Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Tin thứ Sáu, 07-09-2012

TRỰC TIẾP: LỄ MỪNG ĐẠI THỌ NHÀ VĂN NGUYÊN NGỌC 80 TUỔI (Tễu). Video: Mừng sinh nhật thứ 80 Nhà văn Nguyên Ngọc tại Quán sách Trung Nguyên, 52 Hai Bà Trưng, HN.
CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
<- MB tài trợ 20 tỷ đồng xây nhà đa năng Trường Sa (TTXVN).  – Thêm gần 40 triệu đồng tiếp sức ngư dân (NLĐ).
Cộng đồng người Việt biểu tình trước tòa Lãnh sự Trung Quốc tại Houston (VOA). Tiếc là chuyện quan trọng vậy, ở xứ văn minh nhất thế giới mà không có lấy một bức hình. Quá kém so với bà con còn đói khổ trong nước.
- Nguyễn Hưng Quốc: Biển Đông và hình thức chiến tranh mới (VOA’s blog).   - Vì sao TQ cử phái bộ quân sự đi khắp thế giới? (VNN).
- Chia rẽ Mỹ-Trung về vấn đề Biển Đông vẫn tồn tại (VOA).   - Chuyến thăm Trung Quốc của bà Clinton thất bại? (VOV).  – Mỹ thúc Trung Quốc đàm phán đa phương về Biển Ðông (Petrotimes).   – Bà Clinton: Mỹ sẽ không lùi bước trước các bất đồng với Trung Quốc (VOA).  – Mỹ, Trung cạnh tranh ảnh hưởng ở Đông Timor   –   THĂM ĐÔNG TIMOR, NGOẠI TRƯỞNG HILLARY CLINTON TUYÊN BỐ:  Mỹ muốn tiếp tục là cường quốc ở Thái Bình Dương (PLTP).  – Ngoại trưởng Mỹ thăm Brunei (TT).
Việt Nam đề xuất lĩnh vực hợp tác giữa ASEAN-Trung Quốc (PN Today). - Căng thẳng tranh chấp lãnh thổ che mờ hội nghị APEC (Petrotimes).  – Thủ tướng Singapore kêu gọi ASEAN đoàn kết (PLTP).
- Tranh chấp lãnh hải : chủ nghĩa dân tộc bùng phát (RFI).  – Đảng đối lập ĐL bất ngờ ủng hộ Mã Anh Cửu leo thang trên Biển Đông (Petrotimes).   – Biển Đông nhìn từ Australia (TVN).
- Bài phát biểu của bà Michelle Obama tại Đại hội Toàn quốc của Đảng Dân chủ, Hoa Kỳ (NPR). BTV: Một bài phát biểu tuyệt vời của Đệ Nhất Phu nhân Mỹ, bà Michelle Obama, đã được các chính trị gia và cư dân mạng khen trong 2 ngày qua. Để hiểu thêm phần nào văn hóa Mỹ, truyền thống của nước Mỹ, giá trị Mỹ, cũng như xuất thân của tổng thống Mỹ và bản chất con người của ông Obama, độc giả không thể bỏ qua bài phát biểu này. Nước Mỹ có thể làm được những điều mà các nước khác chưa làm được là do Mỹ có những người như thế lên làm lãnh đạo.
- Michelle Obama’s convention speech lights up Twitter (USA Today). “She was stunningly powerful, straight from the heart.” Nghĩa là: Bà đã gây ấn tượng mạnh mẽ, [thông điệp] đến thẳng từ trái tim. Cư dân mạng Tweeter gửi khoảng 28.000 tin trong mỗi phút về bài phát biểu này, qua mặt cả đối thủ của chồng bà, ứng viên TT Mitt Romney: Michelle Obama’s Speech Brings In 28K Tweets Per Minute, Destroys Mitt Romney (TechCrunch).  – Bài phát biểu của bà Michelle Obama sẽ làm thay đổi lịch sử? Will Michelle Obama’s speech change history? (CNN).  – “Michelle Obama, bà có ý nghĩa gì?”(TVN).
- Ai phát biểu hay hơn, Bill Clinton hay Michelle Obama? Who Was Better—Bill Clinton or Michelle Obama? (Slate Magazine). Thật ra, Bài phát biểu của Bill Clinton đêm qua cũng rất hay. Bà con đang chờ bài phát biểu của đương kim TT Obama đêm nay (tối thứ năm ở Mỹ), chấp nhận ra tranh cử thêm 1 nhiệm kỳ nữa: Tổng thống Obama chuẩn bị đọc diễn văn tại Đại hội đảng Dân chủ (VOA).
- Mời xem lại bài của Trung tướng TQ, Lưu Á Châu, đã xuất hiện trên mạng mấy năm trước: Tướng Tầu bàn về nước Mỹ: Đâu là chỗ thực sự đáng sợ của nước Mỹ? (Hiệu Minh). BTV: Đọc bài phát biểu của Michelle Obama sẽ biết ở đâu.
- Minh Diện: SỰ TRẢ GIÁ CỦA MỘT LẦN NÓI THẬT! (Bùi Văn Bồng). “Dương  Kỳ Anh  gọi điện vào nói với tôi: ‘Trong buổi giao ban  đồng chí Phó ban Tư tưởng Đào Duy Quát đã mang lá thư của anh đọc cho mọi người nghe  và kịch liệt lên án thái độ ngang ngược của  anh làm tôi không biết giấu mặt vào đâu đươc!’.  Ông Dương Kỳ Anh  quyết định  ‘treo bút’ không cho tôi viết bài nữa”. BTV: Nhà báo Minh Diện nói lên sự thật nên bị treo bút là phải rồi, phải viết như thế này mới đúng ý anh Quát, đó là đứng hẳn về phía Trung Quốc, khẳng định Trường Sa và Hoàng Sa là của họ: Chuyên gia Trung quốc kiến nghị về việc 5 nước, một bên cùng tổ chức khai thác tài nguyên biển Đông-Trường Sa (ĐCSVN).
- Đại sứ Mỹ hiến máu tại Hà Nội (BBC).
<- Tống Văn Công: Hầu chuyện Trần Xuân Bách: “Dân chủ đưa Đảng vào lòng dân tộc” (viet-studies).  - Đoàn Thanh Liêm – Xã Hội Dân Sự nhằm “Xây dựng xã hội từng mảnh một” (DĐTK).  – Chủ nghĩa toàn trị trong cơn khủng hoảng: Liệu có thể chuyển biến êm thấm để đến với dân chủ? (I) (x-café/ Dân Luận).
- Đặng Ngữ: Nguyễn Trường Tộ phải chết (Thông Luận).
- Như đã hẹn với độc giả từ chiều qua, sau khi đọc thông tin trên mạng, rồi lần tới một bài trên blog VOA của ông Bùi Tín, tiếp đến là bài liên quan trên một blog vô danh, có cái tựa nghe ghê: Cạm bẫy của Trương Tấn Sang, đọc vô nội dung càng ghê hơn, BS liền liên lạc với GS Chu Hảo. Ông cho biết đã xem bài này và rất muốn lên tiếng bác bỏ. Ông khẳng định không biết Nhất Nhất “là thằng nào”, chưa biết cái trang đó bao giờ, nội dung quá “láo toét” … Tóm lại, ông phủ nhận hoàn toàn nội dung trao đổi được cho là của ông. Có điều lạ là ông Bùi Tín, tiếng là người dày dạn trong làng báo, quá cám cảnh báo chí nước nhà, rồi ra ngoài tiếp thu cái văn minh xứ người, “dạy” lại người trong nước bằng bao nhiêu bài viết, vậy mà sử dụng thông tin dễ dãi đến vậy.
Bổ sung – Tối qua, GS Chu Hảo cũng đã trả lời BBC về việc này và ông nhắn gửi đến ông Bùi Tín và những người liên quan, rằng ông khẳng định không có cuộc nói chuyện với nội dung ghi trong bài.
- Phỏng vấn TS Lê Đăng Doanh: ‘Nhóm lợi ích nhân danh ổn định chính trị’ (BBC). – Phạm Trần: Từ “Diễn biến hòa bình” đến nguy cơ Trung Cộng và các “Nhóm lợi ích” (DLB).  – David Brown có bài “Thủ tướng Việt đang bị đe dọa”: Viet Prime Minister Under Threat (Asia Sentinel).   – Bản Việt xem xét khởi kiện Dragon Capital (BBC).
Đụ mạ đứa mô giúp Dương Chí Dũng bỏ trốn (Cu Làng Cát).  - Phô! (Đông A). - Đố các bác đối được (Phair Zios). “Em có câu đối cóc này, muốn các bác đối thử xem sao  ‘Trốn được cũng là dũng, mà bị bắt cũng là dũng. Ngu cũng là dũng mà tài cũng là dũng’.” – Tiết lộ về cựu Chủ tịch Vinalines (DV).   - THỦ TƯỚNG CHỈ ĐẠO SÁT SAO? (Thùy Linh). “Sự sát sao nhất là kiểm soát được tình hình để hiếm khi phải ‘chỉ đạo sát sao’ việc ra lệnh bắt các quan chức tham nhũng, các đại gia, các nhóm lợi ích lũng đoạn và ra những lời tuyên bố ‘sát sao’, ‘kiên quyết’ mà giờ đây dân chúng còn rất ít niềm tin”.  – Ông Tổng la làng! (DLB).  – Quyết tâm thu hồi tiền bị tham nhũng (VNN).
- PetroTimes ‘tố’ ông Đặng Thành Tâm – PetroTimes ‘tuyên chiến’? (BBC).   - “KBC không còn sở hữu cổ phần Western Bank”(VNEco). – SSI khẳng định không giao dịch với ông Đặng Thành Tâm. Có lẽ 2 bài này để trả lời cho bài:  Ông nghị sĩ Đặng Thành Tâm ôm 600 tỉ đi đâu? trên PetroTimes, đã bị gỡ bỏ tối qua, nhưng vẫn còn đây.  - Nguyễn Như Phong chơi xỏ 3 Dũng? (DLB). Bài bị gỡ bỏ vẫn còn đây:  Chính phủ cân nhắc giảm 50% số Tập đoàn kinh tế đang thí điểm (đợi chú Dũng duyệt) (Lá cải).
- Võ Trung Hiếu: ĐỘC TÀI (Phương Bích). “Bắt những đứa trẻ lên ba phải tập đánh vần ‘Lãnh tụ kính yêu đời đời vĩ đại …’/ Tao sẽ trở nên tham tiền và hám gái/ Sẽ bóp chết những con cừu dám đi lề trái/ Sẽ dùng truyền thông để đổi trắng thay đen/ Sẽ trừ khử đối phương bằng thủ đoạn đê hèn/ Sẽ dùng quân đội và xe tăng mà đè bẹp sinh viên/ Sẽ thắng cử mà không cần kiểm phiếu …”
- Phóng viên Hoàng Khương bị ra tòa xử sơ thẩm (RFA).   – Nhà báo Hoàng Khương ra tòa với tội danh « Đưa hối lộ » (RFI).  – Việt Nam xét xử nhà báo Hoàng Khương về tội ‘hối lộ’ (VOA).  – Phiên tòa xử phóng viên Hoàng Khương (BBC).  – Trực tiếp phiên xử Hoàng Khương- phần 1: Đông Anh khai không đưa tiền cho ai hết   –   Trực tiếp phiên xử Hoàng Khương- phần 2: Bị cáo có sơ sót can thiệp quá sâu (PLTP).
- Nhà báo Hoàng Khương: “Sai sót trong tác nghiệp” (TT). – Hoàng Khương thừa nhận có sai về nghiệp vụ (NLĐ).   – Nhà báo Hoàng Khương: Có sai nghiệp vụ, nhưng không do động cơ cá nhân (TT).  – Nhà báo Hoàng Khương: ‘Chỉ biết dấn thân vào dòng sự kiện’ (TT).   – Sai phạm hình sự hay lỗi tác nghiệp? (TP).   – Nhà báo Hoàng Khương: ‘Đây là hành động tác nghiệp báo chí’ (Đất Việt).
“Cứu xe vi phạm”: Nhà báo đưa hối lộ, CSGT bị tiền cám dỗ (LĐ). “Mặc dù biết em mình và bạn của em tham gia đua xe trái phép, nhà báo Hoàng Khương không khuyên ngăn mà còn bao che, cổ súy cho sai phạm và tìm cách ‘cứu xe vi phạm’. Còn CSGT thì bị đồng tiền mua chuộc, tha hóa, làm biến chất người chiến sĩ CAND…” BTV: Phóng viên Phùng Bắc của báo Lao Động lấy mất việc của bên công tố rồi!
- Đại biểu quốc hội chưa phát huy hết vai trò tại địa phương (PNTP).  – Còn đây là bài của 1 ĐBQH, ông nghị Hoàng Hữu Phước: Là công dân, phải tuân thủ luật pháp quốc gia (ND). BTV: Vừa đọc dòng đầu, đã phải bỏ chạy: “Vào năm 2005, biết khả năng của tôi trong việc soạn thảo bằng tiếng Anh các văn bản, nội quy công ty, quy định quy chế công ty…” Muốn biết khả năng tiếng Anh của nghị Phước như thế nào, mời bà con đọc lại bài này: Nhân Quốc Khánh Nước Nhà, Tải Đăng Bài Viết Trước Đây Về Đất Nước – Bản Tiếng Anh. Bài này BTV đã đưa 1 người bạn là một nhà báo Mỹ đọc hồi năm ngoái, đọc xong người này phán một câu: I wonder if he is kissing the Communist’s ass or cursing at the communist leaders. Nghĩa là: Tôi không rõ là ông này đang nịnh [đảng] cộng sản hay đang chửi lãnh đạo đảng?
Kế đến, nếu muốn viết bài đánh Lê Công Định thì ông nghị cũng nên thể hiện tính chính danh quân tử, chờ ông Định ra tù rồi hãy viết cho ông ấy đọc được, để nếu muốn, ông Định có thể phản bác những chuyện riêng của hai người. Trong lúc người ta đang ở tù, ông Phước viết như thế chẳng khác nào ông đánh dưới thắt lưng của Định. Điều này chính ông đã cho độc giả thấy bản chất tầm thường trong con người ông. Mời bà con xem lại bài của Lăng Tần Hoàng Hữu Phước: Tôi Và Tổng Thống Saddam Hussein (Emotino).
- Công ty mà cô tiểu thư nhà anh Rứa đã làm xếp được 2-3 tháng: Vinaconex ồ ạt thoái vốn: Khi ‘cá mập’ nguy khốn (VNN).
- Nhà bán cho công an không được lãi quá 10% (VnEconomy). BTV: Vì sao chỉ công an mới có được đặc ân này, mà CBCNV các ban ngành khác không được? Phải chăng vì chỉ có công an ra sức bảo vệ đảng, bởi với công an chỉ biết “còn đảng, còn mình”?
- KCN Bảo Minh – Nam Định: Đảng Viên BỊ ĐÁNH VỠ SỌ NÃO, bị kỷ luật vì không chịu giải tõa (TTXVA).  - Đăk Nông: Chủ tịch UBND xã Đắk Mol, huyện Đắk Song hành xử tùy tiện (Chuacuuthe).  – Huyện Nhà Bè (TP.HCM): Xã nào cũng có dự án “treo” (TT).
- Câu chuyện thuế, phí và những cái lưng còng (DV). Bài trên blog: Cái lưng còng người Việt (Đào Tuấn). “Người dân đang nghèo đi. Đó là một sự thật không thể chối bỏ… Chừng nào sự bất hợp lý còn được nhìn nhận một cách lạc quan trong các báo cáo thì chừng đó, cái lưng của người dân Việt sẽ vẫn còn phải còng”.
- Tiếp tục động đất tại khu vực thủy điện Sông Tranh (RFA).  – Liên tục động đất tại thủy điện Sông Tranh 2  (TT).  – Động đất đe dọa thủy điện Sông Tranh 2 (NLĐ).  – Quảng Nam báo cáo về động đất ở huyện Bắc Trà My (VOV).  – Động đất ở thuỷ điện Sông Tranh 2 sẽ chưa dứt (LĐ).  – Ì ạch xây dựng trạm quan trắc động đất ở Bắc Trà My (TQ).  - Nín thở dưới miệng đập thủy điện Sông Tranh 2 (PN Today).  – Động đất Sông Tranh 2: Người dân làm gì để thoát thân? (VTC).  – Hồ Ngọc Nhuận: ĐẤT TRỜI ĐÃ NỔI GIẬN (Người Lót Gạch).  - Những gã điếm trí thức (Nghĩa Nhân). “Tấm gương lồ lộ vì tiền của ngài sẽ ảnh hưởng ra sao với môi trường giáo dục đại học … Thay vào đó hình ảnh một ông thầy chỉ biết vì lợi ích đồng tiền mà bỏ rơi đa số cộng đồng nghèo khó, thấp cổ bé họng … ”
- Cán bộ xã “ém” tiền của hộ nghèo (DV).  – Nhân viên “tám”, bắt dân chờ! (PLTP).
- Sẽ hình thành kênh truyền hình đối ngoại quốc gia (TTXVN).
- Phạt, tước giấy phép đơn vị bôi xấu du lịch Đà Nẵng (TN).
- CMND ghi tên cha mẹ, khỏi xưng… “cháu chú Nhanh” (DV).
- Đường cao tốc: Giá cao, mau hỏng (NLĐ).
- HẺM…”BUÔN” CHUYỆN (KỲ 17):  “Vợ nhặt” thời…chế xuất (Nhật Tuấn).
- Nga sẽ bán 52 máy bay Mi-171E cho Trung Quốc (TTXVN).
- 9 thành viên Tòa Bảo Hiến Miến Điện bị phế truất (RFI).   – Myanmar: 9 thẩm phán Tòa án Hiến pháp bị bãi nhiệm (TQ).
HRW chỉ trích Trung Quốc cưỡng ép người tị nạn Miến Điện hồi hương (VOA).
Hối lộ? Bộ trưởng Trung Quốc đã phong bao cho các phi công hai nghìn dollars (Lenta.ru/ Kichbu). – Châu Âu kêu gọi Trung Quốc gia tăng cải cách (RFI).  – Quan tham Trung Quốc trốn trong hang suốt 8 năm (NLĐ).  - Lái xe cán chết bé gái TQ bị tù (BBC).  – Tài xế Trung Quốc trong vụ cán chết bé gái 2 tuổi bị tuyên án tù (VOA).
Bắc Hàn chỉ trích công ty TQ (BBC).  - Doanh nghiệp Trung Quốc : Đầu tư vào Bắc Triều Tiên nhiều rủi ro (RFI).
- Dokdo /Takeshima: hòn sỏi trong quan hệ Mỹ-Nhật-Hàn (RFI).   – Senkaku/Điếu Ngư: Quần đảo tranh chấp (History Today/Tia sáng).
- Bóng ma mật vụ thời cộng sản cũ tiếp tục ám ảnh các nước Đông Âu (RFI).  – Kết cục bi thảm của một “biểu tượng” thời Chiến tranh lạnh (Kiến thức).
Hằng trăm ngàn bom, đạn chùm được phá hủy (VOA).
KINH TẾ
- Việt Nam rớt hạng về năng lực cạnh tranh toàn cầu (VOA).  – Khả năng Việt Nam phải nhờ đến sự trợ giúp của IMF (RFI).  – VN có thể phải xin IMF cứu trợ (BBC).
- Mua bán ngân hàng: Đang thiếu khung pháp lý (TBKTSG).  – Khống chế sở hữu chéo ngân hàng (TQ).
- Xử lý nợ xấu dễ thế ư?  (DNSG).
- Chiêu kiếm lời “khủng” của doanh nghiệp xăng dầu (VnMedia).   – Petrolimex “phản pháo” về nợ thuế xăng dầu (VnEco).  =>
- Chứng khoán Tràng An bị đưa vào kiểm soát đặc biệt  (PLTP).
- Rủi ro “lướt sóng” vàng (Tin tức).
- Ôtô, xe máy đăng ký ở Hà Nội giảm 50% (VnMedia).
- Hàng Trung Quốc núp bóng “đặc sản” (NLĐ).
- Giá gạo tăng, thương lái lợi (NLĐ).  – Miền Tây lúa giảm giá, nông dân không chịu bán (SGTT).  – ASEAN ngăn cơn sốc giá gạo? (RFA).
- Mỹ giảm thuế chống bán phá giá cá tra Việt Nam xuống 0% (PLTP).
- Nga muốn tận dụng hội nghị APEC để thâm nhập thị trường châu Á (VOA).
- EU điều tra về bán phá giá pin năng lượng mặt trời của Trung Quốc (VOA).
- Ngành xe hơi Nhật bị ảnh hưởng vì tranh chấp biển đảo (RFI).   – Xe Nhật tại TQ khó bán vì tranh chấp biển (BBC).
- Số người xin trợ cấp thất nghiệp ở Mỹ giảm (VOA).
Giá lương thực trên thế giới không thay đổi trong tháng 8 (VOA). - Giá thực phẩm trên thế giới vẫn còn cao  (VOA).
VĂN HÓA-THỂ THAO
- Đánh giá lại mức độ vi phạm tại di tích chùa Trăm Gian (TQ).  – Vụ xâm hại chùa Trăm Gian: Đề xuất thành lập tổ chuyên gia (SGGP).   – Chùa Trăm Gian: phải có phương án phục hồi trước 15-9 (TT).
- Bắc Giang: Đón nhận mộc bản chùa Vĩnh Nghiêm là Di sản Ký ức thế giới (SGGP).  – Ngỡ ngàng đất Việt nỡ rộ các công trình tâm linh (Trần Kinh Nghị).
<- Đặng Tiến – Hoài niệm Vũ Hoàng Chương (1915-1976) (DĐTK).
Chân dung Cát 03: Quý phụ huynh mù chữ (Inrasara).
- Tài thật, tài đến thế là cùng, cha bố anh TV4 (Nguyễn Thông).
- HỌA SĨ NGUYỄN GIA TRÍ VÀ GIẢI THƯỞNG HỒ CHÍ MINH (Nguyễn Trọng Tạo).
- Lê Vĩnh Tài: THI SĨ (Chùm 2) (Nguyễn Tường Thụy).
- Tình cát 16 (Quê Choa).
- “Sao mới” của làng kịch (NLĐ).
- Việt Nam tại LH phim quốc tế Toronto 2012  (RFI).
Sách mới, tuyển dịch những công trình có giá trị kinh điển: “Lý luận văn học – những vấn đề hiện đại” (PBVH).
- Để hiểu thêm về Mỹ: I am American (2) (VOA’s blog).
- “Đổi đất lấy công trình”: Rằng hay thì thật là hay… (TT).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
- Làm sao để học sinh ghét Sử? (Tia sáng).
- Văn hóa đọc ở Việt Nam, cần dựng lại từ nền móng (TCPT).
- Giải pháp nào cho gánh nặng học phí quá cao? (RFA).   – Phụ huynh không đưa trẻ đến trường để phản đối nhiều khoản thu (PLTP).   – Quảng Nam: SV bức xúc vì trường phụ thu tiền triệu (DT).
- Giúp nữ sinh bán tóc đến trường(TT). – Mời xem lại: Bán tóc để được đến trường.
- Chàng du học sinh góp phần “mang ánh sáng đến cho dân nghèo” (DT). – MỪNG NGÀY KHAI GIẢNG MIỀN BIÊN CƯƠNG (blog Thành).   – Chông chênh đường tới trường (NLĐ). =>
- Những hạt giống quý của buôn làng (TT).
- Nghị lực mạnh mẽ của chàng trai không tay người Dao (TP).
- Nỗi lo đến trường để… bệnh (SGTT).
- Cô giữ trẻ ôm tiền “chạy trường” bỏ trốn (NLĐ).
Sự khác biệt (Trương Duy Nhất).
- Giáo dục tại gia ở Trung Quốc (Tin tức).
- Chế tác cộng tác: Tất cả cùng nhau bây giờ (Tia Sáng).
- Quỹ khoa học Singapore: Thủ tướng trực tiếp chỉ đạo (Tia Sáng).
- René Thom: Nhà tư tưởng và toán học lớn thế kỷ XX (Tia sáng).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Đã có 6 người chết và mất tích do mưa lũ ở miền Trung (VOV).  – Lũ miền Trung đang lên nhanh: 5 người thiệt mạng (TT).  – Mưa lớn kéo dài, Quốc lộ 1A ngập sâu trong nước (TTXVN).  – Mưa lớn, miền Tây xứ Nghệ bị cô lập, nhấn trường học trong biển nước (GDVN).
- Xây bệnh viện vệ tinh, cách giảm tải hiệu quả (NĐT).
- Công an phường cấm nam, nữ sinh tụt quần trong sân (GDVN).
- Giải mã bệnh “trúng gió” và những chuyện bi hài (NĐT).
- “Sập bẫy” lấy chồng Trung Quốc (NLĐ).
- Lời cầu cứu của 3 đứa trẻ bị bỏng nặng (DT).
<- Xót lòng người phụ nữ nghèo với khối u “khủng” hơn 10kg (ANTĐ).
- Nhiều khuất tất trong vụ mất xe LX ở khu đô thị Trung Hòa (DT). - Truy sát kinh hoàng, một người chết tại chỗ trước cổng chợ Phù (Soha).
- Khắc phục sạt lở đất chỉ là giải pháp tình thế! (NĐT).
- Hàng chục cư dân Đà Nẵng được tẩy độc chất da cam (VOA).
Trà trân châu Đài Loan bị nghi gây ung thư (ĐV).
Loài Hổ Sống Về Đêm Để Thích Nghi Việc Cùng Tồn Tại Với Con Người (ĐKN).
- Nguy cơ loài voọc mất nhà (PLTP).
- Hiệp định chống buôn bán sừng tê giác Việt Nam – Nam Phi (RFI).
- Ðộng đất mạnh ở Costa Rica, 2 người thiệt mạng (VOA).
QUỐC TẾ
- Ông Putin chỉ trích các chính sách của Tây phương đối với Syria   -  Nga không thay đổi lập trường đối với Syria (VOA).   – Putin yêu cầu phương Tây xét lại lập trường về Syria (DT).
- 25 người chết trong vụ nổ kho đạn ở Thổ Nhĩ Kỳ (VOA).  – 58 người chết trong vụ lật tàu ngoài khơi Thổ Nhĩ Kỳ (VOA).
- Mỹ dẫn đầu 25 nước sắp tập trận gần bờ biển Iran (TTXVN).  – Mỹ đòi Irak kiểm tra máy bay Iran (RFI).
- Ấn Độ bắt nghi can vụ nổ chết người tại xưởng pháo (VOA).
Cảnh sát Anh, Pháp điều tra về vụ nổ súng ở vùng núi Alpes của Pháp (VOA).
- Cựu Tổng thống Bill Clinton tạo niềm phấn khởi cho Ðại hội đảng Dân chủ (VOA).  - Bill Clinton : Siêu sao tại Đại hội Đảng Dân chủ (RFI).  - Bill Clinton ra sức biện hộ cho Obama (BBC).   – Bà Clinton không dự đại hội đảng Dân chủ vì bận công tác ngoại giao (VOA).  – Bà Clinton ngồi xa ngàn dặm nghe chồng phát biểu (NLĐ).
Tòa án Mỹ cho phép cảnh sát kiểm tra qui chế di dân (VOA).
- Ông Putin bay tàu lượn ở Siberia (BBC).   – Putin thông cảm với chủ nhân WikiLeaks (RFI).
- Hàng vạn người Hàn Quốc dự lễ truy điệu Mục sư Sun Myung Moon (VOA).
* VTV1: + Chào buổi sáng – 06/09/2012;  + Tài chính kinh doanh sáng – 06/09/2012;  + Tài chính kinh doanh trưa – 06/09/2012;  + Cuộc sống thường ngày – 06/09/2012;  + Phim tài liệu: Lời khát vọng dân tộc;  + Thời sự 19h – 06/09/2012.

1243. Bài phát biểu của bà Michelle Obama tại Đại hội Toàn quốc của Đảng Dân chủ, Hoa Kỳ

04-09-2012 .
Cảm ơn bà Elaine rất nhiều. (Nói với gia đình của các quân nhân: ND) Chúng tôi rất biết ơn sự phục vụ và hy sinh của gia đình quý vị và chúng tôi luôn luôn muốn quý vị trở lại [phục vụ].
Trong vài năm qua, với tư cách là đệ nhất phu nhân, tôi có được đặc ân rất lớn là đi khắp đất nước này. Và tất cả những nơi tôi đã đi qua, những người mà tôi đã gặp, và những câu chuyện mà tôi đã nghe, tôi đã thấy được những điều tốt đẹp nhất về tinh thần nước Mỹ.
Tôi đã thấy nó (tức tinh thần nước Mỹ: ND) trong lòng tốt đáng kinh ngạc và sự ấm áp mà mọi người đã cho tôi và gia đình tôi, đặc biệt là hai cô con gái của chúng tôi thấy.
Tôi đã nhìn thấy nó bên trong các giáo viên ở một học khu gần như phá sản, những người đã thề sẽ tiếp tục giảng dạy mà không nhận lương.
Tôi đã nhìn thấy nó trong những người, những người trở thành anh hùng vào thời điểm thông báo, bước vào con đường nguy hiểm để cứu những người khác, bay khắp đất nước để dập tắt một đám cháy, lái xe hàng giờ đồng hồ để cứu một thị trấn bị ngập lụt.
Và tôi đã nhìn thấy nó bên trong những thanh niên và phụ nữ trong bộ đồng phục và các gia đình quân nhân đáng tự hào của chúng ta … [Tôi đã nhìn thấy nó] trong những chiến binh đã bị thương, những người nói với tôi rằng, chẳng những họ sẽ đi được trở lại, mà họ còn chạy, và họ sẽ chạy marathon … [Tôi đã nhìn thấy nó bên] trong người thanh niên mù do một quả bom ở Afghanistan, người này đã nói, đại ý là: “Tôi sẵn sàng từ bỏ đôi mắt của tôi dù 100 lần, để có dịp thực hiện những gì mà tôi đã làm và những gì tôi vẫn có thể làm“.
Mỗi ngày, những người tôi gặp đã truyền cảm hứng cho tôi … mỗi ngày, họ làm cho tôi tự hào … mỗi ngày họ nhắc nhở tôi rằng, chúng ta đã may mắn như thế nào khi được sống ở một đất nước vĩ đại nhất trên trái đất này.
Được phục vụ mọi người với tư cách là đệ nhất phu nhân là niềm vinh dự và là một đặc ân … nhưng hãy trở lại thời gian cách đây bốn năm, khi lần đầu tiên chúng ta đến với nhau, lúc đó tôi vẫn còn có một số lo ngại về cuộc hành trình này khi chúng tôi bắt đầu.
Trong khi tôi tin tưởng sâu sắc về viễn kiến của chồng tôi đối với đất nước này … và tôi chắc chắn rằng ông ấy sẽ làm một tổng thống tuyệt vời… nhưng cũng như bất kỳ người mẹ nào, tôi đã lo lắng, nó sẽ ảnh hưởng thế nào đối với con gái của chúng tôi nếu ông ấy có được cơ hội [làm tổng thống].
Làm sao chúng tôi có thể giữ cho chúng khiêm tốn khi bị cả nước chú ý? Chúng sẽ cảm thấy như thế nào khi bị loại ra khỏi trường học, khỏi bạn bè của chúng, và ngôi nhà duy nhất mà chúng đã từng sống?
Cuộc sống của chúng tôi trước khi dọn tới Washington đã đầy ắp những niềm vui đơn giản … thứ bảy [hàng tuần, chúng tôi] có mặt tại các trận đấu bóng đá (con gái của họ chơi bóng đá: ND), Chủ Nhật thì đến nhà bà [ngoại] … và vào đêm hẹn hò (người Mỹ, dù đã là vợ chồng, nhưng họ vẫn có những đêm đi chơi riêng như khi còn hẹn hò: ND), Barack và tôi hoặc là đi ăn tối, hoặc xem một bộ phim, vì là một người mẹ kiệt sức, tôi không thể thức với hai chúng nó.
Và thật tình là, tôi yêu cuộc sống mà chúng tôi đã xây dựng cho hai con gái của chúng tôi … Tôi yêu người đàn ông mà tôi đã xây dựng cuộc đời đó vô cùng… và tôi không muốn thay đổi nếu ông ấy trở thành tổng thống.
Tôi yêu Barack vì cách [sống của] anh ấy.
Các bạn xem, ngay cả lúc đó Barack đã là một thượng nghị sĩ và là một ứng viên tổng thống… nhưng với tôi, anh ấy vẫn là anh chàng đến đón tôi trong những ngày chúng tôi hẹn hò, trên chiếc xe bị rỉ sét, thật tình là tôi có thể nhìn thấy vỉa hè xuyên qua cái lỗ từ cánh cửa phía ghế dành cho khách khi ngồi trong xe (chỗ ngồi phía trên, bên phải của chiếc xe. Ý nói xe của ông Obama quá cũ, bị lủng lỗ, có thể nhìn xuyên ra ngoài: ND). Anh ấy là anh chàng tự hào nhất khi được sở hữu một cái bàn uống cà phê mà anh tìm thấy ở một thùng đựng rác, và là người chỉ có một đôi giày coi được, nhưng đôi giày đó lại nhỏ hơn chân của anh ấy tới nửa số.
Nhưng khi Barack bắt đầu kể cho tôi nghe về gia đình của anh ấy, đó là khi tôi biết rằng mình đã tìm thấy một tâm hồn đồng cảm, một người có các chuẩn mực và sự dạy dỗ rất giống như tôi.
Các bạn thấy đấy, Barack và tôi, cả hai đã được lớn lên từ những gia đình không có nhiều tiền bạc hay của cải vật chất, nhưng gia đình đã cho chúng tôi một cái gì đó có giá trị hơn nhiều, đó là tình yêu thương vô điều kiện của gia đình, sự hy sinh không do dự của họ và [cho chúng tôi] cơ hội để đi tới những nơi mà gia đình chúng tôi chưa bao giờ tưởng tượng cho chính bản thân họ.
Ba tôi là một người điều khiển máy bơm tại một nhà máy cung cấp nước của thành phố, và ông ấy được chẩn đoán bị bịnh đa xơ cứng (multiple sclerosis) khi tôi và anh tôi còn nhỏ.
Và ngay cả khi còn là một đứa trẻ, tôi biết có rất nhiều ngày ba tôi đau đớn … Tôi biết có rất nhiều buổi sáng ông ấy phải vật lộn chỉ đơn giản là ra khỏi giường.
Nhưng mỗi buổi sáng, tôi thấy ba tôi thức dậy với một nụ cười, lấy khung tập đi của ông, tự chống đỡ để đứng lên cạnh bên bồn rửa của phòng tắm, và từ từ cạo râu và gài nút áo đồng phục của ông.
Và khi ông trở về nhà sau một ngày dài làm việc, anh tôi và tôi đứng ở các bậc thang trên cùng của căn hộ chung cư nhỏ của chúng tôi, kiên nhẫn chờ đợi để chào ông … nhìn ông cố đặt một chân xuống, và sau đó là chân kia, để từ từ bò lên, vào vòng tay của chúng tôi.
Nhưng bất chấp những trở ngại này, ba tôi hầu như không nghỉ một ngày làm việc nào… Ba và mẹ của tôi đã quyết định để cho tôi và anh tôi có được loại giáo dục mà họ chỉ có thể mơ ước.
Và khi anh trai tôi và tôi cuối cùng đã vào đại học, hầu như tất cả học phí của chúng tôi đến từ các khoản vay và các khoản trợ cấp cho sinh viên. Nhưng cha tôi vẫn phải trả một phần nhỏ trong số tiền học phí đó. Và mỗi học kỳ, ông đã quyết định trả hóa đơn đó đúng hạn, thậm chí ông ấy còn vay tiền khi ông cảm thấy thiếu hụt.
Ông rất tự hào vì những đứa con của mình vào đại học … và ông ấy bảo đảm rằng chúng tôi không bao giờ bỏ lỡ thời gian ghi danh học lần nào do ông ấy trả tiền trễ.
Các bạn thấy đấy, với cha tôi, là một người đàn ông nghĩa là như thế.
Giống như rất nhiều người trong chúng ta, đó là thước đo về sự thành công của ông trong cuộc sống – có khả năng kiếm sống ở mức tạm được để ông có thể nuôi gia đình.
Và khi tôi biết Barack, tôi nhận ra rằng mặc dù anh ấy lớn lên ở khắp nơi trên đất nước này, nhưng anh ấy đã được nuôi dưỡng cũng giống như tôi.
Barack đã được nuôi dạy bởi một người mẹ độc thân, người mẹ đã phải vật lộn để kiếm tiền trả các hóa đơn, và bởi ông bà [ngoại] giúp khi mẹ của anh cần sự giúp đỡ.
Bà ngoại của Barack bắt đầu với công việc thư ký ở một ngân hàng cộng đồng … và bà đã được thăng tiến nhanh chóng… nhưng cũng giống như rất nhiều phụ nữ, bà đã gặp trở ngại trong việc thăng tiến.
Và trong nhiều năm, không còn người đàn ông nào có được tiêu chuẩn hơn bà – những người đàn ông mà bà đã thực sự huấn luyện – đã được thăng tiến ở các chức vụ cao hơn bà, kiếm được nhiều tiền hơn trong khi gia đình của Barack tiếp tục vật lộn để tồn tại.
Nhưng ngày qua ngày, bà vẫn tiếp tục dậy vào lúc bình minh để bắt kịp chuyến xe buýt … đến nơi làm việc trước bất kỳ người nào, đã cố làm tốt nhất công việc của bà mà không hề than phiền hay tiếc nuối.
Và bà thường nói với Barack: “Miễn là anh, và mấy đứa nhỏ (ý nói những đứa cháu khác của bà: ND) làm tốt, Barack, đó là tất cả những gì thực sự quan trọng [đối với tôi]“.
Cũng giống như nhiều gia đình người Mỹ, gia đình của chúng tôi không đòi hỏi nhiều.
Họ không cảm thấy ghen tị với sự thành công của bất cứ người nào, hoặc sự quan tâm mà những người khác có được nhiều hơn họ có… thật vậy, họ rất tôn trọng điều đó (sự thành công của người khác: ND).
Đơn giản là họ chỉ nhìn vào triển vọng căn bản của nước Mỹ, ngay cả khi các bạn không có nhiều thứ để bắt đầu [cho cuộc đời], nếu các bạn làm việc chăm chỉ và làm những gì các bạn phải làm, thì các bạn có thể xây dựng được một cuộc sống tốt đẹp cho chính mình và thậm chí một cuộc sống tốt hơn cho con cháu của các bạn.
Đó là cách mà họ đã nuôi dạy chúng tôi … đó là những gì chúng tôi đã học được từ tấm gương của họ.
Chúng tôi đã học được về nhân phẩm và đạo đức, rằng bạn làm việc siêng năng như thế nào thì quan trọng hơn là bạn kiếm được bao nhiêu tiền… rằng giúp đỡ người khác có ý nghĩa hơn chỉ giúp chính mình thăng tiến.
Chúng tôi đã học được về lòng trung thực và tính chính trực, rằng sự thật mới là quan trọng… rằng bạn đừng đi đường tắt hoặc chơi bằng cách thiết lập các quy tắc của riêng mình … và sự thành công sẽ không được tính, trừ khi bạn có được từ sự công bằng và lương thiện.
Chúng tôi đã học về lòng biết ơn và sự khiêm nhường mà rất nhiều người đã đóng góp vào sự thành công của chúng tôi, từ những người giáo viên đã truyền cảm hứng cho chúng tôi, cho tới những người lao công giữ trường học của chúng ta được sạch sẽ … và chúng tôi đã được dạy phải biết quý trọng công sức đóng góp của tất cả mọi người và đối xử với mọi người bằng sự tôn kính.
Đó là những giá trị mà Barack và tôi – và rất nhiều người trong các bạn – đang cố gắng truyền lại cho con cái của chúng ta.
Chúng ta là như thế.
Và bốn năm trước, tôi đã đứng trước mặt các bạn, tôi biết rằng tôi không muốn bất kỳ giá trị nào kể trên thay đổi, nếu Barack trở thành tổng thống.
Và hôm nay, sau rất nhiều cố gắng và những thành tựu, và những khoảnh khắc đã thử nghiệm chồng tôi qua những cách mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được, tôi đã tận mắt thấy rằng làm tổng thống sẽ không thay đổi con người bạn – mà nó tiết lộ [cho mọi người thấy] bạn là người như thế nào.
Các bạn thấy đấy, tôi đã có dịp nhìn rất gần và riêng tư, rằng làm tổng thống thực sự như thế nào.
Và tôi đã nhìn thấy những vấn đề đi qua bàn làm việc của tổng thống, luôn là những vấn đề khó khăn – những vấn đề mà không có số lượng dữ liệu hoặc các con số để giúp các bạn có được câu trả lời đúng … Tư duy suy đoán được dùng trong các tình huống rủi ro cao, và không có sự phân biệt rõ ràng cho các sai lầm.
Và khi làm tổng thống, bạn có thể nhận được tất cả lời khuyên các loại, từ tất cả mọi người.
Nhưng vào cuối ngày, khi đến lúc đưa ra quyết định, là Tổng thống, tất cả mọi điều mà bạn có để hướng dẫn bạn, chính là giá trị của bạn, tầm nhìn của bạn, và những kinh nghiệm sống đã giúp cho bạn là người như thế nào.
Cho nên khi phải xây dựng lại nền kinh tế của chúng ta, Barack nghĩ về những người như ba tôi và những người như bà ngoại của anh ấy.
Anh ấy suy nghĩ về niềm tự hào đến từ một ngày làm việc cực nhọc.
Đó là lý do vì sao anh ấy đã ký Dự luật Lilly Ledbetter Fair Pay Act, để giúp phụ nữ được trả lương bằng [như đàn ông] cho cùng công việc như nhau.
Đó là lý do vì sao anh ấy đã cắt giảm thuế cho các gia đình công nhân và các doanh nghiệp nhỏ và đã chiến đấu để đưa ngành công nghiệp xe hơi trở lại.
Đó là cách mà anh ấy đưa nền kinh tế của chúng ta từ bờ vực sụp đổ để tạo công ăn việc làm trở lại – có công việc làm, bạn có thể nuôi một gia đình, những công việc tốt ngay tại đây, ở Mỹ.
Khi nói về sức khỏe của gia đình chúng tôi, Barack đã từ chối không nghe tất cả những người đã nói với anh ấy, rằng để chuyện cải cách y tế làm sau này, cho một tổng thống khác.
Anh ấy không quan tâm cho dù đó là điều dễ làm về mặt chính trị – đó không phải là cách mà anh ấy được nuôi dạy – anh ấy quan tâm bởi vì đó là điều phải làm.
Anh ấy đã làm điều đó bởi vì anh tin rằng ở Mỹ, ông bà của chúng tôi cần có đủ khả năng chi trả cho chi phí thuốc men của họ … con cái của chúng tôi cần được đi khám bác sĩ khi chúng bị bệnh … và không ai trên đất nước này phải bị phá sản vì bị một tai nạn hay bệnh tật.
Và anh ấy tin rằng phụ nữ có nhiều khả năng hơn trong việc lựa chọn [những gì liên quan đến] cơ thể của chúng ta và việc chăm sóc sức khỏe của chúng ta … đó là những gì mà chồng tôi ủng hộ.
Khi nói đến chuyện cho con cái chúng tôi được hưởng một nền giáo dục mà chúng xứng đáng được hưởng, Barack biết rằng, cũng giống như tôi và như rất nhiều người trong các bạn, anh ấy không bao giờ có khả năng học đại học nếu không có sự hỗ trợ tài chính.
Và tin tôi hay không, khi chúng tôi mới kết hôn, hóa đơn hàng tháng phải trả cho khoản tiền vay khi học đại học của hai chúng tôi gọp lại, thực sự cao hơn so với tiền nhà (mortgage) của chúng tôi hàng tháng.
Chúng tôi đã còn rất trẻ, còn đang yêu, và còn đang mắc nợ.
Đó là lý do vì sao Barack đã tranh đấu rất nhiều để gia tăng tiền trợ giúp sinh viên và giữ mức lãi suất thấp, bởi vì anh ấy muốn tất cả mọi thanh niên đều có thể thực hiện lời hứa của mình và có thể đi học đại học mà không phải mang một đống nợ nần.
Cho nên cuối cùng là, với Barack, những vấn đề này không phải là chính trị, mà là vấn đề cá nhân.
Bởi vì Barack hiểu, khi một gia đình phải vật lộn [với cuộc sống], có nghĩa là gì.
Anh ấy hiểu, muốn có thêm điều gì đó cho con cháu của các bạn, có nghĩa là gì.
Barack hiểu giấc mơ Mỹ bởi vì anh ấy đã sống với nó … và anh ấy muốn tất cả mọi người trên đất nước này phải có cơ hội như nhau, bất kể chúng ta là ai, bất kể chúng ta đến từ đâu, hay diện mạo của chúng ta như thế nào, hay những người chúng ta yêu thương là ai.
Và anh ấy tin rằng khi các bạn đã làm việc chăm chỉ, và các bạn đã hoàn thành tốt, và đi qua cánh cửa cơ hội … các bạn không bị nó đóng lại sau lưng… các bạn trở lại, và cho người khác cùng cơ hội đã giúp các bạn thành công.
Cho nên khi mọi người hỏi tôi, liệu sống trong Nhà Trắng có làm cho chồng tôi thay đổi hay không, tôi có thể thành thật mà nói rằng, khi nói đến cá tính của anh ấy, niềm tin của anh ấy, và trái tim của anh ấy, Barack Obama vẫn là người đàn ông mà tôi đã yêu thương với tất cả những năm tháng [mà chúng tôi] đã trải qua.
Anh ấy chính là người đàn ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng cách từ chối công việc được trả lương cao, và thay vào đó, anh ấy làm việc ở những khu vực lân cận đã phải vật lộn, nơi mà một nhà máy sản xuất thép phải đóng cửa, chiến đấu để xây dựng lại những cộng đồng và đưa mọi người trở lại làm việc … bởi vì đối với Barack, sự thành công không phải ở chỗ bạn kiếm được bao nhiêu tiền, mà là bạn đã thay đổi cuộc sống của người dân như thế nào.
Anh ấy chính là người đàn ông mà khi hai đứa con gái của chúng tôi mới được sinh ra, anh đã lo lắng, cứ mỗi vài phút là kiểm tra giường cũi của chúng, để bảo đảm rằng chúng vẫn còn thở, tự hào khoe chúng với tất cả mọi người mà chúng tôi biết.
Đó là người đàn ông đã ngồi xuống ăn tối với tôi và hai con gái của chúng tôi gần như mỗi đêm, kiên nhẫn trả lời các câu hỏi của chúng về các vấn đề trong các bản tin, và đề ra kế hoạch về tình bạn [cho các con] ở cấp II.
Đó là người đàn ông tôi nhìn thấy trong những khoảnh khắc yên tĩnh vào đêm khuya, gập người trên bàn làm việc của mình, nghiền ngẫm những bức thư mà người dân đã gửi cho anh.
Bức thư của một người cha đã phải vật lộn để trả các hóa đơn của mình … [bức thư] của người phụ nữ chết vì bị ung thư mà công ty bảo hiểm sẽ không trả chi phí chăm sóc cho cô ấy … [bức thư] từ một người trẻ tuổi có rất nhiều triển vọng nhưng có rất ít cơ hội.
Tôi thấy nỗi lo lắng trong mắt anh … và tôi nghe sự quả quyết trong giọng nói của anh khi anh nói với tôi rằng: “Em sẽ không tin được những điều mà những người dân này đang trải qua, Michelle … đó là điều không đúng. Chúng ta phải tiếp tục làm việc để sửa chữa lỗi này. Chúng ta có quá nhiều điều phải làm“.
Tôi hiểu những câu chuyện đó như thế nào – thu thập của chúng tôi về những cố gắng, những hy vọng và những ước mơ – tôi thấy những câu chuyện đó đã thúc bách Barack Obama mỗi ngày như thế nào.
Và tôi đã không nghĩ rằng có thể làm được, nhưng hôm nay, tôi yêu chồng tôi thậm chí nhiều hơn tôi đã yêu ông ấy cách đây bốn năm … thậm chí nhiều hơn tôi đã yêu ông 23 năm trước, khi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên.
Tôi yêu vì anh ấy không bao giờ quên anh ấy đã bắt đầu [cuộc sống] như thế nào.
Tôi yêu vì chúng ta có thể tin tưởng Barack làm những gì mà anh ấy nói anh ấy sẽ làm, ngay cả khi việc đó khó khăn – đặc biệt là khi nó rất khó.
Tôi yêu vì Barack không có những điều như “chúng ta” và “họ” – anh ấy không quan tâm cho dù bạn thuộc Đảng Dân chủ hay đảng Cộng hòa, hay chẳng thuộc đảng nào cả … Anh ấy biết rằng tất cả chúng ta đều yêu đất nước của chúng ta … và anh ấy luôn sẵn sàng lắng nghe những ý kiến hay … Anh ấy luôn tìm kiếm những điều tốt nhất trong tất cả mọi người mà anh ấy gặp.
Và tôi yêu vì, ngay cả trong những giây phút khó khăn nhất, khi tất cả chúng ta toát mồ hôi – khi chúng ta lo lắng về dự luật sẽ không được thông qua, và có vẻ như tất cả đều mất – Barack không bao giờ cho phép mình bị phân tâm bởi tiếng trò chuyện và tiếng ồn ào.
Cũng giống như bà ngoại của anh, anh chỉ đứng dậy và đi về phía trước … với sự kiên nhẫn và trí tuệ, lòng can đảm và biết ơn.
Và anh nhắc tôi nhớ rằng chúng ta đang chơi một trò chơi lâu dài ở đây … và sự thay đổi thì rất khó khăn, và sự thay đổi diễn ra chậm, và thay đổi không bao giờ xảy ra cùng một lúc.
Nhưng cuối cùng thì chúng ta cũng đi tới đó, chúng ta luôn luôn tới đó.
Chúng ta tới đó được bởi vì những người như ba tôi … những người như bà ngoại của Barack … những người đàn ông và phụ nữ đã nói với chính họ rằng: “Có thể tôi không có cơ hội để thực hiện ước mơ của tôi, nhưng có lẽ các con tôi sẽ có… có lẽ cháu của tôi sẽ có”.
Cho nên nhiều người trong chúng ta đứng đây đêm nay vì sự hy sinh của họ, và niềm khát khao, và tình yêu vững chắc … bởi vì thời gian và một lần nữa, họ nuốt nỗi sợ hãi và nghi ngờ và đã thực hiện những điều khó khăn.
Vì vậy hôm nay, khi những thách thức mà chúng ta phải đối mặt bắt đầu có vẻ áp đảo, hoặc thậm chí không thể vượt qua, chúng ta không bao giờ quên rằng, làm những điều không thể thực hiện được là lịch sử của đất nước này … đó là, chúng ta là những người Mỹ như thế … và đó là cách mà đất nước này đã được xây dựng như thế.
Và nếu cha mẹ và ông bà của chúng ta có thể vất vả và vật lộn [với cuộc sống] cho chúng ta … nếu họ có thể nâng những tấm dầm thép lên bầu trời, gửi một người đàn ông tới mặt trăng, và kết nối thế giới bằng việc chạm vào một cái nút … thì chắc chắn chúng ta có thể tiếp tục hy sinh và xây dựng cho con cháu của chúng ta.
Và nếu có rất nhiều người đàn ông và phụ nữ dũng cảm có thể mặc đồng phục của đất nước và hy sinh cuộc sống của họ cho các quyền cơ bản nhất của chúng ta … thì chắc chắn chúng ta có thể làm phần việc của chúng ta, là những công dân của nền dân chủ tuyệt vời này để thực hiện các quyền đó… chắc chắn, chúng ta có thể đi bầu và làm cho tiếng nói của chúng ta được nghe vào ngày bầu cử.
Nếu những người nông dân và những người thợ rèn có thể giành độc lập từ một đế chế … nếu những người nhập cư có thể bỏ lại sau lưng tất cả mọi thứ họ biết để có được một cuộc sống tốt đẹp hơn trên bờ biển của chúng ta … nếu phụ nữ có thể bị lôi vào tù do theo đuổi việc bầu cử … nếu một thế hệ có thể đánh bại một cuộc khủng hoảng, và xác định sự vĩ đại qua mọi thời đại … nếu một mục sư trẻ có thể đưa chúng ta đến đỉnh núi với ước mơ chân chính của ông … và nếu những người Mỹ tự hào vì họ có thể là chính họ và mạnh dạn đứng tại bàn thờ với những người mà họ yêu thích .. thì chắc chắn, chắc chắn chúng ta có thể cho tất cả mọi người trên đất nước này một cơ hội công bằng về giấc mơ vĩ đại đó của Mỹ.
Bởi vì cuối cùng thì, hơn tất cả mọi thứ, đó là câu chuyện của đất nước này – câu chuyện về niềm hy vọng vững chắc, làm nền tảng cho cuộc đấu tranh kiên cường.
Đó là những điều đã làm nên câu chuyện của tôi, và câu chuyện của Barack, và có thể là rất nhiều câu chuyện khác của người Mỹ.
Và tôi nói tất cả chuyện trong đêm nay không phải với tư cách là đệ nhất phu nhân … và cũng không phải với tư cách của một người vợ.
Các bạn thấy đó, vào cuối ngày, chức vụ quan trọng nhất của tôi vẫn là “Thủ-Lĩnh-Mẹ” (mom-in-chief).
Hai con gái của tôi vẫn là trung tâm của trái tim tôi và là tâm điểm trong thế giới của tôi.
Nhưng hôm nay, tôi không có những mối lo lắng như đã có hồi bốn năm trước về việc liệu Barack và tôi có đang làm những điều tốt nhất cho hai con gái của chúng tôi hay không.
Bởi vì hôm nay, tôi biết từ kinh nghiệm rằng, nếu tôi thực sự muốn rời bỏ để có một thế giới tốt đẹp hơn cho con gái của tôi, và cho tất cả những đứa con trai và con gái của chúng ta … nếu chúng ta muốn cho tất cả các trẻ em của chúng ta một nền tảng cho ước mơ của chúng và những cơ hội xứng đáng với triển vọng của chúng… nếu chúng ta muốn cho chúng cảm giác về khả năng không giới hạn – niềm tin đó thì ở đây, tại nước Mỹ, luôn luôn có một điều gì đó tốt hơn ở ngoài kia nếu các bạn sẵn sàng làm việc để có được điều đó … thì chúng ta phải làm việc [cật lực] hơn bao giờ hết … và một lần nữa chúng ta lại phải đến với nhau và đứng cùng nhau để ủng hộ người đàn ông mà chúng ta có thể tin tưởng để đưa đất nước vĩ đại này tiến lên phía trước … chồng tôi, Tổng thống của chúng ta, Tổng thống Barack Obama.
Cảm ơn các bạn, Đức Chúa Trời sẽ ban phước lành cho các bạn và cho nước Mỹ.
Nguồn: NPR
Người dịch: Dương Lệ Chi
Bản tiếng Việt © BS2012