Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Tin thứ Ba, 30-07-2013 - cập nhật

NÓNG! Đại diện Viện kiểm sát đề nghị không giảm án cho các bị cáo (ANTĐ). – Trong khi đó thì Luật sư đề nghị trả tự do cho ông Vươn ngay tại tòa (DV). - Tòa phúc thẩm khiến Tướng Ca -Giám đốc Công an TP. Hải phòng thất hứa?! (Tầm nhìn). “…  nguyên Đại tá Công an Nguyễn Đăng Quang và đoàn cựu chiến binh Quân đội, Công an cùng các đồng nghiệp và người thân đã tham dự phiên tòa phúc thẩm xét xử Đoàn Văn Vươn ở ngoài cổng cho dù có được lời hứa tạo điều kiện của Tường Đỗ Hữu Ca – Giám đốc Công an TP. Hải phòng. Nhưng, kể cả đứng ngoài cổng cũng không được vì có biển cấm tụ tập đông người!”
———-
CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
- Tư lệnh Bộ đội Biên phòng chỉ đạo làm rõ vụ ngư dân bị bắn trên biển Hà Tĩnh (PT).

- Liên quan tới chị Dương Thị Tân? Kim Chi bị công an TP Vinh triệu tập vì lý do an ninh (FB Thanh Tran). Kim Chi là em của Nguyễn Đình Cương, đang bị bắt giam trong vụ 14 thanh niên yêu nước. Mẹ 2 người là bà Hoá, đã bị công an tỉnh Nghệ An lén tiêm thuốc trong vụ xử phúc thẩm con trai mình.
- BÁO “PHỤ NỮ TO DÀY”- Phunutoday- LÀM HÀNG GÌ MÀ LỐ THẾ? (Nguyễn Quang Vinh). “Nhắn với phóng viên và tòa báo: Nếu đưa cái tít này để làm hàng với Bộ trưởng, hay nói trắng ra là để ‘nịnh’ thì đây gọi là ‘nịnh thối’ và chắc Bộ trưởng Tiến cũng không cần ai nịnh thối kiểu này“.
- Tiêm vắcxin và sự đồng thuận (Nguyễn Văn Tuấn). – NGUYÊN NHÂN RÕ QUÁ RỒI (Nguyễn Quang Vinh).
- Đừng thế? (TTVH).
- Dự án Khu thương mại APEC Thái Nguyên: Dấu hiệu lạm quyền, tư lợi (NNVN).
KINH TẾ
- Bảo hiểm tiền gửi Việt Nam: Bảo vệ quyền lợi người gửi tiền (TP).
- Tạm trữ lúa gạo: Vì sao “cung – cầu” chưa gặp? (NNVN).
VĂN HÓA-THỂ THAO
- THƯ GIÃN: 10 LÝ DO NÊN LẤY VỢ SỚM (Nguyễn Trọng Tạo).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
- Dự án mới của VEF  (Tia sáng).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Vụ “Nhà ngoại cảm” tìm hài cốt liệt sĩ gây chấn động dư luận: Ngân hàng chính sách xã hội Việt Nam chủ trì, chủ chi? (PL&XH).
QUỐC TẾ

Phản biện bài: Lật tẩy “chiêu tuyệt thực” của Nguyễn Văn Hải của báo CAND


Hình ảnh về anh Điếu Cày - Nguồn ảnh: báo CAND online

Châu Văn Thi (Danlambao) - Hôm qua, ngày 29.7.2013, trên báo CAND có đăng bài “Lật tẩy “chiêu tuyệt thực” của Nguyễn Văn Hải của báo CAND” của tác giả Vũ Đại Phong để công kích việc tuyệt thực của blogger Điếu Cày. Tác giả viết theo đơn đặt hàng của ban tuyên giáo TƯ Đinh Thế Huynh. Toàn bộ nội dung bài viết là một đoạn văn vụng về của một học sinh lớp 5 không hơn không kém:
1. “Thông tin cho rằng Hải tuyệt thực từ ngày 24/6, tính đến nay (29/7) là hơn một tháng. Thế nhưng khi gặp Hải, tôi vẫn thấy ông ta đi lại bình thường, dù dáng vẻ hơi gầy (là tạng người vốn dĩ xưa nay của Hải); Hải vẫn nói năng hoạt bát nhưng hễ có người lạ, nhất là cán bộ ngành Kiểm sát, thì lập tức tỏ ra lệt bệt, thở không ra hơi…” è Ông Đại Phong này là một nhà báo của báo CAND, có chuyến công tác ở trại giam số 6, thế hiển nhiên ông là người lạ, vậy tại sao bác Hải Điếu Cày không giả vờ như ông đang nói láo để đánh lừa dư luận???
2. “Một phạm nhân cùng buồng giam với Hải kể: Chú Hải có dùng cơm với tôi. Ngoài ra, chú còn có đồ ăn của gia đình gửi vào và mua theo quy định của Trại”… è Thông tin cho biêt bác Hải Điếu Cày đang phải chịu thi hành án kỷ luật biệt giam và ông đang tuyệt thực để phản đối hành động này. Biệt giam thì phạm nhân chung phòng là ai, hay là một sản phẩm của trí tưởng tượng của ban tuyên giáo?
3. “Tuy đang “tuyệt thực”, nhưng Hải vẫn nhận đủ đồ ăn thức uống do gia đình gửi vào gồm: cháo gà gói, ruốc bông, mực khô, cà phê hoà tan, sữa hộp…” è Một cái máy camera mini là dễ dàng có thể bắt tại trận bác Hải Điếu Cày đang ăn vụng, thế tại sao không làm điều này? Nhận thức uống thân nhân gởi cho là một chuyện, có ăn không là một chuyện khác thưa Mr. Chém Gió ạ !
4. Hình ảnh được cho là ông Hải đang nhận phần thức ăn từ trại cho thấy dị tật của cán bộ trại khi ông này chỉ duy nhất có 4 ngón tay, và một ngón tay của ông đang thọc xuyên qua cả “gò mên” nhựa. Thật là một thủ đoạn photoshop rẻ tiền mà một người không chuyên tin học vẫn có thể dễ dàng nhận ra!
Nếu đường hoàng, nếu chính danh hãy cho các nhà báo độc lập và quốc tế vào kiểm tra tình trạng của Điếu Cày, còn những trò hề bôi nhọ, cắt ghép của các người đã quá cũ không lừa được ai nữa đâu!
Châu Văn Thi
danlambaovn.blogspot.com

_____________________________________

Lật tẩy “chiêu tuyệt thực” của Nguyễn Văn Hải

Vũ Đại Phong (CAND) - Thông tin cho rằng Hải tuyệt thực từ ngày 24/6, tính đến nay (29/7) là hơn một tháng. Thế nhưng khi gặp Hải, tôi vẫn thấy ông ta đi lại bình thường, dù dáng vẻ hơi gầy (là tạng người vốn dĩ xưa nay của Hải); Hải vẫn nói năng hoạt bát nhưng hễ có người lạ, nhất là cán bộ ngành Kiểm sát, thì lập tức tỏ ra lệt bệt, thở không ra hơi…
Những ngày gần đây, một vài thông tin trên mạng có nêu việc Nguyễn Văn Hải đã “tuyệt thực” và “đang trong tình trạng nguy cấp”. Nhân đó, một số người vốn đã quen với việc kích động tụ tập khiếu kiện, bèn tập hợp nhau tới các cơ quan công quyền đưa yêu cầu can thiệp khẩn cấp.
Trong chuyến công tác tại Trại giam số 6 (huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An), chúng tôi đã tìm hiểu và thấy chuyện tuyệt thực của Hải chỉ là một màn kịch vụng về, nhằm thu hút dư luận đúng dịp lãnh đạo Đảng, Nhà nước ta đi thăm một số nước, trong đó có Hoa Kỳ.
Thông tin cho rằng Hải tuyệt thực từ ngày 24/6, tính đến nay (29/7) là hơn một tháng. Thế nhưng khi gặp Hải, tôi vẫn thấy ông ta đi lại bình thường, dù dáng vẻ hơi gầy (là tạng người vốn dĩ xưa nay của Hải); Hải vẫn nói năng hoạt bát nhưng hễ có người lạ, nhất là cán bộ ngành Kiểm sát, thì lập tức tỏ ra lệt bệt, thở không ra hơi…
Nguyễn Văn Hải trong buổi khám sức khỏe định kỳ (ngày 26/7) và nhận khẩu phần ăn từ cán bộ trại (ngày 28/7).
Lẽ thường, một người mà tuyệt thực tới hơn 30 ngày thì chỉ còn da bọc xương, không thể gượng ngồi dậy được và chắc chắn là trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng. Chúng tôi được xem một số biên bản kiểm tra sức khoẻ gần nhất (ngày 26/7) của Hải, các kết quả đều ghi nhận sức khoẻ bình thường.
Một bác sĩ tại Bệnh xá Trại giam số 6 cho hay: “Qua thăm khám định kì, chúng tôi kết luận phạm nhân Nguyễn Văn Hải đủ sức khỏe để chấp hành án. Đây là kết luận chuyên môn, chúng tôi chịu trách nhiệm về kết luận của mình”. Một phạm nhân cùng buồng giam với Hải kể: “Chú Hải có dùng cơm với tôi. Ngoài ra, chú còn có đồ ăn của gia đình gửi vào và mua theo quy định của Trại”…
Tuy đang “tuyệt thực”, nhưng Hải vẫn nhận đủ đồ ăn thức uống do gia đình gửi vào gồm: cháo gà gói, ruốc bông, mực khô, cà phê hoà tan, sữa hộp… Bởi vậy mà Hải vẫn có đủ sức khoẻ để diễn tiếp màn kịch vụng về “tuyệt thực”. Chúng tôi chợt nhớ lại việc Cù Huy Hà Vũ cũng dùng chiêu “tuyệt thực” hồi đầu tháng 6 vừa qua để gây chú ý dư luận.
Sau khi báo chí đưa tin gặp Vũ trong trại, đăng cả ảnh chụp biên bản nhận quà của gia đình cũng có cháo gà, nước sốt gà hầm và nhiều loại thực phẩm bổ dưỡng khác, thì dư luận đã rõ việc “tuyệt thực” là gì. Có lẽ cũng vì thế, sau khi báo chí lên tiếng vài ngày, thì Cù Huy Hà Vũ bẽ bàng gỡ gạc tuyên bố “chấm dứt tuyệt thực”.
Thiết nghĩ, Nguyễn Văn Hải cũng nên lấy chuyện của Cù Huy Hà Vũ làm bài học mà sớm ăn uống công khai trở lại.
Nguyễn Văn Hải (61 tuổi), bị Toà án nhân dân TP Hồ Chí Minh tuyên án 12 năm tù giam và 5 năm quản chế vì tội tuyên truyền chống nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Hiện Nguyễn Văn Hải đang chấp hành án tại Trại giam số 6, Phân trại K1, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An.

Điện mừng anh Sáu Nam - Lê Đức Anh

Nguyên Anh (Danlambao) - Được tin đảng, nhà nước Cộng Hòa Thiên đường Mù trao cho anh danh hiệu 75 năm tuổi đảng, chúng tôi xin gửi đến anh lời chúc mừng. Cuộc đời của anh là cuộc đời của một đảng viên trung kiên, sống và học tập theo tấm gương đạo đức Trần Dân Tiên, một học trò xuất sắc của "người".
Khởi đầu từ cai đồn điền anh đã ý thức của sự đoàn kết thì chết hết, chia rẽ thì sống lẻ tẻ cho nên đã quy tụ và thành lập tổ chức người lao động mà ngày nay gọi là công đoàn. 
Tháng 8/1945 anh gia nhập quân đội VC và nắm chức chính trị viên tiểu đoàn, trung đoàn 301. 
Năm 1948-1950 tham mưu trưởng QK7-QK8 và đặc khu SG-CL.
Năm 1951-54 tham mưu trưởng lực lượng nam bộ.
Sau đó anh tập kết ra bắc.
Năm 1955 anh là đại tá cục trưởng cục quân lực BTTM. 
Năm 1963 anh lên chức Phó tham mưu trưởng QĐNDVN. 
Tháng 2/1964 anh mò về Nam hoạt động bí mật tại miền Nam với chức vụ Phó tư lệnh tham mưu trưởng QĐ GPMN 
Năm 1969 anh leo lên tư lệnh QK9. 
Cuối năm 1974 anh trở thành Phó tư lệnh QĐ GPMN phong vượt cấp hàm trung tướng.
Năm 1975 anh nắm ghế phó tư lệnh chiến dịch HCM tư lệnh cánh quân Tây nam đánh vào Sài Gòn. 
Năm 1976 anh là tư lệnh QK9.
Năm 1978 anh chạy sang tư lệnh QK7.
Năm 1981 anh tư lệnh quân tình nguyện VN tại CPC.
Năm 1984 anh nhảy lên hàm đại tướng. 
Năm 1992 anh trở thành chủ tịch nước thiên đường mù.
Năm 2001 anh già và nghỉ hưu. 
Phải nói cuộc đời của anh là một cuộc đời chinh chiến! 
Và anh cũng là người chịu trách nhiệm về những cái chết của thường dân vô tội tại Huế năm Mậu thân 1968 khi đang là Phó tư lệnh tham mưu trưởng QĐGPMN, trong đó không thể không kể đến những binh sỹ miền bắc tử trận hoặc bị thương và bị giết cho tiện việc rút lui hoặc vùi lấp dưới những nấm mộ sơ sài mà cho đến hôm nay thân nhân của họ vẫn chưa tìm thấy xác! 
Năm 1969 đến 1974 với vai trò trung tướng phó tư lệnh Quân đội giải phóng miền nam và tư lệnh QK9 (thuộc các tỉnh miền tây) anh phải chịu trách nhiệm khi quân Giải phóng miền Nam (!) pháo kích bừa bãi vào thưởng dân vô tội mà trường tiểu học Cai Lậy và các em học sinh vô tội là minh chứng. 
Năm 1975 với vai trò tư lệnh cánh quân Tây nam anh đã lãnh đạo cánh quân từ hướng Tây ninh tiến vào giải phóng SG trong đó phải tính tới thương vong cao khi đụng trận với QĐVNCH. 
Từ năm 1981 cho đến năm 1989 khi quân tình nguyện VN rút hết khỏi CPC, anh là một đại tướng tư lệnh mặt trận 479, với lý do đẩy lùi bọn Polpot, anh đã phản công và sau đó với danh nghĩa giúp cho chính phủ non trẻ của CPC, đã chiếm đóng trái phép công ước quốc tế quốc gia này gần 10 năm. 
Trong đó ngoài việc chiếm giữ một quốc gia nhược tiểu bất hợp pháp anh đã đưa nhiều thế hệ trẻ VN đặc biệt con em các gia đình phía Nam vào chảo lửa và biến họ thành thân tàn ma dại! 
Đổi lại con trai anh: 
- Lê Mạnh Hà được đảng cho làm PCT.UBND thành Hồ.
- Lê Sỹ Hiệp, vụ trưởng, thư ký cho thủ tướng 3 Ếch. 
Cuối đời của làm tướng của anh không biết có khi nào nhớ lại các người lính năm xưa đã tham gia vào lực lượng khủng bố, giải phóng, quân tình nguyện và chết không toàn thây cho một lý tưởng hão huyền không? 
Cái lý tưởng CSCN với phương châm giải thoát người bóc lột người ngày nay sao lại thành kinh tế thị trường theo tư bản chủ nghĩa, và người CS chân chính ở đâu khi con trai anh ngày ngày cỡi công xa, nhà biệt thự? 
Còn anh? 
Anh có cảm thấy xấu hổ không khi cái lý tưởng năm xưa của mình chỉ là mơ ước vỹ cuồng của tên tâm thần Các Mác và được Lê Nin nhào nặn mị dân không? 
Nếu nó tốt đẹp thì tại sao nước Liên bang Xô viết đã biến mất và thay vào là Cộng hòa Liên bang Nga? 
Dù sao cũng chúc mừng anh còn sống, còn nhận được tấm bằng công nhận 75 năm tuổi đảng của một cái đảng thổ tả đã bị diệt vong từ chính cái nôi của nó. 
Cuối cùng mong anh sức khỏe, sổ lương hưu dồi dào để được sống thêm vài năm nữa để được chứng kiến một nước Việt Nam Tự Do, Dân chủ, Đa nguyên ra đời! 
Cố lên anh nhé...
 

TPP Từ Góc Nhìn Của Alan

TPP Từ Góc Nhìn Của Alan
T/S Alan Phan
28 July 2013
Bất hạnh giúp ta thử thách tình bạn và nhận diện kẻ thù (Misfortune tests friends and detect enemies) Proverb
Trong những buổi nói chuyện của tôi gần đây, câu hỏi “hot” nhất của mọi doanh nhân từ Việt, ASEAN…đến Mỹ và Trung Quốc…là chuyện gia nhập của Việt Nam vào Hiệp Ước Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương (TPP) với 10 quốc gia và 2 đại cường kinh tế, Mỹ Nhật. GDP của các hội viên TPP chiếm đến 40% GDP toàn cầu. Nhiều chuyên gia cho rằng TPP là một sách lược kinh tế của Mỹ để chống sự bành trướng kinh tế của Trung Quốc.
Căn bản của quyền lợi
Trước khi đi sâu về phân tích, tôi xin nói rõ là tôi không có một thông tin nào ngoài những tin tức bình luận trên các mạng truyền thông. Và tôi cũng không thể bàn sâu vào góc cạnh chính trị của sự kiện quan trọng này vì lý do đơn giản là “pháp luật” của Việt Nam không cho phép.

Trước hết, theo kinh nghiệm làm ăn và các cuộc thương thuyết trong lịch sử, hay chỉ đơn giản giữa 2 người “dân đen”, bất cứ một giao dịch thành công nào cũng đòi hỏi sự thỏa mãn tối thiểu giữa hai bện hay nhiều bên. Thuận mua vừa bán. Sự đổi chác về quyền hay lợi đều dựa trên căn bản: tôi được gì và mất gì trong giao dịch này? Dù có thể một bên thiếu xuy sét và hoang ưởng trong kỳ vọng (gọi là ngu xuẩn) nhưng vào thời điểm giao dịch, họ đều thương lượng gay gắt để đạt được điều mình muốn.
Do đó, muốn hiểu rõ hơn về sự gia nhập của Viêt Nam vào TPP, ta phải trở lại vấn đề căn bản: Việt Nam muốn gì và Mỹ muốn gì? Dĩ nhiên 10 nước còn lại cũng có những lợi ích quốc gia riêng của họ, nhưng với sự chi phối và với vai trò đầu đàn, Mỹ có thể “thuyết phục” họ khá dễ dàng.
Một sinh viên trẻ cũng có thể đọc báo để thấyViệt Nam muốn gì từ TPP:  thị trường béo bở và rông mở của 2 quốc gia Mỹ Nhật.  Hiện nay, Viêt Nam đang xuất khẩu hơn 20 tỷ USD qua thị trường Mỹ và 9 tỷ USD qua thị trường Nhật (khoảng 25% của GDP). Xuất siêu từ Mỹ lên đến 15 tỷ USD mỗi năm. Nếu được hưởng hàng rào thuế quan ưu đãi dành cho hội viên (gần bằng 0% cho phần lớn mặt hàng), lượng xuất khẩu Việt Nam qua TPP sẽ tăng gấp 2 lần, chỉ cần nhờ vào lợi thế cạnh tranh duy nhất này.
Những suy đoán sai lầm
Nhiều nhà phân tích cho rằng Việt Nam cũng muốn tìm các đồng minh chiến lược mới, nhất là Mỹ, để hóa giải ảnh hưởng nặng nề của Trung Quốc về chánh trị và quân sự tại Biển Đông và sự áp đặt về cơ chế. Tôi không tin điều này. Việt Nam đã liên tục khẳng định “16 chữ vàng và 6 cái tốt” trong 80 năm lịch sử và gần đây nhất là vào 10 văn kiện vừa ký kết trong tháng 6 năm nay.
Trái với những suy đoán trước đây, tôi cho rằng thực sự Trung Quốc đang đứng sau và khuyến khích Việt Nam gia nhập TPP để họ có thể hưởng lợi gián tiếp từ khía cạnh kinh tế (sau khi đã nắm kỹ các yếu tô khác về đồng minh Việt).
Ba năm trước, tôi có tham dự nhiều buổi “trình diễn” (road show) tại Trung Quốc do các quỹ tư nhân ASEAN tìm nhà đầu tư vào Việt Nam. Phần lớn “không quan tâm” là câu trả lời. Trung Quốc đang xuất khẩu qua Việt Nam 29 tỷ USD mỗi năm (nhập siêu là 18 tỷ USD) chiếm đến 25% của GDP Việt mà không tốn sức lắm. Nhận xét chung của các doanh nhân Trung Quốc là việc đầu tư vào Việt Nam là một việc làm “thừa thãi”.
Tuy nhiên, 6 tháng vừa qua, tôi nhận liên tiếp những cuộc gọi và viếng thăm của doanh nhân Trung Quốc. Họ bắt đầu quan tâm đến việc thiết lập nhà máy tại Việt Nam để hưởng lợi từ TPP. Chẳng hạn hàng may mặc xuất từ Trung Quốc vào Mỹ phải chịu thuế hải quan là 20% đến 40%. Với TPP, nhà máy tại Việt Nam sẽ thâu lợi ngay khoản chi phí này và các quyền lợi khác mà Việt Nam thường ưu đãi cho các dự án FDI. Tôi nghĩ chánh phủ Trung Quốc rất thú vị nếu dùng được bàn đạp Việt trong trận chiến kinh tế với Mỹ. Với hơn 80% sản phẩm Việt xuất khẩu phải tùy thuộc vào linh kiện và nguyên liệu từ Trung Quốc, mối lợi cho Trung Quốc sẽ tăng lũy tiến với TPP. Có thể nói, Trung Quốc sẽ hưởng lợi từ TPP nhiều hơn là Việt Nam.

Nhìn từ phía Mỹ
Dĩ nhiên, các chuyên gia Mỹ không ngu gì mà không biết những gì Trung Quốc và Việt Nam sẽ hưởng từ TPP. Tuy nhiên, cái gót chân Achilles của nước Mỹ luôn luôn là các chính trị gia và những nhóm lợi ích quyền lực, nhất là nhóm tài phiệt Mỹ (gốc Do Thái).
Trước hết, nhóm tư bản tài chánh của Mỹ không bao giờ quan tâm đến quyền lợi quốc gia. Với họ, toàn cầu hóa và lợi nhuận tối đa là mục tiêu chính. Những yếu tố khác như chánh trị hay quân sự là chuyện “người khác”. Vì sự hấp dẫn của thị trường 1.3 tỷ dân mà họ đã lao đầu không suy nghĩ vào Trung Quốc. Cho đến nay, qua các nguồn tài trợ, họ đã giúp Trung Quốc cất cánh và trở thành một đối thủ đáng quan ngại của Mỹ. Vì số lượng khủng của petrodollars (tiền thâu nhập từ dầu khí) mà giới tài chánh Wall Street ủng hộ các vương quốc và chế độ độc tài (kể cả việc đẩy Mỹ vào trận chiến Iraq). TPP là một miếng mồi ngon cho các tập đoàn này.
Ngay sau đó là phe chính trị “tả phái” của Mỹ, hiện bao gồm những trí thức tháp ngà và các nhà hoạt động xã hội trẻ (hơi dư thừa lý tưởng). Phe tả luôn thích ra tay “giúp” người nghèo hay nước nghèo qua OPM (tiền người khác). Với lá phiếu của thành phần “hưởng đủ mọi phúc lợi của xã hội mà không đóng thuế” đang chiếm đến 53% số cử tri, phe tả đang nằm trong thời kỳ vàng son của đủ mọi chương trình OPM. Lãnh đạo số 1 và tiêu biểu cho phe tả là ngài Barrack Obama.
Có thể nói Obama là một chuyên gia cao cấp về OPM. Sinh ra trong một gia đình hưởng nhiều phúc lợi (welfare benefits) vì cha mẹ nghèo, Obama đã hiểu ngay từ thời thơ ấu về sự hấp dẫn của OPM. Sau khi tốt nghiệp luật sư, chàng Obama chọn làm một nhà tổ chức cộng đồng (community organizer) hoàn toàn sống nhờ vào các chương trình xã hội từ tiền ngân sách của các chánh phủ liên bang và địa phương. Có thể nói, Obama và phe nhóm đã dùng OPM để leo lên tuyệt đỉnh của danh vọng.
Việc Obama tung chút tiền vào cá cược TPP cho Việt Nam cũng là một điều dễ hiểu. Các lãnh đạo Việt Nam đã thuyết phục Obama với ngôn ngữ OPM và chủ nghĩa xã hội mà Obama rất am hiểu. Thực ra, nếu nói về OPM, quan chức Việt Nam phải là sư phụ của Obama. Thay vì qua Việt Nam thăm viếng, tôi nghe đồn là Obama định dự một khóa tu nghiệp dài hạn về OPM tại Hà Nội sau khi thôi làm Tổng Thống Mỹ.
Cuối cùng, giới quân sự của Mỹ luôn luôn “yêu” chiến tranh, nơi sự nghiệp và quyền lợi của họ gắn liền vào cái gọi là “an ninh quốc gia” và “cảnh sát quốc tế”. Dù họ biết thừa về khả năng rủi ro khi đổ quân vào các xứ lạ, họ cũng biết là không có một cuộc chiến nào mà không đem thêm quyền lực và tiền bạc cho phe nhóm (dĩ nhiên cũng là OPM). Mộng ước biến Việt Nam thành một đồng minh chiến lược có lẽ sẽ tan theo mây khói khi Mỹ thực sự đối đầu với Trung Quốc ở Biển Đông; nhưng đối với những phí tổn đang phung phí toàn cầu, thì cái giá phải trả cho tư duy sai lầm này của phe quân sự Mỹ sẽ rất nhỏ và có thể xếp vào loại “thử và sai” (trial and error).
Rào cản còn lại
Ba nhóm trên đã bắt tay để bỏ qua quyền lợi kinh tế của quốc gia để theo đuổi một chánh sách nhiều “hoang tưởng”, nhất là khi nghĩ rằng Việt Nam sẽ thành một con cờ để “cân bằng” Trung Quốc trong địa chánh trị toàn cầu.
Nhiều người cho rằng vấn đề nhân quyền và dân chủ sẽ là một rào cản ngăn Việt Nam gia nhập TPP. Phe nhóm Obama sẽ cố “vận động dư luận” để thỏa mãn phần nào đòi hỏi của phe hữu và khối cử tri Việt Kiều về vấn đề này. Nhưng trong cốt lũy của các nhóm lợi ích này, “nhân quyền hay dân chủ” không bao giờ là mục tiêu, mà chỉ là “miệng lưỡi đầu môi” (lip service). Trong khi đó, phần lớn cử tri Mỹ khác sẽ không quan tâm vì đây là chuyện quá nhỏ trong đời sống bình nhật của người dân Mỹ. Nếu có cuộc khảo sát về TPP, tôi chắc là 90% dân Mỹ sẽ nghĩ nó là chữ viết tắt cho một hiệp hội quần vợt mới của Mỹ.
Do đó, trong bản thông cáo chung của ông Obama và ông Sang, hai bên cam kết là sẽ hoàn tất việc Việt Nam gia nhập TPP vào cuối năm. Nếu đúng vậy, đây sẽ là thắng lợi lớn lao cho quan chức Việt Nam, Trung Quốc và vài ba nhóm lợi ích của Mỹ.
May vẫn hơn hay
Tuy nhiên, nó cũng sẽ giúp sự hồi phục của nền kinh tế Việt sớm hơn dự đoán nhờ sự gia tăng về xuất khẩu và đầu tư FDI từ nhiều nơi, nhất là Trung Quốc. Trong tình thế gần như tuyệt vọng của nền kinh tế Việt, TPP sẽ là một phép mầu và ân sủng từ Thượng Đế. Lá số tử vi của quan chức Việt và Tàu quả thật là đầy sao may mắn.
Về phía Mỹ, sự thất vọng gần như chắc chắn trong 5 năm sắp tới khi các nhà tư bản Mỹ nhận ra là những số liệu thống kê và báo cáo tài chánh của các đối tác Việt Nam còn tệ hơn tiểu thuyết; và các nhà chính trị quân sự thấm hiểu lời khuyên về việc “đừng nghe những gì họ nói”…
Kẻ cắp khi gặp bà già …thì cũng phải bó tay.
Alan Phan

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét