Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Lạy Trời cho Trung cộng cấm vận - Có nơi nào như thế này không? Từ đỉnh cao của sự kiêu ngạo đến tận đáy của bạc nhược…Đâu cũng thấy “thế lực thù địch”

Lạy Trời cho Trung cộng cấm vận

Phạm Tây Sơn FB
Hôm 16/2/2014, Đồng bào ta tự Tổ chức Lế kỷ niệm 17/2/1979 mà “đồng chí” Đặng tiểu Bình xua 600 ngàn quân sang dạy cho Việt nam một bài học vì ăn cháo đái bát , mà “ai ăn” chớ Đồng bào Việt nam “chính thống” không có ăn đâu nhé , thế mà nó giết tàn sát dã man bất kỳ ai , dấu tích , bia bảng…còn đấy.
Nhưng có một tên có lẽ Trung cộng nuôi nó từ hồi còn trong bụng mẹ , nó lại ra chửi rủa số Đồng bào đang chuẩn bị làm lễ dưới chân tượng đài Lý Thái Tổ – Mọi chuyện khác nó nói trong cơn say (ACE ở tại chỗ bảo nó hôi rượu lắm) thì trên mạng có quá nhiều bài viết và dẫn chứng “ném đá” nó rồi – Ở đây tôi muốn nói nó sợ Trung cộng cấm vận Việt nam, tôi lạy Trời cho nó cấm vận, sẽ nêu lý do sau, còn tên này nó sợ thì nó về nhà dẫn vợ con dòng họ nhà nó sang Trung cộng ở đi cho nó vững và ăn những thứ thải nó ban cho khôn một tí, chớ dòng giống Tiên Rồng Đại Việt không chấp nhận cái thứ bán nước này.
Theo số liệu của Châu Âu ,trong năm 2012 Việt nam bị Trung cộng lấy tới hơn 16 tỉ EURO (nhập siêu), trong khi đó Thái lan, Indo chỉ nhập siêu của Trung cộng trên dưới 3 tỉ EURO, còn Singapore thì xuất sang TC 30,8 tỉ , nhập của TC. 27,3 tỉ.
Trong cùng kỳ đó VN xuất sang EU 11,9 tỉ EURO và nhập chỉ 5,6 tỉ EURO – nhập của Mỹ 3,2 tỉ EURO ,xuất sang Mỹ 12,1 tỉ EURO.
Vậy là số ngoại tệ VN thu được về từ 2 thị trường Mỹ và Châu Âu là 15,2 tỉ EURO, cho nên về phải móc hầu bao thêm nữa để đưa cho Trung cộng để đủ 16 tỉ EURO – Vậy là như thế nào, ta đi bán dùm cho TC. mà còn bị “lỗ”!!!- Làm đầy tớ không công mà còn bị mạt nhà!!! (nói về Dân VN đấy , chớ bọn có quyền thì nứt đố đổ vách)
Bỏ qua mấy số liệu kinh tế mà nói đến thực tế ngay trước mắt còn kinh hãi về lâu về dài với mục đích là gây bệnh hoạn ngặt nghèo làm tàn lụi dần Dân tộc VN- Hàng ngày (từ lâu) báo chí “chính thống” đưa tin những hàng hóa độc hại tuồn sang VN ta đủ mọi thứ từ nhỏ nhất đến lớn nhất là tiền giả , như cái đĩa chẳn hạn ( cái phích nước) nó sản xuất chi 2 lớp cho tốn thêm tăng giá thành để nhét thêm những cái gói gì vào bên trong ( hay 1 cục trong phích nước) mà bao nhiêu Tiến sĩ khoa học gia của ta giờ này vẫn không ngâm kíu ,công bố rộng rãi cho đám Dân đen nó biết là cái giống gì, để làm chi???
Chưa kể qua mua bán lường gạt chụp giưt khắp nơi từ Bắc chí Nam làm điêu đứng các cơ sở sản xuất và Nông dân ta.- Hễ có ai báo động la lên là nó chạy mất , đến nối nó qua nuôi cá tôm ở Vũng rô và Cam ranh hàng bao nhiêu năm mà hỏi huyện không biết hỏi xã không hay….Ai có đọc Báo ta hàng ngày thì đủ thông tin kinh hãi về tên “bạn vàng” và là “đồng chí” của VN hiện nay , kể không chỗ đâu cho hết những thủ đoạn lưu manh quyết diệt Đất nước và Đồng bào ta.
Cho nên cầu cho Trung cộng cấm vận như lời hăm dọa của tên già Việt gian hôm 16/2 với Bà con ta ở Hà nội.
Mong tên này báo cáo lại với sếp Trung cộng của nó , Đồng bào ta chắc chắn là mong nó cấm vận ,chớ sợ nó quá rồi, nhân dịp này cúm gà tràn lan bên TC, thì cấm vận càng nhanh càng tốt chớ nó tuồn sang làm sao đỡ nổi hai ba thứ địch như thế.
Gõ đến đây thì đọc tin trên Songmoi.vn , Quảng ninh còn tính cho Trung cộng thuê đất đến 120 năm, thôi dâng mẹ nó cho rồi chứ cho thuê chi mà bền lâu dữ vậy, trong khi Đồng bào ta thì cũng chỉ lắm là 50 năm!?
Chưa hết tai hại đâu, còn cái việc nó trúng thầu những công trình trọng yếu, lãnh làm kiểu trọn gói mà mấy vị có học gọi là EPC rồi giao lại cho VN vận hành và sử dụng , thì hậu quả nhiều nơi các Trí thức có long với đất nước đã vạch ra rồi, mà cái tai hại nhãn tiền là sáng làm chiều hư , lại sửa cho nó tốn tiền thêm chơi “cả 2 bên đều có lợi” nhưng Dân VN thì “răng lợi chả còn”!!!!!

Phạm đình Tấn.

THÂN GỬI MẤY ANH AN NINH THANH HÓA.

Phương Bích

Trên facebook của một bạn tên là Vô Danh Khách, có đăng một bài viết như thế này. Mời các bác cùng đọc. Phương Bích chỉ  sửa lỗi chính tả, cách bố cục cho dễ hiểu hơn thôi. Đảm bảo không thêm thắt ý tứ nào khác.
Nói thật là e cũng chẳng định viết cho mấy anh đâu. Nhưng anh em biết nhau cũng lâu rồi, cũng nên có đôi lời để hiểu nhau hơn chứ nhỉ?
Bỏ qua việc anh vác thẻ ngành đi dọa dẫm bạn em.
Bỏ qua việc anh vác thẻ ngành đi về quê e gây cho hàng xóm sự nghi kị.
Bỏ qua việc anh cài cắm người bên cạnh phòng em,
Bỏ qua việc anh bảo thầy giáo bên phòng cộng tác hssv (Học sinh, sinh viên) hỏi chổ ở của em, để các anh ập vào kiểm tra.
Bỏ qua việc anh bêu xấu e bị nghiện ma túy trước mặt bố mẹ bạn e.
Bỏ qua việc tết e bị đuổi ra khỏi nhà,bỏ qua việc các anh bám đuôi theo dõi em.
Nhưng nói thật việc các anh đến nhà bạn gái em đe dọa, nói xấu thì các anh chơi bẩn “ĐÉO” chịu được.

Khi tâm sự với 1 người bạn, người ta bảo em sao không lên tiếng trước những trò bẩn của mấy anh,chẳng lẽ em sợ à. Hi! Nói thật là em hơi buồn cười. Năm em 18 tuổi, em đã viết đơn tình nguyện ra Trường Sa. Trong mắt em lúc đó Trường Sa là nơi cực kì nguy hiểm và khủng khiếp. Vậy theo các anh thì cái mạng e còn không tiếc, thì liệu em có sợ mấy trò của các anh ko?
Em không lên tiếng vì em thấy nó quá vớ vẩn. Quan trọng hơn em luôn nghĩ các anh và em, chúng ta cũng là con người. Đã là con người thì phải có nhận thức đúng không? Sở dĩ em bảo chúng ta đều là con người, chứ không phải đều cùng dân tộc hay cùng một nước, là vì các anh là người của nước CHXHCN VIỆT NAM, chứ có phải là người VIỆT NAM đâu. Đảng cộng sản mới 84 năm thôi, nhưng đất nước này đã 4 ngàn năm văn hiến rồi. Tuy nhiên trong mắt anh, đất nước 4 ngàn năm lịch sử đâu quan trọng bằng cái đảng cộng sản đang hấp hối nhỉ?
Anh là những người bảo vệ chế độ, hơn ai hết bản thân các anh là những người hiểu rõ cái thối nát của chế độ này nhất, đúng không? Chắc các anh không còn bảo tôi ngây thơ nghe theo kẻ xấu xúi giục, kích động đấy chứ? Các anh biết chỉ huy của các anh tham nhũng, lãnh đạo của các anh chạy chức chạy quyền, nhân dân đói khổ, nhưng các anh đâu dám đấu tranh? Các anh ăn bám trên tàn dư cái xấu của xã hôi. Xã hội càng rối ren, thì các anh càng có cơ hội hạch sách những người dân hiền lành, cam chịu. Xin cho em gọi các anh là chuột nhé, bởi vì chỉ có chuột mới thích rác rưởi, và càng nhiều rác nó càng kiếm ăn được.
Khi các anh cầm những đồng lương trên tay, đã bao giờ các anh tự hỏi nó từ đâu ra chưa?
Từ nhân dân đấy các anh ạ. Những người tần tảo, lam lũ làm việc để đóng 432 khoản thuế nuôi các anh. Nhân dân đấy. Đéo có đảng phải nào bỏ tiền ra đâu anh ơi.
Đã bao giờ các anh thấy xúc động, khi thấy những mẹ già còng lưng cõng gánh hàng rong đi bán, bị công an các anh đuổi chạy chối chết chưa? Trên vai mẹ không chỉ có gánh hàng rong đâu anh ơi. Đó là cuộc sống của cả một gia đình đấy.
Đã bao giờ các anh rung cảm khi thấy những đứa trẻ đi chân đất, ăn mặc mỏng manh tới trường trong thời tiết rét mướt chưa?
Chiến tranh qua lâu rồi, nhưng đất nước ta còn nghèo quá anh nhỉ. Tham nhũng như thế, độc tài như thế, toàn siêu nhân lãnh đạo như thế, mị dân như thế, thử hỏi không nghèo sao được phải không anh?
Thế nhưng các anh, những người được trao quyền bảo vệ người dân thì các anh đã làm gi?
Các anh chỉ tiếp tay cho kẻ xấu đàn áp nhân dân. Các anh chịu sự sai khiến của kẻ bán nước, bán dân tộc, cũng phải thôi. Lương tâm các anh có răng đâu mà biết cắn dứt, hay day dứt nhỉ?
Bố bạn gái em chỉ là một nông dân hiền lành thôi. Thế mà các anh huy động trưởng công an xã, công an viên, trưởng thôn,bí thư, đòan thanh niên, đến để đe dọa. Bạn gái em mới 21 thôi. Một con bé như thế mà các anh huy động cả một “hệ thống chính trị” ở địa phương vào cuộc đe dọa, ép phải chia tay với em như thế có anh hùng không? Tiền thuế của dân mà các anh dùng bừa bãi như thế, có đáng để em phải “phản động” không? Một người nông dân hiền lành, mà cứ vài hôm các anh lại đến đe dọa, như thế người ta lấy đâu thời gian làm việc? Họ hiền đấy, chứ gặp em là em đuổi thẳng rồi anh ạ. Vì anh bảo anh theo sát facebook của em, nên em viết vài dòng suy nghĩ cho anh đọc thôi.
Nhân đây em cũng nói cho anh rõ quan điểm của em nhé. Cho dù anh có làm gì cản trở đi nữa, dù anh có bỏ tù em đi nữa, thì em vẫn sẽ CHIẾN ĐẤU!
CHIẾN ĐẤU ĐẾN HƠI THỞ CUỐI CÙNG.CHIẾN ĐẤU ĐẾN KHI NÀO CÁI ĐẢNG ĐỘC TÀI NÀY SỤP ĐỔ. CHIẾN ĐẤU ĐẾN KHI NÀO CÁI CHẾ ĐỘ THỐI NÁT NÀY LỤI BẠI.
HỨA ĐẤY.

Nguyễn Minh Hòa - Có nơi nào như thế này không?

Ảnh bên: Anh Hoàng Văn Ngài qua đời ngay tại trụ sở công an thị xã Gia Nghĩa, tỉnh Dak Nông
Không biết ở nơi nào trên trái đất này người dân tự làm đau mình, và hơn nữa tự sát hại mình nhiều đến thế ở ngay nơi có chức năng bảo vệ dân như ở xứ này không?.

Họ bị bắt, dẫn giải đến trụ sở công an, bị tam giam vì có lý do. Chỉ đến nửa đêm, hay sáng hôm sau người thì hồn lìa khỏi xác, người thì thân tàn ma dại, người thì tâm thần, kẻ thì nửa người nửa ma.

Gia đình có học làm đơn, người ít học thắc mắc con cái người ta lành lặn, do bị công an tra tấn nên ra nông nỗi này. Cán bộ cấp trên hỏi cấp dưới có không?. Không, không bao giờ, công an là do dân, vì dân. Vậy là vu khống. 

Dân không chịu, vậy đưa người làm chứng ra. Không ai. Thế là xong.

Lý do họ tự thương do giãy dụa trên đường dẫn giải, họ tự té từ trên ghế xuống đất, họ tự đập đầu vào tường khi bị xích vào cửa sổ, họ ủ bệnh trong lục phủ, ngũ tạng từ trước khi nhập vào trại tạm giam.
Bên ngoài xã hội: mẹ con, cha con, cả gia đình cùng nhau uống thuốc rầy, tười xăng vào mình, nhảy xuống sông, nhảy lầu sang thế giới bên kia. Họ tự chọn, không ai ép, chẳng ai xúi.
Công quyền kết luận: dân tự hành hạ mình, tự kết liểu cuộc đời mình, chính quyền vô can.

Nhà khoa học kết luận: rất nhiều người dân Việt Nam đang bị điên, nhưng có thể hệ quả sẽ là tốt hơn nếu tất cả đều điên, như thế sẽ tạo ra một trang thái và trật tự mới.

Có nơi nào như thế này không, hở trời?. 
 
 
 
 
  Nguyễn Minh Hòa
  (Quê choa)

Gia đình Ông Huỳnh Ngọc Tuấn liên tiếp bị chính quyền sách nhiễu

Chân Như, phóng viên RFA
Writer-Huynh-Ngoc-Tuan-305.jpg
Tù nhân lương tâm Huỳnh Ngọc Tuấn sau lần bị công an đánh gãy xương ngực, ảnh chụp hôm 07/01/2014.  Citizen photo  ===>>>

Hành vi hèn hạ

Những ngày qua, gia đình của tù nhân lương tâm Huỳnh Ngọc Tuấn đã bị hàng loạt các hành vi sách nhiễu, đe dọa từ chính quyền địa phương, theo Anh Huỳnh Trọng Hiếu thì đây là “những hành vi hèn hạ, nhắm đến gia đình có chủ đích”. Từ việc ông Huỳnh Ngọc Tuấn bị công an đánh bị gãy xương ức khi ông đang trên đường đi vận động để thành lập hội cựu tù nhân lương tâm hôm 31 tháng 12 năm 2013. Cho đến việc tối hôm 11 tháng 2 năm 2014, lúc 19h 30 tối, công an mặc thường phục tấn công gia đình ông bằng gạch đá, nhiều viên đá lát đường với kích thước lên đến 14cm và nặng 1,9kg làm vỡ mái tôm xi măng. Chưa ngừng tại đó, sự việc mới nhất xảy ra vào chiều ngày 20 tháng 2 năm 2014, ông và con trai là huỳnh trọng hiếu lại bị 8 côn đồ hành hung ngay trên đường, sau khi ông và con trai tham dự lễ giỗ ở Bình Định về lại Quảng Nam.
Anh Huỳnh Trọng Hiếu, với khuôn mặt bầm tím, bong môi vì những vết đánh đã chia sẻ với chúng tôi về sự việc này:
“Vào lúc 3 giờ 30 chiều ngày 20 tháng 2, sau khi từ biệt đoàn xe Quảng Trị do Thầy Thích Từ Giáo dẫn đầu, 2 cha con chúng tôi đón xe về nhà, vừa bước ra khỏi xe đế đến xe taxi đón về, thì bị một toán thanh niên khoảng 10 người bao vây và đánh tới tấp, đánh vào mặt, ngực, mũi, khiến chúng tôi không kịp trở tay, vì lực lượng quá đông nên các phật tử cảm thấy khiếp sợ quá, lo lắng chưa kịp nói được lời nào, sự việc xảy ra khá nhanh chóng. Họ tổ chức buổi hành hung đó quá chặt chẽ, chúng tôi không trở tay kịp, và những người dân xung quanh đó cũng không thể phản ứng gì được nhiều, sau đó họ giải tán, để lại chúng tôi nằm trên đường. Thầy Thích Từ Giáo đã đỡ ba con chúng tôi lên và chở về đến tận nhà.”
Khi mà gia đình chúng tôi càng ngày càng tham gia nhiều như vậy, càng vận động mạnh hơn thì ngay lúc đó sẽ vấp phải những đàn áp mạnh mẽ hơn từ phía nhà cầm quyền.
-Anh Huỳnh Trọng Hiếu
Tưởng chừng sự việc đã kết thúc, nhưng vào lúc 9 giờ 30 phút tối cùng ngày, gia đình lại bị khủng bố, khi vô số cá, nước bẩn và đá bị ném vào gia đình của ông, khiến gia đình không ngủ được vì mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, làm ảnh hưởng đến sức khỏe không chỉ cho mọi thành viên trong gia đình, mà quan trọng hơn cho cả 2 cháu bé còn rất nhỏ. Chia sẻ với chúng tôi vì sao hành động khủng bố này tiếp tục diễn ra không ngừng, anh Huỳnh Trọng Hiếu cho biết:
“Những hành động thường xuyên và liên tiếp xảy ra trong thời gian gần đây xuất phát từ quá trình làm việc của gia đình chúng tôi. Chúng tôi thường xuyên tham gia vào các tổ chức xã hội dân sự, các tổ chức này luôn luôn đấu tranh đòi dân chủ nhân quyền cho VN. Khi mà gia đình chúng tôi càng ngày càng tham gia nhiều như vậy, càng vận động mạnh hơn thì ngay lúc đó sẽ vấp phải những đàn áp mạnh mẽ hơn từ phía nhà cầm quyền và một loạt những hành động gần đây đã thể hiện sự hoang mang và lo lắng từ nhà cầm quyền.”
IMG_3455-250.jpg
Anh Huỳnh Trọng Hiếu, với khuôn mặt bầm tím, bong môi vì những vết đánh của công an, côn đồ. Citizen photo.
Qua những hành động khủng bố của chính quyền đối với gia đình, Anh Huỳnh Trọng Hiếu cho biết cũng phần nào gây ảnh hưởng đến đời sống tinh thần cho gia đình anh, nhưng không vì đó mà làm cho họ mất đi sự định hướng trong công cuộc đấu tranh vì tự do dân chủ và sẽ không vì bất kỳ lý do nào mà bỏ đi lý tưởng của mình.
Khi được hỏi với những sự lên tiếng lâu nay của gia đình về những hành động khủng bố của chính quyền, có giúp làm giảm đi phần nào những đòn thù của chính quyền hay không, Anh Huỳnh Trọng Hiếu cho biết:
Gia đình chúng tôi đã lên tiếng rất nhiều nhưng rất tiếc, các cơ quan truyền thông đã không thật sự chú ý và lắng nghe tiếng nói và sự kêu gọi của chúng tôi, đó là một điều đáng tiếc. Chúng tôi nghĩ rằng tất cả những người đang đấu tranh hiện nay, những người bị sách nhiễu, bị đàn áp từ chính quyền VN, thì những người đó họ có đầy đủ tư cách và đáng lẽ ra phải nhận được sự quan tâm từ truyền thông quốc tế, những cơ quan truyền thông với tôn chỉ cổ súy cho quyền tự do ngôn luận, thì phải đưa tất cả những thông tin về những vấn đề bị đàn áp tại VN, để phát tán thông tin này cho mọi người cùng biết. Chúng tôi nghĩ một phần của việc bị hành hung ngày hôm nay, một phần là do truyền thông đã thực sự chưa quan tâm một cách đúng mức đến gia đình chúng tôi, chính vì vậy mà chính quyền lại dở ra những trò bẩn thỉu như vậy”.
Được biết trong những ngày kế tiếp gia đình tù nhân lương tâm Huỳnh Ngọc Tuấn sẽ tiếp tục công việc đấu tranh của mình,

Từ đỉnh cao của sự kiêu ngạo đến tận đáy của bạc nhược…

Song Chi -RFA

000_Hkg9489123.jpg
Người dân Hà Nội tự tổ chức tưởng niệm 35 năm Trung Quốc xâm lược Việt Nam. Ảnh chụp hôm 16/2/2014.AFP Photo
Rất nhiều lần tôi từng nghe người này người kia, băn khoăn, ngạc nhiên, tức giận và cả khinh miệt, lặp đi lặp lại những câu hỏi na ná nhau: Tại sao nhà cầm quyền VN lại hèn đến thế, hay tại sao Hà Nội lại sợ Bắc Kinh đến vậy?
Có người còn đưa ra những bằng chứng cụ thể như trước đây, trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ, người ta có thể nói những người cộng sản là cuồng tín, tàn ác, sắt máu nhưng đâu ai nói họ hèn, hay thậm chí, ngay trong cuộc chiến tranh biên giới Việt-Trung năm 1979, nhà nước cộng sản VN lúc đó cũng đâu đến nỗi bạc nhược trước Trung Cộng như bây giờ.

Miễn là được yên thân

Thật ra hỏi cũng tức là đã tự trả lời. Tôi tin rằng chúng ta hiểu vì sao họ lại hèn đến mức bất chấp mọi lời chửi rủa, không thể nào không lọt đến tai họ, của người dân, bất chấp việc bị Bắc Kinh coi khinh như giẻ rách, bất chấp cả việc mất đất mất đảo mất biển, mất dần chủ quyền, miễn là được yên thân. Cho dù chỉ là sự bình yên tạm bợ được Bắc Kinh ban phát tùy theo từng thời điểm, từng giai đoạn nằm trong sự tính toán chiến lược thâm sâu.
Có gì đâu. Trước đây nếu những người cộng sản chưa biết sợ khi lao vào cuộc chiến với Pháp, với Mỹ, vì khi đó ít ra họ còn có lý tưởng, còn có niềm tin vào đảng, vào tương lai sẽ xây dựng một nước VN xã hội chủ nghĩa tươi đẹp hơn, công bằng hơn các chế độ tư bản thối nát. Mọi đói nghèo lạc hậu khốn khó của hiện tại dễ dàng được đổ thừa cho chiến tranh và sau khi chiến thắng “ta sẽ xây dựng trăm nghìn lần hơn”.
Khi đó họ còn có các nước XHCN anh em bên cạnh, đặc biệt có hai đồng minh lớn là Liên Xô và Trung Quốc không tiếc sức tiếc của chi viện tối đa từ tài chính, lương thực, hàng hóa ở hậu phương cho tới vũ khí các loại ngoài mặt trận, chưa kể cố vấn, và cả lính Nga, lính Tàu đều có mặt tại VN.
Sau chiến tranh, khi mọi chuyện thỉnh thoảng lại được phía Liên Xô, Trung Quốc tiết lộ, người ta mới biết có đến hàng ngàn binh lính và cố vấn Liên Xô, hàng trăm ngàn binh lính Trung Quốc thuộc các binh chủng khác nhau đã trực tiếp chiến đấu bên cạnh người lính cộng sản Bắc Việt. Như đầu đề một bài báo trên đài RFA viết về ngày 30 tháng Tư từ mấy năm trước: “Chống “ngoại xâm” bằng “ngoại nhân”. Trên thực tế, cả hai miền Nam Bắc anh em một nhà đã lao vào đánh giết nhau chỉ với xương thịt da là của VN, còn lại mọi thứ là của các đồng minh đôi bên!
Trước đây nếu những người cộng sản chưa biết sợ vì họ còn lừa bịp được nhân dân tin vào tính chính nghĩa của cuộc chiến, tính chính danh của họ khi giỏi bưng bít thông tin, tuyên truyền một chiều.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã hoàn toàn khác. Lý tưởng không còn, niềm tin vào học thuyết Mác Lênin, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, tin vào sự toàn thắng của phe xã hội chủ nghĩa và sự triệt tiêu của các nước tư bản…tất cả đã vỡ vụn đến mức phải u mê lú lẫn lắm giờ này mới còn nói đến những điều như vậy. Nhìn quanh quất cả thế giới bây giờ chỉ có mấy quốc gia là còn do đảng cộng sản lãnh đạo, nhưng mỗi nước mỗi con đường, mỗi toan tính riêng, chẳng ai giúp ai, thậm chí hai nước “anh em, đồng chí” Việt-Trung còn đánh nhau vỡ mật mấy lần và vẫn đang trong tình trạng lấp lửng không biết liệu có lại xảy ra chiến tranh nữa hay không.
nguyenxuandienblog-305.jpg
Chiến thuật nhảy đầm của nhà cầm quyền VN nhằm ngăn chặn nhân sĩ trí thức tưởng niệm ngày chiến tranh biên giới 17/2. Ảnh chụp hôm 16/2/2014 tại Hà Nội.
Thời đó, miền Bắc dốc hết sức người sức của cho cuộc chiến, cả xã hội sống cần kiệm đơn giản, người ở hậu phương hay ở mặt trận, người lính hay tướng tá ai cũng vô sản gần như nhau, ai cũng đói khổ nên chẳng ai tỵ nạnh so bì ai.
Bây giờ mọi chuyện đã hoàn toàn khác. Dân đa số vẫn khổ nhưng đảng viên quan chức người nào cũng giàu, càng chức lớn càng giàu, càng giàu càng sợ mất, mà muốn giữ của, giữ ghế thì bằng mọi giá phải giữ cho chế độ tồn tại, bất chấp lợi ích của đất nước, dân tộc. Bây giờ nếu chiến tranh nổ ra, cái đám giàu có con ông cháu cha ấy chắc chắn sẽ tìm mọi cách để trốn tránh nghĩa vụ quân sự, không phải đã từng có ý kiến đề xuất cho đóng tiền thay việc thực hiện nghĩa vụ quân sự đó sao. Cuối cùng cũng vẫn là dân đen tiếp tục phải hy sinh xương máu, nhưng lần này liệu họ có cam chịu hy sinh để cho kẻ khác tiếp tục ngồi hưởng hết đời cha đến đời con, cháu, chắt…?
Bây giờ mọi chuyện đã khác. Đảng cộng sản không còn được người dân tin nghe nữa, không những thế, đảng cộng sản từ lâu đã trở thành một thế lực phản động, là lực cản lớn nhất cho con đường phát triển trở thành một quốc gia tự do, dân chủ, văn minh, giàu mạnh của đất nước.

Đâu cũng thấy “thế lực thù địch”

Không còn bạn bè đồng minh cũng không còn dân bên cạnh, nhìn đâu cũng chỉ tưởng tượng ra những “thế lực thù địch”, đảng cộng sản VN trở nên hèn là phải.
Đó là chưa kể, đánh nhau với các nước dân chủ như Pháp như Mỹ thì chính phủ các nước ấy còn biết sợ dân, sợ báo chí truyền thông, sợ dư luận quốc tế, nếu báo chí, dư luận và người dân mà làm căng quá thì họ phải rút khỏi cuộc chiến. Còn với một chế độ độc tài độc đảng như Trung Cộng, báo chí truyền thông, luật pháp nằm trong túi nhà cầm quyền, muốn định hướng báo chí viết cái gì, muốn nhồi sọ người dân ra sao mà chẳng được.
Lính Mỹ mà chết, báo Mỹ, dân Mỹ làm ầm lên. Còn Trung Cộng nếu có chết hàng vạn, hàng chục vạn lính lẫn dân thường, từ chỉ huy đến Tổng Bí thư vẫn chả hể hấn gì. Người dân Trung Quốc thì bị nhà cầm quyền tuyên truyền sai lệch, kích động lòng tự hào dân tộc, phần lớn chắc chắn sẽ lại tin và ủng hộ nhà nước của họ. Cứ nhìn cách báo chí, người dân TQ phản ứng với Nhật, Philippines, cho tới VN lâu nay thì rõ.
Đánh nhau với Trung Cộng là đánh nhau với một nhà nước bất chấp luật pháp quốc tế, nói một đằng làm một nẻo, vừa cướp đất, đảo của nước khác vừa la làng. Là đánh nhau với các thế hệ lãnh đạo có đủ mưu mẹo thâm sâu để có thể mua chuộc dàn lãnh đạo nước khác, bao vây, cô lập, lũng đoạn về kinh tế, chính trị, trong khi vẫn tiếp tục chiến lược “gậm nhấm” dần dần biển, đảo của nước khác song song với cuộc xâm lăng từ từ bằng con đường văn hóa. Với một sự tấn công mọi mặt như thế, đảng cộng sản VN phải vất vả chống đỡ hơn nhiều so với một kẻ thù trực diện, công khai ngoài chiến trường. Và họ thừa biết điều đó.
Chưa kể mấy chục năm thắm thiết như “môi với răng”, nhà cầm quyền TQ quá hiểu nhà cầm quyền VN, hiểu những điểm yếu chết người, hiểu cái hèn muốn giữ vững chế độ bằng mọi giá của họ. Và Bắc Kinh đã tận dụng tối đa những điểm yếu ấy. Qua thời gian, khi sự lệ thuộc về mọi mặt của VN vào TQ càng lớn, cái hèn của tập đoàn Ba Đình đối với tập đoàn Trung Nam Hải cũng càng lớn.
Cái hèn, cái sợ ấy càng nhân lên khi chính họ tự hù dọa mình và hù dọa nhân dân. Rằng TQ mạnh thế, to thế, đông thế, ta đánh nhau với nó chỉ có thua thiệt, chi bằng cố gắng duy trì mối quan hệ tốt giữa hai bên. Họ cảnh báo người dân đừng dại mà sa vào âm mưu kích động thù hằn, gây chia rẽ tình hữu nghị tốt đẹp giữa hai đảng, hai nước của các “thế lực thù địch”. Họ khuyên nhủ người dân rằng chiến tranh là tai họa, đánh nhau thì dân khổ, lại thêm những người vợ mất chồng, những bà mẹ mất con…
Sao bây giờ họ tử tế thế. Sao trước đây họ không nghĩ được như thế trong suốt cuộc chiến tranh chống Mỹ, bỏ qua bao nhiêu cơ hội có thể tìm kiếm hòa bình, thống nhất bằng một con đường khác, không phải hy sinh xương máu? Ngay cả khi đã có thỏa hiệp ngưng bắn, đình chiến trong 3 ngày vào dịp Tết Mậu Thân 1968, họ vẫn cứ phát lệnh “tổng tấn công”, ngay cả khi Hiệp định hòa bình Paris đã được ký kết, Mỹ đã rút khỏi VN, họ vẫn cứ quyết đánh chiếm miền Nam cho bằng được?
Câu trả lời chỉ vì khi ấy chưa chiếm được hết đất nước thì phải đánh chiếm cho bằng được, “dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn”, phải hy sinh đến giọt máu cuối cùng. Còn bây giờ khi đã có được quyền lực thì sợ mất, phải giữ bằng mọi giá, trở thành hèn hạ bạc nhược, bất cứ người dân nào có suy tư đến vận mệnh đất nước cũng đều phải nhận thấy vì nó quá lộ liễu.
Hèn đến độ mọi thứ thông tin có liên quan đến “anh bạn vàng” và mối quan hệ bất xứng giữa hai bên đều trở thành “nhạy cảm”, cấm kỵ, Trung Cộng có lấn lướt, ngang ngược, chơi xấu đến đâu cũng nhịn.
Hèn đến độ sẵn sàng công khai đàn áp những cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc của người dân Sài Gòn, Hà Nội, bắt bớ, đánh đập, kể cả kết án tù dài hạn một số khuôn mặt nổi bật trong các phong trào biểu tình và những người lên tiếng mạnh mẽ nhất, trong khi tiếp tục sách nhiễu người thân của họ và tìm mọi cách triệt tiêu đường sống lẫn nghề nghiệp của người khác. Sẵn sàng sử dụng mọi trò bẩn, ném đá giấu tay, khi thì cho côn đồ ném mắm tôm, chất bẩn vào những người yêu nước, chặn đường gây sự tấn công, đạp ngã xe gây tai nạn, dùng đội ngũ dư luận viên, bồi bút viết bài bôi nhọ, vu khống những người dám dũng cảm lên tiếng v.v…
Các nhà lãnh đạo ở các quốc gia độc tài nhất chắc cũng thua xa mưu trí của nhà cầm quyền VN trong những chiêu trò đối phó với chính người dân của họ. Mới đây là dùng công an giả dạng công nhân đem mấy phiến đá ra đục cho rõ to, bụi mù mịt tại khu vực tượng đài Lý Thái Tổ, Hồ Gươm, Hà Nội để phá đám người yêu nước định tưởng niệm 40 năm ngày mất Hoàng Sa 19 tháng Một; lần sau, cũng ngay trước chân tượng đài Lý Thái Tổ, họ lại cho đám đảng viên, hưu trí ra nhảy nhót quay cuồng, vặn âm thanh thật to để ngăn chặn lễ tưởng niệm 35 năm ngày chiến tranh biên giới Việt-Trung 17 tháng Hai và 60 vạn hương hồn dân quân đã ngã xuống trong cuộc chiến ấy…Hà Nội có thể “hãnh diện” vì cái trò thô bỉ này của họ đã được báo chí khắp thế giới loan tải để dư luận thế giới tha hồ mà khinh bỉ họ.
Mở một cái ngoặc ở đây, tình cờ đọc được bài viết “Ký ức đám cưới của con trai cố Tổng bí thư Lê Duẩn: 17.2.1979” trên báo Thanh Niên của nhân vật chính, kể về cái đám cưới diễn ra ngay đúng vào ngày Trung Quốc tấn công VN trên toàn bộ các tỉnh biên giới phía Bắc.
Nếu như ở bất cứ một quốc gia dân chủ nào khác, có một cái đám cưới của con trai ông Tổng thống hay Thủ tướng khi chiến tranh xảy ra như vậy thì ông Tổng thống hay Thủ tướng đó sẽ lập tức hoãn ngay đám cưới con trai lại và lên truyền hình loan báo chiến tranh đồng thời trấn an người dân. Hoặc thậm chí phải đích thân bay ra chiến trường có mặt bên cạnh các người lính, nếu không muốn người dân chửi cho mục mả, đòi phải từ chức ngay. Đôi khi người kể chuyện cứ hồn nhiên kể lại một sự kiện nào đó và nghĩ rằng như thế chứng tỏ sự điềm tĩnh, coi là bình thường của các lãnh đạo VN khi chiến tranh bất ngờ xảy ra, nhưng người đọc lại hiểu ra những sự thật khác!
Khi một đảng cầm quyền có những người lãnh đạo vẫn thản nhiên ăn mừng một đám cưới khi hàng ngàn người lính lẫn người dân đã ngã xuống ngay trong ngày đầu tiên giao chiến với quân thù, thì cũng chẳng lạ gì nhiều năm sau, các thế hệ đàn em của họ có thể ra lệnh cho một thiểu số dân chúng nhảy múa ngay trong cái ngày nổ ra chiến tranh ấy!
Song Chi, 20/02/2014
*Nội dung bài viết không phản ảnh quan điểm của RFA.

Thư gửi mẹ

Boxitvn

Phan Nhật Quang
[clip_image001%255B3%255D.jpg]
Mẹ biết không có lúc con lén mẹ quay mặt vô tường
Khóc nức nở và không tin đây là mẹ
Nỡ lòng nào mẹ nhảy múa mẹ ơi!
Để sáng mai khi con tới trường
Những cặp mắt nhìn con đầy miệt thị
Hàng xóm nhìn mình với ánh mắt khinh khi.
Mẹ của con, người vong ân bội nghĩa
Vui ca hát trên máu đào dân tộc
Để kiếm tiền cho một bữa ăn sang.
Con thà chịu môt bữa cơm đạm bạc
Nhưng vẹn toàn đạo nghĩa mẹ ơi.
Ngày xưa ấy ba mươi lăm năm trước
Hơn sáu vạn người chết bởi kẻ xâm lăng
Những trẻ thơ như con mẹ bây giờ
Chết tức tưởi, mà không hiểu sao mình bị giết
Nỡ lòng nào mẹ nhảy múa mẹ ơi!
Liệt nữ Việt Nam ta tự bao đời
Đem máu đào rửa hờn cho dân tộc
Từ Triệu Ẩu, đến Trưng Nữ Vương
Hay dịu dàng như bà hoàng hậu Ỷ Lan
Mẹ thử tìm trong sử xanh dân tộc
Có người mẹ nào như mẹ đâu mẹ ơi!
Lòng con cay đắng nước mắt tuôn rơi
Mong cho người phụ nữ kia không phải là mẹ!
P.N.Q.
Tác giả trực tiếp gửi cho BVN

Bùi Hằng _ Mở đầu cho một cuộc đấu tranh mới.

Nguoibuongio

Công an quận Vấp Lò, tỉnh Đồng Tháp đang ra quyết định khởi tố Bùi Thị Minh Hằng về ” cản trở giao thông ”. Không cần phải suy nghĩ nhiều, tất cả người quan sát đều biết đó là một cái bẫy dựng lên để cáo buộc Bùi Hằng. Sự việc xảy ra khi nghe tin gia đình Nguyễn Bắc Truyển bị khó khăn do chính quyền đến khủng bố gia đình anh. Bùi Hằng và một số bạn bè cấp tốc lên đường với mục đích đến nhà Truyển để chia sẻ. Với mục đích nôn nóng mau mau đến hiện trường, không lẽ gì trên đường đi tốp người này bỗng nhiên lăn ra đường để cản trở giao thông. Nhất là lăn ra giữa đường ở một chỗ tỉnh lẻ. Nếu đã chủ ý ngăn cản giao thông thì họ không phải đi xa đến thế để cản trở giao thông  con đường tỉnh lộ của một tỉnh lẻ . Họ có thiếu gì chỗ trên đường quốc lộ đông người qua lại để làm điều đó. Nhất là trên quãng đường đi dài như vậy.?

Công an huyện Lò Vấp khởi tố bắt giam Bùi Thị Minh Hằng. Vở kịch này đã được con trai của Bùi Thị Minh Hằng, một thanh niên ngoài 20 tuổi cũng đọc được chứ chả cần đến người lớn. Bùi Thị Minh Hằng cái tên từng gây chấn động ở những thành phố đầu não đất nước, tại sao một huyện của tỉnh lẻ dễ dàng bắt và khởi tố chị nhanh gọn như vậy.
Người ta làm có chủ ý, làm ở tỉnh lẻ để sự việc diễn ra tại đó, xử lý  tại đó. Nơi xa xôi sẽ khiến cho gia đình, bạn bè khó có thể đến đó theo đuổi kiện cáo, đấu tranh đòi hỏi. Và nếu có thì cuộc đàn áp sẽ diễn ra khốc liệt, tránh được tai mắt của các phóng viên quốc tế vốn chỉ quen thuộc với địa bàn lớn như Hà Nội hay Hồ Chí Minh. Tin tức sẽ bị cô lập, phong tỏa dễ dàng như nhưng cuộc đàn áp xảy ra ở những tỉnh lẻ Trung Quốc.
Hôm nay trên FB của mình, Trần Bùi Trung, cậu con trai của Bùi Thị Minh Hằng đã xác quyết cuộc đấu tranh công lý cho Bùi Thị Minh Hằng sẽ được Trung triển khai ở Hà Nội. Không đi vào những đơn từ theo đuổi với bộ máy pháp luật như công an, tòa án, viện kiểm sát mất thì giờ bởi những hứa hẹn khiến người ta phải đi đi về về chờ đợi. Trần Bùi Trung quyết định sẽ gia nhập hội dân oan ở Hà Nội để đấu tranh cho mẹ mình trước những văn phòng quốc hội, chủ tịch nước, thủ tướng chính phủ.
Đương nhiên khị sự có mặt của con trai Bùi Thị Minh Hằng ở trong những tốp dân oan ngày càng đôngở Hà Nội kia sẽ thu hút dư luận nhiều hơn. Ít nhất hàng ngày sẽ có hàng chục phóng viên tự do đến đưa tin, hình ảnh về các hoạt động đòi công lý cho mẹ của Trần Bùi Trung. Tất nhiên các tốp dân oan cũng có dịp bày tỏ oan khiên của mình với dư luận. Một cuộc chiến thông tin sẽ diễn ra gay gắt, cập nhật hàng ngày…
 
Âm mưu dùng tỉnh lẻ như Đồng Tháp để cô lập sự đấu tranh cho Bùi Thị Minh Hằng chắc hẳn sẽ thất bại.
Chỉ còn một âm mưu cô lập khác là tác động vào những nhóm đấu tranh để rỉ tai tuyên truyền như kiểu đã từng làm với nhiều người đấu tranh khác, những luận điệu như Bùi Hằng có ” vấn đề đảng phái” hay ” vấn đề tiền nong” hoặc thích chơi trội gì gì đó sẽ tác động vào sự đố kỵ của một số người có tiếng là ” đấu tranh ”. Mục đích phân hóa tư tưởng của những người muốn đấu tranh tự do cho Bùi Thị Minh Hằng. Hôm nay chúng ta chứng kiến nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn đã phải xót xa tuyên bố ngừng viết, ngừng đấu tranh. Chắc hẳn không phải vì ông sợ, ông đã trải mười năm tù ngục, vợ mất, con thơ bơ vơ. Không lẽ gì ngày hôm nay ông sợ hãi sự trấn áp của chính quyền. Điều mà ông sợ những người đấu tranh khác đã bàng quan trước cảnh gia đình ông bị đánh đập, khủng bố thì đúng hơn. Nếu chúng ta hiểu được tâm trạng của gia đình Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Phương Uyên, Tạ Phong Tần cũng đã từng bị những lời xì xầm từ những nhà ” đấu tranh” như họ có ” vấn đề đảng phái, tiền nong, động cơ này nọ ” . Chúng ta sẽ hiểu được tâm trạng gia đình Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy.
Và tất nhiên thì Bùi Thị Minh Hằng sẽ không bị rơi vào cái bẫy cô lập dư luận như vậy, âm mưu này cũng sẽ thất bại.
Sự lựa chọn của Trần Bùi Trung ở Hà Nội ít nhiều sẽ né tránh được sự cô lập tuyên truyền này. Bởi Hà Nội với Bùi Thị Minh Hằng có quá nhiều đồng đội, anh chị em, bạn bè. Sự cố bài viết của Nguyễn Quang A hay Lã Việt Dũng về Bùi Thị Minh Hằng chỉ là sự góp ý, chứ nó không phải là sự chia rẽ hay đố kỵ như những luận điệu khác. Nếu chúng ta nhìn Bùi Thị Minh Hằng âm thầm, bền bỉ đi phát tài liệu nhân quyền, không hề có sự nóng giận va chạm không cần thiết. Chúng ta mới hiểu Bùi Thị Minh Hằng không phải là người nôn nóng như chị thể hiện. Mà những hành động phản đối gay gắt ấy chỉ diễn ra khi sự việc không còn phương án nào khả dĩ hơn.
Sắp tới khi Trần Bùi Trung ra Hà Nội sẽ cần đến sự hỗ trợ về truyền thông, quan tâm của anh em trong nước. Đặc biệt là khu vực Hà Nội và những vùng lân cận. Cũng cần đến hỗ trợ cho cháu ăn nghỉ trong những ngày đấu tranh đòi công lý cho mẹ. Thiết nghĩ hai việc này đều không khó khăn đối với anh em trong nước và đồng bào hải ngoại. Mọi cản trở về đăng ký tạm trú từ phía nhà cầm quyền đối với Trần Bùi Trung tại Hà Nội sẽ là những sự kiện truyền thông mà chính phía chính quyền tạo nên.
Thật đáng tiếc cho nhà cầm quyền khi phải đối diện với một cuộc đấu tranh lẽ ra không nên có.

Sự ra đi của Tướng Phạm Quý Ngọ - có là căn cứ kết thúc một vụ án đã khởi tố?

Đó là câu hỏi mà nhiều người người dân đang theo dõi vụ án Dương Chí Dũng và Dương Tự Trọng chờ câu trả lời nhất là đối tượng trong lời khai của Dương Chí Dũng trước tòa là Thượng tướng Phạm Quý Ngọ vừa về cõi vĩnh hằng tất cả có chìm sâu trong yên lặng?
Thông tin Thượng tướng Phạm Quý Ngọ từ trần thực sự là một thông tin bất ngờ đối với dư luận. Thông tin này càng thu hút sự quan tâm của dư luận nhiều hơn khi gần đây xuất hiện những đề nghị đình chỉ chức vụ đối với vị tướng này để phục vụ công tác điều tra do có lời tố cáo Thượng tướng Phạm Quý Ngọ có liên quan trực tiếp đến vụ Dương Chí Dũng bỏ trốn.
Theo thẩm phán Trương Việt Toàn, người đã công bố Quyết định khởi tố vụ án “Làm lộ bí mật Nhà nước” cho biết, trong trường hợp người bị tố cáo qua đời thì sẽ đình chỉ vụ án.
Trong phiên tòa xét xử Dương Tự Trọng và đồng phạm Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài hồi tháng 1, ông Dương Chí Dũng được triệu tập đến tòa với tư cách là nhân chứng.
Tại tòa, ông Dũng đã tố cáo Thượng tướng Phạm Qúy Ngọ chính là người đã “mật báo” để ông ta bỏ trốn...
Trao đổi với báo giới về những vấn đề liên quan đến lời khai của Dương Chí Dũng tại phiên xét xử Dương Tự Trọng, ThS, Luật sư Phạm Thanh Bình – GĐ Công ty Luật Bảo Ngọc (Hà Nội) chia sẻ rằng ông rất bất ngờ trước sự ra đi của Thượng tướng Phạm Quý Ngọ.
“Theo nguyên tắc Luật Hình sự của Việt Nam là truy trách nhiệm cá nhân cho nên bất cứ bị can, bị cáo nào chết thì đều đình chỉ điều tra huống hồ trong trường hợp này, Thượng tướng Phạm Quý Ngọ vẫn đang tại vị nên càng không thể khởi tố được”, LS Bình nói.
Về lời khai của Dương Chí Dũng, Luật sư Phạm Thanh Bình cho rằng: Đó không phải là một tình tiết gỡ tội cho Dương Chí Dũng. Và nếu cơ quan điều tra có xác định được lời Dương Chí Dũng khai liên quan đến tướng Ngọ là đúng hay không cũng không phải là một tình tiết gỡ tội cho Dương Chí Dũng. Nếu chứng minh được ông Phạm Quý Ngọ đúng như lời Dương Chí Dũng nói thì đó được coi là một tình tiết giảm nhẹ cho Dương Chí Dũng trong việc tố cáo tội phạm. Bây giờ Thượng tướng Phạm Quý Ngọ đã từ trần nên việc tố cáo kia cũng chẳng còn ý nghĩa với Dương Chí Dũng.
Theo luật sư Phạm Thanh Bình, trong thời gian tới sẽ khó có thể có thay đổi với mức án của Dương Chí Dũng.
Còn về vụ án “Cố ý làm lộ bí mật Nhà nước” đã được khởi tố tại phiên xét xử Dương Tự Trọng, Luật sư Phạm Thanh Bình cho hay: “Việc cơ quan chức năng khởi tố là để điều tra. Khi có thông tin liên quan đến Thượng tướng Phạm Quý Ngọ thì cơ quan chức năng sẽ xem xét. Nếu thấy vụ án đúng như lời Dương Chí Dũng khai và không còn ai liên quan đến vụ án này thì sẽ đình chỉ điều tra vụ án. Nhưng nếu cơ quan điều tra xác định còn có người khác liên quan đến việc để lộ thông tin cho Dương Chí Dũng bỏ trốn thì vụ án vẫn được tiếp tục”.
Trong một cuộc trao đổi khác với chúng tôi, Luật sư Chu Mạnh Cường – Trưởng Văn phòng Luật sư Danh Chính (Hà Nội) cho hay: "Qua diễn biến sự việc chúng ta thấy cho đến nay, mặc dù chưa có các quyết định hành chính, hay tố tụng chính thức liên quan đến các đối tượng liên quan đến lời khai cũng như nội dung tố cáo của Dương Chí Dũng, nhưng mọi người đều có thể nhận thấy sự việc có liên quan trực tiếp đến Thượng tướng Phạm Quý Ngọ".
Vị luật sư này cũng cho biết: Theo quy định của pháp luật, sau khi vụ án được khởi tố, cơ quan điều tra có thẩm quyền sẽ tiến hành điều tra, xác minh các thông tin tố giác tội phạm. Trong trường hợp sau khi điều tra, xác minh mà đi đến kết luận các thông tin đó là đúng sự thật thì sẽ xem xét, quyết định khởi tố bị can đối với các đối tượng có liên quan. Trong trường hợp xác minh, kết luận là không đúng sự thật thì sẽ ra quyết định đình chỉ vụ án.
"Tuy nhiên, theo thông tin báo chí đã đăng, ngày 18/02/2014, Thượng tướng Phạm Quý Ngọ - người đang bị Dương Chí Dũng tố cáo là nhận tiền từ Dương Chí Dũng, tiết lộ thông tin để Dương Chí Dũng bỏ trốn – đã từ trần.
Liên quan đến vụ án “Cố ý làm lộ bí mật nhà nước” có liên quan đến Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, cho đến nay, chưa có một thông tin chính thức nào về kết quả điều tra, xác minh các thông tin tố cáo. Tuy nhiên, về mặt thủ tục tố tụng, Bộ luật Tố tụng hình sự, điều 164 quy định về Đình chỉ điều tra.
Theo đó: "2/ Cơ quan điều tra ra quyết định đình chỉ điều tra trong những trường hợp sau đây: a/ Có một trong những căn cứ quy định tại khoản 2 điều 105 và điều 107 của Bộ luật này hoặc tại điều 19, điều 25 và khoản 2 điều 69 của Bộ luật Hình sự”.
Điều 107 Bộ luật Tố tụng hình sự quy định về những căn cứ không được khởi tố vụ án hình sự, theo đó, khoản 7 quy định: “Khi người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội đã chết, trừ trường hợp cần tái thẩm đối với người khác”.
Điều 108 Bộ luật tố tụng hình sự quy định về Quyết định không khởi tố vụ án hình sự: “1/ Khi có một trong những căn cứ quy định tại điều 107 của Bộ luật này thì người có quyền khởi tố vụ án ra quyết định không khởi tố vụ án hình sự; nếu đã khởi tố thì phải ra quyết định hủy bỏ quyết định khởi tố và thông báo cho cơ quan, tổ chức, cá nhân đã tố giác hoặc báo tin về tội phạm biết rõ lý do; nếu xét thấycần xử lý bằng biện pháp khác thì chuyển hồ sơ cho cơ quan, tổ chức hữu quan để giải quyết”.
Căn cứ các quy định của Bộ luật tố tụng hình sự, trong trường hợp này, thì khi Thượng tướng Phạm Quý Ngọ từ trần, nếu vụ án không liên quan đến các đối tượng nào khác, Cơ quan điều tra có thể xem xét việc ra quyết định Đình chỉ điều tra (theo điều 164 Bộ luật Tố tụng hình sự) hoặc người có quyền khởi tố vụ án xem xét ra quyết định hủy bỏ quyết định khởi tố (theo điều 108 Bộ luật tố tụng hình sự)", Luật sư Chu Mạnh Cường nói.
Theo luật sư Trần Đình Triển, trong vụ án cố ý làm lộ bí mật nhà nước, nếu xác định được Thượng tướng Phạm Quý Ngọ có liên quan thì dù Thượng tướng Ngọ đã qua đời, các cơ quan có thẩm quyền vẫn phải làm rõ trách nhiệm dân sự để những người hưởng thừa kế của ông Ngọ thực hiện nghĩa vụ.
Theo tiến sĩ - luật sư Trần Đình Triển, Trưởng Văn phòng luật sư Vì Dân, nếu xác định ông Ngọ có liên quan đến vụ án “làm lộ bí mật nhà nước”, về mặt nguyên tắc tố tụng thì khi bị can chết thì sẽ phải quyết định đình chỉ điều tra. Nếu trong trường hợp vụ án “làm lộ bí mật” đó mà chỉ có một mình tướng Ngọ là bị can thì sẽ phải đình chỉ cả vụ án, đình chỉ cả khởi tố bị can.
Nhưng nếu vụ án đó không chỉ có mình ông Ngọ mà còn có những người khác nữa thì sẽ chỉ đình chỉ bị can với ông Ngọ và vẫn tiến hành điều tra như bình thường.
Ngoài ra, cơ quan điều tra sẽ phải làm rõ trách nhiệm dân sự, những vấn đề mà ông Ngọ có liên quan để những người hưởng thừa kế của ông Ngọ phải có trách nhiệm trước Nhà nước và trước những người khác.
Trước đó, trong vụ án xét xử nguyên Đại tá công an Dương Tự Trọng về tội tổ chức cho anh trai mình trốn ra nước ngoài, Dương Chí Dũng đã khai tại tòa rằng ông Ngọ chính là người mật báo cho mình trước khi có quyết định khởi tố mình vì những sai phạm trong vụ án tại Vinalines. Ông Dũng còn tố cáo ông Ngọ đã nhận của mình tổng cộng 510 ngàn USD để giúp "chạy án". Từ những lời khai trên, ngày 8.1, TAND TP Hà Nội đã khởi tố vụ án cố ý làm lộ bí mật nhà nước. Trả lời báo chí ngày sau đó, tướng Ngọ phủ nhận lời khai này.
PVTH
(Blog Bùi Văn Bồng)

Một sự xúc phạm vong linh đồng chí Phạm Quý Ngọ

Sau lời khai của Dương Chí Dũng về việc đồng chí thượng tướng thứ trưởng công an Phạm Quý Ngọ nhận hối lộ và mật báo cho Dũng chạy trốn, người ta cứ lo ngại sẽ có một vụ án mạng. Và người được dư luận cho là có thể bị “đột tử” là kẻ đã tố cáo đồng chí Phạm Quý Ngọ. Sẽ có ai đó muốn bản án tử hình được thực hiện càng sớm càng tốt, mà không phải đợi xử phúc thẩm, giám đốc thẩm, cũng không đợi đội thi hành án ra tay. Kiểu gì cũng được, miễn là bắt được hắn ta câm lặng vĩnh viễn.
Không ngờ, người vội vã ra đi lại chính là đồng chí Phạm Quý Ngọ!
GIAI OAN PQ NGO

Nói gì thì nói, những người hết lòng trông mong vào sự thành công của Ủy Ban chống tham nhũng và Ban Nội Chính TW luôn muốn tất cả những kẻ tham nhũng đều phải bị lôi ra ánh sáng. Và ai cũng muốn những kẻ đã bị tố cáo phải được đem ra xử, không phải để kết tội bằng mọi giá, mà để cho cả xã hội được thấy những tấm màn bưng bít bị xé toang, để thấy rõ kẻ bị tố cáo là tội phạm thật hay bị tố oan. Mong lắm!
Và phải nói rằng cả xã hội đã sốt ruột chờ đợi kết quả điều tra xác minh lời khai của Dương Chí Dũng. Sự xuất hiện của ông Nguyễn Bá Thanh ở các phiên tòa gần đây cũng đem lại hy vọng cho nhiều người.
Nhưng có vẻ như quá khó để ông Nguyễn Bá Thanh và thuộc hạ của ông tiếp cận được những bằng chứng xác đáng liên quan đến vụ việc? Hay là vì các cấp lãnh đạo quá bận lo cho dân ăn Tết? Khó biết được. Chỉ biết rằng sau khi TAND Hà Nội tuyên bố khởi tố vụ án “làm lộ bí mật công tác” thì mọi việc tự nhiên lắng đi. Gần hai tháng đã trôi qua. Liệu có ai sốt sắng điều tra xác minh?
Rồi bỗng nhiên, ngày 18 tháng 2 có tin đồng chí Ngọ qua đời. Vẫn biết đồng chí đã bị ung thư gan và đã phải ghép buồng gan lấy từ bụng người con nuôi, nhưng vì dân thường chẳng được theo dõi thường xuyên tình trạng sức khỏe của đồng chí nên bất ngờ quá.
Và ngay ngày hôm sau, 19 tháng 2, đã có quyết định đình chỉ vụ án “làm lộ bí mật”!
Quá trễ tràng trong việc triển khai khởi tố, và quá nhanh nhảu trong việc quyết định đình chỉ vụ án! Thế là sao? Có vẻ như người ta chỉ đợi đồng chí ấy chết để quyết định bãi bỏ vụ xét xử?
Thú thật, dù không muốn nghĩ vậy, nhưng ý nghĩ ấy vẫn tự động chui vào đầu tôi. Cho đến khi…
Tôi bỗng thấy trên mạng cái bài viết: “Tâm nguyện cuối đời của thượng tướng Phạm Quý Ngọ”. Và tôi thật xúc động ngậm ngùi khi đọc những câu:
“Trước khi qua đời, tướng Ngọ có hai điều mong muốn đó là được đưa về quê an táng và cơ quan chức năng minh oan cho mình. “Anh ấy chẳng nói gì được nhiều. Nhưng anh ấy có hai điều mong muốn: Được đưa về an táng ở quê và cơ quan chức năng minh oan cho anh ấy” – Thượng tá Ngữ nghẹn ngào nói trong nước mắt.”
Thì ra thế! Đồng chí thượng tướng của chúng ta chỉ muốn được minh oan!
Và bây giờ thì tôi lại trách những ai vì muốn tránh rầy rà mà đình chỉ vụ án. Chẳng lẽ họ muốn anh ấy ra đi trong màn sương ngờ vực của người đời? Họ không muốn minh oan cho đồng chí của mình sao? Hay còn những lý do gì khác nữa?
Nguyễn Trần Sâm
(Lề trái) 

Thủ Tục Duyệt Xét Mới Áp Dụng Cho Chiếu Khán Phi Di Dân Và Vị Hôn Phu-Thê .(Vào Hoa Kỳ)

http://new.vietbao.com/p122a217637/thu-tuc-duyet-xet-moi-ap-dung-cho-chieu-khan-phi-di-dan-va-vi-hon-phu-the-p1#pDetail

Lê Minh Hải
Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Đề tài trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên trang nhà của văn phòng, http://www.rmiodp.com, tiết mục Radio, vào mỗi tối thứ Tư, từ 7:00-8:00 giờ.
Trong một thông báo quan trọng vừa phổ biến, Tổng Lãnh sự Hoa Kỳ tại Việt Nam cho biết một thủ tục duyệt xét mới sẽ áp dụng cho những đương đơn xin chiếu khán (visa) phi di dân (hay không định cư) và diện vị hôn phu – vị hôn thê (tức diện fiancée). Nội dung bản thông báo này cho biết như sau:
Vào ngày 22 tháng 2 năm 2014, Tổng Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ tại Thành Phố Sài Gòn sẽ ra mắt một dịch vụ hoàn toàn mới nhằm tạo điều kiện thuận lợi hơn cho các đương đơn xin thị thực không di dân, cũng như các đương đơn xin thị thực hiện Hôn Phu/Hôn Thê (K1) và diện Thường Trú Nhân xin tái nhập cảnh (SB1), trong việc đặt lịch phỏng vấn, hướng dẫn thông tin về quy trình xin thị thực, và chuyển phát thị thực đến tận nhà – tất cả các dịch vụ chỉ với một mức phí tiêu chuẩn.
Thông báo mới về dịch vụ cấp thị thực
Kể từ ngày 22 tháng 2 năm 2014, Tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tại thành phố Sài Gòn sẽ cung cấp dịch vụ mới về cấp thị thực cho các đương đơn. Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng và trang web mới sẽ được thiết lập nhằm trợ giúp các đương đơn trong việc đặt hẹn phỏng vấn và trả lời các câu hỏi liên quan đến qui trình xin thị thực.
Thủ tục mới được thực hiện như sau:
1. Truy cập vào trang web http://www.ustraveldocs.com để điền và in phiếu nộp tiền ngân hàng.
2. Mang phiếu này tới ngân hàng HSBC hoặc Bưu Điện Việt Nam ở bất kỳ địa chỉ nào để đóng phí thị thực.
3. Điền mẫu đơn xin thị thực DS-160.
4. Đặt hẹn phỏng vấn tại trang web http://www.ustraveldocs.com hoặc gọi điện thoại tới Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng. Dịch vụ này hoàn toàn miễn phí.
5. Sau khi đặt hẹn phỏng vấn, vui lòng điền địa chỉ nhận hộ chiếu và thị thực. Nếu đơn xin thị thực được chấp thuận, hộ chiếu và thị thực sẽ được chuyển miễn phí đến đị chỉ đã đăng ký.
Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng:
Bắt đầu từ ngày 22 tháng 2 năm 2014, nhân viên hỗ trợ khách hàng sẵn sàng phục vụ quý khách từ thứ hai đến thứ sáu, từ 8:00 sáng đến 8:00 giờ tối (giờ địa phương) qua các số điện thoại ở Việt Nam và ở Hoa Kỳ để giúp đỡ quý khách đặt lịch hẹn phỏng vấn xin thị thực và cung cấp thông tin về quy trình xin thị thực. Ở Việt Nam, nhân viên hỗ trợ khách hàng sử dụng cả tiếng Anh và tiếng Việt. Ờ Hoa Kỳ, nhân viên sẽ sử dụng tiếng Anh.
Thông tin quan trọng dành cho đương đơn xin thị thực không định cư:
- Nếu quý khách đã đặt hẹn phỏng vấn thị thực VÀ đã trả lệ phí xin thị thực tại ngân hàng Citibank hoặc Eximbank, quý khách vui lòng có mặt tại Tòa Đại Sứ hay Tòa Tổng Lãnh Sự vào ngày đặt hẹn. Quy trình mới sẽ không ảnh hưởng đến quá trình nộp đơn của quý khách.
- Nếu quý khách chưa đặt hẹn phỏng vấn thị thực nhưng đã đóng phí xin thị thực tại ngân hàng Citibank hoặc Eximbank, quý khách sẽ không thể sử dụng hệ thống đặt hẹn mới. Quý khách nên cố gắng đặt hẹn theo hệ thống đặt hẹn hiện tại trước ngày 22 tháng 02, 2014. Nếu quý khách không thể đặt hẹn trước ngày 22 tháng 02, vui lòng liên hệ với Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng để được hướng dẫn thêm.
- Những đương đơn thuộc diện miễn phí xin thị thực (theo diện ngoại giao và trao đổi văn hoá) sẽ không thể sử dụng hệ thống đặt hẹn mới và nên liên hệ với Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng để được hướng dẫn thêm.
- Tòa Đại Sứ và Tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ sẽ tiếp tục chương trình cấp lại thị thực mà không cần phỏng vấn dành cho những đương đơn đủ điều kiện. Đơn xin thị thực phải được gửi qua đường bưu điện Việt Nam. Vui lòng tham khảo trang http://www/ustraveldocs.com để biết thêm chi tiết. Tại thành phố Sài Gòn, chương trình nộp đơn xin cấp lại thị thực miễn phỏng vẫn vẫn tiếp tục tại cửa sổ đến hết tháng 3. Kể từ ngày 1 tháng 4, việc xin cấp lại thị thực sẽ chỉ được nộp qua Bưu điện Việt Nam.
Thông tin quan trọng dành cho đương đơn xin thị thực định cư:
- Trung Tâm Thị Thực Quốc Gia (NVC) vẫn tiếp tục lên lịch hẹn phỏng vấn cho hầu hết các loại thị thực định cư, trừ thị thực diện hôn phu/hôn thê (K).
- Dịch vụ chuyển phát thị thực cho đương đơn xin thị thực định cư là hoàn toàn miễn phí. Xem thông tin về thị thực tại trang http://www.ustraveldocs.com hoặc gọi đến Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng.
Hỏi Đáp Di Trú
- Hỏi: Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng mới có sẽ trả lời những câu hỏi liên quan đến những hồ sơ xin định cư không?
- Đáp: Trung Tâm Hỗ Trợ Khách Hàng sẽ chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến thủ tục duyệt xét mới những đơn xin chiếu khán diện không định cư và diện hôn phu – hôn thê.
- Hỏi: Nếu đương đơn muốn thay đổi ngày phỏng vấn diện chiếu khán định cư, qúy vị này nên liên lạc với Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia (NVC) hay Tòa Lãnh sự Hoa Kỳ?
- Đáp: Để yêu cầu xin hoãn lại ngày phỏng vấn từ Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia, đương đơn nên gửi thư yêu cầu đến Tòa Lãnh sự Hoa Kỳ.
- Hỏi: Hai tháng trước đây, Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia nói rằng họ đã hoàn tất thủ tục hồ sơ xin chiếu khán định cư của người thân tôi, nhưng chúng tôi vẫn chưa nhận được ngày phỏng vấn. Chúng tôi nên làm gì?
- Đáp: Những hồ sơ đã hoàn tất tại Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia phải đợi cho đến khi số chiếu khán có sẵn sàng tại Tòa Lãnh sự và cho đến khi thời khóa biểu phỏng vấn của Tòa Lãnh sự có thể chấp nhận phỏng vấn đương đơn. Đó là lý do tại sao một số hồ sơ tại Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia phải đợi từ một đến ba tháng mới có ngày phỏng vấn. Quý vị có thể liên lạc với Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia qua địa chỉ email NVCinquiry@state.gov.
Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh và phát hình trực tiếp của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7-8PM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM và trên trang nhà của văn phòng: http://www.rmiodp.com, mục Radio. Hoặc liên lạc với một văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: Văn Phòng mới trong khu Hanoi Plaza, trên đường Bolsa (714) 890-9933, San Jose (408) 294-3888 (779 Story Road, phía trước Wal Mart), Sacramento (916) 393-3388 hay Email: info@rmiodp.com.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét