Mối nguy hiểm bậc nhất đối với người cầm bút: Không nhận biết thực tiễn cuộc sống!
Nguyễn Mộng Hoài
Tôi không dám "vơ đũa cả nắm" để nói một
cách hồ đồ. Nhưng trong cuộc đời, thời nào cũng vậy, đã dấn thân vào sự
nghiệp cầm bút từ làm chính trị, viết chuyên luận, lý luận về các vấn đề
lớn, đến việc đưa một cái tin nhỏ, tất thảy đều cần có một sự nhận biết
càng nhiều càng tốt, càng sâu sắc càng tốt, nhất là sự vận động không
ngừng của thực tế cuộc sông, mới có thể viết đúng, viết trung và viết
hay được. Tất nhiên, có người lăn lộn vào đời sông thường ngày của nhân
dân, nhưng do bị chi phối bởi rất nhiều điều nên vẫn không thể thoát
khỏi những nhận thức mơ hồ phiến diện, thậm chí lạc hậu so với tiến
triển đời sống. Đây, tôi chỉ dám nói đến một số người cầm bút làm báo,
tạp chí của ta hiện nay, trong đó có ông Nhị Lê nào đó mà tôi không hề
quen biết, cũng không biết ông ấy già hay trẻ. Có điều, đến năm nay,
chắc chắn ông ấy không bằng tuổi tôi, vì hết năm 2013 này tôi đã là "đầu
tám, đít chơi vơi !" rồi.
Trong một bài viết đăng trên tạp chí "Cộng Sản", Nhị Lê đã
nhắc lại "nguyên lý" không thay đổi của Đảng: "Càng đẩy mạnh sự nghiệp
công nghiệp hóa của , hiện đại hóa đất nước càng phải xây dựng đội ngũ
giai cấp công nhân Việt Nam vững mạnh toàn diện và chúng ta càng phải
nâng cao vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam"...và "Khép lại thế
kỷ XX, dưới ngọn cờ của Đảng Cộng sản Việt Nam, trong sự nghiệp xây
dựng chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc, cách mạng nước ta đã thu được
những thành quả to lớn, có ý nghĩa lịch sử trọng đại trên bình diện dân
tộc và quốc tế, không ai và không gì có thể phủ nhận nổi" Đọc những dòng
này, mặc dù tôi đã qua bốn năm (1961-1964) học qua một lớp "lý luận và
nghiệp vụ chủ nghĩa Mac-Lênin, phân tích đủ mấy chục cặp phạm trù, phân
tích đủ nguyên lý của duy vật lịch sử và duy vật biện chứng, do những
giáo sư, cán bộ giảng dạy Ban Tuyên giáo trung ương, trường Đảng Nguyễn
Ái Quốc, Tổng biên tập các Báo Nhân dân, Tạp chí Học Tập (tạp chí Cộng
sản ngày nay), Tổng giám đốc Đài Tiếng Nói Việt Nam, TTXVN (lúc đó gọi
là VNTTX) và một số chuyên gia kinh tế, khoa học kỹ thuật giảng dạy. Dạo
ấy chúng tôi được học mỗi ngày hai buổi, sáng lên lớp, chiều thảo luận
và hôm sau viết thu hoạch...nghĩa là "học ra học" chứ không hề "lớt phớt
đâu. Tuy nhiên, bây giờ, sau hơn nửa thế kỷ, từ khi tuổi đời còn "măng
sữa" chưa đến ba mươi tuổi, nay đã gần tám mươi (nhưng vẫn còn sống),
lăn lộn chiến trường, các mặt trận sản xuất, kinh qua thời kỳ bao cấp,
thời kỳ quá độ xây dựng chủ nghĩa xã hội, trước đây là ở miền Bắc và từ
năm 1976 đến nay là ở cả nước. Ai bằng và hơn tuổi tôi đều nhận thấy, và
thấy rất rõ, rất sâu sắc công lao to lớn của Đảng Lao động Việt Nam
trước đây và Đảng Cộng sản Việt Nam ngày nay trong lãnh đạo hai ba cuộc
kháng chiến chống ngoại xâm giành thắng lợi vang dội lịch sử đưa nước
nhà đến hòa bình thống nhất và cùng nhau xây dựng chủ nghĩa xã hội. Đùng
một cái, từ năm 1991, môt cái tin choáng váng: Liên bang Cộng hòa xã
hội chủ nghĩa Xô-viết (gọi tắt là Liên Xô) sụp đổ theo đó là toàn bộ các
nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu đổ theo, trở về với chế độ dân chủ thực
chất và xây dựng kinh tế theo nguyên lý riêng của họ và nhìn chung họ
đều phát triển, nhân dân họ đều được cải thiện đời sống. Trong đó khá
nhiều nước đã và đang duy trì và phát triển tình hữu nghị với nước ta và
từng bước xây dựng "đối tác chiến lược" với Việt Nam. Cả hệ thống thế
giới "xã hội chủ nghĩa" đến nay chỉ còn một vài nước vì quá luyến tiếc
với "chủ nghĩa xã hội" chưa có trong thực tế là còn mang danh "xã hội
chủ nghĩa mà thôi như Việt Nam ta chẳng hạn. Thành lập 1930, Đảng ta đã
lãnh đạo nhân dân, mặc dù cũng phải đổ nhiều xương máu về những cái "làm
non" hoặc "sai lầm nghiêm trọng" cùng với xương máu chiến đấu chông các
cường quốc xâm lược nướ ta, giành thắng lợi vẻ vang vào năm 1975. Giá
như, từ tháng Tư năm 1975, việc thống nhất hai tổ chức Đảng là Đảng Lao
động ở miền Bắc và Đảng nhân dân cách mạng (thực chất là đảng bộ đảng
Lao động), đến thống nhất về mặt Nhà nước, chúng ta đã có một đất nước
thống nhất. Bên cạnh những khó khăn do 30 năm chiến tranh để lại, chúng
ta còn gặp rất nhiều khó khăn do sự yếu kém, do sai lầm trong lãnh đạo,
nhất là lãnh đạo phát triển kinh tế, có một trong những khó khăn rất lớn
là chúng ta chưa hoặc không nhận thức ra những chuyển biến rất cơ bản
của tình hình chính trị, xã hội, kinh tế thế giới, mà vẫn khư khư giữ
lấy quan điểm, chủ trương của mình. Thậm chí, chúng ta luôn luôn nói đến
xây dựng chủ nghĩa xã hội, thậm chí đưa lên tiêu đề quốc gia là nước
"Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam" thì cuối cùng "xã hội chủ nghĩa"
vẫn là điều xa với chưa có trong thực tế, hoặc chỉ là không tưởng. Thật
ra chúng ta cũng muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội, một chế độ không còn
người bóc lột người, làm theo năng lực và hưởng theo thành quả của lao
động làm ra để rồi tiến tới chủ nghĩa cộng sản "làm theo năng lực, hưởng
theo nhu cầu" ở phía trước. Trong thực tế, một thời gian dài chúng ta
xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc, chúng ta đi theo nguyên lý xã hội
chủ nghĩa, lúc thì sao chép Liên Xô khi thì ảnh hưởng Trung Quốc, mà các
nước này cũng mới chỉ bước đầu xây dựng chủ nghĩa xã hôi mà thôi. Khi
giáo điều vào Việt nam, lợi chưa có nhiều những đã có cái không phù hợp.
Nói về vấn đề này, các nhà lý luận thiên kinh vạn quyển chắc chắn sẽ lý
giải đầy đủ hơn. Còn tôi, theo nhận thức cuộc sống thực tế, chỉ nêu lên
mấy vấn đề mà ông Nhị Lê đề cập trong bài viết của mình mà thôi. Ông
báo càng tiến hành công nghiệp hóa hiện đại hóa càng phải xây dựng giai
cấp công nhân. Điều này quá đơn giản, chẳng lẽ lấy nông dân hay thợ thủ
công để làm công nghiệp để vận hành "công nghiệp hóa", thật ra học sinh
lớp mười hai đã hiểu rồi. Nhưng nhìn vào gần bốn mươi năm qua, giai cấp
công nhân Việt Nam được xây dựng như thế nào, chắc ông Nhị Lê và nhiều
người đã biết. Vẫn là những người thợ, khi còn bao cấp đỡ bị bóc lột
hơn, nay thì bóc lột họ rất thậm tệ. Vài chục xí nghiệp công ty vào quê
tôi làm "công nghiệp hóa" thuê mướn hơn 1000 công nhân ở riêng xã tôi và
sử dụng họ thế nào ? Công nhân không phải chỉ làm 8 tiếng theo luật lao
động mà có khi phải làm từ 12 đến 14 tiếng đồng hồ một ngày những lương
thì vẫn trả theo công tám tiếng. Đây là một sự bóc lột sức lao động vừa
tinh vi vừa trắng trơn. Các "giám độc": công ty xí nghiệp ngày nay phần
lớn là tư nhân và "trách nhiệm hữu hạn" có quyền hành ghê gớm hơn cả
các ông chủ người tây ngày xưa. Họ có quyền, tuyển, sử dụng và đuổi công
nhân bất kỳ lúc nào. Vào ba năm suy thoái kinh tế vừa qua, phần lớn các
công ty xí nghiệp ở vùng tôi đều phá sản và thải công nhân. Thậm chí
ngay cả lúc làm ăn được họ muốn thải ai thì thải, thải người này nhận
người kia và muốn vào làm việc thì không chỉ có nước bọt. Điều này chắc
ông Nhị Lê chưa biết hoặc chỉ biết một cách lơ mơ. Công đoàn là tổ chức
chính trị xã hội của giai cấp công nhân, nhưng bênh vực quyền lợi công
nhân thì ít mà "a dua" với chủ xí nghiệp công ty thì nhiều. Đoàn thanh
niên dường như chỉ có để làm vì. Nhiều nơi không có chi bộ. Mà có chi bộ
rồi thì công nhân cũng chẳng được quan tâm hơn. Xã quê tôi có 1170 mấu
Bắc Bộ ruộng canh tác vào loại nhất đẳng điển hằng năm mỗi hec-ta cho
11, 12 tấn thóc, nay "được" chuyển nhượng cho doanh nghiệp, họ đổ nền
nhà máy dày 1, 1,2m mét và xây dựng xưởng máy, giá có trả lại nông dân
thì cũng xin vái lạy mà thôi. Vì thế, công nghiệp hóa, hiện đại hóa nông
nghiệp và nông thôn ở quê tôi khách quan mà nói có mang lại nhiều điều
thú vị nhưng thực chất đất đai ăn theo vào tay cán bộ và nhiều người có
tiền, chủ công ty nhà máy giầu lên, và những người ăn theo khu công
nghiệp thì cung giầu trông thấy còn nông dân mất ruộng chạy đôn chạy đáo
kiếm mkieengs ăn hằng ngày. Tuy thế, từ ngày có công nghiệp về làng,
khá nhiều hộ nông dân, hộ nhân dân đã lên được nhà tầng, xây nhà ngói
khang trang. Tiền đền bù một phần, tiền tích lũy một phần, và chủ yếu là
tiền bán đất vì "đất là sở hữu toàn dân" hồi trước chia thêm cho các
gia đình ra Trại mỗi người một sào Bắc Bộ 360 mét vuông, lâu lâu lấn
chiếm thêm, có người là cán bộ hiện nay lấn chiếm đến 5 sào, đủ đất chia
cho 5 đưa con mỗi đứa một sào, làm nhà chỉ hết nửa sao đã rộng chán,
cong lại bán lấy tiền xây nhà. Thế đấy, ông Nhị Lê có biết không? Vì sao
cái chủ nghĩa xã hội ở nước ta mà khoảng cách giầu nghèo lại cứ cách xa
nhau thăm thẳm như thê ? Ơ Việt Nam có hình thành một giai cấp tư bản
mới không ? Có "tư bản đỏ không? " Ở nông thôn có địa chủ cường hào mới
không ? Điều này, mới ông về thăm "quê hương là chùm khế ngọt" ông biết
ngay thôi mà. Một nông dân nghèo, bố ngày xưa phải đi kéo xe thuê, con
nay làn chủ tịch xã gần hai khóa đã có số vốn tiển tỷ gửi ngân hàng và
xây ngôi "biệt thự" hoành tráng. Một cán bộ địa chính xã có hai nhà lầu
và không biết bao nhiều tiền gửi ngân hàng ăn đời cháu chắt không hết.
Chuyện này dài lắm ông ạ. Tôi sẵn sang tiếp và đưa ông đi thăm "nông
thôn mới", "thị xã mới" của quê tôi, ông bớt chút thì giờ ông nhé.
Rất nhiều vấn đề của "chủ nghĩa xã hội' việt nam đang phơi bầy
ra trước mắt mọi người. Chỉ nhìn vào một xã tôi thôi, chúng tôi cũng đã
thấy rõ nhiều điều. Cho nên những nhà viết lách kiểu gì cũng cần có
thực tế, theo xu hướng thời đại chứ không thể chỉ nói cho sướng miệng
viết để lĩnh nhuận bút được mãi. Phần rất đông, có thể nói tuyệt đại đa
số các nước trên thế giới chả mấy ai người ta mê mẩn với xã hội chủ
nghĩa đâu, ông Nhị Lê ạ. Phải chăng, ta muốn làm thống soái toàn cầu về
con đường của chủ nghĩa Mac-Lenin và chủ nghĩa xã hội ngàn lần tươi đẹp ?
Tác giả gửi Quê Choa
Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả
Quyết tâm xây dựng Nhà nước Xã Hội Chủ Nghĩa
QUYẾT TÂM XÂY DỰNG NHÀ NƯỚC CHỦ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA. XA HƠN NỮA, LÀ QUYẾT TÂM XÂY DỰNG NHÀ NƯỚC CỘNG SẢN CHỦ NGHĨA.
Kính gửi: Các Đảng viên cùng nhân dân trong nước và cộng đồng Việt Kiều.
Đất nước chúng ta đang trên con đường quá độ đi lên chủ nghĩa Xã hội. Đảng và Nhà nước ta đang từng ngày, từng giờ quyết tâm xây dựng nước ta thành một nước Xã Hội Chủ Nghĩa.
Đó là một điều đáng quý, đáng trân trọng.
Tuy nhiên, nhiều người lại không rõ Xã Hội Chủ Nghĩa là gì? Thật đáng quan ngại, khi mà đa số nhân dân và thậm chí là có một bộ phận không nhỏ Đảng viên vẫn không biết Xã Hội Chủ Nghĩa, hay Chủ Nghĩa Xã Hội là gì?
Đó chính là mục đích để tôi viết nên bài này, tránh tình trạng chúng ta cứ xây dựng, mà không biết đang xây dựng cái gì, như lời thơ Bút Tre đã từng viết:
Thưa các đồng chí, chúng ta đều biết, theo học thuyết Mác - Lê Nin (Marx - Lenin) thì CNXH là giai đoạn nằm giữa trong quá trình từ chủ nghĩa Tư Bản tiến lên CNCS.
Cũng theo học thuyết Mác - Lê Nin, thì: [1]
Vào năm 1960, Quốc Tế Cộng Sản đã thống nhất rằng một nước Xã Hội Chủ Nghĩa phải tuân thủ 4 tiêu chí sau: [2]
Trong quá trình xây dựng và phát triển, để phù hợp với tình hình đất nước, trải qua nhiều năm nghiên cứu, tìm tòi với trí tuệ của toàn Đảng, toàn dân, Cương lĩnh của Đảng ta chỉ rõ xã hội XHCN mà chúng ta xây dựng là một xã hội có 6 đặc trưng sau: [3]
Thưa các đồng chí cùng đồng bào, như vậy để quyết tâm xây dựng Nhà nước XHCN, chúng ta phải xây dựng được một nhà nước tuân thủ theo đúng nguyên tắc phân phối, tuân thủ theo 4 tiêu chí và tuân thủ theo 6 đặc trưng. Nếu không, xã hội mà chúng ta kỳ công xây dựng xẽ không bao giờ trở thành XHCN được.
Nay xin thông báo để các đồng chí cùng đồng bào được biết.
Chào thân ái và quyết thắng.
HTTL.
Chậc, suýt nữa thì tôi quên phân tích cho các đồng chí cùng đồng bào được biết về các nguyên tắc phân phối, những tiêu chí và các đặc trưng. Nếu không, các đồng chí đem tài liệu này đi tuyên truyền, lỡ nhân dân có hỏi lại, thì các đồng chí làm sao mà trả lời?
Không lòng vòng, tôi phân tích ngay sau đây.
1. VỀ NGUYÊN TẮC PHÂN PHỐI:
Chúng ta đã biết CNXH là giai đoạn nằm giữa trong quá trình từ CNTB tiến lên CNCS.
Mà theo học thuyết của Mác - Lê Nin thì nguyên tắc phân phối của xã hội Cộng Sản Chủ Nghĩa là: "Làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu".
Làm theo năng lực có nghĩa là, mỗi người dân sẽ làm theo đúng năng lực của họ: Ai làm được nông dân đi cày thì đi cày, ai làm được kỹ sư thì làm kỹ sư, ai làm được bác sỹ thì làm bác sỹ, ai làm được chính trị thì làm chính trị gia...
Hưởng theo nhu cầu có nghĩa là, nếu người dân có nhu cầu đi ô tô sẽ được đi ô tô, ở biệt thự sẽ được ở biệt thự, đi du thuyền sẽ được đi du thuyền, lên mặt trăng sẽ được lên mặt trăng, thích đánh bài sẽ được đánh bài...
Cho dù là nhân dân có thích ô tô của cán bộ, thích biệt thự của cán bộ thì chúng ta cũng phải đưa cho người dân vì đó là nhu cầu của họ.
Chúng ta phải giải thích như thế cho nhân dân hiểu, thưa các đồng chí.
Khoan đã, thế này không ổn. Lỡ nhu cầu của dân cao quá, đòi nhà, đòi xe... thậm chí đòi vợ của chúng ta thì nguy to!
Vậy chúng ta bỏ qua bước giải thích về nguyên tắc phân phối, chuyển qua giải thích ở bước sau vậy.
2. VỀ 4 TIÊU CHÍ CỦA MỘT NƯỚC XHCN:
Tiêu chí 1: Phải thực hiện chuyên chính vô sản dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản.
Theo tiêu chí này, chúng ta phải triệt để thực hiện chuyên chính vô sản.
Mà chuyên chính vô sản nghĩa là gì? Nghĩa là chúng ta không được tư hữu bất kỳ một tài sản nào.
Vì nếu tư hữu tài sản, thì đó chính là mầm mống Tư Bản, rất tai hại.
Khoan đã, thế này không ổn. Lỡ dân bảo: Quần áo cán bộ cũng dùng tiền để mua mà bắt chúng ta ở truồng cho "chuyên chính vô sản" thì hỏng. Hoặc là "quần áo thuộc sở hữu toàn dân", lúc đó toàn bộ nhân dân ta phải mặc chung cả quần áo lẫn quần lót thì cũng không ổn.
Thôi, tiêu chí này ta bỏ qua, chuyển sang giải thích cho nhân dân theo tiêu chí 2 vậy:
Tiêu chí 2: Tất cả công cụ sản xuất thành công hữu do Nhà nước quản lý, thực hiện kinh tế Nhà nước.
Hoan hô! Cơm áo là đây, hạnh phúc đây rồi! Chúng ta có thể huy động toàn bộ lực lượng về nhà toàn bộ nhân dân, tịch thu hết toàn bộ công cụ sản xuất cũng như tư liệu sản xuất: búa, liềm, ruộng đất, công xưởng, đồn điền, máy móc...
Toàn bộ của cải sẽ là của Nhà nước
Tiêu chí 3: Nông thôn phải thực hiện chế độ hợp tác xã.
Tôi cũng không hiểu tại sao có công cuộc cải cách ngược vào năm 1986. Trong năm đó, ta giao đất cho dân, biến những thửa ruộng hình tròn to thành những thửa ruộng vuông nhỏ cho nông dân, nghĩa là giao cho nông dân tư hữu?
Vậy là chúng ta tự thừa nhận tiêu chí 3 là hoàn toàn sai?
Không được, chúng ta phải sửa sai bằng cách để nhân dân làm lại hợp tác xã trở lại! Cho dù 10 mẫu ruộng công cho thu hoạch không bằng 1 sào ruộng khoán chúng ta vẫn phải thực hiện, vì điều đó là tiêu chí, tiêu chí!
Tiêu chí 4: Sản xuất phải theo kế hoạch và do Nhà nước phân phối.
Rõ ràng rồi, chúng ta phải dồn toàn lực để thực hiện tiêu chí 3, khi đó mới có thể thực hiện được tiêu chí 4. Nếu không có 3 sẽ không có 4 thưa các đồng chí.
3. VỀ 6 ĐẶC TRƯNG CỦA XÃ HỘI XHCN Ở NƯỚC TA:
Đặc trưng 1: Do nhân dân lao động làm chủ.
Tất nhiên là phải cho nhân dân lao động làm chủ! Nhân dân làm chủ! Nhân dân làm chủ!
Khoan đã, theo tiêu chí 2 thì chúng ta đã tịch thu hết công cụ sản xuất, tư liệu sản xuất của nhân dân rồi. Họ còn cái gì đâu mà làm chủ? Làm chủ cái gì?
Thôi, đặc trưng này ta bỏ qua. Chuyển qua giải thích đặc trưng thứ 2.
Đặc trưng 2: Có một nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và chế độ công hữu về tư liệu sản xuất chủ yếu.
Đặc trưng này của nước ta hoàn toàn giống với tiêu chí 3 và 4 của Quốc tế Cộng Sản. Chúng ta phải toàn lực triển khai. Không biết kinh tế có phát triển cao hay không? Cao đến mức nào? nhưng chúng ta vẫn phải triển khai.
? Lực lượng sản xuất hiện đại và không hiện đại là thế nào nhỉ? Câu này cũng khó, nhân dân có hỏi chúng ta cứ giải thích rối tung mù lên là ổn. Đề nghị các đồng chí đọc được lập tức đưa ra ngay phương án giải thích để kịp thời bổ sung.
<Bổ sung>
Đồng chí Nguyễn Tấn Thành đã có bổ sung rằng "Lực lượng sản xuất hiện đại là lực lượng sản xuất có nhiều tiến sỹ, giáo sư cái này chúng ta đã đạt!"
Một phát biểu chính xác! Xin chúc mừng Việt Nam chúng ta đã có được đội ngũ kỹ sư - tiến sỹ cực kỳ đông, cực kỳ hiện đại.
Có điều, vì hiện đại quá mức lên đến siêu hình (giấy) nên rút cục là chẳng phát minh ra được cái gì có ích cả, được biết số phát minh có ích của Nông dân Việt Nam còn vượt cả các giáo sư - tiến sỹ giấy này. [4]
Đặc trưng 3: Có một nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc.
Hoan hô! Đặc trưng thứ 3 này chúng ta đã làm rất triệt để! Bây giờ nền văn hóa Việt Nam đang cực kỳ đại tiên tiến! Bây giờ chúng ta có thể thấy thế hệ trẻ mặc đồ cực ngắn tới mức không thể ngắn hơn. Thế hệ trẻ cũng được tiếp xúc đầy đủ với văn hóa nước ngoài như nghe nhạc Hàn Quốc, nhạc tiếng Anh, ăn mặc theo lối Tây phương. Chúng ta cũng tiên tiến hơn trong việc vệ sinh, biểu hiện ở vấn đề tiểu tiện ngoài đường trong khi các nước khác đang chưa thể bước qua được ranh giới xấu hổ để làm điều đó...
Khoan đã, hóa ra nền văn hóa chúng ta toàn bắt chước theo Tư Bản! Như vậy thật thoái hóa biến chất về đạo đức! Chúng ta cũng không còn giữ được cái gọi là "đậm đà bản sắc dân tộc nữa". Các dân tộc anh em giờ họ cũng đã không mặc đồ tự thêu tự dệt nữa mà đã mua sơ mi.. để mặc. Thật tai hại!!!
Như vậy là đặc trưng thứ 3 đã gần như biến mất. Hỏng, hỏng! Chuyển sang đặc trưng thứ 4 xem sao?
Đặc trưng 4: Con người được giải phóng khỏi áp bức, bóc lột, bất công, làm theo năng lực, hưởng theo lao động, có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện cá nhân.
Không ổn? Chúng ta đã tịch thu hết công cụ sản xuất + tư liệu sản xuất của nhân dân, lại bắt nhân dân làm việc nữa thì khác nào đang áp bức, bóc lột nhân dân?
Hơn nữa, trong môi trường tất cả là của chung, nhân dân phát triển toàn diện cá nhân để làm gì? Chỉ cần phát triển sao cho toàn diện của công có phải hơn không?
Vậy là đặc trưng này chúng ta cũng đành bỏ vậy.
Đặc trưng 5: Các dân tộc trong nước bình đẳng, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau cùng tiến bộ.
Không ổn rồi! Chúng ta mồm cứ hô bình đẳng mà lại tạo ra các khu vực: KV1, KV2, KV3, vùng sâu vùng xa, con em các dân tộc miền núi... là thế nào??? Điểm cộng vào Đại học cũng khác nhau??
Bình đẳng và đoàn kết, tại sao khi xét lý lịch Đảng viên chúng ta lại xét rất căng thẳng?
Bình đẳng và đoàn kết, tại sao khi điều tra lý lịch người yêu của công an/bộ đội chúng ta lại điều tra quá kỹ càng?
Không ổn. Chuyển qua đặc trưng cuối.
Đặc trưng 6: Có quan hệ hữu nghị và hợp tác với nhân dân các nước trên thế giới.
Hoan hô, tiêu chí này chúng ta đang thực hiện rất tốt đẹp. Chúng ta đang hợp tác với chính quyền các nước, chính quyền các nước cũng đang hợp tác với chính quyền nước ta!
Cũng không ổn, như vậy đâu phải hợp tác với nhân dân các nước trên thế giới? Mà cũng chưa phải hợp tác với nhân dân nước ta, vì nghe chừng chúng ta đang không cho một bộ phận không nhỏ Kiều bào nhập cảnh về nước...
Thưa các đồng chí! Như vậy, chúng ta cứ nói, chúng ta cứ tuyên truyền về CNXH. Trường hợp lỡ nhân dân có hỏi thì chúng ta cứ nói là vấn đề này chúng ta cũng chưa có được thông qua. Nhân dân nào thắc mắc cứ bảo lên phòng Tiếp dân mà hỏi.
Các đồng chí cứ yên tâm, phòng Tiếp dân bí ẩn và không thường xuyên mở cửa đâu...
Chào thân ái và quyết thắng!
Chú thích:
[1]: Xem Giáo trình Triết học Mác - Lê Nin.
[2] và [3]: Xem giáo trình Tư tưởng Hồ Chí Minh và văn kiện Đại hội XI của Đảng.
[4]: Mời các đồng chí xem thêm một vài phát kiến của nông dân cùng các thảo luận có liên quan trên FB của anh Đại Định tại địa chỉ https://www.facebook.com/ufo.partner/posts/451743894944149
Một số từ viết tắt trong bài:
CNXH:Chủ nghĩa xã hội
CNCS: Chủ nghĩa cộng sản
CNTB: Chủ nghĩa tư bản
XHCN: Xã hội chủ nghĩa
XHCS: Xã hội cộng sản
Cám ơn nhà báo Châu Thành (danlambaovn).
Kính gửi: Các Đảng viên cùng nhân dân trong nước và cộng đồng Việt Kiều.
Đất nước chúng ta đang trên con đường quá độ đi lên chủ nghĩa Xã hội. Đảng và Nhà nước ta đang từng ngày, từng giờ quyết tâm xây dựng nước ta thành một nước Xã Hội Chủ Nghĩa.
Đó là một điều đáng quý, đáng trân trọng.
Tuy nhiên, nhiều người lại không rõ Xã Hội Chủ Nghĩa là gì? Thật đáng quan ngại, khi mà đa số nhân dân và thậm chí là có một bộ phận không nhỏ Đảng viên vẫn không biết Xã Hội Chủ Nghĩa, hay Chủ Nghĩa Xã Hội là gì?
Đó chính là mục đích để tôi viết nên bài này, tránh tình trạng chúng ta cứ xây dựng, mà không biết đang xây dựng cái gì, như lời thơ Bút Tre đã từng viết:
Thi đua ta quyết tiến lên
Tiến lên, ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu không biết đi đâu
Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi
Thưa các đồng chí, chúng ta đều biết, theo học thuyết Mác - Lê Nin (Marx - Lenin) thì CNXH là giai đoạn nằm giữa trong quá trình từ chủ nghĩa Tư Bản tiến lên CNCS.
Cũng theo học thuyết Mác - Lê Nin, thì: [1]
- Nguyên tắc phân phối của xã hội Xã Hội Chủ Nghĩa là: "Làm theo năng lực, hưởng theo lao động";
- Nguyên tắc phân phối của xã hội Cộng Sản Chủ Nghĩa là: "Làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu".
Vào năm 1960, Quốc Tế Cộng Sản đã thống nhất rằng một nước Xã Hội Chủ Nghĩa phải tuân thủ 4 tiêu chí sau: [2]
- Phải thực hiện chuyên chính vô sản dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản.
- Tất cả công cụ sản xuất thành công hữu do nhà nước quản lý, thực hiện kinh tế nhà nước.
- Nông thôn phải thực hiện chế độ hợp tác xã.
- Sản xuất phải theo kế hoạch và do nhà nước phân phối.
Trong quá trình xây dựng và phát triển, để phù hợp với tình hình đất nước, trải qua nhiều năm nghiên cứu, tìm tòi với trí tuệ của toàn Đảng, toàn dân, Cương lĩnh của Đảng ta chỉ rõ xã hội XHCN mà chúng ta xây dựng là một xã hội có 6 đặc trưng sau: [3]
- Do nhân dân lao động làm chủ.
- Có một nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và chế độ công hữu về tư liệu sản xuất chủ yếu.
- Có một nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc.
- Con người được giải phóng khỏi áp bức, bóc lột, bất công, làm theo năng lực, hưởng theo lao động, có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện cá nhân.
- Các dân tộc trong nước bình đẳng, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau cùng tiến bộ.
- Có quan hệ hữu nghị và hợp tác với nhân dân các nước trên thế giới.
Thưa các đồng chí cùng đồng bào, như vậy để quyết tâm xây dựng Nhà nước XHCN, chúng ta phải xây dựng được một nhà nước tuân thủ theo đúng nguyên tắc phân phối, tuân thủ theo 4 tiêu chí và tuân thủ theo 6 đặc trưng. Nếu không, xã hội mà chúng ta kỳ công xây dựng xẽ không bao giờ trở thành XHCN được.
Nay xin thông báo để các đồng chí cùng đồng bào được biết.
Chào thân ái và quyết thắng.
HTTL.
Chậc, suýt nữa thì tôi quên phân tích cho các đồng chí cùng đồng bào được biết về các nguyên tắc phân phối, những tiêu chí và các đặc trưng. Nếu không, các đồng chí đem tài liệu này đi tuyên truyền, lỡ nhân dân có hỏi lại, thì các đồng chí làm sao mà trả lời?
Không lòng vòng, tôi phân tích ngay sau đây.
1. VỀ NGUYÊN TẮC PHÂN PHỐI:
Chúng ta đã biết CNXH là giai đoạn nằm giữa trong quá trình từ CNTB tiến lên CNCS.
Mà theo học thuyết của Mác - Lê Nin thì nguyên tắc phân phối của xã hội Cộng Sản Chủ Nghĩa là: "Làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu".
Làm theo năng lực có nghĩa là, mỗi người dân sẽ làm theo đúng năng lực của họ: Ai làm được nông dân đi cày thì đi cày, ai làm được kỹ sư thì làm kỹ sư, ai làm được bác sỹ thì làm bác sỹ, ai làm được chính trị thì làm chính trị gia...
Hưởng theo nhu cầu có nghĩa là, nếu người dân có nhu cầu đi ô tô sẽ được đi ô tô, ở biệt thự sẽ được ở biệt thự, đi du thuyền sẽ được đi du thuyền, lên mặt trăng sẽ được lên mặt trăng, thích đánh bài sẽ được đánh bài...
Cho dù là nhân dân có thích ô tô của cán bộ, thích biệt thự của cán bộ thì chúng ta cũng phải đưa cho người dân vì đó là nhu cầu của họ.
Chúng ta phải giải thích như thế cho nhân dân hiểu, thưa các đồng chí.
Khoan đã, thế này không ổn. Lỡ nhu cầu của dân cao quá, đòi nhà, đòi xe... thậm chí đòi vợ của chúng ta thì nguy to!
Vậy chúng ta bỏ qua bước giải thích về nguyên tắc phân phối, chuyển qua giải thích ở bước sau vậy.
2. VỀ 4 TIÊU CHÍ CỦA MỘT NƯỚC XHCN:
Tiêu chí 1: Phải thực hiện chuyên chính vô sản dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản.
Theo tiêu chí này, chúng ta phải triệt để thực hiện chuyên chính vô sản.
Mà chuyên chính vô sản nghĩa là gì? Nghĩa là chúng ta không được tư hữu bất kỳ một tài sản nào.
Vì nếu tư hữu tài sản, thì đó chính là mầm mống Tư Bản, rất tai hại.
Khoan đã, thế này không ổn. Lỡ dân bảo: Quần áo cán bộ cũng dùng tiền để mua mà bắt chúng ta ở truồng cho "chuyên chính vô sản" thì hỏng. Hoặc là "quần áo thuộc sở hữu toàn dân", lúc đó toàn bộ nhân dân ta phải mặc chung cả quần áo lẫn quần lót thì cũng không ổn.
Thôi, tiêu chí này ta bỏ qua, chuyển sang giải thích cho nhân dân theo tiêu chí 2 vậy:
Tiêu chí 2: Tất cả công cụ sản xuất thành công hữu do Nhà nước quản lý, thực hiện kinh tế Nhà nước.
Hoan hô! Cơm áo là đây, hạnh phúc đây rồi! Chúng ta có thể huy động toàn bộ lực lượng về nhà toàn bộ nhân dân, tịch thu hết toàn bộ công cụ sản xuất cũng như tư liệu sản xuất: búa, liềm, ruộng đất, công xưởng, đồn điền, máy móc...
Toàn bộ của cải sẽ là của Nhà nước
Tiêu chí 3: Nông thôn phải thực hiện chế độ hợp tác xã.
Tôi cũng không hiểu tại sao có công cuộc cải cách ngược vào năm 1986. Trong năm đó, ta giao đất cho dân, biến những thửa ruộng hình tròn to thành những thửa ruộng vuông nhỏ cho nông dân, nghĩa là giao cho nông dân tư hữu?
Vậy là chúng ta tự thừa nhận tiêu chí 3 là hoàn toàn sai?
Không được, chúng ta phải sửa sai bằng cách để nhân dân làm lại hợp tác xã trở lại! Cho dù 10 mẫu ruộng công cho thu hoạch không bằng 1 sào ruộng khoán chúng ta vẫn phải thực hiện, vì điều đó là tiêu chí, tiêu chí!
Tiêu chí 4: Sản xuất phải theo kế hoạch và do Nhà nước phân phối.
Rõ ràng rồi, chúng ta phải dồn toàn lực để thực hiện tiêu chí 3, khi đó mới có thể thực hiện được tiêu chí 4. Nếu không có 3 sẽ không có 4 thưa các đồng chí.
3. VỀ 6 ĐẶC TRƯNG CỦA XÃ HỘI XHCN Ở NƯỚC TA:
Đặc trưng 1: Do nhân dân lao động làm chủ.
Tất nhiên là phải cho nhân dân lao động làm chủ! Nhân dân làm chủ! Nhân dân làm chủ!
Khoan đã, theo tiêu chí 2 thì chúng ta đã tịch thu hết công cụ sản xuất, tư liệu sản xuất của nhân dân rồi. Họ còn cái gì đâu mà làm chủ? Làm chủ cái gì?
Thôi, đặc trưng này ta bỏ qua. Chuyển qua giải thích đặc trưng thứ 2.
Đặc trưng 2: Có một nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và chế độ công hữu về tư liệu sản xuất chủ yếu.
Đặc trưng này của nước ta hoàn toàn giống với tiêu chí 3 và 4 của Quốc tế Cộng Sản. Chúng ta phải toàn lực triển khai. Không biết kinh tế có phát triển cao hay không? Cao đến mức nào? nhưng chúng ta vẫn phải triển khai.
? Lực lượng sản xuất hiện đại và không hiện đại là thế nào nhỉ? Câu này cũng khó, nhân dân có hỏi chúng ta cứ giải thích rối tung mù lên là ổn. Đề nghị các đồng chí đọc được lập tức đưa ra ngay phương án giải thích để kịp thời bổ sung.
<Bổ sung>
Đồng chí Nguyễn Tấn Thành đã có bổ sung rằng "Lực lượng sản xuất hiện đại là lực lượng sản xuất có nhiều tiến sỹ, giáo sư cái này chúng ta đã đạt!"
Một phát biểu chính xác! Xin chúc mừng Việt Nam chúng ta đã có được đội ngũ kỹ sư - tiến sỹ cực kỳ đông, cực kỳ hiện đại.
Có điều, vì hiện đại quá mức lên đến siêu hình (giấy) nên rút cục là chẳng phát minh ra được cái gì có ích cả, được biết số phát minh có ích của Nông dân Việt Nam còn vượt cả các giáo sư - tiến sỹ giấy này. [4]
Đặc trưng 3: Có một nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc.
Hoan hô! Đặc trưng thứ 3 này chúng ta đã làm rất triệt để! Bây giờ nền văn hóa Việt Nam đang cực kỳ đại tiên tiến! Bây giờ chúng ta có thể thấy thế hệ trẻ mặc đồ cực ngắn tới mức không thể ngắn hơn. Thế hệ trẻ cũng được tiếp xúc đầy đủ với văn hóa nước ngoài như nghe nhạc Hàn Quốc, nhạc tiếng Anh, ăn mặc theo lối Tây phương. Chúng ta cũng tiên tiến hơn trong việc vệ sinh, biểu hiện ở vấn đề tiểu tiện ngoài đường trong khi các nước khác đang chưa thể bước qua được ranh giới xấu hổ để làm điều đó...
Khoan đã, hóa ra nền văn hóa chúng ta toàn bắt chước theo Tư Bản! Như vậy thật thoái hóa biến chất về đạo đức! Chúng ta cũng không còn giữ được cái gọi là "đậm đà bản sắc dân tộc nữa". Các dân tộc anh em giờ họ cũng đã không mặc đồ tự thêu tự dệt nữa mà đã mua sơ mi.. để mặc. Thật tai hại!!!
Như vậy là đặc trưng thứ 3 đã gần như biến mất. Hỏng, hỏng! Chuyển sang đặc trưng thứ 4 xem sao?
Đặc trưng 4: Con người được giải phóng khỏi áp bức, bóc lột, bất công, làm theo năng lực, hưởng theo lao động, có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện cá nhân.
Không ổn? Chúng ta đã tịch thu hết công cụ sản xuất + tư liệu sản xuất của nhân dân, lại bắt nhân dân làm việc nữa thì khác nào đang áp bức, bóc lột nhân dân?
Hơn nữa, trong môi trường tất cả là của chung, nhân dân phát triển toàn diện cá nhân để làm gì? Chỉ cần phát triển sao cho toàn diện của công có phải hơn không?
Vậy là đặc trưng này chúng ta cũng đành bỏ vậy.
Đặc trưng 5: Các dân tộc trong nước bình đẳng, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau cùng tiến bộ.
Không ổn rồi! Chúng ta mồm cứ hô bình đẳng mà lại tạo ra các khu vực: KV1, KV2, KV3, vùng sâu vùng xa, con em các dân tộc miền núi... là thế nào??? Điểm cộng vào Đại học cũng khác nhau??
Bình đẳng và đoàn kết, tại sao khi xét lý lịch Đảng viên chúng ta lại xét rất căng thẳng?
Bình đẳng và đoàn kết, tại sao khi điều tra lý lịch người yêu của công an/bộ đội chúng ta lại điều tra quá kỹ càng?
Không ổn. Chuyển qua đặc trưng cuối.
Đặc trưng 6: Có quan hệ hữu nghị và hợp tác với nhân dân các nước trên thế giới.
Hoan hô, tiêu chí này chúng ta đang thực hiện rất tốt đẹp. Chúng ta đang hợp tác với chính quyền các nước, chính quyền các nước cũng đang hợp tác với chính quyền nước ta!
Cũng không ổn, như vậy đâu phải hợp tác với nhân dân các nước trên thế giới? Mà cũng chưa phải hợp tác với nhân dân nước ta, vì nghe chừng chúng ta đang không cho một bộ phận không nhỏ Kiều bào nhập cảnh về nước...
Thưa các đồng chí! Như vậy, chúng ta cứ nói, chúng ta cứ tuyên truyền về CNXH. Trường hợp lỡ nhân dân có hỏi thì chúng ta cứ nói là vấn đề này chúng ta cũng chưa có được thông qua. Nhân dân nào thắc mắc cứ bảo lên phòng Tiếp dân mà hỏi.
Các đồng chí cứ yên tâm, phòng Tiếp dân bí ẩn và không thường xuyên mở cửa đâu...
Chào thân ái và quyết thắng!
Chú thích:
[1]: Xem Giáo trình Triết học Mác - Lê Nin.
[2] và [3]: Xem giáo trình Tư tưởng Hồ Chí Minh và văn kiện Đại hội XI của Đảng.
[4]: Mời các đồng chí xem thêm một vài phát kiến của nông dân cùng các thảo luận có liên quan trên FB của anh Đại Định tại địa chỉ https://www.facebook.com/ufo.partner/posts/451743894944149
CNXH:Chủ nghĩa xã hội
CNCS: Chủ nghĩa cộng sản
CNTB: Chủ nghĩa tư bản
XHCN: Xã hội chủ nghĩa
XHCS: Xã hội cộng sản
Cám ơn nhà báo Châu Thành (danlambaovn).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét