Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Tin ngày 20/11/2012

  • Các tổ chức nhân quyền cáo buộc Bắc Kinh gia tăng đàn áp (RFI) - Hôm nay 19/11/2012, hai tổ chức bảo vệ nhân quyền Trung Quốc ra thông báo cáo buộc chính quyền Bắc Kinh gia tăng đàn áp trước và trong thời gian diễn ra Đại hội 18 của đảng Cộng sản Trung Quốc. Ít nhất hai nhà tranh đấu đã bị chết trong tù và hàng chục nghìn người khác đã bị đàn áp ở các mức độ khác nhau.
  • Nhiệt độ tăng 4°C từ 2060 sẽ hủy hoại nhiều thập niên phát triển kinh tế (RFI) - Hôm nay 19/11/2012, theo AFP, Ngân hàng Thế giới vừa công bố một kịch bản hết sức đen tối về biến đổi khí hậu, kể từ năm 2060 trở đi, với nhiệt độ tăng hơn 4°C so với hiện nay. Mức tăng nhiệt độ này sẽ dẫn đến đủ loại thảm họa như hạn hán, lũ lụt, nước biển dâng cao…, đe dọa trước hết dân cư các nước nghèo.
  • Mỹ đẩy mạnh chính sách Châu Á Thái Bình Dương (RFI) - Tổng thống Obama vốn sinh ở Hawai và lớn lên ở Indonesia. Ông từng tự cho mình là « tổng thống Thái Bình Dương » đầu tiên của nước Mỹ. Trong nhiệm kỳ đầu, ông đã chuyển hướng chiến lược của nước Mỹ về vùng Châu Á Thái Bình Dương. Vừa đắc cử nhiệm kỳ hai, chuyến công du nước ngoài đầu tiên của ông lại là một loạt các nước thuộc vùng này.
  • Cận Đông : Gia tăng hoạt động ngoại giao để tránh chiến tranh trên bộ (RFI) - Hôm nay 19/11/2012, theo AFP, các hoạt động ngoại giao khu vực và quốc tế dồn dập diễn ra với hy vọng tìm ra giải pháp hòa bình cho xung đột Israel – Palestine tại dải Gaza. Trong khi đó, Israel tiếp tục bắn trả vào các vị trí phóng rốc két của Palestine, khiến 14 người thiệt mạng trong ngày hôm nay. Israel đòi Palestine ngưng bắn phá và chuẩn bị cho một cuộc tấn công trên bộ.
  • Bắc Kinh bổ nhiệm lãnh đạo cơ quan an ninh chính trị cao nhất (RFI) - Sau đại hội đảng 18, đảng Cộng sản Trung Quốc bước sang giai đoạn chính thức hóa các vị trí nhân sự chủ chốt. AFP hôm nay dẫn nguồn từ báo chí chính thức Trung Quốc, thông báo Bộ trưởng Công an được bổ nhiệm lãnh đạo Ban Chính trị Tư Pháp của đảng, cơ quan nắm toàn bộ lĩnh vực an ninh nội chính của chế độ.
  • Thổ Nhĩ Kỳ sẵn sàng yêu cầu NATO triển khai tên lửa để đối phó với Syria (RFI) - Theo AFP, hôm nay 19/11/2012, Thổ Nhĩ Kỳ chuẩn bị chính thức đề nghị Nato cho triển khai các tên lửa Patriot dọc biên giới với Syria, trong khi đó các bộ trưởng Quốc phòng của Liên hiệp châu Âu đang họp tại Bruxelles để bàn thảo chiến lược chung nhằm hỗ trợ cho Liên minh đối lập mới Syria vừa được thành lập.
  • Trung Quốc vẫn khống chế được vấn đề Biển Đông tại Thượng đỉnh ASEAN (RFI) - Tại hội nghị thượng đỉnh Phnom Penh, các nước ASEAN một lần nữa lại không thể tạo được thành một khối thống nhất trên hồ sơ tranh chấp Biển Đông. Với thế mạnh kinh tế , Trung Quốc đã chia rẽ và khống chế các nước thành viên hiệp hội không làm lớn chuyện Biển Đông vốn vẫn bị coi là một hồ sơ nhạy cảm trong quan hệ Asean với Trung Quốc.
  • Tổng thống Mỹ đến Miến Điện : chuyến viếng thăm lịch sử (RFI) - Hôm nay 19/11/2012, Tổng thống Mỹ Barack Obama được hàng chục ngàn dân Miến Điện nồng nhiệt tiếp đón như một nhân vật "huyền thoại". Chỉ cách nay ba năm, Hoa Kỳ còn bị xem là đế quốc thù địch. Giời đây, Air Force One đã đáp xuống phi trường quốc tế sơn phết lại mới tinh khôi trong rừng cờ sọc xanh, sao trắng.
  • Obama dùng chiến thuật cương nhu với Miến Điện (RFI) - Hàng chục ngàn người hân hoan chào mừng vị Tổng thống Mỹ đầu tiên đến thăm Miến Điện. Barack Obama đã khéo léo sử dụng một chiến thuật vừa tưởng thưởng vừa gây áp lực để chính sách cải cách phải được tiếp tục. Hoa Kỳ không ảo tưởng về những chướng ngại trong tiến trình dân chủ hóa tại Miến Điện nhưng có nhiều lá chủ bài và thời cơ thuận tiện.
  • Manila bác bỏ tuyên bố của Cam Bốt cho rằng Asean "nhất trí" về Biển Đông (RFI) - Tại Thượng đỉnh Asean, Tổng thống Philippines cho biết sẽ tiếp tục đưa vấn đề tranh chấp biển đảo với Trung Quốc trên diễn đàn quốc tế trong bối cảnh các nỗ lực đoàn kết nội bộ Asean bị tan vỡ vì thái độ của Cam Bốt. Manila và Hà Nội không đồng ý với lời lẽ của Phnom Penh.
  • Ông Tập Cận Bình lại hối thúc chống tham nhũng (RFI) - Hôm nay, 19/11/2012, theo Tân Hoa Xã, ông Tập Cận Bình – người vừa nhậm chức Tổng bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc – tuyên bố đẩy mạnh cuộc chiến chống tham nhũng. Tuyên bố này lặp lại một quan điểm cứng rắn về tệ nạn này, mà giới lãnh đạo Trung Quốc thường thể hiện trước công luận.
  • Miến Điện thả tù chính trị trước giờ đón tổng thống Mỹ (RFI) - Ngay trong ngày tổng thống Barack Obama thực hiện chuyến viếng thăm lịch sử Miến Điện, hàng chục tù chính trị đã được trả tự do. Thông tin trên đã được các nhà đấu tranh tại Miến Điện xác nhận với hãng tin Pháp AFP hôm nay 19/11/2012.
  • Việt Nam & những con số (VOA) - Bill Hayton, cựu ký giả đài BBC vừa được thông báo là anh không được cấp visa vào Việt Nam
  • Hỏi đáp Y học: Tâm thất ở thai nhi (VOA) - Trong chương trình hỏi đáp y học kỳ này, Bác Sĩ Hồ Văn Hiền trả lời thắc mắc về trường hợp thai nhi có tâm thất phải có hai đầu ra, kênh nhĩ thất, tâm thất trái nhỏ hơn bình thường
  • Obama nhắc Hun Sen về nhân quyền (BBC) - Có mặt ở Phnom Penh, Tổng thống Mỹ nói với Thủ tướng Campuchia rằng vi phạm nhân quyền đang 'cản trở' mối quan hệ song phương.
  • Cánh hữu Pháp bầu lãnh đạo (BBC) - Đảng trung hữu UMP đã có cuộc bầu cử gay cấn để bầu lãnh đạo mới khi cả hai ứng viên đều tuyên bố chiến thắng.
  • Chiến sự dải Gaza vẫn tiếp diễn (BBC) - Đặc phái viên khu vực Trung Đông, Tony Blair vừa đi thăm Israel và bày tỏ hy vọng sớm đạt được thỏa thuận ngừng bắn ở Dải Gaza.
  • Israel tấn công Gaza từ biển (BBC) - Israel tấn công Gaza từ biển và trên không, bắn trúng một tòa nhà của giới truyền thông trong khi dân quân tiếp tục bắn tên lửa.
  • Quyết định khó cho TV nước ngoài (BBC) - Phản ứng quanh quyết định của Thủ tướng Dũng không cấp phép cho kênh truyền hình nước ngoài phát tại VN nếu không được biên dịch sang tiếng Việt.
  • Nỗ lực hơn nữa cho biển Đông (BaoMoi) - Những dịch chuyển gần đây khiến sự phức tạp của vấn đề biển Đông đang gia tăng nên cần phải có thêm nỗ lực từ nhiều phía.
  • Ông Obama mang “quyền lực mềm” đến Myanmar (BaoMoi) - Trong nhiều thập niên, Trung Quốc có toàn quyền hành động ở Myanmar. Nhưng với kết quả cuộc bầu cử dân chủ ở Myanmar đầu năm nay - và cũng là khởi đầu mới đối với phương Tây - dường như các nhà lãnh đạo của Myanmar - trong đó có Tổng thống Thein Sein, đã cho thấy sự thay đổi nhãn quan chính trị một cách đáng kinh ngạc. Và chuyến thăm của Tổng thống Mỹ Barack Obama đến Myanmar là để làm sâu sắc thêm sự thay đổi đó.
  • ASEAN - Trung Quốc hướng tới COC (BaoMoi) - Lãnh đạo các nước ASEAN và đối tác nhất trí thúc đẩy hợp tác về tất cả các lĩnh vực cũng như trong việc ứng phó với các thách thức
  • Tuyên bố chung kỷ niệm 10 năm Tuyên bố về Ứng xử của các bên ở Biển Đông (BaoMoi) - (Chinhphu.vn) – Nhân dịp kỷ niệm 10 năm Tuyên bố về Ứng xử của các bên ở Biển Đông (2002-2012), tại Hội nghị Cấp cao ASEAN- Trung Quốc diễn ra ở Phnom Penh, Campuchia, ngày 19/11, Lãnh đạo các nước ASEAN và Trung Quốc đã nhất trí thông qua một Tuyên bố chung của Hội nghị kỷ niệm 10 năm Tuyên bố về Ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC).
  • Tăng cường hợp tác giữa ASEAN và các đối tác (BaoMoi) - (Chinhphu.vn) – Ngày 19/11, tại Phnom Penh, Campuchia, đã diễn ra các Hội nghị Cấp cao ASEAN+1 với Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ; Hội nghị Cấp cao ASEAN+3 đồng thời là Hội nghị Cấp cao kỷ niệm 15 năm hợp tác ASEAN+3 và Hội nghị Cấp cao ASEAN-Hoa Kỳ.
  • ASEAN nỗ lực ngăn xung đột, TQ tăng viện trợ cho... Campuchia (BaoMoi) - (Phunutoday) - Ngày 19/11, trong khi các nước muốn có hiệp ước ngăn xung đột Biển Đông thì TQ tìm mọi cách "né" mọi vấn đề tại Hội nghị thượng đỉnh ASEAN, nước này cũng cam kết tăng thêm viện trợ cho nước chủ nhà Campuchia trong thời gian tới.
  • Tin ảnh thế giới trong ngày (19/11) (BaoMoi) - Chuyến thăm lịch sử của tổng thống Mỹ đến Myanmar, cảnh sát biển Nhật Bản vây bắt tàu cá Đài Loan, hay ASEAN đề nghị Trung Quốc đàm phán ngăn xung đột Biển Đông... là những tin tức nổi bật trong ngày.
  • Thế giới 24h: Việt Nam muốn sớm đàm phán COC (BaoMoi) - (VTC News) - Việt Nam muốn sớm đàm phán quy tắc Biển Đông; Brunei bắt 7 người Việt; phát hiện nhà cổ nhất Scotland có niên đại 10.000 năm;… là những tin đáng chú ý trong ngày 19/11.
  • "Biển Đông: Hợp tác vì an ninh và phát triển trong khu vực" (BaoMoi) - PNO- Từ ngày 19 - 21/11, tại TP.HCM, Học viện Ngoại giao, Bộ Ngoại giao phối hợp với Hội Luật gia Việt Nam tổ chức hội thảo quốc tế về Biển Đông lần thứ tư với chủ đề “Biển Đông: Hợp tác vì an ninh và phát triển trong khu vực”.
  • “Biển Đông đang là mối quan tâm chung của quốc tế” (BaoMoi) - Kyodo đưa tin, ngày 19/11, tại một hội nghị cấp cao Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) ở thủ đô Phnom Penh, Thủ tướng Nhật Bản Yoshihiko Noda nhấn mạnh tầm quan trọng của luật pháp quốc tế trong việc giải quyết các tranh chấp lãnh thổ ở Biển Đông.
  • "Ngăn chặn và kiểm soát xung đột trên biển Đông" (BaoMoi) - (NLĐO) - "Ngăn chặn và kiểm soát xung đột trên biển Đông" là một trong các mục tiêu lớn được bàn luận tại Hội thảo khoa học quốc tế về biển Đông lần thứ 4, khai mạc ở TPHCM hôm 19-11.
  • Hội thảo khoa học Quốc tế lần thứ 4 về Biển Đông (BaoMoi) - Ngày 19/11, tại Thành phố Hồ Chí Minh, Học viện Ngoại giao Việt Nam và Hội Luật gia Việt Nam đã tổ chức khai mạc Hội thảo khoa học Quốc tế lần thứ 4 “Biển Đông: Hợp tác vì An ninh và Phát triển trong khu vực” với sự tham gia của gần 200 chuyên gia, học giả trong nước và quốc tế.
  • Khai mạc Hội thảo khoa học quốc tế về Biển Đông lần thứ tư (BaoMoi) - QĐND Online - Hội thảo khoa học quốc tế về Biển Đông lần thứ tư với chủ đề “Biển Đông: Hợp tác vì an ninh và phát triển trong khu vực” đã chính thức khai mạc vào sáng 19-11 tại TP Hồ Chí Minh. Hội thảo do Học viện Ngoại giao (Bộ Ngoại giao) và Hội Luật gia Việt Nam đồng tổ chức.
  • Khai mạc Hội thảo về biển Đông (BaoMoi) - (TNO) Sáng nay 19.11, Hội thảo khoa học quốc tế lần thứ 4 với chủ đề: “Biển Đông: Hợp tác vì An ninh và Phát triển trong khu vực” đã chính thức khai mạc tại TP.HCM.
  • Thời tiết hôm nay (BaoMoi) - Lưỡi áp cao lục địa có cường độ ổn định bao phủ trên vịnh Bắc Bộ và bắc Biển Đông gây ra trường gió Đông Bắc có cường độ trung bình đến mạnh trên các khu vực này, đồng thời gây ra mưa rào trên tất cả các khu vực Biển Đông. Các vùng biển từ Bình Định đến Kiên Giang, vùng quần đảo Trường Sa, vùng Giữa và Nam Biển Đông, vịnh Thái Lan còn có kèm theo giông.
  • ASEAN và những ý tưởng hợp tác mới (BaoMoi) - Tiếp tục những hoạt động trong chuỗi sự kiện Hội nghị cấp cao ASEAN 21 tại Phnom Penh, Campuchia, hôm nay (19/11) sẽ diễn ra các cuộc đối thoại giữa ASEAN và các đối tác trong khuôn khổ ASEAN + 1, ASEAN+ 3. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng dẫn đầu đoàn đại biểu Việt Nam tham dự các hội nghị này và có những bài phát biểu quan trọng.
  • Việt Nam với 'bài toán' thông tin chủ quyền (BaoMoi) - Khác với một số nước ASEAN khác chỉ yêu sách chủ quyền với một phần Trường Sa, Việt Nam có yêu sách chủ quyền với cả hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, nên lại càng cần thiết, để cho trong các cuộc tranh luận của giới học giả quốc tế, người ta được đọc nhiều hơn, biết nhiều hơn, và nói nhiều hơn về lập trường và chính sách của Việt Nam.
  • Việt Nam muốn sớm đàm phán quy tắc Biển Đông (BaoMoi) - Phát biểu tại phiên họp cấp cao ASEAN chiều qua, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho rằng cần sớm đàm phán chính thức giữa Hiệp hội với Trung Quốc về xây dựng quy tắc ứng xử Biển Đông (COC).
  • ASEAN muốn có hiệp ước ngăn xung đột biển Đông (BaoMoi) - (NLĐO) – Tại hội nghị cấp cao ASEAN lần thứ 21 diễn ra tại Campuchia ngày 18-11, các nước Đông Nam Á quyết định sẽ đề nghị Trung Quốc đàm phán chính thức "trong thời gian sớm nhất" để xây dựng một hiệp ước có ràng buộc về pháp lý để ngăn chặn nguy cơ bạo lực trên biển Đông.
Bản tin tiếng Anh
  • Innovation from rising R&D (Washington Post) - Chinese enterprises have increased their investment in research and development entering the top 100 of a global innovation list.
  • Gold demand to recover in Q4: experts (Washington Post) - Experts say Chinese demand will recover, as the new leadership is expected to roll out stimulus measures, and as the holiday gift-giving seasons approach.
  • Senior tourists flock to Russia (Washington Post) - Gray power is on the rise in the tourism market as China's senior citizens are increasingly visiting Russia.
  • Aviation industry flies into future (Washington Post) - China's national aviation manufacturer has launched a long-term plan spanning until 2030 to develop advanced aviation engines.
  • China faces challenges in maintaining growth (Washington Post) - In an exclusive interview with Xinhua, CNN Beijing Bureau Chief Jaime FlorCruz said the new Chinese leadership faces the challenge of maintaining high economic growth in wake of the global economic downturn, as well as better projecting itself to the world.
  • HK seeks to quell fears of asset bubbles (Washington Post) - Preventing an attack on the local currency is one thing. But avoiding property overheating is another, as Gao Changxin reports from the SAR.
  • No match for progress (Washington Post) - Cigarette lighters and other conveniences have killed a once-essential commodity, but matchbox-label collectors are keeping the flame of a lost art alive.
  • Patches of love (Washington Post) - Traveling exhibition is in the spotlight over the Thanksgiving holiday in Yunnan, featuring works from US quiltmakers.
  • Green dreams (Washington Post) - Jane Goodall has spent decades sharing her green dreams with the world.
  • China's only existing steam train (Washington Post) - The whistling and chugging sounds of the Jiayang mini steam train has filled the air of Qianwei county in Sichuan province's Leshan city, for more than half a century.
  • Gasoline and diesel prices reduced starting Friday (Washington Post) - Gasoline and diesel prices are cut for the fourth time this year from Friday to better reflect global oil prices, and experts predicted demand for diesel will pick up in the fourth quarter, fueled by the rebounding economy.
  • Worst snow in 50 years damages 400 greenhouses (Washington Post) - Local farmers and some 300 workers rushed to repair almost 400 vegetable greenhouses, covering an estimated area of about 23.5 hectares, which were damaged by the worst snowstorms in 50 years.
  • Floating on sheepskin (Washington Post) - Gansu boatmen keep a hardscrabble tradition alive as they ferry tourists across the Yellow River. But the boats, made buoyant with sheep skins filled with air, may be gone in a generation.
  • Chinese, Indian premiers pledge closer cooperation (Washington Post) - Chinese Premier Wen Jiabao met his Indian counterpart Manmohan Singh Monday, stressing the two countries should seize strategic opportunities to expand mutually beneficial cooperation.
  • Chinese people's bad manners in public (Washington Post) - Bad manners in public are due to many factors, and not just individual personality. Experts say society, historical circumstances and the environment must all be taken into consideration.
  • Hu, Xi meet CPC delegates (Washington Post) - President Hu Jintao and Xi Jinping, the newly elected general secretary of the CPC Central Committee, met with all CPC delegates.

 

 Trần Kỳ Trung - Ba mẩu chuyện về "từ chức"

Dạ ! Cháu không thể từ chức
Mẩu chuyện thứ nhất

Ông Ba, chủ tịch xã, tham ô, hối lộ… nhiều, nhân dân lên án ghê gớm, viết đơn tố cáo lên trên. Huyện Uỷ quyết định họp công khai, cho dân biết, đồng thời lấy ý kiến tập thể có nên động viên cho ông Ba “từ chức” hay không?
Cuộc họp có đông đảo bà con trong xã đến dự, oai linh hơn, có rất đông cán bộ của Huyện về dự, đủ các thành phần.
Ông Ba đứng dậy phát biểu:
- Kính thưa đồng chí Bí thư kiêm chủ tịch Huyện, đó chính là bố vợ của tôi.
- Kính thưa đồng chí Trưởng ban kiểm tra đảng, đó chính là cậu ruột của tôi.
- Kính thưa đồng chí Trưởng công an huyện, đó chính là chú ruột của tôi.
- Kính thưa đồng chí Bí thư huyện đoàn, đó chính là em vợ của tôi.
- ...
- Cuối cùng, kính thưa đồng chí Chủ tịch hội phụ nữ huyện, đó chính là vợ của tôi…
Tôi nhận thấy, tôi có lỗi với bà con trong xã để xảy ra hiện tượng xấu như tham ô, hối lộ, ăn chặn tiền của gia đình có công với cách mạng, thương binh, liệt sỹ. Tôi, với cương vị đứng đầu một địa phương, phải liên đới chịu trách nhiệm. Theo ý kiến của bà con đang ngồi dưới đây và của các đồng chí lãnh đạo ngồi trên đây, tôi có nên từ chức hay không?
Bà con nói:
- Ông Ba nên từ chức!
Các đồng chí lãnh đạo nói:
- Bà con nói đúng, nhưng ký quyết định cho ông Ba từ chức là chúng tôi. Hoặc giả như ông Ba từ chức thì làm sao khắc phục được hậu quả trên. Nên chúng tôi đã thống nhất ý kiến, ông Ba nên ở lại, bao giờ khắc phục được hậu quả, lúc đó từ chức cũng không muộn! Chúng tôi vừa là lãnh đạo cấp trên của ông Ba ,vừa là họ hàng thân thuộc, sẽ theo dõi sát sao việc này, rồi báo cáo cho bà con biết.
Hết cuộc họp.
Ông Ba không “từ chức”.
Mẩu chuyện thứ hai
Ông Tư, Chủ tịch huyện, khả năng lãnh đạo rất kém, trình độ dở, phát hiện toàn xài bằng giả, ai cũng biết, đã đến lúc nên “từ chức”.
Chuyện động viên ông Tư “từ chức” được thảo luận sôi nổi trong cơ quan, hội, đoàn…
Đầu tiên trong huyện uỷ. Cũng phải đến cả chục cuộc họp, kéo dài gần như hết một nhiệm kỳ, chỉ nhỏn một nội dung là đánh giá ông Tư “tốt” hay “xấu”. Suốt gần mấy năm, trong một nhiệm kỳ, tỷ lệ đánh giá ông Tư cứ năm mươi, năm mươi.
Bên chính quyền cũng đưa vấn đề này ra, thảo luận trong nhiều kỳ đại hội. Thảo luận ghê gớm lắm, nhưng khi có một ý kiến: “Với tình hình nuớc sôi, lửa bỏng như thế này, ai trong chúng ta dám thay ông Tư lãnh đạo huyện…”.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, rồi quan sát xung quanh.
Không có ai.
Tiếp đến đoàn thanh niên, cứ đến nội dung thảo luận việc ông Tư có nên “từ chức” hay không? Là bọn thanh niên im lặng, có một, hai người đứng lên đề nghị bàn chuyện này. Y như rằng, lại có ý kiến phản bác: “Đồng chí mà nói thế không sự bị trù úm à! Mình chỉ là bọn “chỉ đâu, đánh đấy” đã là cái gì mà đề nghị người ta từ chức!”.
Thế là bên đoàn thanh niên không có ý kiến!
Bên hội phụ nữ, sau khi thảo luận đủ mọi vấn đề từ xoá đói, giảm nghèo, đến việc tìm mọi cách chặn đứng chuyện bạo hành trong gia đình, xâm phạm tình dục trẻ em… hết đề tài, là đến chuyện thảo luận động viên ông Tư từ chức.
Cuộc họp cuối cùng chuẩn bị kết thúc một nhiệm kỳ, mà chuyện “động viên ông Tư từ chức” vẫn chẳng đi đâu vào đâu. Thấy thế, chị chủ tịch hội kết luận:
- Chúng ta đã thảo luận vấn đề này trong rất nhiều cuộc họp, khó kết luận. Tôi cũng thấy khó, vì ông Tư không phải là tuổi tiền mãn kinh hay có tâm lý bất thường, cũng không phải là người “không chồng mà chửa” cùng giới với chúng ta để phân tích thiệt - hơn, cũng không phải người ngồi lê đôi mách, để cần góp ý. Hơn nữa ông Tư đối với hội ta rất tốt như hay cho tiền, rồi động viên chồng chúng ta dùng bao cao su, gặp chị em ông tỏ thái độ rất qúy mến… Tôi thấy, hội ta nên đứng ngoài chuyện này, không có ý kiến. Như vậy, ông Tư muốn từ chức hay không? Tuỳ vào suy nghĩ của ông ấy chứ hội ta không nên tham gia!
Mọi người ngồi dưới rất nhất trí ý kiến của Chủ tịch hội phụ nữ huyện…
Cũng vì thế nên ông Tư không thể “từ chức”.
Mẩu chuyện thứ ba
Ông Năm, Chủ tịch tỉnh lãnh đạo bi bét về kinh tế, có biểu hiện tha hóa đạo đức, cần động viên từ chức. Chuyện tưởng đơn giản lại hóa ra phức tạp, không như người ta tưởng.
Bên doanh nghiệp, mấy mái đầu bạc lẫn xanh chụm vào nhau thì thầm:
- Bố ấy mà từ chức thì bỏ mẹ! Hợp đồng ký rồi, thoả thuận ăn chia xong rồi. bên ông ấy bao nhiêu, bên mình bao nhiêu, tiền chuyển vào tài khoản, xong. Giờ ông ấy từ chức phải làm lại từ đầu à!!! Không có ngu.
Bên tổ chức chính quyền cũng thẻ thọt, đủ nghe:
- Anh ấy với bọn mình, ngoài cái lý, còn cái tình. Mấy đứa cháu đang thất nghiệp, anh ấy chỉ thị cho mấy doanh nghiệp nhà nước nhận vào, mừng còn hơn bố chết sống lại. Còn mình chỉ có mỗi một việc là cơ cấu con anh ấy vào chức trưởng phòng bên ngoại vụ…đang suông sẻ như thế, bây giờ động viên anh từ chức. Mặt mũi nào nhìn nhau, đã thế lộ chuyện này ra, anh ấy từ chức trước, hay chúng mình… Thôi quên chuyện này đi!
Bên đảng, họp kín, bàn hệ trọng, nói chỉ mấy người nghe, tuyệt đối không ghi chép, ghi âm:
- Chính chúng ta đặt anh ấy vào vị trí đó, nhiều việc thường vụ chúng ta thông qua, anh ấy mới thực thị. Thậm chí, những lần anh ấy trả lời công luận, đều thông qua thường vụ, được sự nhất trí thống nhất cao. Còn một chuyện nữa, dù sao anh ấy cũng là thường vụ, phó bí thư trực. những chuyện hệ trọng trong nội bộ đảng, anh ấy nắm rất rõ. Giờ anh ấy từ chức, một lúc nào đó, anh ấy nói công khai mọi chuyện. Sẽ rất nguy hiểm, nếu như những thế lực thù địch phản động lợi dụng chuyện này. Lúc đó làm sao chúng ta đối phó, rơi vào thế bị động, nhân dân sẽ mất niềm tin…Hơn nữa, những việc anh ấy làm đâu cho riêng anh ấy!!! Nói thế là mọi người đều hiểu. Vì thế, lúc này không nên động viên anh Năm từ chức…

Thế là ông Năm cũng không “từ chức”.
Trần Kỳ Trung
(Blog Trần Kỳ Trung)

 GS. Trần Quốc Vượng - Mấy vấn đề về Vua Gia Long

Vua Gia Long
* PHẦN MỘT
0.1. Tôi không phải là một chuyên gia về lịch sử, đặc biệt là về nhà Nguyễn, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng có những nghĩ suy và thực ra là từ những năm giữa thập kỷ 70 cho đến gần đây, đầu xuân Bính Tý 1996. Tôi vẫn thường qua lại xứ Huế và viết dăm bẩy bài về vị thế địa – văn hóa của xứ Huế và vai trò của các chúa Nguyễn, bắt đầu từ Chúa Tiên Nguyễn Hoàng (1558-1613) đến các vua đầu nhà Nguyễn, mở đầu là vua Gia Long (1802-1820) và kết thúc là vua Bảo Đại (1925-1945).
Tôi đã nói và viết tản mạn nhiều vấn đề về xứ Đàng Trong, về thời Nguyễn và nhà Nguyễn.
0.2. Ông Nguyễn Khoa Điềm – thuộc dòng họ Nguyễn Khoa nổi danh từ các chúa Nguyễn mà bà nội ông (Đạm Phương Nữ Sĩ) là cháu nội vua Minh Mạng, sinh ra thân phụ ông là nhà Mác-xít và là một trong những người cộng sản đầu tiên, tức Hải Triều Nguyễn Khoa Văn – đã từng phát biểu ở trường Đại học viết văn Nguyễn Du trong dịp lễ khai giảng khóa 5 (1995-1998), rằng khi ông là tổng biên tập đầu tiên của Tạp chí Sông Hương ở một thời chưa đổi mới lắm, ông đã cho đăng bài của tôi về “Xứ Huế và vị thế lịch sử của Huế” và đã cùng ban biên tập tạp chí ấy tặng tôi giải thưởng đặc biệt cho bài viết này, mà khi ấy người ta cho là một sự “xét lại” về mặt sử học. Bởi trước đó, theo giới Sử – Văn – Triết – Mỹ chính thống của Việt Nam, thì gần như là một sự “phủ định sạch trơn” (table rase) về thời Nguyễn và nhà Nguyễn, trong khi đó ở bài viết ấy và những bài tiếp theo, tôi cùng với các nhà nghiên cứu Dân tộc – Xã hội – Mỹ học như Nguyễn Đức Từ Chi, Trần Lâm Biền đã đề nghị một cách nhìn hơi khác, tóm tắt lại là:
- Cần phân biệt thời Nguyễn, đời Nguyễn và nhà Nguyễn.
- Cần phân biệt thời các chúa Nguyễn và các vua Nguyễn.
- Và trong các vua Nguyễn, cũng cần phân biệt các vua đầu Nguyễn như Gia Long, Minh Mạng (1820-1840) và các vua cuối Nguyễn như Tự Đức (1848-1883); và ngay cả các vua Nguyễn sau Tự Đức, cũng cần phân biệt những ông Đồng Khánh, Khải Định với những ông vua yêu nước như Hàm Nghi, Thành Thái, Duy Tân. Lại càng nên phân biệt chính trị triều Nguyễn và học thuật, trước tác và mỹ thuật của nền Quốc học Nguyễn. Có “cộng đồng” triều đình và có các “cá thể” vua – quan nữa chứ !
1.0. Nay theo yêu cầu của Ban tổ chức Hội nghị về vua Gia Long (1802-1820), tôi chỉ xin nói tóm tắt đôi điều mà tôi cảm nhận được về Nguyễn Ánh – Gia Long.
1.1. Về Nguyễn Ánh: Nếu tôi nhớ không nhầm thì cuộc khởi nghĩa Tây Sơn (mà những người theo lý thuyết Mác-xít thường gọi là “Khởi nghĩa nông dân”) bắt đầu xảy ra vào năm 1771, khi Nguyễn Huệ sau này trở thành vua Quang Trung vĩ đại bấy giờ mới 18 tuổi, thì lúc đó Nguyễn Ánh còn kém Nguyễn Huệ ít ra là 7 tuổi, nghĩa là mới chỉ một cậu bé con trên 10 tuổi, cháu của chúa Nguyễn Phước Thuần. Thế mà chính “cậu bé” Nguyễn Ánh đó – sau khi chúa Nguyễn và gần như hết thảy những nhân vật của dòng chúa đã bị họ Nguyễn Tây Sơn thủ tiêu sạch trơn – đâu chỉ khoảng 14 tuổi, từ xứ Huế, xứ Quảng chạy vô châu thổ sông Cửu Long và gần như là đại diện duy nhất còn lại của dòng chúa Nguyễn, đã trở thành vị Nguyên Soái chống lại phong trào Tây Sơn đang dâng lên và lan tỏa trong toàn quốc từ Nam chí Bắc như triều dâng thác đổ.
1.2. Tôi không bao giờ phủ định rằng phong trào Tây Sơn đã có những công tích vĩ đại, ít nhất ở ba mặt sau đây:
- Ở Đàng Trong thì lật đổ “trào đình” của các chúa Nguyễn rồi tiến ra Đàng Ngoài lật đổ “trào đình” của các chúa Trịnh cùng với triều Lê – mà những ông vua Lê từ quãng đầu thế kỷ XVII trên diễn trình lịch sử đã trở thành những ông vua “bù nhìn”, hay là các “con rối” (puppet) trong tay các chúa Trịnh.
- Chiến thắng vĩ đại chống quân xâm lược Xiêm mà đỉnh cao là trận Rạch Gầm – Xoài Mút ở Mỹ Tho (Tiền Giang) vào cuối năm 1784 đầu 1785. Quân xâm lược Xiêm 5 vạn đã “sợ Tây Sơn như sợ cọp” và chính là do lợi dụng việc Nguyễn Ánh cậy nhờ mà định sang chiếm đoạt miền Nam. Nguyễn Ánh mãi mãi mang tiếng xấu “cõng rắn cắn gà nhà”, cầu ngoại viện để giải quyết vấn đề quốc sự.
- Đại chiến thắng chống vài chục vạn quân xâm lược Thanh đầu xuân Kỷ Dậu 1789 – mà ông vua cuối cùng của nhà Lê là Chiêu Thống đã cầu cứu. Và cũng như Nguyễn Ánh, ông vua Lê ấy cũng mang một bộ mặt nhọ nhem trong lịch sử.
1.3. Nguyễn Ánh cùng Chiêu Thống càng lem luốc bao nhiêu trước lịch sử thì hình ảnh Nguyễn Huệ – Bắc Bình Vương – Quang Trung càng được xem là bộ mặt tỏa rạng và có một vai trò lịch sử lớn lao bấy nhiêu trong lịch sử Việt Nam nửa cuối thế kỷ XVIII.
Nhưng bảo rằng Huế – Phú Xuân là do vua Quang Trung xây dựng thành một đô thị thủ đô thì theo tôi lại là một lối viết quá đà ! Huế, với thành Lồi ở Long Thọ bờ phải sông Hương và thành Lý Châu – sau đổi là Hóa Châu ở lưu vực sông Bồ đã trở nên một thị thành, một cảng thị (City-Port, Nagara) – từ thời Chiêm Thành và sau đó thời Đại Việt Huyền Trân nhà Trần (sau 1306) và sau đó nữa là Quãng Phước, Kim Long thời chúa Sãi Nguyễn Phước Nguyên và Phú Xuân thời chúa Thượng Nguyễn Phước Lan (1636-1648) và sau chót là Gia Long – Minh Mạng (trước Gia Long, Phú Xuân vẫn chỉ là Làng Xã).
1.4. Tuy không phải là một nhà sử học chính tông, nhưng tôi không bao giờ dám thể tất cho Nguyễn Ánh khi ông vì thế cùng lực kiệt, đã qua giám mục Bá Đa Lộc (Evêque D’Adran) và cậu bé tí hon hoàng tử Cảnh (lúc bấy giờ khoảng 6 tuổi) đi cầu viện các thế lực phương Tây (nhất là Pháp), đã dám cho vị giám mục người Pháp đó toàn quyền đại diện cho nước Việt phương Nam ký với Pháp cái gọi Hiệp ước Versailles, nhượng cho Pháp nào đảo Côn Lôn, nào cảng cửa Hàn… để mong nước Pháp quân chủ cuối mùa (1787) cứu một nền quân chủ cũng cuối mùa nốt của Đại Việt. Cho dù cái nước Pháp quân chủ cuối mùa ấy đã không giúp đỡ gì được cho Nguyễn Ánh và đã được / bị cuộc cách mạng 1789-1790 xóa sổ khỏi lịch sử phương Tây, nhưng sao chăng nữa, việc đó cũng tạo “tiền lệ” cho giới thực dân phương Tây mà trước hết là Pháp cùng với vài thế lực Thiên chúa giáo thân (Pro) thực dân can thiệp ngày càng sâu vào nội trị Việt Nam, và dẫn tới việc mất nước của ta vào nửa cuối thế kỷ XIX. Ký hiệp ước, hòa ước để nhượng địa rồi “mãi quốc cầu vinh” là những thủ đoạn hèn hạ của thực dân đầu mùa và quân chủ cuối mùa.
1.5. Tuy sự thật lịch sử cho tôi – và cho chúng ta – biết rõ rằng những điều khoản của Hiệp ước Versailles ấy đã không thực hiện và sau này, khi đại diện của chính phủ Pháp đòi vua Gia Long thực hiện hiệp ước Versailles thì vua Gia Long đã kiên quyết từ chối với lý do rất chính đáng là: nước Pháp có thực hiện điều khoản nào của hiệp ước Versailles đâu !
Trên đường từ Pháp về Pondichery (Ấn Độ), giám mục Bá Đa Lộc chỉ tuyển được một số sĩ quan, kỹ sư, kẻ “phiêu lưu” người Pháp và với một số rất ít kinh phí mua được vài cái tàu bọc đồng – mà vua Quang Trung coi là những sự hù dọa vớ vẩn – để mang về giúp Nguyễn Ánh. Cho nên theo tôi, cố giáo sư Trần Đức Thảo và một số người khác đã viết hơi quá đà, rằng sự viện trợ của Pháp là một trong những nhân tố quan trọng nhất để tập đoàn Nguyễn Ánh đã đánh bại phong trào triều đại Tây Sơn, từ Nguyễn Nhạc đến Cảnh Thịnh – Bảo Hưng (1792-1802).
1.6. Như vậy, với những điều viết trên, là tôi đã có một hàm ngôn rằng, sự thắng lợi của Nguyễn Ánh đối với triều đại Tây Sơn chủ yếu là do những nguyên nhân nội sinh, và đứng về mặt cá nhân tôi hay là của chúng ta nhỉ, cũng đáng nên “khâm phục” dù “chút chút” – Nguyễn Ánh – một người có cá tính mạnh, từ một cậu bé con của một ông chúa bị giết hại trong tù, gần như đã nhiều lúc không còn một mảnh giáp, không còn một tấc đất, đã lấy lại được quyền bính trong cả nước Việt Nam từ Lạng Sơn đến Cà Mau. Theo PGS Trần Lâm Biền, nền mỹ thuật Việt Nam chỉ có những thi pháp kiến trúc chung từ xứ Lạng đến Gia Định thành là từ Nguyễn Gia Long.
1.7. Cho nên, cũng không phải quá đáng lắm khi linh mục Nguyễn Phương và một số nhà sử học nước ngoài khác – từ phe XHCN (cũ) đến phe tư bản chủ nghĩa – cho rằng Nguyễn Ánh là người trên thực tế đã thống nhất đất nước chứ không phải là ông vua anh hùng Nguyễn Huệ – Quang Trung, mặc dù ông vua anh hùng 3 lần vĩ đại này đã gạt bỏ những thế lực quân chủ thối nát ở Đàng Trong, Đàng Ngoài và những lực lượng ngoại xâm đứng đàng sau những quyền lực khốn nạn ấy. Và như vậy, xét về mặt lịch sử khách quan là đã góp phần rất lớn vào công cuộc thống nhất đất nước(1).
1.8. Không nói gì đến ông Nguyễn Lữ – là “thầy tu” hay là “thầy võ” – không đủ nội lực để đối địch với Nguyễn Ánh ở miền Nam, chỉ nói đến ông anh Nguyễn Nhạc xuất thân “nậu nguồn” và ông em Hồ Thơm (Nguyễn Huệ) thì, do sự chia rẽ ngay trong nội bộ gia đình, mà theo tôi “ghê tởm” nhất là ông anh cả Nguyễn Nhạc đã vì sự thỏa mãn nhỏ nhen được làm Trung ương Hoàng đế ở thành Trà Bàn, rồi vì ghen tị và “chãnh chọe” với em sau vụ Bắc Bình Vương “xóa hận sông Gianh” tiến ra Thăng Long, đã vội vã ra Bắc kéo em về, rồi lại hãm hiếp cô em dâu – vợ Nguyễn Huệ – tạo mối thù hận khôn nguôi và chiến tranh giữa hai anh em, khiến dưới triều Tây Sơn có một ông hoàng đế ở Quy Nhơn và một ông hoàng đế ở Phú Xuân. Vậy làm sao có thể nói được là nước ta đã được thống nhất ngay dưới thời Tây Sơn ? Đó là một “lập trường giai cấp” máy móc đang chuyện nọ (chống ngoại xâm) “xọ chuyện kia” (chống quân chủ Nguyễn – Trịnh).
1.9. Ở đây có một vấn đề thuộc phương pháp luận sử học cần được làm sáng tỏ là: Lịch sử bao giờ cũng có một sự gián cách giữa lịch sử – thực tại (Histoire – Réalité) và lịch sử nhận thức (Histoire – Conscience). Mà cái lịch sử nhận thức thì luôn gắn liền với chủ quan nhà sử học – nhưng trách nhiệm và bổn phận của nhà sử học chân chính là luôn luôn cần cố gắng có cái nhìn khách quan đến mức cao nhất. Mức cao nhất đó là như các nhà lãnh đạo Cộng sản Việt Nam cuối thế kỷ XX nói: Hơn ai hết là nhà sử học cần “nhìn thẳng vào sự thật !”, nói đúng sự thật, và giải thích một cách khoa học cái sự thật khách quan ấy. Vẫn theo tôi, “tâm thức tiểu nông” Việt Nam là nền tảng tinh thần của nền “dân chủ làng xã”, của sự đồng dạng văn hóa (Cultural Identity) ở cấp văn hóa xóm làng Đại Việt – Việt Nam một thời. Thống nhất rồi chia rẽ, đó là “trách nhiệm lịch sử” của cấu trúc quân chủ Phật giáo (Lý – Trần), rồi quân chủ Nho giáo (Lê – Nguyễn). Lịch sử chính trị và lịch sử văn hóa, có cái CHUNG và cũng có cái RIÊNG. Quy mọi thứ vào chính trị hay vào kinh tế là cái nhìn (Point of view) đã “lỗi thời” (Over time) lâu rồi, quá lâu rồi !
* PHẦN HAI
01. Luôn “trung thành” với tư duy tự ý thức rằng “Tôi không phải là một nhà sử học chính tông”, sau đây tôi chỉ nói – và viết – đôi điều “lặt vặt” tôi nhớ lại và cảm nhận được về vị vua khai sáng triều Nguyễn – Gia Long.
01.1. Nguyễn Ánh đã từng bôn ba từ đất liền ra các hải đảo, Côn Lôn, Phú Quốc…
Do nghiệm sinh cá nhân, tôi rất thích những người “bôn ba”, “từng trải”… dù với ý định chủ quan gì hay là do sự dủi dun của Trời Đất – Tự nhiên. Vị Tam Nguyên Vị Xuyên xứ Nam Hạ – Nam Hà quê tôi Trần Bích San đã có hai câu thơ mà tôi coi là tuyệt bút, nhất là câu sau:
Văn vô sơn thủy phi kỳ khí,
Nhân bất phong sương vị lão tài !
Nghĩa là:
Văn không sông núi, không cao diệu,
Người chẳng phong sương, khó rạng tài !
01.2. Rất gần đây, tôi được đọc bản thảo bài viết của một học giả Mỹ, trong đó có đoạn đại ý rằng:
Phụ thân Hồ Chí Minh – Cụ phó bảng Nguyễn Sinh Huy (Sắc) là một người phiêu lãng (Wanderer), nhưng cụ mới chỉ “lãng du” ở trong nước Việt từ xứ Nghệ xứ Huế đến xứ Thanh, xứ Bình Định rồi vô miền Nam, Sài Gòn, Sông Bé, Long An, Sa Đéc…
Có thể Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh cũng được “di truyền” bởi cái “gen” văn hóa phiêu lãng (wandering) đó, nhưng “CON hơn cha là nhà có PHÚC”, Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh đã phiêu lãng gần như toàn thế giới, từ Á, Âu đến Phi, Mỹ… và ông đã có dịp “sống nghiệm” với nhiều nền văn hóa khác nhau; do đó ông đã trải nghiệm đối sánh nhiều LỐI SỐNG (Way (s)) trên tảng nền LỐI SỐNG VIỆT NAM. Ông giỏi ngoại ngữ mà ngôn ngữ là một sản phẩm đồng thời là một thành tố của Văn hóa, cho nên ông trở thành người của toàn Nhân loại và ông trở nên DUNG DỊ (Generous), rất Việt Nam và cũng rất “Thể tất”, rất “Cận NHÂN TÌNH” (Hunman Sense). Do vậy, Wandering phiêu lãng ở ông là một GIÁ TRỊ VĂN HÓA.
Thế mà đã có kẻ dám dịch “wandering” là “lang bang, lang thang” và bảo rằng học giả Mỹ đó có dụng ý nói xấu Cụ Hồ ! Đáng xấu hổ thay người “DỐT HAY NÓI CHỮ” hay là “HAY CHỮ LỎNG” !
01.3. Nguyễn Ánh (Gia Long từ 1802) đã bôn ba từ đất liền đến hải đảo, từ Việt đến Xiêm, đánh Tây Sơn bại rồi thắng to cũng có, mà đánh thắng cả Miến Điện theo yêu cầu – có lúc là “quái ác” – của vua Xiêm cũng có. Nguyễn Ánh bẩm sinh và sinh nghiệm là một vị tướng tài ba “thắng không kiêu, bại không nản”. Bị Xiêm rồi bị Pháp và sau cả Thanh Mãn Trung Hoa khống chế, gây “áp lực” song Nguyễn Ánh vẫn tìm mọi cách để “thoát ra” được sự khống chế đó và – cho dù chỉ theo ý kiến cá nhân tôi – ông vẫn là NGƯỜI VIỆT NAM và đứng đầu một CHÍNH QUYỀN ĐỘC LẬP VIỆT NAM, cho dù ông chịu nhiều áp lực ngoại bang và cũng có lúc phải sử dụng nhiều cố vấn trong nước và nước ngoài. Ông nghe nhiều nhưng ông nghĩ và làm phần nhiều theo ý ông. Từ 1815 hay về cuối đời, dù nể trọng Tả quân Lê Văn Duyệt, ông vẫn quyết định chọn hoàng tử Đảm (vua Minh Mạng ngày sau) chứ đâu có chọn cháu đích tông – con hoàng tử Cảnh – làm người kế vị ông. Mà Minh Mạng, thì nên trọng nể và học tập ông về việc quản lý hành chánh đất nước và xã hội nhiều hơn nữa, chứ trách cứ ông thì cũng dễ thôi.
01.4. Cho dù ông tin cậy và nhờ cậy vào giám mục Bá Đa Lộc và tỏ ra “khoan hòa” với Thiên chúa giáo của phương Tây, cho dù hoàng tử Cảnh – trưởng nam của ông – đã trở thành giáo dân Thiên chúa giáo, khi ở Gia Định (Nam Bộ) cũng như khi trở thành hoàng đế toàn Việt Nam, ông vẫn tôn Nho, trọng dụng “Gia Định tam gia” người Việt gốc Hoa (Trịnh Hoài Đức, Lê Quang Định, Ngô Nhơn Tịnh), vẫn trọng Phật, Lão và tín ngưỡng dân gian, dù là Việt Nam, là Khơ Me, hay là Chăm, là Thượng… Đội cận vệ của Gia Long, theo sử chép, chủ yếu là người “Thượng” (Sơn nhân). Ở thập kỷ 80, tôi đi điền dã ở xứ Quảng, ở Tây Nguyên, các tộc “thiểu số” vẫn nhắc đến Gia Long với một niềm kính nể. Có một thứ cây nửa trồng nửa hoang dại mang tên “Hoàng oanh quất” (quýt vàng) quả ăn ngon, người dân tộc vẫn bảo tôi rằng đó là thứ quả cây của vùng sơn cước đã nuôi sống Nguyễn Ánh thời khăn khó, sau này trở thành Quýt Ngự. Ấy là tôi chưa kể “Quế Trà My”…
01.5. Ông không chống Tây, Thiên chúa, cũng không sùng bái quá đáng Thanh – Nho như người ta tưởng, và ông loay hoay – tìm mà chẳng được – một HỆ Ý THỨC VIỆT NAM. Ông làm theo kiểu Việt Nam mà chưa điều chế nổi một lối suy nghĩ (Way of thinking) Việt Nam. Chỉ sau này Nguyễn Ái Quốc mới xây dựng được một Tư tưởng Hồ Chí Minh tương đối thuần Việt Nam. Nhưng đó lại là một đề tài chuyên luận Triết – Sử khác, ít dính dáng đến chủ đề ta đang bàn về Gia Long.
02. Sau 10 năm chinh chiến mà dân gian miền Nam Trung Bộ gọi là “TRẬN GIẶC MÙA” (1791-1801) – mùa gió nồm nam, Nguyễn Ánh mới dùng đội thủy chiến THUYỀN BUỒM ra đánh Tây Sơn – cuối cùng ông đã thắng.
02.1. Tôi là con cháu nhà Nho nên cũng có biết câu “Bất tương thành bại luận anh hùng”, nghĩa là “luận anh hùng, chớ kể hơn thua !”.
Song, nếu tôi là nhà sử học như các quý vị Phan Huy Lê, Nguyễn Phan Quang… khả kính, tôi cũng phải tìm cách “giải thích” lịch sử chiến thắng của Nguyễn Ánh với Tây Sơn chứ nhỉ ?
Chả nhẽ lại chỉ dùng một thứ “chủ nghĩa Mác thô sơ” là cuối cùng NÔNG DÂN – nếu không có một Đảng của giai cấp công nhân đô thị hiện đại lãnh đạo thì bao giờ cũng THUA giai cấp địa chủ – phong kiến , mà dù có thắng – như Tây Sơn đã từng thắng trước đó – thì rồi cũng bị ĐỊA CHỦ HÓA, PHONG KIẾN HÓA mà thôi !
02.2. Như tôi đã nghiệm sinh trên điền dã khắp Bắc Trung và chút chút ở miền Nam, tôi đã thấy cả Nguyễn Nhạc và cả Bắc Bình Vương – Quang Trung (tất nhiên cả Nguyễn Lữ nữa) đã thất nhân tâm khi các ông – như học giả Tạ Chí Đại Trường đã dẫn ra nhiều chứng cứ (Xem Nội chiến ở Việt Nam 1771-1801…) – ở miền Trung, chỉ để 01 chùa ở cấp huyện, ở miền Bắc chỉ để 01 chùa ở cấp tổng. “ĐẤT VUA – chùa LÀNG – Phong cảnh BỤT” – sáng – chiều nghe tiếng chuông chùa “chiêu mộ” để tấm lòng thư giãn, để biết thời gian trôi chảy vô thường đã từ lâu in hằn vào tâm thức người Việt. Phá chùa, đập tượng, nung chuông (làm tiền, làm khí giới) là làm phản lại tâm thức Việt Nam. Có lẽ nào dân gian xứ Bắc – Đàng Ngoài vốn kính VUA (Lê) nể CHÚA (Trịnh) và sùng Phật – Đạo, dù rất trọng Quang Trung đã vì dân mà chiến đấu và chiến thắng giặc Mãn Thanh, thế mà bên câu ca dao “cổ” (XV):
Lạy trời cho cả gió lên,
Cho cờ vua Bình Định(2) phất (phới) trên kinh thành(3).
                   Lại có câu ca dao “cận đại”:
Lạy trời cho cả gió Nồm,
Cho thuyền chúa (vua) Nguyễn thắng buồm thẳng ra !
                   Ra… là ra Bắc. Vô là vô (vào) Trung – Nam. Đấy là một câu ca dao thuần Bắc cuối thế kỷ XVIII đầu thế kỷ XIX. Đừng nên chỉ suy diễn lòng dân (XVIII-XIX) theo chủ quan “bác học” (XX), mà nhà làm sử rất nên tham khảo Folklore, nhất là Folklore cổ – cận – dân gian.
02.3. Quân Tây Sơn vào Nam – Nam Bộ – thì phá Cù Lao Phố (Biên Hòa hiện nay), giết hại thương nhân Hoa kiều, vứt phá hàng ngoại bỏ ra đầy đường, sau ở Sài Gòn thì cũng vậy; ra Trung thì tàn phá Hội An (Faifoo), 10 năm sau còn chưa phục hồi lại được; ra Bắc thì phá Vị Hoàng, phố Hiến và có đâu chừa lắm cả Thăng Long. Khi nho sĩ Bắc Hà – mượn lời nông dân xóm Văn Chương – để thưa kiện với chúa Tây Sơn về việc tòa Văn Miếu – bia Tiến Sĩ bị phá thì Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ đã thành thật phê vào đơn:
Thôi ! Thôi ! Thôi ! Việc đã rồi !
Trăm điều hãy cứ trách bồi vào ta !
Nay mai dựng lại nước nhà,
Bia Nghè lại dựng trên tòa muôn gian.
Thôi cũng đừng đổ oan cho thằng Trịnh Khải (1785-1786) !
02.4. Gia Long dù bắt đổi Thăng Long (昇 龍) từ thành phố Rồng bay thủ đô cả nước ra Thăng Long (昇 隆) – ngày thêm thịnh vượng – thủ phủ Bắc thành và dời thủ đô cùng cả Quốc Tử Giám – Văn Miếu vào Huế thì ở Văn Miếu Thăng Long, Gia Long vẫn cho xây một tòa Khuê Văn Các, nhỏ thôi mà cực đẹp; và ở thành cũ hoài cổ của Bà Huyện Thanh Quan, ông cũng cho xây một tòa Cột Cờ cao đẹp nhất kinh thành ngày ấy và cho đến nay còn tồn tại !
Thế thì kể ra cũng khó mà chê Gia Long và nghệ thuật kiến trúc Nguyễn ! Mà chê bai làm gì nhỉ, khi chúng – với thời gian – đã trở thành cái ĐẸP, cái Di sản Văn hóa Dân tộc – Dân gian.
Huế trở thành một Di sản Văn hóa Nhân loại – theo Quyết định của UNESCO 1993, mà hiện nay ta rất tự hào và đang biến thành Trung tâm Du lịch Văn hóa Việt Nam là NHỜ AI, nếu không phải là nhờ VUA – QUAN – DÂN thời Gia Long – Minh Mạng – Tự Đức và Nguyễn nói chung ?
Kính xin quý vị Sử gia – tạm / gượng gọi là “đồng nghiệp” của tôi bơn bớt việc “chửi bới” nhà Nguyễn – đời Nguyễn – bắt đầu từ Gia Long – đi cho tôi và dân chúng nhờ… Và thái độ tốt nhất là xếp cả xứ Huế và Việt Nam khi ấy vào Bảo tàng Lịch sử và coi khi đó, không gian đó như một TẤT YẾU TẤT NHIÊN của LỊCH SỬ VIỆT NAM !
03. Có một huyền tích lưu hành rất dai dẳng – và còn được ghi bằng giấy mực nữa kia – là khi Nguyễn Ánh – Gia Long (năm 1801) chiếm lại được Phú Xuân – Huế từ tay triều đại Tây Sơn, đã “cướp” công chúa Lê Ngọc Hân – Bắc cung Hoàng hậu của Quang Trung làm vợ. Huyền tích ấy nay đã được giải ảo hiện thực (désenchanter le réel). Sự thực lịch sử là thế này:
03.1. Sau khi vua Quang Trung mất (1792), Ngọc Hân đã dời cung điện ra ở chùa Tiên gần lăng mộ Quang Trung (xem sách “Đi tìm lăng mộ Quang Trung” của Nguyễn Đắc Xuân và nhất là xem thơ Phan Huy Ích). Theo tôi, đó là vì vua Cảnh Thịnh kế nghiệp Quang Trung mới 12 tuổi (không phải là con đẻ của Ngọc Hân) cùng thái sư Bùi Đắc Tuyên (cậu của Cảnh Thịnh) rất lộng quyền, chẳng ưa gì bà Ngọc Hân xứ Bắc, nên bà đã có ứng xử “chẳng tu thì cũng như tu mới là”; cũng có thể là bà “nặng tình nặng nghĩa” với Quang Trung. Bà có với Quang Trung hai (02) người con, bà mất sớm (1799) và cả hai con bà cũng vậy (1801).
03.2. Cho nên không làm gì có chuyện vua Gia Long giết hai con bà và lại lấy bà làm vợ. Khi Ngọc Hân làm vợ Quang Trung, đã môi giới để người em cùng nhũ mẫu là Ngọc Bình làm vợ của Cảnh Thịnh.
Khi Cảnh Thịnh chạy ra Bắc, không hiểu vì lý do gì, bà Ngọc Bình bị kẹt ở Phú Xuân. Gia Long chiếm Phú Xuân, bắt được Ngọc Bình và quyết định ngay lấy làm vợ (phi). Cả đám triều thần của Gia Long xúm lại can ngăn, họ nói: - Bệ hạ nay có cả thiên hạ, thiếu gì gái đẹp – trinh nguyên, việc gì phải lấy vợ của giặc làm vợ mình ! Vua Gia Long cười ha hả mà nói: - Đến đất nước của giặc “tau” còn lấy, huống chi là vợ giặc,“tau” lấy vợ giặc làm vợ “tau” thì có chi mô !
Về việc này Biên Niên sử của triều Nguyễn còn chép hẳn hoi, xem – chẳng hạn – Đại Nam Thực lục Chính biên.
Tôi kể chuyện này với ông bạn thân – nay đã quá cố “người xứ Huế” (mẹ là dòng Hoàng phái Nguyễn) là PGS Nguyễn Đức Từ Chi, ông cười lâu lắm và bảo tôi rằng: - Ở đại học, tôi học cổ sử Việt Nam với các thầy khác nên không biết chuyện này. Nay nghe anh kể mới biết. Thật là tuyệt ! Đây là một “ca” (cas = trường hợp) mà nếu lý giải bằng phân tâm học (psyanalyse) thì sẽ rất lý thú. Nhưng câu nói ấy của Gia Long trả lời các quan đại thần là rất “cynique” (tôi chưa biết dịch là gì cho đúng, đại khái là rất “tởm”, “lỗ mãng”, “bất cần sĩ diện”, “trắng trợn”… nhưng mà rất THỰC) đấy chứ, phải không anh ?
Tôi mủm mỉm gật đầu đồng ý.
03.3. Tôi được đọc GIA PHẢ nhà họ Nguyễn ở làng Nành (nay thuộc xã Ninh Hiệp, huyện Gia Lâm, Hà Nội) quê bà Nguyễn Thị Huyền, mẹ bà Ngọc Bình, nhũ mẫu của bà Ngọc Hân. Gia phả có đoạn chép:
Bà cụ Nguyễn Thị Huyền – qua con gái là bà Ngọc Bình – có làm đơn xin cải táng mộ bà Ngọc Hân (và hai con bà) về Bắc, về quê bà. Vua Gia Long đồng ý. Tiểu sành đựng xương cốt bà Ngọc Hân được chở bằng thuyền về làng Nành và được xây mộ hẳn hoi. Mãi đến thời Thiệu Trị (1840-1847), có một tên cường hào ở làng Nành vì có sự chảnh chọe ngôi thứ gì đó với dòng họ Nguyễn nên làm đơn vu cáo họ Nguyễn đã “lợi dụng” gì đó về ngôi “mả ngụy” Ngọc Hân, cấp trên nó quan liêu hay ăn đút lót gì đó – không biết – phê vào đơn cho phép đào mả Ngọc Hân quẳng xuống sông Nhị Hồng…
Hiện nay ở Gia Lâm có đền Ghềnh, tương truyền là “rất thiêng”, đấy chính là nơi hài cốt Ngọc Hân dạt vào, được dân vớt lên mai táng lại. Nhiều nhà “Hà Nội học” – không đọc gia phả họ Nguyễn làng Nành – đã nói và viết rất “lu bu” về chuyện này và “đổ vạ” cho Gia Long và nhà Nguyễn đào mả vợ Quang Trung để trả thù ! “Trả thù”, vâng, có thể có ở mọi thời, song việc đào mả Ngọc Hân quẳng xuống sông không phải là việc và trách nhiệm – tội lỗi của Gia Long.
03.4. Gia Long “tội vạ” gì mà gây thù chuốc oán thêm với sĩ phu và dân chúng Bắc Hà mà ông chê bai là “bạc” – theo thành ngữ dân gian – hay được / bị “dân gian hóa” thành câu: “Bạc như dân, bất nhân như lính”.
Theo chỗ tôi được biết (tôi biết rất ít thôi), thì sau khi vua Gia Long ra Bắc (1802) diệt nốt “dư đảng Tây Sơn” và cử Nguyễn Văn Thành (“Tiền Quân Thành”) làm Bắc thành trấn thủ, vua Gia Long đã – qua ông Thành – làm vài việc sau đây:
03.5. Tổ chức một lễ tế “Trận vong tướng sĩ” ở bên bờ sông Nhị phía Đông thành Thăng Long. Bài văn tế này vẫn còn và khi xưa – tôi học trung học – vẫn được học ở sách Việt Nam văn học sử yếu của cố GS Dương Quảng Hàm. Sách này đề tên tác giả bài văn tế là “Vô danh”, sau này giới Văn học và Hà Nội học đã tìm ra tác giả chính là Nguyễn Huy Lượng, sĩ phu Bắc Hà – người đã cộng tác với triều đình Tây Sơn đến cùng (1801) và viết bài Phú nôm nổi tiếng “Tụng Tây hồ phú” (và do vậy Phạm Thái, sĩ phu Bắc Hà chống Tây Sơn đã viết bài phản bác cũng khá hay với nhan đề “Chiến tụng Tây hồ phú”). Lễ tế vong này và bài văn tế giành cho mọi sĩ tử binh không phân biệt ai là “chân” ai là “ngụy”. Tế xong, Nguyễn Huy Lượng không bị phạt tù tội gì về việc cộng tác với nhà Tây Sơn và Nguyễn Gia Long “bổ” cho ông cử nhân hay chữ này một chức tri huyện ở phủ Nghĩa Hưng (Nam Định), sau ông bị – theo gia phả và sử địa phương chí chép – giặc cướp giết.
03.6. Cũng dưới thời vua Gia Long, bà phi “tòng vong” với Lê Chiêu Thống xin triều Nguyễn cho đưa hài cốt ông vua Lê cuối cùng này cùng vài quan tòng vong (đã chết bên nước Thanh) đem về nước. Vua Gia Long – qua lời tâu của Trấn thủ Bắc thành – đã đồng ý. Bà phi họ Nguyễn này mang hài cốt chồng và vài quan khác về Việt Nam chôn cất xong thì tự tử chết. Bà cũng được mai táng tử tế (tôi được học chuyện này từ thời trung học Pháp thuộc).
Vua Gia Long đã sai lập “đền Cố Lê” ở Hà Nội (mạn phố Thụy Khuê) để thờ vua Lê cũ và sai dỡ nhà Thái miếu ở Thăng Long về Bố Vệ xứ Thanh quê nhà Lê lập đền thờ. “Đền vua Lê” (còn gọi là “Thái miếu”) hiện vẫn còn và đã được Bộ Văn hóa Thông tin nhà nước CHXHCN Việt Nam xếp hạng (“Di tích Văn hóa được xếp hạng”).
03.7. Quê tổ nhà Nguyễn là Gia Miêu ngoại trang ở Hà Trung – Thanh Hóa, đối diện với dãi núi Triệu Tường. Ở Đàng Trong, Nguyễn Hoàng đã trở thành “ông Hai” (ông cả Nguyễn Uông đã bị anh rể  – chồng bà Ngọc Bảo – giết để cướp chính quyền Thái Sư (như thủ tướng ngày sau), thay thế ông bố vợ Nguyễn Kim (phụ thân Nguyễn Uông, Nguyễn Hoàng) đã bị đầu độc chết. Từ thế kỷ XVII-XVIII trên đường hình thành đạo Mẫu Việt Nam mà mẫu Liễu Hạnh ở Phủ Giầy (Vụ Bản, Nam Định, Nam Hà) trở thành “Thánh Mẫu” theo thần tích, ít ra là từ đời Cảnh Hưng (1740-1786). Nguyễn Hoàng đã được thờ ở khắp xứ Đàng Ngoài dưới tên gọi “Quan Lớn Triệu Tường”. Vua Gia Long đã về thăm quê gốc Gia Miêu.
Trên đường công tác điền dã, năm 1994, tôi đã về thăm Gia Miêu, thăm ngoại / nội trang, thăm núi Triệu Tường, và đang đứng trầm ngâm chiêm ngắm ngôi đình được trùng tu lại thời Gia Long, rất đẹp mắt nhưng đang gần như bị “bỏ quên” (chưa được xếp hạng và đang xuống cấp, chưa được trùng tu tôn tạo) thì được một cán bộ xã mời về trụ sở Đảng ủy và UBND xã.
Tôi những tưởng mình sẽ bị khiển trách và “thăm hỏi” vì đã dám ghé thăm ngôi đình làng mang niên hiệu Gia Long trùng tu mà không trình báo lãnh đạo xã. Nhưng không !, tôi được chiêu đãi một bữa bia “đã đời”, vì đã được cán bộ xã đứng tựa cột đình “nghe lỏm” – tôi đang giảng giải cho các cán bộ cùng đi – về nét đẹp ngôi đình làng này và tỏ ý tiếc vì bị nhà nước bỏ quên ! Nghe các nhà lãnh đạo xã quê hương Gia Long nói thêm về tình hình xã, tôi rất mừng vì các đảng viên cộng sản Gia Miêu quê hương nhà Nguyễn đã tỏ ra có “tư duy đổi mới” khi nhận nhìn vai trò lịch sử của vua Gia Long và nhà Nguyễn với thái độ “thể tất nhân tình”, rất đậm đà bản sắc Việt Nam. Vua Gia Long sai sửa đình làng quê gốc của mình nhưng không hề sai sửa lại tên quê. Mãi đến thời Tự Đức (1848-1883), ông vua này mới sai đổi tên Gia Miêu cũ xưa thành tên mới Quý Hương !
03.8. Tuy Trịnh Kiểm đã giết Nguyễn Uông, nhưng chính sử nhà Nguyễn, kể cả Đại Nam nhất thống chí, quyển về Thanh Hóa tỉnh, mục nhân vật vẫn chép về Trịnh Kiểm mà không hề có một lời nói xấu nào về ông tổ họ Trịnh này.
Thật là lạ ! Càng lạ hơn, khi tôi (1992) về thăm lại quê hương Trạng Bùng – Phùng Khắc Khoan ở Thạch Thất xứ Đoài (nay thuộc tỉnh Hà Tây) – người được coi là “Trương Tử Phòng” (quân sư Trương Lương của Hán Cao Tổ) của Trịnh Kiểm. Gia Long rồi Minh Mạng đã ban cho ngôi nhà thờ Trạng Bùng một bức đại tự chạm trổ rất đẹp với 4 chữ “TRUNG HƯNG CÔNG THẦN”, miễn sưu dịch cho con cháu Trạng Bùng, lại cho 2 “đinh phụ” được coi sóc nhà thờ và mồ mả của ông Trạng đã hết lòng “phù Lê phù Trịnh” này.
03.9. Tôi có một số bạn bè họ Trịnh đã / đang làm cán bộ cao cấp của nhà nước CHXHCN Việt Nam. Tôi đưa cho họ xem bản Trịnh gia thế phả do Trịnh Cơ vâng lệnh Gia Long, khai báo lại năm 1802.
Lời mở đầu cuốn gia phả họ Trịnh này viết rằng khi vua Gia Long ra Bắc (1802), ông đã cho gọi tộc trưởng họ Trịnh – Trịnh Cơ – từ xứ Thanh ra Thăng Long và phán bảo rằng: - Họ nhà ngươi và họ ta là hai họ có thâm thù vì tổ họ ngươi đã giết tổ họ ta !
Trịnh Cơ run rẩy nghĩ rằng mình và họ mình sẽ bị Gia Long “làm cỏ sạch gốc rễ” để trả thù. Nhưng mà không !, vua Gia Long nói tiếp: - Nhưng họ nhà ngươi và họ ta đã từng là thông gia – thân gia. Ta sẽ lấy tình thân gia mà đối đãi với họ ngươi. Song họ ta ở Nam đã quá lâu, ta chẳng biết rõ gì về họ ngươi cả. Vậy ngươi hãy cung khai về gốc gác họ Trịnh trình cho ta biết !
Trịnh Cơ mang gia phả cũ ra tham khảo và cứ theo sự thực viết ra (cố GS Hoàng Xuân Hãn rất khen ngợi bản gia phả nhà Trịnh này là trung thực, đã viết rõ gốc gác nghèo hèn và hành xử “xấu xa” của Trịnh Kiểm như ăn cắp gà, giết trộm trâu, ăn cắp ngựa…). Đọc xong Gia phả họ Trịnh, Gia Long đã phê ban cho họ Trịnh 200 mẫu ruộng công để dựng nên Trịnh điện làm nơi thờ tự các chúa Trịnh (nay làng Trịnh Điện bên bờ sông Mã có diện tích đúng 200 mẫu, 1 mẫu Trung bộ = 5000m2).
 
* LỜI TẠM ĐÓNG
Khi còn ở Gia Định và mới chỉ có Gia Định (châu thổ sông Mê Kông) trước 1801-1802, Nguyễn Ánh – Gia Long đã vận dụng “cơ chế thị trường” và đã biến Sài Gòn miền Nam thành nơi sản xuất và xuất khẩu lúa gạo ra toàn Đông Nam Á để đổi lấy các sản phẩm công nghiệp phương Tây, cố nhiên hàng nhập khẩu được ưu tiên hàng đầu là vũ khí để chống lại Tây Sơn. Tôi không muốn / không cần bình luận về ý đồ chủ quan của Nguyễn Ánh, nhưng Nam Bộ cho đến nay vẫn quen với “cơ chế thị trường” hơn miền Bắc. Có nhiều nguyên nhân lắm, song phải chăng cũng có vai trò của NGUYỄN ÁNH ?
Tôi đã nhắc đi nhắc lại – làm rườm tai bạn đọc, nếu bài này được đọc và được in – rằng tôi, kẻ ngu hèn này, không phải là một nhà Sử học chính tông.
Vậy, theo ý F. Engels vĩ đại, ai không am hiểu lắm về một lĩnh vực khoa học nào đó mà cứ cố tình “nói chõ” vào thì có thể được lượng thứ về một số sai lầm không đến nỗi lớn lắm.
Tôi, từ lâu đã rất mê F. Engels, mượn và có thể là “lợi dụng” mấy lời nói của ông để tạm đóng bài viết có nhiều phần “dở hơi” này.
                                                        Hà Nội – Sài Gòn (Thành phố Hồ Chí Minh)
                                                                           Mùa thu tháng Tám, 1996
                                                                                          Kính nộp,
                                                                                   GS Trần Quốc Vượng
                                                                                   (Đại học Quốc gia Hà Nội)
(1) Có nhà Việt Nam học ở Liên Xô (cũ) còn xem vai trò Gia Long như vai trò của Pi-e đại đế nước Nga xưa nữa kia. Thật là “quá đáng”, nhưng theo tôi, Quang Trung cũng không hề là nhà cải cách vĩ đại của Việt Nam.
(2) Bình Định Vương Lê Lợi.
(3) Thăng Long – Đông Đô – Hà Nội
http://khoahocnet.com/2012/02/25/gs-tr%E1%BA%A7n-qu%E1%BB%91c-v%C6%B0%E1%BB%A3ng-m%E1%BA%A5y-v%E1%BA%A5n-d%E1%BB%81-v%E1%BB%81-vua-gia-long/

 

 Đặng Thành Tâm: 100 năm có trả hết nợ?

Ước mơ quay về máng lợn của ông Tâm có khi là quá tầm với...

Đặng Thành Tâm: 100 năm có trả hết nợ?

Đặng Thành Tâm: 100 năm có trả hết nợ?
Ông Đặng Thành Tâm của năm 2012: tiều tụy, râu không thèm cạo dù đi họp Quốc hội.
Bên lề cuộc họp Quốc hội vừa qua, ông Đặng Thành Tâm đã chia sẻ với báo chí: “Tính cả tập đoàn của tôi và của bà chị tôi (bà Đặng Thị Hoàng Yến – Chủ tịch Tập đoàn Tân Tạo), chúng tôi đang nợ các tất cả các ngân hàng chưa tới 500 triệu USD, tương đương hơn 10.000 tỷ đồng”.
10.000 tỷ, trả lãi cũng đã khó
10.000 tỷ đồng là một con số không nhỏ. Nó tương đương toàn bộ số tiền đầu tư của Cocacola vào Việt Nam từ 2010 – 2015 (Theo số liệu của tập đoàn Cocacola công bố), gấp 8 lần so với số nợ 1.540 tỷ đồng của Bianfishco (Theo báo cáo của tổ công tác tỉnh Cần Thơ), và bằng 1/8 số nợ 80.000 tỷ đồng của Vinashin (Theo thống kê của đại diện văn phòng chính phủ).
Trong 5 năm gần nhất (2007 - 2011) trong báo cáo tài chính về lợi nhuận thu được từ các công ty do ông Đặng Thành Tâm làm tổng giám đốc kiêm chủ tịch hội đồng quản trị, số liệu lợi nhuận sau thuế thu nhập doanh nghiệp lần lượt là: 362,332 tỷ đồng từ công ty Công ty Đầu tư và Công nghiệp Tân Tạo, 476,243 tỷ đồng từ Công ty phát triển Đô thị Kinh Bắc, 41,937 tỷ đồng từ Công ty cổ phần công nghệ Viễn thông Sài Gòn. Như vậy, tổng thu nhập trung bình của các công ty Đặng Thành Tâm sẽ vào khoảng 880,512 tỷ đồng/năm.


Theo Báo cáo tài chính các năm (Đơn vị: tỷ đồng)

Nếu giả định ông Tâm dành toàn bộ số tiền lợi nhuận được từ các công ty để trả nợ, thì có lẽ ông không bao giờ trả nổi con số 10000 tỷ đó. Vì theo lãi suất trung bình 15%/năm được quy định bởi nhà nước, thì số tiền lãi ông phải trả là 1.500 tỷ/năm. Nhưng cộng toàn bộ lợi nhuận của cả 3 công ty ông làm tổng giám đốc thì số tiền chỉ là 880,512 tỷ.
Như vậy, Đặng Thành Tâm cũng khó mà trả toàn bộ số nợ này. Dù đây chỉ là phép tính lạc quan nhất khi các số liệu dựa trên những thống kê vào năm 2011 thời điểm ông Tâm vẫn giữ vị trí thứ 8 trong bảng xếp hạng 100 người giàu nhất trên thị trường chứng khoán (tuột 5 hạng so với năm 2010). Và theo thống kê mới nhất vào tháng 11.2012, ông không có tên trong danh sách này.

Ông Tâm của ngày xưa hoành tráng, khi chuyện nợ nần chưa đè nặng vai ông.
Ông Tâm vẫn thừa nhận sự thất bại trong hoạt động đầu tư tài chính của mình, kể cả lĩnh vực vay ngân hàng, “Không những không thành công, thậm chí là lỗ nặng. Tự dưng sa đà vào cái đó, giờ thì thất bại, phải tự rút kinh nghiệm thôi.”
Tuy nhiên, ông Tâm vẫn giữ vững niềm tin về việc trả nợ: “Nợ của chúng tôi vẫn an toàn”. Có lẽ, ông kỳ vọng vào việc các dự án mà ông dùng tiền đó để đầu tư sẽ sớm sinh lời, mang lại nguồn tiền lớn để trả nợ.
Doanh thu sụt giảm, dự án ì ạch: tiền ơi ở đâu?
    Không những không thành công, thậm chí là lỗ nặng.
Nhưng kỳ vọng này cũng mới chỉ là kỳ vọng. Không chỉ hoạt động kinh doanh ảm đạm mà chuyện thu hồi các dự án của các công ty ông Đặng Thành Tâm đầu tư cũng khá lùm xùm.
Dự án xây dựng khu thương mại - dịch vụ - phim trường Universal Paradise với tổng số vốn đầu tư 949,6 tỷ đồng, khu du lịch phim trường Vina Universal  với vốn đầu tư 50 triệu USD cũng như dự án xây dựng và kinh doanh kết câu hạ tầng KCN Phổ Phong với vốn đầu tư hơn 285 tỷ đồng đều đang rơi vào trạng thái bi đát.

Dự án của ông Đặng Thành Tâm ở Quảng Ngãi trong tình trạng "án binh bất động".
Tháng 6-2011, UBND tỉnh Quảng Ngãi đã quyết định thu hồi dự án khu du lịch phim trường Vina Universal khi mà sau ba năm chỉ thấy nhiều diện tích đất bỏ hoang, dự án chưa triển khai. Dự án đầu tư xây dựng và kinh doanh kết cấu hạ tầng KCN Phổ Phong cũng không được ông Tâm triển khai hạng mục nào và đã bị UBND tỉnh Quảng Ngãi chỉ đạo rút giấy phép.
Cũng như Tân Tạo, Tổng công ty Phát triển đô thị Kinh Bắc cũng đang vướng vào những dự án dở dang. Năm 2004, ông Tâm được UBND tỉnh Bắc Giang cấp cho 426 ha đất ở thành phố Bắc Giang song đến nay mới chỉ có khoảng 10% diện tích dự án được lấp đầy.
Có thể thấy, triển vọng sinh lời từ các dự án tương lai là khá mù mờ. Chính vì thế mà ông Đặng Thành Tâm đã bày tỏ mong muốn được quay lại những ngày kinh doanh nhỏ nhưng an nhàn xưa kia.
“Tôi chỉ ước được trở về ngày xưa. Không phải mình tôi đâu, những anh khác nằm trong danh sách giàu nhất nhì sàn chứng khoán cũng ước mơ như vậy đấy. Ngày xưa làm ít, nợ ít, không canh cánh nỗi lo nợ nần. Ước như thế chả khác nào bảo mình trở về với máng lợn sứt mẻ, nhưng máng đó là của mình còn tốt hơn sống trong lâu đài sa hoa nhưng không phải của mình, lại canh cánh nỗi lo.”
Với số nợ 10.000 tỷ chưa có cơ trả sớm, ước mơ quay về máng lợn sứt mẻ của ông có khi lại là một giấc mơ vượt quá tầm với mất rồi.
(NCĐT)

Tăng quyền cho Chủ tịch nước: Cần cụ thể hơn quyền thống lĩnh lực lượng vũ trang

Trong Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 trình QH cho ý kiến tại Kỳ họp thứ 4 Quốc hội khóa XIII, một vấn đề mới trong Dự thảo "đạo luật gốc” lần này đó là tăng quyền cho Chủ tịch nước đã nhận được nhiều ý kiến đồng tình của các vị đại biểu Quốc hội. Tuy nhiên thẩm quyền của Chủ tịch nước trong thống lĩnh lực lượng vũ trang cũng phải được thể hiện cụ thể hơn nữa.
Theo Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 thì Chủ tịch nước thống lĩnh các lực lượng vũ trang nhân dân và giữ chức Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh; quyết định phong hàm, cấp sĩ quan cấp tướng, đô đốc, phó đô đốc, chuẩn đô đốc hải quân; bổ nhiệm Tổng tham mưu trưởng, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân. Chủ tịch nước có quyền tham dự các phiên họp của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội và Chính phủ. Khi cần thiết, Chủ tịch nước yêu cầu Chính phủ họp bàn về những vấn đề thuộc nhiệm vụ, quyền hạn của Chủ tịch nước.
Tại Kỳ họp này, hầu hết trong các phiên thảo luận về nội dung liên quan đến Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, vấn đề xuyên suốt được nhiều vị đại biểu Quốc hội cho ý kiến là về vị trí của Chủ tịch nước là người đứng đầu Nhà nước, thay mặt Nhà nước về đối nội, đối ngoại thống lĩnh các lực lượng vũ trang, những quy định trong chương này về nhiệm vụ, quyền hạn của Chủ tịch nước trong việc thống lĩnh lực lượng vũ trang, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng - An ninh, trong hoạt động đối nội, đối ngoại, trong mối quan hệ Quốc hội, Chính phủ, Tòa án nhân dân và Viện Kiểm sát nhân dân. Bày tỏ quan điểm về quyền của Chủ tịch nước, đại biểu Trương Trọng Nghĩa (Đoàn TP. HCM) cho rằng, định chế Chủ tịch nước là một trong những định chế để có thể tham gia vào việc điều tiết cân bằng và kiểm soát giữa các quyền. Ông Nghĩa đề nghị rằng, thiết chế Chủ tịch nước có một số quyền phải thể hiện được vai trò kiểm soát đó, trong đó có quyền bãi bỏ văn bản của Thủ tướng Chính phủ, thành viên Chính phủ trái với lệnh và quyết định của Chủ tịch nước.
Qua thảo luận, nhiều ý kiến của các vị đại biểu Quốc hội cũng đồng tình với quan điểm của đại biểu Nghĩa về tăng thêm quyền cho Chủ tịch nước. Theo đại biểu Lê Thanh Vân (Đoàn Hải Phòng) trong quan hệ với Quốc hội, nên trao quyền bổ nhiệm thẩm phán TAND tối cao cho Chủ tịch nước. Đại biểu Trần Văn Độ (Đoàn An Giang) cũng bày tỏ quan điểm đồng tình với việc giao cho Chủ tịch nước bổ nhiệm thẩm phán TAND tối cao sau khi được Quốc hội phê chuẩn, bởi vì theo Đề án Cải cách Tư pháp, Tòa án Nhân dân tối cao sẽ chỉ có 15 thẩm phán được bổ nhiệm vô thời hạn. Theo ông Độ thì, với quy định như vậy là phù hợp với Nghị quyết 49 của Bộ Chính trị về Chiến lược Cải cách Tư pháp đến năm 2020 và Đề án về Mô hình tổ chức Tòa án nhân dân được sự đồng thuận cao trong Ban Chỉ đạo Cải cách Tư pháp Trung ương cũng như Bộ Chính trị. Đại biểu Trần Thị Quốc Khánh (Đoàn Hà Nội) khẳng định: "Chủ tịch nước là nguyên thủ quốc gia, do vậy cần tăng quyền hạn cho Chủ tịch nước, để tăng kiểm soát quyền lực của các cơ quan”. Đại biểu Nguyễn Đình Quyền (Đoàn Hà Nội) cũng khẳng định rằng, Chủ tịch nước có vai trò thống lĩnh lực lượng vũ trang nên có trách nhiệm bổ nhiệm tướng. Bày tỏ quan điểm đồng tình về tăng quyền cho Chủ tịch nước, song cũng có ý kiến của các vị đại biểu đề nghị Dự thảo sửa đổi Hiến pháp cần phải làm rõ hơn, cụ thể hơn về việc tăng thẩm quyền của Chủ tịch nước trong việc thống lĩnh lực lượng vũ trang và phong tướng. Như đại biểu Phùng Đức Tiến (Đoàn Hà Nam) đề nghị cần làm rõ hơn vai trò của Chủ tịch nước trong việc thống lĩnh lực lượng vũ trang, trong việc điều hòa phối hợp công tác với các cơ quan lập pháp và hành pháp. Theo ông Tiến, quy định hiện hành chưa thể hiện rõ vai trò của Chủ tịch nước trong việc giám sát các chức danh do Chủ tịch nước giới thiệu, Quốc hội bầu và phê chuẩn. Mặc dù còn nhiều ý kiến và là lần đầu tiên trình tại Quốc hội, Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp sẽ tập hợp, tổng hợp và dự kiến tiếp thu, chỉnh lý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 trình Quốc hội cho ý kiến tại kỳ họp thứ năm (tháng 5-2013); sau đó hoàn thiện trình Quốc hội thông qua tại kỳ họp thứ sáu (tháng 10-2013).

Đại biểu Nguyễn Bắc Son (Đoàn Hà Nội), Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông: 
Hoàn toàn phù hợp
Trong Hiến pháp năm 1946, đối với quân đội, lực lượng vũ trang, Chủ tịch nước là người đứng đầu, chỉ huy lực lượng trên phạm vi toàn quốc. Điều 49 của Hiến pháp năm 1946 ghi rõ Chủ tịch nước là tổng chỉ huy quân đội toàn quốc. Đến Hiến pháp năm 1959, 1980 điều 65, 103 cũng ghi rõ Chủ tịch nước là Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng. Tuy nhiên, từ năm 1992, vị trí Chủ tịch nước không phải thực quyền, mà chỉ giữ vai trò đối nội, đối ngoại. Đôi lúc vai trò của Chủ tịch nước chưa thể hiện hết được. Do đó, Hiến pháp sửa đổi lần này trao cho Chủ tịch nước một số quyền, trong đó có quyền phong, thăng quân hàm là phù hợp.
Đại biểu Bế Xuân Trường (Đoàn Bắc Kạn):
Chưa đầy đủ về mặt nội hàm
Ảnh: Hoàng Long
Quy định Chủ tịch nước thống lĩnh lực lượng vũ trang, đồng thời là Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng - An ninh chưa đầy đủ về mặt nội hàm, nhiều người cảnh báo có mâu thuẫn trong quy định.

H.Vũ - Anh Vũ
(Báo ĐĐK)

Tướng Đồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh phê phán CTN Trương Tấn Sang

(TTHN) - Ban BT- TTHN nhận được E.mail gửi đến với nội dung là một lá thư gửi BCT, TWĐ, ĐBQH được cho là của tướng Đồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh phê phán CTN Trương Tấn Sang. Do thông tin nhận được chưa có điều kiện kiểm chứng, với thái độ hết sức dè dặt TTHN xin được đăng nguyên văn là thư nói trên để bạn đọc tìm hiểu mang tính chất tham khảo. Chúng tôi hoàn toàn không chịu trách nhiệm về sự khả tín của tài liệu này.


1399. Một bức thư ngụy tạo, bịa đặt tác giả là tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và tướng Đồng Sĩ Nguyên

Đôi lời: Vào hồi 16h chiều qua 19/11/2012, hộp thư của trang BS nhận được một email, từ địa chỉ không quen biết, một bức thư đứng tên hai vị tướng có nội dung phê phán Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Chúng tôi đã có lời bình như sau: “… Nội dung thư tố cáo CTN TTS đã ‘lừa’ hai vị tướng ‘ký đơn kiến nghị xử lý kỷ luật đồng chí Nguyễn Tấn Dũng trước HNTW6″. Thư còn tố cựu TBT Lê Khả Phiêu cùng CTN TTS “đã tổ chức nhiều cuộc vận động, thông qua các vị lão thành cách mạng khác và trực tiếp gặp chúng tôi để cung cấp nhiều thông tin sai lệch về cá nhân và gia đình đồng chí Nguyễn Tấn Dũng …’ và nhiều vấn đề khác, tuy không đưa ra bằng cớ cụ thể nào nhưng lại đều có tính chất rất nghiêm trọng. Chúng tôi đã liên lạc với người thân của tướng Nguyễn Trọng Vĩnh để nhờ xác minh trực tiếp, thì được trả lời: bức thư này hoàn toàn là ngụy tạo.”
8h40′ sáng nay, 20/11/2012, chúng tôi được gia đình tướng Nguyễn Trọng Vĩnh cho biết, đã có một trang mạng đăng lại bức thư này mà không có lời xác nhận là bức thư ngụy tạo. Do vậy, để tránh sự hiểu lầm nguy hiểm, gia đình tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã đề nghị đăng tải bức thư cùng lời khẳng định như trên.
Một điều thú vị mà có lẽ những kẻ ngụy tạo bức thư không tính đến, đó là cũng trong ngày 18/11/2012, là ngày ra đời bức thư, tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã có một bài viết bàn về chính những vấn đề của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, mà đọc nội dung sẽ thấy nó tự nhiên phủ nhận hoàn toàn bức thư ngụy tạo kia: Tiếng nói của một lão tướng – Văn hóa từ chức và lòng tự trọng (BoxitVietnam).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét