- Trung Quốc chống Mỹ trên biển Đông, muốn đàm phán song phương (PNT). - Quân đội Philippines đề xuất tăng số trạm radar giám sát Biển Đông (PT).
- Chạy đua vũ trang Trung-Nhật-Mỹ trên Biển Hoa Đông (KT). - Mỹ triển khai thêm X-band tại Nhật Bản, Trung Quốc lo ngại (GDVN).
- U19 Việt Nam thua, ông Nguyễn Bá Thanh nói về “văn hoá” đổ lỗi! (Infonet). - Ông Nguyễn Bá Thanh “thông cảm” nhưng “chê” Bộ trưởng Y tế! (Infonet).
- “Anh Thăng rất bản lĩnh tiết kiệm được 15.300 tỷ đồng!” (Infonet). - “Chủ tịch tỉnh chỉ biết làm, xong rồi đi xin tiền trung ương” (Infonet). - Chủ trương đầu tư sai là thủ phạm gây lãng phí, thất thoát nhiều nhất (TN).
- Vụ giám đốc DN công ích nhận lương ‘khủng’: Chủ tịch UBND TP.HCM ký 3 văn bản chỉ đạo khẩn (TN). - Vụ lương “khủng”: Thanh tra toàn diện 4 công ty công ích (LĐ). - Vụ lương “khủng”: Nộp lại tiền trong tuần này (KP).
- UBTVQH cho ý kiến về dự án Luật Đầu tư công: Tràn lan “trúng thầu 100 tỉ, thanh toán vài trăm tỉ” (LĐ). - “Không quên hợp tác công – tư” (PT).
- Vụ nổ súng khiến 3 CSGT thương vong: Bộ Công an vào cuộc (NLĐ). - Chưa thể lấy lời khai từ 2 nạn nhân vụ nổ súng tại trạm CSGT (VOV).
- Xét xử vụ án Chủ tịch UBND tỉnh Vĩnh Phúc bị dân kiện: Viện Kiểm sát kháng nghị (Tầm nhìn). – Thanh Hóa: Nhà Phó Bí thư Đảng ủy xã cháy, nghi bị phóng hỏa (DT).
- Đoàn ĐBQH Thanh Hóa: Xem xét sớm khởi tố vụ chôn thuốc sâu (VOV). - Bãi rác khổng lồ tồn tại 10 năm: Người dân ngắc ngoải sống (Infonet).
- Dự báo thời tiết như… “bói trời“? (PLVN).
- Bạc Hy Lai khó ra tù khi Tập Cận Bình chưa nghỉ (Soha). - Xâm nhập nhà tù sẽ giam giữ Bạc Hy Lai (PT).
Việt Nam làm chủ tịch hội đồng điều hành IAEA (VnEx) -Việt Nam hôm nay được bầu làm Chủ tịch Hội đồng Thống đốc Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA) nhiệm kỳ 2013-2014.Ông Nguyễn Bá Thanh ‘vi hành’ đột xuất (TP) —-Ông Nguyễn Bá Thanh về Đà Nẵng nói thẳng, làm ngay (ĐV) —-“Anh Thăng rất bản lĩnh tiết kiệm được 15.300 tỷ đồng!” (Infonet) —-Ban chỉ đạo Trung ương về phòng chống tham nhũng làm việc với Thành ủy Cần Thơ (Tamnhin)
Chủ tịch Quốc hội: “Trúng thầu bao nhiêu thì giá trả bấy nhiêu” (TT) —Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng “than thở” rằng lâu nay : “Trúng thầu trăm tỷ, thanh toán vài trăm tỷ là bình thường”(VnEc)
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng : -Dư luận nói 30% công chức không đạt yêu cầu thì có đúng không?(VnEc)
Vì sao 70% DN chủ động đưa hối lộ? (PLTP)
Sửa Luật Đất đai:Cần hài hòa lợi ích các bên khi thu hồi đất (VOV) —-7/15 chỉ tiêu kinh tế – xã hội năm 2013 không đạt kế hoạch (VOV)
Tổng Bí thư tiếp Đoàn đại biểu Đảng Cộng sản Nhật Bản (VOV) —-Bao nhiêu mạng nữa mới ‘đủ phí’ xây cầu? (VNN) —-Ông Bá Thanh tiết lộ địa chỉ nhà riêng (VNN) —–Khi nào cảnh sát được nổ súng? (TP)
Sống ở đâu hạnh phúc nhất thế giới?(VnEc) -Theo báo cáo của mạng lưới giải pháp phát triển bền vững của Liên hiệp quốc (UNSDSN), Đan Mạch là nước hạnh phúc nhất…
Thanh tra 4 công ty có sếp nhận lương khủng (VNN) ——Vụ giám đốc DN công ích nhận lương ‘khủng’: Chủ tịch UBND TP.HCM ký 3 văn bản chỉ đạo khẩn (TN)
Tân Tổng lãnh sự Mỹ thăm Báo Thanh Niên (TNO) —-Ngày 21-10: Khai mạc kỳ họp Quốc hội thứ sáu (SGGP)
Kêu gọi thành lập diễn đàn xã hội dân sự (RFA) -Tuyên
bố về thực thi quyền Dân sự và Chính trị vừa công khai trên mạng
Internet vào ngày 23 tháng 9 kêu gọi hình thành một Diễn đàn Xã hội Dân
sự tại Việt Nam.
Diễn đàn Xã hội Dân sự Việt Nam ra đời (BBC) —-Ý nghĩa của Diễn đàn Xã hội Dân sự (BBC)
Diễn đàn Xã hội Dân sự Việt Nam ra đời (BBC) —-Ý nghĩa của Diễn đàn Xã hội Dân sự (BBC)
Diễn đàn Dân sự: Chuyển đổi ôn hòa thể chế chính trị Việt Nam (RFI) -Với
nhận định đất nước Việt Nam bị chế độ bạo lực « có hậu thuẫn của ngoại
bang » thao túng, hàng trăm công dân trong nước và người Việt ở hải
ngoại vừa ra hôm qua tuyên ngôn thành lập Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự. -PV. :
-Từ Huế, nhà báo Nguyễn Đắc Xuân, -Từ Hà Nội, nữ kiến trúc sư Trần
Thanh Vân
‘Đảng có vai trò lớn trong việc dân chủ hóa’ (BBC/ nghe) - Từ
Hà Nội, Tiến sỹ Nguyễn Quang A, một trong những người ký tên
vào tuyên bố này, nói với BBC rằng mục đích của diễn đàn mới
này là để ‘mọi người tham gia viết bài, bình luận với nhau,
tranh luận để nâng cao dân trí là chính’.
Xích Tử – Chạy làng lịch sử (Danluan)
- Thu ngân sách 2013: “Đuối” (SM).
- Lãi suất liên ngân hàng giảm ở kỳ hạn ngắn (TBKTSG).
- Độc quyền nhập vàng, lo vơi ngoại hối (VnEco). - Vàng đi vào chu kỳ mới (SGĐT). - ‘Hiệu quả quản lý thị trường vàng cần đánh giá kỹ hơn’ (VNE).
- AP viết về bong bóng của bất động sản Việt Nam (DV). - Nhà ở xã hội đang mất dần hấp dẫn? (Infonet). - Vụ mẹ Cường đôla bức xúc vì dự án ách tắc: Dù sốt ruột vẫn phải chờ (LĐ).
- Vinashin rút vốn khỏi 105 công ty (VNE).
- Tạo không gian chia sẻ để bán hàng (SGTT).
VĂN HÓA-THỂ THAO
- Tháng Tám giỗ Cha… (ĐĐK).
- Hãy để Phương Mỹ Chi hồn nhiên trong tiếng hát (LĐ). - Tranh cãi chuyện cát sê cao ngất của Phương Mỹ Chi( (TN). - Giá ở event được mẹ Phương Mỹ Chi “hét” đến 5.000 USD (DV).
- Ồn ào xung quanh vụ Huyền Chip: Đổ thêm dầu vào lửa? (NLĐ). - Nhìn từ cuốn sách của Huyền Chip: Nghệ thuật thời thiếu niềm tin (DV).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
- Sẽ đổi mới trong tổ chức thi và tuyển sinh (PT). - ‘Không trung thực, mọi đổi mới đều vô nghĩa’ (VNN). - ‘Bỏ thi tốt nghiệp hơn là bỏ thi đại học, cao đẳng’ (ione).
- Đổi mới chương trình – sách giáo khoa sau 2015 như thế nào? (DT). - Bỏ lối giáo dục nặng nhồi nhét, xa rời thực tế (LĐ).
Sẽ thí điểm sách giáo khoa mới từ năm 2016 (VNN)Chữ Lễ và đạo đức giả dưới mái trường (VNN) – Chà, cái tựa thấy “ghê” – Trường ở ta có à???Quanh năm suốt tháng ngày học đạo đức mà , từ con nít tới ông già ,học đạo đức mệt nghỉ- mà sao có “đạo đức giả”???
Nhà không có gạo ăn, đỗ hai trường đại học (TP) —“Vỡ chuẩn” trường chuẩn quốc gia (NLĐ) —-Làm sao để sách hay đến tay người đọc? (NLĐ)
Sách không tuổi, tác giả không biên giới (SGTT) —-‘Không trung thực, mọi đổi mới đều vô nghĩa’ (VNN)
Thiền viện Trúc Lâm Yên Tử đón nhận bằng tôn vinh giá trị nội dung sách Thi Vân Yên Tử (SGTT) -Cái gì nhiều người chê thì lên hương- Quan bị chưởi nhiều mau lên chức lên lon!?
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- 30 người xông vào bệnh viện đòi ‘xử’ bác sĩ giữa Sài Gòn (TTXVN). - Xách mã tấu xông vào bệnh viện đòi ‘xử’ một bệnh nhân (TN).
- Phát hiện xác bé trai giống nạn nhân vụ xe 7 chỗ bị lũ cuốn (VOV). – Quảng Bình: Tìm thấy xác nạn nhân mất tích bị lũ cuốn trôi 6km (DT). – Nghệ An: Phát hiện thi thể cháu bé nghi là nạn nhân vụ xe 7 chỗ bị lũ cuốn (DT). - Bao nhiêu mạng nữa mới ‘đủ phí’ xây cầu? (VNN).
- Tổng giám đốc đánh gậy golf vào đầu caddie: “Bé xé ra to” (PLTP). - Hà Nội yêu cầu TGĐ vụt gậy vào đầu nhân viên sân golf giải trình (NLĐ). - “Ông lớn” vụt gậy đánh ngất xỉu nhân viên sân golf là ai? (PT).
- Bán 20 cô dâu Việt cho người Trung Quốc (PLTP).
Bí ẩn xác chết nữ bị cột dây vứt bên vệ đường (TP) —‘Cò’ bệnh giăng bẫy khắp nơi (TP) —‘Cò’ bệnh, vì đâu? (TP) —-11 ca cấp cứu nghi ngộ độc cá hồng (NLĐ) —-Xe chở gỗ lao vào đường đang thi công, 2 người chết (NLĐO) —–Đang “lai rai”, gia chủ bỗng nổi sung đánh chết bạn nhậu (NLĐ) — Cãi nhau, đâm chết người tại chợ tạm (NLĐ)Angela Phương Trinh “treo mic” cũng không chết đói (LĐ) —Giận chồng ngoại tình, bài bạc: Lừa con uống thuốc ngủ (Infonet)
Vụ 3 CSGT bị bắn: Chưa xác định súng ai nổ và bắn bao nhiêu đạn (DV) —-Thanh Hóa: Phó bí thư xã bị phóng hỏa đốt nhà (DV) —Nhà Phó Bí thư bị phóng hỏa, sau 3 ngày Chủ tịch xã vẫn chưa biết (Tamnhin)
Bị dứt tình, đâm cha người yêu trọng thương rồi tự tử (DV) —Côn đồ “xử” nhau, đòi bắn bác sĩ gây náo loạn BV Nhân dân Gia định (NLĐ) —-Nữ giám đốc lừa 40 tỷ đồng được xử vắng mặt (VnEx) —- Kiếm 8 tỷ đồng từ phiếu mua hàng giả ở siêu thị (VnEx) —–Phá đường dây làm giả con dấu, bằng cấp… quy mô lớn (TN) —-Siêu thị Metro Hoàng Mai bị tố bán phô mai mốc xanh (TNO)
Xét xử vụ “Vi phạm giao thông bị truy đuổi như tội phạm” tại Tuyên Quang (Tamnhin)
- Tướng Syria tiết lộ động trời về “tội ác của Assad” (DV). - Syria cáo buộc nước ngoài điều khiển “kẻ khủng bố” (TTXVN). - Tổng thống Syria cảnh báo quân nổi dậy có thể tấn công các thanh sát viên LHQ (TTVH). - Trùm khủng bố Al-Zawahiri từng ám chỉ vụ tấn công Westgate (TTVH).
- Cháu trai Tổng thống Kenya chết, đặc nhiệm vào cuộc (VOV). - ‘Góa phụ trắng’ bí ẩn đứng sau cuộc tấn công ở Kenya (TTVH). - Nhà lãnh đạo trên thế giới lên án vụ tấn công ở Kenya (TTVH).
- Angela Merkel – nữ nguyên thủ cầm quyền lâu nhất lịch sử châu Âu (Infonet). - Vì sao nước Đức chọn Angela Merkel? (PT).
Tường thuật trực tiếp tình hình Kenya (BBC) >>>>Tấn công khủng bố đẫm máu ở Nairobi
Bầu cử Đức: Chính khách gốc Việt từ chức (BBC) —- Chính khách bí ẩn (BBC) —-Bầu cử Đức : Liên minh Thiên chúa giáo giành thắng lợi (RFI) —-Đức sẽ mềm dẻo hơn trên hồ sơ khủng hoảng kinh tế châu Âu ? (RFI)
Ông Bạc Hy Lai ‘sẽ kháng cáo’ (BBC) —-Cam Bốt : Khai mạc tân Quốc hội bất chấp đối lập tẩy chay (RFI)
Edward Snowden lo sợ cho an ninh bản thân (RFI)
PAKISTAN : -Khủng bố Peshawar: 80 người Thiên chúa giáo thiệt mạng (RFI) —Tokyo đủ sức đối phó với sự thiếu hụt năng lượng(RFI)
Xích Tử - Chạy làng lịch sử
Xích Tử
Nhà văn Đào Hiếu nói rất đúng rằng, vì lý do không xử lý được bọn sâu
mọt tham nhũng ăn bậy và vẫn còn là đồng chí với bọn ấy, vẫn cấp lương
và lãnh đạo bọn ấy, bà Doan nên thay cách gọi “người ta” bằng “chúng
ta”.
Chí Phèo sau đêm hoan lạc tình cờ, bất ngờ với Thị Nở, ngượng quá không biết xưng hô sao nên đành chuyển từ ngôi thứ hai sang ngôi thứ ba “đằng ấy”; còn bà Doan thì không lạ gì những người mà bà đang đóng vai lên án, nên phải chuyển lại từ đại từ ngôi thứ ba số nhiều “người ta” sang ngôi thứ nhất số nhiều “chúng ta”.
Cách sử dụng đại từ xưng hô như vậy phản ánh tư duy không đúng tầm và vô trách nhiệm của một người lãnh đạo cao nhất của nhà nước, tương tự như cách nói của một bà Bộ trưởng rằng xây bệnh viện là trách nhiệm của nhà nước, làm như thể bà không phải là nhà nước vậy.
Lâu nay, như một hiện tượng lịch sử chính trị riêng của từng người, các cụ lãnh đạo cao cấp về hưu có cách chạy làng, làm nhạt lịch sử cá nhân để như tỏ sự ”phản tỉnh” nhằm cắt trước cái đuôi sam cách mạng (mượn hình ảnh cái đuôi sam không cách mạng của Lỗ Tấn), xếp gạch phòng hờ có biến động để còn chút tài sản cho con cháu chạy tội. Các cụ thi nhau tự thanh tẩy, cấp tiến để rồi kế đó, khi bị đe đọa kỷ luật đảng, nhử lừa một số quyền lợi đang có và sẽ có của hậu duệ, một số cụ im ngay, rút hẳn những phát ngôn cấp tiến kia lại không còn dấu vết. Cái tinh thần bạt nhược, cơ hội của văn hóa chính trị thời đại cách mạng vô sản là như vậy.
Song biết đâu, đàng sau nó lại là một sự mưu toan chạy làng lịch sử tập thể vĩ đại. Sự “đổi mới” bằng cách hy sinh, tự thủ tiêu các mục tiêu đấu tranh “giai cấp” một thời, chỉ giữ lại cái vỏ từ ngữ giả dối và rỗng tuếch “định hướng xã hội chủ nghĩa” để phát triển một cách không kiểm soát nhưng hết sức cơ hội vụ lợi cái thứ chủ nghĩa tư bản hoang dã để tìm nguồn lực nuôi sống bộ máy chế độ và tích lũy nhóm, cá nhân; mở rộng ngoại giao đa phương với cả những chính đảng vốn là kẻ thù nước ngoài miễn là có lợi; kéo nhân dân chạy xoành xoạch quanh cái chong chóng thay đổi chính sách nhưng lúc nào cũng cho là đúng là một kiểu chạy làng ở cấp độ học thuyết, được tạo nên bởi những nhà lý luận hưởng lộc nhân dân, lúp xúp chạy bã hơi sau thực tiễn để khoe trò ngôn phiệt nhằm hợp lý (luận) hóa công cuộc chạy làng nói trên.
Về thực tiễn, trong điều kiện về nguyên tắc bảo vệ chính trị nội bộ, đảng quản lý rất nghiêm ngặt các yếu tố liên quan đến quan hệ với người nước ngoài của đảng viên, nhất là với số Việt kiều di tản, vượt biên do có tham gia chế độ cũ, việc một Thủ tướng cộng sản, vốn là thủ lĩnh công an, làm sui với một người Mỹ gốc Việt cựu Thứ trưởng của chính quyền VNCH, với chàng rể dĩ nhiên cũng là người Mỹ, liệu có phải là chuẩn bị cho cuộc chạy làng của một trong những người đại diện của chế độ không, cả về ý nghĩa biểu tượng lẫn thực tế. Quan hệ sui gia đó có thể là con đường chuyển rửa tiền từ các nguồn tài khoản bất chính khác nhau đến tài khoản nước ngoài để sau đó quay về đầu tư làm giàu trong nước và tiếp tục quay vòng; chuẩn bị căn cứ địa cho một cuộc đào thoát chính trị hoặc hình sự. Đó không phải là trường hợp duy nhất về qui mô và đơn giản về mục đích. Hàng loạt các quan chức từ cấp vụ trung ương, cấp sở ở địa phương trở lên và các “đại gia” làm giàu từ mối quan hệ bất chính với các giới chức trong hệ thống chính trị đã bằng mọi cách đưa con ra nước ngoài du học, vừa chuẩn bị “nhân lực” cho tương lai, vừa có được một tài khoản hợp pháp để chuyển tiền ra ngoài. Đây sẽ là nguồn lực bảo đảm và dồi dào cho lực lượng thống trị đất nước của kế hoạch hậu khủng hoảng, kể cả sự chuyển hướng hòa bình cho một chế độ xã hội dân chủ. Nhân dân nhất định sẽ không được tham gia để “làm chủ” cho quá trình chuyển biến này. Liệu trong 80.000 tỉ đồng giao dịch qua ngân hàng có dấu hiệu nghi vấn liên quan đến rửa tiền theo báo cáo của Ngân hàng Nhà nước trong năm 2012, có bao nhiêu giao dịch thuộc các loại kể trên?
Đáng kể nhất vẫn là cách chạy làng quan phương công khai thông qua những ứng xử, giải thích chính sách của nhà cầm quyền.
Đảng, nhà nước đã thấy, biết một bộ phận không nhỏ đảng viên, cán bộ suy thoái, trong đó có tham nhũng; đã thấy được cả bầy sâu. Nhưng khi dùng công cụ nghị quyết và bộ máy để chống lại và tự chỉnh đốn, đảng đã thất bại hoàn toàn. Sơ kết một năm thực hiện nghị quyết 4 khóa XI là một kiểu chạy làng, qua việc chỉ đánh giá nó là cần thiết, đúng đắn, có hiệu quả bước đầu. Bao nhiêu tiền của dân đổ vào đó thành công cốc, chỉ làm lợi cho những cá nhân tham nhũng và nhóm lợi ích bất chính biết rút ra kinh nghiệm tinh vi hơn; và làm hại bằng việc đẩy đảng vào chỗ phân hóa hơn, mất đoàn kết hơn. Không có sự chạy làng nào xảo quyệt hơn lời giải thích của đồng chí X. với cử tri Hải Phòng rằng bộ phận không nhỏ đó là hơn 16.000 đảng viên bị xử lý kỷ luật qua công tác kiểm tra đảng thường xuyên năm 2012: đó là câu trả lời vỗ mặt Tổng bí thư, rằng cố gắng của nghị quyết 4 là như vậy, vì không có nó, vẫn có chừng ấy đảng viên bị xử lý kỷ luật hàng năm; đó là trách nhiệm của đảng đối với đảng viên của mình, trách nhiệm của Tổng bí thư. Cuối cùng, gác sang bên sự bất hòa vì lợi ích chung, đảng cũng khoe cái đuôi mèo thật dài bằng cách khẳng định quyết tâm chính trị chống tham nhũng, bằng những thể chế trên giấy chống tham nhũng, bằng các hoạt động và bộ máy cồng kềnh, tốn kém nhưng vô hiệu để thực hiện công việc này. Lịch sử sẽ đòi nợ đảng câu trả lời về những cái mà đảng không làm được, nguyên nhân của nó và tổng chi phí mà đảng đã lấy từ tiền thuế của dân để tự tẩy rửa mình.
Cách chạy làng rõ rệt và gây khó chịu nhất là lối lãnh đạo, đánh giá lập lờ, vô trách nhiệm của đảng đối với sự xuống cấp của nhiều lĩnh vực trong cuộc sống kể từ ngày “đổi mới” đến nay. Đó là sự xuống cấp đến mức khủng hoảng, suy sụp của những dịch vụ công, vốn là biểu tượng tự hào của nền dịch vụ phúc lợi miễn phí của “chủ nghĩa xã hội” như y tế, giáo dục; đó là sự suy đồi của nền văn hóa, đạo đức xã hội, sự lệch lạc những chuẩn mực, giá trị truyền thống và bình thường, sự xuất hiện của thói vô cảm, vô đạo, vô nhân, vô luân được thể hiện bằng những lối sống tham dục, thực dụng, chạy theo và cổ xúy một cách có tổ chức những trò giải trí lố lăng, nhố nhăng, gợi dục, những niềm tin tâm linh vớ vẩn, sự gia tăng tình trạng tội phạm bạo lực... Tất cả đều được đảng đánh giá, phân tích nguyên nhân chủ quan khách quan, nếu quá nghiêm trọng thì qui cho nó là mặt trái của kinh tế thị trường, do các thế lực thù địch, do diễn biến hòa bình tạo nên; và tiếp tục giao nhiệm vụ khắc phục cho các cấp các ngành, còn mình thì cố chứng minh là chính sách đúng nhưng thực thi sai; tiếp tục ra nghị quyết tăng cường lãnh đạo không thiếu một lĩnh vực nào của đời sống xã hội.
Sự vô trách nhiệm thể hiện đến mức kiêu ngạo của đảng chính là ở chỗ, không có ở quốc gia nào mà sự chăm sóc, dạy dỗ, giáo dục con dân được đảng giành lấy độc quyền lãnh đạo, tổ chức thực hiện như ở nước ta. Từ ngày nắm quyền, đảng đã giữ lấy toàn bộ thiết chế chăm sóc, giáo dục nhân dân, ban hành không biết bao nhiêu thể chế, sử dụng không biết bao nhiêu nguồn lực được tích lũy từ tài nguyên quốc gia, từ quốc khố của nhân dân và hình thành một bộ máy bao gồm cả hệ thống chính trị với đủ kiểu giáp công (trấn áp khủng bố, đe dọa, tuyên truyền lừa mị, thi đua khen thưởng, danh hiệu cao quí, học hàm học vị, chức tước bổng lộc...), để thực hiện công cuộc tạo ra con người mới xã hội chủ nghĩa, cả về thể chất và tinh thần, nhằm tẩy rửa con người quá khứ, thay thế con người tôn giáo, theo phương pháp quảng canh sản xuất hàng loạt “nhân cách con người là sự tổng hòa các quan hệ xã hội”. Với sự lạm dụng vào quyền của nhân dân và sự tốn kém sức lực, trí tuệ, tiền của mà các nước khác không thể có được để độc quyền thực hiện mục đích này, nếu thất bại, chỉ xét như tình cảnh hiện nay, đảng không có quyền từ chối trách nhiệm của mình trừ phi đảng muốn chạy làng lịch sử.
Tương tự, sau khi giành chính quyền, đảng đã qua cầu rút ván bằng những biện pháp quản lý và cấm nhân dân sử dụng những phương tiện mà vốn trước đó đã được đảng sử dụng để làm “cách mạng”, đặc biệt là báo chí, phương tiện truyền thông, vũ khí và vật liệu nổ. Tuy nhiên, trong thời gian vừa qua, tình hình vi phạm hình sự có sử dụng các loại vũ khí nóng, lạnh lại gia tăng. Nếu so với Mỹ, bình quân mỗi người dân có một khẩu súng, và Việt Nam, về nguyên tắc là không có, nếu tỉ lệ số vụ án mạng có sử dụng vũ khí Việt Nam cao hơn hoặc bằng vớ Mỹ, đó là sự thất bại cũng thuộc trách nhiệm của đảng. Không thể chạy làng được.
Xích Tử
Chí Phèo sau đêm hoan lạc tình cờ, bất ngờ với Thị Nở, ngượng quá không biết xưng hô sao nên đành chuyển từ ngôi thứ hai sang ngôi thứ ba “đằng ấy”; còn bà Doan thì không lạ gì những người mà bà đang đóng vai lên án, nên phải chuyển lại từ đại từ ngôi thứ ba số nhiều “người ta” sang ngôi thứ nhất số nhiều “chúng ta”.
Cách sử dụng đại từ xưng hô như vậy phản ánh tư duy không đúng tầm và vô trách nhiệm của một người lãnh đạo cao nhất của nhà nước, tương tự như cách nói của một bà Bộ trưởng rằng xây bệnh viện là trách nhiệm của nhà nước, làm như thể bà không phải là nhà nước vậy.
Lâu nay, như một hiện tượng lịch sử chính trị riêng của từng người, các cụ lãnh đạo cao cấp về hưu có cách chạy làng, làm nhạt lịch sử cá nhân để như tỏ sự ”phản tỉnh” nhằm cắt trước cái đuôi sam cách mạng (mượn hình ảnh cái đuôi sam không cách mạng của Lỗ Tấn), xếp gạch phòng hờ có biến động để còn chút tài sản cho con cháu chạy tội. Các cụ thi nhau tự thanh tẩy, cấp tiến để rồi kế đó, khi bị đe đọa kỷ luật đảng, nhử lừa một số quyền lợi đang có và sẽ có của hậu duệ, một số cụ im ngay, rút hẳn những phát ngôn cấp tiến kia lại không còn dấu vết. Cái tinh thần bạt nhược, cơ hội của văn hóa chính trị thời đại cách mạng vô sản là như vậy.
Song biết đâu, đàng sau nó lại là một sự mưu toan chạy làng lịch sử tập thể vĩ đại. Sự “đổi mới” bằng cách hy sinh, tự thủ tiêu các mục tiêu đấu tranh “giai cấp” một thời, chỉ giữ lại cái vỏ từ ngữ giả dối và rỗng tuếch “định hướng xã hội chủ nghĩa” để phát triển một cách không kiểm soát nhưng hết sức cơ hội vụ lợi cái thứ chủ nghĩa tư bản hoang dã để tìm nguồn lực nuôi sống bộ máy chế độ và tích lũy nhóm, cá nhân; mở rộng ngoại giao đa phương với cả những chính đảng vốn là kẻ thù nước ngoài miễn là có lợi; kéo nhân dân chạy xoành xoạch quanh cái chong chóng thay đổi chính sách nhưng lúc nào cũng cho là đúng là một kiểu chạy làng ở cấp độ học thuyết, được tạo nên bởi những nhà lý luận hưởng lộc nhân dân, lúp xúp chạy bã hơi sau thực tiễn để khoe trò ngôn phiệt nhằm hợp lý (luận) hóa công cuộc chạy làng nói trên.
Về thực tiễn, trong điều kiện về nguyên tắc bảo vệ chính trị nội bộ, đảng quản lý rất nghiêm ngặt các yếu tố liên quan đến quan hệ với người nước ngoài của đảng viên, nhất là với số Việt kiều di tản, vượt biên do có tham gia chế độ cũ, việc một Thủ tướng cộng sản, vốn là thủ lĩnh công an, làm sui với một người Mỹ gốc Việt cựu Thứ trưởng của chính quyền VNCH, với chàng rể dĩ nhiên cũng là người Mỹ, liệu có phải là chuẩn bị cho cuộc chạy làng của một trong những người đại diện của chế độ không, cả về ý nghĩa biểu tượng lẫn thực tế. Quan hệ sui gia đó có thể là con đường chuyển rửa tiền từ các nguồn tài khoản bất chính khác nhau đến tài khoản nước ngoài để sau đó quay về đầu tư làm giàu trong nước và tiếp tục quay vòng; chuẩn bị căn cứ địa cho một cuộc đào thoát chính trị hoặc hình sự. Đó không phải là trường hợp duy nhất về qui mô và đơn giản về mục đích. Hàng loạt các quan chức từ cấp vụ trung ương, cấp sở ở địa phương trở lên và các “đại gia” làm giàu từ mối quan hệ bất chính với các giới chức trong hệ thống chính trị đã bằng mọi cách đưa con ra nước ngoài du học, vừa chuẩn bị “nhân lực” cho tương lai, vừa có được một tài khoản hợp pháp để chuyển tiền ra ngoài. Đây sẽ là nguồn lực bảo đảm và dồi dào cho lực lượng thống trị đất nước của kế hoạch hậu khủng hoảng, kể cả sự chuyển hướng hòa bình cho một chế độ xã hội dân chủ. Nhân dân nhất định sẽ không được tham gia để “làm chủ” cho quá trình chuyển biến này. Liệu trong 80.000 tỉ đồng giao dịch qua ngân hàng có dấu hiệu nghi vấn liên quan đến rửa tiền theo báo cáo của Ngân hàng Nhà nước trong năm 2012, có bao nhiêu giao dịch thuộc các loại kể trên?
Đáng kể nhất vẫn là cách chạy làng quan phương công khai thông qua những ứng xử, giải thích chính sách của nhà cầm quyền.
Đảng, nhà nước đã thấy, biết một bộ phận không nhỏ đảng viên, cán bộ suy thoái, trong đó có tham nhũng; đã thấy được cả bầy sâu. Nhưng khi dùng công cụ nghị quyết và bộ máy để chống lại và tự chỉnh đốn, đảng đã thất bại hoàn toàn. Sơ kết một năm thực hiện nghị quyết 4 khóa XI là một kiểu chạy làng, qua việc chỉ đánh giá nó là cần thiết, đúng đắn, có hiệu quả bước đầu. Bao nhiêu tiền của dân đổ vào đó thành công cốc, chỉ làm lợi cho những cá nhân tham nhũng và nhóm lợi ích bất chính biết rút ra kinh nghiệm tinh vi hơn; và làm hại bằng việc đẩy đảng vào chỗ phân hóa hơn, mất đoàn kết hơn. Không có sự chạy làng nào xảo quyệt hơn lời giải thích của đồng chí X. với cử tri Hải Phòng rằng bộ phận không nhỏ đó là hơn 16.000 đảng viên bị xử lý kỷ luật qua công tác kiểm tra đảng thường xuyên năm 2012: đó là câu trả lời vỗ mặt Tổng bí thư, rằng cố gắng của nghị quyết 4 là như vậy, vì không có nó, vẫn có chừng ấy đảng viên bị xử lý kỷ luật hàng năm; đó là trách nhiệm của đảng đối với đảng viên của mình, trách nhiệm của Tổng bí thư. Cuối cùng, gác sang bên sự bất hòa vì lợi ích chung, đảng cũng khoe cái đuôi mèo thật dài bằng cách khẳng định quyết tâm chính trị chống tham nhũng, bằng những thể chế trên giấy chống tham nhũng, bằng các hoạt động và bộ máy cồng kềnh, tốn kém nhưng vô hiệu để thực hiện công việc này. Lịch sử sẽ đòi nợ đảng câu trả lời về những cái mà đảng không làm được, nguyên nhân của nó và tổng chi phí mà đảng đã lấy từ tiền thuế của dân để tự tẩy rửa mình.
Cách chạy làng rõ rệt và gây khó chịu nhất là lối lãnh đạo, đánh giá lập lờ, vô trách nhiệm của đảng đối với sự xuống cấp của nhiều lĩnh vực trong cuộc sống kể từ ngày “đổi mới” đến nay. Đó là sự xuống cấp đến mức khủng hoảng, suy sụp của những dịch vụ công, vốn là biểu tượng tự hào của nền dịch vụ phúc lợi miễn phí của “chủ nghĩa xã hội” như y tế, giáo dục; đó là sự suy đồi của nền văn hóa, đạo đức xã hội, sự lệch lạc những chuẩn mực, giá trị truyền thống và bình thường, sự xuất hiện của thói vô cảm, vô đạo, vô nhân, vô luân được thể hiện bằng những lối sống tham dục, thực dụng, chạy theo và cổ xúy một cách có tổ chức những trò giải trí lố lăng, nhố nhăng, gợi dục, những niềm tin tâm linh vớ vẩn, sự gia tăng tình trạng tội phạm bạo lực... Tất cả đều được đảng đánh giá, phân tích nguyên nhân chủ quan khách quan, nếu quá nghiêm trọng thì qui cho nó là mặt trái của kinh tế thị trường, do các thế lực thù địch, do diễn biến hòa bình tạo nên; và tiếp tục giao nhiệm vụ khắc phục cho các cấp các ngành, còn mình thì cố chứng minh là chính sách đúng nhưng thực thi sai; tiếp tục ra nghị quyết tăng cường lãnh đạo không thiếu một lĩnh vực nào của đời sống xã hội.
Sự vô trách nhiệm thể hiện đến mức kiêu ngạo của đảng chính là ở chỗ, không có ở quốc gia nào mà sự chăm sóc, dạy dỗ, giáo dục con dân được đảng giành lấy độc quyền lãnh đạo, tổ chức thực hiện như ở nước ta. Từ ngày nắm quyền, đảng đã giữ lấy toàn bộ thiết chế chăm sóc, giáo dục nhân dân, ban hành không biết bao nhiêu thể chế, sử dụng không biết bao nhiêu nguồn lực được tích lũy từ tài nguyên quốc gia, từ quốc khố của nhân dân và hình thành một bộ máy bao gồm cả hệ thống chính trị với đủ kiểu giáp công (trấn áp khủng bố, đe dọa, tuyên truyền lừa mị, thi đua khen thưởng, danh hiệu cao quí, học hàm học vị, chức tước bổng lộc...), để thực hiện công cuộc tạo ra con người mới xã hội chủ nghĩa, cả về thể chất và tinh thần, nhằm tẩy rửa con người quá khứ, thay thế con người tôn giáo, theo phương pháp quảng canh sản xuất hàng loạt “nhân cách con người là sự tổng hòa các quan hệ xã hội”. Với sự lạm dụng vào quyền của nhân dân và sự tốn kém sức lực, trí tuệ, tiền của mà các nước khác không thể có được để độc quyền thực hiện mục đích này, nếu thất bại, chỉ xét như tình cảnh hiện nay, đảng không có quyền từ chối trách nhiệm của mình trừ phi đảng muốn chạy làng lịch sử.
Tương tự, sau khi giành chính quyền, đảng đã qua cầu rút ván bằng những biện pháp quản lý và cấm nhân dân sử dụng những phương tiện mà vốn trước đó đã được đảng sử dụng để làm “cách mạng”, đặc biệt là báo chí, phương tiện truyền thông, vũ khí và vật liệu nổ. Tuy nhiên, trong thời gian vừa qua, tình hình vi phạm hình sự có sử dụng các loại vũ khí nóng, lạnh lại gia tăng. Nếu so với Mỹ, bình quân mỗi người dân có một khẩu súng, và Việt Nam, về nguyên tắc là không có, nếu tỉ lệ số vụ án mạng có sử dụng vũ khí Việt Nam cao hơn hoặc bằng vớ Mỹ, đó là sự thất bại cũng thuộc trách nhiệm của đảng. Không thể chạy làng được.
Xích Tử
Đôi điều muốn nói nhân đọc bài của ông Trương Nhân Tuấn và ông Dương Danh Huy về mốc giới trên bộ giữa Việt Nam và Trung Quốc
Tô Oanh
Tôi
đã đọc các bài của ông Dương Danh Huy và Trương Nhân Tuấn xoay quanh
việc cắm mốc biên giới. Đặc biệt là các lược đồ của ông Dương Danh Huy
đã bị ông Trương Nhân Tuấn phê phán và yêu cầu dỡ bỏ khỏi website.
Trước
hết, xin nói rằng cho dù 90 triệu dân ta đều là các nhà toán học tài
năng và đồ họa vi tính đã phát triển đến tột đỉnh thì cũng chẳng ai có
thể vẽ được tấm bản đồ lên giấy chính xác 100% như trên thực địa. Nguyên
nhân là bề mặt lồi lõm của trái đất hình khối cầu này. Vì vậy người ta
đã nghĩ ra nhiều phép chiếu đồ khác nhau để thể hiện bề mặt trái đất lên
trên giấy. Phương pháp chiếu đồ Bonn, Mercator, Gauss... và dựng mạng
lưới kinh-vĩ theo toán học, rồi “tọa độ ô vuông” (bản đồ tỉ lệ lớn), mỗi
loại chiếu đồ đều có ưu nhược điểm của nó. Vì thế quốc gia nào cũng
phải xây dựng mạng lưới trắc địa quốc gia với những cột mốc quy định bất
di bất dịch. May mắn là Việt Nam nằm gần xích đạo nên vẽ bản đồ theo
phép chiếu đồ nào cũng hạn chế rất nhiều những khiếm khuyết của nó,
nghĩa là độ chính xác cao so với việc vẽ bản đồ tại các nước vùng ôn
đới.
Những lược đồ của ông
Dương Danh Huy thể hiện để minh họa cho bài viết, tôi thấy có thể chấp
nhận được. Phép chiếu đồ Mercator có ưu điểm là đúng phương hướng, chính
xác tọa độ địa lý, nhưng càng xa xích đạo thì diện tích càng sai nhiều.
Nhưng ông Huy chỉ muốn minh họa vị trí cột mốc với tọa độ địa lý của nó
(một cách tổng thể) thôi mà!
Ông Tuấn đã lầm
rằng phương pháp Mercator là lạc hậu khi chưa biết trái đất hình cầu ư.
Không biết trái đất hình cầu thì sao họ biết lấy tâm trái đất làm điểm
chuẩn để chiếu (phối cảnh) các điểm trên bề mặt trái đất lên trên một bề
mặt hình trụ (tưởng tượng) bao quanh trái đất để xây dựng hệ tọa độ địa
lý cho phương pháp vẽ Mercator? Ngày nay nhiều bản đồ phục vụ cho giao
thông, hàng không và quân sự vẫn phải dùng đến loại chiếu đồ này và bản
đồ nào cũng có ghi chú là càng ra xa trung tâm bản đồ thì độ chính xác
càng không cao. Phi công ném bom, xạ thủ pháo mặt đất mà dùng bản đồ có
lưới kinh vĩ tuyết cong thì “ toi đời “, quân ta bắn quân mình mất thôi!
Là một thủ khoa duy nhất của ngành địa đồ học Việt Nam năm 1966, tôi
không coi thường một loại chiếu đồ nào trong khi thể hiện mặt đất lên
trên giấy cả. Mỗi loại chiếu đồ đều có một công dụng hữu ích cho một
ngành, một việc cụ thể nhất định nào đó.
Đọc
xong ý kiến của hai ông, tôi cứ nghĩ mãi: Tại sao người Việt mình hay lý
sự cùn và nặng lời quy chụp nhau đến thế. Cái điều quan trọng ở đây là
cần lên án thái độ lập lờ, né tránh của cơ quan chức năng về vấn đề biên
giới thì các ông lại không nêu ra! Tại sao đã hơn 10 năm ký kết hiệp
định biên giới mà Nhà nước chưa dám công bố bản đồ chi tiết minh họa cho
Hiệp định? Ta được lợi, hay bị thiệt về đất đai mà đã không dám công bố
bản đồ tỷ lệ lớn vùng biên giới đã được ký kết! Nhà khoa học, người dân
rất cần Nhà nước công bố tập bản đồ tỷ lệ lớn (theo tọa độ ô vuông chứ
không phải kinh, vĩ tuyến là đường cong) đính kèm Hiệp định biên giới
Quốc gia.
T. O.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
Ý kiến ngắn: Thuế nhập khẩu đóng trong bao bì (VAT)
Người Không Tên
Hiện
nay tất cả các hàng hoá khi nhập khẩu vào Việt Nam, các doanh nghiệp
ngoài những khoản thuế xuất nhập khẩu phải nộp theo quy định của pháp
luật ra, đều phải nộp ngay một khoản thuế bằng 10% của giá trị lô hàng
mang tên là VAT. Chính điều này sinh ra rất nhiều hệ luỵ nghiêm trọng
như sau:
1- Vi phạm nghiêm trọng luật pháp Việt
Nam. Bản chất của thuế VAT là chỉ thu khi hàng hoá đã phát sinh giá trị
gia tăng (có nghĩa là người mua hàng nhập về kho, sau khi bán xong hàng
thì mới phải nộp VAT bằng 10% lợi nhuận mình kiếm được).
2-
Vi phạm nghiêm trọng tất cả các hiệp định thương mại và thuế quan mà từ
trước đến nay Việt Nam đã ký với quốc tế vì thực chất đó là thuế nhập
khẩu trá hình.
3- Làm thui chột, dẫn tới sự chết
yểu của tất cả các doanh nghiệp Việt Nam. Theo lý thuyết, tất cả hàng
hoá cùng loại mà Việt Nam sản xuất đều cao hơn các nước 10% vì tất cả
nguyên vật liệu đầu vào cũng như máy móc thiết bị đều phải mua cao hơn
các doanh nghiệp nước ngoài 10%. Điều này sẽ dẫn tới hàng hoá của Việt
Nam luôn không đủ sức cạnh tranh với nước ngoài.
Như
thế, toàn bộ người dân Việt Nam chịu thiệt thòi rất lớn vì từ trước đến
nay phải sống trong một mặt bằng giá bất hợp lý, do một nhóm ngưởi làm
công tác quản lý cố tình áp dụng và làm sai pháp luật Việt Nam.
Ngày 21/9/2013
N. K. T.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét