Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Lượm lặt : Lê Đức Anh đòi hỏi đuổi Tướng Giáp, Đỗ Mười yêu cầu khai trừ tướng Nam Khánh ra khỏi đảng

TRÙNG TANG! Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh từ trần (TT). - Tướng Nguyễn Nam Khánh qua đời (BBC). Phải chăng ông quá đau buồn vì sự ra đi của Tướng Giáp, trong khi những tố cáo của ông cùng đồng đội để bảo vệ vị tướng “anh Cả” này vẫn bị tảng lờ? Mời xem lại: Thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh gửi Bộ Chính Trị về vụ Tổng Cục 2. - Lê Đức Anh đòi hỏi: Đuổi Tướng Giáp, Đỗ Mười yêu cầu khai trừ tướng Nam Khánh ra khỏi đảng (Ánh Dương).
CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
Cùng thiếu nhi tìm hiểu Hoàng Sa – Trường Sa qua sách (VOV). - Trưng bày 200 tư liệu về Hoàng Sa, Trường Sa (CP).
- 1 năm thực hiện thí điểm mô hình “Nghiệp đoàn đánh bắt hải sản” ở Sóc Trăng: Chỗ dựa vững chắc cho ngư dân bám biển (LĐ). - Ngư dân Đà Nẵng “cuồng chân” nhớ biển sau bão số 11! (Infonet).
Dự thảo Hiến pháp trình Quốc hội thông qua có gì mới?  (VnEc)
Bức tranh tham nhũng báo cáo trước Quốc hội  (ĐV)
Tham nhũng hơn 90.000 tỷ, thu hồi được… 900 tỷ  (VTC News) – Số vụ án tham nhũng gây thiệt hại khoảng 9.260 tỷ đồng, 51.000 lượng vàng SJC, nhưng chỉ mới thu hồi nộp ngân sách nhà nước trên 900 tỷ đồng, đạt dưới 10% số tiền
Phó Thủ tướng chỉ đạo nghiêm cấm can thiệp bao che, bỏ lọt tội phạm  (DT) – Tếu, nhát ma, Ông Tổng bí nó còn chưa ngán.
Cấp thuốc quá hạn cho dân vùng lũ: Vô tình hay cố ý?  (VTC News) – Nhiều người đứng chờ từ 7h30 sáng đến gần 12h trưa để được khám và cấp thuốc… quá hạn sử dụng 7 tháng. >>>>Bộ trưởng Tiến: ‘Cố tình làm sai, thanh tra cũng chịu’  >>>>Tâm thư gửi ‘Bà nghị xinh nhất Quốc hội’
Không chuyện tàn ác nào mà bọn lưu manh không thực hiện được trong cái xã hội “ưu việt” này !!!
80.300 căn hộ chung cư tại Hà Nội chưa có “sổ đỏ”  (VnEc)

Chợ Giời vây bệnh viện, xe cấp cứu bất lực, chính quyền mặc kệ  (VTC)
Hình Bác Hồ trên đồng tiền VN đã là Cần và Đủ  (DT)
Video clip: Đêm Cần Thơ mênh mông biển nước  (TT)

KINH TẾ
VĂN HÓA-THỂ THAO
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
Bắt chủ Thẩm mỹ viện làm chết người, phi tang xác  (TP)    —-Thẩm mỹ viện làm chết người, vứt xác xuống sông Hồng phi tang  (GDVN)   —-Video: Bắt GĐ thẩm mỹ viện làm chết người, ném xác xuống sông Hồng(GDVN)   —Những cái chết đau lòng do phẫu thuật thẩm mỹ(GDVN)
Ném xác phi tang: Đại biểu quốc hội rợn người nghe tin  (VTC)   —Tin mới nhất về vụ Thẩm mĩ viện Cát Tường phi tang xác: Chính giám đốc ra tay (Infonet)
Sĩ quan công an cùng người yêu nhảy hồ tự vẫn, một người bị chết(GDVN)   —Lạy côn đồ vẫn chết: Hung thủ trốn trong viện tâm thần?  (ĐV)
Đâm hàng xóm 5 nhát vì không cho đi nhờ xe  (ĐV)     —-3 vụ mù mắt vì ‘xử nhau’ bằng đũa trên bàn nhậu  (ĐV)   —-Đập vỡ tủ kính, vơ vàng…vứt ra đường  (Infonet)
Nổi máu côn đồ bắn bị thương người xa lạ  (Infonet)   —Hai em nhỏ canh chòi bị giết dã man với nhiều vết chém  (TT)
Đưa tin sai sự thật, một phóng viên bị xử phạt 4 triệu đồng  (TT)

QUỐC TẾ 
Người giàu Trung Quốc “điên cuồng” săn nhà ở Mỹ  (Infonet)
Trung Quốc cấm báo chí trong nước bênh Nhật Bản  (Infonet)

Lê Đức Anh đòi hỏi: Đuổi Tướng Giáp, Đỗ Mười yêu cầu khai trừ tướng Nam Khánh ra khỏi đảng

PARIS, 29/1/05 Trong một phiên họp cấp bộ chính trị mới kết thúc tuần qua, tướng Lê Đức Anh đòi hỏi khai trừ đảng đối với tướng Võ Nguyên Giáp, và Đỗ Mười đòi hỏi khai trừ đảng đối với tướng Nam Khánh. Cuộc đấu tố và thanh trừng trong nội bộ đảng đang tới chỗ cao điểm.

Trong bài phân tích của ông Bùi Tín, nhan đề "Đâ`u Xuân 2005 / Ất Dậu: Gà Ất Dậu Gáy Vang Bình Minh Thế Kỷ" gửi nhiều nơi trên thế giới hôm thứ năm đã kể lại có đo.a.n như sau:

"Vào Xuân Ất Dậu 2005, nhóm bảo thủ cực đoan trong Bộ chinh trị đã tự mình tách riêng ra để khống che ^' cuộc họp lần thứ 11 cuả ban chấp hành trung ương (17 25/1/2005), một cuộc họp cực kỳ quan trọng, định hướng cho các cuộc họp sắp tới từ cơ sở lên đến đại hội toàn quốc lần thứ X .

Trước cuộc họp của trung ương, nhóm 6 người: Trần Đức Lương, Trần Đình Hoan, Phạm Văn Trà, Nguyễn Khoa Điềm, Phan Diễn, Lê Hồng Anh đã họp riêng, chủ tọa trên thực tế bởi Đỗ Mười và Lê Đức Anh; 2 người này tuy không còn có một chức vụ gì nữa, song va^~n cứ làm y như là còn nắm chắc chức tổng bí thư và chức chủ tịch nước, như mười năm trước vậy ! Họ quyết định giữ vững chủ trương không để cho trung ương bàn đến 2 vấn đề húy kỵ là vụ tổng cục 2 và vụ 2 hiệp định Viê.tTrung; họ quyết định mở ra rất rộng hội nghị trung ương một cách vô nguyên tắc, cho hơn 60 người không phải uỷ viên trung ương tham dự, để tạo ne ^n một đa số áp đảo, uy hiếp và khóa mồm những người muốn đưa ra thảo luận 2 vấn đề nói trên.

Trong cuộc họp riêng, Đỗ Mười còn hung hãn yêu cầu khai trừ tướng Nam Khánh ra khỏi đảng; Lê Đức Anh được thể cũng đòi khai trừ luôn cả tướng Võ Nguyên Giáp ! Họ tưởng rằng nhóm họ đã nắm các mảng quyền lực chủ yếu : chủ tịch nước, thường trực bộ chính tri ., ban tổ chức đảng, ban tư tưởngvăn hóa, bộ quốc phòng, bộ công an là quá đủ để dám làm bất cứ điê `u gì ! Họ khinh thường tổng bí thư Nông Đức Mạnh, cho là do yếu kém, nhu nhược, ông Mạnh sẽ phải tuân theo ga^.y chỉ huy của ho.. Điều đáng chú ý là trong cuộc họp ông Phan Diễn tỏ ra rất e ngại việc khai trừ 2 ông tướng và ông Lê Hồng Anh tỏ ra hết sức dè dặt, không phát biểu một câu nàọ

Còn 8 vị uỷ viên bộ chính trị còn lại, bị nhóm cực đoan trên đây cho ra rìa, vẫn cứ im thin thít, lại còn cúi đầu diễn theo kịch bản của chúng ! Điều trớ trêu là những ông Nông Đức Mạnh, Phan văn Khải, Trương Tấn Sang, Nguyễn Văn An, Nguyễn Minh Triết... đều bị nhóm TC2 bôi nhọ và vu cáo, thế mà vẫn cứ răm rắp tuân theo ý chúng.

Điều trớ trêu nữa là 8 vị này tuy công nhận la` phe tướng Giáp có lý, có lẽ phải, tướng Anh sai lầm nghiêm trọng, nhưng không dám chống lại nhóm thiểu số vì nhóm này có nhiều quyền thế hơn, có trong tay công cụ an ninh táo tơ.n.Với biện pháp nghiệp vụ tình báo hiểm độc, tinh vi, nhóm TC2 chắc hẳn đã nắm gáy các ngài, qua những hồ sơ, chứng từ tham nhũng cực lớn, hoă.c qua những bằng chứng về sa đọa đạo đức bỉ ổi mà chúng đã giăng bẫy được.

Cuộc vật lộn giữa thế lực tiêu biểu của 2 ô ng đại tướng chưa thể chấm dứt. Nó còn có thể diễn ra âm ỉ, ngấm ngầm, dai dẳng suốt năm 2005 , sang cả na(m 2006. Cuộc vật lộn này vẫn là đề tài sôi nổi của công luận xã hội, là đề tài bàn luận lý thú của vô số người ham mê thời sự vốn rất đông đảo ở nu+ớc ta, cho những người ham mê tiểu thuyết trinh thám, giật gân, cả những kẻ say mê cờ bạc, cá độ .

Trong thời đại của computơ, của điện thoại cầm tay, của internet, của email, của thông tin cực nhanh, mọi cấm đoán, cấm nghĩ , cấm bàn, tường lửa ...chỉ làm trò cười cho thiên ha.. Họ không có cách nào bóp ngẹt, dập tắt được.

Hơn nữa, thế lực đòi đưa ra công khai vụ án TC 2 vô cùng đông đảo, ý chí tiến công và mưu lược '' loại siêú', không dễ gì bỏ cuộc. Những đại tướng Chu Huy Mân, Nguyễn Quyết, những thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, Hoàng Minh Thảo, Phùng Thế Tài, Hoàng Cầm, Lê Ngọc Hiền.., những trung tướng Lê Tự Đồng, Phạm Hô`ng Sơn, Phạm Hồng Cư...,rồi Anh hùng Công an Nguyễn Tài, vô vàn cựu chiến binh gan góc như Trần Đại Sơn, Vũ Cao Quận cùng đồng đội...là lực không thể đánh giá thấp ! Trong những cuộc họp và trong tài liệu của họ, nh ư trong báo cáo của bộ quốc phòng do TC2 thảo ra, nhóm cho 'p bu cực đoan nhiều lần cay cú nói đến các chiến sỹ dân chủ trong và ngoài nước, mà họ gọi là những kẻ phản động cấp tiến ( ! )..."

* Trao đổi với ông Trần Đại Sơn về những diê ~n tiến căng thẳng trong nội bộ CSVN

Việt Hùng, phóng viên đài RFA, 27/1/05

Hội nghị Trung Ương Đảng CS VN lần thứ 11 diễn ra từ hôm 17 25 tháng Giêng vừa qua với nhiều diễn tiến căng thẳng và một số vấn đề khép kín với công luận. Trước Hội nghị trung ương đảng, những cuộc họp riêng của các phe nhóm trong giới lãnh đạo cũng được tiến hành.

Trong khi đó, về phía mình cách đây ít ngày Thưo+.ng tướng Nguyễn Nam Khánh, nhân vật chính trong vụ a'n siêu nghiêm trọng T4 và Tổng Cục 2 cũng đã lên tiếng bằng bức thư thứ 4 gửi cấp lãnh đạo đảng và nhà nước. Bằng kinh nghiệm của một nhà lão thành cách mạng , ông Trần Đại Sơn, đã đưa ra cái nhìn của mình về những vấn đề nói trên trong cuộc nói chuyện với Viê .t Hùng của Ban Việt Ngữ. Trước hết ông nói về cuộc họp kín thuộc phe nhóm tướng Lê Đức Anh:

"Bè lũ 6 tên"

Trần Đại Sơn: Người ta gọi là vô nguyên tắc ma`, tức là họp một nhóm 6 người mà không phải là Tổng Bí Thư chủ trì mà lại do Chủ tịch nước chủ trì. Cái đo' hoàn toàn sai nguyên tắc đảng, lộ rõ sự tiếm quyền của "bè lũ 6 tên "

Việt Hùng: Ông vừa mới đề cập đến cuộc họp kín do Chủ tịch nước chủ trì, như vậy nội dung cuộc họp đó là gì? diễn ra thời gian nào thưa ông?

Trần Đại Sơn: Cuộc họp đó diễn ra vào trung tua^`n tháng 10 năm 2004. Cuộc họp đó là họ chuẩn bị ý kiến để ra Hội Nghị Trung Ương kỳ 11 để phát biểụ Cuộc h ọp này có 6 người, có mời ông Lê Đức Anh và ông Đỗ Mười tham dư.. Cụ thể là có ông Trần Đức Lương, ông Trần Đình Hoan, ông Phan Diễn, ông Phạm Văn Trà, ông Nguyễn Khoa Điềm và ông Lê Hồng Anh. Theo tôi cuộc họp này là vô nguyên tắc.

Việt Hùng: Với những cán bộ, đảng viên lão tha`nh hay với những đảng viên nói chung khi mà biết được có cuộc họp kín của nhóm mà ông gọi là " bè lũ 6 te^n " như vậy thì dư luận của mọi người ở VN như thế nào?
Trần Đại Sơn: Tức là mọi người đều thấy đo' là vô nguyên tắc. Cái bè lũ này hiện đang gây chia rẽ trong đảng, phá hoại đảng, càng ngày họ càng lộ rõ su+. phá hoại đảng, toàn đảng ai cũng thấy rõ.....

Việt Hùng: Như vậy, phải chăng điều đó chứng tỏ cho thấy phe của ông Lê Đức Anh rất mạnh hay sao? mà cho đến bây giờ, các ủy viên trong thường vụ Bộ Chính Trị hay Bộ Chính Trị không có sự lên tiếng nào? phải chăng phe của ông Lê Đức Anh đang thắng thế trong chính trường tại VN hay sao thưa ông?

Trần Đại Sơn: Cái đó cũng không thể nói là tha('ng thế được, vì phe cánh của họ hội ý với nhau, vì ho. bàn với nhau để chống lại lực lượng tiến bộ trong đảng và như vậy không thể nói là họ mạnh được !!!
Tướng Nam Khánh

Việt Hùng: Trong một lần nói chuyện trước ông có nói là "họ" đưa tướng Nam Khánh về cơ sơ để kiểm điểm và tìm cách khai trừ đảng tướng Nguyễn Nam Khánh, thế nhưng tướng Nam Khánh được sự ủng hộ của chi bộ đảng (nơi ông ấy sinh hoạt), kể từ đó đến nay tướng Nam Khánh có gặp những khó khăn và trở ngại nào hay không? xung quanh vụ T4 Tổng Cục 2 cho đến nay ghi nhận như thế nào thưa ông? Đề nghị thi hành kỷ luật kể cả ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, tức là ông Mạnh trên cương vị là Bí thư Quân Ủy Trung Ương không chủ trì cuộc họp mà lại để cho ông Phạm Văn Trà, Bộ trưởng Quốc Phòng tư cách là phó Bí thư Quân Ủy Trung Ương chủ trì Hội Nghị hồi tháng 8.2004 đưa nghị quyết vào những sai lầm...

Trần Đại Sơn: ông Đỗ Mười muốn khai trừ ông Nam Khánh, về phía mình ông Nam Khánh mới cái viết lá thư thứ 4, ông ấy vạch mặt và đề nghị thi hành kỷ luật kể cả ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, tức là ông Mạnh trên cương vị là Bí thư Quân Ủy Trung Ương không chủ trì cuộc họp mà lại để cho ông Phạm Văn Trà, Bộ tr ưởng Quốc Phòng tư cách là phó Bí thư Quân Ủy Trung Ư ơng chủ trì Hội Nghị hồi tháng 8.2004 đưa nghị quyết vào những sai lầm.., ông Nam Khánh còn mạnh dạn đề nghị nhu+ vậy đó, ông ấy có sợ gì đâụ

Ông Nam Khánh còn tuyên bố là lần sau nếu mời o^ng lên không để hỏi ý kiến ông về vấn đề xây dựng đảng thế nào, mời lên để truy bức rằng, tại sao ông ấy lại viết những lá thư đó thì lần sau ông ấy sẽ không lên nữa !!!

Việt Hùng: Thế trong quân đội dư luận có ủng hộ tướng Nam Khánh hay không ạ?

Trần Đại Sơn: Trong quân đội thì ủng hộ ông â'y quá đi chứ. Chi bộ của ông Nam Khánh toàn quân đội cả, trong đó có phó Tổng tham mưu Lê Ngọc Hiền ngày xưa đó, cũng sinh hoạt trong chi bộ, người mới đây từng đề nghị tư cách đảng viên xuất sắc nhất đối với ông Nam Khánh trong số các đảng viên xuất sắc. Trong quân đội họ ủng hộ ông Nam Khánh.

Việt Hùng: Nhưng mà những người ủng hộ tướng Nam Khánh hầu như có thể nó là đã về hưu hay không còn tại chức. Liệu những chuyện như vậy có tiếng vang vọng nào hay không? hay có những ảnh hưởng nào đó tơ'i các nhà lãnh đạo hiện nay không, thưa ông?

Trần Đại Sơn: Như vậy là có một vài người xa^'u thôi ... chứ còn đại bộ phận là im lă.ng. Họ nghe đa.i đa số các tướng lĩnh cũ, những người có bề dày về ưu điểm thì họ tin tưởng, làm sao họ không thể kho^ng tin được, làm sao mà họ có thể nhắm mắt mà gật đầu được, tuy là cho họ chức quyền, rồi tiền lương bổng cao đó nhưng không phải vì thế mà họ hoàn toàn khuất phục đâu.

Lá thư thứ 4

Việt Hùng: Vừa rồi ông có đề cập đến lá thư thứ 4 của tướng Nam Khánh, ông có thể cho biết rõ hơn về nội dung mà tướng Nam Khánh gửi cho các cấp lãnh đạo?
 Trần Đại Sơn: ông ấy mới viết, gửi đi cách đây ít ngày thôi ...., ông ấy nêu ra và nhắc lại điều lệ đảng, ông ấy yêu cầu tiếp tục giải quyết vụ T4 Tổng Cục 2, vấn đề Đặng Vũ Chính Nguyễn Chí Vịnh là những nhân vật lãnh đạo Tổng Cục 2.

Ông ấy yêu cầu là không được động đến Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Có những tay "chột" vừa rồi nó còn đề nghị khai trừ cả ông Giáp nữa, bậy bạ, láo đến như thế! thành ra dư luận trong quân đội họ thấy ro~ cái bộ mặt phản động của chúng nó.

Việt Hùng: Nhưng mà tướng Nguyễn Nam Khánh đứng trên phương vị gì mà lại đề nghị xem xét và kỷ luật ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và Bộ trưởng quốc phòng Phạm Văn Trà?

Trần Đại Sơn: ông Nam Khánh với danh nghĩa là lão thành cách mạng thôi, ông ấy từng là Ủy viên trung ương đảng trong mấy khóa, đã từng là phó Chủ nhiệm Tổng Cục Chính Trị, từng làm việc này việc khác, giữ nhiều vị trí quan trọng trong đảng, trong quân đội ...., Thành ra ông ấy đề nghị xem xét lại, kỷ luật những vị làm sai như ông Lê Văn Dũng, Chủ nhiệm Tổng Cục Chính Trị, chỉ đạo phổ biến nghị quyết của đảng ủy quân sự Trung Ương mở rộng ngày 24082004 sai đường lối của đảng mà cứ cho phổ biến. Thế rồi, Nguyễn Chí Vịnh soạn thảo báo cáo của Bộ Quốc Phòng chỉ đạo lưu trữ, phát hành những tài liệu đó ... thì phải thi hành kỷ luật, kiểm tra lại các vấn đề mà " ông chột " ông ấy đã .....

Bạn nghĩ gì về sự kiện nàỷ Xin email về Vietnam...@www.rfa.org

Việt Hùng: Xin được cắt lời ông, phải chăng ông nói " ông chột " tức tướng Lê Đức Anh?

Trần Đại Sơn: Vâng, "ông chột" là ông Lê Đức Anh, ông ấy bị bệnh (đậu mùa) ông ấy chột, chứ đâu phải chiến đấu bị thương đâu mà chột đâu !!! thế thành ra bây giờ người ta gọi cái tên chánh, cái tên thâ.t người ta gọi là anh chột "anh Sú chột".

Việt Hùng: Nếu nói trong hàng ngũ tướng lãnh thi` tướng Nguyễn Nam Khánh so với ông Đại tướng Phạm Văn Trà là cấp dưới mà bây giờ lại đề nghị kỷ luật ông Đại Tướng, Bộ trưởng quốc phòng Phạm Văn Trà cũng như với người đứng đầu đảng là ông Tổng bí thu+ Nông Đức Mạnh, phải chăng chuyện này chưa từng bao gi ờ xảy ra tức là cấp dưới đề nghị kỷ luật cấp trên ....

Trần Đại Sơn: Lão thành cách mạng thì người ta không phân biệt cái đó đâụ Người ta thấy là phong chức đưa lên đại tướng với ông Phạm Văn Trà là đe^? cho nó oai thôi, chứ còn trình độ, kinh nghiệm ... thì làm sao bằng được tướng Nam Khánh, chiến đấu làm sao bằng được cụ Nam Khánh ngày xưạ Họ cứ đưa ông Trà lên đại tướng thôi chứ làm sao bằng được ông Nam Khánh. Còn cụ Tổng nhà mình (Nông Đức Mạnh) trình độ đảng thì làm sao bằng được cụ Nam Khánh. Người ta phân biệt trình độ chứ không phải phân biệt chức vụ hiê.n nay, người ta so sánh trình đô.. Bây giờ có nhiều người không có chức vụ gì nhưng mà trình độ của người ta rất vững vàng.

Nội bộ Đảng CSVN

Việt Hùng: Về phía Bộ chính trị và phía đảng thì trước những việc làm giảm uy tín của đảng, phá hoại đảng như vụ T4 Tổng Cục 2 thì phải chăng những Ủy viên trong Bộ chính trị không có quan điểm gì? hay im lặng là một sự dung túng .....

Trần Đại Sơn: Có chứ, có những lực lượng mạ nh trong đảng, ví dụ như Ban Bảo Vệ Chính Trị Nội Bộ cu~ng đã mời "ông chột " tức (tướng Lê Đức Anh) lên để hỏi về lai lịch về lý lịch đảng .... làm cho "ông chột" không trả lời được và " ông chột" lúng túng phải nói là lúc đó mất bấy giờ mất sinh hoạt đảng .... ., Ví dụ như thế, những lực lượng mạnh, người ta bảo vệ đảng, người ta mời "anh chột" lên chấp vấn, Ban Bảo Vệ Chính Trị Nội Bộ người ta là chuyện đó, chứ người ta có sợ hoàn toàn đâu, đấy là những lực lượng tiến bô.. Chứ còn nhiều lực lượng tiê'n bộ khác nữa nhưng mà họ không bộc lộ ra để họ giữ lực lượng của họ cho vững vàng, chứ không phải toàn đảng hỏng cả..... nếu mà hỏng cả thì gay rồi...
Việt Hùng: Vâng xin cám ơn ông.
 

17 tháng tư, 2006

Thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh gửi Bộ Chính Trị về vụ Tổng Cục 2


Tin Ghi Nhận:
Đêm 10/7, vào lúc 21 giờ 30 phút, hơn 10 công an thuộc bộ công an và sở công an Hà Nội đã bất ngờ đến nhà ông Lê Hồng Hà khám nhà. Họ nói rằng họ nhận được thông tin ông Lê Hồng Hà đang lưu giử một tài liệu mới được tung ra của Thượng Tướng Nguyễn Nam Khánh. Tuy nhiên sau hai giờ lùng sục khắp nhà, họ không tìm được tài liệu đó. Điện Thư xin trân trọng gửi đến qúy đọc giả số đặc biệt dưới đây, đăng lại tài liệu mà công an Hà Nội đang ngày đêm truy lùng.
----- O -----
(Lời Nói Thêm: Thượng tướng hồi hưu Nguyễn Nam Khánh, quê Quảng Ngãi, tác giả bức thư mà chúng tôi muốn giới thiệu cùng đồng bào, là một vị tướng từng giữ các chức vụ cao trong quân đội (cục phó Cục Tuyên huấn, chủ nhiệm chính trị Quân khu 5, phó chủ nhiệm kiêm bí thư Đảng uỷ Tổng cục Chính trị QĐNDVN), là người rất gần gụi với các tướng Chu Huy Mân, Lê Khả Phiêu, Đoàn Khuê, và cả Lê Đức Anh. Vào thời ấy ông được coi là người thuộc phe Lê Đức Anh đầy quyền uy, trong khi hai tướng Đặng Vũ Hiệp, Lê Hai, cũng là phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị thì bị coi là thân tướng Giáp thất thế). Bức thư của ông để lộ những tình tiết cụ thể về một vụ án nguỵ tạo chết người mang tên T4 do Tổng cục 2 dựng nên vào những năm cuối cùng của thế kỷ trước, đã phơi bày rõ ràng sự rạn nứt không hàn gắn nổi trong ĐCSVN vì quyền lợi của những phe nhóm. Ban lãnh đạoĐCSVN hết hồn khi biết bức thư gửi cho họ đã bị lọt ra ngoài. Cuộc khám xét vào ban đêm 10.7.2004 tại nhà ông Lê Hồng Hà, nguyên chánh văn phòng Bộ Công an, để tìm ra và thu hồi bức thư, chứng tỏ sự hốt hoảng của họ. Tướng Khánh không lên án chế độ độc tài, ông không phải người đấu tranh cho dân chủ. Bức thư của ông chỉ cho ta thấy một hiện tượng: những ấm ức bị dồn nén ngay trong hàng ngũ những công thần của Đảng nay bắt đầu bộc lộ, mà khởi đầu là bức thư gửi Trung ương Đảng của đại tướng Võ Nguyên Giáp).
Hà Nội, ngày 17/6/2004
Kính gửi:
Ban Chấp hành Trung ương đảng
Đồng chí Tổng bí thư và các đồng chí uỷ viên
Bộ Chính trị, uỷ viên Ban Bí thư
Uỷ ban Kiểm tra Trung ương khoá 9
Đồng chí Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Trung ương khoá 7, khoá 8
Thưa các đồng chí,
Vụ T4 và các vấn đề của Tổng cục 2 vừa qua đã diễn ra rất nghiêm trọng từ vụ Sáu Sứ (Khoá 6) tiếp đến các vụ khác rất nghiêm trọng trong Khoá 7, Khoá 8 và Khoá 9 hiện nay Nhưng chưa được làm rõ những sai phạm đó và xử lý nghiêm khắc một số lãnh đạo, chỉ huy Tổng cục 2. Tình hình ấy đang làm cho nhiều đảng viên lo lắng về sự trong sạch vững mạnh của Đảng ta.

Đầu tháng 7/2004, Trung ương sẽ họp lần thứ 10. Tôi thấy cần thiết viết thư gửi Ban chấp hành Trung ương, đồng chí Tổng bí thư, Bộ Chính trị, Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và Ban Bí thư về vấn đề T4 và các vấn đề của Tổng cục 2 vừa qua.

Vụ án T4 là một vụ án chính trị đặc biệt nghiêm trọng. Trước đây, trong kháng chiến chống Mỹ, Cục 2 đã đóng góp nhiều thành tích và có truyền thống tốt đẹp. Nhưng hai chục năm nay, có thể nói, từ khi bị khống chế và tự nguyện thực hiện những âm mưu vu khống, Cục 12 (Tổng cục 2) và các lãnh đạo Tổng cục 2, kể từ vụ Xiêm Riệp (năm 1983) và liên tiếp các vụ sau này, đã phạm những sai lầm rất nghiêm trọng và có hệ thống.

Tôi được các Đại hội Đảng bầu vào Ban Chấp hành Trung ương khoá 5, khoá 6, khoá 7, được Bộ Chính trị chỉ định làm phó chủ nhiệm Tổng cục chính trị và sau đó được phân công theo dõi một số vấn đề bảo vệ chính trị nội bộ. Với trách nhiệm của mình, tôi được hiểu biết tình hình nói chung và tình hình Đảng bộ Quân đội nói riêng, đã tham gia sự lãnh đạo chung của Đảng và sự lãnh đạo tư tưởng, tổ chức, bảo vệ chính trị nội bộ Đảng Quân đội. Trước hết tôi xin trình bày những đièu tôi đã biết với các đồng chí về Tổng cục 2, vụ T4 và các vụ án khác quan hệ đến Tổng cục 2 để góp phần làm sáng tỏ thêm sự thật và tính chất nguy hại có hệ thống và rất nghiêm trọng của các đồng chí lãnh đạo Tổng cục 2, kể từ khi đồng chí Tư Văn và Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh nắm cương vị lãnh đạo Tổng cục.

I. Vụ Xiêm Riệp năm 1983

Nguyên nhân dẫn đến vụ Xiêm Riệp (năm 1983) là do cục 12 trước thuộc Cục 2 đã dựng tài liệu, chứng cứ không có thật, dựa theo tin địch, vu oan cho nhiều cán bộ bạn, dùng nhục hình, tra tấn, mớm cung, bức cung, gây ra những đau đớn oan ức cả tinh thần và thể xác cho cán bộ bạn, có đồng chí là cán bộ cao cấp của Đảng bạn phải tự sát, gây hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Vụ này, không phải là do một cán bộ (Mạc Lam) mà là từ lãnh đạo của cục 12 (Tư Văn, Vũ Chính). Hồi đó, đồng chí Lê Đức Anh làm trưởng đoàn chuyên gia tại CamPuChia. Do nhiều nguyên nhân, trong đó có ý kiến của đồng chí Lê Đức Anh, nên số cán bộ lãnh đạo của Cục 2 không bị xử lý mà chỉ thi hành kỉ luật đồng chí Mạc Lam, một trợ lý, và tập trung khuyết điểm vào đồng chí Hoá, Tư lệnh phó, Tham mưu trưởng 719 và đồng chí Thanh, Tư lệnh mặt trận 419.

Đến nay, nhiều đồng chí cán bộ cấp cao, các cán bộ tham gia công tác ở CamPuChia vẫn tiếp tục có ý kiến về vụ Xiêm Riệp, cả đối với các đồng chí lãnh đạo cục 2 và đồng chí Lê Đức Anh.

II. Vụ Sáu Sứ năm 1991 (vào cuối khoá 6, trước thềm đại hội VII

Trước Đại hội 7, tâm trạng cán bộ, cả phía Nam và phía Bắc có nhiều lo lắng, băn khoăn về nhân sự cấp cao của Đảng, nhiều cán bộ không vừa lòng một số đồng chí trong Bộ Chính trị Khoá 6. Nhiều ý kiến muốn thay đổi một số Uỷ viên Bộ Chính trị. Trong đó dư luận tập trung không đồng tình đồng chí Lê Đức Anh. Đặc biệt thắc mắc đồng chí Lê Đức Anh mấy điểm :
- Về lý lịch, đồng chí Anh khai xuất thân là công nhân là không đúng

- Về ngày vào Đảng đồng chí Lê Đức Anh khai không đúng.

- Có một trận phục kích quân Pháp, trong đó có tên chủ đồn điền Pháp (đồn điền mà đồng chí Lê Đức Anh làm công chức) đồng chí Lê Đức Anh là người chỉ huy đại đội phục kích, không cho nổ súng. Nhờ đó bọn quân Pháp và cả tên chủ đồn diền (chủ cũ của đồng chí Lê Đức Anh) thoát chết

- Thái độ đối với bà vợ trước, đồng chí Lê Đức Anh có thái độ xử sự không đúng tình nghĩa.
Như đồng chí Trường Chinh (được bầu làm Tổng bí thư sau khi đồng chí Lê Duẩn mất) nói : việc cán bộ trung cao cấp và cả nhân dân quan tâm đến nhân sự cao cấp của Đảng là điều bình thường, nhưng trước tình hình đó, Cục 2 được một sự chỉ đạo nào đó, đã tổ chức, dàn dựng ra vụ Sáu Sứ một cách bài bản, công phu, cấp xe, cấp tiền cho Sáu Sứ ra Hà Nội và trực tiếp chỉ đạo Sáu Sứ gặp một số lãnh đạo, cựu chiến binh, tìm cách khêu gợi và bí mật ghi âm, tất cả 16 cuốn.

Bộ Chính trị khoá 6 tổ chức cho chúng tôi nghe các băng ghi âm đó. Tôi nghe phần nhiều là lời Sáu Sứ và nhiều đoạn ồm ồm không nghe rõ.

Vụ này Cục 2 đã nguỵ tạo tài liệu, dựng chứng cứ giả, nặn thêm tình tiết, làm cho dư luận ngộ nhận là có thật, đánh lừa Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ban chấp hành Trung Ương, thực chất là vu khống đồng chí Võ Nguyên Giáp, đồng chí TrầnVăn Trà, để thanh trừng nội bộ, hãm hại đồng chí. Nhiều đồng chí trung thực như đồng chí Nguyễn Đức Tâm, Mai Chí Thọ, Nguyễn Văn Linh, Võ Chí Công, Nguyễn Thanh Bình …và nhiều đồng chí Uỷ viên Trung ương cũng bị những tin tức đó đánh lừa.

Sự vu khống ấy đã dẫn đến sự phân tâm trong Đảng, trong cán bộ Quân đội, ảnh hưởng rất xấu cho đến ngaỳ nay, gây đau khổ, phẫn uất cho nhiều cán bộ cao cấp trong và ngoài Quân đội.

III. Vụ T4 là một vụ án chính trị đặc biệt nghiêm trọng

1) Tổng cục 2 đã làm một việc hết sức nghiêm trọng là bịa đặt ra một tên có bí danh là T4, đặc tình của Tổng cục 2 nằm trong CIA để đưa tin vu khống chính trị nhiều cán bộ lãnh đạo cấp cao và nhiều cán bộ khác của Đảng và Nhà nước với hàng trăm bản tin (không kể báo cáo miệng)

2) Nội dung vu khống chính trị là đưa tin CIA đã nắm được hoặc CIA đã tiếp cận được, đã cho người liên hệ, đã chỉ đạo các đồng chí Võ Nguyên Giáp, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu, Mai Chi Thọ, Trương Tân Sang, Võ Trần Chí, Bùi Thiện Ngộ, Trương Vĩnh Trọng, Phạm Gia Khiêm, Võ Thị Thắng, Vũ Quốc Hùng, Nguyễn Khánh Toàn (Thứ trưởng Bộ Công An), Phan Diễn, Lê Văn Dũng, Phan Trung Kiên, Võ Viết Thanh, Đoàn Mạnh Giao.

Vu khống cả một số tướng lĩnh trung thành và kiên cường chiến đấu trong kháng chiến, vu khống cả bản thân tôi.

Các đồng chí đã có các bản tin của Tổng cục 2. Đề nghị các đồng chí đọc kỹ. Đối với tôi (Nguyễn Nam Khánh) và đồng chí Nguyễn Huy Chương, Uỷ viên Trung ương Đảng, đồng chí anh hùng Thượng tướng Nguyễn Chơn, Uỷ viên Trung ương Đảng, bản tin Tổng cục 2 đưa tin lên lãnh đạo cấp cao :
"Từ trung tâm CIA cho hay: Trong mười ngày gần đây vợ chồng Trần Quốc Thuận, Võ thị Thắng đã tạo ra những liên kết trong bộ máy bảo vệ nền chuyên chính vô sản, đã gặp gỡ thân tình với một số cựu chiến binh thủ cựu trong Đảng, đó là Trung tướng Nguyễn Huy Chương, Thượng tướng Nam Khánh, Thượng tướng Nguyễn Chơn. Qua lại ăn cơm vói tướng Khánh, tướng Chơn. Hai người này úy lạo mặt tư tưởng cho tướng Khánh, tướng Chơn, phát động một số phong trào kêu gọi cựu chiến binh Mặt trận cấp tiến. Đồng thời gây sức ép với ông Lê Khả Phiêu về một số đòi hỏi của cựu chiến binh. Nhân dịp kỉ niệm 210 năm ngày Quang Trung đại phá quân Thanh họp bàn bên lề kỉ niệm Quang Trung thành một buổi chất vấn về những yêu sách của cựu chiến binh khu vực miền Trung. Cặp vợ chồng Thuận- Thắng đang đà thuận tiện con đường đi sâu vào nội bộ Quân đội và Tổng bí thư Lê Khả Phiêu qua hai vị tướng này"
(Bản tin ngày 7/2/1999)
Về đồng chí Võ Nguyên Giáp
Tổng cục 2 đưa tin : (chỉ trích một số).
“Sau Đại hội 8, CIA chỉ đạo nhóm Z (tức là nhóm Giáp) chủ trương xúc tiến vận động cả quan điểm, tư tưởng và tổ chức nhân sự, lợi dụng tư tưởng Hồ Chí Minh để loại bỏ chủ nghĩa Mác- LêNin, tách tư tưởng Hồ Chí Minh với tư tưởng Mác – LeNin, tạo ra phong trào "dân tộc dân chủ"
(bản tin số 49/96TR ngày 7/7 /1996)

"Ngày 12/7/1997, tại một địa điểm phía Bắc, đại diện CIA Mỹ đã phổ biến chủ trương của Mỹ và Pháp lôi kéo ông Võ Nguyên Giáp
"Hiện nay theo yêu cầu của CIA thì ông Giáp vẫn đang ngấm ngầm hoạt động, nhất là sau khi có thông tin về cuộc gặp riêng giữa ông và Mac Namara trong cuộc hội thảo "Những cơ hội bị bỏ lỡ", Tại cuộc gặp riêng này, mặc dù có phiên dịch tiếng Anh, nhưng hai bên đã không dùng tiếng Anh mà dùng tiếng Pháp (vì Mac Namara cũng biết tiếng Pháp). Mac Namara mời ông Giáp sang Mỹ dự hội thảo về "Sự kiên Vịnh Bắc Bộ " để phân biệt ai đúng ai sai. Ông Giáp đã trả lời: "Thời cơ chưa chín muồi".
CIA phân tích: " ông Giáp còn phải chuẩn bị dư luận dọn đường ở trong nước rồi mới đi Mỹ”

(Bản tin số 167/TR ngày 17 /7/1977)

"Ông Giáp chuẩn bị công bố cho học thuyết của mình (chỉ đạo ông Giàu viết cuốn sách Chủ nghĩa Hồ Chí Minh). Thông qua việc trả lời phóng viên Nhật Bản, ông Giáp đã đưa ra "Chủ nghĩa Xã hội Nhân văn”, kích động tư tưởng về một đợt sóng ngầm, bí mật thành lập "Mặt trận cứu nguy dân tộc"
(Bản tin số 212/97/ TR ngày 10/9/97)
Tổng cục 2 đưa tin về đồng chí Phạm Văn Đồng
“Sáng 05/9/97, Phạm Văn Đồng đã mời một số Uỷ viên Bộ Chính trị Trung ương khoá 4, khoá 5, yêu cầu những người này đứng ra vận động các Uỷ viên Bộ Chính trị, cán bộ đã về hưu chủ yếu là tướng lĩnh Quân đội yêu cầu thay đổi các đồng chí chủ chốt hiện nay.
(Bản tin số 212/97/TR ngày 10/9/97)
Tin về đồng chí Phan Văn Khải
“Thời kỳ Phan Văn Khải làm Chủ Tịch Thành Phố, Charles Đức (là người được tên CIA Nguyễn Ngọc Huy, bí thư Đảng Tân Đại Việt đánh về miền Nam năm 1973 và phong cho làm Trung ương uỷ viên Phong trào Quốc gia Cấp tiến), đã dùng chuyên cơ đưa Phan Văn Khải đi tham quan các nước Đông Nam Á. Khi biết Phan Văn Khải được đề bạt ra Trung Ương, Charles Đức hết lòng cung phụng cho Phan Văn Khải”.
(Bản tin ngày 10/5/1999)
Tin về đồng chí Trương Tấn Sang
"CIA có nguồn tin từ quốc nội cho hay Bộ Chính trị sẽ loại trừ Trương Tấn Sang sau khi ông ta tổ chức thành công lễ kỷ niệm Sài Gòn 300 năm theo chủ nghĩa dân tộc. Hồ sơ của Tư Sang đã được CIA chuẩn bị cho một vị trí lãnh đạo của phe đối lập trong trường hợp ông ta ra khỏi Bộ Chính trị … CIA hy vọng về sự thành công của Tư Sang trong vai trò lãnh đạo phe đối lập …
(Bản tin ngày 25/12/98)

“Nhóm Trương Tấn Sang đang có kế hoạch tác động, móc nối lôi kéo để liên kết ông Ngô Xuân Lộc, Nguyễn Khánh Toàn và một số tướng lĩnh Quân đội và Công an, giao chúng nắm giữ các vị trí quan trọng trong Chính phủ Việt Nam từ địa phương đến Trung ương.
(Bản tin số 497 ngày 24/3/99)

"Các chuyên gia CIA nhận định một cuộc đảo chính có thể xảy ra vào tháng 7, tháng 8/1999 ở Việt Nam. Vai trò chủ chốt là Trương Tấn Sang và Trần Văn Tạo.
"Tư Sang, Tư Tạo tập trung thu phục phái tù Côn Đảo ở Thành phố Hồ Chí Minh. Phái này có khả năng trở thành phe phái hợp pháp đối lập trong Đảng Cộng sản, lấy địa bàn Sài Gòn làm căn cứ".
“Đã có sự liên kết mới giữa Ngô Xuân Lộc, Phạm Gia Khiêm, Nguyễn Khánh Toàn, Đoàn Mạnh Giao, Lê Vân Dũng, Phan Trung Kiên, Nguyễn Văn Rop. Việc đảo chính của phe nhóm này sẽ tập trung vào kỳ họp 2 Quốc hội".

(Bản tin ngày 2/8/1999)

"Tối 06/1/99 có một cuộc họp do Tư Sang tổ chức, tham dự có Võ Trần Chí, ông Đặng (giám đốc sở công nghiệp). Ba Ngộ và một nhân vật bí hiểm … Nội dung cuộc họp: Bàn mọi cách bảo vệ vị trí Bí thư thành uỷ cho ông Sang, bằng mọi cách lôi kéo vây cánh để cô lập ông Lê Khả Phiêu và tiến tới thay ông Lê Khả Phiêu bằng một hội nghị bất thường vì ông Phiêu không ủng hộ Thành uỷ và ông Tư Sang.
“Có một sự mưu tính từ một số phe phái chính trị. Trong Đảng Việt Nam đang mưu tính một cuộc cải cách chính trị, đảo chính chính trị. Có những kế hoạch tuyệt mật trên cơ sỏ báo cáo của Quốc nội do CIA gửi Văn phòng An ninh, Tổng thống. Phe phái chính trị này dự tính sẽ lôi kéo cả ông Lê Khả Phiêu và Phan Văn Khải đứng về phía họ …Lúc bấy giờ Phan Văn Khải và Lê Khả Phiêu cũng phải theo họ vì không còn con đường nào khác. CIA đã chỉ đạo sẽ thực hiện kế hoạch.

(Bản tin số 223 ngày 19/1/98)
Tin về đồng chí Võ Viết Thanh
“Nguồn tin từ trong đội ngũ cấp cao cho hay ông Võ Viết Thanh đang thông qua một số nhân vật trung gian thân Mỹ để móc nối xin tị nạn chính trị trong sứ quán Mỹ hoặc đi ra nước ngoài".
(Bản tin ngày 7/2/1999)
Tin về đồng chí Năm Xuân (Mai Chí Thọ)
"Charles Rey, Tổng lãnh sự Mỹ ở Thành Phố Hồ Chí Minh đến nhà riêng gặp anh Năm Xuân.
Đây cũng là một hiện tượng không bình thường, ta chưa rõ nội dung cuộc gặp này. Những vụ án ta gọi là kinh tế, đàng sau đều có dính đến chính trị”.

(Bản tin ngày 5/10/1999)
Từ vụ Sáu Sứ, Cục 2 (hồi đó cục 2 chưa được mang tên là Tổng cục 2) đã có báo cáo "Cảnh báo nhóm Mai Chí Thọ sẽ tiến hành đảo chính"
Tin về đồng chí Võ Thị Thắng
“Nhằm áp đảo những người tố cáo mình, bà Võ Thị Thắng đã tìm cách kết thân với nhiều cán bộ chủ chốt ngành Công An, Nội Chính, Kiểm tra Đảng, Bảo vệ Chính trị Nội bộ.
Bà Thắng là người tình của Nguyễn Khánh Toàn, thứ trưởng Bộ Công An.

(Bản tin số 218 ngày 21/1/1999)

"T4 tiết lộ Võ Thị Thắng trước đây đã được Phủ Đặc uỷ tháo răng hàm trên (răng cửa) để thay vào đó răng giả đặc biệt được sử dụng khi cảm thấy hiểm nguy, có thể cắn vỡ răng này sau khi dùng lưỡi đẩy rơi ra, là một liều thuốc độc cực mạnh có thể giúp các điệp viên tự sát. "
(Bản tin ngày 21/3/1999)
Tin về đồng chí Vũ Quốc Hùng
“CIA đã cho ngươi móc nối Vũ Quốc Hùng vì thấy Vũ Quốc Hùng là Uỷ viên Trung ương Đảng, có thể được Nguyễn Văn An và một số lão thành giới thiệu vào Bộ Chính trị".
"Hùng đã cho người có quan hệ với CIA biết tin : Phương án định đồng chí Lê Khả Phieu làm Tổng bí thư là không còn, thay vào đó chắc chắn là Nguyễn Văn An (CIA đã nắm được tin này)"

(Bản tin số 351/97/TR ngày 17/12/1997)
Tin về đồng chí Phan Diễn
"Phan Diễn có quan hệ phức tạp với một số người Hoa trong nhóm tình báo Trung Quốc. Đề nghị lãnh đạo thận trọng".
(Bản tin số 351/97/TR ngày 17/12/1997)
Tin về đồng chí Nông Đức Mạnh
“Có tin đồn đồng chí Nông Đức Mạnh kết nghĩa với Minh Phụng. Tăng Minh phụng đã từng phục vụ cho đồng chí Mạnh và khi y bị bắt, đồng chí Mạnh tỏ ra không đồng tình. "
(Bản tin số 352/97/TR ngày 17/12/1997)
Tin về đồng chí Nguyễn Minh Triết
“Đồng chí Triét vẫn tỏ ra tin tưởng Trần Bạch Dằng. Đồng chí Triét nói : anh Trần Bạch Đằng là Thủ trưởng của tôi mà còn bị nghi ngờ. "
(Bản tin số 351/97/TR ngày 17/12/97)
Tin về đông chí Trần Tiến Cung (Thiếu tướng Tổng cục phó Tổng cục 2)
"Trần Tiến Cung cũng là người quan hệ chặt chẽ với nhóm cơ hội chính trị xét lại"
(Báo cáo số 1500/20/CB của Tổng cục 2)
Bản tin riêng về địch móc nối vào Viện 108
“Ý đồ của CIA chống phá ta qua ngành y tế rất thâm độc và nguy hiểm. Chúng đã sớm móc nối vào viện 108, CIA đã móc nối được một số giáo sư, và giao cho “ Mặt trận dân chủ cấp tiến” chỉ đạo nhóm này. Đặc biệt là khi chủ tịch Lê Đức Anh bị ốm, CIA đã chỉ đạo Mặt trận dân chủ cấp tiến ráo riết hoạt động chỉ đạo chặt chẽ lực lượng của chúng tại viện 108 trong quá trình điều trị cho chủ tịch Lê Đức Anh. Đáng chú ý gần đây, phát hiện được Phạm Song (nguyên Bộ trưởng Y Tế) có quan hệ với lực lượng cấp tiến. Tuần qua, hai lần Phạm Song gặp một tên trong ban lãnh đạo Mặt trận cấp tiến, tên này là bác sỹ lâu năm và là người của Giáp, y đang trực tiếp chỉ đạo lực lượng của Mặt trận dân chủ cấp tiến tại viện 108 trong việc điều trị cho chủ tịch Lê Đức Anh. Gần đây phát hiện chúng đã đặt thiết bị nghe trộm. Ngay trong xe của chủ tịch Lê Đức Anh đã có dấu hiệu đặt thiết bị nghe trộm.
(Bản tin số 185/96/TR ngày 30/12/96)
* * *
Các vấn đề của Tổng cục 2 còn nhiều như tổ chức thu thập tài liệu và theo dõi cán bộ cao cấp, tổ chức cơ sở làm tài liệu giả, vu cáo nhiều đồng chí, trước đây hoạt động cách mạng, là đã làm tay sai cho địch. Nguyễn Quang Vịnh (người của Tổng cục 2) đã bán kế hoạch phòng thủ bầu trời cho nước ngoài. Kế (người của Tổng cục 2) làm parabol để thu tiền bất hợp pháp; gian lận trong thuế giá trị gia tăng. Người của Tổng cục 2 còn đưa lên mạng Internet nói xấu cán bộ lãnh đạo Đảng và Nhà nước. Đặc biệt, Tổng cục 2 đã sử dụng một số người phức tạp, cài cắm người vào các cơ quan Đảng, Nhà nước để lấy tin, tung tin, bịa đặt, lừa dối Đảng v. v… Cán bộ tình báo quân sự còn cấp giấy chứng minh quân báo cho tay chân Năm Cam hoạt động, và liên hệ chặt chẽ với tay chân Năm Cam (báo chí đã đưa tin nhưng bị ém).

Khó mà tưởng tượng được những hành động phạm pháp nghiêm trọng ấy lại diễn ra trong một cơ quan làm nhiệm vụ tình báo quân sự cấp chiến lược. Cơ quan tình báo mà lại bịa ra một cơ sở đặc tình “ma” để lừa dối, vu khống chính trị cán bộ cấp cao từ Tổng bí thư, uỷ viên Bộ Chính trị, Thủ tướng, Đại tướng, Thượng tướng, uỷ viên Trung ương Đảng, Bộ trưởng … là phạm tội ngang với tội phản bội Tổ Quốc, phản bội Đảng. Qua những vụ việc nêu trên, những người lãnh đạo Tổng cục 2 như Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh, đã phản bội truyền thống tốt đẹp của tình báo quân đội trong kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Không thể viện lý do trong kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ Tổng cục 2 có đóng góp và truyền thông tốt đẹp mà giảm tội cho Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh, những người đã bịa ra cơ sở đặc tình "ma" T4 và các vụ sai phạm khác.

Những bản tin mà Tổng cục 2 đưa ra là nhằm vu khống chính trị, lừa dối, chia rẽ nội bộ Đảng, phá hoại Đảng, Nhà nước và quân đội, gây sự phân tâm, lũng đoạn tinh thần cán bộ đảng viên và nhân dân, vi phạm nghiêm trọng pháp luật, nguyên tắc kỷ luật đảng, tạo ra oan trái và đau khổ cho nhiều đồng chí. Với những bản tin đó mà tôi không thể trích dẫn hết, đã buộc cấp lãnh đạo cao nhất điều tra, thẩm tra, ít nhất là 10 vụ gây ra rất nhiều phức tạp.

Đó là hành động phá hoại đảng, phá hoại chế độ xã hội chủ nghĩa, phá hoại Tổ Quốc. Đó không phải là chuyện riêng nội bộ Tổng cục 2, nội bộ Bộ quốc phòng. Đó là vấn đề của toàn Đảng, của pháp luật, của chế độ xã hội chủ nghĩa, liên quan đến an ninh của Tổ Quốc, đến đại đoàn kết dân tộc. Đó chính là nguy cơ làm mất sự ổn định chính trị, đã gây hậu quả nghiêm trọng, và nếu không kiên quyết xử lý thì sẽ dẫn đến mất ổn định chính trị ngày càng tăng, như một ung nhọt làm tan rã Đảng và chế độ.

Còn nói rằng CIA đang tập trung đánh vào Tổng cục 2, cho nên cần giảm tội là một luận điệu nhằm bao che cho Tổng cục 2. Không thể đồng tình với luận điểm đó, và đó cũng là thủ đoạn của Tổng cục 2 đã làm trước đây khi bắt đầu phát hiện ra vụ T4. Luận điệu nói rằng công an đánh vào Tổng cục 2 cũng là luận điệu giả dối. Rõ ràng, tính chất của vụ T4 là thuộc là thuộc về động cơ và quan điểm chính trị sai lầm, chứ không phải chỉ có thiếu xót trong công tác quản lý giáo dục cán bộ, nhân viên. Do đó, nếu chỉ thi hành kỷ luật ở mức cảnh cáo là không đúng.
* * *

IV. Nghị định 96/CP và sự lộng quyền của Tổng cục 2.

Trước đây Cục 2 là một cục tình báo quân sự. Sau cuộc " lập công" đầy tội ác với vụ Sáu Sứ và sau những tin giật gân, bịa đặt do cục 2 đưa ra để tự đề cao và để bày tỏ Cục 2 là "người trung thành bảo vệ lãnh đạo nhất”. Một đồng chí lãnh đạo cấp cao khoá 7 nói: ”Công an chả nắm được gì, chỉ có Cục 2 là nắm được tình hình". Lãnh đạo Cục 2 kiến nghị nâng Cục 2 thành Tổng cục 2., Do nhiều thủ thuật khôn khéo, pháp lệnh tình báo của thường vụ quốc hội ra đời. Tiếp đó là nghị định 96/CP của chính phủ. Trong khoá 7, đồng chí Lê Đức Anh được bầu vào Bộ Chính trị và sau đó được bầu làm Chủ tịch nước, phụ trách cả An ninh, Quốc phòng và Đối ngoại. Về lãnh đạo quân đội, lúc đầu có ý kiến đề xuất đồng chí Lê Đức Anh làm bí thư Đảng uỷ quân sự Trung ương. Nhưng Tổng cục Chính trị không đồng ý, vì không đúng với cơ chế Ban Chấp hành Trung ương đã ban hành. Do đó, đồng chí Lê Đức Anh lãnh chức Phó bí thư thứ nhất Đảng uỷ quân sự trung ương. Đồng chí Đoàn Khuê, Bộ trưởng quốc phòng làm phó bí thư. Đồng chí Đỗ Mười, theo cơ chế, làm bí thư Đảng uỷ quân sự trung ương, nhưng trên thực tế, mọi việc chỉ đạo chung và cả điều hành cụ thể công tác quân sự, quốc phòng là đồng chí Lê Đức Anh. Được sự chỉ đạo của đồng chí Lê Đức Anh, chủ tịch nước, phó bí thư thứ nhất Đảng uỷ quân sự trung ương, Pháp lệnh tình báo và nghị định 96/CP đã được soạn thảo và chuyển qua quốc hội và chính phủ. Pháp lệnh tình báo do đồng chí Nông Đức Mạnh, thay mặt Uỷ ban Thường vụ Quốc hội ký ngày 14/12/96. Nghị định 96/ CP do thủ tướng Võ Văn Kiệt ký ngày 11/9/1997. Đồng chí Võ Văn Kiệt sau này có nói: "Tôi suy nghĩ mãi hơn 6 tháng mới ký nghị định 96/ CP ".

Khoá 7, tôi là uỷ viên trung ương, uỷ viên Đảng uỷ quân sự trung ương, mà hoàn toàn không được biết về nghị định 96/ CP. Tôi và nhiều đồng chí thông cảm với đồng chí Võ Văn Kiệt. Có lẽ đồng chí Võ Văn Kiệt cũng cảm nhận một số điều không đúng của nghị định 96/ CP, nghị định về tình báo Quốc Phòng, cho nên đồng chí Võ Văn Kiệt thật sự có đắn đo. Tôi cũng thông cảm với đồng chí Nông Đức Mạnh, lúc đó là Chủ tịch quốc hội. Dưới đây, tôi trình bày một số ý kiến về pháp lệnh tình báo và nghị định 96/CP về tình báo quốc phòng, chủ yếu là về nghị định 96/CP :
Điều 2, chương 1 của pháp lệnh tình báo xác định:
"Lực lượng tình báo Việt nam là một trong những lực lượng trọng yếu, tin cậy của Đảng và nhà nước, đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ (gọi tắt là lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước)
Điều 14, chương III quy định:
"Thủ trưởng tình báo thuộc quốc phòng trực tiếp điều hành công tác của lực lượng Tình báo Bộ Quốc phòng, chịu trách nhiệm trước Bộ quốc phòng và lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước về mọi mặt trong lĩnh vực công tác của lực lượng tình báo trực thuộc"
Còn nghị định 96/CP của Thủ tướng chính phủ ở điều I chương I ghi rõ:
"Lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là lực lượng chuyên trách về công tác tình báo chiến lược hoạt động trên các lĩnh vực tình báo chính trị, quốc phòng, An ninh, đối ngoại, kinh tế, khoa học kỹ thuật, công nghệ môi trường, văn hoá xã hội, thu thập và xử lý tin liên quan đến lợi ích quan trọng, sống còn của CHXHCNVN, góp phần tham mưu cho Đảng và Nhà nước hoạch định đường lối, sách lược đối nội, đối ngoại và các chủ trương, kế hoạch, biện pháp, quyết sách để thực hiện hai nhiệm vụ chiến lược …
Điều 11, chương 2 của nghị định 96/CP xác định:
Đối tượng và mục tiêu của lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là những nơi có tin tức, tài liệu liên quan đến Nước CHXHCNVN. Trong đó đặc biệt chú ý đến các quốc gia, tổ chức và các cá nhân ở trong nước và ngoài nước có âm mưu hoạt động, đe doạ chống lại Đảng CSVN, Nhà Nước CHXHCNVN"
Điều 11, chương 2 của nghị định 96/CP lại giao nhiệm vụ và các quyền hạn:
"Tổng cục Tình báo thuộc Bộ Quốc phòng trình lên thường vụ Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương Đảng nhiệm vụ và kế hoạch trọng yếu dài hạn và hàng năm của công tác tình báo chiến lược"
Điều 15, chương 2:
"Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng được biệt phái cán bộ đến các cơ quan Nhà nước và các tổ chức chính trị, kinh tế, văn hoá xã hội, khoa học kỹ thuật ở trong nước, và ngoài nước có liên quan để thực hiện nhiệm vụ tình báo"
Điều 18, chương 2:
"Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng được thiết lập kênh thông tin liên lạc đặc biệt với lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước"
Điều 20, chương 2:
"Tổng cục tình báo được sử dụng các biện pháp tình báo, phương tiện kỹ thuật nghiệp vụ, vũ khí và công cụ phục vụ cho nhiệm vụ đặc biệt của tình báo"
Điều 21, chương 2:
"Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng trong trường hợp cần thiết được sử dụng danh nghĩa và phương tiện làm việc, con dấu hoặc các giấy tờ giao dịch của các cơ quan Nhà nước, tổ chức chính trị, xã hội, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội, …"
Trong việc quy định các mối quan hệ, tuy có nói về mối quan hệ chỉ huy của Bộ Quốc phòng với Tổng cục tình báo, nhưng điều 30 chương 4 lại nói:
"Bộ trưởng Bộ Quốc phòng có trách nhiệm giúp Thủ tướng Chính phủ thực hiện chức năng quản lý Nhà nước đối với lực lượng tình báo thuộc Bộ Quốc phòng"
Điều 30, chương 4:
"Tổng cục trưởng Tổng cục tình báo chịu trách nhiệm trước Bộ trưởng Bộ Quốc phòng và lãnh đạo cấp cao của Đảng và nhà nước về mọi lĩnh vực công tác của lực lượng tình báo thuộc Bộ Quốc phòng"
Còn về tài chính, ngân sách thì như thế nào ?
Điều 8, chương I quy định:
"Kinh phí đặc biệt ngoài ngân sách Quốc phòng do Bộ trưởng Bộ Quốc phòng đề nghị Thủ tướng Chính phủ phê duyệt và Bộ tài chính cấp trực tiếp cho Tổng cục tình báo thuộc Bộ Quốc phòng"
Qua nội dung của nghị định 96/CP có thể nhận ra điều gì ?
Trong cơ chế nước ta, ai cũng hiểu pháp lệnh thường không phải do Uỷ ban Thường vụ Quốc hội soạn thảo. Nghị định cũng thường không phải do Văn phòng Thủ tướng soạn thảo mà do "cơ quan chủ quản" đề tài ấy soạn ra.

Nhưng kẻ soạn ra pháp lệnh Tình báo và Nghị định 96/CP đã khéo léo, bắt đầu từ chỗ xác định "Lực lượng tình báo Việt nam là một trong những lực lượng trọng yếu, tin cậy của Đảng và nhà nước, đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ (gọi tắt là lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước)

Xác định như vậy nghe ra thì rất lập trường, đề cao sự lãnh đạo tuyệt đối, tập trung, thống nhất về mọi mặt của Đảng. Nhưng giả định nếu ta đưa ra một khái niệm tương tự : “Lực lượng hậu cần kỹ thuật (hoặc lực lượng pháo binh, lực lượng phòng không khong quân…) đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ” thì nghe có được không ?

Lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam nói chung đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ là hoàn toàn đúng. Thế nhưng lực lượng vũ trang nhân dân nói chung và từng bộ phận của lực lượng ấy là hai chủ thể khác nhau trước luật pháp. Tổng cục 2 là một bộ phận của Quân đội nhân dân, nhưng nó không phải là toàn thể Quân đội nhân dân. Quân đội nhân dân Việt Nam đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của Chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ, nhưng khi xác định cơ chế và các mối quan hệ lãnh đạo chỉ huy, của từng bộ phận của Quân đội nhân dân, thì xác định như vậy là không đúng, không chuẩn, không rõ ràng. Những kẻ soạn thảo đã cố tình đưa ra một khái niệm lẫn lộn, đánh đồng Bộ Quốc phòng và Tổng cục tình báo, đánh đồng sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng, Chủ tịch nước, Thủ tướng Chính phủ đối với Bộ quốc phòng và Tông cục tình báo. Sự pháp quy đó đã bị lợi dụng dẫn đến một sự hiểu lầm: “Tổng cục tình báo cũng đứng dưới sự lãnh đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của lãnh đạo cấp cao, ngang hàng với Bộ quốc phòng". Đó là một kẽ hở rất lớn dẫn đến sự lộng quyền.

Để cụ thể hoá pháp lệnh tình báo, những người soạn thảo đã đưa vào nghị định của Thủ tướng Chính phủ những quyền hạn rất rộng cho Tổng cục tình báo Bộ quốc phòng, đặc biệt là ở điều I chương 1.

An ninh Quốc gia là một lĩnh vực rộng lớn và tổng hợp, cho nên công tác tình báo để đảm bảo an ninh quốc gia ở bất kỳ nước nào cũng có nội dung rộng lớn bao gồm toàn diện các lĩnh vực: tình báo chính trị, tình báo tài chính, tình báo thương mại, tình báo khoa học công nghệ, tình báo thông tin, tình báo văn hoá, tình báo ngoại giao, tình báo bảo đảm an ninh nội bộ, công tác phản gián và sử dụng các hình thức tình báo để thực hiện từng nhiệm vụ cụ thể.

Để thực hiện nhiệm vụ tình báo chiến lược tổng hợp đó, mỗi cơ quan, mỗi ngành có chức năng, nhiệm vụ, đối tượng cụ thể, và riêng của mình. Nhưng điều 1 Chương I xác định:

"Lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là lực lượng chuyên trách về công tác tình báo chiến lược hoạt động trên các lĩnh vực tình báo chính trị, quốc phòng, An ninh, đối ngoại, kinh tế, khoa học kỹ thuật, công nghệ môi trường, văn hoá xã hội …" là không đúng. Tình báo Bộ quốc phòng làm nhiệm vụ tình báo quân sự, thực hiện các công tác tình báo để đảm bảo các nhiệm vụ của Bộ quốc phòng. Đương nhiên nhiệm vụ Bộ quốc phòng có liên quan đến các ngành, các lĩnh vực, nhưng tình báo Bộ quốc phòng không phải là toàn bộ các công tác An ninh Quốc gia.

Tình báo quân sự cần có sự kết hợp chặt chẽ với tình báo các lĩnh vực khác, nhưng nó không được bao trùm, nằm lên trên, ôm đồm, mở rộng ra toàn diện các lĩnh vực. Nó chỉ là và phải là một lực lượng Tình báo chiến lược chuyên trách về quân sự và các nhiệm vụ của Bộ Quốc phòng. Xin nhấn mạnh chữ một. Phải xác định đúng khung phạm vi chức năng nhiệm vụ của nó.

Từ nhiệm vụ quá rộng bao trùm lên toàn diện các lĩnh vực, cho nên điều 11, chương 2 xác định đối tượng của Tình báo quân sự không chặt chẽ:

"Đối tượng và mục tiêu của lực lượng Tình báo thuộc Bộ Quốc phòng là những nơi có tin tức, có tài liệu liên quan đến nước CHXHCNVN, trong đó đặc biệt chú ý đén các Quốc gia, tổ chức và cá nhân ở trong nước và ngoài nước có âm mưu hoạt đông đe doạ, chống lại Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhà Nước CHXHCNVN". Với điều 11, chương 2 đó thì những nơi mà Tổng cục 2 cho rằng có tin tức, tài liệu liên quan đến nước CHXHCNVN và "đặc biệt chú ý đến các tổ chức và cá nhân trong nước hoạt động đe doạ chống lại Đảng, Nhà Nước" là Tổng cục có quyền sục vào, có quyền đưa tin, có quyền gài người vào tất cả các địa phương (không trừ huyện nào, tỉnh nào, không trừ một cơ quan nào của Đảng, Nhà Nước, các tổ chức chính trị, xã hội, văn hoá, kinh tế, v. v., như Tổng cục 2 đã làm lâu nay.

Cũng từ đó Nghị định 96/CP quy định "Tổng cục Tình báo thuộc Bộ Quốc phòng trình lên Thường vụ Bộ Chính trị, Ban chấp hành Trung ương Đảng nhiệm vụ và các kế hoạch trọng yếu dài hạn và hàng năm của công tác Tình báo chiến lược".

Xin lưu ý: cụm từ "của công tác tình báo chiến lược" nghĩa là công tác Tình báo chiến lược nói chung bao trùm. Thế Bộ Công An làm gì ? Thế Đảng uỷ quân sự Trung ương làm gì? Đề ra như thế là cho Tổng cục 2 qua mặt cả Đảng uỷ quân sự Trung ương, lên trên cả bộ Công An.

Hơn nữa, Nghị định 96/CP xác định: "Tổng cục Tình báo Bộ Quốc phòng dược thiết lập kênh thông tin liên lạc với lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà Nước. " "Tổng cục Tình báo thuộc Bộ Quốc phòng trong trường hợp cần thiết được sử dụng danh nghĩa và phương tiện làm việc, con dấu các giấy tờ giao dịch của cơ quan Nhà Nước, tổ chức chính trị- xã hội, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội …"

Ngân sách Quốc phòng được Nhà Nước giao cho Bộ Quốc phòng mà Tổng cục 2 là một cơ quan trực thuộc Bộ Quốc phòng. VậyTổng cục 2 có nhiệm vụ gì đặc biệt ngoài Quốc phòng mà Bộ trưởng Quốc phòng phải đề nghị Thủ tướng phê duyệt và Bộ Tài chính trực tiếp cấp? Điều 20, chương 14 và nhiều điều khác đã để lộ ý định của người soạn thảo đưa ra pháp l?nh này là : Biến Tổng cục 2 thành một cơ quan Tình báo (như kiểu CIA của Mỹ), trùm lên cả cơ quan Tình báo của Bộ Công An, Ban bảo vệ chính trị nội bộ, Cục bảo vệ, Tổng cục chính trị, làm cả đối ngoại và nội bộ.

Công tác bảo vệ nội bộ là do Ban bảo vệ chính trị phụ trách. Công tác An ninh bao gồm cả công tác phản gián phải tập trung vào Bộ Công An, tất nhiên có sự kết hợp giữa thế trận An ninh nhân dân và thế trận Quốc phòng toàn dân. Nhưng không thể tập trung quyền hạn vào Tổng cục 2, để Tổng cục 2 bao trùm lên trên.

Lợi dụng Nghị định 96/CP, Tổng cục 2 đã có sự lộng quỳên nghiêm trọng, sự thao túng nghiêm trọng, phá hoại dân chủ và phá hoại đoàn kết nôi bộ, gây chia rẽ và bè phái rất nghiêm trọng trong Đảng. Tổng cục 2 muốn vu khống ai thì vu khống, muốn trừng trị ai thì bày chuyện trừng trị, muốn gài người vào cơ quan nào thì gài, tổ chức kinh doanh tràn lan, lạm dụng các hoạt động gọi là Tình báo để tiêu tiền, thậm chí tạo ra " cơ sở đặc tình" không có thật để tiêu tiền ("tiền cho T4 mà", ít nhất là 81. 000 đô la, đó là mới phát hiện, còn chưa kể kiểm tra hết được).
Qua việc nắm tình hình khi tôi làm nhiệm vụ, tôi thấy mấy điểm:
  1. Quyền hạn Tổng cục 2 quá rộng.
  2. Người Tổng cục 2 sử dụng có cả bọn xấu và có cả các phần tử địch xen vào.
  3. Nguyên tắc, thủ đoạn, nề nếp làm việc không đúng quy chế, quy định, tin từc không có phối kiểm, đưa gửi tràn lan. Trong công tác Đảng uỷ thì không thực hiện đúng nguyên tắc lãnh đạo tập thể. Thủ trưởng Tổng cục độc đoán, chuyên quyền.
  4. Người của Tổng cục 2 cũng đưa lên mạng nói xấu lãnh đạo Đảng.
  5. Tài chính bất minh.
Vì vậy tôi đề nghị :
- Phải kiểm tra toàn diện Tổng cục 2 cả về chức năng, nhiệm vụ, phương thức hoạt động, nề nếp làm việc, hệ lực lượng bao gồm lực lượng cài cắm ở các cơ quan và tài chính.

- Chấm dứt việc cài người của Tổng cục 2 vào các cơ quan Đảng, Nhà Nước.

- Phải thật sự chấn chỉnh Tổng cục 2 cả tổ chức, cán bộ, lực lượng, nguyên tắc làm việc, cả chính quyền và Đảng, tài chính, cơ sở vật chất. Không thể để lại ở Tổng cục 2 những cán bộ lãnh đạo vu khống chính trị đã thoái hoá biến chất.

- Quốc hội và Chính phủ phải xem xét lại pháp lệnh Tình báo và nghị định 96/CP, sửa đổi hoặc huỷ Nghị định 96/CP.
Cuối cùng, tôi xin nhắc lại: Đây là một vụ án chính trị cực kỳ nghiêm trọng, còn nghiêm trọng hơn gấp nhiều lần vụ Năm Cam, Lã Thị Kim Oanh, liên quan đến mất còn của chế độ XHCN và Tổ Quốc, đến sinh mệnh chính trị, uy tín, hạnh phúc của rất nhiều đồng chí, cả những đồng chí lão thành.
Là một đồng chí được tham gia sự lãnh đạo của Đảng 15 năm, tham gia lãnh đạo công tác tư tưởng, công tác tổ chức, công tác bảo vệ chính trị nội bộ Quân đội hơn 20 năm, tôi yêu cầu:
  1. Đồng chí Tổng bí thư, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Uỷ ban kiểm tra Trung ương, Ban chỉ đạo liên ngành phải tiếp tục làm sâu hơn, kỹ hơn, đến nơi đến chốn tính chất nghiêm trọng của vụ T4, vụ Sáu Sứ, vụ đồng chí Võ Viết Thanh và các vụ liên quan
  2. Thông báo cho các đồng chí Uỷ viên Bộ Chính trị, Uỷ viên Ban Bí thư, Uỷ ban kiểm tra và các đồng chí Trung ương các khoá. Vì vụ này, kể từ vụ Sáu Sứ đã diễn ra từ khoá 6. Khoá 6 đã bàn giao cho khoá 7, khoá 8 đã bàn giao cho khoá 9.
  3. Báo cáo với Ban Chấp hành Trung ương khoá 9 vụ Sáu Sứ, T4, và các vấn đề của Tổng cục 2. Hồi còn tham gia Trung ương, có lần tôi đã phát biểu : Bộ Chính trị không được phép đặt mình cao hơn Trung ương. Mọi việc quan trọng trong Đảng đều phải báo cáo với Trung ương để Trung ương thực hiện quyền hạn và chịu trách nhiệm trước toàn Đảng. Ban Chấp hành Trung ương là cơ quan lãnh đạo cao nhất giữa hai kỳ Đại hội.
  4. Vấn đề này là vấn đề của chế độ, của Tổ Quốc, của dân tộc, của Nhà Nước. Phải xử lý đúng pháp luật của Nhà Nước, đúng theo tinh thần mà các hội nghị Trung ương đã xác định: Đối với pháp luật thì không trừ một ai, dù người đó ở cương vị gì. Không được xử lý nội bộ những việc liên quan đến pháp luật. Nói đi đôi với làm.
  5. Chúng tôi thấy có hiện tượng bao che, ngăn cản làm rõ sự thật, bao che, ngăn cản việc xử lý nghiêm minh các vụ vu khống chính trị do Tổng cục 2 thực hiện, từ vụ Sáu Sứ vu khống đồng chí Võ Nguyên Giáp, đồng chí Trần Văn Trà, vụ vu khống chính trị đòng chí Trương Tấn Sang, đồng chí Nguyễn Khánh Toàn, đồng chí Phan Văn Khải, Phan Diễn, Trương Vinh Trọng, Võ Trần Chí, Bùi Thiện Ngộ, Phạm Văn Đồng, Trần Tiến Cung, đồng chí Nguyễn Văn Thắng, thường vụ Quận 6 Thành phố Hồ Chí Minh, vụ vu khống đồng chí Võ Thị Thắng, vụ vu khống đồng chí Phạm Chánh Trực, Lê Văn Dũng, Lê Khả Phiêu, Phan Trung Kiên vv..., các vụ tung tin về đồng chí Võ Văn Kiệt, Nguyễn Văn An, Trần Đức Lương, Mai Chí Thọ, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Phạm Gia Khiêm, Nguyễn Huy Chương, Nguyễn Chơn, Nguyễn Nam Khánh, Tô Ký, Đồng Văn Cống. vv., các vụ làm tài liệu giả khác, vụ quân báo liên quan đến bè lũ Năm Cam.

    Không phải chỉ dừng lại ở chỗ minh oan.

    Căn cứ vào luật pháp, điều lệ, nguyên tắc Đảng, quyền dân chủ và quyên kiểm tra của đảng viên tôi yêu cầu phải làm rõ tính chất của tội phạm trừng trị nghiêm khắc cả những kẻ phạm tội và những kẻ bao che ngăn cản bất kể người đó là ai.

    Tôi nghĩ rằng nếu đồng chí Tổng bí thư, Nguyên Tổng bí thư, các Uỷ viên Bộ Chính trị, Uỷ viên Ban Bí thư, Uỷ ban kiểm tra, Uỷ viên Đảng uỷ quân sự Trung ương, các đồng chí nguyên cố vấn, đã biết các vụ này mà muốn cho qua, làm chiếu lệ cũng là bao che, ngăn cản, nói mà không làm.
  6. Không được viện cớ giữ ổn định mà không kiên quyết làm. Những vụ án vu khống chính trị do Tổng cục 2 gây nên đã làm mất ổn định chính trị, tạo ra nguy cơ tan rã đảng và mất độc lập chủ quyền, mất chế độ xã hội chủ nghĩa. Phải kiên quyết làm rõ và xử lý nghiêm minh thì mới củng cố và giữ vững ổn định. Nếu không, chính là càng cho mất ổn định thêm. Hiện nay đã có ý kiến cho rằng vin cớ giữ ổn định để không kiên quyết làm tức là bao che ngăn cản.
Xin cảm ơn. Xin chúc các đồng chí Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Uỷ ban kiểm tra sức khỏe.

Xin chúc Trung ương và các đồng chí làm đúng pháp luật, điều lệ và các nghị quyết của Đảng, thực sự lắng nghe ý kiến của đảng viên nói chung và các cán bộ hiểu biết có liên quan.
Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh

Một học sinh Trần Phú phản đối phát ngôn của thạc sĩ Nguyễn Thanh Mỹ

Đăng Bởi - Cảm nghĩ của một em học sinh lớp 10 trường THPT Trần Phú (TP Hồ Chí Minh) về những phát ngôn của Thạc sĩ Nguyễn Thanh Mỹ vào ngày thứ 2 (14.10). 
con-truong
Hình ảnh chỉ có tính minh họa
Vào tuần trước, Thạc sĩ Nguyễn Thanh Mỹ (Chủ tịch HĐQT Công ty CP Ước mơ xanh chuyên cung cấp dịch vụ giáo dục) đã có một buổi tư vấn tâm sinh lý tuổi thiếu niên dành cho toàn bộ các em học sinh trường THPT Trần Phú (Quận Tân Phú, Tp. HCM). Tuy nhiên, tại buổi sinh hoạt này,  phát ngôn “Đồng tính là tâm bệnh và có thể chữa được” của bà đã vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ phía cộng đồng LGBT (Đồng tính nam, nữ, song tính & chuyển giới) trên mạng. Họ cho rằng nhận định này của Thạc sĩ Nguyễn Thanh Mỹ là hoàn toàn sai lệch và mang tính kì thị nặng nề.
Sáng hôm nay 22.10, báo điện tử Một Thế Giới có nhận được lá thư bày tỏ cảm nghĩ của một em học sinh lớp 10C10 trường THPT Trần Phú. Cũng chính em này, đã có mặt tại sân trường cùng với hàng trăm em học sinh khác để tham dự buổi tư vấn của Thạc sĩ Nguyễn Thanh Mỹ vào thứ 2 tuần trước. Và vì một số lý do cá nhân, em ấy không tiện để đăng danh tính.
Hình ảnh chỉ có tính minh họa
Hình ảnh chỉ có tính minh họa
“Cách đây một tuần, thứ 2 ngày 14.10, tụi em (toàn bộ học sinh trường THPT Trần Phú) đã có một buổi sinh hoạt với Thạc sĩ Nguyễn Thanh Mỹ với tư cách là một chuyên gia tư vấn tâm lý.
Cô mở đầu buổi sinh hoạt với chủ đề tình yêu trong tuổi học trò và tình yêu gia đình. Mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ cho đến khi vấn đề tình yêu đồng tính được đưa ra. Ngay lập tức, cả trường liền xôn xao về vấn đề này và càng xôn xao hơn khi cô còn đưa ra những lời khuyên của mình. Khi cô nói “những người BỊ đồng tính” thì tôi đã có cảm giác có thứ gì đó kỳ lạ. Cô cứ như buộc chúng tôi phải suy nghĩ rằng đồng tính là sai trái, là trái với tự nhiên vậy. Cô ví đồng tính như là một tai nạn, một tâm bệnh và khẳng định rằng đồng tính có thể chữa được. Thật kỳ lạ! Nếu đó là sự thật thì tại sao cả thế giới này không biết nhỉ??? Nếu đó là sự thật thì tại sao họ không chế ra phương thuốc cứu chữa ngay từ khi phát hiện ra đồng tính? Và hơn cả hết, nếu đó là sự thật thì tại sao WHO lại loại bỏ đồng tính ra khỏi danh sách bệnh của loài người vào năm 1990? Sự thật thì chưa có một chứng cứ nào cho rằng đồng tính là một căn bệnh. Thế mà cô lại tự hào nói rằng đã có một số học sinh được cô tư vấn rồi trở lại con người thật của mình??? Thật không thế nào tin được!
Cô bảo rằng nếu nam yêu nam hoặc nữ yêu nữ thì quyết định đó sẽ giới hạn tương lai. Và còn là con đường dẫn đến bóng tối, là nỗi ô uế cho gia đình và xã hội. Tôi không phủ nhận rằng truyền thống phương Đông của người Việt ta có phần khắc khe trong vấn đề yêu đương đồng tính. Nhưng không phải cái gì theo lối cũ đều tốt. Nếu bạn không mạo hiểm làm điều gì mới mẻ thì sẽ không bao giờ đạt được ước mơ. Nếu không chịu đổi mới thì xã hội sẽ không bao giờ phát triển, tầm hiểu biết của con người sẽ trở nên nông cạn.
Cô nói cha mẹ cực khổ sinh ta ra rồi nuôi ta khôn lớn. Điều đó hoàn toàn đúng. Nhưng cái mà bậc phụ huynh mong muốn chính là con mình mai sau được hạnh phúc, sẵn sàng cho con lựa chọn người mình yêu chứ đâu theo hủ tục ngày xưa “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó”. Có nhiều bậc phụ huynh có kiến thức khá giới hạn về đồng tính , nhưng hãy để giới trẻ có cơ hội để chứng mình rằng sự lựa chọn cách sống của họ là đúng. Hãy để họ xây dựng niềm tin với gia đình chứ đừng gián tiếp hủy hoại niềm tin ấy bằng những kiến thức eo hẹp của mình cô à! Mọi người nên nhớ rằng: Con người là vẻ đẹp của Đấng Tạo Hóa. Chính con người nghĩ con người xấu! Mỗi người có một nét đẹp riêng, điều đó nằm ở điểm KHÔNG AI GIỐNG AI cả! Con người từng phân biệt giai cấp, đặc biệt là giai cấp thấp hèn là Nô Lệ luôn bị áp bức bóc lột. Thế nhưng họ đã được công nhận nhờ quyền Bình Đẳng. Con người từng phân biệt chủng tộc (da vàng, da đen, da đỏ, da trắng). Họ cho rằng những người da màu là những kẻ không bao giờ tiến bộ. Một lần nữa, quyền bình đẳng đã phá vỡ cái thứ suy nghĩ vô căn cứ ấy! Con người từng nghĩ rằng yêu nhau thì phải xấp xỉ tuổi nhau. Quyền Bình Đẳng lại một lần nữa chứng minh rằng tình yêu không phân biệt tuổi tác…
Thế còn đồng tính? Những người đồng tính đang âm thầm lặng lẽ sống trong xã hội này – cái xã hội mang danh “BÌNH ĐẲNG”. Họ đang phải phó mặc với sự trêu chọc của mọi người, cảm nhận cái lạnh thấu xương của những con người vô cảm. Họ bị xem là quái vật, là sản phẩm thất bại của tạo hóa! Chúng ta phải nhận thức được một điều rằng: Họ không có tội! Tình yêu không có tội. Họ đã bị gán tộ!. Tình yêu chân thành của họ bị xem là một thứ tình yêu kỳ dị, nhem nhuốc, vấy bẩn văn hóa dân tộc và trái với tự nhiên. Tại sao chúng ta thuộc động vật có vú mà được xếp là nhóm bậc cao? Vì chúng ta khác biệt với động vật ở điểm chúng ta có NÃO và biết SUY NGHĨ. Hãy vận dụng nó đi. Chúng ta ĐA DẠNG hơn những gì chúng ta thấy. Có một sự thật đáng buồn rằng: Những kẻ phân biệt chủng tộc, kỳ thị người đồng tính thường có suy nghĩ nông cạn. Hãy tìm hiểu trước khi phán xét. Thứ bạn biết chỉ là một phần, nhưng sự thật là vô hạn!
Em xin cô, một người có địa vị xã hội và làm trong nghề giáo dục, hãy thử mở lòng mà tiếp nhận! Bởi vì những phát ngôn của cô sẽ ảnh hưởng đến rất rất nhiều những người ngoài kia. Thử đi cô!”
Chí Thiện

ần đầu ở Việt Nam: Quan chức nhận mình nói dối!

(PetroTimes) - Đây có lẽ là lần đầu tiên, một quan chức Việt Nam dám thừa nhận rằng trước đó mình đã nói dối.
Đó là ông Nguyễn Trọng Hỷ, Chủ tịch Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF). Ông Hỷ thừa nhận việc đã “nói dối” để có thêm kinh phí từ Nhà nước và FIFA trong việc xây dựng trung tâm tập huấn bóng đá Quốc gia.
“Lẽ ra nơi này có tên là Trung tâm Huấn luyện bóng đá quốc gia, tuy nhiên, để có sự đầu tư kinh phí của nhà nước cũng như FIFA, VFF phải đặt tên là Trung tâm Đào tạo bóng đá trẻ”…
Thoạt đầu người ta sẽ thông cảm phần nào vì nghĩ ông Hỷ đang vì lợi ích chung mà phải dùng “tiểu xảo”. Tuy nhiên, người biết trọn vẹn cả câu chuyện sẽ không nghĩ vậy!
Đầu tiên là: Để xây được trung tâm này, VFF “câu” được của FIFA 1 thì “móc” từ ngân sách Nhà nước gấp… 14 lần.
Ông Nguyễn Trọng Hỷ (người đứng phát biểu) đã thừa nhận "nói dối".
Vào năm 2006, FIFA hứa sẽ tài trợ cho bóng đá Việt Nam khoảng 400.000 USD (theo thời giá lúc đó là hơn 6 tỉ đồng) với điều kiện Việt Nam có trung tâm đào tạo bóng đá trẻ. Với tư duy “vơ bèo vạt tép” VFF nhanh chóng “suy luận” ra một trung tâm đào tạo mới cho nước nhà. Ngặt nỗi, số tiền FIFA tài trợ cũng chỉ đủ để hoàn thiện khoảng 2 mặt cỏ sân bóng.
Nhặt được 1 “tiền gà” thì lại chi ra 3 “tiền thóc”, lấy được của FIFA hơn 6 tỉ đồng thì VFF lại đề xuất “móc” 60 tỉ đồng từ ngân sách Nhà nước.
Sau khi nhận được tiền, việc đầu tiên, theo đúng kiểu tư duy ngắn hạn của VFF là xây trụ sở thật to, hoàng tráng. Xây xong, mang cho thuê mở vũ trường. Giữa năm 2012, dư luận được một phen sục sôi khi phát hiện ra trụ sở VFF mới xây từ tiền của FIFA đã được cho thuê để làm vũ trường MiX Club.
Chưa hết, dự án “trung tâm đào tạo bóng đá trẻ” của VFF càng xây dựng càng đội giá và số tiền “móc” từ ngân sách nhà nước cứ ngày một phình ra. Ban đầu là 60 tỉ, sau nâng dần, nâng dần lên và “chốt hạ” ở mức 140 tỉ đồng.
Với mục tiêu là “hứng” được chưa đầy 10 tỉ đồng của FIFA, những bộ óc “siêu việt” của VFF đã “móc” ra 140 tỉ đồng từ ngân sách nhà nước. Đúng là 1 tiền gà,… 14 tiền thóc.
Dư luận chắc cũng sẽ đỡ bức xúc nếu như số tiền có từ lời “nói dối” của ông Chủ tịch VFF mang lại cái gì đó cho bóng đá Việt Nam. Đằng này, trung tâm đào tạo trẻ ra đời rồi lại mang ra cho thuê lại, mỗi năm đội tuyển chỉ tập luyện có dăm lần.
Trong một thời gian dài, trụ sở VFF cho thuê làm sàn nhảy.
Nói dối suốt từ năm 2006, sau 7 năm, đến cuối năm 2013, ông Nguyễn Trọng Hỷ và VFF mới bắt đầu thấy “ngượng miệng” và bắt tay vào sửa sai.
Trung tâm đào tạo bóng đá trẻ của VFF đi vào hoạt động, mở lớp đào tạo. Đến công đoạn này, tư duy kém cỏi của các quan chức bóng đá Việt Nam lại một lần nữa “lòi ra. Thay vì tự bỏ tiền, bỏ công sức ra tuyển chọn, huấn luyện, VFF lại “quan cách” đến mức trát công văn yêu cầu các CLB gửi quân lên cho VFF huấn luyện. Mà VFF cũng khôn, toàn xin quân ở lứa 16-17 tuổi, tức là lứa có thể “khai thác” được.
Sau bao năm bị “dắt mũi”, các CLB cũng đã “khôn ra”, kiên quyết giữ người, không gửi cầu thủ lên cho lò đào tạo trẻ của VFF.
Cũng đúng thôi, người ta mất công tuyển chọn, nuôi nấng, đào tạo cầu thủ từ năm 12-13 tuổi, đến ngày lớn khôn, bắt đầu ra hoa ra quả ở độ tuổi 16-17, VFF lại đòi nhảy vào “vớt”.
Câu chuyện tư duy ngắn của những người đứng đầu bóng đá Việt Nam qua mỗi vụ việc càng thể hiện rõ. Và việc ông Nguyễn Trọng Hỷ công khai nói dối lần này, cứ tưởng sẽ là tín hiệu lành mạnh cho “quan trường” bóng đá Việt Nam, ai ngờ, nó lại thể hiện cả một sự gian dối đã ăn sâu vào tiềm thức – chỉ có điều, trong một giây sơ sẩy, đã “lòi” ra mà thôi.
Lưu Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét