- Lãnh đạo VN có thể thấy gì từ Ukraine? (BBC) - Lãnh đạo Việt Nam có thể lựa chọn nhìn nhận tích cực hoặc tiêu cực từ biến động Ukraine để áp dụng vào tình hình trong nước, theo một cựu quan chức ngoại giao của VN.
- Ukraine có tổng thống lâm thời (BBC) - Quốc hội Ukraine tuyên bố Chủ tịch Quốc hội Turchynov trở thành tổng thống lâm thời của nước này.
- Lễ tang cấp cao cho ông Phạm Quý Ngọ (BBC) - Lễ tang Thượng tướng Phạm Quý Ngọ vừa được Bộ Công an tổ chức sáng Chủ nhật 23/2 tại Hà Nội, an táng tại Thái Bình.
- Những kẻ vũ trang tấn công người biểu tình ở Thái Lan (VOA) - Ít nhất 4 người thiệt mạng và hàng chục người bị thương trong các cuộc tấn công mới đây nhắm vào những người biểu tình chống chính phủ tại nhiều nơi ở Thái Lan
- 'Chính Trung Quốc là trở lực lớn của VN' (BBC) - Trung Quốc không muốn Việt Nam biến đổi, dân chủ hóa và đây chính là trở lực cho sự cải tổ của Đảng Cộng sản VN, theo nhà bình luận nhân cuộc khủng hoảng ở Ukraine.
- Thân thế và sự nghiệp Yulia Tymoshenko (BBC) - Bà Yulia Tymoshenko được cho là biểu tượng cho phe đối lập ở Ukraine, nhưng cũng có cáo buộc về bà.
- Dân Ukraine tràn vào tư gia Yanukovych (BBC) - Người dân kinh ngạc chiêm ngưỡng cảnh lộng lẫy, tráng lệ bên trong và ngoài tòa dinh thự của ông Yanukovych ở ngoại vi Kiev.
- Ukraina : Phát hiện dinh thự hoành tráng của ông Ianoukovitch (RFI) - Mọi chuyện đã diễn biến quá nhanh hôm thứ Bảy 22/02/2014, khi những dấu hiệu cho hồi kết của Tổng thống Victor Ianoukovitch liên tục nhân rộng. Quốc hội nắm lấy quyền hành, truất phế Tổng thống, giải tán nội các và bổ nhiệm những nhân vật thay thế, kiểm soát lực lượng an ninh và phóng thích bà Ioulia Timochenko bị cầm tù từ năm 2011. Một biểu tượng quan trọng cho việc thời thế đã thay đổi : đó là việc dinh thự riêng của Tổng thống được mở cửa cho công chúng vào tham quan.
- Ukraina truất phế tổng thống, nhưng có nguy cơ bị tan rã (RFI) - Ukraina vừa lật qua một trang sử mới với việc phế truất tổng thống Viktor Ianukovitch, và việc trả tự do cho nhà đối lập Iula Timochenko. Thế nhưng, cùng với hy vọng thoát khỏi khủng hoảng là mối lo về nguy cơ nước Cộng hòa thuộc Liên Xô cũ này bị tan rã.
- Ukraine: Tiếp theo sẽ là gì? (RFA) - Sự kiện chính trị đang được cả thế giới chú ý tới là những biến chuyển xảy ra tại Ukraina, sau khi đoàn biểu tình lật đổ Tổng Thống Viktor Yanukovich...
- Từ Việt Nam đến Myanmar và độ trễ nhân quyền (RFA) - Ngay sau khi trở thành thành viên Hội đồng nhân quyền liên hiệp quốc, giới lãnh đạo cầm quyền ở Việt Nam rất có thể đang phải chịu mối phân tâm giằng xé trong ý thích có nên thực hiện quyền con người hay không.
- Chấn chỉnh hoạt động xuất khẩu lao động (RFA) - Bộ Lao Động, Thương Binh và Xã Hội tạm đình chỉ một loạt doanh nghiệp xuất khẩu lao động Việt Nam và công ty môi giới Đài Loan vì những sai phạm trong việc thu phí, giữ lương hay khấu trừ lương của công nhân.
- Báo Trung Quốc: Việt Nam đang “tạo thế chân vạc” ở Biển Đông (BaoMoi) - "Thế chân vạc" gồm 3 phương diện: Lựa chọn các kênh ngoại giao đa phương - cân bằng; Tăng cường hợp tác quốc tế, nâng cao thực lực quốc phòng và ngoại giao.
- Đồn Biên phòng cứu 6 ngư dân đắm tàu (BaoMoi) - (PLO)- Đồn Biên Phòng Cửa Đại (Bình Đại, Bến Tre) và Bộ đội Biên phòng tỉnh vừa cứu sống 6 ngư dân bị đắm tàu trên biển Đông.
- Cô gái Canada gốc Việt vận động cho nhân quyền Việt Nam (VOA) - Ann Nguyễn chia sẻ những ghi nhận, tình cảm của một cô gái Việt sinh trưởng tại hải ngoại về quê hương Việt Nam qua những gì nghe, đọc, và tận mắt chứng kiến
- Chuyên gia Trung Quốc hé lộ ý đồ ADIZ Biển Đông (BaoMoi) - (ĐSPL) - Một chuyên gia quân sự cao cấp TQ nói thiết lập một khu vực phòng không thứ hai trên Biển Đông là vì "lợi ích lâu dài của Trung Quốc".
- Nhật có thể bán võ khí cho Israel (RFA) - Chính phủ Nhật Bản đang cứu xét đề nghị bán võ khí cho những nước khác, tức có thể hủy bỏ quy định được áp dụng từ năm 1967 đến giờ.
- Syria: Hội Đồng Bảo An thông qua nghị quyết về nhân đạo (RFI) - Hôm qua, 22/02/2014, với một sự nhất trí hiếm khi thấy, Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc đã thông qua một nghị quyết về nhân đạo ở Syria, nhưng nhiều nhà ngoại giao không tin vào hiệu quả của nghị quyết này, do không có các biện pháp chế tài tự động.
- Biểu tình đòi tự do báo chí tại Hồng Kông (RFI) - Tại Hồng Kông hôm nay 23/02/2014 khoảng sáu ngàn người đã xuống đường đòi tự do báo chí. Cuộc biểu tình này do các nhà báo tổ chức, vì mối lo ngại bị Bắc Kinh hạn chế tự do ngôn luận đang ngày càng tăng.
- Tàu Trung Quốc lại xâm nhập lãnh hải Senkaku/Điếu Ngư (RFI) - Theo thông báo của lực lượng tuần duyên Nhật Bản, ba chiếc tàu tuần duyên Trung Quốc hôm nay 23/02/2014 đã tiến vào lãnh hải thuộc quần đảo Senkaku/Điếu Ngư do Tokyo quản lý nhưng đang bị Bắc Kinh tranh chấp quyết liệt.
- Ô nhiễm không khí kéo dài ở miền bắc Trung Quốc (RFI) - Từ một tuần nay, cả một vùng diện tích rộng lớn ở phía bắc Trung Quốc (ước tính khoảng 15% diện tích cả nước) bị bao phủ bởi một lớp sương mù dày đặc doô nhiễmô nhiễm không khí. Theo hãng tin Pháp AFP, lớp khói mùô nhiễm này hôm nay, Chủ nhật 23/02/2014, vẫn bao phủ lên các vùng phía bắc đất nước.
- Hai phe ở Venezuela xuống đường rầm rộ « vì hòa bình » (RFI) - Hàng trăm ngàn người chống đối và ủng hộ chính phủ đã xuống đường một cáchôn hòa hôm 22/02/2014 để tuần hành vì hòa bình, trong một nước Venezuela bị khuấy động từ hơn hai tuần qua bởi các vụ biểu tình đã làm hơn một chục người chết.
- G-20 hợp tác phát triển kinh tế toàn cầu (RFA) - Các nước trong khối G-20 sẽ thực hiện những chính sách để giúp GDP của nền kinh tế toàn cầu tăng thêm 2,000 tỷ trong vòng 5 năm tới.
- G20 đồng thuận về kinh tế nhưng bất đồng về Ukraina (RFI) - Các nước G20 họp lại vào cuối tuần này tại Sydney chú trọng đến tăng trưởng, cố trấn an các quốc gia đang trỗi dậy và tăng cường nỗ lực chống trốn thuế. Tuy nhiên vấn đề Ukraina mà các nước phương Tây và Matxcơva đối đầu với nhau, không được đề cập đến trong thông cáo chung cuộc.
- Các gia đình Triều Tiên bị ly tán tiếp tục hội ngộ trước tập trận Mỹ-Hàn (RFI) - Khoảng vài chục người Hàn Quốc, hầu hết đã rất cao tuổi, hôm nay 23/02/2014 vượt qua biên giới để gặp gỡ các thân nhân sinh sống tại Bắc Triều Tiên mà họ đã bị chia cách từ sau khi chiến tranh (1950-1953) chấm dứt.
- Ý: Với chính phủ Renzi, nước Ý có thể sang trang ? (RFI) - Hôm qua thứ bảy 22/02/2014 chính phủ mới củaÝ, chính phủ của Matteo Renzi, đã ra đời với nhiều sắc thái đổi mới, và công luận hy vọng rằng lần này nướcÝ có thể sang trang thực sự.Thông tín viên Huê Đăng từ Roma gởi về bài nhận định.
- Báo Trung Quốc: Việt Nam đang "tạo thế chân vạc" ở Biển Đông (BaoMoi) - (GDVN) - "Thế chân vạc" gồm 3 phương diện: Lựa chọn các kênh ngoại giao đa phương - cân bằng; Tăng cường hợp tác quốc tế, nâng cao thực lực quốc phòng và ngoại giao;
- COMMENT VONT LES AFFAIRES ?: Giáo trình học tiếng Pháp Comment vont les Affaires ? : Lời mở đầu (RFI) - Mời quý thính giả và các bạn theo dõi chương trình học tiếng Pháo trong kinh doanh : Comment vont les Affaires ? Phần mở đầu giới thiệu nhân vật chính trong giáo trình là Đăng Minh, tên tiếng Pháp là Danielle và công ty Paragem.
- Olympic Sochi: Nga dẫn đầu bảng xếp hạng (RFA) - Sau 17 ngày tranh tài thật sôi nổi, Olympic Mùa Đông 2014 ở Sochi đã kết thúc với thành quả mà ngay chính người dân nước chủ nhà Liên Bang Nga cũng không ngờ: đoàn vận động viên của họ lấy được tổng cộng 33 chiếc huy chương gồm 13 vàng, 11 bạc và 9 đồng.
- Thái: Bạo động leo thang (RFA) - Cảnh sát Thái Lan tiếp tục cuộc điều tra để tìm thủ phạm vụ bắn lựu đạn ngày hôm qua ngay tại khu phố đông đúc nhất của thủ đô Bangkok, khiến 2 người chết và 22 người bị thương.
- Dân ca miền Trung (RFA) - Người ta cho rằng, có thể do những gian khổ chất chồng cộng với thời tiết khắc nghiệt đã tạo ra sự thâm trầm trong suy tư, trong tâm hồn của người miền Trung…
- Khúc côn cầu nam Canada hạ Thụy Ðiển, bảo vệ thành công huy chương vàng Olympic (VOA) - Huy chương vàng môn khúc côn cầu nam, bộ môn tranh tài cuối cùng tại Olympic Sochi được trao cho các tuyển thủ Canada, sau khi họ đánh bại Thụy Ðiển 3-0 trong trận chung kết.
- 18 phần tử chủ chiến bị hạ sát trong các vụ không kích ở Pakistan (VOA) - Các giới chức ở miền tây bắc cho hay quân đội Pakistan đã oanh kích nơi ẩn náu của các phần tử chủ chiến, hạ sát ít nhất 18 nghi can nổi dậy
- Taliban hoãn cuộc đàm phán trao đổi tùnhân với Mỹ (VOA) - Phát ngôn viên của phe Taliban ở Afghanistan nói rằng các cuộc thương thuyết bị hoãn lại do điều mà người phát ngôn này gọi là 'tình hình chính trị phức tạp ở Afghanistan'
- Nga giành chiến thắngáp đảo trong ngày tranh tài cuối cùng ở Sochi (VOA) - Các vận động viên Nga giành chiến thắng áp đảo trong cáccuộc tranh tài của ngày cuối cùng ở Olympic mùa Ðông mà nước họ đăng cai ở Sochi
- Phe Sunni tấn công quân đội Libăng (VOA) - Các giới chức Libăng cho hay một kẻ tấn công tự sát bằng xe bom nhắm vào một chốt kiểm soát quân sự, giết chết ít nhất 3 người
- Taliban giết chết 19 binh sĩ Afghanistan (VOA) - Các phần tử chủ chiến Taliban đã tấn công một doanh trại quân đội ở miền đông nước này, giết chết ít nhất 19 binh sĩ là làm bị thương 2 binh sĩ khác
- Bom nổ tại một bệnh viện ở Syria (VOA) - Các nhà hoạt động Syria cho biết một chiếc xe chứa đầy bom phát nổ gần một bệnh viện dã chiến ở tây bắc nước này
- Ukraina bắt đầu thành lập chính phủ đoàn kết quốc gia (VOA) - Không có tin về việc Tổng thống Ukraina bị bãi nhiệm Viktor Yanukovych hiện đang ở đâu hôm nay, một ngày sau khi ông rời khỏi Kiev, và thủ lãnh đối lập Yulia Tymoshenko được trả tự do
- Đại tá Trung Quốc tung tin, dò ý lập ADIZ ở Biển Đông? (BaoMoi) - Kể từ khi Bắc Kinh đơn phương thiết lập ADIZ ở biển Hoa Đông hồi tháng 11/2013 đã gặp nhiều phản ứng gay gắt của thế giới. Tuy nhiên, Trung Quốc không dừng lại ở đó, các quan chức Trung Quốc còn thừa nhận họ có ý định lập ADIZ khác trong tương lai. Mới đây nhất, một đại tá Trung Quốc tuyên bố việc lập vùng nhận dạng phòng không ở Biển Đông có vai trò quan trọng với lợi ích quốc gia. Dường như, đây là sự thăm dò động thái của các nước trong khu vực?
- Hội thảo quốc tế về biển Đông và biển Hoa Đông tại Nhật Bản (BaoMoi) - VOV.VN -Các học giả đã đề nghị các bên liên quan giữ nguyên hiện trạng, tránh hành động khiêu khích tại hai khu vực này.
- Ba tàu Trung Quốc lại đi vào vùng biển gần Senkaku (BaoMoi) - Theo Kyodo, Lực lượng bảo vệ bờ biển Nhật Bản cho biết sáng 23/2 đã có ba tàu bảo vệ bờ biển của Trung Quốc đi vào vùng lãnh hải của Nhật Bản xung quanh quần đảo Senkaku/Điếu Ngư trên biển Hoa Đông.
- Tướng TQ: Mỹ dùng chiến lược điển hình ngăn ADIZ ở Biển Đông (BaoMoi) - Việc Lầu Năm Góc phủ nhận bình luận của đại tá James Fanell là ‘chiến lược ngoại giao điển hình của Mỹ’ nhằm ngăn chặn Trung Quốc lập vùng nhận dạng phòng không ở Biển Đông, một đại tá hải quân Trung Quốc nói.
- Philippines bác bỏ "đường lưỡi bò", tăng sức chiến đấu đối phó TQ (BaoMoi) - (GDVN) - "Chỉ cần nhìn vào bản đồ thì sẽ biết Trung Quốc tuyên bố có chủ quyền đối với đảo, đá ngầm ở Biển Đông là tuyên bố vô giá trị".
- Tướng Mỹ “khuyên” Trung – Nhật đối thoại tránh xung đột (BaoMoi) - Hôm qua (22/2), Tổng tham mưu trưởng liên quân Mỹ Ray Odierno cho rằng Bắc Kinh và Tokyo phải tăng cường đối thoại để tránh “tính toán sai lầm” trên biển Hoa Đông.
- Tàu sân bay Trung Quốc giáp mặt nhiều "tàu cá nước ngoài" ở Biển Đông (BaoMoi) - (GDVN) - Cụm tàu sân bay Liêu Ninh thường xuyên phải giáp mặt với một số "tàu cá nước ngoài không rõ ý đồ" khiến cụm chiến hạm Trung Quốc luôn phải duy trì cảnh giác
- Điều chỉnh để hù dọa (BaoMoi) - (PetroTimes) - Dư luận đang bàn luận xung quanh một số vấn đề lớn có liên quan đến quân đội sẽ được thảo luận tại kỳ họp Chính hiệp và Quốc hội dự kiến khai mạc vào ngày 3/3 và ngày 5/3 ở Bắc Kinh. Ngày 17/2, tờ Thời báo Hoàn Cầu cho biết, kỳ họp Chính hiệp và Quốc hội sẽ khai mạc vào thời gian kể trên và dự kiến ngân sách quốc phòng sẽ tăng. Với ngân sách này, Trung Quốc sẽ tăng cường cho lực lượng lục quân, không quân và tên lửa chiến lược.
- Đại tá Trung Quốc kêu gọi lập ADIZ ở biển Đông (BaoMoi) - Một đại tá Trung Quốc tuyên bố việc lập vùng nhận dạng phòng không ở biển Đông có vai trò quan trọng với lợi ích quốc gia.
Kiến nghị thư: Thay đổi tên “Biển Hoa Nam” thành “Biển Đông Nam Á”
Danquyen
Petition: Changing the name “South China Sea” to “Southeast Asia Sea“
Kiến nghị tới Tổng Thống và Thủ Tướng của 11 nước Đông Nam Á
In the sixteenth century, the world
had little knowledge about Southeast Asia. Western merchants and sailors
of that time called the sea, which is encompassed by the present-day
Southeast Asian countries, the “South China Sea” to refer to the
enclosed sea basin and its location in relation to the surrounding
countries lying to the north of Australia, east of India, and south of
China.
Vào
thế kỷ thứ mười sáu, thế giới có ít kiến thức về Đông Nam Á. Các
thương gia phương Tây và các thủy thủ thời đó gọi vùng biển bao quanh
các quốc gia Đông Nam Á ngày nay là “South China Sea” để ám chỉ đến lưu
vực biển kín này và vị trí của nó trong mối quan hệ với các nước xung
quanh nằm ở phía bắc của Úc, phía đông của Ấn Độ, và phía nam của Trung
Hoa.Notably, ancient Chinese historical documents called the sea 交阯洋 (Jiaozhi Yang),
which means the Sea of Jiaozhi or Jiaozhi Sea and that, Jiaozhi is an
ancient name of Vietnam. Other lesser known names include Champa Sea or
Sea of Cham, after the maritime kingdom that flourished between the
seventh and sixteenth centuries.Đáng chú ý là tài liệu lịch sử cổ của Trung Hoa gọi biển này là 交 阯 洋 (Giao Chỉ Dương),
có nghĩa là biển của Giao Chỉ hay Biển Giao Chỉ và Giao Chỉ là tên thời
xưa của nước Việt Nam. Các tên khác ít được biết đến gồm có Biển Champa
hoặc Biển Chàm, sau khi vương quốc hàng hải này phát triển mạnh mẽ giữa
thế kỷ thứ bảy và thứ mười sáu.
In this modern era, as human
civilization evolved towards a multi-faceted global collaboration, the
international community, since the 20th century, has geographically
formed a sub-region in Asia to address mankind’s need. This region was
officially named Southeast Asia and consists of Burma, Brunei, Cambodia,
East Timor, Indonesia, Laos, Malaysia, Singapore, Thailand, the
Philippines, and Vietnam.
Trong kỷ nguyên hiện đại, khi văn minh nhân loại phát triển hướng tới một sự hợp tác toàn cầu nhiều mặt, cộng đồng quốc tế, kể từ thế kỷ 20, đã hình thành một tiểu vùng địa lý ở Á Châu để giải quyết nhu cầu của nhân loại. Khu vực này đã được chính thức đặt tên khu vực Đông Nam Á và bao gồm Miến Điện, Brunei, Campuchia, Đông Timor, Indonesia, Lào, Malaysia, Singapore, Thái Lan, Philippines và Việt Nam.
Southeast Asia represents approximately 600 million people who have, in a joint effort, made unique and original contributions to modern civilization in many aspects, including culture, science, education, economics, politics, etc.
Đông Nam Á đại diện cho khoảng 600 triệu người trong một nỗ lực chung đã có những đóng góp thuần nhất và căn nguyên với nền văn minh hiện đại trong nhiều khía cạnh, bao gồm cả văn hóa, khoa học, giáo dục, kinh tế, chính trị v.v.
In addition to the above, these are facts:
Thêm vào đó, đây là những sự kiện:
1. The United Nations has officially recognized the region and named it “Southeast Asia”.
1. Liên Hiệp Quốc đã chính thức công nhận khu vực này và đặt tên là “Đông Nam Á”.
2. The countries of Southeast Asia encompass almost the entire South China Sea with a total coastline measuring approximately 130,000 kilometers (81,250 miles) long; whereas the Southern China’s coastline measured about 2,800 kilometers (1,750 miles) in length.
2. Các quốc gia Đông Nam Á bao gồm gần như toàn bộ biển Hoa Nam với đường bờ biển dài tổng cộng khoảng 130.000 km (81.250 dặm), trong khi bờ biển phía Nam của Trung Quốc khoảng 2.800 km đo (1.750 dặm) chiều dài.
3. Freedom of navigation on the sea is not restricted to a specific country. It is a common heritage of mankind and has actually been used by the international community for centuries as the second most important water channel in the world.
3. Tự do hàng hải trên biển không giới hạn trong một quốc gia riêng biệt. Nó là một di sản chung của nhân loại và đã thực sự được sử dụng bởi cộng đồng quốc tế trong nhiều thế kỷ như là kênh nước quan trọng thứ hai trên thế giới.
Join the campaign to ask the Presidents and Prime Ministers of 11 countries of Southeast Asia, the President of United Nations Atlas of the Oceans, and the CEOs and Presidents of 12 geographic organizations around the world to change the name “South China Sea” to “Southeast Asia Sea”.
Hãy tham gia chiến dịch yêu cầu Tổng Thống và Thủ Tướng của 11 quốc gia Đông Nam Á, Chủ Tịch ủy ban bản đồ đại dương của Liên Hiệp Quốc, các Tổng Giám Đốc và Chủ tịch của 12 tổ chức địa lý trên toàn thế giới để thay đổi tên “Biển Nam Trung Hoa” thành “Biển Đông Nam Á “.
Sign the petition and your action will forever be remembered in the modern history of Southeast Asia.
Hãy ký tên vào thư kiến nghị. Hành động của quý vị sẽ được ghi nhớ mãi trong lịch sử cận đại của vùng Đông Nam Á.
Please click on the link below to sign petition (on the right of website):
Xin quý vị vào link dưới đây ký vào kiến nghị (ở bên phải của trang web):
http://www.change.org/petitions/change-the-name-south-china-sea-to-southeast-asia-sea?
Ngay sau khi trở thành thành viên Hội đồng nhân quyền liên hiệp
quốc, giới lãnh đạo cầm quyền ở Việt Nam rất có thể đang phải chịu mối
phân tâm giằng xé trong ý thích có nên thực hiện quyền con người hay
không.
Ngã ba đường
Được xem là tâm điểm trong cả hai chính sách “xoay trục” của người Mỹ sang châu Á- Thái Bình Dương và của quốc gia “Mười sáu chữ vàng” đối với mục tiêu bất di bất dịch khống chế biển Đông, cánh cửa hoen gỉ của các nhà tù Việt Nam cũng đang rơi vào tâm thế vật lộn giữa đóng và mở.
Ngay trong kỳ họp kiểm điểm định kỳ phổ quát của Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc về nhân quyền Việt Nam tại Geneva vào đầu tháng 2/2014, nhiều phái bộ ngoại giao các nước đã xoáy đậm vào chủ đề vẫn còn đến 150-200 tù nhân lương tâm bị giam cầm ở Việt Nam. Riêng với tính cách bộc trực không thèm che giấu của mình, người Mỹ còn thẳng thắn hơn: các tù nhân lương tâm phải được trả tự do vô điều kiện và ngay lập tức, trong đó có bốn cái tên đang làm cho chính thể Hà Nội đau đầu nhất: Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Quốc Quân.
Lời giải của bài toán tù nhân lương tâm thật ra khá đơn giản: cho tới chứng nào Hà Nội vẫn còn mơ màng đến chuyện “không biết đến cuối thể kỷ 21 có được chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay không”, chừng đó vẫn chưa thể có bất cứ một ráng hồng xóa nợ quốc gia hoặc kỳ vọng nào cho TPP đối với nhóm chính khách đặc quyền được chống đỡ bởi tâm trạng lo sợ sụp đổ từ Bắc Kinh.
Chỉ trong ba năm qua, tâm thế trên được xem là khác hoàn toàn với thế bứt phá trong câu chuyện cổ tích ở Myanmar.
Độ sớm Myanmar
Thậm chí kẻ bị xem là đi sau chót như Myanmar vẫn còn khả quan hơn nhiều so với quốc gia đã chịu mở cửa kinh tế từ hơn hai chục năm trước là Việt Nam. Không chỉ được Câu lạc bộ Paris và Nhật Bản, Na Uy, Pháp, Đức xóa nợ đến ít nhất 8 tỷ USD, chính quyền của tổng thống Thein Sein còn được hứa hẹn sẽ “đặc cách” ngồi vào bàn tròn TPP mà không phải trải qua những thử thách khắc nghiệt như đối với chính thể tại Hà Nội.
Tất cả đều có nguyên do, và nguyên cớ lại tạo nên mối quan hệ nhân quả không thể chi li hơn trong các nền chính trị đương thời có qua có lại. Khi lắng nghe bài diễn văn nhậm chức tổng thống đầy khuôn sáo của Thein Sein vào đầu năm 2011, khó ai hình dung được một tương lai sán lạn sẽ mở ra chỉ 6 tháng sau đó. Nhưng mọi việc đã khởi nguồn đầy triển vọng với vụ giải chế thủ lãnh đảng đối lập Aung San Suu Kyi.
Không thể có một xã hội phát triển nếu ít nhất không biết chấp nhận những kẻ nói ngược quan điểm. Bài học gần gũi nhất với nền chính trị Việt Nam là đảng Liên đoàn quốc gia vì dân chủ của Aung San Suu Kyi đã thực sự có chỗ đứng với tư cách là một phe đối lập, nhưng lại là một tình cảm đối lập ôn hòa và còn phần nào hỗ trợ chính quyền Thein Sein giải quyết những bất đồng chính trị giữa các phe phái, bất công xã hội và chiêu dụ đầu tư nước ngoài.
Tồn đọng số lượng tù nhân chính trị còn nhiều hơn cả Việt Nam, nhưng Myanmar với nhà lãnh đạo cách tân Thein Sein đã gần như thoát hẳn cái bóng quân phiệt ròng rã hàng chục năm. Những đợt thả người nhanh chóng vào năm 2012 của chế độ cầm quyền quốc gia này đã dẫn tới chuyến nhập cảnh bất ngờ của người đứng đầu nước Mỹ Barak Obama vào Myanmar ngay cuối năm đó.
Nhưng cùng trong năm 2012, giới chức Bộ Chính trị ở Hà Nội dường như vẫn bất động, im lặng theo dõi diễn tiến ở đất nước chỉ cách họ chưa đầy một trăm cây số đường chim bay. Họ có thể mích lòng vì Obama đã không màng tới chuyện đặt chân lên mảnh đất ngàn năm văn hiến. Song vẫn không một cá nhân chính khách cao cấp nào, từ Tổng bí thư đến Chủ tịch nước và Thủ tướng chính phủ, dám liều lĩnh đưa ra một quyết định vượt thoát khỏi hàng rào tập thể truyền thống được dán nhãn “xã hội chủ nghĩa”.
Chỉ đến năm 2013, khi cuộc hội kiến được báo chí phương Tây ca ngợi giữa tổng thống Thein Sein với Nghị viện châu Âu, cùng lễ đón tiếp Aung San Suu Kyi tại Nhà trắng tương đương cấp nguyên thủ quốc gia, mới có vẻ khiến cho Bộ chính trị đảng Việt Nam nao lòng. Gần như cùng thời điểm, cuộc đối thoại nhân quyền Việt – Mỹ được nối lại, sau khi đã bị hoãn một thời gian dài trước đó do vấn đề “nhân quyền Việt Nam thụt lùi sâu sắc”.
Độ trễ Việt Nam
Dù khởi hành sớm hơn rất nhiều so với Myanmar, nhưng giờ đây Hà Nội lại bị thụt lùi rất đáng kể so với người hàng xóm cùng khu vực Đông Nam Á. Vì sao vậy?
Bất chấp điều luôn được cơ chế độc đảng và độc quyền kinh tế ở Việt Nam coi là “thành tích kinh tế”, độ trễ về não trạng chính trị giữa Hà Nội với Myanmar lại là hố phân cách không thể chấp nhận được, nếu xét về tính cố chấp đến mức mất hẳn óc sáng suốt.
Khoảng cách đó càng trở nên tôn bật khi vào cuối năm 2013, Then Sein đã hoàn thiện lời hứa của ông trước Cộng đồng châu Âu không thể tốt đẹp hơn: toàn bộ tù chính trị, có đến hơn 300 người, đã được phóng thích khỏi các nhà tù ở Myanmar. Đến lúc này, một làn sóng đầu tư nước ngoài đang chờ chực đổ vào đất nước còn gần như nguyên vẹn sự thuần phác tính cách và tương lai phát triển này.
Trong khi đó, Hà Nội vẫn loay hoay trong mớ hỗn độn về não trạng tư tưởng, giữa hai “nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” và khái niệm “một nền kinh tế thị trường hoàn chỉnh, cạnh tranh sòng phẳng và minh bạch” mà họ rất cần để có thể được chấp nhận vào TPP. Ở vào thế quá khó với nợ công quốc gia lên đến ít nhất 95% GDP cùng ít nhất 25 tỷ USD nợ xấu đang tồn đọng trong ít nhất 1/3 số ngân hàng thương mại, toàn bộ nền kinh tế Việt Nam như nằm trên một thùng thuốc súng có thể nổ tung vào bất cứ lúc nào.
Nền chính trị cũng bởi thế đang trở nên mẫn cảm không kém. Bất cứ một tia lửa kích phát nào từ khối quần chúng trong xã hội cũng có thể khiến cho các quan chức trong Bộ Chính trị mất ngủ.
Tình thế hỗn mang quốc nội lại đang có dấu hiệu biến diễn đặc biệt xáo trộn kể từ đầu năm 2014 - năm con Ngựa theo phong thủy châu Á và cũng là năm mà một viên sĩ quan công an mang cấp hàm thượng tướng cầm tinh Quý Ngọ ra đi vĩnh viễn.
Sau những “thành tích nổi bật về đối ngoại” vào năm con Rắn, thế trườn bò của nền chính trị trong năm ngoái đã bất ngờ chuyển sang trạng thái phi mã vào năm Giáp Ngọ này với những cuộc tranh đấu không khoan nhượng giữa các nhóm lợi ích – thân hữu.
Lời chứng về tham nhũng có thể là lời kết cho số phận một chế độ tham lam vô độ. Đã từ quá lâu nay, độc đảng đã gây ra độc quyền, còn nạn độc đoán điều hành lại tạo ra các nhóm lợi ích và nhóm thân hữu mà đã bít chặt gần hết các lối thoát của dân chúng.
Gần đây nhất, một trong những lối thoát cho chế độ đã hiển hiện, nhưng tiếc thay lại không được vận dụng “linh hoạt và uyển chuyển” như cụm tính từ đặc thù trong các báo cáo của Đảng và Chính phủ. Trong khi kỳ Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) ở Thụy Sĩ vào đầu tháng 2/2014 là một cơ hội hiếm hoi cho Hà Nội để trình báo lòng thành của họ trong con mắt của thế giới, nhưng đã chẳng có bất cứ một phát tiết nào từ hành vi “đọc báo cáo” của phái bộ Việt Nam - một cử chỉ được giới quan sát quốc tế bình luận chẳng khác gì “nói như vẹt”.
Hai tuần sau UPR Geneva, cơ hội giải tỏa cho trường hợp dễ dàng nhất là Lê Quốc Quân cũng bị chà đạp với thái độ xét xử còn lâu mới được xem là thức thời.
Giờ đây và hơn bao giờ hết, điều oái oăm là gần như toàn bộ số phận của nền chính trị và tương lai có ổn định hay không của xã hội Việt Nam lại phụ thuộc vào sứ mệnh của “phe lợi ích”. Nếu sự ra đi vĩnh hằng và có vẻ được trông đợi của viên tướng công an Phạm Quý Ngọ có thể là một dấu mốc khiến xoay chuyển cả đại cục, những người của “phe lợi ích” sẽ đánh mất cơ hội cuối cùng nếu không thể lợi dụng được thời gian cuối cùng trước đại hội 12 của đảng để làm nên một hình ảnh nhân quyền tối thiểu như Thein Sein đã kiến tạo ở Myanmar.
Phạm Chí Dũng, Việt Nam 23-02-2014
*Nội dung bài viết không phản ảnh quan điểm của RFA.
Trong kỷ nguyên hiện đại, khi văn minh nhân loại phát triển hướng tới một sự hợp tác toàn cầu nhiều mặt, cộng đồng quốc tế, kể từ thế kỷ 20, đã hình thành một tiểu vùng địa lý ở Á Châu để giải quyết nhu cầu của nhân loại. Khu vực này đã được chính thức đặt tên khu vực Đông Nam Á và bao gồm Miến Điện, Brunei, Campuchia, Đông Timor, Indonesia, Lào, Malaysia, Singapore, Thái Lan, Philippines và Việt Nam.
Southeast Asia represents approximately 600 million people who have, in a joint effort, made unique and original contributions to modern civilization in many aspects, including culture, science, education, economics, politics, etc.
Đông Nam Á đại diện cho khoảng 600 triệu người trong một nỗ lực chung đã có những đóng góp thuần nhất và căn nguyên với nền văn minh hiện đại trong nhiều khía cạnh, bao gồm cả văn hóa, khoa học, giáo dục, kinh tế, chính trị v.v.
In addition to the above, these are facts:
Thêm vào đó, đây là những sự kiện:
1. The United Nations has officially recognized the region and named it “Southeast Asia”.
1. Liên Hiệp Quốc đã chính thức công nhận khu vực này và đặt tên là “Đông Nam Á”.
2. The countries of Southeast Asia encompass almost the entire South China Sea with a total coastline measuring approximately 130,000 kilometers (81,250 miles) long; whereas the Southern China’s coastline measured about 2,800 kilometers (1,750 miles) in length.
2. Các quốc gia Đông Nam Á bao gồm gần như toàn bộ biển Hoa Nam với đường bờ biển dài tổng cộng khoảng 130.000 km (81.250 dặm), trong khi bờ biển phía Nam của Trung Quốc khoảng 2.800 km đo (1.750 dặm) chiều dài.
3. Freedom of navigation on the sea is not restricted to a specific country. It is a common heritage of mankind and has actually been used by the international community for centuries as the second most important water channel in the world.
3. Tự do hàng hải trên biển không giới hạn trong một quốc gia riêng biệt. Nó là một di sản chung của nhân loại và đã thực sự được sử dụng bởi cộng đồng quốc tế trong nhiều thế kỷ như là kênh nước quan trọng thứ hai trên thế giới.
Join the campaign to ask the Presidents and Prime Ministers of 11 countries of Southeast Asia, the President of United Nations Atlas of the Oceans, and the CEOs and Presidents of 12 geographic organizations around the world to change the name “South China Sea” to “Southeast Asia Sea”.
Hãy tham gia chiến dịch yêu cầu Tổng Thống và Thủ Tướng của 11 quốc gia Đông Nam Á, Chủ Tịch ủy ban bản đồ đại dương của Liên Hiệp Quốc, các Tổng Giám Đốc và Chủ tịch của 12 tổ chức địa lý trên toàn thế giới để thay đổi tên “Biển Nam Trung Hoa” thành “Biển Đông Nam Á “.
Sign the petition and your action will forever be remembered in the modern history of Southeast Asia.
Hãy ký tên vào thư kiến nghị. Hành động của quý vị sẽ được ghi nhớ mãi trong lịch sử cận đại của vùng Đông Nam Á.
Please click on the link below to sign petition (on the right of website):
Xin quý vị vào link dưới đây ký vào kiến nghị (ở bên phải của trang web):
http://www.change.org/petitions/change-the-name-south-china-sea-to-southeast-asia-sea?
Từ Việt Nam đến Myanmar và độ trễ nhân quyền
Được xem là tâm điểm trong cả hai chính sách “xoay trục” của người Mỹ sang châu Á- Thái Bình Dương và của quốc gia “Mười sáu chữ vàng” đối với mục tiêu bất di bất dịch khống chế biển Đông, cánh cửa hoen gỉ của các nhà tù Việt Nam cũng đang rơi vào tâm thế vật lộn giữa đóng và mở.
Ngay trong kỳ họp kiểm điểm định kỳ phổ quát của Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc về nhân quyền Việt Nam tại Geneva vào đầu tháng 2/2014, nhiều phái bộ ngoại giao các nước đã xoáy đậm vào chủ đề vẫn còn đến 150-200 tù nhân lương tâm bị giam cầm ở Việt Nam. Riêng với tính cách bộc trực không thèm che giấu của mình, người Mỹ còn thẳng thắn hơn: các tù nhân lương tâm phải được trả tự do vô điều kiện và ngay lập tức, trong đó có bốn cái tên đang làm cho chính thể Hà Nội đau đầu nhất: Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Quốc Quân.
Lời giải của bài toán tù nhân lương tâm thật ra khá đơn giản: cho tới chứng nào Hà Nội vẫn còn mơ màng đến chuyện “không biết đến cuối thể kỷ 21 có được chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay không”, chừng đó vẫn chưa thể có bất cứ một ráng hồng xóa nợ quốc gia hoặc kỳ vọng nào cho TPP đối với nhóm chính khách đặc quyền được chống đỡ bởi tâm trạng lo sợ sụp đổ từ Bắc Kinh.
Chỉ trong ba năm qua, tâm thế trên được xem là khác hoàn toàn với thế bứt phá trong câu chuyện cổ tích ở Myanmar.
Thậm chí kẻ bị xem là đi sau chót như Myanmar vẫn còn khả quan hơn nhiều so với quốc gia đã chịu mở cửa kinh tế từ hơn hai chục năm trước là Việt Nam. Không chỉ được Câu lạc bộ Paris và Nhật Bản, Na Uy, Pháp, Đức xóa nợ đến ít nhất 8 tỷ USD, chính quyền của tổng thống Thein Sein còn được hứa hẹn sẽ “đặc cách” ngồi vào bàn tròn TPP mà không phải trải qua những thử thách khắc nghiệt như đối với chính thể tại Hà Nội.
Tất cả đều có nguyên do, và nguyên cớ lại tạo nên mối quan hệ nhân quả không thể chi li hơn trong các nền chính trị đương thời có qua có lại. Khi lắng nghe bài diễn văn nhậm chức tổng thống đầy khuôn sáo của Thein Sein vào đầu năm 2011, khó ai hình dung được một tương lai sán lạn sẽ mở ra chỉ 6 tháng sau đó. Nhưng mọi việc đã khởi nguồn đầy triển vọng với vụ giải chế thủ lãnh đảng đối lập Aung San Suu Kyi.
Không thể có một xã hội phát triển nếu ít nhất không biết chấp nhận những kẻ nói ngược quan điểm. Bài học gần gũi nhất với nền chính trị Việt Nam là đảng Liên đoàn quốc gia vì dân chủ của Aung San Suu Kyi đã thực sự có chỗ đứng với tư cách là một phe đối lập, nhưng lại là một tình cảm đối lập ôn hòa và còn phần nào hỗ trợ chính quyền Thein Sein giải quyết những bất đồng chính trị giữa các phe phái, bất công xã hội và chiêu dụ đầu tư nước ngoài.
Tồn đọng số lượng tù nhân chính trị còn nhiều hơn cả Việt Nam, nhưng Myanmar với nhà lãnh đạo cách tân Thein Sein đã gần như thoát hẳn cái bóng quân phiệt ròng rã hàng chục năm. Những đợt thả người nhanh chóng vào năm 2012 của chế độ cầm quyền quốc gia này đã dẫn tới chuyến nhập cảnh bất ngờ của người đứng đầu nước Mỹ Barak Obama vào Myanmar ngay cuối năm đó.
Nhưng cùng trong năm 2012, giới chức Bộ Chính trị ở Hà Nội dường như vẫn bất động, im lặng theo dõi diễn tiến ở đất nước chỉ cách họ chưa đầy một trăm cây số đường chim bay. Họ có thể mích lòng vì Obama đã không màng tới chuyện đặt chân lên mảnh đất ngàn năm văn hiến. Song vẫn không một cá nhân chính khách cao cấp nào, từ Tổng bí thư đến Chủ tịch nước và Thủ tướng chính phủ, dám liều lĩnh đưa ra một quyết định vượt thoát khỏi hàng rào tập thể truyền thống được dán nhãn “xã hội chủ nghĩa”.
Chỉ đến năm 2013, khi cuộc hội kiến được báo chí phương Tây ca ngợi giữa tổng thống Thein Sein với Nghị viện châu Âu, cùng lễ đón tiếp Aung San Suu Kyi tại Nhà trắng tương đương cấp nguyên thủ quốc gia, mới có vẻ khiến cho Bộ chính trị đảng Việt Nam nao lòng. Gần như cùng thời điểm, cuộc đối thoại nhân quyền Việt – Mỹ được nối lại, sau khi đã bị hoãn một thời gian dài trước đó do vấn đề “nhân quyền Việt Nam thụt lùi sâu sắc”.
Dù khởi hành sớm hơn rất nhiều so với Myanmar, nhưng giờ đây Hà Nội lại bị thụt lùi rất đáng kể so với người hàng xóm cùng khu vực Đông Nam Á. Vì sao vậy?
Bất chấp điều luôn được cơ chế độc đảng và độc quyền kinh tế ở Việt Nam coi là “thành tích kinh tế”, độ trễ về não trạng chính trị giữa Hà Nội với Myanmar lại là hố phân cách không thể chấp nhận được, nếu xét về tính cố chấp đến mức mất hẳn óc sáng suốt.
Khoảng cách đó càng trở nên tôn bật khi vào cuối năm 2013, Then Sein đã hoàn thiện lời hứa của ông trước Cộng đồng châu Âu không thể tốt đẹp hơn: toàn bộ tù chính trị, có đến hơn 300 người, đã được phóng thích khỏi các nhà tù ở Myanmar. Đến lúc này, một làn sóng đầu tư nước ngoài đang chờ chực đổ vào đất nước còn gần như nguyên vẹn sự thuần phác tính cách và tương lai phát triển này.
Trong khi đó, Hà Nội vẫn loay hoay trong mớ hỗn độn về não trạng tư tưởng, giữa hai “nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” và khái niệm “một nền kinh tế thị trường hoàn chỉnh, cạnh tranh sòng phẳng và minh bạch” mà họ rất cần để có thể được chấp nhận vào TPP. Ở vào thế quá khó với nợ công quốc gia lên đến ít nhất 95% GDP cùng ít nhất 25 tỷ USD nợ xấu đang tồn đọng trong ít nhất 1/3 số ngân hàng thương mại, toàn bộ nền kinh tế Việt Nam như nằm trên một thùng thuốc súng có thể nổ tung vào bất cứ lúc nào.
Nền chính trị cũng bởi thế đang trở nên mẫn cảm không kém. Bất cứ một tia lửa kích phát nào từ khối quần chúng trong xã hội cũng có thể khiến cho các quan chức trong Bộ Chính trị mất ngủ.
Tình thế hỗn mang quốc nội lại đang có dấu hiệu biến diễn đặc biệt xáo trộn kể từ đầu năm 2014 - năm con Ngựa theo phong thủy châu Á và cũng là năm mà một viên sĩ quan công an mang cấp hàm thượng tướng cầm tinh Quý Ngọ ra đi vĩnh viễn.
Sau những “thành tích nổi bật về đối ngoại” vào năm con Rắn, thế trườn bò của nền chính trị trong năm ngoái đã bất ngờ chuyển sang trạng thái phi mã vào năm Giáp Ngọ này với những cuộc tranh đấu không khoan nhượng giữa các nhóm lợi ích – thân hữu.
Lời chứng về tham nhũng có thể là lời kết cho số phận một chế độ tham lam vô độ. Đã từ quá lâu nay, độc đảng đã gây ra độc quyền, còn nạn độc đoán điều hành lại tạo ra các nhóm lợi ích và nhóm thân hữu mà đã bít chặt gần hết các lối thoát của dân chúng.
Gần đây nhất, một trong những lối thoát cho chế độ đã hiển hiện, nhưng tiếc thay lại không được vận dụng “linh hoạt và uyển chuyển” như cụm tính từ đặc thù trong các báo cáo của Đảng và Chính phủ. Trong khi kỳ Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) ở Thụy Sĩ vào đầu tháng 2/2014 là một cơ hội hiếm hoi cho Hà Nội để trình báo lòng thành của họ trong con mắt của thế giới, nhưng đã chẳng có bất cứ một phát tiết nào từ hành vi “đọc báo cáo” của phái bộ Việt Nam - một cử chỉ được giới quan sát quốc tế bình luận chẳng khác gì “nói như vẹt”.
Hai tuần sau UPR Geneva, cơ hội giải tỏa cho trường hợp dễ dàng nhất là Lê Quốc Quân cũng bị chà đạp với thái độ xét xử còn lâu mới được xem là thức thời.
Giờ đây và hơn bao giờ hết, điều oái oăm là gần như toàn bộ số phận của nền chính trị và tương lai có ổn định hay không của xã hội Việt Nam lại phụ thuộc vào sứ mệnh của “phe lợi ích”. Nếu sự ra đi vĩnh hằng và có vẻ được trông đợi của viên tướng công an Phạm Quý Ngọ có thể là một dấu mốc khiến xoay chuyển cả đại cục, những người của “phe lợi ích” sẽ đánh mất cơ hội cuối cùng nếu không thể lợi dụng được thời gian cuối cùng trước đại hội 12 của đảng để làm nên một hình ảnh nhân quyền tối thiểu như Thein Sein đã kiến tạo ở Myanmar.
Phạm Chí Dũng, Việt Nam 23-02-2014
*Nội dung bài viết không phản ảnh quan điểm của RFA.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét