Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

Ngày 30/11/2013 - Tôi phủ quyết Hiến pháp sửa đổi & Luật đất đai: ‘Sự khôn lỏi của nhà nước’

TIN LÃNH THỔ

TIN XÃ HỘI

TIN KINH TẾ

TIN GIÁO DỤC

TIN ĐỜI SỐNG

TIN CÔNG NGHỆ

TIN VĂN HÓA GIẢI TRÍ

TIN THẾ GIỚI

Họ đã làm được gì?

Nợ tới gần 1,35 triệu tỉ đồng, hãy thử xem các tập đoàn, tổng công ty nhà nước đã làm được gì cho đất nước sau khi được ưu ái cho vay nhiều như vậy.
Một trong những “con nợ” lớn nhất với số nợ lên tới trên 103.000 tỉ đồng là Tập đoàn điện lực VN (EVN).
Kết quả mà tập đoàn này mang lại là liên tục thua lỗ trong nhiều năm và liên tục tăng giá để bù lỗ. Tăng giá điện là một trong những yếu tố góp phần làm kiệt quệ sức khỏe của doanh nghiệp, làm giảm mức sống của người dân và giảm sức cạnh tranh của nền kinh tế trong nhiều năm qua. Ngược lại, kinh doanh có lãi nhưng Tập đoàn dầu khí VN (PVN) lại không bằng lòng với đề xuất tăng tỷ lệ lãi nộp từ 50% lên 75% để giúp ngân sách bớt căng thẳng trong bối cảnh bị hụt thu lớn hiện nay. Đây không phải lần đầu diễn ra chuyện “kỳ kèo” phân chia tỷ lệ lợi nhuận giữa PVN với ngân sách. Đến mức, Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng cũng bày tỏ không bằng lòng khi “năm nào Thường vụ Quốc hội cũng phải bàn việc chia thế nào cho PVN”. Nên nhớ, PVN đang dẫn đầu trong số những tập đoàn – tổng công ty được ngân hàng cho vay nhiều nhất, họ nợ 124.499 tỉ đồng.
Nơi lỗ thì tăng giá làm khó doanh nghiệp và người dân; chỗ có lãi thì không muốn chia sẻ với ngân sách gánh nặng hụt thu. Đó chỉ là hình ảnh của 2 “con nợ” lớn nhất của hệ thống ngân hàng trong tổng số nợ 1,35 triệu tỉ nói trên. Rồi thì Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam (Petrolimex) liên tục mập mờ lỗ lãi để tăng giá bán lẻ; Tập đoàn Than khoáng sản nhiều lần “đòi” điều chỉnh thuế xuất khẩu than dù trong nước đang và sẽ phải nhập than; Tập đoàn Hàng hải Việt Nam thì gây thất thoát, thua lỗ cho ngân sách hàng ngàn tỉ đồng…
Được ưu ái về vốn, về lợi thế kinh doanh… nhưng điều mà khối DNNN nói chung mang lại cho nền kinh tế nhiều năm nay không tương xứng. Thậm chí, theo Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, hoạt động sa sút của họ là một trong những nguyên nhân chính tạo nên suy thoái kinh tế kéo dài. Đó là vì hiệu quả sử dụng tài sản kém hơn hẳn so với các khu vực DN khác trong khi đang nắm giữ nhiều nguồn lực hơn.
Ví dụ năm 2009, DNNN chiếm 37,2% nguồn vốn kinh doanh, 44,8% giá trị tài sản cố định và đầu tư dài hạn, nhưng chỉ tạo ra 25% doanh thu, 37% lợi nhuận trước thuế, 20% giá trị sản xuất công nghiệp. Hiệu quả đầu tư cũng thua xa các loại hình doanh nghiệp khác. Số liệu của Tổng cục Thống kê cho hay, năm 2009, các DNNN phải sử dụng tới 2,2 đồng vốn để tạo ra một đồng doanh thu trong khi DN ngoài quốc doanh chỉ cần 1,2 đồng vốn và DN vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) là 1,3 đồng. Điều này đã kéo mức sử dụng vốn trung bình của toàn bộ DN Việt Nam xuống 1,5 đồng.
Trong kinh doanh, nợ là chuyện bình thường. Nhưng nợ lớn hơn nhiều lần vốn chủ sở hữu; vay nợ để đầu tư ngoài ngành; vay nhiều nhưng hiệu quả đầu tư kém… thì rất đáng lo ngại. Những con số đã phản ánh chân thực những việc mà các DNNN đã làm cho đất nước, cho nền kinh tế.
Đã đến lúc phải mạnh dạn và quyết liệt cho giải thể các DN làm ăn thua lỗ kéo dài; phá bỏ thế độc quyền, tạo môi trường bình đẳng cho tất cả các DN cùng cạnh tranh, phát triển và đóng góp thực sự cho nền kinh tế.
THEO THANH NIÊN

Khi “khoai tây” chia tay nhà băng Việt

Không chỉ VPBank, sự ra đi của “khoai tây” đang và sẽ tiếp tục có ở những ngân hàng nội…
Trên thị trường chứng khoán, nhà đầu tư vẫn gọi một cách dân dã nhà đầu tư nước ngoài là “khoai tây”, để phân biệt với “khoai ta”.
Ngày 28/11, thị trường xáo động với thông tin cổ đông chiến lược nước ngoài, ngân hàng OCBC (Oversea Chinese Banking Corporation Limited) thoái toàn bộ vốn tại Ngân hàng Việt Nam Thịnh Vượng (VPBank).
Chuyện đến và đi của dòng vốn, của nhà đầu tư là rất bình thường, theo kế hoạch và chiến lược của họ. Nhưng, với hệ thống ngân hàng Việt Nam, một sự chia tay của khối ngoại là rất đáng chú ý thời điểm này, khi không chỉ có tại VPBank.

Có hơn một cuộc chia tay…

Hơn năm năm về trước, Việt Nam đứng trước ngưỡng cửa WTO (Tổ chức Thương mại Thế giới). Một cuộc hội nhập sâu rộng sắp mở ra. Đón đầu ở miền đất hứa, dòng vốn đầu tư nước ngoài ồ ạt chảy vào. Dòng vốn đầu tư gián tiếp nổi bật ở các ngân hàng thương mại.
Thời điểm đó, có cổ đông chiến lược nước ngoài dường như là một tiêu chí để so sánh, để minh chứng cho một sự khác biệt, hay giá trị nào đó về thương hiệu, hiệu quả hoạt động và cả sự minh bạch.
Không khó để tìm, những năm 2006 – 2008, phần lớn các ngân hàng thương mại cổ phần Việt Nam đều có một chỉ mục kế hoạch tìm kiếm đối tác chiến lược nước ngoài trong báo cáo trình đại hội đồng cổ đông thường niên.
Những năm đó, có khoảng 10 ngân hàng thương mại cổ phần kết hôn thành công với nhà đầu tư ngoại.
Song đến nay, những cuộc chia tay đang định hình.
Như trên, OCBC ra đi sau bảy năm chung sống với VPBank. Vẫn có những quan điểm và cả tính toán khác nhau về 14 triệu USD “lãi” qua cuộc hôn nhân này. Sự quan tâm của thị trường hẳn không gói gọn ở con số.
Cũng trong ngày 28/11, VnEconomy nhận cuộc gọi của một độc giả quen thuộc, là lãnh đạo của một ngân hàng thương mại với gợi ý: “HDBank vừa mua 100% Công ty Tài chính Việt Société Générale (SGVF). Hay nói ngược lại, Société Générale bán lại 100% công ty con tại Việt Nam, rút vốn. Việc rút vốn có thể không dừng lại ở đó…”.
Hẳn nhiều người quan tâm tới sự kiện trên xem đó là một chỉ báo, bởi hoạt động đầu tư của Société Générale tại Việt Nam không chỉ có vậy.
Năm 2008, tổ chức tài chính đến từ Pháp trở thành cổ đông chiến lược nước ngoài của Ngân hàng Đông Nam Á (SeABank) với tỷ lệ sở hữu 15%. Sau đó họ mua thêm 5%, kịch “room” sở hữu. Chỉ báo trên có sự trùng hợp không ngẫu nhiên, khi phát đi sau 5 năm – thường là quãng thời hạn cam kết nắm giữ cổ phần, hay là ràng buộc về chuyển nhượng.
Ở tình hình chung, khoảng chục cuộc hôn nhân giữa ngân hàng nội với tổ chức tài chính nước ngoài (chủ yếu cũng là ngân hàng) diễn ra khá nồng ấm thời gian qua, xét ở tỷ lệ cổ tức nhận được. Như tại Sacombank, ACB, Eximbank …. Ngay sau thời điểm rót vốn, cổ đông chiến lược nước ngoài sớm nhận được các tỷ lệ có thể lên tới trên 30%, khá đều, và thấp hơn sau đó cũng trên 10%…
Thông thường, theo cách nói quen thuộc của nhiều nhà đầu tư nước ngoài trước khi tính toán một sự chuyển hướng nào đó: khó khăn là ngắn hạn, chiến lược đầu tư là dài hạn…

Sau khi lời chia tay…

Như trên, đến và đi là bình thường, đáng quan tâm là họ đã chung sống thế nào thời gian qua.
Vị lãnh đạo ngân hàng trên chia sẻ với VnEconomy: “Không rõ ở các ngân hàng khác như thế nào, còn ở chỗ mình, hàng tháng phải tính toán hàng tỷ đồng chi phí cho các lãnh đạo nước ngoài tham gia quản trị, điều hành với tư cách đại diện cổ đông chiến lược. Lương tối thiểu cả trăm triệu, nhưng còn phải lo nơi ăn chốn ở, đi lại nữa”.
Dễ thấy, tại các ngân hàng có cổ đông chiến lược nước ngoài, ít thì 3 – 4 lãnh đạo cao cấp là người nước ngoài (liên quan), nhiều thì có cả chục người. Song đó không phải là vấn đề chính, về chi phí.
Hồi đầu năm 2012, trước sự kiện Techcombank có tổng giám đốc là người nước ngoài, lãnh đạo một ngân hàng cổ phần nói với VnEconomy rằng: “Để xem sao. Không hẳn các tay đua công thức 1 vào Việt Nam đều có thể lái giỏi, nhất là với đặc thù lộn xộn trong giao thông nước mình”.
Và quan trọng hơn, nhân tố mới sẽ hòa nhập thế nào với những nhân tố cũ. Hay theo cách nói hình ảnh của Karl Marx, đó có là “củ khoai tây” trong một bao khó gắn kết, nhất là với đặc thù quản trị điều hành và cả cách thức làm việc nói chung ở các doanh nghiệp Việt Nam, để rồi khi lăn đi sẽ gọn gàng riêng nó?
Vấn đề là, sau khi lăn đi nó có để lại sự xây xát nào đó sau lưng.
Nếu như VPBank đã niêm yết cổ phiếu trên sàn chứng khoán, thị trường có thể lập tức cho một câu trả lời trong diễn biến giao dịch. Song, thông thường đó chỉ là một phản ứng trong ngắn hạn. Đáng quan tâm hơn là dài hạn.
Ba nhà đầu tư cá nhân bỏ ra 55,5 triệu USD để mua lại cổ phần của OCBC, một khoản vốn lớn, rất lớn nếu xem xét ở giao dịch của cá nhân. Điểm thú vị là, ở Việt Nam luôn có những doanh nhân – cá nhân có tiềm lực tài chính mạnh mà không hẳn nổi bật và dễ nhận diện trong các dòng chảy thông tin thời gian qua. Nhưng, sự xây xát sau khi “củ khoai tây” lăn đi có nằm ở đây không? Nguồn vốn rất lớn của ba cá nhân đó có đáng ngại ở tình huống vay mượn mà có thể thiếu bền vững?
Thông cáo của VPBank nêu một thông tin gián tiếp trả lời cho câu hỏi trên: “Việc chuyển nhượng đã được Ngân hàng Nhà nước kiểm tra và chấp thuận trước khi thực hiện giao dịch”.
Rộng hơn, sau khi cổ đông chiến lược nước ngoài ra đi, khoảng trống giá trị trong quản lý, điều hành và cả yếu tố chiến lược hoạt động có được lấp đầy, hay sự “xây xát” sẽ đến ở mức độ hẫng đi nào đó? Bởi lẽ, tại một số trường hợp, dù tỷ lệ sở hữu bị giới hạn, song tiếng nói của cổ đông ngoại có sức nặng, thể hiện rõ trong hoạt động thường ngày. Ví như, mỗi một khoản cho vay quan trọng, họ có thể chặn lại ở quyền phủ quyết theo thỏa thuận nội bộ…
Ngược lại, cũng do giới hạn tỷ lệ sở hữu gắn với quyền lực hạn chế, vai trò của cổ đông chiến lược nước ngoài tại một số ngân hàng nội vẫn là “củ khoai tây” khó gắn kết, hay tiếng nói vẫn khá đơn độc.
Về tổng thể, nói gì thì nói, sự tham gia của các định chế tài chính nước ngoài vào hệ thống các ngân hàng Việt Nam với tư cách là cổ đông lớn, cổ đông chiến lược, diện mạo của hệ thống đã, đang và sẽ có những thay đổi tích cực. Họ góp phần nâng cao năng lực quản trị và điều hành, các chuẩn mực trong hoạt động, mức độ minh bạch, cũng như hỗ trợ kết nối với các đối tác kinh doanh trên thế giới…
Theo đó, cổ đông chiến lược nước ngoài vẫn là một yếu tố cần thiết. Cho nên, sau khi OCBC chia tay, VPBank đang tính tìm đối tác nước ngoài khác thay thế. Hay ở một trường hợp khác, sau khi “bố trí” nhà đầu tư trong nước đối ứng cho lời chia tay tương tự, việc tìm kiếm bên ngoài đang được xúc tiến…
THEO VNECONOMY

Tham nhũng… danh hiệu

Tham nhũng đang là quốc nạn kéo lùi xã hội. Có nhiều hình thức tham nhũng khác nhau nhưng tham nhũng danh hiệu như ông Hồ Xuân Mãn thì thực là xưa nay hiếm.
Ngày 22/11, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã thông báo kết quả kỳ họp thứ 21 của ủy ban diễn ra từ ngày 11 đến ngày 20/11 về việc kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm tại Agribank và Tổng Công ty Lương thực miền Bắc; xem xét kết quả kiểm tra việc thực hiện nhiệm vụ kiểm tra, giám sát và thi hành kỷ luật trong Đảng tại một số địa phương; về giải quyết tố cáo với các đảng viên là cán bộ thuộc diện Trung ương quản lý và giải quyết khiếu nại của một số đảng viên. Trong đó có ghi:
Đồng chí Hồ Xuân Mãn, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế có khuyết điểm, vi phạm phải được xem xét, xử lý theo quy định. Ủy ban Kiểm tra Trung ương báo cáo Ban Bí thư xem xét, quyết định xử lý việc phong tặng danh hiệu “Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân trong thời kỳ chống Mỹ” để kiến nghị các cơ quan chức năng của Nhà nước xử lý theo thẩm quyền.
Những cựu chiến binh tỉnh Thừa Thiên – Huế tố cáo ông Hồ Xuân Mãn khai man thành tích để được phong tặng Anh hùng
Đây là kết quả của cuộc đấu tranh chống tham nhũng danh hiệu kiên trì, dũng cản của cán bộ, đảng viên và đồng bào Thừa Thiên – Huế.
Từ đầu năm 2013, trên một số tờ báo có đưa tin về việc một số cựu chiến binh từng sống và chiến đấu với ông Hồ Xuân Mãn, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế, đã gửi đơn đến Thường vụ Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế khiếu nại và tố cao ông Mãn khai man thành tích và đã được phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân vào tháng 8/2010. Theo những người tố cáo, cả 17 chiến công mà ông kê khai đều là ngụy tạo, bịa đặt, cướp công đồng đội.
Tất cả những cựu chiến binh này đều cho rằng, ông Mãn đã khai man thành tích để được phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
Trên cơ sở những dẫn chứng nêu ra, ông Võ Sỹ Đài – nguyên Chỉ huy trưởng Huyện đội Phong Điền cho rằng, tất cả 17 thành tích của ông Mãn khai trong hồ sơ phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân đều không có trên thực tế. Tương tự, các ông Lê Văn Bang (nguyên Tham mưu trưởng Huyện đội Phong Điền), Huỳnh Quốc Pháp (nguyên sĩ quan phản gián), Ngô Thanh Phấn (nguyên trinh sát đặc công)… đều cho rằng, những gì ông Mãn khai trong bản thành tích đều là bịa đặt.
Chuyện tệ hại nhất đã xảy ra là, sau khi các thông tin tố cáo ông Mãn và đơn gửi đến tỉnh ủy, lãnh đạo Đảng, Nhà nước, cung cấp thông tin cho báo chí được công khai, nhiều người đứng đơn tố cáo đã bị ông Mãn cho người đe dọa, hành hung. Có người xưng là cán bộ đến nhà nói “ông già rồi, yên phận đi, đừng làm việc này nữa”. Một cụ khác liên tục bị cán bộ đến yêu cầu ông đừng tố cáo nữa. Thỉnh thoảng có người giấu tên qua điện thoại nói, nếu tôi còn tố cáo sẽ bị “xã hội đen” xử.
Ông Hồ Nghĩa, nguyên Trưởng ban An ninh huyện Phong Điền đang sống trong sợ hãi khi bị hành hung. Ông bức xúc kể: “Sáng 8/3/2013, Hồ Xuân Mãn và Hồ Bê (Bí thư huyện Phong Điền) đến nhà tôi. Tôi là tộc trưởng, chúng nó là cháu trong họ. Mãn đưa tờ giấy trắng nói là cần di dời cột điện ra khỏi nhà thờ họ và nếu tôi đồng ý thì ký vào. Tôi tưởng là việc tốt cho dòng họ nên ký. Sau đó tôi biết tin ở trước nhà thờ họ treo tờ giấy có chữ ký của tôi với nội dung là tôi không kiện ông Mãn nữa. Tôi không ngờ chúng nó lừa tôi. Vậy ông Mãn lôi kéo Hồ Bê hay Bê cũng “đồng lõa” làm cái việc bẩn thỉu này? Buổi tối, có hai kẻ lạ mặt đến nhà hỏi tôi rồi dùng gậy đánh vào lưng, vai tôi sau đó bỏ chạy”.
Ông Hồ Nghĩa nói: “Tôi xin khẳng định là Mãn khai báo gian dối, bịa đặt thành tích và tôi vẫn kiện Mãn. Nó làm xấu mặt cả họ hàng và dân làng, giờ không dám về quê nhìn đồng đội, bà con, họ hàng”.
Trao đổi về thông tin đơn thư khiếu nại liên quan đến hồ sơ phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân của ông Hồ Xuân Mãn, một lãnh đạo Ban Thi đua khen thưởng Trung ương cho biết, hồ sơ của ông Hồ Xuân Mãn được làm thủ tục theo đúng quy trình từ dưới lên, có tờ trình và có ký duyệt của cơ quan quản lý Nhà nước, nghĩa là “không thể khai man”, ở đây là khen thưởng trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Lý thuyết thì là vậy nhưng phải đến khi Ủy ban Kiểm tra Trung ương vào cuộc, mọi việc mới đựợc sáng tỏ. Chân tướng vụ tham nhũng danh hiệu mới lộ diện nhờ thực hiện Nghị quyết Trung ương 4.
THEO PETROTIMES

Vụ lọt 600 bánh heroin: Tạm đình chỉ 4 cán bộ Tân Sơn Nhất

Liên quan đến vụ nhà chức trách Đài Loan bắt giữ 600 bánh heroin xuất phát từ sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (TPHCM), mới đây Công ty dịch vụ an ninh Tân Sơn Nhất đã ra quyết định tạm đình chỉ 4 cán bộ để điều tra.
Thông tin mới nhất về vụ nhà chức trách Đài Loan phát hiện, bắt giữ 600 bánh heroin (229kg, trị giá khoảng 300 triệu USD) bên trong 12 chiếc loa thùng trên chuyến bay từ sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (TP HCM) đến sân bay quốc tế Đào Viên (Đài Loan), mới đây Công ty dịch vụ an ninh Tân Sơn Nhất đã ra quyết định tạm đình chỉ 4 cán bộ Đội kiểm tra an ninh soi chiếu kho hàng hóa để điều tra.
Trong một diễn biến có liên quan, hiện Cục CSĐT tội phạm về ma túy (Bộ Công an) đã triệu tập hàng loạt người có trách nhiệm của các đơn vị liên quan đến vụ án nghiêm trọng này để làm rõ.


Đây là chiếc máy soi đã để lọt 600 bánh heroin

Cũng trong chiều ngày 29/11, PV Dân trí đã đến trụ sở công ty TNHH giao nhận hàng hóa Lê Hòa (số 42 đường Võ Văn Kiệt, phường Nguyễn Thái Bình, quận 1, TPHCM, là công ty đứng tên gửi nhưng thông qua công ty giao nhận khác có hợp đồng với hãng hàng không China Airlines vận chuyển lô hàng) để tìm hiểu quá trình, thủ tục tiếp nhận hàng, cũng như tìm hiểu về chủ nhân lô hàng “trắng” nói trên. Tuy nhiên, đại diện Công ty Lê Hòa cho biết vụ việc đang được Công an điều tra nên từ chối cung cấp thông tin và hẹn vào một buổi khác.
Công ty TNHH dịch vụ hàng hóa Tân Sơn Nhất là đơn vị đầu tiên kiểm tra lô hàng chứa 600 bánh heroin.
Theo quan sát của PV Dân trí thì công ty Lê Hòa vẫn đang hoạt động bình thường. Tuy nhiên, theo một nhân viên công ty thì sau vụ phát hiện 600 bánh heroin tình hình kinh doanh của công ty bị ảnh hưởng rất lớn.
Trước đó chiều 28/11, PV Dân trí đã liên hệ với Công ty TNHH dịch vụ hàng hóa Tân Sơn Nhất để nắm rõ thông tin xung quanh vụ việc này nhưng tất cả điều từ chối trả lời vì lý do vụ án đang trong quá trình điều tra.


Công ty TNHH TM và DV giao nhận Lê Hòa.
 Hiện vụ việc đang được công an khẩn trương làm rõ.
THEO DÂN TRÍ

Tôi phủ quyết Hiến pháp sửa đổi

Hiến pháp sửa đổi 1992, đã được Quốc Hội nước CHXHCN Việt thông qua lúc 10h sáng ngày 28/11 năm 2013. Với tư cách một công dân một người tuân thủ pháp luật tôi buộc phải (không có sự lựa chọn nào khác) tuân thủ Hiến Pháp này khi nó đã được Quốc Hội nước CHXHCN Việt thông qua.


Nhưng với tư cách là một công dân ở một quốc gia dân chủ gấp vạn lần nền dân chủ tư sản tôi có quyền đưa ra những ý kiến phủ quyết bản Hiến Pháp sửa đổi này.
Với tư cách một công dân người sở hữu quyền bầu ra các đại biểu Quốc Hội, người có quyền tự do ngôn luận mà chính Hiến Pháp 1992 sửa đổi bổ xung công nhận và tuyên bố trước toàn bộ công dân cũng như trước quốc tế, tôi phủ quyết và công bố lý do vì sao tôi phủ quyết bản Hiến pháp sửa đổi này.
Vì mỗi công dân đều có quyền được phát biểu ý kiến của mình về một vấn đề trọng đại quốc gia, tôi phủ quyết bản Hiến pháp sửa đổi này.
Và vì có tới hơn 97 % số đại biểu Quốc Hội (theo VNEX) đã không phản ánh đúng tâm nguyện của tôi, không làm tròn hết chức trách mà tôi với tư cách công dân giao phó nên tôi phủ quyết bản Hiến pháp này.
Tôi sẽ bảo lưu ý kiến của mình vì tôi được chính Hiến Pháp nước CHXHCN Việt công nhận những quyền của mình bao gồm cả quyền tự do ngôn luận. Tôi sẵn sàng tranh luận một cách công khai, nghiêm túc và cầu thị xung quanh vấn đề này.
Bên cạnh những bước tiến mới về mặt dân chủ, dân quyền, hay những định hướng mới cho việc cải cách thượng tầng chính trị thì Bản Hiến Pháp sửa đổi 1992 vẫn còn tồn tại những điều được coi là thiếu dân chủ thậm chí xâm phạm vào các quyền tự do tư tưởng, bình quyền chính trị, bình quyền kinh tế và quyền tư hữu tài sản của công dân.
Về sự lãnh đạo của Đảng
Điều 4 Hiến Pháp sửa đổi ghi rõ:
  • 1. Đảng Cộng sản Việt Nam – Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.
  • 2. Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình.
  • 3. Các tổ chức của Đảng và đảng viên Đảng Cộng sản Việt hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật.
Về cơ bản mục 1 điều 4 Hiến Pháp 1992, sửa đổi bổ sung không khác gì (là sự tóm lược giản ước) học thuyết Tam Đại Diện của Giang Trạch Dân cựu Tổng Bí Thư, cựu Chủ tịch nước Cộng Hòa Nhân dân Trung Hoa – người đang bị tòa án Tây Ban Nha truy nã vì phạm tội diệt chủng.
Trong khi đó chính nước CHND Trung Hoa đã dần dần thay thế học thuyết Tam Đại Diện bằng tư tưởng xã hội hài hòa – xây dựng xã hội Tiểu khang.
Bản thân Hiến Pháp là khế ước xã hội, do công dân của một quốc gia xây dựng nên, đó là thành quả chung của công dân và không có trách nhiệm phải quy định rõ
Đảng Cộng Sản Việt là ai và làm gì.
Đây là vấn đề khoa học trong lập pháp mà lập pháp thì không thể phản khoa học.
Điều 4 với những định nghĩa về ĐCS chỉ có thể được xác định trong cương lĩnh Đảng Cộng Sản Việt . Cương lĩnh Đảng Cộng Sản Việt là một văn bản mà theo như Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định là có giá trị cao hơn Hiến Pháp.
Vậy mời các vị lên trên ghế cao hơn mà ngồi, chứ chỗ này (Hiến Pháp) vẫn còn là cái ghế thấp chưa xứng đáng với vị thế của các vị.
Việc Hiến Pháp xác định rõ ĐCS Việt Nam là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và Xã hội (theo như tôi hiểu thì) có nghĩa rằng bất cứ một công dân nào khi không phải là thành viên của Đảng CS Việt Nam đều không có quyền lãnh đạo Nhà nước. Điều này gây sự bất bình đẳng về chính trị giữa công dân và những người là thành viên Đảng cộng sản Việt , tước đi của công dân quyền được lựa chọn những người lãnh đạo chính phủ và nhà nước, hay quyền tự ứng cử để lãnh đạo chính phủ và nhà nước Việt .
Công dân buộc phải “phấn đấu vào Đảng CS Việt ” nếu như muốn chứng tỏ và sử dụng năng lực lãnh đạo Nhà nước của mình, xâm phạm vào quyền tự do tư tưởng, tự do chính trị của mỗi công dân.
Đảng lãnh đạo xã hội. Đảng cầm quyền chỉ có thể lãnh đạo chính phủ, còn xã hội phải được bình quyền và tự do về mặt tư tưởng. Đó là quyền công dân và quyền của cả xa hội ở một Quốc gia Dân chủ, tiến bộ và ưu việt xứng đáng được hưởng.
Đảng không thể và không có quyền lãnh đạo cả xã hội với hơn 90 triệu con người đang chung sống.
Khi đại đa số công dân mong muốn Đảng CSVN nắm quyền lãnh đạo Nhà nước và xã hội thì toàn bộ điều 4 Hiến pháp sửa đổi bổ xung phải được đổi ngược thành: “Nước CHXHCN Việt công nhận quyền lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng Cộng Sản Việt . Đảng Cộng Sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ Hiến Pháp và pháp luật Việt Nam, phục vụ trung thành và chịu giám sát của công dân”.
Về quyền của các cộng đồng dân tộc
Trích mục 3 điều 5 Hiến pháp sửa đổi bổ sung:
“Ngôn ngữ quốc gia là tiếng Việt. Các dân tộc có quyền dùng tiếng nói, chữ viết, giữ gìn bản sắc dân tộc, phát huy phong tục, tập quán, truyền thống và văn hoá tốt đẹp của mình”. Bản thân mục này là một biến thế bị động quy định nên quyền được dùng tiếng nói chữ viết, bản sắc dân tộc, phong tục, tập quán, truyền thống văn hóa của một dẫn tộc trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam.
Trong khi đó những quyền này là đương nhiên và bất khả xâm phạm.
Hiến Pháp không thể “ban những quyền” này cho mỗi một dân tộc trong cộng đồng các dân tộc Việt được.
Thể chủ động phải là: “Nhà nước, Hiến pháp và pháp luật nước CHXHCN Việt Nam bảo hộ các quyền dùng tiếng nói riêng, chữ viết riêng, giữ gìn bản sắc dân tộc, phát huy phong tục, tập quán, truyền thống và văn hoá tốt đẹp của mình của các dân tộc trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam. Nhà nước, Hiến pháp và pháp luật nước CHXHCN Việt Nam nghiêm cấm và trừng phát bất cứ ai, chính sách, phát ngôn hay hành động nào xâm phạm vào các quyền kể trên”.
Về tự do ngôn luận
Điều 25 chương II Quyền và nghĩa vụ công dân Hiến pháp sửa đổi bổ xung ghi
“Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.
Vì tính minh bạch và cụ thể, chính xác và khoa học của Hiến Pháp, tôi mong muốn trong Hiến Pháp phải quy định rõ: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Nước CHXHCN Việt Nam nghiêm cấm và trừng phạt bất cứ ai, tổ chức xã hội, cơ quan nhà nước nào có những phát ngôn, chính sách và hành động nào xâm phạm hay gây ảnh hưởng tới quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội,biểu tình của công dân”.
Điều này nhằm hạn chế việc cá nhân, cơ quan nhà nước, Chính phủ ra những chính sách, pháp luật gây hại, xâm phạm vào quyền tự do ngôn luận của công dân rồi lại nói đó là “do pháp luật quy định” khiến công dân có quyền mà cũng như không, ảnh hưởng tới Uy tín và năng lực lãnh đạo Nhà nước của Đảng CSVN.
Về quyền quản lý và sử dụng đất đai
Một chân lý hiển nhiên rằng đất đai sinh ra trước và nuôi sống cả dân tộc này, đất đai đã tạo cho dân tộc Việt Nam một nền văn minh lúa nước đặc sắc và quy định nên những tập tính, lối ứng xử của Dân tộc Việt Nam. Nhiều gia đình, nhiều làng xã sinh sống và sở hữu những diện tích đất đai từ trước khi ĐCS Việt ra đời.
Thứ hai mọi công dân đều có quyền tư hữu tài sản, pháp luật phải bảo hộ quyền tư hữu đó. Với cư dân nông nghiệp lúa nước thì quyền tư hữu đất đai là quyền tối cần thiết nó bảo đảm cho người dân phương kế sinh nhai và chỗ ở. Đây cũng là những quyền con người thiết thân và cơ bản.
Thứ 3 vấn đề đất đai đã trở thành điểm nóng gây bất ổn xã hội, gây nên sự mâu thuẫn sâu sắc giữa làng xã và thành thị, giữa người nông dân với công nghiệp, giữa quyền của công dân với chính sách thu hồi đất đai của Nhà nước CHXHCN VN.
Trong khi đó tại điều 53 Chương III KINH TẾ, VĂN HÓA, GIÁO DỤC, KHOA HỌC, CÔNG NGHỆ VÀ MÔI TRƯỜNG ghi rõ: “Đất đai, tài nguyên nước, tài nguyên khoáng sản, nguồn lợi ở vùng biển, vùng trời, tài nguyên thiên nhiên khác và các tài sản do Nhà nước đầu tư, quản lý là tài sản công thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý”.
Điều này đã trao toàn bộ quyền quản lý đất đai, tài nguyên nước, tài nguyên khoáng sản, nguồn lợi ở vùng biển, vùng trời và các tài nguyên khác vào tay Đảng Cộng Sản Việt Nam (Đảng được Hiến Pháp quy định là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội).
Thật không thể tưởng tưởng nổi một Đảng – đặt dân tộc chỉ đứng hàng thứ ba sau “giai cấp công nhân và nhân dân lao động” mà lại quản lý, “đại diện chủ sở hữu” toàn bộ biển trời, tài nguyên đất đai của một quốc gia? Tôi e rằng điều này dẫn tới sự lạm quyền, trục lợi và nghiêm trọng hơn là khống chế toàn bộ nền kinh tế, sức sống của nền kinh tế nước CHXHCN Việt .
Các phần tử chống đối, các thế lực thù địch lợi dụng chống phá xuyên tạc và tiếp tục “diễn biến hòa bình”, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến Danh dự, uy tín và năng lực lãnh đạo Nhà nước và xã hội của ĐCS Việt Nam.
Và cũng vì điều này gây tổn hại đến quyền tư hữu tài sản – trong đó có quyền tư hữu đất đai của công dân, tạo ra và nuôi dưỡng những mầm mống gây bất ổn định xã hội cho nên tôi phủ quyết. Với tư cách một công dân tôi đòi quyền được bình đẳng trong tư hữu và quản lý tài sản bao gồm cả đất đai.
Tất nhiên là những phủ quyết của tôi không có giá trị về mặt pháp lý, nhưng tôn trọng và bảo hộ quyền phủ quyết này sẽ chứng tỏ Hiến Pháp, Pháp Luật và Đảng CSVN tôn trọng quyền tự do ngôn luận của cá nhân tôi và rộng hơn là của công dân nước CHXHCN Việt Nam mà Hiến Pháp Việt Nam đã được Quốc Hội long trọng công bố và thông qua.
“Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của Nhân dân; công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân; thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện”.
Đơn giản sông luôn chảy!!
Theo Han Times


Nghị trường sốc… những phát ngôn

“Bao nhiêu thỏ thành gấu?”, “Nghị quyết gối đầu giường”, “Chúng ta đang nói về chúng ta!”, “ĐBQH nói gì thì nói trừ tham nhũng”… Nghị trường năm nay ấn tượng vì tràn ngập những phát ngôn… ấn tượng.

Bao nhiêu con gấu bị tuyên là thỏ?
Ấn tượng nhất là câu hỏi chất vấn Chánh án TAND Tối cao của ĐBQH Nguyễn Bá Thuyền “Liệu có bao nhiêu con gấu bị tuyên là thỏ?”.
Trong khi đó, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của QH Lê Thị Nga nói về “Suy đoán có tội”, đại kỵ của ngành tư pháp – với chánh án: “Nếu không đủ căn cứ kết luận ông Nguyễn Thanh Chấn phạm tội thì phải đình chỉ điều tra ngay, không phụ thuộc vào kết quả điều tra Lý Nguyễn Chung, tuyệt đối không được dùng nguyên tắc suy đoán có tội theo hướng không chứng minh được tên Chung phạm tội thì chính là ông Chấn”.
Điều đáng buồn, chánh án thậm chí còn không biết thế nào là “gấu bị tuyên là thỏ”!
Chúng ta đang nói về chúng ta!
“Quy hoạch thủy điện mang tính đặc thù… Đây là quy hoạch của cả nước chứ không riêng của Chính phủ, hay của Bộ Công Thương. Chúng ta đang nói về chúng ta, chứ không phải nói về Chính phủ hay về bộ ngành này, bộ ngành khác” – Bộ trưởng Bộ Công Thương Vũ Huy Hoàng phát biểu về quy hoạch thủy điện. Phát biểu này, sau đó ĐBQH là ông Ngô Văn Minh bình luận: “Chắc chắn là hầu hết đại biểu Quốc hội chúng ta không hiểu nổi. Chính tôi không hiểu nổi. Bộ trưởng nói “chúng ta nói về chúng ta” và nhắc đi nhắc lại mấy lần. Tôi không hiểu bộ trưởng nói gì”.
Nghị quyết “gối đầu giường”
Hai lần bị truy về thực trạng chạy chức, chạy quyền trong chính ngành nội vụ, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Thái Bình trả lời: “Do đây là vấn đề nhạy cảm, tế nhị, chúng tôi đã đọc kỹ các văn kiện của Đảng. Báo cáo chính trị tại ĐH Đảng XI đánh giá cán bộ là khâu yếu, tình trạng chạy chức, chạy quyền chưa được khắc phục… Chúng tôi coi đây là tài liệu gối đầu để nghiên cứu giải pháp khắc phục”!
Cơ quan điều tra Việt Nam giỏi nhất thế giới
“Cơ quan điều tra Việt Nam được coi là một trong những cơ quan giỏi nhất thế giới. Quá trình điều tra của Việt Nam rất nhanh. Khóa trước chúng tôi làm việc 1 tuần với FBI, thấy án an ninh quốc gia, giết người cướp của của ta rất giỏi, vì công cuộc phòng chống tội phạm của ta dựa vào nhân dân” – Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của QH Nguyễn Đình Quyền trả lời phỏng vấn xung quanh vụ án oan 10 năm ở Bắc Giang.
Ra ngõ gặp kẻ cướp
“Tôi băn khoăn khi đọc báo cáo của Chính phủ về tình hình tội phạm và thực tế, chưa bao giờ lòng dân bất an như lúc này. Cử tri nói ra ngõ là gặp kẻ cướp. Thậm chí chúng còn vào từng nhà, sờ từng người để lấy trộm, uy hiếp lột tài sản… Tôi giật mình khi nghe anh ấy nói hiện tượng của Dương Chí Dũng không phải là cá biệt” – phát biểu của Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính Ngân sách của QH Bùi Đặng Dũng.
Sự đơn độc của ngành y tế…
“Sự đơn độc của ngành y tế trong việc giáo dục và nâng cao y đức sẽ không thể xây dựng một đội ngũ cán bộ thầy thuốc giỏi y thuật, sáng về y đức” – Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến trả lời chất vấn của ĐBQH Nguyễn Bá Thuyền.
Đối với vụ Cát Tường, bà cho biết đó là “sự mất nhân tính chứ không chỉ là đạo đức ngành y, nó đã gây đau đớn cho tất cả ngành y, tất cả cán bộ y tế đều không tin đó là sự thật. Chúng tôi cảm nhận sâu sắc là y đức là vấn đề rất lớn. Mong đại biểu và cử tri có cái nhìn khoan dung và toàn diện hơn, bởi hằng năm với khối lượng rất lớn các ca khám – chữa bệnh thì chắc chắn có tai biến…”.
Phát biểu gì cũng được, trừ tham nhũng!
“Khi có tham nhũng xảy ra, chính người đứng đầu lại chỉ đạo, biến báo, nhào nặn số liệu, làm phép thuật để tham nhũng chỉ còn là khuyết điểm hoặc sơ suất, chỉ xử lý nội bộ ở mức phê bình, nhắc nhở, hoặc chuyển công tác lên cấp cao hơn. Vì thế, nhiều người nói: Xung quanh chúng ta toàn đồng chí tốt, “bộ phận không nhỏ” là ở cơ quan khác, ngành khác, địa phương khác.
Có vị đại biểu tâm sự, mỗi lần ra họp QH, lãnh đạo địa phương căn dặn rất kỹ lưỡng, muốn phát biểu gì cũng được trừ phát biểu về tham nhũng, vì nếu phát biểu, khi còn cơ chế xin – cho, mình xin… ai cho… Thế là tiếng nói chống tham nhũng có nguy cơ bị triệt tiêu ngay trên diễn đàn QH” – ĐBQH Lê Như Tiến phát biểu về chống tham nhũng.
“Vinacho”, “Vinachia”…
“Vinashin đã là thảm họa. Nhưng nguồn gốc thảm họa là “Vinacho”, và bên cạnh là “Vinachia”. Chia như thế nào? Đấy là sự thỏa hiệp ngầm, thỏa hiệp đen để bòn rút cái tài sản nhà nước” – ĐBQH Dương Trung Quốc bình luận về Vinashin.
Mỗi phút QH họp tốn 2 triệu đồng
“Trong buổi tập huấn cách đây 1 năm, một chuyên gia cho biết 1 phút họp của các đại biểu tại hội trường là Nhà nước phải bỏ ra 2 triệu đồng. Như vậy, bình quân một ngày họp mất 1 tỉ đồng” – ĐBQH Trần Quốc Tuấn phát biểu trong phiên thảo luận về thực hành tiết kiệm chống lãng phí.
Theo Lao Động

Lộ ghi âm đòi Chánh tòa kinh tế Hải Phòng 130 triệu chạy án

Ngày 29-11, TAND TP Hải Phòng chính thức có công văn thông báo việc Chánh án TAND TP.Hải Phòng ra quyết định tạm đình chỉ chức vụ Chánh tòa kinh tế Hải Phòng, tạm đình chỉ nhiệm vụ xét xử của thẩm phán đối với ông Ngô Văn Anh để tiếp tục kiểm điểm, làm rõ nghi án thẩm phán này nhận hối lộ 130 triệu đồng.

Người tố cáo là ông Đồng Xuân Thép, trú tại đường Đinh Tiên Hoàng, quận Hồng Bàng, Hải Phòng.
Ngoài việc tố cáo thẩm phán Ngô Văn Anh nhận “bôi trơn” 130 triệu đồng, ông Thép còn “tố” ông Lê Khắc Hạnh-Phó Chánh án TAND TP Hải   được chia 30 triệu đồng. Ông Khanh, lãnh đạo một phòng nghiệp vụ thuộc VKSND TP Hải Phòng cũng nhận được 30 triệu đồng tiền “bôi trơn”. Tổng số tiền mà ông Thép đã chi để “bôi trơn” cho cán bộ của tòa án, VKS là 160 triệu đồng.


Ông Ngô Văn Anh chính là thẩm phán đã thụ lý vụ kiện phúc thẩm của ông Đoàn Văn Vươn kiện UBND huyện Tiên Lãng vì việc ra quyết định thu hồi đất trái luật. Sau đó, ông Ngô Văn Anh đã lập biên bản hòa giải giữa ông Vươn và UBND huyện Tiên Lãng, với nội dung ông Vươn rút đơn thì huyện Tiên Lãng sẽ tiếp tục giao đất. Tuy nhiên, sau khi tiến hành lập biên bản hòa giải, ông Vươn rút đơn khởi kiện thì UBND huyện Tiên Lãng ra quyết định cưỡng chế. Hậu quả đã dần đến vụ án giết người, chống người thi hành công vụ của gia đình ông Đoàn Văn Vươn.
Cùng với đơn tố cáo, ông Thép còn gửi kèm 4 file ghi âm. Trong những đoạn băng ghi âm này, giọng nói được cho là của vị Chánh tòa kinh tế với ông Thép về việc số tiền chạy án giữa 2 người này, đã thể hiện “Phải nộp đủ tao mới họp được, không nộp đủ không họp được”. Hoặc có đoạn “anh mới trả chú được 30 triệu… để anh lấy của thằng Hạnh (Phó Chánh án TAND TP Hải Phòng) 50 triệu, lấy của thằng Khanh bên VKS 50 triệu đồng…”. Còn giọng người đàn ông được cho là của ông Hạnh – Phó Chánh án TAND TP.Hải Phòng – khi trả lại tiền: “Cái hôm nọ chú đưa vẫn còn nguyên, tôi để trong cặp, nhưng không mang ở đây. Bây giờ chú qua chỗ anh, anh gửi trả chú cái hôm nọ, anh chưa biết là bao nhiêu?”. Ông Thép: “Ba chục”. Ông Hạnh: “Thì chú đưa thế nào thì vẫn thế…”.
Liên quan đến nghi án, trước đó tháng 8-2010, ông Thép có đơn khởi kiện Cty CP xây dựng 204 để đòi tiền thi công 3 công trình biệt thự Bảo Đại Đồ Sơn, đường nước 353, dự án cầu Thành Trì (gói thầu số 1, số 2) với tổng số tiền khoảng 2 tỉ đồng.
Ngày 22-10-2010, TAND TP.Hải Phòng mở phiên xét xử sơ thẩm, tuyên Cty CP xây dựng 204 phải trả cho ông Thép số tiền hơn 1,8 tỉ đồng. Đến ngày 18-3-2011, TAND Tối cao tại Hà Nội đã mở phiên phúc thẩm, ra quyết định hủy bản án sơ thẩm đề giải quyết lại vụ án.
Đến ngày 22-7-2013, TAND TP.Hải Phòng mở lại phiên tòa để giải quyết vụ án. Phiên tòa do thẩm phán Ngô Văn Anh đã tuyên ông Thép phải trả lại cho Cty CP xây dựng 204 số tiền trên 5 tỉ đồng.
Theo ông Thép, trước khi mở phiên tòa, ông Anh yêu cầu ông Thép chi 130 triệu đồng “bôi trơn” để tổ chức cuộc họp và xét xử. Sau đó, ông Anh yêu cầu ông Thép đến gặp ông Hạnh – Phó Chánh án TAND TP.Hải Phòng để “bôi trơn” tiếp 30 triệu đồng cho ông này. Sau phiên tòa, vì thấy kết quả bất lợi cho mình, ông Thép đã có đơn tố cáo.
Từ thông tin phản ánh của báo chí, lãnh đạo VKS cũng đã yêu cầu ông Khanh viết báo cáo giải trình về nghi án nhận tiền “bôi trơn” 30 triệu đồng.
Một lãnh đạo của TAND TP Hải Phòng cho biết, đối với ông Lê Khắc Hạnh – Phó Chánh án TAND TP Hải Phòng, thuộc diện nhân sự TAND Tối cao quản lý, hiện TAND TP Hải Phòng đã báo cáo vụ việc cho TAND Tối cao chờ ý kiến.
Theo Người Đưa Tin

Luật đất đai: ‘Sự khôn lỏi của nhà nước’

Sáng 29/11, Quốc hội Việt Nam đã thông qua Luật đất đai sửa đổi với tỷ lệ phiếu tán thành là 448 trong số 473 đại biểu tham gia, đạt gần 89,9%.
Điều 4 của luật mới quy định: “Đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý. Nhà nước trao quyền sử dụng đất cho người sử dụng đất theo quy định của luật này,” báo trong nước đưa tin.
Luật mới cũng quy định định kỳ quy hoạch sử dụng đất là 10 năm và không quy định tầm nhìn 20 năm.
Về vấn đề thu hồi đất, luật mới tiếp tục quy định nhà nước được phép thu hồi đất để “phát triển kinh tế, xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng” trong các trường hợp:
Thực hiện các dự án quan trọng quốc gia do Quốc hội quyết định chủ trương đầu tư
Thực hiện các dự án do Thủ tướng Chính phủ chấp thuận, quyết định đầu tư
Thực hiện các dự án do hội đồng nhân dân cấp tỉnh chấp thuận
BBC đã có cuộc phỏng vấn với ông Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS và là một trong 72 nhân sỹ trí thức ký tên trong bản kiến nghị thay đổi hiến pháp được biết đến với tên gọi Kiến nghị 72, về sự kiện này.
BBC: Ông nhận xét gì về những khác biệt cơ bản giữa Luật đất đai sửa đổi mới được thông qua, so với luật cũ?
TS Nguyễn Quang A: Tôi nghĩ rằng nó không có tiến bộ gì so với cái cũ cả.
Nó có thể có một số câu từ làm cho việc thu hồi đất chặt chẽ hơn trước một chút và giảm bớt được sự tùy tiện của chính quyền địa phương khi họ thu hồi đất và đền bù thu hồi đất.
Đấy là ở tầm câu chữ chung của Luật đất đai sửa đổi lần này.
Còn cái vấn đề mà người ta bàn luận rất nhiều trong thời gian vừa qua thì thực sự được ngã ngũ từ hôm qua, khi Quốc hội thông qua hiến pháp với nội dung đất đai thuộc sở hữu toàn dân.
Hiến pháp thông qua ngày hôm qua còn hợp hiến hóa cho việc thu hồi đất cho các dự án phát triển kinh tế xã hội.
Những dự án cho xã hội kinh tế như thế trong luật đất đai trước kia là quy định vi hiến so với hiến pháp năm 1992.
Dù biết đó là quy định vi hiến, hôm qua, 29/11, các đại biểu Quốc hội đã bỏ phiếu thông qua một hiến pháp giúp hợp hiến hóa cho điều này.
‘Nhà nước khôn lỏi’
BBC: Ông nghĩ thế nào về quy định đất đai thuộc sở hữu toàn dân, do nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý trong bối cảnh ngày nay?
TS Nguyễn Quang A: Tôi nghĩ đây là một sự sao chép hết sức mù quáng những sai trái của hiến Pháp Liên Xô những năm 80.
Khái niệm ‘sở hữu toàn dân’ là một khái niệm không đầy đủ.
Khái niệm ‘toàn dân’ là khái niệm dùng để đánh tráo một khái niệm chính xác hơn, lẽ ra phải gọi là ‘sở hữu công’, hoặc ‘sở hữu nhà nước’, có một chủ thể, một pháp nhân cụ thể, đó là chính phủ hay một UBND tỉnh nào đấy vì cơ quan đó có tư cách pháp nhân, là chủ sở hữu của một lô đất nào đó cụ thể. Có như thế mới gọi là chủ sở hữu.
Tiến sỹ Nguyễn Quang A nói nhà nước Việt Nam tiếp tục trốn tránh trách nhiệm chủ sở hữu thông qua Luật đất đai sửa đổi mới được Quốc hội tán thành ngày 29/11.
Còn ‘toàn dân’ không thể là một khái niệm kinh tế cụ thể để thực thể đó có thể sở hữu gì cả.
Quan trọng nhất là chủ sở hữu phải tham gia vào quan hệ dân sự – mua bán chuyển nhượng quyền ở hữu của mình, và trong một số trường hợp là phải ra tòa nếu hai bên không thống nhất.
Một cá nhân, một doanh nghiệp, một tổ chức có tư cách pháp nhân, chính phủ, UBND tỉnh có thể bị kiện ra tòa. Thế nhưng toàn dân thì không ai vớ được cái ông toàn dân để đưa ra tòa.
Một đối tương mông lung như vậy, không phải là một đối tượng cụ thể nào cả mà bảo rằng nó là chủ sở hữu. Rồi nhà nước lại là đại diện để sử dụng quyền chủ sở hữu mà quản lý đất.
Thực sự là nhà nước rất khôn, trốn tránh trách nhiệm chủ sở hữu để không ai kiện được nhà nước về đất đai với tư cách là chủ sở hữu. Nhà nước lại đùn cho một ông vô hình dung gọi là ‘ông toàn dân’.
Đó là một sự vô trách nhiệm của nhà nước, khôn lỏi của nhà nước, chỉ hưởng, chỉ có quyền mà không chịu trách nhiệm. Đó là một khái niệm mà không một từ xấu xa nào mô tả được.
Rất đáng tiếc đó là một khái niệm vay mượn của một chế độ mà sau khi vay mượn thì chỉ chưa đầy 10 năm sau, chế độ đó đã bị xóa sổ.
Thế mà sang thế kỷ 21, những người tự nhận là trí tuệ, đại diện của Việt Nam lại không chịu lắng nghe, để rồi nhắm mắt thông qua hiến pháp với luật quy định sở hữu toàn dân thì tôi không thể hiểu được.
‘Bỏ phiếu với tư cách Đảng viên’
BBC: Nếu ông là đại biểu quốc hội có mặt trong phiên biểu quyết về Hiến pháp sửa đổi và Luật đất đai sửa đổi, ông sẽ lựa chọn như thế nào? Tán thành, không tán thành, hay không biểu quyết?
TS Nguyễn Quang A: Chắc chắn là không tán thành chứ làm gì có chuyện không biểu quyết.
Tất nhiên là những người không biểu quyết thì cũng tỏ thái độ của người ta. Nhưng tôi nghĩ thái độ đấy vẫn còn là thái độ lừng khừng.
Theo những gì tôi nghe được từ một số người khi họ nói ở bên ngoài thì tôi biết được số không tán thành không phải là ít.
Nhưng vì người ta phải chịu kỷ luật rất khắt khe của Đảng Cộng sản Việt Nam. Họ là Đảng viên và khi Lãnh đạo Đảng đã bảo rằng Đảng đã quyết định, phải chấp hành thì họ cứ như cái máy mà ấn nút thôi.
Khi họ bỏ phiếu thì họ không phải bỏ với tư cách cá nhân, mà là với tư cách là một phần của Đảng
THEO BBC

THỐNG KÊ VIỆT NAM CẦN CẢI TỔ TỪ BÊN TRONG?

Khi kinh tế Việt Nam ngày càng hội nhập sâu vào kinh tế thế giới thì vai trò của thống kê trong đời sống kinh tế xã hội ngày càng được coi trọng hơn bao giờ hết. Nhận thức được điều này, hàng loạt các chính sách hỗ trợ đã được ban hành như hành luật thống kê 2003, nghị định về xử phạt hành chính trong lĩnh vực thống kê 2013, các chiến lược phát triển thống kê và dự án hiện đại hóa Tổng cục Thống kê với ngân sách lên tới triệu đôla Mỹ (1) từ năm 2006. Tuy nhiên, dường như đáp lại những sự kỳ vọng về một con số thống kê sạch tạo cơ sở tin cậy cho các chính sách vẫn chỉ là những dấu hỏi khó giải thích, là những lo lắng của các đối tượng dùng tin khác nhau.

Ở góc độ quản lý, nguyên phó thủ tướng Vũ Khoan không dám tin số liệu thống kê(2), trưởng ban kinh tế trung ương Vương Đình Huệ không hiểu GDP chạy đi đâu(3). Còn các chuyên gia thì đồng loạt kêu trời khi sử dụng bởi số liệu “khác nhau một trời một vực” trong các diễn đàn kinh tế thường niên gần đây.
Việc giải thích chênh lệch số liệu cũng có sự chênh lệch giữa các lãnh đạo thống kê đương chức(3) và lãnh đạo thống kê đã nghĩ hưu(4) khiến người dùng tin càng hoang mang hơn.
Khách quan mà nói, có được số liệu thống kê sạch là công việc khó bởi phần lớn đến từ ý thức chấp hành luật thống kê của toàn xã hội gồm cả người cung cấp thông tin đến người xử lý tổng hợp thông tin thống kê. Trong giai đoạn nước ta đang từng bước hội nhập với thế giới, việc nâng cao ý thức của các đối tượng cung cấp thông tin thống kê chắc chắn không thể cải thiện một sớm một chiều nhất là khi công việc này không mang lại lợi ích trước mắt cho người được hỏi mà chỉ là một số phiền toái như mất thời gian, buộc phải nhớ lại những sự kiện trong quá khứ hay lục lọi lại giấy tờ sổ sách…
Tuy nhiên, ở một khía cạnh khác, ý thức hay đạo đức người tổng hợp số liệu cũng cần được chấn chỉnh và nâng cao xứng tầm với vai trò của công việc “là cơ sở quan trọng cho các quyết sách”.
Ngoài việc vượt qua những sức ép có thể có buộc bóp méo thực tế để có con số đẹp hợp ý một số nhóm đối tượng nào đó thì việc tính toán, tổng hợp số liệu cũng cần được coi trọng, là yếu tố cốt lõi sản xuất ra được một con số đúng.
Một chỉ tiêu quan trọng được chính phủ và người dân quan tâm hàng đầu và thường xuyên là chỉ số giá tiêu dùng (CPI), được tổng hợp từ 572 hàng hóa và dịch vụ đại diện với quyền số tương ứng. Đây cũng là một trong những chỉ tiêu gây băn khoăn nhiều nhất trong xã hội bởi cảm nhận của người dân khá khác biệt với những con số được công bố. Việc kiểm chứng là vô cùng khó khăn khi những thông tin chi tiết cấu thành lên CPI như giá và quyền số không được công bố chi tiết. Tuy nhiên, Theo thông cáo báo chí về một số nội dung cập nhật trong phương án tính chỉ số giá tiêu dùng thời kỳ 2009-2014 (http://www.gso.gov.vn/Modules/Doc_Download.aspx?DocID=10859) thì quyền số để tính toán của 11 nhóm hàng chính tương ứng là:
Tổng chi cho tiêu dùng cuối cùng
100
I. Hàng ăn và dịch vụ ăn uống
39,93
  1. Lương thực
8.18
  1. Thực phẩm
24.35
  1. Ăn uống ngoài gia đình
7.4
II. Đồ uống và thuốc lá
4,03
III. May mặc, mũ nón, giầy dép
7,28
IV. Nhà ở và vật liệu xây dựng (*)
10,01
V. Thiết bị và đồ dùng gia đình
8,65
VI. Thuốc và dịch vụ y tế
5,61
VII. Giao thông
8,87
VIII. Bưu chính viễn thông
2,73
IX. Giáo dục
5,72
X. Văn hoá, giải trí và du lịch
3,83
XI. Hàng hoá và dịch vụ khác
3,34

Bình quân gia quyền của chỉ số giá của 11 nhóm hàng được công bố hàng tháng (http://www.gso.gov.vn/default.aspx?tabid=628&idmid=4) với quyền số tương ứng ở trên thì chỉ số giá tiêu dùng chung theo tính toán và đã được công bố là không giống nhau.
Ví dụ: Trong tháng 9 năm 2013, CPI được công bố gồm 11 nhóm hàng và chỉ số chung như trong bảng.

Quyền số
(QSi)
Số đã công bố (CSGi)
Chỉ số chung
100
101.06
I. Hàng ăn và dịch vụ ăn uống
39,93
100.65
II. Đồ uống và thuốc lá
4,03
100.22
III. May mặc, mũ nón, giầy dép
7,28
100.29
IV. Nhà ở và vật liệu xây dựng (*)
10,01
100.91
V. Thiết bị và đồ dùng gia đình
8,65
100.23
VI. Thuốc và dịch vụ y tế
5,61
100.04
VII. Giao thông
8,87
99.76
VIII. Bưu chính viễn thông
2,73
99.99
IX. Giáo dục
5,72
109.38
X. Văn hoá, giải trí và du lịch
3,83
100.09
XI. Hàng hoá và dịch vụ khác
3,34
101.33
Nhưng khi dùng chỉ số giá của 11 nhóm hàng với quyền số như đã công bố thì chỉ số chung không giống với chỉ số đã công bố, cụ thể là 100.97% chứ không phải là 101.06% như đã công bố.
CPI tính lại=i=011QSi×CSGi100=100.97
(với i là 11 nhóm hàng được công bố ở trên)
Áp dụng công thức trên để tính lại CPI từ năm 2010 trở lại đây thì có sự sai lệch sau:
Chỉ số giá tiêu dùng so tháng trước từ năm 2010 đến 2013

Năm 2010
Năm 2011





Số công bố
Số tính lại
Chênh lệch
Số công bố
Số tính lại
Chênh lệch
Tháng 1
101,36
101,36
0,00
101,74
101,70
-0,04
Tháng 2
101,96
101,94
-0,02
102,09
102,03
-0,06
Tháng 3
100,75
100,74
-0,01
102,17
102,14
-0,03
Tháng 4
100,14
100,13
-0,01
103,32
103,21
-0,11
Tháng 5
100,27
100,26
-0,01
102,21
102,10
-0,11
Tháng 6
100,22
100,24
0,02
101,09
101,04
-0,05
Tháng 7
100,06
100,07
0,01
101,17
101,11
-0,06
Tháng 8
100,23
100,21
-0,02
100,93
100,89
-0,04
Tháng 9
101,31
101,32
0,01
100,82
100,84
0,02
Tháng 10
101,05
101,02
-0,03
100,36
100,36
0,00
Tháng 11
101,86
101,84
-0,02
100,39
100,38
-0,01
Tháng 12
101,98
101,95
-0,03
100,53
100,53
0,00

Năm 2012
Năm 2013





Số công bố
Số tính lại
Chênh lệch
Số công bố
Số tính lại
Chênh lệch
Tháng 1
101,00
100,99
-0,01
101,25
101,20
-0,05
Tháng 2
101,37
101,29
-0,08
101,32
101,30
-0,02
Tháng 3
100,16
100,20
0,04
99,81
99,82
0,01
Tháng 4
100,05
100,10
0,05
100,02
99,99
-0,03
Tháng 5
100,18
100,22
0,04
99,94
99,93
-0,01
Tháng 6
99,74
99,77
0,03
100,05
100,06
0,01
Tháng 7
99,71
99,77
0,06
100,27
100,28
0,01
Tháng 8
100,63
100,69
0,06
100,83
100,77
-0,06
Tháng 9
102,20
102,25
0,05
101,06
100,97
-0,09
Tháng 10
100,85
100,82
-0,03



Tháng 11
100,47
100,47
0,00



Tháng 12
100,27
100,29
0,02



(nguồn: www.gso.gov.vn và tính toán)
(Những số liệu tính toán lại này chỉ thực hiện được từ năm 2010 đến khi số liệu quyền số các nhóm hàng chính được công bố)
Sự chênh lệch giữa số CPI công bố và số CPI tính lại dựa trên quyền số và chỉ số giá của 11 nhóm hàng chi tiết không phải luôn theo cùng một xu hướng hoặc cùng cao hơn hoặc cùng thấp hơn mà theo hướng bất định với mức độ khác nhau từ  cao hơn số tính lại 0.09% vào tháng 9 năm 2003 đến thấp hơn số tính lại 0.06% vào tháng 7 và 8 năm 2012.
Những chênh lệch trên, xét về con số thì không lớn nhưng xét về tầm ảnh hưởng đến các chính sách thì không ai khẳng định được nhất là khi nó diễn biến theo xu hướng bất định cao hơn hoặc thấp hơn trong giai đoạn kinh tế khủng hoảng vừa qua. Cũng cần phải lưu ý thêm, các chênh lệch này được tính toán từ 11 con số chứ không phải từ 572 con số về giá cả hàng hóa hàng tháng.
Việc nhầm lẫn trong tính toán do con người là điều có thể chấp nhận được trong thập kỷ trước. Nhưng trong thời hiện tại khi máy móc hỗ trợ con người trong tất cả các phép tính thì việc sai lệch kia cần một sự giải thích và chấn trỉnh cụ thể để lấy lại lòng tin đối với người sử dụng và nhất là đối với người cung cấp thông tin khi họ biết rằng những gì họ cung cấp sẽ được phản ánh đúng. Bởi, đầu ra sai thì liệu có cần đầu vào phải đúng?
Tác giả ADAM NGUYỄN
————————
Tài liệu tham khảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét