng đặc quyền kinh tế (BaoMoi) - (VTC News) - Hãng tin Kyodo News nói lực lượng tuần duyên Nhật Bản vừa phát hiện tàu hải cảnh Trung Quốc thả dây cáp xuống vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của Nhật Bản trên biển Hoa Đông.
- Chuyên gia quốc tế: Tàu ngầm Kilo đủ sức răn đe Trung Quốc trên Biển Đông (BaoMoi) - BizLIVE - Các tàu ngầm lớp Kilo mua lại từ Nga sẽ sớm giúp Việt Nam ngăn cản các bước tiến của Trung Quốc ở Biển Đông, theo nhận định của các chuyên gia quốc tế.
- Quảng Nam: Gặp mặt cựu chiến binh là ngư dân tiêu biểu (BaoMoi) - Ngày 8-9, Hội Cựu chiến binh tỉnh Quảng Nam đã tổ chức gặp mặt gần 200 cựu chiến binh là ngư dân ở các huyện, thành phố ven biển trong tỉnh đang tham gia đánh bắt hải sản xa bờ.
- Báo Nhật Bản: Tàu ngầm Kilo làm cán cân nghiêng về Việt Nam (BaoMoi) - Với sự xuất hiện của tàu ngầm Kilo tiên tiến, Việt Nam đang có những ưu thế quan trọng để thực hiện chiến lược chống xâm nhập bất đối xứng ở Biển Đông.
- Thời tiết: Chủ động ứng phó với áp thấp nhiệt đới mạnh cấp 8 (BaoMoi) - Hồi 13 giờ ngày 9-9, vị trí tâm áp thấp nhiệt đới ở vào khoảng 21,1 độ vĩ Bắc; 110,4 độ kinh Đông trên vùng ven biển phía Đông Bắc bán đảo Lôi Châu (Trung Quốc), cách Móng Cái (Quảng Ninh) khoảng 300km về phía Đông. Sức gió mạnh nhất ở vùng gần tâm áp thấp nhiệt đới mạnh cấp 6 (tức là từ 39 đến 49 km một giờ), giật cấp 7, cấp 8.
- Tổng thống Philippines tìm sự ủng hộ của châu Âu về biển Đông (BaoMoi) - (NLĐO) - Tổng thống Philippines Benigno Aquino sẽ tìm kiếm sự hỗ trợ từ châu Âu cho những nỗ lực giải quyết tranh chấp lãnh hải với Trung Quốc trong chuyến thăm kéo dài 1 tuần (từ ngày 13 đến 20-9) đến các nước khu vực này.
- Tổng thống Philippines sẽ thăm châu Âu tranh thủ ủng hộ về Biển Đông (BaoMoi) - (GDVN) - Ông Benigno Aquino sẽ tìm kiếm sự ủng hộ của các nhà lãnh đạo châu Âu đối với lập trường dựa vào luật pháp quốc tế, giải quyết tranh chấp bằng trọng tài.
- Kỷ niệm 30 năm thực hiện thắng lợi kế hoạch phản gián CM12 (BaoMoi) - (CATP) Hôm nay (9-9), Tổng cục Xây dựng lực lượng, Bộ Công an tổ chức họp mặt kỷ niệm 30 năm thực hiện thắng lợi kế hoạch phản gián CM12 (9-9-1984 - 9-9-2014) tại Cà Mau. Vào những năm đầu của thập kỷ 80 của thế kỷ 20, hàng ngàn đối tượng ở trong và ngoài nước tổ chức chống phá cách mạng khắp các tỉnh phía Nam, vươn ra các nước trong khu vực và trải dài dọc biển Đông đến vùng đảo phía cực Bắc của Tổ quốc. Lực lượng An ninh phải triển khai, đồng bộ nhiều kế hoạch phản gián liên hoàn trong thời gian dài ngày, trên địa bàn rộng với các loại đối tượng khác nhau. Mọi lực lượng, mọi chuyên án liên quan đến Kế hoạch CM12 đều phải đặt dưới sự chỉ huy, chỉ đạo thống nhất và chặt chẽ của Ban chỉ đạo Kế hoạch CM12.
- Nhật Bản phản đối Trung Quốc khảo sát trái phép trong Vùng EEZ (BaoMoi) - ANTĐ - Phát biểu trước báo giới ngày 8-9, Chánh Văn phòng Nội các Nhật Bản Yoshihide Suga tuyên bố, Nhật Bản yêu cầu Trung Quốc ngừng ngay hoạt động khảo sát biển bất hợp pháp gần quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư trên Biển Hoa Đông.
- Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ:TQ cải tạo Gạc Ma là liều lĩnh! (BaoMoi) - (Tin tức thời sự) - Quốc tế lo ngại khi Trung Quốc xây đảo nhân tạo tại Gạc Ma là hoàn toàn có căn cứ. Đây là hành động liều lĩnh, chủ quan…
- Biển Đông: Philippines tìm kiếm hậu thuẫn của Châu Âu để ngăn TQ (BaoMoi) - Tổng thống Aquino sẽ giới thiệu với lãnh đạo các nước Châu Âu kế hoạch hành động 3 giai đoạn của Philippines nhằm giải quyết tranh chấp với TQ ở Biển Đông.
- Tổng thống Philippines thăm châu Âu tìm kiếm hỗ trợ về Biển Đông (BaoMoi) - (GDVN) - Chuyến công du nhằm mục tiêu tìm kiếm sự tiếp tục hỗ trợ từ các nước đối với lập trường của Philippines ở Biển Đông.
- Philippines tìm sự ủng hộ trong tranh chấp biển với Trung Quốc (BaoMoi) - TTO - Tổng thống Philippines sẽ tranh thủ sự ủng hộ của châu Âu trong các cuộc tranh chấp chủ quyền trên biển với Trung Quốc, khi ông đến thăm bốn nước ở khu vực này từ 13 đến 20-9.
- Philippines tìm kiếm hậu thuẫn ngoại giao trong vấn đề Biển Đông (BaoMoi) - PNO – Vấn đề tranh chấp lãnh hải với Trung Quốc ở Biển Đông sẽ là một nội dung quan trọng Tổng thống Benigno Aquino muốn tìm kiếm sự giúp đỡ từ châu Âu trong chuyến thăm kéo dài một tuần đến Pháp, Đức và một số nước EU khác.
- Philippines nhờ EU phá mưu Trung Quốc trên Biển Đông (BaoMoi) - (Tin tức 24h) - Tổng thống Philippines tìm kiếm sự giúp đỡ từ châu Âu nhằm giải quyết tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc, điều Trung Quốc luôn phản đối.
- Chiếc Kilo thứ 3 của Việt Nam khiến Trung Quốc đảo lộn mọi toan tính (BaoMoi) - Việc Việt Nam sẽ sớm có khả năng đánh chắn đáng nể trên biển nhờ đội tàu ngầm Kilo mua từ Nga sẽ buộc Trung Quốc phải cân nhắc kỹ trước khi tiếp tục gây hấn tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông.
- The Diplomat: Việt Nam sẽ không phải hối hận khi mua 6 tàu ngầm Kilo (BaoMoi) - (GDVN) - Quyết định mua tàu ngầm của chính phủ Việt Nam và kết hợp chúng với chiến lược chống xâm nhập bất đối xứng đã được chứng minh là đúng đắn.
- Chặn bức 'trường thành' trái luật của TQ trên biển Đông (BaoMoi) - Các dữ liệu lịch sử cho thấy tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên biển Đông là không có cơ sở.
Chủ tịch Quốc hội: “Tự do làm ăn là quyền dân chủ lớn nhất”
“Đổi mới phải cẩn thận, không thể bước tập tễnh, đừng cải tiến ẩu, vội”...Nhắc lại nhận xét của Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường, rằng “pháp luật Việt Nam phức tạp nhất thế giới”, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đề nghị các vị đại biểu dày công để Luật Đầu tư (sửa đổi) mang tinh thần cải cách thực sự. |
Quyền dân chủ lớn nhất của con người là tự do làm ăn, Chủ tịch Quốc
hội Nguyễn Sinh Hùng phát biểu trước khi các vị đại biểu Quốc hội chuyên
trách cho ý kiến về dự án Luật Đầu tư (sửa đổi), sáng 9/9.
Và các quy định về các ngành nghề cấm đầu tư kinh doanh, ngành nghề đầu
tư kinh doanh có điều kiện được Phó chủ tịch Nguyễn Thị Kim Ngân - người
điều hành phiên thảo luận - nhấn mạnh là linh hồn của luật này.
Bên cạnh 11 nhóm ngành nghề cấm đầu tư kinh doanh đã được quy định tại
dự thảo luật mới nhất, Phó chủ tịch Kim Ngân cũng đề nghị các vị đại
biểu xem xét còn ngành nghề nào cần đưa vào danh mục này và có nên quy
định ngành nghề kinh doanh có điều kiện ngay trong luật hay không.
Nhắc lại nhận xét của Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường, rằng “pháp
luật Việt Nam phức tạp nhất thế giới”, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh
Hùng đề nghị các vị đại biểu dày công để Luật Đầu tư (sửa đổi) mang tinh
thần cải cách thực sự.
Theo ông, kết quả ngành nghề danh mục cấm và hạn chế đầu tư kinh doanh
mới chỉ là rà soát ở cấp ngành, chứ chưa rà soát ở địa phương.
“Địa phương các ông ấy cấm khắp mọi nơi đấy, ví dụ xi măng phải mua ở
tỉnh tôi, uống bia phải uống trong tỉnh tôi. Đấy là hạn chế quyền tự do
kinh doanh”, Chủ tịch nói.
Cho biết là rất kỳ vọng vào việc sửa hai Luật Đầu tư và Luật Doanh
nghiệp, ông nhấn mạnh hai luật này là lõi của phát triển, Việt Nam có
hội nhập được hay không, doanh nghiệp có cạnh tranh được hay không cũng
phụ thuộc vào việc sửa hai luật này.
Bởi vậy, Chủ tịch Quốc hội nhắc đi nhắc lại rằng phải thật dày công sửa
hai luật trên theo đúng tinh thần của Hiến pháp, nếu tại kỳ họp cuối năm
nay chưa thông qua được như dự kiến ban đầu, thì cứ từ từ làm cho tốt.
Nếu vội vàng thì lại lâm vào tình hình như Bộ trưởng Hà Hùng Cường đã
nói.
Đổi mới phải cẩn thận, không thể bước tập tễnh, đừng cải tiến ẩu, vội,
kiên quyết làm cho được nhưng phải cẩn trọng, ông nói với các đại biểu
Quốc hội chuyên trách.
Đồng tình với quan điểm của Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng, song các quy định
liên quan đến “linh hồn”của luật còn khiến nhiều đại biểu băn khoăn.
Với ngành nghề cấm đầu tư kinh doanh, mục a khoản 1 điều 4 quy định cấm
kinh doanh vũ khí quân dụng, trang thiết bị, kỹ thuật, khí tài, phương
tiện chuyên dùng quân sự, công an; quân trang, quân dụng cho lực lượng
vũ trang; linh kiện, bộ phận, phụ tùng, vật tư và trang thiết bị đặc
chủng, công nghệ chuyên dùng chế tạo chúng, trừ trường hợp được Nhà nước
đặt hàng.
Nhiều đại biểu cùng cho rằng, đã cấm là không trừ trường hợp nào, và nên
chuyển ngành nghề này sang ngành nghề kinh doanh có điều kiện.
Quy định như vậy thì cơ quan nào được đặt hàng, đã cấm là không được
làm, đã cấm còn trừ thì không nên, đại biểu Trần Ngọc Vinh phát biểu.
Đại biểu Vinh cũng băn khoăn với quy định cấm kinh doanh mại dâm. Ở Việt
Nam đã coi mại dâm là một nghề chưa mà cấm, nên thiết kế ở luật khác
chứ nếu quy định thế này thì tức là đã ngang nhiên công nhận mại dâm là
một nghề rồi, ông Vinh băn khoăn.
Đồng ý chuyển mục a khoản 1 điều 4 như đã nói trên sang danh mục kinh
doanh có điều kiện, đại biểu Hồ Trọng Ngũ, Phó chủ nhiệm Ủy ban Quốc
phòng - An ninh cho rằng không nên đưa mua, bán người và các bộ phận cơ
thể người vào danh mục cấm, vì đây là hành vi bị nghiêm cấm, không thể
đặt vấn đề là ngành nghề kinh doanh.
Phó trưởng đoàn đại biểu Quốc hội Tp.HCM Trần Du Lịch phân tích, hiện
nay không có ngành nghề nào kinh doanh mà không có điều kiện cả và các
luật chuyên ngành đã quy định hết. Vì thế đưa ra danh mục ngành nghề
kinh doanh có điều kiện ở luật này thay các luật khác là bất khả thi mà
phải rà lại ở luật chuyên ngành.
Luật này nên quy định các loại doanh nghiệp phải có giấy phép trước khi
đăng ký kinh doanh, loại thứ hai là phải tiền kiểm trước khi kinh doanh
và loại ba là tự do kinh doanh và chỉ hậu kiểm, ông Lịch góp ý.
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng lên tiếng tranh luận. Ông nhấn mạnh
đến tình trạng trong xây dựng luật, cơ quan soạn thảo thường bảo vệ cái
sân của mình đến cùng, nên nếu nói sau này mới rà lại thì mỗi người một
sân, sẽ rất khó. Và như thế thì “chỉ khổ dân và doanh nghiệp thôi”.
Theo quan điểm của Chủ tịch, Luật Đầu tư (sửa đổi) phải thay các luật
chuyên ngành, vì thế đây là lúc Quốc hội cần làm trọng tài, phải rà hết
các danh mục cấm và danh mục ngành nghề kinh doanh có điều kiện ở các
luật chuyên ngành. Ngành nghề gì đã cấm và cần có điều kiện mà thấy hợp
lý đưa vào luật này, còn cấm và hạn chế vô lý thì bỏ đi.
"Ngoài luật này, không ai được quy định về ngành nghề cấm đầu tư kinh
doanh và đầu tư kinh doanh có điều kiện nữa", ông nhấn mạnh.
Cho rằng có thể mất nhiều thời gian nhưng theo Chủ tịch, đây là lúc cơ
quan soạn thảo và Quốc hội phải tiếp tục rà soát để có thể đưa ra danh
mục ngành nghề cấm đầu tư kinh doanh và đầu tư kinh doanh có điều kiện.
Ông nói: “Còn chờ các bộ các ngành cùng nhau rà soát để sửa thì tôi không tin, tôi làm chục năm trong Chính phủ, tôi biết rồi”.
Nguyên Hà
(VnEconomy)
Thua cả Philippines, chẳng vui vẻ gì?
Theo WEF ,Việt Nam vẫn là 1 trong 37 quốc gia nằm ở nấc thang đầu tiên
trong 5 bậc phát triển. Trong ASEAN, Việt Nam thuộc nhóm VCML gồm Việt
Nam - Campuchia - Lào - Myamar.
Năng lực thấp, sẽ lỡ nhiều cơ hội
Trong tháng 8/2014, hàng chục chuyên gia ngành công nghiệp hỗ trợ Hàn Quốc liên tục đi khảo sát năng lực sản xuất của các DN Việt Nam để có thể tư vấn hay hỗ trợ cụ thể cho từng trường hợp.
Đây là chương trình hợp tác về phát triển công nghiệp hỗ trợ Việt - Hàn. Theo đó, 100 công nghệ sẽ được phía Hàn Quốc chuyển giao cho Việt Nam. Thế nhưng, để tìm được địa chỉ hỗ trợ cũng không hề dễ dàng.
Ông Trương Thanh Hoài, Phó Vụ trưởng Vụ Công nghiệp nhẹ, Bộ Công Thương nói: "Thông tin công bố rộng rãi nhưng chỉ chọn được 55 doanh nghiệp. Đến khi đi khảo sát, số DN có khả năng tiếp nhận công nghệ chỉ còn lại 22".
Năng lực thấp, sẽ lỡ nhiều cơ hội
Trong tháng 8/2014, hàng chục chuyên gia ngành công nghiệp hỗ trợ Hàn Quốc liên tục đi khảo sát năng lực sản xuất của các DN Việt Nam để có thể tư vấn hay hỗ trợ cụ thể cho từng trường hợp.
Đây là chương trình hợp tác về phát triển công nghiệp hỗ trợ Việt - Hàn. Theo đó, 100 công nghệ sẽ được phía Hàn Quốc chuyển giao cho Việt Nam. Thế nhưng, để tìm được địa chỉ hỗ trợ cũng không hề dễ dàng.
Ông Trương Thanh Hoài, Phó Vụ trưởng Vụ Công nghiệp nhẹ, Bộ Công Thương nói: "Thông tin công bố rộng rãi nhưng chỉ chọn được 55 doanh nghiệp. Đến khi đi khảo sát, số DN có khả năng tiếp nhận công nghệ chỉ còn lại 22".
Vị "chủ biên" dự thảo Nghị định công nghiệp hỗ trợ này tâm tư, nhiều lúc
dẫn đoàn chuyên gia đến mà thấy chạnh lòng vì nhà xưởng còn lạc hậu,
tuyềnh toàng.
"Rồi đến lúc, lợi thế về thị trường lao động chi phí rẻ, dân số vàng sẽ mất đi. Các nhà đầu tư nước ngoài vào Việt Nam sẽ nhìn chủ yếu đến khả năng cung ứng linh kiện, nguyên phụ liệu trong nước cho sản xuất của họ. Nếu DN Việt không cải thiện được năng lực của mình, thì sẽ rất khó cạnh tranh", ông Hoài trăn trở.
Câu chuyện trên là lát cắt đáng buồn về năng lực cạnh tranh của Việt Nam, làm đậm thêm mối lo ngại, chúng ta đang dậm chân so với thế giới. Vì điều đó dường như được minh chứng khi Diễn đàn kinh tế thế giới (WEF), năm nay, Việt Nam đứng thứ 68 trong 144 quốc gia về năng lực cạnh tranh, tăng hai bậc.
Trong khu vực Đông Nam Á, Việt Nam xếp thứ 6, sau Singapore, Malaysia, Thái Lan, Indonesia và Philippines.
TS Lê Đăng Doanh, đừng chỉ so sánh với chính mình năm trước mà phải so với các nước xung quanh. Chúng ta không vui vẻ gì khi thua kém cả Philippines".
Theo WEF ,Việt Nam vẫn là 1 trong 37 quốc gia nằm ở nấc thang đầu tiên trong 5 bậc phát triển. Trong ASEAN, Việt Nam thuộc nhóm VCML (Việt Nam- Campuchia- Lào- Myamar) với hàm ý là nhóm nước phát triển kém nhất của khu vực.
Trong khi, các nước láng giềng đều ở thứ hạng cao cách xa Việt Nam và có sự chuyển mình mạnh mẽ, như Thái Lan tăng 6 hạng, xếp thứ 31; Indonesia tăng 4 hạng, lên thứ 34; Philippines tăng 7 hạng, ở vị trí 52.
Đặc biệt, nếu trước đây Philippines từng ở nấc đầu của bậc phát triển thì nay, đã thoát khỏi và có tên trong nhóm chuyển tiếp. Thái Lan, Indonesia đã nằm ở nấc thang phát triển thứ 2, Malaysia và Singapore còn ở nấc cao hơn nữa.
"Rồi đến lúc, lợi thế về thị trường lao động chi phí rẻ, dân số vàng sẽ mất đi. Các nhà đầu tư nước ngoài vào Việt Nam sẽ nhìn chủ yếu đến khả năng cung ứng linh kiện, nguyên phụ liệu trong nước cho sản xuất của họ. Nếu DN Việt không cải thiện được năng lực của mình, thì sẽ rất khó cạnh tranh", ông Hoài trăn trở.
Câu chuyện trên là lát cắt đáng buồn về năng lực cạnh tranh của Việt Nam, làm đậm thêm mối lo ngại, chúng ta đang dậm chân so với thế giới. Vì điều đó dường như được minh chứng khi Diễn đàn kinh tế thế giới (WEF), năm nay, Việt Nam đứng thứ 68 trong 144 quốc gia về năng lực cạnh tranh, tăng hai bậc.
Trong khu vực Đông Nam Á, Việt Nam xếp thứ 6, sau Singapore, Malaysia, Thái Lan, Indonesia và Philippines.
TS Lê Đăng Doanh, đừng chỉ so sánh với chính mình năm trước mà phải so với các nước xung quanh. Chúng ta không vui vẻ gì khi thua kém cả Philippines".
Theo WEF ,Việt Nam vẫn là 1 trong 37 quốc gia nằm ở nấc thang đầu tiên trong 5 bậc phát triển. Trong ASEAN, Việt Nam thuộc nhóm VCML (Việt Nam- Campuchia- Lào- Myamar) với hàm ý là nhóm nước phát triển kém nhất của khu vực.
Trong khi, các nước láng giềng đều ở thứ hạng cao cách xa Việt Nam và có sự chuyển mình mạnh mẽ, như Thái Lan tăng 6 hạng, xếp thứ 31; Indonesia tăng 4 hạng, lên thứ 34; Philippines tăng 7 hạng, ở vị trí 52.
Đặc biệt, nếu trước đây Philippines từng ở nấc đầu của bậc phát triển thì nay, đã thoát khỏi và có tên trong nhóm chuyển tiếp. Thái Lan, Indonesia đã nằm ở nấc thang phát triển thứ 2, Malaysia và Singapore còn ở nấc cao hơn nữa.
Cải cách mới chỉ là khởi đầu
Cũng thời gian này, một chiến dịch cải cách mạnh mẽ về thủ tục thuế, hải quan, xuất nhập khẩu đã được các bộ ngành hối hả thực hiện.
Tất cả vì mục tiêu theo Nghị quyết 19, đến năm 2015, Việt Nam phải vươn lên mức trung bình trong ASEAN-6, với thước đo cụ thể là thứ bậc trong Bảng xếp hạng môi trường kinh doanh do Ngân hàng Thế giới công bố. Năm 2013, Việt Nam đứng thứ 99 trong 189 quốc gia, kém Trung Quốc 3 bậc, kém xa Thái Lan tới 81 bậc và sau Malaysia tới 93 bậc.
Chương trình cải cách này lại không hề nhắc tới bảng xếp hạng của WEF.
Tuy nhiên, các chuyên gia của WB cho biết, bảng xếp hạng môi trường kinh doanh không thể hiện hết tất cả các khía cạnh của môi trường kinh doanh đối với nhà đầu tư và năng lực cạnh tranh quốc gia. Dù thứ hạng môi trường kinh doanh có thể cao, nhưng không có nghĩa rằng, Chính phủ đã tạo ra một môi trường pháp lý và thể chế thuận lợi cho DN về mọi mặt.
Thế nên, Việt Nam có thứ hạng cao hơn về môi trường kinh doanh so với Indonesia 21 bậc (120/189) nhưng lại thua xa nước này về năng lực cạnh tranh tới 34 bậc. So sánh với Philipines, Việt Nam hơn nước này 9 bậc về môi trường kinh doanh (108/189), nhưng lại thấp cách xa 18 bậc về năng lực cạnh tranh.
Mọi sự cải cách trên về thuế, đất đai, xây dựng, hải quan... mới chỉ là sự khởi đầu. Vấn đề mấu chốt hơn là thước đo năng suất, hiệu quả và sự minh bạch của nền kinh tế vẫn chưa được đề cập mạnh mẽ trong các động thái thay đổi gần đây ở các bộ ngành. Đáng ngại hơn, đây là điểm yếu kém nhất, bởi chỉ số về trình độ công nghệ, chống tham nhũng, sự phát triển của họat động DN của Việt Nam ở bảng xếp hạng năng lực cạnh tranh đang gần như đội sổ.
Đúng như nỗi trăn trở của ông Trương Thanh Hoài, khi WEF cho biết, khả năng tham gia vào chuỗi giá trị toàn cầu của các DN Việt chỉ đứng thứ 106/144, khả năng tiếp cận công nghệ mới chỉ ở thứ 118/144.
Tuy nhiên, Phó Ban Pháp chế, Phòng Thương mại và công nghiệp Việt Nam, ông Đậu Anh Tuấn chia sẻ: "Không phải Việt Nam cố chạy đua để đạt được những mục tiêu xếp hạng bao nhiêu năm sau nhưng qua thước đo này biết mình đang đứng ở đâu, khoảng cách với các nước tốt như thế nào. Việc thúc đẩy quá trình cải cách hành chính thuế, hải quan, bảo hiểm xã hội, xây dựng hay đất đai theo những tiêu chuẩn của thế giới rõ ràng là điều mà cộng đồng DN và người dân là người được hưởng lợi nhiều nhất. Suy cho cùng thì soi mình trong một bảng xếp hạng cũng chỉ là cái cớ để tạo ra sự thay đổi, mà sự thay đổi này có lợi cho doanh nghiệp, người dân và nền kinh tế nói chung.
"Nếu tiếp cận cầu thị, hành động thực chất, có sự chuyển động đồng đều từ trên xuống dưới, tránh tình trạng "trên nóng dưới lạnh" thì tôi tin có thể thay đổi", ông Tuấn nói.
Phạm Huyền
Cũng thời gian này, một chiến dịch cải cách mạnh mẽ về thủ tục thuế, hải quan, xuất nhập khẩu đã được các bộ ngành hối hả thực hiện.
Tất cả vì mục tiêu theo Nghị quyết 19, đến năm 2015, Việt Nam phải vươn lên mức trung bình trong ASEAN-6, với thước đo cụ thể là thứ bậc trong Bảng xếp hạng môi trường kinh doanh do Ngân hàng Thế giới công bố. Năm 2013, Việt Nam đứng thứ 99 trong 189 quốc gia, kém Trung Quốc 3 bậc, kém xa Thái Lan tới 81 bậc và sau Malaysia tới 93 bậc.
Chương trình cải cách này lại không hề nhắc tới bảng xếp hạng của WEF.
Tuy nhiên, các chuyên gia của WB cho biết, bảng xếp hạng môi trường kinh doanh không thể hiện hết tất cả các khía cạnh của môi trường kinh doanh đối với nhà đầu tư và năng lực cạnh tranh quốc gia. Dù thứ hạng môi trường kinh doanh có thể cao, nhưng không có nghĩa rằng, Chính phủ đã tạo ra một môi trường pháp lý và thể chế thuận lợi cho DN về mọi mặt.
Thế nên, Việt Nam có thứ hạng cao hơn về môi trường kinh doanh so với Indonesia 21 bậc (120/189) nhưng lại thua xa nước này về năng lực cạnh tranh tới 34 bậc. So sánh với Philipines, Việt Nam hơn nước này 9 bậc về môi trường kinh doanh (108/189), nhưng lại thấp cách xa 18 bậc về năng lực cạnh tranh.
Mọi sự cải cách trên về thuế, đất đai, xây dựng, hải quan... mới chỉ là sự khởi đầu. Vấn đề mấu chốt hơn là thước đo năng suất, hiệu quả và sự minh bạch của nền kinh tế vẫn chưa được đề cập mạnh mẽ trong các động thái thay đổi gần đây ở các bộ ngành. Đáng ngại hơn, đây là điểm yếu kém nhất, bởi chỉ số về trình độ công nghệ, chống tham nhũng, sự phát triển của họat động DN của Việt Nam ở bảng xếp hạng năng lực cạnh tranh đang gần như đội sổ.
Đúng như nỗi trăn trở của ông Trương Thanh Hoài, khi WEF cho biết, khả năng tham gia vào chuỗi giá trị toàn cầu của các DN Việt chỉ đứng thứ 106/144, khả năng tiếp cận công nghệ mới chỉ ở thứ 118/144.
Tuy nhiên, Phó Ban Pháp chế, Phòng Thương mại và công nghiệp Việt Nam, ông Đậu Anh Tuấn chia sẻ: "Không phải Việt Nam cố chạy đua để đạt được những mục tiêu xếp hạng bao nhiêu năm sau nhưng qua thước đo này biết mình đang đứng ở đâu, khoảng cách với các nước tốt như thế nào. Việc thúc đẩy quá trình cải cách hành chính thuế, hải quan, bảo hiểm xã hội, xây dựng hay đất đai theo những tiêu chuẩn của thế giới rõ ràng là điều mà cộng đồng DN và người dân là người được hưởng lợi nhiều nhất. Suy cho cùng thì soi mình trong một bảng xếp hạng cũng chỉ là cái cớ để tạo ra sự thay đổi, mà sự thay đổi này có lợi cho doanh nghiệp, người dân và nền kinh tế nói chung.
"Nếu tiếp cận cầu thị, hành động thực chất, có sự chuyển động đồng đều từ trên xuống dưới, tránh tình trạng "trên nóng dưới lạnh" thì tôi tin có thể thay đổi", ông Tuấn nói.
Phạm Huyền
(VNN)
-Đi xem trưng bày “Cải cách ruộng đất năm 1946 – 1957″
RFA
Nguyễn Tường Thụy, viết từ Hà Nội

Diễn văn xong thì cắt băng khai mạc. Chục cô gái áo dài màu đỏ, rước dải băng đỏ. Cắt, cắt, kéo kêu tanh tách rồi vỗ tay bộp bộp. Mời khách vào tham quan. Sự chuẩn bị như thế là chu đáo, bài bản.
Tôi vào nhìn qua cách bố trí, liền vòng sang trái, bắt đầu từ hình ảnh hiện vật về nông dân VN trước khi cải cách ruộng đất. Cứ thế vòng dần sang giai đoạn tiếp theo cho đến khi cải cách thắng lợi với niềm hân hoan của nông dân. Tôi chỉ mang theo máy bảng, lại sắp hết pin nhưng thỉnh thoảng cũng giơ ra “phụp” một cái.
JB Nguyễn Hữu Vinh máy ảnh khoác cổ xông xáo khắp phòng trưng bày, vừa quay vừa chụp vừa phỏng vấn rất tự tin. Hắn lại cứ nhằm vào ông nào có vẻ là sếp để đưa ra những câu hỏi khó. Khi một phóng viên đang phỏng vấn một ông có vẻ như là trong Ban tổ chức, hắn chen ngang:
-Thưa ông, ông nghĩ gì khi mà cuộc cải cách đưa lại ruộng cày cho nhân dân để bây giờ ngược trở lại, ruộng đất rơi vào tay quan chức Nhà nước?
Ông kia tươi tỉnh:
-Tôi nghĩ chính sách ruộng đất là ruộng là tài sản của toàn dân và thông qua nhà nước quản lý, tôi nghĩ như thế.
- Hiện nay ở Bình Dương vụ 150 héc ta cao su rồi nhà cửa ruộng đất tập trung trong tay một quan chức của Nhà nước của Đảng cộng sản. Vây chúng ta nghĩ gì về tác dụng của cải cách ruộng đất trước hiện thực này?
- Khi nãy tôi nói sở hữu ấy, là sở hữu toàn dân. Đất là của cơ quan Nhà nước nhưng mà sở hữu toàn dân. Mục đích đầu tiên ấy, chúng ta là nhà nước nông nghiệp, 95% là nông dân, sử dụng đất làm nông nghiệp nhưng bây giờ thì khi mà công nghiệp hóa, hiện đại hóa thì chức năng của đất không chỉ là…
- Thưa ông vấn đề tôi cần hỏi trước đây là…
Cô phóng viên đang phỏng vấn bị Vinh chen ngang vội xua tay ra hiệu
dừng. Hẳn là cô ta nhận ra rằng, câu chuyện đang đi về chiều hướng bất
lợi cho cuộc trưng bày. Vinh gạt tay nói tiếp:
- Vấn đề tôi cần hỏi là trước đây lấy ruộng đất của địa chủ chia cho dân nghèo. Nhưng bây giờ đất đai tập trung trong tay các quan chức, ông nghĩ gì, cuộc cải cách ruộng đất có cần tiếp tục phải làm lại không?
- Về sở hữu ruộng đất cụ thể nói thực là tôi không rõ lắm nhưng tôi thấy chính là dân họ là người bán ruộng cho Nhà nước…
Rồi JB Nguyễn Hữu Vinh phỏng vấn một ông mặc áo bay bộ đội, đeo nhiều huân chương, cả huy hiệu thương binh.
- Bác là con nhà địa chủ, vậy bác thấy cuộc trưng bày này có ý nghĩa gì không bác. Bây giờ quan chức có nhiều ruộng hơn địa chủ ngày xưa không?
- Nếu thế tôi trả lời ngay. Bây giờ nếu có cải cách ruộng đất thì bác xung phong làm thằng đao phủ đi chém lại những thằng chiếm đoạt tài sản của nhân dân, của những người nghèo… Bây giờ có nhiều kẻ bóc lột dân nặng quá.
- Hiện nay đó là tầng lớp nào thưa bác?
- Nhiều lắm chứ, nhiều tầng lớp ăn trên ngồi trốc…
- Xin hỏi bác thêm một câu, bác nghĩ cải cách ruộng đất với những hiện vật trưng bày vừa qua, bác có phát biểu một câu là nhờ có Bác Hồ. Vậy Bác Hồ là người đứng đầu Chính phủ lúc bấy giờ thì có chịu trách nhiệm gì về vấn đề này không? Hay chỉ mấy giọt nước mắt ông ấy che phủi hết trách nhiệm của mình trong những tội ác của cải cách ruộng đất?
- Anh nói thế thì hôm nay tôi không mang, tôi không mang … (nghe không rõ) (cười).
- Thưa chú, chú là khách phải không ạ?
- Ừ, chú là khách, đến xem trưng bày.
- Cháu muốn phỏng vấn chú một chút được không ạ
Tôi ngần ngừ vài giây rồi gật đầu:
- Được.
Cháu dẫn tôi đến một chiếc máy quay, một đồng nghiệp nam của cháu chờ sẵn.
Các cháu nắn tôi dịch sang trái, sang phải, xoay nghiêng sao cho đúng tư thế, lại cẩn thận dặn:
- Chú phải xưng tôi nhé.
- Xưng hô như thế nào chú biết.
Bắt đầu phỏng vấn:
- Xin chú cho biết (nghe không rõ)
- Cháu nói to lên. Trước khi hỏi, cháu cần giới thiệu cháu là phóng viên cho đài báo nào.
- Thưa chú, cháu là phóng viên VT3, xin chú cho biết cảm tưởng khi xem trưng bày về cải cách ruộng đất.
Tôi nghĩ cách trả lời ra sao để vừa chuyển tải được ý của tôi tới độc giả nhạy cảm nhưng VTV vẫn có thể phát được mà không bị bắt tội. Tôi quyết định nói ngắn vài ý nhưng phải ẩn ý, tạm gạch mấy đầu dòng như sau:
- Về cuộc Cải cách ruộng đất ở miền Bắc, tôi đã tìm hiểu khá nhiều qua sách báo trong nước và cả nước ngoài, qua nhiều kênh thông tin khác nhau và qua cả lời kể của các cụ, ở đây là bố mẹ tôi. Khi cải cách ruộng đất diễn ra, tôi mới được một tuổi.
- Tôi thấy tranh ảnh và hiện vật trưng bày quá sơ sài, lại không phản ánh đầy đủ, chẳng hạn thiếu hẳn phần đấu tố địa chủ. Tôi muốn triển lãm cho mọi người thấy Đảng tạo ra khí thế hừng hực căm thù của nông dân đối với địa chủ ra sao. Tôi tới đây, rất muốn nhìn lại hình ảnh bà Nguyễn Thị Năm, địa chủ đầu tiên bị bắn trong cải cách ruộng đất, nhưng không thấy. Hoặc ảnh Bác Hồ khóc khi nhận sai lầm trong cải cách ruộng đất, tôi cho đó là hình ảnh rất ấn tượng nhưng cũng không có ở đây.
- Tôi biết cuộc Cải cách ruộng đất” diễn ra trong giai đoạn 1953 – 1956 nhưng không hiểu sao phòng trưng bày lại cho là giai đoạn 1946 – 1957
- Tóm lại, tôi thấy trưng bày vừa thiếu vừa không phản ánh đầy đủ nội dung của cuộc Cải cách ruộng đất.
Tôi mỉm cười gật đầu ra dấu hết ý kiến.
- Cảm ơn chú, xin cho chú biết tên.
- Tôi tên Nguyễn Tường Thụy, ở Thanh Trì Hà Nội. Có cần cụ thể số nhà, phường xã không?
- Dạ không cần ạ.
JB Nguyễn Hữu Vinh chen vào:
- Không được cắt xén lắp ghép đâu đấy.
Hẳn là hắn chắc đã có nhiều kinh nghiệm về thủ thuật này, đặc biệt vụ cắt xén lời Cha Ngô Quang Kiệt nên cảnh giác. Tôi đồng tình:
- Chú yêu cầu không cắt xén. Một là để nguyên, hai là không dùng
- Nhưng thời lượng có thể không cho phép
- Vậy nếu cần cắt thì các cháu không được cắt phần nói về khiếm khuyết.
Ra cửa, JB Nguyễn Hữu Vinh cười:
- Các cháu chẳng chịu xem mạng mẽo gì cả, phỏng vấn nhầm ngay Phó chủ tịch Hội Nhà báo độc lập.
Tuy trả lời nhã nhặn và tránh nói toạc ra nhưng như mọi người đã biết, trong chương trình thời sự tối 8/9, khi nói về phòng trưng bày này, VTV3 đã không có chút nào về hình ảnh phỏng vấn tôi. Bà xã bảo: “Ai bảo anh không khen nó một câu”. Tôi nói: “Khen để người ta đập vào mặt anh à.
JB Nguyễn Hữu Vinh cho biết việc trưng bày này là nhằm rửa mặt cho chế độ. Nhưng một phòng trưng bày con con, không đầy đủ, che đậy giấu giếm làm sao có thể rửa được tội ác mà cải cách ruộng đất gây nên. Không chỉ hàng chục ngàn nông dân bị giết oan mà còn làm băng hoại đạo đức xã hội được hình thành từ hàng ngàn năm, hậu quả của nó còn dai dẳng biết đến bao giờ.
Những oan hồn của nông dân sáu chục năm về trước chưa bao giờ siêu thoát, luôn nhắc nhở chúng ta: Hãy cảnh giác.
“Long” và “lở”
Ở cuộc cách mạng đó, điều duy nhất đạt được thành công rõ nét nhất, chính là sự phá hủy nhanh chóng một nền văn hóa Việt Nam được xây dựng qua cả ngàn năm và thường xuyên được coi là nền văn hiến quý báu từ lâu đời.
Cuộc CCRĐ với khẩu hiệu rất đơn giản, hiền lành “Người cày có ruộng” đã nhanh chóng đưa cả xã hội Việt Nam với con số nông dân chiếm tuyệt đối lao vào một cơn cuồng nộ cướp, phá, giết… bất chấp tất cả những nguyên tắc xã hội xưa nay là bảo vệ sự công bằng, bác ái và nhân hậu, trật tự và luân lý. Ở cuộc CCRĐ đó, những giá trị tinh thần bị hủy hoại rất thành công. Những hiện tượng con đấu cha, vợ tố chồng vốn là điều tối kỵ trong truyền thống văn hóa Việt Nam từ ngàn đời không hề được dung dưỡng, này được dịp tha hồ thể hiện để “lập công”.
Có thể nói, cuộc CCRĐ đã thật sự làm “long” và “lở” không chỉ là trời đất, mà thực sự đã làm long, lở và sụp đổ, tan rã một hệ thống đạo đức, văn hiến tự ngàn đời. Nhà văn Dương Thu Hương có viết, đại ý rằng: Đất nước Việt Nam đã qua lịch sử cả ngàn năm, trải qua bao nhiêu chế độ. Nhưng, chưa có một chế độ nào có thể làm cho con đấu cha, vợ tố chồng, con gái, con dâu vu cáo cha đẻ, bố chồng cưỡng hiếp mình. Chỉ có chế độ Cộng sản làm được điều “vĩ đại” đó mà thôi.
Và cứ thế, xã hội đi vào cơn trầm luân của chủ nghĩa vô thần, vô luân, vô luật pháp. Kể từ đó, cái gọi là “vô sản”, cái sự “nghèo” được coi là môt phẩm chất tốt đẹp nhất để tiến thân trong xã hội cộng sản. Sự phân tầng xã hội căn cứ vào mức độ “nghèo” của cá nhân đạt đến mức nào. Có thể nói rằng: Trừ giai đoạn những người Cộng sản lộ nguyên hình là các tư bản đỏ, phần trước đó, sự nghèo khó là tấm áo khoác của hầu như toàn bộ bộ máy lãnh đạo, là nấc thang, là tiêu chuẩn cho việc thăng quan, tiến chức và cầm quyền trong xã hội Việt Nam.
Câu khẩu hiệu “Trí, Phú, Địa, Hào, đào tận gốc, trốc tận rễ” của Trần Phú Tổng bí thư Đảng CS được dùng như một câu Kinh Thánh trong mọi hành động xã hội, đã nhanh chóng đưa Việt Nam vượt ra khỏi ranh giới xã hội loài người. Cái gọi là “thành phần” xuất hiện trong CCRĐ thời đó, cho đến nay tròn 60 năm sau vẫn ám ảnh trong từng tờ hồ sơ, lý lịch của các em nhỏ đến trường, dù chúng chẳng hiểu “thành phần” nghĩa là cái gì và từ đâu ra.
Dần dần theo với thời gian, với những lo toan của cuộc sống đầy gian nan vì kinh tế, giá cả, độc hại, môi trường… người ta nguôi ngoai dần với những tội ác mà cái gọi là CCRĐ đã gây ra cho dân tộc. Cả xã hội, cả đất nước gồng mình lên qua bao cuộc chiến tranh và cố quên đi những nhức nhối, lở loét, hận thù âm ỉ trong lòng người nông dân xuất phát từ cuộc CCRĐ đã qua.
Bỗng nhiên, hôm nay nhà nước mở “Triển lãm về Cải cách ruộng đất tại Hà Nội”.
Ngay từ khi nghe tin có cuộc triển lãm về Cải cách ruộng đất tại Hà Nội, nhiều người đã tỏ ý nghi ngờ về mục đích và nội dung của nó. Nhiều câu hỏi được đặt ra: Tại sao sau 60 năm, giờ nhà nước Cộng sản mới nói đến CCRĐ? Phải chăng, họ muốn thật sự nhìn nhận lại những sai lầm, những hậu quả để rút kinh nghiệm? Phải chăng, đã đến lúc nhà cầm quyền CSVN hiểu rằng không thể có điều gì giấu kín mãi được. Khi mà sự bưng bít đang được thực hiện, thì những tác phẩm như Ba người khác của Tô Hoài, Đêm giữa ban ngày của Vũ Thư Hiên và mới đây là Đèn Cù của Trần Đĩnh sẽ còn hấp dẫn bạn đọc trong và ngoài nước.
Và để hóa giải những điều đó, đảng đã dám “nhìn thẳng vào sự thật” như lời đảng tuyên bố cách đây… 30 năm?
Những câu hỏi đó, thôi thúc chúng tôi đến khai mạc “Trưng bày chuyên đề về Cải cách ruộng đất 1946-1957″ tại 25 Tôn Đản, Hà Nội.
Triển lãm hay cuộc đấu tố mới?
Khi chúng tôi đến, thủ tục khai trương Triển lãm đã bắt đầu. Theo như Ban tổ chức, thì việc triển lãm là nhằm để “cho thế hệ sau hiểu hơn về CCRĐ”. Thế nhưng, nhìn vào đám người tập trung khoảng vài ba chục ở buổi khai trương, người ta mới cảm nhận được rằng: Sau mấy chục năm dưới sự lãnh đạo của đảng, thế hệ trẻ ngày nay cho rằng sự quan tâm đến những vấn đề ngoài bản thân mình là điều xa xỉ. Tập trung xem triển lãm, chủ yếu là mấy ông già hoặc công an, cán bộ, một số các cháu gái phục vụ với áo dài đỏ lăng xăng đi lại cầm băng đỏ và kéo. hàng loạt các phóng viên truyền hình, quay phim tua tủa. Chỉ có vậy.
Ông Nguyễn Văn Cường, Giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quốc gia lên phát biểu: “Cải cách ruộng đất là một cuộc cách mạng dân chủ ‘long trời lở đất’, mang lại những giá trị to lớn của một xã hội mới, một chế độ mới, một cuộc sống mới cho người dân Việt Nam”.
Chưa rõ cái “dân chủ” cái “giá trị to lớn” của CCRĐ ở đâu, người ta
chỉ biết rằng đó là một cuộc cướp bóc trắng trợn và được cả xã hội tiến
hành dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng sản. Hậu quả của nó là hàng trăm
ngàn con người bị cướp bóc, ảnh hưởng, hàng loạt người bị giết chết bằng
nhiều cách. Thậm chí là ngay cả những người là ân nhân của Đảng cũng
không thoát bày tay của đảng đưa sang thế giới bên kia mà miệng vẫn hô
vang “bác” và đảng muôn năm(!).
Thế rồi, tất cả vào khu gian trưng bày hiện vật triển lãm. Không gian của Triển lãm trong một căn phòng khá rộng, hơn 200 mét vuông.
Cũng không có gì lạ khi nhìn hình thức bài trí của Triển lãm này. Nếu như, người ta kinh hoàng đến tận ngày nay các buổi đấu tố địa chủ khi xưa, thì bây giờ vào xem lại Triển lãm này, người ta sẽ thấy rõ tư duy đấu tố đang được lặp lại dưới hình thức “Trưng bày hiện vật”.
Đó là khu vực tố cáo đời sống “sung sướng, giàu có bọn địa chủ”, nào là cái điếu hút thuốc, đôi giày thêu, chiếc ấm đồng, cái sập gụ… tất cả đều được đưa ra ghép vào tội ác của bọn địa chủ, phong kiến.
Một vị nhìn phương phi, mặc chiếc áo xám có hình cờ Việt Nam như các đại biểu Quốc hội vẫn đeo đi cùng với vài quan chức của nhà bảo tàng. đám báo chí chĩa máy quay, máy ảnh vào đó đi từng bước. Tôi đi bên cạnh một vòng theo chiều kim đồng hồ bám dọc tường. Lời cô thuyết minh viên leo lẻo: “Nhữn hiện vật này chứng minh rằng bọn địa chủ bóc lột nhân dân ta thậm tệ”. Thế nhưng, có lẽ chính cô ta không hiểu từ “bóc lột” nó có nghĩa như thế nào và trong những thứ được trưng bày ở đây, thứ nào là bóc, thứ nào được lột và từ đâu.

Đi bên cạnh, cô thuyết minh viên áo đỏ liên tục: “CCRĐ xóa bỏ chế độ người bóc lột người, là cách mạng về quan hệ sản xuất và nông dân đổi đời…” và rất nhiều ngôn từ như xưa nay đảng vẫn nói.
Tôi quay lại nói với vị này: “Quan chức Cộng sản ngày nay thì đất đai, nhà cửa, ăn chơi còn gấp trăm lần địa chủ phong kiến trước đây. Mà tất cả là từ tiền tham nhũng của dân, còn địa chủ phong kiến ngày xưa có ăn chơi cũng là tiền của họ. Bây giờ có ông quan hàng trăm ha đất như Chủ tịch Bình Dương thì bọn địa chủ sao so được anh nhỉ?”
Qua chỗ hai người kéo cày, tôi bảo: “Bây giờ khác xưa rồi, bây giờ có tận bốn đứa học sinh kéo bừa cơ”. Mọi người cười ồ, ông quan này cũng gật đầu đồng tình làm mình thấy lạ là một ông quan có thái độ vui thế. Đi một đoạn, ông hỏi: Ở huyện nào đấy? Không hiểu ông định hỏi quê quán hay nơi ở nhưng không tiện hỏi lại, nên tôi trả lời: Tôi ở ngay HN đây thôi. Và cứ thắc mắc không biết ông này là ai.

Cho đến khi về nhà mới biết đó là ông Lê Như Tiến – Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên, Nhi đồng của Quốc hội. Chính ông này đòi phải ra nghị quyết về Biển Đông hôm trước.
Có thể nói, những hiện vật trưng bày trong cái gọi là Triển lãm này là một mô hình đấu tố mới, nhằm lấp liếm, bào chữa cho những tội ác đối với ngay cả những đồng bào của mình, đối với những người có đầu óc và tri thức làm giàu cho quê hương đất nước. Bỗng dưng một ngày đẹp trời họ được hưởng nhờ thành quả Mác – Lenin xếp họ vào “giai cấp bóc lột”. Và họ bị cướp đoạt, bị tra tấn, bị bắn, bị giết và “CCRĐ hoàn thành thắng lợi”.
Cố thuyết minh viên chỉ vào hai chiếc áo rách mà rằng: “Đây là hai chiếc áo của nông dân, bị bọn địa chủ bóc lột thậm tệ. Nhưng không phải tất cả các địa chủ đều xấu, mà vẫn có những địa chủ tốt”. Khi hết buổi thuyết minh, tôi nói với cô ta: “Cô thuộc bài, nhưng nói có những địa chủ tốt là sai”. Cô ta hỏi lại: “Sai chỗ nào ạ”. Tôi đáp: “Cô có hiểu Trần Phú đã viết Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc, trốc tận rễ” hay không mà bảo có địa chủ tốt? Tốt sao phải đào?”. Cô ta ấp úng: “Nhưng mà những điều đó đã qua hơn 50 năm rồi ạ”. Tôi hỏi lại: “Vậy sao chiếc áo rách này hơn 50 năm vẫn còn giữ?”. Cả phòng triễn lãm cười vang.
Thật ra, tranh luận với cô ta thì chẳng có mấy tác dụng. Nhưng điều thú vị, là chính những người tham gia vào xem triển lãm lại là những người luôn có những cái thở dài và lắc đầu ngán ngẩm mà không dám phản ứng khi bên cạnh, bên ngoài là hàng loạt công an. Một người chụp ảnh liên tục các hiện vật lầm bầm trong miệng: “Đ.M, cứ tưởng là chúng nó phục thiện, biết nhận lỗi, ai ngờ lại bày trò lưu manh này ra”.
Và khi chụp hình xong, anh ta kết luận: “Thôi, cái hay hôm nay, là chúng nó đưa ra để dân biết rằng cái giai cấp địa chủ, phong kiến ngày xưa chẳng là cái đ. gì so với bọn quan cộng sản tham nhũng hôm nay”.
(Còn tiếp)
Hà Nội, Ngày 9/9/2014
Như
một định mệnh, số điện thoại gọi cấp cứu khẩn cấp trong mọi trường hợp
911 trên lãnh thổ Hoa Kỳ trùng với ngày thảm hoạ xảy ra vào ngày 11
tháng 9 mà theo cách viết của người Mỹ, tháng trước, đến ngày rồi mới
tới năm: 9/11.
13 năm là thời gian dài nhưng có vẻ quá ngắn ngủi với cuộc chiến chống khủng bố và những hệ lụy của nó.
Cách đây 13 năm, ngày 11 thang 9 năm 2001 đã làm cả Hoa Kỳ và cả thế giới bàng hoàng.
Những chiếc máy bay dân sự bị quân khủng bố biến thành bom tự sát lao vào toà tháp đôi Twin Tower của World Trade Center và Lầu Năm Góc ở Virginia.
Cuộc khủng bố được xem là thảm hoạ gây thiệt hại khủng khiếp về nhân mạng sau Pearl Habor khi vào ngày 7 tháng 12 năm 1941 quân Nhật bất ngờ tấn công hải quân Hoa Kỳ dẫn đến việc tham chiến của Hoa Kỳ vào Chiến Tranh Thế giới lần thứ Hai.
Cuộc tấn công vào một trong những biểu tượng của Hoa Kỳ của quân khủng bố trong ngày 11 tháng 9 đã làm 2974 người chết, 24 người mất tích.
Vào dịp 10 năm (2011) tưởng nhớ thảm hoạ này, Tổng Thống Barack Obama đã nói:
"Một trong những điều mà chúng ta sẽ nói là cuộc tấn công khủng bố tệ hại nhất trong lịch sử Hoa Kỳ đã làm bật ra những gì tốt nhất trong đất nước chúng ta. Lính cứu hỏa, cảnh sát, nhân viên cấp cứu đã nhanh chóng, bất chấp nguy hiểm để cứu những người khác. Người Mỹ tập trung cùng nhau thắp nến cầu nguyện, trong nhà và trên các bậc thềm của Capitol. Các tình nguyện viên xếp hàng đợi hiến máu và đi khắp nơi trên toàn quốc sẵn sàng giúp đỡ. Học sinh gom tiền tiết kiệm, các nhóm tôn giáo và các doanh nghiệp thu góp thực phẩm và quần áo. Là những người Mỹ, chúng ta đã đoàn kết”.
Phản công lại cuộc tấn công của quân khủng bố Hoa Kỳ đã mở hai cuộc chiến Afghanistan (10/2001) và Iraq (03/2003), gây ảnh hưởng sâu sắc lên nền kinh tế, chính trị, ngoại giao và sinh hoạt của người Mỹ. Và của cả thế giới.
Đất nước Mỹ đang êm ả, thanh bình và quyền tự do cá nhân được tuyệt đối tôn trọng, bỗng chốc thay đổi. Nhìn rõ nhất ở các sân bay. Những dòng người xếp hàng bỏ hành lý xách tay, áo khoác, giày dép, thắt lưng… chạy quá máy kiểm tra của bảo vệ sân bay. Cơ quan an ninh của Hoa Kỳ có quyền nghe trộm điện thoại, ngó mắt vào các trương mục cá nhân tại ngân hàng...
Chi phí cho cuộc chiến tại Iraq trong năm 2003 là 48 tỷ đô la, năm 2004 đã 59 tỷ, năm 2005 là 81 tỷ, năm 2006 gần 100 tỷ. Tới năm 2007, Hoa Kỳ đã chi cho Afghanistan và Iraq 170 tỷ đô la, năm 2008 140 tỷ, nhiều hơn cả 8 năm tham chiến tại Việt Nam (1965-1973).
Cuộc chiến Iraq đã làm thiệt mạng khoảng 650 ngàn thường dân Iraq, hơn 3,5 ngàn lính Mỹ, hàng chục ngàn khác bị thương, hàng triệu người Iraq bỏ nước di tản. Còn cuộc chiến Afghanistan vẫn dai dẳng, quân Taliban bị suy yếu sau khi biệt kích Hoa kỳ giết chết trùm khủng bố Bin Laden Osama đầu tháng 5/2011, nhưng xem ra còn đáng lo ngại.
Nhưng hoạ vô đơn chí, phúc bất trùng lai.
Trong năm 2005, bão Katrina đã hủy hoại gần 80% thành phố New Orleans, gây thiệt hại tới hơn 81 tỷ đôla, 1.836 người chết, 705 người mất tích, nhiều ngàn người phải ở trong những căn nhà tạm bợ.
Nhưng cơn bão tài chính bắt đầu từ tháng 9 năm 2008 còn nặng nề hơn. Quả bóng bất động sản nổ tung. Sự sụp đổ không tiền lệ hàng loạt các ngân hàng mà tiêu biểu là “Lehman Brothers” đã làm chấn thương, rung động thế giới.
Đất nước Mỹ rơi vào khủng hoảng kinh tế. Hai nhiệm kỳ của Tổng thống W. Bush quả thật không may mắn. Nguời ta đổ hết hậu quả lên đầu ông mà thực tế không phải chỉ vì hai cuộc chiến Iraq và Afghanistan. Uy tín của Tổng thống W. Bush tuột dốc từ hơn 70% sau biến cố ngày 11 tháng 9, chỉ còn khoảng 20% khi rời khỏi Nhà Trắng.
Trong bối cảnh ấy, người Mỹ khao khát thay đổi và đã chọn Barack Obama, năm 2009, vị tổng thống da đen đầu tiên bước vào Nhà Trắng với sứ mệnh "Change! Yes, We can".
Hơn 700 tỷ đôla kích thích bơm vào dòng chảy tiền tệ cứu vãn các tập đoàn tài chính và ngân hàng khỏi phá sản và hàng chục tỷ đôla khác vực một số ngành công nghiệp, dường như không mang lại hiệu quả bao nhiêu, kéo thêm gánh nặng cho ngân sách đã nợ đến hơn 16 ngàn tỷ đô.
Cuối tháng Hai 2009, giữ cam kết khi tranh cử, ngày 1 tháng 9, 2010 Obama tuyên bố kết thúc cuộc chiến Iraq và thừa nhận rằng, Mỹ “đã trả giá đắt cho cuộc chiến để tương lai của Iraq nằm trong tay người Iraq” và “không chỉ vì lợi ích của Iraq, mà còn của chính chúng ta”. Quân đội Mỹ tại Iraq triệt thoái hoàn toàn vào cuối năm 2011.
Sau 6 năm, kinh tế Hoa Kỳ tuy có dấu hiệu phục hồi, ngành khai thác dầu mỏ năng động, đặc biệt công nghệ khai thác khí phiến đá sét phát triển làm giảm bớt giá xăng và khí đốt, thất nghiệp giảm xuống còn khoảng 7%, thị trường bất động sản ấm lên chút ít, nhưng chưa có gì bảo đảm cho sự tăng trưởng chắc chắn và ổn định. Uy tín của Obama giảm xuống dưới 50% so với hơn 70% khi nhậm chức.
Trong khi đó, chính sách đối ngoại thụ động, mềm mỏng của Barack Obama đã góp phần tạo nên sự khó xử trước những biến động quốc tế.
Bỏ kế hoạch lá chắn chống hoả tiễn tại Ba Lan, "reset" mối quan hệ với Moscow, không can thiệp quân sự vào Syria trước sự lên gân mạnh mẽ của Nga, Tông thống Obama vô tình đã tạo cho Putin hung hăng sát nhập Cremea của Ukraina vào Nga và gây bất ổn ở miền đông Ukraina. Đến khi nhận ra chân tướng của Putin, phải dùng các biện pháp trừng phạt cùng với Liên minh châu Âu thì mọi sự đã rồi. Vào giai đoạn tranh cử năm 2008, ứng viên TỔng thống Hoa Kỳ Mitt Romney tuyên bố Nga là kẻ thù, bấy giờ Barack Obam nói rằng chiến tranh lạnh đã kết thúc, nước Nga là đối tác!
Mặt trận Afghanistan vẫn còn nóng, chưa có gì cho thấy quân Taliban suy yếu. Vụ nổ súng hôm 5 tháng 8 làm thiệt mạng tướng Harold Greene và 15 người bị thương, cho thấy khả năng xâm nhập và gây rối của Taliban trên các vùng đất của Afghanistan vẫn thường trực. Kế hoạch của Barack Obam triệt thoái quân Mỹ vào tháng 12 năm 2014 được xem là một thử thách mạo hiểm.
Bởi khi quân Mỹ rút hết khỏi Iraq, chưa dẹp được Al-Queda, những nhóm Hồi giáo cực đoan tại Syria và Iraq đã thiết lập nhà nước Hồi giáo tự xưng (ISIS) chiếm nhiều vùng lãnh thổ ở phía Bắc Iraq và Syria, tàn sát các sắc dân theo tôn giáo khác. Cắt đầu hai nhà báo Mỹ để đe doạ, ISIS đã tạo nên lý do chính đáng để trở thành mục tiêu tấn công của Hoa Kỳ. Mặc dù, thực chất, làm suy yếu và phá huỷ ISIS, như Obama công bố, không phải chỉ để trả thù và bảo vệ công dân Mỹ, mà còn bảo vệ lợi ích lâu dài của Mỹ ở Iraq và Trung Đông.
Trong ngày 5 tháng 9 tại hội nghị thượng đỉnh NATO ở Newport (Lithuania) Ngoại trưởng John Kerry kêu gọi 9 quốc gia khác liên minh với Hoa Kỳ chống lại ISIS gồm Anh, Pháp, Đức, Ý, Ba Lan, Đan Mạch, Thổ Nhĩ Kỳ, Canada và Úc. Chiến lược chống lại ISIS của Tổng thống Barack Obama sẽ được công bố vào thứ Tư ngày 12 tháng 9, nhưng chắc chắn, như được biết, không có kế hoạch đổ bộ bằng bộ binh.
Chưa biết chiến lược của Obama ra sao, nhưng liên minh quôc tế này nếu hình thành sẽ không mang lại hiệu quả đích thực. Thời Tổng thống W. Bush đã có một liên minh như thế (gồm 22 quốc gia tham dự) nhưng không làm được bao nhiêu, dù họ chiến đấu trực tiếp bên cạnh lính Mỹ trên mặt trận Iraq. Còn nếu chỉ đánh ISIS bằng không quân thì chỉ có thể làm thiệt hại và suy yếu chứ không thể nào phá huỷ chúng đuợc.
Vao dịp tưởng nhớ 10 năm thảm họa 11 tháng 9, tôi có viết một bài trong đó đề cập tới bức tranh “The Truth” phac hoạ chân dung Barack Obama của nghệ sĩ Michael D’Antuono, triển lãm trên Union Square của New York. Barack Obama trong hình dáng của Jesus Christ, với hai cánh tay giang rộng như đang vén bức màn lên, nhưng cũng có thể hiểu đang cầm tấm màn khép lại.
Nghệ sĩ Michael D’Antuono hoài nghi: “What’s your truth?". Tôi thì viết rằng, phải chăng người Mỹ đã mong đợi Barack Obama như là một “Đấng Cứu Thế” vén rộng tấm màn, đưa nước Mỹ ra khỏi cơn khủng hoảng từ di sản của Tổng thống W. Bush? Hay là, “Đấng Cứu Thế” Barack Obama đã bất lực, đành khép lại nước Mỹ với các tham vọng bất thành của mình? Sự thật dường như có chiều hướng nằm ở vế thứ hai!
Mọi thứ, sau ba năm, vào năm 2014, càng chỉ ra rằng, có lẽ dự đoán của tôi là đúng.
© Lê Diễn Đức

Lễ khai mạc phòng trưng bày Cải cách ruộng đất. -Photo by Nguyễn Tường Thụy
Đã định không đi nhưng JB Nguyễn Hữu Vinh rủ riết quá, thôi thì tặc lưỡi đi xem nó như thế nào.Khách là người của Ban tổ chức?
Chúng tôi đến muộn một chút, vào lúc đang lúc đọc diễn văn khai mạc. Những hàng ghế bọc vải đo đỏ trăng trắng được kê ngay ngắn ngoài sân, trước cửa vào phòng trưng bày. Nhìn qua, thấy khách thăm ngồi hết chừng phân nửa, nói lên rằng chủ nhà sẵn sàng tiếp nhiều khách thăm hơn nữa. Những người đứng xung quanh con số cũng tương tự, chắc là người của Ban tổ chức. Cả khách và chủ ước khoảng sáu chục. Máy quay có chân khá nhiều, chừng trên chục cái. Tôi nhớ có VTV, VTC ngoài ra không rõ còn báo đài nào nữa không.Diễn văn xong thì cắt băng khai mạc. Chục cô gái áo dài màu đỏ, rước dải băng đỏ. Cắt, cắt, kéo kêu tanh tách rồi vỗ tay bộp bộp. Mời khách vào tham quan. Sự chuẩn bị như thế là chu đáo, bài bản.
Tôi vào nhìn qua cách bố trí, liền vòng sang trái, bắt đầu từ hình ảnh hiện vật về nông dân VN trước khi cải cách ruộng đất. Cứ thế vòng dần sang giai đoạn tiếp theo cho đến khi cải cách thắng lợi với niềm hân hoan của nông dân. Tôi chỉ mang theo máy bảng, lại sắp hết pin nhưng thỉnh thoảng cũng giơ ra “phụp” một cái.
JB Nguyễn Hữu Vinh máy ảnh khoác cổ xông xáo khắp phòng trưng bày, vừa quay vừa chụp vừa phỏng vấn rất tự tin. Hắn lại cứ nhằm vào ông nào có vẻ là sếp để đưa ra những câu hỏi khó. Khi một phóng viên đang phỏng vấn một ông có vẻ như là trong Ban tổ chức, hắn chen ngang:
-Thưa ông, ông nghĩ gì khi mà cuộc cải cách đưa lại ruộng cày cho nhân dân để bây giờ ngược trở lại, ruộng đất rơi vào tay quan chức Nhà nước?
Ông kia tươi tỉnh:
-Tôi nghĩ chính sách ruộng đất là ruộng là tài sản của toàn dân và thông qua nhà nước quản lý, tôi nghĩ như thế.
- Hiện nay ở Bình Dương vụ 150 héc ta cao su rồi nhà cửa ruộng đất tập trung trong tay một quan chức của Nhà nước của Đảng cộng sản. Vây chúng ta nghĩ gì về tác dụng của cải cách ruộng đất trước hiện thực này?
- Khi nãy tôi nói sở hữu ấy, là sở hữu toàn dân. Đất là của cơ quan Nhà nước nhưng mà sở hữu toàn dân. Mục đích đầu tiên ấy, chúng ta là nhà nước nông nghiệp, 95% là nông dân, sử dụng đất làm nông nghiệp nhưng bây giờ thì khi mà công nghiệp hóa, hiện đại hóa thì chức năng của đất không chỉ là…
- Thưa ông vấn đề tôi cần hỏi trước đây là…

Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh tác nghiệp tại phòng trưng bày Cải cách ruộng đất. Photo by Nguyễn Tường Thụy.
- Vấn đề tôi cần hỏi là trước đây lấy ruộng đất của địa chủ chia cho dân nghèo. Nhưng bây giờ đất đai tập trung trong tay các quan chức, ông nghĩ gì, cuộc cải cách ruộng đất có cần tiếp tục phải làm lại không?
- Về sở hữu ruộng đất cụ thể nói thực là tôi không rõ lắm nhưng tôi thấy chính là dân họ là người bán ruộng cho Nhà nước…
Rồi JB Nguyễn Hữu Vinh phỏng vấn một ông mặc áo bay bộ đội, đeo nhiều huân chương, cả huy hiệu thương binh.
- Bác là con nhà địa chủ, vậy bác thấy cuộc trưng bày này có ý nghĩa gì không bác. Bây giờ quan chức có nhiều ruộng hơn địa chủ ngày xưa không?
- Nếu thế tôi trả lời ngay. Bây giờ nếu có cải cách ruộng đất thì bác xung phong làm thằng đao phủ đi chém lại những thằng chiếm đoạt tài sản của nhân dân, của những người nghèo… Bây giờ có nhiều kẻ bóc lột dân nặng quá.
- Hiện nay đó là tầng lớp nào thưa bác?
- Nhiều lắm chứ, nhiều tầng lớp ăn trên ngồi trốc…
- Xin hỏi bác thêm một câu, bác nghĩ cải cách ruộng đất với những hiện vật trưng bày vừa qua, bác có phát biểu một câu là nhờ có Bác Hồ. Vậy Bác Hồ là người đứng đầu Chính phủ lúc bấy giờ thì có chịu trách nhiệm gì về vấn đề này không? Hay chỉ mấy giọt nước mắt ông ấy che phủi hết trách nhiệm của mình trong những tội ác của cải cách ruộng đất?
- Anh nói thế thì hôm nay tôi không mang, tôi không mang … (nghe không rõ) (cười).
Hậu quả còn dai dẳng biết đến bao giờ?
VTV3 phỏng vấn
Khai mạc được khoảng 40 phút, khách ra đã vãn, một cháu gái đến hỏi tôi:- Thưa chú, chú là khách phải không ạ?
- Ừ, chú là khách, đến xem trưng bày.
- Cháu muốn phỏng vấn chú một chút được không ạ
Tôi ngần ngừ vài giây rồi gật đầu:
- Được.

Phóng viên VTV phỏng vấn Blogger Nguyễn Tường Thụy tại phòng trưng bày Cải cách ruộng đất.
Các cháu nắn tôi dịch sang trái, sang phải, xoay nghiêng sao cho đúng tư thế, lại cẩn thận dặn:
- Chú phải xưng tôi nhé.
- Xưng hô như thế nào chú biết.
Bắt đầu phỏng vấn:
- Xin chú cho biết (nghe không rõ)
- Cháu nói to lên. Trước khi hỏi, cháu cần giới thiệu cháu là phóng viên cho đài báo nào.
- Thưa chú, cháu là phóng viên VT3, xin chú cho biết cảm tưởng khi xem trưng bày về cải cách ruộng đất.
Tôi nghĩ cách trả lời ra sao để vừa chuyển tải được ý của tôi tới độc giả nhạy cảm nhưng VTV vẫn có thể phát được mà không bị bắt tội. Tôi quyết định nói ngắn vài ý nhưng phải ẩn ý, tạm gạch mấy đầu dòng như sau:
- Về cuộc Cải cách ruộng đất ở miền Bắc, tôi đã tìm hiểu khá nhiều qua sách báo trong nước và cả nước ngoài, qua nhiều kênh thông tin khác nhau và qua cả lời kể của các cụ, ở đây là bố mẹ tôi. Khi cải cách ruộng đất diễn ra, tôi mới được một tuổi.
- Tôi thấy tranh ảnh và hiện vật trưng bày quá sơ sài, lại không phản ánh đầy đủ, chẳng hạn thiếu hẳn phần đấu tố địa chủ. Tôi muốn triển lãm cho mọi người thấy Đảng tạo ra khí thế hừng hực căm thù của nông dân đối với địa chủ ra sao. Tôi tới đây, rất muốn nhìn lại hình ảnh bà Nguyễn Thị Năm, địa chủ đầu tiên bị bắn trong cải cách ruộng đất, nhưng không thấy. Hoặc ảnh Bác Hồ khóc khi nhận sai lầm trong cải cách ruộng đất, tôi cho đó là hình ảnh rất ấn tượng nhưng cũng không có ở đây.
- Tôi biết cuộc Cải cách ruộng đất” diễn ra trong giai đoạn 1953 – 1956 nhưng không hiểu sao phòng trưng bày lại cho là giai đoạn 1946 – 1957
- Tóm lại, tôi thấy trưng bày vừa thiếu vừa không phản ánh đầy đủ nội dung của cuộc Cải cách ruộng đất.
Tôi mỉm cười gật đầu ra dấu hết ý kiến.
- Cảm ơn chú, xin cho chú biết tên.
- Tôi tên Nguyễn Tường Thụy, ở Thanh Trì Hà Nội. Có cần cụ thể số nhà, phường xã không?
- Dạ không cần ạ.
JB Nguyễn Hữu Vinh chen vào:
- Không được cắt xén lắp ghép đâu đấy.
Hẳn là hắn chắc đã có nhiều kinh nghiệm về thủ thuật này, đặc biệt vụ cắt xén lời Cha Ngô Quang Kiệt nên cảnh giác. Tôi đồng tình:
- Chú yêu cầu không cắt xén. Một là để nguyên, hai là không dùng
- Nhưng thời lượng có thể không cho phép
- Vậy nếu cần cắt thì các cháu không được cắt phần nói về khiếm khuyết.
Ra cửa, JB Nguyễn Hữu Vinh cười:
- Các cháu chẳng chịu xem mạng mẽo gì cả, phỏng vấn nhầm ngay Phó chủ tịch Hội Nhà báo độc lập.
Tuy trả lời nhã nhặn và tránh nói toạc ra nhưng như mọi người đã biết, trong chương trình thời sự tối 8/9, khi nói về phòng trưng bày này, VTV3 đã không có chút nào về hình ảnh phỏng vấn tôi. Bà xã bảo: “Ai bảo anh không khen nó một câu”. Tôi nói: “Khen để người ta đập vào mặt anh à.
JB Nguyễn Hữu Vinh cho biết việc trưng bày này là nhằm rửa mặt cho chế độ. Nhưng một phòng trưng bày con con, không đầy đủ, che đậy giấu giếm làm sao có thể rửa được tội ác mà cải cách ruộng đất gây nên. Không chỉ hàng chục ngàn nông dân bị giết oan mà còn làm băng hoại đạo đức xã hội được hình thành từ hàng ngàn năm, hậu quả của nó còn dai dẳng biết đến bao giờ.
Những oan hồn của nông dân sáu chục năm về trước chưa bao giờ siêu thoát, luôn nhắc nhở chúng ta: Hãy cảnh giác.
Nguyễn Tường Thụy, Hà Nội 9/9/2014.
*Nội dung bài viết không phản ảnh quan điểm của RFA.-Triển lãm CCRĐ: Khoét thêm vết thương để bao che tội ác? – Phần I
JB Nguyễn hữu Vinh -RFA
Tôi sinh ra sau khi cuộc “Cải cách ruộng đất” (CCRĐ) được thực hiện xong. Khi tôi có chút hiểu biết thì những sự kiện đã xảy ra trước đó cả chục năm vẫn hàng ngày, hàng giờ được nhắc lại như một nỗi kinh hoàng. Nỗi kinh hoàng đó không phải là bom rơi, đạn lạc, người chết hay lũ lụt… mà nó hiển hiện và tồn tại trong từng công việc, từng cách nghĩ, việc làm của người dân Việt Nam đã chịu ảnh hưởng từ “cuộc cách mạng long trời lở đất” trước đó được gọi là CCRĐ.
Ở cuộc cách mạng đó, điều duy nhất đạt được thành công rõ nét nhất, chính là sự phá hủy nhanh chóng một nền văn hóa Việt Nam được xây dựng qua cả ngàn năm và thường xuyên được coi là nền văn hiến quý báu từ lâu đời.
Cuộc CCRĐ với khẩu hiệu rất đơn giản, hiền lành “Người cày có ruộng” đã nhanh chóng đưa cả xã hội Việt Nam với con số nông dân chiếm tuyệt đối lao vào một cơn cuồng nộ cướp, phá, giết… bất chấp tất cả những nguyên tắc xã hội xưa nay là bảo vệ sự công bằng, bác ái và nhân hậu, trật tự và luân lý. Ở cuộc CCRĐ đó, những giá trị tinh thần bị hủy hoại rất thành công. Những hiện tượng con đấu cha, vợ tố chồng vốn là điều tối kỵ trong truyền thống văn hóa Việt Nam từ ngàn đời không hề được dung dưỡng, này được dịp tha hồ thể hiện để “lập công”.
Có thể nói, cuộc CCRĐ đã thật sự làm “long” và “lở” không chỉ là trời đất, mà thực sự đã làm long, lở và sụp đổ, tan rã một hệ thống đạo đức, văn hiến tự ngàn đời. Nhà văn Dương Thu Hương có viết, đại ý rằng: Đất nước Việt Nam đã qua lịch sử cả ngàn năm, trải qua bao nhiêu chế độ. Nhưng, chưa có một chế độ nào có thể làm cho con đấu cha, vợ tố chồng, con gái, con dâu vu cáo cha đẻ, bố chồng cưỡng hiếp mình. Chỉ có chế độ Cộng sản làm được điều “vĩ đại” đó mà thôi.
Và cứ thế, xã hội đi vào cơn trầm luân của chủ nghĩa vô thần, vô luân, vô luật pháp. Kể từ đó, cái gọi là “vô sản”, cái sự “nghèo” được coi là môt phẩm chất tốt đẹp nhất để tiến thân trong xã hội cộng sản. Sự phân tầng xã hội căn cứ vào mức độ “nghèo” của cá nhân đạt đến mức nào. Có thể nói rằng: Trừ giai đoạn những người Cộng sản lộ nguyên hình là các tư bản đỏ, phần trước đó, sự nghèo khó là tấm áo khoác của hầu như toàn bộ bộ máy lãnh đạo, là nấc thang, là tiêu chuẩn cho việc thăng quan, tiến chức và cầm quyền trong xã hội Việt Nam.
Câu khẩu hiệu “Trí, Phú, Địa, Hào, đào tận gốc, trốc tận rễ” của Trần Phú Tổng bí thư Đảng CS được dùng như một câu Kinh Thánh trong mọi hành động xã hội, đã nhanh chóng đưa Việt Nam vượt ra khỏi ranh giới xã hội loài người. Cái gọi là “thành phần” xuất hiện trong CCRĐ thời đó, cho đến nay tròn 60 năm sau vẫn ám ảnh trong từng tờ hồ sơ, lý lịch của các em nhỏ đến trường, dù chúng chẳng hiểu “thành phần” nghĩa là cái gì và từ đâu ra.
Dần dần theo với thời gian, với những lo toan của cuộc sống đầy gian nan vì kinh tế, giá cả, độc hại, môi trường… người ta nguôi ngoai dần với những tội ác mà cái gọi là CCRĐ đã gây ra cho dân tộc. Cả xã hội, cả đất nước gồng mình lên qua bao cuộc chiến tranh và cố quên đi những nhức nhối, lở loét, hận thù âm ỉ trong lòng người nông dân xuất phát từ cuộc CCRĐ đã qua.
Bỗng nhiên, hôm nay nhà nước mở “Triển lãm về Cải cách ruộng đất tại Hà Nội”.
Ngay từ khi nghe tin có cuộc triển lãm về Cải cách ruộng đất tại Hà Nội, nhiều người đã tỏ ý nghi ngờ về mục đích và nội dung của nó. Nhiều câu hỏi được đặt ra: Tại sao sau 60 năm, giờ nhà nước Cộng sản mới nói đến CCRĐ? Phải chăng, họ muốn thật sự nhìn nhận lại những sai lầm, những hậu quả để rút kinh nghiệm? Phải chăng, đã đến lúc nhà cầm quyền CSVN hiểu rằng không thể có điều gì giấu kín mãi được. Khi mà sự bưng bít đang được thực hiện, thì những tác phẩm như Ba người khác của Tô Hoài, Đêm giữa ban ngày của Vũ Thư Hiên và mới đây là Đèn Cù của Trần Đĩnh sẽ còn hấp dẫn bạn đọc trong và ngoài nước.
Và để hóa giải những điều đó, đảng đã dám “nhìn thẳng vào sự thật” như lời đảng tuyên bố cách đây… 30 năm?
Những câu hỏi đó, thôi thúc chúng tôi đến khai mạc “Trưng bày chuyên đề về Cải cách ruộng đất 1946-1957″ tại 25 Tôn Đản, Hà Nội.
Triển lãm hay cuộc đấu tố mới?
Khi chúng tôi đến, thủ tục khai trương Triển lãm đã bắt đầu. Theo như Ban tổ chức, thì việc triển lãm là nhằm để “cho thế hệ sau hiểu hơn về CCRĐ”. Thế nhưng, nhìn vào đám người tập trung khoảng vài ba chục ở buổi khai trương, người ta mới cảm nhận được rằng: Sau mấy chục năm dưới sự lãnh đạo của đảng, thế hệ trẻ ngày nay cho rằng sự quan tâm đến những vấn đề ngoài bản thân mình là điều xa xỉ. Tập trung xem triển lãm, chủ yếu là mấy ông già hoặc công an, cán bộ, một số các cháu gái phục vụ với áo dài đỏ lăng xăng đi lại cầm băng đỏ và kéo. hàng loạt các phóng viên truyền hình, quay phim tua tủa. Chỉ có vậy.
Ông Nguyễn Văn Cường, Giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quốc gia lên phát biểu: “Cải cách ruộng đất là một cuộc cách mạng dân chủ ‘long trời lở đất’, mang lại những giá trị to lớn của một xã hội mới, một chế độ mới, một cuộc sống mới cho người dân Việt Nam”.

Thế rồi, tất cả vào khu gian trưng bày hiện vật triển lãm. Không gian của Triển lãm trong một căn phòng khá rộng, hơn 200 mét vuông.
Cũng không có gì lạ khi nhìn hình thức bài trí của Triển lãm này. Nếu như, người ta kinh hoàng đến tận ngày nay các buổi đấu tố địa chủ khi xưa, thì bây giờ vào xem lại Triển lãm này, người ta sẽ thấy rõ tư duy đấu tố đang được lặp lại dưới hình thức “Trưng bày hiện vật”.
Đó là khu vực tố cáo đời sống “sung sướng, giàu có bọn địa chủ”, nào là cái điếu hút thuốc, đôi giày thêu, chiếc ấm đồng, cái sập gụ… tất cả đều được đưa ra ghép vào tội ác của bọn địa chủ, phong kiến.
Một vị nhìn phương phi, mặc chiếc áo xám có hình cờ Việt Nam như các đại biểu Quốc hội vẫn đeo đi cùng với vài quan chức của nhà bảo tàng. đám báo chí chĩa máy quay, máy ảnh vào đó đi từng bước. Tôi đi bên cạnh một vòng theo chiều kim đồng hồ bám dọc tường. Lời cô thuyết minh viên leo lẻo: “Nhữn hiện vật này chứng minh rằng bọn địa chủ bóc lột nhân dân ta thậm tệ”. Thế nhưng, có lẽ chính cô ta không hiểu từ “bóc lột” nó có nghĩa như thế nào và trong những thứ được trưng bày ở đây, thứ nào là bóc, thứ nào được lột và từ đâu.

Đi bên cạnh, cô thuyết minh viên áo đỏ liên tục: “CCRĐ xóa bỏ chế độ người bóc lột người, là cách mạng về quan hệ sản xuất và nông dân đổi đời…” và rất nhiều ngôn từ như xưa nay đảng vẫn nói.
Tôi quay lại nói với vị này: “Quan chức Cộng sản ngày nay thì đất đai, nhà cửa, ăn chơi còn gấp trăm lần địa chủ phong kiến trước đây. Mà tất cả là từ tiền tham nhũng của dân, còn địa chủ phong kiến ngày xưa có ăn chơi cũng là tiền của họ. Bây giờ có ông quan hàng trăm ha đất như Chủ tịch Bình Dương thì bọn địa chủ sao so được anh nhỉ?”
Qua chỗ hai người kéo cày, tôi bảo: “Bây giờ khác xưa rồi, bây giờ có tận bốn đứa học sinh kéo bừa cơ”. Mọi người cười ồ, ông quan này cũng gật đầu đồng tình làm mình thấy lạ là một ông quan có thái độ vui thế. Đi một đoạn, ông hỏi: Ở huyện nào đấy? Không hiểu ông định hỏi quê quán hay nơi ở nhưng không tiện hỏi lại, nên tôi trả lời: Tôi ở ngay HN đây thôi. Và cứ thắc mắc không biết ông này là ai.

Cho đến khi về nhà mới biết đó là ông Lê Như Tiến – Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên, Nhi đồng của Quốc hội. Chính ông này đòi phải ra nghị quyết về Biển Đông hôm trước.
Có thể nói, những hiện vật trưng bày trong cái gọi là Triển lãm này là một mô hình đấu tố mới, nhằm lấp liếm, bào chữa cho những tội ác đối với ngay cả những đồng bào của mình, đối với những người có đầu óc và tri thức làm giàu cho quê hương đất nước. Bỗng dưng một ngày đẹp trời họ được hưởng nhờ thành quả Mác – Lenin xếp họ vào “giai cấp bóc lột”. Và họ bị cướp đoạt, bị tra tấn, bị bắn, bị giết và “CCRĐ hoàn thành thắng lợi”.
Cố thuyết minh viên chỉ vào hai chiếc áo rách mà rằng: “Đây là hai chiếc áo của nông dân, bị bọn địa chủ bóc lột thậm tệ. Nhưng không phải tất cả các địa chủ đều xấu, mà vẫn có những địa chủ tốt”. Khi hết buổi thuyết minh, tôi nói với cô ta: “Cô thuộc bài, nhưng nói có những địa chủ tốt là sai”. Cô ta hỏi lại: “Sai chỗ nào ạ”. Tôi đáp: “Cô có hiểu Trần Phú đã viết Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc, trốc tận rễ” hay không mà bảo có địa chủ tốt? Tốt sao phải đào?”. Cô ta ấp úng: “Nhưng mà những điều đó đã qua hơn 50 năm rồi ạ”. Tôi hỏi lại: “Vậy sao chiếc áo rách này hơn 50 năm vẫn còn giữ?”. Cả phòng triễn lãm cười vang.
Thật ra, tranh luận với cô ta thì chẳng có mấy tác dụng. Nhưng điều thú vị, là chính những người tham gia vào xem triển lãm lại là những người luôn có những cái thở dài và lắc đầu ngán ngẩm mà không dám phản ứng khi bên cạnh, bên ngoài là hàng loạt công an. Một người chụp ảnh liên tục các hiện vật lầm bầm trong miệng: “Đ.M, cứ tưởng là chúng nó phục thiện, biết nhận lỗi, ai ngờ lại bày trò lưu manh này ra”.
Và khi chụp hình xong, anh ta kết luận: “Thôi, cái hay hôm nay, là chúng nó đưa ra để dân biết rằng cái giai cấp địa chủ, phong kiến ngày xưa chẳng là cái đ. gì so với bọn quan cộng sản tham nhũng hôm nay”.

Hà Nội, Ngày 9/9/2014
- J.B Nguyễn Hữu Vinh
Định chế Lạt Ma hóa thân ‘‘đã hết thời’’
Đức Đạt Lai Lạt Ma, lãnh đạo tinh thần Tây Tạng.
Reuters
|
Trả lời báo Đức, ngày 07/09/2014, lãnh đạo tinh thần Tây Tạng, Đức Đạt
Lai Lạt Ma thứ 14, tuyên bố ông muốn là nhà lãnh đạo tâm linh cuối cùng
của định chế Lạt Ma hóa thân. Việc từ bỏ định chế Lạt Ma hóa thân có thể
là một giải pháp cho phép Tây Tạng gia tăng dân chủ hóa và thoát khỏi
ảnh hưởng của Bắc Kinh.
Nói chuyện với báo Đức « Welt am Sonntag », ấn bản Chủ nhật của nhật báo « Die Welt », Đức Đạt Lai Lạt Ma nói : « Định chế Đạt Lai Lạt Ma tồn tại đã gần 5 thế kỷ. Truyền thống này có thể chấm dứt với vị Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 rất được yêu mến ». Theo lời thuật của tờ báo, với nụ cười, lãnh tụ Tây Tạng 79 tuổi giải thích : « Giả như vị Đạt Lai Lạt Ma thứ 15 xuất hiện và gây ảnh hưởng xấu trên cương vị này, thì toàn bộ định chế Đạt Lai Lạt Ma sẽ bị khinh rẻ ».
Giải Nobel Hòa bình hiện đang sống lưu vong nhấn mạnh : « Định chế Đạt Lai Lạt Ma quan trọng chủ yếu vì (nắm được) quyền lực chính trị. Trong khi đó, tôi đã hoàn toàn từ bỏ quyền lực vào năm 2011, lúc tôi quyết định về nghỉ ». Ông khẳng định rõ : « Định chế Đạt Lai Lạt Ma đã hết thời ».
Theo nhiều nhà quan sát, ngay từ những năm 1990, Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 Tenzin Gyatso đã có những bước chuẩn bị để « dân chủ hóa » triệt để định chế chính trị-tâm linh của chính quyền Tây Tạng lưu vong, đặc biệt với việc để cho cộng đồng bầu ra nhà lãnh đạo chính trị, tách sinh hoạt tôn giáo khỏi hoạt động chính trị. Tháng 3/2011, Đức Đạt Lai Lạt Ma 14 chính thức từ bỏ cương vị lãnh đạo chính trị.
Định chế tiếp nối quyền lực chính trị và tôn giáo tại Tây Tạng thông qua sự hóa thân của Đạt Lai Lạt Ma qua các thế hệ bắt đầu vào khoảng thế kỷ XVII, khi Tây Tạng còn phụ thuộc vào đế chế Mông Cổ. Đứng đầu định chế này là Đạt Lai Lạt Ma, người nắm cả quyền hành thế tục lẫn uy quyền tâm linh. Tuy nhiên, một nhân vật quan trọng có vai trò quyết định trong quá trình này là Ban Thiền Lạt Ma. Đây chính là người lãnh đạo cuộc tìm kiếm một « hóa thân » mới của Đạt Lai Lạt Ma, sau khi « hóa thân » trước qua đời.
Năm 1995, Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 đã chỉ định một cậu bé 6 tuổi làm hóa thân thứ 11 của Ban Thiền Lạt Ma, nhằm chuẩn bị trước cho việc tìm người kế vị. Tuy nhiên, chỉ ba ngày sau, chính quyền Trung Quốc đã bắt cóc người được chỉ định. Cũng cùng năm đó, Bắc Kinh chọn một cậu bé khác làm Ban Thiền Lạt Ma tương lai. Theo chính quyền Trung Quốc, ông Gyancain Norbu được coi là Ban Thiền Lạt Ma « chính thức » thứ 11 của Tây Tạng. Tuy nhiên, Đạt Lai Lạt Ma Tây Tạng không thừa nhận người này.
Tháng 07/2011, trả lời phỏng vấn của kênh truyền thông NBC Hoa Kỳ, Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14, đã tuyên bố sẽ đích thân chủ trì việc lựa chọn người kế nhiệm. Tiếp đó, trong chuyến công du Úc hồi tháng 6/2013, Đức Đạt Lai Lạt Ma tuyên bố không loại trừ khả năng một vị nữ tu kế vị.
Tuyên bố hôm qua của nhà lãnh đạo tinh thần Tây Tạng càng khẳng định thêm ông muốn từ bỏ hẳn một truyền thống xa xưa của dân tộc mình, để mở cửa cho quá trình dân chủ hóa và cũng là cách để thoát hoàn toàn khỏi ảnh hưởng của Bắc Kinh, muốn tiếp tục dùng truyền thống « lạt ma hóa thân » chi phối người Tây Tạng.
Chấm dứt truyền thống Lạt Ma hóa thân không có nghĩa là chấm dứt các truyền thông tâm linh Tây Tạng nói chung. Năm 2012, báo chí từng đăng tải phát biểu của Đức Đạt Lai Lạt Ma, theo đó, nhiều sư tăng trẻ tuổi có thể trở thành các lãnh đạo tâm linh của Phật giáo Tây Tạng.
Nói chuyện với báo Đức « Welt am Sonntag », ấn bản Chủ nhật của nhật báo « Die Welt », Đức Đạt Lai Lạt Ma nói : « Định chế Đạt Lai Lạt Ma tồn tại đã gần 5 thế kỷ. Truyền thống này có thể chấm dứt với vị Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 rất được yêu mến ». Theo lời thuật của tờ báo, với nụ cười, lãnh tụ Tây Tạng 79 tuổi giải thích : « Giả như vị Đạt Lai Lạt Ma thứ 15 xuất hiện và gây ảnh hưởng xấu trên cương vị này, thì toàn bộ định chế Đạt Lai Lạt Ma sẽ bị khinh rẻ ».
Giải Nobel Hòa bình hiện đang sống lưu vong nhấn mạnh : « Định chế Đạt Lai Lạt Ma quan trọng chủ yếu vì (nắm được) quyền lực chính trị. Trong khi đó, tôi đã hoàn toàn từ bỏ quyền lực vào năm 2011, lúc tôi quyết định về nghỉ ». Ông khẳng định rõ : « Định chế Đạt Lai Lạt Ma đã hết thời ».
Theo nhiều nhà quan sát, ngay từ những năm 1990, Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 Tenzin Gyatso đã có những bước chuẩn bị để « dân chủ hóa » triệt để định chế chính trị-tâm linh của chính quyền Tây Tạng lưu vong, đặc biệt với việc để cho cộng đồng bầu ra nhà lãnh đạo chính trị, tách sinh hoạt tôn giáo khỏi hoạt động chính trị. Tháng 3/2011, Đức Đạt Lai Lạt Ma 14 chính thức từ bỏ cương vị lãnh đạo chính trị.
Định chế tiếp nối quyền lực chính trị và tôn giáo tại Tây Tạng thông qua sự hóa thân của Đạt Lai Lạt Ma qua các thế hệ bắt đầu vào khoảng thế kỷ XVII, khi Tây Tạng còn phụ thuộc vào đế chế Mông Cổ. Đứng đầu định chế này là Đạt Lai Lạt Ma, người nắm cả quyền hành thế tục lẫn uy quyền tâm linh. Tuy nhiên, một nhân vật quan trọng có vai trò quyết định trong quá trình này là Ban Thiền Lạt Ma. Đây chính là người lãnh đạo cuộc tìm kiếm một « hóa thân » mới của Đạt Lai Lạt Ma, sau khi « hóa thân » trước qua đời.
Năm 1995, Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 đã chỉ định một cậu bé 6 tuổi làm hóa thân thứ 11 của Ban Thiền Lạt Ma, nhằm chuẩn bị trước cho việc tìm người kế vị. Tuy nhiên, chỉ ba ngày sau, chính quyền Trung Quốc đã bắt cóc người được chỉ định. Cũng cùng năm đó, Bắc Kinh chọn một cậu bé khác làm Ban Thiền Lạt Ma tương lai. Theo chính quyền Trung Quốc, ông Gyancain Norbu được coi là Ban Thiền Lạt Ma « chính thức » thứ 11 của Tây Tạng. Tuy nhiên, Đạt Lai Lạt Ma Tây Tạng không thừa nhận người này.
Tháng 07/2011, trả lời phỏng vấn của kênh truyền thông NBC Hoa Kỳ, Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14, đã tuyên bố sẽ đích thân chủ trì việc lựa chọn người kế nhiệm. Tiếp đó, trong chuyến công du Úc hồi tháng 6/2013, Đức Đạt Lai Lạt Ma tuyên bố không loại trừ khả năng một vị nữ tu kế vị.
Tuyên bố hôm qua của nhà lãnh đạo tinh thần Tây Tạng càng khẳng định thêm ông muốn từ bỏ hẳn một truyền thống xa xưa của dân tộc mình, để mở cửa cho quá trình dân chủ hóa và cũng là cách để thoát hoàn toàn khỏi ảnh hưởng của Bắc Kinh, muốn tiếp tục dùng truyền thống « lạt ma hóa thân » chi phối người Tây Tạng.
Chấm dứt truyền thống Lạt Ma hóa thân không có nghĩa là chấm dứt các truyền thông tâm linh Tây Tạng nói chung. Năm 2012, báo chí từng đăng tải phát biểu của Đức Đạt Lai Lạt Ma, theo đó, nhiều sư tăng trẻ tuổi có thể trở thành các lãnh đạo tâm linh của Phật giáo Tây Tạng.
Trọng Thành
(RFI)
Lê Diễn Đức - Những tham vọng bất thành của Barack Obama

13 năm là thời gian dài nhưng có vẻ quá ngắn ngủi với cuộc chiến chống khủng bố và những hệ lụy của nó.
Cách đây 13 năm, ngày 11 thang 9 năm 2001 đã làm cả Hoa Kỳ và cả thế giới bàng hoàng.
Những chiếc máy bay dân sự bị quân khủng bố biến thành bom tự sát lao vào toà tháp đôi Twin Tower của World Trade Center và Lầu Năm Góc ở Virginia.
Cuộc khủng bố được xem là thảm hoạ gây thiệt hại khủng khiếp về nhân mạng sau Pearl Habor khi vào ngày 7 tháng 12 năm 1941 quân Nhật bất ngờ tấn công hải quân Hoa Kỳ dẫn đến việc tham chiến của Hoa Kỳ vào Chiến Tranh Thế giới lần thứ Hai.
Cuộc tấn công vào một trong những biểu tượng của Hoa Kỳ của quân khủng bố trong ngày 11 tháng 9 đã làm 2974 người chết, 24 người mất tích.
Vào dịp 10 năm (2011) tưởng nhớ thảm hoạ này, Tổng Thống Barack Obama đã nói:
"Một trong những điều mà chúng ta sẽ nói là cuộc tấn công khủng bố tệ hại nhất trong lịch sử Hoa Kỳ đã làm bật ra những gì tốt nhất trong đất nước chúng ta. Lính cứu hỏa, cảnh sát, nhân viên cấp cứu đã nhanh chóng, bất chấp nguy hiểm để cứu những người khác. Người Mỹ tập trung cùng nhau thắp nến cầu nguyện, trong nhà và trên các bậc thềm của Capitol. Các tình nguyện viên xếp hàng đợi hiến máu và đi khắp nơi trên toàn quốc sẵn sàng giúp đỡ. Học sinh gom tiền tiết kiệm, các nhóm tôn giáo và các doanh nghiệp thu góp thực phẩm và quần áo. Là những người Mỹ, chúng ta đã đoàn kết”.
Phản công lại cuộc tấn công của quân khủng bố Hoa Kỳ đã mở hai cuộc chiến Afghanistan (10/2001) và Iraq (03/2003), gây ảnh hưởng sâu sắc lên nền kinh tế, chính trị, ngoại giao và sinh hoạt của người Mỹ. Và của cả thế giới.
Đất nước Mỹ đang êm ả, thanh bình và quyền tự do cá nhân được tuyệt đối tôn trọng, bỗng chốc thay đổi. Nhìn rõ nhất ở các sân bay. Những dòng người xếp hàng bỏ hành lý xách tay, áo khoác, giày dép, thắt lưng… chạy quá máy kiểm tra của bảo vệ sân bay. Cơ quan an ninh của Hoa Kỳ có quyền nghe trộm điện thoại, ngó mắt vào các trương mục cá nhân tại ngân hàng...
Chi phí cho cuộc chiến tại Iraq trong năm 2003 là 48 tỷ đô la, năm 2004 đã 59 tỷ, năm 2005 là 81 tỷ, năm 2006 gần 100 tỷ. Tới năm 2007, Hoa Kỳ đã chi cho Afghanistan và Iraq 170 tỷ đô la, năm 2008 140 tỷ, nhiều hơn cả 8 năm tham chiến tại Việt Nam (1965-1973).
Cuộc chiến Iraq đã làm thiệt mạng khoảng 650 ngàn thường dân Iraq, hơn 3,5 ngàn lính Mỹ, hàng chục ngàn khác bị thương, hàng triệu người Iraq bỏ nước di tản. Còn cuộc chiến Afghanistan vẫn dai dẳng, quân Taliban bị suy yếu sau khi biệt kích Hoa kỳ giết chết trùm khủng bố Bin Laden Osama đầu tháng 5/2011, nhưng xem ra còn đáng lo ngại.
Nhưng hoạ vô đơn chí, phúc bất trùng lai.
Trong năm 2005, bão Katrina đã hủy hoại gần 80% thành phố New Orleans, gây thiệt hại tới hơn 81 tỷ đôla, 1.836 người chết, 705 người mất tích, nhiều ngàn người phải ở trong những căn nhà tạm bợ.
Nhưng cơn bão tài chính bắt đầu từ tháng 9 năm 2008 còn nặng nề hơn. Quả bóng bất động sản nổ tung. Sự sụp đổ không tiền lệ hàng loạt các ngân hàng mà tiêu biểu là “Lehman Brothers” đã làm chấn thương, rung động thế giới.
Đất nước Mỹ rơi vào khủng hoảng kinh tế. Hai nhiệm kỳ của Tổng thống W. Bush quả thật không may mắn. Nguời ta đổ hết hậu quả lên đầu ông mà thực tế không phải chỉ vì hai cuộc chiến Iraq và Afghanistan. Uy tín của Tổng thống W. Bush tuột dốc từ hơn 70% sau biến cố ngày 11 tháng 9, chỉ còn khoảng 20% khi rời khỏi Nhà Trắng.
Trong bối cảnh ấy, người Mỹ khao khát thay đổi và đã chọn Barack Obama, năm 2009, vị tổng thống da đen đầu tiên bước vào Nhà Trắng với sứ mệnh "Change! Yes, We can".
Hơn 700 tỷ đôla kích thích bơm vào dòng chảy tiền tệ cứu vãn các tập đoàn tài chính và ngân hàng khỏi phá sản và hàng chục tỷ đôla khác vực một số ngành công nghiệp, dường như không mang lại hiệu quả bao nhiêu, kéo thêm gánh nặng cho ngân sách đã nợ đến hơn 16 ngàn tỷ đô.
Cuối tháng Hai 2009, giữ cam kết khi tranh cử, ngày 1 tháng 9, 2010 Obama tuyên bố kết thúc cuộc chiến Iraq và thừa nhận rằng, Mỹ “đã trả giá đắt cho cuộc chiến để tương lai của Iraq nằm trong tay người Iraq” và “không chỉ vì lợi ích của Iraq, mà còn của chính chúng ta”. Quân đội Mỹ tại Iraq triệt thoái hoàn toàn vào cuối năm 2011.
Sau 6 năm, kinh tế Hoa Kỳ tuy có dấu hiệu phục hồi, ngành khai thác dầu mỏ năng động, đặc biệt công nghệ khai thác khí phiến đá sét phát triển làm giảm bớt giá xăng và khí đốt, thất nghiệp giảm xuống còn khoảng 7%, thị trường bất động sản ấm lên chút ít, nhưng chưa có gì bảo đảm cho sự tăng trưởng chắc chắn và ổn định. Uy tín của Obama giảm xuống dưới 50% so với hơn 70% khi nhậm chức.
Trong khi đó, chính sách đối ngoại thụ động, mềm mỏng của Barack Obama đã góp phần tạo nên sự khó xử trước những biến động quốc tế.
Bỏ kế hoạch lá chắn chống hoả tiễn tại Ba Lan, "reset" mối quan hệ với Moscow, không can thiệp quân sự vào Syria trước sự lên gân mạnh mẽ của Nga, Tông thống Obama vô tình đã tạo cho Putin hung hăng sát nhập Cremea của Ukraina vào Nga và gây bất ổn ở miền đông Ukraina. Đến khi nhận ra chân tướng của Putin, phải dùng các biện pháp trừng phạt cùng với Liên minh châu Âu thì mọi sự đã rồi. Vào giai đoạn tranh cử năm 2008, ứng viên TỔng thống Hoa Kỳ Mitt Romney tuyên bố Nga là kẻ thù, bấy giờ Barack Obam nói rằng chiến tranh lạnh đã kết thúc, nước Nga là đối tác!
Mặt trận Afghanistan vẫn còn nóng, chưa có gì cho thấy quân Taliban suy yếu. Vụ nổ súng hôm 5 tháng 8 làm thiệt mạng tướng Harold Greene và 15 người bị thương, cho thấy khả năng xâm nhập và gây rối của Taliban trên các vùng đất của Afghanistan vẫn thường trực. Kế hoạch của Barack Obam triệt thoái quân Mỹ vào tháng 12 năm 2014 được xem là một thử thách mạo hiểm.
Bởi khi quân Mỹ rút hết khỏi Iraq, chưa dẹp được Al-Queda, những nhóm Hồi giáo cực đoan tại Syria và Iraq đã thiết lập nhà nước Hồi giáo tự xưng (ISIS) chiếm nhiều vùng lãnh thổ ở phía Bắc Iraq và Syria, tàn sát các sắc dân theo tôn giáo khác. Cắt đầu hai nhà báo Mỹ để đe doạ, ISIS đã tạo nên lý do chính đáng để trở thành mục tiêu tấn công của Hoa Kỳ. Mặc dù, thực chất, làm suy yếu và phá huỷ ISIS, như Obama công bố, không phải chỉ để trả thù và bảo vệ công dân Mỹ, mà còn bảo vệ lợi ích lâu dài của Mỹ ở Iraq và Trung Đông.
Trong ngày 5 tháng 9 tại hội nghị thượng đỉnh NATO ở Newport (Lithuania) Ngoại trưởng John Kerry kêu gọi 9 quốc gia khác liên minh với Hoa Kỳ chống lại ISIS gồm Anh, Pháp, Đức, Ý, Ba Lan, Đan Mạch, Thổ Nhĩ Kỳ, Canada và Úc. Chiến lược chống lại ISIS của Tổng thống Barack Obama sẽ được công bố vào thứ Tư ngày 12 tháng 9, nhưng chắc chắn, như được biết, không có kế hoạch đổ bộ bằng bộ binh.
Chưa biết chiến lược của Obama ra sao, nhưng liên minh quôc tế này nếu hình thành sẽ không mang lại hiệu quả đích thực. Thời Tổng thống W. Bush đã có một liên minh như thế (gồm 22 quốc gia tham dự) nhưng không làm được bao nhiêu, dù họ chiến đấu trực tiếp bên cạnh lính Mỹ trên mặt trận Iraq. Còn nếu chỉ đánh ISIS bằng không quân thì chỉ có thể làm thiệt hại và suy yếu chứ không thể nào phá huỷ chúng đuợc.
Vao dịp tưởng nhớ 10 năm thảm họa 11 tháng 9, tôi có viết một bài trong đó đề cập tới bức tranh “The Truth” phac hoạ chân dung Barack Obama của nghệ sĩ Michael D’Antuono, triển lãm trên Union Square của New York. Barack Obama trong hình dáng của Jesus Christ, với hai cánh tay giang rộng như đang vén bức màn lên, nhưng cũng có thể hiểu đang cầm tấm màn khép lại.
Nghệ sĩ Michael D’Antuono hoài nghi: “What’s your truth?". Tôi thì viết rằng, phải chăng người Mỹ đã mong đợi Barack Obama như là một “Đấng Cứu Thế” vén rộng tấm màn, đưa nước Mỹ ra khỏi cơn khủng hoảng từ di sản của Tổng thống W. Bush? Hay là, “Đấng Cứu Thế” Barack Obama đã bất lực, đành khép lại nước Mỹ với các tham vọng bất thành của mình? Sự thật dường như có chiều hướng nằm ở vế thứ hai!
Mọi thứ, sau ba năm, vào năm 2014, càng chỉ ra rằng, có lẽ dự đoán của tôi là đúng.
© Lê Diễn Đức
(RFA)