- Bộ trưởng ngoại giao Việt-Trung điện đàm vụ máy bay mất tích (VOV). – TQ đề nghị đưa lực lượng cứu hộ vào VN (VNN). – Trung Quốc điều 2 tàu chiến xuống Biển Đông tham gia tìm kiếm (SM).
- Khởi công nhà máy nhiệt điện trên 36.700 tỉ đồng (TT). – Dự án Nhiệt điện 36.000 tỷ đồng tại Bình Thuận khởi công (DT). – Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải phát lệnh khởi công Nhiệt điện Vĩnh Tân 4 (LĐ).
- Ngoại trưởng Nga – Mỹ điện đàm về Ukraine (TN). – Tự vệ Crimea chiếm đồn biên phòng, bao vây lính Ukraine (TTXVN). – Quan sát viên quốc tế bị chặn vào Crimea (NLĐ).
- Putin đi tiếp nước cờ nào trên bàn cờ Crimea? (KT). – Nga sẵn sàng tiếp tục đối thoại với Ukraine (KT). – Hàng chục xe quân đội Nga vẫn ầm ầm tiến vào Crimea (Infonet).
- “Muôn việc đủ cả, chỉ thiếu gió Đông” (PT). – ‘Nga cần sẵn sàng đối phó với mối đe dọa từ Mỹ và NATO’ (VOV).
Ukraina cũng là bài học kinh nghiệm cho đối sách với Trung Quốc tại châu Á -(RFI)Vương Nghị: Không bao giờ chấp nhận “yêu cầu vô lý” của các nước nhỏ?! -(GDVN) - Mở miệng ra là giống y thời Quân chủ phong kiến- Nước nào lớn nước nào nhỏ? -Cái ưu việt CS là thế à???- Nhớ mấy ông CS VN nói không ” không có nước nào là nước lớn, nước nào là nước nhỏ, không thằng nào con nào ngồi trên đầu trên cổ Nhân Dân ta cả…” – Qua CHXHCN VN dạy cho học ăn nói lại đi.
Phương Tây vạch trần 5 thủ đoạn phổ biến nhất của tình báo “dã thú” TQ -(GDVN)
Đại sứ Anh: Minh bạch, giải trình là thách thức với VN -(VNN) — Văn bút Quốc tế quan ngại sức khỏe tù nhân lương tâm VN -(RFA)
Cánh cổng mở của nhà ông Nguyễn Bá Thanh -(TVN) – Tiến sĩ rởm tràn lan, trẻ em thiếu chỗ học đàng hoàng -(VNN)
Thêm một lời hứa của Thủ tướng
-(RFA) – Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hứa hẹn không giới hạn gói hỗ trợ
nông nghiệp – nông dân – nông thôn, thậm chí có thể lên tới hàng trăm
ngàn tỉ đồng.
‘Bức xúc’ chiếm Google gấp mười lần… Ngọc Trinh
-(TVN) – Nếu gõ “bức xúc” vào Google, ta sẽ được 29 triệu kết quả, gấp
gần mười lần “Ngọc Trinh”, một con số ấn tượng cho một chữ có làn da
xấu xí như vậy. Để tiến tới thực hiện mục tiêu giảm nghèo bền vững -(TVN)
[TRỰC TIẾP] Tiếp cận được vùng nghi máy bay Malaysia rơi* -(TN) — Hai hộ chiếu bị mất cắp khiến Mỹ lo ngại máy bay Malaysia mất tích bị khủng bố -(TNO)
Hướng đi của chiếc máy bay bị mất tích thuộc hãng hàng không Malaysia Airlines – Ảnh: AFP ===>>>
VN điều động thủy phi cơ từ Cam Ranh và máy bay tuần thám từ Hà Nội vào hỗ trợ -(TN) >>> Máy bay Malaysia mất tích: Mất liên lạc sau khi cất cánh chỉ 50 phút
Mỹ triển khai tàu khu trục, máy bay trinh sát tìm kiếm máy bay Malaysia mất tích -(TN) — 2 hành khách máy bay Malaysia bị mất tích dùng hộ chiếu đánh cắp -(VOA)
Máy bay Malaysia rơi: Khu trục hạm Mỹ đến Việt Nam tham gia tìm kiếm -(RFI)
Hầm chưa làm, phí đã thu -(TN)
Lý giải dân đang nghèo, sao trụ sở nguy nga thế? -(ĐV) >>> Những phát ngôn đáng nể về thu phí giao thông >>> Cầu Đà Rằng sụp, lún: Lỗi ở bê tông? >>> Tàu ngầm Trường Sa có thể được hợp tác với quân đội
Chiến lược 6 ‘chữ R’ và ‘chữ R’ nào cho Việt -Phạm Hiệp – (MTG)
“Đua nhau xin làm casino là kiểu đầu tư phong trào nguy hại” -(GDVN) - Cho cờ bạc để gỡ gạt trong thời buổi kinh tế “suy trầm”. >>> Bộ trưởng Bùi Quang Vinh mệt mỏi vì nhiều nơi xin làm casino
Nguyên khí” và thân phận kẻ sĩ mọi thời -Đặng Văn Sinh – (Boxitvn)
Tại sao Trung Quốc lại chọn Vũng Áng? – Hoàng Mai – (Boxitvn)
Tôn Vinh Chiến sĩ Hải Quân Việt Nam Trận Gạc Ma 14-3-1988 – Nguyễn Khắc Mai – (Boxitvn)Chính phủ cần theo gương Cục biểu diễn nghệ thuật – Trần vũ Hải – (Danquyen)
Yêu nước và nói thật - Nguyễn Trung – (Vietstudies / Danquyen)
Nguyệt Quỳnh – Bánh Mì và Hoa Hồng trong ước mơ của Mẹ-(DL)
Đào Tuấn – Cái cột mỡ, ra không phải chỉ dành cho dân-(DL) — <p>I- Tuần qua, chỉ có một chữ “treo” mà làm nghiêng ngả cả xã hội. ” href=”http://danluan.org/tin-tuc/20140308/ky-duyen-cau-treo-biet-thu-va-treo-danh-du”>Kỳ Duyên – Cầu treo, biệt thự và… “treo” danh dự-(DL) —- Đặng Phương Bích – Từ chối mướn luật sư – sao không?-(DL)
Đào Dục Tú – Tạp luận: Tìm người hiền tài ở đâu bây giờ?-(DL)
Phan Châu Thành – Việt Nam: Định hướng Bắc Kinh, Nhân quyền và TPP? -(DL)
Công An Đồng Tháp dùng “thông báo” gởi cho LS Trần Thu Nam để làm cản trở? – Trương Minh Đức (Danlambao) - Theo tin từ luật sư Trần Thu Nam – Văn phòng luật sư Tín Việt (Hà Nội): “công an huyện Lấp Vò không đồng ý cấp giấy tham gia vụ án cho LS Trần Thu Nam với lý do, bà Bùi Thị Minh Hằng không đồng ý cho gia đình đứng ra mời luật sư”.
30 năm vẫn chạy tốt -(DLB) – “Loài người cho đến nay đã có ba phát minh vĩ đại có ý nghĩa bước ngoặt của lịch sử. Thứ nhất là tìm ra lửa. Thứ hai là tìm ra cách sử dụng kim khí. Thứ ba là làm chủ tập thể” (Lê Duẩn 1977)
“Dân tộc ta đang ở khúc chóp đỉnh, chỏm nón của thời đại” (Tố Hữu 1979)
“CNXH không những tồn tại mà chủ nghĩa xã hội sẽ tiếp tục phát triển thắng lợi” (Lê khả Phiêu 2000)
Phát ngôn bừa bãi: Cầu sập do người đi nhanh!-(DLB) — Vài kinh nghiệm khi làm việc với an ninh-(DLB) Tàu cá cùng 8 ngư dân bị tàu “lạ” khống chế trên vùng biển Hoàng Sa-(DLB)
MỸ-PHILIPPINES ĐỐI THOẠI SONG PHƯƠNG: Hai bên phản đối đơn phương thay đổi hiện trạng biển Đông – (PLTP)
Tàu chiến Mỹ có phù hợp để tìm kiếm máy bay Malaysia? – (KT) — Nhận dạng tàu Trung Quốc tham gia tìm kiếm máy bay Malaysia -(KT) — Trung Quốc phái 2 tàu hải quân tham gia tìm kiếm máy bay mất tích -(GDVN) — Tàu chiến Trung Quốc đến Biển Đông tìm máy bay mất tích -(TTXVN)
Từ ‘hốt hết sâu’ đến ‘cú đấm’ vào tham nhũng - (VNN) — Ông TRẦN QUỐC THUẬN, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội: “Nếu họ làm giàu giỏi thế sao không chỉ cho nhân dân cách làm giàu đi?” – (PLTP)
Ông hỏi “kỳ dzậy” – Đó là bí quyết “tổ sư” truyền làm sao mà dạy được – Dân có trăm tỉ không, dạy cho.
Bình Định: Cán bộ huyện ăn bớt quà Tết của trẻ nghèo -(DT) – Công an tảng lờ các cáo buộc về tra tấn người dân – (Người Việt)
Ban Kinh tế Trung ương tham vấn ý kiến chuyên gia dự thảo Nghị quyết mới của Bộ Chính trị về CNTT (LĐ) >>> “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa làm sức mạnh quốc gia tăng lên rõ rệt”
Từng bước hoàn thiện nền kinh tế thị trường định hướng XHCN - (PLTP)
Hàng trăm người dân chặn xe rác - (NLĐ) — Người dân chặn xe chở rác… vì bị cấm nhặt rác “kiếm cơm” -(DT)
- Chính phủ yêu cầu ổn định tỷ giá, tín dụng không dồn vốn vào cuối năm (CafeF).
- “Chiến dịch mới” về đấu giá cổ phần (ĐTCK).
- Ông lớn thoái vốn bất thành, SCIC phải mua lại (ĐV).
- Sacombank trình cổ đông việc sáp nhập với SouthernBank cuối tháng 3 (LĐ).
- Giá vàng trong nước giảm nhẹ theo đà giảm vàng thế giới (VTV).
- Chứng khoán trước rủi ro điều chỉnh ngắn hạn (HQ).
- Địa ốc 7 ngày: tranh chấp & tranh cãi (ĐTCK).
- “Cắt” chuyến bay Thanh Hóa, VNA “hành tội” hơn 2.000 khách hàng (NB&CL).
- Loạn lãi suất, thời bất ổn của ngân hàng chưa qua? (VEF/DT). – Lãi suất thấp, vẫn khó vay vốn (VOV).
- Vì sao người Việt Nam ít dùng hàng Việt? (PNTP).
- Run rẩy ăn thủy sản nhiễm độc (VEF).
Chợ đêm ế ẩm, giám đốc bị khủng bố -(TN)Tiểu thương chợ Vinh bãi thị -(TN) — Gần 600 tiểu thương chợ Vinh đóng cửa phản đối qui hoạch -(RFA)
Đặc sản nổi tiếng mất giá thê thảm - (Infonet)
“Cắt” chuyến bay Thanh Hóa, VNA “hành tội” hơn 2.000 khách hàng -(Nhà Báo và Công luận) — Người tiêu dùng vẫn “dưới cơ” - (NLĐ)
Sacombank trình cổ đông việc sáp nhập với SouthernBank cuối tháng 3 -(LĐ) — Đua giảm cước truyền hình cáp -(NLĐ)
Trái phiếu Chính phủ hút ngân hàng, doanh nghiệp càng xa dòng vốn -(SM) — Nhà nước muốn giữ ít nhất 65% vốn ở ngân hàng quốc doanh -(VnEx) — Hoạt động ngân hàng: Dự phòng rủi ro “ăn mòn” lợi nhuận -(HQ)
Tăng thuế rượu, bia: Người sống khỏe, kẻ ngắc ngư -(TBKTSG) – Sài Gòn thời “Khoai tây ngồi ghế bành” – (TBKTSG)
Thương lái Trung Quốc không còn mua lá khoai lang -(DT)
- Giữ đình, giữ làng (ĐĐK).
- Những cung đường cao nguyên Đồng Văn (LĐ). – Bồng bềnh mây trắng Lũng Vân (ĐĐK).
- ‘Đừng nói mãi mãi’: Thấy lại cảm xúc (TTVH).
- Tuyết Loan ra đĩa jazz tiếng Việt đầu tiên (VNE/TP).
- Sau môn sử sẽ là môn gì? (TN).
- Sôi động ngày hội tư vấn tuyển sinh đại học tại Hà Nội (TTXVN). – Ngành học nào sẽ ‘hot’ nhất? (TN). - Đừng nhất thời chạy theo những ngành nghề nóng, cảm tính (CAND). – Trường tung chiêu “dụ” thí sinh trong Ngày hội tuyển sinh 2014 (DT).
Nước nghèo mà thay đổi SGK liên tục sẽ lãng phí -(VNN) – Mấy năm trước Thiên hạ đã bảo NXBGD là con gà ấp trứng vàng, không làm thế láy gì chân dài nhà biệt thự xe hơi…. —-Sốt ruột với đổi mới chương trình – sách giáo khoa -(TN)
Sau môn sử sẽ là môn gì?
– (TN) – Thiên hạ đang phát sốt với mối lo con em không chịu học sử,
thi sử. Không chịu học thì nói chi đến chuyện mê. Bằng chứng là không có
học sinh nào của Trường THPT dân lập Lương Thế Vinh ngay tại thủ đô
chịu đăng ký thi môn sử. Thầy Hiệu trưởng Văn Như Cương bảo rằng tỷ lệ
là không phần trăm (0%).
Môn sử (cả Thế giới sử) là phải ghi lại chính xác những sự
kiện xảy ra của “lịch sử”. người ghi có thể có quyền bình luận tốt hay
xấu của những gì đã xảy ra-… Dạy sử cho HS nhất là Tiểu học và Trung học
thì Thầy Cô phải có kiến thức Lịch sử, chính trị , văn hóa . Xã hội… có
ý kiến riêng về vấn đề mình đã nói với học sinh , Quốc sử thì phải
phân tích đúng sai từng thời kỳ, làm thế nào cho sinh động gây tranh cãi
để tìm sự thật… cùng gây tinh thần Yêu nước (tự hiểu, tự nguyện) chớ
không phải định hướng”yêu tổ quốc XHCN ) -Mà Thầy Cô hiện nay hễ đụng
tới chữ CHÍNH TRỊ là mặt mày tái mét thì dạy cái nỗi gì , học sinh nó
không chán là chuyện lạ – Chẳng hạn HS nó hỏi : ” Đảng và Nhà nước ta
bảo ĐQ MỸ cái gì cũng xấu , vậy thì tại sao ai cũng muốn qua Mỹ ở hết,
đi học cũng qua Mỹ, xài cũng muốn đồ Mỹ…” – Thầy Cô dám trả lời không??
Hay là “Tại Mỹ xấu nhưng đồ của Mỹ thì tốt”- Ha! ha!
Đề nghị tổ chức trại viết sách giáo khoa – (GDVN) – Chuyện
vô ích mà còn tốn tiền đóng thuế , trong khi thâm thủng ngân sách lớn-
Bộ GD cứ đưa ra một cái “khung” cho mỗi môn , có mấy chục ngàn TS thi
nhau mà soạn , BGD kiểm duyệt xong cho in hết luôn , Tác giả bỏ tiền ra
in và bán – Hễ ai viết ẹ thì tự nhiên xã hội đào thải – Thầy Cô và nhất
là Học sinh không có “ngu” đâu mà sợ, học trò bao giờ cũng biết chọn cái
hay cho mình học ( đứa làm biếng khỏi bàn)- Dễ ẹt thấy chưa, không tốn
tiền thuế của Nhân Dân xu nào mà lại được việc , cứ “ôm khư khư” thì nó
như gà mắc tóc. Đúng là ngồi không không chuyện làm.
- Nòi giống ta đang bị đầu độc (ĐĐK).
- Xe khách mất lái, lao vào đám đông tại giao lộ (NLĐ). – Ôtô 30 chỗ đi đám cưới tông hàng loạt xe máy (TT).
- Phát hiện nhiều mảnh vụn tại nơi máy bay Malaysia mất tích (TTXVN). – Phân tích mẫu dầu loang nghi của máy bay Malaysia mất tích (TTXVN). - Không phải vệt dầu loang của máy bay mất tích (TT). - Tìm thấy mảnh áo phao gần chỗ máy bay Malaysia mất tích (VNN). - Vật thể khả nghi không liên quan đến máy bay mất tích (TT). – Máy bay mất tích: Điện thoại hành khách vẫn reo chuông (VTC).
- Tàu chiếnSingapore phát hiện vật thể lạ cách đảo Thổ Chu 100km (PLTP). – Sự mất tích bí ẩn của Boeing 777: Rất hiếm và rất khó hiểu! (GDVN). – Cựu phi công Mai Trọng Tuấn: “Máy bay mất tích, 100% do phá hoại” (Infonet). – Lại phát hiện người Trung Quốc mạo danh trên chuyến bay mất tích (Infonet). – Chưa từng xuất cảnh, vẫn có tên trên chuyến bay MH370 (MTG).
- Xuất hiện hình ảnh các mảnh vỡ trong khu vực máy bay Malaysia mất tích (SM). – Đặt nghi vấn máy bay Malaysia bị đánh bom, khủng bố (TT). - 4 kẻ có hành động khả nghi khủng bố trên chuyến bay của Malaysia (GDVN). – Những vụ tai nạn máy bay thảm khốc nhất lịch sử (VnEco).
- Những nghi vấn mới nhất trong vụ máy bay Malaysia Airlines mất tích (PT). – Người trong nghề chia sẻ nguyên nhân máy bay Malaysia mất tích (LĐ). – Quốc tế ráo riết tìm kiếm máy bay mất tích (VNN). – Trung Quốc phối hợp điều tra vụ máy bay mất tích (VOV).
- Đã tìm thấy máy bay chở 239 hành khách của Malaysia mất tích chưa? (Infonet). – 19h30 tối nay tiếp cận đồ vật nghi là của máy bay mất tích (DV).
Từ chuyện CSGT săm soi ví dân: Chỉ mong thấy CSGT tốt! -(VOV)Giết chết bạn gái trong ngày 8-3 -(VNN) — Khiếp vía du lịch Việt, đồng hành cùng đạo chích -(VNN)
Rợn người nuốt bào thái rắn tăng lực của dân giàu -(VEF) >>> Gom gà ế chờ hết dịch bán >>> Run rẩy ăn thủy sản nhiễm độc >>> Hotgirl 8x chơi siêu xe số một Sài Thành
Tai nạn liên hoàn, 2 người tử vong -(TN) — Vụ “quan tài diễu phố”: Bị cáo bị bắt khi chưa sinh ra? -(Infonet)
Nội thất gỗ tiền tỉ trong “lâu đài” của đại gia Hải Phòng -(MTG)
Tránh cô gái băng ngang, ôtô đám cưới cuốn 5 xe vào gầm -(PLVN)
Điều tra sai phạm tại Công ty Xổ số kiến thiết Hậu Giang - (TT)
- Libya dọa ném bom tàu treo cờ Triều Tiên chở dầu của phe nổi dậy (DT). Đức Đạt Lai Lạt Ma: Trung Quốc là 1 nước ‘vĩ đại’ với chính phủ ‘có hại’ -(VOA)
Mỹ cảnh báo Syria không được trễ nãi trong việc tiêu hủy vũ khí hóa học-(VOA) — 4 nước châu Âu yêu cầu được nhập khẩu khí đốt của Mỹ-(VOA)
Philippines không vội hoàn tất thỏa ước phòng thủ với Mỹ -(RFA)
TT Obama điện đàm với nguyên thủ châu Âu về tình hình Ukraina -(VOA) — Vi-rút độc tấn công mạng lưới Ukraina-(VOA) — Đoàn xe quân sự của Nga di chuyển qua Crimea-(VOA) — Nga có thể ngưng thỏa ước START đã ký với Mỹ -(RFA)
Israel: Sẽ từ bỏ một số khu định cư trong hòa ước với Palestine-(VOA)
Dân chúng Venezuela tưởng niệm những người bị giết vì biểu tình chống chính phủ-(VOA)
Phụ nữ Philippines kỷ niệm Ngày Quốc tế Phụ nữ -(VOA)
Khởi sự « năm Jaurès » tại Pháp : Nhân 100 năm lãnh tụ SFIO bị sát hại -(RFI) – Bình đẳng nam-nữ tại Pháp : quá trình đấu tranh còn dài -(RFI)
Hàn Quốc chuẩn bị cho khả năng tấn công đánh phủ đầu Bắc Triều Tiên -(GDVN) >>> Nga có khả năng lật đổ chính quyền Ukraine chỉ trong khoảng 2 tuần? >>> Tân Hoa xã công bố hình ảnh “tàu chiến Ngân Hà” bay thử lần đầu tiên
Phan Châu Thành - Việt Nam: Định hướng Bắc Kinh, Nhân quyền và TPP?
Phan Châu Thành
Tác giả gửi đến Dân Luận
Trong một số bài viết của mình gần đây, cụ thể như loạt bài “Chính phủ hay tà phủ”, tôi đã đưa ra đánh giá sơ lược của cá nhân về tình hình tổng quan mọi mặt chính (đối nội, nhân quyền, đối ngoại, kinh tế, xã hội…) của Việt Nam hiện nay – đầu 2014, và về tương lai Việt Nam trong vài ba năm trước mắt 2014-1016.
So sánh các đánh giá và dự báo của tôi (PCT) với các đánh giá của nhà phân tích và bình luận chính trị xã hội Phạm Chí Dũng (PCD) trong bài “Tình hình nhân quyền VN năm 2014 sẽ yên ả hơn”, như sau:
Lĩnh vực | Quan điểm của PCT | Quan điểm của nhà bình luận
Chính trị -xã hội PCD |
Nội bộ/ Ch./trị | - Đánh nhau khốc liệt hồi ĐH XII
- Tăng tốc vơ vét và đàn áp |
- Tranh giành chính trị/nhân sự ĐH XII
- Ảnh hưởng của tình hình Campuchia |
Nhân quyền | - Sẽ bị xiết chặt hơn
- Các biện pháp trấn áp tinh vi hơn, “mới” và hạ đẳng hơn |
- Sẽ được nới lỏng, yên ả hơn
- “lề trái” và diễn đàn dân sự sẽ được chấp nhận |
Đối ngoại | - Đảng tiếp tục “đi hai hàng”
- Tiếp tục nhu nhược với TQ hơn nữa - Theo phương Tây không trung thực |
- Phái “ngả về phương Tây” sẽ thắng thế |
Kinh tế | - Sẽ không được vào TPP
- Tiếp tục bị ảnh hưởng nặng từ TQ - Đồng tiền Việt Nam sẽ bị mất giá - BĐS vỡ trận hoàn toàn - Việt Nam đi vào khủng hoảng nặng từ 2016 |
- Được vào TPP ngay đầu năm 2014
- Chuyển hường nhập khẩu nguyên liệu sang các nước TPP (bỏ TQ) - BĐS rơi vào đại khủng hoảng và tan vỡ - Nợ xấu tăng và không xử lý được - Bắt đầu khủng hoảng từ cuối 2014 |
Xã hội | Phân hóa đối kháng sâu sắc thành 4 nhóm theo tỷ lệ từ 90/10 chuyển sang 80/20:
- Đảng và các loại “còn đảng còn mình”: 16,2%=>12,8% - Sợ hãi và “yên phận”: 72%=>64% - Không yên và chờ đợi: 9%=>20% - Lực lượng Dân chủ: 1,8%=>3,2% |
- Bất ổn và phản kháng tăng |
Tổng quan
Cho 2014-2016 |
1/ Không vào TPP, từ 2014 kinh tế khủng hoảng
2/ Xã hội bất an, CP gia tăng đàn áp 3/ Cuộc chiến tàn khốc chiếm ghế ĐH 12 4/ Vẫn theo Tàu cộng 5/ Dân chủ phát triển về lượng và chất |
1/ Vào TPP, từ 2014 kinh tế khủng hoảng
2/ Xã hội bất an, phản kháng tăng 3/ Cuộc đua chính trị chiếm ghế trong ĐH 12 4/ Phe theo phương Tây thắng thế 5/ Hoạt động dân chủ gia tăng |
Với bài này, tôi muốn trình bày, tại sao tôi không đồng quan điểm với anh PCD – người mà tôi rất tôn trọng do những thể hiện công khai vì dân chủ mấy năm dần đây, về các vấn đề trên.
ĐH XII sẽ vẫn kiên quyết định hướng… Bắc Kinh
Từ nay đến 2016 sẽ là cuộc chiến cho ĐH XII của trên ba triệu đảng viên đảng CSVN. Nhưng đây sẽ không phải cuộc chiến để đưa ra đường lối phát triển đất nước, hay điều chỉnh quan điểm chính trị của đảng để làm cơ sở cho sự phát triển đất nước trong tình hình mới (như mục đích của mọi đại hội vốn là thế), mà chỉ là cuộc chiến giành ghế của các cá nhân, phe nhóm trong đảng mà thôi. Tại sao? Là vì cái đường lối ấy đã được xác định và không thể thay đổi tại Bắc Kinh từ trước rồi.Tại sao ở Bắc Kinh và tại sao không thể thay đổi? Là vì mọi chiến lược phát triển của đảng CSVN đưa ra trong các ĐH toàn đảng của nó đã qua (11 đại hội) đều được ấn định ở và bởi Moscow (2 đại hội đầu sau đại hội Thành lập đảng và ĐH VI) hoặc Bắc Kinh (với cả 8 ĐH còn lại). Lần này, cộng sản “bố” ở Moscow đã toi từ lâu, và bốn ĐH gần đây nhất suốt 25 năm qua (từ Thành Đô 1990) đều lại do đảng “Mẹ” - CSTQ điều khiển hoàn toàn, thì có cơ sở nào để nói ĐH XII sắp tới sẽ không là như thế? Không có!
Không, và còn hơn thế, vì hơn bao giờ hết Bắc Kinh đang khùng lên bành trướng muốn nuốt trọn VN. Và họ đang làm việc đó không phải qua mua chuộc hay khuất phục dân Việt, mà qua “chỉ đạo” đàn con hoang của họ - đảng CSVN làm, mà chỉ đạo quan trọng nhất chính là thông qua cái gọi là ĐH của đảng CSVN – bè lũ vốn đã cam tâm bán nước Việt và lệ thuộc Tàu để được tại vị.
Còn về phía các đảng viên CSVN, điều đó cũng là không thể tránh. Bởi vì nếu không theo “định hướng Bắc Kinh (tức là bám chặt vào Bắc Kinh, vào đảng CSTQ bằng mọi giá) thì đảng CSVN hôm nay sẽ nhanh chóng tan rã, và họ những quan cộng sản dự ĐH XII sắp tới và hầu như toàn bộ đảng viên đảng CSVN này sẽ mất quyền lợi từ các chức vụ nhà nước của họ do đảng phân chia, thay vào đó là họ sẽ phải chịu trách nhiệm về những gì tồi tệ họ đã làm với đất nước, dân tộc suốt hơn 80 năm qua? Trong khi cái họ cần chỉ là được yên vị để kiếm chác (dù hại dân) thêm một nhiệm kỳ nữa thôi…
Anh Phạm Chí Dũng nói phe “thân phương Tây” sẽ thắng thế, vì thế là điều không hề có cơ sở, và có thể chỉ vì nói theo mong muốn cá nhân. Bởi vì, dù bề ngoài họ thể hiện là “thân phương Tây” thì bản chất mọi đảng viên CSVN vẫn phải bám chặt vào địa vị và quyền lợi của mình trong đảng (chứ không phải quyền lợi của dân tộc, đất nước), nên nếu “thân phương Tây” để làm cái đảng đó tan rã thì họ cũng mất hết (địa vị và quyền lợi). Họ chỉ “thân phương Tây” trên đầu lưỡi, nếu có.
Tóm lại, một số người “cấp tiến” cũng chỉ là những kẻ giả vờ thân phương tây như một cách để chiếm quyền lợi và địa vị trong đảng mà thôi. Còn khi vào ĐH, phải lựa chọn đường lối của đảng, họ không có lựa chọn nào khác là theo “định hướng” Bắc Kinh, như các thế hệ cha ông họ - kể từ HCM, mà thôi. Mọi tuyên bố hay mong muốn về cải cách hay thay đổi thể chế của các đảng viên CSVN đều chỉ là ngây thơ (như ông Nguyễn Trung) hay lừa bịp (như TTg NTD).
Chỉ có khi nào đảng CSTQ không tồn tại nữa thì đảng CSVN mới thực sự phải đưa ra đường lối của mình, nhưng nó sẽ không kịp làm điều đó thì đã tự tan rã. Lịch sử sinh ra và tồn tại của đảng CSVN trên 80 năm qua đã và sẽ chứng minh điều đó.
Tại sao tôi nói Việt Nam sẽ không vào được TPP? (nhắc lại)
TPP thực chất là gì? Đó là cái lồng (hay cái cũi) địa kinh tế mà Mỹ và một số nước đang xây dựng để nhốt con thú dữ Trung Quốc, đan xen với những cái lồng địa-văn hóa, địa-chính trị và địa-quân sự khác mà Mỹ và các nước đã có để bủa vây, bao quanh và nhốt con thú TQ, hòng kiềm chế sự nguy hại của nó nói chung đối với Mỹ và toàn thế giới. Như vậy dù là lồng hay cũi kinh tế hay văn hóa thì mục đích vẫn là chính trị: bao vây để kìm hãm và giảm nguy hại của con thú dữ TQ. Đây vẫn là trò chơi chính trị.Trong hai yếu tố để tạo thành và tham gia cái lồng địa kinh tế nhốt TQ là địa lý và kinh tế thì Việt Nam chỉ đáp ứng một, đó là địa lý. Còn yếu tố thứ hai là thể chế kinh tế thì Việt Nam không đáp ứng, không phù hợp, thậm chí nguy hiểm đối với chính mục đích của TPP, vì thể chế kinh tế VN lại giống của con thú dữ kinh tế sẽ bị nhốt là TQ, vì Việt Nam có cái đuôi định hướng XHCN có “màu sắc” giống như TQ vậy.
Ngay cả mục đích chính trị của cái lồng địa kinh tế TPP (là bao vây kinh tế TQ) thì Việt Nam có thực sự chia sẻ không vẫn còn là câu hỏi lớn. Người Việt chúng ta biết đảng CSVN sẽ không bao giờ dám làm việc “phản cha mẹ mình” đó! Tham gia cùng Mỹ và thế giới làm cái lồng địa kinh tế nhốt hay bao vây TQ trong “mưu đồ chính trị” ư? Không dám đâu! Cả ba đời CSVN đội mồ sống dậy cũng không dám!
Thế thì tại sao Việt Nam vẫn tham gia đàm phán “rất tích cực” và tỏ ra rất cố gắng để được vào TPP? Có ba lý do chính.
Một là, chính phủ Việt Nam muốn và hy vọng sẽ cứu nguy nền kinh tế sắp chìm của mình, nếu không được thì vẫn chứng tỏ được với dân (lừa được dân) là đảng đã/đang cố làm điều tốt nhất cho đất nước.
Hai là, nếu lừa được Mỹ và các đối tác TPP khác và được vào TPP, cộng sản Việt Nam sẽ vẫn đi hai hàng: vừa là tay trong của TQ trong TPP để phá bĩnh, và dùng điều đó để mặc cả với TQ chút đỉnh, và vừa ôm với mục đích cuối cùng là lấy le với dân (vẫn là lừa bịp) rằng tôi không theo TQ đâu nhé…
Ba là, đo lường và thử thái độ của Mỹ, giả vờ thân Mỹ để đu dây với TQ, hòng mặc cả chút đỉnh với TQ (như việc mua tàu ngầm của Nga vậy thôi), và cũng lại lấy le với (tức là lừa bịp) dân Việt rằng “đảng ta” độc lập không theo Tàu.
Đó là thái độ rất “điếm”, rất “tanh” của một ứng cử viên cho vai trò đồng minh trong TPP tương lai mà Mỹ và các nước khác không ngu gì mà không nhìn nhận ra.
Nhưng điều sẽ khiến Việt Nam sẽ không được vào TPP, không thể vào TPP, là thái độ gian dối bất trung, bất minh của CSVN ngay từ khi đàm phán và chuẩn bị để tham gia TPP hiện nay. Đó là, Việt Nam đã và đang mở cửa tất cả các ngành kinh tế mà Việt Nam đang nhập khẩu nguyên liệu đầu vào từ TQ cho các “nhà đầu tư” TQ và TQ Đảo (Đài loan) vào Việt Nam để sản xuất các nguyên vật liệu đầu vào đó tại Việt Nam, để “biến” nó thành nguồn gốc VN (nội TPP) thay vì gốc TQ (ngoại TPP), để đáp ứng và khai thác lợi ích từ TPP. Ví dụ: 80% nguyên liệu ngành vải sợi, dệt may, và nhựa, hóa chất, thép… của VN hiện nay là nhập từ TQ thì đang được VN mở cửa cho TQ vào chuyển các nhà máy và công nhân của họ sang VN, để biến chúng thành nguồn gốc VN! Chuyện đó đang xảy ra ở hàng loạt các KCN từ bắc chí nam: Đình Vũ (HP), Vũng Áng (TH), Nhơn Trạch (ĐN)…
Cuối cùng thì Mỹ và các dối tác TPP khác, ngoài cái thể chế kinh tế “định hướng” XHCN không thể chấp nhận được của Việt Nam, cũng sẽ phải cân nhắc độ tin cậy và trung thực của đối tác này, vì Việt Nam là đối tác tiềm năng duy nhất của TPP mà không tham gia bất kỳ cái nào trong ba cái lồng nhốt con thú dữ TQ kia, là địa-văn hóa, địa-chính trị và liên minh địa-quân sự xung quanh TQ.
Nếu có Việt Nam trong TPP thì có vẻ cái lồng địa kinh tế nhốt TQ siết khá “chặt” sát hông TQ, nhưng Việt Nam lại có vẻ như sẽ là lỗ hổng của cái lồng TPP đó thay vì là lưới chắn, và con thú TQ sẽ qua đó thoát ra. TPP thất bại.
Nếu không có VN thì cái lồng địa kinh tế TPP nhốt con thú TQ có vẻ lỏng lẻo hơn, không siết chặt và TQ, nhưng nó lại sẽ bền chắc và đáng tin cậy hơn, vì sẽ không có đối tác nào “đi hai hàng” như VN trong TPP.
Cuối cùng thì các vòng đàm phán TTP cũng sẽ qua, các đòn gió nhử TQ và VN của Mỹ cũng không cần thiết nữa, và TPP sẽ được ký kết mà sẽ không có VN để đảm bảo mục đích TPP, độ tin cậy và tính hiệu quả của nó sau này.
Tình hình nhân quyền Việt Nam sẽ không yên ả
Dù Việt Nam đã có ghế thành viên Hội đồng Nhân quyền LHQ, dù sức ép ngày càng lớn của cả thế giới đứng đầu là Mỹ lên Việt Nam vì hồ sơ nhân quyền xấu xa của Việt Nam, thì vấn đề nhân quyền ở Việt Nam từ 2014 vẫn sẽ không được cải thiện và nó sẽ ngày càng xấu đi, tệ hại hơn. Nó sẽ chỉ được che dấu tinh vi và thể hiện theo những cách “mới sáng tạo của đảng” một cách ngày càng đáng ghê tởm hơn mà thôi. Tại sao vậy?Đó không phải vì CSVN không muốn cải thiện hồ sơ nhân quyền để lấy lòng thế giới và Mỹ, mà vì CSVN không thể dừng hay giảm đàn áp phong trào dân chủ trong nước, và vì thế càng vi phạm nhân quyền của dân và làm hồ sơ nhân quyền của đảng càng đen tối và hôi tanh.
Tại sao đảng CSVN không thể dừng hay giảm đàn áp phong trào dân chủ trong nước? Là vì phong trào dân chủ trong nước ngày càng lan rộng. Và lý do của sự lan tỏa đó là do đảng và chính quyền tham nhũng (nhất là ăn cướp đất của dân) ngày càng tàn bạo hơn, đưa kinh tế đi sâu vào khủng hoảng, và vì đảng ngày càng nhu nhược hèn hạ hơn với “định hướng” và chủ Bắc Kinh của họ (sẽ được tái củng cố và khẳng định lần nữa tại ĐH XII… như tôi đã chỉ ra trên), làm dân ta ngày càng phẫn nộ hơn, phải đứng lên đòi quyền và tự làm cải cách dân chủ ngày càng đông đảo hơn.
Đó là cái vòng luẩn quẩn mà đảng tự tạo ra và không thể thoát ra, đó là cái “vòng kim cô Bắc Kinh” mà đảng đã tự nguyện đội trên đầu và không thể tự tháo ra được nữa.
Vì thế tôi nói, tình hình nhân quyền Việt Nam thời gian tới sẽ không hề yên ả như anh PCD nói, mà nó sẽ đi vào những vòng xoáy mới căng thẳng hơn ở mức độ rộng lớn hơn, bất ngờ hơn.
Tóm lại, đảng CSVN muốn và chỉ muốn xây dựng Thịnh vượng (cho họ) dựa trên ba chân: định hướng Bắc Kinh, che dấu hồ sơ nhân quyền đen tối, và tham gia trò chơi chính trị TPP để làm kinh tế. Vấn đề là, trong ba yếu tố trên: Định hướng Bắc Kinh - Nhân quyền - và TPP, khác với Ngũ Hành, yếu tố ”định hướng Bắc Kinh ” chỉ có tương khắc và diệt mà không có tương sinh nào với hai yếu tố kia, nên ba thứ đó về logic không thể cùng tồn tại. Nếu cố tình trộn chúng với nhau thì chỉ tạo nên xã hội quái thai tạm thời, sẽ tự hủy hoại và tan vỡ.
Phan Châu Thành
30 năm vẫn chạy tốt
Minh Dân (Danlambao) - “Loài
người cho đến nay đã có ba phát minh vĩ đại có ý nghĩa bước ngoặt của
lịch sử. Thứ nhất là tìm ra lửa. Thứ hai là tìm ra cách sử dụng kim khí.
Thứ ba là làm chủ tập thể” (Lê Duẩn 1977)
“Dân tộc ta đang ở khúc chóp đỉnh, chỏm nón của thời đại” (Tố Hữu 1979)
“CNXH không những tồn tại mà chủ nghĩa xã hội sẽ tiếp tục phát triển thắng lợi” (Lê khả Phiêu 2000)
Câu bình chọn cho năm 2014 vẫn “nóng” lên từng ngày: “Liên tục phát triển nền kinh tế thị trường định hướng XHCN”
Chắc như đinh đóng cột lim hội trường quốc hội và hiến pháp 2013 đã được dõng dạc khép lại: “Nền
kinh tế Việt Nam là nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa
với nhiều hình thức sở hữu, nhiều thành phần kinh tế; kinh tế nhà nước
giữ vai trò chủ đạo.” (Điều 51 chương III)
Các quốc gia công nhận nền kinh tế Việt Nam là nền kinh tế thị trường
tính đến tháng 12/2013 là 37 quốc gia, có 35 nước công nhận trước
28/11/2013, ngày Quốc hội nước CHXHCNVN khóa XIII thông qua bản hiến
pháp.
Có 02 nước Maroc và Uruguay cùng công nhận vào ngày 09/12/2013, sau ngày thông qua HP.
Vậy là khó rồi, 35 nước người ta công nhận khi chưa có bản hiến pháp sửa
chữa, chưa xác định cái “nền kinh tế thị trường định hướng khó hiểu”,
ai mà dám công nhận cái nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ
nghĩa, đánh đố nhau ngang câu “làm chủ tập thể”, triết học còn phải gọi
bằng cụ.
Tại hội thảo khoa học “Một số vấn đề lý luận-thực tiễn cốt yếu về phát triển kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.” Tp. HCM ngày 08/03/2014 mục đích chính là đánh giá nền kinh tế đất nước sau gần 30 năm đổi mới (1984-2014)...
Ông phó Thủ Tướng Phúc nói: “...Quá trình chuyển đổi sang kinh tế thị
trường của Việt Nam chưa hoàn tất, những thách thức, rào cản còn rất
lớn trong cả tư tưởng, nhận thức, cơ chế, chính sách và tổ chức thực
hiện...”
Vậy là Việt Nam vẫn chưa có nền kinh tế thị trường!
Hiến pháp đã dẫn: “kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo”, vậy thì
hiến pháp quyết định quy luật cạnh tranh của kinh tế thị trường? Để tôn
trọng hiến pháp thì phải ưu đãi các DNNN? Có quá nhiều điều để nhận
biết và phán xét kinh tế tập thể, kinh tế nhà nước đã làm nghèo tổ quốc
kinh hoàng như thế nào.
14.11.2013, tại Trụ sở Chính phủ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đề nghị phía
Hoa Kỳ sớm công nhận Việt Nam là nền kinh tế thị trường, nhưng có lẽ lý
do chính mà người ta còn ậm ừ là không ai dám vào sân chơi đầy rẫy Tổng
Công ty nhà nước giữ vai trò chủ đạo”. Không ai muốn cạnh tranh với
Hiến pháp cả.
Vậy là ta tự đóng thêm cánh cửa TPP!
Đánh giá nền kinh tế đất nước sau gần 30 năm đổi mới chỉ cô đọng vào nhóm chữ “định hướng XHCN” vậy thôi sao.
Nói như một tờ báo đã phán ngày 28/09/2013: “Muốn được công nhận nền
kinh tế thị trường thì phải sửa hiến pháp” có lẽ cũng là điều nên đáng
suy nghĩ.
Việt Nam 30 năm này “đổi mới” và 30 năm sau nữa, cuộc sống là phải nghe những câu nói tuyệt chiêu kinh hoàng của người chăn cừu.
Nguyên khí” và thân phận kẻ sĩ mọi thời
Đặng Văn Sinh
Cuối năm 2013, bản thảo Nguyên khí
của nhà văn Hoàng Minh Tường được NXB Tri thức cấp giấy phép, nhưng chỉ
một thời gian sau, không biết vì nguyên nhân gì, Cục Xuất bản lại có
lệnh thu hồi. Nhà xuất bản Dân khí thuộc Diễn đàn Xã hội dân sự
nhận thấy đây là cuốn tiểu thuyết có nhiều sáng tạo về nội dung cùng
với phong cách văn chương đặc sắc, nên đã kịp thời ấn hành vào đầu năm
2014 để đem đến cho bạn đọc một cách nhìn mới về thân phận người trí
thức Việt Nam qua Vụ án Lệ Chi Viên.
Dưới đây Bauxite Việt Nam xin giới thiệu bài phê bình của nhà văn Đặng Văn Sinh về cuốn tiểu thuyết này.
Bauxite Việt Nam
|
Mở
đầu tác phẩm, Hoàng Minh Tường dẫn lời Thân Nhân Trung soạn cho văn bia
tiến sĩ đề danh khoa thi năm Nhâm Tuất (1442), trong đó có đoạn “…Hiền
tài là nguyên khí của quốc gia. Nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh mà
hưng thịnh, nguyên khí suy thì thế nước yếu mà thấp hèn. Vì thế các bậc
đế vương thánh minh không đời nào không coi việc giáo dục nhân tài, kén
chọn kẻ sĩ, vun trồng nguyên khí quốc gia làm công cần thiết…”. Lấy Nguyên Khí
làm tựa đề, người đọc không mấy khó khăn cũng hiểu được tư tưởng chủ
đạo của nhà văn khi ông viết cuốn tiểu thuyết lịch sử này. Nói cách
khác, Nguyên khí chính là hồ sơ tổng hợp dưới dạng văn chương của
giới trí thức Việt Nam thời kỳ chế độ phong kiến thông qua hình tượng
điển hình: Nguyễn Trãi – Nguyễn Thị Lộ.
Qua tư
liệu lịch sử từ các văn bản chính thống còn lại, người ta nhận ra, có
một sự khác biệt căn bản nếu so với các vương triều phong kiến chuyên
chế trước và sau nó. Đó là việc sát hại hoặc vô hiệu hóa hàng loạt công
thần khai quốc ngay khi chính quyền vừa mới được kiến lập theo phương
thức “điểu tận cung tàng”, dẫn đến khủng hoảng chính trị mà mãi mấy chục
năm sau Lê Thánh Tông mới khắc phục được.
Bối cảnh của tiểu thuyết Nguyên khí
được xây dựng vào đúng giai đoạn “nhạy cảm” ấy. Đây cũng chính là thời
kỳ mà người trí thức phong kiến bộc lộ rõ bản chất nhu nhược của họ, tuy
có tài kinh bang tế thế, nhưng bị chi phối bởi tư tưởng trung quân mù
quáng, lại không có thực quyền trong tay, nên đành mang tiếng là hèn,
chịu khuất phục trước cường quyền để bảo toàn mạng sống. Có thể nói,
ngay sau khi lưỡi đao tàn độc của hoàng hậu Nguyễn Thị Anh cướp đi sinh
mạng 217 nạn nhân, vụ thảm án Lệ Chi Viên đã đặt ra những câu hỏi lớn về
lương tâm, trách nhiệm và luật pháp đối với nhà cầm quyền. Biết rõ là
một vụ án oan, hơn thế, hai nhân vật chính bị hành quyết lại là ân nhân
từng cứu mạng, vậy mà Lê Thánh Tông, với tư cách là Nam thiên Động chủ,
chỉ dám chiêu tuyết một cách nửa vời. Gần sáu trăm năm qua, lịch sử
dường như vẫn còn bỏ ngỏ. Có thể xem, Nguyên khí của Hoàng Minh Tường, chính là cuốn sách trả lời những câu hỏi đó…
Câu
chuyện khởi nguồn từ sự kiện tìm ra tập "Long Thành tạp ký" bằng chữ
Hán của Ứng Nhân Đoàn Khâm từ năm trăm năm trước gồm 5 quyển ghi chép về
Nguyễn Trãi và "Vụ án Lệ Chi Viên" do hai ông "cò" văn hóa Cao - Tháp
làm trung gian, và kết thúc cũng bằng một sự kiện động trời, khi bọn
trộm, nửa đêm đột nhập vào từ đường họ Đoàn lấy đi bộ sách quý.
Nguyên khí
gồm 19 chương và "Phần cuối truyện" được bố trí xen kẽ 16 chương "kể
chuyện" lịch sử theo nguyên tác của "Long Thành tạp ký" với 4 chương
viết về thời hiện đại kết hợp những đoạn bình luận sắc sảo về thế sự,
chính trị, văn chương, cùng những nhân vật có liên quan đến số phận bộ
sách cổ là Hoàng giáo sư , “Thọt Bỉ nhân”, Chủ nhiệm Huỳnh Đạo, viên
trung tá an ninh Phillip và hai ông quan chức "buôn văn hóa" rất có
chính kiến Cao và Thấp.
Kiểu viết xen kẽ xâu
chuỗi này không mới ở tiểu thuyết hiện đại, nhưng với tiểu thuyết lịch
sử, nhất là lịch sử Việt Nam, thì đây là tác phẩm đầu tiên sáng tác theo
khuynh hướng này. Đương nhiên ta có thể coi đó là sự đổi mới về mặt thi
pháp.
Yếu tố hiện thực và yếu tố hư cấu luôn
song hành tạo nên những trường đoạn kịch tính, dẫn dụ người đọc như là
lạc vào một không gian nghệ thuật đầy màu sắc với những mối quan hệ rằng
rịt, phản ánh tinh thần lịch sử thời đại và hai nhân vật ở trung tâm là
Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ. Đọc Nguyên khí, người ta cảm thấy
như bị đắm chìm trong không khí lịch sử thời Lê sơ, nhưng bỗng chốc lại
"bị" tác giả kéo về thời hiện đại với những vấn đề thời sự xã hội nóng
bỏng, buộc ta không thể ngoảnh mặt làm ngơ mà phải trăn trở, suy ngẫm về
tương lai đất nước, dân tộc…
Về hình thức, Nguyên khí được xem như loại tiểu thuyết chương hồi, bao giờ cũng được mở đầu bằng câu "Bây giờ lại nói về..." hoặc “Lại nói về…”,
nhưng hơi văn, mạch văn, khí văn và nhất là cách xử lý bố cục, tình
huống và hình tượng nhân vật thì hoàn toàn hiện đại. Có thể nói, ở đây,
tác giả chỉ sử dụng lối "giễu nhại" như một kiểu hoạt kê của loại tiếu
lâm dân gian, còn hồn cốt của nó vẫn luôn "chính tắc", tuân thủ khá
nghiêm túc thi pháp tiểu thuyết lịch sử.
Thực ra, Nguyên khí
không chỉ dừng lại ở một tiểu thuyết lịch sử, cho dù Hoàng Minh Tường
đã thành công trong việc dùng hình tượng văn học tôn vinh hai nhân vật
lịch sử lỗi lạc đầu triều Lê: Ức Trai tiên sinh và Đức Bà Lễ nghi học
sĩ. Nguyên khí còn mang phong cách của một chuyên luận bằng hình
tượng, nghiên cứu về thân phận người trí thức Việt xuyên suốt các thời
đại trong mối tương quan với nhà cầm quyền, từ đó quy nạp được bản chất
của tầng lớp nguyên khí này như một hiện tượng có tính phổ biến.
Kết
cấu "xâu chuỗi" có vẻ như khá tương thích với phương pháp sáng tác "Hậu
hiện đại". Các sự kiện diễn ra trong tiểu thuyết không liên tục theo
nguyên tắc tuyến tính mà luôn bị gián cách về không gian, thời gian, tạo
nên những khoảng lặng để người đọc suy nghĩ, phán đoán và đưa ra những
kết luận của riêng mình. Có thể thấy cách bố cục “phân mảnh” mang lại
hiệu quả đáng kể đối với sự tiếp nhận của người đọc. Ví dụ đang viết về
người nữ tượng nhân tài hoa Bùi Thị Hý với những lò gốm Chu Trang nổi
tiếng một thời bằng lối hành văn truyền cảm đầy ma lực thì bất chợt tác
giả nhảy cóc năm thế kỷ, kể về cái chân thọt của Bùi La Việt bị xe tăng
cán phải trong đêm cùng với Tiểu Mẫn tham gia biểu tình trên quảng
trường Thiên An Môn. Đáng chú ý hơn là lời kể của tác giả mang đậm phong
cách giễu nhại của tiểu thuyết Hậu hiện đại về một sự việc hoàn toàn
không có gì đáng cười. Hay, vừa dứt chương “Sử thần Ngô Sĩ Liên” hoàn
toàn nghiêm túc, ẩn dụ về cái hèn truyền kiếp của những trí thức được
gọi là kẻ sĩ trước cường quyền thì nhà văn lại dẫn ra một hình ảnh khá
là bi hài, tạo nên trận cười ra nước mắt ở chương “Chủ nhiệm Huỳnh Đạo”.
Ấy là vào ngày 17 tháng 12, các thành viên ban lãnh đạo CLB rủ nhau ra
viếng hương hồn liệt sĩ ở Đài Bắc Sơn Hà Nội. Lúc mới đầu các vị hăng
hái lắm, thế nhưng đến khi công an chặn đường cùng với những lời thuyết
phục của Phillip, thế là đoàn bị cắt đuôi, chỉ còn mỗi hai người đi đầu.
Có
thể nói tính giếu nhại ở đây đã tham gia với tư cách là một phương tiện
biếu đạt tư tưởng thẩm mỹ, không chỉ giới hạn ở những chương thuộc về
thời hiện tại, mà ngay cả với lịch sử, đôi khi tác giả cũng sử dụng thủ
pháp này. Điển hình hơn cả là đoạn Lê Nhân Tông chưa đủ hai tuổi được
đặt lên ngôi Hoàng đế, dưới sự nhiếp chính của Hoàng thái hậu Nguyễn Thị
Anh. Ông vua nhí này lúc lâm triều, bỗng nhiên “phịch một bãi ra hoàng bào rồi ngỏng chim tè vào mặt các quan đại thần”. Ấy vậy mà các quan xúm nhau lại xưng tụng đó là điềm lành.
Tuy
nhiên tính giễu nhại đậm đặc hơn cả thường được tác giả gài vào các
trang bình luận hành trạng của hai cán bộ “buôn văn hóa” với những mánh
khóe lừa bịp ông trưởng họ Đoàn về 5 cuốn sách cổ cũng như những lời tự
trào phảng phất thói lưu manh qua những toan tính thớ lợ.
Cao
và Thấp là hai nhân vật khá độc đáo được miêu tả cả ngoại hình lẫn hành
vi một cách khái quát nhưng rất điển hình, rất sinh động cho một kiểu
nhân vật có tính cách phức tạp. Hai nhà văn hóa này có thể được xem như
những cá thể được hình thành sau quá trình phân mảnh tiểu thuyết tiêu
biểu cho khuynh hướng Hậu hiện đại. Họ hiện diện trong Nguyên khí
chỉ là nhân vật ngoại biên, nhưng thực ra lại là nguyên nhân của mọi
nguyên nhân. Đó là cặp bài trùng thuộc loại “lưỡng cư” mang gene đột
biến xuyên suốt sáu thập kỷ, không tìm thấy ở bất cứ bộ tiểu thuyết sáng
tác theo phương pháp Hiện thực XHCN nào trước đây. Dưới con mắt của nhà
chức trách thông qua trung tá Philip, thì Cao và Thấp là “hai ông buôn
văn hóa”, nhưng thực chất họ là những con người đầy bản lĩnh, có học vấn
đáng nể và một phông văn hóa không “lùn”. Nếu chỉ xét về ngoại hình
(đối lập nhau như Don Quijote - Sancho Panza), và cách chơi sành điệu
(xe hơi Vios, bật lửa Zippo khủng, tẩu thuốc nạm vàng 24k vốn là vật tùy
thân của cụ Nguyễn) cũng như những lời thì thầm bàn nhau âm mưu chiếm
đoạt bộ “Long thành tạp ký” để bán cho một đại gia chơi đồ cổ Sài Gòn,
thì ta không còn phải băn khoăn khi xếp họ vào thành phần văn hóa lưu
manh. Có điều, nếu chỉ như thế thì Cao và Thấp không phải là nhân vật
đáng quan tâm. Cái khác người ở Hoàng Minh Tường là, ông đẩy hai “nhà
buôn” này lên một cấp độ mới, thoát ly hẳn hệ thẩm mỹ truyền thống như
là một sự đổi mới thi pháp tiểu thuyết. Nói chính xác, ngoài phẩm chất
lưu manh, Cao và Thấp còn là sản phẩm tất yếu của thiết chế văn hóa thời
đại mới được hình thành mấy chục năm gần đây, bao hàm cả mặt sáng và
phía âm u của nó. Nếu như, lúc ở nhà ông trưởng họ Đoàn, Cao lộ nguyên
hình là một con buôn: “Đừng già néo đứt dây. Giá ấy được rồi. Hẹn với nó, nếu có bản gốc, mình chỉ lấy năm mươi ngàn đô…”; hay khi muốn ve vãn giáo sư Hoàng: “Chúng
em chỉ là những kẻ sưu tầm văn hóa. Làm giàu cho văn hiến nhiều khi
quên cả bản thân mình. Thiển nghĩ đây là một cổ vật, một di sản của cha
ông, đã nhận lời dòng họ Đoàn tìm người dịch. Biết là chỉ giáo sư mới
xứng tầm làm việc này, nên mới tìm đến đây. Cho phép chúng em để một bản
lại để ông anh đọc qua. Nếu thấy nên và cần dịch thì chúng em sẽ thưa
chuyện tiếp. Xin gửi ông anh chút quà, gọi là để thỉnh giáo”, thì trong cuộc gặp mặt với chủ nhiệm Huỳnh Đạo và dịch giả Hoàng Nguyên sau này, anh ta có những nhận xét đầy trí tuệ: “Dịch
tác giả này (Mạc Ngôn) mà chỉ chuyển ngữ thuần túy là không thành.
Người dịch phải mộng du với tác giả, cùng đi với các nhân vật, đi suốt
các vùng đất mà tác giả chọn làm bối cảnh” hay: “Con không tin
ngòi bút của sử gia họ Ngô lại thẳng được đâu bố ạ. Các vàng Ngô Sỹ Liên
cũng không dám chép đúng sự thật. Mấy sử gia được như anh em nhà Thái
Sử Bá nước Tề? Kẻ sĩ Long Thành xưa nay đều hèn và run sợ trước quyền
lực, trước bả vinh hoa phú quý”.
Tóm lại,
Cao và Thấp là một hiện tượng văn hóa, chỉ xuất hiện vào những thời điểm
lịch sử nhất định khi mà kiến trúc thượng tầng xã hội không tương thích
với cơ sở hạ tầng kinh tế, cần phải được các nhà khoa học hàn lâm
nghiên cứu như một đề tài xã hội học. Bởi lẽ, chính Cao và Thấp làm cho
cuộc sống của dòng họ Đoàn làng Động cũng như giáo sư Hoàng, chủ nhiệm
Huỳnh Đạo, giới văn hóa đô thành sinh động hẳn lên qua sự xuất hiện
“Long thành tạp ký” cùng với sự biến mất một cách khó hiểu của nó.
Dưới
ngòi bút Hoàng Minh Tường, cái gọi là “Lam Sơn hội” của phe nhóm Nguyễn
Thị Anh có gì đó giống như một đảng lục lâm bởi “hội viên” của tổ chức
độc tài này gồm toàn những tay đao búa hành xử thông qua tôn chỉ mục
đích “Lam Sơn hội là hội cầm quyền”, “còn phe Lũng Nhai còn mình” nên đã
thẳng tay trừng phạt 63 trẻ chăn trâu hát bài đồng dao cùng 39 kẻ cừu
địch theo điều luật của Hội. Chưa hết, phía sau những kẻ sĩ đáng kính
như giáo sư Hoàng, tiến sĩ Bùi La Việt, nhà sử học Huỳnh Đạo, hình như
lúc nào cũng có bóng dáng trung tá an ninh Philip. Những “nguyên khí quốc gia”
này, hoàn toàn không có quyền miễn trừ, rất có thể bị câu lưu bất cứ
lúc nào nếu họ thể hiện lòng yêu nước của mình mà không xin phép nhà
chức trách. Tội danh “các thế lực thù địch” đã được đưa vào “Từ điển giễu nhại” trong Nguyên khí
không phải chỉ để nói cho vui. Chính vào ngày kỷ niệm 17 tháng 2, ngay
dưới chân tượng đài Lê Thái Tổ bên hồ Hoàn Kiếm đã có một số thanh niên
biểu tình chống ngoại xâm bị …”nhập kho”. Từ sự kiện chiếc quần lót phụ
nữ dùng dở vứt trong thùng rác phòng nghỉ, viên trung tá an ninh “phá”
được một vụ án quan trọng đã ngầm đưa đến cho người đọc thái độ giễu
nhại. Nhưng kịch tính của câu chuyện còn được đẩy lên cao trào, làm bất
cứ ai cũng phải phá lên cười khi mà cái biên bản do chính ông sĩ quan
mẫn cán lập “tại hiện trường” lại biến cái quần chíp che chỗ “nhạy cảm“
của đàn bà thành một thứ danh từ riêng của ngôn ngữ phương Tây. Tuy
nhiên sự việc chưa dừng lại ở trình độ chuyên môn của một viên chức nhà
nước như Phillip mà người đọc còn đi xa hơn nhờ phương pháp liên văn
bản. Chiếc quần lót dùng dở liệu có phải là phiên bản của “hai bao cao
su dùng dở” trong vụ án nổi tiếng “vừa tức vừa buồn cười” nhằm hạ gục
nhà dân chủ cấp tiến vì ông tiến sĩ này dám kiện đích danh một quan chức
chóp bu sau khi ký duyệt dự án cho người nước ngoài khai thác tài
nguyên mà không xin phép Quốc hội?
Tính liên văn bản trong Nguyên khí
là khá phổ biến. Gần như chương nào cũng có những tài liệu cần tham
khảo chẳng những cho người viết, mà còn rất cần thiết cho đối tượng tiếp
nhận nếu người đọc muốn có được cái nhìn toàn cảnh câu chuyện phía sau
những con chữ (Từ đó có thể thấy tính liên văn bản và giễu nhại được gọi
là “hoạt kê” trong tiểu thuyết hư cấu Việt Nam đã có từ trước khi lý
thuyết sáng tác Hậu hiện đại được du nhập vào).
Có thể thấy, các văn bản được liên kết với Nguyên khí,
kể cả văn bản “hư cấu” là khá phong phú nhưng được “chèn” vào theo
nhiều kiểu khác nhau, tạo nên một tổng thể đa dạng trên cơ sở một kết
cấu mở, có khả năng kích thích trí tưởng tượng của người đọc, từ đó hình
thành những văn bản phái sinh, bổ sung cho văn bản gốc thêm phong phú
hoặc đề xuất ý kiến phản biện. Văn bản đầu tiên, tuy chỉ là hư cấu nhưng
khá quan trọng, bởi nó được xem như “văn bản gốc”. Đó là “Long thành
tạp ký”. Cũng bởi cuốn sách bằng chữ Hán trung đại nên mới nảy sinh bộ
ba nhân vật giáo sư Hoàng, nhà sử học Huỳnh Đạo và tiến sĩ Bùi La Việt.
Tiếp đó là hàng loạt văn bản được huy động vào quá trình dịch thuật,
bình giá nội dung cuốn sách cổ như “Quốc âm thi tập”, “Ức Trai thi tập”,
“Đại Việt sử ký toàn thư”, “Tam triều bản kỷ”, “Bình Ngô đại cáo”, “Vạn
Kiếp tông bí truyền thư”, “Hồng Mai bút ký”, các bài đồng dao, “Báu vật
của đời’, “Cây tỏi nổi giận”, “Rừng xanh lá đỏ’, “Đàn hương hình”, “Đi
tìm cái tôi đã mất”, v.v…
Tất cả những tác phẩm
trên, dù là hiện thực lịch sử hay hư cấu nghệ thuật ít nhiều đều liên
quan đến thủ pháp liên văn bản. Chỉ cần lấy ví dụ, từ bộ sách chữ Hán
“Long Thành tạp ký” cách đây hơn năm trăm năm, mà phải nói trăm phần
trăm là hư cấu, Hoàng Minh Tường làm nhóm giáo sư Hoàng Nguyên, “Thọt bỉ
nhân”, Cao và Thấp cùng đông đảo bạn đọc phải đau đầu bởi hàng loạt tài
liệu phụ trợ đông tây kim cổ phục vụ cho việc dịch thuật. Đó còn chưa
nói đến sự bùng nổ thông tin, sự liên tưởng đa chiều về những quan điểm
thẩm mỹ trung tâm - ngoại biên, chính thống, phi chính thống, hiệu ứng
của tác phẩm văn học và nhận diện đâu là một nền văn hóa chính danh.
Xen
kẽ với các chương về Ức Trai tiên sinh, Đức bà Lễ nghi học sỹ bằng lối
văn kể nghiêm túc, thấm đẫm tinh thần lịch sử, những chương viết về
tượng nhân Bùi Thị Hý, ni cô Tiểu Mai hay chàng Nguyên Phong lại vô cùng
hấp dẫn, đôi khi phóng túng, phá cách của tiểu thuyết hiện đại, nhưng
hết thảy đều mang dấu ấn sáng tạo. Qua nhân vật Bùi Thị Hý, người ta mới
hiểu được một thời rực rỡ của nghề làm gốm Chu Đậu vùng Nam Sách. Mối
tình nồng nàn giữa đôi trai tài, gái sắc Tiểu Mai - Nguyên Phong khiến
ni cô mười bảy tuổi giã từ cửa Phật là bài ca đẹp làm người đọc bâng
khuâng.
“Thọt bỉ nhân” cũng là một nhân vật cần phải bàn của Nguyên khí.
Ngoại trừ nhân thân rất phức tạp bởi hai dòng máu, hai quốc tịch và
những hoạt động dân chủ khiến nhà đương cục lúc nào cũng chiếu cố “chăm
sóc”, Bùi La Việt là nhà nghiên cứu Hán Nôm có trình độ uyên bác, đồng
thời là nhà ngoại cảm có thể giao tiếp được với hồn người chết. “Thọt bỉ
nhân” là tính cách hư cấu đầy sáng tạo trên cơ sở một vài hình mẫu thực
ngoài đời. Anh cũng chính là mắt xích quan trọng trong việc làm rõ nỗi
oan khuất của vụ án Lệ Chi Viên.
Cuộc “nói
chuyện” với quan thổ địa họ Phạm cùng Lê Thái Tông, thực chất giống như
lời khai của nhân chứng đồng thời cũng là người bị hại trước Tòa đại
hình. Tất cả chứng cứ mà Lê Nguyên Long đưa ra trong âm mưu đầu độc của
phe nhóm Nguyễn Thị Anh dường như đều phù hợp với những suy luận của
chúng ta, hoàn toàn khác với chính sử. Đây chính là góc khuất của lịch
sử một khi lịch sử bị nhóm lợi ích Lam Sơn của những quyền thần đầy tham
vọng như Nguyễn Phù Lỗ, Lương Đăng, Tạ Thanh thao túng. Đến đây ta càng
thấm thía lời cảm thán của giáo sư Hoàng Nguyên: “Buồn nhất là một
xã hội không sòng phẳng, một xã hội xử lý mọi vấn đề quốc gia đại sự
bằng những hộp đen. Cụ Phan Phu Tiên, cụ Ngô Sỹ Liên cũng cùng một duộc
như kẻ sĩ chúng ta bây giờ mà thôi. Người ta cắt cái sổ hưu là mình toi.
Con cháu mình mất đường sống. Biết bao cây bút cùn mòn không viết nổi.
Tài danh như nhà văn Nguyễn Khải mà trước khi chết phải thổ ra một bãi
huyết 19 trang “Đi tìm cái tôi đã mất” rồi mới chết nổi… Nhà cầm quyền
coi vương triều và quyền lực như một cái hộp đen, chỉ riêng họ biết và
định đoạt. Mọi nhà nước độc tài bây giờ cũng là một phiên bản khác của
phong kiến mà thôi. Họ muốn cha truyền con nối, muốn duy trì quyền lực
vĩnh viễn. Họ đâu cần một xã hội công dân…”.
Bùi
La Việt là nhà văn hóa đích thực, có sự đóng góp quan trọng vào việc
dịch và chú thích quyển năm “Long thành tạp ký”. Xây dựng chân dung Bùi
La Việt, Hoàng Minh Tường huy động khá nhiều nguồn dự trữ tư liệu lịch
sử chính thống cũng như phi chính thống, trung tâm cũng như ngoại biên,
cộng với vốn kinh nghiệm phong phú của một cây bút tiểu thuyết thuộc vào
hàng đầu của nền văn học Việt Nam.
Như trên đã
nói, cũng như giáo sư Hoàng, Bùi La Việt là một nhân cách văn hóa, nhưng
cũng khác giáo sư Hoàng ở chỗ, anh là một trí thức dấn thân, bất chấp
cường quyền, sẵn sàng “nhập kho” bất cứ lúc nào nhưng không thể không
tham gia những cuộc biểu tình yêu nước ôn hòa chống xâm lược. Tuy nhiên,
cách miêu tả ngoại hình cũng như hành trạng của “Thọt bỉ nhân” lại được
tác giả sử dụng lối hài hước, phúng thích, thậm chí gây cười ngay cả
với những độc giả nghiêm túc. ”Thọt bỉ nhân”(kẻ thọt hèn kém) chính là
cái tên do Bùi La Việt tự đặt cho mình, đồng thời cũng là tên một trang
web của anh cùng với vốn kiến thức phong phú của một tiến sĩ xã hội học,
khiến anh nổi tiếng khắp Hà thành. Nhận xét của “Thọt bỉ nhân” về công
lao và vai trò chính khách cấp tiến của Triệu Tử Dương cũng như những
câu hỏi thông minh đặt ra với vong hồn vua Lê Thái Tông càng chứng tỏ
anh chàng tiến sĩ lãng tử này là một cao nhân. Tiểu thuyết Nguyên khí
có thể thiếu đi trung tá Philip, thiếu ông “Lỗi hệ thống’ hay ông “Sổ
hưu” nhưng không thể thiếu “Thọt bỉ nhân”. Bùi La Việt trong một bố cục
phân mảnh bởi cả không gian và thời gian, cả ý thức hệ cũng như tâm thức
lịch sử, luôn hiện diện trong tiểu thuyết như một chiếc cầu nối giữa
quá khứ và hiện tại, giữa thế giới âm tào lắm oan hồn và cõi dương gian
đầy ma quỷ. Thiếu Bùi La Việt, Nguyên khí hẳn là sẽ giảm sức hấp
dẫn, cho dù Nguyễn Trãi, Nguyễn Thị Lộ vẫn là hình tượng trung tâm sáng
ngời nhân cách, lấp lánh trí tuệ.
Trong sự dẫn
dắt mạch truyện, cảnh hành hình 217 nạn nhân được tác giả sử dụng lối
miêu tả gián cách, trong đó chỉ có vài dòng thoáng qua về những người
phụ nữ mang thai và cả những đứa trẻ còn ẵm ngửa nhưng cũng làm người
đọc đứng tim bởi sự dã man, tàn bạo đến tận cùng của của đám “Lam Sơn
hội”. Nỗi oan khiên làm cho trời sầu đất thảm, mây mù vần vụ, khiến
chúng ta, với tư cách là đối tượng tiếp nhận, không thể không liên tưởng
đến những câu thơ nhỏ máu của nhà thơ Trần Mạnh Hảo:
“Trên đường pháp trường con dâu ta trở dạ
Tiếng cháu thét chào đời như tiếng nghìn chim lợn báo tang
Đội ơn vua ban tã lót
Để cháu khỏi bị chém trần truồng trên thớt!
Ôi con đường ba họ ta đến nơi thọ hình
Sao dài hơn đường mười năm Lam Sơn phò Thái Tổ”.
(Nguyễn Trãi trước giờ tru di)
Sợ
đối diện với công lý, sợ hãi nhân dân, và nhất là sợ bị cướp pháp
trường, Nguyễn Thị Anh và đồng bọn không dám công khái xử án trước thanh
thiên bạch nhật mà lại dựng lên một phiên tòa giả ở Ô Cầu Bò để đánh
lừa bách tính. Một triều đại phế bỏ pháp luật, sợ dân như sợ cọp, đám
quan lại tham nhũng, đục khoét lương dân, trong khi “Lam Sơn hội” lại có
quyền tối thượng định đoạt vận mệnh quốc gia, coi người trí thức như kẻ
tôi đòi, thì vương triều ấy hiển nhiên không phải chính danh. Một triều
đình mà quan chức hành xử giống như đám lục lâm thảo khấu (chữ của Nguyễn Huy Thiệp trong truyện ngắn “Nguyễn Thị Lộ”)
không bao giờ dung nạp được những nhân cách lớn như Nguyễn Trãi, Nguyễn
Thị Lộ, Trần Nguyên Hãn, Phạm Văn Xảo. Giết vợ chồng Nguyễn Trãi đồng
nghĩa với việc thủ tiêu nguyên khí quốc gia. Cho nên, không có gì lạ,
nhà Hậu Lê cũng chỉ hưng thịnh được khoảng vài chục năm thời Lê Thánh
Tông, còn sau đó rơi vào tình trạng khủng hoảng triền miên dẫn đến cuộc
nội chiến Trịnh Nguyễn phân tranh, kéo dài gần hai trăm năm gây ra bao
thảm cảnh, đất nước tan hoang, lòng người ly tán.
Cuối cùng, để khép lại bài viết , không thể không có đôi lời với các nhà chép sử. Đọc xong Nguyên khí,
người ta có quyền nghi ngờ độ trung thực của các cuốn thông sử vốn được
coi là văn bản chính thông có đầy đủ tư cách pháp nhân để hậu thế soi
vào đấy mà sửa mình thành chính nhân quân tử. Qua vụ án “Lệ Chi Viên”,
người đời còn ngộ ra một điều nữa là Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ bị
chết đến hai lần. Lần thứ nhất là bởi “Lam Sơn hội”, tức triều đình
phong kiến chuyên chế dưới bàn tay dàn dựng của Thái hậu Nguyễn Thị Anh.
Lần thứ hai bởi Ngô Sỹ Liên và các sử thần trong Quốc sử quán. Cuộc
diện kiến Nguyễn Thị Anh và cái chức Đô ngự sử, đã biến Ngô Sỹ Liên từ
một tân khoa tiến sĩ có hùng tâm tráng chí, thành kẻ bồi bút chuyên
“sáng tác” Quốc sử, phục vụ mưu đồ đen tối của tập đoàn thống trị độc
tài.
Ngô Sỹ Liên chính là hình ảnh tiêu biểu cho
tầng lớp trí thức Đại Việt, bị nhà cầm quyền khinh bỉ như những thân
phận hèn kém, và sử dụng như gã thư lại, sẵn sàng bẻ cong ngòi bút trước
bạo lực và bả vinh hoa. Chính bởi những sử gia như Ngô Sỹ Liên, lịch sử
dân tộc Việt, trong khá nhiều trường hợp, không phản ánh đúng diện mạo
xã hội đương thời, dẫn đến tình trạng, các thế hệ sau nhận thức rất mù
mờ về cha ông mình. Ta hãy đọc lại đoạn ghi chép rất tùy tiện về vụ án
“Lệ Chi Viên” trong ĐVSKTT thì sẽ biết được tư cách kẻ sĩ của Ngô Sỹ
Liên: “…Trước đây, vua thích vợ Thừa chỉ Nguyễn Trãi là Nguyễn Thị
Lộ, người đẹp, văn chương hay, gọi vào cung cho làm Lễ nghi học sĩ, ngày
đêm hầu bên cạnh. Đến khi đi tuần miền Đông, về đến vườn Lệ Chi xã Đại
Lại trên sông Thiên Đức, vua thức suốt đêm với Nguyễn Thị Lộ rồi băng
(…). Mọi người đều nói là Nguyễn Thị Lộ giết vua”. Không chỉ cố tình chép sai sự thật mà sử gia họ Ngô còn nhẫn tâm thả một lời bình rất bất lương (chữ của nhà văn Hoàng Quốc Hải) về Đức bà Lễ nghi học sĩ: “Nữ
sắc làm hại người quá lắm. Thị Lộ là một người đàn bà thôi, Thái tôn
yêu nó mà thân phải chết, Nguyễn Trãi lấy nó mà cả họ bị diệt, chẳng nên
răn lắm ru?” (ĐVSKTT, tập III, bản dịch, NXB KHXH, 1972, trang 131).
Với
Ngô Sỹ Liên, lịch sử không phải là tấm gương để hậu thế soi vào để sửa
mình, thực chất là dùng những lời hoa mỹ dối trá tô vẽ cho chế độ đương
thời cho dù đấy là một vương triều độc tài đầy tội ác. Để kiểm chứng
ngòi bút “ngụy sử” của họ Ngô, độc giả chỉ cần tham khảo thêm một chi
tiết trong “Chiếu đại xá thiên hạ” của Lạng Sơn vương Nghi Dân sau khi
thanh toán mẹ con Nguyễn Thị Anh, lên ngôi Hoàng đế: “Trẫm là con
trưởng của Thái Tôn Văn hoàng đế, ngày trước đã làm Hoàng thái tử, không
may Tiên đế đi tuần miền đông, bỗng băng ở ngoài, Nguyễn thái hậu muốn
vững quyền vị, ngầm sai Tạ Thanh dựng Bang Cơ làm vua, cho trẫm làm
phiên vương. (…) Cho nên từ đó đến giờ, hạn sâu liên tiếp, tai dị xảy
luôn, đói kém lưu hành, nhân dân cùng khốn. Diên Ninh ( tức Nhân Tông)
tự biết không phải là con của Tiên đế, vả lại lòng người lìa ta, ngày
mồng 3 tháng 10 năm nay khiến trẫm thay ngôi…”. (ĐVSKTT, tập III, bản dịch, NXB KHXH, 1972, trang 170).
Như
vậy, chân dung sử thần Ngô Sỹ Liên, được Hoàng Minh Tường tái hiện là
có cơ sở khoa học từ những sử liệu đáng tin cậy. Đến đây, chúng ta cũng
có thể mượn lời của chính vị Đô ngự sử đài, nói ngược lại theo kiểu giếu
nhại của khuynh hướng sáng tác Hậu hiện đại như sau: “Sỹ Liên chỉ là
một thái sử lệnh, bị Nguyễn Thị Anh vừa dọa dẫm vừa mua chuộc, đến nỗi
bán rẻ cả nhân cách kẻ sĩ. Nguyễn Trãi, Nguyễn Thị Lộ là bậc trung thần,
vì ngòi bút “ngụy sử” của họ Ngô mà phải chết đến hai lần, há chẳng
đáng trách lắm ru?”.
Chí Linh, năm Quý Tỵ, rằm tháng Bảy, mùa Vu Lan
Đ.V.S. Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
Ukraina cũng là bài học kinh nghiệm cho đối sách với Trung Quốc tại châu Á
Lính Nga trước một doanh trại quân đội Ukraina ở Kerch, vùng Crimée. Ảnh chụp ngày 04/03/14.
REUTERS/Thomas Peter
Cuộc đọ sức giữa Phương Tây với Nga trên hồ sơ Ukraina là bài
học mà các nước châu Á cần rút tỉa trong đối sách chống tham vọng chủ
quyền của Trung Quốc. Lý do là vì đây là vấn đề một cường quốc khu vực
có thể khởi động một cuộc tấn công quân sự chống lại một láng giềng nhỏ
bé mà vẫn được yên ổn. Trong số ghi ngày 06/03/2014, tạp chí Nhật Bản
Nikkei Asian Review đã nêu bật một số kinh nghiệm mà châu Á có thể học
hỏi được từ sự kiện được tờ báo gọi là « khủng hoảng an ninh lớn nhất ở
châu Âu kể từ khi Chiến tranh Lạnh kết thúc ».
Bài học đầu tiên được nêu lên là điều thường được giới chuyên
gia nhắc đến : Đó là sự phụ thuộc lẫn nhau về kinh tế không phải là bảo
đảm ngăn cản xung đột quân sự. Theo tờ Nikkei Asian Review, Châu Âu là
đối tác thương mại lớn nhất của Nga và là thị trường chính cho ngành
xuất khẩu năng lượng của Nga. Mátxcơva cũng rất mong muốn ký được một
hiệp định thương mại và đầu tư với Washington. Thế nhưng các yếu tố đó
vẫn không thể ngăn cản được việc Nga xâm lược vùng Crimée. Tại châu Á,
tình hình có nhiều điểm tương đồng : Dù Nhật Bản và Trung Quốc phụ thuộc
lẫn nhau về kinh tế nhưng điều đó không cấm được Bắc Kinh đòi chiếm
quần đảo Senkaku/Điếu Ngư.
Một bài học thứ hai mà tạp chí Nhật Bản nêu bật là cần phải cẩn có đối sách thích hợp với các thể chế độc đoán như Nga và Trung Quốc. Theo tờ báo, Tổng thống Nga Putin hiện không chỉ muốn khôi phục lại đế chế Nga, mà còn tìm cách chống lại nguy cơ một cuộc cách mạng nhân dân theo kiểu Ukraina, có thể lật đổ một chế độ tham nhũng và ăn cắp tương tự tại Mátxcơva. Và ông trắng trợn vi phạm một loạt các thỏa thuận với phương Tây về việc giải quyết tàn dư Chiến tranh Lạnh ở châu Âu.
Cũng như vậy, theo Nikkei Asian Review, các nước châu Á đang phải đối mặt với các tranh chấp lãnh thổ của Bắc Kinh cũng hiểu được là sở dĩ Trung Quốc có được thái độ quyết đoán nước ngoài, đó là vì chế độ hiện hành tại Bắc Kinh không bị pháp luật giới hạn, cũng như không cần phải trả lời trước dân chúng về hành động của mình.
Trong tình hình đó, kinh nghiệm mà các quốc gia dân chủ cần rút tỉa là phải năng động trong việc phát huy một môi trường an ninh, thay vì chỉ phản ứng sau khi bị khiêu khích. Theo tạp chí Nhật Bản, trong hồ sơ Ukraina, phương Tây đã không có kế hoạch được định trước để đối phó với các hành động của Mátxcơva nhắm vào Ukraina, cho dù họ đã có kinh nghiệm về vụ Nga xâm lược Gruzia vào năm 2008, nhân danh việc « bảo vệ » các nhóm thiểu số nói tiếng Nga. Đó hiện là kịch bản mà Nga đang lập lại.
Tại vùng Đông Á cũng thế, Trung Quốc cũng đã có nhiều hành động đe dọa trên không, trên biển và trên bộ mà không gây nên một phản ứng thích đáng nào. Tạp chí Nikkei Asian Review nêu bật các động thái của Bắc Kinh như dồn các giàn tên lửa đến vùng bờ biển đối diện Đài Loan, dùng võ lực mặc nhiên chiếm hữu bãi cạn Scarborough ở Biển Đông và đơn phương thiết lập vùng nhận dạng phòng không trên Biển Hoa Đông, bao trùm cả quần đảo do Nhật Bản quản lý.
Đối với tạp chí Nhật Bản, bài học đến từ Ukraina là các đồng minh cần phải đoàn kết chặt chẽ hơn, không nên bị đối phương chia rẽ, Hoa Kỳ cần phải đảm trách vai trò lãnh đạo không ai thay thế nổi của mình, và nên coi trọng hơn các đồng minh của mình trong khu vực.
Uy thế kinh tế của Trung Quốc, suy cho cùng, không đáng sợ vì lẽ : « Trong tư cách cường quốc thương mại lớn nhất thế giới, Trung Quốc rất dễ bị tổn thương nếu trao đổi kinh tế bị gián đoạn, điều sẽ đương nhiên xẩy ra nếu xung đột bùng lên ở châu Á.
Một bài học thứ hai mà tạp chí Nhật Bản nêu bật là cần phải cẩn có đối sách thích hợp với các thể chế độc đoán như Nga và Trung Quốc. Theo tờ báo, Tổng thống Nga Putin hiện không chỉ muốn khôi phục lại đế chế Nga, mà còn tìm cách chống lại nguy cơ một cuộc cách mạng nhân dân theo kiểu Ukraina, có thể lật đổ một chế độ tham nhũng và ăn cắp tương tự tại Mátxcơva. Và ông trắng trợn vi phạm một loạt các thỏa thuận với phương Tây về việc giải quyết tàn dư Chiến tranh Lạnh ở châu Âu.
Cũng như vậy, theo Nikkei Asian Review, các nước châu Á đang phải đối mặt với các tranh chấp lãnh thổ của Bắc Kinh cũng hiểu được là sở dĩ Trung Quốc có được thái độ quyết đoán nước ngoài, đó là vì chế độ hiện hành tại Bắc Kinh không bị pháp luật giới hạn, cũng như không cần phải trả lời trước dân chúng về hành động của mình.
Trong tình hình đó, kinh nghiệm mà các quốc gia dân chủ cần rút tỉa là phải năng động trong việc phát huy một môi trường an ninh, thay vì chỉ phản ứng sau khi bị khiêu khích. Theo tạp chí Nhật Bản, trong hồ sơ Ukraina, phương Tây đã không có kế hoạch được định trước để đối phó với các hành động của Mátxcơva nhắm vào Ukraina, cho dù họ đã có kinh nghiệm về vụ Nga xâm lược Gruzia vào năm 2008, nhân danh việc « bảo vệ » các nhóm thiểu số nói tiếng Nga. Đó hiện là kịch bản mà Nga đang lập lại.
Tại vùng Đông Á cũng thế, Trung Quốc cũng đã có nhiều hành động đe dọa trên không, trên biển và trên bộ mà không gây nên một phản ứng thích đáng nào. Tạp chí Nikkei Asian Review nêu bật các động thái của Bắc Kinh như dồn các giàn tên lửa đến vùng bờ biển đối diện Đài Loan, dùng võ lực mặc nhiên chiếm hữu bãi cạn Scarborough ở Biển Đông và đơn phương thiết lập vùng nhận dạng phòng không trên Biển Hoa Đông, bao trùm cả quần đảo do Nhật Bản quản lý.
Đối với tạp chí Nhật Bản, bài học đến từ Ukraina là các đồng minh cần phải đoàn kết chặt chẽ hơn, không nên bị đối phương chia rẽ, Hoa Kỳ cần phải đảm trách vai trò lãnh đạo không ai thay thế nổi của mình, và nên coi trọng hơn các đồng minh của mình trong khu vực.
Uy thế kinh tế của Trung Quốc, suy cho cùng, không đáng sợ vì lẽ : « Trong tư cách cường quốc thương mại lớn nhất thế giới, Trung Quốc rất dễ bị tổn thương nếu trao đổi kinh tế bị gián đoạn, điều sẽ đương nhiên xẩy ra nếu xung đột bùng lên ở châu Á.
Vài kinh nghiệm khi làm việc với an ninh
A. Bị “ Mời” uống cà phê
Kính thưa tất cả các anh chị em đang tham gia đấu tranh cho một Việt Nam
dân chủ tự do, đặc biết là những thành viên mới bắt đầu tham gia hoặc
đang có ý định ham gia . Để có thể đảm bảo an toàn cho cá nhân từng
người và tất cả các thông tin liên quan tới các thành viên khác trong
phong tra và những hoạt động của các tổ chức. Tôi xin chia sẽ cùng quý
anh chị em thân yêu một vài kinh nghiệm cần thiết khi chúng ta bị công
an, an ninh Cộng sản “mời” đi uống cà phê hay “mời đi Làm việc”: Tôi
không phải là luật sư nên không chia sẽ với anh chị em như một luật sư
vì các luật sự cũng đã chia sẽ khá nhiều với anh chị em. Tuy nhiên vì
chúng ta thường có một suy nghĩ chung là : Mấy anh em ấy là luật sư nên
mới có thể nói như vậy còn chúng ta không phải luật sư nên không quen
hoặc không nhớ các điều luật, nên không dám áp dụng. Vậy tôi xin được
“Múa rìu qua mắt” mấy vị luật sư để chia sẽ kinh nghiệm này.
Tôi chia sẽ kinh nghiệm này với tấm lòng chần thành và tất cả những gì mà tôi đã trải qua:
I. Khi cơ quan an ninh phát hiện chúng ta có một số hoạt đông nào
đó khiến họ quan tâm thì họ bắt đầu tìm hiểu về lai lịch của chúng ta
như: Trình độ văn hóa, mối quan hệ gia đình, mối quan hệ bạn bè, mối
quan hệ xã hội, nghề nghiệp, nguồn thu nhập… Sau khi đã tìm hiểu được
các mối quan hệ và các sinh hoạt cơ bản của chúng ta trong cuộc sống.
Công an sẽ cố tình làm quen, tạo mối quan hệ như lân la tới nhà hoặc gọi
điện thoại mời đi uống cà phê, để trò chuyện.
Trong khi trò chuyện họ sẽ hỏi chúng ta nhiều câu hỏi về sức khỏe, về
hoàn cảnh gia đình, về các mối quan hệ và về suy nghĩ của chúng ta, về
xã hội việt nam, về Đảng CS… sau đó họ sẽ hỏi chúng ta về một vài tổ
chức nào đó mà họ cho là nguy hiểm cho chế độ…
Trong trường hợp này chúng ta có nhưng chọn lựa sau.
1. Có thể không nhận lời mời uống cà phế với họ: Trong chọn lựa này
chúng ta sẽ đưa ra những lý do như: Bận, hay không quen biết nên không
thích giao tiếp, hay bất cứ lý do nào đó. Nhưng tuyệt đối chúng ta không
thể để họ đánh giá là mình sợ hãi. ( Nếu chọn giải pháp này sẽ có một
vài vấn đề xãy ra mà tôi sẽ chia sẽ sau) Nhưng thường thì chúng ta nên
chọn đồng ý.
2. Chúng ta nhận lời gặp họ: Trong buổi gặp cần giữ bình tĩnh, chủ động,
không bị lôi cuốn vào những đề tài của họ để bị họ khai thác hoặc dẫn
dắc sang một lĩnh vực khác. Chúng ta có thể nói với họ như sau:
Tôi rất hân hạnh được các anh, anh, chị mời uống cà phê hôm nay. Tôi hy
vọng rằng chúng ta sẽ có một buổi nói chuyện trên tinh thần dân chủ và
tôn trong pháp luật, tôn trọng lẫn nhau, vì mục tiêu dân chủ và tiến bộ…
Họ có thể bắt tay, tươi cười và đồng ý.
Trong quá trình tiếp xúc họ sẽ hỏi chúng những câu như:
Anh , em học hành ở trường có tốt không? Kết quả học tập thế nào? Hay
mùa màng ra sao? Hoặc công việc của anh, chi, em có ổn định không?…
những câu hỏi này chúng ta sẽ tùy ý trả lời, vì không có gì đặc biệt,
tuy nhiên không cần thiết phải nói nhiều mà chỉ cần nói “Tốt” “không
tốt” hoặc “ Bình thường” thế là xong. Bới đây chỉ là câu hỏi xã giao
nhưng công an vẫn có thể bắt đầu từ những câu trả lời của chúng ta để
tiến hành khai thác. Nếu chúng ta trả lời ngắn gọn là bình thường thì họ
sẽ chuyển sang những câu hỏi khác. Đại loại họ sẽ hỏi về các mối quan
hệ, về suy nghĩ về bất cứ thứ gì mà họ quan tâm và muốn khai thác. Câu
trả lời của chúng ta sẽ là chìa khóa cho họ tiến vào những câu hỏi khác.
Vì vậy chúng ta cần cẩn thận ở khâu này. Chúng ta có thể trả lời không
biết hay chúng ta sẽ đặt lại câu hỏi cho họ răng: “Các anh” hay “anh,
chị” hỏi về vấn đề này để làm gì? Tôi không biết có nhất thiết phải trả
lời không? Bởi đây là quyền riêng tư của tôi, tôi có quyền giữ bí mật.
Khi chúng ta trả lời như vậy, họ sẽ thay đổi cách khai thác và có thể sẽ
nói: Tùy anh chị thôi! Anh chị có nói hay không thì chúng tôi cũng đã
biết rất rõ một số thông tin về anh, chị…Lúc này có thể họ sẽ đưa ra một
số dẫn chứng về mối quan hệ hay sinh hoạt của chúng ta để uy hiếp thăm
dò và chứng minh răng họ đã biết hết về chúng ta. Hãy bình tĩnh nhé!
Không có gì đáng ngại.
Chúng ta có thể hỏi lại họ. Theo những gì anh đã biết về tôi. Vậy tôi
xin hỏi anh rằng: Những mối quan hệ hay nhưng việc tôi làm mà “các anh”
hay “anh, chị” đã biết thì tôi có vi phạm phát luật không? Nếu có xin
các anh, anh , chị trích cho tôi biết tôi đã vi phạm điều nào? Nếu không
thì đề nghị “ Các anh” hay “anh, chị” không nên xâm phạm vào đời tư của
tôi. Sau cách trả lời đó của chúng ta họ sẽ thấy không khai thác thêm
gì được nên sẽ kết thúc buổi nói chuyện “ uống cà phê” và có thể hẹn gặp
chúng ta vào dịp khác. Sau đó họ sẽ tiến hành một số hoạt động như:
Tấn công vào người thân hay bạn bè, trường lớp hay đồng nghiệp hoặc hàng
xóm của chúng ta để tạo lên làn sóng dư luận nhằm khiến cho chúng ta bị
khủng hoảng tinh thần do những mối quan hệ bị xáo trộn. Để đối phó với
trường hợp này tôi sẽ có bài chia sẽ với anh chị em sau.
(Còn nữa) Sẽ chia sẽ sau nếu quý anh chị em thấy cần thiết và ấn “Thích” Nếu không thì tôi sẽ tạm dừng tại đây.
Thanh Hóa, ngày 08/03/2014
Nguyễn Trung Tôn
ĐT: 01628387716
Email: nguyentrungtonth@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét