tag:blogger.com,1999:blog-25959171852926710922024-03-18T20:30:41.335-07:00dahanhkhachCác bài trong Blog được collect từ nhiều nguồn & các bài viết trong blog này không thể hiện quan điểm của chủ BLog!Unknownnoreply@blogger.comBlogger6646125tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-85371991215290302412016-12-24T21:00:00.001-08:002016-12-24T21:00:52.516-08:00Vì sao ta nghiện tin nhắn, Facebook? <h3 class="post-title entry-title" itemprop="name">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></h3>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="post-header">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="text-align: center;">
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="307" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/8f267e279366439d97c71c4fb3ef1c1f.jpg" width="500" /></span>
</b></div>
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></b><div class="MsoNoSpacing">
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">"Công nghệ khiến
não bộ của chúng ta trở nên nghiện những thứ gây mất tập trung"</span></span></b></div>
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></b><div class="MsoNoSpacing">
<b>
</b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Khi nhắn tin qua mạng
trở nên thịnh hành vào thời thập niên 1990, Judi Wineland không phải là một
trong những người ủng hộ công nghệ này.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Những thông báo tin
nhắn tới hiện ra liên tục khiến bà khó tập trung vào công việc thường ngày. Tuy
nhiên các đồng nghiệp trong văn phòng bà, nhất là những người trẻ tuổi, lại
không thấy như vậy.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Tôi nhìn thấy
những người trẻ tuổi làm nhiều việc cùng một lúc, và tự hỏi vì sao mình không
thể làm vậy," Wineland, người điều hành các công ty du lịch mạo hiểm từ
1978 và hiện đang đồng quản lý hai công ty ở Hoa Kỳ, AdventureWomen và Thomson
Safaris, nói.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Tuy nhiên bà nhận ra
rằng việc không thể đa năng có điểm mạnh của nó, "Nó đã giúp tôi điều hành
công ty tốt hơn."</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Một ngày của chúng
ta tràn ngập những sự kiện gây mất tập trung.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Email, tin nhắn, các
cuộc họp, những người đồng nghiệp nhiều chuyện - danh sách cứ tiếp tục dài ra.
Nhiều công ty thậm chí khuyến khích chúng ta đa nhiệm bằng cách thiết kế văn
phòng theo hướng mở để khuyến khích giao tiếp.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Tuy nhiên, nhiều nhà
nghiên cứu cho rằng việc đa năng sẽ làm giảm hiệu suất lao động của bạn. Trên
thực tế, bạn làm được nhiều hơn nếu chỉ tập trung vào một việc.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Điều này là bởi vì
não chúng ta chỉ có thể đơn nhiệm. Khi chúng ta nghĩ rằng mình đang làm nhiều
việc cùng một lúc thì thực ra đó chỉ là việc não của chúng ta nhận biết rằng
ta đang nhảy từ việc này sang việc khác.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/0202986cec284d2b804d913c78f12d8d.jpg" width="500" /></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nếu cứ lặp đi lặp
lại tình trạng này, não sẽ bị mệt mỏi và làm giảm khả năng nhận biết, các
nghiên cứu cho thấy.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Một nghiên cứu vào
năm 2007 chỉ ra rằng các lao động trí tuệ sẽ bị giảm khả năng hoàn tất công việc
nếu bị quấy rầy bởi email và những thứ khác.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nghiên cứu này cho
thấy những sự ngắt quãng như vậy làm một công ty với 50 nghìn nhân viên thiệt hại
khoảng thời gian trị giá 1 tỷ đôla, làm giảm sự sáng tạo, gây kiệt sức và tạo
nhiều lỗi trong công việc.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Không bao giờ
nên làm nhiều việc cùng một lúc," Devora Zack, tác giả cuốn 'Đơn nhiệm",
nói. </span></span></b></div>
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></b><div class="MsoNoSpacing">
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></b></div>
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></b><div class="MsoNoSpacing">
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Điều này sẽ chỉ
có tác dụng ngược."</span></span></b></div>
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></b><div class="MsoNoSpacing">
<b>
</b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Làm nhiều việc cùng
lúc sẽ khiến bạn 'suy nghĩ nông cạn hơn, giảm sự sáng tạo, tăng khả năng xảy ra
lỗi và làm giảm khả năng chặn những thông tin không cần thiết," Tiến sỹ Sandra
Bond Chapman, nhà sáng lập và giám đốc điều hành của Trung tâm Sức khoẻ Não bộ
tại Đại học Texas, Dallas, viết qua email.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Bởi vì não không được
thiết kế để đảm đương xử lý nhiều việc cùng một lúc, theo thời gian điều này
có thể dẫn tới căng thẳng, trầm cảm và giảm khả năng tư duy trí tuệ, bà nói.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Tuy nhiên, bất chấp
những bằng chứng về tính kém hiệu quả của đa nhiệm, những định kiến cũ kèm theo
các công nghệ mới khiến sự đa nhiệm trở nên phổ biến ở hầu hết các công sở.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="326" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/95b20df4effb4795bdfb0f38d8f16aed.jpg" width="500" /></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Lỗi một phần là do
chúng ta. Khi chúng ta làm nhiều thứ cùng một lúc, ví dụ như trả lời email
trong lúc viết báo cáo hoặc trả lời cuộc gọi khi đang ở trong một cuộc họp, điều
này làm chúng ta cảm thấy bận rộn và có vẻ như làm việc hiệu quả, Tiến sỹ
Christine Carter, giám đốc điều hành tại Greater Good Science Center tại Đại học
California, Berkeley, nói.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Sự bận rộn
nói lên tầm quan trọng của mỗi cá nhân, đó là cách suy nghĩ đã có từ lâu
nay," </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Carter nói.
"Người ta thường bảo rằng bạn càng dành thời gian trong văn phòng nhiều
bao nhiêu thì bạn sẽ trở thành một nhân viên tốt hơn bấy nhiêu."</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Bà Carter cho rằng
tư duy này tồn đọng từ những ngày đầu của thời kỳ công nghiệp hoá, khi chúng ta
phải điểm danh khi đến và rời nhà máy hoặc văn phòng.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Thời đó điều này có
thể là đúng vì người ta thường không làm việc nữa sau khi đã về đến nhà.
"Ngày nay tất cả mọi thứ đã thay đổi vì sợ ra đời của laptop và
email," bà nói.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Công nghệ thực
ra đang lập trình lại não của chúng ta, khiến chúng ta cảm thấy thích bị quấy rầy,
luôn chờ đợi một tin nhắn, email hoặc những cập nhật trên mạng xã hội."</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nói theo một cách
khác, cũng giống như những cơn nghiện khác, mặc dù chúng ta biết rằng sự quấy rầy
là không tốt cho mình, thế những rất khó để rời bỏ nó.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Ngay cả bà Carter
cũng gặp khó khăn trong việc làm theo lời khuyên của chính mình. Bản thân bà chỉ
ngừng chuyện làm nhiều việc cùng lúc sau khi phải vào bệnh viện điều trị vì
làm việc quá sức.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Đó là điều mà chúng
ta luôn phải ghi nhớ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<b><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Xã hội của
chúng ta đang hứng chịu hội chứng phân tán tư duy, Zack nói, "Nó xuất hiện
ở khắp nơi trong công việc và cuộc sống cá nhân của chúng ta".</span></span></b></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Renuka Rayasam</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="message" src="https://media.giphy.com/media/dex7TWFAJ3jSE/source.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-67764709825469901542016-12-11T04:00:00.002-08:002016-12-11T04:00:47.039-08:00Chết bởi con rồng đỏ Trung cộng <h3 class="post-title entry-title" itemprop="name">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></h3>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="post-header">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="font-size: 13.2px; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="378" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/bb8cc4dec8c34c96a88edbc1f653bc0d.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Trong
một cuộc di dân vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại, Tàu đang biến cải
toàn thể Phi Châu thành một thuộc địa mới. Tương tự như tây Phương đã
làm trong thế kỷ 18 và 19—nhưng quyết liệt và với tầm cỡ lớn hơn
nhiều—các lãnh đạo Tàu muốn Phi Châu là “chư hầu” ở xa, để vừa giải
quyết vấn nạn dân số quá đông, và vừa lấy được tài nguyên.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Daily Mail Online.</span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><br /><br />Trong
khi các hãng xưởng của Mỹ tiếp tục đóng bụi, trong khi các chính khách
Mỹ và các nhà lãnh đạo quân sự chỉ chăm chú vào Trung Đông, và trong khi
các chính trị gia ở Washington mê ngủ, Tàu cứ tiến tới. Một triệu quân
Tàu di chuyển không ngừng ngang dọc Phi Châu và Nam Mỹ để chiếm các
nguyên liệu chiến lược, và chiếm các thị trường mới nổi, không cho Mỹ,
Âu Châu, Nhật, và các xứ khác vào. Đây là một cái đinh nữa đóng vào nắp
quan tài của ngành sản xuất của Mỹ và của thế giới. Thế giới cần phải
coi chừng cái đế quốc đang vươn lên này.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
</div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="608" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/cfc38dc6740540fb87cbba0c34e48cb0.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Con
Rồng Đế Quốc Tàu là đứa con hoang của Con Rồng Sản Xuất vô độ—tiêu thụ
nửa số lượng xi măng và gần nửa số thép của thế giới, một phần ba đồng
của Tàu, một phần tư aluminum, và những số lượng vĩ đại các thứ khác như
antimony, chromium, cobalt, lithium, zinc, và gỗ. Chính những tài
nguyên này và các thứ khác từ nhiều nơi trên thế giới góp phần cho sự
tăng trưởng kinh tế và mức sống của mọi quốc gia.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Bauxite
và sắt từ những nước như Guinea và Tanzania được dùng để chế biến thành
aluminum và thép mà chúng ta cần để sản xuất máy bay ở Seattle ,
Wahington và để đóng tàu ở Bath , Maine . Đồng từ Chile để làm dây điện,
cobalt từ Congo dùng trong các xưởng cơ khí ở Michigan , và niobium từ
Brazil dùng trong nhiều thứ từ máy hỏa tiễn cho quốc phòng đến lò điện
nguyên tử dân sự.<br /><br />Lithium từ Bolivia và Nambia dùng trong bình
điện xe hơi lai (hybrid), manganese từ Gabon dùng để sản xuất bình nước
uống bằng nhựa, và titanium từ những nơi như Mozambique , Madagascar ,
và Paraguay để sản xuất thép tốt dùng trong việc chế tạo máy bay tuyệt
vời Boeing 787 Dreamliner hoặc đầu gối và hông nhân tạo của Johnson
& Johnson.<br /><br />Nhưng Tàu muốn tất cả những tài nguyên thiên nhiên
ở tất cả các nước này là của Tàu, dành riêng cho ngành sản xuất của Tàu
và để tạo việc làm trong nước Tàu. Nếu chúng ta thụ động đứng nhìn để
Tàu tự tung tự tác, thì chúng nên tự đào hố chôn nền kinh tế của chúng
ta bằng cái xẻng mạ vàng làm ở Thượng Hải. Nhưng nếu muốn trực diện đế
quốc đang lên này để bảo vệ nền kinh tế và an ninh quốc gia, chúng ta
cần hiểu rõ trò “nhử mồi” của Bắc Kinh.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;"><span style="font-size: medium;">Trò Nhử Mồi của Đế Quốc Rồng</span></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><br /><br />Dân của lục địa đẹp mê hồn này cần sự tiến bộ. Nhưng Tàu đến đây không phải để giúp, mà là để cướp. -Daily Mail Online</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="303" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/3a07d98c7f8645408f72b326c8de1338.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Kế
hoạch nhử mồi của Tàu luôn luôn bắt đầu bằng cùng một cách: Chủ tịch
nước, hoặc thủ tướng, hoặc bộ trưởng thương mại đến thủ đô của một xứ xa
xôi như Djibouti hay Niger hay Somalia , mà nhiều người Mỹ chẳng biết
mấy chỗ này ở đâu trên bản đồ thế giới. Ông ta giơ cao vẫy vẫy một tấm
chi phiếu to và hứa hẹn cho vay rộng rãi với lãi suất thấp để xây dựng
hạ tầng cơ sở như đường xá, cầu cống, hải cảng, xa lộ; hoặc phí phạm như
dinh tổng thống tráng lệ, hoặc AK47 để các lãnh tụ độc tài chà đạp
người dân.<br />Đổi lại, thuộc địa mới chỉ cần chấp nhận hai điều kiện:</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Đầu
tiên, muốn nhận tiền thì phải giao nộp các tài nguyên thiên nhiên—như
vậy Tàu có thể chiếm trọn cho riêng mình tài nguyên thiên nhiên của
thuộc địa.<br />Thứ nhì, phải mở cửa cho hàng đã thành phẩm từ các xưởng
sản xuất của Tàu tràn vào thị trường thuộc địa—như vậy Tàu chiếm luôn
thị trường mới nổi này.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<br /><img alt="image" border="0" height="293" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/fb2fe2ed5f4945d8aa84faa308b15b79.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
<br />Phương pháp để có tài nguyên của Tàu khác rất xa phương pháp của hầu
hết các quốc gia khác trên thế giới, trong đó mọi người dựa vào thị
trường toàn cầu để điều phối năng lượng và nguyên vật liêu qua hệ thống
giá cả. Phương pháp phân phối tài nguyên bằng thị trường tự do là cốt
lõi của nền kinh tế thế giới để mọi người cùng có lợi. Nhưng thay vì hợp
tác kiểu tư bản, đế quốc tư bản Bắc Kinh lại chỉ muốn làm đế quốc.<br /><br />Cái
kiểu nhử mồi của con Rồng đang được áp dụng ở Phi Châu, Nam Mỹ, và phần
lớn Trung Á, là định nghĩa chính xác cho chủ nghĩa đế quốc: Cướp tài
nguyên thiên nhiên của thuộc địa mà những tài nguyên này là tài sản duy
nhất của thuộc địa. Mang những tài nguyên này về Tàu thay vì sử dụng tại
chỗ để giúp phát triển thuộc địa. Rồi sau đó chuyển ngược những tài
nguyên này lại thuộc địa dưới dạng hàng đã thành phẩm.</div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Phương
pháp này tạo việc làm nơi đế quốc, giúp các công ty đế quốc kiếm tiền,
và dĩ nhiên khiến số người thất nghiệp ở thuộc địa càng nhiềuthêm. Phần
thuộc địa được hưởng là những việc khai thác nguy hiểm lương thấp, trong
khi các việc sản xuất được đưa về Quảng Châu hay Thành Đô ( Chengdu )
hay Thượng Hải. Tốt Tàu hưởng, xấu thuộc địa chịu.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span><br /><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><strong>Ngoại Giao Bằng Tiền Kiểu Tàu</strong></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><br /><br />Khi quan sát thực tế tại chỗ, chúng tôi tưởng như Tàu đã chiếm Phi Châu.—Ngoại Trưởng Musa Kusa của Libya.<br />Thực ra trò nhử mồi của Tàu đang xảy ra khắp nơi trên địa cầu.</span><br /></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Angola đã trả nợ cho Tàu số lượng dầu trị giá 10 tỉ đô la và vẫn còn tiếp tục.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Cộng Hòa Dân Chủ Congo đến nay đã trả cho Tàu số lượng tài nguyên tương đương nhiều tỉ đô la.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Ghana đang trả bằng hạt ca cao,</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Nigeria trả bằng khí đốt</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Sudan lấy vũ khí và trả Tàu bằng dầu. Không một nước nào có lợi trong cuộc trao đổi với Tàu.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Trong khi đó ở Peru , Tàu đang làm chủ cả một ngọn núi đồng; và để mua núi Toromacho của Peru.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="333" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/8030a2f7a31c4a1585e5a835ec9013bf.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Tàu
đã học từ một câu nói nổi tiếng của W. C.Field, “Không bao giờ cho kẻ
khờ một cơ hội.” Thực tế là Tàu đã mua được kho đồng quý giá này chỉ với
3 tỉ đô la, kể cả tiền hối lộ, và giờ đang lời tới mức 2,000 %. Trong
khi đó các vấn nạn đói khát, mù chữ, nghèo khó, tai nạn lao động, và môi
trường ô nhiễm thì dân Peru lãnh đủ.<br /><br />Trường hợp Peru đã tệ, việc Bắc Kinh trao đổi với lãnh tụ giết người Robert Mugabecủa xứ Zimbabwe còn tệ hơn.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Bạo
chúa già nua run rẩy này đang cai trị một trong các xứ nhiều tài nguyên
thiên nhất và cũng có ít việc làm nhất của thế giới, đã bán số lượng dự
trữ platinum của Zimbabwe trị giá 40 tỉ đô la cho Tàu với giá chỉ 5 tỉ,
rồi hắn dùng tiền này để xây lâu đài mới, sắm trực thăng vũ trang, hiến
đâu cơ phản lực, và súng ống để đè đầu cưỡi cổ dân Zimbabwe .<br /><br />Chỉ
có Tàu mới có khả năng làm vụ kỳ thị và đàn áp người da đen (Apartheid)
trước kia trở nên chuyện nhỏ khi so sánh với tình trạng hiện nay.<br /><br />“Rồi
sao?” Có thể bạn hỏi vậy. Tàu cũng phải được hưởng tài nguyên như Mỹ
hay Âu Châu hay Nhật chứ! Và tại sao người Mỹ cần phải để ý khi Tàu bóc
lột mấy xứ Phi Châu tham nhũng thối nát, hoặc mấy xứ nghèo mạt ở Nam Mỹ?
Nếu lãnh đạo của mấy cái xứ tồi tệ này ngu quá hay tham quá để Tàu lừa
gạt, thì kệ họ chứ! </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Làm
sao mà chuyện này ảnh hưởng được đến mấy người làm cho các hãng cơ khí
sản xuất đồ bằng graphite ở Bensenville, Illinois, kính màu cho nhà thờ ở
Kokomo, Indiana , hoặc bàn ghế gỗ ở Asheboro , North Carolina ? Và làm
sao trò nhử tiền của Tàu lại ảnh hưởng được đến hy vọng tìm việc của
những người trẻ tốt nghiệp đại học UC Berkeley với bằng hóa học, hoặc
tốt nghiệp Georgia Tech với bằng kỹ sư?… Rồi, ít ra sau đây là một câu
trả lời.<br /><br />Bằng cách thiết lập các thuộc địa ở Phi Châu, Á Châu, và
sân sau của Hoa Kỳ là Nam Mỹ, Tàu càng ngày thâu tóm càng nhiều tài
nguyên của thế giới. Kế hoạch này cho Tàu ở vị thế độc quyền về tài
nguyên với giá thấp nhất—và như vậy Tàu có lợi thế cạnh tranh với Mỹ và
với cả thế giới.<br /><br />Thực ra kế hoạch thâu tóm tài nguyên thế giới
của Tàu cũng tương đương với việc cấm vận tài nguyên đối với các quốc
gia khác trên thế giới.<br />Vì khi Tàu kiểm soát bauxite ở Brazil ,
Equatorial Guinea , và Malawi ; đồng ở Congo , Kazakhstan , và Nambia;
sắt ở Liberia và Somalia ; manganese ở Burkina Fasco, Cam Bốt, và Gabon ;
chì ở Cuba và Tanzania ; zinc ở Algeria , Kennya , Nigeria , và Zambia ,
thì đâu còn gì cho các xưởng ở Cincinnati và Memphis và Pittsburgh —và
Munich và Yokohama và Seoul .<br /><br />Chuyện Tàu “cấm vận” khiến xe hơi
tương lai sẽ được sản xuất ở Lan Châu ( Lanzhou ) và Vu Hồ ( Wuhu ) thay
vì ở Detroit và Huntsville ; máy bay tương lai sẽ được sản xuất ở
Binzhou và Thẩm Dương ( Shenyang ) thay vì ở Seattle và Wichita ; chíp
máy vi tính tương lai sẽ được làm tại Đại Liên ( Dalian ) và Thiên Tân
(Tianjin) thay vì tại Silicon Valley; và thép của thế kỷ 21 sẽ được sản
xuất ngày càng nhiều hơn ở Đường Sơn (Tangshan) và Vũ Hán (Wuhan) thay
vì ở Birmingham, Alabama, và Granite City, Illinois .<br /><br />Đây chắc
chắn không phải là cách thị trường tự do và sự hợp tác thương mại quốc
tế hoạt động. Và tất cả chúng ta đáng lẽ phải nổi nóng với chuyện đang
xảy ra này. Nhưng trong các phòng họp chính trị ở Berlin, Tokyo, và
Washington, thái độ của các chính khách có vẻ ngày càng giống như Rhett
Butler trong phim Cuốn Theo Chiều Gió: “Anh nói thiệ tcưng nghe, anh
chẳng thèm để ý.”</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><br /></span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Dân Con Rồng Tràn Ngập Đại Lục Đen</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span></b><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Không
cần biết Tàu nói gì, thực tế rõ ràng là không phải chỉ có kỹ sư và khoa
học gia Tàu đến Phi Châu. Nông dân cũng đến luôn. Đúng là thực dân kiểu
mới. Hoàn toàn không có đạo đức, không có giá trị gì cả.—Mustafa
al-Gindi, Thành viên Nghị Viện Ai Cập</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Trong
khi Tàu phát triển và các nước sản xuất khác có nguy cơ xuống dốc, các
thuộc địa mới của Tàu như Angola và Zimbabwe vẫn trong tình trạng đói
nghèo, và thường bị nội chiến. Mặc dù các thuộc địa này có nhiều tài
nguyên thiên nhiên, sự đói nghèo và xung đột ở Phi Châu là kết quả trực
tiếp do sự tráo trở của Tàu. Lúc đầu Tàu hứa hẹn cho vay tiền để xây
dựng hạ tầng cơ sở, tạo công ăn việc làm cho nhiều người dân địa phương.
Nhưng khi khởi công thì Tàu lại xuất cảng đội quân cả triệu công nhân
qua để làm. Thay vì thuê kiến trúc sư, kỹ sư, công nhân, xe tải, tại địa
phương, Tàu đưa dân Tàu qua tối đa, chỉ thuê dân địa phương ở mức tối
thiểu.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Tác giả của quyển sách Safari Của Tàu (China Safari) mô tả tình trạng ở Sudan như sau:<br />Người
Tàu khoan dầu và bơm dầu vào ống dẫn của Tàu đưa lên tàu của Tàu để chở
về Tàu dưới sự bảo vệ của nhân viên Tàu. Công nhân Tàu làm đường làm
cầu và xây đập nước khổng lồ khiến nhiều chục ngàn dân địa phương và
nhiều ngàn điền chủ phải di tản. Nông dân Tàu tự sản xuất thực phẩm cung
cấp cho đội quân lao động Tàu, hoặc nhập cảng các thực phẩm khác từ
Tàu. Tàu cũng trang bị vũ khí cho các lãnh tụ tồi tệ địa phương để phạm
tội ác với con người, và bảo vệ cái chế độ đó trong Hội Đồng Bảo </span><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><span style="color: #660000;">An Liên Hiệp Quốc.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Và
đây là âm mưu của Tàu mà ít ai để ý. Ngoài mục đích thâu tóm tài nguyên
và chiếm lĩnh thị trường mới, Bắc Kinh còn có kế hoạch xuất cảng nhiều
triệu dân Tàu qua các xứ thuộc địa ở Phi Châu và Nam Mỹ để giảm sức ép
do dân số quá đông ở Tàu. Trong quyển China Safari, một khoa học gia Tàu
đã giải thích kế hoạch đổ bộ dân Tàu như sau:</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: red;"><span style="font-size: 12pt;">Chúng
tôi có 600 con sông ở Tàu mà hết 400 sông kể như chết vì ô nhiễm trầm
trọng… Chúng tôi phải dời ít nhất 300 triệu dân qua Phi Châu thì may ra
mới giải quyết được tình trạng.</span></span></span></div>
<span style="color: red;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="color: red;">
</span><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Và
đây là một thí dụ nhỏ về việc Tàu chơi ép để xuất cảng dân qua Đại Lục
Đen: Khi Nambia không thể trả nợ, mấy tay cho vay cắt cổ ở Bắc Kinh ép
Nambia phải nhận nhiều ngàn gia đình Tàu qua định cư. Bí mật này được
tiết lộ bởi WikiLeaks; và không cần nói cũng biết là khi tin này xì ra,
dân Nambia vô cùng phẫn nộ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Có
thể bạn cũng nổi điên nếu Tàu cũng ép Mỹ phải nhận di dân như vậy. Thử
nghĩ xem, nếu vài tỉ đô la có thể khiến Tàu đưa được vài ngàn gia đình
qua định cư ở Nambia, thì nước Mỹ phải nhận bao nhiêu trăm ngàn dân Tàu
để trừ số nợ hai ngàn tỉ? Các tiểu bang như Montana và Wyoming còn rộng
lắm mà phải không?</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Sau đây là sự mô tả của nhà báo có tiếng Andrew Malone về kế hoạch biến Phi Châu thành của Tàu:</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Một
cách âm thầm, bẩy trăm năm chục ngàn dân Tàu đã định cư ở Phi Châu
trong một thập niên qua. Và vẫn còn tiếp tục. Kế hoạch này đã được các
giới chức Tàu tính toán cẩn thận. Một chuyên gia ước tính là Tàu cần
phải đưa ba trăm triệu dân qua Phi Châu để giải quyết nạn nhân mãn và ô
nhiễm.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
</div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="334" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/42a8a8b781294bfab34e08161d6aee65.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Kế
hoạch có vẻ như đang tiến hành tốt đẹp. Cờ Tàu đang bay khắp nơi ở Phi
Châu. Những hợp đồng béo bở đang được ký kết để mua các thương phẩm như
dầu, platinum, vàng, và khoáng chất. Các tòa đại sứ mới đang được xây và
các đường bay đang được thành lập. Thành phần thượng lưu Tàu ở Phi Châu
hiện diện khắp nơi, đi mua sắm ở những cửa hàng đắt tiền, lái xe
Mercedes và BMW, cho con học trường tư riêng biệt…</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Ở
khắp nơi trên đại lục đẹp đẽ này, dân Tàu đang tràn vào như cơn nước
lũ… Các khu đô thị biệt lập có hàng rào bao bọc đang mọc lên khắp nơi.
Người da đen không được bén mảng. Ngay cả những quần áo đặc thù Phi Châu
bày ở tiệm cũng được nhập cảng từ Tàu, mang nhãn “Made in China .”</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Từ
lời nhận xét gay gắt trên của Malone, bạn có thể thấy được phần nào
rằng Tàu không chỉ xuất cảng công nhân xây dựng qua Phi Châu, Á Châu, và
Nam Mỹ, mà Tàu còn đưa qua nông dân, thương nhân, và cả gái điếm!</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Để
dễ cảm nhận được sự xâm chiếm đất đai của Tàu, ta hãy giả sử rằng chính
phủ Mỹ tịch thu vài triệu mẫu đất canh tác tốt ở Iowa và Nebraska đem
cho Tàu, đuổi nông dân ở đó đi chỗ khác chơi, rồi phân chia vùng cho Tàu
ở riêng, ăn uống riêng. Bạn thử nghĩ xem dân Mỹ sẽ phẫn nộ lên tới mức
nào? Đó chính là điều đang xảy ra ở Phi Châu, nơi đã có hơn một triệu
nông dân Tàu. Đúng vậy, hơn một triệu nông dân Tàu đang cày đất Phi Châu
sản xuất thực phẩm để xuất cảng ngược về Tàu nuôi dân Tàu—ngay trong
khi dân địa phương đang đói nghèo.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="298" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/ba7d3a6f463f4f90990d76dbf158e5ad.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Đây
là một sự thực cay đắng trong việc chiếm đất Phi Châu của Tàu: Theo
tuần báo The Economist, Tàu đã chiếm hơn 7 triệu mẫu dầu cọ (palm oil)
tốt của Congo để làm xăng hữu cơ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="358" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/883369a0aea6480f92db1f3c91dc59b7.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Ở
Zambia các nông trại Tàu đã sản xuất một phần tư số trứng được tiêu thụ
ở thủ đô Lusaka . Ở Zimbabwe , theo báo Weekly Standard thì chế độ của
Mugabe đã cho không Tàu những trang trại trước kia của người da trắng.
Trong khi đó Con Ngựa Thành Troy mang cái tên mai mỉa “Nông Trại Hữu
Nghị” đang được xử dụng ở các xứ như Gabon , Ghana , Guinea , Mali ,
Mauritania , và Tanzania để chiếm những khu nhỏ hơn hầu tránh bị để ý.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Chiếm Thị Trường Phi Châu và Châu Mỹ La Tinh</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span></b><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Cùng
với cơn lũ nông dân Tàu, nhiều đợt con buôn Tàu cũng tràn vào Phi Châu
và Châu Mỹ La Tinh. Một số mang theo cơn lũ hàng Tàu vào các thành phố
lớn như Kinshasa , Kampala , Lagos , Lima , và Santiago . Một số khác
mạo hiểm hơn, đến lập nghiệp ở các nơi xa xôi đang có các công trình xây
cất của Tàu khắp Phi Châu và Nam Mỹ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Về
chuyện gái điếm Tàu thì, giống như các công ty Tàu hạ giá thật thấp để
tiêu diệt đối phương, các cô sống về đêm ở các quán rượu và nhà chứa
cũng dùng cách rẻ tiền để loại đối thủ cạnh tranh. Các tác giả của quyển
China Safari mô tả về tình trạng ở xứ nhiều gỗ Cameroon như sau:</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">“Gái điếm Tàu chỉ đòi có 2,000 CFA (4.25 đô la) trong khi các cô địa phương thì phải trên 5,000 mới chịu lên giường.”</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Và
đây lại thêm một chi tiết buồn cười nữa về lý do kinh tế khiến dân Tàu
bỏ xứ ra đi: Khi cảnh sát giải thoát được một nhóm các cô do các tay
buôn người đưa vào Congo-Brazzaville để làm điếm, những cô này lại nhất
định đòi ở lại. Lý do là các cô kiếm được khá tiền hơn và được đối xử
tốt hơn khi ở quê nhà Tứ Xuyên (Sichuan ). Thì ra làm điếm ở xứ Congo xa
xôi còn khá hơn làm ruộng ở quê Rồng.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
</div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="333" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/96ee2cc003d6411b9816cd9d027ecd9d.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"></span><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Tàu Xuất Cảng Sàn Gỗ Giết Người và Rác Độc Hại</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span></b><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Các
công ty Tàu trả lương công nhân rất thấp và bắt họ làm việc nhiều giờ;
làm sao đòi hỏi họ làm tốt hơn ở nước ngoài? Với 6,700 công nhân mỏ bị
tai nạn chết mỗi năm (17 người một ngày)…làm sao trông mong được các
công ty Tàu làm khá hơn ở các nơi khác trên thế giới? Tàu đã tàn phá hệ
sinh thái nước Tàu trong quá trình hiện đại hóa nhanh chóng; làm sao ta
có thể tin là Tàu sẽ tôn trọng môi trường như các nước Tây Phương?—Weran
Jiang, Đại Học Alberta</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="font-size: 13.2px; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="305" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/6fd6c32c5f544ca3addf3a3654ac7a60.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Với
công nhân xây dựng, lái buôn, gái điếm, nông dân, hoặc cơn lũ hàng rẻ
tiền đang khiến các cơ sở thương mại địa phương phải dẹp tiệm, Tàu đang
xuất cảng các vấn nạn kinh tế và môi trường của họ qua các thuộc địa
mới, đồng thời đẩy người dân bản xứ sâu vào hàng ngũ những người nhận
cứu trợ hoặc phải đi ăn xin. Nhưng đây không phải là những hàng xuất
cảng duy nhất.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Tàu
cũng đang xuất cảng sự coi thường công nhân và sự coi thường môi
trường. Như giáo sư Weran Jiang đã nói rõ, không có gì phải ngạc nhiên.
Bởi vì các kế hoạch gia Tàu ở Bắc Kinh còn chẳng chịu bảo vệ công nhân
và môi trường của chính họ, thì làm sao trông mong là họ tử tế với mấy
nơi khác như mỏ cobalt ở Congo, rừng ở Gabon, mỏ bạc ở Peru , hay mỏ
đồng ở Zambia?</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
<br />Sự trâng tráo của Tàu khi tàn phá đất thuộc địa có vẻ như không có
giới hạn. Ta hãy xem chuyện gì đã xảy ra khi công ty quốc doanh thuộc
hàng lớn nhất của Tàu là Sinopec vào Gabon để tìm dầu. Năm 2002 chính
phủ Gabon đã phân định một phần tư diện tích quốc gia toàn rừng nguyên
sinh là vùng thiên nhiên cần được bảo vệ. Nhưng khi Sinopec vào Gabon
tìm dầu, Sinopec bắt đầu ngay giữa khu rừng, đào bới ủi đất làm đường
chằng chịt ngang dọc, đặt mìn tàn phá bừa bãi—mà chỉ bị chính quyền khẻ
tay nhẹ.</div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
</div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
</div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Cũng
như “kim cương máu” để mua vũ khí Tàu tàn sát người dân vô tội ở Congo ,
tiền bán gỗ cho Tàu được dùng để tài trợ và mua vũ khí cho cuộc nội
chiến đẫm máu.</span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"></span><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Người Hùng Trên Yên Ngựa Đâu Rồi?</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span></b><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Ở
Nambia khi những công nhân bị đối xử tệ lên tiếng than phiền thì bị bảo
rằng “hãy cố chịu đựng để đời con cháu được khá hơn.” Ở Kenya , khi bị
hạn hán trầm trọng, dân chúng chặn công nhân làm đường để đòi được lấy
nước uống từ một cái giếng duy nhất trong khu vực Tàu đang thi
công.—Africa News</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
<br />Không khí sợ hãi và ghê tởm bao trùm các xưởng và mỏ của các ông chủ
Tàu ở Phi Châu và Nam Mỹ, vì giống như ở Tàu, làm việc nhiều giờ, lương
thấp, thiếu an toàn, và những ông xếp tàn ác—cùng với việc đổ bừa bãi
đủ thứ chất thải độc hại vào môi trường chung quanh.</div>
</span></span><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
</div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"><img alt="image" border="0" height="333" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/f67ee0ca02ab4eb9baffc8f1d05e3b26.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #c0504d; font-size: 12pt;"></span><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Chút chi tiết đẫm máu:</span></b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"> </span><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Khi
các công nhân ở mỏ than Collum Coal Mine miền Nam Zambia lên tiếng than
phiền về lương thấp và điều kiện làm việc thiếu an toàn, ông xếp Tàu
hung bạo dùng súng shotgun bắn gục 11 người. Người hùng trên yên ngựa
của Clint Eastwood đâu rồi?</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Vụ
bắn này không phải là riêng lẻ. Chỉ vài tháng trước đó ở một mỏ khác ở
Zambia, cuộc đình công trở thành cuộc bạo động khi một xếp Tàu bắn vào
đám đông. Dĩ nhiên Bộ Ngoại Giao ở Bắc Kinh gọi cuộc thảm sát chỉ là “sự
sai lầm.” Bạn nghĩ sao?</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><br /></span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Sự Vô Đạo Đức Của Tàu Làm Hại Tây Phương</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span></b><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Trong 640 triệu vũ khí nhẹ đang lưu hành trên thế giới, khoảng 100 triệu ở Phi Châu.-Baffour Dokyi Amoa, Pambuzaka News<br /><br />Dù
bị thiệt hại đủ thứ, câu hỏi là tại sao nhiều nước Phi Châu, Á Châu, và
Châu Mỹ La Tinh lại mở rộng vòng tay với Tàu? Có nhiều câu trả lời, và
câu trả lời tùy vào cái xứ đó thuộc loại nào.<br /><br />Loại địa ngục Phi
Châu nơi lãnh tụ là những kẻ vũ trang, sát nhân, hoặc những lãnh tụ “dân
chủ” trá hình với thùng phiếu bị tráo và dân bị bầu dưới họng súng.
Những chế độ đểu cáng như Angola , Sudan , và Zimbabwe luôn luôn ở đầu
bảng.<br /><br />Ở những xứ này và nhiều xứ Phi Châu và Nam Mỹ khác, nơi nền
dân chủ yếu và lãnh tụ quân sự mạnh, thực dân Tàu áp dụng khẩu hiệu
lạnh xương sống do chính Thủ Tướng Tàu Ôn Gia Bảo thốt ra ở nghị viện
Gabon : “Chỉ buôn bán thôi, không có điều kiện chính trị gì cả.”</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<br /><img alt="image" border="0" height="260" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/b14fcefc201c47ee80552d8b02535e4a.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></div>
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
<br />Với chủ trương này, Tàu làm ăn với bất cứ một chính quyền ngoại quốc
nào mà không cần biết chính quyền ấy tàn ác bạo ngược hoặc thối nát đến
đâu. Tàu hoàn toàn không hề chỉ trích hay không hề đặt ra một điều kiện
nào về nhân quyền hoặc sổ sách minh bạch.<br /><br />Vậy ta có thể thấy
ngay rằng chủ trương vô đạo đức của Tàu trong lãnh vực ngoại giao cho
Tàu một lợi thế rất lớn so với các nước văn minh như Mỹ, Anh, Pháp, và
Nhật. Những nước văn minh hành động riêng lẻ hoặc qua một cơ chế quốc tế
như Liên Hiệp Quốc, dùng các vũ khí ngoại giao như cấm vận kinh tế,
phong tỏa tài khoản, và cắt viên trợ, để buộc các bạo chúa phải bớt hung
hăng. Nhưng trong khi các nước văn minh tạo sức ép lên các bạo chúa thì
Tàu lén luồn vào bằng cửa sau.<br /><br />Khi Mỹ ngưng giao thương với
Sudan vì quân đội Ả Rập của nước này đang giết người da đen ở Darfur ;
khi Liên Hiệp Quốc cấm vận vũ khí đối với Ivory Coast hay Sierra Leone ;
khi Âu Châu cố gắng tạo sức ép lên Eritrea hay Somalia ; ngay cả khi
gần như toàn thế giới đang đòi lãnh tụ độc tài Robert Mugabe của
Zimbabwe phải tôn trọng kết quả cuộc bầu cử, thì Bắc Kinh lợi dụng cơ
hội nhẩy vào, cung cấp cho các bạo chúa này đủ thứ, từ vũ khí cá nhân và
chiến đấu cơ phản lực đến máy vi tính và các phương tiện truyền thông.<br /><br />Đây
là một thí dụ cụ thể về việc “đổi máu lấy dầu” ở Dafur, trong đó vũ khí
dùng để tàn sát dân là do Tàu cung cấp. BBC mô tả trong tài liệu “Cánh
Đồng Thảm Sát Mới” như sau:<br /><br />Nhiều ngàn phụ nữ và trẻ em bị hiếp
dâm một cách có tổ chức ở Dafur trong khi các người chồng, người anh, và
con trai của họ bị giết thê<br />thảm… Chính quyền thả bom trước rồi lính
tràn vào làng mạc Phi Châu trên lưng lạc đà, ngựa, và xe tải… Nhiều
làng bị tấn công tới năm lần.<br /><br />Một phụ nữ tên Kalima… khóc than
gọi chồng khi chồng cô bị đám lính giết, còn đứa con nhỏ 3 tuổi trên tay
cô thì bị đám lính giật ra rồi thiêu sống tại chỗ. Bản thân cô bị đè ra
hiếp dâm tập thể.</div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
</div>
</span></span><div align="center" class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<img alt="image" border="0" height="333" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/b56991a405bb44e5804400c9d3f9145e.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Như
vậy, trong khi chúng ta ở các nước tự do dân chủ tôn trọng đạo đức thì
Tàu lợi dụng cơ hội để thu hoạch kinh tế, bằng cách cung cấp AK47 cho
nhiều ngàn lính trẻ con Phi Châu ở Liberia , Nigeria và Sierra
Leone—trong khi máy ủi đất của Tàu vùi nhiều ngàn tử thi dưới những cánh
đồng thảm sát ở Dafur.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><br /></span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Còn Nước Úc? Thế Giới Sụp Đổ</span></b><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><br /><br />Công
ty China Guangdong Nuclear Power Holding Co… muốn mua quyền kiểm soát
công ty Energy Metals Ltd. của Úc với giá 83.6 triệu đô la Úc.<br />Đây là
một phần làn sóng đầu tư của Tàu vào tài nguyên thiên nhiên của Úc.
Việc công ty quốc doanh CGNPH muốn mua 70% chương trình khai thác
uranium của Bigrlyi ở khu vực phía bắc nước Úc là dấu hiệu đầu tiên cho
thấy Tàu muốn lấn vào nước sản xuất uranium lớn nhất thế giới.<br /><br />Tàu
tỏ ý muốn mua công ty Úc giữa lúc liên hệ Úc-Tàu xuống mức thấp. Tháng
vừa rồi Tàu giam giữ bốn nhân viên Anh-Úc của công ty Rio Tinto Ltd.,
trong đó có công dân Úc Stern Hu, với tội hối lộ và vi phạm bí mật quốc
gia. Nhiều chính trị gia và bình luận gia không an tâm với việc Tàu muốn
đầu tư lớn vào khu vực khai thác mỏ của Úc. </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">—The Wall Strett Journal</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<br /><img alt="image" border="0" height="335" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/557a9d8fb7b94c0f93968177d24155c1.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
<br />Điều ngạc nhiên về kế hoạch thực dân của Tàu là làm sao ngay cả các
nền kinh tế phát triển và có cơ cấu dân chủ vững mạnh như Úc , Brazil ,
và Nam Phi, cũng bị đồng tiền Tàu lôi kéo.<br /><br />Ta hãy xem nước Úc.
Dân Úc có trình độ giáo dục cao, tay nghề vững, và gần như có đủ loại
tài nguyên thiên nhiên cần thiết để trở thành một trung tâm kỹ nghệ
mạnh. Nhưng thay vì phát triển các ngành kỹ nghệ xử dụng tài nguyên sẵn
có để sản xuất hàng tiêu dùng, các lãnh đạo thiển cận lại cho Tàu vào
mua tài nguyên, đào những kho tàng khổng lồ để đem về các xưởng của Tàu.<br /><br />Chỉ
trong vài năm qua, các công ty Tàu như Yangzhou Coal Mining, China
Minmetals, Hunan Valin Steel & Iron, China Metalurgical, và Shanghai
Baosteel, đã được những hợp đồng khai thác tài nguyên vĩ đại. Dù trong
ngắn hạn vài trăm gia đình thượng lưu Úc bỗng giàu to, nhưng về đường
dài nước Úc sẽ lâm cảnh nghèo khó khi các mỏ bị vét sạch.<br /><br />Ngay cả
trong ngắn hạn nước Úc cũng đang bị thiệt thòi. Bởi vì sau khi Tàu dùng
nguyên liệu của Úc sản xuất thành hàng hóa rồi đem ngược trở qua Úc
bán, Úc bị thâm thủng mậu dịch với Tàu—mặc dù Úc có nguồn tài nguyên
thiên nhiên phong phú.<br /><br />Cả hai nước Brazil và Nam Phi cũng tương
tự–nhưng yếu hơn. Cả hai đều ngồi trên những kho tàng phong phú. Cả hai
đều có giới trung lưu và đều có nhiều cơ hội gia nhập hàng ngũ những
nước kỹ nghệ. Nhưng cả hai lại cho Tàu lấy quá nhiều tài nguyên thiên
nhiên và vì vậy bị thâm thủng mậu dịch với Tàu.<br /><br />Chẳng hạn như ở
Brazil và chỉ trong ngành dầu lửa, công ty quốc doanh Sinopec của Tàu đã
đổ vào 7 tỉ đô la để mua phần lớn số dầu dự trữ khổng lồ ở Santos
Basin. Và đó không phải là điều duy nhất: Sinopec còn cho công ty
Petrobras của chính phủ Brazil vay 10 tỉ dô la để đổi lại, Sinopec được
quyền mua 10,000 thùng dầu thô mỗi ngày trong 10 năm với giá thấp, dưới
mức đáy. John Pomfret của báo The Washington Post đã vẽ bức tranh toàn
cảnh “Chinamax” như sau:</div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<br /><img alt="image" border="0" height="334" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/369ba05a0373465ca56f9a27b35f649c.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
<br />Dọc theo dải cát vàng dài 175 dặm ở bờ biển Dại Tây Dương phía bắc
Rio de Janeiro, Tàu đang xây dựng một thực thể kinh tế mới. Đi qua khỏi
những hải cảng lớn nơi những tàu khổng lồ của Tàu đang lấy quặng sắt
hoặc lấy dầu chở về Bắc Kinh, là một thành phố lớn gấp đôi Manhattan với
các hãng xưởng đang mọc lên. Nhiều công trình này được xây dựng với
tiền đầu tư của Tàu: xưởng luyện thép, công ty vận chuyển, xưởng xe hơi,
xưởng sản xuất dụng cụ khai thác dầu và khí đốt… Sự đầu tư vào Brazil
cho thấy kế hoạch “hướng ngoại” của Tàu để bảo đảm nguồn cung cấp tài
nguyên thiên nhiên và để làm chậm sự phát triển của các công ty thuộc
chính quyền địa phương.</div>
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;">
</div>
</span></span><div align="center" class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<img alt="image" border="0" height="333" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/ce4bf5ce3ea147d39d80ccdefe42bd55.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Tổng
Thống Nam P Thabo Mbeki tỏ ý lo ngại về sự xâm lấn của thực dân Tàu:
“Nếu Nam Phi chỉ xuất cảng nguyên liệu thô qua Tàu và nhập cảng hàng đã
thành phẩm từ Tàu, Phi Châu sẽ bị kẹt mãi mãi trong điều kiện kém phát
triển.”</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Dù
là nước Úc văn minh, Congo loạn lạc, Nam Phi đang phát triển, hay là
Zimbabwe độc tài, tất cả các nước này cùng giống nhau ở một điểm: Tàu
đang bóc lột có kế hoạch các kho báu của họ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Và
sau khi các kho báu bị cưa, bị xúc, và bị hốt sạch, những thuộc địa này
chỉ còn là những cái vỏ rỗng, không còn cơ hội để trở thành quốc gia kỹ
nghệ với khả năng tạo nhiều việc làm mà đúng ra họ đã có thể được hưởng
nếu họ không là thuộc địa của Tàu.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><br /></span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Đại Bàng Mỹ Biến Thành Chim Bồ Câu Lớn Nhất Thế Giới</span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"></span></b><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Con Rồng sản xuất rất tham ăn. Con Rồng thuộc địa không ngưng nghỉ. Đại Bàng Mỹ thì ngủ quên.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">—Ron Vara</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="font-size: 13.2px; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="330" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/79a051eefda64f3fbda4f88144bf4cf0.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Kết quả sau cùng là Tàu có kế hoạch chiếm đủ nguyên liệu cho các nhà máy Tàu chạy đều. Còn thế giới thì không. </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Trong
khi đội quân triệu người của Tàu tràn đi khắp Phi Châu, Á Châu, và Châu
Mỹ La Tinh để thực hiện kế hoạch thâu tóm tài nguyên và chiếm lĩnh thị
trường, </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Đại
Bàng Mỹ vẫn còn đậu dưới đất, Âu Châu không dám đối diện sự thật, và
Nhật Bản thì bất lực vì quá sợ hãi. Nhưng trước kia đâu đến nỗi như vậy —
ít ra là với nước Mỹ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Nước
Mỹ đã từng là bậc thầy trong việc sử dụng “sức mạnh mềm” trên thế giới
qua các công tác cứu trợ, ngoại giao, và viện trợ quân sự. </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Nhưng
giờ thì Đại Bàng Mỹ đã biến thành chim bồ câu; chúng ta đang gửi Peace
Corps đến giúp những quốc gia mắc nợ ít hơn chúng ta, và chúng ta đang
núp trong những trại lính ở những xứ mà chúng ta không nên đến. </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Đã đến lúc chúng ta và thế giới phải tỉnh dậy—và đứng lên chống lại—cái đế quốc thực dân đang hiện diện ngay giữa chúng ta. </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Một
lần nữa, như Peter Finch đã nói một cách hùng hồn rằng, thế giới văn
minh phải mở tung cánh cửa phía Đông mà gào to lên rằng, “Giận lắm rồi,
không thể nào chịu nổi nữa.”</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Bởi
vì nếu chúng ta không vùng lên, “việc cấm vận” tài nguyên thiên nhiên
mà Tàu đang áp dụng trên thế giới qua kế hoạch thực dân sẽ là dây thòng
lọng siết cổ tất cả các nền kinh tế thế giới.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="font-size: 13.2px; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="333" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/371d4940d912fc92/a/dd83b0ba7334428493158409074a58a6.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px;" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;">Với
thời gian, khi đế quốc Tàu ngày càng thâu tóm được nhiều hơn các nguồn
tài nguyên thiên nhiên quý hiếm để thỏa mãn cơn thèm khát của Tàu, dây
thòng lọng sẽ càng siết chặt vào cổ của Mỹ, Âu Châu, Nhật , Nam Hàn, và
các nước khác.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523; font-size: 12pt;"><br /></span><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">Peter W. Navarro & Greg W. Autry (</span><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;">2012)</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 12pt;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="font-size: 13.2px; margin: 0in 0in 0pt; text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://www.xn--bomai-xqa.com/" src="https://media.giphy.com/media/3o6ZtbdZoBk10qxms8/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-46152172288465545832016-12-07T17:20:00.001-08:002016-12-07T17:20:26.901-08:00Bệnh nặng vẫn đi làm không phải điều tốt <span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="post-header">
</div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://baomai.blogspot.com/" src="https://media.giphy.com/media/gNEVrgxK2BZaE/giphy.gif" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nếu bạn
nghĩ rằng từ 'wickie' là từ môn cricket hoặc tên một trang web nổi
tiếng, nhiều khả năng bạn là một trong số rất nhiều người mò vào công sở
để làm việc ngay cả khi bệnh nặng.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Wickie - có nghĩa là đi làm khi đang bệnh - không phải là điều giúp bạn ghi điểm ở văn phòng.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Những
nghiên cứu gần đây cho thấy việc đi làm khi đang bệnh tác động đến hiệu
suất của bạn trong công việc, khiến bạn ít thận trọng và dễ phạm lỗi
hơn. Bạn cũng dễ làm cho các đồng nghiệp khó chịu bởi những cơn ho hay
tiếng xì mũi liên tục.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="209" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/5e5e748819854a93b74f545f489d1fc1.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nhưng mặt khác, có những người thường xuyên giả bệnh - 'sickie' - và phàn nàn ngay cả khi họ không phải đang bệnh.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Hầu hết
chúng ta đều được chia ra làm hai loại nói trên. Thế nhưng đứng trước
những áp lực quanh ta - khi những đồng nghiệp được tán dương vì đi làm
khi bị bệnh, hoặc những sếp ra tuyên bố thẳng thắn rằng việc nghỉ bệnh
không được hoan nghênh - bên cạnh những lo ngại về công việc cũng như
thu nhập ổn định, việc quyết định khi nào bạn đủ bệnh để nghỉ ở nhà
không phải luôn luôn là điều dễ.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Liệu có cách nào để biết khi nào là lúc hợp lý để nghỉ bệnh?</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Vấn đề tâm lý</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://baomai.blogspot.com/" height="225" src="https://media.giphy.com/media/26AHK6pO785CsSpcA/giphy.gif" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" width="400" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Vì sao
người ta cảm thấy có trách nhiệm phải đi làm khi đang bệnh? Đó là sự kết
hợp của tính cạnh tranh trên thị trường việc làm, sự căng thẳng và tâm
lý bất an trong công việc, theo Đại học East Anglia.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Bạn nên ở
nhà khi cảm thấy đang bệnh - đó là điều tưởng như dễ hiểu, thế nhưng
sếp của bạn không phải lúc nào cũng có cùng suy nghĩ.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Bên cạnh
đó, việc không có một thước đo khách quan nào giúp chỉ ra khi nào thì
một người bệnh đủ nặng để ở nhà, cũng khiến việc đưa ra quyết định trở
nên khó khăn hơn.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Tôi nhận
ra rằng những người đam mê công việc thường ít khi nghỉ bệnh, dù bệnh
nặng tới mức nào đi nữa," Gail Kinman, giáo sư về tâm lý sức khoẻ nghề
nghiệp tại Đại học Bedfordshire, Anh quốc, nói.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://baomai.blogspot.com/" src="https://media.giphy.com/media/bPEzqPWRVZKpO/giphy.gif" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Chúng ta thường phải noi gương sếp trong vấn đề nghỉ bệnh.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Nếu
người quản lý của bạn là người thường xuyên đi làm dù bị bệnh, họ có thể
sẽ có cùng kỳ vọng đối với nhân viên và những người dưới cấp có thể
ngại nghỉ bệnh hơn," Kinman nói.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Đây là lý
do những sếp khó tính thường ít thông cảm hơn. Nếu sếp bạn là một người
như vậy, bạn sẽ ít khả năng nghỉ bệnh hơn, ngay cả khi đó là điều cần
thiết.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Tuy
nhiên, dựa trên một nghiên cứu từ Đại học East Anglia, những người bị
nhiều áp lực từ đồng nghiệp hoặc sếp sẽ thường đi làm ngay cả khi bị
bệnh. Các nhân viên thường xuyên bị phân biệt đối xử hoặc quấy rối cũng
ít khi dám xin nghỉ bệnh.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://baomai.blogspot.com/" height="215" src="https://media.giphy.com/media/CljiyRTv86VPi/giphy.gif" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" width="400" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Có thể
bạn đang tự nhủ rằng mình chỉ bệnh nhẹ. Và thế rồi bạn ráng lết mình vào
văn phòng. Thế nhưng trên thực tế nếu cảm thấy hơi bệnh, tốt nhất là
bạn nên ở nhà để nghỉ ngơi trước khi bệnh nặng hơn.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Michael
Tam, thuộc bộ phận nhân sự tại Fairfield Hospital, Sydney, Úc, khuyến
cáo bạn nên nghỉ bệnh khi mới bị cảm, nhất là khi bạn làm việc trong
ngành yêu cầu tiếp xúc nhiều với người khác, ví dụ như chăm sóc y tế.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Ngay cả khi bạn làm việc trong văn phòng, Tam cũng khuyến cáo nên tránh tiếp xúc với người khác để đề phòng lây bệnh.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Vấn đề về lương</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="321" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/7cb467890eb84e6897748a1849fdb106.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Ở nhiều
quốc gia, luật pháp quy định bạn được trả lương khi nghỉ bệnh đối với
các công việc toàn thời gian và một số công việc bán thời gian.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Một số quốc gia khác, ví dụ như Hoa Kỳ và các nước châu Á, người lao động có ít quyền lợi hơn.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Khi thù
lao của bạn phụ thuộc vào việc có mặt ở nơi lao động, nhiều khả năng bạn
sẽ đi làm dù bị bệnh, theo nghiên cứu của Kinman.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Ngay cả ở
nhiều quốc gia phát triển nơi có nhiều bộ luật bảo vệ quyền lợi cho
người lao động, như Singapore, người lao động không được trả lương cho
ngày nghỉ bệnh nếu họ chưa làm được ít nhất là 3 tháng.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Có nhiều
trường hợp người lao động không được trả lương khi nghỉ bệnh nếu tổ
chức của họ bị thiếu nhân sự hoặc áp dụng chính sách nghỉ bệnh bừa bãi,
hoặc nếu họ làm những công việc như chăm sóc sức khoẻ", Kinman nói.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="300" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/05a84f8325c4415db471c5eaa0f7f314.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Đây là
điều khó xử mà nhiều lao động tự do hoặc lao động theo hợp đồng đang
phải đối mặt. Tại Úc, khoảng 24% lao động là theo hợp đồng. Một nghiên
cứu bởi Công đoàn Lao động Tự do tại Hoa Kỳ cho thấy 35% lao động ở nước
này là lao động theo hợp đồng hoặc lao động tự do.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Nếu bạn không có mặt, bạn sẽ không được trả lương," Sean Newman, một thợ xây dựng ở London, nói.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Trong khi
đó, Nicole, một công chức tại Sydney, Úc, nói khi bị cảm, bà thường cảm
thấy có thể làm nửa ngày ở nhà, nhưng không thể làm cả ngày ở văn
phòng.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="295" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/f404589aee994a54bc7a9f2add9b30ce.jpg" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Việc sử
dụng phương tiện công cộng để đi làm và phải ngồi họp khi bản thân cảm
thấy không thể đứng vững có thể khiến bạn cảm thấy tồi tệ hơn. Thế nhưng
quản lý của bà nói với tất cả mọi người rằng 'ai bệnh thì ở nhà và chỉ
vào văn phòng khi cảm thấy khoẻ mạnh', bà nói.</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Những quy
định như vậy khiến các nhân viên khó mà giữ vững hiệu suất, bà nói.
"Cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ đen và trắng."</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></span><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
</div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Georgina Kenyon</span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="background-color: white; color: #222222; text-align: center;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://baomai.blogspot.com/" src="https://media.giphy.com/media/l2JedQIERzMqL2tuE/giphy.gif" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; border: 1px solid rgb(238, 238, 238); box-shadow: 1px 1px 5px rgba(0, 0, 0, 0.098); padding: 5px; position: relative;" /></span></span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-15666854988965979052016-12-06T21:45:00.002-08:002016-12-06T21:45:27.823-08:00 Chia sẻ trên Facebook bộc lộ điều gì về bạn? <h3 class="post-title entry-title" itemprop="name">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></h3>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="post-header">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://www.xn--bomai-xqa.com/" src="https://media.giphy.com/media/jsQFWmfr405KE/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Việc chia sẻ trên
Facebook bộc lộ điều gì về bạn?</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Những điều ta chia sẻ
trên truyền thông xã hội có thể phô bày những ý nghĩ sâu xa trong đầu óc ta nhiều
hơn ta tưởng.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;">HỘI NGHỊ THƯỢNG ĐỈNH
VỀ Ý TƯỞNG THAY ĐỔI THẾ GIỚI</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Bạn đang nghĩ
gì?" Đó là cách mà Facebook chào đón hàng ngày đối với 1,7 tỷ người sử dụng.
Đó cũng là câu hỏi mà vô số các bác sĩ tâm thần, bác sĩ tâm lý và cố vấn đã hỏi
khách hàng của họ vào đầu buổi khám; một câu hỏi mà ta thường hỏi một người bạn
hoặc người trong gia đình khi thấy họ lo lắng.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://www.xn--bomai-xqa.com/" src="https://media.giphy.com/media/xTiTnxM7bZ9200V2Eg/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Hoạt động truyền
thông xã hội của ta có thể cung cấp (rất nhiều và thường là không chủ tâm) tình
trạng tâm trí của ta. Chẳng thế mà các chuyên gia chăm sóc sức khỏe tình cảm
cho ta hiện đang thăm dò cách sử dụng những tín hiệu này để 'bắt mạch tình cảm'
của cá nhân, cộng đồng, đất nước và thậm chí cả loài người. Đây là một trong những
chủ đề được thảo luận tại Hội nghị Thượng đỉnh về Ý tưởng Thay đổi Thế giới ở Sydney trong tháng 11.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br />
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;">NHỮNG ĐIỀU ĐĂNG TRÊN
TRANG TRUYỀN THÔNG XÃ HỘI BỘC LỘ GÌ VỀ MÌNH?</span><span style="color: #632523; font-size: 14pt;"></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/d8a26f5ebbcc4e638eed01466b9c5a38.jpg" width="500" /></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Người yêu bản thân
hay dùng Facebook để cập nhật trạng thái để khoe thành tích hoặc nói say mê bàn
về chế độ ăn và tập tành của mình.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Thể loại post ta
đăng tải và tần suất đăng tải cho biết ta là ai và điều gì đang diễn ra trong
cuộc sống ta hơn chính những lời ta nói. Một nghiên cứu của 555 người sử dụng
Facebook ở Mỹ cho hay người hướng ngoại thường hay đăng về những hoạt động xã hội
và cuộc sống hàng ngày, và đăng thường xuyên. Những người thiếu tự tin hơn có
xu thế đăng thường xuyên hơn về bạn đời lãng mạn của họ, người thần kinh bất an
dùng Facebook để được tán thưởng và được chú ý, trong khi người yêu bản thân
hay dùng Facebook để cập nhật trạng thái để khoe thành tích hoặc bàn say mê về
chế độ ăn và tập tành của mình.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Một nghiên cứu khác
cho thấy rằng những người đăng rất nhiều ảnh tự chụp thường là tự yêu mình và
tâm thần bất ổn hơn, trong khi những người chỉnh sửa nhiều ảnh của họ bằng kỹ
thuật số có thể thiếu tự tin.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;">NGƯỜI TA CÓ DÙNG
TRUYỀN THÔNG XÃ HỘI ĐỂ CHỮA BỆNH KHÔNG?</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://www.xn--bomai-xqa.com/" src="https://media.giphy.com/media/xr2eTpqGAmk1y/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Ai đã từng đổ trút
lên Facebook lời mắng mỏ giận dữ hoặc đăng điều u ám vào 3 giờ sáng thì sẽ biết
là có một số hình thức tự điều trị trong việc sử dụng truyền thông xã hội.
Nhưng có phải đó chỉ là khóc vào khoảng trống và nó làm tăng thêm khó khăn hơn
là giúp ích.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Trung Tâm Sức Khỏe Tinh Thần và Giới của Mexico, ở Thành phố
Mexico, có vẻ nghĩ thế, và dường như đã tiến hành một chiến dịch cảnh báo người
dân rằng chia sẻ những chuyện buồn trên Facebook không phải là một cách thay thế
rẻ tiền cho việc điều trị đúng đắn về tâm lý.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nhưng khoảng trống
đó đang nghe đấy, và có thể có trợ giúp. Những nhà nghiên cứu đang tìm cách rà
soát những cập nhật trạng thái hoặc những đăng tải trên Twitter để phát hiện
báo động đỏ, thí dụ ai đó có thể có rủi ro tự vẫn. Viện Black Dog của Úc do
Helen Christensen đứng đầu (bà sẽ có thuyết trình tại cuộc họp cao cấp tháng 11
nói trên) mới đây đã thực hiện một nghiên cứu sử dụng chương trình máy tính và
theo dõi đăng tải trong 2 tháng đối với một số cụm từ và từ liên quan đến tự vẫn.
Những nhà nghiên cứu về con người và một chương trình phần mềm sau đó đã phân
loại những đăng tải nào có vẻ gây lo ngại. Cả người và máy đều có sự nhất trí
cao, và việc đó mở ra khả năng là phần mềm có thể được thiết kế để xác định lời
kêu cứu, và thậm chí có thể thông báo cho gia đình hoặc bác sĩ biết.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="312" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/2c71af6ea09d4a0f981b81a3b88da52a.jpg" width="500" /></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Một số cộng đồng mạng
cũng thừa nhận ý nghĩa quan trọng của những cảnh báo có liên quan đến tự vẫn
trong việc đăng tải, và đang tổ chức mạng lưới hỗ trợ của riêng họ. Trang mạng
Suicide Watch của Reddit đã được hình thành và tạo cách thức cho cộng đồng để
đáp ứng và hỗ trợ các thành viên có rủi ro. Trong khi mà cảnh trao đổi hỗn loạn
của cộng đồng trực tuyến vẫn không tránh khỏi sẽ có người nói khích động nhưng
sẽ có nhiều đáp ứng thể hiện ước muốn thực sự giúp con người đang đau khổ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Sự bỏ bễ trao đổi
truyền thông xã hội cũng có thể cho thấy tinh thần có vấn đề. Một nghiên cứu
đang sử dụng ứng dụng của Bluetooth để định vị mẫu của liên kết xã hội của một
người, do vậy nó có thể phát hiện được khi nào người đó tương tác ít đi với bạn
bè và rút khỏi mạng lưới đó, mà điều này là một biểu hiện của sự suy sụp.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;">TRUYỀN THÔNG XÃ HỘI
CÓ TIẾT LỘ NHỮNG XU HƯỚNG TÌNH CẢM LỚN HƠN?</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="274" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/6f20c73bc5074a85abb8671a7473fb41.jpg" width="500" /></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Trang mạng The We
Feel theo dõi tình cảm của Twitter trên trên thế goo</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Cộng đồng, đất nước
và nhân loại nói chung thường hay biến động lên xuống cùng với nhau. </span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Viện Black Dog và
CSIRO (cơ quan khoa học Úc) đã hợp lực để bắt mạch cảm xúc của cả hành tinh
trong sáng kiến "We Feel". Bằng cách theo dõi trang mạng Twitter trên
diện rộng về mặt cảm xúc và đồng thời chọn mẫu ngẫu nhiên 1% số lượng đăng, họ
đã phân tích trung bình khoảng 19.000 tweet một phút để tìm xem cộng đồng
Twitter cảm xúc như thế nào tại một thời điểm bất kỳ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Kết quả là một bản đồ
thể hiện tỷ lệ % tương ứng với trạng thái cảm xúc khác nhau (như ngạc nhiên,
vui sướng, yêu thích, buồn, tức giận, sợ hãi) ở những nơi khác nhau trên thế giới.
Nó biểu lộ trạng thái cảm xúc biến động lên xuống như thế nào ứng với những sự
kiện khác nhau trên thế giới và quốc gia.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://www.xn--bomai-xqa.com/" src="https://media.giphy.com/media/13GKBV5U4KLH7W/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Dự án Hedonometer
cũng nghiên cứu Twitter để có được cảm xúc tương ứng của các ngôn ngữ khác
nhau, kể cả tiếng Anh, Pháp, Ả Rập và Indonesia. Khi sử dụng tin nhắn trong
Twitter, báo chí, Google Books, và cả đầu đề phim, thì họ tìm ra 10.000 từ hay
được sử dụng nhất trong từng ngôn ngữ, rồi họ lấy một người nói tiếng mẹ đẻ để
đánh giá xếp hạng từng từ vào một thang điểm tốt xấu.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Việc phân tích này
cho hay chúng ta thường có xu hướng thiên tốt và hài lòng, mặc dù tiếng Tây Ban
Nha và Bồ Đào Nha có vẻ vui vẻ lạc quan hơn so với các tiếng còn lại.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nhóm nghiên cứu hiện
đang sử dụng phương pháp tiếp cận này để phân tích mức hài lòng trung bình của
Twitter, và cho biết tác động của những sự kiện như việc tranh luận tổng thống ở
Mỹ (độ hài lòng giảm), việc ly dị của Brad and Angelina (cũng giảm) và việc hợp
pháp hóa kết hôn cùng giới (đô hài lòng tăng). Họ cũng sử dụng phương pháp tiếp
cận này để tìm xem độ hài lòng tương liên thế nào với các yếu tố khác như tình
trạng kinh tế xã hội, địa dư và dân số trên khắp nước Mỹ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Vì vậy, lần tới bạn
lướt trên mạng truyền thông xã hội, hãy bỏ chút thời gian ngẫm nghĩ là điều mà
bạn đang đọc và chia sẻ thì đang bộc lộ điều bạn nghĩ trong đầu nhiều hơn bạn
tưởng.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Bianca Nogrady</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="http://www.xn--bomai-xqa.com/" src="https://media.giphy.com/media/XuKX7zm7Quu4w/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;"><br /></span></span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-86570437098596848552016-07-10T05:24:00.001-07:002016-07-10T05:24:08.136-07:00Nhà Trắng trả lời thỉnh nguyện thư cá chết <span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="post-header">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="326" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/d520f727856147479488a825198b448a.jpg" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Những người biểu
tình mong mỏi chính phủ công bố nguyên do gây cá chết</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nhà Trắng vừa có phản
hồi thỉnh nguyện thư được hơn 142.000 người ký trên website của họ về thảm họa
cá chết hàng loạt tại miền Trung Việt Nam.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Thư phản hồi viết:
“Chúng tôi bày tỏ sự cảm thông sâu sắc tới người dân các tỉnh ven biển miền
Trung trong lúc người dân nỗ lực vượt qua thiệt hại về hải sản ảnh hưởng đến
sinh kế của họ.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/ff4092b17bf44896bac0c55bb08d85fb.jpg" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Khi Việt Nam đối phó
cuộc khủng hoảng môi trường này, Chính phủ Hoa Kỳ sẵn sàng giúp đỡ. Đại sứ Hoa
Kỳ tại Việt Nam Ted Osius đã tiếp cận các quan chức chính phủ cấp cao ở Hà Nội
để ngỏ lời trợ giúp của chúng tôi, và hai chính phủ đang thảo luận về các lĩnh
vực có thể hợp tác.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><a href="https://www.csis.org/events/president-barack-obama%E2%80%99s-visit-vietnam-new-era-us-vietnam-relations"><img alt="image" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/fcc46ee53a534875b5a3d60a3a4ec577.jpg" /></a></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><a href="https://www.csis.org/events/president-barack-obama%E2%80%99s-visit-vietnam-new-era-us-vietnam-relations">https://www.csis.org/events/president-barack-obama%E2%80%99s-visit-vietnam-new-era-us-vietnam-relations</a></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Sự tham gia của công
chúng là một phần quan trọng trong việc giải quyết những thách thức về môi trường.
Tương tự như kinh nghiệm tại Hoa Kỳ, chúng tôi khuyến khích Chính phủ Việt Nam
tăng cường hợp tác với các tổ chức xã hội dân sự và các tổ chức phi chính phủ về
môi trường, những nơi có thể giúp các cộng đồng bị ảnh hưởng bởi vụ cá chết, đảm
bảo trách nhiệm và tính minh bạch trong các nỗ lực làm sạch vùng biển, và giúp
xây dựng chính sách để ngăn ngừa các vấn đề trong tương lai."</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;">Thành tố quan trọng</span></b><b><span style="color: #632523; font-size: 14pt;"></span></b></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/d387fa1925774b0c88e1199a7903d713.jpg" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Thư phản hồi viết tiếp
rằng khi thăm Việt Nam tháng 5/2016, Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đã trao đổi
với chính phủ Việt Nam, giới doanh nhân, và các đại diện xã hội dân sự, cũng
như sinh viên.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Lá thư dẫn lại lời Tổng
thống Obama phát biểu khi đó: "Một khi người dân được quyền tự do tổ chức
trong xã hội dân sự, quốc gia có thể giải quyết tốt hơn những vấn nạn mà chính
quyền đôi khi không thể tự giải quyết”.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/564dde9e97414577b1676388ab9132db.jpg" width="500" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Thỉnh nguyện thư gửi
tới Nhà Trắng về vụ cá chết nhận được hơn 142.000 chữ ký</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Thư của Nhà Trắng viết
tiếp: “Việc hợp tác về môi trường là một thành tố quan trọng trong mối quan hệ
đối tác toàn diện Mỹ - Việt. Trong chuyến thăm Việt Nam của ông Obama, hai nước
đã khởi động Quan hệ Đối tác Khí hậu Mỹ - Việt, nhằm giúp hai nước thực hiện Hiệp
định Paris về biến đổi khí hậu”.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="water beach ocean surf" src="https://media.giphy.com/media/f45816CTsKd7G/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">“Chúng tôi đang trợ
giúp các nỗ lực bảo tồn môi trường giúp đưa chính phủ, doanh nghiệp và các tổ
chức xã hội dân sự lại gần nhau, chẳng hạn như Sáng kiến Liên minh Hạ Long -
Cát Bà nhằm bảo vệ những kho báu quốc gia của Việt Nam”.</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">“Chúng tôi cũng đồng
thời tăng cường mối cam kết chung đối với cuộc sống biển thế giới qua những chuẩn
mực môi trường cao được định ra trong TPP, một hiệp ước cam kết bảo vệ môi trường
thiết thực nhất trong các hiệp ước giao thương trong lịch sử."</span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="Joyful Noise Recordings beach dead ocean skeleton" src="https://media.giphy.com/media/l46CtFIZs8aTUhnJC/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
</span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-40213833253900437412016-07-09T05:25:00.001-07:002016-07-09T05:25:06.445-07:00Diễn biến sự kiện liên quan tới vụ cá chết <h3 class="post-title entry-title" itemprop="name">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></h3>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="post-header">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="241" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/c411563768264e51a809e5f8a4c2c9d5.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
<span style="color: #10253f; line-height: 115%;">Điểm lại những diễn
biến quan trọng trong vụ cá chết bí hiểm ở các tỉnh miền Trung Việt Nam.</span><br />
<span style="color: #10253f; line-height: 115%;"><br /></span>
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Tháng Tư 2016: Cá chết hàng
loạt</span></b></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 6:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Tình trạng cá chết được ngư dân phát hiện tại vùng biển tại Kỳ Anh,
Hà Tĩnh (khu vực cảng Vũng Áng và các xã Kỳ Lợi, Kỳ Hà). Cá chết nhiều trong
các ngày 6-7/4.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 10:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Hiện tượng cá chết xuất hiện tại Quảng Bình.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 15:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Cá chết lan đến Thừa Thiên – Huế.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 16:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Xuất hiện cá chết tại Quảng Trị.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 21:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Vụ phó Vụ Nuôi trồng thủy sản Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông
thôn nói đoàn công tác không vào kiểm tra tại khu công nghiệp Vũng Áng được vì
đây là khu vực có yếu tố nước ngoài, “đoàn không có thẩm quyền, chức năng kiểm
tra”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 22:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tới Hà Tĩnh “kiểm tra mô hình sản xuất
nông nghiệp công nghệ cao, khu dân cư mẫu nông thông mới và tiến độ dự án
Formosa”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="293" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/45aacba309cb41eabc8d4c0bb98f2531.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
<br />
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Một người dân lặn
biển, ông Nguyễn Xuân Thành phát hiện thấy đường ống xả thải hóa chất dưới đáy
biển, “nước phun từ đường ống ra có màu vàng đục, nhừa nhựa, mùi hôi thối, khi
ngửi cảm thấy rất ngạt thở”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/d844b4d716ea4d5b993746a0f64e9c3a.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 23:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Thứ trưởng Tài nguyên Môi trường Võ Tuấn Nhân nói việc báo chí
“khiến dư luận hiểu nhầm rằng Formosa xả trộm bằng đường ống khổng lồ dưới
đáy biển”, đồng thời khẳng định “Formosa được phép xả thải” và đường ống ngầm của
hãng là hoàn toàn hợp pháp.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="228" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/67aacc4ad2204ab49d43de61daa45d47.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Phó viện trưởng
Viện Nghiên cứu Hải sản Nguyễn Viết Nghĩa tuyên bố cá chết bất thường là do
“độc chất mạnh”, với nguồn nước biển ô nhiễm xuất phát từ khu công nghiệp
Vũng Áng.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 24:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Cuộc họp giữa Phó thủ tướng Trịnh Đình Dũng và Bộ Tài nguyên Môi
trường nói Formosa có một số “vi phạm trong việc thực hiện súc rửa đường ống”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Bộ Tài nguyên Môi
trường nói sẽ tìm ra kết quả gây cá chết trong “5 ngày nữa”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 26:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Formosa Hà Tĩnh ra thông cáo nói họ “kinh ngạc” và “không thể hiểu
nổi” tình trạng sinh vật biển chết, gây ô nhiễm trên biển với quy mô lớn. </span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Năm thợ lặn tại
huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình phải nhập viện sau khi lặn từ khu vực biển
Vũng Áng lên.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="622" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/4b9ce45c9b8844cf9a849eed1b746284.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 27:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Có thông tin xuất hiện cá chết ở Đà Nẵng. Chính phủ ra công điện
yêu cầu bốn tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên - Huế nghiêm cấm sử
dụng, kinh doanh, tiêu thụ thủy hải sản chết bất thường.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="296" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/23c39e7b12cf405b9dcda996a977e45e.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Bộ Tài nguyên Môi
trường ra kết luận ban đầu theo đó nói có hai khả năng gây ra tình trạng cá chết,
gồm tác động độc tố hoá học của con người và trên biển, và là do tác động của
hiện tượng tảo nở hoa hay thủy triều đỏ. Formosa Hà Tĩnh được xác định là
"chưa thấy có mối liên hệ nào" với tình trạng cá chết hàng loạt</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 28:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn báo cáo trong cuộc họp
Chính phủ về kết quả xét nghiệm mẫu xác định "bước đầu loại trừ nguyên
nhân do hiện tượng dị thường của tự nhiên kết hợp với tác động của con người tạo
nên hiện tượng tảo nở hoa mà thế giới gọi là thủy triều đỏ".</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 29:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Khu vực biển Đà Nẵng tiếp tục có tình trạng cá chết dạt bờ ồ ạt,
trong đó có nhiều cá thể cỡ lớn, tới 10kg.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/423107becfb942aeb57cf1fd50704ed0.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 29-30:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Người dân làng biển Cảnh Dương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình
biểu tình phản đối thảm họa môi trường khiến cá chết hàng loạt ở vùng biển miền
Trung.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Tại Huế, một nhóm
nghệ sỹ biểu diễn nghệ thuật đường phố cũng về vụ cá chết nhưng bị công an
can thiệp.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="270" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/3f0d9febd33e439391ed9a4fe09079ab.jpg" width="500" /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 30:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh cùng các lãnh đạo đi tắm biển cùng
người dân và ăn cá để giải tỏa lo âu cho người dân.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/77a28c627fc3446fbc11a8dc85e473c3.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Tháng Năm 2016: Biểu tình
diễn ra ở nhiều nơi</span></b></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 1:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Tại nhiều thành phố lớn ở Việt Nam, hàng ngàn người đã xuống đường
biểu tình phản đối thảm họa môi trường này, yêu cầu minh bạch và tìm ra nguyên
nhân gây cá chết hàng loạt.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="335" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/337578d3b6914c3f82238e20d9376bd1.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Trong bản tin 20 giờ,
Đài truyền hình Việt Nam VTV công bố bắt hai nhà hoạt động tên Trương Minh Tam
và Chu Mạnh Sơn vì đã tới khu vực Formosa và Kỳ Hà, Hà Tĩnh "thu thập
thông tin và hình ảnh để phát tán trên mạng internet nhằm mục đích kích động
người dân".</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Người lao động Việt
Nam tại Đài Loan xuống đường thể hiện quan điểm về sự kiện cá chết tại khu vực
Hà Tĩnh.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/124d3d93aa9d4aabb9c8f47cb5d98bcd.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 2:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Vào giờ đêm, Văn phòng Chính phủ phát đi thông cáo yêu cầu giám sát
hệ thống xả thải của công ty Formosa, cấp gạo và hỗ trợ tài chính cho ngư dân,
đồng thời đề nghị ngư dân đánh bắt ở vùng ngoài 20 hải lý và hỗ trợ tiêu hủy cá
chết.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 3:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Bảy linh mục tại các giáo xứ trong huyện Kỳ Anh - Hà Tĩnh gửi kiến
nghị lên thủ tướng vì vụ cá chết hàng loạt xảy ra trong khu vực này.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/0a479e25ceed4191a345bbe307c3f44f.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">An ninh Việt Nam thả
ông Chu Mạnh Sơn, một nhà hoạt động bị bắt tại khu vực Vũng Áng, tâm điểm của
thảm họa cá chết hàng loạt ở miền Trung.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Ông Chu Mạnh Sơn được
thả sáng ngày 3/5. Tuy nhiên, người bị bắt cùng đợt với ông là ông Trương Minh
Tam hiện vẫn chưa được thả.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="215" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/fc1b8783ddf9462d8c889f9a04c862b5.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 5:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Mai Tiến Dũng, người phát
ngôn Chính phủ được báo Tuổi Trẻ dẫn lời: "Bộ Thông tin - truyền thông chỉ
đạo các cơ quan báo chí thực hiện việc đưa tin trung thực, khách quan, đúng định
hướng, có cơ sở khoa học, đấu tranh phản bác các thông tin xuyên tạc, luận điệu
sai trái, kích động nhằm ổn định tình hình, không gây tâm lý hoang mang trong
dư luận".</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 6:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Lời kêu gọi tiếp tục biểu tình ngày 8/5 được phát đi trên mạng xã hội
với lý do ‘Chính phủ cố tình chậm trễ công bố nguyên nhân cá chết’.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 8:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Hàng trăm người dân Việt Nam ở Sài Gòn và nhiều thành phố, địa
phương trong cả nước đã xuống đường tuần hành, biểu tình phản đối vụ cá chết
hàng loạt.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/c6488f84781f448a816ca34c766c2596.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f; line-height: 115%;">Ngày 14:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Nhiều nhà hoạt động nói họ
bị "tạm giữ" và "ngăn cản" ngay tại nhà, không thể tham gia
xuống đường biểu tình trong tuần thứ ba liên tiếp vì sự kiện cá chết ở miền
Trung Việt Nam.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 15:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Các cuộc biểu tình tại Hà Nội và TP HCM nhanh chóng bị giới chức
trấn áp. Tin tức nói nhiều người biểu tình đã bị các lực lượng an ninh bắt giữ</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/a989eb846c044caea393e933a3befdce.jpg" /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 27:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">VTV phát chương trình ’60 phút mở: Bạn chia sẻ trên mạng xã hội để
làm gì, trong đó người dẫn chương trình Tạ Bích Loan cùng năm khách mời chất vấn
Phan Anh, một MC của VTV, "Tại sao bạn lại phải chia sẻ clip hai con cá
chết của Vũng Áng?" ’60 phút mở’ đã gây tranh luận gay gắt trong cộng đồng
cư dân mạng ở Việt Nam.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 29:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Hàng trăm người Việt tại Nhật biểu tình đòi làm rõ nguyên nhân thảm
họa cá chết tại Việt Nam.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/61a38f597594418785ac3f63db04e853.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Tháng Sáu 2016: Công bố
nguyên nhân cá chết</span></b></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 5:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Tại Hà Nội, cuộc tuần hành nhân ngày Môi trường Thế giới và vì 'cá
chết hàng loạt, bất thường' bị các lực lượng an ninh nhanh chóng giải tán. Một
số người tham gia bị bắt đưa đi.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="318" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/d435836607644458826348cd97a3b064.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 8:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Hà Tĩnh buộc Formosa Hà Tĩnh và Nhà máy nhiệt điện Vũng Áng 1 (thuộc
Tập đoàn Dầu khí Việt Nam PVN) lắp thiết bị tự động kiểm soát khí chất thải, bụi
tại các lò cao nhiệt điện.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="300" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/abdc25c150924002b829d9f300af5c9b.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 11:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Tôm hùm và cá chết hàng loạt ở biển Phú Yên.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 12:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Hàng trăm người dân ở khu vực Quỳnh Lưu, Nghệ An xuống đường, tuần
hành từ nhà thờ Phú Yên, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An và sau đó tuần hành trên Quốc
Lộ 37.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/afd6c3a49a414982b6b5ee44c4828a67.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 16:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Quốc hội Đài Loan họp báo liên quan tới cáo buộc Formosa Hà Tĩnh thải
chất độc gây ô nhiễm. Formosa Plastic Group bị áp lực từ các nhóm môi trường địa
phương, nghị sỹ và một hội đoàn của người Việt, chất vấn về vụ cá chết bí ẩn
ở miền Trung Việt Nam.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 26:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Một số báo Việt Nam đăng bài về phóng sự dài 60 phút ‘Việt Nam –
Cái chết của cá’ phát trên kênh truyền hình PTS của Đài Loan.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="159" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/7db5f7bf3cf946e393ceddef57c5396b.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 28:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Formosa ký biên bản thừa nhận sai phạm, trước sự chứng kiến của đại
diện nhiều bộ ngành Việt Nam, trong đó có cả Viện Kiểm sát Tối cao và Tòa
án tối cao và đại diện bốn tỉnh miền Trung bị ảnh hưởng.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/feb9b84942174de58dabd868e042c3d5.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 29:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Chủ tịch Hội đồng Quản trị Trần Nguyên Thành phát biểu, công khai
thừa nhận những sự cố tại Formosa Hà Tĩnh “là nguyên nhân gây ra sự cố môi trường
làm hải sản chết hàng loạt tại bốn tình miền Trung của Việt Nam”, nhưng nói
nguyên nhân không phải do Formosa Hà Tĩnh mà là do các nhà thầu phụ của hãng
gây ra.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;">Lãnh đạo Formosa hứa
hẹn bồi thường mọi thiệt hại và “cam kết không tái diễn các hành vi vi phạm
pháp luật về bảo vệ môi trường và tài nguyên nước của Việt Nam”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><br /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="image" border="0" height="205" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/0dc046c1a1e44b52b840efa6749dc421.jpg" width="500" /></span></span>
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
</div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><b><span style="color: #10253f;">Ngày 30:</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">Văn phòng Chính phủ họp báo công bố nguyên nhân cá chết hàng loạt,
theo đó xác định là do sự cố xả thải và từ lò luyện cốc của Formosa Hà Tĩnh.
Lãnh đạo Formosa hứa hẹn bồi thường mọi thiệt hại và “cam kết không tái diễn
các hành vi vi phạm pháp luật về bảo vệ môi trường và tài nguyên nước của
Việt Nam”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span><div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<h3 class="post-title entry-title" itemprop="name">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">Báo nước ngoài nói gì về lỗi của Formosa ?</span>
</h3>
<div class="post-header">
</div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="281" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/5521d9b8e54a4f1299d4e64cbb5dea77.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Ngư dân Hà Tĩnh
trong phóng sự do truyền hình Đài Loan thực hiện về thảm họa cá chết ở miền
Trung Việt Nam</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Các hãng tin quốc tế
bình luận sau vụ họp báo công bố Formosa là thủ phạm gây thảm họa cá chết tại
các tỉnh miền Trung Việt Nam.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Báo </span><b><span style="color: #10253f;">Taipei Times</span></b><span style="color: #10253f;"> </span><span style="color: #632523;">hôm 1/7 cho hay, Sở
Đầu tư kinh tế Đài Loan tuyên bố họ tôn trọng các thỏa thuận giữa nhà máy thép
Formosa Hà Tĩnh và chính phủ Việt Nam.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="258" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/b2378a8e5cb445f79c82cc2f34b05447.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Chúng tôi đã
liên lạc Bộ Ngoại giao Việt Nam ngay sau khi chính phủ Việt Nam công bố báo cáo
điều tra hôm 30/6," Tổng giám đốc sở Vivian Lien bày tỏ hy vọng rằng vụ cá
chết sẽ không ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa Đài Loan và Việt Nam.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="343" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/6e2835ee4b264e74859f688cf7fbf86e.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Bà cho biết Bộ Công
an Việt Nam cam kết với cơ quan đại diện Đài Loan tại Việt Nam rằng sẽ bảo đảm
an toàn cho người Đài Loan tại Việt Nam sau vụ việc.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="306" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/12223084c7374767bf14a26a83d29c36.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Nhà máy thép Formosa
là một trong những dự án đầu tư nước ngoài lớn nhất tại Việt Nam.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f;">Reuters</span></b><span style="color: #632523;"> hôm 30/6 bình
luận thảm họa cá chết khiến tân chính phủ Việt Nam phải vật lộn kiểm soát cuộc
khủng hoảng.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Tối 30/6, Bộ Ngoại
giao Đài Loan kêu gọi Việt Nam bảo vệ các doanh nghiệp Đài Loan. </span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Chúng
tôi hy vọng chính phủ và người dân Việt Nam tiếp tục trợ giúp," thông cáo
của Bộ Ngoại giao Đài Loan viết.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="278" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/93fba13b540a41179ec69132a57fcafb.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Trong một video clip,
Chủ tịch Hội đồng Quản trị công ty Gang thép Hưng nghiệp Formosa Hà Tĩnh (FHS),
ông Trần Nguyên Thành nói: "Chúng tôi rất hy vọng người Việt Nam có thể rộng
lượng trước vụ việc".</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f; font-size: 14pt;">Đảm bảo sự chắc chắn</span></b></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Giới chức chính phủ
Việt Nam phủ nhận bất kỳ sự che đậy để bảo vệ nhà đầu tư lớn và cho biết sự chậm
trễ trong việc công bố kết luận điều tra là để đảm bảo sự chắc chắn với sự hợp
tác của các nhà khoa học Nhật, Đức và Pháp.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="280" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/974e3ec1f36d47f0989fd5d698d39fa1.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #10253f;">Những người chỉ
trích chính phủ Việt Nam bình luận rằng cuộc điều tra cá chết kéo dài quá lâu</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><b><span style="color: #10253f;">Bloomberg</span></b><span style="color: #632523;"> hôm 1/7 tường
thuật, cuộc khủng hoảng cá chết khiến xảy ra các cuộc biểu tình hiếm hoi tại
các thành phố ở Việt Nam. Điều này giống như một phép thử với chính phủ phải
cân bằng mong muốn tăng đầu tư nước ngoài nhưng phải chứng tỏ rằng họ không bị
các công ty nước ngoài dắt mũi.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="388" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/79f575fb152f422297bf9c7c8093abcc.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Chính phủ Việt Nam
cũng chịu áp lực cho phép hình thành công đoàn độc lập và ban hành các điều luật
bảo vệ môi trường nghiêm ngặt là một phần yêu cầu Việt Nam trong việc gia nhập
Hiệp định thương mại đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP), Fred Burke, đại diện
hãng luật Baker & McKenzie Vietnam, được dẫn lời.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Họ [Chính phủ]
muốn gửi thông điệp tới các nhà đầu tư nước ngoài rằng sẽ không quá khắt
khe" Burke nói. "Nhưng họ phải thực thi pháp luật và để nhà đầu tư biết
rằng họ đang hoạt động trong một sân chơi bình đẳng."</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="fish lips" src="https://media.giphy.com/media/GZV2ju1CodSDu/giphy.gif" /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Những người chỉ
trích chính phủ bình luận cuộc điều tra cá chết kéo dài quá lâu. Nguyễn Thi, một
nhà tư vấn môi trường tại TP HCM cho biết. "Sự phẫn nộ của công chúng và
các cuộc biểu tình có thể tránh được nếu các chính phủ minh bạch vụ này ngay từ
đầu".</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/c36644c65e5f42d482a53cd156693043.jpg" /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Hãng </span><b><span style="color: #10253f; font-size: 11pt; line-height: 115%;">AP</span></b><span style="color: #632523;"> hôm 30/6 dẫn
lời Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn cho biết nhà chức
trách sẽ không dung thứ việc lợi dụng vụ cá chết để kích động gây bất ổn.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">"Chúng tôi tôn
trọng phản ứng chính đáng của người dân. Tuy nhiên, chúng tôi không chấp nhận
việc lạm dụng sự tức giận đó để kích động phá hoại Đảng và chính phủ."</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Ông Tuấn cho biết cơ
quan thực thi pháp luật sẽ cân nhắc việc tiến hành điều tra hình sự vụ việc.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="image" border="0" height="283" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/b/c3236cb28f344761b44c3ebc2f2c7e02.jpg" width="500" /></span>
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
</div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;">Thứ trưởng Bộ Kế hoạch
và Đầu tư Đặng Duy Đông nói tại cuộc họp báo 30/6 rằng chính phủ Việt Nam muốn
thu hút đầu tư nước ngoài có công nghệ tiên tiến và thân thiện với môi trường,
và sẽ không thu hút đầu tư bằng mọi giá.</span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="color: #632523;"><br /></span></span></div>
<div class="MsoNoSpacing" style="text-align: center;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><img alt="fish fly stingray" src="https://media.giphy.com/media/k9hKQMscB8DZe/giphy.gif" /></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;"><img alt="ocean octopus dumbo sea creature" src="https://media.giphy.com/media/118pNUM9rV3HRC/giphy.gif" /></span></span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><span style="font-size: small;">
</span></span>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-47856414961109570202016-07-09T04:56:00.002-07:002016-07-09T04:56:40.599-07:00Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Lâm Chí Công </span><div class="col-3-6">
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="clearfix" style="margin-bottom: 10px;">
<div class="fb-page fb_iframe_widget" data-adapt-container-width="true" data-height="130" data-hide-cover="false" data-href="https://www.facebook.com/laodongonline/" data-show-facepile="false" data-small-header="false" data-tabs="timeline" data-width="205">
<span style="height: 130px; vertical-align: bottom; width: 205px;"></span></div>
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="sapo">
<strong>Các hướng dẫn viên chui người Trung Quốc đến Đà Nẵng và lớn
tiếng tuyên truyền biển Đà Nẵng là biển nam Trung Quốc. Trách bọn người
chui này ít mà trách ai đó để đất cho bọn người này nói năng linh tinh
mới nhiều. Chiều muộn hôm qua, các báo loan cuộc tấn công “ruồi tham
nhũng” đã đánh sập ba quan lớn ở Bà Rịa – Vũng Tàu, trong đó có vị trí
mà chị Lê Thị Công – Giám đốc sở về đất đai suýt nữa được lãnh đạo tỉnh
này điều về. Ngày cuối tuần khép lại với tin không thể tin – dự án lọc
hóa dầu 20 tỉ đô đầy hy vọng đổi đời ở Bình Định đã tan vỡ…</strong></div>
<br />
<div>
<strong>1. Biển Đà Nẵng là biển nam Trung Quốc (?)</strong></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_04/btb394626-1.jpg" title="Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa " /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Các đoàn khách TQ huyên náo trong phố cổ Hội An. </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
Hôm qua, tờ Một Thế Giới đã xuất bản bài viết “Người Trung Quốc đang
“tung đòn” trên mặt trận du lịch?”. Theo đó, người Trung Quốc (TQ) thoải
mái tuyên truyền xuyên tạc về lịch sử nước Việt Nam ngay chính trên đất
Việt Nam. Tại Đà Nẵng, nhiều hướng dẫn viên (HDV) tiếng Trung đã ghi
lại các bằng chứng tố các HDV hoạt động chui người TQ dẫn đoàn và xuyên
tạc về lịch sử Việt Nam. Những đối tượng này tuyên truyền rằng Việt Nam
xưa là của TQ và nay dù độc lập nhưng vẫn lệ thuộc TQ, biển Đà Nẵng là
biển nam TQ…<br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_04/btb394626-2.jpg" title="Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa " /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>HDV hoạt động chui người TQ tại sân bay Đà Nẵng (ảnh do HDV tiếng Trung cung cấp).</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Tại Hội An, 2 năm trở lại đây, khách TQ đổ về khiến mọi thứ ở
thành phố cổ này đảo lộn. Một giám đốc Cty du lịch chuyên về khách Tây
nói rừng dừa 7 mẫu là điểm đến thú vị của Hội An được khách Tây ưa
thích; vậy mà khách TQ tràn vào la hét, quậy tưng; khách Tây ngao ngán
bỏ đi. Chủ tịch xã Cẩm Thanh (Hội An) thừa nhận khách Âu, khách Tây đã
sụt giảm từ khi khách TQ tràn về.<br />
</div>
<div>
Tin khó tin hôm nay gửi đến Bí thư Thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh
thắc mắc lớn rằng ai và tại sao đã để xảy ra tình trạng “mất chủ quyền”
đặc biệt nghiêm trọng đến vậy: Để cho những kẻ hoạt động du lịch chui
người ngoại quốc lớn tiếng xuyên tạc lịch sử, địa lý dân tộc Việt như
vậy? Nếu được đề nghị Bí thư tuyên bố thời hạn làm rõ và quy trách
nhiệm, xử lý cá nhân, tổ chức để xảy ra thực trạng đau lòng trên.</div>
<div>
<em><a href="http://motthegioi.vn/thoi-su-c-66/nguoi-trung-quoc-dang-tung-don-tren-mat-tran-du-lich-36938.html" target="_blank">Xem tại đây</a></em></div>
<div>
<strong>2. Cuộc tháo chạy dưới tên gọi luân chuyển bất thành</strong></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_04/btb394626-3.jpg" title="Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa " /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Ông Phan Hòa Bình lên xe
cửa trên sau khi làm việc với cơ quan điều tra Bộ Công an tại trụ sở
Ban Tổ chức Tỉnh ủy Bà Rịa - Vũng Tàu vào sáng 3.7. Ảnh: Đông Hà. </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Hôm qua, cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố bị
can, khám xét nơi ở và làm việc của ông Phan Hòa Bình – Phó trưởng ban
Tổ chức Tỉnh ủy Bà Rịa – Vũng Tàu. Trước khi lên chức này, ông Bình là
Chủ tịch TP.Vũng Tàu. Thêm hai đồng sự cùng bị khởi tố và khám xét là
ông Trương Văn Trí – chuyên viên Văn phòng UBND tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu, và
ông Nguyễn Thanh Sơn – Chủ tịch UBND phường 9, TP.Vũng Tàu. Trước khi
lên các chức này, ông Trí là Phó Chủ tịch TP.Vũng Tàu, còn ông Sơn là
Trưởng phòng quản lý đô thị dưới quyền ông Bình.</div>
<div>
Các ông này đã bị khởi tố về tội cố ý làm trái gây hậu quả nghiêm
trọng. Họ đã cùng nhau ký giấy tờ đất đai làm thất thoát của nhà nước
chục tỉ đồng, tạo điều kiện cho doanh nghiệp lừa đảo của dân trên 400 tỉ
đồng. Một Chủ tịch TP vi phạm pháp luật như vậy vẫn được cất nhắc lên
đến vị trí Phó ban Tổ chức Tỉnh ủy đã cho thấy quy trình bổ nhiệm cán bộ
của chúng ta đang rất có rất vấn đề, dù rằng “đúng quy trình”.</div>
<div>
Và có vẻ như Tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu có tầm nhìn xa khi biết trước
vụ khởi tố làm mất cán bộ này nên đã ra lệnh cho bà Lê Thị Công – Giám
đốc Sở TNMT nghỉ việc sau 10 tháng nhậm chức để nhận quyết định do Chủ
tịch tỉnh này ký bổ nhiệm bà Công làm Phó trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Bà
Rịa – Vũng Tàu gây lùm xùm mấy tuần qua.</div>
<div>
<em><a href="http://tuoitre.vn/tin/phap-luat/20160703/kham-xet-nha-pho-ban-to-chuc-tinh-uy-ba-ria-vung-tau/1130587.html" target="_blank">Xem tại đây</a></em></div>
<div>
<strong>3. Xốp trong bêtông dự án 6 nghìn tỉ, cầu 119 tỉ sập cái rầm</strong></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_04/btb394626-4.jpg" title="Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa " /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Lớp xốp này dày 3-4 cm xen kẽ giữa lớp cát mỏng và lớp bê tông. </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Dự án đường trục phía Nam nối từ quận Hà Đông đi qua các huyện
phía Nam thành phố Hà Nội do Công ty cổ phần Phát triển địa ốc Cienco 5
làm chủ đầu tư với tổng số vốn hơn 6.000 tỉ đồng. Phóng viên Tiền Phong
nói rằng họ ghi nhận tình trạng xốp, cát trong bêtông tại hàng loạt trụ
đèn điện trên cầu vượt đường sắt.</div>
<div>
Chủ đầu tư cho biết dự án đã hoàn thành từ 2012. Còn xốp trong
bêtông là chủ định của đơn vị thi công. Và toàn bộ quá trình thi công,
giám sát đều đúng quy trình.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_04/btb394626-5.jpg" title="Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa " /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Tình trạng sụt lún, hư hỏng của cầu máng. </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Trong khi đó, tại Bình Thuận một cây cầu máng trong hệ thống
thủy lợi sông Dinh 3 có vốn đầu tư 119 tỉ đồng đã bị sập cái rầm sau 1,5
năm sử dụng. Người dân nói không chỉ cầu máng sập, nhiều hạng mục khác
cũng nứt toác, gãy đổ tùm lum.<br />
</div>
<div>
Tôi nghĩ cứ đà này sẽ còn nhiều cái “sập cái rầm” nữa nếu không
kiên quyết xử lý tiêu cực, sai phạm, tham nhũng trên tất cả các lĩnh
vực, nhất là trong dự án và đấu thầu.</div>
<div>
<em><a href="http://www.tienphong.vn/xa-hoi/be-tong-cot-xop-o-cau-vuot-duong-sat-ha-noi-1022947.tpo" target="_blank">Xem tại đây</a></em></div>
<div>
<em><a href="http://vtv.vn/trong-nuoc/binh-thuan-cong-trinh-thuy-loi-119-ti-dong-sap-nang-20160703100853691.htm" target="_blank">Và tại đây</a></em></div>
<div>
<strong>4. Phải 50 năm nữa biển mới như xưa, cá rớt giá thê thảm sau vụ Formosa</strong></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_04/btb394626-6.jpg" title="Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa " /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>San hô bị chết dưới đáy biển Bắc Trung bộ. Ảnh: Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam.</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Các nhà khoa học đã khảo sát đáy biển các tỉnh trong vùng bốn
tỉnh cá chết và ghi nhận hơn một nửa rặng san hô đã bị chết, nhiều loài
tôm cá điển hình của vùng này cũng không còn. Họ khẳng định phải mất ít
nhất là 50 năm, hệ sinh thái biển ở đây mới khôi phục hoàn toàn.</div>
<div>
Về giải pháp khắc phục, các nhà khoa học cho rằng trong trường hợp
xyanua, phenol ở vùng đáy không phân hủy hết, một giải pháp có thể được
cân nhắc là hút trầm tích đáy biển. Với dải biển dài 209 km, dự kiến
hàng nghìn tấn trầm tích sẽ được hút lên. Sau đó phải tiến hành các công
đoạn xử lý, chôn lấp an toàn.</div>
<div>
Tờ Dân Việt hôm qua đã phản ánh tình trạng bi đát tại cảng Thọ
Quang (Đà Nẵng) – một cảng cá lớn nhất ở miền Trung. Rằng từ sau vụ
Formosa cho đến giờ, giá hải sản lao dốc không phanh; ngư dân chấp nhận
lỗ lã cho tàu ra khơi để giữ bạn, giữ mối. Nhưng họ cũng nói là kéo dài
thêm nữa thì không trụ được.</div>
<div>
Tôi nghĩ, làm thế nào để mau kết thúc cảnh bi đát của biển và ngư
dân miền Trung thì không dễ chút nào, không thể ngày một ngày hai được.
Nhưng phải đến 50 năm biển mới như xưa thì không biết có đợi được không?</div>
<div>
<em><a href="http://m.tienphong.vn/cong-nghe/he-sinh-thai-bien-mien-trung-nua-the-ky-moi-hoi-phuc-hoan-toan-1022964.tpo" target="_blank">Xem tại đây</a></em></div>
<div>
<em><a href="http://danviet.vn/kinh-te/cang-ca-lon-nhat-mien-trung-gia-ca-rot-the-tham-sau-vu-formosa-691470.html" target="_blank">Và tại đây</a></em></div>
<div>
<strong>5. Niềm hy vọng 20 tỉ đô và nhiều hơn nữa đã tan vỡ</strong></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_04/btb394626-7.jpg" title="Tin khó tin: Người Trung Quốc xuyên tạc lịch sử Việt Nam, phải 50 năm nữa biển mới như xưa " /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Diễn biến giá trên thị trường thế giới khiến hiệu quả của các dự án lọc dầu cần được xem xét lại.
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Tổ hợp lọc hóa dầu Nhơn Hội (Bình Định) với số vốn đăng ký đầu
tư 20 tỉ đôla của Tập đoàn Dầu khí Thái Lan (PTT) vừa có tin hoãn triển
khai do giá dầu đổ dốc và do những thay đổi ở Việt Nam.</div>
<div>
Nguồn tin còn nói thêm, gần đây, các đại gia lọc dầu từng "hứa" đầu
tư lớn vào Việt Nam đã phải tính toán lại quyết định đầu tư, bên cạnh
những cuộc rút lui như của Tập đoàn Dầu khí quốc gia Qatar tại dự án lọc
dầu Long Sơn (Vũng Tàu), Tập đoàn Gazprom Neft (GPN) tại Lọc hoá dầu
Bình Sơn (Quảng Ngãi)…</div>
<div>
Để có được dự án lọc hóa dầu tại Nhơn Hội, tỉnh Bình Định đã ban
hành rất nhiều ưu đãi theo hướng không thể ưu đãi tốt hơn với nhà đầu
tư. Rút ra từ học phí cao cho việc thu hút đầu tư nước ngoài bằng mọi
giá là nhiều bài học ở nhiều địa phương. Nhưng tôi nghĩ bài học lớn nhất
là phải chấm dứt ngay tư duy dự án gắn với tư duy nhiệm kỳ. Phải cật
lực làm lụng, chắt chiu trên “đồng vốn” mà mình có được. Đừng há miệng
chờ sung, đừng chờ ai đó đem thiên đường, hạnh phúc đến cho mình. Tất cả
đều có giá của nó cả.</div>
<div>
<em><a href="http://hanoimoi.com.vn/Tin-tuc/Quoc-te/839489/dai-gia-thai-lan-hoan-sieu-du-an-loc-dau-20-ty-usd-tai-viet-nam" target="_blank">Xem tại đây</a></em></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-86343637667576399622016-07-09T04:53:00.002-07:002016-07-09T04:53:30.281-07:00Tin khó tin: Formosa biến khô thành ướt, lô đề quốc doanh và Hải quan tự xử<h1>
</h1>
<div class="meta clearfix">
<div class="more">
<span class="serie-newspaper">
<span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hà Phan</span><div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="clearfix" style="margin-bottom: 10px;">
<div class="fb-page fb_iframe_widget" data-adapt-container-width="true" data-height="130" data-hide-cover="false" data-href="https://www.facebook.com/laodongonline/" data-show-facepile="false" data-small-header="false" data-tabs="timeline" data-width="205">
<span style="height: 130px; vertical-align: bottom; width: 205px;"></span></div>
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="content">
<div class="sapo">
Nước mình kể cũng lạ, sáng đúng chiều sai đến mai có khi lại đúng. Như
anh Formosa tráo công nghệ luyện thép từ khô sang ướt giờ mới bảo là
sai. Hay sếp Hải quan Đà Nẵng trấn an chưa rõ lính nhận tiền hay không
vẫn vội vàng đem trả người tố. Đến cả mấy cô bán thân nuôi miệng trước
thấy cán bộ chạy trối chết, giờ lại mời đi khách sạn trừ tiền phạt! Thế
cũng chưa bằng ma đề giờ vô tư lô đề quốc doanh chẳng ngại anh em nhà
nào…<strong> </strong></div>
<div class="sapo">
<strong>1. Formosa biến khô thành ướt</strong>
</div>
<br /><table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_09/hcm396378-1.jpg" title="Tin khó tin: Formosa biến khô thành ướt, lô đề quốc doanh và Hải quan tự xử" /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_09/hcm396378-2.jpg" title="Tin khó tin: Formosa biến khô thành ướt, lô đề quốc doanh và Hải quan tự xử" /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Từ ngày Formosa cúi đầu nhận lỗi, Tin khó tin nhẩm đếm hàng chục
lỗi, lỗ hổng to như mặt biển bỗng dưng lòi ra. Bộ, ban, ngành rồi quan
này chức sắc nọ ào ạt chỉ khiếm khuyết mà mới tháng trước thôi chẳng mấy
ai lên tiếng.</div>
<div>
Theo Bộ trưởng Công thương Trần Tuấn Anh, khi kiểm tra liên ngành,
phát hiện Formosa làm sai thiết kế cơ sở. Thay vì công nghệ luyện cốc
dập khô thì họ đã chuyển sang dập ướt. Nghe đơn giản nhưng nguy lắm. Tin
khó tin chỉ thắc mắc nho nhỏ : sao đến giờ mới công bố nhỉ?</div>
<div>
Khô hay ướt lợi lộc gì mà Formosa thay hình đổi dạng? Các vị hiểu
biết bảo khô ít ô nhiễm, bớt độc và ướt ngược lại. Nhưng ướt tiết kiệm
lắm. Còn ô nhiễm ít nhiều gì họ ở tận xứ Đài có gánh mấy đâu mà lo. Thảm
họa xảy ra chẳng qua họ tính già hóa non ấy mà. Chẳng biết đằng sau ấy
thật ra là cái gì vì biết Formosa làm thế nhưng có ai ngăn chặn hay chế
tài gì đâu. Nói không quá chứ trót lọt thì giờ chắc cũng chẳng băn khoăn
khô hay ướt. Hay lại bảo biết nhưng luật hở đành chịu? Rất đúng quy
trình.</div>
<div>
<strong><em><a href="http://thanhnien.vn/thoi-su/formosa-trao-cong-nghe-721078.html" target="_blank">>> Xem tại đây</a></em></strong></div>
<div>
<strong>2. Lô đề quốc doanh</strong></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_09/hcm396378-3.jpg" title="Tin khó tin: Formosa biến khô thành ướt, lô đề quốc doanh và Hải quan tự xử" /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Cuộc đời cứ quay vòng vòng, sáng đúng chiều sai đến mai lại đúng
chẳng biết đâu mà lần. Đấy là tôi nói về số đề, trò cờ bạc mà ở Hậu
Giang khoác cho cái tên mỹ miều “ Vé số tự chọn”, còn dân gian kháo nhau
“lô đề quốc doanh”. Tin khó tin không phản đối nhưng cũng chẳng ủng hộ.
Hình thức và nội dung có khác gì lô đề nhân dân đâu mà tung hoa cơ chứ!
Chỉ có khác là giờ nhiều hình thức cho dân chúng cầu may hơn . Thôi thì
an ủi nhau, đằng nào cũng chẳng cấm được như mại dâm nên quản thế cho
nó lành. Thay vì nuôi thầu , chung tay trước trả thưởng sau trả lương
tiếp nữa xây được cái gì hay cái ấy.</div>
<div>
Không biết có ai đã ra đê mà ở chưa chứ ghi số với Nhà nước an
toàn, tiện lợi chẳng ai đụng chạm nên ăn ít no lâu hơn. Lấn sân đề đóm
truyền thống thì chưa nhưng ngoạm bớt phần vé số đã rồi. Nhiều nền kinh
tế tỉnh nhà nguồn thu chủ yếu từ xổ số thì phải gọi tên bằng gì nhỉ? Ai
vỗ tay chứ xây dựng quê hương mà trông chờ vào đây tôi vẫn có nỗi buồn
chẳng nhẹ. Chẳng lẽ cứ thẳng với nhau bí quá tận thu hay cười nhẹ đời
này không giống cái tên chứ cũng thế cả. Mà nước ta vốn thế, cứ vui đi
lô đề quốc doanh.</div>
<div>
<strong><em><a href="http://laodong.com.vn/xa-hoi/bien-tuong-xo-so-kien-thiet-o-dbscl-lo-de-quoc-doanh-570933.bld" target="_blank">>> Xem tại đây</a></em></strong></div>
<strong>3. Hải quan tự xử</strong><br />
<div>
Dư luận cứ đồn đại làm Hải quan mà “chết” vì 200.000 như mấy vị ở
TP đáng sống thì nhạt quá! Tôi lại nghĩ khác. Nếu đúng là vài lọ thuốc
bổ, thêm 1, 2 tờ nữa mà vòi vĩnh đến nỗi để dân tức cũng đáng bị trảm
lắm. Nhưng bảo mấy ông này cá biệt chắc khó tin hơn bản tin chúng tôi
viết hàng ngày.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_09/hcm396378-4.jpg" title="Tin khó tin: Formosa biến khô thành ướt, lô đề quốc doanh và Hải quan tự xử" /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Hôm qua Tuổi trẻ dẫn thêm câu chuyện, cha con nhà du học sinh tố
đến Bí thư Anh mấy ông Hải quan sân bay Đà Nẵng “xin” 50 triệu. So với
vô số vụ khác cùng ngành chắc chỉ nhỏ như móng tay nhưng thái độ sếp rất
lạ. Cục trưởng Cục Hải quan Đà Nẵng Nguyễn Tiến Thọ nói rằng chưa rõ có
hay không lính mình nhận tiền bồi dưỡng nên chưa đủ cơ sở xử lý. Tuy
vậy ông ấy vẫn chỉ đạo trả lại 50 triệu lỡ dại cầm không nhầm.<br />
</div>
<div>
Như một phép màu, số tiền chưa rõ ấy đã về lại khổ chủ. Không có
trả làm gì? Thật là vụng chèo vụng cả chống. Đừng bảo tại dân cứ giúi
vào tay làm hỏng cán bộ. Các bác thương nhau kiểu này bằng mười hại
nhau. Thà tự xử chứ để chỗ khác ra tay thì khó mà chưa đủ cơ sở lắm.
Không khéo lại như cháy lan lại khổ.</div>
<div>
<strong><em><a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160708/hai-quan-san-bay-da-nang-voi-vinh-lo-lieu-xu-ly-qua-loa/1133374.html" target="_blank">>> Xem tại đây</a></em></strong></div>
<div>
<strong>4. Gái mại dâm mời cán bộ đi khách sạn trừ tiền phạt</strong></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_09/hcm396378-5.jpg" title="Tin khó tin: Formosa biến khô thành ướt, lô đề quốc doanh và Hải quan tự xử" /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_09/hcm396378-6.jpg" title="Tin khó tin: Formosa biến khô thành ướt, lô đề quốc doanh và Hải quan tự xử" /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Chiến dịch, phòng chống, dẹp bỏ… và cũng từng “phục hồi nhân phẩm”
nhưng gái mại dâm chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác, lúc suy lúc
thịnh thôi các bác ạ! Hôm qua, Phó phòng LĐTB và Xã hội Q 12 (TPHCM) cho
hay: "Khi bị bắt quả tang bán dâm, nhiều cô gái ở Sài Gòn không có tiền
đóng phạt, nên mời cán bộ đi khách sạn để trừ tiền"!</div>
<div>
Ai ngạc nhiên chứ tôi thì không. Đừng vờ che mặt gọi đó trơ trẽn
hay khoác áo đạo đức lên án. Họ đã coi và xã hội không muốn nhưng đã
thầm coi đó là nghề. Mà đã thành nghề và cả nhu cầu thì xin đừng dùng
mệnh lệnh hay ý chí để bắt các cô ấy và khách nắm tay nhìn nhau cười.</div>
<div>
Đành rằng khép nép Á đông, truyền thống gia phong, nhân phẩm phụ
nữ…, tuy nhiên xin hỏi quét sạch bằng cách nào đây? Lâu lâu ra quân, chi
vài triệu cho họ học nghề hay phạt mãi phát chán ư? Kết quả thế nào thì
ai cũng rõ rồi. Nên nhìn bằng góc khác thôi. Nâng cao đạo đức không thể
chỉ kêu gọi được đâu. Khi nào loài người diệt dục cả thì các em ấy mới
hết chỗ hành nghề. Còn bây giờ không cấm được thì quản vậy. Tại sao
không nhỉ?</div>
<div>
<strong><em><a href="http://news.zing.vn/gai-ban-dam-du-can-bo-di-khach-san-de-tru-tien-phat-post664075.html" target="_blank">>> Xem tại đây</a></em></strong></div>
<div>
<strong><em><a href="http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/ca-phe-kich-duc-mai-dam-dem-khong-xue-o-tp-hcm-3432950.html" target="_blank">>> Và tại đây</a></em></strong></div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-87604513714967474552016-07-09T04:52:00.000-07:002016-07-09T04:52:00.261-07:00Tin khó tin: Lãnh đạo đại tài, tôi rất phẫn nộ, 121 ngày 130 cuộc họp!<div class="meta clearfix">
<div class="more">
<span class="serie-newspaper">
<span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hà Phan</span><br />
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="clearfix" style="margin-bottom: 10px;">
<div class="fb-page fb_iframe_widget" data-adapt-container-width="true" data-height="130" data-hide-cover="false" data-href="https://www.facebook.com/laodongonline/" data-show-facepile="false" data-small-header="false" data-tabs="timeline" data-width="205">
<span style="height: 130px; vertical-align: bottom; width: 205px;"></span></div>
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="content">
<div class="sapo">
<b>Chúng ta đã sai lầm. Tin khó tin lầm khi từng viết rằng muốn
giàu chỉ cần vào Cty xổ số. Thu nhập chẳng là gì so với 1,4 tỷ/năm của
sếp SCIC đâu quý vị ạ! Nhiều người khác lại nhầm bởi tin vào biện hộ của
lãnh đạo BV Nhi Trung ương rằng bảo vệ không ngăn xe khiến trẻ chết vì
clip thứ 2 tung ra sáng qua hoàn toàn khác. Còn bị cáo trong kỳ án giết
người ở Hải Phòng khuyên VKS cùng CQĐT hãy dũng cảm nhận sai đừng để
oan như Nguyễn Thanh Chấn và Huỳnh Văn Nén!?</b></div>
<br />
<div>
<b>1. Lãnh đạo đại tài
</b><br />
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="https://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_07/li_shnc.jpg" title="Tin khó tin: Lãnh đạo đại tài, tôi rất phẫn nộ, 121 ngày 130 cuộc họp!" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<b>
</b></div>
<div>
Hôm nay, Tin khó tin phải thừa nhận mình đã lầm khi từng viết làm
giàu không khó, chỉ cần vào ngành xổ số. Kể cả anh Phó Tổng Sabeco, con
cựu Bộ trưởng Hoàng cũng phải ngưỡng mộ lãnh đạo Tổng Cty Đầu tư và Kinh
doanh vốn nhà nước (SCIC). Tổng GĐ SCIC vừa về hưu Lại Văn Đạo chỉ lĩnh
1,43 tỷ năm thôi. Các Phó Tổng cũng gần 1,3 tỷ đấy. Quản lý tại các
ngân hàng Top đầu như Vietcombank, BIDV, Viettinbank… còn tròn mắt với
thu nhập khủng trên.</div>
<div>
SCIC phát đi thông báo tất cả đều đúng quy định, quy trình và sếp
họ xứng đáng hưởng như thế vì làm ăn rất tốt. Xin nói thêm, “ngành nghề”
chính của SCIC là quản lý vốn Nhà nước trong các doanh nghiệp và lợi
nhuận chủ yếu từ chia cổ tức. Nếu là cổ đông chính tại Vinamilk, FPT
Telecom, Dược Hậu Giang, Bảo Minh… và hàng loạt DN chỉ có lãi không lỗ,
bao nhiêu người sẽ làm được và hơn thế nữa?</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="https://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_07/hcm3963021_kjyu.jpg" title="Tin khó tin: Lãnh đạo đại tài, tôi rất phẫn nộ, 121 ngày 130 cuộc họp!" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><br /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Khoản thu nhập gấp hàng chục lần Bộ trưởng, hàng chục năm công chức
lâu năm của sếp SCIC không chỉ đến từ tập đoàn này. Ngồi thêm ghế doanh
nghiệp nào họ lãnh thêm đầu lương ấy. Nói đặc quyền, đặc lợi như Lao
Động lên tiếng e còn quá nhẹ. Công bằng trong trường hợp này như một lời
chế nhạo thôi quý vị ạ!</div>
<div>
<i><a href="http://laodong.com.vn/kinh-doanh/thu-nhap-cua-lanh-dao-scic-hang-tram-trieu-dongthang-dac-quyen-dac-loi-569999.bld" target="_blank">Xem tại đây</a></i></div>
<div>
<i><a href="http://dantri.com.vn/su-kien/scic-phan-tran-ve-luong-thuong-khung-tren-100-trieu-dong-thang-cua-cac-sep-20160706214632172.htm" target="_blank">Và tại đây</a></i></div>
<div>
<b>2. Tôi rất bức xúc và phẫn nộ</b></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="https://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_07/hcm3963023_zcwb.jpg" title="Tin khó tin: Lãnh đạo đại tài, tôi rất phẫn nộ, 121 ngày 130 cuộc họp!" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><br /></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
PGS-TS Lê Thanh Hải - GĐ Bệnh viện nhi Trung ương đã thốt lên như
vậy. Ông tức giận khi xem xong clip thứ 2 xuất hiện sáng qua ghi cảnh
bảo vệ BV ông chặn xe cứu thương khiến cháu bé mất ngay trên xe. Trước
đó, Phó của ông còn bảo rằng nhân viên mình chẳng làm thế và thông tin
lan truyền sai sự thật.</div>
<div>
Có lẽ chẳng cần thêm tranh cãi đúng sai. Tiếng gào khóc vật vã của
bà mẹ, cảnh y tá bóp bóng cho bé trên băng ca rõ mồn một, nỗi bức xúc
của mọi người xung quanh… đã quá đủ để gọi tên sự việc bằng vô tâm, xấu
hổ và bất nhẫn. Quy định nào ngăn đưa trẻ sắp mất về nhà? Quy trình đâu
không cho xe ngoài đưa bệnh nhi, dù đang hấp hối ra khỏi BV? Lý lẽ gì
che giấu và biện hộ hành động vô cảm, độc ác này?</div>
<div>
Lỗi đang được đổ lên đầu bảo vệ. Nhưng họ làm thế để được gì nếu
không có chia chác hay gợi ý, chỉ đạo từ ai đó? Tôi tin lãnh đạo BV vô
can, tuy nhiên chỉ mình bảo vệ lộng hành thì đến Thượng đế cũng phải
cười. Đừng để những ngọn lửa từ làn khói như lời tố “gia đình thuê xe
cứu thương từ Nghệ An ra chỉ với giá 2,5 triệu đồng, nhưng nếu thuê xe
từ "cò" trong BV thì giá lên tới 6 - 7 triệu đồng” lan rộng. Nó đã và
đang thiêu cháy uy tín cùng lương tâm của ngành y.</div>
<div>
<i><a href="http://nld.com.vn/thoi-su-trong-nuoc/them-clip-to-bao-ve-bv-nhi-chan-xe-cuu-thuong-ep-dung-xe-du-2016070715360559.htm" target="_blank">Xem tại đây</a></i></div>
<div>
<b>3. Bị cáo khuyên cơ quan tố tụng dũng cảm nhận sai!</b></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="https://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_07/hcm3963024_waae.jpg" title="Tin khó tin: Lãnh đạo đại tài, tôi rất phẫn nộ, 121 ngày 130 cuộc họp!" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><i>Bị cáo khuyên VKS và CQĐT dũng cảm nhận sai! </i></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Bị cáo có tội hay không, đó là việc của Tòa. Nhưng Tin khó tin rất
ấn tượng với lời nói sau cùng của các bị cáo trong phiên xét xử vụ án
giết người xảy ra tại xã Cao Minh, huyện Vĩnh Bảo, Hải Phòng ba năm
trước.</div>
<div>
Bị cáo Lương Xuân Chung nói thế này: “VKS và CQĐT sai rồi thì hãy
dũng cảm nhận đi! Không để như vụ ông Nguyễn Thanh Chấn, ông Huỳnh Văn
Nén thì sẽ phức tạp lắm!”. Còn bị cáo Bùi Anh Tuân đẫm nước mắt: “Tôi bị
oan, tôi không giết người! Nếu tòa kết tội tôi giết người thì hãy giết
tôi đi!”. Bị cáo cuối cùng cũng kêu oan vì anh ta không thể “bay” từ chỗ
làm đến chỗ gây án trong vòng 30 phút.</div>
<div>
Ai đó sẽ bảo sát nhân thường ngoan cố hay có thể còn chút sai sót
nhỏ không ảnh hưởng đến bản chất vụ án. Tuy nhiên cả ba đều kêu oan,
luật sư trưng đủ bằng chứng ngoại phạm và VKS cũng thừa nhận vật chứng
thu được không phải là hung khí thì tội sẽ luận theo hướng nào đây? Có
những cái không thể từ từ nhưng bản án và cái chết như trong trường hợp
này liệu có thể vội? Cố mà làm cho bị cáo, người nhà nạn nhân và dư luận
tâm phục khẩu phục thôi các bác à!</div>
<div>
<i><a href="http://plo.vn/phap-luat/bi-cao-khuyen-vien-kiem-sat-dung-cam-nhan-sai-639190.html" target="_blank">Xem tại đây</a></i></div>
<div>
<b>4. 121 ngày 130 cuộc họp</b></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="https://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_07_07/hcm3963025_ojqm.jpg" title="Tin khó tin: Lãnh đạo đại tài, tôi rất phẫn nộ, 121 ngày 130 cuộc họp!" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Hôm qua, Tin khó tin thông báo rằng TPHCM xin mua thêm xe công vì
sở, ban, ngành phải chia nhau đi họp quá nhiều. Bao nhiêu cuộc, lãnh đạo
TP lớn nhất nước này không nói nhưng ở Tiền Giang chỉ trong 121 ngày
làm việc đã họp đến 130 lần. Ngày nào cũng họp nhưng chỉ số năng lực
cạnh tranh (PCI) của Tiền Giang nhiều năm nay luôn tụt mới trớ trêu.
Hiện chỉ còn đứng trên Cà Mau ở ĐBSCL thôi đấy.</div>
<div>
Trong khi ấy, láng giềng Đồng Tháp trong 5 năm liên tục luôn đứng
top 5 về PCI chủ yếu nhờ... giảm họp. UBND tỉnh này đã giảm 30% số cuộc
hội họp để lãnh đạo có nhiều thời gian đi cơ sở để tiếp xúc với người
dân, doanh nghiệp để giải quyết, tháo gỡ từng điểm nghẽn. À ra thế! Họp
nhiều cũng chẳng phải là thượng sách đâu nhỉ?</div>
<div>
Biết đâu Tiền Giang quá nhiều việc phải bàn bạc trong phòng hơn là
xuống cơ sở. Chắc họ cũng hội họp khẩn trương nhanh chóng lắm để còn
thời gian làm việc khác chứ . Mà họp kiểu này thì ngày trước cựu Bộ
trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường than ông không đủ cấp phó để đi họp cũng
chằng lạ lắm đâu.</div>
<div>
<i><a href="http://danviet.vn/tin-tuc/121-ngay-lam-viec-dau-nam-2016-tien-giang-hop-130-lan-692345.html" target="_blank">Xem tại đây</a></i></div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-16855332289044937262016-05-21T20:57:00.002-07:002016-05-21T20:57:26.190-07:00Tin khó tin: Tiến sĩ giấy, chứng nghiện và tấm thẻ “Bất khả xâm phạm”<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Đào Tuấn (tổng hợp)</span> <time></time><div class="meta clearfix">
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="content">
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_05_21/ts383852-1.jpg" width="600" />
<span class="fig">Công an từng bắt giữ nhiều đối tượng dùng thẻ “bất khả xâm phạm” giả mạo để lừa đảo (Phapluat)</span>
</div>
<div class="sapo">
Bạn đã bao giờ nhìn thấy một cái thẻ “bất khả xâm phạm”? Bạn đã biết đến
kỷ lục một DN bị kiểm tra tới 45 lần trong một năm, một hậu quả của
tình trạng “công chức nghiện kiểm tra như nghiện ma túy”? Bạn có biết là
ngân hàng cần 3% lãi suất của bạn để sống? Bạn đã hay là không mặc đúng
trang phục cũng bị bắt lỗi giao thông?
Hình như mỗi chúng ta, ngay khi sinh ra- cũng là một thánh nhân với phẩm
chất chí nhẫn đáng kinh ngạc. </div>
<div class="sapo">
<br /></div>
<strong>1. “Thẻ bất khả xâm phạm”</strong><br />
<div style="text-align: justify;">
Lực lượng CSGT vừa phát hiện hàng loạt
các vụ giả danh cán bộ cao cấp, kèm những loại giấy tờ giả thuộc loại
“có một không hai” để qua mặt CSGT.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Một anh Hưng - Sài Gòn đàng hoàng,
đĩnh đạc xuất trình “Công lệnh của Thủ tướng”. Về sau mới biết tờ giấy
này được thuê làm giả với giá 1.500 USD.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng “công lệnh” vẫn chưa là gì. CSGT
còn phát hiện tới 2 trường hợp dùng thẻ “bất khả xâm phạm” trên cao tốc
Long Thành- Dầu Giây.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi đoán những người này chắc xem phim cổ trang nhiều mới ngộ “kim bài miễn tử” đến thế.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_05_21/ts383852-1.jpg" title="Tin khó tin: Tiến sĩ giấy, chứng nghiện và tấm thẻ “Bất khả xâm phạm”" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Công an từng bắt giữ nhiều đối tượng dùng thẻ “bất khả xâm phạm” giả mạo để lừa đảo (Phapluat)</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
Nhưng thật ra, chuyện những cái thẻ đểu đang ẩn chứa một tồn tại thực
tế. Bạn đã bao giờ tự hỏi những anh abc đó giả làm anh xe ôm, chị quét
rác?</div>
<div style="text-align: justify;">
Cái giả này chỉ có thể dẹp bỏ bằng sự
công chính, không phân biệt khi áp dụng pháp luật. Chứ chừng nào mà xe
biển xanh, xe của cán bộ cao cấp còn được đề nghị ưu tiên thì chừng đó
còn có những “kim bài”, những “bất khả xâm phạm”.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/nhieu-nguoi-mao-danh-can-bo-cao-cap-de-qua-mat-csgt-3405066.html" target="_blank">tại đây</a>.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>2. Chứng nghiện còn hơn nghiện ma túy</strong><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Cảm tưởng như công chức “nghiện kiểm
tra”. Mà đã nghiện thì khó bỏ. “Chắc đi kiểm tra hấp dẫn lắm nên mới
nghiện- TS Nguyễn Đình Cung, Viện trưởng Viện Nghiên cứu quản lý kinh tế
trung ương (CIEM) - đơn vị trực tiếp soạn thảo các nghị quyết 19 về cải
thiện môi trường kinh doanh đã nói thẳng tại một hội nghị chính thức do
Văn phòng Chính phủ tổ chức.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_05_21/ts383852-2.jpg" title="Tin khó tin: Tiến sĩ giấy, chứng nghiện và tấm thẻ “Bất khả xâm phạm”" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Bị kiểm tra- một trong những nỗi khổ của DN (vietnamnet)</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Chủ tịch Hiệp hội Sữa VN Trần Quang Trung cũng phụ họa: Chứng “nghiện kiểm tra” của công chức “còn hơn nghiện ma túy”.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Câu
chuyện “chứng nghiện kiểm tra” hôm nay khiến tôi nhớ lại một kỷ lục của
năm ngoái, một kỷ lục kiểu “chỉ có ở Việt Nam”: Một DN đã bị thanh kiểm
tra 45 lần trong một năm.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Ai có máy tính trong tay tính hộ: Chỉ thiếu 3 lần thôi thì cái DN khốn khổ đó đã mỗi tuần phải “tiếp” một đoàn kiểm tra.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Thấy phục cho đoàn thuyền thúng. Nội thủy đầy những đá ngầm, thủy lôi như thế mà vẫn phải...ra biển lớn</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Xem <a href="http://tuoitre.vn/tin/kinh-te/20160519/cong-chuc-nghien-kiem-tra-doanh-nghiep-nhu-nghien-ma-tuy/1103326.html" target="_blank">tại đây</a>.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20151230/mot-doanh-nghiep-bi-thanh-tra-kiem-tra-45-lan-trong-nam/1029523.html" target="_blank">tại đây</a>...</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">và <a href="http://tuoitre.vn/tin/kinh-te/20160520/nghien-kiem-tra-do-ve-qua-nhieu-giay-phep-con/1104034.html" target="_blank">tại đây</a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>3. Vàng ống bơ, “đô” chân giường</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Câu chuyện: Làm như nào để “nung chảy” 500 tấn vàng trong dân vẫn đang nóng rực.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Báo Đất Việt đưa ý kiến của TS Phạm Đỗ Chí - nguyên chuyên viên cao cấp của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF).</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Ông Chí, một mặt cho rằng con số thực lớn hơn nhiều so với 500 tấn- được thống kê chính thức qua niên biểu XNK.
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_05_21/ts383852-3.jpg" title="Tin khó tin: Tiến sĩ giấy, chứng nghiện và tấm thẻ “Bất khả xâm phạm”" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Cảnh xếp hàng mua vàng vẫn không ngừng diễn ra (Zing)</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Nhưng
đáng chú ý nhất lại là chuyện “Trên thế giới, không có nước nào dám động
vào vàng”. Huống chi khi huy động nguồn lực rất lớn ấy, các cơ quan có
trách nhiệm đã tính đến chuyện làm thế nào để phát huy được giá trị
nguồn lực ấy giúp tăng trưởng kinh tế cho quốc gia?.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Nhân
chuyện vàng, có người phát hiện ra rằng ngay cả khi Ngân hàng nhà nước
đưa lãi suất gửi USD về 0%, hiện tượng găm giữ ngoại tệ vẫn đang có
chiều hướng gia tăng. Trong khi đó, các ngân hàng vẫn đang cho vay USD
với lãi suất 3%.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Trên VOV, TS Nguyễn Trí Hiếu giải thích cực giản dị, đại ý: Sở dĩ có tỉ lệ kỳ khôi này là bởi “Ngân hàng cần phải...sống”.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Tôi
thích cách VOV dùng ba dấu chấm (...) trên tít. Rồi không biết chừng sẽ
tới lúc nhà băng tính cả phí gửi USD két sắt nữa kia.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Xem <a href="http://baodatviet.vn/kinh-te/tai-chinh/mo-kho-500-tan-vang-trong-dan-kho-khong-ai-dam-lam-3308736/" target="_blank">tại đây</a>..</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
và <a href="http://vov.vn/kinh-te/huy-dong-usd-lai-0-cho-vay-lai-3-vi-ngan-hang-can-phai-song-511699.vov" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;"></span></div>
<div style="font-weight: bold;">
4. Lỗi mới: Không mặc đúng trang phục</div>
Tại Gia Lộc, Hải Dương, lần đầu tiên CSGT đã bắt lỗi tài xế taxi “không mặc đúng trang phục của hãng”- tờ VTC đưa tin.<br />
Video trên VTC cho thấy anh CSGT khẳng định mình có thẩm quyền xử lý lỗi này.<br />
Tôi nghĩ nếu đây là quy định mới thì cần phổ biến, giải thích cho dân
biết xem lỗi đó vi phạm quy định về giao thông như thế nào mà tuân thủ,
tránh xảy ra cãi cọ gây mất trật tự an toàn giao thông!<br />
Trong khi đó ở Khánh Hòa, lực lượng công an đang làm rất tốt việc nhận tin báo tội phạm qua facebook.<br />
Có một con số cực ấn tượng được tờ Pháp luật Thành phố đưa ra: Gần
đây, Facebook CSHSKH đăng thông tin ba bị can đang bị truy nã. Chỉ trong
vòng 8 tiếng, đã có 15.000 lượt người vào đọc. Và người dân đã cung cấp
thông tin giá trị, xác định nơi lẩn trốn của bị can. Chỉ sau 10 tiếng
đồng hồ từ lúc đăng thông tin trên, công an đã bắt được bị can.<br />
Facebook của CSHS Khánh Hòa được cho là khiến người quan hệ giữa người dân và công an gần hơn.<br />
Dân không bao giờ nhầm, dân không bao giờ thiếu tin yêu những người
bảo an cho mình- trừ những con sâu đang chỉ làm xấu đi thanh danh của
lực lượng CSND.<br />
Xem <a href="http://m.vtc.vn/csgt-bat-loi-trang-phuc-tai-xe-taxi-gay-xon-xao.2.620084.htm" target="_blank">tại đây</a>..<br />
..và <a href="http://plo.vn/an-ninh-trat-tu/pha-hang-chuc-vu-an-nho-facebook-629730.html" target="_blank">tại đây</a>.<br />
<br />
<div style="text-align: justify;">
<strong style="text-align: left;">5. Để tiến sĩ không giấy</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Chiều qua, Bộ Giáo dục đã phát ra một văn bản với mục tiêu là nhằm “nâng cao trình độ tiến sĩ”.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Theo
đó, các cơ sở đào tạo phải “công khai danh mục đề tài luận án tiến sĩ
đang nghiên cứu, công khai toàn văn luận án trên trang thông tin điện tử
của cơ sở đào tạo”.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Vâng, một quy định bất đắc dĩ nhưng cần thiết.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Ít nhất, để dân biết được rằng các học giả ấy đang làm gì! đang nghiên cứu cái gì! Để phục vụ cuộc sống ngay sau đó cất hộc bàn.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Điều
tiếng, với số lượng 24 ngàn tiến sĩ và những vị các vị khoa bảng ấy đang
cống hiến, có lẽ đã quá đủ để có những biện pháp chấn chỉnh cần thiết,
cũng là để trả lại sự trong sạch cho những tiến sĩ...không giấy.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Xem <a href="http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/tuyen-sinh/305872/co-so-dao-tao-tien-si-phai-cong-khai-toan-van-luan-an.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>6. Phát ngôn ấn tượng: Đảm bảo khả năng chi trả của dân</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Mức
phí đường bộ phải hợp lý, bảo đảm hài hoà lợi ích Nhà nước, nhà đầu tư
và khả năng chi trả của người dân- Phó Thủ tướng Chính phủ Trịnh Đình
Dũng phát biểu trong buổi làm việc với liên bộ Tài chính- GTVT.
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img src="http://static.laodong.com.vn/w440/uploaded/cms/2016_05_21/ts383852-6.jpg" title="Tin khó tin: Tiến sĩ giấy, chứng nghiện và tấm thẻ “Bất khả xâm phạm”" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Trâu bò ở Hà Tĩnh từng bị thu phí 5kg thóc nếu muốn...ra đường (ảnh cắt từ clip của VTV)</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Tôi sẽ
đóng khung phát ngôn này như một yêu cầu nghiêm túc, hợp lòng dân của
Chính phủ. Đã đến lúc chấm dứt những nghịch cảnh đường giao thông nông
thôn thu cả phí trâu bò. Đến lúc chấm dứt câu chuyện đưa con đi nhà trẻ
cũng phải trả phí BOT...</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Xem <a href="http://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/an-toan-giao-thong/305737/pho-thu-tuong-bo-giao-thong-tai-chinh-ra-soat-phi-duong-bo.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-39361112111614153742016-04-03T02:14:00.000-07:002016-04-03T02:14:08.748-07:00Chiến tranh Đông Dương<header class="entry-header">
<h1 class="entry-title">
</h1>
</header>
<div style="text-align: justify;">
<br /><strong><a href="https://phanba.wordpress.com/chien-tranh-viet-nam-tren-bao-spiegel"></a></strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam.jpg" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"><img alt="Apokalypse Vietnam" class="alignleft wp-image-5463 size-full" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam.jpg?w=605" /></a>Trích dịch từ “Apokalypse Vietnam”, nhà xuất bản Rowohlt, Berlin, 2000</div>
<div style="text-align: justify;">
<em>Lời người dịch: Tháng Tư năm 2000, kỷ
niệm 25 năm ngày chiến tranh chấm dứt ở Việt Nam, Đài Phát thanh và
Truyền hình Trung Đức (MDR) đã phát sóng một bộ phim tài liệu truyền
hình về cuộc chiến tranh ba mươi năm ở Đông Dương gồm năm tập, dài tổng
cộng gần bốn tiếng dưới tựa đề “Apokalyse Vietnam”, trong đó cũng có
phỏng vấn rất nhiều nhân chứng của tất cả các bên. Quyển sách cùng tên
“Apokalyse Vietnam” đã ghi lại tất cả những cuộc trao đổi này. Các bài
dịch dưới đây đều được trích dịch từ quyển sách nói trên. Dịch giả tuân
thủ theo cách phân chia cũng như tựa đề của mục lục.</em></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>Phần 1</strong></div>
<h1 style="text-align: justify;">
Cuộc Chiến tranh chống Pháp (1945-1954) và cuộc nội chiến tiếp theo sau đó (1955-1963)</h1>
<h2 style="text-align: justify;">
Võ Nguyên Giáp: Truyền thống đấu tranh một ngàn năm</h2>
<div style="text-align: justify;">
<em>Tướng Võ Nguyên Giáp là tổng tư lệnh
của quân đội Việt Minh trong Chiến tranh chống Pháp. Từ 1946 cho tói
1980 ông là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa
(VNDCCH). Ông được cho là nhà chiến lược của cuộc đấu tranh giải phóng
của người Bắc Việt, ngay cả khi ông chống lại việc nước VNDCCH tham
chiến ở Nam Việt Nam cả một thời gian dài.</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Nếu như muốn nói về lịch sử chiến tranh ở
Việt Nam thì người ta không được phép giới hạn ở thời kỳ của người Mỹ,
mà phải liên kết với cuộc đấu tranh chống người Pháp, vâng, cuối cùng
thì phải xem xét đến cuộc đấu tranh giành độc lập tròn một ngàn năm của
Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau khi đất nước chúng tôi thoát được sự
thống trị một ngàn năm của Trung Quốc mà không bị đồng hóa, chúng tôi là
một nhà nước độc lập kể từ thế kỷ thứ 10. Từ thời đó, chúng tôi luôn
phải chống cự lại với những kẻ xâm lược từ phương Bắc, những kẻ hùng
mạnh hơn chúng tôi rất nhiều. Nhưng mặc dù vậy, chúng tôi đã đánh bại
tất cả bọn họ, những binh đoàn từ Mông Cổ cũng như những đạo quân Minh
và quân Mãn Thanh – chúng tôi đã đương đầu thắng lợi trước bất kỳ cuộc
tấn công nào.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5472" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-004.jpg"><img alt="Chậm nhất là với thành công ở Điện Biên Phủ năm 1954 thì tướng Giáp, tổng tư lệnh quân đội Việt Nam, đã trở thành một huyền thoại" class="size-full wp-image-5472" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-004.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Chậm
nhất là với thành công ở Điện Biên Phủ năm 1954 thì tướng Giáp, tổng tư
lệnh quân đội Việt Nam, đã trở thành một huyền thoại</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Rồi những người xâm lược Phương Tây đến
trong thế kỷ 19, người Pháp. Đó là một xung đột giữa một nhà nước phong
kiến và một thế lực công nghiệp hiện đại đã lợi dụng ưu thế về vật chất
và kỹ thuật một cách bất chấp để mở rộng chế độ thực dân. Đối với cuộc
kháng chiến không bao giờ gián đoạn của dân tộc Việt Nam, năm 1930 đã
trở thành một bước ngoặc quyết định, khi Hồ Chí Minh thành lập Đảng Cộng
sản ở nơi lưu vong. Mười năm sau đó, chúng tôi nhìn lần chiến bại của
nước Pháp trước quân đội Đức ở châu Âu như là một cơ hội thực sự cho nền
độc lập của chúng tôi. Năm 1941, Hồ Chí Minh trở về Việt Nam và lãnh
đạo hội nghị lần thứ 8 của Trung ương Đảng, quyết định đường lối giải
phóng đất nước thông qua khởi nghĩa vũ trang.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vào thời gian đó, tôi cộng tác ngay bên
cạnh Hồ Chí Minh. Chúng tôi thành lập mặt trận quốc gia của Việt Minh,
được tất cả các tầng lớp nhân dân ủng hộ. Đã có lo ngại, vì chúng tôi
hoàn toàn không có vũ khí. Thế là Hồ Chí Minh đã đưa ra một câu nói trở
thành động lực cho hoạt động của chúng tôi: “Đừng lo – trước là người,
sau đến vũ khí; đầu tiên là phải tranh thủ người dân, rồi thì sẽ có vũ
khí!”</div>
<div style="text-align: justify;">
Thế rồi chúng tôi khởi hành, để chiêu mộ
người cho Việt Minh. Tôi tổ chức mọi việc trong khu vực phía Bắc Việt
Nam và tại các dân tộc thiểu số. Để làm việc đó, tôi phải học tiếng của
họ; ba, bốn thứ tiếng. Tôi thành lập các nhóm chiến đấu, tổ chức nhóm tự
vệ và các lực lượng địa phương. Sau đó, Hồ Chí Minh giao cho tôi nhiệm
vụ thành lập quân đội.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5470" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-002.jpg"><img alt="Quân đội của thế lực thuộc địa Pháp ở Việt Nam (khoảng 1950)" class="size-full wp-image-5470" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-002.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Quân đội của thế lực thuộc địa Pháp ở Việt Nam (khoảng 1950)</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Tháng Tám năm 1946, chúng tôi chỉ cần một
tuần để động viên người dân trên toàn nước bước vào chiến đấu. Chúng
tôi tiếp nhận quyền lực và thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Sau
đó là tổ chức bầu cử để hợp thức hóa chính phủ. Sau khi chúng tôi tuyên
bố độc lập, người Pháp đã quay trở lại. Chúng tôi có nhiệm vụ xây dựng
đất nước và đánh đuổi quân xâm lược. Lúc đó, Hồ Chí Minh đã chỉ ra ba kẻ
thù mà chúng tôi phải chống lại: nạn đói, nạn mù chữ và quân xâm lược
nước ngoài.</div>
<div style="text-align: justify;">
Trong giai đoạn đó, chúng tôi có quân đội
của Tưởng Giới Thạch ở miền Bắc và người Anh ở miền Nam. Hồ Chí Minh
muốn ký kết hòa bình với cả hai, để tập trung mọi lực lượng vào cuộc
chiến chống người Pháp.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tướng Philippe Leclerc chỉ huy đạo quân
viễn chinh Pháp. Ngay từ lúc ban đầu, ông đã biết rằng ông sẽ không còn
đối phó với một quân đội trẻ tuổi nữa, mà là với sự chống cự của cả một
dân tộc. Vì vậy mà thật ra thì ông muốn một cái gì đó khác. Nhưng de
Gaulle muốn có một tiếng trống thuộc địa vang dội, và vì vậy mà đã xảy
ra chiến tranh.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau Cách mạng tháng Tám, lãnh đạo của
chúng tôi đã chuẩn bị ở Hà Nội. Cả một nhóm người Mỹ, đã nhảy dù xuống
chỗ chúng tôi ở trong vùng giải phóng, cũng có mặt vào lúc đó, chứng
minh cho chính sách vẫn còn là tiến bộ của Hoa Kỳ vào thời điểm đó. Bây
giờ thì thủ đô bị người Pháp tấn công. Chúng tôi bảo vệ Hà Nội 60 ngày,
sau đó kẻ địch bắt đầu tiến hành một chiến dịch tấn công lớn trên khắp
nước. Cho tới năm 1950, năm năm trời, chúng tôi chiến đấu hoàn toàn chỉ
dựa vào sức mình và chứng tỏ cho những kẻ xâm lược biết rằng họ không
thể chiến thắng cuộc chiến này bằng những phương tiện quân sự. Họ chỉ có
hai khả năng: hoặc là đàm phán với chúng tôi hoặc là dựa vào sự giúp đỡ
của người Mỹ. Đó là lý do tại sao người Mỹ bị lôi kéo vào trong xung
đột này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Trong thời gian tiếp theo sau đó, chiến
tranh nhân dân đã phát triển một lực mạnh không thể tưởng tượng được.
Mỗi người dân là một chiến sĩ, mỗi một ngôi làng là một pháo đài, mỗi
một con đường là một mặt trận. Già và trẻ, phụ nữ cũng như nam giới – cả
một dân tộc đứng trong cuộc chiến đấu vì tự do và độc lập. Người Pháp
đến với một đạo quân viễn chinh chuyên nghiệp, với những sư đoàn được
trang bị tốt nhất, với những viên chỉ huy nổi tiếng đã thu thập được
nhiều kinh nghiệm chiến đấu trong Đệ nhị Thế chiến. Và tuy vậy họ vẫn bị
đánh bại.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5473" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-003.jpg"><img alt="Vận chuyển vật liệu chiến tranh qua địa hình khó đi lại" class="size-full wp-image-5473" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-003.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Vận chuyển vật liệu chiến tranh qua địa hình khó đi lại</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Viên tổng tư lệnh Pháp ở Đông Dương,
tướng Henri Navarre, phát triển một kế hoạch chiến lược để ép buộc chúng
tôi tiến tới một trận đánh quyết định ở đồng bằng sông Hồng. Ông tập
trung các lực lượng quân sự của ông ở đó. Đồng thời, ông lại muốn chiếm
đóng nhiều hơn ở toàn miền Nam Việt Nam và miền Trung. Ngày càng có
nhiều lính từ Pháp đến, quân đội bù nhìn Sài Gòn được tăng lên gấp đôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hồ Chí Minh triệu tập Bộ Chính trị, và
rồi chúng tôi suy nghĩ: Nếu Navarre muốn tập trung lực lượng của ông lại
thì chúng tôi phải bắt buộc ông phân tán chúng ra. Trong chiến tranh
bao giờ cũng có những vị trí quan trọng chiến lược được kẻ địch đóng
quân tương đối yếu – và người ta phải đâm vào đó, như vào trái tim của
con người. Và thế là chúng tôi gửi quân đội của chúng tôi tới miền Tây
Bắc, lên cao nguyên và tới những hướng khác.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi Navarre nhận ra sự dịch chuyển sang
hướng Tây Bắc của chúng tôi, ông cũng phải cử những binh đoàn của ông
tới đó. Họ đóng quân ở Điện Biên Phủ. Điểm này, theo các kế hoạch của
người Pháp và người Mỹ, sẽ trở thành “cỗ máy xay thịt” cho Việt Minh.
Nhiều thành viên của chính phủ Pháp đã đích thân đến tận nơi, cả Nixon
và viên tổng chỉ huy của quân đội Thái Bình Dương Hoa Kỳ, và tất cả đều
tin chắc rằng pháo đài này là không thể bị đánh chiếm được, và tin vào
chiến thắng của người Pháp.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cuối cùng thì chúng tôi đã chiến thắng,
đạt được điều mà thế giới cho rằng không thể. Chúng tôi chiến thắng vì
chúng tôi đã đứng ở phía của chân lý, vì người dân chúng tôi đã tâm niệm
câu nói của Hồ Chí Minh: “Không có gì quý hơn độc lập tự do” và cuối
cùng thì chúng tôi cũng chiến thắng là nhờ vào học thuyết quân sự độc
nhất vô nhị về chiến tranh nhân dân của chúng tôi. Ở Điện Biên Phủ,
chúng tôi đã đánh bại người Pháp, nhưng lần đầu tiên là cả người Mỹ nữa;
vì vào thời điểm đó, họ đã chi trả cho tới 80 phần trăm ngân sách chiến
tranh của Pháp.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vào buổi chiều của ngày 7 tháng Năm năm
1954, người Pháp đầu hàng. Tôi đánh điện báo tin thành công của chúng
tôi về cho Hồ Chí Minh. Câu trả lời của ông chúc mừng tôi, nhưng cũng
nhắc nhở: “Chiến thắng thật to lớn, nhưng đó chỉ là bước đầu.”</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Roger Hilsman: Hoa Kỳ là đồng minh đầu tiên của Việt Minh</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5493" style="width: 235px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/roger-hilsman-1963.jpg"><img alt="Roger Hilsman 1963" class="wp-image-5493" height="300" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/roger-hilsman-1963.jpg?w=235&h=300" width="235" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Roger Hilsman 1963</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Roger Hilsman giữ nhiều chức vụ cao
cấp trong phòng Đông Á của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ từ 1961 tới 1964. Ông có
ảnh hưởng quyết định tới chính sách chống nổi dậy (Counterinsurgency)
của đầu những năm 60. Cuối 1962, tổng thống Kennedy gửi ông sang Việt
Nam để lập một bản tường trình về tình hình mà sau khi đọc nó, chính phủ
Hoa Kỳ đã bỏ rơi tổng thống Nam Việt Nam Ngô Đình Diệm. Hilsman từ chức
năm 1964.</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Hoa Kỳ nguyên thủy là đồng minh của Việt
Minh. Liên minh này ra đời dựa trên sáng kiến của Dean Rusk. Vào cuối Đệ
nhị Thế chiến, ông gửi khoảng 100 sĩ quan liên lạc của mật vụ OSS
(Office Strategic Services) sang Việt Nam, như là một phần của cơ quan
trung ương Hồ Chí Minh, hỗ trợ cho cuộc đấu tranh chống người Nhật. Đó
là một sự thật, người Mỹ đầu tiên chết tại Việt Nam là ở bên phía của
Việt Minh. Cùng với OSS, họ cũng cứu thoát phi công Hoa Kỳ bị quân đội
Nhật bắn hạ. Rusk lo ngại rằng sau chiến tranh, cửa sẽ mở rộng cho người
Trung Quốc và người Nga. Hồ Chí Minh cực lực phản bác điều đó. Trả lời
câu hỏi của một người được gọi là diều hâu, tại sao ông không muốn lôi
kéo Trung Quốc vào trong cuộc chiến, ông trả lời. “Lần cuối cùng mà
người Trung Quốc vào Việt Nam, họ đã ở lại 1000 năm. Đó có phải là điều
ông muốn hay không?” Ông ấy sẽ không bao giờ để cho Trung Quốc đi vào
nước. Ông ấy chấp nhận giúp đỡ nhân đạo, nhưng không chấp nhập giúp đỡ
quân sự. Rusk không thể hiểu được điều đó.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5487" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-005.jpg"><img alt="Một ngày trước khi Hội nghị Đông Dương ở Genève quyết định chấm dứt chiến tranh, quân lính Pháp kéo dây kẽm gai quanh các tòa nhà của họ ở Hà Nội" class="size-full wp-image-5487" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-005.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Một
ngày trước khi Hội nghị Đông Dương ở Genève quyết định chấm dứt chiến
tranh, quân lính Pháp kéo dây kẽm gai quanh các tòa nhà của họ ở Hà Nội</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Vào đầu những năm năm mươi, Hồ Chí Minh
viết ba lá thư gửi cho chính phủ Truman xin được giúp đỡ. Những lá thư
này không bao giờ được trả lời (vì người Pháp). Roosevelt đã tuyên bố
ủng hộ chấm dứt thời thuộc địa, nước Anh nên từ bỏ Ấn Độ và Miến Điện.
Đó là tình huống duy nhất mà Roosevelt và Churchill thống nhất với nhau.
Và nước Pháp còn tệ hơn nữa, nhất định muốn giữ chặt lấy Đông Dương.
Chính sách của Truman có ý định chỉ giúp đỡ tối thiểu cho người Pháp, để
cùng với họ tạo một mặt trận chống nước Nga trong NATO.</div>
<div style="text-align: justify;">
Qua đó mà cũng có liên quan tới thuyết
Domino. Đó là ý tưởng của Eisenhower. Tôi không biết ông ấy có thật sự
tin vào điều đó hay không, nhưng nó là một việc được báo chí thổi phồng
lên. Eisenhower giải thích tại sao chúng tôi tài trợ cho Nam Việt Nam,
mặc dù chúng tôi không có quân đội ở đó. Ông nói rằng các nước Đông Nam Á
giống như một dãy domino: khi một quân cờ domino ngã xuống thì tất cả
các quân cờ khác cũng sẽ ngã theo. Tôi không chắc chắn là Eisenhower có
thật sự tin vào điều đó hay không. Thế nào đi nữa thì Kennedy chưa từng
bao giờ coi trọng nó, vì ông luôn cười to về điều đó. Kennedy chỉ dùng
những từ ngữ đó đúng một lần trong liên quan với trợ giúp và ủng hộ,
không phải trong liên quan với chiến tranh.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hội nghị Đông Dương diễn ra ở Genève năm
1954. Nhưng người Mỹ hầu như không tham gia vào các cuộc đàm phán. Đó là
vì Bộ trưởng Bộ Ngoại giao John F. Dulles, một người chống cộng sản
công khai. Ông xuất thân từ một gia đình sùng đạo và rất mộ đạo. Đối với
ông, người cộng sản là một đám người vô thần, và điều đó là đủ để không
ngồi vào cùng bàn với người Nga. Lúc nào cũng có những kẻ xuẩn ngốc
trong chính trị.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau cuộc cải cách ruộng đất ở Bắc Việt
Nam, người Công giáo chạy trốn ra khòi nước. Đó là sau Hiệp định Genève
của năm 1954. Hiệp định này nói rằng vùng đất được chia ra thành Bắc và
Nam Việt Nam ở vĩ tuyến 17. Một phần của hiệp định là việc mỗi một người
Bắc Việt đều có thể đi vào miền Nam vào bất cứ lúc nào; Thủy quân Lục
chiến Hoa kỳ sẽ chở họ. Điều này được quyết định theo áp lực của Dulles.
Nhờ đó mà có khoảng một triệu người Công giáo đã có thể đi vào miền
Nam. Thế rồi những người này trở thành sĩ quan và cố vấn của Diệm.</div>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5488" style="width: 231px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-006.jpg"><img alt="Tổng thống Nam Việt Nam Ngô Đình Diệm, 1961" class="wp-image-5488" height="300" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-006.jpg?w=231&h=300" width="231" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Tổng thống Nam Việt Nam Ngô Đình Diệm, 1961</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Bầu cử cần được tiến hành ở Bắc và Nam
Việt Nam năm 1956. Eisenhower và Dulles lo ngại Hồ Chí Minh sẽ thắng cử,
và vì vậy mà sẽ mất Nam Việt Nam. Tôi cũng nghĩ là sẽ như thế. Tổng
thống Ngô Đình Diệm là một người Công giáo, gia đình ông từ hàng thế kỷ
đã là Công giáo – và điều đó ở trong một đất nước mà 98 phần trăm người
dân của nó theo đạo Phật.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đó là một sai lầm to lớn, việc Hoa Kỳ
hành xử như thế nào trong tình huống này. Theo tôi, John F. Kennedy là
tổng thống duy nhất đã hiểu thấu được hoàn cảnh Việt Nam. Ông đã quen
biết Diệm khi còn là một nghị sĩ trẻ tuổi, rồi sang thăm Việt Nam và kết
bạn với một nhân viên đại sứ quán ở đó, người sau này còn là rể phụ cho
ông nữa, và cũng là người Công giáo. Người này thuyết phục Kennedy,
rằng Diệm như là một người Công giáo không thể nào mà thắng được trong
một đất nước Phật giáo.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau này, dưới thời Kennedy, khi tôi là ủy
viên cho Viễn Đông, kể cả Việt Nam, ông đã nói với tôi rằng tôi cần
phải giữ cho nước Mỹ đứng ngoài cuộc chiến này. “Chúng ta không thể
chiến thắng. Nhiệm vụ của anh là giúp người Nam Việt Nam, hỗ trợ họ,
nhưng không bằng quân đội hay vũ khí.” Kennedy dứt khoát từ chối gởi
quân đội sang Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi nghĩ rằng ngay Truman và Roosevelt là
cũng đã biết rằng ảnh hưởng của cộng sản ở Việt Nam mạnh cho tới đâu.
Chính phủ Eisenhower đã bãi bỏ đường lối thông hiểu này, hẳn là vì niềm
tin tôn giáo của Dulles mà việc chống cộng sản xuất phát từ đó. Chính
sách của Kennedy mang dấu ấn của sự dè dặt và chờ xem. Lyndon B.
Johnson, tổng thống kế tiếp, đối với tôi là một con người ngây thơ và
không có học thức. Ông chẳng hề biết gì về chính trị Đông Nam Á, nhưng
lại sợ cộng sản. Ông không muốn nghe các nhà cố vấn giàu kinh nghiệm của
ông ấy, cũng như không nghe McNamara. Lúc đó, tôi lãnh đạo tình báo của
Bộ Ngoại giao. Tất cả các bản báo cáo nghiên cứu mà chúng tôi thu thập
được trong suốt diễn tiến của cuộc chiến cho tới thời điểm đó đã có sẵn.
Dự đoán rất đen tối, tất cả đều cho thấy rằng chúng tôi không thể thắng
cuộc chiến này được. Nhưng cả Johnson lẫn McNamara đều không đọc bản
báo cáo của chúng tôi. Đối với hai người, một cuộc chinh chiến chống
cộng sản là quan trọng hơn mọi việc khác.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi nghĩ, quyết định của Eisenhower, đào
tạo một quân đội Nam Việt Nam, là một sai lầm. Nhưng ai đó phải làm điều
này. Và vấn đề thật sự chỉ xuất hiện với Johnson. Ông gửi lực lượng
quân sự sang Việt Nam, ném bom đất nước này, gửi trên một triệu người Mỹ
tới đó. Đó là bước leo thang. Tất cả những người đã từng là du kích
quân từng trải và đã có thể thu thập kinh nghiệm ở Đông Nam Á, đều cùng
nhau tuyên bố chống lại một cuộc chiến tranh của Mỹ, nhưng Johnson chỉ
muốn thực hiện các mục tiêu riêng của ông.</div>
<figure class="wp-caption alignright" data-shortcode="caption" id="attachment_5489" style="width: 212px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-007.jpg"><img alt="Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Robert S. McNamara trong lần sang thăm Việt Nam năm 1965" class="wp-image-5489" height="300" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-007.jpg?w=212&h=300" width="212" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Robert S. McNamara trong lần sang thăm Việt Nam năm 1965</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Vịnh Bắc Bộ đối với ông là một lập luận
được hoan nghênh để lôi kéo Quốc hội vể phía ông. Ông tin là thật sự đã
có một cuộc tấn công tàu khu trục của Hoa Kỳ. Đối với ông, đó là phát
súng báo hiệu để thực hiện chính sách Việt Nam của ông, vì bây giờ thì
Quốc Hội đứng sau ông. Nghị quyết Vịnh Bắc bộ trao quyền cho chính sách
của Johnson ở Việt Nam mà không cần tuyên bố chiến tranh. Ngày nay,
chúng tôi chắc chắn rằng lúc đó không có cuộc tấn công nào xảy ra. Các
anh chàng ở cạnh máy radar hẳn là có hơi căng thẳng một chút, nghĩ là đã
nhìn thấy cái gì đó, và thế là khai hỏa. Nhưng ở đó không có gì cả.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xin nói thêm một chút về tướng
Westmoreland, từ 1964 tới 1968 là tổng tư lệnh Bộ chỉ huy Cố vấn Quân sự
ở Việt Nam: ông là một người lính, không biết gì về những mối liên quan
chính trị. Sau khi đập tan một vài đơn vị quan trọng của Việt Cộng, ông
nghĩ rằng chiến tranh chẳng bao lâu sẽ chấm dứt. Lúc đó là trước trận
tấn công Tết Mậu Thân. Giới báo chí bài tỏ sự hoài nghi. Việt Cộng rất
mạnh, chúng tôi nên rút lui khỏi đất nước này. Nhưng Westmoreland chỉ
nói về các đơn vị mà ông ấy đã loại ra khỏi vòng chiến đấu. Nhưng các
đơn vị cộng sản ở miền Nam vẫn còn nguyên: chỉ trong vòng vài tuần, họ
đã lại bù đắp đủ số tổn thất của họ bằng lính mới.</div>
<div style="text-align: justify;">
Westmoreland không bao giờ hiểu được điều
đó. Năm 1967, ông phát biểu trước Quốc Hội và tỏ ra lạc quan vể kết
cuộc của cuộc Chiến tranh Việt Nam. Ông nhìn thấy ánh sáng ở cuối đường
hầm – đó chắc hẳn là một cái đèn pin của Việt Cộng! Bi kịch ở đây không
phải là giới công chúng bị lừa dối, mà là Johnson đã thật sự tin vào
chiến thắng, và bỏ ngoài tai tất cả những lời chỉ dẫn của các cố vấn của
ông.</div>
<div style="text-align: justify;">
Việt Cộng – đó là những người nông dân –
đã đánh lừa chúng tôi qua vẻ ngoài của họ. Người dân Việt Nam không quan
tâm tới việc liệu cộng sản có nắm chính quyền hay không; người cộng sản
đã đảm nhận trách nhiệm đó cho người dân. Người Mỹ không thể làm thay
đổi điều đó, họ có làm điều gì cũng vậy. Sẽ không có gì thay đổi ngay cả
khi chúng tôi chiếm đóng đất nước đó nhiều thế kỷ hay giết chết hết
người Việt. Tôi nghĩ, Roosevelt, Truman và Kennedy đã hiểu điều đó, chỉ
Johnson là không, vì ông không biết gì về lịch sử của dân tộc này cả.</div>
<div style="text-align: justify;">
Quyết định của Johnson năm 1968, từ bỏ
chính sách cho tới lúc đó, là hoàn toàn bất ngờ. Tôi đã vui mừng về việc
này. Sau đó, tôi có cảm giác như Nixon, tổng thống mới của Hoa Kỳ, và
người cố vấn đặc biệt của ông và sau này là bộ trưởng Bộ Ngoại giao
Kissinger, đã muốn kéo dài cuộc chiến thêm nhiều năm. Khi Nixon nắm
quyền, đã có 15.000 người chết. Nhưng cho tới khi chiến tranh chấm dứt
đã có tổng cộng 55.000 lính Mỹ hy sinh. 40.000 người Mỹ đã có thể vẫn
còn sống nếu như Nixon và Kissinger hành động hợp lý.</div>
<h2>
<strong><em>Heli de Saint Marc: “Chúng tôi sống một cuộc sống như trong truyện cổ tích”</em></strong></h2>
<div style="text-align: justify;">
<em>Helie de Saint Marc sang Việt Nam với
đoàn lính lê dương và đã đóng quân ở miền cực Bắc của đất nước này,
cạnh biên giới với Trung Quốc, cho tới năm 1949.</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Nước Pháp đã công nhận từ rất sớm nền độc
lập của Việt Nam. Khi tôi tới đó năm 1948, tôi có cảm giác như mình
đang tham dự vào trong lần tái chiếm đất nước này làm thuộc địa. Chúng
tôi chiến đấu chống lại những người Việt có tinh thần rất cao, mang nặng
ảnh hưởng của ý thức hệ cộng sản. Nhưng chúng tôi cũng chiến đấu cùng
với những người Việt Nam cũng rất can đảm. Cả họ tuy cũng hoan nghênh
nền độc lập của nước họ, nhưng muốn cùng với nước Pháp xây dựng nó. Ở
đây, tôi chỉ nói như là một người lính bình thường, nhưng tôi nghĩ chúng
tôi muốn hai việc: về một mặt chúng tôi muốn phá vỡ một cấu trúc thuộc
địa đã lỗi thời đối với chúng tôi, mặt khác, bảo vệ con người trước một
chế độ chúng tôi cho là độc tài.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi đóng quân không xa biên giới Trung
Quốc, như là một thiếu úy trẻ tuổi. Vùng đất mà tôi phục vụ ở đó rất khó
sống vì khí hậu của nó, mang những bệnh chết người, nhưng đồng thời
cũng có vẻ đẹp tới nghẹt thở, giống như một thứ gây nghiện. Tiểu đoàn
trưởng của tôi giao cho tôi nhiệm vụ đi vào các làng mạc và tranh thủ
người dân cho sự việc của chúng tôi. Chúng tôi rất thành công, có thể
tuyển được khoảng 200 chiến binh.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5501" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-008.jpg"><img alt="Năm 1953, Việt Nam và Pháp mỗi bên có tròn 350.000 người lính chiến đấu chống lại nhau. Trong hình là một đơn vị của VNDCCH sắp ra mặt trận." class="size-full wp-image-5501" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-008.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Năm
1953, Việt Nam và Pháp mỗi bên có tròn 350.000 người lính chiến đấu
chống lại nhau. Trong hình là một đơn vị của VNDCCH sắp ra mặt trận.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Trong thời gian này, tôi sống một cuộc
sống giống như trong truyện cổ tích. Chúng tôi hành quân trên những con
đường mòn chưa được biết tới, đi qua những vùng hoang dại, một phần còn
nguyên thủy, ngủ trong làng mạc giữa người dân, và các cộng sự mới của
chúng tôi đã hành xử thật đáng để khâm phục. Họ đã nhiều lần cứu mạng
sống của tôi; không có một người duy nhất đào ngũ. Tôi phải nói thêm
rằng vùng này bị những người cộng sản Việt Nam chiếm đóng, những người
không phải lúc nào cũng đối xử thân thiện với dân cư ở đó. Sống ở vùng
rừng núi này là những người không để cho người ta tròng ách vào mình. Họ
không muốn bị bảo hộ, vì vậy mà họ liên kết với chúng tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Theo tôi thì năm 1949 là một bước ngoặc:
Trung Quốc trở thành cộng sản, quân đội chiến thắng của Mao hành quân
tới biên giới và giúp đối thủ Việt Nam của chúng tôi với sức mạnh quân
sự mang tính áp đảo của họ. Đó là lần biến chuyển từ một chiến tranh du
kích sang một cuộc chiến tranh thật sự. Cho tới lúc đó, chúng tôi chỉ
phải đối phó với những nhóm du kích quân riêng lẻ, bây giờ thì chúng tôi
chạm trán với cả nhiều sư đoàn, được trang bị, đào tạo và có vũ khí cực
tốt – nhờ sự giúp đỡ của Trung Quốc và của toàn bộ khối cộng sản.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vùng ở Bắc Việt Nam này có tầm quan trọng
chiến lược là do đường số 4, chạy dọc theo biên giới Trung Quốc và là
con đường mà chúng tôi gọi là “con đường Tử thần”. Con đường này là cái
rốn của chúng tôi, nó cung cấp cho các doanh trại của chúng tôi. Việt
Minh cố chặn đường, và họ cũng thành công. Họ ngăn chặn mọi giao thông
và qua đó cắt đứt đường tiếp tế cho các đơn vị Pháp. Đó là chiến bại lớn
đầu tiên của chúng tôi ở Việt Nam.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5502" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-009.jpg"><img alt="Xe quân đội Pháp bị phá hủy ở gần pháo đài Điện Biên Phủ vào ngày 30 tháng Tư 1954." class="size-full wp-image-5502" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-009.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Xe quân đội Pháp bị phá hủy ở gần pháo đài Điện Biên Phủ vào ngày 30 tháng Tư 1954.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Sau đó, viên tổng chỉ huy của chúng tôi
quyết định bỏ vùng này. Đó là một sự kiện đầy bi kịch, vì điều này có
nghĩa là một lời thú nhận thế yếu của chúng tôi. Và đó là một chiến dịch
khó khăn, vì mọi việc đều phải được tiến hành thật nhanh, giống như bỏ
chạy. Chúng tôi chỉ có ít phương tiện cho lần rút lui. Chúng tôi chỉ có
vài chiếc xe tải cũ kỹ của Mỹ từ thời Đệ nhị Thế chiến, và điều đó có
nghĩa là chúng tôi không thể mang người dân theo cùng được. Trong khi đó
thì họ đã tin tưởng vào chúng tôi! Chúng tôi còn không có cả khả năng
di tản tất cả các chiến binh mới có được của chúng tôi nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi còn nhớ buổi sáng của ngày rút lui:
các chiếc xe tải đỗ thành một hàng, chiếc này sau chiếc khác, rồi khi
máy được khởi động thì đàn ông, đàn bà và trẻ con chạy tới chỗ chúng
tôi. Nhưng chúng tôi không thể mang họ theo được. Họ cố hết sức để vào
được ô tô, tay họ bám chặt vào những thanh gỗ của phần trên, và chúng
tôi bắt buộc phải dùng gậy đánh vào tay của họ, cho tới khi họ bỏ ra.
Chúng tôi lén bỏ đi như những tên trộm. Vài ngày sau đó, chúng tôi được
tường thuật lại, rằng những người dân liên minh với chúng tôi và bị
chúng tôi bỏ lại đã bị giết chết hết. Đó là một sự kiện thật kinh khủng
trong cuộc đời tôi, tôi sẽ không bao giờ quên được nó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Quyền lực thuộc địa Pháp chấm dứt ở Việt
Nam một cách đầy bi kịch. Năm 1954 có hiệp định ngưng bắn ở Genève. Ở
đó, người ta không đau đầu suy nghĩ nhiều cho lắm, mà chia cắt đất nước
đó ra và mỗi một bên của cuộc chiến nhận được một nửa – như ở Triều Tiên
và Đức. Chúng tôi được yêu cầu hãy rút ra khỏi miền Bắc và đã rất buồn
rầu khi phải rời bỏ vùng đất đó, vì chúng tôi đã bỏ lại đó nhiều bạn bè,
nhiều chiến hữu mà chúng tôi đã từng cùng nhau chiến đấu. Chúng tôi đã
để lại một dân tộc mà một phần lớn trong số đó đã gắn kết với chúng tôi.
Tôi nghĩ là cùng với chúng tôi, một phần tự do của họ, hy vọng của họ
cũng đã đi mất. Ngay trong năm của Hiệp định Genève, chúng tôi đã nhìn
thấy những “boat people” đầu tiên, những người đã bỏ trốn sau khi chúng
tôi rút quân khỏi Bắc Việt Nam, những người không muốn khuất phục người
Cộng sản. Họ cố bơi hay dùng bè đến với chúng tôi. Chúng tôi có thể tiếp
nhận vài người trong số họ, nhưng chúng tôi đã nhìn thấy quá nhiều
người chìm xuống giữa các làm sóng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Con tàu mà tôi rời Việt Nam ở trên đó có tên là “Esperance” – có nghĩa là “hy vọng”.</div>
<h2>
<strong><em>Lưu Đoàn Huynh: Người Trung Quốc hiện diện như là một lời đe dọa</em></strong></h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5513" style="width: 203px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/luudoanhuynh.jpg"><img alt="Lưu Đoàn Huynh" class="size-full wp-image-5513" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/luudoanhuynh.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Lưu Đoàn Huynh</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Lưu Đoàn Huynh là một nhà ngoại giao, nhà phân tích tình báo và sau này là giám đốc của Viện Quan hệ Quốc tế</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Chủ nghĩa Thực dân của người Mỹ khác xa
Chủ nghĩa Thực dân của người Pháp. Hoa Kỳ cho phép có đảng chính trị và
ngay từ những năm ba mươi đã trao trả độc lập lại cho nhiều thuộc địa.
Nước Pháp thậm chí còn không cho phép Quốc Dân Đảng hoạt động ở nơi
chúng tôi nữa, một đảng mà thật ra chỉ theo đuổi một đường lối dân tộc
chủ nghĩa. Nếu như người Mỹ là thực dân theo kiểu Pháp thì họ đã tới chỗ
chúng tôi ngay từ năm 1945 và đã giúp cho người Pháp rồi. Thế nhưng họ
đã không can thiệp cho tới 1950. Điều đó chỉ thay đổi với cuộc Chiến
tranh Triều Tiên. Chỉ khi họ nhìn thấy rằng người Bắc Triều Tiên trong
vòng có một tuần đã chiếm hầu như toàn bộ miền Nam, họ mới lo ngại rằng
nó cũng sẽ diễn ra nhanh như thế ở khắp nơi trong châu Á, rằng họ sẽ mất
ảnh hưởng ở khắp nơi. Rồi thì thuyết Domino cũng thành hình từ nỗi lo
sợ này chứ không phải là từ suy nghĩ điềm tĩnh và khách quan. Tôi tin
rằng người Mỹ sẽ không bao giờ tới Việt Nam nếu như không có cuộc Chiến
tranh Triều Tiên và không có xung đột với Trung Quốc. Lúc đó, họ nghĩ
rằng khối xã hội chủ nghĩa muốn bành trướng và người ta phải dùng mọi
sức lực để chống lại việc đó. Thời đó, Hoa kỳ đã hiều hoàn toàn sai
chúng tôi, vì chúng tôi không muốn bành trướng, Chúng tôi không muốn tấn
công nước khác. Sau khi Việt Nam được giải phóng, sau khi Lào và
Campuchia được giải phóng thì cuối cùng rồi người ta cũng nhìn thấy rằng
không có thêm đất nước Đông Nam Á nào sụp đổ cả. Tức là thuyết Domino
đã sai hoàn toàn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cho tới năm 1950, chúng tôi đánh người
Pháp với những vũ khí đoạt được từ họ hay là tự sản xuất ra. Mãi từ năm
1950 chúng tôi mới nhận được sự giúp đỡ từ Trung Quốc, cả về chính trị
lẫn về quân sự, và từ đó mới có thể khởi động những chiến dịch lớn hơn
chống người Pháp. Người Trung Quốc cũng có một phái đoàn cố vấn ở bên
cạnh chúng tôi mà người lãnh đạo cuối cùng đã trở thành đại sứ của Trung
Quốc ở Việt Nam. Tuy chúng tôi cũng có quan hệ ngoại giao với Liên bang
Xô viết từ đầu những năm 50, có một đại sứ quán ở Moscow, nhưng phái Xô
viết không có đại diện ở chúng tôi. Chúng tôi rất bất hạnh về những
căng thẳng sau này giữa Trung Quốc và Liên bang Xô viết, nhưng không
đứng về bên nào. Đó là một câu hỏi của lợi ích quốc gia: chúng tôi cố
lợi dụng tình trạng đó cho chúng tôi, để chúng tôi có thể nhận được sự
trợ giúp từ cả hai phía. Các bất đồng giữa hai nước đã dẫn tới việc
không ai trong số họ có thể ép buộc chính sách của họ lên chúng tôi, và
vì thế mà chúng tôi vẫn tự chủ phần lớn trong các quyết định của chúng
tôi.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5515" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-010.jpg"><img alt="Quân đội Việt Minh ngày càng đạt tới nhiều thành công quân sự hơn, như lần giải phóng ngôi làng này năm 1951." class="size-full wp-image-5515" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-010.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Quân đội Việt Minh ngày càng đạt tới nhiều thành công quân sự hơn, như lần giải phóng ngôi làng này năm 1951.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Về nước Mỹ thì tất nhiên là chúng tôi
luôn dự tính với việc họ sẽ tăng cường sự hiện diện của họ ở Việt Nam.
Năm 1962, chúng tôi đã có thể nhận rõ các ý định của Hoa Kỳ. Trong năm
đó, cơ quan MACV (Military Assistance Command, Vietnam – Bộ chỉ huy Hỗ
trợ Quân sự Mỹ tại Việt Nam) dưới quyền chỉ huy của tướng Harkins được
thành lập ở miền Nam Việt Nam, và đã có thể tiên đoán rõ rệt được rằng
trong tương lai, bộ tham mưu này sẽ tiếp nhận và tự lãnh đạo các chiến
dịch quân sự. Trước đó, người Mỹ đã thiết lập MAAG (Military Assistance
and Advisory Group – Nhóm Cố vấn Hỗ trợ Quân sự Mỹ) ở miền Nam. MAAG
chịu trách nhiệm huấn luyện quân lính Nam Việt Nam và điều phối các hoạt
động trợ giúp của Mỹ ở Sài Gòn. Cùng với MACV, chúng tôi nhìn thấy mối
nguy hiểm của một chính sách mới ở Việt Nam. Đối với tôi, lần lật đổ
Ngô Đình Diệm cũng đứng trong mối liên quan này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Trong khi đó, Hoa Kỳ với chính sách của
họ ở Nam Việt Nam có một vấn đề hết sức cơ bản: họ muốn ép buộc đất nước
này có một chế độ tổng thống như Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ. Nhưng theo
quan điểm của tôi thì đó là một điều hết sức phi lý khi dựa trên những
người như Diệm hay Thiệu. Những người này hoàn toàn không có được sự tin
tưởng của người dân. Vì vậy mà trong thực tế, Hoa Kỳ đã thực hiện một
chính sách chống lại người dân, vì toàn bộ quốc gia đều ủng hộ người
cộng sản. Nếu như có bầu cử đàng hoàng thì không có ai bầu cho những
người đó cả. Ví dụ như tổng thống Ngô Đình Diệm. Người này cai trị giống
như một ông quan từ thời xưa. Ông khinh thường người dân, lãnh đạo đất
nước như một ông quan phong kiến, đối xử với những người cộng sự như với
rác rưởi. Thế nên ông không thể tạo đoàn kết được.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng hãy trở lại với năm 1962. Từ khi
thiết lập bộ chỉ huy MACV dưới quyền tướng Harkins, chúng tôi đã dự tính
trước với việc bỏ bom miền Bắc. Chúng tôi nhìn điều đó như là một hệ
quả tất nhiên không thể tránh khỏi. Nhưng chúng tôi cố gắng trì hoãn nó
càng lâu càng tốt, vì chúng tôi cần thời gian. Rồi xảy ra cái được gọi
là sự kiện vịnh Bắc bộ năm 1964. Người Mỹ chỉ tìm một cơ hội để có thể
bỏ bom chúng tôi, điều mà họ cũng thực hiện ngay lập tức. Nhưng những
cuộc bỏ bom lớn thật sự chỉ diễn ra mãi bốn tháng sau đó. Vì chúng tôi
biết điều đó nên chúng tôi ít nhất là cũng đã di tản trẻ em ngay từ rất
sớm.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5539" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-0121.jpg"><img alt="Cuối 1963, ở Nam Việt Nam có 16.300 cố vấn quân sự Mỹ làm việc, có nhiệm vụ trưức hết là đào tạo quân đội Nam Việt Nam." class="size-full wp-image-5539" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-0121.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Cuối 1963, ở Nam Việt Nam có 16.300 cố vấn quân sự Mỹ làm việc, có nhiệm vụ trưức hết là đào tạo quân đội Nam Việt Nam.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Thú vị đặc biệt là phản ứng của Trung
Quốc. Giữa Trung Quốc và Việt Nam Dân chủ Cộng hòa có một hiệp định mà
theo đó lực lượng công binh vũ trang Trung Quốc có nhiệm vụ xây dựng và
bảo trì đường xá và đường sắt ở bên chúng tôi. Đó là 40.000 tới 50.000
người, được liên tục thay đổi. Thật ra thì đó là cách thể hiện sự hiện
diện cho người Mỹ thấy. Người Trung Quốc luôn nhìn Việt Nam là vùng ảnh
hưởng và vùng lợi ích của họ. Có thể nói là họ đến với chúng tôi như một
biện pháp phòng ngừa, muốn chuẩn bị trước cho một cuộc xâm lược của Hoa
kỳ và đặt nền tảng phòng thủ. Người ta cũng có thể gọi đó là một lời đe
dọa. Chính chúng tôi thì không quan tâm tới người Trung Quốc, chúng tôi
muốn tự mình tiến hành cuộc chiến.</div>
<div style="text-align: justify;">
Mãi tới 1969, người Trung Quốc mới rút
lui, vì tổng thống Nixon tiếp nhận quyền lực và bây giờ Bắc Kinh muốn
bình thường hóa quan hệ với Mỹ. Trung Quốc cũng biết rằng cho tới chừng
nào mà người ta nói chuyện với nhau thì Hoa Kỳ sẽ không nghĩ tới chuyện
tiến quân ra Bắc Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cuối cùng thì có ba điều có ảnh hưởng
quyết định tới chiến thắng của chúng tôi: Thứ nhất, người Việt là những
người yêu nước, hy sinh đóng một vai trò lớn ở chúng tôi. Đó cũng là một
truyền thống của Việt Nam, là người ta luôn chiến đấu chống những kẻ
thù ngoại bang cho tới cùng, phụ nữ cũng như trẻ em. Thứ nhì là chúng
tôi có sự lãnh đạo rất, rất tốt. Các lãnh tụ của đất nước đã bắt đầu
cuộc đấu tranh giành độc lập ngay từ năm 1930. Cho tới 1975, họ vẫn là
những người đó, chỉ Hồ Chí Minh rất đáng tiếc là đã qua đời từ năm 1969.
Tức là tất cả các cán bộ lãnh đạo cuộc đấu tranh có kinh nghiệm rất
lớn. Trong toàn bộ những năm chiến tranh, lãnh đạo của chúng tôi đã phát
triển một chiến lược mang lại cho người Mỹ hết thất bại này tới thất
bại khác. Chúng tôi cũng giành được những mục tiêu của chúng tôi trong
đàm phán rất tốt, ví dụ như 1973 ở Paris. Yếu tố quan trọng thứ ba cho
chiến thắng của chúng tôi là thế giới đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều
trong những năm sáu mươi. Phong trào phản chiến ở Hoa Kỳ và ở châu Âu đã
giúp đỡ chúng tôi vượt bực. Tất nhiên là điều đó cũng xuất phát từ sự
thông hiểu dân chủ của Phương Tây. Chúng tôi thường không hiểu được tại
sao phong trào lại mạnh đến như thế. Và chúng tôi rất cảm ơn tất cả
những người đã tham gia vào trong đó.</div>
<h2>
Vinh: Trận Điện Biên Phủ (1954)</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5517" style="width: 201px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/vinh.jpg"><img alt="Vinh" class="wp-image-5517 size-full" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/vinh.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Vinh</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Một người lính bình thường của Quân đội Nhân dân Việt Nam</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi nhập ngũ trong tháng Chín 1952. Thời
đó còn chưa có nghĩa vụ quân sự, những người tòng quân đều là tình
nguyện cả thôi. Tình đồng đội của chúng tôi rất tốt. Chúng tôi luyện tập
dưới những điều kiện sống rất khó khăn, đói ăn. Nhưng chúng tôi vẫn
hăng hái học bắn súng, ném lựu đạn, đào hào và chiến đấu theo đội hình.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi chuẩn bị cho Điện Biên Phủ, tôi là
một người lính bộ binh bình thường. Tuy chúng tôi không biết nhiều về
chiến lược, nhưng chúng tôi cảm nhận được là công việc chuẩn bị được
tiến hành rất tốt. Tinh thần của chúng tôi cũng rất tốt, chúng tôi tập
luyện tại một địa điểm bí mật để làm sao mà phá vỡ được một pháo đài.
Các điều kiện xung quanh cũng tốt, có đủ gạo, đủ thuốc men, đủ đạn dược
và quân lính. Ví dụ như đơn vị tôi được tăng cường tới năm lần. Ngoài
ra, phối hợp giữa các đội hình cũng rất tốt. Các đơn vị hậu cầu hành
quân giống như nước chảy vậy, người trong đủ loại quần áo, nói đủ các
thứ tiếng. Tinh thần thật là tuyệt vời.</div>
<div style="text-align: justify;">
Một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất
trong lúc chuẩn bị cho trận đánh là kéo các khẩu đại bác lên núi. Là bộ
binh, tôi tham gia vào việc đó ngay từ đầu. Các khẩu đại bác đấy nặng
hàng tấn; mang chúng lên đỉnh núi đã là không đơn giản rồi, nhưng dùng
dây thả chúng xuống núi lại còn khó khăn hơn nữa. Và đâu phải chỉ là một
ngọn núi thôi, đó là nhiều dãy núi, tổng cộng dài đến mười kilômét!
Chúng tôi làm mọi việc với sức người, chúng tôi cần một đại đội cho một
khẩu đại bác. Ở trên đỉnh núi, chúng tôi cột chặt hai sợi dây thừng và
rồi đẩy các khẩu đại bác lên từng chút một. Rồi khi chúng tôi không cẩn
thận lúc thả xuống thì một khẩu đại bác như thế kéo cả đại đội xuống
theo. Tuy mọi việc diễn ra rất chậm, nhưng bằng cách này thì chúng tôi
đã thành công trong việc mang các khẩu đại bác ra chiến trường.</div>
<div style="text-align: justify;">
Người Pháp biết các hoạt động của chúng
tôi, tổ chức những cuộc hành quân phá rối. Chúng tôi xây chiến hào, họ
lấp lại, chúng tôi lại đào lên. Chúng tôi đến càng gần thì họ lại càng
sợ nhiều hơn. Rồi họ xông ra với xe tăng, máy bay trực thăng và bộ binh.
Trận đánh Điện Biên Phủ bắt đầu ngay từ lúc chuẩn bị.</div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày đầu tiên của chiến dịch là ngày 13
tháng Ba 1954. Kéo dài 55 ngày cho tới khi bắt được viên chỉ huy người
Pháp de Castries vào ngày 7 tháng Năm. Chúng tôi đã huy động những đơn
vị tốt nhất của chúng tôi cho trận đánh này. Bây giờ thì chúng tôi hưởng
thành quả từ công việc chuẩn bị tốt của chúng tôi. Tất nhiên là người
Pháp cũng sử dụng hầu như tất cả mọi thứ ở Điện Biên Phủ. Chúng tôi biết
là họ được huấn luyện rất tốt và làm chủ được kỹ thuật của họ; chỉ
riêng việc xây pháo đài đấy thôi thì đã là một thành tích xuất sắc rồi.
Nhưng chúng tôi tin chắc vào chiến thắng của chúng tôi, điều đó mang lại
thêm nhiều sức mạnh cho chúng tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tất nhiên là tôi cũng phải trải qua việc
nhiều đồng đội của tôi đã hy sinh. Nhưng tôi cũng trải nghiệm được lòng
dũng cảm của họ. Ví dụ như có một người đồng đội bị thương ở cả hai chân
và tay và mặc dù vậy vẫn bò vào chiến hào. Anh ấy không muốn để cho
băng bó vì nghĩ rằng trước sau gì thì cũng chết, nên dùng bông băng cho
những người khác. Hay một người khác, bắn liên tục 90 quả lựu đạn, hay
người chỉ huy đó, bị bắn thủng má, không còn có thể nói được và ra mệnh
lệnh của mình bằng cách viết tay. Trận chiến rất dữ dội, hai bên không
nhường nhau điều gì cả. Chúng tôi giành giật từng ngọn đồi một. Có lúc
chúng tôi chia với người Pháp một ngọn đồi, rồi liên tục giành giật qua
lại.</div>
<div style="text-align: justify;">
Trong đêm rạng sáng ngày 7 tháng Năm,
chúng tôi nhận mệnh lệnh tổng tấn công vào trung tâm pháo đài. Được giao
hẹn trước là sau khi khối bộc phá 1000 kílô phát nổ thì tất cả chúng
tôi sẽ xung phong. Nhưng khối bộc phá đó được chôn sâu ở dưới đất, người
ta hầu như không nghe được tiếng nổ. Thế là trận tấn công không được
tất cả các đơn vị cùng tiến hành và đã thất bại. Sau đó, người Pháp đã
dùng những lực lượng cuối cùng để khởi động một trận phản công. Tôi chưa
từng bao giờ trải qua một trận pháo kích có quy mô như vậy. Họ bắn từ
chiều tối cho tới sáng sớm. Chỉ riêng đơn vị tôi đã mất một phần ba quân
số trong đêm đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vảo buổi sáng ngày 7 tháng Năm, chúng tôi
phát hiện có những động thái mất kiểm soát của quân địch trong pháo
đài. Tuy chúng tôi không biết chính xác có việc gì xảy ra, nhưng chẳng
bao lâu sao đó chúng tôi nhận được lệnh tấn công. Vào lúc 14 giờ, tất cả
các đơn vị đều tiến về trung tâm của pháo đài. Đầu tiên, chúng tôi phải
chiếm đồi 507, việc mà chúng tôi đã không thành công trong đêm trước
đó. Nhưng bây giờ thì chúng tôi nhìn thấy rằng đạn pháo của chúng tôi đã
quét sạch mọi dây thép gai và những thứ bảo vệ khác. Chúng tôi có thể
đơn giản là chạy vào. Qua lần tấn công chớp nhoáng này, người Pháp đầu
hàng. Tất cả họ còn đứng ở trong các chiến hào của họ, nhưng quân lính
chúng tôi tới từ hai phía.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau khi đáng thắng đồi 507 thì tới 508 và
509. Ở đó chống cự rất yếu ớt. Bên kia hầu như không có bắn trả. Nằm
trên các đồi này chủ yếu là những người bị thương. Nhiều người trong số
họ đầu hàng, những người khác chạy về hướng pháo đài. Chúng tôi đuổi
theo họ cho tới cây cầu bắc qua sông Mường Thanh. Người Pháp đặt khẩu
súng máy bốn nòng mới của họ ở đây; chúng tôi phải dừng lại và chỉnh đốn
đội ngũ. Tôi với đơn vị tôi ở hàng đầu, thế là tôi ra lệnh ném lựu đạn.
Nhờ khói và những cột nước trên sông bảo vệ, chúng tôi xung phong lên,
tiêu diệt khẩu súng máy mở đường.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5519" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-011.jpg"><img alt="Lính Việt Cộng xung phong" class="size-full wp-image-5519" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-011.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Lính Việt Cộng xung phong</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi là đơn vị đầu tiên tiến vào
trung tâm pháo đài. Khắp nơi đều có chiến hào. Chúng tôi bắn, hét to và
chạy về phía trước. Rồi chúng tôi tới một điểm cao và nhìn thấy bốn
chiếc xe tăng ở đó. Chúng tôi không biết đó đã là bộ chỉ huy của tướng
de Castries. Đồng đội tôi và tôi không biết tiếng Pháp. Chúng tôi chờ
cho tới khi người ta bắt được một trong số những người Việt cộng tác với
Pháp. Từ người này chúng tôi mới biết rằng chúng tôi đang đứng trước
hầm của viên chỉ huy. Chúng tôi quyết định tấn công.</div>
<div style="text-align: justify;">
Lúc đầu, chúng tôi sợ những chiếc xe
tăng; trước đó tôi còn chưa từng bao giờ nhìn thấy một chiếc. Đặc biệt
là tiếng ồn của động cơ và dây xích khiến cho chúng tôi e sợ. Tuy là
chúng tôi đã học cách làm sao chống lại xe tăng, nhưng trong hai lần đầu
thì chúng tôi không thành công. Lúc tấn công lần thứ ba, một đồng đội
và tôi quẳng hai gói bộc phá ngay trước nó, rồi nó nghiên sang một bên.
Trong lúc đó, chiếc xe tăng thứ nhì bị trúng đạn pháo, hai chiếc còn lại
bỏ chạy. Cùng với chúng, toàn bộ đơn vị Pháp có nhiệm vụ bảo vệ bộ chỉ
huy cũng bỏ chạy mất.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi đứng trước cửa hầm và kêu gọi
những người lính hãy đi ra, tất nhiên là bằng tiếng Việt. Nhưng họ không
hiểu chúng tôi, và thế là chúng tôi bắn và ném lựu đạn. Khi không có
phản ứng, tôi ra lệnh ném một khối bộc phá vào. Vì chúng tôi chỉ muốn
cảnh cáo nên chúng tôi đặt khối bộc phá này không sâu lắm. Vụ nổ gây ra
rất nhiều khói và mảnh bay tứ tung, rồi sau hai phút có một sĩ quan Pháp
xuất hiện trong bộ quân phục đầy đủ, tay cầm cờ trắng. Ông ấy dùng
tiếng Việt nói cho chúng tôi hiểu, rằng viên chỉ huy của pháo đài Điện
Biên Phủ chờ một sĩ quan cao cấp của Việt Minh để đầu hàng. Tôi thật sự
là giật mình, vì khái niệm “sĩ quan” vẫn còn chưa tồn tại ở chúng tôi,
và tôi cũng không biết đầu hàng phải ra làm sao. May mắn là có một viên
chỉ huy của chúng tôi đi tới. Ông ấy ra lệnh cho hai người lính canh giữ
mặt sau của công sự, rồi chúng tôi bước vào. Tôi là người đầu tiên đi
vào, sau đó là viên chỉ huy và đồng đội của tôi là người cuối cùng.
Người Pháp trong công sự nhìn thấy chúng tôi đi vào và cứ tiếp tục lui
về phía sau, đứng giơ tay lên ở đó. Chỉ có tướng de Castries là ngồi bất
động và không có phản ứng. Viên chỉ huy ra lệnh cho tôi bắt ông ấy.
Trong khoảng khắc đó, tôi sực nhớ lại hai từ trong tiếng Pháp, và thế là
tôi nói: “Giơ tay lên!” Ông ấy giật mình, đứng dậy, lui lại hai bước,
giơ tay lên và tuyên bố rằng ông đầu hàng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nói thật, vào lúc đầu, chúng tôi chưa
hiểu được tầm quan trọng chiến thắng của chúng tôi ở Điện Biên Phủ.
Chúng tôi chỉ muốn nhận lệnh cho những trận tấn công mới, để có thể giải
phóng toàn bộ quê hương. Chúng tôi lúc nào cũng tin vào một chiến
thắng, nhưng việc nó mang một tính quyết định tới như vậy thì lúc đó
chúng tôi thật không biết.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Claude Cheysson: Hội nghị Đông Dương ở Genève (1954)</h2>
<div style="text-align: justify;">
<em>Claude Cheysson trong những năm 50
làm việc trong Bộ Ngoại giao Pháp, ban đầu là cố vấn cho chính phủ Nam
Việt Nam. Ngoài những việc khác, ông đã từng là một người lính tham gia
trận Điện Biên Phủ (1954). Cuối cùng, Cheysson là một trong những nhà cố
vấn cho thủ tướng Pháp Pierre Mendès-France, cùng chuẩn bị Hội nghị
Đông Dương ở Genève và tham dự hội nghị này. Sau đó, ông lại được gởi
sang Việt Nam, để giải thích tại chỗ về các thỏa thuận giữa Pháp và
VNDCCH.</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Tinh thần ở Pháp trước Hội nghị Đông
Dương tại Genève bị chia rẽ. Một mặt, trong người dân và cả trong chính
phủ Pháp hẳn là muốn có một thỏa thuận với Hồ Chí Minh và Việt Minh. Tôi
tin rằng ngay từ năm 1945, Tướng de Gaulle đã thích một thỏa thuận với
người Việt hơn. Nhưng mặt khác, chính những người cánh hữu của Pháp lại
không muốn từ bỏ Đông Dương. Với việc cử Đô đốc d’Argenlieu làm cao ủy
Đông Dương (1945), lực lượng này đã thành công trong việc củng cố vị trí
của họ.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5531" style="width: 615px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/claude_cheysson.jpg"><img alt="Claude Cheysson" class="size-large wp-image-5531" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/claude_cheysson.jpg?w=605&h=378" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Claude Cheysson</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi thật sự là đã không chuẩn bị
sẵn sàng trước cho cuộc chiến tiếp theo sau đó, cũng ít như người Mỹ sau
này. Việc sử dụng bộ binh và xe tăng tuy đã mang lại lợi thế cho chúng
tôi vào lúc ban đầu, nhưng sự kháng cự của người Việt không bị bẻ gãy.
Chúng tôi chiến đấu chống lại một dân tộc muốn có nền độc lập của họ. Và
chúng tôi chiến đấu chống lại một dân tộc đã chuẩn bị trước rất tốt,
được tổ chức chặt chẽ bởi chủ nghĩa cộng sản. Hồ Chí Minh đã lãnh đạo
cuộc chiến rất khôn ngoan: khi một đơn vị của ông bị tiêu diệt thì một
đơn vị khác bước vào chỗ của nó. Tự tôi đã trải qua việc đó khi còn ở
Việt Nam. Trước Điện Biên Phủ, với một lực lượng quân đội lớn, chúng tôi
đã tiêu diệt một sư đoàn Việt Minh với 300 người, nhưng trong năm sau
đó thì đã lại có nó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vì vậy mà sau này người Mỹ đã cố gắng làm
điều đó từ ở trên không và trong một vận tốc khủng khiếp. Nhưng mặc dù
nhiều thành phố ở Bắc Việt Nam bị hủy diệt hoàn toàn, chúng vẫn không có
ảnh hưởng quyết định tới kết cuộc của cuộc chiến. Người ta không thể
thắng một cuộc chiến chống lại những con người tự hào, quyết tâm, chiến
đấu vì nền độc lập của họ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Trước khi đề cập tới diễn tiến tại Hội
nghị Đông Dương, tôi muốn nhận xét một chút về vai trò của người Mỹ giữa
1945 và 1954. Đầu tiên, họ không hề quan tâm tới khu vực này. Trong
thời gian tôi ở đó, 1952/53, viên đại sứ Mỹ ở Sài Gòn không hề cố gắng
gây ành hưởng tới chính sách của chúng tôi và chiến lược quân sự của
chúng tôi cho tới một lần. Tất nhiên là có nỗi lo sợ trước chủ nghĩa
cộng sản, nhưng không ai có thể tưởng tượng được chủ nghĩa cộng sản này
hoạt động như thế nào trong những vùng nông thôn của Đông Dương. Điều
này chỉ thay đổi khi chúng tôi bắt đầu tiến hành thương lượng thật sự
với Hồ Chí Minh. Ngoài ra, John Foster Dulles nhậm chức bộ trưởng Bộ
Ngoại giao Mỹ năm 1953, và người đàn ông đầy nghị lực này là một tông đồ
chống cộng sản. Nhưng chúng tôi không để cho ông và Hoa Kỳ ngăn chận
chúng tôi tổ chức một hội nghị với Hồ Chí Minh, vì cuối cùng thì chúng
tôi chịu trách nhiệm cho đất nước này chứ không phải người Mỹ.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5534" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-012.jpg"><img alt="Tháng Mười 1954, những người lính Pháp cuối cùng rời Việt Nam." class="size-full wp-image-5534" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-012.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Tháng Mười 1954, những người lính Pháp cuối cùng rời Việt Nam.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Tại Hội nghị Đông Dương ở Genève, bên
cạnh phái đoàn Bắc Việt Nam và phái đoàn của chúng tôi cũng có các nhà
quan sát và trung gian người Mỹ, người Anh và người Nga. Và điều đó làm
cho sự việc rất hấp dẫn: Người Mỹ tới Genève để ngăn chận một hiệp ước
về nền độc lập của Việt Nam, vì họ lo sợ chủ nghĩa cộng sản lan truyền
đi ở khu vực châu Á. Người Anh thì lại giúp cho hội nghị thành công, vì
họ không quan tâm tới một xung đột trực tiếp với chủ nghĩa cộng sản ở
Trung Quốc hay Việt Nam – họ luôn trích dẫn ví dụ của nền độc lập Ấn Độ.
Kỳ lạ là người Nga cuối cùng cũng hướng tới một hiệp ước, vì các quan
hệ với Trung Quốc đã rất xấu ở thời điểm này và họ muốn ngăn chận việc
Trung Quốc mở rộng lãnh thổ mà Việt Nam phải trả giá. Sau đó, người Mỹ
cáo buộc chúng tôi tiến hành một liên minh với Liên bang Xô viết và chủ
nghĩa cộng sản, việc đã dẫn tới những căng thẳng giữa Thủ tướng Pháp
Mendès-France và Ngoại trưởng Mỹ Dulles một thời gian dài sau hội nghị.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thế nhưng vào cuối hội nghị thì không có
hiệp định nào được ký kết giữa người Bắc Việt và chúng tôi cả, mà chỉ là
những thỏa thuận quân sự song phương. Nhưng điều quan trọng đối với tôi
là muốn nhận xét ở đây, rằng thái độ của Hoa Kỳ ở Genève đã thể hiện
rằng cuộc xung đột ở Đông Dương ngay từ 1954 đã phát triển trở thành một
cuộc chiến đấu chống cộng sản của người Mỹ ra sao.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5536" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-013.jpg"><img alt="Ngay trong ngày quân đội Pháp rút ra khỏi Hà Nội (10 tháng Mười 1954), quân đội Việt Minh đã tiến vào thành phố." class="size-full wp-image-5536" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-013.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Ngay trong ngày quân đội Pháp rút ra khỏi Hà Nội (10 tháng Mười 1954), quân đội Việt Minh đã tiến vào thành phố.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Bây giờ thì nói về những cuộc đàm phán
trực tiếp ở Genève: Rõ ràng sau Điện Biên Phủ, Hồ Chí minh muốn có một
thắng lợi về chính trị đi tiếp theo sau thắng lợi về quân sự của ông ấy.
Ông ấy đương đầu với chúng tôi về ý tưởng chia cắt Việt Nam từ rất sớm,
mà đó là một yêu cầu tối đa; vì lực lượng Việt Minh của ông không chỉ
chiếm miền Bắc, mà còn chiếm cả nhiều phần lớn của miền Nam, và Hồ Chí
Minh không muốn từ bỏ những vùng đất đó. Chúng tôi vướng vào trong câu
hỏi khó khăn, rằng đường phân chia giữa Bắc và Nam cần phải chạy qua
đâu. Hồ Chí Minh yêu cầu đường ranh giới phải chạy sao cho Bắc Việt Nam
có biên giới với Lào và Campuchia, để có thể thiết lập quan hệ trực tiếp
với họ. Nhưng điều đó đối với chúng tôi là không thể chấp nhận được, và
lẽ ra thì tại điểm này là đã không thể tiến triển tiếp được, nếu như
người Nga không thuyết phục được Hồ Chí Minh từ bỏ yêu cầu này. Chúng
tôi còn đàm phán rất lâu về câu hỏi Việt Minh rút quân khỏi miền Nam và
về việc di tản thiểu số người công giáo từ miền Bắc vào miền Nam. Cuối
cùng thì chúng tôi đã có thể đạt tới một loạt thỏa thuận quân sự song
phương với người Bắc Việt, nhưng cũng cả với Lào và Campuchia. Kết quả
của Hội nghị Genève đối với chúng tôi là một sự nhẹ nhỏm lớn. Người dân
chúng tôi không còn muốn biết gì về cuộc chiến này và về Đông Dương nữa.
“Ra khỏi đó càng nhanh càng tốt!”, tinh thần là như vậy. Và tôi có thể
nói rằng tôi hãnh diện vì đã là thành viên của chính phủ thời đó và qua
đó mà đã đưa ra quyết định này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng ngày nay thì bản thân tôi cũng tin
rằng đó là một sai lầm, rút lui nhanh chóng như vậy và bằng một cách phi
danh dự như vậy ra khỏi Việt Nam. Lẽ ra chúng tôi đã có thể ngăn chận
được những hành động bạo lực khủng khiếp nào đó. Nhưng lúc đó thì chúng
tôi không thể tác động để cho người Mỹ có một thái độ cư xử khác được.
Nếu như Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Dulles thể hiện nhiều tính xây dựng hơn
nữa thì chắc chắn là đã có thể có được những kết quả đàm phán tốt hơn.
Tôi nghĩ ví dụ như về một cơ chế có khả năng hoạt động được để thống
nhất Nam và Bắc Việt Nam. Điều đó lẽ ra đã tránh được cho người dân
nhiều sự khốn cùng. Nhưng chúng tôi đã không thể đạt được nhiều hơn nữa ở
Genève.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Pierre Salinger: De Gaulle đã cảnh báo Kennedy (1961)</h2>
<em>Pierre Salinger là thuyền trưởng hải quân trong Đệ nhị Thế chiến,
sau đó đã trở về với nghề nghiệp nhà báo ban đầu của ông và rồi là thư
ký báo chí của John F. Kennedy.</em><br />
<div style="text-align: justify;">
Chuyến thăm viếng chính thức của John F.
Kennedy như là tổng thống Hoa Kỳ mới thắng cử năm 1961 đã dẫn ông sang
Pháp. Tôi đã ở đó từ sáu tuần trước và chuẩn bị cuộc gặp gỡ của ông với
Charles de Gaulle. Thế rồi chúng tôi đi xe về Paris. Kennedy yêu cầu tôi
tham gia các cuộc trao đổi, vì khác với ông, tôi biết nói tiếng Pháp và
ông quan tâm tới thông tin chính xác ngoài những người phiên dịch chính
thức. Đó là một cuộc gặp gỡ rất thú vị, và gây ấn tượng cho tôi đặc
biệt là lời nói gần như là khẩn nài của de Gaulles: “Anh đừng bước vào
cuộc chiến tranh với Việt Nam! Anh thấy những gì đã xảy ra cho chúng tôi
rồi. Chúng tôi đã thua cuộc chiến đó. Cả anh cũng sẽ thua nó!”</div>
<div style="text-align: justify;">
Trong mối liên quan này tôi cũng nhớ một
cuộc trao đổi rất lâu mà Kennedy đã tiến hành với thượng nghị sĩ Eugene
McCarthy trong mùa hè 1963, người trong Đệ nhị Thế chiến là người quan
trọng nhất của Hoa Kỳ cho châu Á. Sau đó, McCarthy vào phòng làm việc
của tôi và giải thích. “Bây giờ tôi nói với anh chính xác điều mà tôi
cũng đã nói với Kennedy. Ông ấy không bao giờ, không bao giờ nên tiến
hành chiến tranh ở Việt Nam, vì ông sẽ thua nó. Đó là một sai lầm.”</div>
<div style="text-align: justify;">
Trong tháng Mười một 1963, Kennedy gửi
tôi sang Tokio, để chuẩn bị cho chuyến đi thăm của ông, dự định là sáu
tuần tới. Ông nói với tôi trước khi lên đường: “Tôi sẽ tiến hành đối
thoại với Bắc Việt Nam và làm rõ rằng sẽ không có chiến tranh.” Máy bay
của tôi khởi hành vào ngày 22 tháng Mười một vào lúc sáu giờ sáng – ba
giờ sau đó, tôi nhận được tin là Kennedy đã bị giết chết.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Walt Whitman Rostow: Vũ khí hạt nhân chưa từng bao giờ được đưa ra tranh luận</h2>
<div style="text-align: justify;">
<em>Năm 1961, Walt Whitman Rostow trở
thành thành viên của Hội đồng An ninh Quốc gia và là giám đốc kế hoạch
của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ. Năm 1966 ông chuyển sang bộ tham mưu của tổng
thống Johnson làm cố vấn an ninh quốc gia. Nhà giáo sư kinh tế học này
là một trong những nhân vật có nhiều ảnh hưởng nhất trong cuộc Chiến
tranh Việt Nam. Ông muốn ngăn chận chủ nghĩa cộng sản ở khắp nơi trên
thế giới bằng cách can thiệp quân sự và giúp đỡ về kinh tế, và gọi Đông
Nam Á là “cuộc đối đầu lớn cuối cùng”. Rostow là người đầu tiên ủng hộ
ném bom Bắc Việt Nam và được xem là người thân cận của Johnson cho tới
cuối cùng. Năm 1969, ông từ chức và kể từ đó là giáo sư ở University of
Texas.</em></div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5545" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/rostow_l_b_johnson_model_khe_sanh.jpeg"><img alt="Rostow và Johnson ở cạnh một mô hình của Khe Sanh" class="size-full wp-image-5545" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/rostow_l_b_johnson_model_khe_sanh.jpeg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Rostow và Johnson ở cạnh một mô hình của Khe Sanh</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Tôi đã là cố vấn trong chính phủ
Eisenhower và tiếp theo sau đó đã làm việc trong Nhà Trắng từ ngày đầu
tiên của chính phủ Kennedy cho tới ngày cuối cùng của chính phủ Johnson.
Vào đầu những năm sáu mươi, Kennedy gởi tôi sang Nam Việt Nam, vì ông
rất quan tâm tới tình hình trong đất nước này. Tôi có nhiệm vụ thăm dò
tình hình qua trao đổi tại chỗ. Trong đó, tôi liên hệ với những người
ủng hộ cũng như với những người chống lại nguyên tổng thống Ngô Đình
Diệm. Tôi còn nói chuyện với năm hay sáu người cộng sản nữa, để có được
một ấn tượng đầy đủ về tình hình, đặc biệt là về việc người dân ở miền
Nam có muốn sự độc lập của họ hay không. Tôi đi tới kết luận – và cũng
cho Kennedy biết – rằng dân tộc Việt Nam rất manh mún, nhưng nói chung
là không nên để cho Hà Nội nắm quyền: chỉ khoảng 17 phần trăm người Nam
Việt là ủng hộ người cộng sản.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tình hình trong nước thời đó rất không ổn
định. Cả quan hệ của chúng tôi với Diệm và đặc biệt là với người em Ngô
Đình Nhu của ông đều ngày một căng thẳng hơn. Đó là một thời kỳ rất khó
khăn. Rồi năm 1963/64 có cuộc khủng hoảng Phật giáo, sau đó là các cuộc
khủng hoảng chính trị khác. Thêm vào đó, năm 1964 người Bắc Việt quyết
định gởi quân đội chính quy vào Nam. Nhưng chúng tôi đã có mặt ở đó với
những lực lượng quân đội lớn ngay từ 1965 và có thể ghi nhận nhiều thành
công về quân sự trong hai năm tiếp theo sau đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi đã biết trước đợt tấn công Tết
Mậu Thân 1968 ngay từ giữa tháng Mười một/đầu tháng Mười hai năm 1967.
Chiến dịch này đã trở thành một thất bại đáng sợ về quân sự và chính trị
cho người cộng sản và là một thành công lớn cho quân đội Mỹ và Nam
Việt.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5542" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-014.jpg"><img alt="Tổng thống Ngô Đình Diệm (thứ hai từ trái sang) và gia đình ở Sài Gòn năm 1963." class="size-full wp-image-5542" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-014.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Tổng thống Ngô Đình Diệm (thứ hai từ trái sang) và gia đình ở Sài Gòn năm 1963.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Tôi cũng không tán thành cách thức tiến
hành chiến tranh ở Việt Nam. Theo tôi, trong lịch sử chưa từng bao giờ
có một cuộc chiến chống du kích thành công khi có biên giới mở. Ở đây
còn có tới hai, biên giới với Lào và biên giới với Campuchia. Trên con
đường mòn Hồ Chí Minh xuyên biên giới, người Bắc Việt đi vào Nam và cũng
đi ra từ đó. Thời đó, tôi đã kêu gọi ngăn chận con đường mòn này bằng
bộ binh Mỹ, thế nhưng tổng thống Johnson không muốn mở rộng chiến sự ra
khỏi Việt Nam. Tôi nghĩ – nhưng đây hoàn toàn chỉ là ý kiến cá nhân của
tôi thôi – rằng ông cũng như Ngoại trưởng Dean Rusk của ông vẫn còn chịu
ấn tượng quá mạnh về lần người Trung Quốc bước vào cuộc Chiến tranh
Triều Tiên.</div>
<div style="text-align: justify;">
Không vào thời điểm nào, cả dưới thời
Kennedy lẫn dưới thời Johnson, mà có cân nhắc sử dụng vũ khí hạt nhân ở
Việt Nam cả. Cả hai tổng thống đều cương quyết bảo vệ vị trí của Phương
Tây, nhưng không phải với cái giá của một cuộc chiến tranh hạt nhân, cái
có những hậu quả thật đáng sợ cho toàn thể nhân loại.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Peter Arnett: Kết thúc của Ngô Đình Diệm (1963)</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5548" style="width: 131px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/peter_arnett.jpg"><img alt="Peter Arnett đứng cạnh một chiếc A 1 Skyraider đã cháy rụi vào ngày 12 tháng Mười 1965 ở gần Biên Hòa" class="size-thumbnail wp-image-5548" height="150" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/peter_arnett.jpg?w=121&h=150" width="121" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Peter Arnett đứng cạnh một chiếc A 1 Skyraider đã cháy rụi vào ngày 12 tháng Mười 1965 ở gần Biên Hòa</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Peter Arnett làm việc cho hãng thông
tấn Associated Press (AP) từ 1962 cho tới 1975 ở Việt Nam và qua đó là
phóng viên lâu năm nhất ở tại chỗ. Các bài viết mang nhiều tính phê phán
của ông thường không làm cho giới quân đội Mỹ và chính phủ Nam Việt Nam
hài lòng. Đối với nhiều người, ông là thông tính viên tốt nhất của
Chiến tranh Việt Nam. Mới đây, ông cũng nổi tiếng qua những bài tường
thuật riêng cho CNN từ Chiến tranh vùng Vịnh chống Iraq.</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ tương đối kiêu
ngạo khi tới Việt Nam. Lúc đầu, người Pháp đã thất bại ở đất nước này.
Chính sách của họ, chính sách mà với nó, họ muốn tái chiếm vương quốc
thuộc địa của họ sau Đệ nhị Thế chiến, đã thất bại. Họ đã thua một loạt
các trận đánh lớn. Nhưng Hoa Kỳ không vì vậy mà e sợ. Các sĩ quan Mỹ mà
tôi gặp vào đầu những năm sáu mươi gọi nổ lực của người Pháp là nửa vời.
Lời bình của họ: “Chúng tôi đã cứu thoát người Pháp hai lần trong thế
kỷ này rồi, trong Đệ nhất và Đệ nhị Thế chiến, và chúng tôi chắc chắn là
chúng tôi có thể cứu thoát họ thêm một lần nữa. Chúng tôi đi vào đó.
Chúng tôi có thể chiến thắng xung đột này.” Tức là người Mỹ không những
quên bài học từ chiến bại của người Pháp. Không, họ lao vào sự việc và
tin rằng: Nếu anh nhét đủ tiền vào trong đó thì anh đã thắng rồi! Vì Hoa
Kỳ cho rằng họ cần phải làm tròn một nhiệm vụ trên khắp thế giới và cứu
thoát nhân loại ra khỏi chủ nghĩa cộng sản. Họ thật sự tin như vậy. Và
họ bước vào cuộc xung đột với niềm tin này. Họ không nhìn thấy tài tổ
chức của phe cộng sản, không chú ý tới tình hình quân sự đang đi tới
khủng hoảng, không cảm nhận được nhiệt tình đấu tranh của người cộng
sản. Tính toán rất đơn giản: “Chủ nghĩa cộng sản là xấu xa, chúng ta
chiến đấu cho một sự việc tốt hơn, tức là chúng ta sẽ chiến thắng.”</div>
<div style="text-align: justify;">
Người Mỹ nhận ra quá muộn, rằng tự hào
quốc gia đóng vai trò quyết định ở bên phía Việt Cộng. Đó hoàn toàn
không phải là về chủ nghĩa cộng sản. Người Bắc Việt không hề nghĩ tới
việc đó khi họ chiến đấu chống tổng thống Diệm. Họ nhìn người Mỹ như là
những ông chủ thuộc địa mới. Những người này thì lại nói ngược lại:
“Chúng tôi không phải là thế lực thuộc địa! Chúng tôi muốn xây dựng một
nền dân chủ ở đây!” Các nhà chiến lược chính trị Mỹ hoàn toàn không hiểu
đối phương muốn gì. Chính họ cũng không biết gì về Việt Nam, không nhìn
người Việt như là một quốc gia độc lập, ở bên ngoài của chủ nghĩa cộng
sản và dân chủ. 2000 năm trời, chủ nghĩa dân tộc Việt Nam hoàn toàn
không quan tâm tới những ý thức hệ khác ở bên ngoài. Họ là người Việt,
có là người cộng sản hay người dân chủ cũng thế, trước hết thảy, họ là
người Việt.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thế nhưng tôi vẫn chưa có được những nhận
định đó khi tôi được hãng thông tấn Associated Press (AP) gửi sang Việt
Nam năm 1962. Đã xảy ra một vài vụ việc mà trong đó có người Mỹ bị giết
chết – bởi những người mà Hoa Kỳ gọi là những kẻ khủng bố và người cộng
sản gọi là những người chiến đấu cho hòa bình. Tình hình ngày một nóng
lên. Tổng thống John F. Kennedy tuyên bố rằng Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ
phải chiến đấu chống lại bất cứ sự hung hãn nào và bảo vệ bất cứ người
bạn nào, và Nam Việt Nam được xem là bạn, và điều đó tất nhiên đẩy mạnh
sự tham gia của Mỹ. Dường như đã đến lúc phải tường thuật nhiều hơn.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5550" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-015.jpg"><img alt="Địa hình khó đi lại của Việt Nam nhanh chóng trở thành một thách thức cho quân khí hiện đại cao của Mỹ" class="wp-image-5550 size-full" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-015.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Địa hình khó đi lại của Việt Nam nhanh chóng trở thành một thách thức cho quân khí hiện đại cao của Mỹ</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Thời đó, điều thú vị đối với tôi và các
phóng viên trẻ tuổi khác là việc Hoa Kỳ bước dần vào cuộc chiến như thế
nào. Giữa 1962, họ có khoảng 8000 tới 10.000 cố vấn quân sự tại chỗ, đưa
ra những lời khuyên bảo cho người Nam Việt, cũng cùng đi chiến đấu với
họ, nhưng không có quyền chỉ huy những lực lượng này. Rồi 1962/1963
người Mỹ ngày càng đi theo hướng chiến trường. Nhưng ở ngoài đó, bất
thình thình họ bị tổn thất. Ví dụ như 100 lính Mỹ bị giết chết năm 1964
trong một trận đánh.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sự phát triển mà giới nhà báo chúng tôi
tập trung vào là việc Hoa Kỳ thật sự tiếp nhận lấy quyền chỉ huy trong
cuộc chiến này ra sao mà giới công chúng không biết tới. Chính phủ
Kennedy ở Washington và sứ quán Mỹ ở Sài Gòn rất tức giận về những câu
chuyện chúng tôi viết, nói về sự phản bội niềm tin. Ở một mặt, người ta
có những thông báo chính thức về tình hình, mặt khác là những tuyên bố
mà ví dụ như “New York Times”, “Washington Post” và AP đưa ra, và hoàn
toàn trái ngược với những tuyên bố của chính phủ. Vì thế mà ngay từ đầu
đã có cuộc tranh luận, điều gì đã xảy ra thật sự ở Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Mặc dù vậy, đó là một cuộc chiến mà báo
chí không bị bịt miệng. Nhà báo chúng tôi có thể bay cùng trong trực
thăng, tháp tùng các đơn vị Mỹ hay Nam Việt, đi xe xuyên qua đất nước và
tường thuật về tất cả. Nhưng cũng khó nói thật ra đó là một loại chiến
tranh gì. Có rất ít những trận đánh lớn. Trong hầu hết thời gian của
cuộc chiến, quân đội lùng sục trong rừng rậm để tìm các đơn vị cộng sản.
Trong lúc đó đã xảy ra những trận chiến tự phát ở trên vùng rừng núi,
rất khó mà quan sát được. Tức là tướng Westmoreland chỉ huy và tổng
thống Johnson có thể quả quyết: Chúng ta chiến thắng!, mặt khác, phóng
viên chúng tôi đi ra chiến trường và nói: Chúng ta thua trận! Rất khó
đánh giá tình hình, vì không có vùng đất nào được chiếm lấy hay bị mất
đi. Trong Đệ nhị Thế chiến, ngay ở Triều Tiên, người ta có thể xác định
được diễn tiến của cuộc chiến qua những vùng đất chiếm được: Có được một
thành phố, một làng, một đất nước không? Nhưng ở Việt Nam thì tất cả
chỉ diễn ra ở trong rừng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đánh giá tình hình chiến sự là một việc
rất khó khăn. Chúng ta thua hay chúng ta thắng? Khó mà nói được. Thời
đó, một vài khái niệm không được ưa chuộng đã trở nên quen thuộc:
“bodycount” (con số xác chết) và “killration” (tỷ số giết chết).
“Bodycount” xuất hiện rất sớm trong cuộc chiến, như là một cố gắng để
chứng tỏ tiến bộ. Phía Mỹ không thể xác định thành công của họ qua đất
đai chiếm được. Thế là người ta đếm xác chết, để đo đạc ưu thế. Nhưng
tại một cuộc chiến tranh trong rừng rậm thì điều đó là không thực tế, vì
người cộng sản luôn luôn mang những người đã hy sinh của họ ra khỏi
chiến trường với kỷ luật thật cao; không thể đếm họ được. Thế là quân
đội Mỹ phát triển quy tắc để ước đoán một cách chung chung con số người
chết theo số lượng đạn được bắn đi. Theo công thức đếm xác chết này thì
sau hai năm, toàn bộ chiến binh của đối phương đã bị giết chết hết. Tức
là hoàn toàn không đúng. “Killratio” là một cố gắng khác để thể hiện
thành công trong chiến cuộc. Cứ nói là có 100 người lính Mỹ đã hy sinh
trên cao nguyên đi, người sĩ quan Mỹ sẽ thể hiện điều đó như thế này:
“Okay, chúng tôi đã mất 100 người, nhưng bù vào đó thì chúng tôi đã giết
chết 4000 người cộng sản. Tức lỷ lệ giết chết là…” Cả nó cũng là một
phương pháp không thực tế. Mặc dù vậy, cả hai vẫn được sử dụng cho tới
khi chiến tranh kết thúc.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi tôi sang Việt Nam năm 1962, tình hình
rất căng thẳng vì Việt Cộng đã tăng cường mạnh quân đội của họ; có
khủng bố ở Sài Gòn, nhà hàng bị cho nổ tung, rất nhiều vị trí quân sự có
bao cát bảo vệ được thiết lập, dây kẽm gai ở khắp nơi. Một tổ chức
chính trị Phật giáo tấn công chính phủ Công giáo La Mã của tổng thống
Ngô Đình Diệm, tố cáo họ ngược đãi bất cứ ai không phải là người Công
giáo. Nhiều vụ việc mà trong đó có những người biểu tình Phật giáo tử
vong đã khiến cho sự lộn xộn trở nên hoàn hảo. Thường có biểu tình ở Sài
Gòn và đàn áp công khai. Qua đó, một tình huống đã thành hình mà Hiệp
Chúng Quốc Hoa Kỳ phải hành động.</div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://phanba.files.wordpress.com/2012/05/horst-faas-1965-us-embassy.jpg"><img alt="Bom nổ trước Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Sài Gòn vào ngày 30 tháng 3 năm 1965. Ảnh: AP/Horst Faas" class="aligncenter wp-image-2069 size-full" src="https://phanba.files.wordpress.com/2012/05/horst-faas-1965-us-embassy.jpg?w=605" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Trong mùa hè 1963, thái độ của Mỹ đã rõ:
hoặc là Diệm phải thích ứng hoặc là người ta phải bỏ ông, vì những sự
tàn bạo của ông đối với người Phật giáo đang có nguy cơ phát triển thành
những dòng tít báo ở khắp nơi trên thế giới. Đã có những vi phạm đối
với người dân thường, nhà sư tự thiêu công khai. Việt Nam gây sự chú ý
nhiều hơn là chính phủ Hoa Kỳ muốn. Họ không muốn cả thế giới nói về
Việt Nam, họ muốn tiến hành những chiến dịch của họ trong sự im lặng.
Thế là đại sứ Henry Cabot Lodge sang để quở trách tổng thống Diệm. Ông
nói với ông ấy: “Anh đã hành xử như một thằng ngốc. Anh phải thỏa thuận
như thế nào đó với người Phật giáo.” Thế nhưng người này thì lại cứng
đầu, từ chối và cho phép người của ông, tức là người em trai của ông,
tiếp tục tiến hành những điều tàn bạo nhất; không thể khép ông ấy vào kỷ
luật được.</div>
<div style="text-align: justify;">
Điều này là giọt nước làm tràn cái ly
đầy: “Chúng ta không thể cứ chiều theo gã này mãi được. Hắn khiến cho cả
thế giới chống lại chúng ta. Chúng ta phải bỏ hắn!” Qua đó thì đã rõ là
cần phải làm gì. Các cơ quan quân sự ở Sài Gòn thông báo cho các phóng
viên, rằng câu trả lời có thể là một cuộc đảo chánh – lúc nào đó. Rồi
trong đầu mùa thu, những tiếng nói chống Diệm trong giới truyền thông
bắt đầu lớn hơn, và một vài người hiểu điều đó như là một sự khuyến
khích cho giới quân đội hãy đứng dậy chống lại ông ấy. Chính cuộc nổi
dậy thì lại là một việc bí mật. Ngày nay, chúng ta biết rằng tổng thống
Kennedy đã chấp thuận cuộc đảo chánh, nhưng không đồng ý giết chết Diệm
và người em trai của ông; ông tương đối bị sốc khi biết được điều đó.
Nhưng các viên tướng Việt Nam thì nghĩ rằng họ không có sự lựa chọn.
Không giết chết Diệm có nghĩa là thêm một xung đột chính trị nữa. Tất
nhiên là họ không muốn cho phép điều đó, họ muốn có một sự kết thúc dứt
khoát.</div>
<div style="text-align: justify;">
Lúc đó, tôi ở trong một nhóm dự án nhỏ
của AP, văn phòng của chúng tôi nằm đối diện với dinh tổng thống Sài
Gòn. Vào trưa ngày 1 tháng Mười một 1963, chúng tôi nghe tiếng súng nổ ở
ngay trước cửa sổ của chúng tôi. Sau một giờ thì đã rõ rằng đó là cuộc
tấn công chính. Chúng tôi rời văn phòng của chúng tôi, vì nó nằm trong
tầm đạn, và ngụ tại một khách sạn cách đó ba con đường. Vào sáng ngày
hôm sau, khi hết tiếng súng bắn, chúng tôi đi vào dinh và phỏng vấn các
viên tướng đã tổ chức cuộc đảo chánh. Tất cả đều diễn ra trên một vùng
khoảng một dặm vuông, người ta có thể đi bộ tới tất cả các điểm nóng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cuộc đảo chánh Diệm nhận được sự đồng
tình lớn ở Sài Gòn và trong các thành phố lớn khác, vì chính quyền này
đã khiến cho đa số Phật giáo của người dân chống lại nó. Người dân nhảy
múa trên đường phố, rất hạnh phúc, vì họ cảm nhận được là vị tổng thống
đã muốn ép buộc Công giáo lên đất nước họ. Họ cũng không ưa cách làm
việc tham nhũng của Diệm; ông ta đã trao quyền lực cho người của ông ở
khắp nơi. Đó là một cuộc đảo chánh rất được lòng dân. Những viên tướng
thực hiện nó đã được chào mừng như những người anh hùng của dân tộc.
Thật không may là họ không thể thỏa thuận với nhau rằng ai cần phải nắm
lấy quyền lực. Thế là có cả một loạt đảo chánh tiếp theo trong năm sau
đó, những cái đã đẩy đất nước vào trong sự hỗn loạn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau khi Diệm không còn nữa, phải cần tới
hai năm mới tạo được một tình hình chính trị ổn định ở Nam Việt Nam. Đó
là khi một giới lãnh đạo quân đội dưới sự chỉ huy của tổng thống Nguyễn
Văn Thiệu thành hình. Ông nắm quyền từ 1966 cho tới khi chiến tranh chấm
dứt, có được sự ủng hộ của quân đội do là một viên tướng lãnh. Nguyễn
Cao Kỳ, một người nổi tiếng của Không lực Nam Việt Nam, tham gia chính
phủ của ông. Nhưng cả chính quyền này cũng không có tham vọng nào về dân
chủ và bầu cử tự do.</div>
<h1 style="text-align: justify;">
Cuộc Chiến tranh Việt Nam của Mỹ (1964 – 1968)</h1>
<h2 style="text-align: justify;">
Barry Zorthian: Năm năm khó khăn ở Việt Nam (1963 tới 1968)</h2>
<div style="text-align: justify;">
<em>Barry Zorthian lúc đầu làm việc cho
Đài Tiếng nói Hoa Kỳ. Từ 1964 cho tới 1968 ông là người phát ngôn của
chính phủ Hoa Kỳ tại Việt Nam. Bên cạnh chức vụ là người liên lạc với
giới truyền thông, ông còn chỉ huy các chiến dịch tâm lý ở Việt Nam. Sau
các hoạt động cho chính phủ, Zorthian làm việc cho Timing Corporation
(“Time Magazine”).</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi ở Việt Nam trong thời của Kennedy.
Sau vụ ám sát Diệm đã có thay đổi về nhân sự. Trong tháng Mười Một 1963,
chính phủ gởi một đội ngũ mới sang Việt Nam. Tôi là thành viên của nhóm
này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Về vụ ám sát Ngô Đình Diệm thì tôi tin
rằng chính phủ của chúng tôi đã đưa ra sự đồng ý của họ – hay tốt hơn:
Khi họ biết được kế hoạch đó qua đại sứ Cabot Lodge của họ thì họ không
phản đối. Chúng tôi đã nói chuyện với Lodge về vụ ám sát Diệm. Cho tới
tháng Sáu 1964, tôi phục vụ dưới quyền chỉ huy của ông, rồi ông trở về
Hoa Kỳ để rồi một năm sau đó lại làm việc như là đại sứ ở Sài Gòn. Nhưng
ông không bao giờ thừa nhận rõ ràng là đã đồng ý với vụ mưu sát.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5556" style="width: 473px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/barry-zorthian-with-gen-william-westmoreland.jpg"><img alt="Barry Zorthian với tướng William C. Westmoreland" class="wp-image-5556 size-full" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/barry-zorthian-with-gen-william-westmoreland.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Barry Zorthian với tướng William C. Westmoreland</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Năm 1964 là một năm rất bận rộn cho những
người làm việc cùng với người Nam Việt. Cứ mỗi lần chúng tôi quay người
lại thì có một chính phủ mới nhậm chức. Bên cạnh đó còn có rất nhiều
nhóm riêng lẻ và nhiều giáo phái khác nhau trong cuộc sống dân sự. Đó là
một thời kỳ hết sức khó khăn, không chỉ cho người dân thường và chính
trị gia mà còn cả cho quân đội.</div>
<div style="text-align: justify;">
Liên lạc giữa chúng tôi và chính phủ Nam
Việt Nam rất thất thường. Người Mỹ chúng tôi đến từ một nền văn hóa có
cấu trúc hoàn toàn khác. Tôi không chắc chắn là liệu chúng tôi đã có lần
nào thật sự thấu hiểu hay không. Điều đó dẫn tới đủ mọi khó khăn. Người
Việt giải quyết công việc theo cách của họ, người Mỹ theo cách khác.</div>
<div style="text-align: justify;">
Năm 1964 có khoảng 25.000 cố vấn quân sự
Mỹ ở trên mọi bình diện của quân đội Việt Nam. Nhiệm vụ của họ bao gồm
cho tới việc cùng tích cực tham gia vào các chiến dịch quân sự. Nhưng
chúng tôi cũng phát triển chương trình xây dựng cho các lĩnh vực nông
nghiệp, y tế và giáo dục mà đã có hàng triệu bạc được đổ vào trong đó.
Chúng cũng cho thấy có tác động, nhưng không dẫn tới thành công như đã
được hy vọng trước đó. Tự người Việt Nam thì lại hỗ trợ và thúc đẩy
chúng không được hiệu quả cho lắm. Điều làm cho chúng tôi đau đầu suốt
cả cuộc chiến là khả năng yếu kém của chính phủ Nam Việt Nam trong trao
đổi với người dân của họ. Việt Cộng thành công nhiều hơn là chính phủ ở
Sài Gòn rất nhiều trong việc đi đến các làng mạc và trở thành một phần
của người dân.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cũng có những chương trình để củng cố
làng mạc. Từ giữa cho tới cuối những năm sáu mươi đã có nhiều vùng được
bảo vệ tương đối tốt, nhưng tất nhiên đó không phải là một thành công
khắp nước. Trong thời gian này tôi thường hay chán nản, muốn bỏ cuộc.
Tôi đi về tỉnh năm lần trong một năm, những nơi mà các cố vấn nói rằng
vùng của họ được củng cố rất tốt, và sau khi tôi nghe cùng một câu
chuyện tới năm lần và tỉnh đó vẫn còn chưa được an toàn thì tôi tự nói
rằng đã đến lúc nên ra đi.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5563" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-022.jpg"><img alt="Việt Cộng chuẩn bị tấn công một ấp chiến lược" class="size-full wp-image-5563" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-022.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Việt Cộng chuẩn bị tấn công một ấp chiến lược</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Rồi vụ vịnh Bắc Bộ xảy ra. Có nhiều tranh
cãi lớn về việc đã thật sự xảy ra những gì, liệu người Bắc Việt có thật
sự bắn vào tàu khu trục Mỹ hay không. Nhưng cho dù từ lý do gì và với
lời biện bạch nào đi nữa – bây giờ thì chúng tôi tiến hành hai vụ không
kích đầu tiên. Tại thời điểm này, cuộc chiến dường như đã sắp sửa đến.
Vào thời điểm này cũng có những báo cáo đầu tiên của tình báo, rằng các
đơn vị có tổ chức của Bắc Việt bắt đầu thâm nhập vào miền Nam. Điều này
bị phủ nhận, nhưng các phân tích được tiến hành sau đó đã xác nhận nó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bắc Bộ là tháng Tám. Trong tháng Mười
Một, đại sứ Taylor về Washington để trao đổi với tổng thống Johnson vừa
đắc cử. Taylor tuyên bố với người cố vấn: “Tôi sẽ nói với tổng thống
rằng chúng ta cần nhiều quân lính hơn ở đây.” Cuối cùng rồi trong tháng
Hai 1965, chúng tôi cũng có được một căn cứ Mỹ ở Pleiku, ở trên cao
nguyên. Vào thời gian này, chủ tịch hội đồng bộ trưởng Nga đang ở Hà
Nội, và người Bắc Việt có thể nghĩ rằng vì sự hiện diện của ông ấy mà
chúng tôi sẽ không làm gì. Nhưng đó là thời điểm mà chúng tôi bắt đầu
không kích.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cuộc chiến không bao giờ được tuyên bố.
Tổng thống Johnson diễn giải nghị quyết của Quốc Hội về Bắc Bộ là Quốc
Hội ủy quyền cho ông sử dụng mọi phương tiện mà ông cho rằng cần thiết
tại các chiến dịch quân sự của ông. Khi bắt đầu sử dụng tới quân đội Mỹ
thì điều đó được biện minh rằng họ thể hiện một hàng rào phòng thủ cho
các căn cứ không quân của chúng tôi; chúng tôi có một ở Đà Nẵng, một ở
Biên Hòa và một vài căn cứ nữa. Lúc đầu, các lực lượng này thật sự là
cũng tiếp nhận những vị trí phòng thủ. Nhưng rồi họ được quyền đi tuần ở
ngoài hàng rào phòng thủ, để bảo vệ chúng. Bước kế tiếp là cứu các đơn
vị Việt Nam gặp nguy về mặt quân sự; thế là lính Mỹ có thể hành quân và
giúp đỡ họ. Rồi được tự động thêm vào là việc quân đội Mỹ được phép hoạt
động độc lập.</div>
<div style="text-align: justify;">
Việt Cộng rất khéo léo, đặc biệt vì trang
bị của họ không có yêu cầu cao cho lắm. Đó luôn là một luận điểm của
tôi, rằng không có đơn độc một cuộc Chiến tranh Việt Nam, mà đó là một
loạt nhiều cuộc chiến. Một cuộc chiến diễn ra trong thời người Pháp, một
cuộc chiến khác trong thời kỳ của Diệm, một cuộc thứ ba trong thời du
kích, chấm dứt vào khoảng 1965. Trong diễn tiến của năm 1965, nó trở
thành một cuộc chiến mang tính thông thường hơn nhiều, có những đơn vị
lớn tham gia. Chúng tôi không được trang bị lẫn đào tạo cho chiến thuật
của một cuộc chiến tranh du kích. Quân đội của chúng tôi được tổ chức
theo cách chúng tôi có một cơ sở mang tính hậu cần quá nặng, quá nhiều
lực lượng ở phía sau và không đủ ở tiền tuyến.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi rời Việt Nam trong tháng Bảy 1968,
nhưng còn trải qua đợt tấn công Tết Mậu Thân trước đó. Tết là ngày lễ
quan trọng nhất ở Việt Nam, giống như năm mới và Giáng Sinh và lễ Tạ ơn
và lễ Phục Sinh cùng với nhau. Chúng tôi đang ở trong trung tâm thành
phố. Tết có truyền thống ngưng bắn. Gia đình sum họp, quân lính được
nghỉ phép, đó chính là thời điểm để ăn mừng, chăm lo cho các quan hệ gia
đình và để giải quyết các vấn đề. Trong đêm đó có một vài trận chiến ở
các tỉnh phía bắc, và vào ngày sau đó thì trận tấn công Tết Mậu Thân bắt
đầu, vào ngày 31 tháng Giêng. Chúng tôi phải chịu lực đập mạnh nhất,
cuộc tấn công vào sứ quán. Tôi nắm liên lạc với tất cả các hoạt động
quân sự và có nhiệm vụ trả lời các câu hỏi của nhà báo.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thật ra thì Tết Mậu Thân là một chiến
thắng cho cả hai bên. Việt Cộng chắc chắn là không thắng theo ý nghĩ
quân sự, nhưng mà về mặt tâm lý. Điều đó có tác động hết sức lớn ở Hoa
Kỳ và cả ở châu Âu. Đó là những hình ảnh từ sứ quán, hình ảnh của các
nạn nhân là người Mỹ, về những trận chiến kéo dài thu hút sự chú ý của
giới truyền thông.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_2149" style="width: 550px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2012/05/va030803.jpg"><img alt="Đại sứ quán Hoa Kỳ bị hư hại vì súng cối và hỏa tiễn, ngày 31 tháng 1 năm 1968" class="size-full wp-image-2149" src="https://phanba.files.wordpress.com/2012/05/va030803.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Đại sứ quán Hoa Kỳ bị hư hại vì súng cối và hỏa tiễn, ngày 31 tháng 1 năm 1968. Ảnh: Vietnam Center and Archive</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Cái gây đau thương nhiều nhất cho nước Mỹ
là những người chết, những cái bao đựng xác chết trở về. Tôi nhớ ví dụ
như Life Magazine. Có một số phát hành công bố hình ảnh của từng người
hy sinh, đầy khoảng ba hay bốn trang, chỉ có đầu và vai. Một việc như
vậy có tác động của nó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhiều người trong quân đội đã đổ lỗi thất
bại trong cuộc Chiến tranh Việt Nam về cho giới truyền thông. Lúc nào
cũng có một con số đáng kể những nhà báo đứng đối diện hết sức phê phán
với cuộc chiến. Chắc chắn là chúng tôi đã đưa ra mỗi một mẩu thông tin
mà chúng tôi có, nhưng tất nhiên là truyền thông có quyền tự do xem xét
lại các diễn giải của chính phủ; và họ cũng đã làm điều đó, và việc rất
hay xảy ra là các thông cáo chính thức đã không thể đứng vững được. Tôi
có một sự tôn trọng rất lớn cho nhiều nhà báo ở Việt Nam, nói chung thì
họ đã làm được những việc xuất sắc. Và họ phần lớn là chính xác – chính
xác hơn chính phủ, nếu người ta muốn nói như vậy.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thất thủ Sài Gòn là một trong những
khoảng khắc đáng xấu hổ nhất cho tôi – và tôi nghĩ rằng – cũng cho cả
Hoa Kỳ nữa. Tấm ảnh đáng sợ của cuộc chạy trốn từ trên nóc nhà của sứ
quán, nơi chiếc trực thăng rước đi những người cuối cùng … Lần nào tôi
cũng cảm thấy xấu hổ, rằng chúng tôi đã đơn giản là bỏ mặc người Việt
cho số phận của họ. Nó tượng trưng cho việc chúng tôi không phải thua
một trận đánh mà là một cuộc chiến.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Nguyễn Cao Kỳ: Thống nhất là mục tiêu lịch sử của mọi người Việt</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5578" style="width: 132px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/nguyencaoky.jpg"><img alt="Nguyễn Cao Kỳ" class="size-thumbnail wp-image-5578" height="150" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/nguyencaoky.jpg?w=122&h=150" width="122" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Nguyễn Cao Kỳ</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Nguyễn Cao Kỳ là thủ tướng từ 1967
tới 1967 và phó tổng thống Nam Việt Nam từ 1967 tới 1971. Sinh ra ở gần
Hà Nội, ông học tại một học viện quân đội Việt Nam vào cuối những năm 40
và sang Paris từ 1951 cho tới 1954 để được đào tạo thành phi công. Sau
cuộc đảo chính Diệm năm 1963, ông chỉ huy lực lượng Không quân Nam Việt
Nam. Trong thời gian nhậm chức thủ tướng, ông đã phá vỡ lực lượng đối
lập của Phật giáo trong đất nước với những biện pháp tàn bạo, chạy sang
Hoa Kỳ năm 1975 dưới sự bảo vệ của người Mỹ và ngày nay là doanh nhân ở
đó. </em></div>
<div style="text-align: justify;">
Vào cuối cuộc chiến tranh chống Pháp –
sau Hiệp định Genève năm 1954 – Việt Nam bị chia ra thành miền Bắc và
miền Nam. Nam Việt Nam trở thành một cái gì đó giống như tiền đồn của
cuộc Chiến tranh Lạnh. Đó không phải là quyết định của nhân dân Việt
Nam, đó là một thỏa thuận của các cường quốc.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi gọi miền Bắc là vệ tinh của Nga
và họ gọi chúng tôi là bù nhìn của Mỹ. Cả hai đều không đúng: chúng tôi
là những người dân tộc chủ nghĩa, là người Việt. Chúng tôi đã và đang
là một nước nhỏ và nghèo. Tôi thật đau lòng khi một vài người vẫn còn
nghĩ rằng chúng tôi chiến đấu cho Hoa Kỳ hay cho ai đó, nhưng không cho
Việt Nam. Ngày nay, đất nước lại thống nhất. Đó là mục tiêu lịch sử của
mọi người Việt. Tất nhiên là chúng tôi phải giải quyết nhiều vấn đề; có
kẻ thắng và người thua. Và có nhiều điều tàn ác trong vòng 25 năm vừa
qua trong người Việt, nhưng chúng tôi đã đạt tới mục tiêu của chúng tôi –
thống nhất đất nước.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đầu những năm sáu mươi, chính phủ Nam
Việt Nam bắt đầu yếu đi. Có những căng thẳng trầm trọng với người theo
đạo Hồi và đạo Phật. Vào thời gian này, tôi là sĩ quan cấp dưới, không
tham gia hoạt động chính trị. Sau lần giết chết Diệm trong tháng Mười
một 1963, Nam Việt Nam bước vào một thời kỳ hết sức không ổn định. Có
đảo chính và phản đảo chính, hầu như mỗi ngày, mỗi tuần. Trong vòng hai
năm – từ 1963 tới 1965 – có cho tới bảy hay tám chính phủ quân đội và
dân sự khác nhau. Chính phủ cuối cùng trước nhiệm kỳ của tôi là một
chính phủ dân sự. Người đứng đầu nhà nước thuộc một đảng khác với thủ
tướng. Thế là họ chống nhau và vì vậy mà cuối cùng không thể cầm quyền.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vào một đêm nào đó, chúng tôi nhận được
một lời yêu cầu từ người đứng đầu nhà nước và thủ tướng, hãy tới tìm họ
trong văn phòng nhà nước. Khi chúng tôi đến đó, họ tuyên bố: “Chúng tôi
từ chức và giao quyền lực cho các anh, giới quân đội.” Lúc đầu, chúng
tôi cố thuyết phục họ đừng từ chức, vì sau bao nhiêu đảo chính và phản
đảo chính chúng tôi thật sự là đã quá chán ngán chính trị vào thời gian
này. Chúng tôi không muốn bị lôi kéo vào việc đó. Chúng tôi cố thuyết
phục họ năm, sáu tiếng, nhưng vào khoảng một giờ sáng thì lời nói không
của họ là chắc chắn. Hết sức mệt mỏi, chúng tôi trở về nhà, để rồi lại
gặp nhau vào ngày hôm sau – lần này thì chỉ những người chủ huy quân
đội. Chúng tôi phải thành lập một chính phủ mới, để nghị một vài cái
tên, nhưng không ai muốn nhận lấy trách nhiệm nặng nề này. Thật là kỳ
lạ: trước đó thì tất cả đều tranh giành lấy chức vụ này, rồi thì không
ai muốn nó. Hai ngày sau đó, người ta đến gặp tôi và đề nghị tôi. Nếu đó
là ý muốn của quân đội và nhân dân thì tôi còn phải nói gì? Thế là vào
ngày hôm sau đó, tôi trở thành thủ tướng trẻ tuổi nhất của toàn cuộc
chiến. Tôi chưa từng bao giờ xin vị trí đó, chưa từng bao giờ tranh
giành nó, tôi là người lính, phi công lái máy bay chiến đấu. Nhưng là
người châu Á thì tôi tin vào số phận.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5181" style="width: 610px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/05/dinh-gia-long-11-1963.jpg"><img alt="Dinh Gia Long trong lúc đảo chánh năm 1963" class="size-medium wp-image-5181" height="471" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/05/dinh-gia-long-11-1963.jpg?w=600&h=471" width="600" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Dinh Gia Long trong lúc đảo chánh năm 1963</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Sau cuộc họp đó, quân đội mời tôi nhận
trách nhiệm lập chính phủ, để bình thường hóa tình hình. Tôi rất hãnh
diện, rằng tôi đã làm tròn nhiệm vụ của mình – lo ổn định, phác thảo một
hiến pháp mới và tiến hành bầu cử. Sau đó, tôi từ chức, để trở về với
quân đội. Nếu như tôi ham muốn quyền lực thì tôi đã có thể ngồi lại trên
ngai vàng của tôi, vào lúc đó, tôi là người có nhiều quyền lực nhất ở
Việt Nam. Nhưng tôi ghét chính trị. Người ta không thể là một nhà chính
trị thành công khi người ta thật thà.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vấn đề lớn nhất là toàn bộ sự lộn xộn mà
tôi phải tiếp nhận sau hai năm tranh cãi nội bộ. Thêm vào đó là xâm lược
của miền Bắc. Đó là một việc rất khó khăn, khi chúng tôi phải chống lại
quân du kích và thêm vào đó là quân đội chính quy Bắc Việt. Là sai lầm
khi nói rằng cuộc Chiến tranh Việt Nam mà một cuộc xung đột chỉ giữa Nam
Việt Nam và Việt Cộng hay chỉ giữa Mỹ và Việt Cộng. Đó là một cuộc
chiến giữa miền Bắc và miền Nam thì nhiều hơn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thời đó tôi còn rất trẻ, mới 35, và không
phải là chính trị gia. Tôi không biết gì ngoài lái máy bay. Nhưng là
thủ tướng thì tôi luôn cố làm điều tốt nhất cho đất nước tôi. Nhiều
người có thể hoàn toàn không biết: đó xuất phát từ sáng kiến của tôi,
việc Hoa Kỳ rút quân đội của họ về. Vâng, tôi đề cập tới vấn đề đó với
ngài Nixon khi tôi đến thăm ông ấy trong Nhà Trắng. Tôi nói với ông ấy,
rằng trước bầu không khí phản chiến trong người dân Mỹ thì trước sau
người ta cũng phải rút các đơn vị ra khỏi Việt Nam. Thế thì tại sao
không ngay từ bây giờ? Nixon dường như nhẹ nhỏm, đồng ý. Nhưng ông ấy
còn đưa ra vài câu hỏi: “Anh có tin rằng quân đội Nam Việt có thể tiến
hành cuộc chiến một mình hay không?” Tôi nói với ông, đã đến lúc phải
đối phó với thực tế. Một ngày nào đó thế nào đi nữa thì ông phải rút
lui. Tức là tốt hơn thì hãy sắp xếp ngay từ bây giờ, để sau này những
người lính Nam Việt có khả năng tự khẳng định mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thế là Nixon gọi điện cho bộ trưởng Bộ
Quốc phòng, và vào ngày hôm sau đó họ sắp xếp một cuộc gặp gỡ với tất cả
những người có trách nhiệm trong Lầu Năm Góc. Lần đầu tiên chúng tôi
nói chính thức về việc rút quân đội Mỹ ra khỏi Việt Nam. Và tôi nhớ rằng
tất cả chúng tôi đều thống nhất với nhau rằng đó là con đường đúng đắn
duy nhất. Rồi còn bàn về cái tên chính thức cho kế hoạch. Họ muốn gọi nó
là “phi Mỹ hóa” cuộc chiến. Tôi không đồng ý, vì điều đó có nghĩa là
cho tới bây giờ đó thuần túy là một cuộc chiến của Mỹ. Cuối cùng, chúng
tôi thỏa thuận cái tên “Việt Nam hóa”.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sự hợp tác giữa quân đội Mỹ và các lực
lượng Nam Việt Nam tương đối tốt, ví dụ như quan hệ giữa tướng
Westmoreland và tổng tư lệnh của người Việt hay cả quan hệ cá nhân của
tôi với ông ấy và với tất cả các viên chỉ huy Mỹ. Đó là một quan hệ thân
thiện, đầy sự thông hiểu. Tôi tôn trọng họ. Tôi nghĩ mặc dù tôi rất trẻ
nhưng cả họ cũng tôn trọng tôi. Đặc biệt là tổng thống Johnson. Tôi nhớ
lại một cuộc họp ở Honolulu. Vào buổi tối có tiệc chiêu đãi lớn.
Johnson bất chợt bước đến với tôi và nói: “Thiếu tướng, mời ông đi theo
tôi!” Hai chúng tôi vào phòng ngủ của ông. Ở đó, ông ấy giải thích cho
tôi. “Tất cả những lời nói đó trước báo chí hay trên hội nghị và hội họp
– anh hãy quên nó đi. Tất cả chỉ là một việc giữa anh và tôi. Chúng ta
đưa ra một quyết định. Tức là chỉ hai chúng ta thôi!” Đó là một ví dụ
cho việc họ thật sự tôn trọng tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Với sự thông hiều ngày nay của tôi về
nhân dân Mỹ – tôi sống từ 24 năm nay ở Hoa Kỳ – về hệ thống và về đất
nước, tôi nhận ra rằng tôi đã không thật sự hiểu người Mỹ vào thời đó.
Khi nhìn lại, tôi nhận ra rằng cả họ cũng không hiểu người Việt. Giá như
thời đó mà tôi có được kiến thức của ngày nay thì các quan hệ của chúng
tôi đã có thể được tạo dựng tốt hơn rất nhiều. Tôi đã có thể xin sự trợ
giúp, không phải xin chính phủ Hoa Kỳ mà là nhân dân Mỹ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Năm 1968, tôi từ chức thủ tướng và tổ
chức bầu cử. Người ta mời tôi đảm nhận trách nhiệm thêm một lần nữa. Thế
là tôi trở thành phó tổng thống trong bốn năm. Sau nhiệm kỳ chính phủ
năm 1971, tôi lui ra khỏi chính trường hoàn toàn. Mặc dù tôi vẫn còn cấp
bậc của một thống chế, tôi sống hoàn toàn ẩn dật như một người nông dân
ở nông thôn.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5581" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-015.jpg"><img alt="Từ tháng Ba cho tới tháng Sáu 1966 đã xảy ra nhiều cuộc bạo loạn Phạt giáo ở Huế và Đà Nẵng. 180 người chết và hơn 700 người bị thương trong thời gian đó." class="size-full wp-image-5581" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-015.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Từ
tháng Ba cho tới tháng Sáu 1966 đã xảy ra nhiều cuộc bạo loạn Phạt giáo
ở Huế và Đà Nẵng. 180 người chết và hơn 700 người bị thương trong thời
gian đó.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Khi quân đội Mỹ rút năm 1973, Nam Việt
Nam phải chống chọi một mình với du kích quân và người Bắc Việt. Cùng
với lần rút quân, sự hỗ trợ của Hoa Kỳ về kinh tế và quân sự tiến về gần
tới con số không. Bắc Việt có sự giúp đỡ của Nga và Trung Quốc. Vì thế
mà kết cuộc là không thể tránh khỏi. Nhưng nó đến quá nhanh, quá đột
ngột, chỉ trong vòng 30 ngày – đó là một thảm bại.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hai tuần trước khi kết thúc, mọi người
đều đến gặp tôi, quân đội, chính khách, người Phật giáo, người Công giáo
– tất cả. Và họ nói: “Anh là hy vọng cuối cùng của chúng tôi. Xin hãy
làm gì đó!” Nhưng tất nhiên là tôi đã nhận thấy rằng tất cả đã quá muộn.
Đến người Mỹ không cũng muốn chúng tôi ở lại và chiến đấu. Tôi còn nhớ
tôi đã gặp đại sứ Hoa Kỳ. Tôi hỏi ông, liệu chúng tôi có thể tổ chức
quân đội ở vùng châu thổ để tiếp tục chiến đấu với sự giúp đỡ của người
Mỹ hay không. Ông ấy nói: “Không. Anh đừng nghĩ về một điều như vậy.
Ngày mai chúng tôi sẽ biến đi. Và anh đi cùng với chúng tôi.” Vào buổi
sáng ngày 29 tháng Tư 1975 tôi một mình ở trong sở chỉ huy của tổng tư
lệnh. Khi tôi cố liên lạc với các chỉ huy dù và thủy quân lục chiến thì
tất cả đều đã bỏ đi rồi. Tôi còn ở lại một mình với một chiếc máy bay
trực thăng, mười người lính gác và người phục vụ. Vào lúc hai giờ trưa
họ nói với tôi: “Thiếu tướng, xin hãy đi đi. Thiếu tướng còn làm gì được
nữa?”</div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày nay vẫn còn có người nghĩ rằng Việt
Nam gồm hai nước, miền Bắc và miền Nam. Nhưng chỉ tồn tại một Việt Nam
thôi. Người ta phải chấp nhận sự thật, rằng đất nước ngày nay đã thống
nhất và tự do. Nhưng hệ thống đó không tốt. Điều mà chúng tôi phải đấu
tranh cho nó là một trật tự dân chủ. Chúng tôi cần một sự biến đổi hệ
thống, cần những người lãnh đạo tốt, suy nghĩ và hành động cho nhân dân.
Những người ngày nay chiếm các vị trí lãnh đạo ở Việt nam biết vấn đề
đó. Họ biết nếu cứ tiếp tục như cho tới nay thì sẽ không còn có chỗ cho
họ trong thế kỷ 21. Bầu cử và mở cửa Việt Nam là không thể tránh khỏi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhiều người Việt lưu vong, di cư sang Mỹ,
đã nhập tịch. Tôi là người duy nhất vẫn còn quốc tịch Việt. Lần nào tôi
rời đất nước này thì tôi đều phải xin phép được tái nhập cảnh. Hải quan
và cơ quan di dân hiện giờ đã biết mặt tôi. Và đại sứ của những nước mà
tôi xin thị thực đều nói: “Kỳ, hoàn toàn không phải là vấn đề!” Bây giờ
tôi đã 70 tuổi, và trong thời gian còn lại của tôi, tôi sẽ làm tất cả
để Việt Nam có thể sống trong hòa bình và thịnh vượng. Giấc mơ của tôi
là trở về, làm nông dân và chơi đánh golf.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Alexander Haig: “Kennedy đã lôi chúng tôi vào Việt Nam”</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5583" style="width: 132px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/alexander-haig.jpg"><img alt="Alexander Haig" class="size-thumbnail wp-image-5583" height="150" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/alexander-haig.jpg?w=122&h=150" width="122" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Alexander Haig</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Tướng Alexander Haig phục vụ nhiều
tháng ở Việt nam năm 1966. Sau một lần bị thương, ông trở thành trợ tá
quân sự của Henry Kissinger trong National Security Council (NSC). Năm
1973, tổng thống Nixon giao cho ông nhiệm vụ thuyết phục tổng thống
Thiệu của Nam Việt Nam về Hiệp định Paris. </em></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi ở Việt Nam 1966/67 và chiến đấu ở đó
trong trận đánh lớn cuối cùng trước cuộc tấn công Tết Mậu Thân. Chúng
tôi được cử vào vùng chiến thuật C. Đó là vùng có những con đường hầm Củ
Chi – “Tam giác Sắt” là tên cho vùng đất giống như cái tổ ong ở gần Sài
Gòn đó. Đó là một trung tâm tiếp tế quan trọng cho Việt Cộng, Chúng tôi
rất thành công ở đó, cho tới 1967 chúng tôi không thua cho tới một trận
đánh. Nhưng quân địch hoạt động với các lực lượng chính của họ ở
Campuchia và Lào, trong cái được gọi là lãnh thổ trung lập. Từ nơi trú
ẩn đó, họ tiến hành những cuộc tấn chông chống quân đội Mỹ, gây tổn thất
và rồi lại chạy trốn về phía bên kia biên giới.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tổng thống Nixon đã phản ứng lại, và tôi
đã tham gia mang tính quyết định vào trong đó, việc mà tôi rất tự hào vì
nó. Chúng tôi đã mang máy bay ném bom B-52 vào tới những vùng đất trốn
tránh đó và cũng khởi động một cuộc tấn công trên mặt đất. Thời đó tôi
đã không thể, và ngày nay vẫn còn không thể thấy rằng tại sao các học
giả về luật ở Mỹ, do người dân chúng tôi bầu lên, có thể xem điều đó như
là một hành vi phạm tội. Không bao giờ trong lịch sử của Hoa Kỳ mà một
hành động như vậy được gọi là phạm tội cả. Thời đó là đúng, và ngày nay
nó vẫn còn đúng. Và tôi hy vọng những con người đó sẽ còn phải lấn cấn
vì thái độ của họ trong xung đột này như thế nào đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đó là tổng thống Kennedy, người đã lôi
chúng tôi vào Việt Nam. Nhiều người – và tôi là một trong số đó – tin
rằng điều này là hậu quả của lần ông bị hạ nhục sau cuộc Khủng hoảng
Cuba. Ở đó, ông đã tiến hành bán rẻ chính trị Mỹ cho người Nga. Bây giờ
thì ông muốn phô trương sức mạnh. Điều đó đã dẫn tới hoạt động tham
chiến của chúng tôi ở Việt Nam, với khoảng 15000 người vào thời điểm cái
chết của ông.</div>
<div style="text-align: justify;">
Richard Nixon là một trong số các tổng
thống vĩ đại nhất của bảy người tổng thống mà tôi đã từng phục vụ dưới
họ. Tôi là một người hết sức thán phục chính sách đối ngoại của ông.
Nhưng ở Việt Nam thì cả ông cũng sai lầm. Khi ông bước vào cuộc chơi thì
lẽ ra ông phải giải quyết cuộc xung đột này ngay trong năm đầu tiên của
nhiệm kỳ tổng thống. Ông đã có thể làm việc đó. Thế nhưng chúng tôi
ngần ngừ không muốn đàm phán trực tiếp với Moscow và Hà Nội, và sử dụng
quyền lực mà chúng tôi có cho một giải pháp thành công Chúng tôi cần
phải nhập tâm bài học mà chúng tôi đã đau đớn học được ở Việt Nam. Chúng
tôi phung phí ba năm trời với cái được gọi là kế hoạch Việt Nam hóa, có
mục đích rút dần quân đội của chúng tôi và để cuộc chiến lại cho người
Nam Việt, nhưng với sự hỗ trợ lớn cho quân đội này. Lịch trình rút quân
luôn có định hướng ở việc chúng tôi đánh giá Sài Gòn sẵn sàng tự nhận
lấy trách nhiệm này như thế nào. Một trong những sai lầm quyết định đã
xảy ra với lần tiến quân vào nước Lào. Tại thời điểm này, khi cuộc “Việt
Nam hóa” thật ra đã tiến khiển khá tốt, chúng tôi yêu cầu người Nam
Việt phá hủy con đường mòn Hồ Chí Minh ở đó. Chúng tôi đưa ra mục tiêu
này cho họ, không có sự hỗ trợ mà họ cần để tiến hành việc đó. Chúng tôi
đã ném họ xuống nước lạnh và họ đã chìm xuống một cách thảm hại ở đó.
Đó là thảm họa, và đã phá hỏng toàn bộ chính sách Việt Nam hóa.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5580" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-014.jpg"><img alt="Một đơn vị quân đội của MTGP đang tấn công" class="wp-image-5580 size-full" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-014.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Một đơn vị quân đội của MTGP đang tấn công</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Việt Cộng chỉ là một huyền thoại, không
phải là một tổ chức giải phóng mà chỉ là một công cụ của Hà Nội và
Moscow. Ngay sau khi cuộc chiến chấm dứt, nó đã biến mất không dấu tích,
và Hà Nội cầm lấy dây cương. Hàng ngàn người Nam Việt Nam đã trả giá
với mạng sống của họ và tự do của họ. Hơn một triệu người ở trong các
trại tập trung, phải chịu đựng sự trả thù ghê gớm về thể chất. Nhiều
người chạy trốn bằng thuyền ra biển và chết chìm trong lúc cố tìm nơi ẩn
náu ở Hongkong, Thái Lan và các quốc gia láng giềng khác. Nhiều nước
lớn Phương Tây từ chối nhận họ và lại trục xuất họ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Là cựu chiến binh của cuộc chiến này, tôi
rất thất vọng về cách đối xử với những người trở về, không chỉ từ chính
phủ mà cả từ người dân Mỹ và đặc biệt là từ giới truyền thông. Tất cả
những điều đó đã thay đổi với thời gian. Việc công nhận sự hy sinh và
tình yêu nước của những người này luôn tăng lên. Chúng tôi còn có cả
một cựu tù binh quan trọng mà bây giờ ra ứng cử tổng thống. Tôi nói về
John McCain mà tôi quen thân và đã làm việc chung với cha ông ấy.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Smith: “Đạo quân vô hình”</h2>
<div style="text-align: justify;">
Sài Gòn là một thành phố lớn đông dân. Nó
có những tòa nhà đẹp, nhưng sống sau những mặt tiền này là vô số người
tỵ nạn và người Hoa. Trong mỗi một quán rượu có 20 cô gái điếm ngồi, cả
trên đường phố người ta cũng gặp họ ở khắp nơi. Đường phố đầy xe gắn máy
và xe Jeep quân đội. Người Mỹ đi lại trong quân phục ở khắp nơi, đủ mọi
người nước ngoài nữa, và ai cũng mang vũ khí. Tôi thì để vũ khí của tôi
ở lại căn cứ khi tôi đi ra ngoài. Nếu như có bắn nhau thì sẽ có đủ
người Nam Việt cứ đơn giản là vứt súng của họ đi; và rồi tôi có thể nhặt
lấy chúng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tất nhiên là tôi sợ Việt Cộng. Tôi sợ, vì
những cuộc tấn công luôn xuất phát từ những các ổ phục kích. Có rất
nhiều bẫy. Thỉnh thoảng có những nhóm trinh sát xuất hiện, hay Việt Cộng
bò ra từ những đường hầm nào đó, và rồi họ bắn hạ một người, rồi lại
lui vào đường hầm của họ, và người ta không bao giờ nhìn thấy họ nữa.
Chúng tôi gọi họ là “đạo quân vô hình”, chúng tôi hiếm khi nhìn thấy họ.
Khi xảy ra chiến sự thì người ta chỉ nhìn thấy những tia sáng, và nếu
như người ta thật sự gặp may thì sau đó người ta có thể đếm vài xác chết
hay tìm thấy dấu máu.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5589" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/swiftboat.jpg"><img alt="Tàu Hải quân Hoa Kỳ tuần tra trên sông Mekong" class="size-full wp-image-5589" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/swiftboat.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Tàu Hải quân Hoa Kỳ tuần tra trên sông Mekong</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Việt Cộng hầu như không bắt tù binh. Phần
lớn những người của chúng tôi đều bị giết chết ngay lập tức khi rơi vào
tay họ. Tôi là lính Hải quân, tức là đi trên một chiếc thuyền. Lính Hải
quân bị giết chiết ngay tại chỗ và bị thiêu hủy khi Việt Cộng bắt được
họ. Họ cứ đơn giản là đốt chúng tôi, vì họ không thể bắt tù binh. Họ
không thể mang chúng tôi đi theo cùng, họ phải cơ động.</div>
<div style="text-align: justify;">
Việt Cộng và người Bắc Việt có nhiều lính
phụ nữ. Chúng tôi đã giết chết nhiều người đàn bà mặc quân phục Việt
Cộng. Việt Cộng cũng sử dụng cả trẻ con, đi vào quán rượu, đứng bên cạnh
một lính Mỹ rồi cho nổ một quả bom. Người ta biết người Mỹ chúng tôi
tin trẻ con. Tôi nghĩ đó là một phần của tâm lý họ: Họ biết là chúng tôi
không quen chiến đấu chống lại phụ nữ và trẻ em.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cho tới ngày nay tôi vẫn còn nhớ rõ lần
đầu tiên tôi giết người. Sau 20 phút tôi vẫn còn run và hút hết điếu
thuốc này tới điếu thuốc khác. Tôi đơn giản là không thể tin được, rằng
tôi đã giết chết một con người. Sự thật đó giống như một cú đập vào đầu.
Có ai đó thật sự nhắm bắn anh và cố giết anh, và rồi anh cố giết người
đó. Tuy chúng tôi được huấn luyện trước, nhưng trong thực tế thì khác đi
rất nhiều. Đó không phải là một trò chơi, đó là hiện thực cứng rắn. Anh
sẽ giết người, và nếu như anh phạm lỗi thì anh sẽ chết. Và lần nào thì
cũng giống như lần bắn nhau đầu tiên. Anh lúc nào cũng nhìn thấy những
người anh đã giết chết, anh nhìn thấy mắt của họ. Chúng tôi đi trên hai
chiếc tàu tuần tra và phát hiện một nhóm 15 hay 20 Việt Cộng đang băng
qua sông. Chúng tôi tấn công từ tàu ngay lập tức và bắn vào những người
đang bơi. Có hai người cách có lẽ chỉ hai hay ba bộ khi tôi bắn chết họ.
Anh bắn chết người trong nước, và họ nhìn anh và không có vũ khí. Anh
có thể nhìn vào mắt họ, và anh đơn giàn là bắn vào đầu họ. Tôi rất đau
đớn vì điều đó, thế nhưng càng kéo dài thì càng dễ dàng hơn. Là như thế
đấy ở chỗ chúng tôi trên sông. Khi có bắn nhau thì kẻ địch ở rất gần.
Đó thật sự là cận chiến.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi tin rằng đó là một cuộc chiến cho
người giàu. Có lần, chúng tôi tới một vùng có đồn điền cao su. Ở đó có
hai trung đoàn Việt Cộng và một tiểu đoàn người Bắc Việt. Nhưng chúng
tôi không được vào đó và tấn công, mặc dù họ bắn chúng tôi. Tôi tin rằng
toàn bộ cuộc chiến này chỉ là vì dầu, cao su và tài nguyên thiên nhiên.
Chứ nếu không thì nước Mỹ có thể lấy được gì từ đất nước nghèo nàn này?
Không có gì hết, hoàn toàn không có gì hết.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Ngô Thị Tuyển: “Với căm thù và quyết tâm thì người ta có thể làm được mọi việc”</h2>
<div style="text-align: justify;">
Tôi thật ra là một phụ nữ nông dân hết
sức bình thường. Khi còn trẻ, tôi được kết nạp vào Đoàn Thanh niên Lao
động Hồ Chí Minh và có nhiệm vụ chuyên chở người bệnh và bị thương. Lúc
18 hay 20 tuổi, tôi gia nhập dân quân. Chỉ huy chúng tôi nói rằng người
Mỹ sẽ càng mở rộng cuộc chiến hủy diệt ra miền Bắc khi họ bị tổn thất
càng nhiều ở miền Nam. Vì vậy mà chúng tôi thành lập một đại đội dân
quân trong làng của chúng tôi. Tất cả chúng tôi đều đồng lứa tuổi với
nhau, khỏe mạnh và nhiệt tình – nông dân từ cùng một làng. Lúc đầu,
chúng tôi đào công sự và chiến hào cho bộ đội.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi còn nhớ rất rõ lần đầu tiên tham
chiến. Đó là vào buổi trưa lúc hai giờ, tôi đang làm đồng thì có hai
chiếc máy bay thám thính từ biển vào. Lúc đầu chúng tôi rất sợ tiếng ồn,
vì chúng tôi nhìn thấy máy bay lần đầu tiên. Vào buổi tối, chúng tôi tổ
chức một phiên họp toàn thể ngay lập tức. Chúng tôi chắc chắn là người
Mỹ sẽ quay lại. Kế hoạch được tức tốc thực hiện ngay trong đêm đó, và
cuối cùng thì tất cả đều sẵn sàng: dân quân trong làng, đội tự vệ trong
các nhà máy và đoàn viên. Vào sáng ngày hôm sau, còn chưa đến tám giờ
thì đã bắt đầu: các đội hình đầu tiên của máy bay Mỹ xuất hiện. Trong
những ngày tiếp theo sau đó, chúng tôi phải chống lại với trên 100 cuộc
tấn công. Thế nhưng do chuẩn bị tốt nên chúng tôi chỉ bị tổn thất ít, và
chúng tôi bắn hạ được trên 40 chiếc chỉ riêng trong hai ngày đầu tiên.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5592" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/thanh_hoa_bridge_vietnam_1972.jpg"><img alt="Cầu Hàm Rồng 1972" class="size-full wp-image-5592" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/thanh_hoa_bridge_vietnam_1972.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Cầu Hàm Rồng 1972</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Là trung úy, tôi lúc đầu ở tại vị trí
chiến đấu. Sau đó, tôi đi vào làng để kịp thời đưa người dân xuống hầm
tránh bom. Trong lực lượng dân quân, tôi chịu trách nhiệm về an ninh,
chú ý để các căn nhà bị bỏ trống không bị trộm cắp và không xảy ra tội
phạm hình sự. Ngoài ra, chúng tôi mang tới cho những người lính cành cây
để ngụy trang, nước uống và đạn dược. Vì thế mà chúng tôi cũng hiện
diện ở các vị trí chiến đấu.</div>
<div style="text-align: justify;">
Một ngày vào đó có đánh nhau dữ dội dọc
theo con sông. Ở ngay trước chúng tôi là một vị trí súng máy, ở phía bên
kia là phòng không. Bộ đội bắn rơi một chiếc máy bay – đó gần là chiếc
thứ một trăm. Trung tá Mỹ Danton nhảy dù ra. Sau khi máy bay của ông vỡ
tan và bản thân ông rơi xuống sông thì bất thình lình có rất nhiều máy
bay Mỹ đến ở các độ cao khác nhau. Họ cố gắng cứu ông ấy, nhưng chúng
tôi nhanh hơn. Chúng tôi gửi một chiến tàu vũ trang ra để bắt ông ấy.
Khi chúng tôi mang Danton vào làng thì người dân muốn hành hình ông ta
ngay lập tức – sự căm thù lớn như thế đấy. Nhưng chúng tôi bảo vệ người
đàn ông đó và đẩy lùi người dân lại. Viên trung tá không thể tự đi được,
thế là chúng tôi lấy một cánh cửa cũ và đặt ông ta lên trên đó. Y phục
ông ấy rách nát, một người của chúng tôi đưa cho ông đồ đạc của mình để
ông mặc vào. Rồi chúng tôi chở ông đến gặp chỉ huy của chúng tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi đã có nói rằng chúng tôi cung cấp đạn
cho bộ đội, và tôi nhớ nhất là có một ngày đặc biệt rất cần tiếp tế.
Nhưng các thùng đạn lại nằm ở bên kia sông. Mặt trời chiếu rất nóng, vì
vậy mà những cái thùng có lớp sơn ngoài đó dính vào với nhau. Thế là tôi
nhấc hai thùng đạn cho súng phòng không 57 mm. Thời đó, tôi cân nặng 42
kí lô gam, nhưng hai cái thùng đó nặng 98 kí lô. Tôi vác chúng trên vai
qua một đồi nhỏ, chạy xuống đê và mang chúng về đến tàu hải quân an
toàn. Vào ngày hôm sau có một đội phim Liên xô đến, họ không tin câu
chuyện. Họ phỏng vấn tôi ba giờ liền. Rồi họ mời tôi đối phó với một
trọng tải như vậy ngay trước mắt họ, và chất 50 kí lô khoai tây và 55 kí
lô gạo lên một cái cáng. Tôi chạy một vòng quanh nhà với nó. Sau đó, họ
đã ôm choàng lấy tôi và nói rằng bây giờ họ sẽ tin vào cuộc chiến tranh
nhân dân của người Việt. Chính tôi cũng không biết làm sao mà tôi có
thể làm được điều đó, nhưng tôi tin rằng điều đó có liên quan tới đặc
tính của cuộc chiến. Khi có căm thù và quyết tâm thì người ta có thể làm
được mọi việc.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Dean Hubbard: Sinh viên đốt giấy triệu tập nhập ngũ của họ</h2>
<div style="text-align: justify;">
<em>Dean Hubbard là chủ nhiệm khoa của đại học Iowa vào cuối những năm sáu mươi. </em></div>
<div style="text-align: justify;">
Các cuộc biểu tình của sinh viên chống
chiến tranh ở Việt Nam bắt đầu vào giữa những năm sáu mươi. Những cuộc
biểu tình này lúc đầu còn dè dặt, nhưng rồi đã tăng lên cùng với hoạt
động tham chiến ngày một tăng của Mỹ ở Đông Dương. Khi những giấy triệu
tập nhập ngũ đầu tiên được gửi về, mọi việc bắt đầu leo thang. Các sinh
viên phản đổi đã dùng trí thông minh của họ để đảm bảo một tính công
chúng lớn như có thể được. Họ thông báo các hoạt động của họ cho các đài
truyền hình và phát thanh cũng như báo chí. Có lần họ đã chặn đường cao
tốc cả ở hai chiều và gây ra một hỗn loạn trong giao thông. Cũng có
những lời đe dọa đánh bom, thậm chí là cả cho một bệnh viện nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi cố gắng trao đổi với các sinh
viên. Trường đại học được đặt vào tình trạng báo động. Chúng tôi thành
lập một đội trực riêng, cũng ở lại trong các tòa nhà về đêm. Các bạo
loạn ở Đại học Quốc gia Kent mà trong đó nhiều sinh viên bị bắn chết
cũng có nhiều tác động lớn đến thành phố của chúng tôi. Người thống đốc
đã sẵn sàng sử dụng vệ binh quốc gia trong trường hợp cần thiết để chống
lại các phá phách trong khuôn viên trường địa học. Chúng tôi cũng có
người của chúng tôi ở ngoài đó trong đám đông với máy bộ đàm, để luôn
luôn nhận được thông báo về tình hình.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5594" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/national-guardsmen-began-firing-at-kent-state-university.jpg"><img alt="Vệ binh bắt đầu nổ súng tại Kent State University" class="size-full wp-image-5594" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/national-guardsmen-began-firing-at-kent-state-university.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Vệ binh bắt đầu nổ súng tại Kent State University</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Con trai tôi thời đó cũng có mặt trong số
những người biểu tình. Tôi đã nói chuyện với nhiều người trong số họ;
là chủ nhiệm khoa nên họ rất cởi mở đối với tôi. Bất cứ lúc nào các sinh
viên có kế hoạch hành động mới, họ không bao giờ làm điều đó trong bí
mật mà luôn luôn tìm tới công chúng đề động viên càng nhiều người tham
gia càng tốt. Thế là tôi thường xuyên đi tới các tụ điểm đã được thông
báo trước. Lúc đầu họ rất nghi ngờ, nhưng rồi khi họ nhận ra rằng tôi
không phải là một tên gián điệp, mà chỉ cố gắng giúp họ, thông báo các ý
kiến và phản đối của họ trong khuôn khổ các quy định của trường đại học
thì chúng tôi quen nhau tốt hơn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vào thời gian đó thì không thể đoán trước
được là tình hình sẽ tiếp tục phát triển như thế nào. Nhiều người lo sợ
một âm mưu trên khắp nước, một hành động tập trung của nhiều trường đại
học. Nhưng tôi tìm hiểu và biết được là các sinh viên tuy có liên lạc
qua điện thoại với các bạn học của họ ở Columbia hay Wisconsin, nhưng
chỉ để biết có việc gì xảy ra ở đó. Không có kế hoạch chung mà chỉ đơn
giản là thông tin. Là lãnh đạo trường, chúng tôi cũng nhận được bảo sao
của tất cả những gì được bàn thảo và quyết định – các sinh viên muốn như
vậy. Tức là lúc nào tôi cũng có thông tin.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đúng như dự đoán, các bộ môn khoa học xã
hội là lực thúc đẩy chính cho các cuộc biểu tình phản đối của sinh viên.
Họ tích cực hoạt động và rất hăng hái, tức là không thực tế như bạn học
của các chuyên ngành khác, những người đến đó vì tò mò thì nhiều hơn.
Trước chiến dịch phản chiến, nhiều sinh viên đã hoạt động trong phong
trào dân quyền. Có một nhóm ở Iowa, tự gọi mình là “Chương trình Giúp đỡ
Mississippi”; họ thu thập quần áo, sách và những thứ khác cho người Mỹ
gốc Phi ở miền nam. Sau khi Hoa Kỳ bước vào cuộc chiến ở Việt Nam, một
nền tảng phản đối rộng lớn đã thành hình từ đó. Martin Luther đã nói
chuyện nhiều lần tại trường và lúc nào cũng có rất đông người nghe.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5596" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/kent-massacre-1971-pulitzer-prize-john-paul-filo.jpg"><img alt="Kent Massacre 1971 Pulitzer Prize John Paul Filo" class="size-full wp-image-5596" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/kent-massacre-1971-pulitzer-prize-john-paul-filo.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Thảm sát Kent 1971</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Cả trong giới giáo sư cũng có hai phái.
Một vài giảng sư là người chống chiến tranh cực đoan và hoàn toàn ủng hộ
các yêu cầu của giới sinh viên. Khi có lần 200 sinh viên bị bắt giam,
vì họ không tuân theo lời yêu cầu giải tán, thì trong số những người bị
bắt giam cũng có một giáo sư tôn giáo học nổi tiếng. Các giảng sư khác
tiếp tục làm việc bình thường và chỉ có bày tỏ thiện cảm, phản đối ôn
hòa, để phô bày sự hỗ trợ của họ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tất nhiên là cũng có những hành động gây
sự chú ý. Như sinh viên đốt lửa trong khuôn viên nhà trường mặc dù đã bị
cấm, đốt những tờ giấy triệu tập nhập ngũ của họ và rất nhiều thứ khác,
nhưng không đốt cờ. Họ biết rằng phản đối càng ồn ào thì nó càng được
truyền thông và toàn bộ công chúng nhận biết sâu đậm hơn. Và cuối cùng
thì đó chính là mục đích của họ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xin nói thêm là chúng tôi không bao giờ
được FBI hay CIA liên hệ vì những vụ biểu tình phản đối. Tôi cũng không
muốn cho phép có, vì đối với tôi, chức năng đào tạo của trường đại học
đứng trước hết thảy. Đó không phải là ý định của chúng tôi, ngăn cản
việc làm của các cơ quan an ninh, mặt khác, chúng tôi cũng không muốn
sinh viên có thể nhìn chúng tôi như là những người cộng tác. Tất nhiên
là chúng tôi làm việc chung với cảnh sát, vì chúng tôi có cùng chung ý
muốn giữ vững trật tự. Sự cộng tác này luôn dựa trên tinh thần và các
quy định của trường đại học chúng tôi; nếu có những điều gì đó có chiều
hướng chống lại thì chúng tôi không hợp tác.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi cuối cùng rồi các đàm phán hòa bình ở
Paris bắt đầu, tất cả chúng tôi đều theo dõi rất sát sao, hy vọng có
một kết cuộc dứt khoát cho cuộc chiến mà sinh viên của chúng tôi đã phản
đối nó mạnh tới như thế. Khi nhìn lại, tôi cho rằng suốt cà thời gian
đó, trường đại học đã chứng tỏ nó là một nơi chốn cởi mở, công bằng cho
những ý kiến và phát biểu khác nhau.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Sylvia Roba: Các cuộc biểu tình đã đặt dấu ấn lên cả một thế hệ</h2>
<div style="text-align: justify;">
Tôi nghĩ rằng 1965 là lần đầu tiên mà tôi
là nữ sinh viên đã tham gia một cuộc biểu tình chống chiến tranh Việt
Nam ở tại đại học Iowa. Tôi đang đi với một cô bạn gái thì có một nhóm
người đi ngược lại. Họ mang theo đèn pin và nhiều tấm bảng, và tôi có
thể nhận ra ngay rằng đó là một cuộc biểu tình chống chiến tranh. Cô bạn
học của tôi rất bực tức, vì người yêu của cô phục vụ trong Navy và cô
ấy nói rằng những người này không có quyền làm một điều như vậy. Phản
ứng của tôi thì khác. Tôi không biết những con người đang đi ở đó là ai,
cũng không biết mục đích của họ. Nhưng tôi cảm nhận rằng đó là một cái
gì đấy có dính líu tới tôi.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5599" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-016.jpg"><img alt="Hàng trăm ngàn người biểu tình chống Chiến tranh Việt Nam ở New York vào ngày 27 tháng Tư năm 1968" class="size-full wp-image-5599" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/apokalypse-vietnam-016.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Hàng trăm ngàn người biểu tình chống Chiến tranh Việt Nam ở New York vào ngày 27 tháng Tư năm 1968</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Những cuộc biểu tình này có ảnh hưởng lớn
đến thế hệ của chúng tôi cho tới mức ngày nay chúng tôi thường đưa ra
câu hỏi: Bạn đã làm gì trong những năm sáu mươi? Bạn có đi biểu tình
không? Bạn có ở trong quân đội không? Tôi là một phần của thế hệ này, và
điều đó có nghĩa là người ta hoạt động chính trị. Tất cả chúng tôi cùng
nhau hành động. Cuộc chiến tranh Việt Nam đã hợp nhất chúng tôi và đồng
thời cũng chia rẽ. Điều đó đã có thể thấy rõ ở lần đi biểu tình đầu
tiên của tôi. Ở đó có những người đứng ở vỉa hè hoan hô chúng tôi, và
những người khác chửi mắng chúng tôi. Cả cảnh sát cũng hiện diện, nhưng
tôi không có cảm giác là họ muốn bảo vệ những người biểu tình. Trong
những năm đầu tiên, có đôi lúc cảnh sát mất kiểm soát – họ đã đánh đập
và thậm chí bắn người nữa. Sau này có nhiều bắt bớ. Tất cả chúng tôi đều
biết rằng điều đó có thể xảy ra cho mỗi một người trong số chúng tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thời đó, chúng tôi biết rất ít về cuộc
chiến này và những nguyên nhân của nó. Chúng tôi chỉ cảm nhận được là có
điều gì đó không đúng. Ai đó có lần đã nói rằng nếu như không có cuộc
Chiến tranh Việt Nam thì chúng tôi đã phát minh ra nó. Thế hệ của chúng
tôi cần một cái gì đó để động viên mình, để hoạt động. Nhìn theo một mặt
nhất định thì việc đó còn có một khía cạnh xã hội: người ta đơn giản là
có những thứ ma túy tốt nhất và tình dục tốt nhất khi ở trong phong
trào phản chiến.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bản thân tôi thời đó ủng hộ những ý tưởng
hết sức giáo điều. Ví dụ như chúng tôi từ chối tất cả những gì có liên
quan như thế nào đó tới quân đội. Tôi phải thú nhận rằng tôi đã ở lại
quan điểm giáo điều này rất lâu. Điều đó chỉ thay đổi khi tôi xem phim
“Born on the Fourth of July” – về một người sinh cùng năm với tôi và đã ở
Việt Nam. Phim đó nói về việc đời lính đã làm thay đổi cuộc sống của
anh ấy như thế nào. Sau đó – tôi có lẽ đã khoảng bốn mươi – lần đầu tiên
tôi đã nhìn toàn bộ sự việc bằng con mắt khác. Trước đó, tôi chưa từng
xem xét toàn bộ bức tranh, tôi lúc nào cũng đã chia ra thành “chúng tôi”
và “họ”: “Chúng tôi” đã làm điều này và “họ” đã làm điều kia. Sau phim
đó, tôi đã khám phá ra một “chúng tôi” mới. Tất cả chúng tôi đã tham gia
vào một cái gì đó đã xảy ra trong đất nước của chúng tôi, hay đã xảy ra
cho người từ đất nước của chúng tôi trong một đất nước khác. Tôi bắt
đầu nhìn thấy nạn nhân ở khắp nơi, và không chỉ là những nạn nhân Nam
hay Bắc Việt. Tôi bắt đầu nhìn những người đàn ông thời đó còn rất trẻ
từ đất nước của chúng tôi, những chàng trai 17, 18 và 19 tuổi, những
người mà chúng tôi gửi ra ngoài để đi giết người. Tôi chưa từng bao giờ
suy nghĩ rằng điều đó phải có những tác động nào lên họ. Ở đại học của
chúng tôi cũng có những người trở về từ Việt Nam. Họ không được ai hoan
nghênh chào đón. Tôi nghĩ rằng những người cựu chiến binh đó hẳn phải
cảm thấy bị cô lập vô cùng và hết sức cô đơn.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5601" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-017.jpg"><img alt="Hàng trăm ngàn cựu chiến binh Việt Nam tiến về Capitol ở Washington, yêu cầu chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam" class="size-full wp-image-5601" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-017.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Hàng trăm ngàn cựu chiến binh Việt Nam tiến về Capitol ở Washington, yêu cầu chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Trong nửa sau của những năm sáu mươi,
phong trào chống chiến tranh ngày càng lớn hơn và mạnh hơn. Điều đó có
thể cảm nhận được trong SDS (Students for a Democratic Society), phong
trào mà đã bắt đầu trong trường đại học Iowa năm 1964 hay 1965. Thời đó
tôi đã cố liên kết, tham dự các buổi họp. Ở đó, tôi biết được những điều
làm cho tôi sợ hãi, nhưng đồng thời cũng mang lại sức mạnh cho tôi để
tham gia phong trào.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi hầu như không còn nhớ rõ từng hoạt
động một. Phần lớn là vào thứ tư, khi có gì đó xảy ra. Ở đó có một cái
thùng nhỏ, có ai đó bước lên, rồi thảo luận. Tại một trong những ngày
đó, Steven Smith đứng lên cái thùng đó và đã đốt giấy triệu tập nhập ngũ
của anh ấy. Tôi cũng còn có thể nhớ rằng có lần máu đã chảy trên những
bậc cầu thang, tượng trưng cho máu đã chảy ở Việt Nam. Điều kỳ lạ là tuy
chúng tôi muốn nói tới các nạn nhân của người Việt lẫn người Mỹ, nhưng
sự thương xót cho những người lính của chúng tôi là hầu như không có.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi rồi chiến tranh chấm dứt thì nó không
giống như trường hợp của Bức tường Berlin sau này. Điều đó không giống
như: “Okay, chúng ta đã có chiến tranh, và bây giờ thì chúng ta không có
nó nữa.” Đó không phải là khoảng khắc nhất định đó, nó giống như đã có
một cái gì đấy hết đong đưa bằng một cách nhất định, trở về trạng thái
đứng yên. Cũng còn có bối rối một thời gian, là liệu cuộc chiến có thật
sự đã chấm dứt hay không. Tôi nhớ rằng thời đó tôi đã nghĩ rằng: “Thật
là hết sức lãng phí, lãng phí tính mạng con người. Lãng phí một đất nước
đẹp.” Tôi nhớ chính xác điều đó: Thật là hết sức lãng phí!</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Đỗ Xuân Diễn: Đường mòn Hồ Chí Minh lớn lên với cuộc chiến</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5613" style="width: 267px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-018.jpg"><img alt="Quân đội Bắc Việt đã tham chiến ngay từ tháng Chín 1964. Vũ khí và quân lính được lén lút mang vào miền Nam qua con đường mòn Hồ Chí Minh." class="wp-image-5613" height="400" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-018.jpg?w=267&h=400" width="267" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Quân
đội Bắc Việt đã tham chiến ngay từ tháng Chín 1964. Vũ khí và quân lính
được lén lút mang vào miền Nam qua con đường mòn Hồ Chí Minh.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Năm 1964, Thiếu tướng Đỗ Xuân Diễn
được cử vào đường mòn Hồ Chí Minh làm kỹ sư. Ngày nay, ông là sếp của
tập đoàn xây dựng quân đội xuất thân từ Đoàn 559 huyền thoại của thời
đó, xây đường sá ở Việt Nam và phi trường ở nước ngoài. </em></div>
<div style="text-align: justify;">
Con đường được gọi là Hồ Chí Minh có một
lịch sử lâu dài. Ngay từ cuộc chiến tranh chống người Pháp, hệ thống
đường đi đó đã được sử dụng và được mở rộng trong cuộc chiến chống người
Mỹ. Từ đó mà thành hình một tổ hợp rộng lớn với năm đường dọc và 21
đường ngang. Những con đường này chạy xuyên qua vùng đất của các tỉnh
Quảng Bình và Vĩnh Linh qua quân khu 5 cho tới Lào, tới Nam Việt Nam và
vào vùng đông bắc của Campuchia.</div>
<div style="text-align: justify;">
Năm 1964, đường mòn Hồ Chí Minh được mở
rộng dần. Lúc thành lập Đoàn Trường Sơn (Đoàn 559) trong năm 1959, tất
cả còn được làm bằng sức người. Nhưng bây giờ thì chúng tôi cải tạo con
đường mòn cho vận tải cơ giới. Nó lớn lên với cuộc chiến.</div>
<div style="text-align: justify;">
Các con đường có một chiều dài là 16.000
kilômét; nếu như cộng cả những con đường chở hàng đến thì gần 20.000
kilômét. Để bảo vệ tất cả chúng, chúng tôi có một sư đoàn phòng không và
một sư đoàn tên lửa. Các đơn vị này bắn rơi trong cuộc chiến tổng cộng
là 2400 máy bay Mỹ. Chúng tôi cũng có lính bộ binh để bảo vệ, đó là Sư
đoàn 968. Tổng cộng có 19.000 quân địch bị giết chết dọc theo mặt trận
này. Để có thể quản lý về mặt tiếp vận cho các vận chuyển dọc con đường
này, dẫn cho tới một nơi chỉ cách Sài Gòn 100 kilômét, chúng tôi có
những đơn vị thông tin riêng, đã hoạt động xuất sắc trong toàn bộ những
năm đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Người Mỹ luôn tìm những biện pháp mới để
phá hủy đường mòn Hồ Chí Minh. Khi họ nhận thấy không có biện pháp nào
thành công, họ bắt đầu tấn công trực tiếp các xe tải. Họ cải tạo máy bay
vận tải thành máy bay tấn công, nhét đầy chúng với thiết bị điện tử và
súng 20 tới 40 mm có bộ phận tự động nhắm bắn. Vào lúc đầu, chúng rất có
hiệu quả cho họ, nhưng rồi chúng tôi đã phát triển biện pháp chống trả
ngay lập tức. Chúng tôi dùng hệ thống của cái được gọi là đường ngụy
trang. Rừng tự nhiên dọc theo con đường mòn Hồ Chí Minh bảo vệ chúng
tôi, nên chúng tôi có thể sử dụng đoạn đường ngụy trang dài 3140 kilômét
ngay cả vào ban ngày.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sáng kiến của chúng tôi luôn gây bất ngờ
cho quân địch. Ví dụ như họ ném bom từ, những cái không nổ ngay mà chỉ
phát nổ khi có một cái gì đó là kim loại đi ngang qua. Biện pháp chống
trả của chúng tôi lại rất đơn giản: Chúng tôi kéo ngang qua những quả
bom đó một sợi dây với những mảnh kim loại và qua đó làm chi chúng phát
nổ. Vì vậy mà tất cả các cố gắng của người Mỹ đều vô dụng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Quân đội Mỹ cũng sử dụng chiến cụ điện
tử. Ví dụ như họ ném một loại cảm biến xuống từ trên máy bay; chúng tôi
gọi đó là “cây nhiệt đới”. Vào lúc đầu, vũ khí này rất có hiệu quả.
Nhưng rồi chúng tôi đơn giản là lật những bộ cảm biến sang một bên hay
cắt ăng ten của chúng đi. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng mang chúng về nhà,
tháo rời chúng ra và dùng ắc quy ở trong đó làm nguồn năng lượng cho
rađiô của chúng tôi. Lúc đầu, chúng tôi có vài vấn đề khi kẻ địch sử
dụng một loại vũ khí mới, nhưng rồi chúng tôi luôn nhanh chóng phát
triển được những biện pháp chống trả.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5615" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-019.jpg"><img alt="Việt Cộng nghỉ ngơi trong rừng rậm." class="size-full wp-image-5615" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-019.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Việt Cộng nghỉ ngơi trong rừng rậm.</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Cuộc sống trên con đường mòn Hồ Chí Minh
hết sức gian khổ. Bom rơi hàng ngày, thời tiết phá hủy các con đường và
tấn công sức khỏe của chúng tôi. Chúng tôi thường không có đủ cái ăn,
mặc dù chúng tôi luôn vận chuyển lương thực dự trữ. Chúng tôi phải chịu
đựng những bệnh tật do khí hậu trong rừng sâu gây ra, do cuộc sống trong
hầm và do độ ẩm nói chung và do muỗi. Nhiều người trong số chúng tôi đã
chết vì sốt rét. Mặc dầu vậy, cuộc sống ở đây cũng rất vui vẻ. Con
đường mòn này có một nét đẹp nhất định, người ta có thể gọi nó là lãng
mạn chiến tranh. Chúng tôi cùng nhau hát, và tiếng hát này đã át đi
tiếng bom. Nhiều đội văn hóa ra cho tới các vị trí chiến đấu để làm giảm
bớt căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày của những người lính. Lúc
những con đường cuối cùng cũng được xây gần hoàn tất, một chiếc xe tải
trong mùa khô cần mười hai ngày đêm từ Đồng Lộc cho tới Sài Gòn; khi
chúng tôi còn đi bộ, chúng tôi cần sáu tháng cho đoạn đường này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Trên toàn bộ 16.000 kilômét, chúng tôi có
42 trọng điểm. Đó là những nơi kẻ địch tấn công dữ dội nhất. Nặng nhất
là tại một điểm mà chúng tôi đặt cho nó cái tên là ATP. Nó nằm tại giao
điểm của suối, đồi và đèo ở phía nam của tỉnh Quảng Bình. Là chỉ huy,
tôi với đại đội của tôi có nhiệm vụ làm việc ở nơi đó. Có lúc chúng tôi
đếm được chín lần B-52 tấn công trong một ngày. Thêm vào đó còn là những
cuộc tấn công của các loại máy bay khác hay những cái được gọi là tấn
công tọa độ mà máy bay cứ đơn giản là ném bom tại một vị trí định trước,
không cần phải lao xuống. Thỉnh thoảng có một đoạn đường bị phá hủy hay
bị chặn lại, nhưng chúng tôi không chỉ có một con đường đó; tức là khi
đoạn đường không thông tại một điểm nhất định thì chúng tôi đơn giản là
dùng một con đường khác để đi qua, Người Mỹ chưa từng bao giờ có thể phá
hủy được toàn bộ hệ thống.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Walter T. Kerwin: Hai năm tham mưu trưởng ở Sài Gòn</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5617" style="width: 203px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/walter-kerwin.jpg"><img alt="Walter Kerwin" class="size-full wp-image-5617" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/walter-kerwin.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Walter Kerwin</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Walter Kerwin phục vụ tổng cộng 39
năm trong quân đội, thời gian cuối là tướng bốn sao và là Phó Tham mưu
trưởng. Ông phục vụ một thời gian dài ở Việt Nam và có thời gian chỉ huy
quân đội Mỹ ở Puerto Rico, Panama và Alaska. </em></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi đến Việt nam năm 1967, đáp xuống
trong cùng chiếc máy bay với tướng Abrams, người được dự định là người
thay thế tướng Westmoreland. Thật ra thì đã có dự định tôi sẽ là tham
mưu trưởng dưới quyền ông. Thế nhưng khi chúng tôi đến thì phải mãi tới
tháng Sáu 68 Abrams với tiếp nhận quyền tổng chỉ huy. Thế là tôi trở
thành tham mưu trưởng dưới Westmoreland. Cho tới thời điểm đó, mọi việc
dường như tiến triển tốt cho người Mỹ. Trông có vẻ như chúng tôi có
nhiều tiến bộ. Nhưng rồi tới tháng Giêng 1968, khi chúng tôi có một vấn
đề hết sức rõ ràng – đợt tấn công dịp Tết. Chúng tôi biết rằng sẽ có một
đợt tấn công nào đó. Nhưng điều làm cho chúng tôi bất ngờ là quy mô của
nó. Nó diễn ra trên khắp nước. Khắp nơi đều bị tấn công. Vấn đề chính
là xác định vị trí của những người tấn công, làm rõ là thành phố nào và
làng nào bị chiếm giữ. Mục đích của họ là lôi kéo người dân về phía họ. Ở
mục đích này thì họ đã thất bại hoàn toàn. Việt Cộng đã bị tổn thất
nhiều cho tới mức đợt tấn công này đã trở thành một thảm bại quân sự.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi nhanh chóng phản ứng lại cuộc
tấn công. Tôi còn ở nhà riêng của tôi ở ngoại thành Sài Gòn khi điện
thoại reo lên. Trước đó tôi đã nghe những tiếng pháo nổ, như thông
thường vào dịp năm mới của Việt Nam – thật sự thì đó là tiếng súng của
đợt tấn công. Khi tôi trở lại văn phòng, chủ tịch của JCS (Joint Chiefs
of Staff) gọi điện từ Lầu Năm Góc để biết có việc gì đang xảy ra. Tôi
tường thuật cho ông những gì mà tôi biết cho tới thời điểm đó. Tướng
Westmoreland đang ở trong sứ quán tại Sài Gòn với những người khác. Tôi
cố triệu tập đầy đủ người của bộ tham mưu, đang đổ về từ khắp nơi của
tổng hành dinh. Họ giúp tôi nhìn bao quát tình hình. Qua đó mà tôi có
thể báo cáo và cũng có thể cố vấn cho tướng Westmoreland trong sứ quán.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi nhanh chóng kiểm soát được tình
hình. Vấn đề chính đối với chúng tôi là mặt tâm lý, đặc biệt là ở quê
nhà Hoa Kỳ, nơi mà đợt tấn công dịp Tết đã để lại một ấn tượng lớn. Và
khi chúng tôi yêu cầu có thêm quân thì người ta nói với chúng tôi rằng
chúng tôi cần phải dựa trên chiến thắng mà chúng tôi đã đạt được, và
không được tăng quân.</div>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5620" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-020.jpg"><img alt="Một đơn vị lính bộ binh Mỹ đang tiến quân với sự hỗ trợ của trực thăng, tháng Mười 1965" class="size-full wp-image-5620" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-020.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Một đơn vị lính bộ binh Mỹ đang tiến quân với sự hỗ trợ của trực thăng, tháng Mười 1965</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Đối với Việt Cộng thì con đường mòn Hồ
Chí Minh là đoạn đường tiếp tế chính. Nó là tuyến tiếp vận quan trọng
nhất mà họ dùng để thâm nhập vào Campuchia và rồi đi vào phần trên, phần
giữa và phần dưới của Nam Việt Nam. Thật sự là đáng ngạc nhiên: khi họ
bắt đầu xây dựng thì nó không gì khác hơn là một con đường nhỏ xuyên qua
rừng rậm. Cuối cùng thì nó trở thành một pháo đài khổng lồ. Chúng tôi
không hề đánh giá thấp con đường mòn Hồ Chí Minh, nhưng vấn đề là sự che
chở mà rừng rậm đã mang lại cho Việt Cộng. Lần thì chúng tôi có thể bắt
được ở đây, lần thì ở kia. Nhưng với ném bom từ trên không thì chúng
tôi không thể làm gián đoạn lâu dài con đường mòn Hồ Chí Minh được. Thay
vì ném bom khắp con đường từ dưới lên và từ trên xuống, cuối cùng chúng
tôi đã tập trung lại ở một loạt điểm quân sự. Trong một tháng chúng tôi
có lần đã bay tới 8000 phi vụ – đó là một núi bom đạn khổng lồ. Đường
mòn Hồ Chí Minh cả một thời gian dài là điểm nóng của các sự kiện. Giá
như chúng tôi phá hủy nó được thì chúng tôi đã có thế đứng tốt hơn nhiều
ở đó rồi. Nhưng chỉ từ trên không thì không thể làm điều đó được.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cũng đúng như thế với hệ thống đường hầm
Củ Chi ở gần Sài Gòn. Chúng tôi biết về những con đường hầm này. Nhưng ở
đó có rất nhiều đường hầm. Chúng ở khắp nơi. Vấn đề chính là tìm lối
vào. Khi người ta ở trong một ngôi làng thì một lối vào như vậy có thể ở
sau một trong những ngôi nhà nhỏ cũ kỹ đó. Nhưng làm sao tìm ra được
nó? Phải phá hủy gần như cả làng để phát hiện ra một đường hầm duy nhất.
Và rồi khi người ta đứng trước nó và nhìn thấy lối vào thì nó lại hết
sức nhỏ. Nếu như họ phủ kín nó ở trong rừng thì chúng hầu như không thể
phát hiện ra chúng được. Chúng tôi biết là chúng ở đâu đó ngoài kia,
nhưng mà ở đâu? Trả lời câu hỏi này là cực kỳ khó, ngay cả cho tình báo
của chúng tôi. Thật là không thể tin được: những người này biến mất, và
có những ai đó trong số họ sống hàng năm trời ở đó, và họ có đạn dược
với lương thực ở dưới đó, và bệnh viện với phòng mổ, đơn giản là mọi
thứ. Người ta tự hỏi nói chung là họ làm sao mà có thể tồn tại được.</div>
<div style="text-align: justify;">
Rồi những hình ảnh đó đi khắp thế giới
vào cuối tháng Tư 1975, những hình ảnh chụp chiếc máy bay trực thăng Mỹ
đang bay lên từ nóc nhà của đại sứ quán Mỹ ở Sài Gòn. Đối với một người
đã ở đó hai năm thì tất nhiên đó là một sự việc buồn. Chúng tôi đã đổ
công sức khổng lồ vào đó từ 1962 cho tới 1975, và rồi thì chúng tôi như
thế đó. Nhìn như vậy thì chúng tôi đã thua cuộc chiến.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Peter Arnett: “Tết Mậu Thân làm thay đổi tiến trình lịch sử”</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5548" style="width: 216px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/peter_arnett.jpg"><img alt="Peter Arnett đứng cạnh một chiếc A 1 Skyraider đã cháy rụi vào ngày 12 tháng Mười 1965 ở gần Biên Hòa" class="size-full wp-image-5548" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/08/peter_arnett.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Peter Arnett đứng cạnh một chiếc A 1 Skyraider đã cháy rụi vào ngày 12 tháng Mười 1965 ở gần Biên Hòa</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em> Peter Arnett làm việc cho hãng thông
tấn Associated Press (AP) từ 1962 cho tới 1975 ở Việt Nam và qua đó là
phóng viên lâu năm nhất ở tại chỗ. Các bài viết mang nhiều tính phê phán
của ông thường không làm cho giới quân đội Mỹ và chính phủ Nam Việt Nam
hài lòng. Đối với nhiều người, ông là thông tính viên tốt nhất của
Chiến tranh Việt Nam. Mới đây, ông cũng nổi tiếng qua những bài tường
thuật riêng cho CNN từ Chiến tranh vùng Vịnh chống Iraq.</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Đầu 1964, những kế hoạch hoạt động bí mật
đến từ Washington. Quyết định đã được đưa ra, tấn công cảng và tàu ở
Bắc Việt. Người ta thật sự lo ngại, rằng vũ khí và quân lính được chở
bằng tàu thủy dọc theo bờ biển xuống Nam Việt Nam. Ngoài ra, chính phủ
Mỹ muốn gây áp lực để làm bất ổn định Bắc Việt Nam. Họ gửi gián điện ra
miền Bắc để tuyên truyền chống Hồ Chí Minh, họ gửi những người phá hoại,
cho nổ tung vài cây cầu. Các hoạt động này được quyết định ở
Washington. Chúng rất bí mật, được CIA điều khiển, từ các chuyên gia
được che chắn rất tốt. Chúng được tiến hành từ Nam Việt Nam, nhưng không
ai biết điều đó, cả các phóng viên lẫn người Việt. Một trong những kết
quả của kế hoạch bí mật OPLAN 34A là các sự kiện ở Vịnh Bắc bộ, những
cái được chính phủ Mỹ trình bày như là một cuộc tấn công tàu hải quân
Mỹ. Tổng thống Johnson nói: “Chúng tôi tuần tra trong vùng biển quốc tế,
và người cộng sản tấn công. Chúng tôi không thể chấp nhận điều đó.”
Điều mà ông không nói là những chiếc tàu chiến này chở những người phá
hoại và thâm nhập được đưa lén vào Bắc Việt. Điều này được giữ bí mật
trước công chúng Mỹ. Johnson sử dụng những cuộc tấn công này để thu hút
tình cảm quốc gia Mỹ. Và ông đã khiến cho Quốc Hội đã trao cho ông tựa
như là toàn quyền cho cuộc chiến. Các nghị sĩ nói: “Chúng tôi ủng hộ tất
cả những gì mà anh làm ở đó!”, nếu như ông có thể ngăn chận được người
cộng sản. Đó là lần ủy quyền mà ông cần. Ông ấy là một chính trị gia rất
khôn khéo. Nếu như người ta biết nhiều hơn về sự việc thì đã có thể có
hạn chế rồi. Nhưng như thế thì ông ấy đã có thể dùng sự kiện đó để thúc
đẩy các ý tưởng riêng của ông nhằm mở rộng cuộc chiến. Thật là bi kịch.</div>
<div style="text-align: justify;">
Là phóng viên, chúng tôi luôn ở ngoài đó,
ở tại các cố vấn Mỹ cũng như tại những người lính Nam Việt Nam. Tôi tin
rằng chúng tôi hiểu rất tốt sự phát triển của cuộc chiến. Cuối 1964,
chúng tôi từ giới truyền thông hiểu được rằng phía cộng sản chiến đấu
với rất nhiều nhiệt tình, rất yêu nước. Người ta có thể nhìn thấy điều
đó, và chúng tôi viết về điều đó. Mặt khác, chúng tôi nhận ra rằng giới
chỉ huy quân đội Mỹ hết sức chán nản. Họ nhất quyết tiêu diệt Việt Cộng
và ngăn chận chủ nghĩa cộng sản, quyết định bảo vệ cái mà họ là “Nam
Việt Nam tự do”. Tướng Westmoreland yêu cầu có thêm quân, và thật sự là
ngày càng có nhiều quân lính đến. Đối với tôi, cuộc chiến này dường như
không bao giờ chiến thắng được – vì bản chất của cuộc xung đột, vì những
cánh đồng ruộng lúa, vì rừng rậm. Đó không còn là một cuộc chiến mà
người ta có thể quyết định trên chiến trường.</div>
<div style="text-align: justify;">
Những tiếng nói yêu cầu một giải pháp
ngoại giao bắt đầu vang to lên. Cả tôi và đồng nghiệp của tôi cũng cho
đó là giải pháp tốt nhất. Khi những lực lượng đánh bộ đầu tiên đổ bộ
xuống Đà Nẵng – và tôi tường thuật về lần đến nơi của họ – lúc đó tôi bị
sốc và buồn rầu, vì tôi có cảm giác theo bản năng, rằng nước Mỹ sẽ thất
bại ở Việt Nam. Lính Mỹ không được huấn luyện cho cuộc chiến này. Ví dụ
như khi lực lượng Marines đầu tiên xuất quân thì 60 phần trăm người
lính phải được mang trở về bằng trực thăng, vì bị nóng quá mức, họ không
thể chịu đựng được nhiệt độ vùng nhiệt đới. Năm 1965, tôi theo lính dù
vào rừng, và họ nắm tay nhau, họ cầm tay nhau đi qua rừng rậm, với vũ
khí ở trên vai, hết sức sợ lạc nhau. Người Mỹ đơn giản là đã không chuẩn
bị trước cho loại chiến tranh này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Các lực lượng đánh bộ đầu tiên tới đây là
những người lính chuyên nghiệp, Marines, đã đăng ký tòng quân nhiều
năm, cũng có cả lính dù nữa. Tôi có cảm giác là những người chuyên
nghiệp đang hoạt động ở đó, mặc dù tổn thất đã tăng lên. Nhưng rồi đã
trở nên tồi tệ hơn rất nhiều khi những người lính nghĩa vụ tới đây,
người trẻ tuổi, người Mỹ da đen và nghèo, được tuyển chọn ở Detroit và
New York và được gửi vào một cuộc chiến mà họ hoàn toàn không muốn dính
líu tới. Họ bắt đầu mang những dấu hiệu hòa bình. Họ không muốn ở đây,
không có lý do để chiến đấu ở đất nước này. Lúc tường thuật về họ thì
người ta nhanh chóng nhận thấy rõ rằng họ không đủ khả năng cho nhiệm vụ
đó, đánh đuổi người cộng sản. Họ phải phục vụ một năm và đếm từng ngày
cho tới lúc trở về quê hương. Vì vậy mà Hoa Kỳ đã thất bại ở Việt Nam,
vì họ không thành công trong việc xây dựng một quân đội quyết tâm cho
tới cùng cực. Việt Cộng ngược lại thì chiến đấu vô điều kiện; không có
nơi mà họ có thể trở về. Họ chiến đấu cho quê hương của họ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Có một tiến bộ năm 1965/66, khi nước Mỹ
gủi 300.000 người sang Việt Nam. Người ta nhét họ vào các căn cứ, họ
tăng cường cho lực lượng pháo binh, có rất nhiều trực thăng hơn. Người
ta có thể tựa người ra sau và nói: “Chúng ta có 300.000 lính ở đây. Mỗi
ngày họ đều đi ra ngoài để thực hiện những hoạt động quân sự, tất cả đều
tốt đẹp.” Nhưng khi vấn đề là chiến thắng người cộng sản thì tất cả
những điều đó đều vô ích. Vì phía cộng sản ở Hà Nội nói rằng: “Được
thôi, chúng tôi biết phải làm thế nào!” Họ có thể phát triển một chiến
lược để chiến thắng được người Mỹ. Và chiến lược này tất nhiên là phục
kích, chuyển cuộc chiến lên núi và bảo vệ con đường mòn Hồ Chí Minh với
rất nhiều lính cho những chiếc xe tải của họ. Họ đơn giản là chơi cờ với
chúng tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Westmoreland đóng quân trên toàn Nam Việt
Nam, nhưng các hoạt động quân sự thì không đáng giá tới một xu. Ví dụ
như Củ Chi, nơi Sư đoàn 25 của chúng tôi đóng quân: Ở đó, người ta đã
tính toán một một diện tích nhất định, cần phải được “làm sạch”. Người
ta đẩy người cộng sản ra khỏi vùng này. Nhưng họ có đường hầm dưới mặt
đất, và đơn giản là trốn đi xa 50 dặm trở vào rừng rậm. Tức là không hề
có một thành công nào hết, ngoài việc người cộng sản bây giờ cách xa một
ngày đường hành quân. Nhưng Westmorelnad có thể trở về nhà và nói rằng.
“Có tiến bộ!”</div>
<div style="text-align: justify;">
Về lâu dài thì không có tiến bộ. Cuối
1967, khi tướng Westmoreland ra trước Quốc Hội và tuyên bố chiến thắng
nằm trong tầm nhìn và có ánh sáng ở cuối con đường hầm thì tôi viết rằng
điều đó là tầm bậy. Người Mỹ kẹt trong một ngõ cụt. Họ không thể xua
đuổi người cộng sản ra khỏi đất nước đó. Năm 1968 sẽ có những trận đánh
lớn. Tôi viết điều đó, những người khác cũng viết như vậy. Đánh giá đó
của năm 1967, thắng cuộc chiến này, là điều vô lý. Người cộng sản nghỉ
ngơi dưỡng sức cho tới mức họ có thể tiến hành những trận đánh lớn. Rồi
điều này cũng xảy ra vào cuối tháng Giêng 1968 với đợt tấn công Tết Mậu
Thân. Tôi nghĩ là ý kiến công chúng ở Hoa Kỳ sau đó đã quay ngược 180 độ
ngay lập tức. Người đọc tin tức của CBS Walter Cronkite lúc đó hỏi trực
tiếp trên truyền hình: “Đang xảy ra những gì ở đó? Tôi nghĩ là chúng ta
sắp thắng cuộc chiến này rồi cơ mà!”</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5633" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-022.jpg"><img alt="Một đơn vị Bắc Việt đang tấn công" class="size-full wp-image-5633" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/apokalypse-vietnam-022.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Một đơn vị Bắc Việt đang tấn công</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Đợt tấn công Tết Mậu Thân cho tới nay là
một trong những hoạt động gây tranh cãi nhiều nhất của toàn bộ cuộc
chiến. Có hai quan điểm khác nhau. Một quan điểm cho rằng phía cộng sản
đã tiến hành một chiến dịch xuất sắc mà với nó họ đã làm cho người Mỹ và
người Nam Việt Nam mất tinh thần chiến đấu, và thắng cuộc chiến. Cách
nhìn kia là đợt tấn công dịp Tết Mậu Thân đã thất bại và người Mỹ đã bỏ
lỡ cơ hội để đâm nhát dao kết liễu Việt Cộng. Tôi ở bên phía của những
người nói rằng đó là một chiến lược quân sự và chính trị xuất sắc của
người cộng sản. Westmoreland về Hoa Kỳ năm 1967 để tuyên bố chiến thắng
sắp đến, và trong tháng Giêng 1968 ở Sài Gòn, người ta tin rằng chiến
tranh tuồng như đã chấm dứt rồi. Tất cả những điều đó đã bị ném vào đống
rác khi Việt Cộng tấn công 40 thành phố và giết chết nhiều lính Mỹ và
người Việt. Người Mỹ bị đánh trúng đến tận xương tủy: sự việc, rằng kẻ
địch xâm nhập vào cho tới khu đất của đại sứ quán và bao vây phi trường.
Nó làm lung lay niềm tin của giới công chúng. Tổng thống Johnson sụp
xuống; tất cả những điều này đã dẫn tới quyết định của ông, không tái
ứng cử. Tết Mậu Thân đã làm thay đổi tiến trình lịch sử.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thời đó, tôi nhìn thấy người cộng sản đã
có những tổn thất nào trong đợt tấn công. Nhiều du kích quân của miền
Nam bị giết chết, vì họ đã hy sinh. Hàng ngàn và hàng ngàn người trong
số họ đã chết. Nhưng qua đó họ đã cho thấy rõ rằng Hoa Kỳ không dễ dàng
thắng được cuộc chiến này. Và điều đó là hoàn toàn không thể chấp nhận
được đối với công chúng Mỹ, vì sự sẵn sàng để tiếp tục bước sâu hơn vào
trong đó đã cạn kiệt. Trên khắp nước đã có những cuộc biểu tình phản
đối. Đó là một lần thức tỉnh dữ dội. Trận tấn công Tết Mậu Thân cần phải
đi vào lịch sử như là một trong những trận đánh lớn nhất và quan trọng
nhất của thế kỷ 20.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhìn toàn cuộc thì giới công chúng của
chúng tôi đã ủng hộ cuộc chiến trong những năm sáu mươi. Những sự lộn
xộn sau đó của Đệ nhị Thế chiến, cuộc Chiến tranh Lạnh – điều đó làm cho
phần lớn người Mỹ tin rằng Liên bang Xô viết là một mối đe dọa, và nhân
danh dân chủ để chịu trách nhiệm cho những vùng đất xa xôi là chính
danh. Ngay cả khi các tổn thất ở Việt Nam mỗi lúc một tăng lên, phần lớn
vẫn còn hậu thuẫn cho chính phủ. Ngày càng có nhiều phản đối trong giới
sinh viên, những người tránh xa cuộc chiến; nhiều người trí thức cho đó
là một cuộc chiến tranh thuộc địa. Năm 1968, cuộc đấu tranh vì quyền
dân sự đã làm tê liệt các trường đại học. Con số những người biểu tình
tăng lên. Đã thấy rõ là phần lớn người Mỹ không còn muốn có chiến tranh
nữa. Khi Nixon thâm nhập sang Campuchia năm 1970, sinh viên không muốn
chấp nhận điều đó. Phản đối bùng nổ trên khắp nước. Nixon thật sự là đã
bị bắt buộc phải rút lui. Ông đã trì hoãn điều đó, Kissinger đã trì hoãn
điều đó. Nhưng rồi năm 1973 họ cuối cùng cũng rút quân đội Mỹ về. Vào
thời điểm này, giới công chúng đã quá chán ngán cuộc Chiến tranh Việt
Nam – họ vẫn còn chán ngán cuộc chiến này.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi ở lại Sài Gòn cho tới khi kết thúc,
để tường thuật về lần chiếm thành phố. Tôi đã ở đó ngay từ đầu của cuộc
chiến và cho rằng tôi cũng cần ở đó khi nó kết thúc, để thông báo sự
thật về các sự kiện. Người cộng sản có hành hình nhiều người không? Họ
làm thế nào để quản lý thành phố? Có một cuộc chiếm đóng không khoan
nhượng hay không? Tôi cảm thấy mình sẵn sàng ở lại, đánh liều tính mạng
và quan sát mọi việc.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi tôi nhìn thấy họ, những người chiến
thắng, tiến quân vào trên những chiếc xe tải và xe tăng của họ và trong
những bộ quân phục, lúc đó tôi nghĩ – và tôi cũng viết cho AP – rằng
toàn bộ cuộc chiến đúng là một sự phung phí đẫm máu thời gian. Toàn bộ
lần tham chiến của Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ, sự cống hiến của những con
người trẻ tuổi, hàng tỉ dollar, sự hy sinh của người Nam Việt – giống
như tất cả những việc đó chỉ chấm dứt trong khoảnh khắc này, khi những
người chiến thắng tiến quân vào. Họ chào mừng, họ tiếp nhận quyền chỉ
huy một cách nhanh chóng và tự chủ. Điều mà phía Mỹ chiến đấu cho nó thì
thật ra chỉ là một ý tưởng tuyên truyền, mang lại cho người Nam Việt
lối sống Mỹ, điều mà đã không bao giờ thành công, không bao giờ có thể
nhận ra được. Và trong khoảnh khắc đó tôi rất đau buồn, rằng nói chung
là cuộc chiến này đã được tiến hành. Người cộng sản cũng có thể tiến vào
Sài Gòn trước đó 20 năm, sau khi họ đánh bại người Pháp. Thế nhưng Hoa
Kỷ đã ngăn chận những cuộc bầu cử thống nhất được ấn định ở Genève cho
năm 1956 và qua đó là ngăn chận một lần tiếp nhận quyền lực một cách hòa
bình. Tôi rất bực tức và buồn rầu, rằng tất cả mọi cố gắng đã thành
thừa thải. 60 nhà báo cũng bị giết chết, bên cạnh hàng triệu người lính
và dân thường người Việt, đó mới là một bi kịch thật sự. Cuộc chiến kéo
dài này không hề mang lại điều gì tốt đẹp cho người Nam Việt hay Hoa Kỳ
hết. Nó tàn bạo, nó giết người. Và nó là một thất bại hoàn toàn.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Peter Rodman: Chính sách của Nixon và Hiệp định Paris</h2>
<div style="text-align: justify;">
<em>Peter Rodman từ 1969 là nhân viên của Hội đồng An ninh Quốc gia và là trợ tá của Henry Kissinger. </em></div>
<div style="text-align: justify;">
Tháng Giêng 1969, Richard Nixon tiếp nhận
cuộc Chiến tranh Việt Nam từ người tiền nhiệm. Vào ngày ông nhậm chức
có 500.000 người lính ở Việt Nam, và con số của họ tiếp tục tăng lên.
Không có kế hoạch mang họ trở về như thế nào, các cuộc đàm phán vừa mới
bắt đầu. Nixon đứng trước một đống đổ nát. Mục đích quan trọng nhất của
ông là giải phóng nước Mỹ ra khỏi cuộc chiến tranh này và đồng thời cố
gắng ấn định những đường lối cơ bản cho một chính sách đối ngoại mới của
Hoa Kỳ. Ông không có ý định đầu hàng. Dường như là có một sự đồng thuận
khắp nước cho một loại thỏa hiệp trong danh dự nào đó. Chúng tôi gọi nó
là “chiến tranh vì danh dự”, một cuộc rút quân từng bước. Điều quan
trọng đối với Nixon là chúng tôi đóng chương Việt Nam lại với một hành
động chính trị, không phải với một sự sụp đổ. Thế là ông cũng hành động
như vậy, và có được sự hậu thuẫn trong nước cho chính sách Việt Nam của
ông hầu như suốt cả nhiệm kỳ.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5646" style="width: 488px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/nixontroopwithdrawals488.jpg"><img alt="Tổng thống Nixon tuyên bố rút quân" class="size-full wp-image-5646" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/09/nixontroopwithdrawals488.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Tổng thống Nixon tuyên bố rút quân</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Thật sự thì chúng tôi đã bắt đầu rút quân
ngay từ những tháng đầu tiên. Nhưng lịch trình được ấn định rất dài.
Ngoài ra, chính sách của Nixon không loại bỏ những hành động quân sự
nhất định có nhiệm vụ bảo đảm cho các vị trí của Nam Việt Nam, càng vững
chắc càng tốt. Thuộc vào trong đó là cố gắng cực kỳ lớn để đánh bại đợt
tấn công Phục Sinh [1972] của Bắc Việt. Câu trả lời của Nixon vào đầu
tháng Năm là ném bom Bắc Việt Nam, thả mìn phong tỏa các cảng của Hà Nội
và Hải Phòng. Đó thật sự là một trong những bước leo thang lớn nhất của
cuộc chiến.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bây giờ, trên kế hoạch là chuyến đi thăm
Moscow của Nixon vào hai tuần tới. Tinh thần trong Nhà Trắng rất căng
thẳng; do chúng tôi lo ngại Breshnew sẽ hủy bỏ cuộc gặp gỡ vì muốn tỏ
tình đoàn kết với Hà Nội. Nhưng trong vòng hai ngày thì người ta biết rõ
rằng người Xô Viết hoàn toàn không có ý định đó. Có nhiều điều mà họ
muốn bàn thảo với Nixon. Họ lo lắng về tình hình ở Đức, họ e ngại leo
thang cuộc Chiến tranh lạnh sẽ có ảnh hưởng không tốt tới chính sách
Đông Đức của [Thủ tướng Tây Đức] Willy Brandt. Dù trong bất cứ trường
hợp nào, người Nga cũng không muốn hy sinh lợi ích của họ tại một cuộc
gặp thượng đỉnh cho một đồng minh nhỏ bé cách xa nhiều ngàn dặm. Khi
người Xô Viết quyết định tiến hành cuộc gặp gỡ thì đó thật là một sự sỉ
nhục cho Hà Nội.</div>
<div style="text-align: justify;">
Quyết định của người Nga cũng hậu thuẫn
cho Nixon trong đối nội. Các nhà phê phán tự do và phe đứng sau George
McGovern đã sẵn sàng lao vào Nixon. Thế nhưng với cuộc gặp gỡ ở Moscow,
Nixon đã thắng hoàn toàn, và phe cánh tả quanh McGovern đứng thật ngớ
ngẩn ở đó. Nixon đã đi dây thành công trong việc đẩy mạnh cuộc chiến ở
Việt Nam và đồng thời vẫn trung thành với chính sách Daiton của mình với
lần gặp gỡ ở Moscow và Bắc Kinh. Đó là một nước cờ ngoại giao xuất sắc.
Nixon đã tăng cường cuộc chiến ở Việt Nam, và phe đối lập cánh tả đã
mất vai trò của họ vì người Nga đã phản bội. Điều này đã góp phần quyết
định cho thất bại của McGovern trong lần tranh cử tổng thống năm 1972,
vì nó khiến cho người ta không thể dùng Việt Nam như là một đề tài tranh
cử được nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
Đường lối Đông Dương của Nixon không bao
giờ là một đường lối đầu hàng, nó cần phải trao cho người Nam Việt cơ
hội càng lớn càng tốt để sống còn và cho người Bắc Việt sự hấp dẫn tối
đa cho thỏa hiệp. Thế nhưng yêu cầu của Bắc Việt Nam tại các đàm phán
hòa bình ở Paris chỉ nhắm tới một lần đầu hàng được che đậy mỏng manh
của Mỹ. Lời đề nghị của họ trông giống như họ ủng hộ một chính phủ liên
hiệp, nhưng trên thực tế thì nó có nghĩa là chúng tôi phải “chặt đầu”
giới lãnh đạo Nam Việt. Rồi giới lãnh đạo không có quyền lực đó cần phải
đàm phán với Việt Cộng. Và kết quả sẽ là một hình thức liên hiệp với cơ
cấu quyền lực cộng sản. Người Bắc Việt không rời khỏi mô hình này nhiều
năm trời. Họ không bao giờ tỏ ra muốn thỏa hiệp. Sự mỉa mai ở đây là
người Bắc Việt cũng không muốn cho phép người Mỹ trở về nhà trước khi
một hiệp ước được ký kết. Chúng tôi đề nghị rút quân, một cuộc rút quân
hoàn toàn công khai của Mỹ, để lại cho các phe phái Nam Việt Nam tìm
giải pháp cho các câu hỏi chính trị. Người Bắc Việt từ chối đề nghị này.
Họ nhất định muốn chính chúng tôi phải tước quyền lực chính phủ Nam
Việt Nam để rồi trao quyền lực vào tay họ. Chúng tôi cảm thấy điều đó
hết sức mất danh dự.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thế nhưng người Bắc Việt không rời bỏ yêu
cầu của họ – cho tới tháng Mười năm 1972, khi rồi họ cũng chấp nhận
dự thảo của Nixon. Dự thảo này đồng nghĩa với một cuộc rút quân hoàn
toàn của Mỹ. Nó dự định có trao đổi tù binh và để cho người Việt giải
quyết các câu hỏi về chính trị. Nhưng tất nhiên là nó vẫn để cho chính
phủ Nam Việt Nam nguyên vẹn. Đó là thỏa hiệp chính trị mang tính quyết
định. Và chỉ vì vậy mà các cuộc đàm phán sau bốn năm bây giờ cuối cùng
cũng có kết quả.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bên cạnh những cuộc đàm phán hoà bình
công khai tất nhiên là cũng có những cuộc trao đổi bí mật giữa Bắc Việt
Nam và chúng tôi. Nhưng mỗi một bước mà chúng tôi tiến hành trong những
lần bàn thảo này đều được thỏa thuận trước với chính phủ Nam Việt Nam.
Chúng tôi đưa cho họ xem mỗi một đề nghị trước khi chúng tôi đưa chúng
ra, và tường thuật về mỗi một phiên họp. Mỗi một đề nghị mà chúng tôi
đưa ra trong những lần trao đổi bí mật này là một lời đề nghị chung với
người Nam Việt.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5457" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/07/1024px-vietnam_peace_agreement_signing.jpg"><img alt="Ký kết Hiệp định Paris 1973" class="size-full wp-image-5457" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/07/1024px-vietnam_peace_agreement_signing.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Ký kết Hiệp định Paris 1973</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Khi hiệp định hòa bình về cơ bản là đã
được thỏa thuận trong các cuộc hội đàm bí mật, chúng tôi ngưng ném bom
miền Bắc trong tháng Mười 1972. Thế nhưng những cuộc trao đổi lại bị hủy
bỏ vào đầu tháng Mười Hai, chủ yếu là vì người Bắc Việt bất thình lình
lại có một lý do nào đó. Đó là tuần thứ hai của tháng Mười Hai, khi tôi
với Kissinger ở Paris mười ngày. Trong thời gian đầu, tất cả mọi việc
đều tiến triển tốt đẹp, chúng tôi giải quyết phần lớn những câu hỏi còn
lại, nên chỉ tồn đọng một vài câu hỏi, mà lại không phải là những câu
hỏi quan trọng nữa. Nhưng bất thình lình người Bắc Việt nhận được chỉ
thị từ Hà Nội. Điều đó làm thay đổi tất cả. Bây giờ họ lại bắt đầu đưa
ra những câu hỏi mà chúng tôi vừa mới giải quyết xong, và điều này kéo
dài gần cả một tuần. Không thể không nhận ra rằng người Bắc Việt bất
chợt quyết định ngăn chận một hiệp định. Các cuộc đàm phán đạt tới một
điểm chết.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi trở về từ Paris và đưa ra một ý
kiến giải thích lý do cho việc ngưng đàm phán. Chúng tôi tố cáo người
Bắc Việt, rằng họ đã phá hoại việc ký kết một hiệp ước. Các quả bom vào
cuối tháng Mười Hai là một hậu quả của việc này. Và với những chuyến bay
ném bom, chúng tôi làm rõ rằng người Bắc Việt phải quay trở lại bàn đàm
phán. Nói cách khác: những quả bom đó không có nghĩa là chúng tôi muốn
tiếp tục cuộc chiến, chúng là một tín hiệu, rằng chúng tôi nhất định
muốn chấm dứt đàm phán. Đó là ý nghĩa của “đợt ném bom Giáng Sinh”.</div>
<div style="text-align: justify;">
Lần ký kết hiệp định trong tháng Giêng
1973 gây nhiều xúc cảm. Sau đó, chúng tôi đi ra ngoài trời, trên đường
phố Paris, và đứng để cho chụp ảnh. Đó thật là một cảm giác tuyệt vời,
chúng tôi đã làm được một việc gì đó cho đất nước của chúng tôi, chúng
tôi đã mang trọng lượng nặng hàng tấn đó trên vai của chúng tôi. Cuối
cùng thì bây giờ chúng tôi cũng có thể làm lành những vết thương ở Mỹ và
cả những vết thương mà cuộc chiến ở Đông Dương đã để lại. Hoa Kỳ là một
đất nước mà nhiều quốc gia khác tin tưởng. Chúng tôi không thể bỏ mặc
những đồng minh đã trở nên không dễ chịu. Tính đáng tin của Mỹ lâm nguy.
Chúng tôi phải nhanh chóng từ giã đống gạch vụn này, nhưng chúng tôi
phải làm việc đó bằng một cách danh dự. Và lúc đó, chúng tôi nghĩ rằng
chúng tôi bây giờ đã thành công, nhưng đáng tiếc là vài năm sau đó nó
hiện ra là một sai lầm, thế nhưng chúng tôi không thể thấy trước điều
đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
Rồi cuối tháng Tư năm 1975, người Bắc
Việt tiến quân vào Sài Gòn. Vào ngày đó tôi ở trong Nhà Trắng và cảm
nhận không chỉ là một sự sỉ nhục to lớn, mà cũng là một thảm họa đạo đức
cho Hiệp Chúng Quốc Hoa kỳ, cho toàn bộ thế giới tự do và tất nhiên là
cũng cho người dân ở Đông Dương, những người phải trả giá cho điều đó.
Cái giá mà chúng tôi đã trả là đã mất đi tính đáng tin cậy. Tôi nghĩ
rằng chúng tôi có cơ hội để có được một kết quả tốt hơn, và chúng tôi đã
lãng phí nó với những cuộc cãi nhau trong đất nước của chúng tôi.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Frank Snap: Là điệp viên CIA ở Việt Nam</h2>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5654" style="width: 245px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/10/frank-snap.jpg"><img alt="Frank Snap" class="size-full wp-image-5654" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/10/frank-snap.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Frank Snap</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
<em>Frank Snap được đào tạo ở Đại học
Columbia về Ngoại giao, và ban đầu là nhà báo cho truyền hình. Từ 1969
cho tới 1975, ông là nhân viên CIA ở Việt Nam. Ngày nay, ông sống ở
California và viết kịch bản cho phim truyền hình và phim nhiều tập.
</em></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi được giáo dục theo lối thủ cựu và
hoàn toàn tin tưởng rằng hoạt động tham chiến của chúng tôi ở Việt Nam
là cần thiết. Ngoài ra thì nói chung là tôi hoàn toàn không có hình dung
nào về chiến tranh, tôi chỉ biết tôi không muốn là một người lính
thường. Giáo sư đại học của tôi đề nghị tôi làm điệp viên, như thế thì
tôi không phải sang Việt Nam. Tôi nghĩ ý tưởng đó thật là hay. Tôi có
thể nói gì nữa, sáu tháng sau đó, tôi được đào tạo và được gởi tới chính
nơi đó, ở Sài Gòn năm năm trời. Tôi là nhân viên hỏi cung, là nhà phân
tích, là nhân viên tuyên truyền và cuối cùng là sếp chiến lược CIA.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sự phát triển là như thế này: Năm 1969,
đại sứ quán ở Sài Gòn có chỗ cho khoảng 1000 nhân viên, và CIA làm mọi
cách để người Mỹ nhận được những việc làm đó. Ai họ cũng nhận, và vì vậy
mà họ cũng nhận tôi, Tôi hoàn toàn không biết gì về đất nước này, không
biết nói tiếng Việt, hầu như không biết Việt Nam nằm ở đâu. Nhiều người
cũng giống như tôi. Tuy vậy, tôi biết nói tiếng Pháp, và điều đó rất
quan trọng ở vùng này. Để chuẩn bị tôi cho Việt Nam, họ gởi tôi đi đào
tạo bán quân sự ở một cơ sở của CIA. Ngoài những điều khác, người ta dạy
chúng tôi tiến hành các hoạt động gián điệp. Thế nhưng tất cả những gì
mà chúng tôi học được ở đó đều có định hướng cho châu Âu, không hướng
sang Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi tôi sang Việt Nam năm 1969, phong
trào chống chiến tranh đang dâng cao. Chính phủ Nixon tìm lối thoát ra
khỏi sự phê phán ngày một tăng đó, và vì vậy mà chính sách Việt Nam hóa
thành hình. Đó là tình hình khi tôi tới Việt Nam: “Việt Nam hóa” chiến
tranh vừa mới bắt đầu, những cuộc phản đối chống chiến tranh ở Hoa Kỳ
lên tới đỉnh cao của chúng, nhưng không có liên quan tới chúng tôi, vì
chúng tôi không bao giờ nhận được tin tức từ quê nhà. Tôi còn không biết
rằng Jane Fonda đã đóng một vai trò quan trọng trong đó. Chúng tôi bị
cô lập ở Sài Gòn, trong thế giới nhỏ của chúng tôi – đại sứ quán –, tiến
trình chính trị ở Hoa Kỳ không chạm đến chúng tôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Năm 1969, Sài Gòn là một thiên đàng cho
điệp viên. Ở đó có nhân viên mật vụ của nhiều nước. Ví dụ như tôi có một
cô bạn gái làm việc cho mật vụ Pháp và cung cấp thông tin cho tôi. Đó
là một thời kỳ lý thú. Sài Gòn giống như một thành phố ờ Miền Tây Hoang
Dã; lựu đạn trên đường phó, bắn nhau ở ngoại thành. Nghe có vẻ kỳ lạ,
nhưng Sài Gòn rất đẹp. Tất cả nhân viên sứ quán gặp nhau trong câu lạc
bộ thể thao vào giờ nghỉ trưa. Ở đó, người ta gặp các điệp viên khác và
có thể trao đổi với các viên tướng Nam Việt, cũng có thể chơi quần vợt
với họ. Người ta gặp nhà báo Mỹ, trao đổi bí mật với họ và cố tạo ảnh
hưởng lên ý kiến của họ. Nếu là một điệp viên có nhiệt tình cho nghề
nghiệp thì Sài Gòn là nơi làm việc đúng nhất. Nó hấp dẫn, nó là thế giới
của Hemingways. Người ta có thể bay máy bay ra chiến trường và lại trở
về uống cocktail vào lúc 17 giờ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Mặt khác, chẳng bao lâu sau đó tôi nhận
ra rằng xã hội Việt Nam đã bị phân tách ra như thế nào. Người Công giáo
thống trị chính trị. Thế nhưng phần lớn người dân lại là người theo Phật
giáo. Vì vậy mà luôn có sự thù địch giữa hai nhóm này. Ngay từ đầu, Hoa
Kỳ đã nghiên về phía người Công giáo và nghi ngại người Phật giáo. Qua
đó, chúng tôi vô tình thúc đẩy sự chia rẽ của xã hội.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cuối cùng thì chúng tôi cũng không hiểu
thấu sự việc để mang các nguyên tố cốt lõi của chính trị Nam Việt Nam
lại với nhau, làm cho chúng chuyển động theo cùng một chiều. Chúng tôi
cũng không hiểu rằng ví dụ như người Nam Việt ở vùng Huế hết sức khác
với người Nam Việt ở vùng châu thổ, rằng những người này thật sự nghĩ
rằng người dân ở Huế là kẻ thù của họ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Giới lãnh đạo quân sự Mỹ chưa từng bao
giờ thấu hiều điều đó, cả và đặc biệt là các khác biệt giữa người Bắc
Việt Và Nam Việt. Người từ miền Bắc hoàn toàn khác hẳn. Họ có vẻ ngoài
khác, tiếp cận đến với công việc khác, có kỷ luật nhiều hơn, giống dân
Phổ rất nhiều trong cách hoạt động của họ. Chúng tôi đã có thể chuẩn bị
tốt hơn cho kết cuộc khi chúng tôi biết rằng người Nam Việt thật sự là
không có khả năng tiến hành chiến tranh một mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng thôi bây giờ nói về công việc làm
của riêng tôi: khi là nhân viên hỏi cung, tôi có hai trách nhiệm hết sức
khác nhau – thứ nhất là tôi phải ra chiến trường và hỏi cung những
người lính của phe địch vừa mới bị bắt; thứ nhì, tôi chịu trách nhiệm
cho các tù nhân đang ngồi trong sở cảnh sát thành phố ở Sài Gòn. Đó
thường là các sĩ quan cộng sản cao cấp. Người cao cấp nhất là phó sếp
mật vụ cộng sản. Ông ấy đã ngồi hai năm trong tù, trong một phòng giam
trắng như tuyết, được chỉnh nhiệt độ thật lạnh, vì chúng tôi biết rằng
người Việt Cộng trong lúc huấn luyện không được làm quen với máy điều
hòa nhiệt độ. Chúng tôi dùng cách tra tấn tâm lý để bẻ gãy ý chí của ông
ấy. Vì vậy mà tôi cũng được gọi tới, vì tôi còn rất trẻ, là một điều
xúc phạm ông ấy, để ông ấy mất tự chủ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Người tù là một trong số những người có
sức thu hút nhất và có kỷ luật nhất mà tôi từng quen biết. Ông ấy ngồi
lạnh run trong phòng giam của ông, không bao giờ nhìn thấy ánh sáng ban
ngày, vì phòng không có cửa sổ. Mặc dù vậy, đồng hồ nội tâm của ông vẫn
đánh thức ông dậy vào đúng sáu giờ mỗi buổi sáng. Để làm cho ông ấy rối
loạn, tôi để cho người ta dọn cho ông ăn sáng vào lúc 20 giờ và ăn tối
vào lúc 7 giờ. Nhưng ông cũng đứng vững trước cả áp lực tâm lý này. Rồi
tôi nói chuyện phiếm với ông về nhà thơ người Pháp Mallarmé, người mà
ông thông hiểu hơn tôi rất nhiều. Cuối cùng, tôi tấn công trực tiếp ông
với lời khẳng định, ông đã lừa dối cha ông vì sự nghiệp chính trị của
chính mình – một sự xúc phạm rất nặng đối với người Việt có nhận thức
gia đình sâu sắc. Thế là cuối cùng ông ấy cũng mất tự chủ, tức điên lên
và bất thình lình hét lớn ra những sự kiện và sự thật.</div>
<div style="text-align: justify;">
Người đàn ông gây nhiều ấn tượng đó vẫn ở
tù cho tới khi chiến tranh chấm dứt, mặc dù có trao đổi tù binh được
thỏa thuận trong hiệp định ngưng bắn 1973. Năm 1975 – tôi không biết tại
sao – ông bị người Nam Việt lôi lên máy bay và ném xuống biển Đông từ
độ cao khoảng 1500 mét.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tại lần hỏi cung này và những lần hỏi
cung khác, chúng tôi biết rằng người cộng sản mất và phải bổ sung mỗi
năm tròn 60.000 người lính. Thật không thể tưởng tượng được, bao nhiêu
người chết như vậy. Chúng tôi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu như chúng tôi
để cho không quân phá hủy tất cả những con đê bảo vệ ruộng lúa. Chúng
tôi dự tính với trên hai triệu người chết. Nhưng Lầu Năm Góc chống lại
việc này, vì vậy mà chiến dịch đó chưa từng bao giờ được khởi động.</div>
<figure class="wp-caption alignleft" data-shortcode="caption" id="attachment_5656" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/10/apokalypse-vietnam-019.jpg"><img alt="Hè 1972: quân lính Nam Việt Nam đang chờ trực thăng Mỹ chở ra chiến trường" class="size-full wp-image-5656" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/10/apokalypse-vietnam-019.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Hè 1972: quân lính Nam Việt Nam đang chờ trực thăng Mỹ chở ra chiến trường</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi cũng có nguồn thông tin từ ở
phía bên kia của chiến tuyến, ví dụ như một điệp viên hoạt động trong
giới chỉ huy của cộng sản. Anh ta đã có thể mang ra nhiều tin tức có giá
trị rất cao. Có thể là không có cuộc chiến nào trong lịch sử mà lại
được điều tra tốt như cuộc chiến này, vì chúng tôi có thể nhìn thấy
trước mỗi một bước đi của người cộng sản. Vấn đề thật ra là chúng tôi
không muốn tin vào những điều nào đó. Ví dụ như chúng tôi phát hiện rằng
người cộng sản sẽ bắt đầu đợt tấn công lớn của họ trong năm 1972. Nhưng
làm sao mà có thể được, họ vẫn còn quá yếu. Vì vậy mà chúng tôi tin
rằng đó là một thông báo sai, và không tin vào thông tin này. Trước đó,
chúng tôi cũng biết rằng người cộng sản có kế hoạch cho một đợt tấn công
lớn năm 1968, nhưng lại có bất đồng giữa người Nam Việt và người Mỹ về
mục tiêu tấn công. Chúng tôi tranh cãi nhau, liệu họ có tấn công các
thành phố lớn ở miền Nam hay không. Chúng tôi nghĩ rằng họ đơn giản là
không có khả năng chiếm các thành phố, và vì vậy mà chúng tôi đã không
chuẩn bị đầy đủ. Ở điểm này thì chúng tôi đánh giá quá thấp người cộng
sản và vì vậy mà đã lâm vào một tình thế hết sức khó khăn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Trong liên quan với đợt tấn công dịp Tết
Mậu Thân, tôi muốn nói tới một giai đoạn phát triển khác của năm 1968:
“Chiến dịch Phượng Hoàng”. Nó thành hình để phá vỡ cấu trúc cộng sản
trong miền Nam, tiêu diệt điệp viên và những người giật dây. Các đơn vị
dưới sự kiểm soát của Mỹ, dưới sự kiểm soát của CIA, đi về vùng nông
thôn và bắt các cán bộ chính trị, mang họ về để hỏi cung. Nhưng vấn đề
là ở Nam Việt Nam không có một hệ thống luật pháp quy định phải tiếp tục
hành xử như thế nào. Những tù nhân đó ngồi không trong phòng giam của
họ, và rồi cuối cùng thì người Nam Việt quyết định giết chết họ. CIA
biết điều đó và im lặng chấp nhận. Mãi với thời gian, tôi muốn nói là
1969/70, thì rồi dần dần tôi mới nhận ra rằng chúng tôi giết chết nhiều
người cộng sản hơn là có thể có, nói cách khác, chúng tôi giết những
người vô tội. Tôi báo cáo điều đó lên trên và đơn giản là bị phớt lờ.
Đối với chúng tôi ở Sài Gòn thì có thể nhận rõ rằng “Chiến dịch Phượng
Hoàng”, chương trình chống khủng bố, đã hoạt động độc lập và giết chết
nhiều người chỉ có liên quan xa tới người cộng sản.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thêm một lời về vai trò truyền thông: khi
tôi tới Việt Nam năm 1969, trong giới chính thức có một sự thù địch
đáng sợ đối với báo chí, vì người ta cho rằng các tác động của đợt tấn
công Tết Mậu Thân đã được trình bày một cách cường điệu hóa. Vì vậy mà
đại sứ quán chúng tôi bắt đầu thao túng giới truyền thông. Tôi luôn là
một phần của biện pháp, được gởi ra để thông tin cho nhà báo; tôi nhận
lệnh hành quân của tôi từ đại sứ và từ sếp CIA tại chỗ.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi phân phát cái mà chúng tôi gọi là
“quả hạnh nhân độc”: tôi đưa cho các đại diện báo chí một phần sự thật
và thêm vào đó là thật nhiều những lời nói dối. Ví dụ như tôi kể rằng
người cộng sản đã mất 60.000 người trong vòng sáu tháng vừa rồi; điều mà
tôi không kể ra là họ cũng đưa vào 60.000 người mới, tức là đã thay thế
được con số tổn thất. Rồi các nhà báo chạy đi, và nghĩ rằng người cộng
sản đang ở trong tình thế hết sức khó khăn. Và đó chính là thông điệp mà
chúng tôi muốn gửi đi.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi đã cố đánh lừa giới báo chí
trong quy mô lớn. Điều này kéo dài cho tới năm 1975. Một trong những
nhiệm vụ chính của tôi là cung cấp thông tin hậu trường và đưa cho họ
những thông tin bí mật, để cho họ tin rằng chúng tôi chiến thắng, rằng
Quốc Hội cần phải tiếp tục duy trì sự giúp đỡ cho Nam Việt Nam, và Nam
Việt Nam đáng để được tiếp tục giúp đỡ. Nhưng điều mà chúng tôi không
nói là tình hình an ninh ở Nam Việt Nam là một thảm họa. Người cộng sản
có mặt ở khắp nơi trong vùng nông thôn. Chúng tôi cũng không bao giờ
nhắc tới, rằng tham nhũng trong giới chính trị Nam Việt Nam và trong
quân đội tăng không kìm hãm. Chúng tôi không kể cho họ những điều đó.
Tất nhiên là họ phỏng đoán những điều đó, nhưng tình trạng của các nhà
báo ở Nam Việt Nam là họ phải dựa rất nhiều vào những nguồn chính thức,
vào những người như tôi; vì nhận được thông tin từ nơi nào khác là rất
khó khăn. Thế là họ đi vào đại sứ quán, và chúng tôi tiếp đãi họ, đi ăn
với họ, hút thuốc với họ, nói về bóng bầu dục và bóng chày. Và rồi dần
dần thì họ tin chúng tôi và rồi cũng chấp nhận cả những “quả hạnh nhân
độc”. Chiến tranh được buôn lại cho báo chí như thế đó.</div>
<h2 style="text-align: justify;">
Mike Lake: Những cơn ác mộng của một cựu chiến binh Việt Nam</h2>
<div style="text-align: justify;">
Tôi được gởi sang Việt Nam tháng Năm năm
1968. Căn cứ của chúng tôi ở miền nam, cách Sài Gòn không xa. Tôi vừa
học xong college với điểm xuất sắc và tình nguyện tham gia một lực lượng
đặc biệt. Tôi hoàn toàn không biết những gì đang chờ đợi tôi ở đó. Nó
giống như một chuyến phiêu lưu, và tôi tin chắc rằng những việc tôi làm
là đúng.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau khi đến với đơn vị thì chúng tôi lúc
nào cũng phải chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu. Các đơn vị xe tăng rất cơ
động, vì vậy mà chúng tôi có mặt ở khắp nơi. Không thể sử dụng trực
thăng vì hỏa lực trên trận địa. Chúng tôi lúc nào cũng phản ứng khi một
đơn vị của chúng tôi lâm nguy. Tôi nghĩ là đã trải nghiệm được rất
nhiều.</div>
<figure class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_5124" style="width: 600px;"><a href="https://phanba.files.wordpress.com/2014/04/vietnam-veteran-pays-respect-to-fallen-soldiers-at-the-vietnam-war-memorial-b-christopher.jpg"><img alt="Một cựu chiến binh tại tượng đài kỷ niệm Chiến tranh Việt Nam" class="size-full wp-image-5124" src="https://phanba.files.wordpress.com/2014/04/vietnam-veteran-pays-respect-to-fallen-soldiers-at-the-vietnam-war-memorial-b-christopher.jpg?w=605" /></a><figcaption class="wp-caption-text">Một cựu chiến binh tại tượng đài kỷ niệm Chiến tranh Việt Nam</figcaption></figure>
<div style="text-align: justify;">
Chúng tôi biết các đường hầm ở Củ Chi. Có
lần, sau khi chúng tôi “dọn sạch” một vùng ở phía bắc căn cứ của chúng
tôi, chúng tôi tin rằng trong vòng sáu tháng tới sẽ không thể có sự sống
nào ở đó, thế nhưng trong vòng một tuần, chúng tôi lại phát hiện ra
nhiều hoạt động. Hệ thống đường hầm đó rất rộng lớn nên chứa được rất
nhiều người.</div>
<div style="text-align: justify;">
Suýt tí nữa thì tôi đã mất mạng ở Việt
Nam. Chuyện là như thế này: chúng tôi ở trong một ngôi làng cộng sản và
tổ chức phục kích. Chúng tôi bò vào trong bóng tối. Xe tăng của chúng
tôi cách đó khoảng một dặm. Tôi là người cuối và vác khẩu súng máy. Tất
cả mọi người đi vào vị trí của mình, và khi tôi định vào vị trí của tôi
thì bất thình lình có một đơn vị Việt Cộng đi qua làng. Chúng tôi muốn
để cho họ đi qua, thế nhưng họ lại bước thẳng tới chỗ của chúng tôi, vì
vậy mà chúng tôi buộc phải khai hỏa. Họ nhanh chóng ngắm vào tôi, vì tôi
là xạ thủ súng máy. Gã bắn trúng tôi bắn rất tốt và chính xác.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xe tăng của chúng tôi được báo tin rằng
chúng tôi chạm địch. Trong vòng ba tới bốn phút, họ đã xác định được vị
trí của chúng tôi. Ngôi làng không lớn lắm, vì vậy mà tìm thấy chúng tôi
không khó. Tôi được cứu thoát có lẽ là sau bảy tới tám phút.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi nằm trong một bệnh viện ở Sài Gòn
khoảng hai tuần. Tình hình sức khỏe rất tồi tệ. Sau đó, họ chở máy bay
tôi sang Nhật, nơi tôi ở đó thêm bốn tuần nữa, trước khi tôi trở về Hoa
Kỳ. Tôi vào một bệnh viện có 2500 bệnh nhân tại Colorado. Đại đa số chỉ
từ 20 tới 21 tuổi. Tôi nghĩ rằng ai cũng mừng là mình còn sống sót. Tôi
không cảm thấy căm thù người Việt và chính phủ Mỹ. Trong khoảnh khắc đó,
tôi chỉ đơn giản là vui mừng vì còn sống. Người Việt là những con người
xuất sắc. Đó là đất nước của họ, tôi không có việc gì mà phải tìm đến
đấy cả. Tôi lấy làm tiếc.</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi già đi thì người ta nhìn tình hình
với con mắt khác. Nó có liên quan tới sự cay đắng. Thời đó, người ta đơn
giản là thả chúng tôi ra ở Việt nam. Không một ai trong số chúng tôi,
vẫn còn gần như là trẻ con, đã được cảnh báo trước rằng cái địa ngục nào
đang chờ chúng tôi ở đó. Rồi chúng tôi trở về nhà – những chàng trai
thời đó đã rời trường college và 70% là tình nguyện. Thời gian đó, giới
công chúng đã quay sang chống chiến tranh và nói rằng: “Đã đủ rồi!” Vì
vậy mà có một sự khước từ lạnh như băng ập vào chúng tôi; thật là đáng
sợ. Tôi ở trong bệnh viện đó một năm, qua mười một ca mổ lớn, không có
sự giúp đỡ của một nhà tâm lý, không có sự cảm thông. Mãi sau này chính
phủ mới tỏ ra quan tâm tới chúng tôi, và ngày nay, khi người ta nhận
mình là cựu chiến binh Việt Nam thì nói chung là: “Wow, các anh đã làm
được một việc tốt!”</div>
<div style="text-align: justify;">
Từ 1987, tôi bị rối loạn stress sau chấn
thương (PTSD). Đó là một sự mất định hướng hậu chấn thương. Mãi 19 năm
sau cuộc chiến tôi mới bị bệnh này. Tôi thấy tôi đã thay đổi rất nhiều,
cả vợ tôi cũng nhận thấy có điều gì đó không bình thường ở tôi, nhưng
chúng tôi không biết đó là gì. Tôi đi điều trị tại hai nhà tâm lý học.
Một phần não của tôi bị thương. PTSD là một chứng bệnh mà ví dụ như các
nạn nhân bị hãm hiếp cũng có thể mắc phải, nhưng đại đa số là cựu chiến
binh.</div>
<div style="text-align: justify;">
Lý do cho chứng PTSD ở tôi thật ra là vì
tôi đã giết chết quá nhiều người. Ngày nay, tôi cảm thấy ân hận vô cùng.
Họ nhìn tôi, và tôi nhìn họ. Tôi không bao giờ có thể quên được điều
đó. Tôi nghĩ rằng người ta càng già đi thì người ta lại càng quý trọng
sự sống nhiều hơn. Tôi không phải là một con người bạo lực, nhưng cuộc
chiến đã đặt dấu ấn lên tôi. Các giác quan nhạy cảm cho tới mức dường
như người ta có thể nhìn xa được tới mười dặm, nghe và ngửi được tốt
chưa từng có. Và tôi vẫn còn có thể ngửi được trong các cơn ác mộng của
tôi, có thể ngửi được cuộc chiến, và khi điều đó bắt đầu thì rồi tôi có
vấn đề.</div>
<div style="text-align: justify;">
Cho tương lai, tôi mong muốn rằng giới
trẻ nên tham gia tích cực hơn nữa vào chính trị, vì những người chiến
đấu trong các cuộc chiến tranh trong tương lai không phải là những nghị
sĩ già mà là những đứa trẻ con 19 tuổi.</div>
<div style="text-align: justify;">
<em>Phan Ba trích dịch từ “Apokalypse Vietnam”</em></div>
<div style="text-align: justify;">
<em>Đọc những bài phỏng vấn khác ở trang <strong><a href="https://phanba.wordpress.com/chien-tranh-dong-duong">Chiến tranh Đông Dương</a></strong></em></div>
<div style="text-align: justify;">
<em><strong>Đọc những bài khác về cuộc chiến tranh ở Việt Nam tại trang <strong><a href="https://phanba.wordpress.com/chien-tranh-viet-nam-tren-bao-spiegel">Chiến tranh Việt Nam</a></strong> </strong></em></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-77718396017389781802016-04-03T02:11:00.002-07:002016-04-03T02:11:55.162-07:00Trực tiếp: Bộ trưởng Cao Đức Phát qua Báo Lao Động gửi lời xin lỗi đến nhân dân<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Nhóm PV</span> <time></time><div class="col-3-6">
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/Uploaded/buibichhuong/2016_04_03/photo%20%281%29_XEXH.JPG" width="600" />
<span class="fig"> </span></div>
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<span class="fig">Bộ trưởng Cao Đức Phát trả lời Báo Lao Động. Ảnh: Hải Nguyễn</span>
</div>
<div class="sapo">
Ngày 2.4, sau khi báo Lao Động Điện tử đăng tải bài “Ông quá coi thường
dân thưa ông Phát” tại chuyên mục Sự kiện & Bình luận về việc Bộ
trưởng Bộ NN&PTNT Cao Đức Phát cho rằng “Đa số thực phẩm của chúng
ta an toàn nhưng nhân dân không biết”, bài viết ngay lập tức đã đón nhận
được hàng trăm ngàn lượt người đọc, hàng ngàn lượt share, bình luận.
Ngày hôm nay 3.4, Bộ trưởng Cao Đức Phát đã đồng ý trò chuyện với báo
Lao Động để làm rõ hơn nội dung của phát ngôn này.
</div>
<div style="text-align: justify;">
</div>
<div class="fb-post fb_iframe_widget" data-href="https://www.facebook.com/laodongonline/videos/497414387122822/" data-width="500">
<span style="height: 615px; vertical-align: bottom; width: 440px;"></span></div>
14:00: Bắt đầu cuộc trò chuyện giữa Bộ trưởng Cao Đức Phát và PV Báo Lao Động<span style="line-height: 18px;">.</span>
<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Xin chào Bộ trưởng Cao Đức Phát, cảm ơn ông đã nhận lời trò chuyện với Báo Lao Động ngày hôm nay.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong><em>Thưa
bộ trưởng, sau khi bộ trưởng phát ngôn như vậy thì Bộ trưởng có kênh
nào tiếp nhận thông tin phản ánh của cử tri không và Bộ trưởng có biết
cử tri họ nói gì không? Quan điểm của Bộ trưởng về ý kiến của bạn đọc
Báo Lao Động đã phản ánh?</em></strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">- Trước
hết tôi xin cảm ơn Báo Lao Động đã cho tôi có cơ hội để giao lưu với
Báo Lao Động. Khi tôi được đồng nghiệp thông báo về bài báo của Lao Động
thì cảm giác đầu tiên là tôi cảm thấy rất là băn khoăn và ăn năn là tại
diễn đàn quốc hội mình đã không diễn đạt rõ ràng để người dân hiểu rõ ý
nghĩ của mình.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Trong
cuộc đời công tác của mình tôi luôn luôn tôn trọng ý kiến của nhân dân
và hiểu rõ trách nhiệm của mình và phải có trách nhiệm trước lời nói của
mình. Trong lời phát biểu của mình thì thời điểm đó tôi muốn nói một ý
rằng chúng ta đúng là có thực phẩm vi phạm, cũng có nhiều thực phẩm thực
sự an toàn nhưng nhân dân không có thông tin hay không có khả năng phân
biệt giữa thực phẩm an toàn hay không an toàn. Vì thế cùng với việc nỗ
lực ngăn chặn việc sản xuất thực phẩm kém an toàn. Đồng thời cùng nhân
dân xây dựng các cơ sở sản xuất thực phẩm an toàn có uy tín. Thông tin
cho nhân dân biết.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong><em>Có
rất nhiều kênh truyền thông, nhưng đa số người dân không biết, vậy có
cách gì để nhận biết? Bộ trưởng có thể cho người dân lời khuyên?</em></strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Chúng
tôi đã thực hiện tổ chức các chuỗi cửa hàng thực phẩm an toàn. Trong
đó, chúng tôi tổ chức hướng dẫn người dân nhận biết đâu thực phẩm an
toàn, có giám sát, tổ chức kết nối nhà sản xuất với nhà cung cấp. Thực
phẩm an toàn phải có đóng dấu nhãn mác chứng nhận. </span><span style="line-height: 18px;">Thời gian qua, chúng tôi đã p</span><span style="line-height: 18px;">hối hợp 35 tỉnh xây dựng 283 tỉnh, hơn 500 cửa hàng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong><em>Đành rằng, đã thực hiện là phải có quy trình và đảm bảo quy trình. Nhưng đôi khi kết quả lại đi ngược với mong muốn?</em></strong></span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/buibichhuong/2016_04_03/photo_nfqy.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Bộ trưởng Cao Đức Phát đang nói chuyện với phóng viên Báo Lao Động. Ảnh: Hải Nguyễn</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Thực
tế, có rất nhiều vấn đề về an toàn thực phẩm, mất an toàn thực phẩm là
vấn đề đang xảy ra là rất nghiêm trọng đúng như đã đề cập tại QH. </span><span style="line-height: 18px;">Bộ NNPTNT rất thấu hiểu và thấy rõ trách nhiệm của mình về vấn đề này. Đây là mong đợi của nhân dân.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Xin
được phép nói riêng cá nhân. Gia đình chúng tôi cũng ăn cơm bệnh viện,
ăn uống, đi chợ như một người dân bình thường. Gia đình tôi cũng có
người bị ung thư nên tôi rất thấm thía nỗi lo của người dân, chia sẻ nỗi
đau người thân bị ung thư. </span><span style="line-height: 18px;">Cá nhân tôi luôn luôn mong muốn đóng góp để chấn chỉnh tình hình. </span><span style="line-height: 18px;">Như tôi đã nói tại QH, Bộ NNPTNT chúng tôi cam kết, còn làm việc 1 ngày, tôi luôn coi đây là mục tiêu số 1.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong><em>Như
Bộ trưởng nói, đây là nỗi đau của bệnh nhân ung thư, là nỗi đau của gia
đình Bộ trưởng. Bộ trưởng cam kết bao nhiêu năm nữa người dân có thể ăn
được thực phẩm hoàn toàn sạch?</em></strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Mong
muốn thì càng sớm càng tốt nhưng trong bối cảnh nước ta phải tửng bước.
Để đạt mục đích thay đổi với số lượng đông dân với trình độ chưa cao.
Trong bối cảnh đó, chúng tôi chọn 1 số nhiệm vụ trọng tâm để thực hiện
trước.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Điển
hình, về chất cấm, chúng tôi đã cam kết 5 tháng và cho đến nay tình
hình đã cải thiện đáng kể. Hầu hết các cơ sở thức ăn chăn nuôi không còn
sử dụng chất cấm. </span><span style="line-height: 18px;">Từ giờ đến cuối năm, chúng tôi cam kết cơ bản không còn kháng sinh trong thức ăn chăn nuôi thực phẩm, k</span><span style="line-height: 18px;">hông còn buôn lậu thức bảo vệ thực phẩm qua biên giới....</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong><em>Sau
khi bài báo đăng, Bộ trưởng có gọi điện cho Tổng Biên tập Trần Duy
Phương và thể hiện mong muốn được trình bày, sẵn sàng xin lỗi người dân.
Vậy Bộ trưởng có lời nào muốn nói với người dân hay không?
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/buibichhuong/2016_04_03/photo%20%282%29_snxf.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em style="font-weight: normal;"> Toàn cảnh buổi trò chuyện giữa Bộ trưởng Cao Đức Phát và phóng viên Báo Lao Động.</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</em></strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">-
Trong buổi trò chuyện ngày hôm nay, tôi mong muốn gửi lời xin lỗi đến
nhân dân và độc giả. Trong lòng tôi thực sự mong muốn nỗ lực cùng đồng
nghiệp để nhân dân được sử dụng thực phẩm an toàn. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong><em>Câu
chuyện của chúng ta hôm nay rất nhiều thông tin. Có thể câu chuyện dài
hạn Bộ trưởng chưa dám cam kết nhưng những câu chuyện ngắn hạn, rất mong
Bộ trưởng thực hiện được những điều đã cam kết và Bộ trưởng sẽ làm được
nhiều hơn cho dân trong nhiệm kỳ tới. X</em></strong></span><span style="line-height: 18px;"><em><strong>in cảm ơn Bộ trưởng!</strong></em></span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-12181978474331069432016-04-03T02:10:00.001-07:002016-04-03T02:10:28.298-07:00Tin khó tin: Cưa chân một tỷ, lý đúng tình rất gian, cướp giật Sài Gòn ổn<h1>
</h1>
<div class="meta clearfix">
<div class="more">
<span class="serie-newspaper">
<span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">HÀ PHAN (tổng hợp)</span> <time></time><div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="content">
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_26/hcm360502-1.jpg" width="600" />
<span class="fig"></span>
</div>
<div class="sapo">
Các ông Nghị bảo có kẻ đang cắt cổ bệnh nhân nghèo với lý đúng mà tình
rất gian. Còn các bác sĩ chui, bác sĩ liên kết cứ lởn vởn quanh cái chân
một tỷ của Vy. Ở Sài Gòn, Tây bảo cướp giật ổn, còn ngoài Hà Nội, kỷ
luật cán bộ rất nặng nề. Trong khi ấy “ Hòa đại nhân” vênh váo với công
chức béo mặc cho Lưu gù nản chí. </div>
<div class="sapo">
<br /></div>
<strong>1. Lý đúng mà tình rất gian</strong><br />
<div style="text-align: justify;">
Tin khó tin nói rồi, nợ đầm đìa thế
thôi, dân ta vẫn phải xài sang quý vị ạ! Sáng qua, ông Nghi Nguyễn Sỹ
Cương (Ninh Thuận) chua chát bảo một hộp thuốc viêm gan C nhập chỉ tương
đương 4,5 triệu đồng nhưng người bệnh phải mua với giá 14 triệu. Thuốc
nhập về nước ta hình như hóa vàng hay sao mà thứ nào cũng nhảy múa gấp
2-3 lần chính quốc. ĐB Nguyễn Văn Tiên - Phó Chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề
xã hội của Quốc hội bảo: “Mọi sự trong đấu thầu thuốc đều đúng quy
trình, đúng pháp luật cả, chỉ có tiền là nhà nước mất, nhân dân mất! Lý
thì rất đúng mà tình rất gian”.
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_26/hcm360502-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Chẳng lẽ cứ thẳng tuột với nhau họ làm
gì còn tình mà gian. Nếu có ai lại bán hộp thuốc chênh gấp 3 lần giá
nhập cho người bệnh nan y như thế. Chỉ có lạ là ĐB đăng đàn tận Quốc hội
chẳng phải lần đầu mà “cuối cùng thì mình vẫn thế”. Hà Hồ vồ kim cương
hay anh tè bậy cả nước lên án, dư luận sục sôi. Còn hàng triệu người
bệnh hết vật vã chui gầm giường lại lao đao với máy chém giá thuốc như
chuyện thường ngày ở tỉnh. Mà thôi bình tĩnh lây lất sống, gào thét mãi
nhóm ấy không nghe đâu.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://laodong.com.vn/chinh-tri/hop-thuoc-nhap-200usd-nhung-benh-nhan-phai-mua-voi-gia-14-trieu-533118.bld" target="_blank">tại đây</a>..</div>
<div style="text-align: justify;">
..và <a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160325/dau-thau-thuoc-ly-thi-rat-dung-ma-tinh-rat-gian/1073632.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>2. Cưa chân một tỷ</strong><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Cuối cùng thì những con số thiệt hại
cũng phải đong đếm. Gia đình Vi, cô gái bị cưa oan chân đã đòi bồi
thường tỷ đồng. Tôi tin rằng 1 tỷ không phải là giá cho chân của Vi mà
đó là học phí cho những tắc trách của ngành y. Nếu chỉ xin lỗi, hối hận
và hứa hẹn, chắng ai đảm bảo không có thêm những cái chân bị cưa và ca
tử vong bởi lương y không như từ mẫu! Một bạn đọc còm: “Một tỷ là
chuyện nhỏ, sự tắc trách của ngành y mới là chuyện lớn”.
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_26/hcm360502-2.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Giá nào cho tương lai của Vi? Ảnh: NLĐ</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Chẳng hiểu chuyện của Vi có liên quan
gì đến việc Trường ĐH Y dược TPHCM liên kết đào tạo “chui” mới bị phát
giác và “bác sĩ học 27 năm chưa xong” không nhưng hoang mang rất mạnh.
Bác sĩ là hàng giả, hàng kém chất lượng hay sao lại phải “chui”, học
trường này cấp bằng trường khác? Mạng người chứ không phải tấm bằng treo
tường lòe hành xóm đâu nhé. Chẳng lẽ dân tôi cứ an ủi chắc mấy bác sĩ
kiểu ấy không đến lượt mình hay họ làm lâu cũng quen tay như anh thợ
máy?<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://nld.com.vn/thoi-su-trong-nuoc/nguoi-nha-nu-sinh-bi-cua-chan-yeu-cau-boi-thuong-1-ti-dong-20160325103038572.htm" target="_blank">tại đây</a>..
</div>
<div style="text-align: justify;">
..và <a href="http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/20160325/dh-y-duoc-tphcm-lien-ket-dao-tao-chui/1073779.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;"><strong>3. Về cướp giật, Sài Gòn vậy là ổn</strong></span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Tây
nói về cướp giật, Sài Gòn vậy là ổn! Thế mà các bác cứ la toáng lên hãi
TPHCM quá. VN khen lại nói nịnh nhau, đây Tây chứng nhận đàng hoàng.
Mấy ông ấy còn thách cứ sang Luân Đôn, sẽ chỉ cho thấy rất nhiều nguy
hiểm rình rập. Mà tôi cũng tin rằng ở bên ấy, có bị cướp cũng chẳng được
xin lỗi hoành tráng như Sài Gòn đâu. Họ còn chuẩn bị sẵn tâm lý bị cướp
giật khi đến Sài Gòn nên cũng chẳng lo lắng nhiều như người nhà mình
đâu.
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_26/hcm360502-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Ta sợ cướp giật chứ Tây bảo cướp giật Sài Gòn ổn. Ảnh: Zing</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Nói có sách mách có chứng. Đại tá
Nguyễn Tấn Đạt, Trưởng Công an Q.1 cho hay 3 tháng đầu năm 2016 trên địa
bàn Q.1 xảy ra 17 vụ cướp giật, trong đó 8 vụ nạn nhân là người nước
ngoài. Vậy mỗi tháng chưa đến 3 vụ nhắm vào các bác Tây, hèn gì họ bảo
ổn chứ không như đại tá Đạt thừa nhận thực trạng trên rất đáng lo lắng.
Nhưng còn nỗi băn khoăn không hề nhẹ: Có nhõn vài ông Tây bảo ổn thì tất
tần tật cứ thế sao? Nói zậy chưa chắc vậy đâu nha anh Hai…</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Xem <a href="http://thanhnien.vn/doi-song/du-khach-pho-tay-noi-ve-cuop-giat-sai-gon-vay-la-on-684921.html" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">..và <a href="http://thanhnien.vn/thoi-su/trom-cap-cuop-giat-no-biet-minh-685007.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;"><strong>4. Bị kỷ luật, điều chuyển từ quận lên Sở</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Nhanh
chóng, kịp thời và rất nghiêm khắc. 5 thanh tra xây dựng sai phạm trong
vụ 8B Lê Trực đã nhận hình thức kỷ luật điều chuyển công tác từ quận về…
Sở! Trong đấy có một ông Đội trưởng ở Thanh tra quận giáng chức xuống
tận Đội phó trên Thanh tra Sở. Azit Nexin chắc hẳn rất tiếc nuối không
có những chuyện tương tự trong "Những người thích đùa".</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_26/hcm360502-4.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng đừng khắt khe quá các vị ạ! Cán bộ
giờ có vẻ thiếu, nóng nảy quá họ tự ái từ quan ở ẩn, lấy ai phục vụ
nhân dân. Cứ nhìn nhiều bác ngoài Bắc trong Nam nhận kỷ luật từ huyện
lên tỉnh, từ phòng lên Sở là biết ngay cán bộ, dù bị kỷ luật vẫn là vốn
quý đấy nhé! Thôi đừng buồn quan thanh tra ạ, con voi to thế chui lọt lỗ
kim cũng phải có ai chịu trách nhiệm chứ. Nếu không dân lại kháo nhau
đầu khủng long đuôi thằn lằn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://www.doisongphapluat.com/tin-tuc/tin-trong-nuoc/vu-8b-le-truc-chuyen-5-thanh-tra-xay-dung-tu-quan-len-so-a138397.html" target="_blank">tại đây</a>..</div>
<div style="text-align: justify;">
..và <a href="http://vnmedia.vn/dan-sinh/201603/chinh-thuc-dieu-chuyen-cong-tac-can-bo-dinh-tram-vu-8b-le-truc-526377/" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;"><strong>5. Ấn tượng hôm qua: Có nhiều Hòa đại nhân thì dân lấy gì ăn</strong></span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Bác Nghị
Đương hôm qua bảo một ông nông dân nghèo cõng bốn ông công chức béo nay
đã nói lại cho rõ. Ông bảo "Công chức gầy béo" là béo tổng thể, béo tài
sản, gia đình vợ con hoành tráng, cổ phần cổ phiếu, tài sản nhiều… </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Ông cho
hay: “Không thể nói cụ thể có bao nhiêu công chức béo, nhưng theo cử tri
phản ánh thì chắc chắn là nhiều. Xem phim Lưu gù thấy đấy, ngân khố
quốc gia có 2 triệu lạng vàng, riêng Hòa “đại nhân” có 800 triệu lạng.
Thử hỏi quốc gia mà có nhiều Hòa “đại nhân”, thì dân còn gì để ăn, tài
sản quốc gia hết”.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_26/hcm360502-5.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Đại biểu Đỗ Văn Đương (TP HCM) trao đổi với báo chí bên lề Quốc hội (Ảnh: X.H) </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Lưu gù đâu mà để Hòa “đại nhân” đông thế
nhỉ? Đừng nản chí mà từ quan ở ẩn vội nhé các bác Lưu gù. Từ từ rồi ai
cũng ngồi đúng chỗ thôi. Nhưng các “công chức béo” chắc chưa quên cái
kết dành cho Hòa “đại nhân”, không chỉ kiểm điểm, phê bình, khiển trách,
chuyển công tác đâu đấy. Ăn nhiều dễ bội thực sinh bệnh tổn thọ lắm các
vị ạ, từ từ mà nuốt không nghẹn. </div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://laodong.com.vn/thoi-su-xa-hoi/quoc-gia-ma-co-nhieu-hoa-dai-nhan-thi-dan-lay-gi-ma-an-532894.bld" target="_blank">tại đây</a>.</div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-5235767906502323582016-04-03T02:09:00.003-07:002016-04-03T02:09:21.901-07:00Tin khó tin: Xã hội đen chặt chân bé gái 4 tuổi, hàng chục bé gái bị bảo vệ dâm ô<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">LÂM CHÍ CÔNG (TỔNG HỢP)</span><div class="meta clearfix">
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="content">
<div class="sapo">
Bí thư thành phố đáng sống nói thanh niên suốt ngày càphê, nhậu nhẹt
nhiều quá, trong khi đến tháng 7 sang năm đất nước không còn được vay
ODA nữa. Những cú sốc toàn diện sẽ đến trong nay mai, nếu ngay bây giờ
chúng ta không biết xúc động mà chỉ làm một lũ vô cảm tranh giành thức
ăn ở các bữa tiệc, tiêu xài cao hơn tiền kiếm được; thậm chí kiếm chác,
bòn rút, phung phí từ tiền viện trợ, đi vay với lãi suất thương mại.
</div>
</div>
<div class="content">
<strong>1. Cần “xúc cảm” hơn nữa trước “cú sốc”, nếu không muốn trả giá đắt hơn nữa </strong><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_23/btb359869-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>GS Trần Văn Thọ ký tặng sách về "Cú sốc" của kinh tế Việt Nam. </em> <em>Ảnh: Một Thế Giới</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Các bạn hẳn thấy tiệm bán iphone 6, 6
plus trả góp nhan nhản trên đường đấy nhỉ. Vâng, chính nó đấy, nó là một
gạch đầu dòng để đưa đất nước chúng ta – một quốc gia có thu nhập 5.000
đôla/ năm được xếp vào hàng tiêu tiền nhiều hơn các quốc gia thu nhập
trên 10.000 đôla/năm. Tình trạng tiêu xài cao hơn mức mình làm ra nhiều
lần là nguyên nhân của nợ nần, tội phạm.</div>
<div style="text-align: justify;">
Bí thư Thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh,
nói với thanh niên “thành phố đáng sống” là ông quá lo lắng, suy tư
trước thực trạng thanh niên ngồi càphê, nhậu nhẹt quá nhiều... Chúng ta
đã, đang già đi, uể oải, mất sức sống, không chịu làm việc không chỉ vì
tuổi tác.</div>
<div style="text-align: justify;">
Không phải ngẫu nhiên mà GS Trần Văn Thọ
đã chọn Đà Nẵng để ra mắt cuốn sách “Cú sốc thời gian và kinh tế Việt
Nam” hôm 22.3. Hàng loạt vấn đề nóng của đất nước đã được đề cập thẳng
thắn, gây sốc khủng khiếp, như tỷ trọng FDI trong nền kinh tế quá cao,
vay nợ ODA quá nhiều và quá dài…</div>
<div style="text-align: justify;">
GS Thọ khẩn thiết cần sớm chấm dứt vay
ODA và xin viện trợ nước ngoài, tiến tới chấm dứt xuất khẩu lao động; và
cần loại khỏi bộ máy hành chính những quan chức kém tài, kém đức, không
có lòng tự trọng. Nhiều chuyên gia kinh tế, quan chức chính phủ Việt
Nam đã nói đó thực sự là những “cú sốc” không dành cho người vô cảm.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px;">Xem <a href="http://news.zing.vn/Nguoi-Viet-thu-nhap-5000-USDnam-nhung-song-nhu-nguoi-giau-post636238.html" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px;"><a href="http://www.baogiaothong.vn/bi-thu-da-nang-thanh-nien-ngoi-ca-phe-nhau-nhet-nhieu-qua-d143173.html" target="_blank">tại đây</a>.. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
..<span style="font-size: 12px;">Và <a href="http://motthegioi.vn/van-hoa-giai-tri/co-the-ban-chua-doc-vhgt/cu-soc-thoi-gian-va-kinh-te-viet-nam-299870.html" target="_blank">tại đây</a>. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>2. Lại hàng chục cháu gái tiểu học bị dâm ô, xã hội đen chặt chân bé gái 4 tuổi</strong><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_23/btb359869-2.jpg" style="height: 595px; width: 480px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Thầy giáo ở An Giang luồn tay qua nách nữ sinh trung học để chỉ bài Anh văn.</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Gần như là cùng lúc với những lo lắng,
suy tư về thanh niên bây giờ của Bí thư thành phố đáng sống, một nhóm
người mặc đồ đen, bịt mặt cầm mã tấu xông vào một nhà dân ở quận Hải
Châu – Đà Nẵng chém người. Người bố trẻ đã bị chém quỳ lạy van xin tha
cho con gái 4 tuổi của mình, nhưng nhóm xã hội đen vẫn kiên định lập
trường, chém đứt gân chân của cháu.</div>
<div style="text-align: justify;">
Còn tại Lào Cai, hàng chục học sinh nữ
9, 10 tuổi đã bị một nhân viên bảo vệ trường tuổi 35 dụ dỗ, de dọa để
thực hiện trò dâm ô đồi bại với các cháu, có cháu đã bị cách đây 3 năm.
Nguồn tin của laodong.com.vn ngày 23.3 nói, cơ quan điều tra sở tại đã
vào cuộc và bước đầu xác định sự thật của vụ việc là cực kỳ nghiêm
trọng, vô cùng khốn nạn, tột cùng đồi bại và đau đớn tới mức chỉ còn
biết khóc và khóc ngất đi thôi…</div>
<div style="text-align: justify;">
Và trời ơi, đây nữa, thưa bộ trưởng bộ
dục, một thầy giáo ở An Giang đã luồn tay qua nách của nữ sinh trung
học… để chỉ bài. Vậy mà miệng vẫn cứ xoen xoét làm như thế tiện hơn,
đứng trước mặt mà chỉ bài sợ đụng ngực các em hơn. <br />
Và đây là hậu quả phải gánh chịu của tình trạng dạy – học với những trận
đánh lớn như ở Lào Cai, An Giang: “Người Việt tranh ăn, Đại sứ quán VN
cúi đầu xin lỗi”. Tại một nước trong khu vực, người Việt đã tranh nhau
vào lấy thức ăn, tạo nên một cảnh hỗn loạn, cướp hết thức ăn của quan
khách… Đại sứ quán VN đã phải cúi đầu xin lỗi quan chức sở tại.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px;"> Xem <a href="http://thanhnien.vn/thoi-su/mac-nguoi-cha-van-xin-con-do-bit-mat-chem-dut-gan-chan-be-gai-4-tuoi-684192.html" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;"><a href="http://laodong.com.vn/phap-luat/lao-cai-bao-ve-truong-dam-o-hang-chuc-hoc-sinh-tieu-hoc-532133.bld" target="_blank">tại đây</a>.. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;"><a href="http://congan.com.vn/doi-song/thay-giao-bi-ky-luat-vi-lon-tay-qua-nach-chi-bai-hoc-sinh_16488.html" target="_blank">tại đây</a>.. </span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">..và <a href="http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/295314/nguoi-viet-tranh-an-dai-su-quan-vn-cui-dau-xin-loi.html" target="_blank">tại đây</a>. </span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>3. Chúng ta sắp thành công lớn nền trồng trọt, chăn nuôi tự cung tự cấp rồi!</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Năm 2015, Bộ Y tế chỉ cấp phép nhập khẩu
3,5 tấn Salbutamal – một loại thuốc dùng để chữa bệnh, nhưng đã bị sử
dụng làm chất tạo nạc trong chăn nuôi lơn (heo), gia cầm. Trên thực tế,
số lượng nhập khẩu là gần 10 tấn. Người ta ước tính đã có 26 triệu con
lợn được cho ăn chất tạo nạc này vào bụng người dân Việt qua đường
miệng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_23/btb359869-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Heo ở Đồng Nai được nuôi bằng chất tạo nạc vào hàng nhiều nhất nước. Ảnh: Bi LIve</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Trả lời báo chí hôm qua, các quan chức
nói vô cùng quan ngại, sợ hãi về những hậu quả khôn lường do chất
Salbutamal bị sử dụng để chăn nuôi. Đồng thời họ cũng hứa sắp tới nếu
Luật Dược sửa đổi được thông qua với điều đề nghị đưa chất tạo nạc này
vào diện quản lý đặc biệt thì họ sẽ quản lý nghiêm ngặt hơn.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi đề nghị bạn đọc đọc chậm tin này:
Sắp tới - nếu – (rồi mới đến) sẽ. Điều này nói lên rằng, hôm qua, hôm
nay và ngày mai, và lâu hơn nữa chúng ta vẫn sẽ phải tiếp tục ăn thịt
heo có chất tạo nạc cực kỳ nguy hiểm cho tính mạng đấy. Vấn đề còn lại
là hên xui thôi!</div>
<div style="text-align: justify;">
Một chủ trang trại chăn nuôi ở huyện
Triệu Phong (Quảng Trị) alô hỏi tôi có đăng ký mua thịt heo sạch, gà,
vịt sạch, rau sạch, và gạo sạch không. Tôi hỏi: Sao biết sạch? Chủ trang
trại: “Trong 5 sào ruộng dành ra 1 sào không phun thuốc gì, trong cả
dãy chuồng heo, dành ra 1 chuồng không cho ăn thức ăn công nghiệp… Tất
nhiên, giá cao gấp 2,5 – 3 lần “sản phẩm không sạch”.</div>
<div style="text-align: justify;">
Vậy đấy. Trong khi đất nước đang nỗ lực
tạo ra những mô hình trồng trọt, chăn nuôi đại trà, quy mô lớn thì để
đáp ứng cầu của một “bộ phận không nhỏ” có tiền, sợ chết vì thực phẩm
bẩn đã xuất hiện trở lại mô hình sản xuất nhỏ, tự cung tự cấp.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">Xem <a href="http://www.baomoi.com/Thit-lon-dung-chat-cam-Chinh-nguoi-Viet-dau-doc-nguoi-Viet/c/18946912.epi" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">..<a href="http://plo.vn/thoi-su/dua-salbutamol-vao-danh-muc-thuoc-phai-kiem-soat-dac-biet-619069.html" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">..v</span><span style="font-size: 12px; text-align: left;">à <a href="http://baotintuc.vn/kinh-te/chat-tao-nac-salbutamol-se-duoc-kiem-soat-dac-biet-20160323134649319.htm" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong style="text-align: left;">4. Tin tốt nhất trong ngày: Vay 30 nghìn tỉ mua nhà sẽ được gia hạn</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Nỗi lo lắng của đông đảo người dân mua
nhà, cải tạo nhà, làm nhà mới… từ gói vay ưu đãi 30 nghìn tỉ do sắp đến
hạn cuối cùng sẽ phải chịu lãi suất vay thương mại đã được Ngân hàng Nhà
nước lắng nghe và thấu hiểu. Ngày 22.3, cơ quan này đã báo cáo Thủ
tướng đề xuất gia hạn gói vay này.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">
<div style="text-align: center;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_24/14_srqx_vxrr.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Hội thảo "Tìm kiếm nguồn vốn cho thị trường bất động sản". Ảnh: Lao Động</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Bất động sản đang ấm dần lên trước nhiều
tin tốt của thị trường, đầu tư, tín dụng… Hôm qua, cuộc hội thảo “Tìm
kiếm nguồn vốn cho thị trường bất động sản” đã thu hút sự quan tâm của
nhiều nhà kinh tế, doanh nhân, doanh nghiệp kinh doanh bất động sản và
quan chức NHNN.</div>
<div style="text-align: justify;">
Các chuyên gia, doanh nhân cho rằng
trong bối cảnh hiện nay, tín dụng ngân hàng đang là một nguồn lực quan
trọng để hỗ trợ thị trường bất động sản phát triển lành mạnh, đúng
hướng. Do vậy, việc siết chặt tín dụng sẽ đẩy doanh nghiệp, thị trường
vào những tình huống khó khăn, khó lường.</div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi đề nghị, tại thời điểm này, để ổn
định tín dụng ngân hàng và thị trường bất động sản, người đứng đầu NHNN
nên sớm có những quyết sách để kiểm soát, ngăn chặn mối quan hệ sở hữu
chéo giữa ngân hàng với các chủ đầu tư dự án. Và chỉ cần làm tốt điều đó
là đủ.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">Xem <a href="http://bizlive.vn/tai-chinh/nhnn-trinh-phuong-an-gia-han-giai-ngan-goi-30000-ty-dong-1644579.html" target="_blank">tại đây</a>..</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; text-align: left;">..<a href="http://vov.vn/kinh-te/siet-tin-dung-cho-bat-dong-san-se-nghen-nhieu-thi-truong-492424.vov" target="_blank">tại đây</a>..</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
..<a href="http://www.baoxaydung.com.vn/news/vn/bat-dong-san/quyet-tam-siet-nguon-von-len-bds-la-hanh-dong-lo-mang-tren-thi-truong.html" target="_parent">t</a><span style="font-size: 12px; text-align: left;"><a href="http://www.baoxaydung.com.vn/news/vn/bat-dong-san/quyet-tam-siet-nguon-von-len-bds-la-hanh-dong-lo-mang-tren-thi-truong.html" target="_parent">ại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px;">..và <a href="http://baodauthau.vn/tai-chinh/vo-tin-dung-bat-dong-san-so-nhat-khi-ngan-hang-va-chu-dau-tu-di-dem-20107.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-61597594306375737932016-04-03T02:08:00.003-07:002016-04-03T02:08:28.267-07:00Tin khó tin: Nợ công to đến hoa mắt và “thằng nào ngon vô kiểm tra?“<h1>
</h1>
<div class="meta clearfix">
<div class="more">
<span class="serie-newspaper">
<span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hoàng Văn Minh (tổng hợp)</span><div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_23/mt359678-1.jpg" width="600" />
<span class="fig">CSGT bắn súng chỉ thiên khống chế đối tượng điều khiển xe ô tô gây tai nạn liên hoàn ở Móng Cái, Quảng Ninh. Ảnh: Giao thông</span>
</div>
<div class="sapo">
Hôm nay lại là anh Phan Đắng Lòng, đắng đến mức không nuốt nổi cháo khi
nghe đến các con số to đến hoa mắt mà Chính phủ đang đi vay để chi tiêu,
trả nợ và khắp nơi loạn cả lên kiểu: Thằng nào ngon vô đây kiểm tra?... </div>
<div class="sapo">
<br /></div>
<strong><span></span></strong><br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong>1. “Anh em trong ngành không hà”</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Vô
pháp vô thiên, khắp nơi loạn hết cả lên rồi các mẹ ạ. Ví như một chú ở
Cần Thơ lái ôtô phạm luật, công an thổi còi thì xem như tai bị điếc, cứ
cắm đầu chạy đến 200m mới chấp hành hiệu lệnh và xuống xe còn xuê xoa:
“Anh em trong ngành không hà”. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Tuy
nhiên khi bị bắt kiểm tra nồng độ cồn, “anh em trong ngành” lại khóa
trái cửa ô tô thách thức: "Thằng nào ngon vô kiểm tra, trong xe có tiền
và nhiều đồ quý…”, rồi bỏ vào trong khách sạn cùng cô gái trẻ đi cùng
xe.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Phải hơn 30 phút sau, người “anh em
trong ngành" mới bước ra khỏi khách sạn, làm việc với Tổ tuần tra và
xuất trình CMND mang tên Nguyễn Hữu Đệ (36 tuổi, ngụ huyện Kiên Lương,
tỉnh Kiên Giang), nhưng vẫn không chấp hành yêu cầu đo nồng độ cồn,
không xuất trình được giấy phép lái xe và chứng nhận đăng ký xe.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: justify;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_23/mt359678-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>CSGT bắn súng chỉ thiên khống chế đối tượng điều khiển xe ôtô gây tai nạn liên hoàn ở Móng Cái, Quảng Ninh. Ảnh: Giao thông</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px; text-align: left;">Tại
Móng Cái (Quảng Nình), không biết có phải “anh em trong ngành” hay
không mà một chú điều khiển “xe điên” gây tai nạn liên hoàn nhưng chỉ
chịu dừng lại khi cảnh sát giao thông phải nổ súng lên trời, sau đó phải
phối hợp với quần chúng nhân dân bao vây mới khống chế, bắt giữ được
tài xế.</span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Đáng nói là chú này cùng hai chú khác đi trên xe lại có biểu hiện say rượu nhưng kiên quyết không cho đo nồng độ cồn!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><a href="http://thanhnien.vn/thoi-su/anh-em-trong-nganh-thach-thuc-cong-an-thang-nao-ngon-vo-kiem-tra-683715.html" target="_blank">Xem tại đây</a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><a href="http://www.atgt.vn/vu-csgt-ban-chi-thien-3-doi-tuong-gay-tai-nan-deu-say-ruou-d142979.html" target="_blank">Và tại đây</a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong>2. Bằng lái xe mua bao nhiêu cũng có!</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Chắc
chắn là có một sự “anh em trong ngành” nào đó giữa việc các loại “xe
điên” gây tai nạn chết người và những vụ mua bằng lái giá 4,5 triệu đồng
mà tờ Zing vừa phanh phui.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<table class="contentimg" style="line-height: 18px;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_23/mt359678-2.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>Ông "trùm" này khẳng định bằng giả của mình làm như
thật và sẵn sàng làm giả thêm CMND cho người cần bằng FC nhưng không đủ
tuổi. Ảnh: NLĐO<br />
<br />
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">“Tôi
đã làm hàng trăm bằng lái cho cánh tài xế, họ vẫn chạy rần rần từ Bắc
chí Nam, có ai bị bắt bỏ tù đâu” – một trùm mua bán giấy phép lái xe có
sự bảo kê của một “ông anh kết nghĩa” đoan chắc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Một
thống kê rợn người của Phòng Quản lý sát hạch cấp giấp phép lái xe - Sở
GTVT TP HCM, trong năm 2015, phòng đã phát hiện gần 1.200 trường hợp sử
dụng bằng giả các loại. Ngoài ra, trong năm 2015, các cơ quan chức năng
còn phát hiện 581 trường hợp khác sử dụng bằng giả.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Còn
đây là thừa nhận rợn người khác của ông Bùi Văn Quản, Chủ tịch Hiệp hội
Vận tải hàng hóa TPHCM: Hiện tài xế có bằng FC (lái xe container) đang
rất khan hiếm. Trong khi đó, lượng hàng hóa có nhu cầu chuyên chở tăng
cao nên nhiều đơn vị nhắm mắt cho tài xế sử dụng bằng giả!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Ôi thần linh ơi!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Nhật nguyệt trên cao, chúng con thì dưới mặt đất…</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><a href="http://news.zing.vn/Bang-lai-xe-Muon-mua-la-co-post635800.html" target="_blank">Xem tại đây</a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong>3. Những bác sĩ tự… đào tạo!</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Vừa có thêm một sự lý giải y khoa liên quan đến cái chân bó bột bị cưa của em Lê Thị Hà Vi nghe xong khóc không ra tiếng!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Bác
sĩ Trịnh Đức Lam, Phó giám đốc kiêm Trưởng khoa Ngoại Bệnh viện Đa khoa
huyện Cư Kuin (Đắk Lắk) thừa nhận: “Về chuyên môn, ở tuyến huyện không
đánh giá được. Tôi nhìn nhận như vậy chứ không giấu giếm. Tôi tự trách
mình là tại sao yếu kém thế, không tiên lượng được cái này. Nếu gặp
trường hợp này thường xuyên là phải chuyển viện ngay rồi”.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Bác
sĩ Lam cũng nói sau sự việc đau lòng này, ông sẽ thường xuyên cập nhật
kiến thức, xin tuyến trên hỗ trợ về chuyên môn để tránh những trường hợp
đáng tiếc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Còn
bác sĩ Nguyễn Văn Tâm, Giám đốc Bệnh viện Đa khoa huyện Cư Kuin (Đắk
Lắk) - người tiếp nhận, điều trị cho bệnh nhân Lê Thị Hà Vi lại nói: “Về
chuyên môn, chúng tôi tự đào tạo là chính. Tự đào tạo có nghĩa đàn anh
dìu dắt em đi sau để rút kinh nghiệm. Lâu lâu mới được phân suất đi học.
Người ở nhà thì gánh vác cho người đi học”</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Đào tạo bác sĩ cứu người mà nghe cứ như đào tạo mấy ông thợ mộc đóng bàn ghế ấy mấy mẹ nhỉ?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<table class="contentimg" style="line-height: 18px;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_23/mt359678-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>Bác sĩ Trịnh Đức Lam (trái) thừa nhận "về chuyên môn, tuyến huyện không đánh giá được" về vụ cưa cái chân băng bột. Ảnh: TTO</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Vấn
đề của cái chân bó bột bị cưa và hàng ngàn vụ tai biến y khoa tương tự
khác không đáng có, như nhà cháu thấy không phải nằm ở chỗ “tuyến huyện
không đánh giá được”, thiếu bác sĩ hay đào tạo kiểu thợ mộc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Vấn đề nằm ở chỗ thái độ với bệnh nhân.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Nó đến từ cái đầu và trái tim của một lương y!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><a href="http://tuoitre.vn/tin/ban-doc/20160322/bac-si-vu-nu-sinh-bi-cua-chan-chung-toi-chu-yeu-tu-dao-tao/1071463.html" target="_blank">Xem tại đây</a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><strong>4. Con số trong ngày: Vay 116 nghìn tỷ đồng, trả nợ 150 nghìn tỷ đồng! </strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Hôm
qua, Chính phủ thừa nhận với Quốc hội: “Tổng thu ngân sách nhà nước
không đủ bảo đảm nguồn chi thường xuyên và trả nợ. Toàn bộ chi đầu tư
đều phải dựa vào nguồn vay nợ của Chính phủ. Nợ công tăng, áp lực trả nợ
lớn”.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Cũng
hôm qua khi phát biểu tại Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng
nói việc bảo đảm cân đối thu chi ngân sách nhà nước có mặt còn hạn chế,
chậm khắc phục tình trạng thất thu, nợ đọng thuế, chuyển giá và những
bất hợp lý trong cơ cấu chi ngân sách, quản lý một số khoản chi chưa
chặt chẽ, vẫn còn nhiều lãng phí. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Năm
2015, thu ngân sách nhà nước cả năm vẫn cán đích ngoạn mục khi vượt chỉ
tiêu tới gần 86 nghìn tỷ đồng so với kế hoạch. Nhưng tổng chi ngân sách
nhà nước lên tới hơn 1,2 triệu tỷ đồng, khiến bội chi ngân sách nhà
nước năm 2015 lên tới 256 nghìn tỷ đồng!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Hai
tháng đầu năm 2016, chi vẫn nhiều hơn thu 25 nghìn tỷ đồng. Và từ đầu
năm, Bộ Tài chính lên kế hoạch vay mượn 116 nghìn tỷ đồng từ Bảo hiểm xã
hội Việt Nam; từ vốn ngoài nước; phát hành trái phiếu Chính phủ… để
“trang trải nợ nần”, đầu tư phát triển…</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<div>
<table class="contentimg" style="line-height: 18px;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_23/mt359678-5.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>Minh họa của Nhốp<br />
<br />
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Còn đây là kế hoạch trả nợ!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Cũng
Bộ Tài chính cho biết, theo kế hoạch 2016 và theo kịch bản kinh tế vĩ mô
hiện nay, tại thời điểm này, dự kiến các khoản nợ phải trả của Việt Nam
trong năm 2016 vào khoảng 150 nghìn tỷ đồng, chiếm khoảng 24% tổng thu
ngân sách dự kiến!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Thú
thiệt là tiền to quá, nhà cháu hoa mắt, không thể nào viết đầy đủ 116
ngàn tỷ đồng và 150 ngàn tỷ đồng là mấy con số. Nhưng quy luật vung tay
quá trán trong chi tiêu, quản lý yếu kém dẫn đến thâm hụt, nợ nần, rồi
đi vay để chi tiêu, vay để trả nợ thì nhà cháu có thể suy ra từ thực tế
nhà mình. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">Nhà
cháu nghĩ sắp tới người ta sẽ tận thu, thuế nội địa sẽ tăng, ngành thuế
lại đặt mục tiêu thu thuế năm sao cao hơn năm trước để bù đắp cho thâm
hụt và các khoản vay. Và từ doanh nghiệp cho tới dân trong đó có nhà
cháu sẽ lại khóc tế bài suy kiệt cơ thể…</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="http://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/295298/ngan-sach-khong-du-tieu-dau-nam-chinh-phu-lo-vay-no.html" target="_blank"><span style="line-height: 18px;">Xem tại đây</span></a></div>
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"><a href="http://vietnamfinance.vn/tai-chinh/nam-2016-du-kien-viet-nam-phai-tra-no-150-nghin-ty-dong-20160322115102493.htm" style="font-size: 12px;" target="_blank">Và tại đây</a></span>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-40734047205070865012016-04-03T02:06:00.002-07:002016-04-03T02:06:55.202-07:00Tin khó tin: Bộ trưởng nói “an toàn”, Bộ phó nói “một rừng chất độc”, vui thôi không có ý gì đâu!<h1>
</h1>
<div class="meta clearfix">
<div class="content">
<span class="serie-newspaper">
<span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hoàng Văn Minh (tổng hợp)</span> </div>
<div class="content">
<time></time><strong>1. "Vui thôi, không có ý gì đâu"</strong><br />
<div style="text-align: justify;">
Khách hàng thân thiết của một cửa hàng
bánh ngọt ở Hà Nội sau khi vào mua hàng đã tiện tay nhón hai hộp sữa
nhập khẩu từ Pháp giá khoảng 100 ngàn đồng.
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_04_03/mt362631-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Sau khi bị phát
hiện, tên trộm bỏ bỏ tiền vào phong bì để trả kèm theo lời nhắn: "Vui
thôi, không có ý gì đâu, thông cảm nhé!". Ảnh: Kênh 14 </em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi bị phát hiện thì chị này chối đây
đẫy. Cho đến khi cửa hàng trưng bằng chứng từ cammera ghi hình, chị này
mới chịu hoàn tiền và thay cho lời xin lỗi là một câu nói để đời: "Vui
thôi, không có ý gì đâu"!<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Không it Người Việt “vui” lắm, “vui”
từ trong nước ra ngoài nước với đủ trò từ ăn cắp, ăn uống mọi rợ, chen
lấn khi xếp hàng, vô tư xả rác… khiến các quốc gia du lịch lưỡng lự
trong việc miễn thị thực cho hộ chiếu Việt Nam.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Để so người Việt nay bớt “vui”, Hiệp
hội Du lịch Việt Nam đang soạn thảo bộ quy tắc văn minh và tuân thủ pháp
luật cho du khách Việt Nam khi đi du lịch nước ngoài.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Tỷ như mọi vi phạm ở nước ngoài về nước cần phải xử phạt gấp đôi vì “làm nhục quốc thể” bởi cơ quan độc lập.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Đối với cá nhân, có thể cấm xuất cảnh
có thời hạn đến vĩnh viễn nếu vi phạm nghiêm trọng và cố ý. Các đơn vị
tổ chức thì truy cứu trách nhiệm lãnh đạo, thu hồi giấy phép, cấm kinh
doanh có thời hạn cho đến vĩnh viễn tùy hậu quả...</div>
<div style="text-align: justify;">
Thật ra thì cũng chẳng trông mong gì
nhiều bởi nhiều khả năng cũng chỉ là vẽ cọp beo trên giấy rồi mang dọa
trẻ con cho vui thôi. Lạ gì nước mình, toàn nói mà không làm!</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://kenh14.vn/xa-hoi/hoan-tien-cho-mon-do-lay-trom-khach-nu-van-bao-bien-la-vui-thoi-khong-co-y-gi-dau-20160401222048253.chn" target="_blank">tại đây</a>..</div>
<div style="text-align: justify;">
..và <a href="http://www.baomoi.com/phat-nang-cho-chua-toi-lam-mat-the-dien-quoc-gia/c/19028164.epi" target="_blank">tại đây</a></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>2. Chỉ nhà thầu Trung Quốc có hồ sơ hợp lệ (!?)</strong><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
Lại là vụ ống nước sông Đà và Tuổi Trẻ
vừa có một phát hiện khó tin kiểu khôi hài: Đã có 21 nhà thầu mua hồ sơ
gói thầu cung cấp ống gang dẻo cho dự án nước sạch sông Đà giai đoạn 2,
nhưng khi nộp hồ sơ chỉ còn lại bốn. Sau đó có hai hồ sơ không hợp lệ,
một hồ sơ không đạt nên chỉ còn Công ty TNHH ống gang dẻo Xinxing (Trung
Quốc) trúng thầu.
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_04_03/mt362631-2.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Vì sao tất cả các dự
án lớn nhỏ ở Việt Nam đều có bóng dáng nhà thầu Trung Quốc? (Trong ảnh
là đường ống nước sông Đà của Trung Quốc bị vỡ). Ảnh: Lao Động </em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</div>
<div style="text-align: justify;">
Tuổi Trẻ còn phát hiện nhiều chuyện khó
tin khác như nội dung mời thầu bị sửa đổi. Tổ trưởng tổ chuyên gia đánh
giá “không đạt” nhưng sau đó vẫn thông qua. Có dấu hiệu thông thầu…</div>
<div style="text-align: justify;">
Thật ra thì sự khó tin hay khôi hài nào
cũng có cái lý của nó và có thể giải thích được. Nhưng có một câu hỏi
lớn chưa ai trả lời được là vì sao ở nước mình, không ít dự án lớn nhỏ
đều có bóng dáng nhà thầu Trung Quốc?</div>
<div style="text-align: justify;">
Chẳng lẽ tất cả các dự án đều chỉ có nhà thầu Trung Quốc là có hồ sơ đấu thầu hợp lệ?</div>
<div style="text-align: justify;">
Mà đâu mỗi dự án, trong lúc ngành chăn
nuôi Việt đang chết lên chết xuống thì trong một hội thảo song phương
giữa Cục Thú y Việt Nam và cơ quan thú y Trung Quốc, phía Việt Nam đã đề
xuất hợp thức hóa buôn lậu gà bằng cách cho nhập khẩu chính ngạch sản
phẩm gà thịt và gà giống 1 ngày tuổi của Trung Quốc vào Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm qua trả lời báo Nông thôn Ngày nay,
Thứ trưởng Bộ Nông Vũ Văn Tám nói kiểu “vui thôi không có gì đâu” rằng
Bộ chưa nghe báo cáo và “Làm sao có thể cho nhập khẩu được? Chỉ mới là ý
kiến của một cá nhân nào đó thôi!”.</div>
<div style="text-align: justify;">
"Cá nhân nào đó” tuổi gì mà liều thế nhỉ?</div>
<div style="text-align: justify;">
Vui thật!</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://tuoitre.vn/tin/kinh-te/20160402/chi-nha-thau-trung-quoc-co-ho-so-hop-le/1077697.html" target="_blank">tại đây</a>...</div>
<div style="text-align: justify;">
..và <a href="http://vtc.vn/cho-nhap-khau-ga-trung-quoc-cach-de-giet-nguoi-chan-nuoi.1.602581.htm" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;"><strong>3. Bộ trưởng nói “an toàn”, Bộ phó nói “một rừng chất độc”</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Cũng là
chuyện ở Bộ Nông nghiệp. Ngày Cá tháng 4, trên diễn đàn Quốc hội, Bộ
trưởng Cao Đức Phát khiến người dân cả nước sục sôi phẫn nộ khi phát
biểu đa số thực phẩm là an toàn nhưng nhân dân không biết nên có cảm
giác tất cả không an toàn.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_04_03/mt362631-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Người dân cả nước đang bức xúc với phát ngôn của Bộ trưởng Cao Đức Phát.</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Cùng lúc
đó tại Đà Nẵng, phát biểu tại một hội nghị thanh tra chuyên ngành, Bộ
phó Bộ Nông, ông Hoàng Công Tuấn nói “người dân đang lạc lối trong một
“rừng” hóa chất độc hại. Nếu tình trạng này không chấm dứt thì chúng ta
rất cắn rứt lương tâm".</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Còn ông Hà Đức Trung - Giám đốc Sở
NN&PTNT Hà Nội thì nói rằng, hiện trên thị trường không biết đâu là
thực phẩm bẩn, loại nào là thực phẩm sạch. Trong thực phẩm mà có các
loại hóa chất như: vàng ô, Salbutamol, Clenbuterol và Ractopamine... thì
mức độ nguy hại còn hơn gấp nhiều lần so với ma túy.</div>
<div style="text-align: justify;">
Nghe chuyện này nhà cháu nhớ hồi mới
lớn, có bậc cha chú khuyên cave toàn bọn nhiễm HIV, muốn sống thì đừng
đụng vào. Nhưng có người lại bảo cave có đứa nhiễm có đứa chưa, tại mọi
người không biết nên cứ nghĩ quan hệ với cave là nhiễm HIV rồi hoang
mang, sợ sệt. </div>
<div style="text-align: justify;">
Nghe xong chẳng biết tin ai. Rồi cứ lẩn
thẩn nghĩ có khi mấy ông này chỉ nói “vui thôi, không có ý gì đâu” thật.
Bộ trưởng Bộ Y hôm trước chả bảo "ung thư đâu mỗi do thực phẩm bẩn là
gì...</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://danviet.vn/nha-nong/lac-loi-giua-rung-chat-doc-671106.html" target="_blank">tại đây</a>...</div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/297364/bo-truong-phat-da-so-thuc-pham-an-toan.html" target="_blank">tại đây</a>...<br />
<br />
...và <a href="http://news.zing.vn/nguoi-dan-dang-lac-trong-rung-hoa-chat-doc-hai-post638647.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>4. Đánh tay thì 10 cây, đánh mông thì 20 cây</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Tình trạng xxx trong học sinh ngày càng
trẻ hóa và độ tuổi hai mẹ con cùng đi học bây giờ thậm chí còn xuất hiện
cả ở trường trung học với những học sinh lớp 8!</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_04_03/mt362631-4.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Dù ngành giáo dục
huyện Sơn Tây thường xuyên tuyên truyền, giáo dục giới tính cho học sinh
thế nhưng nạn tảo hôn ở địa phương này vẫn tồn tại dai dẳng. Ảnh:
M.Hoàng</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Thì đây, dư luận đang xôn xao chuyện một
nữ sinh lớp 8 (13 tuổi) ở trường THPT Dân tộc Nội trú Sơn Tây, Quảng
Ngãi mang bầu đi học đến tháng thứ 7 và cho đến khi sinh non, chuyển
viện cấp cứu thì ba mẹ, thầy cô, bạn bè… mới biết. </div>
<div style="text-align: justify;">
Tưởng chuyện hi hữu, ai ngờ ở huyện Sơn
Tây, trong ba năm qua đã có đến hơn 20 em tảo hôn và 14 trường hợp hôn
nhân cận huyết (trong độ tuổi từ 12-15 tuổi), phần lớn đang theo học tại
các trường THCS. Và trong số nhiều phụ huỳnh hồn nhiên để con mình tảo
hôn, mang bầu thì có cả một Bí thư Đảng ủy xã!</div>
<div style="text-align: justify;">
Hồn nhiên hơn, một cô giáo còn… ra giá khi đánh học sinh. Sự ra giá này xảy ra ở một trường tiểu học ở quận Bình Tân, TPHCM. <br />
“Với lý do con tôi trốn học, cô X. nói nếu đánh vào tay là 10 cây, đánh
vào mông là 20 cây. Tuy nhiên chỉ đánh đến cây thứ 4 thì con tôi không
chịu nổi nên khóc và xin cô tha cho”, phụ huynh của nạn nhân viết trong
đơn tố cáo.</div>
<div style="text-align: justify;">
Người đánh sau đó giải thích “do không
kiềm chế được bản thân”! Nghe vui muốn cười té ghế bởi không kiềm chế
được nhưng lại đủ bình tĩnh và kiên nhẫn để mà ra giá tay với mông!</div>
<div style="text-align: justify;">
Đọc đến đây thế nào cũng có mẹ hét lên
kêu hoang mang, buồn chán, tự kỷ… Thôi thì xin hầu mấy mẹ một chuyện vui
vui hiếm hoi về lòng nhân ái của mà thầy cô Trường THCS Sơn Long
(huyện Minh Long, Quảng Ngãi) đang dạy học trò mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
Chuyện rằng cứ mỗi buổi chào cờ đầu
tuần, các học sinh lại xếp hàng mang gạo đổ vào hũ gạo tình thương và
góp những đồng tiền lẻ vào heo đất. Em góp ít, em góp nhiều, có em chỉ
nhúm gạo. Và số gạo các em góp sẽ đến tay những bạn có hoàn cảnh khó
khăn...</div>
<div style="text-align: justify;">
Tiếc là những chuyện đẹp như thế này ngày càng hiếm…</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://news.zing.vn/nhieu-nu-sinh-cap-hai-mang-bung-bau-den-lop-post638571.html" target="_blank">tại đây</a>...</div>
<div style="text-align: justify;">
..<a href="http://thanhnien.vn/giao-duc/co-giao-goi-hoc-sinh-sang-lop-khac-de-danh-687601.html" target="_blank">tại đây</a></div>
<div style="text-align: justify;">
...và <a href="http://tuoitre.vn/tin/giao-duc/20160402/bai-hoc-nhan-ai-o-mot-ngoi-truong/1077607.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>5. Ấn tượng trong ngày: Một tin vui và một tin buồn</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Tin vui là Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã bác bỏ<span style="text-align: left;"> đề nghị của tỉnh Nghệ An về việc xây Khu hành chính tập trung tỉnh Nghệ An với tổng khái toán dự kiến 2.178 tỉ đồng.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_04_03/mt362631-5.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Phó Thủ tướng
Nguyễn Xuân Phúc đã bác đề nghị của tỉnh Nghệ An về việc xây Khu hành
chính tập trung với tổng khái toán dự kiến 2.178 tỉ đồng.</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Nhân
đây, Phó thủ tướng yêu cầu UBND tỉnh Nghệ An và các địa phương thực hiện
theo chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ về việc tạm dừng việc đầu tư xây
dựng Khu trung tâm hành chính tập trung tại các địa phương.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Trong
bối cảnh đất nước đang nợ như Chúa Chổm, phải “cắp rổ” đi vay hết trong
đến ngoài nước để có tiền chi tiêu, trả nợ… thì đây đây là một quyết
định được dân hoan nghênh dù làm đau lòng một bộ phận không nhỏ sống nhờ
phần trăm và phết phẩy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Tin buồn
là theo kết luận của Thanh tra Chính phủ, Bảo hiểm tiền gửi Việt Nam có
nhiều vi phạm về công tác tài chính như chi 3,23 tỉ đồng mua vali, cặp
công vụ; 10,8 tỉ đồng chi lễ tân, giao dịch đối ngoại, khánh tiết, hội
nghị, quảng cáo… sai quy định.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Thật ra
thì đây là tin không vui chứ không phải tin buồn bởi dân chúng, giờ này
đang bị lạc lối trong một “rừng” chất độc, sống chết chưa biết ra sao
nên chẳng còn tâm trạng để mà buồn với chuyện nợ nần, tham nhũng…!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Xem <a href="http://nld.com.vn/thoi-su-trong-nuoc/bao-hiem-tien-gui-chi-3-23-ti-dong-mua-vali-cap-cong-vu-20160402100937943.htm" target="_blank">tại đây</a>...</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">...và <a href="http://plo.vn/thoi-su/khong-chap-thuan-xay-khu-hanh-chinh-hon-2000-ti-dong-o-nghe-an-620950.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
</div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-62989587038263007342016-03-11T19:21:00.003-08:002016-03-11T19:21:59.880-08:00'Cá lớn'...nuốt dân và phát ngôn tướng công an
<br /><img alt="" border="0" src="http://imgs.vietnamnet.vn/logo/tuanvietnam.gif" /><b>Từ
vụ việc ở Sầm Sơn (Thanh Hóa) đến những phát ngôn ấn tượng của tướng
CA, cho thấy bóng ma lợi ích nhóm luôn ngự trị và lởn vởn trong XH này.
Đặc biệt, trong công cuộc chống tham nhũng, thì sự “vô hiệu hóa” cuộc
chiến là … rất tinh vi. </b><br />
<b> </b><a href="https://vozforums.com/redirect/index.php?link=http%3A%2F%2Fvietnamnet.vn%2Fvn%2Ftuanvietnam%2F292433%2Fvo-cam-resort-va-su-vo-phep.html" target="_blank"><span style="color: #0066cc;"></span></a><br />
Có hai vụ việc trong tuần rất khác nhau về bản chất vô tình lại gặp nhau
ở một điểm tương đồng. Một vụ việc ở Thanh Hóa, một vụ việc ở t/p Hồ
Chí Minh. Sự tương đồng đó là gì? Nói như khẩu ngữ dân miền nam- <i>biết chết liền!</i><br />
<b>“Cơm áo không đùa với ngư dân”</b><br />
Vụ việc thứ nhất, gây ồn ào dư luận trên báo chí, và trên các trang mạng
XH. Đó là chuyện, từ ngày 26/2, ngư dân xã Quảng Cư và phường Trung Sơn
(thị xã Sầm Sơn) tụ tập trước UBND tỉnh Thanh Hóa phản đối việc chính
quyền giao cho Công ty cổ phần Tập đoàn FLC khai thác tuyến bờ biển sầm
uất nhất Sầm Sơn. <br />
Vụ việc trở nên nghiêm trọng khi người dân cho biết, sau khi UBND tỉnh
giao đất cho Tập đoàn FLC, thì bỗng dưng họ bị xua đuổi và bị cấm không
được khai thác thủy sản gần bờ, không được neo đậu tàu thuyền tại khu
vực bến cũ, mà phải chuyển về tận xã Quảng Hùng (Quảng Xương) và ra cảng
Hới (xã Quảng Tiến - Sầm Sơn), xa cả 10 km để neo đậu, vừa trái đường,
vừa đi lại khó khăn. Người dân nhiều lần phản ánh lên chính quyền xã
Quảng Cư và thị xã Sầm Sơn, nhưng không được giải quyết triệt để, khiến
họ bức xúc.<br />
<a href="https://vozforums.com/redirect/index.php?link=http%3A%2F%2Fimgs.vietnamnet.vn%2FImages%2F2016%2F03%2F11%2F18%2F20160311184225-20160305001056-flc.jpg" target="_blank"><img alt="" border="0" src="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2016/03/11/18/20160311184225-20160305001056-flc.jpg" /></a> Người dân tụ tập trước UBND tỉnh Thanh Hóa Rõ ràng, <i>cơm áo không đùa với…. ngư dân. </i><br />
Việc tụ tập khiếu kiện đông người là trái với quy định pháp luật, vậy nhưng người dân <i>cực chẳng đã</i>.
Đủ biết, một dự án mới của bất cứ địa phương nào, cho dù nhân danh phát
triển kinh tế- XH, trong thực tế sẽ luôn đụng chạm, ảnh hưởng tới quyền
lợi sống còn của người dân. Và một điều nữa, mà đây mới là điều đáng
nói, trong thời buổi hiện nay, bất cứ dự án nào dường như cũng “quên”
mất lợi ích của đa số người dân sở tại, khiến niềm tin của họ thêm bất
an. Bởi họ chỉ có tay không làm nên cơm áo. Dù những bàn “tay không” đó
đóng tiền thuế không ít cho địa phương. <br />
Trả lời phỏng vấn của báo chí (Vtc. vn, ngày 02/3), ông Lê Ngọc Chiến,
Chủ tịch UBND thị xã Sầm Sơn phân trần, hoàn toàn không có chuyện tỉnh
Thanh Hóa “giao đất” toàn quyền cho Tập đoàn FLC. Dự án cải tạo ven biển
Sầm Sơn là chủ trương của tỉnh, nhằm thay đổi bộ mặt Sầm Sơn, cải tạo
và thay đổi cách làm du lịch của địa phương, từ du lịch một mùa (mùa hè)
sang du lịch bốn mùa (quanh năm).<br />
Tập đoàn FLC chỉ là một nhà thầu triển khai dự án theo hình thức BOT
(xây dựng - vận hành - chuyển giao) theo quy hoạch đã được tỉnh phê
duyệt, chỉnh trang cảnh quan đô thị cho toàn bộ tuyến đường dài 3,5 km.
Mọi hạng mục khác ngoài những hạng mục này vẫn thuộc về sự quản lý của
tỉnh và thị xã, như mặt biển, bãi cát... <br />
Mặc dù những phân trần của ông Chủ tịch UBND thị xã Sầm Sơn có vẻ <i>rõ như ban ngày</i>.
Và trong thực tế, du lịch nói chung, nghỉ mát ở các bãi biển nói riêng
cũng luôn đòi hỏi vệ sinh môi trường phải thật bảo đảm. Điều đó khó có
thể có sự chung đụng giữa nơi nghỉ mát của khách tứ xứ có đời sống cao
với mưu sinh lần hồi của người dân bản địa. Nhưng vì sao ngư dân chưa
chịu? Đâu là nguyên nhân căn cốt của vụ việc này?<br />
<b>“Tôi có lỗi với bà con ngư dân”</b><br />
Có lẽ vụ việc tụ tập đám đông, khiếu kiện này của ngư dân sẽ khó có hồi
kết nếu như không có sự xuất hiện và đối thoại của ông Trịnh Văn chiến,
Bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa, trong cuộc chờ đợi dằng dặc của họ. Chỉ để đòi
lại những quyền lợi cơm áo bình thường mà vì sự văn minh của dự án FLC
rất có thể sẽ bị… chìm nghỉm, nếu họ cam phận.<br />
<a href="https://vozforums.com/redirect/index.php?link=http%3A%2F%2Fimgs.vietnamnet.vn%2FImages%2F2016%2F03%2F11%2F18%2F20160311184351-1457323925-doi-thoai-ngu-dan-flc3.jpg" target="_blank"><img alt="" border="0" src="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2016/03/11/18/20160311184351-1457323925-doi-thoai-ngu-dan-flc3.jpg" /></a>
Bí thư tỉnh Thanh Hóa - Trịnh Văn Chiến Và cuộc đối thoại
giữa hàng trăm người dân với quan chức đầu tỉnh cuối cùng, <i>không thể thành…. có thể</i>
đã diễn ra trong sự hết sức quan tâm của dư luận XH, “nóng” không kém
không khí của những ngư dân- người trong cuộc, với các câu hỏi chất vấn
dồn dập ông quan chức đầu tỉnh. <br />
Bất ngờ nhất, có thể nói là ngoài sự chờ đợi của người dân khi ông Bí
thư Tỉnh ủy chính thức nhận lỗi. Khi ông cho rằng để sự việc người dân
phản đối mấy ngày qua trên địa bàn là đáng tiếc, <i>là người đứng đầu tỉnh, bản thân tôi thấy có khuyết điểm, có lỗi với bà con ngư dân Sầm Sơn, người dân thị xã Sầm Sơn</i>”! (VietNamNet, ngày 07/3)<br />
Nhận lỗi đúng lúc đúng chỗ bao giờ cũng là sự khôn ngoan, khôn khéo của
người lãnh đạo. Bởi người dân Việt vốn hồn nhiên và bao dung.<br />
Đại diện chính quyền tỉnh Thanh Hóa thừa nhận trong thực tế các hạng mục
của công trình dự án đang thi công rất có thể khiến cho ngư dân bị ảnh
hưởng, bởi những thống kê cụ thể cho thấy, trên địa bàn thị xã, có 705
bè, mủng của ngư dân chủ yếu chỉ có công suất nhỏ 8CV, 9CV, 20CV nên sẽ
không phù hợp với những quy định chung của Bộ Nông nghiệp. Và cũng khẳng
định, biển Sầm Sơn là biển chung cho cả khách du lịch và nhân dân,
không phải do nhà đầu tư quản lý. Nhà đầu tư chỉ quản lý các công trình
họ đầu tư.<br />
Như vậy rõ ràng, sự phát triển kinh tế thị trường cũng khiến cho ngư dân
Sầm Sơn, chủ nhân của những chiếc thuyền thúng, mủng bé nhỏ, công suất
yếu, đời sống vốn mong manh, phải vươn lên thích ứng với những yêu cầu
phát triển của quy hoạch và tiêu chí văn minh chung của thị xã. Điều này
cần sự nỗ lực của cả hai phía. Nhưng trợ giúp trước mắt không thể thiếu
bàn tay chính quyền, không chỉ tiền bạc mà cả những quy định cụ thể về
bến bãi.<br />
Chính vì thế, mà cuối cùng phương án hỗ trợ cụ thể của chính quyền tỉnh
Thanh Hóa đưa ra với từng loại bè, mảng, thuyền thúng công suất nhỏ để
người dân hoặc tìm cách đóng tàu thuyền mới với công suất lớn 30 CV- 400
CV, hoặc tìm nghề mới, hoặc vẫn ra khơi đánh bắt cá như bình thường, ổn
định đời sống được người dân chia sẻ, đồng ý. Thậm chí họ cho rằng, <i>giá Bí thư đối thoại sớm!</i><br />
Chỉ một chữ <i>Giá</i>, nhưng đó thực ra là sự chê trách thẳng thắn phương pháp làm việc, ứng xử của c/q Thanh Hóa.<br />
Vụ việc đã lắng xuống, nhưng sự yếm thế của ngư dân Sầm Sơn rất có thể
là bài học thiết thực, cảnh báo các địa phương trên con đường phát
triển, đang ấp ủ kéo các dự án lớn của các tập đoàn, các DN kinh tế về
cho tỉnh mình- rằng lợi ích của người dân không thể bị coi rẻ. <br />
Chính vì thế người viết bài chú ý đến ý kiến của một chuyên gia kinh tế
sắc sảo khi ông cho rằng, việc “khuyến khích phát triển các DN lớn của
tư nhân, các tập đoàn kinh tế tư nhân” là một chủ trương đúng. Nhưng
khác với các công ty tư nhân ở nhiều quốc gia, họ xây dựng tiềm lực bằng
sự vươn lên về công nghệ để hướng tới cạnh tranh quốc tế. Còn ở Việt
Nam tuyệt đại đa số các tập đoàn tư nhân phất lên nhờ… bất động sản,
chưa đầu tư gì mấy vào công nghệ. <br />
Đặc biệt, sự bất thường của các tập đoàn kinh tế tư nhân VN chính là ở
chỗ, họ đã và đang tận dụng các quy định “đất đai thuộc sở hữu toàn dân”
để làm giàu. Trong khi, chính quyền lại hầu như luôn đứng về phía các
công ty tư nhân chiếm đất. Sự câu kết giữa các “đại gia tư nhân” với
chính quyền là một hiện tượng nhức nhối ai cũng thấy, nhất là trong việc
thu hồi đất của người dân cho các dự án tư nhân (Dân Việt, ngày 02/3).<br />
Vẫn là chuyện <i>ông rút chân giò bà thò chai rượu</i>. Rút cục, nếu
không có sự giám sát mạnh mẽ của các cơ quan báo chí, truyền thông,
không có sự bất bình của người dân vì bị thua thiệt, và áp lực của dư
luận XH, người dân nơi có các dự án kiểu này rất có thể <i>mất cả chì lẫn chài.</i><br />
<b>Tham nhũng: Trông chết… cười ngạo nghễ</b><br />
Vụ thứ hai, đó là những phát ngôn cực kỳ ấn tượng của Thiếu tướng Phan
Anh Minh, Phó Giám đốc CA t/p HCM tại buổi tổng kết công tác phòng chống
tham nhũng, lãng phí được tổ chức tại t/p này ngày 08/3 mới đây. Khiến
cho dư luận XH bàn tán với rất nhiều điều đáng suy ngẫm.<br />
<a href="https://vozforums.com/redirect/index.php?link=http%3A%2F%2Fimgs.vietnamnet.vn%2FImages%2F2016%2F03%2F11%2F18%2F20160311184443-anhminh-1354787826-500x0-9899-1457429671.jpg" target="_blank"><img alt="" border="0" src="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2016/03/11/18/20160311184443-anhminh-1354787826-500x0-9899-1457429671.jpg" /></a>Thiếu tướng Phan Anh Minh.<br />
Cũng tại cuộc họp, ông Lê Minh Trí- Phó trưởng Ban Nội chính Trung ương thẳng thắn: <i>Tham nhũng chỉ có cán bộ đảng viên thôi chứ còn dân thường không có tham nhũng! </i><br />
Điều này xưa nay dường như ai chả <i>biết rồi, khổ lắm, nói mãi! </i>Tháng
12/2015, trước thông tin Thủ đô HN và t/p HCM không phát hiện được
trường hợp nào tham nhũng, ĐBQH Dương Trung Quốc từng hóm hỉnh: <i>Ai
cũng mong điều đó là sự thực, nhưng chắc chắn không phải. Bởi Hà Nội và
TP HCM là những nơi lớn nhất, các đánh giá quan trọng, chính thức của
các lãnh đạo cao nhất đều nói có. Vậy thì tham nhũng nằm ở đâu, không lẽ
ở nhà quê?</i><br />
Còn tại Hội nghị tổng kết 10 năm thi hành Luật Phòng chống tham nhũng do
Bộ Tư pháp tổ chức ngày 4.3, ông Phạm Trọng Đạt, Cục trưởng Cục Chống
tham nhũng, Thanh tra CP cũng có một phát ngôn ấn tượng không kém: <i>Tham nhũng là những người có chức vụ quyền hạn. Chúng tôi chống lại có khi “chết' trước”</i> (VietNamNet, ngày 5/3).<br />
Thì tại cuộc họp này, Thiếu tướng Phan Anh Minh đã lý giải vì sao chống
tham nhũng rất khó và hiệu quả không cao ở t/p HCM. Những điều ông nói
không phải báo chí không phản ánh hay cảnh báo. Nhưng vấn đề ở chỗ- ông
là người của ngành công an, một trong những công cụ đấu tranh, và như
ông tự nhận, “một trong những người va chạm với tham nhũng nhiều nhất”,
đã phải nói về sự…. bất lực của công cuộc phòng chống tham nhũng. Và sự
bất lực- quả thật rất bất ngờ. <br />
Về hiện tượng, ông Phan Anh Minh xếp hạng thứ tự: Có tới 50% các vụ án buôn lậu có bóng dáng hải quan. <br />
Nên nhớ rằng, từ mấy năm nay, ngành HQ đã thực hiện thông quan điện tử
(sử dụng chứng từ điện tử có gắn chữ ký số để khai báo hải quan qua mạng
Internet, theo đó, các quy trình thủ tục hải quan được tự động hóa ở
mức độ cao). Và thêm nữa, ngành này còn tổ chức Lời thề không tham
nhũng. Có điều, khi thông tin này đưa lên báo chí, không ít nụ cười ẩn
ý: <i>Thề cá trê chui ống.</i><br />
Rồi tiếp đó, là ngân hàng, tài chính và cho thuê tài chính, rồi đền bù giải phóng mặt bằng, phê duyệt dự án… Rõ là <i>chả mèo nào thua mỉu nào.</i><br />
Vì sao bất lực? Tướng Phan Anh Minh cho rằng, về bản chất, các giải pháp
được đưa vào Luật PCTN và nghị định của CP, thậm chí là chương trình
quốc gia, có một số là… ảo, không mang lại tác dụng răn đe, ngăn ngừa.
Ví dụ như kê khai tài sản, kê khai xong rồi cơ quan quản lý đút vào ngăn
cất, còn kê khai có đúng hay không, có hợp lý hay không thì không ai
biết. Thế thì bản kê khai để trong hộc bàn đó không có ý nghĩa gì cả.<br />
Nhưng đáng chú ý nhất là phát ngôn này: <br />
<i>Ban Nội chính yêu cầu Công an TP giải trình, tại sao án tham nhũng
được phát hiện do trinh sát là ít. Tôi đã nói thẳng không phải là ít mà
là không có. Lý do vì CATP cũng phải chấp hành Chỉ thị 15. Hầu hết đối
tượng thực hiện hành vi tham nhũng là đảng viên mà công an thì không
được quyền tổ chức trinh sát đảng viên</i> (Infonet, ngày 09/3)<br />
Ôi chao! Đến cơ quan công an cũng không được quyền tiếp cận để điều tra, thì tham nhũng <i>trông chết cười… ngạo nghễ</i>, là phải.<br />
<a href="https://vozforums.com/redirect/index.php?link=http%3A%2F%2Fimgs.vietnamnet.vn%2FImages%2F2016%2F03%2F11%2F18%2F20160311184549-vovgiaothong-buon-lau-hang-gia-5.jpg" target="_blank"><img alt="" border="0" src="http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2016/03/11/18/20160311184549-vovgiaothong-buon-lau-hang-gia-5.jpg" /></a>Pháo nổ thường xuyên được vận chuyển lậu qua biên giới trong những ngày giáp Tết (Ảnh: TTXVN)<b>Chỉ thị 15 và lợi ích nhóm?</b><br />
Nhưng chỉ đến khi Tướng Phan Anh Minh đề cập đến Chỉ thị 15 thì dư luận XH mới ngớ người, vì không hiểu <i>đầu cua tai nheo</i> cái chỉ thị này ra … răng, mà đến tướng CA với tham nhũng cũng đành chịu kiểu <i>gần nhau trong tấc gang, mà biển trời cách mặt</i>?<br />
Hóa ra, đó là Chỉ thị 15-CT/TW về sự lãnh đạo của Đảng đối với các cơ
quan bảo vệ pháp luật trong công tác điều tra, xử lý các vụ án và công
tác bảo vệ Đảng. Theo quy định của chỉ thị này: <i>Các cơ quan bảo vệ
pháp luật khi phát hiện có dấu hiệu đảng viên vi phạm đều phải báo cáo
bằng văn bản với tổ chức đảng, cấp uỷ đảng quản lý trực tiếp đảng viên
đó, khi được tổ chức đảng, cấp uỷ đảng xem xét đồng ý cho điều tra, khởi
tố, bắt...thì cơ quan bảo vệ pháp luật mới được tiến hành các biện pháp
tố tụng</i>.(Lao động, ngày 10/3) <br />
Về tinh thần, Chỉ thị 15 phản chiếu tư tưởng Đảng lãnh đạo toàn diện đối
với cơ quan bảo vệ pháp luật, ngăn ngừa hiện tượng chạy án, tiêu cực.<br />
Nhưng cũng chính vì thế trong thực tế, rất nhanh, có không ít kẻ ở cơ sở
đã biến Chỉ thị này thành “bảo bối” để… bảo kê cho những hành vi tham
nhũng tội lỗi.<br />
Vì sao?<br />
Vì tâm lý nể nang, và biết đâu, đằng sau đó lại ẩn chứa những tiêu cực
khác? Tiêu cực nối tiếp tiêu cực? Dẫn đến có những tội lỗi có thể xử lý
hình sự, bỗng thành xử lý hành chính. Đây chẳng phải hiện tượng <i>hiếm và quý</i>, mà rất phổ biến từ nhiều năm nay. Xin trích đăng ý kiến của một trang Kiểm toán Nhà nước: <br />
<i>Số vụ án tham nhũng được phát hiện và xử lý năm 2012 tăng nhưng chưa
tương xứng với tình hình thực tế. Một số vụ án lớn, gây thiệt hại đặc
biệt nghiêm trọng nhưng lại không phát hiện được hành vi tham nhũng hoặc
ban đầu khởi tố, điều tra về hành vi tham nhũng nhưng sau đó lại chuyển
sang các tội danh khác nhẹ hơn. Nhiều vụ án tham nhũng được xét xử dưới
khung hình phạt, cho hưởng án treo. </i><br />
Vì tâm lý bệnh thành tích. Người lãnh đạo các cơ sở rất ngại điều tiếng cơ sở mình, theo kiểu <i>tốt đẹp phô ra xấu xa đậy lại. </i><br />
Tất cả những cái “Vì” trên đây, thực chất vẫn là biến tướng của lợi ích
nhóm. Sự tha hóa và suy thoái tổ chức nội bộ chính là bắt nguồn từ những
biến tướng kiểu này.<br />
Và cuối cùng, đây cũng quan trọng không kém, vì luật pháp thực sự không được hành động độc lập, không được tôn trọng. <br />
Cái <i>biết chết liền</i> đó, cuối cùng ai cũng có thể biết!<br />
Từ vụ việc của tập đoàn FLC, của ngư dân Sầm Sơn Thanh Hóa đến những
phát ngôn ấn tượng của tướng CA, cho thấy bóng ma lợi ích nhóm luôn ngự
trị và lởn vởn trong XH này. Đặc biệt, trong công cuộc chống tham nhũng,
thì sự “vô hiệu hóa” cuộc chiến là … rất tinh vi.<br />
Nước Việt sẽ phát triển kiểu gì trong sự chằng chéo, chia sẻ, co kéo của các kiểu lợi ích nhóm?<br />
<b>Kỳ Duyên</b><br />
<b>http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/...g-cong-an.html</b>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-59848382641396686552016-03-11T17:14:00.001-08:002016-03-11T17:14:58.874-08:00Tin khó tin: Êm rứa, êm rứa, êm rứa Việt Nam!<h1>
</h1>
<div class="meta clearfix">
<div class="more">
<span class="serie-newspaper">
<span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hoàng Văn Minh </span> </div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="sapo">
Tin khó tin hôm nay công bố một nghiên cứu y khoa mới dự kiến sẽ được
trang trọng ghi vào Y văn thế giới: Về mối tương quan giữa chất
Salbutamol chuyên vỗ béo heo để thu lãi khủng và bệnh ung thư não trạng
không thuốc chữa đang tràn lan như bệnh dịch ở người! Kèm đó là một bài
luận triết học về đạo làm quan của người nước Huệ và viễn cảnh nước mình
khắp nơi diễn cảnh thái bình, đâu đâu cũng véo von "êm rứa, êm rứa, êm
rứa Việt Nam" sau những cái nháy mắt đầy tự tin và ẩn ý...
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>1. Sao không mời chị Mai Kiều Liên dạy cán bộ? </strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Công
nhận làm báo ở Sài Gòn bây giờ sướng thật. Lãnh đạo và người đứng đầu
ngày nào cũng đi cơ sở, phát biểu thì cứ gọi là “chuẩn cơm mẹ nấu”, tít
chính tít phụ có sẵn, về cứ thể biên thành bài.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Là nhà em đang nhắc chuyện hôm qua Bí thư Thăng yêu cầu Học viện cán bộ
của TPHCM phải đào tạo phải thiết thực, thay vì trên mây như lâu nay và
phải cho ra lò những cán bộ cho thành phố dám dấn thân, xả thân, tận
hiến vì công việc, nhân dân.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_05/mt355545-1_pkzr.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Bí thư Thành ủy TPHCM hỏi sao không mời chị Mai Kiều Liên, anh Võ Quốc Thắng, Đoàn Nguyên Đức giảng dạy ở Học viện cán bộ </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Ông hỏi: “Sao không coi những cán bộ
doanh nhân là một đối tượng đào tạo khi thành phố là đầu tàu kinh tế của
cả nước và không đâu có nhiều cán bộ, lãnh đạo làm doanh nghiệp, kinh
tế như nơi đây?”</div>
<div style="text-align: justify;">
Và muốn làm được điều đó thì “tại sao
không mời chị Mai Kiều Liên, anh Võ Quốc Thắng, Đoàn Nguyên Đức vào
giảng dạy? Không nhất thiết những giáo sư siêu phàm mới dạy được, không
phải chỉ giáo sư, tiến sĩ mới giảng dạy được?”</div>
<div style="text-align: justify;">
Có mời được bà Liên, ông Thắng, ông Đức hay không là chuyện của hồi sau.
Trước mắt chỉ cần điểm trúng mấy huyệt như vậy thôi là dân tình đã nghe
phấn khởi!<span style="text-align: left;"><br />
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Lần này lại tặng Bí thư Thăng điểm 10+ </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<em><strong><a href="http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/292399/bi-thu-thang-sao-khong-moi-chi-mai-kieu-lien-day-can-bo.html" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>2. “Quên” thu hàng tỉ đồng tiền học phí?</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Còn đây là một sự đãng trí bác học nữa liên quan đến chuyện giáo dục và đào tạo nhân tài cho đất nước các mẹ ạ!<br />
Tờ Pháp luật Plus biên có đến 10 ngàn sinh viên của Trường Đại học Lao
Động và Xã hội đã hoàn thành môn học Giáo dục Quốc phòng - An ninh và đã
lấy tín chỉ từ năm 2014.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_04/mt355545-2.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Một sinh viên năm thứ ba, trường Đại học Lao động Xã hội thắc mắc về việc trường này "quên" thu học phí.</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Trong quá trình học, trường này không đề
cập đến chuyện học phí và các quan chức của trường cũng khẳng định là
“sinh viên không phải lo bất kỳ một khoản học phí nào, học phí sẽ do Nhà
nước lo”.<span style="text-align: left;"><br />
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Thế
nhưng mới đây, tức sau 2 năm, trường này phát văn bản truy thu học phí
với mức 650.000 đồng/sinh viên và dọa sẽ “xử lý” nếu không nộp!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Tiếp theo của bài báo này, chắc chắn sẽ là chuyện lý do lý trấu kiểu
nhiều việc quá nên “quên” chẳng hạn và chúng tôi xin lỗi, chúng tôi sẽ
rút kinh nghiệm sâu sắc, cùng lắm thì chúng tôi lôi ai đó ra kiểm điểm…<br />
Và sau đó là… huề cả làng! </div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng vẫn không tin được là 650.000 đồng
thu trên 10.0000 sinh viên, vị chi là trên 6 tỉ đồng, tại sao người ta
có thể “quên” được nhỉ?</div>
<div style="text-align: justify;">
<em><a href="http://www.baomoi.com/Dai-hoc-Lao-dong-Xa-hoi-quen-thu-hang-ty-dong-tien-hoc-phi/c/18798064.epi" target="_blank">Xem tại đây</a></em><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>3. Tám trăm nghìn đồng và ăn cơm bụi nhận phong bì ngàn đô </strong><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"></span></div>
Trong lúc dọn phòng, thấy chiếc xe máy thu giữ từ lâu nhưng không ai
nhận, công an xã Thạch Bình, thành phố Hà Tĩnh mang bán cho dân lấy… 800
nghìn đồng.
Số tiền này, công an xã Thạch Bình và công an viên thôn định chia
nhau. Tuy nhiên chưa kịp chia thì công an thành phố Hà Tĩnh nghe được
thông tin nên cử cán bộ về tìm hiểu và bắt phải đi chuộc xe về...
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"></span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_04/mt355545-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Xe máy công an xã Thạch Bình bán... 800 ngàn đồng</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Không hiểu các mẹ nghĩ sao chứ nhà em đọc bản tin này cứ thấy sống
mũi cay cay, vừa buồn cười vừa thấy thương cho thân phận hèn mọn của mấy
ông cán bộ cơ sở của mình.</div>
<div>
Chả bù ở hội nghị tổng kết 10 năm thực hiện luật Phòng chống tham
nhũng do Bộ Tư pháp tổ chức, ông Nguyễn Hồng Diện, quyền Chánh thanh tra
Bộ Tư pháp khẳng định "không có trường hợp nào tặng quà, nhận quà tặng
trái với quy định của pháp luật”.</div>
<div>
Tuy nhiên Cục trưởng Cục Phòng chống tham nhũng cho rằng người dân
không công nhận điều này và ông chứng minh: “Tặng quà bây giờ cần gì
phải tặng ngày Tết. Đi ăn cơm 25.000 đồng người ta cũng có thể tặng
phong bì hàng nghìn USD được”!</div>
<div>
Đó là chưa kể ATM hiện nay chỉ quản lý được nguồn lương của cán bộ nhưng không quản lý được các nguồn thu nhập trong xã hội! </div>
<div>
<em><strong><a href="http://laodong.com.vn/thoi-su-xa-hoi/tu-y-ban-xe-tam-giu-cong-an-xa-phai-xin-chuoc-lai-524921.bld" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
<em><strong><a href="http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/292440/an-com-bui-nhung-phong-bi-ngan-do.html" target="_blank">và tại đây</a></strong></em><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>4. Hành động “lạ” của cán bộ phường </strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Bộ Nông vừa công bố một thông tin nghe xong toát mồ hôi là chất cấm
Salbutamol do Bộ Y tế cho phép nhập khẩu về làm thuốc cho người nhưng
một số cơ sở lạm dụng tuồn ra ngoài để vỗ béo heo và sau đó tất nhiên là
người!<span style="text-align: left;"><br />
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Việt Nam
đang dẫn đầu thế giới về số ca ung thư tăng nhanh và mỗi năm có đến 75
ngàn người chết vì bệnh này mà một phần nguyên nhân, chắc chắn là do
được tẩm bổ bằng chất cấm Salbutamol hàng ngày.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Thật ra thì không phải ai được tẩm bổ bằng thuốc Salbutamol cũng bị ung
thư chết. Và nhà em không thể không liên tưởng đến chuyện "quên" 6 tỉ
đồng tiền học phí, chuyện mấy ông cán bộ thôn hỗn chiến nhập viện sau
khi phê bình nhau ở Hà Tĩnh, hay chuyện bà cựu mẹ chồng ra chợ đòi nợ bị
bà cựu con dâu đánh cho toác đầu bằng gạch đá…</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_05/mt-355545-4_kfvl.jpeg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Hành động "lạ" của cán bộ phường Phước Vĩnh. </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Và sau đây là một câu chuyện ảnh kinh
điển có tên là “Hành động “lạ” của cán bộ phường Phước Vĩnh” ở đất thần
kinh được phóng viên Pháp luật Plus kể lại:</div>
<div style="text-align: justify;">
Khi phóng viên đến tiền sảnh của phường để đăng ký lịch làm việc liên
quan đến vụ cán bộ phường bỏ nhiệm sở trước đó thì bất ngờ cán bộ địa
chính – xây dựng phường đã “bỏ dân” đứng lên cầm điện thoại di động ra
quay phóng viên.</div>
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_05/mt-355545-5_qrxi.jpeg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Hành động "lạ" của cán bộ phường Phước Vĩnh. </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
Khi phóng viên vào bộ phận giải quyêt các thủ tục hành chính, xuất trình
giấy giới thiệu thì ông này lại hết đứng rồi ngồi dùng điện thoại quay
phóng viên, đồng thời la lớn gọi… công an đến!
Bộ Nông hôm qua cũng hồ hởi công bố là đã khống chế được nguồn cung chất Salbutamol nhưng có vẽ như mọi chuyện đã muộn.<br />
Ung thư gì đó thì có thể chết, nhưng ung thư não trạng thì không thể
chết được, lại lan nhanh như bệnh dịch, thế mới đau cho dân!<br />
<em><strong><a href="http://infonet.vn/15-trieu-mot-kg-chat-cam-nuoi-heo-van-lai-bu-post192565.info" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
<em><strong><a href="http://soha.vn/phap-luat/di-doi-tien-thong-gia-bi-con-dau-cu-hanh-hung-giua-cho-20160303191854267.htm" target="_blank">Tại đây</a></strong></em><br />
<em><strong><a href="http://www.phapluatplus.vn/hue-se-kiem-diem-can-bo-phuong-phuoc-vinh-bo-nhiem-so-d7620.html" target="_blank">Và tại đây</a></strong></em>
<div>
<span style="font-style: italic; font-weight: bold; line-height: 18px;">5. Ấn tượng hôm nay: Êm rứa, êm rứa, êm rứa Việt Nam!</span><br />
<div style="line-height: 18px; text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"></span></div>
Việc Bí thư Thăng ngày nào cũng đi, cũng phát biểu “chuẩn cơm mẹ nấu” trên báo đã nảy sinh ra nhiều câu hỏi rất khó trả lời. </div>
<div>
Ví như người ta đưa ra ví dụ và hỏi thế lãnh đạo và người đứng đầu
các địa phương khác đang ở đâu, làm gì làm bỏng rát các mạng xã hội. </div>
<div>
Còn trên Dân Trí, nhà thơ Bùi Hoàng Tám lại tâm tư: Có vẻ như đến
lúc này chỉ mới thấy sự “nóng bỏng” ở TP.Hồ Chí Minh. Các địa phương
khác đâu cả rồi?
Dư luận xã hội đang cần biết về sự “chuyển động” từ các tỉnh thành khác.
Hãy “làm đi” và đừng để TP.Hồ Chí Minh đơn độc!
</div>
Các địa phương khác thì nhà em chẳng biết. Nhưng nhà em người nước
Huệ nên rành chuyện ở nước Huệ và nhà em xin thay mặt nước Huệ trả lời
ngay và luôn thế này:
Các Mệ vẫn ở đây và ngày ngày hai buổi các Mệ vẫn ung dung đến công sở
bằng xe công, đêm còn thắp đèn đến 9h để làm tất tần tật những việc mà
Đảng và Nhà nước giao phó và nhân dân kỳ vọng khi bỏ phiếu.<span style="line-height: 18px;">
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"></span></div>
</span>
<span style="line-height: 18px;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_05/mt355545-4_ytel.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Minh họa của Ngọc Diệp</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</span>
Mệ nói cho mấy đứa bây biết, làm mô noái nấy như trên báo viết là
loại lửa rơm, bùng lên cái là tắt ngúm. Mệ đây là “lửa than”, cứ êm êm
rứa nhưng lại cháy âm ỉ, âm ỉ… cho đến từ sớm mai cho đến hoàng hôn
nhiệm kỳ và quan trọng nhất là Mệ hạ cánh an toàn.<br />
Với lại Mệ thấy noái nghe thì sướng tai nhưng không no được bụng. Dân
chúng vỗ tay hoan hỉ đó nhưng cái dân chúng cần hơn là kết quả. Mà kết
quả là gì? Cũng là một phạm trù triết học nên không thể so đo đong đếm
cơ học được!<br />
Mệ rất thích cái câu rằng thì là “Hà Nội không vội được đâu”. Mệ cũng
rất thích cái mụ chi đó mới đây lên truyền hình trấn an dân chúng rằng
“cứ bình tĩnh mà sống”.<br />
Nhưng Mệ có suy nghĩ riêng của Mệ. Mệ thấy tất tần tật mọi chuyện ở
đời không có chi phải làm hoắng lên. Cứ nháy mắt noái “êm rứa, êm rứa”
là hung hóa cát, nguy hóa an, lại bình an trong tâm, tối về ngủ ngon vô
cùng!<br />
Nước mình khắp nơi diễn cảnh thái bình, đi đâu cũng nghe véo von véo
von "êm rứa, êm rứa, êm rứa Việt Nam" như lời nhà báo Nguyễn Thế Thịnh
trên Facebook của mình, vậy có phải là tuyệt vời ông mặt trời không mấy
mẹ?<br />
<div style="text-align: justify;">
<em><a href="http://dantri.com.vn/blog/xin-dung-de-tp-ho-chi-minh-don-doc-20160304060522202.htm" target="_blank">Xem tại đây</a></em></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-20836133285882780392016-03-11T17:12:00.001-08:002016-03-11T17:12:31.144-08:00Tin khó tin: Người tưng tưng không được làm đại biểu của dân<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">LAM CHI (TỔNG HỢP)</span><div class="more">
<br /><div class="button-newspaper">
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="sapo">
“Bầu” Đức nói không rảnh để đi dạy cán bộ theo lời mời nói đùa. Mẹ Cường
đô la dốc cạn tài sản cho dự án vay nghìn tỉ trong khi dàn siêu xe và
đội chân dài của quý tử vẫn được nuôi tốt. Giang đại tá vẫn rất khẩu khí
từ trại giam rằng ra được sẽ không làm đa cấp nữa. Lại thêm một đại
công trình nứt toạc tùm lum sau khánh thành là do… nắng gắt. Trong khi
đại biểu Quốc hội kiên định phân biệt đối xử sau tai nạn giao thông là
phản cảm thì TPHCM kiên quyết không để những người tưng tưng trở thành
dân biểu.
</div>
<br />
<br />
<strong style="line-height: 1.5;">1. </strong><strong style="line-height: 1.5;">Gỗ không làm giáo sư, đô la mọc rêu phong</strong><br />
<span>Ngay sau lời mời làm giáo sư để giảng dạy tại học viện cán bộ
thành phố đầu tàu, “bầu” Đức đã thẳng thừng từ chối không nhận dạy, nói
không rảnh để làm việc đó, rồi còn nghi ngờ là Bí thư Thăng chỉ nói
đùa. </span><br />
<span>Tôi cũng quá lo rằng chỉ vì “bầu” Đức từ chối người ta phải mời
người khác ở cùng phố núi - nơi có nhiều đại gia phất lên nhờ thành
tích “rừng Tây Nguyên cơ bản đã được phá xong” - thay thế. </span><br />
<span>Thời buổi kinh tế vay là chủ đạo như này, nếu chỉ lấy tiêu chí
vay ngân hàng nhiều, lập được nhiều công ty con, làm được nhiều dự án đề
giải ngân, thì “giáo sư gợi ý” sắp nhiều hàng dài, trong đó chị Loan mẹ
của Cường đô la vượt lên là ứng viên đứng đầu hàng vì có thêm thành
tích mua cả dàn siêu xe và nuôi nổi cả đội chân dài.</span><br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_06/btb355587-6.jpg" style="height: 275px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Đại gia phố núi Kim Loan cùng quý tử Cường đô la . Ảnh: VTC News </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span>Chị Loan đã “tất tay” tài sản để vay mới thêm gần 2.000 tỉ cho
một dự án trên bãi đầm lầy, đầy lau lách, cỏ dại, mà có báo viết như thể
thơ chào mừng ngày 8.3 là “Chị Loan là mẹ của Cường/ đô la là của ngân
hàng mà ra/ mặc dù cầm cố thả ga/ nhưng mà án chị (dự án bất động sản
của chị) vẫn mọc đầy rêu phong”. </span><br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_06/btb355587-5.jpg" style="height: 294px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><strong>Ngân hàng đã giải ngân cho đại gia Kim Loan 1.600 tỉ để thực hiện đại dự án bất động sản này đây... Ảnh: VTC News</strong> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span>Hôm qua, Vietnam Net đưa tin về đại gia “bầu” Đức với những từ
ngữ như chơi sốc, thương vụ kỳ lạ, chấn động khi quăng 1.650 tỉ để mua
lại công ty ba nước.</span><br />
<span> Tôi không nghĩ làm ăn trên đồng vốn từ mồ hôi nước mắt của
nhân dân là cuộc chơi. Tôi đề nghị nếu “bầu” Đức từ chối thì thôi, đừng
mời chị Loan thay thế. Biết đâu, trong cái rủi có cái may?</span><br />
<span> <em><a href="http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/tin-tuc-thoi-su/ong-thang-goi-y-moi-day-hoc-bau-duc-kho-tham-gia-3302018/">Xem tại đây</a></em></span><br />
<em><a href="http://vtc.vn/me-cuong-do-la-tat-tay-cam-co-du-an-khung-van-co-moc-reu-phong.1.597808.htm"><span>Xem tại đây</span></a></em><a href="http://vtc.vn/me-cuong-do-la-tat-tay-cam-co-du-an-khung-van-co-moc-reu-phong.1.597808.htm"> </a><br />
<em><span><a href="http://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/292461/thuong-vu-ky-la-chan-dong-choi-soc-kieu-bau-duc.html">Xem tại đây</a></span></em><br />
<em><span><a href="http://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/291218/dinh-vao-bau-duc-lo-1-100-ty-me-cuong-dola-vay-1-600-ty.html">Và tại đây </a></span></em><br />
<em><span><a href="http://bizlive.vn/kinh-doanh/bizdeal-thuong-vu-chong-vanh-nghin-ty-cua-cong-ty-nha-bau-duc-1619242.html">Và đây nữa</a></span></em><br />
<strong><span>2. </span></strong><strong><span>Giang đại tá đa cấp mua danh hiệu tỉ đồng/cái</span></strong><br />
<span> </span><span style="line-height: 1.5;">Ký giả Bạch Hoàn vừa có
cuộc phỏng vấn độc quyền ông chủ Cty đa cấp Liên Kết Việt ngay trong
trại giam. Giang đại tá nói nếu được ra sẽ không làm đa cấp nữa vì tiền
nhiều khi chết cũng không mang theo được.</span><br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_06/btb355587-4.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><strong>Ông Nguyễn Văn Quyền trao bằng khen giả của Thủ tướng cho Liên Kết Việt. Ảnh: VTC News</strong> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span style="line-height: 1.5;">Ký giả hỏi những câu thật như mua
bằng khen này giá bao nhiêu, giải thưởng nọ hết nhiêu tiền, Giang trả
lời trên cả thật, cái thấp nhất 20 chai, có cái 30 chai, có cái vài
trăm chai, có cái cả tỉ chai.</span><br />
<span style="line-height: 1.5;">Nhân đây cũng loan để những ai còn có
máu tham, còn hy vọng kiếm tiền từ đa cấp, Giang đã thẳng thừng tuyên
bố Giang không có nghĩa vụ trả lại tiền cho dân bị lừa bởi những kẻ đã
nham hiểm bắn Giang bằng những viên đạn đường.</span><br />
<span style="line-height: 1.5;">“Viên đạn đường” mà Giang nói đã làm
hư cán bộ nhiều quá. Rồi Thiên đường nữa. Chỉ một cuôc chơi “thoáng qua”
tại Thiên đường, mà vợ Giang đa cấp đã “mời” được nhiều anh “hoành tá
tràng” đến con đường vinh quang và đại hoa hồng của Liên Kết Việt.</span><br />
<span> </span><em style="line-height: 1.5;"><a href="http://m.vntinnhanh.vn/tin-24h/chu-da-cap-lien-ket-viet-tien-nhieu-chet-co-mang-theo-duoc-dau-nhan-qua-moi-quan-trong-90784">Xem tại đây</a></em><br />
<em><span><a href="http://vtc.vn/nguyen-pho-chanh-van-phong-trung-uong-trao-bang-khen-cho-lien-ket-viet-noi-gi.2.597779.htm">Và tại đây </a></span></em><br />
<em><span> </span></em><strong style="line-height: 1.5;">3. </strong><strong style="line-height: 1.5;">Cấp cao lái xe ẩu, sử dụng chất kích thích…</strong><br />
<strong><span> </span></strong><span style="line-height: 1.5;">Dự
thảo về điều tra, xử lý tai nạn giao thông đã dành ưu ái cho xe chở cán
bộ cao cấp khi gây tai nạn giao thông được quyền rời hiện trường, tiếp
tục tham gia giao thông sau khi ký biên bản.</span><br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_06/btb355587-3.jpg" style="height: 383px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><strong>Đại biểu Quốc hội Bùi Văn Xuyền nói ưu tiên cho cán bộ cấp cao khi xử lý tai nạn giao thông là phản cảm. Ảnh: Giáo dục Việt Nam</strong> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span></span><br />
Đại biểu Quốc hội Bùi Văn Xuyền nói ưu tiên cho xe chở cán bộ cao
cấp khi gây tai nạn nghe rất phản cảm. Ông Nguyễn Văn Thạch – Vụ trưởng
vụ An toàn giao thông của Bộ đường cũng cho rằng ưu ái như vậy rất dễ
gây hiểu lầm trong dư luận, tai nạn gây chết người thì con người là quan
trọng nhất hay công vụ? <br />
Hiến pháp và pháp luật về hình sự quy định mọi công dân đều bình đẳng
trước pháp luật. Vậy mà Thông tư của một bộ tạo ra sự phân biệt đối xử
như vậy sẽ gây dư luận không tốt. Một cán bộ cao cấp lái xe ẩu, sử dụng
chất kích thích gây tai nạn nghiêm trọng mà lại cho đi, trong khi một
người lái xe không phải cán bộ cao cấp gây tai nạn như vậy thậm chí có
thể bị khởi tố, bị tạm giữ. Đó là phản ứng của bà Trần Thị Quốc Khánh –
đại biểu Quốc hội.<br />
Đời đã lắm thứ bất công rồi. Nay người dân chỉ mong khi vi phạm pháp
luật, gây tai nạn giao thông thì được bình đẳng như nhau, phải cùng ở
lại hiện trường để giải quyết công bằng, đúng pháp luật. Pháp bất vị
thân. Đừng bất công ngay từ khâu làm luật. Bất công khi thực thi cũng đã
nhiều người chết vì tức rồi.<br />
<a href="http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Xe-can-bo-cao-cap-duoc-uu-tien-khi-xay-ra-tai-nan-nghe-rat-phan-cam-post166170.gd"><em>Xem tại đây</em> </a><br />
<em>V<a href="http://www.doisongphapluat.com/phap-luat/van-ban-phap-luat/xu-ly-tai-nan-giao-thong-can-bo-cao-cap-duoc-uu-tien-hon-a135556.html">à tại đây</a></em><br />
<strong>4. </strong><strong>Bổ sung từ điển nứt, lún công trình trăm tỉ: Do nắng gắt</strong><br />
Đó là trung tâm hội nghị của tỉnh Thanh Hóa – công trình trên 100 tỉ.
Vừa mới cờ hoa, hát hò khánh thành xong đã nứt toạc ở khắp nơi. Sở xây
xứ Thanh kết luận nứt toạc công trình là do lún không đều và do trời
nắng gắt. Huề.<br />
<br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_06/hoi_jrjm.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span>Dân Thanh Hóa gắt: “Sao hàng chục công trình khác, đa số xây
bằng tiền túi của dân cùng thời điểm đó, địa điểm đó, nắng gắt đó, lún
không đều đó mà vẫn ngon lành, không một đường nứt chân chim?”. Dân cứ
biết mà vẫn cứ hỏi khó lãnh đạo. </span><br />
<span>Trung tâm hội nghị là xây bằng tiền dự án, tiền ngân sách, mà
mấy anh cán bộ hay nói “xét cho cùng cũng là tiền dân” đó. Có anh nhà
thầu làm đường bị kiểm số đo đường nói bị mỏng thiếu 1cm, ảnh nói 1cm đó
là của mấy ảnh ở trển gửi chứ có phải của bọn em. Đo vào tụi em bán cả
nhà thờ họ cũng không đủ đền. Phong bì và huề.</span><br />
<span>Tôi chỉ lo là với kiểu nứt nẻ, bong tróc tùm lum tại một nơi để
những bộ óc tinh hoa chuyên bàn, nghĩ ra đại sự để dẫn đường dự án mà
lỡ một hôm xấu ngày nó rơi, nó sập thì nói dại mồm, lấy ai để nghĩ ra
những dự án trăm tỉ, nghìn tỉ tiếp theo. </span><br />
<em><span><a href="http://www.baomoi.com/Nut-Trung-tam-Hoi-nghi-Ham-Rong-Thanh-Hoa-Ket-luan-do-thoi-tiet/c/18803529.epi">Xem tại đây</a> </span></em><br />
<em><span> </span></em><strong style="line-height: 1.5;">5. </strong><strong style="line-height: 1.5;">Ấn tượng cuối tuần: Không để người tưng tưng vào Quốc hội</strong><br />
<span>Chiều 4.3, Hội đồng bầu cử TPHCM đã có phiên họp về tiến độ
công tác bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XIV và đại biểu HĐND TPHCM nhiệm
kỳ 2016 – 2021. Các đại biểu đã kiến nghị cần bắt buộc đưa vào hồ sơ
người ứng cử giấy khám sức khỏe, đặc biệt là về sức khỏe tâm thần.</span><br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_06/btb355587-1.jpg" style="height: 294px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><strong>Bà Nguyễn Thị
Quyết Tâm, Chủ tịch Hội đồng Bầu cử TP cho biết TPHCM sẽ chính thức đề
xuất Hội đồng Bầu cử Quốc gia quy định ứng viên ứng cử ĐBQH và ĐB.HĐND
phải có giấy chứng nhận sức khỏe - Ảnh: Quang Định (Tuổi Trẻ)</strong> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span>Bà Nguyễn Thị Quyết Tâm – Chủ tịch HĐND TP, Chủ tịch Hội đồng
bầu cử đã đồng tình cao với kiến nghị này của các đại biểu, bà nói là hồ
sơ xin việc làm mà đã cần giấy khám sức khỏe rồi, huống chi làm đại
biểu cho dân. </span><br />
<span>Bà Tâm nhấn mạnh là làm đại biểu cơ quan dân cử là việc đặc
biệt quan trọng, trong một nhiệm kỳ kéo dài tới 5 năm do vậy phải đủ sức
khỏe thể chất lẫn tâm thần. </span><br />
<span>Thực ra, kiến nghị này không mới. Trước đó, từ tháng 11.2014,
các đại biểu Trương Trọng Nghĩa, Phạm Văn Gòn cũng đã đề nghị Quốc hội
là không được để “những người tưng tưng” trở thành đại biểu dân cử. Lần
này với sự quyết tâm cao của Hội đồng bầu cử TP nổi tiếng đi trước về
sau, người dân sẽ có hy vọng không có những đại biểu tưng tưng quậy tưng
tưng như đã từng… </span><br />
<em><a href="http://www.baogiaothong.vn/tp-hcm-kien-nghi-nguoi-ung-cu-dbqhhdnd-phai-kham-suc-khoe-tam-than-d140675.html"><span>Xem tại đây</span></a></em><a href="http://www.baogiaothong.vn/tp-hcm-kien-nghi-nguoi-ung-cu-dbqhhdnd-phai-kham-suc-khoe-tam-than-d140675.html"> </a><br />
<em style="line-height: 1.5;"><a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160304/nguoi-ung-cu-dai-bieu-quoc-hoi-hdnd-phai-kham-suc-khoe-tam-than/1061821.html">Tại đây</a></em>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-64807105615855839632016-03-11T17:10:00.000-08:002016-03-11T17:10:00.553-08:00Tin khó tin: Nước tắm lợn phải uống được và cơn sốt vắc xin khongbietxim<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hà Phan (tổng hợp)</span> <time></time><div class="col-3-6">
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_06/hcm355709-1.jpg" width="600" />
<span class="fig">Bộ TN-MT quy định nước thải chăn nuôi con người có thể uống được. Ảnh báo Bà Rịa Vũng Tàu</span>
</div>
<div class="sapo">
Dân ta không hạnh phúc nhất nhì thế giới mới lạ. Bộ TN-MT quy định nước
thải chăn nuôi con người có thể uống được. Họ còn được lo đến mức ông
Cục trưởng cười trừ vừa cảnh báo đa cấp lừa đảo ngay sau khi chúng bị
tóm và sắp tới bệnh nhân sẽ không phải chui từ gầm giường qua chân Bộ
trưởng Y tế để chào bà. Còn tù oan thế kỷ Huỳnh Văn Nén vừa làm Hội đồng
xét xử anh bị phê bình rồi rút kinh nghiệm…
</div>
<strong>Nước tắm lợn phải uống được</strong><br />
<div style="color: #333333; margin: 10px 0px;">
Tôi không đùa đâu các bác. Xin chép nguyên văn ý kiến của Trưởng ban
Pháp chế Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam Đậu Anh Tuấn. Ông này
nói theo Thông tư 47 của Bộ Tài nguyên - Môi trường, nước thải chăn nuôi
phải đáp ứng loại A- là mức tương đương với chất lượng nước mà con
người có thể uống được, cao hơn chục lần so với yêu cầu chất lượng nước
thải của Nhật Bản, Thái Lan.</div>
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-2_tuzg.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Bộ TN-MT quy định nước thải chăn nuôi con người có thể uống được. Ảnh báo Bà Rịa - Vũng Tàu</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
Tuyệt vời ông mặt trời! Hèn gì nước mình cứ luôn được xếp vào loại
hạnh phúc nhất nhì thế giới, nơi mà Bộ TN-MT quy định nước thải nuôi lợn
vẫn có thể uống được. Nhưng ông Tuấn lại bảo yêu cầu này phi thực tế và
không biết họ quy định để làm gì. Thì đây Viện trưởng Viện Nghiên cứu
quản lý kinh tế Trung ương (CIEM) Nguyễn Đình Cung lý giải “Để tạo quyền
lực cho mình, để thu vén chức năng về mình”. À ra thế! Cứ như “tình yêu
anh ơi cút bắt trò chơi, em sẽ trốn khi anh đuổi tìm” ấy nhỉ? Ú òa
nhau mãi chỉ khổ dân, hành là chính thôi quan bác ơi!<br />
<em><strong><a href="http://www.thesaigontimes.vn/142996/Cuoc-chien-chong-cat-cu-cai-cam-loi-ich.html" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
<strong>2. Phê bình Huỳnh Văn Nén<br />
</strong>
So với án oan 17 năm của anh Nén, phê bình Hội đồng xét xử anh ấy
thì quá nặng quý vị ạ. Này nhé: Tòa án Bình Thuận cho rằng ngày ấy tại
anh Nén nhận tội, chẳng thèm kêu oan mà Tòa tối cao cũng quyết không có
căn cứ để kháng nghị vụ án này rồi. Lý do chính đáng thế mà vẫn phê bình
các quan Tòa thì đau cho họ quá. Tại anh Nén cả, phải nghiêm khắc phê
bình anh Nén đã.<br />
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-3_nkmj.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Anh Huỳnh Văn Nén vừa làm Hội đồng xét xử án oan của anh bị đề nghị phê bình. Ảnh Phương Nam</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
Mà đâu có phải chỉ phê bình, họ còn phải rút sợi dây kinh nghiệm nữa, nó
dài lắm đấy. Lẽ ra tìm cho ra hình thức kỷ luật nào nhẹ hơn chứ nhỉ?
Nghe bảo mấy ông anh gì làm ông Chấn tù oan 10 năm đã bị truy tố rồi. Mà
thôi, liên tưởng làm gì vụ nào ra vụ ấy. Cuộc đời muôn mặt, đâu phải
cái gì cũng nên giống nhau. Nhất là những vấn đề lịch sử để lại không đủ
chia đều. Gạch đá các vị cứ ném nhưng nhớ tiền đền cho hai anh ấy là
của chúng ra còn chuyện phê bình và rút kinh nghiệm là của các quan Tòa
đau mắt.<br />
<strong><em><a href="http://plo.vn/phap-luat/phe-binh-hdxx-lam-oan-ong-huynh-van-nen-615561.html" target="_blank">Xem tại đây</a></em></strong><br />
<strong>3. Tin nóng: Đã có cảnh báo đa cấp và chặt chém</strong><br />
Quý vị biết gì chưa ạ! Bộ Công thương vừa lên tiếng cảnh báo loạn
hàng đa cấp chỉ sau vài ngày Giang “ đại tá” bị bắt .Đừng có bảo ông Cục
trưởng Cục quản lý cạnh tranh Bộ này chỉ biết cười trừ nữa nhé. Cục của
ông ấy soạn thảo và khuyến cáo đấy. Cảnh báo này mà xuất hiện vài tháng
trước, Giang và đồng bọn hay Thu Vipha hết đất sống. Làm gì có chuyện
Cơ quan quản lý không biết, chẳng qua bọn đa cấp lừa đảo bị bắt sớm quá
thôi.<br />
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-4_kiby.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
Du khách cũng nên biết tin nóng này. Chủ tịch Khánh Hòa cũng vừa chỉ đạo
cấp dưới bêu tên doanh nghiệp chặt chém du khách ngay sau mùa “cứa cổ”
vừa xong. Quá kịp thời, Nha Trang sống nhờ du lịch lại để cả đám sâu
làm rầu nồi canh. Giá như đám nhà hàng, khách sạn đừng có lừa các anh
Sở thì Nha Trang êm đềm như mặt biển ban mai. Không chỉ Nha Trang đâu;
Đà Nẵng, Vũng Tàu, Quảng Ninh, Ninh Bình… chỉ đạo vẫn quyết liệt xưa nay
chỉ tại, bởi, vì, do… nên du khách mới bức xúc tí. <br />
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-5_tdyd.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<em><strong><a href="http://laodong.com.vn/thoi-su-xa-hoi/chi-co-mu-mat-moi-khong-thay-dich-vu-du-lich-nha-trang-chat-chem-khach-525071.bld" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
<em><strong><a href="http://dantri.com.vn/su-kien/loan-ban-hang-da-cap-bo-cong-thuong-len-tieng-canh-bao-20160306071101913.htm" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
<strong>4. Cơn sốt vắc xin khongbietxim</strong><br />
Tôi cực lực phản đối những còm kiểu một bộ phận không nhỏ có mắt như mù,
có tai như điếc có mồm như câm. Mấy vụ không biết, không thấy, không
nghe… ồn ào suốt tuần qua đừng có đổ hết cho các quan anh, oan lắm. Vụ
60 nhà “Điền Thôn Viên” ở Ba Vì có thanh kiểm tra đầy đủ, tại thanh tra
vừa thiếu lại ốm nên lồ lộ thế thôi. Mấy con voi nhà khủng xây lố ở Hà
Nội, TPHCM bởi chủ đầu tư cố tình hay anh em nể nghệ sĩ lớn mới loạn
vậy. Còn Đà Nẵng phát hiện phá rừng qua Facebook chẳng qua các anh kiểm
lâm xem lâm tặc lộng hành đến đâu chứ cũng biết cả rồi.<br />
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-6_fnra.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Thời buổi này virus vi phạm rất tinh
vi, toàn lợi dụng lúc sốt vắc xin phòng bệnh “không biết” hoành hành.
Kinh nghiệm và quyết tâm mấy ông anh có thừa, chẳng qua trách nhiệm cùng
thực hiện hơi thiếu tý thôi. Vậy mà cứ nghi này ngờ nọ, tuyệt nhiên
chưa thấy tham nhũng nhé. Giờ cái ấy ổn định lắm rồi, có nơi cả chục năm
không phát triển. Mà ông bà ta đã dạy, tránh voi chẳng xấu mặt nào,
huống hồ toàn hà mã.<br />
</div>
<em><strong><a href="http://laodong.com.vn/thoi-su-xa-hoi/thanh-lap-ngay-doan-thanh-tra-de-giai-quyet-triet-de-vu-xay-resort-khong-phep-giua-vuon-quoc-gia-ba-vi-525045.bld" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
<em><strong><a href="http://danviet.vn/tin-tuc/vu-60-biet-thu-khong-phep-o-ba-vi-chung-toi-khong-te-liet-chi-do-luc-luong-mong-qua-665108.html" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em><br />
<em><strong><a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160303/da-nang-cach-chuc-hat-truong-hat-pho-hat-kiem-lam/1061269.html" target="_blank">Và tại đây</a></strong></em><br />
<div style="text-align: justify;">
<strong>5. Ấn tượng hôm nay: Bò từ gầm giường ra gặp Bộ trưởng</strong><br />
Ở ngay thành phố giàu nhất nước mà bệnh nhân bò từ gầm giường ra gặp Bộ
trưởng Y tế thì man mác nỗi buồn không hề nhẹ các bác ạ. Bí thư Thăng
chiều qua bức xúc “Tôi còn nhớ mãi hình ảnh bệnh nhân bò từ gầm giường
qua chân Bộ trưởng Kim Tiến để ra chào chị. Không thể để tình trạng bết
bát như vậy tiếp diễn nữa, quá khổ cho dân rồi”.<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;">
</span></div>
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-7_crph.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Bệnh nhân nằm dưới gầm giường. Ảnh dantri.com.vn</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-8_rijp.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_07/hcm355709-9_sash.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Lên gồ hỏi quá tải bệnh viện ở TPHCM
chưa đầy giây sau ra ngay 350.000 kết quả, có cái đã 10 năm rồi. Nhưng
cũng tại xây bệnh viện mới đắt quá, mỗi cái tương đương với công trình
ngàn tỉ bỏ hoang chứ ít gì. Xoay xở đủ cách rồi, hiện đại như Hoa Lâm
thì dân ngại viện phí cao, ngon bổ rẻ như bệnh viện công rồi có ngày lại
chui gầm giường ra gặp Bí thư. Nghe đâu Đề án giảm quá tải bệnh viện
giai đoạn 2013 – 2020 đặt ra mục tiêu cơ bản là: Khắc phục tình trạng
nằm ghép vào năm 2015 nhưng hình như đã sang năm 2016 gần 3 tháng rồi
đấy ạ!<br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><em><strong><a href="http://laodong.com.vn/chung-toi-len-tieng/ong-dinh-la-thang-thao-go-kho-khan-cho-khu-y-te-ky-thuat-cao-hoalamshangrila-525490.bld" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em>
</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;"><em><strong><a href="http://dantri.com.vn/xa-hoi/bi-thu-thang-toi-nho-mai-canh-benh-nhan-bo-tu-gam-giuong-ra-chao-bo-truong-20160306161318236.htm" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em></span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-10069906991967670802016-03-11T17:08:00.001-08:002016-03-11T17:08:26.197-08:00Tin khó tin: Nhà nhà đau bụng, đau bụng muôn năm!<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hoàng Văn Minh </span><br />
<br />
<div class="col-3-6">
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
<div>
</div>
</div>
</div>
</div>
<div class="sapo">
Anh Phan Đắng Lòng hỏi tôi: Vì sao cán bộ lại ngang nhiên mắng dân là
gian? Vì sao có ông Tiến sĩ lại hung hăng dọa đánh sập cả một tờ báo? Vì
sao người bệnh lại phải trả lương cho những con nợ lộn xộn, tiêu cực?
Tôi bối rối quá, tôi chỉ biết kêu ôi trời ơi, tôi nhức đầu quá, tôi
không biết đâu, tôi bị đau bụng rồi…
</div>
<ul class="article-relate clearfix"></ul>
<strong><span>1. Dân là… dân gian!</span></strong><br />
<div style="text-align: justify;">
<span>Nguyễn Khắc Hưng - Thanh tra giao
thông tỉnh Ninh Thuận vừa bị nhân dân đòi “xử” vì dám ngang nhiên mắng
“dân là dân gian” các bạn ạ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Bối cảnh là một tổ công tác phối
hợp của tỉnh Ninh Thuận trong khi lập biên bản các xe khách chạy tuyến
cố định đón khách sai quy định thì hành khách đứng xem và phàn nàn.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_08/mt355898-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>Người dân bức xúc trước lời nói, thái độ của ông
Hưng (TTGT) đã cự cãi với ông này - Ảnh: TTO cắp từ clip do Ái Nhân ghi
lại tối 3-3.<br />
<br />
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span>Thấy vậy ông Hưng lên tiếng đuổi những người dân đứng xem đi
chỗ khác và nói “làm việc mà dân bu quanh thế này không được, dân là dân
gian”.</span><br />
<span>Ai chả biết là dân gian! Dân cũng thừa biết là có khi họ gian!
Nhưng phát ngôn linh tinh trong khi đang làm việc với nhân dân như thế
này thì đúng là tâm thần thể kỳ thị bẩm sinh!</span><br />
<span><a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160306/va-mieng-khi-lam-viec-thanh-tra-giao-thong-bi-dan-doi-xu/1062793.html" target="_blank">xem tại đây</a></span><br />
<strong>2.Tiến sĩ “chơi thẳng cẳng”!</strong><br />
<span>Cùng hệ linh tinh nhưng khác thể với ông Hưng là TS Đinh Ngọc Hiện, Hiệu trưởng Đại học Thành Tây.</span><br />
<span>Trường này bị một tờ báo phát hiện có một nhà máy trộn bê tông quy mô lớn bỗng dưng “mọc” trong khuôn viên trường.</span><br />
<div>
<em style="line-height: 18px;">
<div style="text-align: center;">
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_08/mt355898-2.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> Nhà máy trộn bê tông trong khuôn viên trường Đại học Thành Tây.</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
</em></div>
<span>Sau khi báo đăng, phóng viên đến liên hệ làm việc với Tiến sĩ
Hiện và bị tiến sĩ vỗ luôn: “Chúng tôi làm đúng phép, các anh định chọc
ngoáy à? Nếu các anh thích chọc ngoáy thì tôi sẽ sẵn sàng đánh sập tờ
báo của anh ngay”!</span><br />
<span>Tiến sĩ còn đưa lãnh đạo cấp cao ra dọa và “Tôi nói luôn tôi là
thương binh, bị chất độc da cam, các anh thích ứng xử kiểu gì cũng
được. Tôi có số điện thoại của anh rồi, tôi sẵn sàng chơi thẳng cẳng với
anh đấy. Không có lằng nhằng đâu, cần tôi sẽ đưa cảnh sát vào đấy...”.</span><br />
<span>Nghe kinh hồn!</span><br />
<span><a href="http://www.baomoi.com/Hieu-truong-Dai-hoc-Thanh-Tay-Toi-san-sang-danh-sap-to-bao-cua-anh/c/18812400.epi" target="_blank">Xem tại đây</a></span><br />
<strong>3. Đau, đau bụng và bắn chỉ thiên!</strong><br />
<span>Đau, đau bụng và bắn chỉ thiên thì có liên quan gì nhau? Có đấy thưa các bạn.</span><br />
<span>Thì đây, một phiên tòa cấp huyện ở Hà Tĩnh vừa hoãn xử vào phút
cuối bởi một lý do rất củ chuối là kiểm sát viên… đau bụng nên “mong
gia đình thông cảm”!</span><br />
<span>Đáng nói, phiên toà này xử về án tai nạn giao thông chết người
và đây đã là lần hoãn thứ 3 do nhiều nguyên nhân khác nhau! Nếu có lần
4, lý do chắc chắn sẽ là đau đẻ!</span><br />
<span>Nhắc đau bụng mới nhớ chuyện cán bộ thanh tra bị ốm trong vụ 60
biệt thự “Điền Viên Thôn” xây dựng trái phép ở Ba Vì. Ông Bạch Công
Tiến, chủ tịch UBND huyện Ba Vì thừa nhận việc thanh kiểm tra gần 60 nhà
“Điền Viên Thôn” trái phép triển khai từ cuối 2014, nhưng quá trình
thanh kiểm tra bị gián đoạn vì nhiều lý do, trong đó có cả lý do một số
thành viên trong đoàn thanh tra bị… ốm!</span><br />
<span>Ai biết được lúc nào thì cán bộ đau bụng và ốm. Nhưng đau bụng
và ốm đúng những lúc dầu sôi lửa bỏng như thế này thì chỉ có thể hô là
“đau bụng muôn năm!” và “ốm muôn năm!”.</span><br />
<span>Nhưng vậy vẫn chưa vui bằng các văn bản chỉ đạo của Bộ Nông
cũng liên quan đến những sai phạm mà báo Lao Động đã phản ánh xung quanh
Le Mont Resort & Spa tại Vườn Quốc gia Ba Vì.</span><br />
<table class="contentimg" style="line-height: 19px;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_08/mt-355898-3_muvn.jpeg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em> Hai văn bản cách nhau 4 ngày nhưng gần trùng về nội dung kiểu "đau bụng" của Bộ Nông.<br />
<div style="text-align: center;">
</div>
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span>Buổi chiều đầu tiên sau khi báo đăng, Bộ Nông thể hiện sự quyết
liệt khi phát công văn hỏa tốc yêu cầu lập biên bản đình chỉ mọi hoạt
động xây dựng, đón khách (nếu có) và các hoạt động khai thác của Le Mont
Resort.</span><br />
<span>Bộ Trưởng Cao Đức Phát cũng có chỉ đạo Tổng cục Lâm nghiệp “tổ
chức ngay đoàn thanh tra, kiểm tra làm rõ các công trình trái phép ở
Vườn quốc gia Ba Vì” và báo cáo Bộ trưởng trước ngày 4.3.2016.</span><br />
<span>4 ngày sau, Bộ Nông phát văn bản thứ 2 thông báo ý kiến chỉ đạo
của Bộ trưởng Cao Đức Phát với nội dung… gần giống văn bản thứ nhất,
thậm chí thụt lùi.</span><br />
<span>Báo Lao Động gọi văn bản khó hiểu này của Bộ Nông là “chơi
chữ”, là một kiểu “bắn chỉ thiên” dọa người! Nhưng thật ra, đây cũng là
một kiểu “đau bụng”!</span><br />
<span><a href="http://tamnhin.net/toa-hoan-la-n-3-vi-kiem-sat-vien-dau-bung-87177.html" target="_blank">Xem tại đây</a></span><br />
<a href="http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/tin-tuc-thoi-su/60-biet-thu-trai-phep-thanh-tra-khong-ra-vi-om-3302152/" target="_blank">Xem tại đây</a><br />
<a href="http://laodong.com.vn/thoi-su-xa-hoi/vu-resort-khong-phep-tai-vuon-quoc-gia-ba-vi-bo-nnptnt-chi-dao-kieu-ban-chi-thien-525535.bld" target="_blank">Và tại đây</a><br />
<strong style="line-height: 1.5;">4. Cơm để 11 ngày không hỏng!</strong><br />
<span>Một người dân ở xã Triệu Long, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng
Trị dùng gạo mua tại siêu thị Co-opMart Quảng Bình, có xuất xứ từ vựa
lúa An Giang để nấu cơm ăn. </span><br />
<span>Và bất ngờ là số cơm thừa để quên trong nồi cơm điện đến 11 ngày sau vẫn bình thường, không có mùi thiu và còn nguyên hạt!</span><br />
<span>Nghe còn kinh hơn xác chết ướp phóc môn!</span><br />
<span>Lập tức tôi liên tưởng đến câu chuyện gạo Campuchia đã và đang
tràn ngập tại ĐBSCL, vựa lúa lớn nhất Việt Nam, dù giá cao hơn một số
loại gạo sản xuất trong nước nhưng lại bán rất chạy! </span><br />
<span>Lý do ư? Vì gạo Campuchia thơm, mềm dẻo, ngon cơm và… an toàn hơn gạo Việt Nam!</span><br />
<div style="font-size: 12px; text-align: center;">
<table class="contentimg" style="font-size: 12px; line-height: 18px;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_08/mt355898-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>Số cơm thừa còn lại để quên 11 ngày vẫn còn nguyên vẹn như cơm nguội vừa mới nấu của một người dân ở Quảng Trị.<br />
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<span>Lại nhớ phát ngôn của ông Nguyễn Minh Nhị, nguyên Chủ tịch UBND
tỉnh An Giang trên Lao Động: Nhiều năm nay ông toàn mua gạo Thái Lan về
ăn không chỉ vì ngon mà quan trọng nhất là an toàn, không có dư lượng
thuốc bảo vệ thực vật!</span><br />
<span>Nói vậy thì cơm ở Quảng Trị để 11 ngày không hỏng là do dư lượng thuốc bảo vệ thực vật hay được tẩm ướp chất gì đó quá lớn?</span><br />
<span>Chưa có ai kết luận về vụ này. Nhưng cách đây mấy hôm, Bộ Nông
vừa công bố một con số mà từ kinh hoàng thôi thì vẫn chưa diễn tả hết.</span><br />
<span>Trong vòng khoảng 1 năm qua, Bộ Nông đã phát hiện trên toàn
quốc có tới 1.663 mẫu rau, quả, thịt, cá có chứa chất cấm vượt mức cho
phép!</span><br />
<span><a href="http://www.phapluatplus.vn/ky-la-gao-mua-o-co-opmart-nau-chin-de-11-ngay-khong-hong-d7497.html" target="_blank">Xem tại đây</a></span><br />
<a href="http://bizlive.vn/hang-hoa/tran-ngap-gao-campuchia-tai-vua-lua-gao-lon-nhat-viet-nam-1612746.html" target="_blank">Xem tại đây</a><br />
<a href="http://baophapluat.vn/bao-ve-nguoi-tieu-dung/kinh-hoang-hon-1660-mau-rau-qua-thit-ca-chua-chat-cam-264223.html" target="_blank">Xem tại đây</a><br />
<strong style="line-height: 1.5;">5. Bệnh nhân trả lương cho… con nợ lộn xộn, tiêu cực!</strong><br />
<span>Người bệnh ở tỉnh ĐắK Lắk đang vật vã kêu gào vì thiếu thuốc điều trị từ bệnh viện tỉnh cho đến trạm y tế xã thưa các bạn!</span><br />
<span>Bác sĩ Bùi Trường Phong, Phó giám đốc Sở Y tế, kiêm Giám đốc
Bệnh viện Đa khoa tỉnh Đắk Lắk thừa nhận dù cố gắng co kéo, dự trù, kêu
với Sở Y tế bao nhiêu lần, bệnh viện cũng không khắc phục nổi tình trạng
thiếu thuốc điều trị…</span><br />
<span>Thiếu thuốc không phải do không có tiền mà như khẳng định
của Chủ tịch UBND tỉnh Đắk Lắk Phạm Ngọc Nghị là do “nội bộ ngành quá
lộn xộn, phức tạp, tiêu cực. Tỉnh chỉ đạo nhiều lần rồi lãnh đạo ngành
vẫn không chấp hành tới nơi tới chốn…”.</span><br />
<table class="contentimg" style="font-size: 12px; text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_08/mt355898-4.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>Bà Đoàn Thị Toàn ở xã Hòa Thuận (Buôn Ma Thuột) một trong những nạn nhân của tình trạng thiếu thuốc ở Đăk Lắk.<br />
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<span><span style="font-size: 12px;">Nói vậy hóa ra người bệnh đang
còng lưng, thậm chí bán đất, bán nhà để trả lương cho… những con nợ trên
trời rơi xuống. Đã thế lại là bọn nợ xấu, vô cùng lộn xộn, phức tạp và
tiêu cực! </span>Vui nhỉ! Trong lúc ngành y tế hô hào hết khẩu hiệu này
đến khẩu hiệu khác, nào là lấy người bệnh làm trung tâm, rồi tăng viện
phí để phục vụ người bệnh tốt hơn vì bây giờ là người bệnh trả lương cho
bác sĩ chứ không phải nhà nước thì lại có địa phương giật gấu vá vai
thuốc chữa bệnh vì… nội bộ lộn xộn, phức tạp, tiêu cực!</span><br />
<span><a href="http://www.tienphong.vn/xa-hoi/vi-sao-dak-lak-thieu-thuoc-chua-benh-977792.tpo" target="_blank">Xem tại đây</a></span><br />
<strong><span>6. Ấn tượng trong ngày: Trả hết được nợ thì 5 năm tới sẽ không còn tiền đầu tư! (ảnh 6)</span></strong><br />
<span>Bộ trưởng Bộ Kế hoạch Đầu tư vừa thừa nhận một thực tế choáng
váng: Một số bộ, ngành có thể sẽ không còn tiền đầu tư trong 5 năm tới
nếu trong trung hạn bố trí để thanh toán hết số nợ và số vốn ứng trước!</span><br />
<span>Theo đó, dự kiến tổng <a draggable="false" href="http://cafef.vn/vo-n-da-u-tu-tru-c-tie-p-nuo-c-ngoa-i.html" target="_blank" title="vốn đầu tư">vốn đầu tư</a> phát
triển từ nguồn ngân sách Nhà nước giai đoạn này là 1,846 tỷ đồng. Tuy
nhiên, tổng nhu cầu vốn đầu tư phát triển nguồn ngân sách nhà nước do
các Bộ ngành và địa phương đề xuất lên tới khoảng 4 triệu tỷ đồng, gấp
20,5 lần kế hoạch năm 2015, gấp 2,1 lần khả năng cấn đối vốn 5 năm giai
đoạn 2016-2020!</span><br />
<span>Thậm chí sẽ không còn nguồn để khởi công mới như Bộ Giao thông Vận tải, các tỉnh Ninh Bình, Hà Tĩnh, Bình Thuận...</span><br />
<div style="font-size: 12px; text-align: center;">
<table class="contentimg" style="font-size: 12px; line-height: 18px;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://tsdt.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_08/mt355898-5.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td><em>Bộ trưởng Bùi Quang Vinh: Trả hết được nợ thì 5 năm tới sẽ không còn tiền đầu tư!<br />
<br />
</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<span></span><br />
Thật ra dân tình choáng là choáng bởi các con số chi tiết. Chứ chuyện
cứ xin, cứ vay để khởi công sau đó bàn giao nợ lại cho nhiệm kỳ mới thì
từ anh Nông Văn Dân đến anh Hành Văn Chính, anh Đào Văn Nhũng, anh Lâm
Phong Bì, anh Phan Đắng Lòng… đều biết và nhận thức rất rõ!<br />
Nhân kể chuyện anh Phan Đắng Lòng mới nhớ ở Quảng Ngãi, phong trào
“thay áo về với Chúa” bằng lá ngón tăng đột biến vì những lý do rất “đau
bụng” kiểu "cảm thấy buồn, trống vắng…"<br />
Thì cứ đọc hết bản Tin khó tin hôm nay đi, thế nào chả thấy buồn và trống vắng…<br />
<span>Nghe đắng lòng thật!</span><br />
<span><a href="http://cafef.vn/vi-mo-dau-tu/bo-truong-vinh-tra-het-duoc-no-thi-5-nam-toi-se-khong-con-tien-dau-tu-20160307144418352.chn" target="_blank">Xem tại đây</a></span><br />
<a href="http://news.zing.vn/So-nguoi-an-la-ngon-tu-tu-tang-dot-bien-o-Quang-Ngai-post631438.html" target="_blank">Và tại đây</a>Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-82532514683475798632016-03-11T17:07:00.001-08:002016-03-11T17:07:03.889-08:00Tin khó tin: Ù tai, hoa mắt và choáng váng <h1>
</h1>
<div class="meta clearfix">
<div class="more">
<span class="serie-newspaper">
<span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hà Phan tổng hợp</span> </div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="sapo">
Hôm qua Tin khó tin đau bụng, hôm nay lại ù tai và hoa mắt quý vị ạ!
Toàn những phát ngôn quá bất ngờ. Một tướng Công an bảo 50% vụ buôn lậu
có bóng dáng Hải Quan, một thứ trưởng lo đường làm cả tỷ đô sợ dân đi
thử một lần rồi thôi và thứ trưởng khác đau xót cho nạn nhân Giang “đại
tá”. Còn một Viện phó Viện kiểm sát tiết lộ tham nhũng 2.000 tỷ chỉ thu
hồi được 5 tỷ... Choáng váng quá!
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span><strong>1.Tham nhũng 2000 tỷ thu được 5 tỷ !</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
Đấy là thông tin từ Ông Dương Ngọc Hải
- Phó viện trưởng VKSND TP.HCM tại Hội nghị tổng kết công tác phòng,
chống tham nhũng, lãng phí hôm qua. Ngoài 5 tỷ do các bị cáo tự nguyện
khắc phục, cơ quan điều tra còn thu hồi thêm 650 triệu và một căn nhà
trên tổng số 2000 tỷ thiệt hại. Đừng thốt lên thật là bất ngờ, thật
không thể tin nổi! Với những người phải lạc quan như tôi, thế là may rồi
các bác ạ. Xin tiết lộ, 2.000 tỷ này chỉ từ 4 vụ án điểm thôi nhé!</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/tham-nhung-1457442030_hjog.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Ông Dương Ngọc Hải - Phó viện trưởng VKSND TP.HCM tại hội nghị - Ảnh: THUẬN THẮNG </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;">Với quan tham tiền chỉ chuyển từ ngân sách vào két sắt mấy ông anh mà không chịu quay ngược lại. Chợt nhớ, ông Nghị </span><span style="text-align: left;">Đỗ
Văn Đương nói: “Trong phòng chống tham nhũng, nhiều người chỉ đạo nhưng
người trực tiếp làm thì thiếu. Giống như phim Tây Du Ký, Phật Tổ Như
Lai có rồi, Đường Tăng có rồi, giờ cần phải có Tôn Ngộ Không thì mới bắt
được yêu quái trong động”.</span><span style="text-align: left;"> Ngộ Không… 2000 tỷ đổi lấy 5 tỷ không?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160308/tham-nhung-2000-ty-thu-hoi-duoc-5-ty/1063933.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>2- Đường tỷ đô sợ thử rồi thôi</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Mấy Táo giao thông nhà mình vui quá các
bác ạ! Cuối năm nay, dự là tuyến đường sắt đô thị Cát Linh - Hà Đông
chạy ầm ầm rồi mà chiều qua mới nghe họ băn khoăn kết nối các ngã đường
khác vào đây thế nào? Thứ trưởng Bộ GTVT Nguyễn Hồng Trường ngại xây
đường sắt trên cao hàng tỷ đô sợ dân đi thử một lần rồi thôi. Dám lắm
chứ đồng chí Thứ trưởng, bởi đâu phải ai cũng kiên nhẫn hàng ngày trèo
lên metro đi tí lại leo xuống rã cẳng tìm phương tiện khác.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/hcm356384-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Tuyến đường sắt Cát Linh Hà Đông. Ảnh: Lao Động</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Nói như ông Nguyễn Xuân Tân - Phó giám
đốc Sở GTVT Hà Nội "chúng ta chỉ nghiên cứu tới việc tuyến cao tốc đâm
vào Hà Nội chứ còn kết nối vào Hà Nội như thế nào, hoàn chỉnh ra sao thì
còn vướng” thì mấy anh quy hoạch, đồng bộ, phối hợp trốn đâu mất rồi?
Nghe Bí thư Hoàng Trung Hải khái quát rõ ngay bức tranh giao thông thủ
đô “"Hiện các kết nối đa phương tiện rất bất cập. Bây giờ mình làm từ
đầu, làm toàn mấy tỷ đô la mà chỉ tặc lưỡi là thành đơn phương tiện
ngay". Chắc tôi cũng phải tặc lưỡi vài cái, sao mà các Táo tính xa thế
nhỉ? </div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://news.zing.vn/Duong-hang-ty-USD-chi-so-nguoi-dan-di-thu-roi-thoi-post631981.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>3- Nỗi đau của ông Bộ</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Ai từng bảo Bộ Công Thương và Ông cục
trưởng cười trừ vô cảm với nạn nhân của Giang “đại tá” mời vào xem. Thứ
trưởng Bộ Công Thương Trần Quốc Khánh sáng qua cho hay "rất đau xót với
những mất mát và hoàn toàn thông cảm với các nạn nhân" của Công ty Liên
kết Việt. Ông Khánh còn ngậm ngùi ngày ấy có ai khiếu nại đâu, Bộ này
biết lão Giang ấy vi phạm đấy nhưng Luật không cho phép cảnh báo.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/hcm356384-4.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Người ta khổ tâm thế mà quý vị cứ sa sả
họ thiếu trách nhiệm, làm ngơ với Giang và đồng bọn. Toshiba nhà anh
Giang, tại anh tài quá đấy. Còn lại hãy trách bác Tham và bác Tránh.
Nghi ngờ lung tung mất đoàn kết.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://nld.com.vn/thoi-su-trong-nuoc/lanh-dao-bo-cong-thuong-dau-xot-cung-nan-nhan-cua-lien-ket-viet-20160308110217194.htm" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>4- Cuộc chiến gã tí hon và người khổng lồ</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Trong vô vàn tranh cãi xung quanh vụ VTV
bị Youtube khóa tài khoản, xin trích một tút của Facebooker Lê Hồng Kỹ
“..Trào lưu “tẩy chay những người ăn thịt chó” được xới lên mạnh mẽ nhất
không phải do lời kêu gọi của mấy anh Tây lông bảo vệ động vật, mà từ
bức ảnh một cô bé 4 tuổi ngồi khóc bên chú cún cưng đã bị thui vàng ươm.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/hcm356384-5.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Cảnh VTV sử dụng bị ông Tuấn tố sử dung chưa xin phép. </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Quay lại chuyện anh Yamaha Trung Tá,
thực ra đến giờ những gì anh này làm chủ yếu là để giải tỏa sự bực mình.
Tất nhiên cũng đủ để các mẹ sôi lên rồi, và VTV cũng mất rất nhiều rồi.
Nhưng mình cho rằng anh Trung Tá sẽ được các mẹ tiến bộ ủng hộ hơn nữa
nếu anh ta đâm đơn kiện VTV ra tòa đòi thù lao. Không vì mình ghét VTV,
mà hơn ai hết lúc này anh Trung Tá đang mang hình ảnh một kẻ bé mọn có
thể thay đổi lịch sử. Anh Trung Tá có thể trở thành cái ghim găm vào tâm
trí các đài, báo, nhà xuất bản, nhà văn, nhạc sỹ, nhà khoa học về ý
thức bản quyền. Ngược lại, một cuộc tranh tụng ở tòa cũng có thể giúp
những người như Trung Tá hiểu hơn về ý nghĩa của việc đăng ký bảo hộ
quyền tác giả để ngăn chặn các hành vi xâm hại bản quyền”.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://laodong.com.vn/van-hoa-the-thao/tu-vu-vtv-bi-khoa-kenh-tren-youtube-xin-loi-co-giam-thoi-quen-xai-chua-525918.bld" target="_blank">tại đây</a>..</div>
<div style="text-align: justify;">
..và <a href="http://tuoitre.vn/tin/van-hoa-giai-tri/20160308/vu-vi-pham-ban-quyen-vtv-ben-noi-co-ben-noi-khong/1063732.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>5- Ấn tượng hôm nay: 50% vụ buôn lậu có bóng dáng hải quan</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Mới cuối năm ngoái ngành hải Quan cam
kết 100% cán bộ, đảng viên nói không với các hiện tượng tiêu cực, tham
nhũng. Chiều hôm qua thiếu tướng Phan Anh Minh (Phó Giám đốc CA TP HCM)
khẳng định 50% vụ buôn lậu tại TP là có bóng dáng của nhân viên hải quan
đằng sau! Kém hải quan tí ti là ngành tài chính ngân hàng, phê duyệt dự
án và có cả cán bộ quản lý quỹ xóa đói giảm nghèo!</div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/hcm356384-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Quý vị đừng lo Tin khó tin thiếu chất
liệu, gì chứ thứ ấy nước ta lâu nay vẫn thừa. Trưởng ban nội chính Thành
ủy TP HCM Trần Thế Lưu cho hay hầu hết án tham nhũng không do lực lượng
chống tham nhũng phát hiện. Ông Minh bảo kê khai tài sản chỉ có giá trị
"đút ngăn kéo" và hầu hết đối tượng gây ra hành vi tham nhũng từ đảng
viên, mà công an không được tổ chức trinh sát đảng viên… Những chuyện
bất thường ngày càng bình thường như những cán bộ hải quan thề không
tham nhũng lại dính chàm.</div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://thanhnien.vn/thoi-su/thieu-tuong-phan-anh-minh-ke-khai-tai-san-chi-co-gia-tri-dut-ngan-keo-676047.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-11156215647392111462016-03-11T16:48:00.002-08:002016-03-11T16:48:45.925-08:00Tin khó tin: Sài Gòn còn ai nhớ những SBC, những Lý Đại Bàng?<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Đào Tuấn (tổng hợp)</span> <time></time><div class="col-3-6">
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_10/batcuop_RRSG.jpg" width="600" />
<span class="fig">Hiệp sĩ” Lâm Hiếu Long trong một lần bắt tội phạm. (Zing) </span>
</div>
<div class="sapo">
5 anh em ngồi uống nước vỉa hè. Túi để sát hông! Thằng cướp lao xe lên
hè. Đứng ngay trước mặt. Tôi tưởng nó đợi ai. Một lúc, nó lách xe giữa
hai hàng ghế và vù ga, chộp chiếc túi chạy mất. Ôi má ơi, 1 thằng cướp,
trên vỉa hè, giữa phố, cướp đồ của 5 ông mà 4 trong đó to như trâu
mộng! Chắc không phải nói, các bạn cũng biết chuyện xảy ra ở đâu!
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong style="text-align: left;">Chuyện tiếu lâm</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Ít bữa trước, câu chuyện tiếu lâm của một thầy giáo già đã được đưa vào mục “dân đặt hàng” trên một tờ báo:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Một bà kia có tài nếu bị bịt mắt,
chỉ ngửi không khí là biết mình đang ở đâu. Người ta bịt mắt bà đưa đến
một thành phố. Chỉ hít vài cái bà đã nói: “Thành phố New York. Vì có mùi
tiền!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tới thành phố nọ, bà hít hoài vẫn
không thể nhận ra. Bà quay kính xe xuống, đưa tay ra “rờ” không khí. Và
rụt tay lại la lên: TP.HCM!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Mọi người hỏi sao bà biết, bà tỉnh bơ: “Vừa đưa tay ra mất cái đồng hồ!".</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Cười đấy! Nhưng mà đau.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Và người thầy giáo già sau đó kể một câu chuyện không hề tiếu lâm:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>“Nơi tôi đang sống (quận 3), cứ
thỉnh thoảng phải đóng tiền dân phòng. Nhưng hình như tôi chưa hề thấy
một “anh dân phòng” nào đi tuần ban đêm cả. Hễ chúng tôi nuôi chó là mất
chó, nuôi mèo là mất mèo. Tình trạng mất cắp ở xóm tôi phải nói khá
"rôm rả".</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi đoán thầy giáo nọ sẽ rất tâm
đắc với phát biểu Bí thư Hà Nội Hoàng Trung Hải: "Thà sống nghèo nhưng
công bằng và yên bình còn hơn là cuộc sống giàu mà bon chen, không an
toàn".</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://tuoitre.vn/tin/ban-doc/20160302/chuyen-vui-cuoi-ra-nuoc-mat-ve-nan-cuop-giat-tai-tphcm/1060441.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong><span>Chuyện không tiếu lâm</span></strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Bạn tôi, PV tờ Người lao động vừa kể lại câu chuyện “đặc sản cướp ở Sài Gòn”:</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>5 anh em ngồi uống nước vỉa hè.
Túi để sát hông! Thằng cướp lao xe lên hè. Đứng ngay trước mặt. Tôi
tưởng nó đợi ai. Một lúc, nó lách xe giữa hai hàng ghế và vù ga, chộp
chiếc túi chạy mất. Ôi má ơi, 1 thằng cướp, trên vỉa hè, cướp đồ của 5
ông mà 4 trong đó to như trâu mộng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Câu chuyện của anh tràn đầy tiếng
Đan Mạch xen lẫn những cái chép miệng. Và sau đó là một list các đồng
nghiệp từng là nạn nhân của cướp.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/ts356860-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Một tên cướp táo tợn bị CA bắt giữ (<em>Ảnh: </em>TTO)</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Quá liều lĩnh. Quá bất chấp. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Đến ta còn nơm nớp ngay nơi ta sinh ra thì thử hỏi cái cảm giác “khoai tây” bị cướp nó như thế nào. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Chống cướp, trộm ở SG có khó không? Khó. Nhưng chắc chắn</span><span> </span><span>chống
được nếu Công an, chính quyền TP quyết tâm. Nhiều "nhà" nọ, "nhà" kia,
nước ngoài nhảy vào thì chỉ đặt chân đến sân bay là hốt liền chỉ trong 5
nốt nhạc. Vấn đề là chỉ cần chấp nhận hình ảnh CA đầy phố như chốt 141 ở
HN một thời gian (chống trộm cướp thật chứ không phải để tranh thủ kiếm
ăn), quy trách nhiệm cho CA, chính quyền địa bàn (nơi có vụ án và nơi
có tội phạm sống). Xứ mình hàng xóm ăn con gà còn biết rõ gà trống hay
gà mái, làm gì có chuyện thằng cướp ở trong xóm mà không biết chỉ có anh
CA địa bàn là cố tình không biết thôi. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span><strong><span>Cũng không tiếu lâm</span></strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Hôm trước, một người dân Thành phố
cắc cớ rằng: Hình như có chuyện địa phương nào xảy ra trộm cướp, tệ nạn
xã hội nhiều thì bị trừ thi đua, thậm chí không đạt khu phố, phường văn
hóa.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Điều này có thể giúp cho các địa
phương cố gắng làm trong sạch địa bàn của mình. Nhưng mặt trái của nó,
không ít nơi sợ bị ảnh hưởng thành tích nên che dấu phạm pháp hình sự
tại địa phương mình.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Có những trường hợp trộm cắp, cướp
nho nhỏ bị bắt lên phường có khi chỉ kiểm điểm rồi cho về. Vụ việc đó
quá nhỏ, chưa đủ để giam giữ, khởi tố hình sự hay do Công an phường ngại
lập biên bản mấy chuyện không đáng, hay do sợ ảnh hưởng thi đua?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Đây là một câu hỏi nhỏ! Nhưng nó
đang chỉ chân vấn đề chí mạng của TP HCM, nơi mà có người đã cười khẩy
khi nghe đến mô hình 141!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://tuoitre.vn/tin/ban-doc/20160305/bat-duoc-nhieu-trom-cuop-thi-dua-phai-xuat-sac/1062394.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong><span>Những Lục Vân Tiên giữa đường</span></strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Chắc thể nào cũng có bạn nhắc đến mô hình “Hiệp sĩ SBC”.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/ts356860-2.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Hiệp sĩ” Lâm Hiếu Long trong một lần bắt tội phạm. (Zing)</em> </em><br />
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Thật lòng, tôi cảm phục các anh.
Zing hôm qua đưa ra một con số: 10 cuộc gọi mỗi ngày tới “Hiệp sĩ SBC”.
Hình như người dân gửi gắm rất nhiều, người dân kỳ vọng rất lớn về vai
trò- dù bất đắc dĩ- trong việc bảo an cho dân. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Họ chỉ đang là những Lục Vân Tiên
giữa đường thấy sự bất bình chẳng tha. Và cách thức thực hiện duy nhất
là truy đuổi đến cùng...Không được sử dụng ngay cả một cây gậy ma trắc.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Nhưng vấn đề chính lại là ở cái vai trò bất đắc dĩ này.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xin nói thật, mô hình “hiệp sĩ
SBC” bản chất là một thất bại quả chính quyền! Bởi khi ấy, câu hỏi không
thể không đặt ra là công an đang ở đâu- khi phải trao một nhiệm vụ quá
nguy hiểm cho những người tay không tấc sắt.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Mô hình nếu có, phải là những mô hình như H88 Hải Phòng, 141 Hà Nội, hay SBC với tên tuổi của anh hùng LLVT Lý Đại Bàng!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://news.zing.vn/Hiep-si-Sai-Gon-nhan-10-cuoc-goi-bao-cuop-moi-ngay-post631957.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong><span>Đừng đánh thức con quỷ</span></strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Giờ nói đến giải pháp. Tôi muốn
bắt đầu từ phía những nạn nhân chúng ta, bằng một có một cái tút nhỏ của
Facebooker Hoàng Minh Châu: </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Hai năm sống ở Myanmar tôi thấy,
đó là một đất nước nghèo nàn, lạc hậu, hệ thống pháp luật cũng chưa
mạnh, nhưng không có trộm cắp. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Mặc dù vậy, tất cả các biệt thự, của những gia đình giầu có, đều tường cao cửa kín, dây thép gai bao bọc rất cẩn thận.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi hỏi, ở đây không có trộm cắp, vì sao các anh phải quá cẩn thận như vậy.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Câu trả lời thật bất ngờ: Những
người dân lương thiện không trộm cắp là vì con quỷ tham lam trong người
họ đang ngủ yên. Đừng đánh thức nó dâỵ bằng sự cám dỗ.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Nếu bạn có tài sản quý giá và lơ
là trong bảo quản, thì bạn đã phạm hai sai lầm: một là đánh thức lòng
tham đang ngủ yên trong lương dân, hai là làm mất tài sản của chính bạn</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi nghĩ, để một đất nước không có
trộm cắp, cần có hai điều kiện: Người dân sống lương thiện và những
người có của cải phải biết tự bảo vệ tài sản của mình!</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/ts356860-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>CSCĐ Hà Nội tuần tra trên phố (PLo)</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Sau khi “phòng trào truy bắt tội phạm” được khởi động trở lại, người dân Thành phố đã hăng hái góp ý, đã đề ra tới 10 giải pháp.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi nghĩ trí tuệ của dân, xuất phát từ thực tế, bao giờ cũng chính xác, cũng đáng quý. Vấn đề chỉ là người thực hiện mà thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://plo.vn/thoi-su/quet-sach-toi-pham-10-giai-phap-cua-nguoi-dan-thanh-pho-615480.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong><span>Đề xuất của tướng Minh</span></strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi nhớ tướng Phan Anh Minh từng đề xuất một giải pháp đặc biệt để phòng chống trộm cướp.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/ts356860-4.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Tướng Phan Anh Minh: Cần chặn và không cho sử dụng các thiết bị trộm cướp.</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Theo ông, 85% số vụ phạm pháp
thuộc nhóm tội pháp trộm cắp, cướp giật. phần lớn bọn trộm cướp đều nhắm
vào các loại thiết bị di động đắt tiền như iPhone, iPad. Mỗi thiết bị
này đều có một mã số IMEI để quản lý, nhận dạng. Và tướng Minh đề xuất
“Khi có trộm cướp, lực lượng công an sẽ ghi nhận thông tin số IMEI này
từ trình báo của người dân, rồi thông báo về cho Sở TTTT để gửi thông
báo tới các nhà mạng, chặn và không cho sử dụng các thiết bị này lắp đặt
vào bất kỳ số điện thoại di động nào.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tướng Minh cho rằng nếu thực hiện tốt phương án này thì có thể giảm đến trên 50% số vụ trộm cướp xảy ra trên địa bàn.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi nhìn thấy rất rõ ở đây nỗi trăn trở, và cả bức xúc của một vị tướng nhiệt huyết! Nhưng chỉ thế mà thôi.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://vietq.vn/giai-phap-dac-biet-phong-chong-trom-cuop-o-sai-gon-cua-vi-tuong-cong-an-d83726.html" target="_blank">tại đây</a></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span><strong><span>Phát ngôn hôm nay: Con yêu nghề</span></strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Nói một cách công bằng, vẫn còn
rất nhiều những “Lý Đại Bàng”- biểu tượng SBC một thời của CA Thành phố
đang âm thầm bắt cướp, âm thầm hy sinh.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_09/ts356860-5.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Hình sự đặc nhiệm quận 1 đua tốc độ bắt nóng một tên cướp giật đường phố.(PLO)</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Đường link bên dưới là câu chuyện nhỏ của </span><span>Đại úy Nguyễn Hữu Hoàng Minh, một “tiểu đại bàng” trong “biệt đội chim sắt”- đặc nhiệm quận 1. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Và thật thích thú khi nghe anh
bình thản nói rằng: “99% những tên cướp giật thủ dao, mã tấu trong
người”. Và chuyện bị kẻ cướp đạp ngã khi truy đuổi rõ là chuyện thường
ngày.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Và thưa các bạn, khi cha mẹ Minh
lo lắng, khuyên con xin chuyển công tác khác, anh, chắc cũng rất bình
thản “động viên ngược” lại: “con yêu nghề”.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi nghĩ- không chỉ những người dân TP- sẽ yêu quý anh lắm, những “Lý Đại Bàng” của dân!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
Xem <a href="http://plo.vn/an-ninh-trat-tu/giang-ho-doa-tinh-so-dac-nhiem-616254.html" target="_blank">tại đây</a>.</div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-40674241126774202682016-03-11T16:46:00.002-08:002016-03-11T16:46:11.314-08:00Tin khó tin: Tiến sĩ du côn làm hiệu trưởng, muốn lên phó sở phải mất tiền<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">LAM CHI (TỔNG HỢP)</span><div class="more">
<br /><div class="button-newspaper">
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="sapo">
Hôm qua chim của một giám đốc sở miền Trung lại động đậy, còn ở cực nam
của tổ quốc một cục trưởng loan truyền bí quyết để được bổ nhiệm quan sở
là phải làm mất tiền tỉ của dân. Một vị Tiến sĩ du côn làm Hiệu trưởng
trường đại học, trong khi thầy cô giáo bậc phổ thông bị học sinh, phụ
huynh mắng chửi, đánh đập. Báo động đỏ của ngày hôm nay: Ngành viết thuê
dự án để xin xây trụ sở hoành tráng vĩnh viễn thất nghiệp từ 1.4.2016
</div>
<strong></strong><br />
<div style="color: #333333; margin: 10px 0px;">
<strong>1. Cô giáo bị bạo hành học đường, TS du côn làm hiệu trưởng</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px;"></span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: justify;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_10/btb357126-1.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Tiến sĩ Đinh Ngọc Hiện - Hiệu trưởng Trường Đại học Thành Tây. Ảnh: Người đưa tin</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Sau khi vụ một em học sinh ở Thanh Hóa
bị thầy đánh, phụ huynh đòi 200 triệu đồng để đổi lại sự im lặng, nhiều
thầy cô giáo đã lên tiếng về tình trạng bị học sinh, phụ huynh bạo hành
từ tinh thần tới thể xác. Học sinh, phụ huynh mắng chửi giáo viên đứng
lớp, chủ nhiệm ra rả, thậm chí đe dọa, đánh đập.</div>
<div style="text-align: justify;">
Thân phận anh giáo quèn thấp cổ bé họng,
trong khi lãnh đạo của các thầy, cô thì nghe anh có quyền, có tiền nên
chân lý bao giờ cũng thuộc về kẻ mạnh. Không được ai bảo vệ, họ đành im
lặng chọn giải pháp an toàn (nhưng tiêu cực): Dạy cho xong giờ là…
chuồn, không dây vào làm gì. Một nền giáo dục mà học sinh và phụ huynh
quyền lực như vậy hèn chi tỉ lệ nghịch với chất lượng dạy đức và trí.</div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm qua đọc những dòng đau đớn của các cô giáo bị học sinh, phụ huynh
bạo hành tôi băn khoăn mãi với câu hỏi tại sao. Có phải do học sinh, phụ
huynh hư hơn ngày xưa không? Trong khi chưa biết trả lời sao, thì đây,
ông TS, thầy giáo Hiệu trưởng Trường Đại học có tên Tây nhưng của ròng
Việt Nam, giúp tôi lý giải. Vị TS thầy giáo này đã nói rất nhiều câu
đỉnh, mà đỉnh của đỉnh là gọi lãnh đạo cao cấp bằng thằng, mà theo PGS
Văn Như Cương đó là lời lẽ của một kẻ chợ búa, du côn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"><em><strong><a href="http://giaoduc.net.vn/giao-duc-24h/lan-sau-con-dam-danh-con-toi-mot-roi-thi-khong-chi-nhu-the-nay-dau-post166226.gd" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em></span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"><em><strong><a href="http://www.nguoiduatin.vn/hieu-truong-dh-thanh-tay-ts-dinh-ngoc-hien-phat-ngon-kieu-du-con-kho-hieu-nhu-nguoi-mang-benh-a230957.html" target="_blank">Tại đây</a></strong></em></span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 12px; line-height: 18px;"><strong><em><a href="http://giaoduc.net.vn/Giao-duc-24h/Bao-dong-chuyen-hoc-sinh-noi-tuc-chui-the-thieu-ton-trong-thay-co-post162399.gd" target="_blank">Và tại đây </a></em></strong></span><br />
</div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>2. Bí quyết để lên phó sở: Làm mất tiền nhà nước hàng trăm tỉ trở lên</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
Xin được loan bí quyết này đến tất cả cục trưởng hải quan trên cả nước:
Hãy để cho doanh nghiệp cấu kết với nhân viên hải quan nơi mình làm cục
trưởng gian lận tiền hoàn thuế VAT, và dĩ nhiên số tiền ngân sách thất
thoát phải lên đến nhiều trăm tỉ đồng như Cục trưởng Hải quan An Giang
Huỳnh Thanh Tâm đã làm.</div>
<div style="text-align: justify;">
Dưới thời ông Tâm, có hơn 40 cán bộ hải
quan dưới quyền bị khởi tố vì tham nhũng. Vậy mà mới đây, tỉnh này bổ
nhiệm ông này làm phó giám đốc sở Công. Lập luận là, nếu ông Tâm có sai
phạm thì đã bị khởi tố, bắt giam rồi.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: justify;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_10/btb357126-2.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em>Cục Hải quan An Giang
làm hồ sơ khống cho doanh nghiệp hoàn thuế VAT gây mất tiền ngân sách
hàng trăm tỉ đồng (trong ảnh là xuất khẩu qua cửa khẩu quốc tế ở An
Giang - ảnh minh họa) </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
Do vậy, xin mách thêm các vị rắp ranh lên chức phó sở là khi hữu sự
thì phải làm sao để đừng bị khởi tố, vì mình là lãnh đạo, việc làm phi
pháp là do nhân viên nhận thức kém nó làm, mình liên quan gì. Mà làm sao
để không bị khởi tố xin hỏi anh Tâm, số điện thoại 090.000 không không
sợ.<br />
Nhưng, tôi xin mở ngoặc là riêng ở Quảng Bình thì không nên học bí
quyết này, vì Bí thư tỉnh này mới tuyên bố hôm qua là sẽ thay ngay bất
kỳ lãnh đạo nào nếu nhũng nhiễu, để cán bộ cấp dưới nhũng nhiễu.<br />
<div>
<em><strong><a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160310/cho-thoi-chuc-cuc-truong-hai-quan-an-giang/1064665.html" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em></div>
<div>
<em><strong><a href="http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20160310/quang-binh-buoc-lanh-dao-dau-nganh-ky-cam-ket-trach-nhiem/1064587.html" target="_blank">Và tại đây</a></strong></em></div>
<div>
<strong>3. Không bịt lỗ, lợi thì có lợi nhưng danh hao mòn</strong></div>
<div>
Doanh nghiệp kinh doanh xăng dầu đang thu lợi nhuận hàng ngàn tỉ
đồng nhờ áp dụng uyển ngữ "thay đổi phương thức tính giá mua hàng nhập
khẩu phù hợp với diễn biến thị trường".</div>
<div>
Trong khi doanh nghiệp nhập khẩu xăng dầu đang được hưởng mức thuế
từ 0 – 5 – hoặc tối đa 10% nhưng người tiêu dùng đang phải chịu mua sản
phẩm đó với giá ở mức thuế 10 – 20%.</div>
<div>
Hiện tại, mức thuế các loại dầu nhập từ khu vực ASEAN chỉ từ 0 -5%,
xăng nhập từ xứ kim chi cũng chỉ thuế 10%. Vậy mà Thông tư 78 của liên
bộ Công – Tài từ tháng 5.2015 quy định xăng nhập khẩu thuế 20%. Người ta
phải đặt câu hỏi, sao không thay đổi mức thuế để người dân được hưởng
lợi với mức giá sát với thị trường hơn? Còn vì sao liên bộ chậm thay đổi
chính sách thì chắc chắn chỉ có mấy ông bà kinh doanh xăng dầu vừa lãi
nghìn tỉ trả lời nhanh và chính xác nhất.</div>
<div>
Lỗ hổng chính sách là nơi tạo ra đặc quyền đặc lợi, tham nhũng. Có
những lỗ nhỏ khó thấy, nhưng có những lỗ to thấy rõ nhưng không ai bịt.</div>
<div>
<em><strong><a href="http://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/292845/lo-hong-thue-dn-xang-dau-dut-tui-ngan-ty.html" target="_blank">Xem tại đây</a></strong></em></div>
<div>
<strong>4. Đi vay để xây trụ sở hoành tráng, mua xe sang…</strong></div>
<div>
Hôm qua, GS – TSKH Nguyễn Quang Thái – Phó Chủ tịch Hội khoa học
kinh tế Việt Nam đã khẩn khoản báo động về sự lo ngại đặc biệt nghiêm
trọng trước tình hình tốc độ tăng nợ công quá nhanh – tăng gấp hơn 2 lần
sau 5 năm. Nợ công hiện tại đã là 2,7 triệu tỉ đồng.</div>
<div>
Tại sao nợ công tăng nhanh và nhiều như vậy? Là do chúng ta làm ra
không đủ chi tiêu nên phải đi vay để tiêu, là do tiêu mà không nhìn vào
túi tiền, tiêu tiền lãng phí, nuôi bộ máy ăn lương cồng kềnh tốn kém mà
không hiệu quả, rồi thì thất thoát, tham nhũng…</div>
<table class="contentimg" style="text-align: justify;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_10/btb357126-3.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> Nhà ga vành đai 3 thuộc
dự án đường sắt đô thị Cát Linh - Hà Đông bị chậm tiến độ do các nhà
thầu phụ bị tổng thầu nợ tiền thi công - Ảnh: Nguyễn Khánh</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Ông Thái nói là cần ngừng ngay việc đi vay tiền về xây trụ sở hoành
tráng, mua xe công mới và sang. Ông Vinh Bộ trưởng KHĐT nói là lãng phí
hàng ngàn tỉ với cầu dây văng trên đất nước này. Còn Chủ tịch Quốc hội
Nguyễn Sinh Hùng thì lo ngại đại biểu sẽ run tay khi bấm nút về ngân
sách do nguy cơ để lại gánh nặng nợ nần cho các thế hệ mai sau. </div>
<div>
Vâng, thưa các vị chuyên gia dự án, nếu các vị biết được người dân
phẫn uất như thế nào trước lãng phí, tham nhũng, biết được người dân bấm
bụng nuốt nước mắt, hạ gan xuống để nộp các loại thuế, phí ngày càng
tăng cao như thế nào thì tôi tin các vị sẽ rất xấu hổ khi suốt ngày
trình dự án xin xây trụ sở hoành tờ ráng, nghĩ ra tờ trình xin mua xe
đời mới chấm cao đi cho xứng tầm… </div>
<div>
<em><strong><a href="http://tuoitre.vn/tin/kinh-te/20160310/tai-sao-no-cong-vn-len-toi-27-trieu-ti-dong/1064617.html" target="_blank">Xem tại đây </a></strong></em></div>
<div>
<strong>5. Ấn tượng trong ngày: Lại quan sở mất chim, doanh nhân lớn nhận tối hậu thư</strong><br />
</div>
UBND tỉnh Đắc Lắc đã ra “một đòn rất rắn” với doanh nhân tự nhận
chọn ra những cuốn sách đổi đời cho thanh niên Việt. Tối hậu thư cho
hay một trong số những dự án treo cần khởi công ngay là vào tháng 5 tới
đây. Nếu không làm, tất cả các dự án du lịch của Tập đoàn càphê Trung
Nguyên trên địa bàn Đắc Lắc sẽ bị thu hồi.<br />
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/btb357126-5_uhom.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em> Bảng quảng cáo dự án sách đổi đời cho thanh niên Việt của doanh nhân Đặng Lê Nguyên Vũ (ảnh: Tuổi trẻ)</em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Có người nói rằng nếu uống nước mè đen, ngồi thiền, nhâm nhi càphê
mà đổi được đời thì dự án đồ sộ “Những cuốn sách đổi đời do Chủ tịch
Đặng Lê Nguyên Vũ chọn cho thanh niên Việt” không cần triển khai nữa.</div>
<table class="contentimg" style="text-align: justify;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_10/btb357126-4.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> Ngôi nhà của giám đốc sở bị mất chim (ảnh: Dân Trí).</em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div>
Vụ quan sở trẻ nhưng giàu hoài bão ở xứ quảng bị mất chim hôm qua
lại được xới lên bởi một luật sư khi ông bảo rằng mấy con chim chào mào
là động vật hoang dã nên không thể khởi tố hình sự được, nhiều khả năng
cả quan sở mất chim lẫn kẻ trộm chim đều bị phạt tiền.</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="line-height: 18px;">
TKT hôm nay xin được khép lại với việc dẫn lại bài thơ mất chim của nhà thơ Bùi Hoàng Tám:<br />
Nghe đồn giám đốc mất chim<br />
Công an lập tức truy tìm, ra ngay<br />
Viện kiểm sát xắn hai tay<br />
Nghiêm trọng! Nghiêm trọng! Vụ này thất kinh!<br />
Tòa án kiên quyết, nghiêm minh<br />
Chủ tòa, hội thẩm đồng tình rất cao...<br />
T<span style="text-align: left;">han ôi ba chú chào mào</span><br />
<span style="text-align: left;">Làm cho náo động, xôn xao một vùng.</span><br />
<div>
<strong><em><a href="http://tuoitre.vn/tin/kinh-te/20160310/dak-lak-ra-toi-hau-thu-voi-ca-phe-trung-nguyen/1064635.html" target="_blank">Xem tại đây</a></em></strong></div>
<div>
<em><strong><a href="http://dantri.com.vn/ban-doc/vu-giam-doc-so-mat-trom-chim-nuoi-chim-hoang-da-co-pham-luat-20160310082016051.htm" target="_blank">Và tại đây</a></strong></em></div>
</span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-2595917185292671092.post-75851099479456193982016-03-11T16:45:00.003-08:002016-03-11T16:45:25.970-08:00Tin khó tin: Huyền Như nuốt 9.000 tỷ và gái bán dâm nộp bảo hiểm xã hội<span class="serie-newspaper"><span id="ctl00_mainContent_lblContentPrefix">LĐO</span></span>
<span class="author">Hà Phan tổng hợp</span><div class="more">
<br /><div class="button-newspaper">
</div>
</div>
<div class="more">
<div class="button-newspaper">
</div>
<div class="fyi" id="related1" style="margin-left: 22.5px; position: fixed; top: 80px;">
<div class="ads" id="adsctl00_mainContent_LeftStoryContent-container">
</div>
</div>
</div>
<div class="full-img" id="ctl00_mainContent_divAvatar">
<img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/Uploaded/cms/2016_03_12/nhu_XEFN.jpg" width="600" />
<span class="fig"></span>
</div>
<div class="sapo">
Tối qua, Tin khó tin xây xẩm mặt mày, suýt lăn đùng khi nghe tin 9.000
tỷ Huyền Như lừa đảo chẳng còn khả năng thu hồi. Trấn tĩnh một lúc lại
thấy bác Hải quan bảo bóng dáng sau bọn buôn lậu không chỉ có Hải quan,
Tiến sĩ côn đồ tính nóng, sếp Thiếu tá súng bật lửa nói vi phạm chưa
nghiêm trọng, còn Chánh văn phòng Vĩnh Phúc khăng khăng giàn giáo sập do
tự tháo! Ngay cả mấy mụ Tú bà ở Sài Gòn cũng bắt gái bán dâm nộp bảo
hiểm xã hội. Tí nữa văng mấy câu nhưng nhớ đang ở chung cư, nơi sắp cấm
chửi bậy…
</div>
<ul class="article-relate clearfix">
<li><a href="http://laodong.com.vn/tin-kho-tin/tin-kho-tin-con-voi-hoai-linh-tin-o-dai-ta-522166.bld" title="Tin khó tin: Con voi Hoài Linh, tin ở đại tá ">Tin khó tin: Con voi Hoài Linh, tin ở đại tá </a></li>
<li><a href="http://laodong.com.vn/tin-kho-tin/tin-kho-tin-bo-dau-bung-vi-khong-nghe-lanh-dao-ho-du-moi-duoc-ngheo-522401.bld" title="Tin khó tin: Bò đau bụng vì không nghe lãnh đạo, họ Dư mới được nghèo">Tin khó tin: Bò đau bụng vì không nghe lãnh đạo, họ Dư mới được nghèo</a></li>
<li><a href="http://laodong.com.vn/tin-kho-tin/tin-kho-tin-462-ty-thanh-sat-vun-va-nhan-vien-lam-toi-522634.bld" title="Tin khó tin: 462 tỷ thành sắt vụn và nhân viên lắm tội">Tin khó tin: 462 tỷ thành sắt vụn và nhân viên lắm tội</a></li>
<li><a href="http://laodong.com.vn/tin-kho-tin/tin-kho-tin-tham-nhung-tinh-vi-duong-lun-cang-no-523064.bld" title="Tin khó tin: Tham nhũng tinh vi, đường lún căng – nở">Tin khó tin: Tham nhũng tinh vi, đường lún căng – nở</a></li>
</ul>
<div style="text-align: justify;">
<span style="text-align: left;"><strong>1. Hải quan hỏi, ai trả lời?</strong></span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-1.jpg" style="height: 289px; width: 350px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Ông Hoàng Việt Cường..</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Phó Tổng cục trưởng Hải quan <span>Hoàng
Việt Cường vừa “phản pháo” phát ngôn của Tướng Minh “50% vụ án buôn lậu
có bóng dáng của cán bộ hải quan”. Theo bác Cường thì Hải quan có sai
phạm nhưng “lấy một số vụ sai phạm của cán bộ hải quan mà quy kết cho
toàn ngành là không căn cứ. Bao giờ cũng có sự móc nối giữa bọn buôn lậu
với các cơ quan quản lý chức năng, đương nhiên trong đó không phải chỉ
có cán bộ hải quan mà có cả công an, quản lý thị trường và các cơ quan
bảo vệ pháp luật”. </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Tôi ái ngại thay bác Cường mấy từ
“công an, quản lý thị trường và các cơ quan bảo vệ pháp luật” . Mấy
ngành ấy truy ngược Tổng cục phó như ông đang hỏi tướng Minh thì ăn nói
sao nhỉ? Phang lại kiểu này gom hết vào một rổ hoang mang quá quý vị ạ!
Nỗi đau này đâu phải riêng anh. Mà hình như chống buôn lậu là trách
nhiệm của toàn dân, nếu thoát chắc chúng ranh ma quá đấy bác Cường!</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-2.jpg" style="height: 323px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>...và tướng Phan Anh Minh.</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://plo.vn/thoi-su/pho-tong-cuc-truong-tong-cuc-hai-quan-phan-phao-tuong-phan-anh-minh-616671.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span><strong>2. Tiến sĩ nóng tính và thiếu tá bật lửa</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Cuối cùng thì ông Tiến sĩ vừa nổi như cồn với câu mắng nhà báo “"<em><span>Bố mấy thằng ranh con, biến đi, nhá" cũng bảo tại mình nóng tính. Trời se lạnh rồi, chắc Hiệu trưởng ĐH Thành Tây không”.. </span></em>nó chỉ xuống Tổng Biên Tập nhà ông đấy</span>” nữa đâu<em><span>. Mà lỗi cũng một phần do “</span></em><span>Không
ai hoàn hảo cả. Tôi không được đào tạo là nhà sư phạm mà được đào tạo
là nhà làm luật”. Đừng nóng tính mà hiểu lấm nhé các nhà làm luật.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-3.jpg" style="height: 336px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> <em>Tiến sĩ xin lỗi. Ảnh: Infonet</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Nghe ông Tiến sĩ lại nhớ ông Thiếu
tá vác quẹt ga giống súng náo loạn trường học ở Gia Lai. Đến chiều qua,
hình như vợ ông vẫn chưa về và quẹt ga giống súng không biết ở đâu. Hay
là anh bảo vệ hoảng quá nhìn gà hóa quốc nhỉ? Mà báng bật lửa cứ đập
bôm bốp vào đầu không khéo lại lẫn lộn tạm thời đấy chứ. Đừng lo quá,
sếp của Thiếu tá bảo chưa đến mức vi phạm pháp luật nên cũng chẩng cần
điều tra hay đình chỉ gì đâu. Ngậm bồ hòn chín bỏ làm mười thôi Tiến sĩ
và Thiếu tá ơi!</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/293545/hieu-truong-dh-thanh-tay-xin-loi-phong-vien.html" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>..và <a href="http://vtc.vn/thieu-ta-vac-sung-vao-truong-hanh-hung-hoc-sinh-giam-doc-cong-an-gia-lai-chua-nghiem-trong-den-muc-phai-dieu-tra.7.598786.htm" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<strong>4. Công nghệ cao thương hiệu thấp</strong></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Thương hiệu quốc gia Việt Nam chỉ
hơn mỗi Campuchia chứ công nghệ tự tháo dỡ sân khấu thì số 1 thế giới.
Đáp lại tin đồn sập sân khấu ở TP Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc; Chánh văn phòng
tỉnh này bảo hiểu nhầm thôi tự tháo dỡ tránh gió to đấy. Xem đi xem lại
clip vụ này, thấy còn tuyệt vời hơn bác Chánh nói. Giàn giáo sân khấu từ
từ tự tháo dỡ ụp xuống rất sống động. Công nghệ này hình như chưa nước
nào có, kể cả thuyết minh về công nghệ của bác Chánh.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-4.jpg" style="height: 330px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Sân khấu tự tháo dỡ (ảnh cắt từ clip).</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
Với trình độ cao thế mà chẳng hiểu sao <span>Công
ty Brand Finance “dám” cho rằng thương hiệu quốc gia của Việt Nam chỉ
chỉ còn hơn Campuchia và thua cả Apple! Sếp vùng Châu Á Thái Bình Dương
Cty này thú thật “món gạo tôi được ăn dở nhất lại là món tôi ăn ở trên
máy bay của Việt Nam. Cực dở”. Thẳng thì cũng thẳng vừa vừa thôi chứ!
Nói gì mà cứ như tát vào mặt, nóng cả người quý vị nhỉ! </span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://m.vtc.vn/sap-san-khau-o-vinh-phuc-chanh-van-phong-ubnd-tinh-doi-tra.2.598931.htm" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>..và <a href="http://dantri.com.vn/kinh-doanh/gia-tri-thuong-hieu-quoc-gia-viet-nam-chi-con-tren-campuchia-20160311111550598.htm" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span><strong>3. Gái bán dâm “nộp bảo hiểm xã hội”</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Thần Bạch Mi cũng phải vái hai mẹ
chủ chứa ở Sài Gòn các bác ạ! Tháng nào hai chủ tiêm M.M Lê Thị T. và
T.V Lâm Thị T.D. (Q.5, TP.HCM) cũng bắt mấy em chân dài kinh doanh vốn
tự có nộp 150.000 tiền “bảo hiểm xã hội”. Chúng cứ thấy mấy em suốt ngày
bán mặt cho trời bán thân cho khách mà bịp bợm làm như bán dâm là nghề.
Đừng bảo mấy mụ này ra tù về phát lương hưu cho mấy em đi phục hồi nhân
phẩm nhé. Ác còn hơn đế quốc hai mẹ tú bà.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-5.jpg" style="height: 337px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em><em>Những cô gái bán dâm này bị chủ chứa bắt nộp BHXH</em></em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Nghe đến đây muốn thốt lên tiếng
Đan Mạch nhưng chợt nhớ mình đang ở chung cư. Là công dân gương mẫu
quyết không chống lệnh Bộ Xây dựng. Mà mấy bác ở hộp cao hay thấp cấp
cũng tập đi là vừa, tháng sau nghe bảo cấm tiệt đấy. Đừng thấy giống
phạt vứt rác, tiểu đường, phà khói… mà lờn nhé! Nghe bảo cấm tất, nhưng
phạt gì thì hãy đợi đấy. Hỏi nhỏ các quan bác! Thông tư ra thế rồi cứ kệ
nó hay sao ạ?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://thanhnien.vn/thoi-su/ban-dam-trong-tiem-hot-toc-cung-phai-dong-bao-hiem-xa-hoi-676929.html" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>và <a href="http://laodong.com.vn/kinh-doanh/quy-dinh-khong-noi-tuc-chui-bay-trong-chung-cu-cam-nhieu-khong-xu-phat-duoc-ai-527315.bld" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span><strong>5. Lương Văn Thiện đã ngu còn sĩ diện</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Ai cho tôi làm người lương thiện?
Chí Phèo không hỏi nhưng nhiều người tử tế đương thời đang hỏi. Xin
trích tít của facebooker Nguyen Ba Ngoc, người vừa trả ví tiền hơn 15
triệu nhặt được hôm kia ở TPHCM.</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-6.jpg" style="height: 330px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Anh viết “Việc nhặt được ví tiền
người khác rồi mang trả lại thực tâm mình thấy cũng là việc làm bình
thường và của người ta thì mình trả lại thôi, không có gì ghê gớm.. </span>Đồ
của người ta mất, người ta xót xa, khổ sở bởi đâu dễ làm ra số tiền ấy,
chưa kể phải mất bao công chạy vạy ngang dọc để làm lại đống giấy tờ
kia.<span> </span>Điều đáng nói ở đây là có "một bộ phận không nhỏ" lại
coi đây là chuyện khác thường, không thể tin được, làm gì có người như
vậy, thậm chí có cô bé rất xinh còn comment bên trang của báo Thanh niên
là "Đồ ngu sĩ diện". Chả biết làm gì, ngoài cười trừ vì mình không ngu
tẹo nào, cũng chưa từng sĩ diện theo bất kỳ cách nào”. </div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Làm từ thiện bảo đánh bóng, giúp
dân nghèo ném đá PR, nhặt của rơi trả người mất còm đồ ngu sĩ diện…
Không biết anh Lương Văn Thiện sống sao đây với các thánh?</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://news.zing.vn/Tra-lai-vi-co-20-trieu-dong-Ai-cung-se-lam-nhu-toi-post632882.html" target="_blank">tại đây</a>..</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span>...và <a href="http://thanhnien.vn/doi-song/nguoi-sai-gon-nhat-vi-gui-lai-chu-quan-rao-facebook-tim-chu-bo-quen-676832.html" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span><strong>6. Ấn tượng hôm nay: 9.000 tỷ biến theo Huyền Như </strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
Huyên Như đi, tiền cũng biến mất luôn
quý vị ạ! Tôi hơi choáng váng khi gõ con số 9.000 tỷ và tự trách mình
sớm phong đệ nhất lừa cho Giang “ đại tá” . Quyền Cục trưởng Cục Thi
hành án dân sự TPHCM - <span>ông Vũ Quốc Doanh chiều qua thừa nhận đã
đưa hơn 9.000 tỷ đồng vụ Huỳnh Thị Huyền Như vào diện hồ sơ “không có
khả năng thi hành án” Giàng ơi! 6 cái BV ung bướu, khoảng vài trăm
trường học khang trang và tương đương ngân sách cả tỉnh chứ có phải lá
mít đâu Như? </span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-8.jpg" style="height: 295px; width: 440px;" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Lại phải "Toshiba" nhà cái cô Như
này. Tài không biết để đâu cho hết. Chỉ với mác trưởng phòng cỏn con mà
lừa cả chục ngàn tỷ như người ta bán mấy món hàng đa cấp. Vài lời nhắn
nhủ, nhiều quá mang theo nặng người lắm Như ạ! Tiền nó rơi rớt chỗ nào
chia sẻ tý làm vài cái bệnh viện, xây ít phòng học cho dân bớt khổ cô
nhé! Ngại ngùng chi, tù cao án dài biết vị nào thương…</span></div>
<table class="contentimg" style="text-align: center;">
<tbody>
<tr>
<td><img alt="" src="http://static.laodong.com.vn/uploaded/cms/2016_03_11/hcm357278-7.jpg" /></td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: center;"><em> </em></td>
</tr>
</tbody>
</table>
<div style="text-align: justify;">
<span>Xem <a href="http://dantri.com.vn/xa-hoi/hon-9000-ty-dong-vu-huynh-thi-huyen-nhu-khong-co-kha-nang-thi-hanh-an-20160311170046694.htm" target="_blank">tại đây</a>.</span></div>
Unknownnoreply@blogger.com0