Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2012

Tin thứ Bảy, 27-10-2012

CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
<= Tượng đài Hải đội Hoàng Sa kiêm quản Bắc Hải tại đảo Lý Sơn. – Loạt phóng sự “Kiên quyết bám biển, bảo vệ chủ quyền”- bài cuối- Cột mốc biên cương (VOH). Mời xem lại: “Kiên quyết bám biển, bảo vệ chủ quyền”Loạt phóng sự “Kiên quyết bám biển, bảo vệ chủ quyền” – bài 1 – Đạp sóng ra khơiLoạt phóng sự “Kiên quyết bám biển, bảo vệ chủ quyền”- bài 2 – Đời ngư phủ  –  Loạt phóng sự “Kiên quyết bám biển, bảo vệ chủ quyền”- bài 3 – “Thuyền và biển”.
Hùng biện tiếng Anh về chủ đề biển, đảo (TN).
Giới thiệu luật Biển Việt Nam tại hội thảo quốc tế (TN).
- Việt Nam mong sớm đàm phán về Bộ Quy tắc ứng xử Biển Đông (VOA).  – ASEAN có nắm bắt được cơ hội? (LĐ).
- Học giả Trung Quốc, Đài Loan và “đường Lưỡi bò”(RFA). - Trung Quốc Tăng thêm hoạt động phi pháp ở biển Đông (TN). Sao mà Thanh niên lại có thể có cái tựa quá tệ đến vậy, độc giả ngó vô biết ai “phi pháp”, “phi pháp” cái gì?    – Trung Quốc đẩy mạnh xây dựng trái phép hạ tầng ở Hoàng Sa(TN). -
Trung Quốc định khai thác triệt để tài nguyên ở cái gọi là “thành phố Tam Sa” (PT).
Không cần “giải pháp Đặng Tiểu Bình” ở Biển Đông (TTXVN).
Giữ lại tên biển “Nam Trung Hoa” là không hợp lý (TVN).
- Nhật Bản – Trung Quốc: Kinh tế ‘nóng’, chính trị ‘lạnh’ (Petrotimes).  – TQ đua sức mạnh với Nhật, sốt ruột tàu sân bay Mỹ (PN Today).  - Nhật hạ thủy tầu khu trục khủng, Trung Quốc lo ngay ngáy (PN Today). - Nhật – Trung hoãn hội đàm do căng thẳng gia tăng (DV). - Nhật sắm thêm tàu, trực thăng (TN).  - Trung Quốc dọa trả đũa mạnh mẽ đối với Nhật Bản (TTXVN). - Xung đột trên biển, Không quân Trung Quốc chiếm ưu thế trước Nhật Bản? (ĐV).
Châu Á-Thái Bình Dương: Mỹ sẽ triển khai 300 tàu hải quân (PLTP).  - Hải quân Mỹ bảo vệ ‘quyền tự do hàng hải’ trên Biển Đông (VOA).  – Con tàu mang tên Hiến pháp Hoa Kỳ (BBC).
- Uy vũ đơn vị đặc biệt tinh nhuệ của Việt Nam (PN Today).
- Bình Định: Giúp 3 người ngư dân Philippines gặp nạn (TTXVN).
- Biên giới tiếp tục tanh thuốc súng   –   (DLB).
- Gia đình sinh viên Phương Uyên khiếu nại (VOA).   – Thư của các bạn lớp 10CDTP1 gửi “Mèo Lười” Phương Uyên   –   (DLB).  - Nguyễn Ngọc Già – Làm gì khi bị bắt cóc ở nhà? (Dân Luận). – Nhạc sĩ Trúc Hồ: Triệu Con Tim (Million Hearts) (Asia Channel).
- Nguyễn Hàm Thuận Bắc từ Đảo Sơn Ca: TỪ TRƯỜNG SA GỬI NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN (Nguyễn Trọng Tạo). “Người ta có thể sẽ xử em ‘tội phản quốc, chống đảng’/ Thiên Thần ơi hãy bước ngửng cao đầu!/ Làm Chiêu Thống cùng Ích Tắc hốt hoảng/ Để giặcTàu kinh hãi đến ngàn sau!/ Và bọn anh sẽ từ đảo xa trở về phá xiềng gông tù ngục/ Cứu những Thiên Thần như em về với mẹ với cha/ Để những người con biết tận trung với nước/ Được dâng hiến tuổi xuân cho biển đảo khơi xa!” Tuyệt vời!
Lễ hội blogger Châu Á tại Campuchia (RFA). “Các blogger Việt Nam sẽ đến đây. Sẽ có 2, 3 người là diễn giả trong chương trình, còn lại là các tham dự viên … chúng tôi cũng sẽ nói về các đề tài như ‘Tự do internet’, ‘Bảo mật internet’… và đặc biệt là chúng tôi có các bản báo cáo của các quốc gia, các blogger đến từ Campuchia, Việt Nam, Thái Lan, Malaysia, Singapore, Miến Điện…”
Tình thế cấp thiết (BVN).  – Sửa đổi Hiến Pháp – Quan điểm của một nghiên cứu sinh Luật (VOA).  – Nguyễn Hưng Quốc: Dân chủ và nhân quyền (VOA’s blog).
- Thủ tướng, quan oan, những món nợ, lời hứa & lòng tin (Trương Duy Nhất). Nhà giáo Hà Văn Thịnh phản hồi: “Tôi không đồng ý với Trương Duy Nhất cái đoạn bênh vực cho “nhà sử học liếm mép” Dương Trung Quốc. Gãi cho dân đỡ ngứa một chút trong khi dùng dao để cứa vào vết thương đang buốt nhức của hàng triệu người là hai cái khác nhau. Cách nói ỡm ờ của DTQ ai mà không nói được? Ông ta đã bao giờ dám điểm mặt chỉ tên một sai trái nào, một ai chưa? Đó là chưa nói cái độ dốt hết biết khi chỉ cần nghe TT nói, tức thì “sử học gia” thống kê ngay được cái trình AN DÂN(!)?”
- TOA THUỐC THỨ 3: XIN LỖI! (Sơn Thi Thư). – CÁI CƯỜI CỦA THẰNG BỢM (DĐCN). – Không HỐI mà sửa… một cái dấu thôi: CÃI (!) (Bùi Văn Bồng). “Trên đời, HỐI CẢI khó lắm. Sự gian manh, lòng tham, tâm không thiện, hết thuốc trị, vô phương sửa đổi. Những người như thế thường không bao giờ biết HỐI mà chỉ lo CÃI mà thôi, cãi đến cố cùng. Có sửa dấy, nhưng sửa một cái dấu thôi, dấu Hỏi, thành dấu Ngã: CÃI!
- Từ chức: Phải có người làm gương? (GDTĐ). Chớ có mơ “đồng chí X” từ chức để làm gương.  – THAY “X” BẰNG “Y” VIỆT NAM CÓ CHỐNG ĐƯỢC THAM NHŨNG? (Quỳnh Trâm). Nhắn với chủ trang blog: gỡ bỏ mấy cái video bên phải, nếu không sẽ không có độc giả nào mở được vì quá tải. – 1001 chuyện Quan Trí! (PCTN). “Đồng chí X” =>
- Tưởng Năng Tiến: Cụ Nguyễn Đã Rời Rạch Giá (RFA’s blog).
- Lê Vĩnh Tài: Cả bài thơ và tôi cùng nhỏ bé quá (Nguyễn Tường Thụy). “Khi dân tộc này đất nước này/ Cái dạ dày của nhân dân đã bị đánh bại/ Trở thành hèn nhát/ Bởi tình yêu của những con quỷ râu xanh có cái Tự Do rất tử tế/ Tất cả đã bắt đầu/ Chưa kết thúc/ Một vở kịch/ Người ta đang diễn vai Tự Do như chưa bao giờ có ai diễn hay và lâu như vậy/ Và đầy tự trọng…”
Đại biểu Quốc hội lo ngại về tham nhũng trong DNNN (TTXVN).  – Mới chạm đến tham nhũng vặt (TT). - Không quy định về Ban Chỉ đạo Phòng, chống tham nhũng T.Ư (LĐ). – Việt Nam: Thủ tướng sẽ không làm Trưởng ban phòng chống tham nhũng (RFI).  – Chống tham nhũng: Không thể đầu voi, đuôi chuột (NLĐ).  - “Kẻ Bi thương” cũng khóc! (TVN).  - Xử lý chủ yếu là “tham nhũng vặt”(TN).   – QH nóng chuyện Dương Chí Dũng, ‘bầu’ Kiên (VNN).  – Quay ngược chu kỳ kinh tế: Tài sản “ cứng” lên ngôi ở VN (Alan Phan).
Bỏ phiếu bất tín nhiệm và bỏ phiếu tín nhiệm (ĐBND).
- May mà có những lời hứa không được thực hiện (LĐ).
- THỬ LUẬN BÀN VỀ TƯƠNG LAI VIỆT NAM (Trí Nhân Media).
- Trương Quốc Vương: ĐÁ MỌC LÔNG (Huỳnh Ngọc Chênh).
- Báo chí nước ngoài cũng đã phát hiện “đồng chí X” bên Trung Quốc: Gia đình thủ tướng Trung Quốc che dấu tài sản kếch sù 2,7 tỷ đôla (RFI). Bài trên NYT: Billions in Hidden Riches for Family of Chinese Leader. – TQ nói báo Mỹ ‘bôi nhọ’ Thủ tướng (BBC).   – Chặn báo Mỹ vì bài về tiền nhà Ôn Gia Bảo (BBC). – TQ tăng kiểm duyệt internet sau bài viết về Thủ tướng Ôn Gia Bảo (VOA).  Độc giả méc, bài  Hé lộ khối tài sản khổng lồ của gia đình Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo điểm chiều qua trên Infonet đã bị gỡ bỏ. Cũng may đã có nhiều blog đăng lại và vẫn còn nguyên bản trên Baomoi.com.
<= “Đại ca K”.  - Vì sao cựu Phó Chủ tịch huyện bị bắt? (TP). – CA Hải Phòng giải thích việc bắt nguyên Phó Chủ tịch Tiên Lãng (ĐV). Thượng tá Phạm Duy Diên, Chánh Văn phòng CA Hải Phòng đã giải thích rõ lý do bắt ông Nguyễn Văn Khanh, nguyên Phó Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, vì tội ‘hủy hoại tài sản’ của ông Đoàn Văn Vươn. Nhưng mà thưa thượng tá, ông giải thích thế nào về cái hiệp đồng tác chiến cực kỳ hay của “đại ca Ca”, GĐ Công an Hải Phòng, trong vụ bình địa nhà ông Vươn? Hay là các ông làm theo lời Lái Gió: Đề nghị chuyển ngành Đỗ Hữu Ca và thăng ngay cấp tướng? Cũng đừng quên cấp cho “Đại ca Ca” cái Giấy khen: Đã chiến đấu anh dũng với nhân dân tại Đầm Vươn! (J.B. Nguyễn Hữu Vinh).  – Đây rồi, độc giả Hương Giang gửi tặng bằng khen nầy cho “đại ca Ca”.
TỚ THẦY CHUNG…CÁI LƯỠI (Bùi Văn Bồng).   - “Dân” được minh oan (SKĐS). “Suốt 9 tháng qua, ông Thoại cũng như chính quyền TP. Hải Phòng chưa hề có cải chính hoặc xin lỗi và nỗi oan của dân vẫn còn đó trước khi có quyết định khởi tố bị can của cơ quan điều tra”.
- Rà soát và giải quyết vụ việc khiếu nại, tố cáo tồn đọng phức tạp kéo dài: Đoàn đại biểu Quốc hội thành phố Hồ Chí Minh cần giám sát chế tài việc này!  (NCT).
Giảm trừ gia cảnh lên 9 triệu đồng/tháng (TP). - Nâng mức giảm trừ gia cảnh để giảm thuế thu nhập cá nhân (Tin tức).  - Người già không có lương hưu ngày càng tăng (PLTP).
Luật Thủ đô tiếp tục ‘đòi’ hạn chế nhập cư (ĐV). - Nên hạn chế dân cư tại bốn quận nội thành(TQ).  - Từ Nghị quyết “hạn chế” nhập cư của Đà Nẵng đến Luật Thủ đô: Quốc… (LĐ).
- Chiêu mới của Thủ tướng? Ban hành nghị định 88:  VN nới lỏng quản lý báo chí nước ngoài (BBC). “Một trong những điểm đó là việc các hãng thông tấn, báo chí nước ngoài nay có thể mở văn phòng thường trú tại các tỉnh thành phố trực thuộc trung ương khác chứ không chỉ ở Hà Nội như quy định trước đây… “. Các hãng thông tấn, báo chí nước ngoài có thể mở văn phòng ở VN, không biết mấy cái “đài địch” như VOA, BBC, RFA, RFI… khi nào thì được thủ tướng “cho phép” mở văn phòng ở VN? Thấy cái “đài địch” này đã mở văn phòng bên Miến Điện rồi đó thủ tướng à, không biết thủ tướng đang đi theo con đường của Miến Điện hay đây lại là cái bẫy việt vị tiếp theo của thủ tướng?
- Vụ 2 phóng viên truyền hình ở Đồng Nai bị đòi “cắt cổ”: Sao nhà báo lại lừng khừng? (NB&CL).
- Chi cục Thi hành án huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh: Cưỡng chế nhà, đất trái luật (NCT). – Nghệ An: Lập hồ sơ khống đoạt rừng của dân (Thanh tra).  – Xã Đại Mỗ, huyện Từ Liêm: Tài sản của dân nhiều lần bị hủy hoại (NB&CL).  – Dự án Nhà máy thủy điện Chiêm Hóa, tỉnh Tuyên Quang: Nỗi đau khôn cùng từ một “trang trại vàng” bị xóa sổ (NCT).
Về thủy điện Sông Tranh 2: “Chắc tôi cũng không chịu nổi” (Kienthuc).
- Kon Tum: Thu hồi và loại bỏ 11 dự án thủy điện (NLĐ).
Cao Bằng: Người dân ngăn khai thác vàng trái phép (TTXVN).  - Xét xử vụ kiện quyết định hành chính của UBND tỉnh Vĩnh Long (ND).
Không nên giảm án, đặc xá! (ANTĐ).  - ‘Không còn phạm nhân đóng tiền để hưởng ưu ái’ (VNE).
- Tử tù Việt Nam vẫn chờ thuốc độc (BBC).  – Không có thuốc nên chưa thể tử hình bằng thuốc độc (VNN).
Hiếp dâm trẻ trai: thiếu luật hay thiếu quan tâm? (TT).
- Cần nhanh chóng tạo hành lang pháp lý cho hiệp sĩ đường phố (CATP). - Vụ 10 “hiệp sĩ” bị triệu tập: Ông Đinh Đắc Lộc ra trình diện (TN).
Khởi tố các đối tượng phá rừng quy mô lớn (CAND) trong đó có “nguyên Phó Bí thư Chi bộ thôn”.  - Bắt hai xe gỗ lậu của một xã đội trưởng (TT).
- Tin bạn đọc gửi: Công an đem thuốc nổ, lựu đạn đi đánh cá bị nổ chết (DLB).
Đan Mạch chấm dứt 3 dự án tại Việt Nam (DV).  -  Pháp hỗ trợ Việt Nam phát triển giao thông đô thị (SGGP).   - 2 máy bay VNA và nước ngoài suýt gặp nguy vì kiểm soát không lưu (NLĐ).
- Trò bịp bợm cố hữu rẻ tiền của VC “Hoà Giải Hoà Hợp” xâm nhập Đại Học Harvard qua Viện Trần Nhân Tông (TNCG).
- 185. NGUYỄN THÁI HỌC – NGUYỄN THỊ GIANG ANH HÙNG VÀ LIỆT NỮ (Việt Sử ký).
- THE PENTAGON PAPERS Lịch sử những quyết định của Mỹ trong cuộc chiến Việt Nam – Kỳ 6. Mời xem lại: Kỳ 1   –   Kỳ 2   –   Kỳ 3   –   Kỳ 4   –   Kỳ 5 (Sống Magazine).
- TT Thái Yingluck Shinawatra thăm VN (RFA).
Từ Burma đến Myanmar và ngược lại? (Project Syndicate/ BVN).
- Nhật Bản: Thủy sản gần nhà máy Fukushima có độ nhiễm phóng xạ cao (RFI).  – Lượng phóng xạ trong cá ở Fukishima không giảm. (VOA).
- Bạc Hy Lai bị bãi miễn tư cách quốc hội (BBC). – Trung Quốc: Bạc Hy Lai bị bãi miễn tư cách đại biểu Quốc hội (RFI). – Ông Bạc Hy Lai bị khai trừ khỏi quốc hội (VOA).  - Sắp xét xử một Trung tướng và ông Bạc Hy Lai (TP). - Đâu rồi những phụ nữ quyền lực ở TQ? (BBC).  - Từ Mao đến Đặng : Sự cất cánh của Trung Quốc (RFI). – Tập Cận Bình. Người thống trị hơn một tỷ dân Trung Quốc (RFA’s blog).  – Xung quanh việc điều chỉnh cán bộ chóp bu của quân đội Trung Quốc (Petrotimes).
- Video Ngải Vị Vị nhảy điệu Gangnam Style với 1 tay bị còng: Ai Weiwei does Gangnam Style (triplenickeltube).  – TQ xóa Gangnam Style của Ngải Vị Vị (BBC).
- Lãnh đạo đối lập Nga Sergei Udaltsov bị truy tố về tội âm mưu gây rối (RFI).  – Nga: Nhà hoạt động đối lập bị cáo buộc âm mưu bạo loạn (VOA). - Tổng thống Putin làm việc ở nhà để… tránh kẹt xe (DV).
- Hungary: Đọ sức chính trị nhân kỷ niệm 56 năm cuộc nổi dậy chống Liên Xô (RFI).
Giáo sĩ Indonesia cũng bị công an sách nhiễu (RFA).  - Cha của nữ sinh Pakistan bị bắn nói ràng cô sẽ ‘lại vươn lên’ (VOA).

- Trước thềm cuộc thảo luận COC giữa ASEAN và Trung Quốc: Ai thực sự muốn hòa giải? (Petrotimes).
- Tất cả chúng tôi phải được thấy mặt trời yêu nước! (DLB). “Tội ác lớn nhất của chế độ toàn trị là tiêu diệt lòng yêu nước của công dân. Đây là bước cuối cùng có thể dẫn đến sự biến mất của Việt Nam trên bản đồ thế giới. Tây Tạng hôm nay có thể là Việt Nam ngày mai”.  – Âu Dương Thệ: Trọng ngố, Dũng hèn đang đưa đất nước tới vực thẳm ! Và con đường của chúng ta (DĐTK).
- Văn Cầm: Thay đổi (Quê Choa).
KINH TẾ
- Gia cố “trụ đỡ” kinh tế (KTĐT).  – Ernst & Young: VN là ‘ngôi sao đang lên’ hay ngôi sao xẹt? (BBC).  – Tái… nạm gầu (Hữu Nguyên). “Ngay ngày hôm sau tiệm phở của anh được ‘tái cấu trúc’ bằng tấm bảng hiệu mới toanh, to đùng: ‘Tiệm phở Ngon nhất Con đường này’.”
Việt Nam tiếp tục là một thị trường năng động, hấp dẫn đầu tư (TP).
Việt Nam cần một ‘nhạc trưởng’ để kết nối thị trường vốn (NĐH).
- Phỏng vấn ông Phùng Quốc Hiển – Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính – Ngân sách của Quốc hội: “Kỷ luật tài chính của chúng ta chưa nghiêm” (LĐ).
Bỏ chính sách ân hạn thuế: Phải “xoay” hơn 10 tỉ USD/năm để đóng thuế (TT).
- Quản lý vàng: đâu như thế được (TT). - “Cuộc chơi” vàng sẽ kết thúc vào 30/6/2013 (KTĐT).  – Từ 30/6/2013 sẽ chấm dứt hoàn toàn huy động vàng (TTXVN). – Độc quyền giúp chống ‘vàng hóa’ trên thị trường (Tin tức).   – Không khuyến khích giữ vàng (SGGP).  – Tìm lối thoát cho vàng (NLĐ).  – Vàng nhái SJC: Ai mua nhầm, người ấy chịu! (LĐ).  - Thuế tiêu thụ đặc biệt với vàng: Dân nói không ổn (TT). - Đã điểm tối qua, độc giả nhắc nên điểm lại: Độc quyền dân thiệt (TN).
DaiABank bác thông tin sáp nhập, tạm hoãn đại hội cổ đông bất thường (ANTĐ).
Xăng dầu trong nước quyết neo giá (VNN).
<- Ông Phạm Nhật Vượng, ‘Tỷ phú ẩn mình’ của Việt Nam (BBC).
- Điều chỉnh dự án nhà ở thương mại sang nhà ở xã hội: Lối ra cho thị trường bất động sản? (KTĐT).   – Tìm hiểu kỹ để tránh “hớ” khi mua căn hộ chung cư (PL&XH).  - Bất động sản nghi ngờ và tố nhau bán phá giá (VEF).
Việt Nam nhập khẩu 90% nguyên liệu sản xuất thuốc (PNTP).
- Gạo an toàn: Vàng thau lẫn lộn (NLĐ).
Thương hiệu cà phê Buôn Ma Thuột là “Buon Ma Thuot coffee” (SGGP).  “Trước đó, vào tháng 9-2011, Đắk Lắk phát hiện thương hiệu “Buon Ma Thuot coffee” đã bị một doanh nghiệp Trung Quốc đăng ký bảo hộ độc quyền tại Trung Quốc trong vòng 10 năm.”
Tìm chỗ đứng cho hàng thực phẩm Việt Nam tại châu Âu (VOV).
Loay hoay với casino ở Phú Quốc (TT).
- Coca-Cola đầu tư thêm tại Việt Nam(VOA).  - Coca-Cola đầu tư thêm 300 triệu USD (TT).
Cảnh giác với chăn đệm giảm giá “sốc” (TN).
Vấn đề lương thực và hình thức Thực Dân Mới (BVN).
- Ngành hàng không Ấn Độ tìm kiếm đầu tư nước ngoài (VOA).
- Thị trường việc làm ở Mỹ cải thiện đôi chút (VOA). – Kinh tế Mỹ tăng 2% trong quý 3 (VOA).
- Lạc quan thận trọng về kinh tế Anh (BBC).
Sự trỗi dậy ngọt ngào của châu Phi (VEF).
Canada và giấc mơ độc lập năng lượng (Petrotimes).

VĂN HÓA-THỂ THAO
Nhiều phát hiện mới tại di tích thành Hoàng Đế (TN).
- YÊU THỜI…ĐỒ ĐỂU (KỲ 5) (Nhật Tuấn).
- Nguyễn Hoài Nguyên: NGÔN TỪ QUA KHẨU VĂN NGUYỄN QUANG LẬP (Quê Choa).
- BÁO VĂN NGHỆ TP HCM ĐĂNG TRUYỆN ĐẠO VĂN (Nguyễn Trọng Tạo).
- Thăm từ đường Tam nguyên Yên Đổ (Công lý).
- Chân dung Cát 12: Chế Khan (Inrasara).
- TẢN MẠN “ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG” (Lê Đức Thịnh).
- Tái hiện xẩm tàu điện – nét văn hóa độc đáo Hà thành (Tin tức). NSƯT Thanh Ngoan, một trong những nghệ sĩ biểu diễn xẩm được nhiều người yêu thích. =>
- Kịch cà phê thay tấu hài (NLĐ).
- Nghệ thuật đương đại – gập ghềnh đường đến công chúng (VOV).
- Rạp chiếu phim ở Hà Nội trước sức ép cạnh tranh (ND).  – Liên hoan Phim Việt – Hàn: Đáng tiếc (NLĐ). “Khai mạc rầm rộ nhưng diễn ra lặng lẽ và kết thúc trong âm thầm”.
- Sự thật về “Phật hiện hình trên gốc cây” (Kiến thức).
- Bóng tối sàn nhảy (NLĐ).
The Voice và câu chuyện ‘dê hóa chó’! (Petrotimes).
Bằng Kiều liên tục cám ơn khi trở lại sân khấu quê nhà (VnE).
- Rượu với người lạ (Đàm Hà Phú).
Á hậu Đỗ Hoàng Anh dự thi Hoa hậu Trái đất 2012 (TN).
Lễ hội văn hóa ẩm thực Việt – Hàn 2012 (SGGP).
Điện ảnh châu Á trỗi dậy (TT).
Bagerhat vùng đất tâm linh đôn hậu (PLTP).
- Trời đánh tránh bữa ăn : Trời Sập tránh James Bond (RFI).
- Huỳnh Văn Úc: Goran Malmqvist và Mạc Ngôn (Nguyễn Tường Thụy).
- Người Hồi giáo ở Philippines mừng lễ Eid al-Adha (VOA).
Liên doanh mua bản quyền giải Ngoại hạng Anh 2013-2016: Nín thở chờ đợi (TTVH).
Việt Nam – Lào 4-0: Một buổi tập nặng (DV).  - Tuyển VN thắng vẫn lo (TN).

- Tạ Chí Đại Trường: Con đường bình thường của các đồng tiền “An Nam” (Nguyễn Trọng Tạo).
- ĐI TIỄN TÔ PHƯƠNG (Văn Công Hùng).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
- Hướng tới việc đổi mới nền giáo dục Việt Nam (GDTĐ).  – AI XỨNG ĐÁNG QUẢN LÝ HỆ THỐNG SAI? (Thùy Linh).
Có tự chủ thì mới… tự chịu trách nhiệm (GD&TĐ).
- Không được ép học sinh mua sách, vở, đồ dùng học tập với giá cao(ND).  - Tràn lan sách giả ở Làng đại học Thủ Đức (SGGP).
- Cử nhân hoang mang với thất nghiệp(VNN).
- Thanh Hóa: Sai phạm tại trường Tiểu học Đông Vệ 1: Cần khách quan hơn (GĐ).
Khảo sát ở đâu cũng có lạm thu (TN).
PGS Văn Như Cương: “Toán phổ thông quá nhiều phần vô bổ” (GDVN).
Nhật ký phóng viên Giáo viên nghề “chạy bữa” (TT).
Xin không nhận chức hiệu trưởng (TT).
Bấp bênh tìm chỗ thực tập (TN).
- Ý tưởng về “Kho” dữ liệu điện tử lịch sử – địa lý (LĐ).
- Nếu thấy Bài học đạo đức còn thiếu thực tế (TN) thì nên bổ sung ngay vô sách giáo khoa bài học về lòng tự trọng của “đồng chí X” vừa rồi và lời huấn thị của đồng chí với sinh viên Đại học quốc gia TPHCM.  - Và đề nghị “đồng chí X” giúp ra đề cho cuộc  Thi học sinh giỏi giáo dục công dân (TT).
- “Cạm bẫy sau giảng đường và kỹ năng thoát hiểm” (HNM).
- Học sinh 11 tuổi “kiện” thầy vì… thương bạn khác hơn con (Kiến thức).
- THAY ĐỔI TƯ DUY, THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI (2) (Tâm Sáng).
Một ngày đến trường của học sinh vùng cao (DT).  - Gieo chữ tâm sẽ nảy mầm hạnh phúc (LĐ).
Học bổng Canada dành cho người biết tiếng Pháp (TT).
Tiền và lòng tự trọng (LĐ/ Đào Tuấn). “Nhưng cũng không thể có một nền khoa học công nghệ hiệu quả, ở sự phụng sự, nếu như các giáo sư tiến sĩ thiếu đi phẩm chất tối thiểu của một nhà khoa học, một ‘kẻ sĩ’: Lòng tự trọng, mà biểu hiện đầu tiên là biết xấu hổ”.  – Nghiên cứu khoa học VN ‘tụt hạng’ (BBC). – Lo ngại cho nghiên cứu khoa học VN (BBC).
- Mô hình trường học 1 USD ở Nepal (Tia sáng).
- Hỏi đáp Y học: Viêm màng gân lòng bàn chân (VOA).

- Trường Mầm non thị trấn Quán Hành (Nghi Lộc, Nghệ An): Nhiều khoản thu không hợp lý (GD&TĐ). – Xử lý nghiêm các trường học, cá nhân vi phạm (LĐ). – Lạm thu nhờn thuốc chữa (ĐĐK).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Ngân hàng thế giới hỗ trợ Việt Nam xử lý ô nhiễm công nghiệp (VOA).
- Bão số 8 đổ bộ thần tốc (NLĐ).  – Nguy cơ bão vào Quảng Bình, Hà Tĩnh – họp khẩn Ban chỉ đạo PCLBTW (Tin tức).  – Khó xác định điểm đổ bộ của bão số 8 (TQ).  – Còn hơn 1.440 ngư dân Phú Yên hoạt động trên biển (QĐND).  – 6 người Philippines thiệt mạng do bão Sơn Tinh (VNN).
- Phỏng vấn ông Nguyễn Ngọc Tường, Phó Ban Chuyên trách Ban An toàn giao thông TPHCM: 1.007 cánh hoa tưởng nhớ nạn nhân TNGT (NLĐ).
- Trái cây Trung Quốc được đổi… quốc tịch (KP).  - Gà “đầu trọc” tràn vô thị trường (TN).
Kinh hãi áo ngực TQ chứa “thuốc lạ” (KP). “…trong áo dây nịt ngực có chứa 2 gói dung dịch và 6 “viên thuốc lạ” màu trắng”. Coi chừng thuốc gây tiệt giống nòi?!
- Rớt nước mắt với bé gái “người thú” ở Hà Nam (GĐVN). =>
- Người mẹ của hơn 60 đứa trẻ bất hạnh (CATP).  - Khi sự phẫn uất thành cái ác (PLTP).
- “Sống thử” thời hội nhập (GĐVN).
- “Bạo lực kép” – nỗi đau của phụ nữ di cư (NĐT).  - Nga giải thoát 3 nô lệ tình dục người Việt (DV).
Lai Châu: Tai nạn luôn rình rập người lao động tại các mỏ đá (VOV).
- Đi máy bay VietJet bị mất cắp, ai chịu trách nhiệm?(NCT).  - Máy bay suýt gặp nguy vì lỗi huấn lệnh không lưu (DT).  - Bắt 2 người Philippines giăng bẫy cờ bạc bịp (VNN).
- Mạng Internet Việt Nam sẽ khá chậm trong 10 ngày tới (K14).
- Tam Đảo không còn trung tâm cứu hộ gấu (NLĐ).  - Nghi ngờ còn nhiều cá sấu dưới suối (TN).
- Cơ hội mới cho phụ nữ Miến Điện (Diplomat/ TCPT).
- Báo Trung Quốc: Vì sao lương công nhân thấp? (Tia sáng).

- Nhịp đời qua ống kính: “Thân cò” lặn lội (TT).
QUỐC TẾ
- Thỏa thuận ngừng bắn tại Syria bị vỡ ở một số nơi (TTXVN).  – Syria: Thỏa thuận ngưng bắn tạm thời có hiệu lực, đung độ tiếp diễn (VOA).  – Syria: Xe bom nổ làm lu mờ cuộc ngưng bắn (VOA).  - Quân đội Syria cáo buộc khủng bố phá thỏa thuận ngừng bắn (VOV). - Thổ Nhĩ Kỳ khoe tên lửa khi đang căng với Syria (PN Today). - Thỏa thuận ngừng bắn ở Syria bị phá vỡ ngay khi có hiệu lực (DT).
- Mỹ tập trận phòng thủ tên lửa lớn (NLĐ).  – Hàn Quốc phủ nhận gia nhập liên minh phòng thủ tên lửa của Mỹ (ANTĐ).  – Hàn Quốc hoãn phóng vệ tinh nhân tạo (RFI).
- Anh, Mỹ lên kế hoạch đối phó điểm nóng Trung Đông (TTXVN).
Bí ẩn kho hạt nhân Israel (TN).
- Bộ phim Iran về Mahomet thách thức ưu thế của Ả Rập Xê Út (RFI).  – Giải thưởng nhân quyền châu Âu Sakharov được trao cho hai nhà đấu tranh Iran (RFI).
- Đánh bom tại Afghanistan, ít nhất 40 người chết (VOV).  – 40 người chết trong vụ nổ bom tự sát tại đền thờ Hồi giáo ở Afghanistan (VOA).
- Miến Điện: Bạo động tôn giáo làm hơn 60 người chết (RFI). – Miến Điện: Bạo động tôn giáo bùng phát (VOA).  – Myanmar chìm trong bạo lực tôn giáo (NLĐ).  – LHQ cảnh báo về bạo loạn Miến Điện (BBC).
<- Bộ trưởng Ngoại giao của Ấn Độ Krishna từ chức (TTXVN).  – Bộ trưởng Ngoại giao Ấn độ từ chức trước cuộc cải tổ nội các (VOA).
- BẦU CỬ TỔNG THỐNG MỸ (RFI). – Ông Romney đọc bài diễn văn quan trọng về kinh tế (VOA).  – Bầu cử Mỹ: ông Romney kêu gọi thay đổi kinh tế, ông Obama nghỉ dưỡng sức (VOA).  – Ứng viên Tổng thống Mỹ đã từng ‘trốn’ nghĩa vụ quân sự? (NĐT). - Trung Quốc không ưa bầu cử tổng thống Mỹ (PLTP). - Khó đoán tương lai bà Hillary Clinton (TN). - Chạy nước rút (SGGP).  - Nga có thể cử quan sát viên tới giám sát bầu cử Mỹ (VOV).
- Thế giới 24h: Mỹ thiếu tin tình báo (VNN).  - Bí mật Hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ tiêu diệt 5 mục tiêu cùng lúc (TP).
- Washington xin lỗi người dân Okinawa về vụ lính Mỹ hãm hiếp phụ nữ Nhật (RFI).  – Mật vụ Mỹ bị tố cưỡng hiếp bé gái 14 tuổi (NLĐ).
- Berlusconi bị kết án tù vì ‘trốn thuế’ (BBC).  – Cựu Thủ tướng Italy Berlusconi bị tuyên án 4 năm tù (TTXVN).  – Ý: Cựu Thủ tướng Berlusconi bị buộc tội gian lận thuế (VOA). - Cựu Thủ tướng Italia Berlusconi bị kết tội gian lận thuế (VOV). - Cựu Thủ tướng Italia Berlusconi bị kết án tù (DT).
Chủ WikiLeaks sống ẩn thế nào trong sứ quán Ecuador? (VNN).

* VTV1: + Chào buổi sáng – 26/10/2012;  + Cà phê sáng – 26/10/2012;  + Tài chính kinh doanh trưa – 26/10/2012;  + Cuộc sống thường ngày – 26/10/2012;  + Thời sự 19h – 26/10/2012.

1324. THẾ GIỚI BÍ ẨN CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC

(Báo Le monde diplomatique số 702, tháng 9/2012)
Đ sau đại hội … Đó là câu trả lời cho mọi đề nghị phỏng vn với các nhà lãnh đạo Trung Quc — không loại trừ cả các cuộc gặp không chính thức. Điu gì đang xảy ra đằng sau những bức tường đỏ trụ sở của Đảng cộng sản Trung Quốc, chỉ cách Tử Cấm thành 2 bước chân?
Trong khu phố Ngụy Công Thôn, trên vỉa hè rộng nối Đại học Nhân dân, một trong những trường lâu đời nhất ở Bắc Kinh, với bến xe điện ngầm cùng tên, Hội đồng nhân dân đã cho dựng một cột báo điện tử, với màn hình cảm ứng và hệ thống tương tác, cho phép người ta tự định vị mình trong thành phố. Trên các mặt của cột báo điện tử này, các áp phích đỏ hiện dòng chữ Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), biểu tượng búa liềm rất bắt mắt, với hình ảnh của những người lao động ưu tú và các nhà lãnh đạo kiểu mẫu. Phải chăng đây là sản phẩm công nghệ tốt nhất để biết mình đang ở đâu trong chính sách cộng sản? Dường như ít có khả năng các nhóm sinh viên, thường đi tiên phong trong lĩnh vực thời trang, trong cái tháng Sáu ấy, con gái thì quần soóc hay váy ngắn khêu gợi, con trai thì sơmi bó hoặc áo phông in những dòng chữ tiếng Anh…, nắm bắt được thông điệp kia. Trung Quốc, nơi sự hiện đại phóng túng nhất chung sống với những cách thức cổ lỗ nhất, bước đi như vậy đó.
Hội nghị thứ 18 của ĐCSTQ, sẽ diễn ra “vào nửa cuối năm 2012”, theo thông cáo chính thức, phản ánh nghịch lý này. Đảng duy nhất, cai quản đất nước kể từ năm 1949, đã hình dung ra một quy chế gia hạn các ban lãnh đạo trung ương. Những người đứng đầu tổ chức Nhà nước (tổng bí thư, cũng là chủ tịch nước Cộng hòa, thủ tướng và chủ tịch Quốc hội) chỉ được bầu tối đa hai nhiệm kỳ và không được quá 10 năm. Tuổi giới hạn đối với các thành viên của các thẩm cấp quốc gia (ủy ban trung ương, Bộ chính trị, ủy ban thường trực) được ấn định là 68.
Như vậy, 2012 sẽ là năm chứng kiến một trong những thay đổi các nhà lãnh đạo lớn nhất chưa từng thấy ở một đất nước theo chủ nghĩa cộng sản. Trong số 9 thành viên của ủy ban thường vụ Bộ chính trị (CPBP), sẽ có 7 người bị thay thế; từ 60% đến 65% ủy viên chính thức ở ủy ban trung ương cũng sẽ phải nhường chỗ. Vậy những người sắp thăng tiến sẽ được chỉ định theo tiêu chí nào? Điều này thì bí mật. Gợi nhớ lại các tục lệ thời còn Tử Cấm thành, sự kế nhiệm trong nội bộ ĐCSTQ được chuẩn bị hết sức bí mật, bằng các trò quyền lực mờ ám, các mánh khóe xảo quyệt, những động tác giả và những đòn ngầm.
Cách đó hơn 2 nghìn km, ở Quảng Đông, Duyệt Tuệ (tên nhân vật được thay đổi để tránh gây phiền toái), mặc quần soóc bò, áo chẽn lụa, mái tóc dài và khuôn mặt trang điểm kỹ, giống như tất cả các thanh niên xuất thân từ tầng lớp trung lưu, với cuộc sống bình lặng và thoải mái trong các cuộc tranh luận. Nếu những người bạn của cô từ chối nói về chính trị, Duyệt Tuệ lúc đầu lưỡng lự, sau đó cũng vui lòng thổ lộ.
Mẹ làm giáo viên tiểu học, bố là công chức, cô tốt nghiệp cao học ngành luật tại trường đại học danh tiếng Tôn Trung Sơn, nơi chúng tôi gặp cô. Cũng như bố mẹ mình, cô là một đảng viên cộng sản. Cô lập tức giải thích: “Đảng là một kiểu tổ chức ái hữu, như một mạng lưới để thành công. Phần nào giống như một hiệp hội nghề nghiệp.” Có nghĩa đó là một đảm bảo giúp cô kiếm được một công việc tốt, có cơ hội thăng tiến. Ngừng một lát, cô đỏ mặt nói tiếp: “Tôi đã ước mơ được vào đảng ngay từ bé”. Giống như phần lớn lớp trẻ ở Trung Quốc, cô đã từng là đoàn viên thanh niên. Cô kể lại với ánh mắt sáng bừng: “Khi tôi được kết nạp đảng vì tôi là một học sinh xuất sắc, tôi đã rất hạnh phúc. Đó như là một phần thưởng, Một ngày hội.”
5 năm sau, nhiệt tình ấy đã tan biến. “Nếu được làm lại, tôi sẽ không làm điều đó vì nó gây ra lắm sự phiền nhiễu. Tôi mất quá nhiều thời gian cho họp hành khi tôi còn có nhiều mối quan tâm khác”. Những tháng vừa qua, các chi bộ đảng, thường lơ mơ ngủ, bỗng trở nên sôi động vì một vụ nổ vang dội phát sinh từ việc cách chức một nhà lãnh đạo nổi tiếng, ông Bạc Hy Lai, khiến những chia rẽ trong nội bộ PCC bị phơi bày ra ánh sáng. Duyệt Tuệ nói tiếp: “Nhưng nhất là tôi cứ phải lặp lại những câu trả lời do đảng viết sẵn. Tôi không được tự do nói những điều tôi nghĩ. Điều này khiến tôi bị ức chế, bởi tôi cũng có một sự độc lập trong ý thức chứ”.
Tất nhiên, chính thức mà nói, chẳng ai cấm cô từ bỏ giọng lưỡi giáo điều chính thức. Nhưng khi đó cô sẽ bị buộc phải thanh minh và đối đầu với những “đồng chí” có trách nhiệm thuyết phục cô và đưa cô trở lại con đường đúng.
Trả lại thẻ Đảng và mở sang trang khác ư? Không thể được. Đó sẽ là một kiểu phản bội chính trị. Có thể cô sẽ tránh đi bằng cách rời bỏ khu phố của mình: chỉ cần cô không thể hiện là mình đang sống. Nhưng, nếu có tham gia một hoạt động công cộng hoặc một doanh nghiệp nhà nước, cô sẽ không tránh được các chỉ thị. Theo lời giải thích của một đảng viên lão làng, người khó chịu về tình trạng này: “Chúng tôi không bị bắt buộc phải tin: chúng tôi đến các cuộc họp, nhắm một mắt và lại tiếp tục như thế…”
Trên thực tế, việc ra khỏi đảng còn khó khăn hơn việc vào đảng. Thông thường, bí thư đảng ủy (nhà trường, khu phố, doanh nghiệp hoặc làng xã) chọn ra người mà anh ta cho là xứng đáng đi theo anh ta. Nếu như, chẳng may, người ta để lỡ cơ hội vào đảng khi còn ở trường trung học hoặc đại học và thấy rằng tấm thẻ búa liềm rất có lợi cho sự nghiệp của mình, người ta có thể trình một đơn xin vào đảng, với điều kiện là có người giới thiệu và phải vượt qua hàng loạt các cuộc điều tra về công tác cũng như về sinh hoạt cá nhân của mình.
Từ năm 2007 đến 2012, tổng cộng đã có hơn 10 triệu người gia nhập ĐCSTQ. Tổ chức khổng lồ này chính thức bao gồm 80,6 triệu đảng viên — gần bằng dân số nước Đức. Theo những thống kê chính thức, gần 1/4 số đảng viên dưới 35 tuổi và một nửa từ 36 đến 60 tuổi. Nghịch lý là: trong khi các nhà lãnh đạo cộng sản (đặc biệt là ở địa phương) chưa bao giờ bị nhân dân chỉ trích một cách công khai như vậy thì cũng chưa bao giờ có số người xin vào đây đông như vậy. Đó là vì tấm thẻ đảng viên là một bảo bối cho những người trẻ (ít ra là cho những người không giàu) và một đảm bảo sự yên ổn cho đảng với hy vọng rằng nhờ đó mà quản lý xã hội tốt hơn.
Các đảng viên trẻ có một vị trí được đảm bảo, cũng như vậy, các nhà trí thức trẻ, trước đây bị coi là “tiểu tư sản”, nay được người ta trải thảm đỏ dưới chân. V ấn đề là xây dựng một “đảng ưu tú”, như lời lẽ được nghe thấy nhiều lần. Vì đảng và Nhà nước là một, nên đất nước cần nhận sự được đào tạo. Và do đó ưu tiên tuyển dụng trong các trường đại học ở Trung Quốc hoặc ở nước ngoài – một hướng đi ngày càng được ưa chuộng. Nhưng điều này không áp dụng với các trường của đảng.
Ngay khi người ta nắm nhũng chức vụ quan trọng, ở tỉnh hoặc ở cấp trung ương, việc được đào tạo qua nhà trường chính trị cao cấp này là bắt buộc. Các vị tân quan đến đó để bắt đầu tìm hiểu sự tinh tế của chủ nghĩa Mác theo kiểu Trung Quốc và của chính sách đương thời, đồng thời tiếp thu những năng lực ở trình độ cao về mặt hành chính công. Đôi khi trong cùng một địa phương, như ở Thượng Hải, trường cộng sản có nguồn gốc từ cuộc cách mạng tồn tại song song với trường hành chính ra đời từ những cải cách hồi những năm 1980, theo kiểu Trường hành chính quốc gia (ENA) của Pháp. Các giáo sư Trung Quốc và người ngoài danh tiếng nhất được mời đến đây giảng dạy, trường Quảng Đông khoe rằng họ đã mời được những nhà kinh tế học lớn nhất của Mỹ, Internet được sử dụng tự do. Không cuốn sách nước ngoài nào, dù là mang tính chỉ trích nhất, bị cấm. Tóm lại, khi cần đào tạo những tinh hoa lãnh đạo của mình, đảng rất hào phóng.
Mặc dù đã nhiều lần yêu cầu, chúng tôi vẫn không thể bước qua ngưỡng cửa Trường Đảng Trung ương, ở Bắc Kinh, do Tập Cận Bình, nhà lãnh đạo số một của đất nước trong tương lai. Thế nhưng hai nhà báo của tờ Trung Quốc hàng ngày, Trần Hà và Viên Phương, lại đang đắm chìm trong thế giới riêng biệt ấy, nơi tập trung những quan chức cộng sản, đến từ các tỉnh, thành phố và thủ đô, Trong tuần đầu tiên, các học viện (bị tách khỏi thế giới bên ngoài, “ngay cả các thư ký và lái xe cũng phải đợi ở ngoài cổng trường” – tác giả chú thích), phải trải qua “các bài kiểm tra để đánh giá trình độ hiểu biết về lý luận của họ, kể cả các nền tảng của chủ nghĩa Mác”. Sau đó họ được chia theo nhóm để nghe giảng những đề tài khác nhau: lịch sử đảng, các tôn giáo, vấn đề các dân tộc thiểu số, chống tham nhũng, ngăn ngừa bệnh sida-HIV… Họ sẽ họp để trao đổi và mỗi người được hoàn toàn tự do bày tỏ ý kiến của mình. Nhưng vẫn có sự phân cấp rõ rệt: các học viên hạ cấp (huyện, xã) không được học, ăn cùng mâm và ngủ cùng phòng với những học viên thượng cấp (quan chức cấp tỉnh hoặc thủ đô).
Theo Trần Hà và Viên Phương, ở trong trường, có một lớp học đặc biệt, dành cho các cán bộ từ 45 đến 50 tuổi, là những người sẽ tạo nên “xương sống của chính phủ trong tương lai” và thông thường họ học trong 1 năm. Sau 3 tháng đầu tiên chỉ đọc các loại sách kinh điển, như cuốn Tư bản của Các Mác hay Chống Duhring của Friedrich Engels, các học viên nội trú sẽ được đào tạo chuyên sâu về tất cả các vấn đề liên quan thuộc lĩnh vực quản lý: hệ thống lập pháp, soạn thảo một ngân sách, kiểm soát tài chính, chính sách đối ngoại, quản lý, lãnh đạo và quản lý nhân sự, diệt trừ tham nhũng, phương pháp giải quyết các xung đột… Như vậy, họ được tham dự một khóa huấn luyện rất chuyên nghiệp của các nhà lãnh đạo.
Nhưng trường học này cũng là cái sàng lọc. Hai nhà báo nói rõ hơn: Ban tổ chức trung ương đầy quyền lực chi phối các công việc của đảng, các quyết định bổ nhiệm trong chính phủ, giới truyền thông (cùng với ban tuyên giáo), các trường đại học, các doanh nghiệp Nhà nước – “thường xuyên cử cán bộ tham dự các lớp học và tham gia các cuộc tranh luận, để lựa chọn những học viên xuất sắc nhằm đề bạt sau này. Một giảng viên đã tiết lộ với chúng tôi rằng nếu một học sinh nào đó bị đình chỉ học tập vì thái độ không tốt trong lớp (…) thì sự nghiệp chính trị của họ coi như kết thúc.” Chừng ấy điều để nói lên rằng những người muốn thăng quan tiến chức cần phải uốn lưỡi bảy lần trước khi hé ra một ý kiến chỉ trích.
“Phần thưởng luôn dành cho người vâng lời, điều này chưa bao giờ thay đổi”, một cán bộ của ĐCSTQ giấu tên than thở khi gặp chúng tôi cách đây vài tháng ở Bắc Kinh. Ông ấy nhắc lại rằng các tiêu chí thăng tiến được xác định một cách chính thức: không dưới 70 tiêu chí, gồm cả trình độ học vấn, thâm niên và, thành tích nếu là người nắm giữ các trách nhiệm, chẳng hạn trong lĩnh vực đầu tư hoặc môi trường. Và không được quên quy định nổi tiếng này: Mọi vi phạm quấy rối trật tự công cộng mà gây tai tiếng trong cả nước sẽ bị cho những điểm Xấu và điều đó kìm hãm sự nghiệp. Nếu thiếu tính minh bạch, thì sự độc đoán sẽ ngự trị… và việc tái tạo một thế hệ ưu tú theo hình mẫu sẽ kéo dài mãi.
“Sau khi mở cửa và cho đến giữa những năm 1990, một người từ cấp thấp có thể leo cao. Bây giờ thì không thể nữa rồi.”, ông Dương Kế Thằng, nhà kinh tế học, cựu biên tập viên cao cấp của Tân Hoa xã khẳng định. Trong một quán café cũ, nằm ngoài đường vành đai 4 ở phía Nam Bắc Kinh, ông kể lại cho chúng tôi về cuộc phiêu lưu của cuốn sách “Phân tích các tầng lớp xã hội ở Trung Quốc”, xuất bản ở Hồng Công (và vì thế được lưu hành một cách giấu giếm), sau đó được xuất bản ở Đại lục năm 2011 sau 2 lần bị cấm. Tác giả cuốn sách, cũng là đảng viên cộng sản, không hề bị đe dọa, mặc dù ông đã chỉ đích danh vào một trong nhũng điểm yếu của hệ thống: sự hình thành một tầng lớp những người hưởng thừa kế.
Theo ông, “không còn động lực xã hội. về cơ bản, các chỗ ngồi đã được định sẵn cho các con ông cháu cha, được đào tạo tốt hơn. Với thế hệ sinh ra sau các cải cách, người ta nói rằng có một sự phục hồi các tầng lớp xã hội: con em các cán bộ đảng và/hoặc viên chức, sẽ lại trở thành cán bộ; con vua thì lại làm vua, con sãi ở chùa lại quét lá đa”. Điều gì là bình thường ở phương Tây sẽ trở nên không thể chịu đựng được ở một đất nước rêu rao là “chính quyền nhân dân” và “xã hội chủ nghĩa” đặc sắc Trung Quốc.
Trên thực tế, “các thái tử”, con các nhà lãnh đạo lão thành của đảng (phái thái tử), giữ các ghế chủ chốt trong bộ máy (% số ủy viên hiện nay của Bộ chính trị), và nhất là đứng đầu các tổ chức công hoặc bán công lớn. Người ta nói rằng họ đang cạnh tranh với các nhà lãnh đạo xuất thân từ những gia đình khiêm nhường hơn đã kinh qua công tác Đoàn thanh niên cộng sản, gọi là “phái đoàn thanh niên”, mà tiêu biểu là chủ tịch Hồ cẩm Đào vàThủ tướng Ôn Gia Bảo. Chủ tịch tương lai, ông Tập Cận Bình, con trai của ông Tập Trọng Huân, nguyên phó thủ tướng Trung Quốc (cánh tay phải của cố Thủ tướng Chu Ân Lai), thuộc về phái thứ nhất, trong khi người ngấp nghé chức Thủ tướng, ông Lý Khắc Cường lại thuộc phái thứ hai.
Một cuộc đấu tranh giai cấp trong nội bộ ĐCSTQ chăng? Sự tồn tại những trào lưu tư tưởng khác nhau – không được thừa nhận một cách chính thức – không dính dáng gì đến gốc gác của các thủ lĩnh. Trước khi bị loại khỏi chính trường, ông Bạc Hy Lai, lúc đó là Bí thư thành ủy Trùng Khánh (32,6 triệu dân) và là con trai của một trong những nhà cách mạng lão thành, đã từng đấu tranh cho các quyền của những người công nhân – nông dân (dân công) và là kẻ thù công khai của những người khởi xướng, nhưng cũng là nhà quán quân về những vụ kiện chớp nhoáng, ít đếm xỉa đến nhân quyền. Cách đó 1500 km theo đường chim bay, ông Uông Dương, Bí thư tỉnh ủy Quảng Đông, nơi có các xí nghiệp xuất khẩu lớn, không phải là con nhà nòi cộng sản. Ông muốn là người truyền bá chủ nghĩa tự do kinh tế, chủ trương mở cửa về chính trị và những quyền tự do công cộng. Như vậy, thật khó có thể phân tích xã hội Trung Quốc theo những hệ quy chiếu chính trị của phương Tây: những nhà cải cách hay bảo thủ, cánh hữu hay cánh tả – mặc dù một số người, trong đó có cả những người nuối tiếc Mao Trạch Đông lẫn những nhà trí thức đấu tranh cho các quyền xã hội, thích tự nhận mình là “cánh tả mới”.
Những bất đồng thậm chí có thể được giải quyết bằng bạo lực (theo nghĩa tượng trưng), như vụ Bạc Hy Lai. Với tiếng tăm là người xóa bỏ tham nhũng, Bí thư thành ủy Trùng Khánh, bị buộc tội tham nhũng và nuối tiếc chủ nghĩa Maoít – đã bị Bắc Kinh thẳng tay loại bỏ. Thủ tướng Ôn Gia Bảo đã khẳng định sự tồn tại “Nguy cơ quay trở lại thời kỳ Cách mạng văn hóa vẫn tồn tại”.
Các giải thích chính thức này luôn bị lên án trong các cuộc tranh luận ở chốn riêng tư. Khi mà chính đảng chứ không phải một tòa án độc lập nào đưa ra bản cáo trạng ấy, thật khó để phân rõ thật giả. Tuy nhiên, tham nhũng đã ăn sâu ở Trung Quốc đến nỗi người ta không thể hình dung được rằng nhà lãnh đạo tỉnh Trùng Khánh đã có thể thay một bè cánh này bằng một bè cánh khác có lợi cho ông ta. Cũng như vậy, việc ông đã đưa “nhạc đỏ” trở lại gu thời thượng là điều không thể tranh cãi. Nhưng vì thế mà kết luận rằng ông muốn quay trở lại những thời điểm tồi tệ nhất của chủ nghĩa Mao ít và của những hồng vệ binh, thì vẫn còn một bước mà ông không dám vượt qua… Yên Liệt Sơn, một trong những cựu chủ biên của tờ báo Nam Phương cuối tuần ở Quảng Đông nói thẳng: “Điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả”. Đã nghỉ hưu ở tuổi 60 và đón tiếp chúng tôi tại trụ sở của nhóm báo chí nổi tiếng về những loạt bài điều tra thanh trừng này, theo ông, “Một số thái độ có thể gợi lại giai đoạn Cách mạng văn hóa. Nhưng, kể từ đó, nhân dân đã hiểu biết hơn, tinh thần cởi mở hơn. Không thể có sự tụt lùi được.”
Là nhà nghiên cứu lịch sử kiến trúc của trường Tôn Trung Sơn, chuyên gia về những biểu tượng gắn với Cách mạng văn hóa, giáo sư Phùng Nguyên, sinh ra đúng thời chủ nghĩa Maoít điên cuồng, năm 1964, rõ ràng không có thói quen nói quanh co: “Có thể có những sự hoài niệm ở những người cổ lỗ nhất. Nhưng chỉ là thứ yếu. Ngược lại, với những người trẻ, việc gợi lại chủ nghĩa Mao phản ánh 2 thực tế: một là thái độ bất mãn không tìm được chỗ để bộc lộ cũng như để giải quyết, với cảm tưởng rằng trước đây xã hội công bằng hơn và thoải mái hơn; hai là việc thiếu cách nhìn chỉ trích đối với giai đoạn này.” Sự đánh giá chính thức về Mao và triều đại của ông luôn được tóm lại bằng một câu ngắn gọn: “70% tốt, 30% xấu”, và những nghiên cứu chỉ trích khó có thể khai thông một lối đi. Phùng Nguyên hẳn biết điều gì đó khi thấy 2 trong số các bài viết của ông về thời kỳ này bị cấm đưa vào một cuốn sách tập hợp các bài giảng của ông. Và người ta hiểu rằng ông đòi hỏi phải có một công trình nghiên cứu lịch sử trung thực, không bị biến thành một công cụ, kể cả vì lý do tốt đẹp nào đó.
Vụ tai tiếng của ông Bạc Hy Lai chắc chắn đã không như vậy nếu như những cuộc tranh luận được tự do hơn và các trào lưu được công nhận, như điều mà Chủ tịch Hồ Cẩm Đào đã hứa vào đầu nhiệm kỳ thứ hai của ông. Lời cam kết đã bị lãng quên, nhưng xung đột về tư tưởng bên trong bộ máy không vì thế mà không bùng nổ, chủ yếu về vai trò của Nhà nước (và của đảng), cũng như về các nội dung cải cách xã hội và chính trị.
Và chủ nghĩa xã hội thị trường theo kiểu Trung Quốc, trong tất cả các vấn đề trên ư? Người ta đọc được trong một cuốn sách mỏng chính thức có tên Bạn biết gì về Đảng cộng sản Trung Quốc rằng: “Đó là một sự áp dụng sáng tạo chủ nghĩa xã hội của Mác và Ăngghen (…) Quan niệm về hệ thống của nó chứng tỏ một chủ nghĩa Mác đang trên đường phát triển”. Chắc hẳn không một người cộng sản nào làm theo tư tưởng cổ lỗ này. Nhưng vấn đề vẫn còn nguyên. Là một chuyên gia về các mối quan hệ xã hội trong doanh nghiệp, giáo sư Hà Cao Triều, người hay qua lại giữa Quảng Đông và New York, thừa nhận rằng “thực sự không có khác biệt giữa chủ nghĩa tư bản Mỹ và chủ nghĩa tư bản Trung Quốc. Nhưng ở Trung Quốc, người ta cố gắng cải thiện hoàn cảnh của công nhân và nông dân, đó là điều tự nhiên”. Dù sao thì cũng không thực sự thuyết phục để định nghĩa về chủ nghĩa xã hội. Dĩ nhiên điều đó giải thích vì sao người ta đề cao một tư tưởng thay thế: Khổng giáo.
Ông Lưu Cẩm Tường, cựu phó thị trưởng chịu trách nhiệm về tài chính của tỉnh Quảng Đông tán thành điều này: “Nếu như cho rằng nhờ chủ nghĩa xã hội mà chúng ta nghe nói đến công bằng nhiều hơn, thì Thụy Điển còn xã hội chủ nghĩa hơn Trung Quốc. Ở đây, nhiều khía cạnh của xã hội cũ vẫn tồn tại. Người ta không biết rõ hơn đi đâu. Người ta không còn những tiêu chí. Không còn hình mẫu. Đánh giá chế độ của chúng ta như thế nào? Kinh tế thị trường, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa tư bản nhà nước… Không một khái niệm nào thực sự cho phép chúng ta định nghĩa nó. Vì vậy luôn có sự bối rối về đường hướng phải theo. Chúng ta cần phải thực hiện một công trình lý luận lớn. Người ta có thể cho rằng mình đang ở giai đoạn tư bản nhà nước như là một phương thức để xây dựng một xã hội xã hội chủ nghĩa, nơi mỗi cá nhân có vai trò hơn.” Mục đích này thực sự là đáng khen, nhưng người ta vẫn chưa thấy trong công tác chuẩn bị cho đại hội của ĐCSTQ một chút bóng dáng nào của sự chuyển hướng./.

1325. Thư ngỏ của nông dân Văn Giang gửi GS Đặng Hùng Võ

Posted by basamnews on 27/10/2012

Đề nghị gặp GS Đặng Hùng Võ trao đổi về 2 tờ trình liên quan dự án Ecopark. Nếu trong 1 tuần không có phản hồi, những người đứng đơn sẽ tố cáo  GS Đặng Hùng Võ  lên cơ quan pháp luật để truy cứu trách nhiệm liên quan việc ký 2 tờ trình.


1326. KHI ĐẢNG LÃNH ĐẠO TỰ ĐẶT MÌNH RA NGOÀI PHÁP LUẬT

Người Lót Gạch

Hồ ngọc Nhuận
27-10-2012
Để trị vì trên thiên hạ theo chế độ gọi là dân chủ xã hội chủ nghĩa, Đảng Cộng sản Việt Nam đã đặt ra một Hiến Pháp, với một số nguyên tắc và các định chế để thi hành Hiến Pháp. Như là Quốc Hội để làm luật, Chánh phủ để thi hành luật, hay hệ thống Tòa án  để xử án theo luật,v.v…Dưới khẩu hiệu của mọi nền dân chủ đứng đắn…“của dân, do dân, vì dân”.
Và tất cả mọi người, từ đứa bé mới đẻ phải làm khai sanh, tới người bộ hành phải đi bên phải, tới cụ già xuống lổ phải có giấy chứng tử… Tức sống, hay làm, hay không làm, đều phải theo luật. Ai không theo những cái “luật” đó  thì phải chịu chế tài. Làm ra hay hành xử chế tài cũng phải theo luật.
Ở nhiều nước dân chủ người ta gọi đó là chế độ Nhà Nước Pháp Quyền. Nghĩa là luật pháp là trên hết, mọi người phải tuân theo, không trừ ai (thượng tôn pháp luật). Tất cả các cơ quan quyền lực, từ làm luật, thi hành luật tới kiểm sát luật đều phải độc lập với nhau. Người ta gọi đó là “tam quyền phân lập”, mà Quốc Hội là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất  thay dân để làm luật, để thiết chế chế tài các định chế khác, cả người đứng đầu nhà nước. Trường hợp nào Quốc Hội không quyết, không duyệt thì phải trưng cầu ý dân. Báo chí quốc tế loan tin hằng ngày, nơi nầy nơi khác, tổng thống nầy, thủ tướng khác vi phạm luật pháp phải ra tòa hay từ chức là vì vậy, là vì mọi người phải tuân hành luật pháp. Cựu Thủ tướng Berlusconi nổi tiếng trùm thiên hạ của nước Ý cũng vừa phải ra tòa lãnh án 4 năm tù là vì nguyên tắc “luật pháp là trên hết”.
Ở Việt Nam cũng vậy, mà không phải vậy… Cũng vậy, là trong dân từ con đỏ cho tới cụ già dân đen nói chung là phải theo luật, từ nội dung câu chữ, cho tới hình thức trình tự, thủ tục. Nhưng không phải vậy, vì còn phải chờ một “nấc”, tuy phụ mà không phụ, là “nấc chỉ đạo của đảng”. Và còn nhiều “nấc” phụ khác nữa, tùy nhiều thế lực. Còn trong Đảng thì cũng vậy mà không phải vậy. Cũng vậy là vì cũng mấy cái tòa án nhân dân đó xử đảng viên thôi, nhưng không phải vậy là vì còn có cái gọi là xử lý nội bộ. Thường là  phải xử nội bộ xong mới tới xử thường, có khi còn phải “xin phép” cấp trên trong Đảng rồi mới được xử ngoài tòa án nhân dân. Mà khi xử ở tòa án nhân dân, nếu cùng chung tội, thì  đảng viên xử khác, dân thường, được coi là công dân loại hai, thì xử khác. Đảng viên, là công dân loại một, thì  thường là án treo, hoặc án nhẹ, bởi vốn bị đám công dân hạng hai cám dỗ làm bậy, cho ăn kẹo độc bọc đường, nói theo lời một cố Tổng Bí thư của Đảng. Không phải vậy còn vì đảng viên, tuy cùng là công dân loại một, nhưng cũng có nhiều cấp, nhiều hạng. Có số ít  đảng viên ưa nói ngay, nói thẳng thì thuộc một loại khác nữa. Ngay cả các đại biểu Quốc Hội  được gọi là đại biểu của dân thì ít ra cũng có hai hạng: hạng có chức vụ cao trong hệ  thống chuyên chính, đứng đầu các tỉnh, thường là làm trưởng đoàn đại biểu, và hạng đại biểu trơn không được phát biểu “linh tinh”, hoặc phải phát biểu theo… đại biểu trưởng đoàn.
Sở dĩ ở Việt Nam có tình trạng “cũng vậy mà không phải vậy”, là  vì ngoài các định chế dân chủ hiến định mà các nước dân chủ đều có, Việt Nam còn có định chế Một Đảng Duy Nhất Lãnh Đạo Tuyệt  Đối Toàn Diện, với điều 4 được ghi trong Hiến Pháp. Cũng vậy mà không phải vậy, vì Đảng vận hành lãnh đạo  không như  các định chế khác. Các định chế khác  đều có luật để triển khai hình thành và hoạt động. Tức là trong khuôn khổ của luật pháp. Còn Đảng lãnh đạo thì không cần luật hóa, hay thể chế hóa để hoạt động lãnh đạo. Mà chỉ cần có điều 4 Hiến Pháp là đủ. Để lãnh đạo tuyệt đối toàn diện, toàn đảng, toàn nước, toàn dân. Vì chủ nghĩa, hay  đường lối, chủ trương của Đảng là vô địch. Nghị quyết của Đảng là phải  học. Học chớ không phải thảo luận. Lại còn phải chia ra nhiều cấp, nhiều vòng để học.
Thỉnh thoảng cũng có người kiến nghị thể chế hóa điều 4 Hiến Pháp, để người dân đen biết Đảng “lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện” là như thế nào. Nhưng Đảng chỉ cười cho số ít người còn “yếu đức tin”. Và như ngầm nói: “Hiến Pháp còn bao nhiêu điều chỉ ghi để đó, sao không kiến nghị thể chế hóa? Nhất là về quyền làm dân, quyền con người. Điều nào được để nguyên không thể chế hóa  tức đã  được coi là “toàn diện tuyệt đối” như Điều 4 của  Đảng, với Đảng rồi, còn kiến với nghị cái gì nữa? Có những điều đã thể chế hóa rồi đó, như cái Quốc Hội, cái Tòa án, hay  như cái Mặt Trận Tổ Quốc cũng có luật rồi đó, mà có phải là đã tốt hết đâu. Lại cứ phải thêm luật nầy luật nọ để điều chỉnh. Hay như cái quyền tự do ngôn luận, báo chí đó, nó đã được thể chế hóa mấy lần rồi, mà…rốt lại báo chí là cái gì, là của ai, nếu không là của Đảng? Còn các nhà báo thì nằm trong tay ai? Và báo chí thì mặc áo có… qua khỏi đầu Đảng được không? Chỉ tốn công, tốn của để làm luật”.
Đảng phái ở các nước dân chủ, từ đảng cầm quyền đến  đảng đối lập đều có luật chi phối và răm rắp tuân theo luật, vì dân chủ ở đó là loại “dân chủ trơn”. Còn ở Việt Nam thì là “dân chủ xã hội chủ nghĩa triệu lần hơn”. Cho nên mãi mãi cho tới muôn đời, dù nền dân chủ khắp nơi có phát triển tới trời, thì ở đây cũng duy nhất chỉ có một đảng duy nhất lãnh đạo, theo thuyết chính thống của các ông tổ xã hội chủ nghĩa ở bên Tàu.
Định chế Một Đảng Duy Nhất Lãnh Đạo Toàn Diện Tuyệt Đối, với Điều 4 Hiến Pháp cho  phép Đảng trở thành một thứ Nhà nước trong Nhà nước, trên Nhà nước. Trong Nhà nước, vì Nhà nước có cái gì thì Đảng có cái nấy, cũng kinh tài, cũng nội chính, cũng quốc phòng v.v… Trên Nhà nước, vì  Nhà nước không kiểm soát được Đảng, còn Đảng thì kiểm tra kiểm soát nhà nước toàn diện, liên tục, qua các nhân sự, qua các cơ cấu, qua hệ thống các đảng đoàn, đảng bộ, đảng ủy lớn nhỏ ở khắp nơi. Đương nhiên là cả ở Quốc Hội, trên lý thuyết được gọi là cơ quan quyền lực cao nhất nước. Vì chính Nhà Nước nầy là do Đảng đẻ ra.
Tóm lại là Đảng có toàn quyền để toàn trị.
Nhưng nay, với cái gọi là  hội nghị Trung Ương 6 vừa qua thì tình hình đã bước sang một bước ngoặt hoàn toàn khác.
Với lời tuyên bố của ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, cho biết: “Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã nghiêm túc tự phê bình và thành thật nhận lỗi trước Ban Chấp hành Trung ương về những yếu kém, tồn tại trong công tác xây dựng Đảng, những suy thoái, tiêu cực trong đội ngũ cán bộ, đảng viên như Nghị quyết Trung ương 4 đã nêu. Để giữ nghiêm kỷ luật trong Đảng, góp phần giữ gìn uy tín, hình ảnh thiêng liêng của Đảng và làm gương trong toàn Đảng, Bộ Chính trị đã thống nhất 100% đề nghị Ban Chấp hành Trung ương cho được nhận một hình thức kỷ luật và xem xét kỷ luật đối với một đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị. Nhưng Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị.”
Còn Chủ tịch nước Trương Tấn Sang  thì nói: “…Ban Chấp hành Trung ương quyết nghị không thi hành kỷ luật, Như vậy không có nghĩa là Bộ Chính trị không có lỗi, không phải là cá nhân đồng chí ‘X’ không có lỗi”.
Với hành động và tuyên bố công khai chánh thức như trên, trước bàng dân thiên hạ và thế giới, thì Đảng Lãnh Đạo Tuyệt Đối Toàn Diện, từ nay, dù biết tội, cũng không xử nhau, mà không  theo một thứ luật thông thường nào hết. Hay chỉ theo một thứ luật dễ sợ của một “tập đoàn dễ sợ”: “luật của sự im lặng”. Cũng tức tình nguyện “tự tụt hạng”, với đôi chút nghẹn ngào.
Có người lại hỏi: Đảng đã như vậy từ khuya rồi mà?  Từ trước tới nay có phải lúc nào Đảng cũng luôn đứng  trong luật và làm theo luật đâu? Và theo công nhận của chính lãnh đạo Đảng thì “một bộ phận không nhỏ” người trong Đảng, với nhiều ưu quyền ưu đãi, có coi luật pháp là gì đâu, khi làm giàu bất chánh và làm nhiều cái bất chánh khác? 
Xin thưa: Đảng như từ trước tới nay là “đứng trên luật”. Việc “đứng trên luật” là việc Cổ Kim Đông Tây xưa nay không hiếm. Ở đâu có một chế độ mượn tên dân để đứng trên dân mà trị lại dân thì đó là đứng hay ngồi trên luật. Các chế độ vua quan xưa đều là vậy. Một số các chế độ khác trên thế giới ngày nay cũng na ná như vậy. Ở đây thì có chế độ “dân chủ xã hội chủ nghĩa”. Điều 4 “chễm chệ” trên Hiến Pháp là công chứng rõ ràng nhất cho việc Đảng đứng trên luật.
Xử một đứa nhỏ ăn trộm một con vịt, ăn cấp một ổ bánh mì phải đi tù mấy tháng, thì cũng đều  giở luật mà  xử, dù có thể là đứng trên luật: luật vua hay luật dân chủ xã hội chủ nghĩa cũng là luật, và phải thi hành, dù có kêu than. Xử một  quan lại, một “công thần”, một cán bộ, một hoàng thân quốc thích được hưởng án treo hay phải về vườn thì cũng đọc  luật  mà xử. Dù ai đó có so bì hay dị nghị…
 Đứng trên luật khác đứng ngoài luật.  Đứng  trên luật là độc quyền một mình một chợ tự mình nhào nắn luật pháp trong tay mình. Còn đứng ngoài  luật là coi luậtt pháp là không có. Từ đó cũng phủ nhận mình như một thành viên có trách nhiệm của một xã hội có tổ chức luật pháp. Và từ đó cũng tự chối bỏ cả cái quyền lãnh đạo, hay trị nước, ngày nay gọi là quản lý đất nước, dù là tự phong, của chính mình bởi quyền phải đi cùng với trách nhiệm. Khi đã chối bỏ trách nhiệm thì còn mặt mũi nào để cầm quyền, thì sao có thể giữ quyền mà không xấu hổ?
Nhưng, có người lại hỏi, còn ông Thủ tướng và ông Chủ tịch Quốc Hội, nhứt là ông Thủ Tướng đã đứng ra nhận hết các lỗi lớn nhỏ về phần mình và xin lỗi Quốc Hội, thì sao? Thì có gì khác?
Vừa có khác, vừa không. Có khác là khi ông Thủ tướng dùng những “tiếng to”, như  “nhận trách nhiệm chánh trị lớn”, như “nhận lỗi về tất cả những yếu kém, khuyết điểm…”, những thứ  “tiếng to” khiến người nghe phải phát ngượng. Nhất là nếu có người nghe từ một nước đã từng làm cuộc Cách Mạng Dân Chủ Dân Quyền cách đây hơn 200 năm.
Còn không khác, là vì đó cũng chỉ là cử động của “cái mũi thứ ba”, cụng vào “cái mũi  thứ tư” và “hằng trăm cái mũi” khác của cùng một cái đầu.
Vậy thì bước tiếp sẽ là gì ? Lại có người hỏi.  
Tiến sĩ Lê Đăng Doanh cũng đã hỏi như vậy, ông cho đó là “điều chưa xảy ra bao giờ” và nói: “… Đây là điều mà tôi thấy hiện nay chưa giải thích được, và chưa biết được rằng hệ quả sẽ như thế nào?
Như thế nào thì câu trả lời phải chăng là đã nằm sẵn trong câu hỏi của Tiến sĩ? Hệ quả nào mà không theo luật  nấy? Từ nay, từ trên xuống dưới, cứ theo “ luật của sự im lặng” mà xử nhau. Những “hạt đậu” lớn nhỏ lâu nay  người ta đã “sái thành binh”, nay  mặc nhiên được buông ra, sẽ trở thành “tướng”, cũng có cánh, có  vuốt, cũng bằng hay hơn nhà phù thủy đã “sái” ra chúng thì tha hồ mà hành xử  lên xuống, và “hành xử”  lẫn nhau …
Còn người dân thì sao? Nghĩ gì và sẽ ra sao?
Như để thay lời dân, Giáo sư Tương Lai đã nói : “…Diễn biến sắp tới thế nào phụ thuộc liệu người ta có nhận ra vở diễn vừa rồi đã thất bại và lòng tin của dân càng mất nhiều hơn. Cách tốt nhất là làm gì đó để lấy lại niềm tin. Cái gì đó không phải là nói suông mà là hành động.
Cách phân biệt chính tà lúc này là thái độ với kẻ xâm lược… Tôi tin vào sức mạnh của dân tộc. Dân tộc này không bao giờ cúi đầu trước thế lực cường quyền nào. Và bao giờ dân tộc này cũng tìm ra được giải pháp độc đáo cho những vấn đề gặp phải”.
Tôi cũng nghĩ như giáo sư. Dân tộc nầy không phải chỉ có một lần chịu những tai ách. Nhưng sau “nhẫn” là  phải có một cái hay nhiều cái gì đó. Nhẫn mãi thì có ngày cũng tìm ra được biện pháp tương xứng để ít nhất là không phải nhẫn nữa.
Nhưng tôi cũng không thể bỏ qua lời nhắn của Chủ tịch Nước khi Chủ tịch đã đổ trách nhiệm lại cho dân:“Chúng tôi có lỗi lớn, nhưng cô bác anh chị cũng phải nghĩ về trách nhiệm của mình”.Đổ “trách nhiệm” chớ không “đổ quyền”. Chủ tịch lại sợ người dân ỉ lại mà mất cảnh giác nên không nói: “Dù sao chúng tôi cũng còn quyền, còn có công an, quân đội, còn có guồng máy quyền lực, chúng tôi sẽ hết sức mình cùng cô bác anh chị, dù phải, dù phải…” và đã lớn tiềng cảnh báo: “Chúng tôi hiểu tình hình trù úm người tố cáo là rất ghê gớm… Người ta có thể trù úm một người, một nhóm người nhưng không thể trù úm cả dân tộc này”.

Ba lãnh đạo cao cấp đều có các hoạt động sau hội nghị trung ương
Không biết “người ta” là ai mà ghê gớm đến như vậy. Ghê gớm đến mức những người đứng đầu Đảng lãnh đạo, đứng đầu Nhà nước xã hội chủ nghĩa cũng phải chùn bước, im lặng.
Dù sao cũng xin ghi nhận lời cảnh báo của Chủ tịch. Người dân chúng tôi biết cái giá phải trả cho nền độc lập tự chủ, cho nền dân chủ không có đuôi là không rẻ. Nhất là khi “người ta” nào đó vẫn nắm toàn quyền, vừa quyền tham nhũng, vừa quyền trù úm người tố cáo tham nhũng, không trừ khả năng trù úm cả dân tộc. Người dân chúng tôi cũng biết vừa  phải chống giặc ngoài vừa phải chống giặc trong là nguy hiểm như thế nào.
Nguồn: Người Lót Gạch
Tác giả Hồ Ngọc Nhuận là Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ Chí Minh, nguyên Giám đốc Chính trị Nhật báo Tin Sáng.

 Bộ trưởng Xây dựng: Bất động sản trong tình trạng khẩn cấp

Bộ trưởng Xây dựng cho rằng nếu bất động sản khó khăn thì sẽ hưởng tới kinh tế vĩ mô
(Dân trí) - So sánh bất động sản như xương sống nền kinh tế, Bộ trưởng Xây dựng Trịnh Đình Dũng đặt vấn đề trình Thủ tướng thành lập nhóm chuyên trách xử lý các rào cản tạo ra giải pháp hữu hiệu, quyết liệt để tháo gỡ khó khăn cho thị trường bất động sản hiện nay.

Trong buổi Đối thoại giữa lãnh đạo Bộ Xây dựng và các doanh nghiệp ngành xây dựng bất động sản khu vực Hà Nội chiều ngày 25/10, người đứng đầu ngành Xây dựng cho rằng hiện nay khó khăn là bởi cung vượt quá xa cầu.
“Các nhà đầu tư bất động sản mới quan tâm đến thị trường cho những người giàu hoặc người có khả năng kinh tế, sản phẩm là căn hộ cao cấp, chung cư cao cấp…Trong khi đó đại bộ phận người dân cần những sản phẩm khiêm tốn qui mô nhỏ, giá rẻ thì không có. Trong khi đó nhà giá cao, chất lượng cao, quy mô lớn thì thừa nhiều. Thực tế nhu cầu nhà ở cho người thu nhập thấp là nhiều nhưng với thu nhập của người dân hiện nay không thể đáp ứng đc những ngôi nhà giá cao”, Bộ trưởng Dũng nói trong cuộc gặp gỡ.

Theo người đứng đầu ngành xây dựng, để giải quyết khó khăn cung vượt xa cầu này cần phải có sự quyết liệt. Cơ quan quản lý cần rà soát các dự án, còn doanh nghiệp cơ cầu lại sản phẩm của mình.

“Không phải làm đẹp hình ảnh doanh nghiệp”

Theo bộ trưởng Dũng, tính sơ bộ Hà Nội có khoảng 20.000 ha đất giao cho các dự án nhưng ko phải tất cả đã được thực hiện. Ông Dũng đánh giá về quỹ đất chưa thực hiện này là “điều may nếu tất cả thực hiện thì càng khó khăn”.

Trong quỹ đất hơn 20.000 ha này, theo bộ trưởng Dũng thì nên phân loại để sắp xếp lại. Theo ông Dũng, việc cơ cấu sắp xếp lại quỹ đất này hướng tới mục tiêu cuối cùng là “phục vụ người dân, cứu nền kinh tế”. Bộ trưởng nêu rõ bốn loại phải sắp xếp lại bao gồm:

Loại một là những dự án không phải là công trình mà chưa bức thiết thì những dự án này cần dừng lại, không giải phóng mặt bằng.

Loại hai là giải phóng mặt bằng nhưng chưa san nền thì cần dừng lại, tiết kiệm đất chống lãng phí, khuyến khích nhà đầu tư phát triển đất đó làm đất nông nghiệp hoặc đất khác, có thể đem ra canh tác hay làm gì đó.

Loại ba đã có hạ tầng hoặc một phần hạ tầng thì điều chỉnh dự án để tăng cơ cấu nhà ở xã hội lên, nếu có thị trường. Cái này rất cần các địa phương tham gia. Cho chuyển đổi điều chỉnh dự án. Cần phối hợp để điều chỉnh khó khăn.

Loại bốn, đã có căn hộ mà bị ế, chưa bán được thì xem xét cân nhắc cho phép điều chỉnh chia nhỏ căn hộ ra. Căn cứ vào hoàn cảnh cụ thể để có sự điều chỉnh. Trừ những khu nội đô, căn hộ cao cấp thì khu vực ven đô chia rất cần thiết. Bộ Xây dựng cùng với lãnh đạo Hà Nội quyết liệt làm điều này, cho phép điều chỉnh.
Bộ trưởng Xây dựng cho rằng nếu bất động sản khó khăn thì sẽ hưởng tới kinh tế vĩ mô
Bộ trưởng Dũng cho rằng xắp xếp các dự án để tránh tình trạng lãng phí đất bỏ hoang, cùng với đó hạn chế nguồn cung ra thị trường
Sau khi đưa ra giải pháp được cho là cứng rắn đối với những dự án sử dụng đất không hiệu quả nêu trên, Bộ trưởng cũng trấn an doanh nghiệp rằng những diện tích đất đó sẽ không thu hồi lại nhưng các doanh nghiệp cũng cần phải quyết liệt thực hiện các giải pháp.

Ông Dũng nhấn mạnh: “Doanh nghiệp phải tập trung cơ cấu lại dự án của mình. Nếu không làm được thì chuyển dự án cho người khác. Cần phải quyết liệt cơ cấu lại sản phẩm để bất động sản phải đến với người dân chứ không phải làm nhà to cho đẹp hình ảnh doanh nghiệp”

“Biện pháp khẩn cấp”

Trước những giải pháp về sắp xếp lại mục đích sử dụng quỹ đất và cơ cấu lại sản phẩm bất động sản, tiếng nói đến từ các doanh nghiệp cho rằng muốn thực hiện như lời Bộ trưởng cũng không dễ.

Bởi để thực hiện những điều trên phải thông qua những thủ tục là những quy định đã được cấp phép. “Nay muốn xin lại có khi phải mất tới một năm. Mà một năm thì thị trường đã có những khó khăn mới”, đại diện doanh nghiệp đến từ Hải Phòng nêu kiến nghị.

Đáp lại, Bộ trưởng Dũng cho rằng: Tình trạng khẩn cấp cần những biện pháp khẩn cấp. Tình hình khẩn cấp thì can thiệp của nhà nước sẽ khác và làm thế nào tháo gỡ khó khăn nhiều hơn.

Bộ trưởng một lần nữa nhắc lại: Thị trường bất động sản là xương sống nền kinh tế, nếu chúng ta để nó khó khăn sẽ kéo theo sự khó khăn chung, ảnh hưởng đến kinh tế vĩ mô. Bộ trưởng Dũng đặt vấn đề nếu cần có thể thành lập nhóm chuyên trách để tháo gỡ những khó khăn, rào cản này. “Về việc này có trình lên Chính phủ để Thủ tướng ra chỉ thị”, ông Dũng nói.

Thông Chí
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét