TIN LÃNH THỔ
- Phát huy vị thế ngành kinh tế chủ lực baomoi
- Thế giới 24h: Tiết lộ động trời về Triều Tiên baomoi
- Bắc Bộ vẫn rét đậm, rét hại, biển Đông thời tiết xấu baomoi
- Ngoại trưởng Mỹ: Trung Quốc không được lập ADIZ trên Biển Đông baomoi
- Mỹ cảnh cáo TQ chớ áp đặt vùng phòng không ở Biển Đông baomoi
- Thời tiết nguy hiểm và chủ động ứng phó với thời tiết xấu ở Nam Bộ baomoi
- Báo TQ dọa Mỹ sách nhiễu Biển Đông… dễ gây đụng độ baomoi
- Ngoại trưởng Mỹ cảnh báo Trung Quốc về vùng phòng không baomoi
- Mỹ tài trợ “khủng” cho Philippines bảo vệ lãnh hải baomoi
- Mỹ cảnh cáo Trung Quốc chớ áp đặt ADIZ ở Biển Đông baomoi
- Nga sẵn sàng cho tàu chiến áp tải vũ khí hóa học của Syria giaoduc
- Sukhoi tiếp tục bàn giao oanh tạc cơ Su-34 cho quân đội Nga giaoduc
- Nga xác nhận đã đưa tên lửa đạn đạo đến sát biên giới NATO giaoduc
- Hacker Samy Kamkar tiết lộ công nghệ chế tạo UAV có khả năng hack giaoduc
- Xuất hiện hình ảnh Tu-22M Nga mang tên lửa diệt tàu sân bay KH-22 giaoduc
- Anh tiết lộ mẫu thiết kế tàu ngầm hạt nhân tàng hình tương lai giaoduc
- Australia và Nhật Bản sẽ hợp tác chế tạo tàu ngầm lớp Soryu? giaoduc
- Hàn Quốc diễn tập, tuần tra bãi đá Leodo không báo cho Trung Quốc giaoduc
- Hạm đội Nam Hải của Trung Quốc đã biên chế tàu hộ vệ tên lửa Tam Á giaoduc
- Nga, Kazakhstan dừng tất cả chuyến bay MiG-31 Foxhound giaoduc
TIN XÃ HỘI
- 7 bí quyết đầu tư của các tỷ phú tự thân vinacorp
- Chứng khoán Việt Nam vẫn trong top tăng mạnh nhất thế giới vinacorp
- Chứng khoán ngày 18/12/2013 qua ‘lăng kính’ kỹ thuật vinacorp
- Học cách xử lý nợ xấu của Trung Quốc thế nào? vinacorp
- Lừa ngân hàng gần 200 tỷ đồng vinacorp
- Market Vectors ETF gom thêm 107 nghìn cổ phiếu ITA vinacorp
- Nhận định thị trường chứng khoán ngày 18/12/2013 vinacorp
- Sự kiện chứng khoán đáng chú ý ngày 18/12 vinacorp
- Thị trường F&B: Làm chủ cuộc chơi vinacorp
- Tách An Phú, HAG dự kiến giảm 1.761 tỷ đồng nợ vinacorp
- Quảng Bình loại bỏ 18 dự án thủy điện phapluattp
- Vụ “bắt giam… hòn đá”: Tiếp tục rắc rối nld
- Đường lậu đại náo nld
- Cựu chiến binh – chỗ dựa của Đảng bộ TP HCM nld
- Bảo mẫu đâu rồi! nld
- Thách thức với Methadone nld
- Dự án ngưng, người dân lúng túng nld
- Đẩy mạnh kinh tế đối ngoại nld
- Tạm giam 2 bảo mẫu hành hạ trẻ nld
- Dùng súng truy sát con nợ như phim hành động nld
- Tài xế nhậu say, xe container lật xuống kênh nld
- PHÁP – BẮC TRIỀU TIÊN: Cảnh sát Pháp bảo vệ cháu Kim Jong Un rfi
- BẮC TRIỀU TIÊN: Thanh trừng nội bộ: Kim Jong Un áp đặt luật huyết thống rfi
- Những “sao” Việt từng một thời “lầm lỡ” dantri
- NGA – UKRAINA: Khí đốt : Vũ khí cuối cùng của Nga chống lại Ukraina rfi
- SỨC KHOẺ: Ngồi ghế càng lâu càng chết sớm rfi
- PHÁP – XÃ HỘI: Cựu Bộ trưởng Nội vụ Pháp bị tạm giữ để điều tra về biển thủ công quỹ rfi
- Phòng còn yếu, chống chưa quyết liệt dantri
- HOA KỲ – PHILIPPINES: Mỹ cảnh cáo ý đồ Trung Quốc lập vùng phòng không ở Biển Đông rfi
- MIẾN ĐIỆN – KHỦNG BỐ: Miến Điện: Bom nổ làm ít nhất 3 người thiệt mạng rfi
- NGA – QUÂN SỰ: Nga triển khai tên lửa ở Kaliningrad rfi
- THÁI LAN – CHÍNH TRỊ: Đối lập Thái Lan muốn “cải tổ chính trị” trước khi bầu cử rfi
- “Đại cục” là cái… chi chi? dantri
- BẮC TRIỀU TIÊN: Bắc Triều Tiên : Quân đội và Đảng bày tỏ trung thành với Kim Jong Un rfi
- Bộ Ngoại giao Mỹ tổng kết chuyến thăm Việt Nam của ông Kerry voa
- Luật sư nói gì về 2 án tử hình trong vụ Vinalines? voa
- Vụ Dương Chí Dũng: Phán quyết đưa niềm tin trở lại dantri
- ‘VN cần tiến bộ thêm về nhân quyền’ bbc
- Tương lai nào cho phong trào đấu tranh dân chủ ở Việt nam? rfa
- Trưởng ban nội chính VN thăm TQ bbc
- Dương Chí Dũng và con bài chưa lật rfa
- Cáo buộc hành hạ trẻ ở trường mầm non bbc
- Philippines cho kiều bào VN nợ 1,1 tỉ đồng sau bão Hayan laodong
- “Bầu Kiên” đối mặt với mức án phạt tù chung thân dantri
- Hàng chục hộ dân “trốn chạy” khỏi làng sinh thái dantri
- Sẽ xử lý nghiêm người báo tin cho Dương Chí Dũng bỏ trốn dantri
- Hoa Kỳ muốn tăng cường quan hệ hợp tác với Việt Nam phapluattp
- Tám công việc ngành ngoại giao phải thực hiện tốt phapluattp
- Bản án Vinalines trên báo chí quốc tế bbc
- Có tiêu cực trong xã hội hóa y tế phapluattp
TIN KINH TẾ
- Agribank và những phi vụ cho vay ‘không tưởng’ vinacorp
- Bắt nguyên phó giám đốc chi nhánh Agribank và 2 thuộc cấp vinacorp
- Lãi vay gây ‘sốc’ vinacorp
- Lừa ngân hàng gần 200 tỷ đồng vinacorp
- Ngân hàng quốc doanh tỉnh giấc? vinacorp
- Siết cho vay ngoại tệ vinacorp
- Tất cả các ngân hàng sẽ bắt buộc phải ‘lên sàn’ vinacorp
- Vì sao VAMC đòi được nợ xấu? vinacorp
- Ổn định tỷ giá: Được gì cho đất nước? vinacorp
- Đã xử lý được gần 106 nghìn tỷ đồng nợ xấu vinacorp
- Nhà nước lẫn doanh nghiệp thụ động trong hội nhập phapluattp
- Hơn 99% DN thực hiện thông quan điện tử phapluattp
- Triển khai dịch vụ chuyển tiền liên ngân hàng phapluattp
- TTCK tháng 12: Dòng tiền chảy vào DN có lợi nhuận đột biến baomoi
- Gần tết, sức mua vẫn còn là ẩn số baomoi
- Xuất khẩu đạt trên 130 tỷ USD baomoi
- Xâu xé khối rác bẩn, 7 nhà băng ‘chết điếng’ baomoi
- Hội chợ thương mại mùa đông năm 2013 baomoi
- Nhà nước lẫn doanh nghiệp thụ động trong hội nhập baomoi
- Bánh kẹo Indonesia vào Việt Nam tăng mạnh baomoi
- Thành lập quỹ năng động Eastspring Investments baomoi
- Hơn 99% DN thực hiện thông quan điện tử baomoi
- Triển khai dịch vụ chuyển tiền liên ngân hàng baomoi
- Người trồng cà phê oằn mình trả nợ nld.
- Sẽ tiếp tục bán vàng đến khi cân đối được cung, cầu phapluattp
- Kinh tế Việt Nam sẽ khá hơn trong năm 2014 nld.
- Tạo thuận lợi mở rộng tín dụng nld.
- Giải ngân gói 30.000 tỷ đồng chưa đạt 2% tổng nguồn vốn phapluattp
- Hiệp hội Mía đường nói thứ trưởng khôi hài nld.
- EU, IMF và ECB thông qua kế hoạch cứu trợ Bồ Đào Nha phapluattp
- Vì sao VAMC đòi được nợ xấu? vneconomy
- 50 ngân hàng lớn nhất châu Âu cần 110 tỷ euro nguồn vốn phapluattp
- Hy Lạp không đạt thỏa thuận về giải ngân gói cứu trợ phapluattp
- Nhật Bản dự chi ngân sách kỷ lục cho tài khóa 2014 phapluattp
- Mỹ-EU bắt đầu vòng đàm phán thứ 3 về tự do thương mại phapluattp
- LienVietPostBank cho vay lớn trong lĩnh vực năng lượng vneconomy
- “Bắt tay” liên kết sản xuất, tiêu thụ lúa gạo danviet
- Dự án mở rộng QL 1A và đường Hồ Chí Minh: Nhiều tỉnh triển khai quá chậm danviet
- Gói 30.000 tỷ đồng mới giải ngân được… 1,6% danviet
- Vàng SJC tăng giá gần 100.000 đồng/lượng vneconomy
- Tham tán thương mại phải nỗ lực hơn danviet
- Giá vàng, “nạn nhân” lớn của mối lo về QE3 vneconomy
- Tự dưng tài khoản ngân hàng của 1 diễn viên có 5 tỷ danviet
- MDB tặng quà Xuân cho khách hàng doanh nghiệp vneconomy
- Bộ Công an thông báo kết quả công tác 2013 vneconomy
- Quýt hồng có thể tăng gần 1 triệu đồng/chậu dịp Tết danviet
- Giá phân sẽ không “sốt” trong vụ đông xuân danviet
- Tôm rộng cửa, cá tra khó khăn danviet
- Ớn lạnh mứt Tết nld.
- Tín hiệu điều hành 2014 của Ngân hàng Nhà nước vneconomy
TIN GIÁO DỤC
- L�i khai rợn ngư�i của bảo mẫu hà nh hạ trẻ 24h
- Hà nh hạ trẻ dã man: Phụ huynh đòi “xá»” bảo mẫu 24h
- Hà nh hạ trẻ dã man: Bắt tạm giam 2 bảo mẫu 24h
- Bảo mẫu hà nh hạ trẻ mầm non: Phụ huynh khóc ngất 24h
- Kinh hoà ng bảo mẫu hà nh hạ trẻ mầm non 24h
- TrÆ°á»�ng vùng cao đốt lá»a giữ ấm cho há»�c sinh 24h
- Nhà không có đồng hồ, bé trai Ä‘i há»�c từ ná»a đêm 24h
- Cảnh ‘hôi bia’ tại Biên Hòa và o Ä‘á»� văn lá»›p 11 24h
- Công an triệu tập, lấy lời khai 2 bảo mẫu đánh trẻ mầm non dã man giaoduc
- Xử lý hình sự với bảo mẫu bóp cổ, tát bôm bốp vào mặt trẻ mầm non giaoduc
- Thị trư�ng nhân lực CNTT và bà i toán nghịch lý 24h
- Vụ cô giáo “tra tấn” trẻ mầm non: Họ ác hơn con thú giaoduc
- Chọn gói 3G tiết kiệm mà vẫn hiệu quả giaoduc
- Vụ “tra tấn” trẻ: Những hình ảnh không thể tin nổi từ bảo mẫu Lý giaoduc
- Video: Phẫn nộ cảnh cô giáo bóp cổ, tát bôm bốp vào mặt trẻ mầm non giaoduc
- “Công thức” cho các bạn trẻ sau khi ra trường có việc làm ngay giaoduc
- GS. Ngô Bảo Châu chia sẻ nhiều “bí quyết” để trở thành nhà khoa học giaoduc
- Dấu hiệu gian láºn nghiêm trá»�ng tại Ä�H Hùng VÆ°Æ¡ng 24h
- Rét đậm, hơn 11.000 học sinh ở Sa Pa tạm thời nghỉ học giaoduc
- Một tỉnh gần 5.000 học sinh bỏ học giaoduc
TIN ĐỜI SỐNG
- 8 ngÆ° dân mất tÃch: Tang thÆ°Æ¡ng phủ trắng là ng chà i 24h
- Bà ẩn cái chết của ngư�i giả dạng đà n bà (Kỳ cuối) 24h
- Vụ “hòn đá bị bắt giam�: Huyện xin thương lượng 24h
- L�i khai rợn ngư�i của bảo mẫu hà nh hạ trẻ 24h
- L�i khai rợn ngư�i của bảo mẫu hà nh hạ trẻ 24h
- Cơ sở bạo hành trẻ dã man “bí hiểm” với hàng xóm xung quanh baomoi
- Thấy con bị thương tích, cha mẹ vẫn không tin con bị bạo hành “vì quá tin cô giáo” baomoi
- Tắc quốc lộ vì băng tuyết baomoi
- 8 ngư dân mất tích: Tang thương phủ trắng làng chài baomoi
- Cán bộ gây oan cho ông Chấn: Không từ chức mà cũng không xin lỗi baomoi
- Bảo mẫu khai: Đánh, tát để các cháu ăn nhiều, chóng lớn! baomoi
- Thái Lan chấn chỉnh hoạt động taxi baomoi
- Nông dân Sapa: Sau mưa tuyết, nắng lên mới là lúc khóc danviet
- Bí ẩn cái chết của người giả dạng đàn bà (Kỳ cuối) baomoi
- Ngắm tuyết Sa Pa là có tội? 24h
- Con rể dùng búa đánh mẹ vợ đến nguy kịch 24h
- Siêu núi lá»a khổng lồ có thể quét sạch nhân loại 24h
- Bố trí nơi bán hàng rong thật quy củ baomoi
- Xã cho mượn mặt bằng di tích để kinh doanh baomoi
- Vụ “hòn đá bị bắt giam”: Huyện xin thương lượng baomoi
- Anh: �ặc nhiệm không sát hại Công nương Diana 24h
- Rúng động vụ bảo mẫu hà nh hạ trẻ dã man ở TPHCM (Tổng hợp tin HOT 17/12) 24h
- Triển lãm ảnh Những tấm gương bình dị – Tỏa sáng giữa đời thường baomoi
- Vụ 8 ngư dân mất liên lạc tại Nghệ An – Nghi vấn tàu cá bị tàu hàng đâm chìm baomoi
- Khánh thành cột cờ trên đảo Lý Sơn baomoi
- Dân đã đóng tiền, 3 năm vẫn chưa làm đường baomoi
- Trao tiền bạn đọc giúp cháu Hồ Nguyễn Minh Kỳ baomoi
- Giám sát chặt lời hứa của các sở, ban, ngành với dân baomoi
- Bắt một “ông trùm” vận tải biển nld
- Bắt quả tang hai cha con bơm nước vào heo nld
- Xông vào nhà chém người, cướp của giữa ban ngày phapluattp
- Vỡ bá»� bao ngáºp nhà : Yêu cầu quáºn xin lá»—i dân 24h
- Truy tố nguyên giám đốc Bệnh viện Tâm thần Tiền Giang phapluattp
- Hoạt động của báo chí giống như thi hành công vụ baomoi
- Hà Tĩnh: Cựu chiến binh Đoàn Tàu không số có nhà ở mới baomoi
- Khởi tố 2 bảo mẫu hành hung trẻ mầm non dã man danviet
- Lào Cai thiệt hại nặng do mưa tuyết baomoi
- Rảnh việc, rủ nhau đi giết người, cướp xe phapluattp
- 3 nghi can vụ ném mìn nhà giám đốc công an bị bắt phapluattp
- Bảo mẫu hà nh hạ trẻ: Luáºt sÆ° “luáºn tá»™iâ€� 24h
- Bảo mẫu hà nh hạ trẻ: Luáºt sÆ° “luáºn tá»™iâ€� 24h
- Trộm vàng của gia chủ, ô sin lãnh 12 năm tù phapluattp
- Giết người chỉ vì hai trái dưa, lãnh 18 năm tù phapluattp
- Hết đuôi chuột lại đến lăng quăng phapluattp
- Vỡ hụi 14 tỉ đồng, vợ chồng giám đốc bỏ trốn phapluattp
- Tàu từ Hà Nội đi Lào Cai bị trật bánh danviet
- Thông báo tên tuổi ngư�i hôi của v� cơ quan 24h
- Bộ CA: Không biết có tìm được chị Lê Thị Thanh Huyền hay không phapluattp
- Bắt 2 bảo mẫu hành hạ dã man trẻ mầm non ở Sài Gòn phapluattp
- Hà nh hạ trẻ dã man: Bắt tạm giam 2 bảo mẫu 24h
TIN CÔNG NGHỆ
- 10 smartphone “đỉnh” nhất năm 2013 baomoi
- Vệ tinh origami baomoi
- Đặt hàng nghiên cứu khoa học theo cơ chế khoán trọn gói baomoi
- Thảo luận về 3 ngọc tím hút máu cho các xạ thủ LMHT baomoi
- Bài học thích đáng cho những kẻ dùng hack trong game baomoi
- Từ chuyện bóng đá Việt Nam bị loại đến chuyện game baomoi
- Tìm hiểu game Angry Birds Go! – Khi chim điên cầm vô lăng baomoi
- Cố tổng thống Nelson Mandela đứng đầu trong top tìm kiếm năm 2013 trên Google baomoi
- Tin vắn baomoi
- Đa ứng dụng với tàu đệm khí baomoi
TIN VĂN HÓA GIẢI TRÍ
- Chelsea ‘chết’ ở phút cuối zing
- ‘Siêu dự bị’ Dzeko giúp Man City vào bán kết League Cup zing
- Những vụ chia tay “lùm xùm” của sao dantri
- Tìm thấy những dấu chân cổ đại 10.550 năm tuổi dantri
- Sách viết về nỗi chán chồng của phụ nữ sẽ gây ầm ĩ năm 2014 dantri
- Ngôi sao điền kinh giành HCV nhờ đăng ký học teakwondo zing
- Nhan sắc mẹ chồng Hà Tăng ngày ấy – bây giờ zing
- Người hâm mộ làm ảnh châm biếm thất bại của U23 Việt Nam zing
- Sao Disney bị tình cũ tung ảnh nóng zing
- Bom tấn 47 Ronin hé lộ 3 clip nghẹt thở baomoi
- 365 tung MV lạc vào xứ sở thần tiên đón Giáng sinh zing
- Tép rang húng quế baomoi
- Hari Won đẹp mong manh trong MV đầu tay baomoi
- Sao 53 mặc đẹp làm say lòng “phi công trẻ” baomoi
- Philippines lại đăng quang Hoa hậu Quốc tế, Việt Nam tay trắng về nước baomoi
- Gửi nắng ấm cho mùa Noel baomoi
- Tràn ngập mứt Tết không rõ nguồn gốc tại Hà Nội baomoi
- Vẽ nail hoa tuyết đón Noel cực dễ baomoi
- Vợ cũ Van der Vaart đẹp mê hồn đón Giáng sinh baomoi
- Ảnh yêu thương “lấy nước mắt” cư dân mạng (16) baomoi
- Bảo mẫu Phương có nhiều bằng cấp, chứng chỉ zing
- Những cảnh tượng bạo hành trẻ gây phẫn nộ zing
- Lee Min Ho: ‘The Heirs là giấc mơ, tình yêu và mẹ!’ zing
- 3 kiểu bánh bao mềm thơm cho bé baomoi
- Xiếc trung ương thủ đô Hà Nội biểu diễn tại TP.HCM baomoi
- Ví đôi môi của các siêu sao sành điệu baomoi
- Bàn giao kho hiện vật phát hiện trong quá trình trùng tu Mỹ Sơn baomoi
- Thu Minh “đứng hình” khi ngồi ghế nóng baomoi
- ‘Chuyện tình quê hương tôi’ của Vân Sơn tại VN baomoi
- Sân khấu IDECAF sẽ biểu diễn cải lương định kỳ baomoi
- Dưới lòng đất Vịnh Mốc baomoi
- Mời các bạn thử sức với ô số Sudoku 2548 mức độ Khó baomoi
- Triển lãm sách thiếu nhi “Vui Giáng sinh – đón năm mới cùng bạn và sách” baomoi
- Những “sao” Việt từng một thời “lầm lỡ” dantri
- Gwen Stefani – “Bầu bí” vẫn đi giày cao gót dantri
- Khoảnh khắc “độc nhất vô nhị” của năm 2013 dantri
- Những đệ nhất mỹ nhân của làng giải trí Hoa ngữ dantri
- Con trai của Michael Jackson sẽ là “vua nhạc Pop” thế hệ mới? dantri
- Tác giả “Chiều biên giới” qua đời dantri
- Thêm một thảm họa phẫu thuật thẩm mỹ của Trung Quốc dantri
- Cặp đôi Quán quân Đồ Rê Mí lên đường sang Úc dantri
- Số phận bi thảm của một đoàn làm phim hài dantri
- Khán giả Anh phàn nàn vì Lady Gaga mặc quá “mát mẻ” dantri
- Hà Anh Tuấn: “Hiện tại, tôi chẳng yêu ai” dantri
- Kim Kardashian lại khoe ảnh con gái cưng dantri
- Phim về Thạch Sanh ra rạp sau khi đạo diễn qua đời gần một năm dantri
- Kỳ lạ cuộc thi nhan sắc mẹ con giống hệt nhau ở Trung Quốc dantri
- Bảo tàng Đà Nẵng tiếp nhận sắc phong bằng vàng nhà Nguyễn dantri
- Khai quật hơn 1.500 hiện vật tại Thánh địa Mỹ Sơn dantri
- Những bức ảnh khiến cả thế giới sửng sốt năm 2013 dantri
TIN THẾ GIỚI
- ‘Triều Tiên vẫn thường bán vàng mà. Đây chẳng phải dấu hiệu sụp đổ kinh tế nào cả’ vinacorp
- EU nhất trí các quy định mới về bảo lãnh ngân hàng vinacorp
- Hiệp định thương mại TPP có thể đạt được vào đầu năm 2014 vinacorp
- Hạ viện Thụy Sĩ vừa thông qua FTA với Trung Quốc vinacorp
- Kinh tế thế giới 2014: Vẫn dựa vào Mỹ và Trung Quốc vinacorp
- Standard Chartered: Siêu chu kỳ kinh tế vẫn tiếp diễn vinacorp
- Trung Quốc sở hữu trái phiếu Mỹ vượt quá 1.300 tỷ USD vinacorp
- Viễn cảnh sáng sủa của nền kinh tế Mỹ trong năm 2014 vinacorp
- Vốn hóa của TTCK thế giới lên cao kỷ lục vinacorp
- Đợi tuyên bố QE3 của Fed, Dow Jones nhảy vọt 130 điểm nhờ số liệu kinh tế lạc quan vinacorp
- Nga dự kiến triển khai tên lửa đạn đạo liên lục địa Sarmat baomoi
- Phe đối lập Campuchia ra kỳ hạn chót để chính phủ tổ chức bầu cử voa
- Kì 5: Củng cố quyền lực, Kim Jong-un sẽ thử hạt nhân? baomoi
- Nga hứa bán khí đốt giá rẻ, cấp viện trợ cho Ukraina voa
- Mỹ – Nga lại ra oai tên lửa nld
- Nhật tăng ngân sách quốc phòng baomoi
- Mỹ theo dõi khả năng CHDCND Triều Tiên khiêu khích baomoi
- Mỹ giúp Philippines 40 triệu USD bảo vệ lãnh hải nld
- Thu thập thông tin của NSA đã vi phạm hiến pháp baomoi
- Hiến tặng toàn bộ 40 triệu USD trúng số nld
- Ngồi tù vì cảnh sát nhầm xà bông là cocaine nld
- Mỹ giúp Philippines tăng cường năng lực phòng vệ biển baomoi
- Nhật sẽ chi 240 tỉ USD cho quốc phòng baomoi
- Thổ Nhĩ Kỳ bắt hàng loạt con bộ trưởng baomoi
- Triều Tiên tưởng niệm ông Kim Jong-il trong lo ngại baomoi
- Không có bằng chứng vương phi Diana bị ám sát baomoi
- Snowden đề nghị giúp Brazil điều tra vụ gián điệp để đổi quy chế tị nạn voa
- Cảnh sát Pháp vây quanh cháu trai Kim Jong-un nld
- Trực thăng rơi ở Afghanistan, 6 binh sĩ Mỹ thiệt mạng voa
- Bà Merkel trở thành thủ tướng Đức nhiệm kỳ 3 nld
- Washington-New Delhi căng thẳng vì vụ bắt giữ nhà ngoại giao Ấn voa
- Tổng thống Nga, Ukraina gặp nhau tại Moscow voa
- Bà Angela Merkel tái đắc cử Thủ tướng Ðức nhiệm kỳ 3 voa
- Ông Kerry: Không có giải pháp nào thay thế Hội nghị Syria voa
- Snowden xin tị nạn vĩnh viễn ở Brazil nld
- Giao tranh bùng nổ ở thủ đô Nam Sudan sau âm mưu đảo chánh voa
- Nhật Bản tăng mạnh chi tiêu quốc phòng nld
- Ngoại trưởng Mỹ hy vọng có tiến bộ về thỏa thuận quân sự với Philippines voa
- Cô của Kim Jong-un không dự lễ tưởng niệm anh trai nld
- Tàu Mỹ phải tránh tàu TQ ở Biển Đông bbc
- Rồng Komodo chết ngộp trong sở thú nld
- Vụ hành quyết gây kinh ngạc và sợ hãi bbc
- Nhật tăng cường phòng vệ và tấn công bbc
- Bắc Hàn kỷ niệm ngày mất Kim Jong-il bbc
- Chu Vĩnh Khang sẽ đổ tiếp theo? bbc
- Thu thập thông tin điện thoại là ‘vi hiến’ bbc
- Vợ và cô của Kim Jong-un ‘xuất hiện’ bbc
- Bạo loạn Tân Cương làm 16 người chết bbc
- Bắc Hàn ‘không đổi’ chính sách kinh tế bbc
- Trực tiếp: Tang lễ Nelson Mandela bbc
Dưới bóng hoàng hôn xã hội chủ nghĩa
Mon, 12/16/2013 - 18:50 — VietTuSaiGon
Người ta nhìn thấy một gương mặt âm u trong buổi chiều tà của một
vở diễn mà ở đó, sân khấu nhuộm máu khô, rác rến và những bàn tay người
chới với kẽm gai… Một cuộc triển lãm xếp đặt nghệ thuật chăng? Không
phải thế, đó là hiện thực sinh động, một hiện thực làm rơi nước mắt trên
miền Nam Việt Nam hiện tại. Một miền Nam sau ba mươi mấy năm, người
Cộng sản đã mang những thứ ấy để trưng bày, chưng diện và sơn phết lên
số phận của vài mươi triệu người. Đừng nghĩ rằng đây là một sự hoang
tưởng hay một đoạn văn siêu thực!
Sở dĩ tôi dám bạo miệng nói như thế, vì tôi quá đau buồn khi nghĩ đến những người tài xế xe, cũng có lúc họ hầm hố, găng tơ, nhưng đó là những khi họ quá bức bách, căng thẳng bởi cuộc sống thường nhật, bởi những cây dùi cui và màu vàng vừa quen thuộc vừa đe dọa – màu vàng cảnh sát giao thông. Và, đau buồn nhất là giữa con người với con người, chẳng còn tình người, người bóc lột người, người đối xử với người còn tệ hơn cả thú vật, không còn yêu thương, không còn niềm tin, không tôn trọng và cũng không còn nốt lòng tự trọng!
Vì sao? Vì sau ba mươi mấy năm, nhà nước Cộng sản đã mang hai thứ rác kinh hoàng, dị hợm nhất để nhuộm miền Nam Việt Nam, đó là lòng tham và chủ nghĩa Cộng sản. Hai thứ này, tuy hai mà một, tuy một mà hai, nó là hai mặt mâu thuẫn để phát triển của một chủ đích, âm mưu hay là một lý tưởng độc tài!
Lần vứt rác đầu tiên vào miền Nam của người Cộng sản, có thể nhắc đến nền kinh tế tập trung bao cấp. Từ một miền Nam hoa lệ, trù phú và hào sảng, trong chốc lát bỗng tan tác, người thì bỏ chạy, kẻ thì mất trắng, chết chóc, tù đày, những người dân từ chỗ giàu có, tự tin trở nên nghèo khổ và tự ti. Với đời sống tem phiếu, xếp hàng nhận miếng ăn, cái đói luôn đe dọa đã đẩy con người xuống hàng súc vật, làm thí xác để rồi chờ ban phát miếng ăn. Không hơn không kém.
Chính môi trường này cộng với quyền lực của các ông, các bà lương thực, thuế vụ nói riêng và cán bộ mũ cối nói chung đã đẩy con người đến chỗ sợ đói, sợ chết và sợ bị mất phần, phải xuống nước và thậm chí không ít người phải khúm núm trước các ông các bà lương thực, cán bộ mũ cối và cầu cạnh họ với hy vọng mình không bị cắt xén miếng ăn…!
Sau biến cố 30 tháng Tư năm 1975, nạn hôi của bùng phát, “kẻ chiến thắng” đã chẳng ngại ngần lùng sục, lấy bất kì cái gì đang có của “bên chiến bại”, không ngoại trừ vợ con và số phận, mạng sống của đối phương. Nạn hôi của đã biến miền Nam Việt Nam thành một cái chợ hay một bãi tha ma tràn ngập tiếng kêu than và oán hận, cừu thù dậy sóng. Và vết dấu của nạn hôi của kéo dài, loang rộng mãi về sau này, khi nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa xuất hiện.
Chưa xong, đó chỉ là một sọt rác bản năng mà người Cộng sản mang vào miền Nam, sọt rác tư tưởng cũng không kém phần li kì, gay cấn, nó nghiễm nhiên biến sự cướp giật, vô cảm thành một chủ nghĩa, chủ thuyết và đương nhiên, hành vi cướp giật, máu lạnh trở nên vững chãi hơn, có cơ sở lý luận hơn khi chủ nghĩa Cộng sản Mác – Lê nin, Mao Trạch Đông và tư tưởng Hồ Chí Minh chính thức bước qua cửa giảng đường, biến thành “hòn đá tảng tư tưởng” của hàng hàng lớp lớp thế hệ sau này.
Không cần biết đúng sai, không cần biết thế giới đã lên đường, đã bước vào đại lộ văn minh từ lâu, không cần biết học sinh, sinh viên có ưa hay không ưa thứ tư tưởng này, nó được xếp vào môn bắt buộc phải học và được đào tạo theo qui trình học thuộc lòng, đến kỳ thi lại chép những thứ mình đã học thuộc lòng ra giấy để vượt qua kì thi. Bất kì học sinh, sinh viên nào không thuộc lòng nó (đừng hòng giở tài liệu để sao chép, riêng môn học liên quan đến chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa Cộng sản, giám thị phòng thi hét ra lửa!) thì mới hy vọng có tấm bằng sau này. Và nó nghiễm nhiên nằm lòng, ăn sâu vào não trạng nhiều thế hệ, dù muốn hay không muốn!
Cái gì đến cũng phải đến, những ai đoạn tuyệt với nó cũng đã hiện diện, cũng đã lên tiếng kêu gọi nhân quyền, dân chủ, cởi mở, bảo vệ lãnh thổ… Những ai bị nhiễm sắc của nó cũng lộ diện đầy rẫy trong xã hội Việt Nam hiện tại.
Câu chuyện chiếc xe chở bia đi qua bùng binh Biên Hòa, ôm cua bị lạc tay lái làm đổ nhào bia ra đường và thay vì người dân dừng lại để giúp đỡ cho người bị nạn, họ đã thi nhau xúm vào giành giật, hôi của, cướp cạn. Mười mấy ngàn thùng bia Tiger bay vèo trong vòng chưa đầy ba mươi phút, người tài xế từ chỗ kêu gào, van xin người ta đừng lấy bia của mình chuyển sang cuống cuồng bốc lấy bốc để, chạy đua với thiên hạ để giữ lại chút tài sản đang bốc hơi của mình. Không còn gì đau đớn và nhục nhã hơn!
Lạ ở chỗ, sau một thời gian dài người tài xế không may và ông chủ xe của anh ta chờ đợi bảo hiểm giải quyết, bảo hiểm kết luận đây không phải là tai nạn mà đây là một vụ cướp. Cuối cùng, bên công ty vận tải hỗ trợ 20 triệu đồng, chủ xe và người tài xế phải bỏ ra 270 triệu đồng để trả nợ nếu không muốn ngồi tù(?).
Thử đặt vấn đề: Nếu đây là một vụ cướp, thì vụ cướp này không tầm cỡ về kinh tế nhưng lại có qui mô rất lớn và diễn ra công khai giữa thanh thiên bạch nhật, ngay ở bùng binh, giữa trung tâm và tai mắt an ninh. Vậy lúc này công an giao thông đang ở đâu mà không đến vãng hồi trật tự giao thông? Cảnh sát cơ động, công an khu vực ở đâu mà không đến dẹp loạn, bảo vệ an ninh và tài sản cho nhân dân?
Suy cho cùng, chiếc xe chở bia kia cũng phải đóng mọi thứ thuế theo qui định của pháp luật, không ngoại trừ cả thuế an ninh để đảm bảo an toàn trong quá trình lưu thông. Lẽ ra khi có cướp, ngành an ninh phải vào cuộc, phải truy đuổi, điều tra và thu hồi tài sản cho khổ chủ mới đúng chứ!
Cho dù con số thu hồi không nguyên vẹn chăng nữa nhưng chí ít nó cũng cho thấy nền an ninh Việt Nam không phải là thứ an ninh giả cầy chỉ biết mè nheo và trấn lột. Nhưng không, chính sự thiệt hại của chủ xe, của tài xế cũng như những khó khăn phía trước của những người tội nghiệp này cộng với thái độ hoàn toàn im lặng của ngành an ninh thành phố Biên Hòa sau hơn hai tuần dư luận xôn xao, đến nước họ tự cảm thấy nhột, buộc lòng phải lên tiếng gọi là điều tra, truy tố… đã cho thấy họ vốn là thứ an ninh giả cầy, bản chất họ là vậy, vì họ được học hành, được đào luyện trong môi trường Cộng sản xã hội chủ nghĩa.
Sau ba mươi mấy năm chiếm miền Nam, qui đất nước về một mối, cái điều mà nhà nước Cộng sản làm được nhiều nhất, đó là biến miền Nam Việt Nam thành một hố rác của lòng tham, đánh mất tự trọng, tội ác, vô cảm,bất chấp… trên nền tảng một hệ thống cai trị luôn mở đường để những thứ này tiến xa hơn, đạt ngưỡng “đỉnh cao trí tuệ” của chủ nghĩa Cộng sản. Tự dưng, nhìn vào hiện tình đất nước, cảm giác buồn và ớn lạnh thoáng qua, cứ như đang ngồi giữa sân ga vắng và đâu đó xa xa là tiếng lao nhao kêu than, tiếng trống điếu tang, tiếng chửi thề… Dưới một hoàng hôn đỏ ối màu máu! Đau thật là đau!
Trong nền kinh tế quốc gia, người dân là khách hàng, là nhà đầu tư và các quan chức là người bán hàng. Mục tiêu là sự thỏa mãn của “Thượng Đế”. Ngoài việc làm cho túi tiền của dân càng ngày càng phồng to, bộ máy lãnh đạo phải tạo thương hiệu, hay “niềm tin” của khách hàng vào chất lượng dịch vụ của mình. Ít nhất là họ phải tin rằng người bán sẽ giao đúng món hàng, đúng giờ và đúng giá…như lời hứa.
Khi nói chuyện kinh tế, nhiều chuyên gia thường lên giọng nghiêm túc và dùng những danh từ khó hiểu nhất pha lẫn những khẩu hiệu chánh trị rồi kèm theo những con số thường là do các nhóm lợi ích cung cấp để không ai thấy rõ những mục tiêu riêng của mình và phe nhóm. Thực ra, sự điều hành kinh tế của một quốc gia không khác gì việc điều hành một doanh nghiệp. Một nền kinh tế cũng cần doanh thu (thuế, hàng xuất khẩu, kiều hối…), vốn đầu tư (FDI, FII, dự trữ ngoại tệ, vốn vay..), chi phí (nhân sự, giá vốn hàng hóa hay dịch vụ, hậu cần…), lời hay lỗ (dòng tiền âm hay dương…), tài sản và nợ, thương hiệu (niềm tin và sự thỏa mãn của người dân), mức tăng trưởng v.v
Do đó, chúng ta có thể đánh giá khả năng thành công hay thất bại của một nền kinh tế dựa trên những chỉ tiêu áp dụng cho doanh nghiệp. Khi họp để bàn về một dự án hay một doanh nghiệp, hội đồng thẩm định của quỹ đầu tư thường lưu ý đến 4 yếu tố then chốt trong vấn đề khả thi: sản phẩm hay dịch vụ; ban quản trị; kế hoạch tiếp thị và hiệu quả tài chánh.
Một quản lý quỹ thông minh thường biết bỏ qua những “gương và khói” (smoke and mirror), những hình thức đánh bóng hoành tráng để che đậy yếu kém và những chi tiết thực sự vô nghĩa với sự thành công của dự án. Các công dân có kiến thức và tầm nhìn cũng phải đánh giá một nền kinh tế thật chính xác, khoa học và cân bằng về hiệu quả của đồng tiền bỏ ra, qua thuế hay nợ công hay tiền in thêm (một hình thức thuế).
Einstein có nhắc chúng ta là “không ngừng đặt câu hỏi”. Sau đây là những câu hỏi của tôi, có thể thiếu sót, nhưng chắc chắn sẽ giúp tôi đánh giá tốt hơn cơ hội và rủi ro trong tương lai nền kinh tế xứ này.
Như một doanh nghiệp, mỗi một quốc gia đều có thế mạnh cạnh tranh và đặc thù dân tộc trong những chủ đạo của nền kinh tế. Với yếu tố địa lý và dân số, Singapore đã thành công khi sử dụng dịch vụ tài chánh quốc tế cho xứ sở. Mỹ có mũi nhọn công nghệ cấp cao và thị trường tiêu thụ khủng; trong khi Trung Quốc dựa vào mô hình sản xuất công nghiệp thông dụng cho toàn cầu. Nhật có lợi thế của một văn hóa rất tổ chức để thâu tóm thị trường tiêu dùng chất lượng; trong khi Ấn Độ biết lợi dụng lượng dân số có học, biết Anh ngữ để dành phần thắng trong công nghệ phần mềm.
Việt Nam đang đổ tiền đầu tư nhiều nhất vào lãnh vực gì? Lãnh vực đó có sản phẩm hay dịch vụ gì đặc thù hay có lợi thế cạnh tranh gì trên thương trường quốc tế? Chúng ta đang đầu tư dàn trải và xu thời hay chuyên sâu và bền vững? Sự lựa chọn sản phẩm và dịch vụ có thông minh và sáng tạo hay ngu xuẩn và sao chép?
Hai nhân tố quan trọng của nhà lãnh đạo là kiến thức và kinh nghiệm. Kiến thức đây không phải là bằng cấp, kiếm được từ trường lớp hay đi mua từ chợ, mà là một dòng suy tưởng và phân tích được bổ sung hàng ngày qua đám mây của nhân loại. Kinh nghiệm là những thành quả từ chiến trường thực sự, thua hay thắng, bằng công sức của chính mình và đội ngũ bao quanh.
Hai nhân tố trên sẽ giúp cho nhà lãnh đạo có một tầm nhìn xa, chính xác; cũng như một phán đoán sắc bén hơn khi trực diện những đòi hỏi của tình thế. Dĩ nhiên, lãnh đạo không thể đi xa hơn các nhân tài trong nhóm quản trị; giá trị thực của toàn đội ngũ cộng hưởng sẽ là vũ khí then chốt khi lâm trận.
Cho Việt Nam, ban quản trị kinh tế của chúng ta có hội tụ được những người giỏi nhất về kiến thức và kinh nghiệm để diều hành? Lãnh đạo có đủ tự tin để chiêu mộ những người tài giỏi hơn họ? Nhân sự lãnh đạo được tuyển chọn như thế nào, qua phe nhóm bè phái hay qua các kỹ năng và kinh nghiệm thực sự? Nhìn qua lý lịch và thành tích của 30 người quan trọng nhất đang diều khiển bộ máy kinh tế xứ này, người dân nhận định ra sao? Và vấn đề đạo đức? Chúng ta có nên bắt chước vài quốc gia đòi hỏi một liệt kê tài sản của các lãnh đạo và gia đình họ, trước và sau khi nắm quyền? Chúng ta có dám để những chuyên gia hay định chế độc lập phân tích và phán xét nhân sự và bộ máy điều hành?
Một nhà hiền triết Trung Quốc dạy,” Muốn thống trị thiến hạ thì hãy phục vụ mọi người”. Phục vụ và đáp ứng được nhu cầu để khách hàng thỏa mãn là một kế hoạch tiếp thị thành công.Đây thực sự là một hành động liên tục, chứ không phải một vài khẩu hiệu khôn ngoan hay một cô người mẫu đẹp mắt trong một phút quảng cáo trên TV.
Trong nền kinh tế quốc gia, người dân là khách hàng, là nhà đầu tư và các quan chức là người bán hàng. Mục tiêu là sự thỏa mãn của “Thượng Đế”. Ngoài việc làm cho túi tiền của dân càng ngày càng phồng to, bộ máy lãnh đạo phải tạo thương hiệu, hay “niềm tin” của khách hàng vào chất lượng dịch vụ của mình. Ít nhất là họ phải tin rằng người bán sẽ giao đúng món hàng, đúng giờ và đúng giá…như lời hứa.
Trong các dịch vụ của chánh phủ, quan trọng là công ăn việc làm, an ninh, y tế, giáo dục, môi trường, văn hóa và bảo hiểm xã hội cho những người kém may mắn. Ngoài ra, một nhiệm vụ “mềm” nhưng cần thiết là tạo niềm tin vào tương lai cho khách hàng với sự minh bạch, trung thực và sáng tạo.
Các lãnh đạo kinh tế ở Việt Nam đã đáp ứng được nhu cầu này chưa? Những người dân đang sinh hoạt hàng ngày có “tin” vào những giải pháp đề nghị, những dự án dài hạn, những thực thi luật lệ, những tiêu xài đa dạng của chánh phủ? Cụ thể hơn, họ có tin là chánh phủ đang làm tất cả để bảo đảm giá trị của đồng tiền VN, để khả năng thu nhập và mua sắm gia tăng đều đặn, để môi trường sống phù hợp với sức khỏe công cộng, để xã hội bớt bức xức về tệ nạn văn hoá?
Sau cùng, mọi nhà đầu tư đều muốn đồng tiền của mình được sử dụng hiệu quả và sinh lợi thương trực. Ngoài các con số về lợi nhuận và doanh thu, họ quan tâm nhất đến chỉ số hoàn trái (ROI: return on investment). Dù kế hoạch, ban quản trị, kỹ năng tiếp thị…có hay giỏi đến đâu, nhà đầu tư sẽ cho là vớ vẩn (Bull S.) nếu công ty liên tục thua lỗ.
Câu hỏi người dân thường đặt ra cho mọi chánh phủ là “trong nhiệm kỳ của ông hay bà, đời sống chúng tôi có khả quan hơn không?”. Về vật chất, về sức khỏe, về tinh thần, về tương lai con cái…tôi có nhiều hy vọng và lạc quan hơn không? Các ông bà đã đem tiền thuế, tiền nợ công, tiền các ông bà tự in ra…đầu tư vào những thứ gì và hiệu quả tài chánh của chúng là thế nào? Các ông bà tiêu xài trong tiết kiệm và cẩn trọng số tiền của chúng tôi hay thích đi xây những văn phòng hoành tráng, mua những siêu xe, mở những tiệc tùng liên tục.. để hưởng thụ?
Trong 10 dự án đầu tư thì luôn có một vài lỗ lã, nhưng nếu cả 10 đầu tư đều lỗ nặng thì không ai muốn bỏ 1 xu vào quỹ của các ông bà. Trong khi đó, nếu chúng tôi thu lợi được 30-50% mỗi năm, thì chuyện các ông bà ăn bớt 5-10% cũng ổn thôi. Còn nếu chúng tôi đã lỗ 20-30% rồi mà lại còn chi cho các ông bà quản lý thêm 20-30% nữa; không sớm thì muộn, chúng tôi sẽ lăn quay ra chết…vì ngu và điên. Đặt các ông bà xây 1 khúc đường mà giá cao hơn thị trường gấp đôi lại hư hỏng khi chưa sử dụng…thì xử trí sao đây? Ngoài đời, khi bỏ 16 triệu mà mua nhầm một Iphone dỏm từ Trung Quốc thì phải quay lại cửa hàng …đấm vỡ mặt thằng bịp.
Dĩ nhiên, còn rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến kết quả của bất cứ dự án đầu tư nào. Thời thế, may mắn, quan hệ, biến động xã hội, thiên tai…đều có thể trở thành những tác động chủ yếu. Nhưng chúng ta phải tùy thuộc vào những phân tích định lượng nêu trên để đánh giá cơ hội thành công của dự án; cũng như những rủi ro khiến chúng ta “tiền mất tật mang”.
Do đó, qua lăng kính của 4 góc nhìn chính, người dân có thể đoán được là các nhà lãnh đạo kinh tế Việt Nam có đủ khả năng đưa con thuyền này vượt sóng cao, ra biển lớn, ganh đua ngang hàng với mọi đối thủ và đối tác trong ngôi làng toàn cầu? Hay là chúng ta phải cầu nguyện mỗi ngày?
Alan Phan
Sở dĩ tôi dám bạo miệng nói như thế, vì tôi quá đau buồn khi nghĩ đến những người tài xế xe, cũng có lúc họ hầm hố, găng tơ, nhưng đó là những khi họ quá bức bách, căng thẳng bởi cuộc sống thường nhật, bởi những cây dùi cui và màu vàng vừa quen thuộc vừa đe dọa – màu vàng cảnh sát giao thông. Và, đau buồn nhất là giữa con người với con người, chẳng còn tình người, người bóc lột người, người đối xử với người còn tệ hơn cả thú vật, không còn yêu thương, không còn niềm tin, không tôn trọng và cũng không còn nốt lòng tự trọng!
Vì sao? Vì sau ba mươi mấy năm, nhà nước Cộng sản đã mang hai thứ rác kinh hoàng, dị hợm nhất để nhuộm miền Nam Việt Nam, đó là lòng tham và chủ nghĩa Cộng sản. Hai thứ này, tuy hai mà một, tuy một mà hai, nó là hai mặt mâu thuẫn để phát triển của một chủ đích, âm mưu hay là một lý tưởng độc tài!
Lần vứt rác đầu tiên vào miền Nam của người Cộng sản, có thể nhắc đến nền kinh tế tập trung bao cấp. Từ một miền Nam hoa lệ, trù phú và hào sảng, trong chốc lát bỗng tan tác, người thì bỏ chạy, kẻ thì mất trắng, chết chóc, tù đày, những người dân từ chỗ giàu có, tự tin trở nên nghèo khổ và tự ti. Với đời sống tem phiếu, xếp hàng nhận miếng ăn, cái đói luôn đe dọa đã đẩy con người xuống hàng súc vật, làm thí xác để rồi chờ ban phát miếng ăn. Không hơn không kém.
Chính môi trường này cộng với quyền lực của các ông, các bà lương thực, thuế vụ nói riêng và cán bộ mũ cối nói chung đã đẩy con người đến chỗ sợ đói, sợ chết và sợ bị mất phần, phải xuống nước và thậm chí không ít người phải khúm núm trước các ông các bà lương thực, cán bộ mũ cối và cầu cạnh họ với hy vọng mình không bị cắt xén miếng ăn…!
Sau biến cố 30 tháng Tư năm 1975, nạn hôi của bùng phát, “kẻ chiến thắng” đã chẳng ngại ngần lùng sục, lấy bất kì cái gì đang có của “bên chiến bại”, không ngoại trừ vợ con và số phận, mạng sống của đối phương. Nạn hôi của đã biến miền Nam Việt Nam thành một cái chợ hay một bãi tha ma tràn ngập tiếng kêu than và oán hận, cừu thù dậy sóng. Và vết dấu của nạn hôi của kéo dài, loang rộng mãi về sau này, khi nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa xuất hiện.
Chưa xong, đó chỉ là một sọt rác bản năng mà người Cộng sản mang vào miền Nam, sọt rác tư tưởng cũng không kém phần li kì, gay cấn, nó nghiễm nhiên biến sự cướp giật, vô cảm thành một chủ nghĩa, chủ thuyết và đương nhiên, hành vi cướp giật, máu lạnh trở nên vững chãi hơn, có cơ sở lý luận hơn khi chủ nghĩa Cộng sản Mác – Lê nin, Mao Trạch Đông và tư tưởng Hồ Chí Minh chính thức bước qua cửa giảng đường, biến thành “hòn đá tảng tư tưởng” của hàng hàng lớp lớp thế hệ sau này.
Không cần biết đúng sai, không cần biết thế giới đã lên đường, đã bước vào đại lộ văn minh từ lâu, không cần biết học sinh, sinh viên có ưa hay không ưa thứ tư tưởng này, nó được xếp vào môn bắt buộc phải học và được đào tạo theo qui trình học thuộc lòng, đến kỳ thi lại chép những thứ mình đã học thuộc lòng ra giấy để vượt qua kì thi. Bất kì học sinh, sinh viên nào không thuộc lòng nó (đừng hòng giở tài liệu để sao chép, riêng môn học liên quan đến chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa Cộng sản, giám thị phòng thi hét ra lửa!) thì mới hy vọng có tấm bằng sau này. Và nó nghiễm nhiên nằm lòng, ăn sâu vào não trạng nhiều thế hệ, dù muốn hay không muốn!
Cái gì đến cũng phải đến, những ai đoạn tuyệt với nó cũng đã hiện diện, cũng đã lên tiếng kêu gọi nhân quyền, dân chủ, cởi mở, bảo vệ lãnh thổ… Những ai bị nhiễm sắc của nó cũng lộ diện đầy rẫy trong xã hội Việt Nam hiện tại.
Câu chuyện chiếc xe chở bia đi qua bùng binh Biên Hòa, ôm cua bị lạc tay lái làm đổ nhào bia ra đường và thay vì người dân dừng lại để giúp đỡ cho người bị nạn, họ đã thi nhau xúm vào giành giật, hôi của, cướp cạn. Mười mấy ngàn thùng bia Tiger bay vèo trong vòng chưa đầy ba mươi phút, người tài xế từ chỗ kêu gào, van xin người ta đừng lấy bia của mình chuyển sang cuống cuồng bốc lấy bốc để, chạy đua với thiên hạ để giữ lại chút tài sản đang bốc hơi của mình. Không còn gì đau đớn và nhục nhã hơn!
Lạ ở chỗ, sau một thời gian dài người tài xế không may và ông chủ xe của anh ta chờ đợi bảo hiểm giải quyết, bảo hiểm kết luận đây không phải là tai nạn mà đây là một vụ cướp. Cuối cùng, bên công ty vận tải hỗ trợ 20 triệu đồng, chủ xe và người tài xế phải bỏ ra 270 triệu đồng để trả nợ nếu không muốn ngồi tù(?).
Thử đặt vấn đề: Nếu đây là một vụ cướp, thì vụ cướp này không tầm cỡ về kinh tế nhưng lại có qui mô rất lớn và diễn ra công khai giữa thanh thiên bạch nhật, ngay ở bùng binh, giữa trung tâm và tai mắt an ninh. Vậy lúc này công an giao thông đang ở đâu mà không đến vãng hồi trật tự giao thông? Cảnh sát cơ động, công an khu vực ở đâu mà không đến dẹp loạn, bảo vệ an ninh và tài sản cho nhân dân?
Suy cho cùng, chiếc xe chở bia kia cũng phải đóng mọi thứ thuế theo qui định của pháp luật, không ngoại trừ cả thuế an ninh để đảm bảo an toàn trong quá trình lưu thông. Lẽ ra khi có cướp, ngành an ninh phải vào cuộc, phải truy đuổi, điều tra và thu hồi tài sản cho khổ chủ mới đúng chứ!
Cho dù con số thu hồi không nguyên vẹn chăng nữa nhưng chí ít nó cũng cho thấy nền an ninh Việt Nam không phải là thứ an ninh giả cầy chỉ biết mè nheo và trấn lột. Nhưng không, chính sự thiệt hại của chủ xe, của tài xế cũng như những khó khăn phía trước của những người tội nghiệp này cộng với thái độ hoàn toàn im lặng của ngành an ninh thành phố Biên Hòa sau hơn hai tuần dư luận xôn xao, đến nước họ tự cảm thấy nhột, buộc lòng phải lên tiếng gọi là điều tra, truy tố… đã cho thấy họ vốn là thứ an ninh giả cầy, bản chất họ là vậy, vì họ được học hành, được đào luyện trong môi trường Cộng sản xã hội chủ nghĩa.
Sau ba mươi mấy năm chiếm miền Nam, qui đất nước về một mối, cái điều mà nhà nước Cộng sản làm được nhiều nhất, đó là biến miền Nam Việt Nam thành một hố rác của lòng tham, đánh mất tự trọng, tội ác, vô cảm,bất chấp… trên nền tảng một hệ thống cai trị luôn mở đường để những thứ này tiến xa hơn, đạt ngưỡng “đỉnh cao trí tuệ” của chủ nghĩa Cộng sản. Tự dưng, nhìn vào hiện tình đất nước, cảm giác buồn và ớn lạnh thoáng qua, cứ như đang ngồi giữa sân ga vắng và đâu đó xa xa là tiếng lao nhao kêu than, tiếng trống điếu tang, tiếng chửi thề… Dưới một hoàng hôn đỏ ối màu máu! Đau thật là đau!
DANH DỰ NĂNG LỰC VƯƠN TỚI BÌNH QUYỀN
Nguyễn Hoàng Đức
.
Danh dự là thứ cao nhất của con
người, bằng chứng là, nó là thứ cá nhân, sắc tộc hay quốc gia
nhiều khi phải chứng minh và đổi bằng máu mới có được. Danh
dự không hề đơn giản và dễ hiểu một chút nào, bởi vì nó là
bài học có giá của sinh mệnh. Danh dự là thứ cao quí tột
cùng người cao thượng buộc phải có. Và người bình thường cũng
buộc phải có luôn. Triết gia Kant, người được mệnh danh là “ông
hoàng của phúc âm mới”, cho rằng: muốn giữ được thanh danh tốt
thì con người ta buộc phải thực hiện bổn phận của mình trong
bất kể hoàn cảnh nào, cái mà ông gọi là “mệnh lệnh tuyệt
đối” ( l’imperative absolue).
Người đạo
đức giữ mình, không chịu vong thân trong mọi hoàn cảnh, vì họ
coi đạo đức là mệnh lệnh tuyệt đối, không có sự lựa chọn thứ
hai, hoặc không có thỏa hiệp cho bản thân mình, chẳng hạn như
thấy đói thì ăn cắp, rồi đổ cho hoàn cảnh, thấy việc phải ra
tay như “anh hùng thấy sự bất bình chẳng tha” lại lủi trốn lấy
cớ tôi đang bận việc khác. Trái lại, người tầm thưởng tùy
tiện, giống như ký sinh thay đổi theo nhiệt độ môi trường hay
hoàn cảnh, thì được đâu âu đấy. Thí dụ dễ hiểu thế này, một
chiếc xe tốt, máy của nó khởi động trong mọi thời tiết dù
nóng sa mạc hay lạnh đóng băng, phanh của nó làm việc cả lúc
khô và trơn, đèn của nó có thể rọi cả trời quang lẫn sương
mù… nó sẽ là cái xe tốt, gây tin tưởng cho người lái, và có
giá trị cao. Trái lại mấy cái xe gia công phọt phẹt bạ chỗ
nào cũng nằm vật ra. Dễ thấy hơn, các phương tiện ở nhiều
nước tiên tiến, tổng số chúng chỉ sai vài phút trong cả năm.
Riêng tầu Việt Nam trong một chuyến chậm vài giờ là bình
thường, nên người Việt mới hát “tầu Việt Nam ôm chặt đất anh
hùng”.
Khi tôi bàn về danh dự, có ý kiến
cho rằng, thời buổi khó khăn này còn bàn đến “danh dự” – thứ
cao xa mà làm gì? Nói thế không khác nào bảo: thời đói kém
này, chúng ta cứ bàn đến chữ nghĩa, giáo dục để làm gì? Ở
đời người ta cứ lầm tưởng: không ăn, không uống thì chết. Nhưng
không biết được rằng, không thở thì còn nhanh chết hơn. Tuy vậy,
vì không khí không mất tiền mua nên người ta coi thường nó. Cái
máy bay rất hiện đại, nhưng nếu không có thứ hướng dẫn sóng
của ăng ten, cái tưởng là phụ họa nhưng lại quan trọng nhất,
thì máy bay không dám cất cánh. Thời nay, các công ty xuất khẩu
ý tưởng như Google hay Facebook… thường đạt giá trị cao hơn hẳn
thứ lao động cơ bắp hay móc tài nguyên lên bán. Vì thế nếu coi
danh dự là xa hoa phù phiếm không thiết thực, thì là cách của
“ăn lấy đặc, mặc lấy dầy”, tưởng thực dụng sẽ no ấm, nhưng
lại là đói kém nhất. Trước kia trong quân đội có câu “tư tưởng
không thông vác bình tông không nổi”. Danh dự cũng vậy, nó là tư
tưởng, là ăng ten dẫn dắt hành động của con người, nếu nó
không được đặt trúng vị trí, thì cơ thể sẽ không thể nào vận
động.
Danh dự đâu có đơn giản là danh dự
mà nó là khối đô-mi-nô đầu tiên làm lăn đi tất cả các con
đô-mi-nô khác. Trước hết, người nô lệ không thể được gọi là có
danh dự, bởi như người ta nói “hạng cổ cày vai bừa”, “kiếp
chó ngựa nô tài”, hay “đồ kẻ dưới, công dân hạng hai”… Vì thế
muốn có danh dự, việc đầu tiên con người đều khao khát vươn lên,
rồi bình đẳng. Dịp vừa qua, thế giới chứng kiến một bản mẫu
về bình đẳng độc nhất vô nhị trong lịch sử, cựu Tổng Thống
Nam Phi Nelson Mandela, người da đen, đã phấn đấu hơn nửa thế kỷ
nâng dân Nam Phi cũng như da đen trên toàn thế giới lên địa vị
ngang bằng với người da trắng, khi ông mất đã được cả triệu
người da đen đến thăm, được cả trăm lãnh tụ các nước trong đó
có nhiều cường quốc đến viếng.
Thế giới đã chứng kiến những cuộc
đấu tranh đòi ngang bằng rung động lịch sử toàn cầu như giải
phóng nô lệ, giải phóng phụ nữ, giải phóng các dân tộc… Khi
một phụ nữ da đen Mỹ đầu tiên không chịu đứng lên giành chỗ cho
người da trắng, chị đã tạo ra tiền lệ để những phụ nữ da đen
khác không phải nhường chỗ cho người da trắng. Việc tưởng nhỏ
nhưng đó là một cuộc đại chiến trong tâm hồn, và nó cũng trực
tiếp liên quan đến sinh mệnh của chị. Chị đã đòi bình quyền,
và như vậy cũng là đòi danh dự ngang bằng cho mình, để không
phải làm trâu chó.
Bình đẳng không có nghĩa là bằng
nhau. Mà là bình đẳng trong bổn phận. Khi ông chủ da trắng đề
nghị tối thứ bảy trông con cho ông đi có việc, một nữ người ở
da đen ở Mỹ nói: “Thưa ông hôm đó là ngày nghỉ của tôi”.
“Tôi sẽ trả cô gấp đôi lương!”
“Cũng được nhưng để hôm khác.
Còn thứ bảy này tôi đã hẹn đi nhảy với bạn trai. Mong ông về
đúng 18 h chiều, tôi phải về đúng giờ để còn chuẩn bị”.
Đấy là bình đẳng trong chức năng
khác biệt, và trong bổn phận thuộc về mỗi người. Người ở nữ
da đen dù chỉ là kẻ làm thuê, nhưng đã ngang bằng với ông chủ
trong hợp đồng mà cả hai đều phải tuân thủ và tôn trọng lẫn
nhau. Tôi làm cho anh. Anh trả tiền cho tôi theo đúng tinh thần
hợp đồng. Nếu ai vi phạm thì phải ra tòa. Dù là chủ anh cũng
không có quyền ép buộc tôi làm việc thêm cho dù chỉ một buổi
tối. Cái bình đẳng đó từ đâu mà ra? Dứt khoát từ ý thức về
danh dự. Khi cô người ở từ chối đề nghị của ông chủ, cô đã
không sợ theo kiểu khiến ông chủ bất mãn có thể mất việc, mà
cô nghĩ, tôi không nhường cho ông cả ý thích, lẫn cuộc đời của
tôi, nếu phải mất việc tôi sẵn sàng đối mặt với nó, nhưng sẽ
có công đoàn và pháp luật bảo vệ tôi.
Ở đời nơi bất công thì khỏe bắt
nạt yếu, lớn bắt nạt nhỏ, nam bạo hành nữ, khôn ăn hiếp dại,
trẻ lấn át già, quan lại đè nén dân chúng… nhưng trong xã hội
bình đẳng thì không vậy, bởi vì người ta có hệ thống công
quyền đủ tốt đẹp và công lý để bảo vệ những người yếu. Ở
Mỹ, có một câu chuyện hiển nhiên nhưng rất đẹp. Anh chàng đần
độn kia bảo với mọi người: thằng khôn nó được hưởng cái khôn
của nó, còn tôi ngu tôi hưởng cái ngu của tôi. Theo ý anh ta,
người khôn có rất nhiều thành tựu, vinh quang và tiền của. Còn
anh ta ngu, thì được hưởng đúng cái gì trong khả năng của
mình, không bị những kẻ khôn lạm dụng hay bắt nạt, bởi vì dù
anh ta ngu vẫn có pháp luật để bảo vệ mình.
Bình đẳng là thử thách khó khăn
đầu tiên của loài người vì hầu hết người ta đều thích ăn trên
ngồi trốc, nhưng bình đẳng có lẽ cũng là phát hiện muộn mằn
bậc nhất trong lịch sử loài người. Những năm mới đây, Liên Hiệp
Quốc phát hiện, ở nước nào không có bình đẳng nam – nữ thì
đều nghèo đói, bởi lẽ thay vì công việc được chất lên vai hai
người thì chỉ được đặt lên vai nam giới, còn phụ nữ ở nhà.
Vì vậy, thước đo một quốc gia tiến bộ giầu mạnh cũng chính
là thước đo giải phóng để phụ nữ bình quyền. Và còn cụ thể
hơn là bằng chứng mà tỉ lệ phụ nữ điều hành quốc gia.
Trước khi trời đất lấy lại cân
bằng, nó phải trải qua giông tố. Ngay trong gia đình hay xã hội
muốn: cha không nói oan, quan không nói hiếp, chồng không có
nghiệp nói thừa thì mỗi người phải cố gắng rất nhiều. Mới
đây có ý kiến cho rằng, người Việt thông minh sao nước Việt
nghèo đói vậy? Ngay cả nước Mỹ mới đây cũng có một chuyện
rất xôn xao dư luận, khi một giáo sư người Mỹ đánh động vào
trái tim của các bậc phụ huynh cường quốc rằng “trẻ con Mỹ
chẳng có tư chất gì đặc biệt cả”.
Cuộc đời chính là sân khấu lớn cho
văn học. Mà triết gia Hegel xác định, không thể có thứ văn học
lớn nhờ sụt sịt vài khó khăn nheo nhóc của đời sống, bởi vì
thứ nhân vật sống trong khó khăn chỉ là thứ co ro dày vò cuộc
đời túng thiếu đói khổ, ở đó làm sao xuất hiện những trai
hùng gái liệt đang đương đầu làm vỡ tung những bi kịch lớn của
thời đại. Dân tộc chúng ta đã trải qua nhiều biến cố hào
hùng, sao chúng ta vẫn buộc phải nói “văn học chúng ta không
tương xứng với tầm vóc của thời đại?” Còn lý do nào khác hơn
là bởi chúng ta đâu có đào sâu vào ý nghĩa danh dự của người
con người, một con người có chiều cao lớn vọt khỏi những tem
phiếu giành cho giá áo túi cơm.
Nước Nhật nghèo tài nguyên bậc
nhất, nhưng vì là quốc đảo nên ý thức trọng danh dự rất cao,
vì thế trong cả chiến tranh lẫn hòa bình họ đều chứng tỏ khả
năng “hiệp sĩ” của mình. Danh dự luôn luôn là câu chuyện của
ông chủ, còn đầy tớ thì cần “ăn để mà sống”. Một cá nhân hay
một dân tộc muốn tự chủ về mình luôn cần ý thức về danh dự.
Nhà văn thì phải cần danh dự hơn ai hết! Vậy mấy bài thơ lẻ
cảm xúc lè tè liệu có đủ bậc thang để bắc lên danh dự? Chúng
ta sẽ bàn tiếp về việc này. Danh dự như không khí để thở,
mong rằng ít ra nó cũng mang tính “thời sự” ngang ngửa như cơm
áo?!
NHĐ 15/12/2013
Tác giả gửi cho NTT blog
Hỏi Tức Là Trả Lời?
December 17, 2013 By
Những câu hỏi cho nền kinh tế Việt Nam
Alan Phan
20/6/2012
Alan Phan
20/6/2012
Trong nền kinh tế quốc gia, người dân là khách hàng, là nhà đầu tư và các quan chức là người bán hàng. Mục tiêu là sự thỏa mãn của “Thượng Đế”. Ngoài việc làm cho túi tiền của dân càng ngày càng phồng to, bộ máy lãnh đạo phải tạo thương hiệu, hay “niềm tin” của khách hàng vào chất lượng dịch vụ của mình. Ít nhất là họ phải tin rằng người bán sẽ giao đúng món hàng, đúng giờ và đúng giá…như lời hứa.
Khi nói chuyện kinh tế, nhiều chuyên gia thường lên giọng nghiêm túc và dùng những danh từ khó hiểu nhất pha lẫn những khẩu hiệu chánh trị rồi kèm theo những con số thường là do các nhóm lợi ích cung cấp để không ai thấy rõ những mục tiêu riêng của mình và phe nhóm. Thực ra, sự điều hành kinh tế của một quốc gia không khác gì việc điều hành một doanh nghiệp. Một nền kinh tế cũng cần doanh thu (thuế, hàng xuất khẩu, kiều hối…), vốn đầu tư (FDI, FII, dự trữ ngoại tệ, vốn vay..), chi phí (nhân sự, giá vốn hàng hóa hay dịch vụ, hậu cần…), lời hay lỗ (dòng tiền âm hay dương…), tài sản và nợ, thương hiệu (niềm tin và sự thỏa mãn của người dân), mức tăng trưởng v.v
Do đó, chúng ta có thể đánh giá khả năng thành công hay thất bại của một nền kinh tế dựa trên những chỉ tiêu áp dụng cho doanh nghiệp. Khi họp để bàn về một dự án hay một doanh nghiệp, hội đồng thẩm định của quỹ đầu tư thường lưu ý đến 4 yếu tố then chốt trong vấn đề khả thi: sản phẩm hay dịch vụ; ban quản trị; kế hoạch tiếp thị và hiệu quả tài chánh.
Một quản lý quỹ thông minh thường biết bỏ qua những “gương và khói” (smoke and mirror), những hình thức đánh bóng hoành tráng để che đậy yếu kém và những chi tiết thực sự vô nghĩa với sự thành công của dự án. Các công dân có kiến thức và tầm nhìn cũng phải đánh giá một nền kinh tế thật chính xác, khoa học và cân bằng về hiệu quả của đồng tiền bỏ ra, qua thuế hay nợ công hay tiền in thêm (một hình thức thuế).
Einstein có nhắc chúng ta là “không ngừng đặt câu hỏi”. Sau đây là những câu hỏi của tôi, có thể thiếu sót, nhưng chắc chắn sẽ giúp tôi đánh giá tốt hơn cơ hội và rủi ro trong tương lai nền kinh tế xứ này.
- 1. Sản phẩm hay dịch vụ trong mô hình kinh doanh
Như một doanh nghiệp, mỗi một quốc gia đều có thế mạnh cạnh tranh và đặc thù dân tộc trong những chủ đạo của nền kinh tế. Với yếu tố địa lý và dân số, Singapore đã thành công khi sử dụng dịch vụ tài chánh quốc tế cho xứ sở. Mỹ có mũi nhọn công nghệ cấp cao và thị trường tiêu thụ khủng; trong khi Trung Quốc dựa vào mô hình sản xuất công nghiệp thông dụng cho toàn cầu. Nhật có lợi thế của một văn hóa rất tổ chức để thâu tóm thị trường tiêu dùng chất lượng; trong khi Ấn Độ biết lợi dụng lượng dân số có học, biết Anh ngữ để dành phần thắng trong công nghệ phần mềm.
Việt Nam đang đổ tiền đầu tư nhiều nhất vào lãnh vực gì? Lãnh vực đó có sản phẩm hay dịch vụ gì đặc thù hay có lợi thế cạnh tranh gì trên thương trường quốc tế? Chúng ta đang đầu tư dàn trải và xu thời hay chuyên sâu và bền vững? Sự lựa chọn sản phẩm và dịch vụ có thông minh và sáng tạo hay ngu xuẩn và sao chép?
- 2. Ban quản trị
Hai nhân tố quan trọng của nhà lãnh đạo là kiến thức và kinh nghiệm. Kiến thức đây không phải là bằng cấp, kiếm được từ trường lớp hay đi mua từ chợ, mà là một dòng suy tưởng và phân tích được bổ sung hàng ngày qua đám mây của nhân loại. Kinh nghiệm là những thành quả từ chiến trường thực sự, thua hay thắng, bằng công sức của chính mình và đội ngũ bao quanh.
Hai nhân tố trên sẽ giúp cho nhà lãnh đạo có một tầm nhìn xa, chính xác; cũng như một phán đoán sắc bén hơn khi trực diện những đòi hỏi của tình thế. Dĩ nhiên, lãnh đạo không thể đi xa hơn các nhân tài trong nhóm quản trị; giá trị thực của toàn đội ngũ cộng hưởng sẽ là vũ khí then chốt khi lâm trận.
Cho Việt Nam, ban quản trị kinh tế của chúng ta có hội tụ được những người giỏi nhất về kiến thức và kinh nghiệm để diều hành? Lãnh đạo có đủ tự tin để chiêu mộ những người tài giỏi hơn họ? Nhân sự lãnh đạo được tuyển chọn như thế nào, qua phe nhóm bè phái hay qua các kỹ năng và kinh nghiệm thực sự? Nhìn qua lý lịch và thành tích của 30 người quan trọng nhất đang diều khiển bộ máy kinh tế xứ này, người dân nhận định ra sao? Và vấn đề đạo đức? Chúng ta có nên bắt chước vài quốc gia đòi hỏi một liệt kê tài sản của các lãnh đạo và gia đình họ, trước và sau khi nắm quyền? Chúng ta có dám để những chuyên gia hay định chế độc lập phân tích và phán xét nhân sự và bộ máy điều hành?
- 3. Kế hoạch tiếp thị
Một nhà hiền triết Trung Quốc dạy,” Muốn thống trị thiến hạ thì hãy phục vụ mọi người”. Phục vụ và đáp ứng được nhu cầu để khách hàng thỏa mãn là một kế hoạch tiếp thị thành công.Đây thực sự là một hành động liên tục, chứ không phải một vài khẩu hiệu khôn ngoan hay một cô người mẫu đẹp mắt trong một phút quảng cáo trên TV.
Trong nền kinh tế quốc gia, người dân là khách hàng, là nhà đầu tư và các quan chức là người bán hàng. Mục tiêu là sự thỏa mãn của “Thượng Đế”. Ngoài việc làm cho túi tiền của dân càng ngày càng phồng to, bộ máy lãnh đạo phải tạo thương hiệu, hay “niềm tin” của khách hàng vào chất lượng dịch vụ của mình. Ít nhất là họ phải tin rằng người bán sẽ giao đúng món hàng, đúng giờ và đúng giá…như lời hứa.
Trong các dịch vụ của chánh phủ, quan trọng là công ăn việc làm, an ninh, y tế, giáo dục, môi trường, văn hóa và bảo hiểm xã hội cho những người kém may mắn. Ngoài ra, một nhiệm vụ “mềm” nhưng cần thiết là tạo niềm tin vào tương lai cho khách hàng với sự minh bạch, trung thực và sáng tạo.
Các lãnh đạo kinh tế ở Việt Nam đã đáp ứng được nhu cầu này chưa? Những người dân đang sinh hoạt hàng ngày có “tin” vào những giải pháp đề nghị, những dự án dài hạn, những thực thi luật lệ, những tiêu xài đa dạng của chánh phủ? Cụ thể hơn, họ có tin là chánh phủ đang làm tất cả để bảo đảm giá trị của đồng tiền VN, để khả năng thu nhập và mua sắm gia tăng đều đặn, để môi trường sống phù hợp với sức khỏe công cộng, để xã hội bớt bức xức về tệ nạn văn hoá?
- 4. Hiệu quả tài chánh
Sau cùng, mọi nhà đầu tư đều muốn đồng tiền của mình được sử dụng hiệu quả và sinh lợi thương trực. Ngoài các con số về lợi nhuận và doanh thu, họ quan tâm nhất đến chỉ số hoàn trái (ROI: return on investment). Dù kế hoạch, ban quản trị, kỹ năng tiếp thị…có hay giỏi đến đâu, nhà đầu tư sẽ cho là vớ vẩn (Bull S.) nếu công ty liên tục thua lỗ.
Câu hỏi người dân thường đặt ra cho mọi chánh phủ là “trong nhiệm kỳ của ông hay bà, đời sống chúng tôi có khả quan hơn không?”. Về vật chất, về sức khỏe, về tinh thần, về tương lai con cái…tôi có nhiều hy vọng và lạc quan hơn không? Các ông bà đã đem tiền thuế, tiền nợ công, tiền các ông bà tự in ra…đầu tư vào những thứ gì và hiệu quả tài chánh của chúng là thế nào? Các ông bà tiêu xài trong tiết kiệm và cẩn trọng số tiền của chúng tôi hay thích đi xây những văn phòng hoành tráng, mua những siêu xe, mở những tiệc tùng liên tục.. để hưởng thụ?
Trong 10 dự án đầu tư thì luôn có một vài lỗ lã, nhưng nếu cả 10 đầu tư đều lỗ nặng thì không ai muốn bỏ 1 xu vào quỹ của các ông bà. Trong khi đó, nếu chúng tôi thu lợi được 30-50% mỗi năm, thì chuyện các ông bà ăn bớt 5-10% cũng ổn thôi. Còn nếu chúng tôi đã lỗ 20-30% rồi mà lại còn chi cho các ông bà quản lý thêm 20-30% nữa; không sớm thì muộn, chúng tôi sẽ lăn quay ra chết…vì ngu và điên. Đặt các ông bà xây 1 khúc đường mà giá cao hơn thị trường gấp đôi lại hư hỏng khi chưa sử dụng…thì xử trí sao đây? Ngoài đời, khi bỏ 16 triệu mà mua nhầm một Iphone dỏm từ Trung Quốc thì phải quay lại cửa hàng …đấm vỡ mặt thằng bịp.
Dĩ nhiên, còn rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến kết quả của bất cứ dự án đầu tư nào. Thời thế, may mắn, quan hệ, biến động xã hội, thiên tai…đều có thể trở thành những tác động chủ yếu. Nhưng chúng ta phải tùy thuộc vào những phân tích định lượng nêu trên để đánh giá cơ hội thành công của dự án; cũng như những rủi ro khiến chúng ta “tiền mất tật mang”.
Do đó, qua lăng kính của 4 góc nhìn chính, người dân có thể đoán được là các nhà lãnh đạo kinh tế Việt Nam có đủ khả năng đưa con thuyền này vượt sóng cao, ra biển lớn, ganh đua ngang hàng với mọi đối thủ và đối tác trong ngôi làng toàn cầu? Hay là chúng ta phải cầu nguyện mỗi ngày?
Alan Phan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét