THÔNG TẤN XÃ VIỆT NAM
Tài liệu tham khảo đặc biệt
Thứ sáu, ngày 9/12/2011
(Đài RFA 4/12)
Nếu không trì hoán được ít nhất một thập
niên, Xayaburi như con cờ Domino đầu tiên đổ xuống, sẽ kéo theo những
bước khai thác ồ ạt các con đập hạ lưu khác và hậu quả tác hại trước mắt
và lâu dài trên toàn hệ thống sinh thái của sông Mê Công và đồng bằng
sông Cửu long là không thể lường trước được.
Lịch sử chuỗi đập ở hạ lưu sông Mê Công
Từ những năm 1940, các nhà xây đập Mỹ đã
quan tâm tới tiềm năng thủy điện của con sông Mê Công. Năm 1957, giữa
thời kỳ Chiến tranh lạnh, với sự bảo trợ của Liên Hợp Quốc, một Ủy ban
sông Mê Công thành lập bao gồm 4 nước Thái Lan, Lào, Campuchia và Việt
Nam với văn phòng thường trực đặt tại Băng Cốc. Ủy ban sông Mê Công thời
đó đã có một kế hoạch vĩ mô phát triển toàn diện nhằm cải thiện cuộc
sống cho toàn thể cư dân sống trong lưu vực, trong đó phải kể tới chuỗi
những con đập thủy điện trên vùng hạ lưu sông Mê Công. Cho dù có một nửa
chiều dài sông Mê công chảy qua Vân Nam nhưng Trung Quốc lúc đó còn là
một quốc gia khép kín và đã không được nhắc tới.
Nhưng rồi,
Chiến tranh Việt Nam đã lan rộng ra cả ba nước Đông Dương qua hơn ba
thập niên, nên kế hoạch xây dựng các đập thủy điện lớn chắn ngang sông
Mê Công vùng hạ lưu và các chương trình khai thác đã phải gián đoạn,
khiến cho sông Mê Công còn giữ được sự nguyên vẹn thêm một thời gian
nữa.
Ngày 5/4/1995, tại Chiang Rai của Thái
Lan, bộ trưởng Noại giao Nguyễn Mạnh Cầm đại diện cho Việt Nam đặt bút
ký tên trên bản “Hiệp ước hợp tác phát triển bền vững hạ lưu sông Mê
Công” với một tên mới là Ủy hội sông Mê Công là không một quốc gia nào
có quyền phủ quyết như quy định của Ủy ban sông Mê Công trước kia. Tác
giả cũng đưa ra nhận định cách đây hơn một thập niên là Ủy hội sông Mê
Công có thể được coi là một “biến thể và xuống cấp” so với Ủy ban sông
Mê Công.
Sau đó những con đập hạ lưu từ thời Ủy
ban sông Mê Công đã được các cơ quan tham vấn Canađa và Pháp tái đề xuất
và được Ban Thư Ký sông Mê Công chấp thuận năm 1994. Nhưng rồi toàn thể
các dự án ấy bị gác lại vì quá tốn kém và cả do mỗi e ngại về tác hại
rộng lớn về môi trường và ảnh hưởng trực tiếp tới các cộng đồng cư dân
ven sông.
Kể từ đầu năm 2006, các công ty Thái
Lan, Malaixia và Trung Quốc lại được phép tiếp tục thực hiện những cuộc
khảo sát về tính khả thi của những con đập thuộc hạ lưu sông Mê Công.
Thứ tự những dự án đập ấy từ Bắc xuống
Nam: Đập Pak Beng, Lào 1320 MW; bảo trợ dự án: công ty Trung Quốc Datang
Iternational Power Generation Co. Và chính phủ Lào. Đập Luang Prabang,
Lào 1410 MW; bảo trợ bởi Petro Vietnam Power Co. Và chính phủ Lào. Đập
Luang Prabang, Lào 1410 MW; bảo trợ bởi Petro vietnam Power Co. Và chính
phủ Lào. Đập Xayaburi, 1260 MW, tỉnh Xayaburi, Lào; bảo trợ bởi công ty
Thái Lan Ch. Karnchang và Chính phủ Lào. Đập Pak Lay, Lào, 1320 MW,
tỉnh Xayaburi; bảo trợ bởi công ty Trung Quốc Sinohydro Co. Đập
Xanakham, Lào. 1000 MW; bảo trợ bởi công ty Trung Quốc Datang
International Power Generation Co. Đập Pak Chom, biên giới Lào – Thái
Lan, 1079 MW. Đập Ban Koum, biên giới Lào – Thái Lan, 2230 MW, tỉnh Ubon
Ratchathani: bảo trợ bởi Italian – Thai Development Co. Ltd và Asia
Corp Holdings Ltd. Và chính Phủ Lào. Đập Lat Sua, lào, 800 MW; bảo trợ
bởi Charoen Energy and Water Asia Co. Ltd./ Thái Lan và chính phủ Lào.
Đập Don Sahong 360 MW, tỉnh Champasak, Lào: bảo trợ bởi công ty Malaixia
Mega First Berhad Co. Đập Sambor, Campuchia; bảo trợ bởi công ty Trung
Quốc China Southern Power Grid Co./CSGP.
Bắc Kinh đã sở hữu 14 con đập thuộc lưu
vực trên ở Vân Nam trên, nay lại có mặt thêm 4 dự án thuộc vùng hạ lưu,
Chính công ty Trung Quốc Datang Iternationnal Power Generation Co. đã có
liên hệ trong công trình xây con đập Myitsone 6,000 MW ở Mianma trên
sông Irrawaddy lớn nhất Đông Nam Á gây rất nhiều tranh cãi. Riêng Việt
Nam là quốc gia ở cuối nguồn nhưng vì lợi ích, cũng bảo trợ cho dự án
đập Luang Prabang 1.410 MW lớn hơn đập Xayaburi.
Xayaburi: con đập đầu tiên
Là con đập chính đầu tiên vùng hạ lưu
sông Mê Công, cách thủ đô Viêng Chăn 350 km về phía Bắc, cách con đập
Cảnh Hồng trong chuỗi đập bậc thềm Vân Nam của Trung Quốc 770 km và cách
cố đô Luang Prabang 150 km về phía Nam. Xayaburi được coi là một trong
số 300 con đập lớn của toàn cầu.
Xayaburi có chiều rộng 830m, cao 32m,
với hồ chứa diện tích 49 km2. Phí tổn xây dựng đập là 3,5 tỉ USD với
công xuất 1.260 MW, dự trù hoạt động vào năm 2019 với 95% lượng điện sản
xuất sẽ được chuyển về tỉnh Loei của Thái Lan qua một đường dẫn dây cáp
dài 200km. Tiềm năng hoạt động lâu dài của đập Xayaburi đang còn là một
dấu hỏi lớn do lượng phù xa quá lớn bị giữ lại có thể mau chóng làm cạn
hồ chứa.
Diễn tiến các bước triển khai dự án Xayaburi:
- tháng 5/2007, Chính phủ Lào ký kết với công ty Ch. Karchang Thái Lan để thực hiện dự án đập Xayaburi
- Tháng 11/2008, công ty AF Calenco Thụy Sĩ kết hợp với đoàn tham vấn Thái Lan khảo sát tình hình khả thi của con đập.
- Tháng 2/2010, bản tưởng trình đánh giá ảnh hưởng môi sinh (EIA) được đệ trình cho chính phủ Lào
- Tháng 7/2010, Chính phủ Lào chính thức
ký kết hợp đồng bán điện từ đập Xayaburi cho Thái Lan qua công
ty/Electricity Generating Authority of Thailand (EGAT).
- Tháng 4/2011, Ủy ban Liên hợp Ủy hội
Mê Công ra thông cáo báo chí là các thành viên chưa đạt được một thỏa
thuận để tiến hành dự án Xayaburi.
- Tháng 6/2011, chính phủ Lào đơn phương “bật đèn xanh” cho công ty Thái Lan Ch.Karnchang triển khai dự án.
Một khủng hoảng niềm tin trong nỗ lực
hợp tác khu vực giữa các thành viên để bảo vệ hệ sinh thái của con sông
Mê Công bắt đầu. theo nội dung của Hiệp định 1995 của Ủy hội sông Mê
Công (MRC) tuy không một thành viên nào có quyền phủ quyết (như quy định
của Ủy ban sông Mê Công trước kia) nhưng các dự án trên sông Mê Công
cũng phải trải qua ba giai đoạn: (1) Thủ tục thông báo, (2) Tham vấn
trước, (3) Thỏa thuận viết tắt là PNPCA. Có thể nói, Xayaburi thực sự là
dự án đầu tiên phải trải qua tiến trình quyết định PNPCA trên quy mô
khu vực.
Cũng nói thêm về những quy định và khung
thời gian cho từng bước trong tiến trình PNPCA theo tinh thần Hiệp định
Ủy hội sông Mê Công 1995: khi có một dự án sông Mê Công, quốc gia thành
viên sẽ phải đệ trình và thông báo cho Ủy hội sông Mê Công để khởi đầu
tiến trình PNPCA; (1) Ủy hội sông Mê Công đã được Chính phủ Lào thống
báo chính thức về đề án Xayaburi từ tháng 9/2010. (2) bước thứ hai là
Tham vấn trước. theo điều lệ 5.5.1 thì thời gian giành cho Tham vấn
trước là 6 tháng kể từ ngày nhận được Thông báo. Nhưng cũng có thêm một
điều khoản khác 5.5.2 là nếu các nước thành viên chưa đạt được đồng
thuận thì khung thời gian 6 tháng có thể được Ủy ban Liên hợp Ủy hội
sông Mê Công gia hạn thêm.
Chính phủ Lào cho rằng các tác động
xuyên biên giới của đập Xayaburi đối với các quốc gia hạ lưu không chắc
sẽ sảy ra nên cũng không thực tế và cần thiết khi yêu cầu kéo dài thời
gian Tham vấn trước và cho dù có thêm thời gian lâu hơn nữa, thì cũng
không thể nào thỏa mãn hết các mối quan tâm của mỗi thành viên.
Viraphonh Viravong, trưởng phái đoàn Lào phát biểu : “Chúng tôi ghi nhận
mọi ý kiến đóng góp, chúng tôi sẽ xem xét nhằm có thể đáp ứng tất cả
những mối quan ngại”.
Phái đoàn đại diện Lào đã đưa ra cam
kết: Sẽ tuân thủ những hướng dẫn thiết kế sơ khởi của Ban Thư Ký Ủy hội
sông Mê Công, và sẽ thực hiện tối ưu theo tiêu chuẩn quốc tế nhằm giảm
thiểu những ảnh hưởng trên mọi khía cạnh như giao thông đường thủy, các
đoàn cá di cư, lượng phù sa, chất lượng nước, hệ sinh thái nước và cả
mức an toàn của con đập ở mức độ có thể chấp nhận được.
Nhưng các quốc gia thành viên khác như
Việt Nam, Campuchia và cả Thái Lan thì vẫn bày tỏ mốii quan ngại về
những khiếm khuyết kỹ thuật của dự án, chưa tiên liệu được ảnh hưởng ra
sao đối với môi trường và đời sống của cộng đồng cư dân trong lưu vực;
do đó cần có thêm những cuộc tham khảo rộng rãi trong dân chúng. Phái
đoàn Việt Nam thì cho rằng thì chưa có những đánh giá thỏa đáng về những
tác động tích lũy và xuyên biên giới trên vùng hạ lưu, đặc biệt là Đồng
bằng sông Cửu Long. do đó thời gian 6 tháng là không đủ để các quốc gia
ven sông có thể tiến hành những cuộc ngiên cứu toàn diện mang tính định
lượng về những tác hại tích lũy có thể có từ con đập Xayaburi. Và Việt
Nam đã đưa ra đề nghị hoãn dự án Xayaburi cùng với những dự án đập hạ
lưu khác ít nhất 10 năm.
Phái đoàn Campuchia cũng cho rằng phải
cần nhiều thời gian hơn nữa cho giai đoạn Tham vấn trước với các nước
thành viên và cả với các cộng đồng cư dân sao cho có hiệu quả. Ngoài
phần phát biểu về sự cần thiết phải có những cuộc nghiên cứu và đánh giá
toàn diện về tác động đối với môi trường và ảnh hưởng tích lũy của con
đập Xayaburi; điểm rất đặc biệt mà phía Campuchia nêu ra là “phần chia
sẻ lợi nhuận” từ con đập đối với các quốc gia bị ảnh hưởng, cho vấn đề
bảo vệ môi trường liên quốc gia cũng như lập những quỹ xã hội.
Phái đoàn Thái Lan, tuy cùng với lào
hưởng lợi nguồn điện từ con đập Xayaburi, nhận định rằng đập thủy điện
Xayaburi có tầm quan trọng trong kế hoạch phát triển của quốc gia Lào,
nhưng đồng thời cũng gây mối quan ngại vê suy thoái môi trường với các
vùng đất ngập và mất đi nguồn cá, và như vậy sẽ ảnh hưởng tới các cộng
đồng cư dân sống ven sông Mê Công. Jatuporn Buruspat, Tổng giám đốc Vụ
Tài nguyên nước Thái Lan đã có một phát biểu thể hiện mối quan tâm tới
xã hội công dân Thái Lan: “Chúng tôi muốn biết quan điểm của dân chúng
và đặc biệt chú ý tới những mối quan tâm của họ”.
Xayaburi là dự án đập được khởi động đầu
tiên trong chuỗi 12 con đập hạ lưu trên dòng chính sông Mê Công, cũng
là con đập thứ nhất nằm bên ngoài lãnh thổ Trung Quốc. Theo đánh giá ban
đầu thì sẽ có hơn 200.000 người trực tiếp bị ảnh hưởng vì con đập,
trong đó 2.100 dân làng trên vùng xây đập bị cưỡng bức di dời và phải
tái định cư. chứa kể tới ảnh hưởng đối với hàng chục triệu cư dân Lào,
Campuchia và Việt Nam từ bấy lâu phụ thuộc vào nguồn nước, nguồn cá của
sông Mê Công như mạch sống của họ.
Trước những bất trắc và thiệt hại hiển
nhiên ấy, câu hỏi được đặt ra là ai đứng phía sau thúc đẩy dự án
Xayaburi? Đó chính là thế lực tài phiệt và các công ty năng lượng Thái
Lan. Thế lực tài chính thì gồm 4 ngân hàng lớn: Kasikorn Bank, Bangkok
Bank, Krung Thai Bank và Siam Commercial Bank. Công ty xây đập là Thai
Construction Company Ch. Karnchang. Khi con đập hoàn tất, thì 95% lượng
điện sẽ chuyển về Thái Lan bán cho công ty EGAT.
Hãy cứu lấy sông Mê Công
Tháng 3/2011: quyết liệt nhất phải kể
tới thỉnh nguyện thư của tổ chức SavetheMêCông.org gửi tới 2 Thủ tướng
Lào và Thai Lan với yêu cầu “hủy bỏ” chữ không phải trì hoãn, toàn bộ dự
án đập Xayaburi với mối quan ngại về sự hủy hoại hệ sinh thái trong
vùng, và những tàn phá do đập Xayaburi gây ra sẽ là một tổn thất vĩnh
viễn đối với nguồn sống của cư dân trong vùng và cũng là đối với một
trong những con sông quý giá nhất của hành tinh này.
Nguồn cá phong phú của sông Mê Công chỉ
đứng thứ hai sau sông Amazon, với hơn 1.000 chủng loại cá, và con đập
Xayaburi sẽ ngăn chặn các đoàn cá di cư (hơn 23 chủng loại), đe dọa làm
tuyệt chủng thêm 41 loại cá khác, trong đó phải kể tới cá Pla Beuk, cùng
với cá Irrawaddy Dophin, được coi là chủng loại quan trọng biểu tượng
cho sự lành mạnh của hệ sinh thái Mê Công. Ame Trandem, giám đốc Chương
trình Đông Nam Á của tổ chức Mạng lưới sông quốc tế (IRN) có một nhận
định tương tự: “Nếu đập Xayaburi được xây song, nó sẽ mở cửa cho hàng
loạt những đập khác gây tổn hại không thể đảo ngược trên toàn hệ sinh
thái của con sông”.
Tháng 4/2011: do sự phản đối rộng rãi
của cư dân trong vùng hạ lưu sông Mê Công và các tổ chức môi sinh địa
phương và quốc tế, các chính phủ trong vùng đã phải hoãn đi tới quyết
định về con đập Xayaburi. Nhưng từ đó tới nay, Lào và công ty xây đập
Thái Lan vẫn cứ âm thầm đơn phương cho tiến hành dự án. Bằng chứng là
mới đây (19/9/2011), phóng viên tờ Bangkok Post trở lại hiện trường xây
đập Xayaburi đã thấy rằng mọi trang thiết bị nặng kể cả những giàn máy
đào xới vẫn liên tục hoạt động, với hơn 90% công trình làm con đường dẫn
tới vùng xây đập đã hoàn tất. Viraphonh Viravong, Tổng giám đốc điện
lực của nhà nước Lào, đã cố gắng giải thích và bào chữa cho sự kiện rất
nghịch lý và như một sự vi phạm này: “Dĩ nhiên là chỉ khi nào công trình
đập Xayaburi được khởi động, con đường dẫn mới được sử dụng. Bằng không
thì mọi tiện nghi sẽ thuộc về chính quyền sở tại, giúp họ có đường xá
đi tới những làng mạc thôn bản”.
Đánh giá môi sinh thiên lệch
Mới đây, vào tháng 5/2011, Chính phủ Lào
đã lại thuê công ty Thụy Sĩ có tên là Poyry Energy AG thực hiện “chỉ
trong vòng 3 tháng” một cuộc khảo sát đánh giá Ảnh hưởng Môi sinh (EIA)
của con đập Xayaburi, như thêm một đáp ứng chiếu lệ theo yêu cầu của
MRC, chuẩn bị cho bước “quyết định cấp vùng” nên hay không nên khởi công
xây dựng con đập Xayaburi vào cuối năm nay.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi ấy, tuy
phải đối đầu với bao nhiêu bất trắc, với những vẫn nạn chưa có câu trả
lời nhưng Poyry đã đi tới ngay kết luận mang tính phỏng đoán rằng tác
hại của con đập là không đáng kể trên cư dân Lào và các quốc gia kế cận
và cho rằng Lào có thể tiến hành xây con đập. Poyry đã tự quảng cáo là
một công ty tham vấn và kỹ thuật toàn cầu, với phẩm chất cao nhất đưa
tới giải pháp toàn diện; có khả năng chuyên sâu trong các lĩnh vực năng
lượng, kỹ nghệ, Thiết kế đô thị, nước và môi trường. Poyry có tới 7.000
chuyên viên với mạng lưới văn phòng trên 50 quốc gia. Trị giá cổ phiếu
của công ty năm 2010 lên tới 682 triệu euro.
Lào chọn thuê Poyry do công ty này đã có
một công trình liên hệ với các dự án đập trong vùng Hạ lưu sông Mê
Công. Poyry cũng đã và đang có liên hệ với công ty xây đập Thái Lan Ch.
Karnchang trong dự án đập Nam Ngum – 2 và cũng dễ hiểu là tại sao Poyry
luôn luôn đưa ra những “đánh giá thuận lợi” cho người bạn đối tác làm ăn
lâu dài của mình, cho dù có những bằng chứng hiển nhiên là trái ngược.
Nam Ngum-2 là con đập thứ hai trên sông Nam Ngum, một phụ lưu chính của
sông Mê Công, công suất 615 MW, cách đập Nam Ngum-1 35km về phía thượng
nguồn, cũng do công ty Poyry đánh giá ảnh hưởng môi sinh và tính khả thi
của con đập. Toàn thể lượng điện từ Nam Ngum-2 cũng sẽ được chuyển
nhượng cho Thái Lan/EGAT.
Năm 1971, đập Nam Ngum-1 (1971 – 2011),
Lào vẫn là đất một nước kém phát triển và nghèo nhất so với các quốc gia
trong vùng. Chiến lược của Lào là sẽ trở thành một “nước Côoét thủy
điện Đông Nam Á”. Nam Viyaketh, Bộ trưởng Công Thương của Chính phủ Lào
tuyên bố: “Nếu mọi nguồn năng lượng được khai thác, Lào sẽ trở thành
Bình Ácquy của Đông Nam Á, chúng tôi sẽ bán nguồn điện ấy cho các nước
láng giềng và Lào sẽ trở nên giàu có”.
Nhưng còn rủi ro đối với sông mẹ – Mae Nam Khong – như mạch sống của người dân Lào thì vẫn là những ẩn số.
Xayaburi và hiệu ứng Domino
Hiệu ứng domino là một chuỗi phản ứng
tiếp theo một biến động đầu tiên tạo nên những chuyển biến tương tự nơi
vùng kế cận và cứ tiếp tục phản ứng như vậy theo chuỗi. Tượng hình là
một chuỗi những con cờ domino, được xếp thẳng đững và khi quân cờ Domino
đầu tiên bị đổ xuống sẽ tạo hiệu ứng sô ngã những con cờ tiếp theo và
cứ tiếp tục một chuỗi phản ứng như vậy cho tới con cờ Domino cuối cùng.
Đập Xayaburi sẽ là quân cờ Domino đầu
tiên ấy, nếu không trì hoãn ít nhất một thập niên tới năm 2020, theo như
khuyến cáo của Ủy hội sông Mê Công, sẽ có hiệu ứng kéo theo những bước
triển khai ồ ạt của chuỗi những con đập hạ lưu khác và hậu quả đối với
hệ sinh thái sông Mê Công và đồng bằng sông Cửu Long phải nói là không
lường trước được.
Làm gì trong mười năm tới 2010-2020?
Một năm qua đi kể từ ngày Ủy hội sông Mê
Công ra khuyến cáo về đánh giá Môi trường Chiến lược 2010: sẽ không có
con đập hạ lưu nào khởi công trong vòng 10 năm tới để có thêm thời gian
cho những cuộc khảo sát nghiên cứu. Tiến sĩ Lê Đức Trung, trưởng đoàn
Việt Nam trong thông cáo báo chí 14/4/2011, cũng chính thức đề nghị trì
hoãn dự án Xayaburi và các dự án thủy điện khác trên dòng chính sông Mê
Công ít nhất là 10 năm cho dù Chính phủ lào vẫn nhấn mạnh quá trình
PNPCA đã hoàn chỉnh.
Mười năm (2010-2020) không phải là một
thời gian dài cho một chiến lược môi sinh nhằm bảo vệ sông Mê Công và
Đồng bằng sông Cửu Long. Cách đây gần một thập niên, khi viết về Đại học
Cần Thơ, tác giả đã nhận định là không thể thụ động ngồi chờ nguồn
thông tin do bên ngoài tùy tiện cung cấp mà vì lý do sống còn, chúng ta
phải hết sức tích cực và trực tiếp đi tìm kiếm những gì mà chúng ta cần
biết, đó là những dữ kiện khách quan. Điều đấy đòi hỏi cho một chiến
lược bảo vệ môi sinh với tầm nhìn xa, với một đội ngũ chuyên viên không
những có trình độ mà còn nhiệt huyết vối công việc chuyên môn của họ.
Tác giả sau đó cũng đưa ra những đề
xuất, đến nay tuy đã hơn 10 năm nhưng vẫn còn nguyên tính thời sự và cấp
bách đối với tình hình hiện tại. Đại học Cần Thơ từng được mệnh danh là
ngọn hải đăng của đồng bằng sông Cửu Long, rất cần có phân khoa sông Mê
Công như một tổ chức tư vấn chiến lược, một trung tâm nghiên cứu giảng
dạy và là nguồn cung cấp chất xám. Ban tư vấn ngoài các cán bộ của nhà
trường, sẽ bao gồm các chuyên gia của Ủy hội sông Mê Công, Ủy hội sông
Mississippi, nhóm chuyên viên Tham vấn quốc tế bên cạnh MRC. Họ sẽ được
mời như những Giáo sư thỉnh giảng. Tài liệu giảng của họ sẽ là nguồn
thông tin vô cùng quý giá do từ những đúc kết qua thực tiễn. Chọn lọc
tuyển sinh không phải chỉ chỉ có Việt Nam mà cả từ các quốc gia trong
khu vực, hướng tới đào tạo các thạc sĩ khoa học được tiếp cập với thực
tiễn bằng những chuyến du khảo qua các trọng điểm của con sông Mê Công,
qua các con đập, và không thể thiếu một thời gian thực tập tại các cơ sở
của Ủy hội sông Mê Công. Họ sẽ ra trường với một đồ án tốt nghiệp về
những đề tài khác nhau liên quan tới sinh thái của con sông Mê Công.
Về phương diện chính quyền, cần thiết
lập ngay một mạng lưới “Tùy viên Môi sinh” (Đã có những tùy viên quân
sự, tùy viên văn hóa, tại sao không thể có tùy viên môi sinh) đặc trách
sông Mê Công trong các đại sứ quán và lãnh sự quán tại các quốc gia
trong lưu vực: như tòa lãnh sự Việt Nam ở Côn Minh của Vân Nam, bốn tòa
đại sứ cử Việt Nam ở Mianma, Thái Lan, Lào và Campuchia. Họ sẽ là tai
mắt, là những trạm quan sát sống cho phân khoa Sông Mê Công, Ủy ban sông
Mê Công Việt Nam và bộ tài nguyên và môi trường.
Trong một cuộc phỏng vấn 2/10/2010 của
Đài RFA, trả lời câu hỏi là chính phủ các nước hạ nguồn sông Mê Công cần
phải làm gì để cứu vãn môi sinh và sinh kế cho toàn bộ dân cư trong khu
vực hạ lưu? Kỹ sư Phạm Phan Long, thuộc Hội Sinh thái Việt đã phát
biểu: ngoài quyết định ngưng xây đập Xayaburi và các con đập khác trên
sông Mê Công cần thêm những biện pháp khác mà các nước hạ lưu có thể
làm,bao gồm: thiết lập quỹ “Mê Công Fund” bảo vệ môi trường và cứu trợ
hạn hán, lũ lụt; phục hồi rừng và thảm thực vật; phát triển nông ngư
nghiệp, sống với hạn hán và sống với mặn như đã sống với phèn và sống
với lũ; phát triển hoạt động kinh tế bớt dựa vào thiên nhiên sông hồ;
trong 10 năm tới nghiên cứu thủy điện theo tiêu chuẩn quốc tế và cần có
dung tích hồ chứa dành riêng cho ưu tiên chống lụt và giảm hạn.
đây cũng là quan điểm của phái đoàn
Campuchia khi nói tới “chia sẻ lợi nhuận” từ các con đập như một sự đền
bù cho những thiệt hại đối với cộng đồng cư dân ven sông. “Mê Công Fund”
sẽ là một quỹ bảo hiểm cho mọi rủi ro cho dù lớn hay nhỏ, trong tiến
trình khai thác nguồn tài nguyên từ sông Mê Công trong đó có tài nguyên
nước và những con đập thủy điện. Một câu hỏi cấp thiết đặt ra cho Ủy ban
sông Mê Công Việt Nam là làm sao để kịp thời đưa ra những tiêu chuẩn
cơ bản, những thông số khoa học không phải chỉ riêng cho đập Xayaburi mà
cho cả những con đập khác trong tiến trình PNPCA như (1) bảo đảm lưu
lượng tối thiểu trong mùa khô hạn, (2) lưu lượng tối đa trong mùa lũ với
con sông Tonle sáp chảy hai chiều, (3) bảo đảm nguồn cá và đường di
chuyển của các đoàn cá di cư, (4) chất lượng nước và trữ lượng phù xa
cho đồng bằng sông Cửu Long, (5) và quan trọng và sự cam kết tuân thủ
cùng với những biện pháp theo dõi và chế tài khi bất cứ một thành viên
nào vi phạm các tiêu chuẩn cơ bản ấy.
Cũng vẫn câu hỏi ấy, đặt ra cho Ủy ban
sông Mê Công Việt Nam là: tiến trình PNPCA sẽ diễn tiến ra sao nếu đó là
dự án đập Luang Prabang 1.410 MW của Petro Vietnam Power Co, thay vì
là con đập Xayaburi với công ty Ch. Karnchang Thái Lan; tác giả có cho
rằng Việt Nam cũng đang liều lĩnh đi trên những tảng băng mỏng, và với
tiêu chuẩn nước đôi, Việt Nam sẽ không dễ giàng gì để có những câu trả
lời thuyết phục và thỏa đáng./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét