- Xem clip “Hành trình thắp sáng biển tây” (TT).
- Đưa tàu sân bay ra Biển Đông: Trung Quốc muốn thể hiện “sức mạnh cứng”? (PT). – Tàu sân bay Liêu Ninh lần đầu kéo xuống biển Đông (ANTĐ). – Hoàn Cầu: TSB Liêu Ninh kéo ra Biển Đông chuẩn bị áp đặt nhận diện PK (GDVN). – Liêu Ninh xuống Biển Đông để áp đặt vùng phòng không? (SGTT). – Trung Quốc diễn tập “không chiến” trên Hoa Đông (DT).
- Philippines: “Sau Hoa Đông sẽ tới Biển Đông” (Infonet). – Philippines lo ngại Trung Quốc lập ADIZ trên Biển Đông (TT). – Ngoại trưởng Philippines: TQ sẽ tìm cách kiểm soát bầu trời Biển Đông (GDVN). – Philippines: Trung Quốc có thể kiểm soát phi pháp không phận Biển Đông (PT).
- Nhật tăng cường giám sát trên biển và trên không (TT). – Đến lượt máy bay Nhật bay vào vùng phòng không mới của Trung Quốc (TN). – Phi cơ Nhật an toàn vượt “vùng phòng không” (VNN).
- Vùng nhận dạng phòng không là gì? (TT). – Phó Tổng thống Mỹ tới Trung Quốc làm rõ về Vùng phòng không (VOV). – Úc cương quyết phản đối vùng phòng không mới của Trung Quốc (TN).
- Hiến pháp (sửa đổi) là sự kết tinh giữa ý Đảng, lòng dân (VOV). – Hiến pháp sửa đổi và “một thông điệp rất quan trọng” (VnEco). - Hiến pháp sửa đổi tạo điều kiện để phát huy mọi nguồn lực (SGGP). – Hiến pháp thể hiện rõ hơn vai trò Chủ tịch nước (TT). - “Quyết định không đúng, Đảng phải chịu trách nhiệm trước nhân dân” (DT). – Quốc hội cần tăng số đại biểu chuyên trách (VOV).
- Phạm Đình Trọng: CHỈ CÓ HAI NGƯỜI (DĐXHDS).
- GS Đặng Hùng Võ: Dự thảo Luật đất đai chưa có gì đổi mới đáng kể (GDVN). – 7 triệu ý kiến, nhưng chỉ một ước mơ (LĐ).
- Quốc hội thảo luận về Dự án Luật Đầu tư công: Đừng để dân mãi là người trả nợ (ĐĐK). - Phải đổi mới cơ chế quản lý vốn đầu tư. – Siết chặt việc thẩm định nguồn vốn (DV). – Người dân phải được giám sát đầu tư công (LĐ). – Khó “trảm” (ĐĐK).
- Nghĩa vụ (TTVH).
- Nhà báo Thu Uyên: “Rất nhiều trang mạng cá nhân phỉ nhổ tôi” (haylentieng/GDVN). – Vụ ‘cáo buộc’ nhà báo Thu Uyên lừa dối: Nhân vật lên tiếng (NĐT). – NB Thu Uyên bị “tấn công” vì vạch trần ngoại cảm? (KP).
- Tử tù dùng tăm thêu đơn: Chứng cứ quan trọng bị bỏ qua (NĐT/GDVN).
- Gia Lai: Báo xả lũ trước 2 giờ là quá ngắn (DV). – Dân Phú Yên tiếp tục khốn khổ chạy lũ (DV). – Thủy điện Đăk Mi 4 xả lũ gây hại ở Quảng Nam: Yêu cầu hỗ trợ khắc phục thiệt hại. – Loại bỏ nhiều thủy điện gây hại. – Đề nghị giám định chất lượng thủy điện Đakrông 3 (TN). – Không nên chỉ là chòi chống lũ (TT).
- Phúc lợi công cộng = không thu tiền (ĐĐK).
- 600 bánh heroin được kiểm tra thế nào trước khi sang Đài Loan? (DT). – 600 bánh heroin ‘lọt lưới’ an ninh vì máy soi hỏng? (TN/TP).
- Trung Quốc chuyển công tác “nhà báo tố giác tham nhũng” (TT). – Thi công chức Trung Quốc: 1 “chọi” 50 (LĐ).
Liêu Ninh xuống Biển Đông để áp đặt vùng phòng không? (ĐV)Thủ tướng phê duyệt quan trọng về Thác Bản Giốc (ĐV) -Phát triển Khu du lịch Thác Bản Giốc trở thành trọng điểm du lịch của Quốc gia và tỉnh Cao Bằng, góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế – xã hội của tỉnh và khu vực gắn với bảo vệ an ninh quốc phòng.
Bộ Quốc phòng không đồng ý đóng tiền thay nhập ngũ (ĐV) —-Chính thức ban hành mẫu chứng minh thư mới (ĐV)
Hiến pháp kết tinh giữa ý Đảng, lòng dân (Tintuc) —-Hiến pháp sửa đổi thể hiện rõ quyền con người (Tintuc) —Hiến pháp sửa đổi là nguyện vọng của nhân dân (Tintuc)
- Việt Nam cần 45 năm để trở thành nước thu nhập cao (PT). – Việt Nam thực hiện nghiêm các cam kết gia nhập WTO (VOV).
- Quốc hội đồng ý để Chính phủ phát hành 170.000 tỷ trái phiếu (VOV). – Tái cơ cấu DNNN: Vẫn ỳ ạch (ĐĐK).
- Tín dụng cuối năm: Ngân hàng mong ngóng, khách hàng thờ ơ (DV). – Tín dụng ưu đãi khó đến đúng đối tượng? (VOV).
- Không bán hết 15.000 lượng vàng phiên 72 (TP). – Giá liên tục giảm, vàng “đấu thầu” vẫn hút khách (DT). – Tăng giá USD chỉ là hiện tượng tức thời (VOV).
- Muốn bán chung cư, cứ chia nhỏ (Infonet). – Thay đổi cách tính diện tích căn hộ chung cư: Người mua nhà bị thiệt (ĐĐK).
- Giải mã thức uống đắt nhất hành tinh – Kỳ cuối: Hiện thực trong mơ (TP).
- Thủy sản Hùng Vương gặp khó? (DĐDN).
VĂN HÓA-THỂ THAO
- Sử gia Phạm Thận Duật (ĐĐK). – 5 tiến sĩ sử học nhận giải thưởng Phạm Thận Duật (TTXVN/TTVH).
- Nghi lễ vòng đời của người Thái (VHNA).
- Hoa & cỏ dại (TP). – Tướng Hữu Ước: “Tôi có phần coi thường các nhà văn không biết PR” (Infonet). – Văn học, nghệ thuật có cần sự tiếp sức? (ĐĐK).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
- TS Nguyễn Tiến Dũng – ĐH Toulouse – Pháp: Đổi mới giáo dục, nhìn từ phía sinh viên (MTG).
- Phát hiện thú vị về “phát hiện” (GDVN).
- Cuộc sống luôn có phép màu (MTG).
- “Khoán” con cho trường (PNTP).
- Vấn đề….quá hạn sử dụng (VHNA).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Đất và người Bắc Hà: Chuyện ở “xã hai vợ” (NNVN).
QUỐC TẾ
- Syria không bàn giao quyền lực tại hội nghị Geneva (TT). – “Phương Tây đừng mơ lật đổ Assad” (VnM).
- Nga hạ thủy tàu ngầm ‘hố đen đại dương’ (TP). – Mổ xẻ kế hoạch quân sự mới nhất của Nga (PL&XH).
- Thủ tướng Yingluck vượt qua cuộc bỏ phiếu bất tín nhiệm (TTXVN). - Thái Lan: Thủ tướng tạm ‘thoát hiểm’, người dân vẫn sôi sục biểu tình (SM). - Thủ tướng Thái Lan kêu gọi người biểu tình đàm phán (TT). - Khủng hoảng chính trị tại Thái Lan chưa có lối thoát (VOV). – Thái Lan: Ra lệnh bắt lãnh đạo Đảng Dân chủ (GD&TĐ). – “Không thể có chuyện đảo chính ở Thái Lan” (VNN).
TS Nguyễn Tiến Dũng - ĐH Toulouse - Pháp:
Đổi mới giáo dục, nhìn từ phía sinh viên
Minh Nguyễn
Là TS Toán, GS đại học Toulouse - Pháp, Nguyễn Tiến Dũng thỉnh thoảng về nước giảng dạy tại Đại học Khoa học tự nhiên, Bách khoa Hà Nội và TP.HCM. Nhiều năm qua, ông từng trực tiếp phỏng vấn nhiều sinh viên Việt Nam du học Pháp, hướng dẫn, giúp đỡ, kiếm học bổng cho họ. Trong một cuộc trao đổi về đổi mới giáo dục đại học Việt Nam, ông có một cách nhìn khác, từ phía sinh viên…
Là TS Toán, GS đại học Toulouse - Pháp, Nguyễn Tiến Dũng thỉnh thoảng về nước giảng dạy tại Đại học Khoa học tự nhiên, Bách khoa Hà Nội và TP.HCM. Nhiều năm qua, ông từng trực tiếp phỏng vấn nhiều sinh viên Việt Nam du học Pháp, hướng dẫn, giúp đỡ, kiếm học bổng cho họ. Trong một cuộc trao đổi về đổi mới giáo dục đại học Việt Nam, ông có một cách nhìn khác, từ phía sinh viên…
*
Nhiều nhà tuyển dụng là các doanh nghiệp lớn của Việt Nam hay các công
ty nước ngoài đều than phiền sinh viên Việt Nam kém cả kiến văn lẫn kỹ
năng. Là người sống và giảng dạy ở một môi trường đại học khá lý tưởng
của Pháp, có điều kiện tiếp cận sinh viên Việt Nam, ông nghĩ gì về nhận
xét này?
Theo tôi được biết, sinh viên ở VN khá
phí phạm thời gian trong mấy năm học đại học, không học được nhiều về
chuyên môn. Một người bạn tôi hàng năm phải phỏng vấn tuyển việc hàng
trăm sinh viên ngành điện tử viễn thông từ những trường được coi là tốt
nhất ở Việt Nam, cho biết số sinh viên tốt nghiệp loại giỏi vẫn bị hổng
quá nhiều về kiến thức cơ bản.
Ngành toán của tôi cũng tương tự. Khi
các bạn học xong đại học hơn 4 năm ở Việt Nam sang Toulouse học lại năm
thứ 4 (gọi là Master 1) vẫn kêu chương trình ở Toulouse quá khó. Vấn đề
không phải là chương trình của Toulouse khó so với mặt bằng chung của
châu Âu, mà là các bạn được chuẩn bị kiến thức quá hạn chế khi học đại
học ở Việt Nam.
Vì sao sinh viên lại học được quá ít
kiến thức so với thế giới và so với nhu cầu công việc sau này? Tôi thấy
có nhiều nguyên nhân, chẳng hạn:
"Đầu vào thì khó nhưng đầu ra dễ”: ở phổ
thông, sự cạnh tranh để vào đại học rất cao, nhưng khi vào đại học rồi
thì không còn cạnh tranh về kiến thức nữa. Bằng cấp và điểm số chỉ là
hình thức, còn khi đi xin việc lại cần quan hệ, chạy chọt hơn là kiến
thức.
Tình trạng sính bằng cấp ở Việt Nam dẫn
đến nhiều chương trình đào tạo cử nhân, thạc sĩ được mở ra với chất
lượng không đảm bảo, như thể cứ đóng tiền… là thành thạc sĩ.
Chương trình học quá nhiều môn không cần
thiết chiếm thời giờ của các môn quan trọng hơn. Có những môn thậm chí
ít tính khoa học, không kể các môn xã hội học có tính gượng ép, ngay cả
môn liên quan đến chuyên môn cũng vậy.
Lấy một ví dụ là môn "phương pháp nghiên
cứu khoa học". Ở các nước tiên tiến, người ta cho sinh viên tập nghiên
cứu bằng cách thực tập những đề tài khoa học hay ho, với những nhà khoa
học thực thụ, có công trình công bố quốc tế hướng dẫn.
Còn ở Việt Nam, học môn "nghiên cứu khoa
học" là "học chay", và bản thân người dạy, phần lớn cũng chưa từng
nghiên cứu ra kết quả khoa học có công bố quốc tế nào.
Kiểu học vẹt và nhồi nhét ở phổ thông
làm cho các bạn trẻ bị giảm sút nhiều khả năng suy nghĩ chủ động, độc
lập, sáng tạo, trực giác và đi vào bản chất vấn đề - những đức tính rất
cần thiết để phát triển tốt ở bậc đại học hoặc cao hơn nữa. Nếu ở đại
học cũng học vẹt thôi, thì "kiến thức giảng đường" chỉ là một mớ giáo
điều lộn xộn không áp dụng được.
* Nhưng đó đâu phải là lỗi của sinh viên, thưa ông?
Điều kiện giảng dạy còn thiếu thốn,
giảng viên trình độ còn khiêm tốn và luôn bị quá tải, dạy quá nhiều giờ,
dẫn đến chất lượng giảng dạy chưa được cao. Một giảng viên đại học ở
Việt Nam có khi phải dạy đến 1.000 tiết/năm, gấp 5-7 lần mức trung bình
của thế giới.
Thu nhập chính thức của giảng viên đại
học, kể cả các giáo sư tiến sĩ, quá thấp, khiến họ phải dạy thêm hoặc
làm các thứ "tay trái" quá nhiều, mất tập trung vào việc nghiên cứu và
đào tạo chính thức. Họ ít có thời gian cập nhật kiến thức, nên khó thay
đổi chương trình và cách dạy cho phù hợp với nhu cầu hiện tại.
Và hậu quả là sinh viên phải gánh tất cả hậu quả. Người ta nói không sai rằng người thầy thế nào thì sinh viên thế ấy…
* Vậy theo ông, để nâng cao chất lượng đại học mà cụ thể là chất lượng sinh viên, phải bắt đầu từ đâu và như thế nào?
Cải tổ đại học một cách cơ bản là một
vấn đề rất khó, đòi hỏi thay đổi rất nhiều thứ, trong đó có cả quan niệm
của ngay đội ngũ giảng viên. Bởi vậy, cần phải có cả một chương trình
thay đổi dài hạn, với các biện pháp và hướng đi đúng đắn, thì may ra sau
nhiều năm sau mới thấy chuyển biến trong chất lượng sinh viên ra
trường.
Tôi đã có nhiều lần kiến nghị về việc
cần thay đổi cách tính thu nhập cho giảng viên đại học. Mức thu nhập
chính thức quá thấp và kiểu "lương ít bổng nhiều" luôn là một cản trở
lớn cho việc khuyến khích mọi người làm việc nghiêm túc và thu hút người
giỏi.
Một việc khác là cần thay đổi cách quản
lý đại học và cách tuyển chọn cán bộ lãnh đạo đai học. Sau hơn 10 năm
của thế kỷ 21 rồi, mà Việt Nam vẫn còn quá nặng nề về mặt lý lịch khi bổ
nhiệm các cấp lãnh đạo, thì tất nhiên sẽ loại ra rất nhiều người tốt có
trình độ cao, khiến họ không có điều kiện đóng góp một cách hiệu quả
trong việc xây dựng các trường đại học.
Chưa kể nạn tham nhũng và gian lận quá
lớn, là vấn nạn của không chỉ riêng ngành đại học, gần như vô phương cứu
chữa tại thời điểm hiện tại. Muốn chữa nạn tham nhũng, thì ngay từ bộ
luật tốt cao là Hiến pháp phải được viết sao cho có được cơ chế kiểm
soát quyền lực theo kiểu "tam quyền phân lập" đàng hoàng, may ra mới
chống được lạm quyền và tham nhũng.
Ngoài ra còn rất nhiều điều cần thay
đổi. Nói riêng về tự chủ đại học, như tôi từng phát biểu, tự chủ đại học
là hướng đi đúng đắn, nhưng không nên nhầm lẫn tự chủ hóa với thương
mại hóa. Tự chủ đại học ở Việt Nam có thể là một biện pháp nằm nâng cao
hiệu quả và sự minh bạch của các đại học, trả thu nhập xứng đáng hơn cho
giảng viên, v.v..
Các đại học lớn ở các nước tiên tiến
thường có quyền tự chủ rất cao. Thậm chí việc tự chủ này còn được ghi
vào hiến pháp. Nhưng có một xu hướng nguy hiểm rình rập Việt Nam là xu
hướng nhập nhèm biến tự chủ hóa hay "xã hội hóa" thành thương mại hóa
các trường công lập: khi đó các trường này, vốn là tài sản của toàn xã
hội, đem lại lợi ích cho toàn xã hội, biến thành tài sản của tư nhân đem
lại lợi ích chủ yếu cho một nhóm thiểu số nhà giàu.
Ở các trường đại học tiên tiến, các giáo
sư thường có quyền tự chủ cao, không bị ép buộc dạy y theo một khung
chương trình chi tiết nào, một giáo án có sẵn nào, một kiểu dạy cố định
nào, mà có thể linh hoạt đưa vào bài giảng những cái mình thích, dạy
theo lối mình thích, miễn sao nghiêm túc và truyền đạt được kiến thức
cho sinh viên.
Giờ giấc cũng linh hoạt, để các giáo sư
khi bận dự hội nghị khoa học, công tác, họp hành... có thể dịch chuyển
thời gian dạy sau khi thỏa thuận với sinh viên. Bản thân các môn học
cũng linh hoạt, có thể thay đổi theo năm.
Sự linh hoạt này tất nhiên cao hơn nhiều
so với ở các trường phổ thông, và cần thiết để giáo sư giới thiệu cho
sinh viên những kiến thức mới nhất. Tôi nghĩ chất lượng sinh viên bắt
nguồn từ sự năng động ấy của đội ngũ giảng viên đại học.
* Nhưng người ta hay tự hào rằng trẻ em Việt Nam thông minh chẳng thua kém ai, đoạt nhiều giải thưởng quốc tế…
Nếu so sánh trẻ em Việt Nam với trẻ em
các nước tiên tiến, tôi nghĩ trẻ em Việt Nam phải học quá nhiều, học cho
đến mụ mẫm, mất ăn mất ngủ, nhưng kiến thức thực sự có được vẫn thua
trẻ em nước ngoài. Kiểu học vẹt và nhồi nhét rất phản tác dụng.
Ý kiến “giáo dục Việt Nam nặng về dạy chữ, nhẹ về dạy người” tôi e rằng không đúng.
Về vế dạy chữ, không phải là "nặng" (nếu
"nặng" thì phải đem lại nhiều "chữ") mà là nhồi nhét kiểu học nhiều mà
hiểu ít, hình thức, giáo điều. Còn về vế "nhẹ về dạy người": đúng là có
nhiều kiến thức xã hội phục vụ cuộc sống mà trẻ em còn chưa được học ở
trường, ví dụ như pháp luật hay triết học (triết học đúng nghĩa, chứ
không chỉ đơn giản hóa thành một "tư tưởng chủ đạo"), là những nội dung
học sinh nước ngoài được học đầy đủ để hình thành một phương pháp tư
duy.
Ngay lịch sử, môn quan trọng giúp tăng
hiểu biết về lịch sử phát triển của xã hội loài người hay lịch sử dân
tộc, cũng bị biến thoái. Riêng về tính cách con người, trẻ em học trước
hết là qua các "bài học thực hành" trong cư xử hàng ngày chứ không phải
qua các bài mẫu trong sách vở. Nếu như chỉ học được ít nhưng học đúng
thì không sao.
Nguy hiểm hơn là khi trẻ bị "học sai" về
cư xử thế nào là tốt. Chẳng hạn, khi thầy cô cũng khuyến khích trẻ khai
gian để lập thành thích, thì như thế không còn là "nhẹ về dạy người" mà
là "sai về dạy người". Công bằng mà nói, tôi vẫn thấy có nhiều giáo
viên rất mô phạm, rất đàng hoàng và yêu thương trẻ, dạy được cho trẻ các
đức tính tốt.
Nói về mục đích của giáo dục, theo tôi
thì như Epictetus có nói "chỉ người có học mới tự do", mục đích cao cả
nhất của giáo dục chính là để giúp con người đạt đến tự do. Sự tự do dựa
trên hiểu biết chứa cả đạo đức trong đó.
* Ông nhìn thấy lớp trẻ, nhất là
sinh viên Việt Nam có tư duy tự do và tự chủ trong cuộc sống? Giáo dục
đại học Việt Nam có tạo ra được các thế hệ sinh viên có bản lĩnh như
vậy?
Nếu không có được sự tự do tư tưởng thì
học thuật sẽ như thiếu khí để thở, khó mà phát triển. Bởi vậy câu hỏi
cần đặt ra có lẽ là "phải cải cách giáo dục đại học thế nào để đạt được
tự do tư tưởng trong học thuật"?
Đối với những người nghiên cứu các vấn
đề ảnh hưởng lớn đến xã hội (như an toàn thực phẩm, hay liên quan tới
những dự án tỷ đô, những đường lối chính sách lớn...), thì đây là vấn đề
nan giải, vì rất có thể các kết luận đúng đắn của các nghiên cứu rất
nghiêm túc sẽ lại bị xếp xó, không được công bố.
Chỉ có những đề tài "vô thưởng vô phạt",
chẳng ảnh hưởng đến ai, là được tự do phát biểu. Chính vì vậy, vai trò
đóng góp và phản biện của các nhà khoa học cho xã hội bị cản trở, tôi
không nhìn thấy rõ trong các thế hệ sinh viên (tất nhiên cũng có những
cá biệt) phẩm chất này.
Ông Sugata Mitra (một chuyên gia nổi
tiếng thế giới về giáo dục học hiện tại) có nói, một trong những nhiệm
vụ quan trọng nhất của người thầy là khơi dậy sự quan tâm, tò mò về vấn
đề muốn dạy đối với học sinh (when there is interest, there is
education).
Khi học sinh có được sự quan tâm, tò mò
đó, thì sẽ tập trung, ham thích tìm hiểu nó, “học mà như chơi”, và như
thế học sẽ hiệu quả, nhanh vào. Còn nếu bắt học sinh học vẹt, nhồi nhét,
không hứng thú, thì sau khi thi xong chữ thầy sẽ lại trả thầy.
Chấm dứt tình trạng này đồng nghĩa với
việc nâng cao chất lượng đầu ra của sinh viên đại học Việt Nam là câu
chuyện rất dài, và chúng ta phải bắt đầu từ bậc thang thứ nhất…
Theo Người Đô Thị
Ảnh đại diện: Internet (Chỉ mang tính chất minh họa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét