- Thêm bằng chứng khẳng định Hoàng Sa thuộc Việt Nam (DV). – Công khai tài liệu quý hiếm về biển đảo Việt Nam (TN).
- Xót xa con gái chiến sĩ Trường Sa vật lộn với bệnh hiểm nghèo (QĐND). – Người lính Trường Sa bán nhà để cứu con (Zing). – Doanh nghiệp hảo tâm hỗ trợ gia đình chiến sĩ Trường Sa (SVVN).
- Có bản đồ chứng thực Điếu Ngư thuộc Trung Quốc? (TTXVN). – Trung Quốc quyết đoán hơn về tuần tra Điếu Ngư (LĐ). – Tàu Trung-Nhật đối đầu tại quần đảo Senkaku/Điếu Ngư (NLĐ). – Hoàn Cầu: Hải giám Trung Quốc phải “dạy” cho Nhật Bản một bài học (GDVN). – Khai mạc “Diễn đàn Quốc phòng Tokyo”, Trung Quốc vắng mặt (TN). – Quan hệ Nhật-Trung lạnh nhạt (Tin tức). – Nhật, Mỹ “úp mở” về tập trận do ngại Trung Quốc (VOV). – Thống đốc Tokyo từ chức, khoản tiền quyên mua đảo sẽ đi đâu? (GDVN).
- Phỏng vấn Giáo sư Vũ Khiêu nhân kỳ họp Quốc hội (CP).
“Qua những lời phát biểu của Thủ tướng, tôi thấy rằng thành thực nhận
lỗi vẫn chưa đủ mà nhận lỗi phải trở thành những hoạt động thực tế, phải
nghiêm túc, nghiêm khắc với mình, phải đoàn kết nhất trí, hết lòng hết
sức làm việc, đề cao trách nhiệm, nỗ lực cao nhất để khắc phục những yếu
kém, khuyết điểm như Thủ tướng đã hứa hẹn”.
- Đề nghị cắt 10.000 tỉ đồng đầu tư để tăng lương (TT). - Chủ tịch Quốc hội: ‘Có lẽ chưa tăng lương được’ (VNE). – Vẫn tăng lương cơ bản theo đúng lộ trình (TN). – Lương tăng 100 nghìn từ tháng 7/2013 (VNN). – Tăng lương 100 nghìn đã là cố gắng (VNN). – Tăng lương, nhưng giảm số tiền và lùi thời gian (TBKTSG). – Tinh gọn bộ máy, giảm gánh nặng lương cho ngân sách (SGTT).
- GS Đặng Hùng Võ: Nguy cơ tăng khiếu kiện đất (TVN). Mời đọc Thư ngỏ của nông dân Văn Giang gửi GS Đặng Hùng Võ cũng về khiếu kiện đất đai với lời “đe” nếu không có phản hồi họ sẽ tố cáo GS, vậy mà tới hôm nay GS vẫn “im lặng đáng sợ”. – Luật Đất đai: Khung giá sẽ được quy định “dày” hơn (TTXVN).
- Đất về lại với dân nghèo (TT).
- Bộ trưởng Đinh La Thăng được “chấm” 8 điểm bởi … cánh hẩu! (NLĐ).
- Trung Quốc công bố 1.600 sơ yếu lý lịch quan chức (TN). – Tập Cận Bình và con đường phát triển kinh tế tư nhân (VNE).
KINH TẾ- Nợ xấu dưới góc nhìn Bí thư Nguyễn Bá Thanh (VnEco). – Công ty mua bán nợ chỉ xử lý một số khoản nợ xấu (TQ).
- Thống đốc NHNN nói về chống vàng hóa (CP). – Thống đốc NHNN: Không bắt buộc đổi sang vàng SJC (VNN). – Quản lý vàng: Đại biểu chê Ngân hàng Nhà nước (VTC).
- Giao dịch liên ngân hàng vẫn tập trung vào kỳ hạn ngắn (TTVN/stockbiz). – Tổng quan Tài chính – Ngân hàng 31-10-2012: Cắt… cho bớt xấu (VF).
- Bộ trưởng Tài chính lý giải giá xăng tăng nhiều giảm ít (VOV). – Bộ trưởng Tài chính: Giám sát ngay giá xăng (VNN). – Giá gas lại tiếp tục tăng (VnEco).
- Toàn cảnh kinh tế 31-10-2012: Tìm lại “máng lợn” xưa (VF). – Vào chợ mỗi ngày TTCK 31-10-2012: Vài cánh én … nửa mùa xuân.
- Tập trung vào người nghèo để cứu BĐS (VNN). – Tìm cách “phá băng” thị trường bất động sản (CP). – Doanh nghiệp ngoại cũng sa lầy địa ốc (VnEco). – Bất động sản tồn kho lớn nhưng người dân vẫn thiếu nhà ở (SGTT).
VĂN HÓA-THỂ THAO- Nhiều kênh truyền hình vi phạm và tiếp tay vi phạm tác quyền (VH).
- Đào Anh Khánh “vẫy vùng” “Rừng tóc xanh” (TTVH).
- Phát khiếp các kiểu hóa trang Halloween của teen Việt (VNN). – Halloween: phát khiếp và vui nhộn (TT). – Những trang phục độc đáo cho mùa Halloween (VNN).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC- ĐH Bách khoa giải thích chuyện giảng viên cao niên (VNN).
- Tiến sĩ, sự khởi đầu hay kết thúc? (VNN).
- Trẻ nên học ngoại ngữ từ 4 tuổi (ĐBND).
- Người thầy đáng kính của tôi: Người mẹ thứ hai (TT).
- Bơ vơ trong gia đình (VNN).
- Linh hồn của người chết đi đâu? (NLĐ).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG- Tháp truyền hình đổ không có hồ sơ thiết kế (VNN). – Phong tỏa hiện trường tháp truyền hình đổ nát (TP).
- Hình ảnh mới nhất về thuyền viên tàu Saigon Queen (TP). – Tàu Saigon Queen chìm ở Ấn Độ Dương (Petrotimes). – Thuyền viên tàu Saigon Queen kể chuyện bị nạn (TN). – Đoạn băng ghi âm thuyền viên Saigon Queen lúc tàu chìm (Petrotimes). – Nỗ lực tìm kiếm 4 thuyền viên Saigon Queen mất tích (TTXVN).
- Quản lý thị trường ra quân thu áo ngực chứa ‘chất lạ’ (VNN). – Áo ngực hàng Việt cũng có “thuốc lạ” (VNN). – Cách phát hiện áo ngực chứa chất lạ (VTC).
- Hà Nội: Tiêu hủy xe tự chế giả danh thương binh (Petrotimes). – Hà Nội tạm giữ 113 xe ba bánh giả thương binh (VOV).
- ‘Cha mẹ giàu thì con có’ nhưng ‘con có’ thì cha mẹ… vẫn không (Petrotimes).
QUỐC TẾ
- Quốc hội Libya hoãn bỏ phiếu nội các (TN). - ‘Hoạt động không kích Libya của NATO là một sự xấu hổ’ (ĐV).
- Mỹ có đổi ngày bầu cử vì siêu bão? (VNN).
Mạnh Quân - Dại mồm đổ tiếng xấu cho dân
Trong hơn một năm gần đây, cứ thỉnh thoảng vài ba tháng lại có một quan
chức nhà nước, thậm chí cả đại biểu cơ quan dân cử…có vấn đề yếu kém gì
trong các lĩnh vực quản lý của nhà nước là lại lôi vấn đề dân trí hoặc
đổ tiếng xấu cho số đông người dân. Tất nhiên, điều này luôn gây nên
những phản ứng gay gắt ngay từ những người có trách nhiệm trong bộ máy
nhà nước, phần lớn những người đại diện cho cử tri và đông đảo người dân
bởi sự thiếu chín chắn, thiếu cân nhắc của những người phát ngôn.
Gần đây nhất, trong buổi báo cáo tại phiên họp của Ủy ban Thường Vụ Quốc hội đầu tuần trước, báo cáo công tác Phòng chống tham nhũng năm 2012 của Chính phủ có nhận định: “Một bộ phận không nhỏ doanh nghiệp, người dân chưa có hành động quyết liệt trong việc đấu tranh với các biểu hiện tiêu cực, tham nhũng, ngược lại còn đồng tình, tiếp tay cho hành vi tiêu cực, tham nhũng để giành được lợi thế trong kinh doanh hoặc được “ưu tiên” giải quyết công việc”.
Đây có thể nói một nhận định khá “kỳ lạ”. Và đương nhiên, nó gặp ngay phản ứng. Phó chủ tịch Quốc hội Huỳnh Ngọc Sơn đã nói ngay sau khi báo cáo đọc xong: “ Dân không bao giờ muốn bỏ tiền nhà đi đút lót, vì các ông đòi ăn nên dân mới phải đút”. Thẳng thắn hơn nữa, ông nói: “Không nên nhận định người dân tiếp tay cho tham nhũng, sẵn sàng bôi trơn. Chỉ vì các ông tham nhũng buộc người dân đưa hối lộ thì người dân mới đưa cho ông”.
Cũng vì cái lý lẽ đó, tại buổi hội thảo của Viện Nghiên cứu lập pháp về sửa đổi Luật phòng chống tham nhũng mới đây, ông Trần Đức Lượng, phó tổng thanh tra Chính phủ nói rằng: “Thực tế hiện nay có những trường hợp đưa hối lộ do bị gợi ý, ép buộc nhưng vì sợ ảnh hưởng đến công việc, quyền lợi của mình nên buộc phải chấp nhận. Tuy nhiên, nếu sau đó người đưa hối lộ tố cáo thì lại có thể bị truy tố vì tội đưa hối lộ. Quy định hiện hành thực chất đặt người đưa hối lộ và nhận hối lộ vào thế cùng thuyền”. Cho nên, rất có lý khi ông này đề xuất: “Bổ sung quy định xem xét giảm nhẹ trách nhiệm pháp lý đối với người đã đưa hối lộ do bị ép buộc nhưng chủ động khai báo” vào dự án Luật Phòng chống tham nhũng (sửa đổi) lần này.
Trả lời phỏng vấn của báo Thanh niên (báo đăng ngày 25.8.2012), một quan chức ngành ngân hàng nói rằng: “ Do dân trí, tập quán ở Việt Nam chưa cao như ở một số nước. Rất nhiều người dân hiện nay đi gửi tiền nhưng cũng không để ý đó là ngân hàng tốt hay xấu. Có khi chỉ vì ngân hàng này ở ngay đầu ngõ nhà mình nên mang tiền đến gửi cho thuận tiện. Nên cách làm của chúng tôi là tái cấu trúc từ bên trong để ngân hàng lành mạnh lên…”. Mặc dù câu nói của ông không trực tiếp nói rằng dân trí thấp nhưng cũng đã gây nên phản ứng rộng rãi trên cộng đồng mạng. Nhiều ý kiến cho rằng, phát biểu của ông cũng chưa chín chắn bởi trên thực tế, nhìn vào lượng tiền gửi ở các tổ chức tín dụng, người ta cũng tin rằng, đa số người dân cũng đã biết chọn mặt gửi…tiền, khi chủ yếu gửi tiền vào những ngân hàng có uy tín, tình hình tài chính lành mạnh. Cho nên, ông lại viện đến câu: dân trí Việt Nam chưa cao nhưng một số nước quả thật là phát biểu rất thiếu cân nhắc.Còn trước đó, ý kiến chỗ này, chỗ kia đổ cho dân trí thấp cũng không phải là ít. Bên lề phiên họp Quốc hội ngày 17.11.2011, đại biểu Quốc hội Hoàng Hữu Phước khi trả lời báo chí đã nói rằng: “Khi nào trình độ dân trí cao hơn và kinh tế ổn định hơn thì mới có thể ban hành Luật biểu tình”. Hàm ý của câu nói này khá rõ ràng nên cũng nhanh chóng vấp phải những phản ứng mạnh mẽ trong dư luận. Bởi ngay chính trên diễn đàn Quốc hội, nhiều đại biểu Quốc hội khác khi thảo luận về vấn đề này đã ủng hộ đề xuất của Chính phủ là cần xây dựng luật Biểu tình. Thế thì, hà cớ gì đại biểu Hoàng Hữu Phước lại cho rằng, trình độ dân trí Việt Nam chưa cao để xây dựng dự án luật Biểu tình ?.
Nhưng ở chiều ngược lại, cũng có lúc, có người lạm dụng đánh giá trình độ dân trí, cho rằng chỉ số IQ của dân cao để bảo vệ quan điểm của mình mà không có căn cứ cũng không được sự ủng hộ của cử tri. Ví dụ như trong buổi thảo luận về việc xây dựng đường sắt cao tốc Bắc-Nam tại một phiên họp của Quốc hội trước đây, đại biểu Quốc hội Trần Tiến Cảnh (Hà Nam) cũng khiến ngay chính nhiều đại biểu Quốc hội ngạc nhiên khi ông nói: "Các nước có chỉ số IQ cao đều xây đường sắt cao tốc. Ra nước ngoài tôi đi thử rồi. Tốc độ nhanh, an toàn, trẻ em đi học, bà mẹ đi làm... Việt Nam không phải nước nghèo, với quyết tâm chính trị, tôi đề nghị phải xây".
Còn nhớ, trước đây, vì “lỡ miệng” nói rằng: “Tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm” (ông đưa ra nhận xét như vậy trong đợt mưa lụt nặng nề ở Hà Nội tháng 11.2008), Bí thư Thành ủy Hà Nội Phạm Quang Nghị đã phải công khai nói lời xin lỗi: “Tôi thực sự lấy làm tiếc và muốn chân thành xin lỗi bạn đọc, xin lỗi mọi người”. Việc ông đưa ra lời xin lỗi chân thành, đúng lúc lúc đó lại được người dân chấp nhận và coi là một cách ứng xử khôn ngoan, văn minh.
Tất nhiên, không phải lúc nào khi đưa ra những nhận xét về dân trí, về tính cách người Việt…những tổ chức, cá nhân đưa ra nhận định cũng đều bị phản đối. Báo Tiền Phong đã từng đăng loạt bài, in thành sách (bán khá chạy) về những thói xấu của người Việt . Nhưng đó là kết quả của một quá trình thảo luận, tranh luận công khai có sự tham gia, đồng tình của đông đảo những người quan tâm, của các nhà nghiên cứu…và người ta có thể rút ra, đồng tình với nhau về một số hạn chế dễ thấy của người Việt Nam, để cùng nghĩ cách khắc phục, tiến bộ.
Nhưng, ở những trường hợp như trên, có thể thấy điểm chung của chúng là những nhận định, suy xét tùy tiện; lạm dụng đánh giá về trình độ dân trí, thói quen của người dân để biện hộ, bảo vệ cho những luận điểm, những công việc làm chưa tốt của cơ quan phát ngôn, người phát ngôn ra những đánh giá đó; thậm chí, để nhằm bảo vệ cho những dự án, cho những việc phục vụ cho lợi ích riêng của một nhóm, một tổ chức…mà không vì lợi ích chung của cộng đồng. Chính vì vậy, trong một số trường hợp, phản ứng từ dư luận rất gay gắt. Và thậm chí, đã có cá nhân khi phát biểu không đúng về người dân đã phải xin lỗi công khai trên phương tiện thông tin đại chúng. Điều đó đủ cho thấy, việc đưa ra ý kiến đánh giá, nhận định về trình độ, kiến thức, thói quen…của số đông luôn phải thận trọng, chính xác đến thế nào.
Ông cha ta vẫn có câu “phải uốn lưỡi 7 lần trước khi nói” hàm ý phải rất thận trọng trong lời ăn, tiếng nói. Nhất là trước đám đông, một chính trị gia, một cán bộ có trách nhiệm của nhà nước…càng phải thận trọng, không nên coi đó là nơi để mình “tập nói”. Ở nước ngoài, đã có không ít chính khách chỉ vì lỡ miệng mà phải từ chức, xin lỗi công khai…Việt Nam tuy hiếm trường hợp nào như thế nhưng cũng không có nghĩa là không có sức ép lớn để các tổ chức, cá nhân…nhất là những người có thẩm quyền trong bộ máy nhà nước có trách nhiệm với lời ăn tiếng nói của mình, đặc biệt là khi nói về dân trí, thói quen, sở thích…của người dân.
Mạnh Quân
Gần đây nhất, trong buổi báo cáo tại phiên họp của Ủy ban Thường Vụ Quốc hội đầu tuần trước, báo cáo công tác Phòng chống tham nhũng năm 2012 của Chính phủ có nhận định: “Một bộ phận không nhỏ doanh nghiệp, người dân chưa có hành động quyết liệt trong việc đấu tranh với các biểu hiện tiêu cực, tham nhũng, ngược lại còn đồng tình, tiếp tay cho hành vi tiêu cực, tham nhũng để giành được lợi thế trong kinh doanh hoặc được “ưu tiên” giải quyết công việc”.
Đây có thể nói một nhận định khá “kỳ lạ”. Và đương nhiên, nó gặp ngay phản ứng. Phó chủ tịch Quốc hội Huỳnh Ngọc Sơn đã nói ngay sau khi báo cáo đọc xong: “ Dân không bao giờ muốn bỏ tiền nhà đi đút lót, vì các ông đòi ăn nên dân mới phải đút”. Thẳng thắn hơn nữa, ông nói: “Không nên nhận định người dân tiếp tay cho tham nhũng, sẵn sàng bôi trơn. Chỉ vì các ông tham nhũng buộc người dân đưa hối lộ thì người dân mới đưa cho ông”.
Cũng vì cái lý lẽ đó, tại buổi hội thảo của Viện Nghiên cứu lập pháp về sửa đổi Luật phòng chống tham nhũng mới đây, ông Trần Đức Lượng, phó tổng thanh tra Chính phủ nói rằng: “Thực tế hiện nay có những trường hợp đưa hối lộ do bị gợi ý, ép buộc nhưng vì sợ ảnh hưởng đến công việc, quyền lợi của mình nên buộc phải chấp nhận. Tuy nhiên, nếu sau đó người đưa hối lộ tố cáo thì lại có thể bị truy tố vì tội đưa hối lộ. Quy định hiện hành thực chất đặt người đưa hối lộ và nhận hối lộ vào thế cùng thuyền”. Cho nên, rất có lý khi ông này đề xuất: “Bổ sung quy định xem xét giảm nhẹ trách nhiệm pháp lý đối với người đã đưa hối lộ do bị ép buộc nhưng chủ động khai báo” vào dự án Luật Phòng chống tham nhũng (sửa đổi) lần này.
Trả lời phỏng vấn của báo Thanh niên (báo đăng ngày 25.8.2012), một quan chức ngành ngân hàng nói rằng: “ Do dân trí, tập quán ở Việt Nam chưa cao như ở một số nước. Rất nhiều người dân hiện nay đi gửi tiền nhưng cũng không để ý đó là ngân hàng tốt hay xấu. Có khi chỉ vì ngân hàng này ở ngay đầu ngõ nhà mình nên mang tiền đến gửi cho thuận tiện. Nên cách làm của chúng tôi là tái cấu trúc từ bên trong để ngân hàng lành mạnh lên…”. Mặc dù câu nói của ông không trực tiếp nói rằng dân trí thấp nhưng cũng đã gây nên phản ứng rộng rãi trên cộng đồng mạng. Nhiều ý kiến cho rằng, phát biểu của ông cũng chưa chín chắn bởi trên thực tế, nhìn vào lượng tiền gửi ở các tổ chức tín dụng, người ta cũng tin rằng, đa số người dân cũng đã biết chọn mặt gửi…tiền, khi chủ yếu gửi tiền vào những ngân hàng có uy tín, tình hình tài chính lành mạnh. Cho nên, ông lại viện đến câu: dân trí Việt Nam chưa cao nhưng một số nước quả thật là phát biểu rất thiếu cân nhắc.Còn trước đó, ý kiến chỗ này, chỗ kia đổ cho dân trí thấp cũng không phải là ít. Bên lề phiên họp Quốc hội ngày 17.11.2011, đại biểu Quốc hội Hoàng Hữu Phước khi trả lời báo chí đã nói rằng: “Khi nào trình độ dân trí cao hơn và kinh tế ổn định hơn thì mới có thể ban hành Luật biểu tình”. Hàm ý của câu nói này khá rõ ràng nên cũng nhanh chóng vấp phải những phản ứng mạnh mẽ trong dư luận. Bởi ngay chính trên diễn đàn Quốc hội, nhiều đại biểu Quốc hội khác khi thảo luận về vấn đề này đã ủng hộ đề xuất của Chính phủ là cần xây dựng luật Biểu tình. Thế thì, hà cớ gì đại biểu Hoàng Hữu Phước lại cho rằng, trình độ dân trí Việt Nam chưa cao để xây dựng dự án luật Biểu tình ?.
Nhưng ở chiều ngược lại, cũng có lúc, có người lạm dụng đánh giá trình độ dân trí, cho rằng chỉ số IQ của dân cao để bảo vệ quan điểm của mình mà không có căn cứ cũng không được sự ủng hộ của cử tri. Ví dụ như trong buổi thảo luận về việc xây dựng đường sắt cao tốc Bắc-Nam tại một phiên họp của Quốc hội trước đây, đại biểu Quốc hội Trần Tiến Cảnh (Hà Nam) cũng khiến ngay chính nhiều đại biểu Quốc hội ngạc nhiên khi ông nói: "Các nước có chỉ số IQ cao đều xây đường sắt cao tốc. Ra nước ngoài tôi đi thử rồi. Tốc độ nhanh, an toàn, trẻ em đi học, bà mẹ đi làm... Việt Nam không phải nước nghèo, với quyết tâm chính trị, tôi đề nghị phải xây".
Còn nhớ, trước đây, vì “lỡ miệng” nói rằng: “Tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm” (ông đưa ra nhận xét như vậy trong đợt mưa lụt nặng nề ở Hà Nội tháng 11.2008), Bí thư Thành ủy Hà Nội Phạm Quang Nghị đã phải công khai nói lời xin lỗi: “Tôi thực sự lấy làm tiếc và muốn chân thành xin lỗi bạn đọc, xin lỗi mọi người”. Việc ông đưa ra lời xin lỗi chân thành, đúng lúc lúc đó lại được người dân chấp nhận và coi là một cách ứng xử khôn ngoan, văn minh.
Tất nhiên, không phải lúc nào khi đưa ra những nhận xét về dân trí, về tính cách người Việt…những tổ chức, cá nhân đưa ra nhận định cũng đều bị phản đối. Báo Tiền Phong đã từng đăng loạt bài, in thành sách (bán khá chạy) về những thói xấu của người Việt . Nhưng đó là kết quả của một quá trình thảo luận, tranh luận công khai có sự tham gia, đồng tình của đông đảo những người quan tâm, của các nhà nghiên cứu…và người ta có thể rút ra, đồng tình với nhau về một số hạn chế dễ thấy của người Việt Nam, để cùng nghĩ cách khắc phục, tiến bộ.
Nhưng, ở những trường hợp như trên, có thể thấy điểm chung của chúng là những nhận định, suy xét tùy tiện; lạm dụng đánh giá về trình độ dân trí, thói quen của người dân để biện hộ, bảo vệ cho những luận điểm, những công việc làm chưa tốt của cơ quan phát ngôn, người phát ngôn ra những đánh giá đó; thậm chí, để nhằm bảo vệ cho những dự án, cho những việc phục vụ cho lợi ích riêng của một nhóm, một tổ chức…mà không vì lợi ích chung của cộng đồng. Chính vì vậy, trong một số trường hợp, phản ứng từ dư luận rất gay gắt. Và thậm chí, đã có cá nhân khi phát biểu không đúng về người dân đã phải xin lỗi công khai trên phương tiện thông tin đại chúng. Điều đó đủ cho thấy, việc đưa ra ý kiến đánh giá, nhận định về trình độ, kiến thức, thói quen…của số đông luôn phải thận trọng, chính xác đến thế nào.
Ông cha ta vẫn có câu “phải uốn lưỡi 7 lần trước khi nói” hàm ý phải rất thận trọng trong lời ăn, tiếng nói. Nhất là trước đám đông, một chính trị gia, một cán bộ có trách nhiệm của nhà nước…càng phải thận trọng, không nên coi đó là nơi để mình “tập nói”. Ở nước ngoài, đã có không ít chính khách chỉ vì lỡ miệng mà phải từ chức, xin lỗi công khai…Việt Nam tuy hiếm trường hợp nào như thế nhưng cũng không có nghĩa là không có sức ép lớn để các tổ chức, cá nhân…nhất là những người có thẩm quyền trong bộ máy nhà nước có trách nhiệm với lời ăn tiếng nói của mình, đặc biệt là khi nói về dân trí, thói quen, sở thích…của người dân.
Mạnh Quân
(Blog MQ)
Tăng quyền của Chủ tịch nước để kiểm soát và làm đối trọng với Chính phủ
“Dự thảo Hiến pháp sửa đổi tăng quyền của Chủ tịch nước để có một thiết
chế luôn luôn theo sát hoạt động của Chính phủ - cơ quan phải sử dụng
quyền hạn nhiều nhất - là cần thiết, kịp thời, phù hợp thực tế”, nguyên
Bộ trưởng Tư pháp Nguyễn Đình Lộc nói.
TS. Nguyễn Đình Lộc có cuộc trao đổi với báo chí về những nội dung đang thu hút sự quan tâm của dư luận trong dự thảo Hiến pháp 1992 sửa đổi bên hành lang Quốc hội.
Dự thảo Hiến pháp 1992 sửa đổi đã chính thức trình Quốc hội tại kỳ họp này. Một nội dung Ban chỉ đạo sửa đổi Hiến pháp đề xuất là bổ sung một số quy định về chế định Chủ tịch nước theo hướng tăng thêm một số thẩm quyền của chức danh này đối với Chính phủ, Thủ tướng. Quan điểm của ông về vấn đề này?
Quy định về thẩm quyền của Chủ tịch nước trong Hiến pháp 1992 khiến nhiều người thất vọng. Khi đó, chúng ta xác định cơ quan hành pháp là Chính phủ, lập pháp là Quốc hội, tư pháp là Tòa án. Nhưng chế định Chủ tịch nước thì chưa xác định vị trí rõ ràng. Khi đặt vấn đề sửa Hiến pháp, nhiều người đã mong muốn sửa chương quy định về thẩm quyền của Chủ tịch nước.
TS. Nguyễn Đình Lộc có cuộc trao đổi với báo chí về những nội dung đang thu hút sự quan tâm của dư luận trong dự thảo Hiến pháp 1992 sửa đổi bên hành lang Quốc hội.
Dự thảo Hiến pháp 1992 sửa đổi đã chính thức trình Quốc hội tại kỳ họp này. Một nội dung Ban chỉ đạo sửa đổi Hiến pháp đề xuất là bổ sung một số quy định về chế định Chủ tịch nước theo hướng tăng thêm một số thẩm quyền của chức danh này đối với Chính phủ, Thủ tướng. Quan điểm của ông về vấn đề này?
Quy định về thẩm quyền của Chủ tịch nước trong Hiến pháp 1992 khiến nhiều người thất vọng. Khi đó, chúng ta xác định cơ quan hành pháp là Chính phủ, lập pháp là Quốc hội, tư pháp là Tòa án. Nhưng chế định Chủ tịch nước thì chưa xác định vị trí rõ ràng. Khi đặt vấn đề sửa Hiến pháp, nhiều người đã mong muốn sửa chương quy định về thẩm quyền của Chủ tịch nước.
Dự thảo Hiến pháp sửa đổi tăng quyền của Chủ tịch nước ở khía cạnh tỏ thái độ đối với các văn bản của Chính phủ ban hành trái Hiến pháp. Đây là việc thể hiện mong muốn, chờ đợi trong bộ máy nhà nước ta, nhất là cấp cao, cấp quyền lực phải thực quyền.
Đây có phải là biện pháp để tăng cơ chế kiểm soát quyền lực cấp cao?
Đúng là như thế. Cơ quan phải sử dụng quyền hạn nhiều nhất hiện là Chính phủ. Vì thế, thẩm quyền của Chính phủ phải đi vào cụ thể. Bây giờ có một thiết chế luôn luôn theo sát hoạt động của Chính phủ để phát hiện và xử lý các quy định trái Hiến pháp là rất tốt.
Dự thảo có đề xuất quy định Chủ tịch nước được yêu cầu Chính phủ họp về vấn đề mà Chủ tịch nước quan tâm. Nội dung này phải hiểu thế nào, thưa ông?
Đây là một điểm rất mới, độc đáo. Khi cần thiết, Chủ tịch nước có quyền yêu cầu Chính phủ họp bàn về những vấn đề thuộc nhiệm vụ quyền hạn của Chủ tịch nước. Ở đây phải thấy rằng, Chủ tịch nước cần sự giúp đỡ của Chính phủ. Vì Chính phủ điều hành mọi hoạt động liên quan đến đời sống xã hội thì quy định của Chủ tịch nước người ta phải chấp hành. Nhưng việc chấp hành lại không đưa đến kết quả như mong muốn. Trong trường hợp đó, Chủ tịch nước có thể tự làm được rồi. Tuy nhiên, cơ quan có thể trực tiếp nắm được tình hình này lại chính là Chính phủ nên Chủ tịch nước yêu cầu Chính phủ họp là kịp thời, cần thiết, phù hợp với thực tế.
Về cơ chế bảo hiến, dự thảo nêu 2 phương án về việc lập cơ quan bảo vệ hiến pháp. Ông tán thành phương án nào?
Cơ chế bảo hiến theo hướng có cơ quan chuyên trách, một thiết chế tương đối phổ biến trên thế giới. Và có như vậy, hoạt động này mới có hiệu quả. Nhưng trong dự thảo, phương án 1 là không lập cơ quan chuyên trách bảo vệ Hiến pháp (được UB dự thảo sửa đổi Hiến pháp lựa chọn) thì sẽ không giải quyết được những bất cập, hạn chế vốn đã tồn tại lâu nay.
Ví dụ, trong những năm qua, có những trường hợp vi phạm Hiến pháp nhưng chưa có trường hợp nào bị xử lý.
Theo tôi, lựa chọn phương án 2 (thành lập Hội đồng Hiến pháp để có cơ chế phán quyết về những vi phạm Hiến pháp trong hoạt động lập pháp, hành pháp và tư pháp) là hợp lý nhất. Vì cơ chế bảo hiến với cơ quan chuyên trách là một thiết chế tương đối phổ biến trên thế giới. Điều này cũng thể hiện rằng Hiến pháp là ý chí thực sự của nhân dân. Nếu có cơ quan chuyên trách thì khi có những vi phạm Hiến pháp sẽ kịp thời điểm tra, xử lý.
Theo tôi nên điều chỉnh dự thảo Hiến pháp sửa đổi sao cho thiết chế, chức năng bảo hiến được chấp nhận.
Một vấn đề khác hiện cũng còn nhiều băn khoăn trong dự thảo là phần quy định về vai trò của Đảng, Quốc hội. Theo ông, hướng sửa đổi đề xuất đã đầy đủ, phù hợp?
Vấn đề xác định vai trò của Đảng, nói thực tôi cũng chờ đợi nhiều hơn. Vì Đảng cầm quyền, Đảng lãnh đạo thì không ai băn khoăn nhưng người dân mong chờ là có một thiết chế rõ ràng. Hiến pháp hiện hành cũng như Điều lệ Đảng đều nói rõ mọi tổ chức hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp, pháp luật nên vị trí, hoạt động của cơ quan nào cũng phải luật hóa. Hơn nữa, Đảng ta là đảng cầm quyền thì cần có luật về việc cầm quyền của Đảng.
Việc thừa nhận sự lãnh đạo của Đảng là điều thiêng liêng đối với chúng ta, nhưng sự lãnh đạo của Đảng cần phải luật hóa.
Còn Quốc hội là cơ quan đại diện thực hiện quyền của người khác, đòi hỏi phải có cơ chế kiểm soát, giám sát chặt chẽ. Nhưng điều đó lại không được thể hiện trong dự thảo sửa đổi Hiến pháp này.
Vấn đề bị “kêu” nhất trong bản Hiến pháp 1992 là việc Quốc hội thực hiện quyền giám sát tối cao đối với hoạt động của Nhà nước. Một câu hỏi đặt ra, Quốc hội được quyền giám sát tối cao thì không ai giám sát Quốc hội hay sao? Theo tinh thần Hiến pháp 1992 là phải tự giám sát mình.
Do đó, những vấn đề này cần phải làm cho rõ ràng. Quốc hội là cơ quan thực hiện quyền giám sát tối cao toàn bộ hoạt động của Nhà nước. Nhưng phải có cơ chế, thiết chế giám sát Quốc hội. Tất cả những việc này càng đòi hỏi phải có cơ chế bảo hiến.
Xin cảm ơn ông!
P.Thảo
(Dân trí)
Khả năng giảm chi rất lớn
ThanhnienĐề xuất lùi thời hạn tăng lương tối thiểu theo lộ trình được đưa ra, dù thất vọng nhưng nhiều người cũng đành ngậm ngùi chấp nhận khi Bộ trưởng Bộ Tài chính Vương Đình Huệ thú nhận “không còn dư địa nào để tăng thu cho mục tiêu bù vào lương trừ phi in tiền”.
Tuy nhiên, việc công khai thu – chi ngân sách ngay sau đó với bội chi vẫn tăng cao cho thấy, có quá nhiều điều cần phải nói xung quanh vấn đề này.Chúng ta đều biết, việc tăng lương tối thiểu đã có lộ trình từ trước chứ không phải “đùng một cái”, nói tăng là tăng. Nghĩa là ngân sách đã có kế hoạch, có sự chuẩn bị nguồn tiền cho khoản chi này nên không thể nói thiếu hay không có tiền. Như vậy có 2 khả năng, hoặc là nguồn tiền này có nhưng đã bị sử dụng cho việc khác, hoặc xây dựng kế hoạch tăng lương mà không hề có sự chuẩn bị về nguồn lực để thực hiện. Thu – chi ngân sách là chuyện lớn, chuyện đại sự nên việc thiếu hụt ngân sách để tăng lương theo lộ trình, dù với lý do gì cũng cần phải làm rõ để có hướng xử lý.
Ngân sách khó khăn không có tiền để tăng lương nhưng bội chi vẫn tăng vượt dự toán tới gần 11% (tính đến giữa giữa tháng 10.2012), đặc biệt là việc “vung tay” cho hội hè, khánh tiết, quản lý hành chính và gần 40.000 khoản chi sai ở khắp nơi, khắp các lĩnh vực là điều không thể chấp nhận.
Nên nhớ, tỷ lệ thu ngân sách trong GDP của Việt Nam đang ở mức cao nhất khu vực nên trông chờ vào tăng thu để tăng lương thì không thể và không nên. Cách duy nhất là “siết” chi. Theo tính toán của một số đại biểu Quốc hội, chỉ cần “siết” một số khoản chi thường xuyên, cắt giảm đầu tư công, cắt giảm chi phí quản lý hành chính, hội hè, khánh tiết, chi sai, động thổ, khởi công; lãng phí, thiếu hiệu quả của các doanh nghiệp nhà nước… cũng đủ để không phải lùi thời hạn tăng lương như đề xuất nói trên.
Có thể khẳng định, siết chi tiêu công là bài toán đơn giản nhất, đúng đắn và hợp lý nhất trong bối cảnh hiện nay. Khi thu nhập bị “teo” đi vì giá xăng, giá điện, giá nước, dịch vụ y tế, giáo dục… tăng lên, hàng triệu gia đình, hàng triệu người dân cũng phải cắt giảm chi tiêu. Các khoản chưa cần thiết, gấp gáp như sửa chữa nhà cửa, đổi xe, hạn chế ăn hàng quán, thay thịt bằng rau, đổi sữa ngoại sang sữa nội… đã được thực hiện. Với ngân sách cũng tương tự, khi nguồn thu eo hẹp thì chi tiêu mua sắm công, các khoản chi cho lễ hội, trụ sở mới, đi nước ngoài, xe công, hội họp, tinh giản bộ máy… phải được thực hiện một cách kiên quyết. Người dân có thể thực hiện được, không có lý do gì ngân sách không thể thực hiện được.
Quan trọng hơn, hoãn tăng lương không chỉ gây ảnh hưởng tới cuộc sống của người dân mà còn tác động xấu đến cả nền kinh tế. Bởi tăng lương sẽ kích thích tiêu dùng, giải quyết tồn kho, thúc đẩy sản xuất. Ngược lại, không được tăng lương người dân sẽ càng thắt chặt chi tiêu. Sức mua đã giảm, sẽ càng giảm hơn, hoạt động của doanh nghiệp sẽ tiếp tục đình trệ và kinh tế nói chung đương nhiên bị ảnh hưởng mạnh.
Dư địa tăng thu không còn nhưng dư địa giảm chi thì rất lớn. Vấn đề còn lại là chúng ta có quyết liệt thực hiện hay không mà thôi.
Nguyên Hằng
BẠN ĐỌC PHẢN HỒI – COMMENT (3)
NGUYỄN VĂN TRỰC
Theo lộ trình của Chính phủ thì 01/5/2013 tăng lương cho những
người hưởng lương từ ngân sách tuy nhiên lộ trình này không thể bố trí
được, tôi vẫn hiểu và đồng cảm với những khó khăn hiện tại về ngân sách
của Nhà nước, nhưng nếu không bố trí được thì Chính phủ có cam kết trong
năm 2013 và những năm tiếp theo nếu chưa tăng lương là không tăng giá
bất cứ ngành hàng của nhà nước Điện, nước, xăng dầu, học phí, viện phí …
không ?
khangpham
Trong vấn đề tăng lương cho khối hành chánh sự nghiệp, nên xem xét
lại hiệu quả công tác của từng công chức. Nên mạnh tay cho “về vườn”
những người làm việc “cho hết giờ”. Từ đó chắc chắn sẽ dôi ra một số
tiền không nhỏ trong quỹ lương khả dĩ tăng lương gấp 2 – 3 lần cho những
người còn lại.
Lê Thanh Trí
Theo tôi thì các cơ quan Nhà nước đang lãng phí rất lớn như: hội
họp (tại sao không chia ra khu vực mà cả nước thường xuyên tập trung về
một điểm làm chi phí dự họp quá lớn…), mua sắm xe công… Nên cắt giảm chi
thường xuyên ở tất cả cơ quan hành chính sự nghiệp ít nhất 20%, vì tôi
thấy ở các cơ quan còn rất lãng phí.
Gần một nửa công ty chứng khoán lỗ quí 3
Thanh Thương
(TBKTSG Online) – Theo báo cáo kết quả kinh doanh quí 3 của các công ty chứng khoán, đã có gần 50% công ty thua lỗ trong quí này, trong bối cảnh thị trường chứng khoán tiếp tục đi xuống.
Trong quí 3, VN-Index đã mất 7% số điểm, giảm từ mức 422,3 điểm xuống còn 392,6 điểm vào cuối tháng 9. Trong khi đó, HNX-Index mất 22% so với quí 2.
Thanh khoản đã sụt giảm rất mạnh trong quí này trên cả 2 sàn. Cụ thể sàn TPHCM chỉ còn giao dịch hơn 41.000 tỉ đồng, trong khi quí 2 là hơn 82.000 tỉ đồng, và sàn Hà Nội, giá trị giao dịch của quí vừa qua cũng chỉ còn 21.000 tỉ đồng, giảm một nửa so với quí trước.
Công ty chứng khoán không đủ chỉ tiêu an toàn tài chính sẽ bị kiểm soát gắt gao. Ảnh: TL.
Các chỉ số mất điểm, trong khi thanh khoản sụt giảm rất mạnh đã khiến nhiều công ty chứng khoán vừa thoát lỗ trong quí trước đã rơi vào vòng khó khăn trong quí 3 do doanh thu từ môi giới, tư vấn, tự doanh đều đi xuống. Theo thống kê đến thời điểm này, trong số khoảng 62 báo cáo tài chính đã nộp cho 2 sở giao dịch thì có khoảng 30 công ty lỗ quí 3.
Trong số những công ty thua lỗ, đã có những công ty lỗ kéo dài, mất khả năng thanh toán và bị đình chỉ hoạt động. Cụ thể như Công ty Chứng khoán Cao su (RUBSE) lỗ 2,24 tỉ đồng dẫn đến lỗ lũy kế 42,18 tỉ đồng, lỗ vượt luôn vốn chủ sở hữu là 40 tỉ đồng.
Trong báo cáo tài chính RUBSE, doanh thu đạt 1,2 tỉ đồng, nhưng chi phí hoạt động kinh doanh lên tới 2,6 tỉ đồng. Đến hết quí 3, tiền và các khoản tương đương tiền của RUBSE chỉ còn 683 triệu đồng, giảm hơn 2,1 tỉ đồng so với kỳ trước.
Ủy ban Chứng khoán Nhà nước cũng vừa đình chỉ hoạt động của công ty này trong 6 tháng, từ 29-10-2012 đến 29-4-2013 do không đảm bảo tỷ lệ an toàn tài chính. Trước đó, 2 công ty khác là Chứng khoán Trường Sơn và Chứng khoán Hà Nội cũng đã bị đình chỉ hoạt động vì lý do như trên.
Công ty chứng khoán có khoản lỗ lớn nhất tính về giá trị tuyệt đối là Công ty chứng khoán Kim Long (KLS). Trong quí 3, KLS lỗ sau thuế hơn 91,5 tỉ đồng. Trong khi tính đến hết 6 tháng đầu năm KLS vẫn lãi 50 tỉ đồng. Việc lỗ trong quí 3, theo số liệu của báo cáo tài chính KLS là do công ty phải trích lập dự phòng đến gần 120 tỉ đồng do cổ phiếu mà công ty tự doanh bị xuống giá.
Một công ty cũng gánh khoản lỗ lớn là Công ty chứng khoán Sài Gòn Hà Nội (SHS), khi hết quí 3, doanh thu của công ty chỉ đạt 16,3 tỉ đồng, giảm hơn 70% so với cùng kỳ, trong khi chi phí cho hoạt động kinh doanh lên đến 67 tỉ đồng nên SHS đã lỗ sau thuế đến 59 tỉ đồng trong quí 3. Như vậy, lỗ luỹ kế của công ty này đến hết 9 tháng đã là 400 tỉ đồng.
Trong khi đó, ở chiều có lãi, Chứng khoán Sacombank-SBS, đã lỗ liên tục trong nhiều quí liền đã có lợi nhuận sau thuế dương vào quí 3 năm nay với 9,07 tỉ đồng. Nếu tính trong 9 tháng SBS vẫn lỗ hơn 129 tỉ đồng. Việc có lãi trở lại theo một đại diện của SBS là do công ty đã thu hẹp hoạt động kinh doanh, cắt giảm nhân sự nên chi phí giảm xuống đáng kể, đồng thời hoạt động tự doanh cũng đã giảm nhiều nên công ty không phải trích lập dự phòng nhiều như các quí trước.
SBS hiện đang nằm trong diện kiểm soát đặc biệt do không đáp ứng được các chỉ tiêu an toàn tài chính và công ty này cũng đang xin ý kiến uỷ ban về việc giảm vốn điều lệ để tiếp tục tồn tại.
Ngoài ra, những công ty có lãi lớn ngoài gương mặt cũ là Công ty chứng khoán TPHCM (HCM) và SSI, cũng có một số công ty mới như Chứng khoán FPT (FPTS), Chứng khoán Ngân hàng Công thương (CTS).
Theo Uỷ ban Chứng khoán Nhà nước, việc tái cấu trúc công ty chứng khoán đang được tiến hành sát sao. Theo đó sẽ tiến tới giảm số lượng công ty chứng khoán, theo hướng siết chặt các quy định về an toàn vốn và minh bạch hoạt động qua việc phải nộp báo cáo tài chính theo quí, năm.
Hiện tại Việt Nam có 99 công ty chứng khoán, trong đó 7 công ty nằm vào dạng kiểm soát đặc biệt, do tỷ lệ vốn khả dụng/tổng rủi ro nhỏ hơn 120%. Thời gian bị kiểm soát đặc biệt là trong vòng 4 tháng, nếu không cải thiện được, công ty sẽ bị đình chỉ hoạt động. Đối với 3 trường hợp là Công ty chứng khoán Cao su, Trường Sơn, và Hà Nội, do không khắc phục được tỷ lệ an toàn vốn sau khi bị đưa vào diện này từ 23-4 nên đã bị đình chỉ hoạt động trong 6 tháng tới. |
Doanh nghiệp ngoại cũng sa lầy địa ốc VnEconomy
Được cho là có nhiều kinh nghiệm và sức mạnh tài chính nên sức đề kháng tốt nhưng các nhà đầu tư nước ngoài cũng lao đao…
<<<====Khu Chung cư Quốc tế Booyoung vẫn là bãi đất trống suốt 6 năm qua.Được cho là có nhiều kinh nghiệm và sức mạnh tài chính nên sức đề kháng tốt nhưng các nhà đầu tư nước ngoài cũng lao đao bởi cuộc khủng hoảng trên thị trường địa ốc Việt Nam.
Những nạn nhân đầu tiên là dự án bất động sản có vốn đăng ký lớn nhưng án binh bất động nhiều năm như Hạ Long Star (Quảng Ninh), Khu Đô thị Đa Phước và Jade Center (Đà Nẵng) hay Khu Chung cư Quốc tế Booyoung (Hà Nội).
Các dự án này đều có vốn đăng ký từ 170-500 triệu USD. Tuy nhiên, những con số này chỉ tồn tại trên giấy, còn vốn thực hiện thì không đáng kể. Khu Chung cư Quốc tế Booyoung vẫn là bãi đất trống suốt 6 năm qua vì chủ đầu tư không được cả ngân hàng nội và ngoại tài trợ vốn.
Tình trạng triển khai dở dang hoặc chưa biết bao giờ mới khởi công diễn ra phổ biến ở các dự án ngoại như Khu Đô thị Đại học Quốc tế và Trung tâm Tài chính Quốc tế (TP.HCM) của Tập đoàn Berjaya với tổng vốn đăng ký của 2 dự án lên đến 4,5 tỉ USD. Ngoài lý do thiếu vốn, cái cớ mà hầu hết các chủ đầu tư này viện dẫn để biện minh cho tình trạng dở dang của các dự án là thị trường bất động sản rất khó khăn nên có xây cũng không bán được.
Nhưng dù có bán được hàng, những chủ đầu tư như Công ty An Khánh (liên doanh giữa Posco E&C của Hàn Quốc và Vinaconex), cũng đang ngồi trên đống lửa. Chủ đầu tư đã bán được gần 1.500 biệt thự và nhà liền kề và khoảng gần 300 căn hộ thuộc dự án Splendora (Hà Nội).
Suốt 1 tháng qua, khách hàng đã moi móc khuyết điểm về chất lượng vật liệu xây dựng không như cam kết. Các khách hàng này muốn chủ đầu tư phải giãn tiến độ đóng tiền và giảm giá bán vì giá bất động sản ở Hà Nội hiện đã giảm từ 30-40% so với 1 năm trước.
Đấu tranh mạnh nhất và đau khổ nhất có lẽ là những người mua biệt thự và nhà liền kề thuộc giai đoạn 2 của dự án vì để được mua, họ phải mua thêm căn hộ với giá 37-38 triệu đồng/m2. Với mức giá này có thể mua được căn hộ chất lượng tương đương nhưng lại gần trung tâm thành phố hơn 5 km so với Splendora. Khi mà đôi co giữa chủ đầu tư và khách hàng chưa ngã ngũ thì chủ đầu tư cũng không thể thu được tiền của khách hàng.
Các dự án ngoại cũng đang đối mặt với tình trạng khách hàng tháo chạy sau khi đã ký hợp đồng. Theo báo cáo cập nhật của Quỹ Vinaland do Vina Capital quản lý, trong 8 tháng đầu năm, các dự án của quỹ này gồm Khu Đô thị Đại Phước (Đồng Nai), Khu Đô thị Mỹ Gia (Nha Trang), khu biệt thự thuộc Danang Beach Resort và Khu căn hộ Azura (Đà Nẵng) chỉ bán được tổng cộng có 58 căn.
Tồi tệ hơn, nhiều khách hàng không đóng tiền đúng tiến độ và hủy hợp đồng. Sau khi trừ đi số khách hàng bỏ cuộc, tổng số bán được chỉ có 13 căn. Mức độ khó khăn của thị trường được Vinaland miêu tả là vẫn cực kỳ thách thức. Quỹ này cho biết sẽ không đầu tư thêm dự án mới mà chỉ tập trung thực hiện cho xong hoặc thoái vốn khỏi các dự án hiện hữu.
Bi thảm nhất có lẽ là dự án Parkcity của Công ty Cổ phần Phát triển Đô thị Quốc tế (Liên doanh giữa Vinaconex Hoàng Thành và Perdana Parkcity của Malaysia). Đến nay dự án vẫn nằm im lìm sau khi xây xong phần móng các biệt thự. Không có dấu hiệu nào cho thấy dự án sẽ khởi động lại.
Có thông tin cho rằng, phía nước ngoài không đủ tiền để triển khai tiếp dự án. Cũng có nguồn tin cho rằng phía Việt Nam và nước ngoài bất đồng về việc xử lý sự cố lún nền sau khi mới xây phần móng, muốn khắc phục thì sẽ mất thêm hàng trăm tỉ đồng.
Do thị trường bất động sản khó khăn, việc huy động vốn từ khách hàng cũng như vay vốn từ ngân hàng đều tắc trong khi đối tác nước ngoài bị cho là tay không bắt giặc nên dự án nằm bất động.
Thực tế cũng có không ít nhà đầu tư nước ngoài vào Việt Nam đưa ra những dự án lớn nhưng lại chẳng rót được bao nhiêu. Điển hình là dự án Halong Star của Tập đoàn Limitless (Vương quốc Ả Rập Saudi) mới chỉ giải phóng mặt bằng và xây dựng hạ tầng nhưng đã phải ký hợp đồng vay vốn với ngân hàng Việt Nam là Ngân hàng Phát triển Nhà TP.HCM.
Mặc dù vậy, tiến độ triển khai của Halong Star vẫn ở tốc độ rùa, vì với triển vọng ảm đạm của thị trường bất động sản, chủ đầu tư cũng như ngân hàng khó có đủ dũng cảm rót mạnh vốn cho dự án.
(Nguồn: Nhịp cầu Đầu tư)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét