CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
-
Đại gia đình 3 đời bám biển, giữ ngư trường Hoàng Sa (NĐT). –
Quảng Bình: Hỗ trợ ngư dân bị Trung Quốc bắn vòi rồng (SGTT). –
Hỗ trợ ngư dân bám biển (ND). –
Trường Sa trong lòng Tổ quốc (Tin tức). -
Gần lắm đất liền… (VNCA). – Đỗ Dzũng và Vũ Ánh:
6/13/13 – PHÂN TÍCH TIN TỨC THỜI SỰ (SBTN).
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=cPgZIjrH7z4
View on YouTube
-
Biển Đông và nguy cơ tăng xung đột (BBC). “
Với
những gì đã diễn ra trong nửa đầu năm 2013, có thể thấy bất chấp các
cam kết hướng tới CoC của Trung Quốc và ASEAN, cuộc tranh cãi trên biển
Đông đang tiếp tục đi sai hướng”.
-
Trung Quốc tăng cường tàu chiến có thể tuần tra Biển Đông (ĐV). -
Nghị sĩ Mỹ lên án việc Trung Quốc hung hãn ở Biển Đông (NLĐ). –
Hành động hung hăng của Trung Quốc tại Biển Đông bị lên án tại Thượng viện Mỹ (RFI). “
Văn
kiện này không ngần ngại lên án đích danh Trung Quốc là tác giả của một
loạt hành động hù dọa hay dùng võ lực nhắm vào các nước từ Philippines,
Việt Nam cho đến Nhật Bản”.
-
’Khó loại trừ nguy cơ đụng độ biển Đông vài tháng tới’ (NLĐ). –
Tàu Trung Quốc xâm nhập, Nhật sẽ dùng vũ lực (NLĐ). –
Đông Á – Mối quan tâm chung của liên minh Mỹ-Nhật (SM). –
Mỹ, Nhật: Cần duy trì ổn định ở Biển Hoa Ðông (VOA). “
Tổng
Thống Hoa Kỳ Barack Obama và Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe, đã tái
khẳng định cam kết của họ đối với sự ổn định và đối thoại tại Biển Hoa
Đông”.
-
ĐỪNG DẠI “CÙNG KHAI THÁC” VỚI TRUNG QUỐC (Bùi Văn Bồng). “
Nhưng
‘ai vì hám lợi trước mắt, thiếu cảnh giác và kém dũng khí’ thì phải
chuốc lấy thiệt hại mà thế thuận và lợi ích chủ quyền biển-đảo sẽ bị rơi
vào tay Bắc Kinh. Lúc đó, dù có hối cũng không kịp!”
-
ASEAN – Trung Quốc sắp họp tại Hà Nội (TP).
-
Chủ tịch nước sắp thăm chính thức Trung Quốc (TP). –
Ông Trương Tấn Sang sắp phải sang Tàu (DLB). -
Phó Tham mưu trưởng Liên quân Quân đội Hoàng gia Cam-pu-chia thăm Trường Sĩ quan Không quân (QĐND).
-
CUỘC GẶP THƯỢNG ĐỈNH BỎ TÚI MỸ TẦU NHÂN QUYỀN VÀ BIỂN ĐÔNG BỊ BỎ LỬNG (TNM).
-
Vụ bắn ngư dân Đài Loan: Cảnh sát biển Philippines có thể bị điều tra hình sự (RFI). –
Philippines truy tố nhân viên tuần duyên bắn ngư dân Đài Loan (PNTP). –
Philippines thêm “nanh vuốt” bảo vệ chủ quyền (KP).
-
Bắt khẩn cấp ông Phạm Viết Đào (NLĐ). –
Blogger Phạm Viết Đào bị công an bắt giữ (RFA). –
Blogger Phạm Viết Đào bị bắt (BBC). Thông tấn xã Việt Nam: “
Ông
Phạm Viết Đào có hành vi vi phạm pháp luật theo Điều 258 Bộ Luật Hình
sự nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về tội ‘lợi dụng các quyền tự
do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của
tổ chức, công dân’.”
- Bài này của nhà văn Phạm Viết Đào, chúng tôi đã điểm hôm Giáng Sinh:
TÌM CƠ CHẾ ĐỂ TẠO CHO CÁC NHÀ BÁO ĐƯỢC BỘC LỘ CHÍNH KIẾN CỦA MÌNH NHƯ CÁC BLOGGER… Nhưng hiện blog của nhà văn PVĐ đã bị đóng, nên không còn truy cập được, nên chúng tôi xin
đăng lại ở cuối trang.
Trong lúc ông PVĐ tìm “cơ chế” để các nhà báo có thể viết như ông và
các blogger khác, thì ông đã bị bắt rồi. Trong xã hội không có tự do
thông tin làm gì có cái “cơ chế” đó mà ông đi tìm hả ông?
- Facebooker
Lâm Mạnh Di: “
Các ông cứ việc bắt đi nhé, bắt thật nhiều vào. Cho đến khi dân tộc này hết còn sợ cái nhà tù nữa thì các ông chạy đi đâu ??”. -
Facebook Lưu Gia Lạc: “
Việt
Nam chỉ bỏ tù những người vi phạm pháp luật ! Đó là phát ngôn của những
người đại diện cho chính phủ khi bị cáo buộc về việc bắt bớ các cây bút
dám viết … dám nói … Cái mệnh đề này đơn giản đến mức không ngờ, hóa ra cứ nói những điều nghịch nhĩ các quan là vi phạm pháp luật hết. Thế thì có mà bỏ bố chúng em !”
-
Phải chăng vì bài đã đăng trên blog Phạm Viết Đào: ĐÃ TỈNH NGỘ CHƯA THƯA ” TỂ TƯỚNG “ (Dân Luận/ NLG). “
Đã
tỉnh chưa, thưa tể tướng! Vua mà sáng thì triều đình không thể ngày
càng tha hóa; đất nước đã không phải lâm vào lắm cảnh tang thương, tụt
hậu về mọi mặt, rồi lãnh thổ dần bị gậm nhấm. Tò mò thế thôi, chứ Nhân
Dân thì chả còn trông mong gì ở triều đình, và thừa biết vai trò cùng
nhiệm vụ lịch sử của Nhân Dân“.
-
Phải viết vì ‘không phải một thằng hèn’ (FB Thái Bá Tân). –
LẠI NÓI VỚI CON “
Con
sợ bố bị bắt?/ Bắt thì bắt, đã sao./ Mà sợ cũng chẳng được,/ Mà còn có
đồng bào./ Vì cái tâm bố thẳng,/ Vì việc làm bố ngay./ Bố là người dân
tốt/ Của cái đất nước này“.
-
Ân xá Quốc tế kêu gọi hành động khẩn cấp cho TS Cù Huy Hà Vũ (RFA). – Học giả đang ở tù tuyệt thực:
Viet Nam: Jailed scholar on hunger strike (Ân xá Quốc tế). –
LỜI KÊU GỌI – TUYỆT THỰC ĐỒNG HÀNH CÙNG CÙ HUY HÀ VŨ VÀ CÁC TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM (TNM). –
DANH SÁCH VÀ HÌNH ẢNH – TUYỆT THỰC ĐỒNG HÀNH CÙNG CÙ HUY HÀ VŨ VÀ CÁC TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM (TNM). – Về chuyện tuyệt thực của TS Cù Huy Hà Vũ:
PHÂN TÍCH TIN TỨC THỜI SỰ (SBTN).
- Phỏng vấn bà Lê Hiền Đức:
Tướng Oánh nói gì về TS Cù Huy Hà Vũ? (BBC). –
Việt Nam vẫn im lặng về vụ tuyệt thực của TS luật Cù Huy Hà Vũ (VOA). LS Dương Hà: “
Từ
hôm ấy đến nay tôi liên tục liên lạc với ông Giám thị hỏi cho biết tình
hình, nhưng ông ấy đều lặng thinh. Mấy hôm nay họ không trả lời gì hết.
Họ im luôn”.
-
Vụ Cù Huy Hà Vũ tuyệt thực: Người ta còn chờ gì nữa? (Han Times). “
Chế
độ xã hội chủ nghĩa ƯU VIỆT và NHÂN VĂN bậc nhất thế giới, chủ thuyết
cộng sản chân lý thời đại lại đang có một tù nhân chính trị tuyệt thực
trong tù, đòi những quyền tù nhân tối thiểu!… Người ta còn chờ gì nữa?
Hay chờ cho hình ảnh quốc gia này thêm xấu hổ nhơ nhuốc?… Nếu có bất cứ
một mệnh hệ nào xảy ra với Cù Huy Hà Vũ chính thể này có thêm một sự
điếm nhục. Họ đang chờ gì? Đang suy tính điều gì? Hay con bài tẩy chưa
được lật lên?”
-
LS Lê Quốc Quân ra tòa ngày 9/7 (BBC). “
Phiên tòa sơ thẩm sẽ diễn ra lúc 8:30 sáng ngày 9/7 tại Tòa án Nhân dân TP Hà Nội dưới hình thức ‘xét xử công khai’.” –
Yêu cầu của người bào chữa cho luật sư Lê Quốc Quân (Chuacuuthe).
-
Blogger Nguyễn Hoàng Vi từ chối làm việc với Thanh tra CA Quận 1 (Chuacuuthe). –
Không cho nó làm công an (FB Người buôn Gió)
-
Duy Thức đã không ngủ suốt 10 ngày biệt giam (ĐCV).
-
Hà Nội và Vatican bắt đầu đàm phán vòng 4 (Chuacuuthe).
- Nguyễn Anh Tuấn:
SAU
BÀI NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý CỦA HĐGMVN CẦN LÀM SÁNG TỎ HIẾN PHÁP DO KẺ THỐNG
TRỊ VIẾT RA VÀ HIẾN PHÁP DO TOÀN DÂN VIẾT RA KHÁC NHAU NHƯ THẾ NÀO? (Chuacuuthe).
-
Báo cáo của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tổng hợp ý kiến của nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 (Dự
thảo Online). Bản đăng tải không ghi ngày, tháng, năm gửi, số văn bản,
nhưng trong bản tải xuống thì có: 30/3/2013, số: 408
/BC-MTTW-BTT.
- Nguyễn Ngọc Lanh:
Quốc hiệu nên khiêm nhường và phù hợp với thời kỳ quá độ (Boxitvn).
- Bùi Tín:
Đảng đi đường đảng, dân đường dân (VOA). “
Lúc
này là dịp tốt để các chiến sỹ dân chủ và các blog tự do lập ra một cơ
quan điều tra dư luận xã hội một cách công bằng, công khai, vô tư như ở
nhiều nước dân chủ văn minh… Lúc ấy cái hiện tượng ‘đảng đi đường đảng,
dân đường dân’ sẽ rõ rệt, không ai còn có thể nhập nhằng ‘lòng đảng là ý
dân’ được nữa. Lúc ấy các đại biểu Quốc hội sẽ phải suy nghĩ mình đại
biểu cho ai đây, cho đảng hay cho đa số nhân dân“.
-
Văn Giang ngày gặt lúa xuân muộn (Thành).
-
THƯ CỦA CÁC HỘ DÂN BỊ CƯỠNG CHẾ THU HỒI ĐẤT LÀM KHU LIÊN HỢP BÌNH DƯƠNG (Boxitvn).
- Phạm Trần:
Việt Nam sau cuộc bỏ phiếu ba phải (DLB). -
Nhật ký nghị trường: “Tín nhiệm cao” người điều hành chất vấn (VnEco). –
Lấy phiếu tín nhiệm: Chỉ là một trò đùa của quốc hội CS mà thôi! (DLB). –
Bản lĩnh và trách nhiệm (NLĐ). –
Một báo VN nói nên lấy tín nhiệm với Đảng (BBC). “
Tương
tự, thiết nghĩ bên Đảng cũng cần tổ chức cho ban chấp hành các đảng bộ
địa phương lấy phiếu tín nhiệm với những chức danh được đảng bộ bầu ra.
Có như thế sự lãnh đạo của Đảng mới được đưa vào một quy trình giám sát
mà nhiều ý kiến đã đề xuất lâu nay”.
-
Điểm tin ngày 14/06/2013(sáu)–Nhà sử học “đa sắc màu” Dương Trung Quốc (Người lót gạch).
-
CHẤT VẪN VÀ GIẢI TRÌNH – KỊCH BẢN SOẠN TRƯỚC ?! (Bùi Văn Bồng).
-
Chủ tịch Quốc hội “sốt ruột” với Bộ trưởng Hoàng Tuấn Anh (VnEco). – Video:
Bộ trưởng Hoàng Tuấn Anh trả lời chất vấn (VTV). –
Bộ trưởng VH-TT-DL trả lời chất vấn về “chặt chém” (TTXVN). –
Du lịch “chặt chém”, đạo đức xuống cấp (NLĐ). –
Bộ trưởng khen Phó Chủ tịch QH “mặc áo dài đẹp” (KT). –
Cử tri mong muốn câu trả lời sát thực tế (Tin tức).
Ngắm vẻ mặt, lối trình diễn vừa hài,
vừa đầy vẻ (vờ?) ngô nghê trì độn mà không biết mình trì độn của ông Bộ
trưởng này, thấy thật oan cho ông khi phải giơ đầu chịu báng trước mọi
hậu quả tệ hại của văn hóa, thể thao, du lịch.
Nói ông bị “oan” bởi với năng lực và
quyền lực đó, chắc chắn sẽ chỉ có bất lực trước mọi áp lực từ nhiều
phía, mà nói cho công bằng, không phải trách nhiệm của riêng, thậm chí
trách nhiệm chính từ ngành của ông.
Đơn cử, chuyện người bán hàng rong chèo
kéo khách, hay taxi, xích lô hét giá trên trời với khách, v.v.. là hậu
quả của cả một xã hội bị méo mó toàn diện, từ giáo dục, văn hóa, phát
triển kinh tế, thông tin tuyên truyền, … Hay câu chuyện mấy ngày nay
đang quy lỗi lên ông Bộ trưởng Giao thông, là tai nạn đường bộ xảy ra
liên tiếp, chính nó lại tác động không ít lên ngành du lịch, bởi người
dân ngày càng thấy sợ khi phải di chuyển trên đường, ngồi trên xe khách
đường dài.
-
Mỗi công dân sẽ có một số định danh cá nhân (NLĐ). -
Mã số định danh công dân: “Không có chuyện xin được số đẹp!” (DT). –
Không bỏ CMND khi cấp mã số công dân (PNTP). –
Cấp mã số công dân: Tốn hơn 4.000 tỉ đồng (NLĐ).
-
1/1/2014 – Sẽ tăng lương tối thiểu đúng hẹn? (PNTP). –
Muốn bộ trưởng khẳng định lộ trình tăng lương (NLĐ). –
“Suy thoái kinh tế, đương nhiên người dân khó khăn” (DV).
<-
Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải nói gì về vụ vỡ đập thủy điện? (DV). –
Vụ vỡ đập thủy điện: “May mắn, nếu không đã thành thảm họa” (VOV). –
Chủ tịch UBND tỉnh Gia Lai trả lời về vụ vỡ đập thủy điện (CP). –
Địa phương thiếu năng lực giám sát thủy điện (TBKTSG). –
Bộ trưởng Xây dựng: công tác thẩm định đang có vấn đề (TBKTSG). –
Xác định nguyên nhân vỡ đập thủy điện khủng khiếp ở Gia Lai (TT). –
Phó thủ tướng: “Xử nghiêm vụ vỡ đập thủy điện Ia Krel 2″ (VNN). –
Vỡ đập thủy điện: Phải xét trách nhiệm quản lý (VNN). –
Vụ vỡ đập thủy điện Ia Krêl: Chủ đầu tư thừa nhận có lỗi (VOV).
Không phải cứ xảy ra vỡ đập, nứt đập là
lại “xem xét trách nhiệm”, “xác định nguyên nhân” cho xong mỗi vụ việc,
mà phải xem lại toàn bộ quy hoạch phát triển điện năng, thậm chí nhìn
ngược lên, là toàn bộ nền kinh tế. Thử đặt dấu hỏi xem liệu tình trạng
phát triển ào ạt thủy điện có để lại hậu quả ghê gớm, không phải chỉ như
ngân hàng, chứng khoán, bất động sản, mà nó còn có những tác động xấu
rất khác lên môi trường, nông nghiệp, đời sống xã hội, văn hóa truyền
thống của người dân các dân tộc. Rồi từ các tác động xấu này, lại đưa
tới hậu quả cho chính toàn bộ hệ thống thủy điện, để rất có thể sẽ tới
ngày, hàng trăm hồ thủy điện sẽ rơi vào tình trạng như phế bỏ, thậm chí
là thứ tai ương tiềm ẩn, vì mùa lũ thì không kịp xả nước, mùa khô thì …
khô kiệt, vì không còn rừng giữ nước nữa.
-
“Loại bỏ 2 dự án Đồng Nai 6 và 6A cũng sẽ rất khó” (TTXVN). –
Đừng “chà đạp” thiên nhiên nữa! (NLĐ).
- TS Tô Văn Trường:
Câu
hỏi tham vấn các tổ chức dân sự/nghề nghiệp và các chuyên gia về việc
tham gia Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật sử dụng các nguồn nước quốc tế
cho các mục đích phi giao thông thủy (1997) (Boxitvn).
-
Bắt vụ vận chuyển trái phép hơn 1.000 tấn khoáng sản (QĐND).
- Nguyễn Đình Ấm:
Thư ngỏ gửi các bạn đấu tranh ở báo Đại Đoàn Kết (Bà Đầm Xòe). “
Các
bạn tuổi trẻ, có chính nghĩa, lẽ phải, nếu kiên trì đấu tranh nhất định
đến lúc các ô dù của TBT Đinh Đức Lập sẽ cảm thấy cái lợi khi để lại
ông ta nhỏ hơn cái lợi khi thay TBT khác. Ông TBT mới không thù hằn, mắc
cỡ gì với các bạn, ông ta muốn tờ báo yên ổn thì phải giải quyết cho
các bạn“.
-
Sau 6 ngày ở trụ sở công an, một giám đốc phải… nhập viện (DT). –
ĐƠN KÊU CỨU KHẨN CẤP: Công an An Dương Hải Phòng đánh GIÁM ĐỐC đi cấp cứu! (TTXVA). – Đoàn Nam Sinh:
Chúng ta đang sống chung với ma? (Quê Choa).
-
Ai đang thao túng đất nước, gây hỗn loạn xã hội và gieo tang thương cho dân Việt Nam (DLB).
-
VN chi bừa bãi để tạo tăng trưởng? (BBC). “
Giải
quyết nợ xấu và tái huy động vốn cho khu vực ngân hàng cần được chính
phủ đặt lên ưu tiên hàng đầu vì khu vực ngân hàng yếu kém đang ảnh hưởng
trực tiếp đến tăng trưởng trong tương lai”. –
QUÊ HƯƠNG (Kha Trà Phương). “
Quê tôi không cần tăng trưởng cao, chỉ cần thanh bình, đừng để ô nhiễm môi trường mang họa cho đời sau“. –
Thomas Fuller – Bệnh tiểu đường – cái giá Việt Nam phải trả cho phát triển (NYT/ Dân Luận).
-
Lạc quan TPP? Đừng lặp lại sự kỳ vọng phi lý như WTO (TBKTSG/ Nguyễn Vạn Phú).
-
Lao động nghèo ở Sài Gòn cầu trời ít mưa (RFA). “
Tình
hình kinh tế mỗi lúc một xấu đi, cơ hội tìm việc làm cũng khó hơn nhiều
so với trước đây, nạn thất nghiệp mỗi lúc thêm tăng và vật giá leo
thang dữ dội. Những hiện tượng này không còn là một thử thách hoặc
chướng ngại đối với nền kinh tế nữa, mà nó trở thành virus ăn thịt người
nghèo, những ai không đủ tài chính để vượt qua”. – Mời xem lại video:
Dân lột quần áo chửi công an (Nghĩa Trần Trung).
- Tưởng Năng Tiến:
Văn Hoá Thổ Tả (RFA’s blog). – Mẹ Nấm:
Mạng người – mạng chó ? (RFA’s blog). –
Đất nước tôi quay về thời chị Dậu rồi sao!? (DLB).
“Nhưng
nếu ai quan tâm đến nền văn hóa VN thì đều giật mình kinh hãi: ‘Mạng
người tại VN còn thua cả một con chó!’ Tại sao đạo đức con người lại suy
đồi đến như vậy?” -
CUỘC ĐỜI ĐẦY NGHỊCH LÝ (FB Thái Bá Tân).
-
Thắng lợi của lẽ phải (TT). –
Thiện chí bất đắc dĩ (Đào Tuấn).
“Chỉ
có điều, sự thiện chí đó chỉ xuất hiện sau khi đích thân Bộ trưởng Bộ
Công an Trần Đại Quang có văn thư yêu cầu Công an Hải Dương kiểm tra,
báo cáo lại toàn bộ sự việc”. Đây là lần hiếm hoi Luật Trách nhiệm Bồi thường của Nhà nước được áp dụng. –
Vụ CA Hải Dương đền bù 650 triệu: Tự bỏ tiền túi! (VNN).
-
Hình ảnh khó tin giữa chốn công đường (VNN). –
Nhếch nhác chốn công đường (TP). =>
-
NHÀ GIÁO một thời nhếch nhác (KỲ 41) (Nhật Tuấn).
-
TƯ DUY…CÁN MAI (Sơn Thi Thư).
-
Tóm lại cũng không biết phải nói gì (Phan An). “
Những
từ ‘hòa giải,’ ‘hòa hợp’ nghe thật hay, ông chủ tịch nước diễn thuyết
nhìn thật ngộ, người ta vỗ tay và ca tụng, nhưng nơi người đi qua tượng
đài đục bỏ, nơi người nằm xuống không có được nén hương. Anh đi sang bên
kia sông đi về bên này sông, có những người mẹ của ngụy quân và những
người mẹ anh hùng, ngày xưa từng nhường nhau từng manh áo miếng cơm
những mùa cơ cực, ngày nay lại dìu dắt nhau mỗi tinh mơ địu mớ rau con
cá lần mò ra chợ bán“.
-
Thêm một tu sĩ Tây Tạng tự thiêu phản kháng Trung Quốc (RFI). “
Do
hệ thống điện thoại di động và internet trong khu vực đã bị chính quyền
Trung Quốc phong tỏa cho nên tổ chức nhân quyền này chỉ biết đây là một
vị ni cô và đã được đưa vào bệnh viện chăm sóc”.
-
Cuộc sống mới của « ngôi sao » ly khai Trung Quốc Trần Quang Thành (RFI). “
Chưa
có một thành phần Trung Quốc ly khai nào tại phương Tây làm được như
ông Trần Quang Thành : đó là tăng tầm ảnh hưởng của mình bằng sự thông
minh và bằng chính cái uy của mình”.
-
Trung Quốc đòi kiểm duyệt thô bạo truyền thông Pháp ngay tại Pháp (RFI). “
Chỉ
vài ngày sau khi tài liệu được phát sóng, quan chức của Đại sứ quán
Trung Quốc tại Paris đã đến trụ sở của đài, để đòi hủy bỏ việc phát
phóng sự này kể cả trên trang web của FRANCE 24”.
-
Các nước Phi Chậu bày tỏ sự bất mãn với Trung Quốc (VOA). “
Tại
những nơi như Zambia, như Ghana, có rất nhiều sự căm tức đối với người
Trung Quốc và có rất nhiều áp lực đòi chính phủ không cấp giấy phép khai
thác cho các công ty Trung Quốc”.
-
Bắc Triều Tiên đổ lỗi cho miền Nam về cuộc họp bị hủy bỏ (VOA). –
Bình Nhưỡng đổ lỗi cho Seoul về hội nghị cấp cao không thành (RFI). –
Triều Tiên chơi trò ú tim (TQ). –
Kịch bản trong tay ai? (Tin tức).
-
Tổng thống Nga Vladimir Putin thành lập tổ chức chính trị mới (RFI). “
Khi nhà đạo diễn Stanislas Govorukhine hô to câu hỏi: Ai sẽ là lãnh tụ của phong trào? Hàng ngàn người đáp ứng “Putin, Putin”.
KINH TẾ
-
Sẽ phải thêm hướng dẫn về gói 30.000 tỉ đồng (TBKTSG). –
Tiếp tục mở rộng tín dụng cho lĩnh vực bất động sản (TP).
-
Một doanh nghiệp 4 năm kêu oan nợ thuế (HQ).
-
Sáng 14/6, NHNN đấu thầu tiếp gần 1 tấn vàng (VOV). –
Bán gần 30 tấn vàng, giá vẫn chưa giảm (NLĐ).
-
Lòng vòng truy thu thuế xăng dầu tạm nhập, tái xuất (TBKTSG).
-
Vì sao cần giá điện riêng cho ngành thép, xi măng? (TBKTSG).
<-
Làng nghề hấp hối: Mò mẫm trên đường hội nhập (NLĐ).
-
Người tiêu dùng chịu thiệt: Cần cơ chế kiểm soát (NLĐ).
-
Một doanh nghiệp xây dựng kiện SHB (VnEco). –
Phản hồi vụ doanh nghiệp kiện SHB: SHB cũng kiện! (VnEco).
- Video:
Doanh nghiệp nội quyết giữ thương hiệu (VTV).
-
VRG lên tiếng bác bỏ cáo buộc của Global Witness (TBKTSG).
-
World Bank hạ dự báo tăng trưởng của TQ (BBC).
VĂN HÓA-THỂ THAO
- Phạm Ngọc Khảnh:
MẠC ĐĨNH CHI LƯỠNG QUỐC TRẠNG NGUYÊN VÀ GIAI THOẠI (Trần Mỹ Giống).
-
Ca Sĩ LỆ THU – Giọng Hát Lưu Giữ Những Kỷ Niệm (Sống Magazine).
-
Phụ tử thâm tình (Sống Magazine). –
Yêu đời, trong mùa Phượng Tím
-
THÔNG BÁO HỘI NGHỊ BAN CHẤP HÀNH HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM LẦN THỨ 8 KHÓA VIII (Văn Công Hùng).
- Lê Bá Thự:
Bản sắc văn hoá trong tác phẩm dịch (HNV).
-
THƠ KHÔNG CHẾT ĐUỐI MÀ ĐANG BƠI VỀ MIỀN ĐẤT MỚI? (FB Trịnh Sơn/ NTT).
-
THI THƠ ĐBSCL: CẦN XEM LẠI NỘI DUNG PHẢN CẢM CỦA BÀI THƠ “TÔI ĐÃ TỪNG ĐẾN BIỂN” (VC+). –
LÊ XUÂN: NGHI VẤN VỀ ĐẠO THƠ ĐỂ DỰ THI THƠ ĐBSCL LẦN THỨ V (VC+). –
BÙI CÔNG THUẤN: “NẾU BỎ TIÊU CHÍ CUỘC THI, THÌ CÓ VÀI BÀI ĐỌC ĐƯỢC LOẠI TRUNG BÌNH GỌI LÀ LẤY VĂN CÓ VẦN CÓ NHẠC ĐỂ DIỄN Ý” (Lê Xuân/ VC+). –
Thơ ĐBSCL quá kém? (TP).
-
Phê bình: Là ai và muốn gì (TS).
-
Xích Tử – Câu chuyện nhỏ trong lịch sử xứ Goutchimi (Dân Luận).
-
Đề xuất giữ trọn vẹn cấu trúc làng cổ Đường Lâm (TTXVN). –
Ứng xử khác nhau với từng loại nhà ở Đường Lâm (TQ).
-
ĐƯA TIỄN TS. NISHIMURA MASANARI VỀ LÀNG GỐM KIM LAN (Tễu).
-
Đồng Ngọc Hoa: Người có duyên giữ hồn cốt dân tộc (Trần Mỹ Giống). =>
Tác giả Đồng Ngọc Hoa và thiếu tướng Hoàng Kiền đứng trước quả núi có đường biên của hai nước sát nhau vòng theo sườn núi. =>
-
Cần thiết phải có quy hoạch khảo cổ (ND).
- Video:
Người bạn lớn của giới khảo cổ học Việt Nam qua đời (VTV).
-
Sách cho thanh thiếu niên: Vẫn còn khoảng trống (GD&TĐ).
-
Charlie Nguyễn ‘tâm sự’ về Bụi đời chợ Lớn (BBC). –
VN ‘kiểm duyệt phim theo cảm tính’ (BBC). “
Hiện
tại trong luật điện ảnh có nói về tính bạo lực trong phim, nhưng không
nói như thế nào là bạo lực, như thế nào là không,’ mà trong phim hành
động, ‘tính bạo lực là cần thiết’.”
-
Phim tài liệu ký sự Việt Nam 54 dân tộc: Đầy ắp các giá trị văn hóa (PNTP).
- Điểm phim:
The Hangover Part III (Sống Magazine).
-
Người “quyền lực” của ca sĩ (NLĐ). –
“Bộ cánh” của sao (NLĐ). –
CHIẾC VÁY HAI TỈ ĐỒNG (FB Thái Bá Tân).
-
11 tuổi, kỳ thủ Anh Khôi vô địch U-16 Đông Nam Á (TT).
-
75 năm truyện tranh Superman (BBC).
-
Cầu thủ đánh đầu nhiều có thể bị tổn thương não (VOA).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
-
Kiến nghị tăng học phí trong năm học mới (PNTP).
-
Bộ trưởng GD: Nhiều bài thi nhòe nước mắt (KP). –
Hai thí sinh tại tỉnh Đồng Nai đạt 9,5 điểm môn Văn (TTXVN).
-
Thành phố Hà Nội chỉ đạo xử lý cán bộ vi phạm quy chế thi (GD&TĐ). –
Vụ tiêu cực thi cử ở Hà Nội: “Sai phạm do lỗi người lớn” (TT). –
Xử lý giám thị trong clip tiêu cực (HQ). –
Xử giám thị, “tha” thí sinh (NLĐ). -
Chỉ nhắc nhở, không xử lý thí sinh vi phạm (QĐND). –
Thông tin chính thức về xử lý vi phạm quy chế thi ở Hà Nội (VOV).
-
Thận trọng với các lò luyện thi đại học kém chất lượng (ND).
-
Tiến sĩ Natalie Trần: Từ kinh nghiệm thuyền nhân đến các chương trình tiếng Việt tại Đại học Cal State Fullerton ( Phần Cuối) (Sống Magazine).
-
Giải trí cần thiết ngang học tập (TS).
-
Người gieo chữ ở làng phong (GD&TĐ). –
“Họa sỹ một ngón” (GD&TĐ).
-
Thuốc Tenofovir hiệu nghiệm trong việc phòng chống HIV (VOA).
- Video:
Xe không người lái thông minh tại Mỹ (VTV).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Phỏng vấn TS Nguyễn Đình Nguyên:
Đừng xem thường các loại cúm gia cầm (RFA). “
Cách
phòng chống căn bản là giữ gìn vệ sinh cá nhân, nâng cao thể trạng…nên
tránh tiếp xúc giữa người với người; nếu bản thân bị bệnh tốt nhất nên ở
nhà để ngăn ngừa lây lan cho người khác; nên che mũi và miệng; hắt hơi
phải rửa tay ngay. Rửa tay là một biện pháp rất tốt”.
-
Thiên tai – Nhân tai (Nguyễn Vĩnh). – Video:
Đằng sau các vụ tai nạn (VTV).
-
Những người “ăn xin” cao cả (LĐ).
-
Giải cứu 23 người bị bán sang Trung Quốc (NLĐ).
-
Tăng cường theo dõi thuốc tránh thai gây tử vong (DV).
-
Chỉnh sửa nhầm lẫn của tạo hóa (TT).
-
Nghiên cứu, điều chỉnh độ tuổi lái xe khách, xe buýt, xe container (TT).
- Video:
Cảnh báo nạn ăn cắp tài khoản Yahoo (VTV).
- Video:
Thu giữ hơn 2 tấn lúa giống giả (VTV).
- Video:
Chi phí trung bình mỗi đám cưới 100 triệu đồng (VTV).
-
Hàng ngàn người dân phá rừng, chiếm đất (NLĐ). =>
-
Mùa biển lặng nơi xã nghèo (Tin tức).
-
Cá voi 200kg mắc cạn, không chịu để cứu mà chờ chết (TT).
-
TPHCM vẫn phải tiếp tục bị ngập úng (TBKTSG).
-
Tỷ phú truyền thông Murdoch ly dị (BBC).
-
Gần 100 căn nhà bị thiêu rụi vì cháy rừng ở Colorado (VOA).
-
Mỹ: Cháy nổ nhà máy hóa chất tại bang Louisiana (Tin nóng).
QUỐC TẾ
-
93.000 người chết trong nội chiến Syria (TN). –
LHQ: Gần 93.000 người thiệt mạng trong cuộc nội chiến Syria (VOA). “
Thông báo này nói rằng trung bình có hơn 5000 người Syria bị giết chết mỗi tháng, tính từ tháng Bảy năm ngoái”. –
Gần 100.000 người chết vì xung đột ở Syria (BBC). –
Trung Đông có nguy cơ bị lôi vào vòng chiến tại Syria (RFI). –
Syria: Quân nổi dậy giết chết ít nhất 60 người chỉ trong 1 ngày (CAND). –
Tình hình Xy-ri vẫn diễn biến phức tạp (ND). –
Phe nổi dậy Syria nã đạn cối vào sân bay quốc tế (TTXVN). –
Israel có dám không kích hệ thống S-300 trên đất Syria? (ANTĐ). –
Xe bọc thép của lục quân Israel tập trận trên cao nguyên Golan (GDVN).
-
Thổ Nhĩ Kỳ ra ‘tối hậu thư’ với người biểu tình (Tin tức). –
Thổ Nhĩ Kỳ chỉ trích bản kiến nghị của Nghị viện châu Âu (VOV). –
Biểu tình tại Taksim Square: 11 tấm hình từ Thổ Nhĩ Kỳ làm bạn thật sự cảm động (Dân Luận).
<-
Tổng đình công tại Hy Lạp phản đối việc đóng cửa hệ thống truyền thông nhà nước (RFI). –
Ðình công ở Hy Lạp lên án việc đóng cửa cơ quan truyền thông ERT (VOA).
-
Mỹ “tấn công mạng máy tính khắp thế giới” (NLĐ). –
Ðánh cắp tự do trên internet? (ND). –
Snowden: Mỹ nuôi 61 ngàn hacker hoạt động toàn cầu (LĐ). –
Báo Lao Động giật tít sai: Snowden: Mỹ nuôi 61 ngàn hacker hoạt động toàn cầu (FB Xê Nho Nvp). –
An ninh Mỹ bảo vệ chương trình theo dõi thông tin cá nhân (RFI). – Bài đã điểm trưa hôm qua:
‘Do thám điện tử giúp ngăn khủng bố’ (BBC). –
Trận chiến AP và Fox News: bên Cộng Hòa khó đánh (Sống Magazine).
-
‘Mỹ đã đột nhập hệ thống ở TQ nhiều năm’ (BBC). –
Báo chí Trung Quốc chê trách chương trình theo dõi của Hoa Kỳ (VOA). “
Ông Snowden nói Cơ quan An ninh Quốc gia NSA đã đột nhập các máy điện toán ở Hong Kong và lục địa Trung Quốc từ năm 2009”.
-
Bầu cử Tổng thống I-ran, có hay chăng “luồng gió mới”? (ND).
-
Quan hệ Mỹ-Pakistan đối mặt với nhiều thách thức (VOA). –
Máy bay không người lái đe dọa quan hệ đồng minh Mỹ-Pakistan (PT).
-
Hy Lạp: Biểu tình phản đối đóng cửa Đài phát thanh và truyền hình quốc gia (ANTĐ).
-
“Vũ khí” hiệu quả của tổng thống Nga (NLĐ).
-
6 cảnh sát Afghanistan bị bắn chết (VOA).
-
Google cảnh báo về sự gia tăng các âm mưu tin tặc tại Iran (VOA).
-
Chính phủ Thái Lan và phe nổi dậy ở miền Nam tái lập đàm phán (RFI).
*
RFA: + Sáng 13-06-2013; + Tối 13-06-2013
* RFI: 13-06-2013
* VTV: + Chào buổi sáng – 13/06/2013; + Tài chính kinh doanh sáng – 13/06/2013; + Tài chính kinh doanh trưa – 13/06/2013; + Tài chính tiêu dùng – 13/06/2013; + Điểm hẹn văn hóa – 13/06/2013; + 360 độ Thể thao – 13/06/2013; + Nhịp đập 360 độ Thể thao – 13/06/2013; + Thể thao 24/7 – 13/06/2013; + Cuộc sống thường ngày – 13/06/2013; + Khoảnh khắc thường ngày – 13/06/2013; + Danh ngôn và Cuộc sống – 13/06/2013; + Thời tiết du lịch – 13/06/2013; + Thời sự 12h – 13/06/2013; + Thời sự 19h – 13/06/2013.
1841. TÌM CƠ CHẾ ĐỂ TẠO CHO CÁC NHÀ BÁO ĐƯỢC BỘC LỘ CHÍNH KIẾN CỦA MÌNH NHƯ CÁC BLOGGER…
Phạm Viết Đào
(
Tham
luận đọc tại hội thảo sáng nay 24/12/2012 tại trụ sở Liên hiệp các Hội
Khoa học-Kỹ thuật Việt Nam do Trung tâm nghiên cứu truyền thông phát
triển (RED) tổ chức) =>
Chúng ta đang sống trong một đất nước,
một thể chế mà ngay cả những con người bình thường nhất, ít phải chịu
chức phận xã hội cũng có rất hiếm cơ hội, điều kiện để bộc bạch, được
chia sẻ với những người xung quanh những suy nghĩ thật lòng trên các
phương tiện truyền tin đại chúng; từ con người bình thường đến những
người có những chức phận cao, lớn đều quen rèn và tự khép mình trong
khuôn khổ tổ chức: tổ chức đảng, các đoàn thể, thanh niên, phụ nữ,
phường xã…và cứ cuối năm cuối quý, từ bé cho đến lớn, từ trẻ cho tới già
khi bình bầu xếp loại thành viên của tổ chức bao giờ cũng có một mục,
mục tự đánh giá về ý thức tổ chức, ý thức chấp hành kỷ luật của cái tổ
chức mà anh tự nguyện hoặc buộc phải tham gia…; trong khi đó thì ý thức
chấp hành luật pháp lại không phải là thứ lúc nào cũng được đề cao, phổ
cập…
Đó chính
là lý do khi mà inernet phát triển, tạo cửa mở cho mỗi cá nhân có điều
kiện giao lưu, giao tiếp và bày tỏ chính kiến với thế giới bên ngoài thì
nó trở nên cuốn hút mãnh liệt. Internet đã thật sự tạo nên một cuộc
cách mạng về quan hệ xã hội không chỉ đối với một xã hội khép kín, toàn
trị như ở Việt Nam mà cả thế giới đã có truyền thống dân chủ cởi mở hơn…
Bởi nhu cầu giao tiếp, nhu cầu trao đổi, chia sẻ thông tin, chính kiến,
cảm xúc là một nhu cầu không có điểm dừng đối với thế giới văn minh; xã
hội càng phát triển, nhu cầu này càng phát triển theo cấp lũy thừa…
Theo một cuộc khảo sát công bố gần đây
của tạp chí NEON của Đức được AFP đưa tin; bằng hình thức phỏng vấn
thanh niên Đức trong độ tuổi từ 18 đến 35 tuổi, đã cho kết quả: 18%
người Đức trả lời họ thích thú sử dụng Internet hơn là quan hệ tình dục;
một số người còn cho biết họ nghiện inernet hơn thuốc lá; trong khi
người Đức là một trong những quốc gia tiêu thụ nhiều thuốc lá, có ý kiến
còn đề xuất dùng internet để cai nghiện thuốc lá, cai tình dục…
Theo khảo sát, 70% thanh thiếu niên Đức
nói rằng họ xem thường xuyên truy cập 10 trang web mỗi ngày, trong khi
chỉ có 12% cho rằng theo dõi thường xuyên hơn 25 trang web trực tuyến.
Cuộc khảo sát này được thực hiện do Viện Forsa, bắt đầu từ một mẫu đại diện của 1016 người, mỗi người có một kết nối internet.
Qua những dữ liệu trên cho thấy đang
tồn tại sự cách bức giữa nhu cầu của công chúng với các phương tiện
thông tin truyền thống ngay cả với cả những quốc gia cởi mở như Đức; sức
hấp dẫn vượt trội của Internet trong đó các trang mạng xã hội là một
trong những yếu tố cấu thành sinh thể Internet, xã hội internet hay còn
được gọi là cộng đồng mạng.
Trước hết chúng ta hãy phân định về sự
khác biệt giữa báo chí, phương tiện thông tin đại chúng với các trang
mạng xã hội; một cộng đồng tự sản, tự tiêu sản phẩm của mình…Về nguyên
lý: báo chí là cơ quan đầu mối thu thập và tán phát thông tin, kinh
doanh thông tin; báo chí vừa có quyền năng, phương tiện và cơ sở vật
chất nhất để thu thập thông tin, sàng lọc thông tin, tổng hợp thông tin
như một loại hình doanh nghiệp đặc thù thế mà lại không đáp ứng xuể nhu
cầu của người tiêu thụ khiến các trang mạng xã hội chen chân vào…
Trong khi đó các trang mạng xã hội phần
lớn do các cá nhân dựng lên nhằm mục đích chủ yếu là để thỏa mãn cái
nhu cầu trình bày, chia sẻ những suy nghĩ thật, những cảm nghĩ thật và
những điều mắt thấy, tai nghe của chủ trang mạng với cộng đồng mạng.
Thông tin từ các trang mạng xã hội ( blog, trang Web cá nhân ) chỉ là
những nguồn tin cá lẻ, cá nhân tùy hứng, ngẫu hứng thế nhưng không ít
trang lại cạnh tranh nghiêng ngửa với các tờ báo điện tử chính thống có
cả ban biên tập và cơ sở vật chất, thiết bị kỹ thuật dồi dào…
Đứng về vấn đề thu thập, sàng lọc thông
tin thì báo chí mới là cơ quan đầu mối, có điều kiện hơn nhiều so với
các trang mạng xã hội; Còn như đặt vấn đề thu thập, sàng lọc thông tin
từ các trang mạng xã hội thì chỉ cần bộ phận biên tập của các tòa soạn
báo có kinh nghiệm, tinh nhạy, mẫn cảm là có thể lôi kéo, tập hợp xung
quanh mình một đội ngũ thông tín viên cung cấp nguồn tin cho bản báo…
Theo tôi: điều quan trọng nhất, điều mà
báo chí cần phải thường xuyên tiếp nhận, bổ sung nguồn dưỡng chất, sinh
khí cho tờ báo của mình từ nguồn các trang mạng xã hội không phải là
nguồn tin, số lượng và sự đa dạng, đa chiều của thông tin mà ở vấn đề mà
báo chí cần phải nghe nghe ngóng, thu thập từ các trang mạng xã hội:
loại vấn đề gì đang nổi lên được người đọc quan tâm, được các trang mạng
xã hội lao vào bàn tán, giao đãi, đưa tin nhiều… Đây chính là các thế
mạnh, sở trường đích thực của các trang mạng xã hội. Bởi vì so với các
tòa soạn báo các trang mạng xã hội thường viết lên những cảm nghĩ, xúc
cảm đích thực tươi mới không thể không viết ra và không thể không đưa
lên mạng để chia sẻ với cộng đồng của từng cá nhân…Nói cách khác: chúng
ta phải tìm cơ chế, giải pháp để các nhà báo khi viết tin bài được bộc
lộ chính kiến của mình, cảm xúc của mình nhạy bén như các blogger, có
như thế báo chí mới gần với độc giả, mới truyền tải, cập nhật được hơi
thở gấp gáp của đời sống xã hội?
Một biên tập viên, một nhà báo có nghề
và có kinh nghiệm là người phải biết dò đoán, “đánh hơi” dư luận xã hội
thông qua các trang mạng xã hội, thông qua các “ đặc tình “ trong lĩnh
vực thông tin để trên cơ sở đó mà tham mưu, hoạch định chiến thuật,
chiến lược thu thập, khai thác thông tin và bình luận định hướng dư luận
xã hội cho bản báo…Một trang mạng xã hội dù nhạy bén đến đâu cũng không
thể thu thập được nguồn tin phong phú bằng các ban biên tập; thế nhưng
mặc dù nhiều khi họ chỉ ăn theo thông tin của các tờ báo để rồi họ, các
trang mạng xã hội đã vượt lên các tờ báo nhờ vào khả năng đoán định
chiều hướng thông tin, bình luận, phân tích, mổ xẻ thông tin…là những
điều mà độc giả cần, mong đợi…
Hiện nay, các trang mạng xã hội Việt
Nam đang cạnh tranh khốc liệt với các tờ báo trong đó có báo điện tử về
hướng này; trong rất nhiều trường hợp giống như việc phát minh và khai
thác chiếc máy tính điện tử: Liên Xô mới là quốc gia đầu tiên phát minh
ra máy tính nhưng đưa vào ứng dụng rộng rãi, cải tiến nó và thu lời, làm
giàu từ phát minh này lại là người Mỹ…Hiện nay một số trang mạng xã hội
có chỗ đứng sâu trong lòng cộng đồng mạng, chiếm được tình cảm là do
khả năng cải biến, xử lý, “ tái chế”, phóng đại thông tin chứ không
phải ở cái khả năng săn tin ?
Ở đây do báo chí Việt có một số hạn chế
do điều kiện khách quan: Việt Nam không có báo tư nhân, mỗi tờ báo kể
cả báo điện tử đều là tiếng nói của một cơ quan cấp Bộ và Hội đoàn thế
có vai vế; tiếng nói, tôn chỉ mục đích đã được mặc định kể cả báo Nhân
Dân có đề thêm vào Tiếng nói của nhân dân cũng chỉ là đề mang tính xã
giao, hình thức, đãi bôi…Do nét đặc thù này của đời sống báo chí Việt
Nam như vậy nên dẫn tới tình cảnh người dân Việt phải cam chịu cái sự
đói khát, khô hạn dài dài về về nhu cầu chia sẻ thông tin, chính kiến,
xúc cảm cá nhân…Chưa kể có lúc những ý kiến trái chiều với một cơ quan
chưng năng nhà nước, chức năng nào đó bị xem như là một thứ hành vi vi
phạm Luật hình sự và bị kỵ húy thậm chí còn bị truy cứu…Do vậy, khi
internet ra đời, tạo điều kiện cho cư dân mạng Việt Nam có một mảnh đất
mới, một khu đất phần trăm tùy ý sử dụng để góp phần tăng gia thêm khẩu
phần thông tin và chia sẻ chính kiến. Do đó nên đã xuất hiện rất nhiều
cây viết, chủ nhân của các cư dân mạng nổi tiếng hơn cả nghề tay phải
của mình, họ là nhà báo nhưng người đọc biết nhiều về họ hơn nhờ viết
blog chứ không phải viết báo; có nhà báo bỏ cả nghề báo để viết blog; có
ông chẳng liên quan gì đến nghề báo tự dưng nhảy ra làm trang mạng có
sức lôi cuốn người đọc, thách thức các tổng biên tập báo chính thống
khiến cho Huy Đức một nhà báo kiêm một blogger có tiếng đã phải thốt
lên: Báo chính thống nói chuyện Basam; Còn Basam lại đưa chuyện chính
thống…Rất nhiều các hãng thông tin nước ngoài khi một tìm hiểu dư luận
xã hội về một vấn đề nào đó lạ thường tìm đến các blogger hơn là tìm đến
những nhà báo, nhà quan sát chính trường có nhãn mác, bằng cấp và giấy
phép hành nghề…
Sở sĩ xảy ra tình trạng trên là do các
trang mạng xã hội có điều kiện cho phép chủ nhân được giãi bày những suy
ngẫm, những quan ngại, những xúc cảm cá nhân; nếu một nhà báo khi đặt
bút viết về một vấn đề nào đó thì điều mà anh quan tâm đó không phải là
độc giả đầu tiên chắc phải là hàng thứ 2, số 1 đó là liệu cái tin bài
mình viết ra có được TBT đăng cho không? Nhiều phóng viên đã phải làm
cái việc trước khi quyết định bắt tay vào lấy tin, viết bài thì đã phải
trao đổi trước với lãnh đạo báo…Như vậy, độ nóng, độ tươi mới cập nhật
và dấu ấn cá nhân của sự phát hiện của tin bài đã bị gián đoạn, cách bức
so với một một blogger hay một ông chủ một trang Web cá nhân. Mỗi khi
chủ của các trang mạng xã hội thấy vấn đề tác động vào họ buộc họ phải
đặt bút viết là lập tức họ bắt tay vào ngay; trước bàn phím của họ là cá
nhân của họ được vui sướng giãi bày cảm xúc của mình qua con chữ và độc
gia quen thuộc đang chờ họ…
Do vậy nếu báo chí muốn sàng lọc thông
tin, nhất là loại thông tin về các vấn đề mà xã hội độc giả quan tâm thì
không đâu bằng cập nhật những trang mạng các nhân có lượng độc giả
đông, ổn định…Thực ra, không chỉ báo chí mà theo người viết bài này được
biết: một số cơ quan chức năng như công an, tuyên giáo, các cơ quan
hành chính cũng đã trở thành độc giả của nhiều trang mạng cá nhân có tên
tuổi; họ vào các trang mạng này không phải vì tò mò, cũng không phải vì
đói thông tin vì thông tin trên các trang mạng xã hội thường là những
thông tin cần phải kiểm chứng, sàng lọ; Qua các thông tin trên các trang
mạng xã hội, chắc các cơ quan chức năng muốn đo kiểm xem phản ứng,
những diễn biến, xu thế chính kiến xã hội đang quan tâm, đổ xô vào các
vấn đề gì, thậm chí các trang mạng xã hội còn là nơi do lường, kiểm
chứng lòng dân trước các chính sách, chủ trương mới ban hành của nhà
nước, của các đoàn thể xã hội…Và ở khía cạnh này các trang mạng xã hội
có độ tin cậy cũng như độ nóng của sự tươi mới cao hơn các cơ quan ngôn
luận báo chí…
Một tờ báo muốn tạo cho mình chỗ đứng
bền vững trong lòng độc giả thì phải đón đầu cho được những chiều hướng
thông tin mà độc giả quan tâm, những vấn đề xã hội đang gây bức xúc độc
giả và khi báo chí xông vào với sức mạng về tay nghề, phương tiện sẽ lôi
kéo, định hướng được độc giả…
Ở Nhật tại những xý nghiệp lớn đông
công nhân làm việc, nhiều ông chủ cho xây những phòng giải trí, ở trong
đó có nhiều bức tượng bằng cao su có dáng hình và kích cỡ giống, đúng
như các yếu nhân đang quản lý nhà máy…Nhà giải stress này nhằm mục đích
tạo điều kiện cho công nhân của nhà máy, nếu họ có điều gì đó bất bình
với ông chủ hoặc ai đó có liên quan tới công việc hàng ngày; họ có thể
vào đấy đấm đá thỏa thích người mà họ cho là đang ức hiếp họ…Các phòng
xả stress này đều có hệ thống ghi âm, ghi hình để các ông chủ theo dõi
không nhằm mục đích trả thù, đối phó với người phản ứng mình mà để điều
chỉnh các giải pháp, phương cách quản lý…
Quản lý một xã hội cũng giống như một
xý nghiệp, một nhà máy, một gia đình…cho dù thiết kế ra được một guồng
máy quản trị, hoàn hảo đến đâu cũng khó lòng làm thỏa mãn hết thảy, làm
cho mọi thành viên có nhu cầu, sở thích, sở trường khác nhau đều vui vẻ
cả; Do vậy, các phương tiện thông tin đại chúng là cái kênh có nhiệm vụ
thông tin giúp các tầng lớp trong xã hội có điều kiện để hiểu nhau, giao
lưu, giao cảm với nhau để trên cở sở này mà tìm ra những được tiếng nói
chung, tránh cho xã hội những sự dồn toa, giật cục dẫn tới đổ vỡ trong
các mối quan hệ…
Nắm bắt các luồng thông tin, dư luận xã
hội để trên cơ sở này mà hoạch định các chính sách xã hội là điều mà
bất kể một thể chế quản trị văn minh, tiến bộ nào; Điều này thực ra kể
cả Việt Nam chúng ta từng đã thiết lập có điều hiệu quả và chất lượng
của nó tới đâu thì đó là điều mà chúng ta cần suy tính cân nhắc…Việc
điều chỉnh xã hội bằng sự minh bạch thông tin, chính kiến sẽ văn minh
gấp vạn lần so với sử dụng dùi cui và guồng máy cảnh sát…
Hiện nay chúng ta có hệ thống hơn 800
tờ báo và Đài truyền hình trung ương đã được đầu tư từ nhiều nguồn trong
đó có ngân sách nhà nước về trang thiết bị kỹ thuật để làm việc đưa
tin, thông tin, bình luận, phân tích, kiến giải thông tin nhằm định
hướng dư luận xã hội; Thế nhưng có thể do những nét đặc thù của cơ chế
quản lý, quản trị của hoạt động này nên chất lượng của công tác thông
tin giúp cho khâu quản trị xã hội của nhà nước hiệu quả không cao, tác
động vào dự luận xã hội còn hời hợt…Đang có một khoảng cách, một bức
vách ngăn giữa cơ quan thông tin, những người làm nghề thông tin ( các
nhà báo ) với xã hội…
Xin lấy vị dụ nạn nợ xấu do quá nguồn
tiền ngân hàng đổ vào thị trường bất động sản phát triển cung vượt cầu
quá lớn ? Đây không phải là lần đầu Việt Nam và thế giới đã rơi vào thảm
cảnh này; chúng ta không thiếu những cơ quan chuyên nghiên cứu, dự báo
thị trường trong đó có thị trường bất động sản…Chúng ta có hàng trăm tờ
báo chuyên ngành về kinh tế, hàng trăm tờ báo không chuyên về thị trường
nhưng hàng ngày vẫn dành các chuyên trang cho vấn đề kinh tế-thị
trường; thế tại sao lại không có được một phản biện, dự báo nào can ngăn
các nhà đầu tư để tình hình bất động sản lao vào thảm họa như hiện nay?
Chỉ qua vụ thị trường bất động sản thôi đã thấy cái cơ chế thu thập,
sàng lọc, tổng hợp và xử lý thông tin của chúng ta có vấn đề; Điều này
không chí đối với báo chí mà cả các cơ quan hoạch định chính sách tầm vĩ
mô lẫn vi mô…
Trong cuộc sống hàng ngày, chỉ hai con
người với nhau thôi, nếu không có sự giãi bài, bộc bạch với nhau những
chỗ uẩn khúc, những khúc mắc, tức nói nôm na không sống thật lòng với
nhau thì họ khó lòng có được tình bạn lâu bền, họ sẽ không có được những
hành động chân thành, thiết thực, chia sẻ, động viên, an ủi nhau trong
những lúc khó khăn…Hiện nay các cơ quan thông tin đại chúng không làm
tròn phận sự vì chưa sống thật lòng, chia sẻ thành thật với độc gia
thông qua việc đưa tin và thông tin, bình luận, định hướng thông tin với
độc giả…Đó chính là lý do khiến cho các mạng xã hội ra đời…Các trang
mạng xã hội đang gánh vác cái nhiệm vụ nặng nề đó là việc bù đắp những
phần thiếu hụt, phần què quặt của cộng đồng thông tin chính thống…Thử
vào các đài truyền hình và các phương tiện chính thống mà xem: thấy xã
hội chúng ta hoàn thiện êm đẹp một cách giả tạo, gượng gạo…
Rất may trong hàng chục năm gần đây do
sự bùng nổ của phương tiện internet đã tạo điều kiện có rất nhiều cá
nhân, blogger đã nghiễm nhiên biến thành những nhà báo có đông người tìm
đến giống như những tờ báo những tờ báo có nhãn mác và có giấy phép
hoạt động nghề do Bộ Thông tin-Truyền thông cấp…Hiện nay một số trang
mạng xã hội riêng về các chủ đề thông tin gần với các tờ báo chuyên
ngành về kinh tế-xã hội hàng ngày đã thu hút tới dăm ba vạn lượt truy
cập; số trang mạng này ở Việt Nam cũng đã lên tới hàng chục trang mặc dù
hoạt động tự phát, chưa chuyên nghiệp về mặt kỹ thuật…Các blogger đã
nơi khỏa lấp phần nào cái thiếu hụt này của các cơ quan thông tin chính
thống đã gây ra cho xã hội thông tin Việt Nam…Thử hình dung nếu không có
các trang mạng xã hội mặc dù bị chèn ép đủ đường thì làm sao người dân
và kể cả các cơ quan chức năng biết được thực chất về cái mặt trái của
vũ cưỡng chế đất ở Tiên Lãng, Hải Phòng, Văn Giang ở Hưng Yên và nhiều
vụ khác…Các cơ quan chức năng vào cuộc giải vụ này theo tôi thực chất là
do sức ép của các trang mạng xã hội chứ khó tin là do các bộ phận tham
mưu giúp việc đi xe sang, hưởng lương cao tham mưu, đề xuất…
Bản thân tôi là người ham viết blog,
mới nghỉ hưu từ 1/6/2012, trang của tôi bị đánh sập 3 lần và không biết
ai phá; rất nhiều lần trực tiếp được mời lên yêu cầu giải trình các nội
dung, quan điểm cũng như trách nhiệm hành chính ( vì tôi là công chức )
và trách nhiệm trước luật pháp về những thông tin tôi nêu về những vấn
đề tôi viết ra…Tôi đã giải thích, tranh luận sòng phẳng, minh bạch rằng:
những điều tôi viết ra không vi phạm 19 điều đảng viên không được làm
vì tôi là đảng viên; Tôi không vi phạm luật pháp thông tin ( Luật Báo
chí và các văn bản có liên quan)…Tôi là hội viên Hội Nhà văn VN, hội
viên Hội Nhà báo VN, thiên chức của tôi cũng giống như anh nông dân,
phải có cày và ruộng cho chúng tôi cày cấy; Khi nhà nước thừa nhận cho
phép bằng luật pháp hoạt động của những hội này thì nhà nước phải chịu
trách nhiệm bảo hộ công việc của chúng tôi, những cư dân hoạt động có
thẻ khi chúng tôi không làm gì vi phạm luật pháp…Có ý kiến bác lại: Sao
không đưa các ý kiến đó cho các báo mà lại đưa lên mạng; tôi trả lời:
nếu đưa tới báo thì báo không đăng; còn gửi cho những người có trách
nhiệm, cơ quan có trách nhiệm có liên quan thì tôi không muốn mang tiếng
là người đi khiếu kiện, xin-cho…Tôi đề xuất: Hay các ông lập ra một
trang mạng tạo cơ chế cho một diện hẹp nào đó được đọc, các ông quản lý
để chúng tôi viết trình bày chính kiến của mình: Điều nào sai các ông
phản bác, điều nào đúng để những người có trách nhiệm tiếp thu; chúng
tôi cũng chỉ mong có thế, vì không có nơi vui vẻ tiếp nhận nên chúng tôi
phải tung lên mạng, lên trời…
Tóm lại, cho rằng hiện nay so với báo
chí chính thống thì các trang mạng xã hội có điều kiện bộc lộ chính kiến
của người viết hơn; vấn đề mà tôi đề câp, kết lại: làm sao để các nhà
báo được sống hết mình với tin bài của mình như các trang mạng xã hội,
có như thế báo chí mới góp phần hữu ích vào đời sống xã hội…Vấn đề này
nó vượt ra ngoài phạm vi cuộc hội thảo này vì nó vướng vào cơ chế, chính
sách; Cuộc hội thảo này chỉ bàn tới một vấn đề thuộc phạm vi nghề
nghiệp thông tin của báo chí. Tôi muốn bàn tới cái gốc của vấn đề đó là
cơ chế-chính sách quản lý thông tin báo chí thuộc trách nhiệm của Bộ
Thông tin-Truyền thông; Để phát biểu điều này phải là cuộc hội thảo do
Bộ Thông tin-Truyền thông tổ chức và chủ trì…Cách đây không lâu, tôi có
đọc văn bản soạn thảo về Nghị định Internet sửa đổi, tôi thấy vô lý vì
trong đó có một dòng ghi đại ý: thông tin báo chí mới là chính thống,
hợp pháp còn thông tin trên mạng xã hội là không chính thống…Bộ TT-TT cứ
quy định còn người đọc người ta cứ vào các trang mạng xã hội để đọc,
các hãng thông tấn nước ngoài có uy tín vẫn tiếp cận các blogger để lấy
tin vậy thì cái chính thống mà Bộ Thông tin Truyền thông quy định đó ai
nghe, ai theo, ai tin và tin ai ?
Nếu không bàn tới cơ chế chính sách
giải phóng sức sản xuất cho các nhà báo được hành nghề, bộc lộ chính
kiến của mình như các blogger thì nếu có tờ báo nào đó mời tôi viết bài
tôi cũng lại viết như các nhà báo, nếu muốn được đăng…Và tham gia cuộc
hội thảo này, tôi cũng đã phải đắn đo, viết tham luận cẩn thận, rà đi
soát lại để không bị kiểm duyệt, biên tập khiến cho ý kiến của mình
không được phát. Còn lên trang của tôi thì khi viết xong chỉ một cú nhấn
chuột là bài sẽ lên mạng…
P.V.Đ
Nguồn:
Link gốc (blog đã bị đóng).
Bản này đăng lại từ
FB Nguyễn Lân Thắng.
Hiến Pháp: Từ tầm nhìn của Hội đồng Giám mục Việt Nam
VRNs (13.06.2013) –
Hawaii, USA – Đa số người dân trong nước tỏ ra thật vọng về cách làm
việc của đảng CSVN liên quan đến sửa đổi Hiến pháp 1992. Nhưng dù có
thất vọng hay không, thì việc nỗ lực để Việt Nam, bây giờ và tương lai,
có một bản Hiến Pháp thật sự làm nền tảng cho đất nước phát triển vững
mạnh lâu dài trong đạo đức và thịnh vượng vẫn được rất nhiều công dân
Việt Nam quốc nội và hải ngoại quan tâm.
VRNs mới
nhận được bài viết khá dài của ông Nguyễn Anh Tuấn, một chuyên gia về
khoa học chính sách đang sống tại Hawaii, Hoa Kỳ. Ông Tuấn cũng là một
giáo dân Công giáo. Bài viết của ông Tuấn bàn về những gì xảy ra ở Việt
Nam sau Bản nhận định và góp ý của HĐGMVN về sửa đổi Hiến Pháp, đồng
thời ông cố gắng trình bày sự khác nhau của việc hình thành một Hiến
Pháp do toàn dân viết ra và một bản Hiến Pháp do nhóm cầm quyền độc tài
viết ra.
VRNs xin trân trọng giới thiệu bài viết công phu này.
———–
SAU
BÀI NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý CỦA HĐGMVN CẦN LÀM SÁNG TỎ HIẾN PHÁP DO KẺ THỐNG
TRỊ VIẾT RA VÀ HIẾN PHÁP DO TOÀN DÂN VIẾT RA KHÁC NHAU NHƯ THẾ NÀO?
LỜI MỞ ĐẦU
Trong
những ngày gần đây trong cơn sốt nóng bỏng về việc GÓP Ý CHO DỰ THẢO SỬA
ĐỔI HIẾN PHÁP 1992 do đảng CSVN đưa ra kêu gọi mọi thành phần xã hội VN
trong và ngoài nước góp ý kiến. Trong khi mọi dự tính và mọi quyết định
hình như đã sẵn có trong thâm tâm của đảng CSVN. Có hàng loạt ý kiến
đưa ra, nỗi bật nhất là ý kiến đóng góp của 72 người trí thức và nhân sĩ
thuộc hàng ngũ CSVN. Đáng chú ý nhất là bài NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý của
HĐGMVN cũng như Phật Giáo, Cao Đài và Hòa Hảo đều cũng nhiệt tình đóng
góp nhiều ý kiến rất có giá trị.
Đây là
biến cố chính trị lớn lao đánh dấu một sự trưởng thành đặc biệt về ý
thức chính trị cũng như trách nhiệm và bổn phận của mọi tầng lớp công
dân VN sau gần 70 năm sống dưới sự cai trị tàn bạo và độc ác thuần túy
bằng bạo lực và mũi súng của CSVN tại MBVN và gần 40 năm với MNVN. Đọc
qua tất cả những bài nhận định và góp ý để thấy thể hiện trọn vẹn nỗi
khao khát vô bờ về một sự đổi thay mới mẻ cho người dân và cho đất nước .
Việc làm
quan trọng nhất, cấp bách nhất và cần thiết nhất mà hoàn cảnh hiện nay
đang đòi hỏi là tìm kiếm một giải pháp khả thi và thực tiễn để thay thế
hiện trạng bằng một sự ĐỒNG THUẬN và ĐOÀN KẾT QUỐC GIA với MỘT KHẾ ƯỚC
XÃ HỘI mới để ký kết giữa toàn dân và chính quyền sẽ nắm quyền lãnh đạo
và cai trị đất nước. Vì thế phải làm sáng tỏ những luật lệ, nguyên tắc
và những tiêu chuẩn hiến pháp và chính trị dân chủ cộng hòa đã đưa đến
tự do, phồn vinh và thịnh vượng cho nhiều quốc gia trên thế giới sau khi
họ ra khỏi những bi kịch não nề của chiến tranh và xung đột đẫm máu.
Đúng như Clinton Rossiter đã viết, “không thể có hạnh phúc khi không có
tự do. Không thể có tự do khi không có chính quyền của dân, do dân và vì
dân. Không thể có chính quyền mà không có hiến pháp, không thể có hiến
pháp mà không có đạo đức – tất cả những điều tốt đẹp này không thể nào
thành tựu được nếu không có trật tự và ổn định.”
Từ gần 70
năm qua, “dưới ánh sáng chỉ đường của chủ nghĩa Mác-Lê, và tư tưởng HCM
xã hội VN có hạnh phúc không, có tự do không, có chính quyền của dân, do
dân và vì dân không, có trật tự pháp lý và ổn định không?” Nếu tất cả
những câu trả lời là “không” thì tại sao “không”. Bởi vì khi xã hội con
người cai trị bởi CHÍNH QUYỀN CỦA CON NGƯỜI (government of man), chứ
không phải chính quyền của luật pháp (government of law) như Chủ Tịch
Tối Cao Pháp Viện HK là John Marshall đã nói ngay từ lúc nước Mỹ vừa lọt
lòng mẹ như một hài nhi vừa mở mắt chào đời. Đó là bài học tuyệt vời và
cần thiết cho tất cả các quốc gia nào muốn sống trong tự do và thịnh
vượng như nước Mỹ thì phải xây dựng chính quyền của luật pháp, bởi vì
bản chất u ám của con người khi nắm giữ quyền hành dễ đem đến tai vạ và
thảm họa cho xã hội.
Đứng từ
những quan niệm căn bản đó để nhìn vào thực trạng đất nước VN mới thấy
được sự thật là– mặc dù HCM và đảng CSVN đã viết ra 4 bản hiến pháp
1946, 1959, 1980 và 1992 nhưng đây vẫn chưa là một KHẾ ƯỚC XÃ HỘI
(social contract) được thỏa thuận và ký kết giữa toàn dân và một chính
quyền nắm quyền hành để cai trị quốc gia. Những bản hiến pháp được viết
ra vẫn là một con đường một chiều. Những người nắm giữ quyền hành không
được giới hạn và kiểm soát nên đã thành tai vạ triền miên cho người dân
phải gánh chịu hết nạn nọ đến nạn kia mà không biết kêu cứu ỏ đâu
Đây là một
thứ hiến pháp do những người thống trị viết ra với sức mạnh của bạo lực
để áp đặt lên toàn dân. Chính quyền của CSVN là CHÍNH QUYỀN CỦA CON
NGƯỜI VÀ CHÍNH QUYỀN CỦA BẠO LỰC, nên trật tự xã hội là trật tự của mũi
súng sẵn sàng trấn áp người dân và bắt người dân phải đoàn ngũ hóa như
bầy nô lệ dưới bạo lực. Đó là bản chất của trật tự xã hội độc tài đã nắm
giữ quyền hành quốc gia vô giới hạn. Vì thế “dưới ánh sáng chỉ đường
của chủ nghĩa Mác-Lê, tư tưởng HCM” chỉ là “ánh sáng chỉ đường của mũi
súng của bạo lực thuần túy” mà thôi. Dưới ánh sáng chỉ đường này người
dân VN đành phải gục đầu câm nín trong u uất nghẹn ngào. Và đảng CSVN
lại coi đó là “ổn định” thật à? Từ sự thật đó cho mọi người thấy người
CS có muốn sửa đổi hiến pháp ra sao thì đó là quyền riêng của họ, bởi vì
họ đang là những người có súng trong tay. Và những bản hiến pháp đó vẫn
chưa phải là MỘT KHẾ ƯỚC XÃ HỘI như một BẢN HIẾN PHÁP DÂN CHỦ được thỏa
thuận và ký kết giữa toàn dân và chính quyền. Và chính quyền vẫn là
chính quyền của con người. Trong khi đất nước đang cần có một CHÍNH
QUYỀN HIẾN ĐỊNH (constitutional government) để cai trị quốc gia bằng
hiến pháp và luật pháp quốc gia. Đảng lãnh đạo,nhà nước quản lý đang làm
cho con thuyền quốc gia bị chìm đắm bất cứ lúc nào.
Sự thật là
đảng CSVN chưa bao giờ cai trị đất nước VN bằng hiến pháp và luật pháp
bởi vì LUẬT LÀ GÌ… What is the law? Luther, người cha đẻ ra CUỘC CẢI
CÁCH TÔN GIÁO CỦA KITO GIÁO THUỘC TRƯỜNG PHÁI TIN LÀNH CƠ ĐỐC GIÁO vào
1524 đã đưa ra câu hỏi và câu trả lời “Luật pháp là cái gì cho phép con
người làm và cái gì không được làm ”. Bốn bản hiến pháp do CSVN đã viết
ra không thấy có điều khoản nào quy định cho chính quyền CS không được
làm gì. Vì đây là những người có súng đạn trong tay và chủ trương bạo
lực nên họ muốn làm gì thì làm, không có gì và không có một ai kiểm soát
họ được. Chính những người nắm quyền hành trong xã hội đã tạo ra cảnh
vô trật tự và bất ổn nhân tâm thường xuyên trong đời sống xã hội. Muốn
cứu con thuyền khỏi bị chìm thì phải mau mau xây dựng hệ thống luật pháp
công chính và nghiêm minh để cai trị dân, chứ không thể tiếp tục để con
người nắm giữ tất cả quyền hành vô giới hạn như thế là biến họ thành ác
thú man rợ với người dân. Phép nước mà bất minh thì chỉ đem đến khổ đau
chồng chất cho dân mà thôi. Tuyệt đối đừng để bất cứ con người nào đứng
trên phép nước nữa. Phải đem luật pháp quốc gia ra mà bảo vệ toàn dân
thì dân mới sống được.
Ngược lại,
xã hội VN muốn có trật tự và ổn định thật sự thì phải tôn trọng tự do
tâm hồn, tự do trí tuệ và tự do thân xác của toàn dân, cũng như tự do
trong đời sống xã hội. Vì thế, phải XÂY DỰNG TRẬT TỰ HIẾN PHÁP
(constitutional order), trật tự chính trị phải là trật tự của hiến pháp,
đặc biệt là TRẬT TỰ ĐẠO ĐỨC (ethical order) bằng một KHẾ ƯỚC XÃ HỘI
thật sự có sự thỏa thuận và ký kết giữa toàn dân và chính quyền để thành
lập CHÍNH QUYỀN HIẾN ĐỊNH VÀ CHÍNH QUYỀN CỦA LUẬT PHÁP, mà không phải
CHÍNH QUYỀN CỦA CON NGƯỜI như trước đây nữa. Không có chính quyền của
luật pháp và hiến định thì không lấy gì để kềm hãm dục vọng của quyền
lực, sự lạm quyền của các viên chức chính quyền. Đúng như Sir Acton đã
nói:
Power corrupts and absolute power corrupts absolutely.
Sự sa đọa
của quyền hành và quyền hành tuyệt đối sẽ đưa đến sa đọa tuyệt đối Nghĩa
là người nắm giữ quyền hành đã trở thành những con thú man rợ đối với
dân. Đó là điều thường xảy ra dưới các chế độ độc tài và xảy ra thường
xuyên tại VN, Trung Hoa và các nước Á Châu, nơi đó quan niệm về chính
trị cũng như luật pháp rất lạc hậu và cổ lỗ . Đã đến lúc phải thay đổi
chuyển hóa luật pháp và chính trị.
I. TẠI SAO BÀI NHẬN ĐỊNH VÀ GÓP Ý CỦA HĐGMVN BỊ TẤN CÔNG VÀ HẠ NHỤC?
Khi đảng
CSVN đưa ra việc sửa đổi và tu chỉnh hiến pháp, mọi người tưởng là sẽ có
những thay đổi mới mẻ nên đã nhiệt tình đưa ra những đóng góp để sửa
đổi. Trong dịp này HĐGMVN đã đưa ra nhận định và góp ý sửa đổi. Bản nhận
định và góp ý này có thể tóm lược như sau:
1. QUYỀN CỦA CON NGƯỜI
Theo HĐGM
thì Dự thảo sửa đổi đã dành cả chương ii (điều 15-52) để nói về quyền
của con người đã được nhắc trong bản TNQTNQ và VN đã ký kết tôn trọng.
Bản dự thảo đã liệt kê khá đầy đủ những quyền căn bản của con người. Vấn
đề là làm thế nào để những quyền ấy được hiểu, tôn trọng, bảo vệ, đảm
bảo theo luật pháp thực tế.
2. QUYỀN LÀM CHỦ CỦA NHÂN DÂN
Về chủ
điểm then chốt này, HĐGM đã nhận định như sau: quyền bình chính trị cần
thiết để điều hành xã hội, nhưng chủ thể các quyền bình chính trị phải
là chính nhân dân xét như toàn thể trong đất nước. Nhân dân trao quyền
bình chính trị cho những người có năng lực và tâm huyết mà họ bầu làm
đại diện cho họ, bất kể người đó thuộc đảng phái chính trị nào, chỉ khi
đó mới có được nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân.
Vì thế việc ứng cử của mỗi công dân là đòi hỏi tất yếu trong xã hội dân chủ, văn minh và lành mạnh.
Đồng thời
việc bỏ phiếu khách quan, công khai và công bằng là đòi hỏi cần thiết để
người dân có được những người đại diện mà họ tín nhiệm. Chính nhân dân
có quyền đánh giá năng lực của những người đại diện mà họ đã bầu, và khi
cần, họ có quyền thay thế những đại diện đó.
3. THI HÀNH QUYỀN BÍNH CHÍNH TRỊ
HĐGM nhận
thấy rằng quyền bính chính trị mà nhân dân trao cho nhà cầm quyền chia
ra thành quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp. Để những quyền này được
thi hành một cách đúng đắn và có hiệu quả cần có sự độc lập chính đảng
của mỗi bên và vì công ích của toàn thể xã hội. Trong thực tế VN trong
nhiều năm qua, đã không có được sự độc lập này, dẫn đến tình trạng lạm
quyền là lộng quyền, gây ra nhiều điều bất công, suy thoái về nhiều mặt
“kinh tế, xã hội, đạo đức”. Cuối cùng người dân phải gánh chịu mối hậu
quả và VN cho đến nay vẫn được coi là một quốc gia kém phát triển.
Sau khi
bài nhận định và góp ý của HĐGMVN cho tu chính hiến pháp 1992 đưa như
một tia sáng lung linh chiếu vào bóng tối âm u của dòng sử mệnh Việt .
Đột nhiên có một người tự xưng là một giáo dân thuộc giáo xứ Cao Lãnh,
có tên là Nguyễn Trọng Nghĩa đưa ra bài viết để phê bình, chỉ trích đủ
điều, bắt HĐGMVN phải làm sáng tỏ một số thắc mắc và thách thức HĐGMVN
đối thoại với tác giả. Bài viết này đã được đăng trịnh trọng trên tờ
Nhân Dân, cơ quan ngôn luận quan trọng nhất của đảng CSVN. Nếu bài viết
này không đăng trên tờ Nhân Dân thì sau khi đọc xong, người giáo dân hải
ngoại sẽ bỏ qua một bên. Như thế này thì chúng ta đã có vấn đề với Đảng
CSVN, không phải với người “giáo dân” NTN. Bởi vì bài viết chỉ thấy
những ngụy biện, thiếu ngay thật, thiếu khách quan, không có giá trị để
làm căn bản đối ứng với giá trị được phê bình, thiếu sự lương thiện trí
thức cũng như sự công bình tối thiểu khi viết phê bình một bản văn
nghiêm chỉnh và nhiều ý nghĩa sâu xa của một Nhận Định và Góp Ý cho một
hiến pháp dân chủ mà HĐGMVN đã đưa ra.
Hơn nữa,
tin tức nhận được từ Cao Lãnh đưa ra cho biết tên NTNghĩa, trên dưới 40
tuổi là người chưa học hết bậc trung học. Với tình trạng non nớt như thế
có thể nào viết bài phản bác HĐGMVN lại có thể sắc sảo như thế được
không ? Dĩ nhiên bài viết đã chứng tỏ trình độ trí thức lão luyện vá sắc
bén của tác giả, nhưng đây là một người trí thức mang thân khuyển mã
khi tìm mọi cách để biện minh và chống đỡ cho vai trò lãnh đạo độc tôn
cua Đảng CSVN .Đồng thời lại tìm mọi cách để “vô hiệu hóa” những đóng
góp quá cao quý, và quá cần thiết cho sự thay đổi tốt đẹp cho đất nước
hiện nay của HĐGMVN để có một nhà nước pháp quyền chân chính. Đây là nền
dân chủ pháp trị (legal democracy) hay nhà nước pháp quyền (rules of
law) mà chính Đảng CSVN muốn xây dựng.
Nói tóm
lại, đây là bài viết của những người cộng sản tinh hoa nhất, trung thành
nhất nằm trong Ban Tư Tưởng và Văn Hóa trực thuộc Bộ Chính Trị Trung
Ương của đảng CSVN. Những người này đã mượn chiếc mặt nạ và chiếc áo
giáo dân của NTNghĩa để “chính danh định phận” cho bài viết của họ, một
bài viết đày tính chất “cưỡng từ đoạt lý “ trước mọi sự thật và lẽ phải
mà HĐGMVN đã đưa ra. Điều khiến cho người giáo dân hải ngoại chú ý hơn
cả là những lời kết luận của bài văn phản bác đã viết như sau: “Các vị
Giám Mục không thể đại diện cho toàn thể Dân Chúa tại Việt Nam để góp ý
hiến pháp. Nhưng các ngài làm như rằng cả giáo hội gồm 7 triệu giáo dân
cũng đồng quan điểm với các ngài. Đây là quyền chính trị của mỗi giáo
dân, cớ sao các ngài lại lợi dụng chúng con để gây sức ép? Điều này rất
mong các Ngài trả lời cho chúng con rõ. Con cho rằng các vị Giám Mục
cũng là một công dân thì cũng sẽ là bản góp ý cá nhân, chứ không thể là
HĐGMVN hay các vị Giám Mục VN. Mong các Ngài nghĩ lại. ”
Đảng CSVN
và những người CS phải thấy rằng, tình hình và hoàn cảnh hiện nay của
đất nước đòi hỏi phải thay đổi, không thể làm khác được. Vì thế Đảng
CSVN đã kêu gọi góp ý thì phải tôn trọng những góp ý của HĐGMVN, và của
những ngưới công dân VN khác, cớ sao lại đả phá và hạ nhục HĐGMVN? Đừng
thách thức HĐGMVN đối thoại. Tại sao Bộ chính trị Trung Ương Đảng và cả
Ban Tư Tưởng và Văn Hóa Trung Ương không đối thoại với người công dân và
giáo dân hải ngoại như tôi ? Cứ thẳng thắn viết ra cho mọi người cùng
đọc, rồi người công dân này sẽ chia sẻ về những khía cạnh làm nên đời
sống của một quốc gia với quý ông và mọi người dân Việt để cùng nhau tìm
ra một SINH LỘ CHO DÂN TỘC VIỆT NAM. Trong đó các ông có quyền sống
riêng của các ông và chỉ xin các ông tôn trọng Hiến Pháp và Luật Pháp
quốc gia và tôn trọng quyền sống của 90 triệu người dân Việt. Phải chấm
dứt ngay cái cảnh Đảng CSVN là luật và luật là Đảng. Luật pháp quốc gia
phải là hiện thân của ĐẠO ĐỨC và CÔNG LÝ.Có luật pháp mà không có hai
giá trị nền tảng đó thì cũng như chưa có luật gì cả.
Các ông
nói người dân có quyền nói lên chính kiến chính trị của mỗi công dân và
các ông cho rằng HĐGMVN không thể đại diện cho toàn thể Dân Chúa tại VN,
thì tại sao các ông lại tự cho phép Đảng CSVN đại diện toàn dân VN,
trong đó có cả tôi ? các ông cần làm sáng tỏ sự mạo nhận này khi các ông
xử dụng hai chữ”NHÂN DÂN” từ 70 năm qua để đè đầu cưỡi cổ toàn dân VN
quá tàn bạo và độc ác không sao lường được . Chúng tôi cũng chỉ yêu cầu
các ông chấm dứt sự mạo danh này, giống như các ông đã yêu cầu HĐGMVN
chấm dứt sự mạo danh Dân Chúa tại VN. Tiện đây tôi cũng xin lần lượt kể
ra 5 sự mạo danh mà các ông cần chấm dứt:
1/ Đảng
CSVN đã mạo danh hai chữ “NHÂN DÂN” mà chưa bao giờ biết lo cho NHÂN DÂN
và biết thương yêu và tôn trọng những quyền căn bản tự nhiên của dân.
Vì thế các ông chưa bao giờ là hiện thân của NHÂN DÂN VN cả. Các ông
cũng chỉ đeo mặt nạ NHÂn DÂN hay mạo danh NHÂn DÂN mà thôi.
2/ Đảng
CSVN đã viết 4 bản hiến pháp, nhưng đó vẫn chưa phải là một KHẾ ƯỚC XÃ
HỘI có sự thỏa thuận của toàn dân VN thì làm sao được coi là HIẾN PHÁP
QUỐC GIA ? Nếu các ông đã công nhận QUYỀN TỐI THƯỢNG (sovereignty) thuộc
về toàn dân thì tại sao không để toàn dân thực thi quyền tối thượng của
họ là quyền viết HP cho quốc gia, mà các ông lại viết HP cho Việt Nam ?
Như thế các ông chỉ mới có hiến pháp của Đảng và chiếc mặt nạ HP,mà
không phải HP quốc gia. Không hiểu những con người đang ngối trong cái
gọi là ”‘QUỐC HỘI VN” để lập pháp có nhận ra luật pháp của Đảng CSVN
viết ra mang bản chất gì ,vá đó có đủ tiêu chuản của một hiến pháp quốc
gia không ?
3/ Trong
một nhà nước mà các ông gọi là”nhà nước pháp quyền”(rules of law)có
nghĩa là gì ,các ông biết không ? Nhà nước pháp quyền là tất cả mọi
thành viên trong xã hội đều phải tuân theo luật pháp, và không có ai
được phép đứng trên luật pháp, kể cả vua chúa. Nhưng đảng CSVN của các
ông vẫn đứng trên luật pháp và vi phạm những quyền của dân từ 70 năm
qua. Nên các ông chỉ mới có chiếc mặt nạ của nhà nước pháp quyền,mà chưa
thực sự có nhà nước pháp quyền.
4/ Dưới
cái mà các ông gọi là ”ánh sáng chỉ đường của chủ nghĩa Mác-Lê “, phải
chăng chỉ là “ánh sáng chỉ đường của bạo lực và mũi súng “ để đàn áp
muôn dân ? Vì chủ nghĩa này đã cho phép các ông, không chỉ xử dụng bạo
lực, mà còn cho phép các ông đứng trên hiến pháp, vì thế chủ nghĩa
Mác-Lê cũng chỉ là chiếc mặt nạ mà thôi. Đã đến lúc phải vứt bỏ nó đi
như chính Marx đã quay lưng với nó.
5/ Từ 70
năm qua các ông bắt cả nước phải “xây dựng xã hội chủ nghĩa”. Nhưng các
ông đã hiểu sai hoàn toàn ý nghĩa LÝ TƯỞNG XÃ HỘI. Đảng CSVN có đào tạo
được những con người có ý thức xã hội, biết quên thân mình để sống cho
tha nhân, có lòng nhân từ độ lượng, đạo đức xã hội, trách nhiệm xã hội
và đề cao công lý xã hội và an sinh phúc lợi cho toàn dân chưa mà các
ông đòi xây XHCN ? Hay đây cũng chỉ là chiếc mặt nạ XHCN mà thôi ? Đảng
CSVN không phải là những con người lý tưởng thì các ông lấy cái gì để
xây dựng lý tưởng ?
Đó là
những điểm vô cùng quan trọng mà đảng CSVN cần làm sáng tỏ, cũng như
những điểm mà các ông đòi hỏi HĐGMVN phải làm sáng tỏ cho quý ông. Vì
đây là quyền chính trị của mỗi công dân, đúng như các ông đã viết cho
HĐGMVN là—”không ai được lợi dụng ai”. Nếu các ông cho đây là QUYỀN CÔNG
DÂN thì đây chính là quyền có “chính kiến chính trị” của riêng tôi mà
các ông phải tôn trọng và phải làm thật sáng tỏ những điều công dân nêu
ra cho các ông.
Trong bài
Nhận Định và Góp Ý HĐGM đã thẳng thắn và can đảm nhìn vào sự thật mà nói
rằng,” nguyên nhân sâu xa là không có sự phân biệt giữa đảng cầm quyền
và nhà nước pháp quyền. Điều này đã thể hiện ngay trong nội dung của
Hiến Pháp 1992 ,và Dự Thảo Sửa Đổi vẫn tiếp tục đường lối đó”.Sau khi đã
lần lượt đưa ra ba chủ điểm mà tôi cho là nền tảng của Hiến Pháp không
thể thiếu được, gồm có quyền con người, quyền làm chủ của nhân dân và
thi hành quyền bính chính trị.
Ngoài ra nội dung của bài Nhận Định và Góp Ý còn nhấn mạnh đến những điểm như sau đây:
1. Cần có luật pháp có đủ hiệu năng để bảo vệ nhân quyền và dân quyền cho toàn dân Việt Nam.
2. Thay
đổi chủ nghĩa Mác-Lê, tư tưởng HCM bằng truyền thống văn hóa dân tộc làm
nền tảng tư tưởng để tổ chức và điều hành xã hội VN.
3. Hiến pháp cần làm nổi bật quyền làm chủ của nhân dân, không phải trên giấy tờ mà thực hành quyền làm chủ của dân.
4. Hiến pháp cần công nhận quyền sở hữu đất đai của người dân, và các tổ chức tư nhân như tuyệt đại đa số các quốc gia khác.
5. Sắp xếp lại quyền hành để làm sáng tỏ tam quyền phân lập trong cấu trúc quyền hành của quốc gia.
6. Luật pháp hóa quyền kiểm soát của nhân dân đối với việc thi hành luật pháp quốc gia.
7. Cần
công nhận quyền tham gia vào chính quyền của dân, tức quyền bầu cử và
ứng cử để góp tay vào việc tổ chức và điều hành chính quyền.
II.
NHÌN LẠI 4 BẢN HIẾN PHÁP CỦA CSVN ĐÃ VIẾT RA TỪ 1946-1992 ĐỂ ĐỐI CHIẾU
VỚI THỰC TẾ CỦA ĐỜI SỐNG CHÍNH TRỊ VÀ XÃ HỘI TẠI VIỆT NAM XEM SAO
1/ Trong
HP1946: Chương l, điều 10 có ghi như sau: “Các công dân VN có quyền tự
do ngôn luận, tự do xuất bản, tự do tổ chức hội họp. tự do tín ngưỡng,
và tự do đi lại trong và ngoài nước.”
2/ Trong
HP 1959: Chương III, Điều 25 có xác định như sau: “Các công dân nước
VNDCCH có quyẻn tự do báo chí, hội họp và biểu tình. Nhà nước bảo đảm
những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng quyền đó.
3/ Trong
HP 1980:Chương V, Điều 67 có ghi rõ ràng là : “Công dân có quyền tự do
báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do biểu tình, phải phù hợp
với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân.”
4/ Trong
HP 1992, Điều 66 lại nhắc lại:” Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do
báo chí, có quyền được thông tin,có quyền hội họp, lập hội, biểu tình
theo qui định của luật pháp.”
Như vậy 4
bản HP của CSVN đều công nhận quyền con người của tất cả công dân VN.
Nhưng còn quyền làm chủ đất nước cuả toàn dân, HP của CSVN có công nhận
không? Trong HP 1959. Điều 4 có ghi như sau :QUYỀN LỰC QUỐC GIA THUỘC VỀ
NHÂN DÂN.Trong HP 1980, Điều 6 lại nhắc lại rằng: TẤT CẢ QUYỀN LỰC
THUỘC VỀ NHÂN DÂN. Nhân dân xử dụng quyền lực nhà nước thông qua QH và
HĐNH các cấp do nhân dân bầu ra và chịu trách nhiệm trước nhân dân. Và
trong HP 1992 còn có đoạn ghi như sau : Bản chất của nhà nước ta là nhà
nước của nhân dân,vì nhân dân và cho nhân dân từ khi soạn HP, và thông
qua HP 1946…Hiến Pháp 1959 và 1980 tiếp tục khẳng định các quyền được HP
1946 qui định.
,Hơn nữa,
khi đề cập tới quyền chính trị, HP của CSVN cũng đã đề cập đến như sau: “
Công dân có quyền tham gia quản lý xã hội và nhà nước, tham gia thảo
luận chung các vấn đề của đất nước và địa phương, có quyền bầu cử và ứng
cử vào QH và HĐNH…”
Đặc biệt
và quan trọng hơn cả 4 bản hiến pháp chính là Tuyên Ngôn độc Lập mà HCM
đã long trọng đọc lên vào tháng 9-1945 tại Hà Nội do chính HCM sao chép
nguyên văn bản Tuyên ngôn Độc Lập của HK viết ra vào 1776 sau khi đã
chiến thắng trong chiến tranh dành độc lập với Đế quốc Anh “Tất cả con
người sinh ra đều bình đẳng,và con người đã được Đấng Tạo Hóa ban cho
những quyền bất khả chuyển nhượng và không thể vi phạm được (inalienable
rights), trong các quyền đó có quyền sống, quyền tự do, quyền tư hữu và
quyền tìm kiếm hạnh phúc…”
Ngày nay,
sau khi hưởng ứng lời kêu gọi góp ý sửa đổi hiến pháp, HĐGMVN đã đưa ra
Những Nhận Định và Góp Ý đúng như mà TNĐL của HCM cũng như 4 bản Hiến
Pháp mà CSVN đã tự ý viết ra từ 1946 đến nay. Nghĩa là những gì CSVN đã
viết ra thì bây giờ phải thi hành trên thực tế, chứ không phải chỉ trên
giấy tờ. Tại sao Đảng CSVN lại cho người tấn công và hạ nhục HĐGMVN ?
Trước
những điều nghịch lý và kỳ bí như thế của Đảng CSVN mọi người không thể
không có những thắc mắc và đặt ra những nghi vấn và tra vấn . Tại sao
TNĐL và 4 bản HP đều đã thừa nhận quyền tối thượng quốc gia thuộc về
toàn dân. quyền làm chủ đất nước cũng thuộc về toàn dân, mà Điều 57 của
Dự Thảo HP mới lại không cho phép người dân được quyền sở hữu đất đai?
Tại sao quyền tối thượng của quốc gia thuộc về toàn dân, mà nhân quyền
và dân quyền của dân không được bảo đảm và không có hệ thống luật pháp
đủ hiệu năng bảo vệ những quyền bất khả chuyển nhượng và không thể vi
phạm được của dân? Quyền tối thượng của quốc gia thuộc về toàn dân thì
chỉ có toàn dân mới có quyền viết hiến pháp, tại sao Đảng CSVN là những
người không có quyền tối thượng quốc gia mà lại viết hiến pháp cho quốc
gia ? Hiến pháp quốc gia là luật tối cao của đất nước và là MỘT KHẾ ƯỚC
XÃ HỘI (social contract) thì phải có sự thỏa thuận của toàn dân. Những
bản HP do CSVN đã viết ra có sự thỏa thuận của toàn dân chưa ?Từ những
sự thật ấy cho mọi người thấy chính quyền CSVN có phải chính quyền hiến
định (constitutional government) không ?
Tại sao
Đảng CSVN đi rêu rao với quốc tế rằng, nhân quyền tại VN đang rất phát
triển. Nghĩa là những quyền căn bản của dân đã được tôn trọng, có thật
không ? Nếu nhân quyền được tôn trọng, thì Đảng CSVN sẽ giải thích như
thế nào khi họ hiện đang có 700 cơ quan báo chí, với 15.000 nhà báo
chuyên nghiệp, 68 đài phát thanh, 80 đài truyền hình để làm công tác
tuyên truyền cho nhà nước và Đảng. Nhưng ông Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng
lại đưa ra một pháp lệnh cho toàn dân VN: “nghiêm cấm tư nhân hóa báo
chí dưới mọi hình thức”. Như thế thì người dân VN lấy phương tiện gì để
thực thi quyền tự do ngôn luận và quyền tự do báo chí cũng như quyền tự
do được bày tỏ những chính kiến chính trị của riêng họ ? Có phải Đảng
CSVN muốn nói với quốc tế rằng, “Chính quyền không cấm quyền của dân,
tất cả đều có quyền phát biểu, nhưng họ chỉ có quyền phát biểu theo đúng
đường lối và chính sách của Đảng mà thôi. Luật của VN chúng tôi cho
quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí, nhưng chống chính quyền là vi
phạm luật,là phản động phải nghiêm cấm.Tất cả những ai nói ngược lại
chính sách của nhà nước, chỉ trích nhà nước là vi phạm luật pháp quốc
gia và chống phá nhà nước “.
Lối nói
này và hành động này của CSVN đúng là vừa bịt miệng dân, vừa bằng luật
vừa bằng mũi súng, và vừa nói:”cứ nói đi, mọi người đều được tự do ngôn
luận và tự do báo chí mà”
Điều 66,
Hiến Pháp VN qui định: ”chủ nghĩa Mác-Lê và tư tưởng HCM là nền tảng tư
tưởng chủ đạo, tất cả mọi tầng lớp nhân dân phải tuân theo “ .Và như thế
tất cả những ai không nói theo tư tưởng chủ đạo thì đều vi phạm hiến
pháp và đều bị coi là chống phá nhà nước pháp quyền của CSVN. Thật quá
rõ ràng người dân VN đều có tự do…nhưng tự do không được làm và nói khác
Đảng. Nhân quyền tại VN khác nhân quyền của các quốc gia khác là ở chỗ
này đây. Ai cũng có quyền tự do phát biểu, nhưng phải phát biểu theo
luật định, tức là phát biểu theo Đảng…bởi vì Đảng là luật và luật là
Đảng. Phải chăng đây cũng là những khác biệt văn hóa của mỗi quốc gia
?Và phải chăng đây chính là quan niệm nhân quyền của VN có chỗ khác với
nhân quyền của Mỹ hay của thế giới ?
Thực tế là
tình trạng luật pháp tại Việt Nam, CS tự để lộ ra cho mọi người thấy
Đảng CSVN vẫn chỉ có CHÍNH QUYỀN CỦA CON NGƯỜI ( the government of man
),mà chưa xây dựng được MỘT CHÍNH QUYỀN CỦA LUẬT PHÁP (government of law
and rules of law), tức nhà nước pháp quyền như Đảng CSVN đã nói.
Trọng tâm
của luật pháp quốc gia là làm luật, giải thích luật, áp dụng luật và thi
hành luật phải công bằng.Trong khi ấy Đảng CSVN làm luật, giải thích
luật, áp dụng luật và thi hành luật đều tỏ ra vô cùng bất công. Sự thật
ấy cho thấy Hiến pháp và luật pháp của CSVN đã viết ra chắc chắn không
phải là luật pháp công chính và nghiêm minh của một quốc gia văn minh
thực sự.
Ngày nay
Đảng CSVN vẫn muốn toàn dân VN phải tuân theo tư tưởnh chủ đạo là chủ
nghĩa Mác-Lê thì họ phả xét lại….bởi vì…Marx-Engels đã chối bỏ nó vì nó
có quà nhiều sai lầm. Tại sao đã biết là sai lầm mà vẫn muốn duy tri và
áp đật phũ phàng lên đầu lên cổ người dân Dất Việt,để làm cái gì đây ?
III.
MARX VÀ ENGELS ĐÃ THÀNH THẬT THÚ NHẬN RẰNG, CHỦ NGHĨA MARX SAI LẦM VÀ
BẠO LỰC KHÔNG THỂ THÀNH XHCN ĐƯỢC. TẠI SAO ĐẢNG CSVN CƯỠNG BÁCH TOÀN DÂN
VN PHẢI TUÂN HÀNH THEO SỰ SAI LẦM ĐÓ TỪ 70 NĂM QUA MÀ NAY VẪN CHƯA CHỊU
TỪ BỎ ?
Trong tập
“outline of a critique of political economy”,Engels đã nói rằng: “Điều
tôi biết rõ ràng là ngày nay chủ nghĩa Marx là nhũng gì quá cổ lỗ lỗi
thời,và nó không chỉ có toàn là những lỗi lầm mà thực ra chỉ là những
tiếng tru tréo gào thét như con chó sói “ howlers “
Có lần
Engels đã thú thật, ”phần lớn những công trình được viết ra ngày nay
chẳng có lợi lộc gi cả”. Riêng Marx, ông đã thực sự quay lưng với Ba Lê
Công xã, quay lưng với tính chất đầy bạo lự của nó, vì bạo lực đã không
thể, và sẽ không thể nào là con người XHCN được. Khi marx bước vào tuổi
xế chiều vì đã nhận ra những sai lầm của mình nên đã ra lệnh cho tan
hàng đám đệ tử theo Marx trong Đảng CS,và đã nói với họ lời sau chót,
“all I know is that I am not a Marxist”.Tất cả điều tôi biết là tôi
không phải là người Marxist.
Engels
càng về già càng sáng suốt hơn và có cái nhìn thực tế hơn. Khi đó ông
rút lại chủ trương bạo lực cách mạng mà Marx và ông lúc còn trẻ đã cổ
súy cho cách mạng CS. Đến bây giờ ông mới thấy và hy vọng vào những giải
pháp chính trị, vì nó là những gì sẽ đem đến những lợi lộc thiết thực
cho quần chúng. Vào 1885 Engels đã tuyên bố rằng, “Nghị Viện Anh, thật
chẳng còn gì để nghi ngờ nữa. Đó là MỘT CUỘC CÁCH MẠNG TUYỆT VỜI NHẤT
THẾ GIỚI. Và cuộc bầu cử sẽ mở ra một chu kỳ mới, dù sự kiện này mọi
người chưa biết. Nhưng rồi đây những công dân thợ thuyền sẽ có chân
trong Nghị Viện Anh. Vào 1895, Engels ĐÃ THỪA NHẬN SỨC MẠNH CỦA CHỦ
NGHĨA TƯ BẢN, và tuyên bố rút lại lời kêu gọi nổi dậy của tầng lớp vô
sản mà Marx và ông đã chờ đợi từ lâu—nay không còn giá trị nữa. Cái nhìn
mới của Engels là cách mạng sẽ mang nhiều ảnh hưởng và tác động mạnh mẽ
khi cách mạng trở thành những nhà CẢI CÁCH DÂN CHỦ XÃ HỘI (democratic
socialist reformers).
Theo
Robert Wesson, tác giả cuốn Why Marxism, thì nếu chính trị cần sự chân
chính, đạo đức và công bằng thì chủ nghĩa Marx và chủ nghĩa CS chỉ là
những sáo ngữ (bromide)không hơn không kém. Theo nhận định của ông, chủ
trương bạo lực của Cách Mạng Pháp đã thất bại thê thảm, bởi vì xung đột
giai cấp và căn bản kinh tế chỉ huy đã phá hủy tư tưởng và luân lý đạo
đức. Không có luân lý đạo đức, không thể có sự kính trọng những giá trị
và quyền hạn của người khác, không bị giới hạn quyền hành thì không có
dân chủ. Không có luật pháp thì không có gi để kềm hãm dục vọng quyền
hành của tầng lớp lãnh đạo.
Chủ nghĩa
Marx và chủ nghĩa CS đã nuôi dưỡng bạo lực và hận thù, nuôi dưỡng sự sợ
hãi và căng thẳng và thường xuyên tạo ra bầu không khí đầy sự sợ hãi
khiếp đảm cho toàn bộ xã hội…Tất cả những việc này đều khuyến khích cho
chế độ độc tài, mệnh lệnh và ý chí của đảng quan trọng gấp ngàn lần sự
sống của toàn dân.Vì thế hầu hết các lãnh tụ CS đều rất kiêu căng, phách
lối, tàn bạo và độc ác. Chủ nghĩa Marx vá chủ ngĩa CS nuôi dưỡng tầng
lớp lãnh đạo như thế thì mọi hứa hẹn cho ngày mai không thể nào có được.
Đó là tất cả lý do đã đưa bạo lực Cách mạng CS đến tội ác và bất lưc
trong mọi xây dựng.
IV.
CÁCH MẠNG DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG VÀ SỰ KHÁC BIỆT GIỮA LUẬT DO TOÀN DÂN VIẾT
RA VÀ LUẬT DO NHỮNG KẺ THỐNG TRỊ VIẾT RA (RULER’S LAW AND PEOPLE’S LAW)
Theo các
nhà lập quốc HK ( American Founding Fathers) sau nhiều thế hệ đã bỏ ra
180 năm để nghiên cứu lịch sử chính trị thế giới trước khi có cuộc Cách
Mạng Hoa Kỳ vào 1776 thì có hai kẻ thù nguy hiểm cho đời sống của quốc
gia là chế độ độc tài và vô chính phủ (anarchy and mobocracy). Đối với
các Quốc Phụ Hoa Kỳ thử thách lớn nhất đối với một con người văn minh là
khám phá ra phương pháp để xây dựng một chính quyền dưới sự kiểm soát
của dân, chế độ đó có thể loại bỏ được chế độ cai trị bởi đám đông quần
chúng,và chế độ độc tài. Họ cảm thấy rằng một mô thức chính trị
(political formula) phải làm sao cho chính quyền bảo đảm được TRẬT TỰ,
ĐẠO ĐỨC và CÔNG LÝ,NHƯNG CHÍNH QUYỀN KHÔNG ĐƯỢC CÓ NHIỀU QUYỀN HÀNH VÌ
QUYỀN CÓ THỂ BỊ LẠM DỤNG ĐỂ GÂY ĐAU KHỔ CHO DÂN. Vì thế đứng giửa hai
chế độ độc tài và vô chính phủ, Hoa Kỳ đã chọn con đường trung dung giữa
hai chế độ độc tài và vô chính phủ. Đây là đặc tính của nền DÂN CHỦ ĐÁY
TẦNG (grass-roots democracy). Muốn bảo đảm quyền làm chủ của toàn dân
và bảo đảm nhân quyền và dân quyền thì phải có cuộc CÁCH MẠNG DÂN CHỦ
ĐÁY TẦNG thì mới có thể sắp xếp lại quyền hành theo mô hình Kim Tự Tháp
để trao lại quyền hành cho toàn dân thì nhân quyền và dân quyền mới được
bảo đảm vững chắc được.
Các Quốc
Phụ Hoa Ky đã nhận thấy đã nhiều lần trong quá khứ, những con người đau
khổ đã chỗi dậy trong cơn cuồng nộ của cách mạng để lật đổ gông cùm độc
ác của độc tài. Nhưng mỗi lần như thế lại xảy ra bao thảm kịch bi đát
bởi vì thiếu hiểu biết về ngành khoa học chính trị đặt trên những nguyên
tắc vững chắc cho một guồng máy chính trị tự trị , tự quản và tự chủ
của dân. Vì thiếu chuẩn bị nên chẳng bao lâu người dân lại rơi vào tranh
cãi giữa người dân với nhau, gây nên những xung đột triền miên để đưa
đến xô xát và giết hại lẫn nhau, từ từ dẫn đến tình trạng vô chính phủ
và hỗn loạn, sau đó sẽ có người đứng ra tái lập trật tự bằng võ lực để
xây nên một chế độc tài khác.
Cán cân
của lịch sử luôn luôn đong đưa từ một chế độ độc tài sang một chế độ hỗn
loạn vô chính phủ,và rồi lại trở lại với chế độc tài. Đó là lịch sử của
Cách Mạng Pháp, và các cuộc cách mạng ở Trung Đông vừa qua. Người Pháp
đã vùng lên vào 1789 với chính nghĩa trong tay, nhưng một lực lượng quá
khích vô độ đã nắm giữ quyền hành để kiểm soát và họ đã giết chết 20.000
người, trong đó có 4000 người tinh hoa nhất của nước Pháp đã gục xuống
vì bàn tay đẫm máu của bạo lực mù quáng của cách mạng. La Fayette đã
phải chạy trốn—và quốc gia chẳng bao lâu rơi vào hỗn loạn triền miên để
tạo nên một thứ vô chính phủ hay một chế độ của đám đông quần chúng
(mobocracy). Cuối cùng trong cơn hỗn loạn và tuyệt vọng cùng cực, họ đã
kêu gọi Napoleon để thành Hoàng Đế muôn đời của nước Pháp. Thế là nước
Pháp chỉ trong khoảnh khắc lại rơi vào vòng tay độc tài thống trị. Nước
Pháp muốn tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.
Từ lăng
kính của ngành khoa học chính trị muốn bảo vệ người dân thì hiến pháp
phải tính toán rất cẩn thận để chống lại hai kẻ thù là độc tài và vô
chính phủ và xây dựng nên một chính quyền chân chính. Các Quốc Phụ Hoa
Kỳ cho rằng tự do và hạnh phúc của dân có hai kẻ thù là độc tài và vô
chính phủ. Muốn bảo vệ trật tự và ổn định thì phải phân chia quyền hành
cho thật chính xác. DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG CÓ NGHĨA LÀ TẤT CẢ QUYỀN HÀNH PHẢI
XUẤT PHÁT TỪ DÂN.
A. HAI HỆ THỐNG LUẬT PHÁP NGHỊCH CHIỀU NHAU: LUẬT PHÁP VƯƠNG ĐẠO VÀ BÁ ĐẠO
Trong
chiều hướng mới của lịch sử, các Quốc Phụ Hoa Kỳ biết là họ đang đi khai
phóng một chân trời mới. Trong quá khứ, 99% gia đình nhân loại đã từng
sống dưới những luật lệ của những kẻ thống trị ( ruler’s law). Đây là
những hệ thống chính trị mà tất cả quyền hành nằm trong tay người thống
trị. Tình trạng này xuất hiện dưới nhiều tên gọi khác nhau như sau:
1- Chế độ quân chủ: đó là một chính quyền của hoàng gia cai trị bởi người quân chủ (monarchy).
2-Chế độ chuyên quyền: (autocracy) chính quyền này cũng được cai trị bởi một người hay một nhà độc tài.
3-Chế độ tài phiệt: (plutocracy) đó là một chính quyền cai trị bởi môt đẳng cấp giầu có.
4- Chế độ
quý tộc: (aristocracy) đó là một chính quyền cai trị bởi truyền thống
cha truyền con nối,và truyền tử lưu tôn của giai cấp đặc quyền đặc lợi.
5- Chế độ tập đoàn thống trị: như CSVN hiện nay.chính quyền này thống trị bởi một nhóm người dựa trên căn bản của bạo lực.
6- Đế quốc là một chế độ chiếm đóng các quốc gia khác để thống trị người dân bản xứ.
7- Chế độ độc tài quân phiệt: là một chính quyền thống trị bởi một người hay một nhóm quân nhân.
Luật pháp
do người thống trị viết ra để xây nên một hình thức chính quyền mà tất
cả quyền hành và quyền lực hoàn toàn tập trung vào trunng ương. Kẻ thống
trị hay một tập đoàn thống trị tự họ viết ra luật, giải thích luật, áp
dụng luật, và thi hành luật. Các Quốc phụ Hoa Kỳ cho rằng sự gom góp tất
cả quyền hành như lập pháp, hành pháp và tư pháp trong tay người thống
trị, một ngưới, một tập đoàn hay cha truyền con nối, truyền tử lưu tôn,
tự phong, hay tự xưng hùng xưng bá đều là những chế độ độc tài.
Ngược lại
với luật pháp do các chế độ độc tài và những kẻ thống trị viết ra
(ruler’s law) là luật pháp do toàn dân viết ra (people’s law); thay vì
luật pháp của kẻ thống trị viết ra thì đây là luật do toàn dân viết ra
Vì thế các Quốc Phụ Hoa Kỳ cho rằng chúng ta phải tìm kiếm xem luật do
những kẻ thống trị viết có những đặc tính nào. Họ nhận thấy rằng độc tài
là kẻ thù vĩ đại nhất của tự do, và luật pháp do con người viết ra. Tất
cả các chế độ độc tài đều có chính quyền và luật pháp để xây dựng chính
quyền, nhưng chính quyền của họ không phải chính quyền của luật pháp
(government of law) mà vẫn là chính quyền của con người (government of
man). Tại sao? Vì luật pháp mà thiếu tự do, thiếu nền tảng đạo đức và
công lý thì không phải luật pháp công chính và nghiêm minh của một quốc
gia văn minh— nên có luật mà không có giá trị của luật thiên nhiên, thì
vẫn được coi là chưa có luật gì cả.
B.BẢN CHẤT LUẬT PHÁP VÀ CHÍNH TRỊ ĐỘC TÀI VÀ BÁ ĐẠO CÓ NHỮNG ĐẶC TÍNH GÌ ?
Các Quốc
Phụ Hoa Kỳ đã nghiên cứu và hiểu bản chất chính trị bá đạo của thứ chính
quyền bất chính (untrue government) gồm có những đặc tính như sau:
1- Quyền
hành của chính quyền có được là nhờ xử dụng bạo lực để chiếm đoạt, cưỡng
chiếm, xâm lăng, hoặc tự ý làm ra luật để chiếm đoạt quyền hành của
toàn dân.
2- Xử dụng bạo lực để gom góp tất cả quyền hành vào trong tay của kẻ thống trị.
3- Tất cả người dân đều bị đối xử rất tàn tệ như những kẻ bị trị dưới bàn tay của kẻ thống trị.
4- Tất cả đất đai ruộng vườn của quốc gia đều bị sang đoạt để trở thành tài sản riêng của kẻ thống trị.
5- Toàn
dân mất hết mọi quyền tự nhiên mà Đấng Tạo Hóa đã ban cho mỗi con người.
Đó là những quyền bất khả chuyển nhượng và không thể vi phạm được
(inalienable rights).
6- Đây là
chính quyền của con người, thay vì phải là chính quyền của luật pháp hay
có thể gọi là nhà nước pháp quyền (rules of law), hay chính quyền hiến
định (constitutional government).
7- Toàn dân bị áp đặt vào những giai cấp xã hội và kinh tế.
8- Sự áp
bức và đàn áp của chính quyền luôn luôn xuất phát từ kẻ thống trị đè
nặng lên thân phận não nề của toàn dân. Đây là thứ quyền hành áp đặt từ
trên xuống dưới, không phải từ dưới lên trên.
9- Những
vấn đề của quốc gia và của toàn dân thường thường được giải quyết bằng
nghị quyết và mệnh lệnh của kẻ thống trị,tạo ra một thứ thư lại rất nặng
nề,tự chỉ định các chức vụ,và bắt dân nai lung ra trả thuế kể thống trị
có thêm phương tiện để đàn áp dân. Dưới hệ thống chính trị là luật pháp
bất minh và bất công. Những luật lệ và nghi quyết mang tính cách áp chế
người dân.
1- Tự do không bao giờ không bao giờ được coi là giải pháp để giải các vấn nạn của quốc gia.
11- Lịch
sử của những kẻ thống trị tự viết luật ra để hợp lý hóa và chân chính
hóa sự độc tài khắc nghiệt với toàn dân có một chiều dài lịch sử chất
chồng máu xương và nước mắt cũng như sự sợ hãi kinh hoàng mà những kẻ
thống trị đã đưa đến cho người dân,kéo từ thời thượng cổ cho đến thời
hiện đại.Những ai nắm quyền hành thì sống xa hoa,hoang phí trên nhung
lụa; trong lúc toàn dân thì sống đau khổ ,lay lứt trăm bề,và ngụp lặn
trong nghèo đói xác sơ,vì sưu cao thuế nặng,vì phải gánh đủ mọi thứ luật
lệ khắt khe và bất công,và cuộc sống của họ thì vô vọng não nề,đày vơi
nước mắt không tìm đâu ra một ánh sang hy vọng.
C.TỪ LUẬT CỦA NHỮNG KẺ THỐNG TRỊ ĐẾN LUẬT DO TOÀN DÂN VIẾT RA ĐỂ XÂY DỰNG NÊN CHÍNH QUYỀN HIẾN ĐỊNH CHO QUỐC GIA.
Sự thất
bại của Cách Mạng CS đã quá rõ ràng. Vì thế BÀI HỌC TƯ BẢN VÀ BÀI HỌC
CỘNG SẢN là hai bài học lịch sử chính trị và cách mạng vĩ đại nhất của
những con người thời đại mà thế kỷ 20th đã để lại cho tất cả chúng ta.
Nhu cầu của thời đại là nhu cầu cách mạng dân chủ và cách mạng pháp lý
(legal revolution), nếu con người muốn có một cuộc cách mạng không đổ
máu (bloodless revolution) thì phải chú trọng tới cách mạng pháp lý. Bởi
vì bạo lực cách mạng của cộng sản đã và đang trở thành tội ác và bất
lực mà chính Marx và Engels đã sáng suốt nhận ra lúc họ về già,và chính
họ đã mong chờ có những NHÀ CẢI CÁCH DÂN CHỦ XÃ HỘI (democratic
socialist reformers) như những cuộc CÁCH MẠNG CỘNG HÒA VÀ PHÁP LÝ ĐÃ XẢY
TẠI NƯỚC ANH vào 1640 và 1688 cũng như đã xảy ra tại Mỹ vào 1776. Đặc
biệt là Cách Mạng Hoa Kỳ, trong đó những nhà cách mạng đều là những công
dân của Đế quốc Anh, một chế độ được xây dựng nên dưới hình thức giới
hạn là nhà vua viết luật cho quốc gia.Tại các thuộc địa Hoa Kỳ đã có
những khuynh hướng thay đổi để toàn dân viết luật cho quốc gia từ từ
xuất hiện.Những luật lệ mang tính cách áp chế (oppressive rules) bị loại
bỏ bởi Tuyên Ngôn Độc Lập. Nhưng các Nhà Lập Quốc có thêm 4 năm trước
khi họ có thể thành lập nên một hệ thống chính trị mà do toàn dân viết
luật cho quốc gia (the people’s law). Giống như tất cả các giống dân
khác, đột nhiên lao vào chiến tranh giành độc lập và sau đó được tự do
mà họ lại không biết làm gì với quyền tự do mà họ vừa có được .Tuy
nhiiên, một số nhỏ trong các Nhà Lập Quốc, đặc biệt là Thomas Jefferson,
người đã hoàn tất công trình nghiên cứu để phát triển tài năng mà nhiệm
vụ của ông phải làm .Các Nhà Lập Quốc đã ý thức được là họ phải tìm một
mô thức chính trị để tạo ra sự thăng bằng giữa hai đối cực quá độ là
chế độ độc tài và vô chính phủ, dưới lăng kính của chính trị là một hệ
thống chính trị do toàn dân viết luật cho quốc gia trên một biểu đồ dưới
đây:
Quyền hành
quốc gia thuộc về toàn dân, với một trật tự của quyền hành từ dân mà
xuất phát ra để bảo vệ những quyền công dân của họ. Thomas Jefferson đã
mô tả rõ ràng trong Tuyên Ngôn Độc Lập: “Để bảo đảm an ninh cho những
quyền này, chính quyền được lập nên giữa người dân với nhau, vì thế tất
cả quyền hành chân chính (true authority) của chính quyền đến từ sự chấp
thuận của người dân được cai trị…Bất cứ khi nào chính quyền không đạt
được những cứu cánh cho toàn dân—thì lúc đó dân có quyền thay đổi chính
quyền khác, hay phế bỏ chính quyền đó đi để lập nên một chính quyền mới
đặt trên nền tảng với những nguyên tắc để sắp xếp lại quyền hành làm sao
để bảo đảm an toàn cho những quyền của dân “ ( viết theo công trình
nghiên cứu của W Cleon Skousen,1985,Washington DC ).
D.NHỮNG
NGUYÊN TẮC CỔ XƯA CỦA DO THÁI THỜI LẬP QUỐC ĐƯỢC TÌM THẤY TRONG TUYÊN
NGÔN ĐỘC LẬP CỦA HOA KỲ NHƯ MỘT QUAN NIỆM NỀN TẢNG CHO LUẬT PHÁP TỰ DO
DÂN CHỦ.
1- Một
chính quyền chân chính phải đặt nền tảng trên tự chính bản thân của con
người đã thấy được sự thật từ chân tâm của chính mình, những giá trị
thật sự phải trong sáng, hợp lý và đạo đức là giá trị mà họ phải có để
được tin cậy.
2- Chỗ
đứng của nhân loại đều bình đẳng, tại đây và ngay dưới trần gian này là
một thực tế trong Trời đất là điều quá hiển nhiên và con người đã được
hưởng là luật thiên nhiên và luật của Thiên Chúa trong thiên nhiên.
3- Giả sử
như (chính bản thân mình đã thể nhiệm qua sự thật đó) là Đấng Tạo hóa đã
sinh ra những con người đều bình đẳng, trong những quyền mà con người
có là bình đẳng trước tòa công lý,và bính đẳng trong mọi nhận thức, thể
nghiệm và trắc nghiệm.
4- Những
quyền này đã được Đấng Tạo Hóa đã ban cho mỗi con người mà không thể mất
đi hay vi phạm mà không có sự thịnh nộ của Tạo Hóa. Một người có thể có
những quyền khác nữa mà luật pháp đã đưa đến cho họ, nhưng những quyền
này đưa đến cũng có thể lấy đi. Người có quyền đó có thể bị thay thế và
loại bỏ bất cứ lúc nào.
5- Giữa
những quyền bất khả chuyển nhượng hay vi phạm là quyền sống,quyền tự
do,quyền tư hữu,và quyền tìm kiếm theo đuổi bất cứ việc gì làm nên sự
sống cho con người khi họ muốn tìm kiếm hạnh phúc,họ có quyền đó nếu họ
không vi phạm những quyền của người khác.
6- Lý do
căn bản nhất cho một cộng đồng hay một quốc gia là thành lập nên một hệ
thống chính quyền để bảo đảm đời sống cho những người đang sống trong
đó,và những quyền của dân phải được duy trì và bảo vệ.
7- Và vì
thế, kế tiếp là—không có một viên chức hay nhân viên chính quyền nào có
quyền gì cả, ngoại trừ người dân trao quyền cho họ làm đại diện cho
người dân.
8- Cũng
trên chiều hướng đó, nếu giả sử một chính quyền phạm phải những lỗi lầm
khi xử dụng quyền hành hay xao lãng bổn phận và trách nhiệm, là không
bảo vệ những quyền của dân—hoặc tệ hơn nữa, nếu tự tay chính quyền vi
phạm vào quyền của dân,và nếu như thế thì bổn phận của dân là nắm lại
quyền kiểm soát những việc làm trong chính quyền, và thành lập một chính
quyền khác, chính quyền mới sẽ phục vụ dân tốt đẹp hơn.
Tất cả vấn
đề còn lại là làm thế nào để có một chính quyền thật vững mạnh và tốt
đẹp. Vì vậy cần làm sang tỏ QUYỀN HÀNH QUỐC GIA THUỘC VỀ TOÀN DÂN. Tuy
nhiên chỉ có DÂN CHỦ ĐÁY TẦNG mới bảo vệ được quyền làm chủ của toàn dân
mà thôi.
V.
TÌM HIỂU VAI TRÒ CỦA HDGMVN VÀ CÁC TÔN GIÁO TRƯỚC TRƯỚC NGUY CƠ CHÌM
ĐẮM CỦA CON THUYỀN VIỆT NAM ĐANG LÊNH ĐÊNH TRÊN BIỂN KHƠI
Đã 70 năm
qua đi kể từ ngày HCM và Đảng CSVN đem tà thuyết vô thần CS, và những
khẩu hiệu lý tưởng cách mạng giả dối để áp đặt lên thân phận não nề của
Dân Tộc VN. Dòng sử mệnh Việt từ đó chỉ thấy máu xương, mồ hôi và nước
mắt tràn ngập trong đời sống cá thể và tập thể của người dân Việt cho
đến hôm nay.Thực tế đó tự chứng minh cho thấy vô thần không thể mang đến
tình thương và đạo đức cho con người và cho xã hội được, cũng như bạo
lực không thể đem đến tự do, niềm tin, hòa bình, công lý và hạnh phúc
cho toàn dân được; bởi vì bạo lực mù quáng của Cách Mạng CS cuối cùng
chỉ để lại TỘI ÁC và BẤT LỰC trong tất cả mọi xây dựng con người và xã
hội. Và đắng cay hơn nữa là tất cả lý tưởng chỉ là những khẩu hiệu, và
những chiếc mặt nạ mà những lãnh tụ CS đã khoác vào để che giấu đi những
dục vọng quyền hành vô độ của Đảng CS, cũng như che giấu đi tất cả sự
thật và lẽ phải, và che giấu luôn những thực tế não nề trong đời sống
thực tế của muôn triệu con người đang sống dưới quyền uy của bạo lực và
mũi súng .Quyền uy của bạo lực và mũi súng luôn luôn áp chế và đe dọa
thể xác, tâm hồn và trí tuệ của các tu sĩ trí thức trong các tôn giáo và
tầng lớp trí thức. Và cả hai thành phần này bị khai thác trục lợi thật
tàn nhẫn, sau đó lại tìm mọi cách để trấn áp và hủy diệt để khai sinh ra
một xã hôi chìm đắm trong đau khổ, nghèo đói và sống lăn lộn trong bóng
tối của vô minh, làm cho những ngọn đèn của lương tâm con người lịm tắt
trong đêm sâu của bi kịch quê hương VN. Đời sống vì thế nhìn đâu cũng
chỉ thấy bất nhân, vô đạo đức và vô vọng. Tất cả mọi hứa hẹn cho ngày
mai cuối cùng chỉ thấy những khẩu hiệu trơ trẽn mà thôi. Vì thế cách
mạng tự chứng tỏ mình chỉ là hiện thân của TỘI ÁC và BẤT LỰC thật. Nhưng
những người CS thường tìm mọi cách để giấu giếm và chống đỡ cho TỘI ÁC
và sự BẤT LỰC của họ một cách hết sức vụng về và họ cũng không cần biết
90 triệu người dân Việt đang nghĩ gì, và đang cảm thấy gì về nhũng sự
thật lịch sử đau đớn đó mà Đảng CSVN đã mang đến cho Dân Tộc của họ ?
Trên dòng
sử mệnh quá bi thương và cay đắng đó, HĐGMVN và các tôn giáo như Phật
Giáo, Cao Đài, Tin Lành và Hòa Hảo đều đã hưởng ứng lời kêu gọi góp ý
sửa đổi hiến pháp để yêu cầu Đảng CSVN trả lại những quyền căn bản tự
nhiên của toàn dân, kêu gọi trả lại quyền làm chủ đất nước và quyền tối
thượng của toàn dân. Tất cả những đòi hỏi chính đáng này hoàn toàn phù
hợp với Tuyên Ngôn Độc Lập mà HCM đã long trọng đọc lên vào 1945 tại Hà
Nội, và hoàn toàn phù hợp với 4 bản hiến pháp mà Đảng CSVN đã tự ý viết
ra từ 1946 đến nay. Đã đến lúc luật pháp quốc gia phải thi hành nghiêm
chỉnh và không có ai được quyền đứng trên luật pháp quốc gia như Đảng
CSVN đã làm từ 70 năm qua.. Thực tế cho thấy con thuyền VN do Đảng CSVN
lèo lái từ 70 năm qua luôn luôn lênh đên trong bão tố, và bây giờ có
nhiều dấu hiệu cho thấy con thuyền có thể bị đắm bất cứ lúc nào. Khi con
thuyền bị đắm thì mọi người sẽ chết hết,và Đảng CSVN cũng chẳng ai
thoát khỏi sự chết. Dù Đảng CSVN có tiếp tục nắm vai trò lãnh đạo tuyệt
đối và toàn diện thì một mình Đảng CSVN cũng không đủ sức lực để cứu con
thuyền khỏi bị đắm, nếu không có bàn tay của HĐGMVN, các tôn giáo và
toàn dân VN góp vào. Phải thay đổi chuyển hóa những con người của tội ác
và bất lực thành những con người nhân từ và có đủ hiệu năng để cứu vãn
lại niềm tin đang giãy chết trong lòng người dân Việt. Đảng CSVN phải
sáng suốt để thấy rằng HĐGMVN và các tôn giáo sẽ là và phải là ÁNH SÁNG
CỦA NIỀM TIN, TÌNH YÊU, ĐẠO ĐỨC VÀ HY VỌNG cho con thuyền sắp đắm chìm
trong cơn bão tố.
Các tu sĩ
và tôn giáo tuyệt đối không nắm giữ bất cứ vai trò gì trong chính quyền,
và tuyệt đối không nắm quyền lực chính trị dưới bất cứ hình thức nào.
Đó là nhiệm vụ riêng của xã hội dân sự của thế tục. Tuy nhiên, TÔN GIÁO
VÀ TẦNG LỚP TU SĨ TRÍ THỨC LẠI ĐÓNG VAI TRÒ VÔ HẠN TRONG VIỆC XÂY DỰNG
NIỀM TIN, XÂY DỰNG TÌNH NGƯỜI, XÂY DỰNG TINH THẦN, XÂY DỰNG ĐẠO ĐỨC VÀ
XÂY DỰNG ĐỜI SỐNG TRÍ THỨC cho con người, để đem đến bản chất tốt đẹp
cho tầng lớp lãnh đạo quốc gia trong guồng máy công quyền, cũng như cho
người dân, nếu họ muốn được làm chủ đất nước, và muốn bảo vệ những quyền
sống, quyền tự do, quyền tư hữu và quyền tìm kiếm hạnh phúc của họ. Tôn
giáo và tầng lớp tu sĩ trí thức cũng có thể cung cấp cho con người và
xã hội những luật lệ của đạo đức, và những nguyên tắc và tiêu chuẩn của
đạo đức để phục hồi lại niềm tin và hy vọng cho con thuyền đang sống
trong sự đe dọa bị chìm đắm; bởi vì lương tâm, lương tri, lương năng và
đạo đức của con người đã bị phá sản tận nền tảng vì chủ trương cai trị
đất nước bằng bạo lực và mũi súng của Đảng CSVN từ 70 năm qua. HĐGM và
các tôn giáo là ánh sáng hy vọng – bởi vì qua đường lối giáo dục sáng
suốt và biết tôn trọng đạo lý của Thượng Đế Toán Năng và luật cuả Trời
cao – những người dân bình thường sẽ trở thành những tài năng tuyệt vời.
Khi giáo dục quốc gia chú trong giáo dục TÂM HỒN và TRÍ TUỆ cho con
người để họ hấp thụ được những giá trị cao quý nhất thì quốc gia sẽ có
được những nhà lãnh đạo ưu tú và những công dân gương mẫu để quốc gia
trở nên hùng cường và thịnh vượng
Kể từ ngày
Đảng CSVN chối bỏ tôn giáo, gạt tôn giáo sang bên lề xã hội hay khai
thác trục lợi tôn giáo như những phương tiện, khi xong việc thì vứt bỏ
như đồ phế thải. Con người và cả xã hội từ từ rơi vào sa đọa, hư hỏng và
đồi trụy không làm sao cứu vãn được. Sự mất mát những gíá trị tinh
thần, đạo đức và trí thức của con người và của xã hội là những mất mát
đầy thảm họa cho một quốc gia chưa phát triển. Con người VN phải có khả
năng nhìn vào lịch sử xây dựng quốc gia Hoa Kỳ như một bài học cần thiết
nhất để rút tỉa kinh nhiệm về những bài học về tôn giáo và chính trị.
Thí dụ như, trong thời lập quốc, George Washington đã cho rằng, tất cả
mọi sự đều tùy thuộc vào bản chất của người dân và bản chất của chính
quyền mà người dân lựa chọn. Theo Washington, tất cả mọi sự sắp xếp và
những tập quán đưa đến sự thăng hoa cho đời sống chính trị quốc gia
không thể thiếu và không thể tách rời khỏi tôn giáo và đạo đức. Luật
pháp quốc gia sản sinh từ đạo đức quốc gia, và đạo đức quốc gia sản sinh
từ những chiếc nôi của tôn giáo. Ông đã xác quyết rằng, không thể nào
cai trị quốc gia mà không cần tới Thượng Đế Chí Tôn và cuốn Thánh Kinh
được. Và cuốn TK chính là cuốn sách luật về ĐẠO ĐỨC VÀ CÔNG LÝ cho cả vũ
trụ và cả thế giới con người. Đó là HAI GIÁ TRỊ NỀN TẢNG mà các tôn
giáo đều có, và đều muốn đưa đến cho con người và xã hội con người để
nhào nặn uốn nắn nên bản chất tốt đẹp cho những người dân muốn làm chủ
đất nước của họ để sống trong thanh bình và hạnh phúc và nhào nặn uốn
nắn nên bản chất tốt đẹp cho những nhà lãnh đạo quốc gia.
Từ những
sự thật ấy cho thấy, những vị cứu tinh của con thuyền VN đang có nhiều
dấu hiệu bị đắm trên sóng nước đại dương chính là HĐGMVN VÀ CÁC CHÍNH
GIÁO tại VN. Bởi vì HĐGMVN và các tôn giáo có thể cứu vãn niềm tin của
toàn dân được mà thôi. Đảng CSVN phải sáng suốt thấy rằng chính chủ
trương bạo lực và mũi súng của họ đã làm cho toàn dân VN phải chịu đựng
quá nhiều cái chết đắng cay từ 70 năm rồi. Làm sao người dân còn có thể
tin gì vào đảng CS nũa? Vì thế tất cả phải trông cậy vào HĐGMVN và các
tôn giáo để họ đưa ra những giải pháp cụ thể để cùng nhau cứu con thuyền
khỏi bị chìm. Đó chính là điều mà Đảng CSVN phải suy nghĩ lại trước khi
quá trễ.
KẾT LUẬN.
Sau hết,
thực tế cho thấy luật pháp do Đảng CS viết ra đã không nhắm vào mục tiêu
lớn nhất của luật pháp là bảo vệ hạnh phúc cho toàn thể xã hội, và bảo
vệ hạnh phúc cho cá nhân mỗi ngưới dân Việt. Muốn có hạnh phúc con người
phải có tự do,muốn có tự do phải có chính quyền. Muốn có chính quyền
thì mọi người phải cúng nhau đi đến một Giao Ước và thỏa thuận với nhau
để cùng nhau viết lên một KHẾ ƯỚC XÃ HỘ (social con tract) mà tất cả xã
hội và quốc gia đều phải có để đi đến SỰ ĐỒNG THUẬN và ĐOÀN KẾT QUỐC
GIA, cũng như thành lập chính quyền của dân,do dân và vì dân. Đây mới là
chính quyền hiến định (constitutional government) hay chính quyền của
luật pháp (government of law), hay là nhà nước pháp quyền theo ngôn ngữ
của Đảng CSVN (rules of law).
Những nhận
định và góp ý của HĐGMVN, và các tôn giáo cũng như của 72 trí thức và
nhân sĩ trong hàng ngũ CS trong nước rất sáng tỏ và cần thiết để làm nền
móng cho một khế ước xã hội hay hiến pháp quốc gia để thành lập nên nhà
nước pháp quyền đúng như Đảng CSVN đã nêu ra. Nhưng nhà nước pháp quyền
là gi? Nhà nước pháp quyền cũng chính là chính quyền của luật pháp hay
chính quyền hiến định. Nhưng nếu Đảng CSVN vẫn tiếp tục duy trì và bảo
vệ Điều 4 và Điều 57 Hiến Pháp 1992 thì họ không thể và không bao giờ có
thể xây dựng được nhà nước pháp quyền được. Họ không thể bắt cá hai
tay. Họ chỉ có thê có một trong hai thứ đó. Hoặc muốn có nhà nước pháp
quyền thì không thể độc quyền lãnh đạo. Muốn độc quyền lãnh đạo thì
không thể có nhà nước pháp quyền. Đây là nhà nước của luật pháp nên tất
cả thành viên xã hội phải tuân theo luật pháp, và không ai được quyền
đứng trên luật pháp quốc gia được như Đảng CSVN đã làm từ 70 năm qua.
Khi Đảng lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện nhà nước và xã hội thì nhà nước
đó là của Đảng, do Đảng và vì Đảng. Không thể nào coi đó là chính quyền
của dân, do dân và vì dân cho được. Thứ luật pháp này đã đến lúc pải
được thay thế toàn diện và triệt để bằng hiến pháp và luật pháp của quốc
gia do toàn dân viết ra để xây dựng chính quyền hiến định của dân, do
dân và vì dân.
Kinh nhiệm
lịch sử suốt 800 năm đứng lên tranh đấu (1215-2013) của những người
Kito Giáo tại Anh và tại Mỹ với các vua chúa của họ để buộc các vua phải
chấp nhận quyền của con người, và quyền viết luật cho quốc gia của Nghi
Viện Anh, và quyền viết luật của toàn dân như tại Hoa Kỳ. Khi luật pháp
đã viiết ra để thành lập chính quyền thì tất cả mọi người phải tuân
theo luật pháp, kể cả các vua cũng phải tuân theo luật pháp như các công
dân khác. Với những cuộc cách mạng pháp lý này, những người Kito Giáo
tại Anh và tại Mỹ đã khai sinh ra chế độ CÔNG HÒA và DÂN CHỦ cho quốc
gia của họ và cho cả thế giới hôm nay. Nếu các vua chúa đã không được
phép đứng trên luật pháp thì tại sao Đảng CSVN đã đứng trên luật pháp từ
70 năm qua và bây giờ vẫn muốn tiếp tục đứng trên luật pháp, và vẫn
muốn tiếp tục cai tri toàn dân VN bằng bạo lực và mũi súng,thay vì cai
tri dân bằng luật pháp quốc gia để có nhà nước pháp quyến hay chính
quyền của luật pháp hay chính quyền hiến định ? Đảng CSVN đừng quên rằng
chính vì cai trị đất nước bằng bạo lực và mũi súng thuần túy nên đã làm
cho cách mạng CS chỉ thấy tội ác và bất lực cũng như đang làm cho con
thuyền quốc gia sắp chìm đắm mà không làm sao cứu vớt được, nếu ngựa
quen đường cũ.. Muốn cho con thuyền không bị đắm thì phải thay đổi
chuyển hóa làm sao để xây dựng lại trật tự hiến pháp,trật tự chính trị
và trật tự xã hội bằng những luật lệ thật công minh và nghiêm minh.
Các nhà
xây dựng dân chủ thường rất ưu tư tới…luật pháp là gi ? Phải chăng là
hàng loạt những luật lệ (rules) hay những nguyên tắc, tiêu chuẩn
(principles and standarts) được soạn ra để hướng dẫn con người trong đời
sốn xã hội—sống và hành xử như thế nào cho hợp tình, hợp lý, hợp với
Đạo Lý,hợp với hiến pháp và luật pháp quốc gia. Như thế vừa được lòng
Trời và cũng hợp với lòng người. Tất cả người dân đều có quyền, nhưng
phải có bổn phận cũng như trách vụ đạo đức và trách nhiệm xã hội. Người
dân còn phải có trách nhiệm, mà Đảng CSVN lại không có bổn phận và trách
nhiệm với luật pháp và đạo đức quốc gia hay sao? Luật pháp đề ra những
điều con người có thể lám, và những điều không được phép làm. Luật pháp
đề ra để bảo vệ quyền lợi của cá nhân, và đồng thời phải bảo vệ quyền
lợi chung của xã hội.
Theo các nhà dân chủ Hoa Kỳ, việc lập hiến và lập pháp nhắm vào các điểm sau đây;
1- Trật tự xã hội phải được duy trì để bảo đảm cho sự tiến bộ.
2- Xã hội được bảo vệ để không cho phép những cá nhân hay đảng phái gây ra những tai hại cho xã hội.
3- An sinh phúc lợi và công lý phải là trọnng tâm hàng đầu của lập hiến và lập pháp.
Chức năng của luật pháp phải tuân hành tối thiểu hai nguyên tắc.
a. Trên
hết là công bằng xã hội là quan trọng nhất. Nếu có những vi phạm lầm lẫn
thì luật buộc phải có sự đền bù xứng đáng cho người bị thiệt hai.
b. Hiến
pháp và luật phải áp dụng cho tất cả mọi người, mà không có trường hợp
ngoại lệ nào, dưới sự bảo đảm của luật pháp—tất cả mọi người đều bình
đẳng với sự bảo vệ của luật pháp (equal legal protection)—nên không có
vị vua nào hay đảng phái nào được phép đứng trên luật pháo quốc gia.
Đã đến lúc
Đảng CSVN phải đi đến sự lựa chọn. Muốn xây dựng nhà nước pháp quyền
thì phải bỏ Điều 4 và Điều 57 trong Hiến pháp 1992, và bỏ luôn chủ nghĩa
Mác-Lê đúng như HĐGMVN đã khuyên họ, tức từ bỏ cai trị toàn dân thuần
túy bằng bạo lực và mũi súng để chấm dứt tội ác và bất lực đang làm cho
con thuyền VN sắp bị đắm mà Đảng CSVN không thể tự mình cứu được con
thuyền. Đảng CSVN không thể tiếp tục coi HĐGMVN và các tôn giáo là kẻ
thù được nữa; bởi vì đó là những vị cứu tinh của con thuyền sắp bi đắm.
Hãy cùng toàn dân VN đi đến những thỏa thuận để cùng nhau viết lên một
KHẾ ƯỚC XÃ HỘI ĐÚNG NGHĨA NHẤT với những già trị của đạo đức và công lý.
Đó là giải pháp duy nhất và hữu hiệu nhất để cứu con thuyền VN khỏi bị
đắm
Ngược lại,
nếu Đảng CSVN vẫn ngoan cố để duy trì và bảo vệ quyền lãnh đạo tuyệt
đối và toàn diện của họ cho bằng được thì nhà nước pháp quyền mà họ muốn
xây dựng sẽ không bao giờ có được. Nếu họ tiếp tục cai trị bằng bạo lực
và mũi súng thì con thuyền sẽ chìm nhanh hơn. Tất cả mọi người sẽ chết
và Đảng CSVN cũng không thể nào thoát chết được. Đó là cái giá mà chắc
chắn Đảng CSVN phải trả cho sự chọn lựa của họ. Nếu họ không sáng suốt
trong lựa chọn của họ. Và tất cả chúng ta hãy cầu xin hồn thiêng sông
núi Đất Việt và Thượng Đế Chí Tôn soi sáng tâm hồn và trí tuệ cho những
con người đang nằm quyền hành quốc gia tại VN để họ có thể thấy được đâu
là sự thật và lẽ phải, để can đảm và sáng suốt như Marx-Engels đã thú
nhận những sai lầm của họ với chủ trương bạo lực các mạng khi về già.
Hãy cởi chiếc áo CS đẫm máu anh em, đồng bào và vứt nó ngay đi, vì chiếc
áo đó chỉ là hiện thân của bạo lực mù quáng đã làm cho con thuyền VN
lênh đênh trên sóng dữ từ 70 năm qua, và bây giờ thì con thuyền sắp chìm
xuống biển sâu. Hãy tự cứu lấy chính mình và cứu con thuyền VN khốn khổ
trước khi quá trễ. Nếu cương quyết giữ Điều 4 và Điều 57 của HP 1992 có
nghĩa là vẫn muốn bảo vệ dục vọng quyền hành của những chiếc áo đẫm máu
anh em và đồng bào của mình; bởi vì ‘ĐỘC QUYỀN LÀNH ĐẠO CŨNG CHỈ CÓ
NGHĨA LÀ VẪN MUỐN ĐỨNG TRÊN LUẬT PHÁP ĐỂ TIẾP TỤC TIẾN BƯỚC TRÊN CON
ĐƯỜNG DẪN TỚI TỘI ÁC VÀ BẤT LỰC mà thôi.
Cây cách
mạng cs chẳng phải cây lành, nên sinh ra toàn trái đắng. Và đúng như từ
hơn 2000 năm trước Chúa Jesus đã nói: “Bây giờ lưỡi rìu đã để dưới gốc
cây. Những cây nào không sinh ra quả ngọt sẽ bị đốn và quăng vào lửa “ (
Matthew 3:10)
Nguyễn Anh Tuấn- người giáo dân Hải ngoại
Hawaii mùa hè 2013
CHẤT VẪN VÀ GIẢI TRÌNH – KỊCH BẢN SOẠN TRƯỚC ?!
* BÙI VĂN BỒNG
Qua nhiều kỳ họp Quốc hội đã thấy
cách thức, nội dung, diễn tiến chất vấn, trả lời chất vấn tại nghị trường đã
được truyền hình, truyền thanh trực tiếp trên đài. Vì thế, bàn dân thiên hạ
được theo dõi khá kỹ, trực tiếp, cả tiếng sột soạt của bản viết sẵn, tài liệu
chuẩn bị trước, cả những chỗ ngắc ngứ, nói lặp, thậm chí cả tiếng ho, khụt khịt.
Thế cũng coi như có sự mở rộng cái gọi là dân chủ.
Theo dõi mấy phiên
chất vấn, trả lời chất vẫn, các cử
tri đều thấy: Có sự dàn dựng. Tức là (hầu như) câu hỏi đưa trước, Bộ
trưởng cứ
chuẩn bị, lên là đọc. Thế nên, ai cũng thấy sự bày vẽ. Lẽ ra để cho tự
nhiên,
các đại biểu giơ tay, chủ tọa chỉ bất kỳ ai đó, xưng danh rồi mới hỏi.
Đằng
này, ‘chỉ định’ rõ họ tên, đại biểu địa phương nào. Thế là lộ. Có thể
đăng ký
trước, nhưng dàn dựng là thấy rõ. Nhưng đằng này, thấy rõ là ai chất
vấn, nội
dug ra sao phải đăng ký trước, duyệt trước, rồi thông báo cho thành viên
Chính
phủ chuẩn bị sẵn. Sự ‘dàn dựng’ đó mang tính kịch bản nhiều hơn kịch
tính, nên
cũng ít khi xảy ra kịch tính. Mà cũng sẽ ít kịch tính, vì mọi sự đã an
bài. Có
vị trong Ban tổ chức đã nói thật với nhà báo: “Truyền hình trực tiếp mà,
không
chuẩn bị, dàn dựng kỹ, sẽ sinh ra những tình huống bất ngờ, khó lường"…
Thế nên, có truyền hình trực tiếp cũng giống như xem phim xem kịch.
Đạo diễn và diễn viên đã có sự chuẩn bị, tập dượt rồi. Cho nên, nghe
hỏi, đứng
lên là nói luôn, nói trôi chảy. Bởi, thể hiện ro chất vẫn và giải trình
có 'kịch bản', có 'đạo diễn'.
Ở Việt
Nam ta, xem ra số lãnh đạo-chính khách có năng lực và kinh nghiệm hùng
biện còn rất ít, may ra chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bởi vì tự lúc làm
lãnh đạo cấp thấp đã quen cái lối sai khiến người khác viết thành văn
bản, sẵn đọc mà có khi đọc còn sai. Nay, bắt họ nói thoát ly văn bản, tự
biên tự diễn thì khó lắm, khác nào cực hình.. Đó là chưa kể đến những
tác phong quan liêu, ít gần dân, ít đi cơ sở, nắm cái gì cũng lớt phớt.
Và nếu muốn nắm
thực trạng thực tế nào đó thì cho 'bộ máy' đi, về báo cáo lại. Bản thân
thủ trưởng không biết rằng người trong 'bộ máy' cũng báo cáo láo với
chủ đích riêng. Thế nên, nếu phải thoát ly văn bản để 'nói vo' là khó
rồi. Đi cơ sở chăng thì cờ quạt, trống giong cờ mở, đón rước linh đình,
đến phát biểu cũng do cơ sở soạn trước, lên bục chỉ việc đọc. Đọc xong
rồi cũng không nhớ nổi nội dung mình mới đọc là gì! Nếu sau này có người
nói là tại hội trường nọ-kia, anh đã chỉ đao....thì ngớ ra: "Ủa, tao có
nói vậy thật à?". Những 'chính khách' như thế nếu thoát ly văn bản thì
khác nào người cận thị quá nặng, lấy kính mắt đi thì chẳng biết đường
nào mà lần. Hoặc giống như trò hát nhép cũng vậy!
Theo dõi phiên chất vấn và trả lời chất vấn tại phiên
họp sáng 13/6, thấy Bộ trưởng Cao Đức Phát trả lời rất đĩnh đạc, đọc văn bản đã
chuẩn bị sẵn (từ tối hôm qua) rất trôi chảy, cứ vanh vách. Nhưng các cử tri
theo dõi truyền hình vẫn nhận ra là trả lời dài dòng văn tự mà chẳng thấy nội
dung nào thiết thực. Trở đi trở lại chỉ thấy trích dẫn nghị quyết, chủ trương,
chính sách, kế hoạch, biện pháp…trên giấy, được coi là rất đúng bài bản, đúng quan
điểm đường lối, khó ai cãi! Cái
này gọi là 'bài giải trình' chứ không phải là ngẫu phát tự nhiên tại
chỗ của bậc 'chính khách'. Nghe thì đã biết đây là bản chắp bút của cơ
quan chuyên trách Nghiên cứu Tổng hợp, của Văn phòng Bộ hoặc trợ lý, thư
ký Bộ trưởng đã hoàn tất theo chỉ đạo. Có mấy nội dung mà Bộ NN&PT Nông thôn có liên
quan trực tiếp lại pát-xê sang Ngân hàng Nhà nước, Bộ Công thương, Bộ Tài
nguyên-Môi trường… Thành thử ngay sau
đó, Bộ trưởng TN-MT Nguyễn Minh Quang phải nói là “chia lửa” với Bộ
NN&PTNT.. Thật là lệch pha, khó chịu!
Về những cách thứ và nội dung giải trình của các thành
viên Chính phủ, bà Nguyễn Thị Hoài Thu, nguyên Chủ nhiệm các vấn đề xã hội của
Quốc hội đã nói: “ Một số câu hỏi và trả lời tràng giang đại hải rõ ràng làm
mất thời gian vốn đã ít ỏi. Tôi thấy một số đại biểu khi chất vấn thường nói
“Tôi xin hỏi...”, đại biểu không biết hay sao mà hỏi? Thay vào đó hãy đối
thoại, đi thẳng vào vấn đề, trực diện vào những vấn đề bà con đang quan tâm để
việc chất vấn trở thành hoạt động đối thoại thay vì chỉ hỏi và đáp. Đại biểu
phải nói lời nói của cử tri, thở hơi thở của cử tri chứ không phải nói lời nói
của mình, thở hơi thở của mình.
Bà Hoài Thu đã lấy ví dụ: Phần chất
vấn Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn Cao Đức Phát. Thực tế thời
gian qua có thông tin nông dân trồng lúa lãi 30%, đây là vấn đề không hề có
trên thực tế. Nông dân sống ra sao với giá lúa đang rớt thê thảm, ra đồng mà
xung quanh đều thấy thuốc trừ sâu giả, phân bón giả, rồi bị gừng, tỏi, trái cây
Trung Quốc tấn công tứ phía...? Tại sao những vấn đề sát sườn như vậy lại không
được đại biểu đối thoại thẳng với Bộ trưởng Phát? Đại biểu phải chất vấn những
bức xúc của cử tri chứ không phải bức xúc của riêng mình.
Với người được chất vấn cũng vậy, trả lời câu hỏi của
đại biểu Quốc hội chính là trả lời vấn đề của hàng triệu cử tri, do đó không
thể trả lời chung chung, cho qua “kỳ thi”. Khi theo dõi Bộ trưởng Cao Đức Phát
trả lời chất vấn, tôi hiểu cá nhân bộ trưởng bản tính hiền lành, song việc trả
lời chất vấn mà “hiền lành” như vậy thì quả là chưa “đã”. Tôi không có được báo
cáo mà Bộ trưởng Phát đã gửi các đại biểu chất vấn trước đó ra sao nhưng theo
tôi, điều quan trọng là chất vấn và trả lời trực tiếp tại hội trường này, vì cử
tri không hề biết bộ trưởng trả lời qua báo cáo ra sao.
Cần nhớ rằng không phải gần 500 đại biểu đang họp
trong hội trường mà là hàng triệu cử tri đang họp. Do đó việc chất vấn và trả
lời chất vấn sao cho gọn, tiết kiệm thời gian, sát sườn với thực tế và bức xúc
của cử tri là điều hết sức quan trọng.
Đại biểu thì vừa hỏi, vùa gợi ý cho Bộ trưởng trả lời.
Bộ trường thì chuẩn bị sẵn văn bản, cứ đọc như …'trả bài’. Và cũng như ta đây
phát biểu trôi chảy và nắm chắc vẫn đề. Nhưng cử tri theo dõi đều thấy: “Ông,
bà) ta chẳng nắm được gì thực tế. Trả lời vậy đứa học sinh phổ thông, ông cán
bộ ấp cũng nói được”!
BVB
Điểm tin ngày 14/06/2013(sáu)--Nhà sử học "đa sắc màu" Dương Trung Quốc
|
Tour quảng cáo Rượu Hennessy ở Trung Quốc |
|
|
Hùng biện giữa nghị trường |
|
Thuyết phục trong trả lời phỏng vấn |
|
Với các người đẹp chân dài ở...lobby ? |
|
Vặn vẹo thủ tướng về "văn hóa từ chức" |
|
Duyên dáng Việt Nam--Trai tài gái sắc ? |
|
...và với CTQH Nguyễn Sinh Hùng sau cuộc bỏ phiếu tín nhiệm |
xem thêm
NQT st trên Internet
Vừa ăn cướp vừa la làng
|
Hồng Lỗi người phát ngôn BNG TQ |
|
|
Ba thông điệp của Thủ tướng...là gì ?
|
Nâng lên đặt xuống |
Phát biểu khai mạc Hội nghị TƯ 7 của
TBT Nguyễn Phú Trọng
của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Qua đợt sinh hoạt
chính trị dân chủ, sâu rộng này, nhân dân ta đã một lần nữa thể
hiện cao độ lòng yêu nước, tin tưởng vào sự lãnh đạo của
Đảng, hết lòng chăm lo xây dựng Nhà nước ta, đất nước ta, dân
tộc ta vững mạnh, trường tồn. Tuyệt đại đa số các tầng lớp nhân
dân tán thành với nội dung của dự thảo và cho rằng: Dự thảo sửa đổi Hiến
pháp năm 1992 đã bám sát mục tiêu, yêu cầu, quan điểm và định hướng lớn
đã được xác định trong các nghị quyết, kết luận của Trung ương và Quốc
hội, phù hợp với ý chí, nguyện vọng của nhân dân; khẳng định bản chất,
mô hình tổng thể của thể chế chính trị và tổ chức bộ máy của Nhà nước ta
đã được thể hiện trong Cương lĩnh và Hiến pháp hiện hành. Nội dung của
Dự thảo đã có nhiều sửa đổi, bổ sung quan trọng, phù hợp với yêu cầu
phát triển của đất nước trong tình hình mới...
TBT Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Vĩnh Phúc ngày 25/02/2013
Phát biểu gay gắt của CTQH Nguyễn Sinh Hùng ngày 27/02/2013
Phản
công toàn diện vào cái gọi là"lực lượng thù địch" phá hoại đảng, đặt
những người có ý kiến khác với dự thảo, đòi bỏ điều 4 HP, đa nguyên đa
dảng, trung lập hoá quân đội ra ngoài vòng pháp luật?
Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cho rằng, đa nguyên
chính trị, đa đảng, xóa bỏ điều 4, đòi phi chính trị hóa quân đội, tư
nhân hóa đất đai là những vấn đề rất nhạy cảm nên cần bày tỏ rõ quan
điểm, có cơ sở lý luận phản bác lại.
Ông Nguyễn Đình Lộc phát biểu khen ngợi
đợt lấy ý kiến nhân dân lần này “rộng rãi”, “có những địa phương gửi
đến từng hộ”, “công phu”, mặc dù “còn có thể làm tốt hơn nữa, nhưng
được như thế là đáng mừng rồi”
Chúng ta đang sống chung với ma?
Đoàn Nam Sinh
Kẻ theo chủ nghĩa duy vật, phê ai nói chuyện ma là bọn duy tâm. Nhưng lạ
lùng sao một xứ lấy chủ nghĩa duy vật làm niềm tin như nước Việt hiện
nay lại có giới chóp bu, quan chức rất siêng đi lễ khấn chùa đền, miệng
chê giới tu hành nhưng lòng tin vào nhân quả, duyên nghiệp,…? Lẽ nào qua
bao cuộc đao binh, có hàng trăm ngàn anh linh bất diệt thì cũng có hàng
triệu vong hồn vất vưởng đó đây, đã thể hiện ít nhiều biểu hiện về một
đời sống tâm linh nào đó;…? Có thể nói một bộ phận không nhỏ trong họ
tin vào số phận, vào sự can thiệp của ngoại lực siêu nhiên, như tin vào
năng lực của các nhà “ngoại cảm” hay tin ở các hồn ma.
Ai cũng quan niệm rằng “con ma” tồn tại trong một cõi của phần hồn, một
thế giới khác- có thể song hành với thế giới ta đang sống. Ma hiện ra ở
đâu đó, cho ai thấy, nhác ma ai đấy, rồi biến đi không để lại dấu vết,
mà không thể tìm ra lời giải nào. Vì thế dân gian mới có câu nói thường
đàm: Ma ma Phật phật, nghĩa là cũng con người đó, sự vật - hiện tượng đó
mà lúc Ma lúc Phật. Ma đã giả mà Phật lại càng không thật. Ý rằng thế
giới tâm linh kia cũng có hai mặt đen trắng chính tà.
Ngẫm lại từ khi nước nhà còn chưa độc lập, nhờ sự chánh tín, chánh danh
mà Mặt trận đã tập hợp được người yêu nước thương nòi để giành lấy nước
non, xây nền dân chủ cộng hòa. Chính Hồ Chí Minh cũng tin rằng ở bên
kia, các cụ Thích ca, Giê-su cả Các Mác, Lê nin,… có gặp nhau cũng trò
chuyện ôn hòa, thân thiện. Có lẽ nào vì thế mà sau này các tướng mới lên
lon, các thứ bộ trưởng được thăng chức đều giữ lệ lên Ba Vì “lễ Cụ”.
Nơi hành lễ là một bàn thờ nghi ngút khói hương, trên cao là bức tượng
Hồ chí Minh đang đọc báo Nhân dân thếp vàng, ngay vị trí người vẫn ngồi
chủ trì các cuộc họp Chính phủ, họp Bộ Chính trị và Chỉ huy trong cuộc
chiến tranh với Mỹ và đồng minh chống Cộng.
Trên Facebook, lão đồng chí bạn vong niên nay đã gần đất xa trời cũng
nghiệm thấy mấy năm nay ma thường xuất hiện, mà trước mắt cả hàng chục
triệu người trong nước, cả hàng tỉ người khắp hành tinh mới lạ. Ví dụ,
mà chỉ một ví dụ thôi, như chuyện thất thoát hàng trăm ngàn tỉ đồng của
công, hàng trăm ngàn hec-ta rừng đầu nguồn cho “kẻ lạ” thuê mướn, hàng
chục tỉ đô-la vay mượn nước ngoài,… là có thật, có văn bản hẵn hoi, tốn
kém hàng ngàn tấn giấy in báo lề phải, thế mà họp cả mấy ngàn cán bộ
chóp bu trong Nam ngoài Bắc bao ngày vẫn tìm không ra “của đáng tội”.
Thế mà lại trớt hướt, hội nghị có nhận định trách nhiệm thuộc Tổng bí
thư nên ông Trọng phải nói còn trách nhiệm của cả nhiều khóa trước. Mà
trọng trách ở các khóa trước có nhiều ông đã ra ma, hóa ra mọi sự chỉ có
ma mới biết ma ăn cỗ hay do ma ám, ma làm.
Kế đến là chuyện Thủ đô, cũng chỉ một trong muôn vàn ví dụ là chuyện
chạy vào công chức, viên chức. Đến ông Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra đã đăng
đàn trước toàn dân cho hay phải hơn trăm triệu việc này mới xong (gần
đây lại có thông tin mới đã tăng giá lên trăm rưỡi), ấy thế mà Thành Ủy
rà đi xét lại chỉ thấy có một trường hợp nghi vấn. Thế thì những chuyện
ông ấy biết là chuyện ma, những người cụ thể ấy là ma chăng ? Chẳng ai
biết ông Chủ nhiệm ngồi yên cho hết khóa hay sẽ bị trù úm, vì có chính
khách đã bảo không ai có thể trù úm nhiều người. (Nhưng chỉ cần mưu ma
chước quỷ để “trù úm” được một người thôi là mọi người phát hoảng, đã
khiến xã hội phải sống trong run sợ). Ông bạn già cũng nói chuyện đề bạt
lên, như hai ông Thanh Huệ, đề bạt thì không khó chỉ khó là làm gì để
được đề bạt. Rồi thì có như ý hay không cũng là chuyện Ma ma Phật phật.
Hà Nội đã thế thì các địa phương khác, các bộ nọ kia các ban ngành này
khác cũng không khác. Ví dụ như Cần Thơ hưởng ứng tinh thần phê và tự
phê theo Nghị quyết Trung ương 4 đã không có ai sai phạm. Ở Cần Thơ
dường như không có án oan, không phải phục hồi đảng tịch cho cô Ba,
không có chuyện mẹ con phải cởi truồng giữ đất, không có “Trăng nghẹn”,…
Bây nhiêu đó cũng đủ kết lại rằng chắc chắn có ma, và mọi người chúng
ta đang chung sống với ma, chưa chừng còn có quỷ hiện hình nhe nanh dọa
nạt.
SÈ GOÒNG, 13/06/2013.
Tác giả gửi Quê Choa
Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả
CUỘC ĐỜI ĐẦY NGHỊCH LÝ
Cuộc đời đầy nghịch lý.
Thu nhập thì đi lên,
Đạo đức lại đi xuống,
Tỉ lệ nghịch với tiền.
Nhà xây ngày càng lớn,
Lại càng bé gia đình.
Tiện nghi toàn hiện đại,
Cư xử kém văn minh.
Con người tìm hạnh phúc
Trong mua sắm, chi tiêu.
Nên sử dụng thì ít,
Mà đồ đạc thì nhiều.
Suốt ngày bố câu cá,
Cùng bạn nhậu lai rai.
Về nhà lại kêu bận,
Không giúp con học bài.
Thay cho việc ngồi kể
Một câu chuyện thần tiên,
Mẹ đua với hàng xóm,
Mua đồ chơi đắt tiền.
Nói thì nhiều, nghe ít.
Lại thích chạy long rong.
Ai cũng lo kiếm sống.
Học cách sống thì không.
Con người cố làm sạch
Không khí và môi sinh,
Thế mà đang tự nguyện
Làm bẩn tâm hồn mình.
Con người vượt tỉ dặm
Thăm hỏi các vì sao.
Trở về, gặp hàng xóm,
Không nói nổi tiếng “Chào!”.
Cuộc đời là thế đấy.
Xã hội càng văn minh,
Ta càng tiến hóa ngược
Rồi để mất chính mình.