Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

Dân làng ở TQ giành được sự nhượng bộ hiếm thấy trong vụ đối đấu với chính quyền tỉnh

Các cuộc biểu tình mới đây bùng lên sau cái chết của một người dân làng bị giới chức giam giữ.

-Dân làng ở TQ giành được sự nhượng bộ hiếm thấy trong vụ đối đấu với chính quyền tỉnh - VOA - Các giới chức ở miền nam Trung Quốc đã nhượng bộ trước các yêu sách của dân làng biểu tình ở miền nam nước này trong một thỏa thuận hiếm hoi phải phóng thích thêm những người lãnh đạo ở các thôn làng đã bị bắt giữ.

Những người đứng đầu các cuộc biểu tình ở thôn Ô Khảm, tỉnh Quảng Đông, nói rằng một giới chức cấp cao của tỉnh nói với họ trong cuộc họp hôm nay rằng 3 thủ lãnh của thôn này sẽ được trả tự do trong những ngày tới.Trong mấy tuần qua, những người dân làng phẫn nộ đã đuổi giới hữu trách địa phương ra khỏi khu vực trong tỉnh Quảng Đông và tự tổ chức quản lý lấy một cách hữu hiệu.
Họ yêu cầu phải thả các thủ lãnh của làng đang bị bắt giam ra, và biểu tình phản đối cái chết của một người dân làng trong lúc bị công an giam giữ.
Những người dân làng nói nạn nhân đã bị đánh đập, còn phía công an nói là nạn nhân đã chết vì bệnh tim.
Căng thẳng thoạt đầu bùng ra tại thôn đánh cá Ô Khảm vào tháng 9 khi người dân bắt đầu biểu tình phản đối điều mà họ cho là đất đai bị tịch thu bừa bãi, và chính quyền địa phương tham nhũng. Người dân làng đòi chính quyền phải trả đất lại.
Trong một dấu hiệu khác cho thấy căng thẳng đã giảm bớt, chính phủ đồng ý tháo dỡ các cụ chận đường bao vây người dân làng Ô Khảm trong mấy tuần lễ qua.

-Demonstrators Who Took Over Chinese Village Halt Protest NYT -Villagers who had protested against what they called land seizures agreed on Wednesday to halt their demonstrations after more than 10 days.

- - Protesting Chinese villagers: government seeking talks DPA
Chinese villagers agree peace deal (Financial Times)-A Southern Chinese village that has spent the last 10 days completely outside the government’s control has reached a tentative peace deal with officials
WORLD: Protests Continue in Wukan NYT -Senior officials from coastal Guangdong Province in south China plan to meet Wednesday morning with protesters who have taken control of Wukan village.
Officials Agree to Meet With Protesting Chinese Villagers NYT -Senior officials from Guangdong Province plan to meet Wednesday with protesters who have taken control of Wukan village to try to resolve an incendiary dispute over secret land sales.
--- Những cuộc biểu tình mới làm rúng động vùng bờ biển Trung Quốc – (VOA).. – Bất ổn xã hội khắp Trung Quốc trong năm 2011  – (VOA). – Dân Ô Khảm quyết tâm biểu tình  —  (VOA)-Hành vi kiểm duyệt thông tin của Chính quyền Hungary bị vạch trần  —  (RFI). - Làng Ô Khảm chấm dứt biểu tình (SGTT/Reuters, WSJ).


--Dân Ô Khảm quyết tâm biểu tình -
Dân Ô Khảm tự lập ra ủy hội để quản trị làng và thúc đẩy cuộc vận động
Dân làng Ô Khảm ở tỉnh Quảng Đông vẫn quyết tâm tuần hành vào ngày 21/12, bất chấp những lời đe dọa của chính quyền trong lúc có tin biểu tình lớn nổ ra phản đối một nhà máy cũng trong tỉnh.

Cuộc đấu tranh của gần 20 nghìn người dân tại một làng quê ở huyện Sán Vĩ, tỉnh Quảng Đông để phản đối vụ người dân làng bị chết vì đấu tranh khiếu kiện đất đai đang thu hút chú ý của dư luận trong và ngoài Trung Quốc.
Trong ngày 20/12, có tin ở thị trấn Hải Môn, gần thành phố Sán Đầu nổ ra một cuộc đấu tranh của người dân phản đối công trình xây nhà máy than.
Ô Khảm tự quản
Lần đầu tiên trong lịch sử nhiều năm qua tại quốc gia cộng sản đông dân nhất thế giới, Ô Khảm, một làng quê đông dân đã hoàn toàn tự quản và đuổi hết quan chức và công an địa phương.
Họ phẫn nộ và tổ chức tuần hành tập thể từ 12/12 vì một người đại diện, ông Tiết Cẩm Ba đã chết trong lúc bị công an bắt.
Hôm nay, một người dân cho BBC biết qua điện thoại cả làng đã bị công an bao vây và họ đang thiếu lương thực.
Tuyến đường thủy, một con ngòi chạy quanh làng đã bị công an phong tỏa, khiến việc chuyển thức ăn từ bên ngoài vào không thực hiện được nữa.
Cùng lúc, lãnh đạo Đảng địa phương nói với phóng viên nước ngoài về những người đấu tranh, cáo buộc họ gây chuyện.
Người dân làng thì cho rằng quan chức chính quyền địa phương chiếm đất của họ rồi bán kiếm lời mà không bồi thường đúng mức.
Họ cũng tin rằng ông Tiết bị công an giết còn nhà chức trách cho là ông "chết bệnh".
Dân làng cũng dự kiến sẽ khiếu kiện lên cơ quan hành chính cấp trên là thị trấn Lộc Phong, đòi giải pháp.
Một người dân, tạm xưng lên là Ah Kim nói với BBC rằng dân làng vẫn quyết tâm tổ chức cuộc tuần hành đến trung tâm Lộc Phong vào ngày thứ Tư, 21/12.
Theo ông, họ bất chấp hàng loạt cú điện thoại của những người xưng là "đại diện chính quyền" bảo họ hãy giải tán.

Tin cho hay tại Hải Môn đã gây ra xô xát khiến 'hai người thiệt mạng'
Một người khác, tên là Dương Tứ Mao, hiện nhận làm 'chủ tịch ủy hội' của làng nói họ muốn cử đại diện lên đàm phán với quan chức ở Lộc Phong nếu một số điều kiện được thỏa mãn.
Người dân yêu cầu chính quyền bỏ các hàng rào của cảnh sát và cho nhiều phóng viên vào xem thi thể của ông Tiết Cẩm Ba.
Ông Dương nói với hãng Reuters rằng người dân cũng yêu cầu phải xem xét các khiếu nại về đất đai của họ.
Nhưng cũng Reuters nói quan chức Đảng ở Sán Vĩ có nhiệm vụ quản lý cả Lộc Phong và Ô Khảm, chỉ gửi ra các thông điệp trái ngược nhau.
Ông Trịnh Nhạn Hùng, bí thư Đảng Sán Vĩ cáo buộc người dân phát biểu với "các tổ chức truyền thông thối nát ở nước ngoài" mà không nói chuyện với chính quyền.
Truyền hình địa phương chiếu hình ông nói rằng "Các đài báo nước ngoài sẽ rất sung sướng nếu chủ nghĩa xã hội bị tan rã".
Ông Trịnh được trích lời nói chính quyền muốn xem xét việc bồi thường đất đai, nhưng từ chối không hứa là sẽ không xử những người biểu tình.
Phản đối đông người
Cùng ngày, tại Hải Môn, thuộc thành phố Sán Đầu, tỉnh Quảng Đông đang có một vụ biểu tình hàng nghìn người tham gia và xung đột với công an để phản đối dự án xây một nhà máy nhiệt điện.
Đồn công an địa phương không chịu bình luận gì khi đài BBC gọi điện tới hỏi.
Nhưng quan chức công an ở quận Triều Dương là đơn vị hành chính cấp trên của Hải Môn thì bác bỏ tin có hai người chết và chỉ nói là "bạo loạn làm một số nhân viên công an bị thương".

Vụ biểu tình tại Hải Môn xảy ra vì tranh cãi quanh dự án xây nhà máy điện
Một học sinh tại trung học Hải Môn chỉ xưng là họ Lâm nói có hai sinh viên học sinh, 16 và 20 tuổi, "bị chết vì vụ bạo động".
Hiện chưa có tin chính thức của nhà nước Trung Quốc xác nhận hay bác bỏ vụ việc, nhất là về tin có người chết.
Vẫn theo Lâm, quần chúng vây quanh các trụ sở chính quyền vào sáng thứ Ba và ngăn chặn các tuyến giao thông.
Nhân chứng này cho hay người biểu tình đã giải tán lúc trời chập tối nhưng hẹn ngày mai sẽ tụ tập trở lại.
Các hình về cuộc biểu tình được người dân đăng tải trên nhiều trang mạng xã hội Trung Quốc như Weibo.
Theo BBC Tiếng Trung, Hải Môn vốn là một thị trấn sống bằng ngư nghiệp và dân địa phương than phiền là công trình xây nhà máy nhiệt điện chạy than đầu tiên đã "gây ra ung thư tăng nhiều".
Ngư dân Hải Môn cũng nói ô nhiễm môi trường vì nhà máy này khiến họ không còn nguồn sống từ đánh cá.
Nay, sau khi chính quyền quyết định cho xây một nhà máy nữa, dân chúng bắt đầu phản đối.
Các trang tiếng Trung Caixin.cn và nhật báo Phương Nam từ Quảng Châu xác nhận việc xây nhà máy ở Hải Môn là "trái quy định cấm xây cất gây ô nhiễm".
Mới tháng 8 năm nay tại Đại Liên ở vùng Đông Bắc, hàng nghìn người dân Trung Quốc đã xuống đường phản đối dự án xây một nhà máy hoá chất.
Chính quyền sau đó đã phải cho ngưng công trình này vì sức ép dư luận.

Wukan villagers form own administration
By Jamil Anderlini in WukanAFP
WukanIn the besieged village of Wukan in Southern China, the residents govern themselves completely outside the state’s control in an atmosphere reminiscent of the early days of the Paris Commune.
Villagers pitch in and are assigned tasks by the temporary village committee that has replaced the Communist officials who fled after being accused of corruption and misrule three months ago.
Some guard the village perimeter, alert for any sign of a crackdown, while others organize food and logistics or coordinate the mass rallies that have become a daily occurrence since one of the village leaders died in police custody on December 11.
The town even has a de facto foreign affairs office and media centre where foreign reporters file stories and are fed and billeted.

For now, they have been able to evade the blockade and smuggle in decent quantities of rice and other staples.

The narrow streets have taken on a festival atmosphere tinged with a sense of foreboding as a build-up of armed police continues in a steadily tightening cordon around the village.
Following two assaults by riot police since late September many in the village and beyond are asking why the internet has not been shut off and why Beijing has not moved decisively to end the siege.

At the mass rallies and in individual conversations the villagers are all at pains to emphasize their support and deep affection for the Communist Party and central government but at the same time many are calling for real democracy in Wukan and beyond.

There are even whispers that some senior officials in the central government actually see the Wukan revolt as an opportunity to call for wider political reforms in the country.

“We want open, transparent democratic elections not just for our village or the county or city but also for the whole country, including the top leaders; I’m not an expert but I don’t think there’s a big contradiction between loving and supporting the Communist Party and asking for real democracy in China,” said one village leader. The Financial Times has decided not to name him to protect him from future retaliation. “Nobody from the central government has directly expressed support for us but indirectly they have and we believe they will solve our problems for us.”

There is a precedent for senior Party leaders using unsanctioned developments in the countryside to push through controversial reforms.

According to official Communist Party history, a group of villagers in the impoverished village of Xiaogang in eastern China signed a secret agreement to divide communally owned farmland into household plots in 1978.

At the time this was considered a counter-revolutionary act punishable by death but liberal leaders soon seized on their actions as a model for the country, thereby ushering in the modern era of market-based reforms and explosive economic growth.

“It’s possible there are people in the central government watching and quietly supporting what’s happening here and maybe even some who think they can use it ahead of the leadership transition later next year,” said one internet activist who had travelled to Wukan to express his support for the villagers’ stand.

Late in 2012, the top leaders of the Communist Party, including the President and Premier, are scheduled to step aside to make way for a new generation and potential candidates for the undecided top slots are jostling for power and primacy.

But given the level of attention the current tense stand-off has attracted it is unlikely that any senior official would overtly show any support for Wukan that could encourage similar outbursts in other parts of the country.

The government’s apparent hesitation in dealing with the uprising has led some villagers to reach a more worrying conclusion – that the government is biding its time until the large contingent of international media has tired of the story and gone home.

With Christmas fast approaching, most of the reporters who have snuck into the village past the police checkpoints by motorbike, boat and on foot are already making plans to leave.

“We don’t think they would dare to attack with all the foreign reporters here but we stayed up all night discussing what happens when the journalists leave, this is what we’re afraid of,” said one villager.

The villagers have demanded the local government return the body of Xue Jinbo, the leader who died in police custody last weekend, and have threatened to march out of Wukan in protest if they don’t receive it by Wednesday, December 21.

That is if the armed police waiting on their perimeter have not made any move by then.

“Even if we and all our buildings were made of steel they could blow us away with one breath,” said Lin Zuluan, a village elder and spokesman for Wukan.


- Bài dịch về LS Cao Trí Thịnh: Luật sư biến mất (TTXVA).–  Chinese man booked over LA consulate shooting‎ (AFP).
-Trung Quốc siết chặt kiểm soát Internet: Beijing Tightens Cyber Controls (WSJ 17-12-11)


--Defiant mood in village that shook China (Financial Times)- An eerie calm has descended over the alleyways and central square of Wukan where many residents are bracing themselves for a fresh police assault -Ô Khảm : chính quyền Trung Quốc buộc các lãnh đạo biểu tình ra đầu thú rfi -Trung Quốc Đối Mặt Với Khủng Hoảng Quyền Cai Trị - (VOA).

-CHIẾM GIỮ Ô KHẢM: 99 PHẦN TRĂM CỦA TRUNG QUỐC-Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011
Elizabeth C. Economy, Council on Foreign Relations
Nguồn: http://on.cfr.org/ukhy4w
neofob, x-cafevn.org, chuyển ngữ








Dân chúng trong một cuộc biểu tình ở thôn Ô Khảm vào ngày 13 tháng 12, 2011, tiến hành mặc niệm cho một nhà lãnh đạo địa phương chết trong giam giữ bởi công an.  Biểu ngữ viết "Mọi người có trách nhiệm chống tham nhũng và hối lộ." (Stringer/ Ảnh của Reuters)
  Tất cả bắt đầu từ một vụ phản đối mua bán đất bất hợp pháp và giàn xếp bầu cử.  Theo điều tra của tạp chí Trung Quốc Tài Kinh, chính quyền địa phương ở thôn Ô Khảm của tỉnh phía nam Quảng Đông đã kiếm trên 700 triệu nguyên (tương đương khoảng 110 triệu USD) từ việc bán đất của hợp tác xã nhưng họ chỉ trả 550 nguyên (khoảng 86 USD) cho mỗi dân làng.  Ngoài ra, bí thư đảng và trưởng thôn đã dàn xếp những vụ bầu cử địa phương để tại vị hơn 40 năm.  Dân làng đã không hài lòng về tình trạng này trong nhiều năm và đã gửi thư kiến nghị từ năm 2009.  Tuy nhiên chẳng có giải pháp nào cho đến khi dân chúng cuối cùng xuống đường vào tháng Chín.
  Tin tốt là vào cuối tháng Mười Một sau vài tháng biểu tình -- một số là bạo động -- những dân làng đã thành công trong việc khai trừ hai người lãnh đạo thôn.  Truyền thông Trung Quốc lý luận vào lúc đó rằng Quảng Đông, dưới quyền Bí thư tỉnh Ủy Uông Dương (một ứng viên cho Ủy Ban Thường Vụ, Bộ chính trị Đảng Cộng Sản Trung Quốc cho thời kỳ chuyển tiếp 2012-2013) đang theo đuổi một cách tiếp cận mới đối với bất ổn xã hội. Ông cố gắng "cân bằng giữ vững ổn định và những quyền cơ bản cùng lúc giúp đỡ nhân dân bày tỏ nhu cầu của mình."
  Tin không hay là cân bằng đó không hẳn là đúng.  Trong những ngày gần đây, dân làng Ô Khảm đã giành quyền kiểm soát thôn, biểu tình chống lại sự tàn bạo của công an đã dẫn đến cái chết của Tiết Cẩm Ba vào 11 tháng 12, một người lãnh đạo biểu tình.  Truyền thông Trung Quốc đã im bặt.  Chẳng có bàn tán gì về cách thức mới mẻ đối phó với những nhà biểu tình.  Vào ngày 14 tháng 12, quyền thị trưởng của thành phố Sán Vĩ, Vương Mông Huy nói rằng đối với những tổ chức có kế hoạch "gây rối", chính quyền sẽ quyết tâm bẻ gãy những hành động phá hoại tài sản công và cản trở công vụ.  Chính quyền địa phương hiện giờ đang cố gắng bỏ đói dân làng bằng cách thiết lập chốt chặn với lính canh chung quanh làng để ngăn thực phẩm và các tài nguyên khác đến và lao động bỏ đi.
  Cuối cùng thì việc vây hãm sẽ chấm dứt nhưng thách thức căn bản đối với Bắc Kinh thì không. Mỗi năm, cho dù có sự tăng trưởng kinh tế ấn tượng của Trung Quốc, con số những cuộc biểu tình tiếp tục gia tăng.  Theo một con số ước đoán, Bắc Kinh hiện nay đương đầu với 180 000 vụ được gọi là "tập trung đám đông".  Câu hỏi tại sao cho những vụ biểu tình này chẳng phải là bí ẩn gì: sự vắng bóng của cai trị theo pháp luật [tạm dịch từ rule of law -- ND], minh bạch, và trách nhiệm của quan chức.  Những điều này là những nguyên tố xây dựng nên hệ thống chính trị quốc gia và cho phép tham nhũng nở rộ.  Trong trường hợp Ô Khảm, những dân làng đang biểu tình phản đối tham nhũng ở cả những vụ bán đất và quy trình bầu cử.  Cho dù những người biểu tình phản đối vì những vấn đề này hay môi trường hay sản phẩm kém, căn nguyên là như nhau.
  Bài học mà Bắc Kinh học từ biểu tình ở Ô Khảm có lẽ sẽ không hơn "Đã đến lúc phát động [không hiệu quả] chiến dịch chống tham nhũng". Bài học thật sự, tuy vậy, là đã đến lúc lắng nghe những gì Thủ tướng Ôn Gia Bảo phát biểu cách đây vài tháng ở Đại Liên: Chúng ta phải điều hành đất nước bằng pháp luật...Chúng ta cần giữ vững công bằng pháp lý...Những quyền dân chủ và lợi ích của nhân dân được ghi trong Hiến Pháp phải được bảo vệ.  Những điều quan trọng nhất là quyền được bỏ phiếu và được biết, tham gia, và giám sát công việc của chính phủ. Nói thẳng ra, nếu thế hệ thứ năm của giới lãnh đạo Đảng không nghe lời Ôn Gia Bảo và nắm bắt lấy chủ động về cải cách chính trị, tình hình càng trông có vẻ rằng nhân dân Trung Quốc sẽ làm điều đó.


-Land protests show rifts in China's rural "harmony" M&C -


Vì sao nông dân TQ nổi loạn? - (BBC) -Cuộc biểu tình ở một ngôi làng tỉnh Quảng Đông đã tạo ra các dòng tin lớn toàn thế giới, nhưng những vấn đề căn bản của cuộc tranh chấp thật phổ biến.
Mỗi năm, Trung Quốc gặp hàng chục ngàn "sự kiện quần chúng" - danh từ mà chính phủ sử dụng để mô tả các vụ lộn xộn, biểu tình và đình công.
Nhiều vụ liên quan quyền sử dụng đất. Người dân làng thường tố cáo quan chức lấy đất mà không đền bù hợp lý.

Nhưng tham nhũng trong chính quyền địa phương - một vấn đề mà lãnh đạo cao cấp của Trung Quốc sẵn sàng thừa nhận - chỉ là một phần vấn đề.
Luật bất động sản của Trung Quốc cũng có vẻ gây ra xung đột vì luật tước đoạt quyền của người nông dân được kiểm soát vùng đất canh tác.
Nếu xảy ra bất đồng, dễ dàng có những cuộc biểu tình giận dữ do dân làng tổ chức vì cảm thấy không còn lựa chọn nào khác.
Đụng độ giữa người dân và giới chức tại làng Ô Khảm vì quyền sử dụng đất là một tranh chấp phổ biến.
Một số người tin rằng vấn đề chính là sở hữu đất đai của tư nhân không được thừa nhận ở Trung Quốc.
Eva Pils, giảng dạy ở Chinese University of Hong Kong, nói việc này khiến chính quyền địa phương có quá nhiều quyền hành.
"Điều này có thể dẫn tới tham nhũng và lạm dụng quyền lực", bà Pils nói.
Một vấn đề nữa là mức bồi thường cho nông dân thì dựa trên số tiền mà một nông dân kiếm được từ đất - chứ không phải từ giá trị cao hơn khi giới chức bán đất.
Bà Pils nói một số nhà nghiên cứu Trung Quốc ước tính dân làng có khi chỉ được 5% giá trị đất khi bồi thường.
Các kinh tế gia ước đoán số tiền từ việc bán đất có thể chiếm đến một phần ba ngân sách địa phương.

Nông dân Trung Quốc cảm thấy việc đền bù đất đai không thỏa đáng
Một số chính quyền địa phương, như ở Thành Đô, đã bắt đầu chương trình cho nông dân thêm quyền pháp lý đối với đất canh tác.
Nông dân sẽ hưởng lợi nếu đất của họ bị thu để phát triển.
Bộ đất đai của Trung Quốc tin rằng điều này là một phần quan trọng cho việc bảo vệ quyền của nông dân.
Theo Tân Hoa Xã, bộ này phát hiện 37,000 trường hợp sử dụng đất sai mục đích trong chín tháng đầu năm nay.
Nhưng vì sao rất nhiều tranh chấp đất đai lại dẫn tới xung đột với chính quyền?
Câu trả lời có thể nằm ở quyết tâm duy trì ổn định xã hội bằng cách đàn áp bất kỳ ai có thể đe dọa.
Đảng Cộng sản tin rằng đây là công cụ then chốt để duy trì quyền lực.
Yu Jianrong, một nhà nghiên cứu nông thôn hàng đầu, nói trong nhiều trường hợp, điều này có nghĩa là "biểu lộ bình thường của ý chí dân chúng bị gọi là hành vi phi pháp".
Những nông dân than vãn về việc mất đất thường chẳng được chính quyền, tòa án hay công an thương sót và đôi khi còn bị tố cáo là gây rối.
Trong những hoàn cảnh như vậy, dễ hiểu là những tranh cãi nhỏ vì đất có thể nhanh chóng trở thành mất kiểm soát.
Không rõ thực tế có bao nhiêu "sự kiện quần chúng" xảy ra ở Trung Quốc mỗi năm vì chính phủ miễn cưỡng khi phải công bố số liệu.
Một phúc trình của Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Trung Quốc năm nay dẫn ra số liệu tối đa 60,000 vụ một năm, nhưng đó chỉ là số liệu từ 1993 đến 2003.
Nhiều học giả khác của Trung Quốc cho rằng năm ngoái có khi có đến 180,000 vụ.
Dù con số thực là bao nhiêu, rõ ràng việc chính phủ không muốn công bố chứng tỏ số lượng hẳn phải cao ngất ngưởng..
Tin biểu tình TQ ‘bị xóa khỏi internet’  —  (BBC).

– VideoCCP’s Reprisal Triggers Mass Protest(NTDTV).
-Tin biểu tình TQ 'bị xóa khỏi internet' 
Hình do dân làng Ô Khảm tung lên mạng
Cuộc biểu tình ở Ô Khảm kéo dài nhiều tháng nay
Người sử dụng internet Trung Quốc nói đã không thể tìm kiếm thông tin về cuộc biểu tình ở làng Ô Khảm, tỉnh Quảng Đông, ở trên mạng.
Cộng đồng trên Sina Weibo, một mạng kết nối xã hội tương tự mạng Twitter, nói khi tìm thông tin với từ khóa 'Ô Khảm' thì không thu được kết quả gì.
Một số người nhận được thông báo: "Theo các quy định luật pháp và chính sách hiện hành, kết quả tìm kiếm theo từ Ô Khảm không được hiển thị".
Cuộc biểu tình phản đối về đất đai tại ngôi làng ở tỉnh Quảng Đông đã bùng lên trong tuần này sau việc một người dân thiệt mạng tại đồn công an.
Hàng trăm dân làng nay đang đối đầu với lực lượng an ninh.
Các con đường vào làng bị chặn và cảnh sát được trang bị vũ khí canh gác ở các cửa ngõ vào bên trong.

Tham nhũng đất đai

Dân làng Ô Khảm cáo buộc quan chức tham nhũng đã thông đồng với các công ty địa ốc để lấy đất của dân mà không bồi thường.
Sự bất mãn biến thành đối đầu hồi tháng Chín, nhưng sau đó tình hình có vẻ dịu đi.
Tuy nhiên cái chết của một người dân trong tuần này đã khơi dậy lại làn sóng biểu tình.
Thông tin mà người dân tung lên mạng Sina Weibo nhanh chóng bị gỡ bỏ, và nay không thể tìm kiếm thông tin với các từ khóa như làng Ô Khảm, huyện Sán Vĩ hay Ḷôc Phong.
Ông Tiết Cẩm Ba, người được cho là đại diện cho dân làng để thương lượng với chính quyền, bị công an bắt và chết trong đồn.
Ông Tiết bị bắt hồi tuần trước với cáo buộc ông bị nghi phạm tội liên quan tới đợt biểu tình hồi tháng Chín.
Hôm thứ Hai, ba ngày sau khi ông bị bắt, chính quyền thông báo ông Tiết đột tử.
Nhà chức trách thị xã Lộc Phong, phụ trách làng Ô Khảm, nói ông bị bệnh tim chết chứ không phải vì nguyên nhân nào khác.
Tuy vậy có tin đồn ông bị cảnh sát đánh chết.
Mỗi năm hàng nghìn cuộc biểu tình vì đất đai xảy ra tại Trung Quốc, nhưng cuộc bao động tại Ô Khảm xem ra thuộc loại lớn và kéo dài hơn cả.

– Dân làng tỉnh Quảng Đông đòi nợ máu  —  (BBC).  – Trung Quốc huy động công an bao vây người biểu tình đòi đất đai tại Quảng Đông  —  (RFI).  – Cảnh sát TQ bao vây ngôi làng ở miền nam sau khi xảy ra biểu tình  —  (VOA). - Police seal off southern Chinese village, cut food supplies amid protests over land sales‎ (Washington Post). – -Chinese Village Locked in Rebellion Against Authorities (NYT). -
This is unprecedented. -Chinese Village Locked in Rebellion Against Authorities NYT -A long-running dispute between the local authorities and farmers in a southern Chinese town exploded into open rebellion this week, residents said. -Tension simmers in blockaded China village after land protest HONG KONG (Reuters) - Thousands of residents of a south China village rallied on Wednesday in defiance of police who sealed off the area to contain a long-running feud over land grabs and anger over the death of a village leader in police custody.
-Nông dân Quảng Đông phản ứng dữ dội - (BBC)-  Một cuộc đối đầu không lui bước giữa dân làng và giới chức vẫn đang tiếp diễn tại tỉnh Quảng Đông, miền nam Trung Quốc.
Cảnh sát đã chặn các con phố dẫn tới làng Wukan. Dân địa phương đang tìm cách không để cảnh sát vào bên trong.

Cuộc tranh cãi quanh chuyện đất đai của làng bị giới chức địa phương thu hồi đã âm ỉ từ lâu nay.
Mấy hôm trước, một làn sóng biểu tình mới đã nổ ra sau khi một người dân làng bị chết trong lúc đang bị cảnh sát tạm giữ.
Hiện không mấy dễ dàng lấy được thông tin về những gì đang xảy ra bên trong khu vực. Một quan chức địa phương lên tiếng bác bỏ chuyện đang có vấn đề tại nơi này.
Tuy nhiên, có vẻ như người dân làng đã tiến hành một loạt các vụ biểu tình trong những ngày gần đây, với sự tham gia của hàng trăm người.
Một đoạn video quay cảnh biểu tình rồi được tải lên mạng internet cho thấy những người biểu tình giận dữ hô vang các câu như "Quan chức tham nhũng chết đi".
Một người đàn ông nói với BBC: "Chúng tôi sẽ tiếp tục cuộc chiến tới cùng."
"Canh gác khu làng"
Cuộc tranh cãi với giới chức có nguồn gốc sâu xa. Người dân làng nói giới chức địa phương từ lâu nay đã thu đất và không trả tiền bồi thường thỏa đáng.
Để bày tỏ thái độ tức giận, họ đã biểu tình hồi tháng Chín.

Việc biểu tình liên quan tới tranh chấp đất đai ở nông thôn Trung Quốc không phải là điều hiếm hoi trong những năm qua.
Trong cuộc biểu tình đó, họ đã đập tan bức tường được xây quanh khu đất bị thu hồi để phát triển dự án, và xông vào lục soát các văn phòng chính quyền.
Vụ bạo động mới nhất bùng lên từ vụ Xue Jinbo, một người dân làng và là người đại diện của làng, bị bắt giữ rồi bị chết.
Chính quyền đã tạm giam ông cùng một nhóm những người khác hồi tuần trước và nói ông là một nghi phạm hình sự bị bắt giữ do có liên quan tới các vụ biểu tình hồi tháng Chín.
Hôm thứ Hai, giới chức tuyên bố ông đã chết do "ốm bệnh đột ngột" vào ngày thứ ba kể từ khi bị bắt giam.
Chính quyền thành phố Lộc Phong đơn vị hành chính cấp trên của Wukan, nói rằng ông đã được đưa tới bệnh viện nhưng các bác sỹ không cứu chữa nổi.
Trong một tuyên bố, chính quyền nói ông chết sau khi có vấn đề về bệnh tim và "các nguyên do khác tạm thời đã bị loại trừ".
Một bản phúc trình chính thức về cái chết của ông đã bác bỏ các gợi ý theo đó nói ông Xue đã bị "cảnh sát đánh đập tới chết", Tân Hoa Xã đưa tin.
Nhóm xét nghiệm đã không tìm thấy "bất kỳ vết thương nghiêm trọng nào" trên cơ thể người quá cố, trừ một số vết bầm dập trên cổ tay và đầu gối.
Một chuyên gia tham gia viết bản phúc trình nói: "Chúng tôi cho rằng những chiếc còng tay đã để lại dấu vết trên cổ tay của ông ấy, và đầu gối bị bầm tím nhẹ khi ông ấy quỳ xuống."
Tuy nhiên, dân làng vẫn đặt câu hỏi về nguyên nhân cái chết, và muốn được trả xác, điều mà họ nói là chính quyền địa phương khước từ.
Con rể của người quá cố, anh Gao, cũng là người làng, nói: "Chẳng có văn bản pháp luật nào nói ông ấy không được về nhà."
Anh nói những người biểu tình sẽ không lui bước.
Anh nói: "Dân làng đã canh gác khu làng và chặn không cho cảnh sát vào trong."
Zheng Yanxiong, bí thư đảng ủy địa phương, đã kêu gọi chấm dứt biểu tình trong một bài báo của Tân Hoa Xã.
Ông nói: "Chính quyền sẽ nỗ lực xử lý toàn bộ các vấn đề liên quan và hy vọng rằng ngôi làng sẽ không làm dấy lên những cuộc bạo động thêm nữa."
Các cuộc xung đột liên quan tới đất đai không phải là điều hiếm hoi ở vùng nông thôn Trung Quốc.
Được biết mỗi năm thường xảy ra hàng chục ngàn vụ như vậy.
Nhưng vụ tranh cãi mới nhất này có vẻ như là vụ lớn hơn so với các vụ khác, với mức độ cũng chăng thẳng hơn. Người dân địa phương nay tỏ thái độ sẵn sàng đương đầu với giới chức.
-Trung Quốc: Chống trưng thu đất đai, một ngôi làng phản kháng bị phong tỏa  -   RFINgười giàu ở Trung Quốc tìm cách ra nước ngoài nhiều hơn  —  (VOA).--Rule of law breaks out in China (Financial Times)- A recent spate of high-profile cases shows the country is coming of age- Kỷ lục đáng sợ tại Trung Quốc : 4000 người bị xử tử hàng năm  —  (RFI).  – Trung Quốc hành quyết 4.000 người một năm  —  (VOA).-Các đảng CS kêu gọi đấu tranh giai cấp - (BBC) -Các đảng cộng sản thế giới kêu gọi tận dụng thời cơ tư bản khủng hoảng để 'đẩy mạnh đấu tranh giai cấp'.

Tường Minh dịch
Những thay đổi to lớn trong tương lai gần ở  Trung Quốc có lẽ sẽ gây sốc cho mọi người. Nền kinh tế phát triển rất  nhanh trong nhiều năm,  đạt tỷ lệ tăng trưởng trung bình 9% suốt hơn 3 thập niên  đã tạo nên  vóc dáng  của một quốc gia có vai trò chủ chốt  trong thương mại và tài chính,  đồng thời với điều đó là ảnh hưởng về chính trị và quân sự cũng ngày càng được nâng cao. Sự tăng trưởng  không chỉ có ý nghĩa quốc tế lớn mà sớm  hay muộn nó còn gây ra những hiệu ứng chính trị – xã hội  sâu sắc trong nước.
Có hai loại hình thay đổi thường gặp : chính trị và kinh tế .  Trình tự diễn biến của chúng sẽ có ảnh hưởng nhiều lên những tác động trong cuộc sống và thông thường trình tự đó mang tính bất định. Nhưng dù sao chăng nữa , những gián đoạn lớn sẽ xảy ra trước năm 2020.
Những thay đổi về xã hội
Cái gì trước ,cái gì sau có thể tạo ra những khác biệt đáng kể. Một đằng cứ tin là sự tăng trưởng của TQ ắt dẫn đến sự đổi thay về chính trị (Đặng Tiểu Bình đã nói với cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ George Shultz vào năm 1988 rằng TQ sẽ dân chủ sau 50 năm nữa, có lẽ với hàm ý rằng : “hãy quên điều đó đi”), tuy nhiên lại là một chuyện khác nếu trông mong vào những thay đổi chính trị trong thập niên này – và đó cũng chính là lập luận được đưa ra ở đây. Tuy nhiên sự đời lại không đơn giản ( và chẳng bao giờ là đơn giản cả) ; có một dòng suy nghĩ và lập luận được bàn đến ở phần tiếp sau đây lại cho rằng, khả năng diễn ra một sự suy giảm kinh tế đột ngột trong giai đoạn này là chắc chắn. Người ta không thể trông đợi các sự kiện dự phóng đó xảy ra một cách độc lập, bởi lẽ , những xáo trộn chính trị sẽ làm thương tổn nền kinh tế và sự suy giảm kinh tế chắc chắn sẽ gây ra những hậu quả về chính trị. Tương tác giữa những viễn cảnh như là sự lộn xộn về chính trị và / hoặc cú sốc kinh tế chỉ có thể là các phỏng đoán được bàn tới ở đây.
Giới hạn khung  thời gian mà các sự kiện trên có thể diễn ra ( trên cơ sở giả thiết rằng TQ vẫn tiếp tục tăng trưởng nhanh ) là năm 2015 và có thể tính chênh thêm lên vào những năm tiếp sau đây. Yếu tố chung để xác định mốc thời gian này là thời điểm mà TQ đạt mức thu nhập GDP tính theo đầu người là  $17,000 ( trên cơ sở sức mua của năm 2005). Đó là ngưỡng tối thiểu để đạt được trạng thái “ tự do một phần” đối với các quốc gia không giàu có nhờ vào dầu lửa theo đánh giá của tổ chức phi chính phủ chuyên theo dõi nhân quyền và tiến bộ xã hội Nhà Tự Do- Freedom House. Ở mức này thì đa phần  nhân dân được thụ hưởng trạng thái “ tự do”. Trình độ giáo dục cũng là một yếu tố thúc đẩy tự do và điều này vẫn đang tăng lên đều đặn ở TQ. Mặc dù hiện nay thì TQ còn đang nằm sâu trong trạng thái “ không tự do”, thế nhưng giả thiết rằng tăng trưởng bền vững ở mức 9-10% / năm thì quốc gia này sẽ đạt chuẩn tự do vào năm 2015; Nếu tăng trưởng bị chậm lại còn 7% / năm như Thủ tướng Ôn Gia Bảo đã nêu thì chuẩn này cũng sẽ đạt được không muộn hơn năm 2017. (Chính xác hơn, với mức tăng trưởng cao liên tục thì khả năng 50/50 TQ sẽ công bố đạt chuẩn tự do vào năm 2017 có tính đến mức chênh tăng lên sau đó).
Một điều dễ hiểu là đa phần các cuộc tranh luận đều đề cập tới vấn đề tự do chính trị hay khả năng mà người dân được lựa chọn lãnh đạo . Freedom House có 2 chỉ số về tự do : một là các quyền chính trị và hai là các quyền tự do dân sự (những quyền này tương đồng với Dự luật về Quyền Tự do của Mỹ). Theo các chuẩn mực đó thì TQ hiện nay ở mức đội sổ về quyền chính trị và trên đội sổ một bậc về các quyền tự do dân sự. Không có tranh luận gì về cách đánh giá tự do chính trị vì một quốc gia Leninist mà trong đó đảng cộng sản kết hợp tự do hóa nền kinh tế với sự quản lý chặt chẽ về chính trị thì sẽ phải như vậy. Tuy nhiên tự do hóa đời sống kinh tế lại đang gây ra những hậu quả xã hội sâu sắc mà nền móng của nó chính là sự thịnh vượng. Rõ ràng sự thịnh vượng đã hình thành không đồng đều và có tính chia cắt xã hội. Phần đông tầng lớp trung lưu đã ra đời và tập trung ở các đô thị phía Đông, nơi mà khu vực tư nhân phát triển mạnh, báo chí được tự do hơn so với một thập kỷ trước và tự do  hơn hẳn nếu so với 30 năm trước (nhưng với phát ngôn chính trị thì rõ ràng vẫn không tự do),thị trường lao động được nới rộng hơn, giấy phép cư trú ở thành phố ít mang tính bắt buộc hơn xưa, các buổi hành lễ tôn giáo thường bị quấy rối nhưng nói chung được khoan dung, hệ thống pháp luật tiến bộ dần dần và người dân ngày càng cảm thấy có nhiều quyền hơn (không phải là các quyền theo những giá trị truyền thống Trung Hoa) . Sự thịnh vượng rõ ràng tuy không đồng đều và mang tính chia cắt xã hội nhưng một lần nữa cần nhắc lại là nó đã sản sinh ra một giai cấp trung lưu tại các thành phố ở phần phía Đông của TQ. Theo tiêu chuẩn của Freedom House thì  những chuyền biến này đánh dấu một sự tiến bộ về quyền tự do dân sự.
Xét về mặt tiêu cực, gần đây đã diễn ra đàn áp bất đồng chính kiến với ngôn từ uyển chuyển là giữ gìn” sự ổn định”. Điều này là khó hiểu tại sao lại xảy ra khi mà sự cầm quyền của đảng có vẻ rất vững mạnh. Việc chuyển giao quyền lực cho êkip các nhà lãnh đạo tiếp theo dường như đã hoàn tất, trong khi đó lại nổ ra  nhiều cuộc biểu tình của quần chúng  ở các khu vực ngoại biên không  gốc Hán. Quả thực là mối lo ngại của bộ máy quan liêu về một sự hỗn loạn chính trị đang nhấn chìm thế giới Ả Rập có thể sẽ lan tới TQ với ký ức về sự kiện Thiên An Môn năm 1989 , chắc còn chưa phai mờ trong tâm trí các nhà lãnh đạo đảng đã đóng một vai trò quan trọng.  Họ đã bị bất ngờ bởi sự nổi dậy ở Đông Âu mà điểm đỉnh là sự sụp đổ của Liên Xô và nhìn thấy đó là hiểm họa cho sự lãnh đạo của đảng. Nếu một đảng  đi theo đường lối Lê nin nít thì không thể không tỏ ra quá thận trọng được.
Điều đáng tiếc là gần đây TQ đã đàn áp bất đồng chính kiến với cách giải thích là “gìn giữ sự ổn định”.
Tình hình TQ cần phải được xem xét trong khung cảnh chung của toàn thế giới, nơi mà mối tương quan giữa phát triển kinh tế và dân chủ, tự do được thể hiện rất mạnh mẽ. Có 3 khả năng xảy ra liên quan đến mối tương quan này: 1) Phát triển có thể dẫn đến dân chủ;2) Dân chủ có thể sẽ thúc đẩy phát triển;3) có một lý do chung thúc đẩy cả hai . Khả năng thứ nhất, phát triển dẫn đến dân chủ là giả thiết của Seymour Martin Lipset (nhà nghiên cứu xã hội học Mỹ, từng là thành viên cao cấp của Viện Hoover – ND) theo đó thì chỉ có xã hội nào mà người dân được giáo dục và sống sung túc mới chống lại được những lời kêu gọi của các nhà chính trị mị dân. Một nền dân chủ bền vững bao hàm sự tích tụ các hình thức vốn về con người, xã hội và vật chất. Giáo dục hỗ trợ phát triển và sự dạy dỗ ở nhà trường làm cho các cuộc cách mạng dân chủ chống độc tài chắc thắng hơn đồng thời nó cũng sẽ giảm khả năng thắng lợi của những cuộc đảo chính nếu xảy ra.
Sau khi đã phân tích trên 100 quốc gia , Robert Barro ( GS kinh tế ĐH Harvard,đại diện của trường phái Tân cổ điển, một trong 10 nhà kinh tế suất sắc nhất hiện nay – ND) đã thiên về quan điểm của Lipset và chỉ ra rằng thu nhập  và trình độ giáo dục cơ sở càng cao thì sẽ hứa hẹn nhiều tự do hơn – tuy nhiên với một độ trễ  đáng kể về thời gian giữa sự xuất hiện của yếu tố thuận lợi cho quyền bầu cử và các hình thái thể hiện của nó trong chính trị. Về vấn đề giáo dục, năm 2000 khối cư dân trên 25 tuổi ở TQ trung bình chỉ được đào tạo trong trường học có 5.74 năm. Hiện nay đang có những nỗ lực cải cách nền giáo dục , đặc biệt là ở các vùng nông thôn và cả trong lĩnh vực sau phổ thông. Cho tới năm 2025 trung bình một người TQ trên 25 tuổi sẽ được đào tào chính thức 8 năm trong trường. Chiếc cối xay gió của ngành giáo dục quay chậm nhưng thời gian trôi đi nó sẽ đem lại những hiệu quả khổng lồ. Barro quy kết sự chậm trễ này cho quán tính của các thể chế chịu ảnh hưởng bởi các thay đổi của những biến số mang tính kinh tế và xã hội.Ông cũng ghi nhận rằng sau khoảng 2 thập kỷ thì “ mức độ dân chủ sẽ gần như được định đoạt hoàn toàn bởi các biến số kinh tế và xã hội”.
Nhãn quan này đã giúp hiểu được tại sao một đất nước đang phát triển nhanh như TQ lại được xếp hạng về tự do dưới mức thu nhập hiện nay mà nhẽ ra có thể phải cao hơn.
Adam Przeworski (GS ĐH New York về Chính trị và Kinh tế – ND) và các đồng tác giả của ông cũng thấy rằng trình độ phát triển kinh tế là yếu tố có thể chỉ ra một cách chính xác nhất phạm vi ảnh hưởng của các dạng chế độ chính trị khác nhau.Tuy nhiên, cách diễn đạt của họ lại cho thấy khả năng sinh tồn siêu đẳng của những nền dân chủ giàu có khi so sánh với những nền dân chủ đạt được từ nền độc tài khi đã trở nên giàu có hơn.  Các nhà nghiên cứu này đã ghi nhận rằng : mức thu nhập của một quốc gia càng cao thì lợi thế của chế độ dân chủ ở quốc gia đó càng có xu hướng bền vững.
Trong nội bộ ĐCS TQ người ta cảm thấy ít hơn sự ngăn cản thể hiện những lời ca thán,  vốn  có rất nhiều.
Barro và Przeworski  phát hiện thấy  dân chủ không trực tiếp đưa tới mức tăng trưởng cao hơn. Quan điểm này lại được  củng cố thêm bởi Torsten Persson (Giám đốc Viện nghiên cứu kinh tế quốc tế Thụy điển – ND) và Guido Tabellini (GS Đại học Bocconi Italy – ND) là những người tin rằng bằng chứng để cho thấy dân chủ hóa có thể tạo ra tăng trưởng kinh tế là không đủ mạnh mẽ và thuyết phục. Họ viết rằng “dân chủ” chỉ là một lập luận kém sắc xảo trong khi đó các khía cạnh mang tính thể chế lại rất có ý nghĩa . Do vậy, bức tranh lý luận vẫn còn chưa rõ nét và tài liệu viết về vấn đề này  cũng rất khác nhau.
Khả năng thứ ba, đó là dân chủ và phát triển có cùng một nguyên nhân , điều này đã được Daron Acemolu (GS Đại học MIT , Hoa Kỳ – ND) và một số đồng tác giả với ông ủng hộ. Các tác giả này lập luận rằng “ mặc dù thu nhập và dân chủ có mối tương quan cùng chiều nhưng không có bằng chứng về hiệu ứng nhân quả giữa chúng , mà thay vào đó các nhân tố lịch sử hình như đã định hình những con đường phát triển chính trị và kinh tế khác nhau đối với các xã hội khác nhau dẫn tới một sự liên kết tích cực giữa dân chủ và thành tích kinh tế”. Các học giả này nhìn nhận rằng những con đường phát triển của chính trị và kinh tế là gắn kết với nhau. Một số quốc gia tiến hành phát triển dân chủ cùng với tăng trưởng kinh tế trong khi các quốc gia khác lại đi theo con đường độc tài, đàn áp và hạn chế tăng trưởng .
Cho dù có giải thích như thế nào đi chăng nữa thì quá trình dân chủ hóa TQ sẽ không phải là một điều gì bất bình thường ở Đông Á  với Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan được Free House xếp hạng “ tự do” còn Singapore cũng thuộc hàng “ tự do một phần”. Các quốc gia đó cho thấy nền dân chủ kiểu Phương Tây hoàn toàn có thể bắt rễ trong các xã hội chịu ảnh hưởng văn hóa Trung Hoa.
ĐCS TQ đã hé mở chút ít tự do trong việc bầu cử  vào các tổ chức chính trị từ năm 1988 nhưng chỉ ở vùng nông thôn. Cho tới giữa những năm 1990 có tới 90% những người đứng đầu các ủy ban, hội đồng đã được bầu ra theo phẩm hạnh . Tuy nhiên những yêu cầu như cá nhân có thể trực tiếp giới thiệu và đảm bảo số dư ứng cử viên, giữ bí mật thùng phiếu, công khai kiểm phiếu, công bố ngay kết quả và xem xét lại thường kỳ quy trình bầu cử không phải lúc nào cũng được tuân thủ. Mấy năm trước đã tưởng là việc bầu cử như vậy sẽ được áp dụng ở thành phố nhưng điều đó đã không xảy ra.
Bối cảnh hiện nay là ĐCS phải đối mặt với tình hình đã khác xưa, khi mà người dân ít bị cấm đoán bầy tỏ những bức xúc của mình vốn rất nhiều và dễ bị bùng nổ bởi các sự kiện mà trong đó chính quyền phạm sai lầm. Ví dụ như cách phản ứng của người dân đối với vụ tai nạn tàu cao tốc vào tháng 7 /2011. Tai nạn thật  khủng khiếp nhưng điều đã gây tức giận trong nhân dân chính là cách mà chính quyền định che dấu nó (theo nghĩa đen thì chính quyền đã hấp tấp chôn cả toa tàu lẫn thi thể các nạn nhân).
Một trong những hình thức mà nhân dân thể hiện sự bất bình của mình đã được chính quyền gọi là “ những sự lộn xộn đông người”.  Không tính đến những cái khác, đó có thể là hỗn hợp giữa đình công với biểu tình phản đối hành vi bất công của cảnh sát, sự chiếm đoạt đất đai của nông dân do chính quyền và cấp ủy địa phương thực hiện nhằm phục vụ lợi ích riêng và còn là những cuộc phản đối của thành phần dân cư không phải là người Hán nhằm vào thái độ kỳ thị chủng tộc mà họ phải gánh chịu. Năm 1995 có khoảng 10,000 cuộc biểu tình; một thập niên sau con số này đã tăng 10 lần. Nay thì chính phủ đã ngưng đưa ra con số báo cáo nhưng theo số liệu không chính thức thì năm 2010 có khoảng 160,000 vụ. Những người phản đối thường tránh thách thức trực tiếp quyền lực của ĐCS, tìm cách trích dẫn những quyền lợi được ghi trong văn kiện đảng, trong luật lệ , các quy định của Quốc Vụ Viện và các bài diễn văn của lãnh đạo ĐCS. Những người biểu tình phản đối cũng có xu hướng thận trọng khoanh vùng các vấn đề có liên quan tới địa phương mình mà thôi. Cũng không nên giả định rằng các cuộc biểu tình phản đối ở nông thôn sẽ đe dọa nghiêm trọng chế độ vì lẽ nhân dân hiểu rõ vai trò của biểu tình trong lịch sử và đôi khi các nhà lãnh đạo còn khuyến khích chúng như một phương pháp đấu tranh nhằm loại trừ các quan tham ở địa phương. Thế nhưng vào lúc này đây, nếu đó không phải là những dấu hiệu cho thấy  ĐCS bắt đầu lung lay thì cũng chứng tỏ tính không chính danh của đảng.
Sự bối rối và lúng túng của chính quyền phản ánh những thay đổi sâu sắc đang diễn ra trong xã hội. Như Geoff Dyer (nhà văn Anh – ND) đã viết hồi tháng 10/2010 trên tờ Thời báo tài chính :
“Bị tù 11 năm vì tổ chức kiến nghị đòi dân chủ, ông Lưu Hiểu Ba là một hình mẫu của cải cách chính trị , thế nhưng theo những cách nhìn khác ông ta không phải là thách thức chủ yếu đối với chính quyền…Ông Lưu là một phần của thế hệ cũ gồm những nhà li khai đã bị cách li sau sự kiện trên quảng trường Thiên An môn. Rất  ít người dân TQ được nghe về ông.
Thay vào đó là áp lực mang tính lan tỏa  hình thành từ nhiều nguồn hơn. Đó là những cư dân ngoại ô giàu có biết khéo léo tổ chức những cuộc biểu tình phản đối lớn một khi quyền lợi về tài sản của họ bị ảnh hưởng và  thận trọng với ống kính camera theo dõi  . Cộng đồng cư dân hiểu biết luật pháp ở TQ đang phát triển nhanh và đã trở nên một đội quân đông đảo – từ các thẩm phán cho tới những công dân có nhiều bức xúc , tất cả đang nỗ lực để xây dựng nên những tòa án độc lập.
Trong bối cảnh đó Internet đã bất chấp mọi cố gắng của chính quyền nhằm kiểm duyệt và tạo khuôn cho các cuộc thảo luận để trở thành chiếc giếng sâu chứa đầy cảm xúc mỉa mai nổi loạn…
Nhà nước một đảng trị TQ hiện tại cũng giống như một cơn bão tuyết đang hoành hành , thường dễ quan sát được từ trên cao để thấy cả một xã hội ngày càng rung động,  khởi nguồn từ bóng tối của chủ nghĩa leninnit phía sau lưng.”
ĐCS thực tế đang ở giữa cơn bão tuyết đang hoành hành, đúng như Edward Steinfeld (GS môn chính trị học ĐH Công nghệ Massachuset MIT – ND) đã viết trên tờ Boston Review số ra tháng 7-8/2011 như sau :
“Trong cái hệ thống mới này  chính quyền của nhà nước và bản chất của mối quan hệ nhà nước- xã hội là hoàn toàn khác biệt, thực tiễn được khẳng định bởi những nỗ lực quyết liệt của nhà nước nhằm phát triển những luật lệ mới để tiếp tục gây ảnh hưởng và nắm chặt sự quản lý. Như một lời  đáp  trả lại sự trông chờ một vai trò thay đổi của nhà nước, những đề xuất về sự quản trị dựa trên luật pháp đã được đưa ra. Để bổ sung cho luật mới về thuế, hợp đồng , tài sản và môi trường nhà nước đã công bố các quy định quốc gia về thông tin mở của chính phủ – đó là Đạo luật về Tự do Thông tin của TQ. Ở một vài tỉnh, ví dụ như Phúc Kiến là nơi đang phát triển nhanh đã ra đời những quy định về lao động cho phép thỏa thuận tập thể.
Hiện đang có những khác biệt trong giọng điệu của một số nhà lãnh đạo khi phát ngôn trước công chúng đề cập tới tương lai chính trị của TQ. Nhiều vị đảng viên lão thành đã xuất hiện phát biểu chống lại sự kiểm duyệt, ủng hộ tự do ngôn luận và báo chí . Ngay như Thủ tướng đương nhiệm Ôn Gia Bảo đã trả lời phỏng vấn CNN rằng “ nguyện vọng và nhu cầu của nhân dân đối với dân chủ và tự do là không thể cưỡng lại được” (lời tuyên bố này cũng đã bị kiểm duyệt trên báo chí TQ).
Công nghệ đã thay đổi cách tiếp cận thông tin  và khả năng  trao đổi, liên lạc với nhau của người dân.  Mobiphone có mặt khắp nơi, với gần  850 triệu người sử dụng hiện nay ở TQ và tiến tới là trên 1 tỷ sau vài năm nữa và trên nửa tỷ tin nhắn lưu truyền hàng ngày thì chính phủ đã mất khả năng kiểm soát  năng lực của người dân lan truyền thông tin ra khắp thế giới ( có thể ví như một đại dịch kiểu như SARS thứ hai ), tổ chức phản đối hay phơi bày hành vi tham nhũng. Mobiphone là một công cụ giúp tổ chức các cuộc biểu tình của quần chúng bùng nổ ra do những sự kiện gây chấn động.
Tầm quan trọng của Internet  là một điều không thể nghi ngờ . Có khoảng 500 triệu người sử dụng Internet ở  TQ và con số này đang tăng nhanh. Do các nguồn thông tin và giải trí khác bị hạn chế  so với đa số các quốc gia khác nên ảnh hưởng xã hội của Internet ở TQ lại  mạnh mẽ hơn. Trên thực tế đang diễn ra một trò chơi đuổi bắt giữa một bên là người sử dụng Internet tìm kiếm thông tin, các blogger đưa tin và những nhân viên kiểm duyệt cố gắng hạn chế chặt chẽ cộng đồng này. Sự lúng túng của các nhà lãnh đạo gần đây được thể hiện qua cách hành xử ngược đời khi họ phản ứng với phong trào nổi dậy của thế giới Ả rập. Vì lẽ các nhà cách mạng Tuynisie đặt tên cho cuộc nổi dậy thành công của họ là “ Cách mạng hoa nhài” cho nên tên của loài hoa đó ở TQ trong một thời điểm nào đấy đã bị cấm và coi như không tồn tại. Vào tháng 2/2011  khi mà các tin nhắn có từ “ cách mạng hoa nhài” bắt đầu lưu hành trên Internet ở TQ  thì chữ tượng hình “hoa nhài” đã thỉnh thoảng bị khóa trong các văn bản tin nhắn,  hay đoạn phim video mà Chủ tịch Hồ Cẩm Đào hát bài “ Mo Li Hua” – một bài hát ngợi ca hoa nhài đã bị gỡ xuống khỏi mạng Internet.
Các cuộc biểu dương lực lượng của nhân dân thông qua Internet hoặc sử dụng điện thoại di động đã phá vỡ nguyên lý của phương pháp cai trị kiểu Lêninnit – đó là chia rẽ các cá nhân ra theo địa lý và giai tầng xã hội. Tất cả sự hiện đại hóa này đang được chính quyền cho phép ( tới một điểm nào đó ) bởi những lợi ích kinh tế mà các công nghệ của  mạng xã hội đem lại; sự tăng trưởng của quốc gia sẽ bị sút kém khi mà các công nghệ đó bị hạn chế chặt chẽ.
Sự rối loạn về chính trị và kinh tế ?
Vậy là sự tăng trưởng nhanh được các lãnh đạo ĐCS nhìn nhận là cần thiết nếu như nó giúp cho họ tiếp tục nắm giữ chính quyền  đã gieo hạt cho chính sự  suy vong  của họ. Thế nhưng liệu tỷ lệ tăng trưởng nhanh của TQ có bền vững không ? Một điều mang tính hiển nhiên là tỷ lệ tăng trưởng  hơn 9% /năm sẽ phải chậm lại; cây cối không mọc cao mãi tới trời được và 30 năm liên tục tăng trưởng cao ( bị ngắt quãng ngắn hạn bởi sự kiện trên quảng trường Thiên An môn năm 1989) đã là một ngoại lệ. Quan điểm chung là quá trình giảm tốc sẽ diễn ra đều đặn do sự tăng chậm của lực lượng lao động, sự suy giảm dòng người từ nông nghiệp vốn có năng suất thấp sang công việc ở thành thị có năng suất cao hơn và do cách tiếp cận những thành tựu đỉnh cao về công nghệ thế giới của TQ.
Một cách nhìn tương phản đã được một số học giả đưa ra, chẳng hạn như gần đây có Barry Eichengreen (GS ĐH Berkeley – ND), Kwanho Shin (GS kinh tế ĐH Korea- ND) và Donghyun Park (nhà kinh tế ngân hàng ADB- ND) . Họ thấy rằng tăng trưởng cao ở hầu hết các quốc gia không xuất khẩu dầu mỏ đã dẫn đến một kết cục khá bất ngờ khi mà thu nhập GDP tính theo đầu người đạt mức $ 16,740 tính theo giá quốc tế năm 2005, với tăng trưởng giảm từ 5.6 xuống còn 2.1%/năm và họ đã nhận định rằng TQ đang nằm trên quỹ đạo để đạt mức đó vào năm 2015 (hoặc 2017 nếu như tỷ lệ tăng trưởng là 7%/năm) . Các học giả đó dự tính sự sụt giảm sắp tới sẽ vào khoảng từ 2 tới 3.5%/năm kéo theo mức tăng trưởng GDP còn khoảng 6-7%/năm(kết cục này tất nhiên các tác giả đưa ra không có tính tất yếu mà chỉ là có khả năng xảy ra cao) . Lý do cơ bản là tại mức  GDP đó hiệu quả thu được từ  việc thu hút lao động nông nghiệp sang công nghiệp sẽ giảm và tình hình cũng tương tự đối với việc sử dụng các công nghệ do nước ngoài phát triển . Góp phần vào sự sụt giảm  sẽ là chính sách  TQ  định một tỷ giá quy đổi đồng NDT quá thấp . Cả ba tác giả đều nhận thấy rằng chỉ có 2 quốc gia- thành phố là HongKong và Singapore đã vượt qua ngưỡng thu nhập $16,000 mà không bị cản trở sau này.
Trung tâm của hiện tượng trên chính là mức tăng năng suất lao động bị suy giảm. Các tác giả đó đã nhận xét :
“Sự giảm tốc diễn ra tại một thời điểm trong quá trình phát triển khi mà không thể tăng năng suất lao động bằng cách chuyển thêm lao động từ nông nghiệp sang công nghiệp nữa và khi mà lợi ích thu được từ công nghệ nhập khẩu bắt đầu suy giảm. Tuy nhiên độ rõ nét và quy mô của sự tụt dốc trong chỉ số TPP (total factor productivity- yếu tố năng suất lao đông tổng thể) từ mức cao không bình thường là hơn 3% xuống 0 thực sự quả là ấn tượng.”
Tuy vậy, ngay cả trong tình huống này TQ vẫn có một lợi thế duy nhất có thể giúp tiếp tục tăng trưởng ở mức cao – đó là cả một khu vực rộng lớn để vốn tư bản có thể đầu tư vào ở các tỉnh miền Tây dân cư đông đúc và nghèo.  Các tác giả đã viết:
“Nếu như sự thần kỳ về tăng trưởng có thể  cấy ghép được  trong nội bộ nước Trung Hoa thì phát triển kinh tế ở các tỉnh bên trong nơi dân cư đông đúc chiếm phần lớn dân số TQ sẽ giúp duy trì sự tăng trưởng trong nhiều năm nữa. Chính phủ đã mở rộng hạ tầng cơ sở vật chất như đường cao tốc và đường sắt tới các tỉnh kém phát triển để chuẩn bị cho sự chuyển tiếp này.”
Giả thiết rằng sự giảm tốc đột ngột sẽ diễn ra , khi đó nó sẽ gây ra những hệ lụy gì ? Nếu xét trong nước thì vấn đề này phải nhìn nhận theo ngành nghề kinh tế và phân bố địa lý của sự giảm tốc. Hiện nay rất nhiều vốn tư bản đầu tư đạt tỷ lệ lãi suất thấp, ví dụ thực tế là khoản đầu tư $ 300 triệu vào đường sắt cao tốc. Liệu chính phủ sẽ cắt giảm một số loại hình đầu tư ( dù thế nào đi chăng nữa đó là điều phải làm ) và khuyến khích tăng tiêu dùng bấy lâu nay bị rớt xuống còn 36% tổng thu nhập ? Được biết là chính phủ cũng muốn vậy.
Gần như là một điều hiển nhiên rằng sự ổn định của TQ hay thực chất là tính hợp pháp để lãnh đạo đất nước của  ĐCS đòi hỏi một mức tăng trưởng cao và bền vững- tối thiểu là GDP tăng 7% /năm. Mặc dù sự tồn tại của một mức ngưỡng thần diệu là không đáng tin cậy và tỷ lệ 7% đối với mọi nơi trên thế giới đã là tuyệt vời, nhưng với TQ lại là một sự tăng trưởng chậm lại và có thể gây nên những hậu quả trong và ngoài nước.
Đối với trong nước, tương lai tăng trưởng chậm lại sẽ làm phát sinh nhiều vấn đề.Chẳng hạn như nó sẽ ảnh hưởng ra sao lên việc phân phối thu nhập vốn đã có sự cách biệt đáng kể trong thời gian qua ? Một số kẻ giàu có và quyền thế đang khoe khoang tài sản của mình và Internet lại phô bày cho mọi người cùng xem. Lối tiêu dùng đó sẽ được toàn xã hội nhìn nhận ra sao khi thời buổi khó khăn sắp đến ?
Ngành kinh tế nào sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất ? Tình trạng phá sản trong lĩnh vực bất động sản đang bùng nổ dẫn đến thất nghiệp tăng cao đối với công nhân xây dựng. Điều gì sẽ xảy ra với  ngành ô tô thuộc hàng lớn nhất thế giới trong năm 2010 đã bán ra 18 triệu xe và năm 2021 dự báo chính thức sẽ bán được 50 triệu chiếc ? Sẽ ra sao tình trạng thất nghiệp và bán thất nghiệp vốn  đã là một vấn đề khi lại có thêm đội ngũ học sinh, sinh viên ra trường ? Liệu sự bất bình đối với ĐCS hiện không được khâm phục ở  mọi nơi, mọi lúc và mọi người dân sẽ trở nên công khai không ?
Về những ảnh hưởng quốc tế có thể diễn ra, Eichengreen và các đồng nghiệp có một vài nhận định : “ Theo một số tính toán, một mình TQ tạo ra 30% sự gia tăng nhu cầu toàn thế giới, tổ chức BRIC (gồm Brasil,Nga,Ấn độ và TQ) cùng tạo ra 45% cùng với các thị trường mới nổi và các quốc gia đang phát triển nữa thì đây sẽ là một đa số lành mạnh” .Nói tóm lại sự suy giảm của TQ sẽ có ảnh hưởng nghiêm trọng lên sự tăng trưởng của toàn thế giới.
Các quốc gia cung ứng khoáng sản thô như Brasil, Indonesia và Úc sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất, tuy nhiên các nhà cung ứng máy móc Nhật Bản và Châu Âu cũng chịu hậu quả. Do thương mại thế giới mang tính đa phương cho nên xuất khẩu của Mỹ cũng bị thương tổn.
Quốc phòng và ngoại giao của TQ có thể bị ảnh hưởng theo nhiều cách khi kinh tế suy thoái. Tăng trưởng chậm lại sẽ làm cho tiềm năng quân sự trong tương lai bị ảnh hưởng. Quốc gia này sẽ khó khăn hơn để trang bị nhiều loại vũ khí tân tiến mà quân giải phóng nhân dân muốn có. Nếu khó khăn của đất nước sâu sắc tới mức nào đó thì ĐCS có thể sẽ đổ lỗi cho kẻ thù bên ngoài đã gây ra mọi bất hạnh và mục tiêu đầu tiên sẽ là người Mỹ.
ĐCS có giải pháp để tránh một cuộc nổi dậy nguy hiểm bằng cách dần dần thực hiện những thay đổi về chính trị từ dưới. Đó là điều mà Quốc Dân đảng , trong quá khứ đã áp dụng phương pháp Lê ninnit (??? – ND) , từng thực hiện ở Đài Loan. Những lựa chọn chính trị trước tiên được đưa ra ở cấp địa phương, sau đó là nghị viện cấp quốc gia và sau cùng là bầu chọn tổng thống. Quá trình này diễn ra không dễ dàng nhưng tương đối trôi trảy. TQ không theo con đường đi từ dưới lên bởi lẽ lãnh đạo ĐCS nhìn thấy mối nguy hiểm thách thức quyền lực của họ quá lớn hoặc có thể họ cho rằng điều này sẽ làm nảy sinh hỗn loạn về chính trị. Người ta do dự khi phê phán  các nhà lãnh đạo TQ vốn là những chuyên gia lớn về quyền lực,  nhưng có vẻ như những rắc rối to lớn đang ở phía trước.
Mối tương tác giữa những rắc rối
Quay trở lại với những giả thiết ban đầu , đó là cơ hội lớn cho sự thay đổi về  kinh tế, hoặc chính trị hoặc cả hai sẽ diễn ra vào một thời điểm trước năm 2020. Nếu thay đổi diễn ra thì trình tự của chúng có thể tạo ra những khác biệt lớn cho dù người ta chỉ có thể đoán mò chúng sẽ diễn ra như thế nào mà thôi. Nếu như có một sự tự do hóa chính trị đáng kể diễn ra trước thì sự suy giảm kinh tế sẽ không gây ra hiệu ứng tổn thương lớn. Thế nhưng  TQ có thể đi theo những con đường khác, nếu thay đổi kinh tế diễn ra trước thay đổi chính trị thì lúc đó sự suy giảm kinh tế đột ngột sẽ dẫn tới tự do hóa chính trị, mà cũng có khả năng phe bảo thủ sẽ thắng thế và  xiết chặt các ốc vít (ý nói đời sống xã hội- ND) hoặc sẽ có thêm một giai đoạn lộn xộn chính trị nữa. Quả là chúng tôi không thể biết rõ.
Dù là  cách này hay cách khác, sự phát triển ở TQ trong thập kỷ tới chắc chắn sẽ ảnh hưởng sâu sắc đến phần còn lại của thế giới , thậm chí còn hơn cả giai đoạn vừa qua và theo những  cách  rất khác biệt.
* Henry S. Rowen: Thành viên cao cấp của Viện Hoover, giám đốc danh dự của trung tâm nghiên cứu Châu Á- Thái bình dương mang tên Shorenstein, Giáo sư danh dự trường đào tạo kinh doanh thuộc Đại học Stanford, đồng giám đốc chương trình Sáng tạo và Kinh doanh , đồng chủ biên tạp chí “Săn tìm sự sáng tạo ở Trung Hoa Đại lục” ( NXB Đại học Stanford 2008)…-Nguồn:
TRUNG QUỐC: NHỮNG THAY ĐỔI TO LỚN ĐANG ĐẾN GẦN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét