Đằng sau những hoạt động “chấn hưng” của Diễn đàn xã hội dân sự
Công an nhân dân08:50:00 06/01/2014
Mới đây, Diễn đàn xã hội dân sự (DĐXHDS) đưa ra chiến lược hành động của tổ chức này. Chiến lược bao gồm mấy chữ: “Thực thi Dân Quyền; Nâng cao Dân Trí; Chấn hưng Dân Khí; Cải thiện Dân Sinh”, vốn được sửa từ một khẩu hiệu của vị chí sĩ yêu nước cuối thế kỷ XIX – đầu thế kỷ XX – Phan Chu Trinh.
Không thể phủ nhận, đây là phương hướng mà bất kỳ một xã hội tiến bộ nào đều phải thực hiện. Thế nhưng, đó chỉ là trên lý thuyết, thực tế tại Việt Nam hiện nay, đằng sau những tuyên bố đầy mĩ từ hứa hẹn một tương lai dân chủ là những âm mưu lật đổ chính quyền của các thế lực thù địch, phản động và cơ hội chính trị.
Năm 1906, khi Phan Chu Trinh cùng với Huỳnh Thúc Kháng và Trần Quý Cáp phát động phong trào Duy Tân với khẩu hiệu: “Khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh”, một cuộc cải cách lớn đã làm thay đổi đời sống người dân Việt đầu thế kỷ XX. Bên cạnh việc khuyến khích người dân Việt để tóc ngắn, phong trào Duy Tân mở các lớp dạy Quốc ngữ, thực hiện cải cách giáo dục để thoát khỏi lối tư duy khoa cử thời phong kiến, khuyến khích nghiên cứu khoa học công nghệ để tạo ra của cải vật chất, đẩy mạnh phát triển thương nghiệp để làm giàu cho người dân. Còn đầu thế kỷ XXI, DĐXHDS mượn danh tiếp tục phong trào Duy Tân để thực hiện những điều gì?
Về việc “thực thi dân quyền”, DĐXHDS kêu gọi đòi Nhà nước tôn trọng và có trách nhiệm bảo vệ quyền công dân của mỗi người dân, và để hỗ trợ cho điều này, DĐXHDS khởi động dự án Giám sát pháp luật. Dự án này tập trung vào việc đẩy các sự vụ của những người khiếu kiện (mà họ luôn dùng từ “dân oan”) lên truyền thông chứ không đưa ra giải pháp hỗ trợ những người dân này. Nếu thực sự những những người điều hành DĐXHDS lo nghĩ cho dân khiếu kiện, thì phải giúp họ điều tra và liên hệ với các tờ báo có uy tín để lên tiếng bảo vệ. Nhưng không, họ sẽ đưa lên mạng Internet lấy cớ để kêu gọi tiền ủng hộ từ người Việt hải ngoại. Đây là cách thức “ôn nghèo kể khổ” quen thuộc. Sâu xa hơn thế, họ gán ghép những vụ kiện tụng đất đai của “dân oan” thành các trường hợp vi phạm nhân quyền, cố tình tạo cớ cho các thế lực thù địch can thiệp vào tình hình chính trị ở Việt Nam với hi vọng rằng các thế lực này sẽ giúp họ làm một cuộc lật đổ chính quyền ngoạn mục.
Về “nâng cao dân trí, chấn hưng dân khí”, ta có thể thấy rằng những hướng hoạt động của DĐXHDS không hề tập trung cho những vấn đề này mà chỉ cố đưa ra làm màu cho đủ tuyên ngôn. Họ cho rằng bằng việc thảo luận, hội họp theo nhóm có thể tăng dân trí? Người dân hiện nay có thật sự cần một ai đó cầm tay chỉ cho cách phải suy nghĩ như thế nào, hành động như thế nào? Mọi kiến thức họ cần đều có thể tìm kiếm được trên Internet, mọi thảo luận – tranh biện đều diễn ra sôi nổi ngay trên facebook. Thế thì bản chất của việc tổ chức thảo luận nhóm này là cố gắng tạo ra những cơ sở để săn tìm người trẻ, nhằm dẫn dụ vào một số hoạt động âm mưu lật đổ chính quyền đang cư trú xung quanh khu vực Đông Nam Á. Như vậy, dân trí sẽ được “nâng cao” theo cái hướng mà họ muốn.
Còn thế nào là “chấn hưng dân khí”? Có lẽ nhóm điều hành DĐXHDS không hiểu ý nghĩa của khái niệm “dân khí”. “Dân khí” có nghĩa là tinh thần chung của cộng đồng dân cư, “chấn hưng dân khí” có thể hiểu là khơi dậy tinh thần dân tộc ở mỗi người Việt Nam. Nhưng nhóm điều hành DĐXHDS lại định dịch một số quyển sách nước ngoài có giá trị để “chấn hưng dân khí”. Thiết nghĩ đây là điều vô cùng buồn cười, liệu rằng có khi nào dân khí của ta sẽ không còn là của ta nữa, mà được tô vẽ na ná giống giấc mơ chung của một nước nào đó hùng cường.
Cuối cùng là “cải thiện dân sinh”. Đây là một chủ trương rất quan trọng, vì đời sống của người dân có giàu có hay không, đó là minh chứng hùng hồn nhất cho một đường lối chính trị hợp thời. Nhưng đây là phần DĐXHDS viết sơ sài nhất, loanh quanh họ lại quay về với vấn đề dân quyền đã nói ở trên. Thậm chí khi đưa ra ý tưởng về dự án “bảo vệ dân sinh”, DĐXHDS không đưa ra giải pháp mà chỉ tập trung đưa các trường hợp vi phạm lên Internet. Đến đây thì ta có thể thấy âm mưu lật đổ chính quyền với họ được đội lốt bởi cái áo thiết lập một hệ thống chính trị dân chủ.
Như vậy mặc dù gắn mác là tiếp bước phong trào của cụ Phan Chu Trinh đề xướng, nhưng những tuyên bố hùng hồn không thể che mắt được công luận chứng kiến những hành vi kích động gây rối loạn trật tự xã hội nhằm mục đích lật đổ chính quyền của DĐXHDS.
Đinh Hương
Tỉa cành hay bứng gốc
Nguyễn Nhơn (Danlambao) - Đây không phải là nói về nghệ thuật trồng cây cảnh. Đây cũng không phải là nói về thói Sở Khanh: “Chơi hoa rồi lại bẽ cành bán rao”
Mà đây là nói về phương cách giải trừ chế độ toàn trị cộng sản. Tỉa
cành là nói về giải pháp cải lương, cắt xén, cải sửa lần hồi chế độ để
cho lần hồi khá hơn. Bứng gốc là làm cách mạng thay đổi chế độ cộng sản
phản nước hại dân cho sạch sẽ, thay thế bằng chế độ mới tốt đẹp hơn theo
đúng tinh nghĩa của hai chữ cách mạng.
Tỉa cành hay cải lương
Hồi đầu năm 2011, ông Hà Sĩ Phu trình bày trước bà Phó Đại sứ Mỹ về giải pháp nầy, nguyên văn như sau đây:
“Nay trước cao trào cách mạng dân quyền ở Trung Á và Bắc Phi cũng lại
rộ lên những lời kêu gọi xuống đường như họ! Chúng tôi vẫn chia sẻ
những khát vọng chính đáng ấy, nhưng nếu cứ suy nghĩ nông nổi, hời hợt,
cảm tính như vậy thì không thể đạt đến thành công. Ở VN khó lòng xảy ra
những cuộc Cách mạng Hoa Lài, Hoa Sen… kiểu như vậy.”
Vì nhận xét như trên nên Hà Sĩ Phu đưa ra giải pháp cải lương mệnh danh
là CON ĐƯỜNG HÒA BÌNH, Kiến tạo Dân trí và xã hội Dân sự như sau:
“- Chúng tôi nghĩ hãy khoan đòi những tiêu chuẩn dân chủ cao. Khi
chưa có quyền Tự do gì mà muốn có Dân chủ sẽ được xơi Dân chủ giả hiệu
ngay. Trước hết hãy nâng cao Dân trí trong những nỗ lực giành các quyền
Tự do hiến định: Quyền Tự do Thông tin-báo chí, và Quyền Tự do lập các
Hội dân sự, nghề nghiệp, Ái hữu… mà tuy trên danh nghĩa đã có, nhưng nay
phải giành cho có thực chất. Chúng tôi phải dựa trên thế hợp pháp mà gỡ
từng bước, tiến tới quyền làm chủ đích thực của dân.Có hai loại Quyền
nói trên mới mong tiến lên đòi Quyền thứ ba là Quyền ứng cử và bầu cử để
cải biến dần các cơ quan quyền lực, tiến tới một chính thể mới Dân chủ
pháp trị văn minh phù hợp với Dân tộc.
Khi chưa có khả năng huy động quần chúng để làm “Cách mạng” trực
tiếp, thì đây là cung cách duy nhất để thoát khỏi đêm dài toàn trị. Đây
chính là con đường HOÀ BÌNH. Kiến tạo Dân trí và xã hội dân sự làm nền
tảng, chính là tích cực tạo điều kiện để thời cơ xuất hiện.” (*)
Từ bấy đến nay các quí ông bà đã tiến hành “con đường Hòa bình” tóm tắt như sau đây:
Liền sau thông điệp kể trên là 11 cuộc biểu tình mệnh danh chống tàu xâm
lăng nhưng thực chất là làm giá, yểm trợ cái “Kiến Nghị” của 20 mươi
nhân sĩ trong nước và lá “Thơ Ngỏ” của (36-1) “Trí thức” hải ngoại gởi
cho Bộ Chánh Trị đảng xin – cho Hòa hợp Hòa giải, đoàn kết chống tàu xâm
lăng. Cả hai văn kiện hoành tráng đều bị đảng quăng vào sọt rác!
Hồi năm ngoái, Lê Thăng Long ra, đạo diễn cho ra phong trào Con Đường
Việt Nam” với cương lĩnh chủ yếu là: Khai dân trí - Chấn dân khí – Hậu
dân sinh theo đề cương của nhà cách mạng Phan Chu Trinh hồi đầu thế kỷ
trước! Con đường thì hoành tráng mà ít người tử tế chịu đi nên ông sáng
lập Rồng Bay buồn tình bỏ đi để xin theo đảng cộng sản.
Gần đây thì liên tiếp năm ba tổ chức dân sự mọc lên, chỉ hoạt động theo
hình thức hội tương trợ. Vừa rồi một hội tổ chức thăm viếng một nhà dân
chủ mới ở tù ra, mấy thành viên chủ chốt bị bắt về UBND xã đánh cho bầm
vập.
Cho tới nay thì coi như con đường “Hòa bình” đầy chông gai, đổ màu in ít
mà bị bắt bớ đánh đập thì nhiều mà tiếng vang không được bao nhiêu, mặc
dầu các diễn đàn thân hữu tích cực hỗ trợ. Xem ra con đường cải lương
dài hạn khó thành công hay cứ nói theo cách của các nhà nghiên cứu về
quá trình chuyển đổi dân chủ từ từ của các chế độ cộng sản chệt và an
nam thì: Một phần tư thế kỷ nữa, Bắc Kinh và Hà Nội có nhiều dân chủ…
hơn bây giờ!
Như vậy giải pháp tỉa cành chỉ đổ máu, tù đày in ít, nhưng mà tồn đọng
cho tới 25 năm nữa thì tính ra cũng nhiều. Vậy, nên chăng tính chuyện
bứng gốc một lần cho xong?
Bứng gốc hay Cách mạng
Các nhà cải lương thường nhân danh từ bi tránh đổ máu, tàn phá, chủ
trương tranh đấu ôn hòa bất bạo động. Có nhiều vị còn ra vẻ rành về
chiến thuật, chiến lược về học thuyết Gandhi, Mandela. Các quí vị cứ nói
khơi khơi là tranh đấu ôn hòa bất bạo động mà không giải thích rành rẽ
cho em cháu đang tranh đấu ghe nội dung của nó là gì. Bởi vì quí vị mà
nói rõ ra là quí vị lâm vào thế kẹt.
Bởi vì vế thứ nhất của học thuyết Gandhi là: Bất hợp tác. Quí vị phần
lớn là đang tại chức, có khi có chức danh cũng lớn. Vậy thì làm sao
khẳng khái phủi áo từ quan cho đặng? Quí vị đã về hưu thời cũng vậy. Làm
sao rời bỏ căn hộ và cái sổ hưu?
Cho nên quí vị chỉ có thể “phản biện trong phạm vi cơ chế” thôi chớ không được “kích động bạo lực” (Lời
tiến sĩ Nguyễn Quang A). Quí vị đã không làm được vế thụ động thứ nhất,
hiển nhiên không thực hành vế tích cực thứ hai: Bất tuân dân sự.
Cái món nầy muốn thực hành cần phải gan dạ, dũng mãnh và kiên trì hết
mực. Đó là dấn thân vận động quần chúng, tổ chức thành các phong trào
tranh đấu rộng lớn với tính cách từ phản kháng tới thực hiện cách mạng
thay đổi.
Xét về tình hình xã hội hiện nay, các điều kiện để vận động tổ chức các
nhóm nhỏ thành các phong trào rộng lớn đã có sẳn. Tiêu biểu như các nhóm
nông dân phản kháng Văn Giang, Dương Nội... Chỉ cần tổ chức được nhiều
nhóm nòng cốt tỏa ra các nơi vận động kết hợp là có kết quả.
Nếu như quí vị từ khước bổn phận của trí thức trước vận nước suy vi, dân
tình đói khổ thì người dân bị cùng đường vùng lên tự cứu thì khi ấy mới
là đổ máu và hỗn loạn vì không ai hướng dẫn.
Trí thức là ai? Phải chăng là những người có học, được hưởng nhiều ơn
huệ của xã hội hơn đông đảo đồng bào ít học. Theo lẽ công bằng phải đứng
ra gánh vác trách nhiệm nặng nề hơn, lúc nầy là lúc dấn thân hành động
cứu dân, cứu nước kẻo không còn kịp nữa.
CUỘC TRAO ĐỔI GIỮA CÁC VỊ LÃO THÀNH CÁCH MẠNG VỚI LÊ ANH HÙNG
Lê Anh Hùng
6.1.2014
6.1.2014
Ngày
5.5.2012, tôi (Lê Anh Hùng) đã gặp và trao đổi với một số vị lão thành cách mạng
tại Hà Nội về vụ việc vợ chồng tôi tố cáo Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải, Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng, nguyên Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh và nguyên Chủ tịch nước Nguyễn
Minh Triết. Đây là vụ việc mà họ, những thành viên chủ chốt của “Câu lạc bộ Học và làm theo tư tưởng và đạo
đức Hồ Chí Minh” (CLB chống tham nhũng và tiêu cực của các vị lão thành
cách mạng ở Hà Nội), đặc biệt quan tâm.
Trong
cuộc gặp, lần đầu tiên tôi được các cụ cho biết một tin khiến tôi bàng hoàng, sửng
sốt: Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải là người Hán (đoạn bắt đầu từ 1h04’
trong video clip dưới đây). Tám ngày sau, các cụ đã trao cho tôi bức Tâm Huyết
Thư đề ngày 7.5.2007 của một số cán bộ đảng viên đã và đang công tác tại Uỷ ban
Kiểm tra Trung ương, Ban Tổ chức Trung ương, Ban Bảo vệ Chính trị Nội bộ và một
số cơ quan trọng yếu khác của Đảng CSVN, tố cáo lý lịch người Hán của ông Hoàng Trung Hải (bố ông ta tên là Sì Sói, sinh quán tại Long Khê, Chương Châu, Phúc Kiến, Trung Quốc). Ngay hôm sau, ngày 14.5.2012, tôi đã
công bố bức Tâm Huyết Thư đó qua mạng Internet.
Bất chấp lời cảnh báo tâm huyết của nhiều cán bộ đảng viên cao cấp lo lắng cho vận mệnh dân tộc trước kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khoá XII, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vẫn đặt ông Hoàng Trung Hải vào chiếc ghế quan trọng thứ hai trong chính phủ khoá mới: Phó Thủ tướng “phụ trách kinh tế” (kể từ ngày 2.8.2007).
PTT
Hoàng Trung Hải được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng giao trực tiếp phụ trách các bộ:
Bộ Công Thương; Bộ Xây dựng; Bộ Giao thông Vận tải; Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn; Bộ Tài nguyên và Môi trường. Ngoài ra, ông ta
còn được Thủ tướng tin tưởng giao đảm nhiệm một loạt chức vụ trọng yếu: Chủ tịch
Hội đồng quốc gia về tài nguyên nước; Trưởng Ban Chỉ đạo Nhà nước các Dự án trọng
điểm về dầu khí; Trưởng Ban Chỉ đạo Tổ chức điều phối phát triển các Vùng kinh
tế trọng điểm; Trưởng Ban Chỉ đạo Chương trình mục tiêu quốc gia ứng phó với biến
đổi khí hậu; Trưởng Ban Chỉ đạo Trung ương về chính sách nhà ở và thị trường bất
động sản; Trưởng ban Ban Chỉ đạo Quy hoạch và Đầu tư Xây dựng Vùng Thủ đô Hà Nội;
Trưởng Ban Chỉ đạo Nhà nước các công trình, dự án trọng điểm ngành Giao thông vận
tải; Trưởng Ban Chỉ đạo Nhà nước Dự án Điện Hạt nhân Ninh Thuận; Trưởng ban Ban
chỉ đạo Nhà nước Dự án Thuỷ điện Sơn La; Trưởng ban Ban Chỉ đạo Nhà nước Xây dựng
Bảo tàng Lịch sử Quốc gia; Trưởng ban Ban Chỉ đạo Xây dựng Nhà Quốc hội; Trưởng
ban Ban Chỉ đạo Nhà nước về điều tra cơ bản tài nguyên - môi trường biển; Trưởng
ban Ban Chỉ đạo Nhà nước về Quy hoạch điện VI, Trưởng ban Chỉ đạo Nhà nước về
Quy hoạch Phát triển Điện lực Quốc gia; Trưởng ban ODA (Viện trợ Phát triển
Chính thức) Quốc gia; Chủ tịch Uỷ ban An ninh Hàng không Dân dụng Quốc gia; Chủ
tịch Uỷ ban Quốc gia Tìm kiếm Cứu nạn, v.v.
Những gì mà ngài Phó Thủ tướng “phụ trách kinh tế” gốc Tàu Hoàng Trung Hải đã gây ra cho đất nước Việt Nam của chúng ta không chỉ là tình trạng trì trệ của nền kinh tế trong nhiều năm qua, mà còn vô số hệ luỵ không thể đong đếm về cả kinh tế - xã hội lẫn an ninh - quốc phòng trong nhiều năm tới. Chừng nào ông ta còn ngồi đấy để lũng đoạn nền kinh tế và thao túng cả bộ máy, chừng đó Việt Nam còn lụn bại và viễn cảnh Việt Nam trở thành quận huyện của Trung Quốc càng đến gần.
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=KsvVqI9OW9U
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét