Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Tin thứ Ba, 02-04-2013 - cập nhật

CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
Cần chính sách đặc biệt hỗ trợ đánh bắt xa bờ (TP). 
Đề nghị lễ khao lề thế lính Hoàng Sa là di sản văn hóa quốc gia (TT). - Đảo Trường Sa Lớn có thêm Tượng ngọc Phật Quán Thế Âm Bồ Tát (ĐĐK). 
FPT lý giải bản đồ Việt Nam 'quên' Trường Sa, Hoàng Sa (TP). - Cột mốc chủ quyền trên mạng (TT). 
Đề nghị đưa Hoàng Sa, Trường Sa vào Hiến pháp (ANTĐ). - Hội thảo lịch sử, kinh tế, quân sự Biển Đông ở Pháp (TTXVN).
Thư học sinh lớp 4 Việt Nam gửi Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (GDVN). 
Trung Quốc tuyên bố tăng cường tập trận trên biển (DT). - Tư lệnh Hạm đội Hải Nam - Trung Quốc lấp liếm tập trận biển xa (TP). 
Trung Quốc âm thầm đàm phán với Philippines về Biển Đông? (KT). - Philippines thay Tư lệnh Miền Tây, đối phó với Trung Quốc ở Biển Đông (GDVN). 
Mỹ tăng cường hợp tác quân sự với ASEAN (NLĐ). 
Mỹ, Singapore tăng cường hợp tác quân sự (TT). - Australia lập ủy ban đặc biệt đối phó với Trung Quốc (VnMedia). 
- Việt Nam sẽ nhận tàu ngầm tân tiến của Nga trong năm 2013 (Diplomat/ TCPT). 
40-50 cơ quan báo chí đưa tin xét xử ông Vươn (DV). - Vụ xử Đoàn Văn Vươn: Công tác an ninh được siết chặt (DV). - Hải Phòng: Xử sơ thẩm 2 vụ vi phạm pháp luật về sử dụng và thu hồi đất (CP). - Đang xét xử vụ Đoàn Văn Vươn (Infonet). - Đang xét xử anh em Đoàn Văn Vươn (NLĐ). - Xử vụ Đoàn Văn Vươn: Cận cảnh các bị cáo tại phiên tòa(Infonet). - Xét xử ông Đoàn Văn Vươn và người thân “Giết người, chống người thi hành công vụ” (SGGP). 
Xét xử vụ Đoàn Văn Vươn: 8 luật sư tham gia tố tụng (DV). - Tin trực tiếp về xử vụ cướp đầm Vươn hải Phòng (Xuân VN). - Lão nông biện cáo! vụ án Đoàn Văn Vươn (DĐCN). - Nông Dân Và Đất (FB Võ Lão Nông/ HDTG).  - Đấu tranh (Phi Vũ). - Nhìn ảnh biết kết quả (Quê Choa).  - "Ta" bắn lựu đạn cay, nổ súng vào nhà phe "địch" đã bỏ chạy, thì tính sao? (Trần Hùng). - Toà án Hải Phòng chắc chắn bỏ lọt tội phạm (Xuân VN). - An ninh siết chặt, tòa án VN bắt đầu phiên xử những người nông dân, những người đã đấu với cảnh sát: Under tight security, Vietnamese court begins hearing trial of farmers who fought police (Washington Post). 
Công bố các tang chứng vụ Đoàn Văn Vươn  (Infonet/Zing). - Hình ảnh Đoàn Văn Vươn từ đầm cá đến tòa án… (DV). - Đoàn Văn Vươn gầy, trắng trước tòa (DV). - Anh em Đoàn Văn Vươn bình tĩnh trong phiên tòa (ĐV). - PHÚT GIÂY GẶP GỠ TRÀN NGẬP NƯỚC MẮT CỦA VỢ CHỒNG ANH VƯƠN (NĐT/ VNE/ DV/ Tễu). - Người thân ông Vươn: Mong phán quyết đúng bản chất sự việc (DV). - Phó Chủ tịch T.Ư Hội Nông dân Việt Nam - Nguyễn Duy Lượng: Nếu phán quyết vụ ông Vươn chưa thỏa đáng, Hội sẽ lên tiếng (DV). 
- Một tuyên ngôn ôn hòa, sáng rõ và đàng hoàng (pro&contra). 
Hiến pháp sửa đổi đáp ứng được ý nguyện của Đảng, của dân (VOV). - Hiến pháp nào, nhân dân cũng khổ (ĐCV). - THÔNG BÁO của nhóm soạn thảo và ký Kiến nghị 72 về sửa đổi Hiến pháp (BoxitVN/ Ba Sàm). 
- Hồ Quang Huy – Đa sở hữu đất đai để loại bỏ oan sai, tạo ổn định xã hội (Dân Luận). - Khiếu nại tố cáo 3 tháng đầu năm: Vẫn nóng chuyện đất đai (ĐĐK). - Chủ tịch tỉnh Hà Nam: Kiên quyết thu hồi đất dự án chậm tiến độ (GDVN). - Vụ tham nhũng lớn ở Quảng Trị: Chuyển hồ sơ sang cơ quan điều tra xử lý (LĐ). - Thanh Hóa: Hoang phế dự án nghìn tỷ (NNVN). - Sống khổ ở “thị trấn treo” (DV). 
- Nhà nước đảng trị – Nền chuyên chính của đảng là linh hồn, trí tuệ và bản chất của hệ thống (pro&contra). - Ba Đình sắp nhóm họp: Liệu Đảng CSVN có biến thành Đảng X? (VLB). 
- Tám Tàng sưu tầm "lời vàng-- ý ngộc" của các danh nhân (NLG). 
Quảng Nam, Đà Nẵng "căng" nhau về nguồn nước (phần 2) (Infonet). - Thủy điện “chơi” không sòng phẳng (TT). 
- Vụ Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa bị kiện: Nhiều dấu hiệu vi phạm tố tụng ở Tòa cấp sơ thẩm (GDVN). 
Vụ "quan tài diễu phố": Đã có kết luận về cái chết của nạn nhân (DV). - Viện Khoa học hình sự Bộ Công an kết luận pháp y vụ "mang quan tài diễu phố" (CAND/LĐ). - Nạn nhân vụ 'quan tài diễu phố' chết do ngạt nước (TP). 
Chủ tịch UBND xã đánh người (TT). - Thừa Thiên - Huế: Chủ tịch xã lệnh còng tay dân (LĐ). 
- Hưng Yên - tranh thủ tiêu sài tiền ngân khố ? (Xuân VN). 
Nhiều chính sách phí, phạt về giao thông có hiệu lực từ tháng 4 (DT). 
Đổi nợ cũ lấy trái phiếu (DĐDN). 
100 triệu đồng hỗ trợ đồng bào bị mưa đá ở Lào Cai (VOV). - Bộ TN&MT: Đẩy trách nhiệm cho truyền thông bằng một dự thảo (Sống mới). 
- Viết tiếp vụ bắt giữ 8.450 sim VinaPhone nhập lậu từ Trung Quốc: Nguồn cung sim điện thoại: Miếng mồi béo bở (LĐ). 
Báo chí tư nhân trở lại Myanmar (VnEco). 
Cảnh sát Trung Quốc mua dâm hàng chục bé gái (VNE). 
Ngại Trung Quốc, Mỹ thắt chặt an ninh mạng (VOV). 
Trung Quốc bí mật dồn quân đến sát Triều Tiên (VnMedia). - Quân Trung Quốc ùn ùn kéo về biên giới, sẵn sàng hỗ trợ Triều Tiên (Infonet). - Hàn Quốc họp khẩn về an ninh (DV). - Những kịch bản chiến tranh liên Triều (PT). - Triều Tiên tấn công để giữ thể diện hay đánh lạc hướng Mỹ? (LĐ). 
Mỹ không “nói nhiều” với Triều Tiên (Infonet). - Vũ khí tối tân của hải quân Mỹ bắt đầu "vây" Triều Tiên (LĐ). - Mỹ điều thêm tàu chiến tới gần Triều Tiên (VOV).

KINH TẾ
Tối màu lợi nhuận ngân hàng (ĐTCK). - Thiếu cơ sở pháp lý xác định lãi phạt (ĐTCK). 
Sở hữu nhiều TPCP, ngân hàng lãi “khủng”? (ĐTCK). 
Vàng SJC lại tăng nhẹ: Bao giờ vàng mới ổn? (PT). 
Bi hài DN địa ốc 'cầu cứu' cổ đông (TP). - Có 'đàn cá mập' theo sau TS Alan Phan? (TP). 
Bộ Công Thương: CPI giảm không là điều bất thường (TTXVN). 
“Không thể báo tăng giá xăng dầu sớm” (Infonet). - “Tăng giá xăng dầu đẩy CPI lên gần 0,13%” (VnEco). - Giá xăng, dầu kỷ lục: Chi phí đè vụ hè thu (NNVN). 
Điện cố ghìm cương trước sự phi mã của xăng (Sống mới). 
Sữa lại tăng giá: Vẫn ngoài tầm kiểm soát (DV). - Buông lỏng đến bao giờ? (NNVN). - Bất lực với giá sữa (PT). 
Xuất siêu quý I/2013: Mừng ít lo nhiều! (PT). 
Quý I/2013: Sản xuất công nghiệp tăng trưởng thấp (PT). 
Dấu hiệu phục hồi tích cực của kinh tế Trung Quốc (TTXVN). - Tăng trưởng kinh tế Trung Quốc có thể chỉ còn 1% vào 2030 (Infonet).
VĂN HÓA-THỂ THAO
Tái hiện lễ Tế đàn Xã Tắc tại Cố đô Huế (SGGP). 
Lễ giỗ Tổ Hùng Vương 2013: Tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương đón bằng Di sản thế giới  (ĐĐK). - Khâu chuẩn bị đã sẵn sàng (TP). 
- Liệu tủ sách “Tiếng Quê Hương” tồn tại được không? (ĐCV). 
- NGỌC ẨN: SẤM TRẠNG TRÌNH (Sơn Trung). 
Chùa của ai? (KTĐT). 
Nghề làm tranh Đông hồ còn không? (TTVH). 
'Cuộc đời cụ Cầu chính là câu xẩm' (TTVH). 
Nâng cao chất lượng ca Huế trên sông Hương (TTVH). 
Nhớ nhà văn Võ Hồng: Người của thời "Tiểu thuyết thứ Bảy" (TTVH). 
Phát hiện dao găm cổ hình người trên 2.500 năm tuổi (DT). 
Thăm gác xưa của Trịnh (DT). 
Khen sao cho đúng? (SGGP). 
Gay cấn cuộc đua tới chiếc ghế “sếp phó” VFF (VNN).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
Không giới hạn nội dung ôn thi tốt nghiệp THPT 2013 (PT). - Định hướng nội dung ôn thi tốt nghiệp THPT (NĐT). - Ôn thi tốt nghiệp bám sát chương trình lớp 12 (TP). 
10 trường tự chủ tuyển sinh riêng như thế nào? (PLTP). 
Khi học sinh giỏi chê ngành sư phạm (KTĐT). - Coi chừng “sập bẫy” ngành kinh tế (NLĐ). 
Phương án điểm sàn 2 mức (GD&TĐ). 
Robot và công dân (DV). 
5 giáo viên luyện thi tiếng Anh ‘đình đám’ tại Hà Nội (Infonet). 
- Giải quyết hỗ trợ phụ cấp thâm niên nhà giáo: Giáo viên nói “chưa”, huyện và sở nói “đã” (LĐ). 
Quảng Bình: Kỷ luật buộc thôi việc đối với 28 GV dùng bằng giả (PLTP). 
Đau đầu vì “heo vàng” (LĐ). 
Lớp học bên hiên trại phong (TP).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
Dân vây viện Lao phổi T.Ư tố bác sĩ tắc trách (TP). 
Kim Lan lập phòng tuyến chống dịch (NNVN). 
Lẽ nào tôi chỉ còn đường chết? (TT). 
Gần 10 học sinh thoát nạn trong căn nhà bị cây cổ thụ đè sập (DT). 
- Thông tin su su Tam Đảo “tắm” thuốc kích thích: Người trồng su su bàng hoàng (NNVN). 
Điều tra, xử lý nghiêm đối tượng đốt mía (DV). 
Cháy trường học ở Myanmar, 13 trẻ nhỏ thiệt mạng (VOV).
Thời sự trong ngày: Dinh thự ‘khủng’ của đại gia (VNN)   —-Hà Nội: Bắt con nợ lội quanh hồ nước, úp mặt vào xô phân  (DT)
Báo động tai nạn nguy hiểm ở trẻ em  -(Dân trí) – Bị điện giật, bỏng lửa, uống nhầm hóa chất, quạt chém bay xương sọ… là hàng loạt tai nạn nguy hiểm khiến nhiều trẻ phải nhập viện cấp cứu. Các kết quả điều tra bệnh sử ghi nhận, sự sơ ý của người lớn là nguyên nhân dẫn đến tai nạn cho con trẻ.
Rùng mình cảnh sông ứa máu, cá chết dạt ở Trung Quốc  (VNN)    —Cỗ máy ‘chém người’ qua tự thú kinh hoàng của đầu bếp(VNN)     —Ông già 60 nhập viện vì.. chiều bạn gái(VNN)    —-Quán phở Hà Nam thu lãi ‘khủng’ từ thịt lợn sề?(VNN)
Siêu mẫu 26 tuổi qua đêm với cả tá đàn ông  (VNN)

QUỐC TẾ
Hamas bầu lãnh đạo (PT). 
Khai mạc khóa họp của Ủy ban Giải trừ quân bị LHQ (TTXVN). 
Cyprus đánh cược vào sòng bài để cứu kinh tế (LĐ). - Síp điều tra các vụ tháo chạy tài chính (PT). - Nga 'thất trận' ở Cyprus, nguy cơ mất hàng chục tỷ USD (TP). - Síp yên bình ‘kỳ lạ’ khi ngân hàng hoạt động trở lại (Infonet). 
Châu Phi quay lưng với Bắc Kinh (TT). 
Vì sao Tổng thống Putin ra lệnh tập trận bất thường 2 lần liên tiếp? (GDVN). 
Tổng thống Philippines không chấp nhận cảnh sát thấp (VNE/TTVH).

Chính trị – Xã hội

Trung Quốc sợ thua kiện chủ quyền tại biển Đông  (PLTP)    —-Trung Quốc có thể âm thầm đàm phán với Philippines về lãnh hải (VOA)
Yêu sách biển: TQ chuyển từ dùng dân sự sang quân sự (VNN)   —Nghi vấn sau kế hoạch của Trung Quốc (TVN)  —-Bản đồ Trung Quốc trưng bày tại Bảo tàng Thâm Quyến không có quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa - CAND
Philippines thay Tư lệnh Miền Tây, đối phó với Trung Quốc ở Biển Đông - (GDVN)   —-Tư lệnh Hạm đội Hải Nam – Trung Quốc lấp liếm tập trận biển xa - Tiền Phong   —Kêu gọi Trung Quốc tích cực tham gia giải quyết tranh chấp lãnh hải - CAND  —-Cần chính sách đặc biệt hỗ trợ đánh bắt xa bờ - Tiền Phong
Trung Quốc đổ bộ lên bãi James: Biển Đông nguy hiểm như thế nào? - Infonet
Thư học sinh lớp 4 Việt Nam gửi Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình- (GDVN)
Bác sĩ Nguyễn Đan Quế: Việt Nam cần thay Quốc hội và Hiến pháp (VOA)
Hiến pháp Việt Nam cần thay đổi thế nào (VOA)  -4 trí thức trẻ trong nước phân tích lý do vì sao cần phải bỏ quy định quân đội nhân dân phải tuyệt đối trung thành và bảo vệ đảng cộng sản Việt Nam    —-Hiến pháp phải hạn chế sự lạm dụng của cơ quan công quyền (VNN)
Ông Nguyễn Bá Thanh: “Chúng ta phải nói thật làm thật!” (TN)   —Ông Nguyễn Bá Thanh “rút ruột” tâm sự sau khi chuyển giao chức vụ  (Dân trí)
Khóc cười cùng “dân chơi” thời bao cấp -Khampha.vn - Mốt thời trang trong giai đoạn bao cấp và đầu đổi mới luôn hằn sâu trong tâm trí nhiều người thế hệ trước những ký ức về sự khốn khó, thiếu thốn, nhưng lại theo…
Quận Bình Tân: Đề xuất cấp giấy cho đất lấn chiếm (PLTP)   —Hà Nội: Một doanh nghiệp tố cáo bị sách nhiễu thủ tục hành chính  (Dantri)

Phỏng vấn tiến sĩ Alan Phan tại phi trường Kuala Lumpur sau khi bị báo chí Việt Nam tấn công ( Trần đông Đức -RFA)  -Báo chí Việt Nam hình như đang được lệnh tấn công tiến sĩ Alan Phan, người một thời được xem là Việt Kiều yêu nước. Ông Alan Phan từng được xem là nhà tư vấn nổi tiếng với nhiều ý tưởng và khẩu khí táo bạo. Tuy nhiên, gần đây với ảnh hưởng to lớn về mặt truyền thông trên blog, ông Alan Phan đã kêu gọi để cho thị trường bất động sản rơi tự do để thị trường tự điều chỉnh. Điều này đã ảnh hưởng đến lợi ích nhóm. Một chiến dịch tung ra để bôi nhọ Alan và các thành tựu của ông tại Hoa Kỳ. Không chịu nổi sức ép của các thế lực bất động sản tung chiêu, Alan đã sang Kuala Lumpur chơi, coi như là “giang hồ tránh bão”. Sau đây là bài phỏng vấn ngắn tại phi trường Kuala Lumpur được ghi chép qua cuộc điện thoại thân mật với nhà báo Vũ Quí Hạo Nhiên có nhà địa ốc ở Santa Ana.
Tiến sĩ cải cách hành chính khuyên gì tiến sĩ ‘dứt áo’?  (VNN) -Dù ai nói thế nào thì việc ‘dứt áo’ khỏi cơ quan cũ là một trong những quyết định sáng suốt trong đời tôi. Làm ở đâu cũng đều phục vụ đất nước.
Điếc không sợ súng nên làm bừa? (TVN) – Xây dựng chuẩn mực đạo đức trong nghiên cứu theo chuẩn mực quốc tế cần được tiến hành gấp rút ở các trường ĐH và viện nghiên cứu Việt Nam trước khi quá muộn.

ImageVài lời gửi ông nhà báo Nguyễn Phương Hùng- cựu quân nhân chế độ Việt Nam Cộng Hoà (Hailua)
Nhà báo Nguyễn Phương Hùng. Ảnh: Xuân Phong.===>>>
Xin lỗi dân khó lắm sao? (TN)
Váy xưa và xe không chính chủ nay (TVN) -  ….Chuyện xưa kể rằng, vua Minh Mạng (1820 – 1841) từng có chiếu chỉ cấm phụ nữ …mặc váy! Việc này nhằm chỉnh đốn phong hóa. Một số nhà nghiên cứu cho rằng đây là biện pháp nâng cao văn minh, bảo vệ người phụ nữ.
Tuy nhiên, ý định tốt của nhà vua đã không được nhân dân đồng tình. Vua đã nghiêm túc xem lại chiếu chỉ của mình ban ra……
Thương hiệu đại gia: 10 năm xây, 1 năm phá (VEF)   —Khan hàng mũ bảo hiểm “xịn” (TN)
Xét xử 2 vụ án về đất đai ở Tiên Lãng  (TN)
Lạ đời  (TN) -Chỉ riêng trong lĩnh vực giáo dục, có nhiều chuyện lạ nhưng không hiểu sao vẫn tồn tại nhiều năm.
Myanmar có nhật báo tư nhân (NLĐ) – —-   Myanmar ra nhật báo tư nhân  (TN) -Ngày 1.4, người dân Myanmar được cầm trên tay số đầu tiên 4 tờ nhật báo mới ra mắt gồm The Union của đảng USDP cầm quyền, The Voice Daily của Tập đoàn The Voice cũng như Golden Fresh LandNhật báo Thời gian của một số đơn vị tư nhân.
 Cái vụ này thì Thủ Dũng qua Miến Điện khuyên Chính phủ Miến nên “rút lại,làm như thế là mất tự do,là không ưu việt….là tự sát- nên bắt chước học theo CHXHCNVN”

THÔNG BÁO CỦA NHÓM SOẠN THẢO VÀ KÝ KIẾN NGHỊ 72* VỀ SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP (Boxitvn) -
Trong những ngày này, việc tổ chức hội nghị, hội thảo và các hình thức khác thu thập ý kiến của nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 (dưới đây gọi tắt là Dự thảo) được công bố theo Nghị quyết của Quốc hội đang diễn ra rộng khắp. Các phương tiện thông tin đại chúng đưa tin và bình luận đều nhấn mạnh sự tán thành, nhất trí cao đối với Dự thảo.
Nghị quyết của Quốc hội về tổ chức lấy ý kiến nhân dân tham gia vào việc sửa đổi Hiến pháp yêu cầu “phải được tiến hành rộng rãi, dân chủ, khoa học, công khai”. Tuy nhiên việc tổ chức thực hiện trong thời gian qua có nhiều cách làm ồ ạt nặng tính hình thức và áp đặt, cốt tạo được con số rất lớn những người tán thành Dự thảo, nhất là về những điều cơ bản của thể chế chính trị hiện hành, nhằm chuẩn bị cho Dự thảo được thông qua tại Quốc hội.

Hiến pháp – một văn bản khế ước hay một văn bản mệnh lệnh? -Đức Thành -(Boxitvn)

Vô hiệu hóa đa số trí thức bởi một thiểu số trí thức -Lưu Hà Sĩ Tâm -(Boxitvn)

Từ “Quyết liệt” đến… “Liệt” -Trần Ngân -(Boxitvn) -   Bài này của tác giả Trần Ngân gửi trực tiếp cho viet-studies dưới đầu đề: Thủ tướng Dũng và nền kinh tế thị trường “định hướng quyết liệt”. BVN xin phép đăng lại và chỉ thay lại đầu đề như trên để độc giả nắm ngay được cái hồn cốt của bài.

Ba Đình sắp nhóm họp: Liệu Đảng CSVN có biết thành Đảng X? (QLB)

‘Nhóm Blog Kami’ chính là Sâu chui vào phá “Danh sach kiến nghị 72″!  -QLB -   Sau khi tiếng vang của phong trào hưởng ứng kiến nghị 72 do Bauxit Việt Nam khởi xướng đã khiến cho những thế lực cuồng tín run sợ và đã tìm cách chui vafo phá bĩnh rồi lại thông qua mấy cái Loa giả hiệu của chúng trên Lề Dân để ‘quang quoác’ lên bàn dân thiên hạ để bôi nhọ, cố tình xuyên tạc nguyện ước của Nhân dân.
Nguyễn Đại & Nguyễn Khắc Toàn – Thành viên của Nhóm ‘Blog Kami’===>>>
Hai điều lạ trong chỉ 7 ngày   -QLB Hai điều lạ đã diễn ra trong chỉ 7 ngày. Đầu tiên, giá xăng bất ngờ “đánh úp” người dân khi tăng 1.430 đồng/lít. Nói đánh úp là bởi giá xăng thế giới thì đang giảm. Điều hành xăng dầu kiểu này đúng là lạ.
Thế giới tăng, ta tăng. Thế giới giảm, ta vẫn tăng. Thế giới đứng im, ta… điều chỉnh.
Hé lộ bước đi khôn ngoan của vị Lãnh đạo Trẻ Bắc Triều Tiên? -QLB

Nguyễn Xuân Diện – Hải Phòng đêm trước phiên tòa xét xử gia đình anh Đoàn Văn Vươn (Danluan)

Huy Đức – Những Quả Bom Đoàn Văn Vươn(Danluan)

Lê Thăng Long – Đọc Nelson Mandela nghĩ Đoàn Văn Vươn(Danluan)

Nhà nước đảng trị – Nền chuyên chính của đảng là linh hồn, trí tuệ và bản chất của hệ thống(Danluan)

Bùi Hoàng Tám – Nhu nhú thì đã, tưng bừng thì chưa!(Danluan)

Kinh tế

Nhìn gas mà điều hành giá xăng (PLTP)   –Xuất khẩu thủy sản của VN giảm 8% trong quý 1 (RFA)
Thị trường bất động sản: “Nếu để khủng hoảng, hậu quả khôn lường!”  (Dân trí) – Trước những tranh luận, lo lắng về hiệu quả của chính sách “giải cứu” bất động sản và gói hỗ trợ 30.000 tỷ đồng, Thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Trần Nam cho rằng thị trường cần sự hỗ trợ và can thiệp của nhà nước để trở lại đúng quỹ đạo.
Việt Nam dự báo lạm phát sẽ dưới 7% vào cuối năm (RFA)    —-Thực phẩm bắt đầu ‘ngấm’ giá xăng dầu (VNN)
Giá nhà đất Hà Nội, TP.HCM mất một nửa Vland)   —Vốn dự án BĐS đã huy động đang ở đâu? (Vland)
Lãi suất cho vay cần về mức 10%/năm (TN)    —Không hạn chế số lượng doanh nghiệp xuất khẩu gạo (TN)

Thế giới

Phá nát thành tro bụi, hay nghiền nát như con kiến?   (RFA) -Các nước châu Âu, Mỹ, Nhật trong thế chiến thứ hai chỉ đòi buộc đối phương phải đầu hàng và bồi thường chiến tranh là cùng, không ai dọa giết tới cùng, đốt phá thành tro bụi cả xứ sở đối phương. Các lãnh tụ Cộng Sản hiếu chiến hàng đầu xưa kia như Krutchev, Mao Trạch Đông cũng đòi đánh tan thế giới tư bản, nhưng chưa ai khoác lác về một trận đánh như bằng phép Trời như vậy. Chỉ có một mình ông thống chế chưa đầy 30 tuổi Kim Jong-Un, được cận thần tôn xưng quá đáng, mới dám đòi chiếm hết Nam Hàn chỉ trong một trận, không tha cho cả Mỹ ở xa hằng ngàn dặm.
Triều Tiên đang lựa chọn thời điểm tấn công? (VNN)   —Tổng thống Nam Triều Tiên quyết tâm trả đũa miền Bắc (VOA)  —Hàn Quốc họp khẩn về an ninh (DV)  —-Triều Tiên liệu có mở cuộc tấn công để giữ thể diện? (TTXVN)
Chuyên gia: “Nguy cơ Kim Jong Un tính toán nhầm” (TTXVN)  —Đại tá Lê Thế Mẫu nói về nguy cơ chiến tranh Triều Tiên (VTC)
Các nhật báo tư nhân ra mắt tại Miến Điện  (VOA) -Lần đầu tiên trong vòng vài thập kỷ, các nhật báo độc lập đã được bày bán tại các sạp báo ở Miến Điện nhờ các đạo luật mới về tự do báo chí
Tướng TQ chỉ thị quân đội phải luôn sẵn sàng chiến đấu (RFA)
Israel cài các thiết bị theo dõi Hải quân Nga tại Syria (TTXVN)

Văn hóa – Giáo dục – Khoa học

Thanh Tâm Tuyền  (Ngyễn xuân Hoàng -VOA) -Vào những năm 1958-1961 tôi sống ở Huế. Từ thành phố tới chỗ tôi ở phải ‘qua một chiếc cầu, lên một cái dốc’-Tưởng niệm ngày mất của Thanh Tâm Tuyền, chúng tôi xin phép đi lại một bài viết của nhà văn Thảo Trường trên tạp chí Văn số 113&114, 2006 đặc biệt về Thanh Tâm Tuyền.

4d4d025fd6292c83a2fbe2aeebafc29e-75.jpg“Nghiệp báo” của người sáng lập giải Thanh Tâm (RFA) -Người ta có thể nói rằng trong giới cải lương và những người yêu thích bộ môn nghệ thuật sân khấu thời thập niên 1950 – 1960 nếu không thấy mặt ông Trần Tấn Quốc thì cũng nghe danh cái bút hiệu Thanh Tâm của ông. ===>>>

Dịch giả Phạm Nguyên Trường -<<<===Phạm Nguyên Trường nhận giải Quỹ văn hóa Phan Chu Trinh năm 2013  (RFA) -Kỹ sư Phạm Nguyên Trường đã được trao giải thưởng Quỹ văn hóa Phan Chu Trinh trong năm nay. Ngòai các dịch phẩm đã được xuất bản chính thức, ông còn có các công trình dịch thuật lưu hành trên mạng internet, trong đó có hai quyển Trại Súc Vật và Giai cấp mới.
Ô nhiễm từ nhà máy xử lý rác thải  (RFA) -Xử lý rác thải để môi trường sống không bị ô nhiễm bởi những thứ con người thải ra. Thế nhưng có nghịch lý chính những nhà máy xử lý rác lại là nguồn ô nhiễm.
Hàng loạt ĐH, CĐ ‘lén lút’ đào tạo liên thông (VNN)
‘Hạt của Chúa’ được phát hiện từ 1 năm trước  (VNN) -Máy gia tốc Tevatron của Mỹ đã từng “nhìn thấy” boson Higgs trước LHC một năm. >>>Giải Vật lý Cơ bản đặc biệt cho ‘hạt của Chúa’ >>>Số liệu mới xác nhận hạt của Chúa

Sacombank dùng 80 triệu cổ phiếu của ông Đặng Văn Thành và ông Đặng Hồng Anh để siết nợ 1.600 tỷ đồng


Sacombank được toàn quyền quyết định mua, bán, định đoạt sở hữu 80 triệu cổ phiếu của ông Đặng Văn Thành và ông Đặng Hồng Anh.
Ngân hàng thương mại cổ phần Sài Gòn Thương Tín (Sacombank - mã STB) công bố báo cáo tài chính kiểm toán riêng năm 2012. Trong đó, kiểm toán PWC lưu ý một số vấn đề.

Thứ nhất, PWC lưu ý, Sacombank đã ký một thỏa thuận với ông Đặng Văn Thành, nguyên Chủ tịch của ngân hàng và ông Đặng Hồng Anh, nguyên Phó Chủ tịch ngân hàng vào ngày 5/12/2012.

Theo thỏa thuận này, Sacombank đồng ý sử dụng gần 80 triệu cổ phiếu (7,435% vốn) của ông Đặng Văn Thành và ông Đặng Hồng Anh (giá thỏa thuận 20.000 đồng/cổ phiếu) để cấn trừ vào các khoản cho vay, đầu tư trái phiếu và phải thu khác với tổng giá trị thỏa thuận gần 1.600 tỷ đồng.

Các cổ phiếu này được phân loại là tài sản siết nợ trong các báo cáo tài chính cho năm 2012. Trong trường hợp này, Sacombank đã sử dụng cổ phiếu của chính ngân hàng làm tài sản siết nợ. Sacombank đã thông báo tới Ngân hàng Nhà nước và đã thông báo Ủy ban Chứng khoán Nhà nước, Sở Giao dịch chứng khoán TPHCM về thỏa thuận cấn trừ này.
Theo thỏa thuận nói trên, đã có 4 nội dung được thực hiện.
Nội dung thứ nhất, Sacombank dùng 80 triệu cổ phiếu để cấn trừ với khoản thu 172 tỷ đồng từ công ty Tín Việt. 1.425 tỷ đồng còn lại được cấn trừ cho 6 khoản cho vay: 678 tỷ đồng tại Sacomreal; 329 tỷ đồng đầu tư vào trái phiếu Sacomreal; 18 tỷ đồng cho vay Thành Thành Công; 192 tỷ đồng đầu tư vào trái phiếu Thành Thành Công; 148 tỷ đồng đầu tư vào trái phiếu công ty Đặng Huỳnh; 59 tỷ đồng cho vay công ty Thành Ngọc.
Cũng theo thỏa thuận này, ông Đặng Văn Thành và ông Đặng Hồng Anh ủy quyền cho Hội đồng quản trị được toàn quyền mua, bán định đoạt, sở hữu cổ phiếu Sacombank.
Vào ngày 11/12/2012, Sacombank đã ký các biên bản thanh lý với các đối tượng vay/phát hành trái phiếu nêu trên, hạch toán khỏi các khoản cho vay và đầu tư trái phiếu tương ứng, đồng thời giải chấp các tài sản đảm bảo liên quan. Sacombank ghi nhận toàn bộ giá trị khoản cấn trừ trị giá gần 1.600 tỷ đồng nêu trên trong khoản mục tài sản khác như là các tài sản cấn trừ cân nợ.
Nội dung thứ 2, đối với các tài sản mà ngân hàng (nhà kho MN1, MN2, MN3) và công ty quản lý nợ và khai thác tài sản Ngân hàng Sài Gòn Thương Tín đã chuyển nhượng cho công ty Thiên Sơn trước đây, ngân hàng và công ty quản lý nợ và khai thác tài sản ngân hàng Sài Gòn Thương Tín nhận lại các tài sản này và hoàn trả cho công ty Thiên Sơn các khoản đã trả trước đây trị giá 376 tỷ đồng.
Trong đó, cấn từ với khoản vay của công ty Thiên Sơn 215 tỷ đồng; Thanh toán các tổn thất đối với quyền sử dụng đất tại 40E Út Tịch (3 tỷ đồng) và quyền sử dụng đất tại phường Phước Trung (1,8 tỷ đồng) và mua lại lợi thế thương mại của bộ phận định giá Sacomreal 29 tỷ đồng. Phần còn lại trị giá 128 tỷ đồng được dùng để cấn trừ với các khoản phải thu từ công ty Tín Việt.
Nội dung thứ ba, Hủy thỏa thuận nguyên tắc đã ký trước đây với công ty Đặng Huỳnh liên quan đến việc thuê lại quyền sử dụng đất tại khu công nghiệp Tân Kim.
Công ty Đặng Huỳnh có trách nhiệm hoàn trả số tiền 363 tỷ đồng cho Sacombank, trong đó thanh toán ngay đợt một 50 tỷ đồng vào ngày 7/11/2012 và số còn lại thanh toán tiếp trong vòng 18 tháng. Tại ngày 31/12/2012, số dư phải thu từ công ty Đặng Huỳnh là 313 tỷ đồng.
Nội dung thứ tư, chuyển nhượng danh mục 17 loại chứng khoán nhận cấn trừ nợ cho công ty Tín Việt theo giá trị sổ sách với tổng giá trị 728 tỷ đồng. Trong đó, 300 tỷ đồng được cấn trừ với các khoản đề cập ở trên và số còn lại được trả trên cơ sở thanh toán chia đều 6 tháng một lần trong 2 năm.
Tại ngày 31/12/2012, số dư phải thu từ công ty Tín Việt là 428 tỷ đồng, được đảm bảo bởi 17 loại chứng khoán đã chuyển nhượng quyền sở hữu.
Thứ hai, PWC lưu ý về khoản vay 9 tỷ đồng cho một số công ty chưa phù hợp với quy định.
Thứ ba, trong năm 2012, Sacombank đã ký thỏa thuận với một số cá nhân để mua và bán lại cổ phiếu. Đến ngày 31/12/2012, số dư liên quan đến các giao dịch này đã giảm xuống còn 222 tỷ đồng so với thời điểm 30/6/2012 là 757 tỷ đồng.
Đây là một hoạt động kinh doanh mới có giá trị trọng yếu của ngân hàng và ngân hàng đã tự xây dựng chính sách kế toán của mình và áp dụng cho các hoạt động này. Sacombank đã dừng không ký kết thỏa thuận mới nào liên quan đến hoạt động kinh doanh này kể từ tháng 9/2012.
(Gafin)

Ông Nguyễn Bá Thanh: "Chúng ta phải nói thật làm thật!"

"Điều tui muốn nói với cán bộ, đảng viên và nhân dân TP là trong thời gian qua, thành tựu, thành tích của Đà Nẵng có tập thể lãnh đạo, trong đó có đóng góp của cá nhân tui. Và những hạn chế, khuyết điểm, tồn tại của TP.Đà Nẵng trong đó cũng có trách nhiệm lớn của cá nhân tui”.
Đó là phát biểu của ông Nguyễn Bá Thanh tại kỳ họp bất thường của HĐND TP.Đà Nẵng khóa 8 (ngày 1.4). Cũng tại phiên họp này HĐND TP.Đà Nẵng đã bầu ông Trần Thọ - Phó bí thư thường trực phụ trách Thành ủy Đà Nẵng làm Chủ tịch HĐND TP.Đà Nẵng thay ông Nguyễn Bá Thanh được Bộ Chính trị phân công làm Trưởng ban Nội chính T.Ư.
“Ăn ớt để sáng mắt”
Ông Thanh thổ lộ: "Cách đây 2 năm, Bộ Chính trị cũng đã đề cập đến chuyện đi - ở của tui. Tui cũng đã trình bày nguyện vọng xin được tiếp tục công tác ở Đà Nẵng đến hết nhiệm kỳ sẽ nghỉ hưu ở TP.Đà Nẵng. Bộ Chính trị cũng đồng ý và đã điều động đồng chí Trần Văn Minh, Ủy viên T.Ư Đảng, Chủ tịch UBND TP.Đà Nẵng làm Phó trưởng ban Tổ chức T.Ư. Tui thế là coi như yên vị rồi. Bây giờ, do yêu cầu nhiệm vụ mới, Bộ Chính trị lại điều động tui ra T.Ư để làm Trưởng ban Nội chính T.Ư. Tui ở thì anh Minh đi. Tui đi thì nhiều khả năng anh Minh sẽ trở về làm Bí thư Thành ủy. Đấy là tui nói nhiều khả năng thôi nghe, còn thế nào thì Bộ Chính trị, Ban Bí thư chưa bàn. Tui tin có nhiều đồng chí giám đốc các sở nghe tui đi cũng buồn. Nhưng cũng có nhiều đồng chí giám đốc sở rất mừng, thở ra cũng nhẹ nhàng"   
“Nhưng mà tui thì tui có niềm tin là Bộ Chính trị sẽ bàn và sẽ cử anh Minh về làm Bí thư Thành ủy Đà Nẵng. Có điều là câu chuyện này nó diễn ra trong tháng nữa chứ không kéo dài”, ông Nguyễn Bá Thanh nói.
Ông Thanh tâm sự về thời gian làm việc tại T.Ư: "Công việc của tui hiện tại rất bận rộn. Mới ra 2 tháng đã sụt hết 4 kg rồi. Ra T.Ư được cái tài liệu tương đối nhiều, đọc nhiều hơn ở Đà Nẵng. Phải ăn ớt nhiều cho nó sáng mắt ra để đọc. Tui cũng một thân một mình ra ngoài đó, còn gia đình ở lại hết trong này, nên cũng tự lo".
"Tuy bận rộn như thế, nhưng tui cũng dành thời gian liên tục theo dõi phong trào của Đà Nẵng. Như các đồng chí biết, nhiệm vụ của tui nay đã kết thúc, nhưng tui còn là ĐBQH đơn vị TP.Đà Nẵng, còn làm Chủ tịch Hội Bảo trợ phụ nữ và trẻ em nghèo bất hạnh, nên cũng về Đà Nẵng dài dài", ông Thanh thể hiện sự quan tâm đến Đà Nẵng.
Không làm được thì phải xử lý
"Điều cuối cùng tui muốn nói với cán bộ và nhân dân Đà Nẵng là xây dựng được TP.Đà Nẵng tàm tạm như hôm nay, chúng ta không thỏa mãn, phía trước chúng ta còn nhiều việc phải làm, nhưng mà tui tin rằng phong trào của Đà Nẵng tiếp tục ổn định, tiếp tục phát triển. Với điều kiện, các đồng chí trên - dưới phải đồng lòng, đã làm thì phải làm cho quyết liệt", ông Nguyễn Bá Thanh gửi gắm tâm tư của mình. Ông cũng cho rằng, với bản thân ông, có được như ngày hôm nay cũng nhờ vào sự đoàn kết, đồng thuận của lãnh đạo, chính quyền và nhân dân TP. Ông Thanh bộc bạch: "Tui tin có nhiều đồng chí giám đốc các sở nghe tui đi cũng buồn. Nhưng cũng có nhiều đồng chí giám đốc sở rất mừng, thở ra cũng nhẹ nhàng. Nhất là trong các kỳ họp đỡ phải chất vấn, đỡ phải suy xét, đỡ phải làm rõ trách nhiệm thuộc về ai. Tui cũng không ham kỷ luật ai, cũng không muốn kỷ luật ai cả, nhưng mà công việc trì trệ, công việc của dân đặt ra, tin tưởng giao phó, đặt trách nhiệm cho anh mà anh không làm được thì phải xử lý chứ. Chúng ta phải có trách nhiệm, nói thật làm thật".
“Ăn chặn của người nghèo sao không là chuyện lớn”
Theo ông Nguyễn Bá Thanh, trước đây lập Tổ đường dây nóng ở HĐND TP.Đà Nẵng để nhận đơn thư của nhân dân xin được thuê chung cư là cần thiết. "Thời gian đầu thì làm khá tốt, nhưng gần đây thì phát sinh cái chuyện là có những tay cò chung cư chuyên môn chạy để nói với nhân dân là chung chi 5 triệu, 10 triệu, thậm chí vài chục triệu để lo bố trí chung cư", ông Thanh đề cập một vấn đề khá nghiêm trọng đang diễn ra tại Đà Nẵng và nói tiếp: "Vừa qua ở Q.Sơn Trà, công an bắt quả tang một trường hợp nhận tiền của người dân nghèo để chạy xin chung cư. Rồi, phát hiện đội ngũ cán bộ văn thư, lưu trữ ở Văn phòng UBND TP.Đà Nẵng chuyển danh sách người nghèo đã được ký duyệt nhận chung cư cho cò bên ngoài. Rồi các tay cò này đi gặp những người được nhận căn hộ chung cư bắt chung 5 - 10 triệu đồng...". "Hôm nay có đồng chí Giám đốc Công an TP.Đà Nẵng, tôi nhận báo cáo của các đồng chí nói tiền chưa mất và số tiền cũng không lớn cho nên ý chừng ngó như không muốn xử lý. 5, 10 triệu đối với các đồng chí không lớn, nhưng đối với một người dân nghèo thì quả là cả cơ nghiệp của người ta. Tui đề nghị lãnh đạo Công an Đà Nẵng làm quyết liệt, xử lý nghiêm minh". Đối với những công chức, viên chức làm sai, ông Thanh đề nghị: "UBND TP phải kỷ luật nặng vào, có Đảng thì kỷ luật về mặt Đảng; về phía chính quyền thì hạ bậc lương, chuyển công tác, nặng thì đáng phải sa thải...". "Giúp thêm cho người nghèo cái gì thì tốt, chứ sao lại làm vậy. Ăn chặn của người nghèo như thế mà cho là chuyện lớn với không lớn", ông Thanh bức xúc.
 
“Con rồng trên cầu cũng giống con rồng”
Về chuyện cầu Rồng, ông Nguyễn Bá Thanh cho rằng: "Có rất nhiều ý kiến, bình luận liên quan đến chuyện con rồng trên cầu Rồng. Nào là rồng ốm, đầu không cao, rồng chi mà không có chân… Chớ còn ở đây trong chúng ta có ai đã thấy rồng đâu. Thấy vẽ trong tranh nghe nói rồng, ừ thì thôi là rồng. Tôi chắc nhìn con rồng trên cầu cũng giống con rồng chứ đâu đến nỗi nào giống con khác. Thôi thì cứ tiếp thu rồi nghiên cứu tiếp". Cũng theo ông Thanh, mới đầu chỉ cho rồng phun lửa, nhưng thấy nó dữ quá, nên cho phun cả nước...
Hữu Trà
(Thanh niên)

Chuẩn Đô đốc Hải quân Lê Kế Lâm: Trung Quốc lấn từng bước

Xâu chuỗi lại một loạt các động thái từ phía Trung Quốc từ đầu năm đến nay, Chuẩn Đô đốc Hải quân Lê Kế Lâm, nguyên Giám đốc Học viện Hải quân Việt Nam cho rằng, Trung Quốc đang dàn xếp kịch bản "lấn từng bước” trên Biển Đông và đe dọa tới nhiều quốc gia ven Biển Đông, trong đó có Việt Nam.

Chuẩn Đô đốc hải quân Lê Kế Lâm
Về vụ tàu hải quân Trung Quốc truy đuổi và nổ súng bắn cháy cabin tàu cá của ngư dân Quảng Ngãi của ta mới đây, ông có bình luận gì?
Chuẩn Đô đốc Hải quân Lê Kế Lâm: Không chỉ người dân Việt Nam đâu mà cả thế giới họ cũng nhận ra bản chất sự việc thôi. Nếu mà liên hệ vụ này với vụ "đường lưỡi bò” của Trung Quốc vốn "liếm” đến 80% vùng Biển Đông thì có thể thấy rằng cái phi lý của Trung Quốc không ai có thể chấp nhận được. Philipines kiện Trung Quốc ra tòa, nhưng họ từ chối, vì sao vậy? Họ sợ đuối lý và thua kiện. Rồi đuối lý quá, họ dùng đến sức mạnh súng ống mà đe nạt nước nhỏ. Tôi cũng cho rằng, việc uy hiếp nước khác theo kiểu này phải bị lên án. Ngư dân họ không có một tấc sắt trong tay, họ làm ăn, đánh cá trên ngư trường truyền thống của họ, cớ sao anh lại bắn người ta!
* Bộ Quốc phòng Trung Quốc thừa nhận tàu hải quân của họ có bắn, nhưng chỉ sử dụng pháo sáng bắn vào 4 tàu cá Việt Nam vào ngày 20-3. Ý kiến của ông?
Tôi cho rằng ngay cả Trung Quốc bắn pháo sáng vào ngư dân Việt Nam đang đánh bắt cá trên ngư trường truyền thống của họ cũng là sai trái. Về luật quân sự, pháo sáng trong trường hợp này là một phương tiện quân sự. Thực tế, người ta chỉ dùng pháo sáng để phát các tín hiệu chỉ huy (tấn công, rút lui, đầu hàng,…), hoặc để phục vụ nhu cầu chiếu sáng cho một khu vực chiến trường. Trong trường hợp bắn pháo sáng vào khu vực dân sự, gây cháy và đe dọa trực tiếp tính mạng là vi phạm các nguyên tắc quân sự tối thiểu, chứ chưa cần nói tới việc anh xâm phạm tự do hàng hải, xâm phạm chủ quyền của một quốc gia khác. Anh cũng không thể giải thích bắn pháo sáng vào ngư dân để dò tìm đối phương, vì thời điểm 4 tàu cá bị bắn (trong đó có 1 tàu cá bị bắn cháy) đang là ban ngày. Do đó, tôi khẳng định, hành động của tàu Trung Quốc là trái luật, cố tình khiêu khích, cần phải lên án mạnh mẽ.

*Phải chăng sau những vụ việc vi phạm chủ quyền của Việt Nam trên Biển Đông, cũng như gây hấn với Nhật Bản ở Điếu Ngư/Senkaku thời gian gần đây cho thấy Trung Quốc đang nóng lòng muốn nuốt trọn các vùng biển?
Cái này thì rõ rồi. Âm mưu bành trướng của Trung Quốc thì lịch sử đã ghi nhận, chỉ có điều mỗi thời họ dùng một chiến thuật khác nhau mà thôi. Nếu xâu chuỗi lại một loạt các hành động của Trung Quốc vi phạm chủ quyền của Việt Nam từ đầu năm 2013 đến nay, chúng ta có thế thấy là Trung Quốc đang thực hiện theo phương thức mới, lấn dần từng bước mà chưa cần dùng đến chiến tranh. Mới đây nhất, họ đã đưa tàu chiến, cùng đội tàu phi quân sự xuống cực Nam quần đảo Trường Sa, cho thấy họ muốn chứng tỏ "quyền hợp pháp” của mình, dựa trên cái bản đồ tự vẽ về "đường 9 đoạn”. Rồi tiếp đó, họ sẽ có thêm nhiều các bước khác nữa với mưu đồ độc chiếm vùng Biển Đông.
Những biểu hiện của phương thức này chính là từ việc Trung Quốc tự công bố thành lập cái gọi là "TP.Tam Sa”, sau đó họ lập chính quyền, xây dựng hệ thống quân sự; công bố tiếp kế hoạch tuần tra biển, tổ chức luyện tập hải quân, khảo sát ngư trường trong vùng Biển Đông. Để thể hiện họ có triển khai kế hoạch này, Trung Quốc không ngần ngại bắn cháy tàu ngư dân của Việt Nam để đe dọa và truyền đi thông điệp đe dọa các nước khác có cùng tranh chấp.

*Vậy theo ông, Việt Nam phải bảo vệ chủ quyền của mình bằng cách nào, trước những âm mưu, khiêu khích xảy ra trên Biển Đông ?
Trước hết, các lực lượng thực thi trách nhiệm bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên Biển Đông (cảnh sát biển, hải quân, biên phòng,…) cần phải cảnh giác, bình tĩnh trước các hành động khiêu khích đền từ các tàu quân sự của nước ngoài. Chúng ta phải quan sát để tỉnh táo, cảnh giác, không mắc phải mưu khiêu khích họ bày ra.
Đối với ngư dân đánh cá trên các ngư trường truyền thống, chính quyền mỗi địa phương cần chủ động trang bị máy ảnh, máy quay phim cho ngư dân để họ sẵn sàng ghi lại bằng chứng. Còn các lực lượng có trách nhiệm trên biển, như cảnh sát biển, hải quân, không quân, biên phòng cần phối hợp với nhau để bảo đảm an toàn cho ngư dân yên tâm bám biển, giữ chủ quyền.
* Trân trọng cảm ơn ông!
Thành Luân (thực hiện)
(ĐĐK)

Triều Tiên liệu có mở cuộc tấn công để giữ thể diện?

Chuyên gia thuộc Quỹ Di sản tại Washington cho rằng nguy cơ "tính toán nhầm" đặc biệt cao ở nhà lãnh đạo trẻ tuổi Triều Tiên Kim Jong Un.
Trả lời phỏng vấn kênh truyền hình ABC News ngày 31/3, nghị sĩ Mỹ Peter King, Cựu Chủ tịch Ủy ban An ninh Nội địa tại Hạ viện nói rằng trước những lời lẽ đe dọa tấn công quân sự của Triều Tiên thì mối quan tâm chính là liệu nhà lãnh đạo trẻ Kim Jong Un có thể biến những lời đe dọa thành hành động hay không.
King lưu ý rằng các tuyên bố của Triều Tiên có thể không phải lời “đe dọa suông.” “Nhà lãnh đạo Kim Jong Un đang cố gắng để chứng minh bản thân. Ông ta đang cố gắng thể hiện là một con người cứng rắn. Mối quan tâm của tôi là liệu ông ta có thể nhận rằng để giữ thể diện, ông ta sẽ triển khai một số cuộc tấn công có lựa chọn nhắm vào Hàn Quốc, hoặc một số căn cứ của Mỹ trên Thái Bình Dương.”
Tuy nhiên, Alexandre Mansourov, chuyên gia Mỹ từng theo dõi các vấn đề Triều Tiên trong thời gian dài, lại nói: “Những tin tức mới nhất từ Bình Nhưỡng cho thấy có vẻ như tiếng nói của lý trí cuối cùng cũng đã bắt đầu thắng thế trước những lo ngại mù quáng".
Ông trích dẫn nguồn tin của hãng thông tấn trung ương Triều Tiên KCNA cho biết tại Hội nghị toàn thể Ban chấp hành Trung ương Đảng Lao động cầm quyền, dưới sự chủ trì của Kim Jong Un, Bình Nhưỡng thay vì đưa ra những đe dọa trực tiếp hơn tại hội nghị, đã đặt ra một đường lối chiến lược mới về "song song xây dựng kinh tế và phát triển vũ khí hạt nhân trên cơ sở tự lực."
Ông Mansourov nói: "Đây là tin tức cả tốt lẫn xấu. Tốt vì nó có nghĩa là lãnh đạo Triều Tiên chắc chắn không dự tính một cuộc tấn công quân sự chống Hàn Quốc và Mỹ trong tương lai gần. Nhưng tin xấu là nó cũng có thể có nghĩa là Triều Tiên có thể sẽ không thương lượng về bất kỳ thỏa thuận hạt nhân nào, bao gồm mọi sự đóng băng hạt nhân hay tạm ngừng thử nghiệm hạt nhân”.
Ông lưu ý việc bầu chọn cựu Thủ tướng Pak Pong-ju, nhân vật được xem là tương đối có đầu óc cải cách, làm ủy viên thường trực Bộ Chính trị, có thể là dấu hiệu cho thấy lãnh đạo Triều Tiên tiếp tục quan tâm đến việc thử đổi mới nền kinh tế.
Larry Niksch, một trợ lý cao cấp tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS), thì cho rằng những lời lẽ cay độc gần đây của Bình Nhưỡng có thể là nhằm mục đích đánh lạc hướng Mỹ khỏi mục tiêu trước mắt của Triều Tiên là phát triển một đầu đạn hạt nhân cho tên lửa tầm trung Nodong.
Ông nói: "Triều Tiên rất 'thạo' việc tuyên truyền đưa thông tin đánh lạc hướng đối phương, và có vẻ như họ đang làm việc này. Phát triển một đầu đạn hạt nhân cho Nodong có nghĩa là phát triển một đầu đạn hạt nhân cho tên lửa Shahab-3 của Iran - bản sao của tên lửa Nodong". Niksch lưu ý bằng những lời đe dọa chiến tranh, Triều Tiên còn đánh lạc hướng Mỹ khỏi chú ý đến chương trình hạt nhân của Iran./.
(TTXVN) 

André Menras Hồ Cương Quyết - Mấy Sự thật của tôi hôm nay

Một chút rào đón
Tôi muốn có vài lời rào đón xin bạn lượng thứ, ấy là trong bài viết dài này, tôi thường dùng chữ “Tôi” thay cho chữ “Chúng tôi”. Tôi biết rằng, cái “tôi” càng to thì cái bóng của nó càng trùm mạnh lên cái “chúng tôi”, ấy vậy mà, nếu không có cái “chúng tôi” thì lấy đâu ra cái “tôi”. Nhưng, trong những điều tôi viết tiếp đây, chữ “tôi” vẫn được đặc quyền dùng nhiều hơn, và đó không phải là vì tôi không khiêm tốn hoặc cố tình dùng để cho cá nhân mình có lợi lộc gì đấy.
Sau mấy bài của tôi viết về những hoạt động đoàn kết (với ngư dân Việt Nam của chúng ta) và để trả lời rất nhiều ý kiến và câu hỏi liên quan đến bản thân, tôi muốn tự mình làm sáng tỏ cái cách thức tôi nhìn nhận tình hình hiện thời tại dất nước thứ hai của mình là nước Việt Nam. Tôi sẽ chỉ đề cập vài quan điểm riêng, song tôi coi đó là những cơ sở động lực cho những cuộc tranh đấu ngày hôm nay của mình. Tôi quyết định tự mình làm công việc này, và mong rằng những điều tôi viết ra sẽ không bị méo mó đi vì những cách diễn giải bên ngoài dù đó là những diễn giải tử tế hoặc không tử tế.
Cũng nhân dịp này, và cũng nhân danh là một công dân Việt Nam, tôi muốn đáp lại lời kêu gọi nhắc đi nhắc lại nhiều lần của chủ tịch Trương Tấn Sang nước ta, là hãy đem “vũ khí Sự thật” ra mà sử dụng. Tôi làm công việc dùng vũ khí đó với lòng kiêu hãnh vì quá khứ của mình, nhưng là cái quá khứ đã bị rũ sạch những huân chương, mặc dù trong lòng mình vẫn còn nguyên vẹn những giá trị cộng sản được khẳng định chắc chắn, đồng thời lúc nào trong lòng mình cũng tránh rơi vào tính bảo thủ như rất nhiều tấm gương đẹp nhất đang héo tàn ta đã thấy trong nhà bảo tàng… Vả chăng chính vì tôi giữ lại những giá trị ấy mà (supprimer ce mot car je veux parler de cet article) bài viết của mình nói ra các Sự thật của mình thường khi mang vị đắng cay và đau lòng. Hẳn nhiên, đó không là những đắng cay và đau lòng chỉ riêng tôi mới có, mà cả của những ai khác nữa, không giống những nỗi đau và đắng cay của tôi. Nhưng không ai có quyền ngăn cấm ta nói ra những nỗi niềm ấy và đem chúng ra chia sẻ, đổi trao.
Tôi đã nhiều lần khẳng định điều này, xin các bạn và những ai không ưa tôi cứ thẩm tra lại: tôi bao giờ cũng là một điện tử tự do và tôi cứ sống như thế mãi mãi. Tôi là kẻ không bị kiểm soát bởi bất kỳ ai và bất kỳ tổ chức nào: tôi không có tham vọng chính trị và không phụ thuộc về tiền nong với tổ chức, hội đoàn hoặc chính đảng nào đó, tôi chẳng có gì phải thanh minh thanh nga về lòng chân thành và tình đoàn kết trong những mối quan hệ từ xưa tới nay với nhân dân Việt Nam.
Nhưng cũng có một điểm yếu đấy: tôi là một con người, và đã là con người thì thế nào cũng có lúc chết. Nhưng những gì là căn bản của đời mình vốn là đã ở phía sau của cuộc đời mình rồi, một “tai nạn” có khi lại trở thành một sự kiện hay ho phục vụ cho chính nghĩa mà tôi bảo vệ và càng làm cho chúng đến với đông đảo công chúng hơn. Tôi chẳng ngán chạy Honda trong cái khu rừng mọc đầy những xe gắn máy là Hà Nội hoặc thành phố Hồ Chí Minh. Chưa kể là, sự thận trọng và cái tính lịch sự ngoại giao chưa bao giờ là thế mạnh của tôi sất, bao giờ tôi cũng nghĩ rằng giữ im lặng không lên tiếng tức là đồng lõa, rằng sống nửa vời tức là nửa đạo đức giả hoặc là nửa hèn nhát và tình bạn chân chính là khi thấy điều gì làm ta giận điên lên thì ta cứ nổ thôi. Vậy là tôi bình tâm nhận hoàn toàn trách nhiệm về điều tôi đang viết đây, và xin hết lời cám ơn đội Bauxite Việt Nam đã cho tôi phát biểu những lời “nhạy cảm” này.
Tại sao đến hôm nay mới viết bài này?
Tình cảnh bi kịch của ngư dân nước ta đối mặt với Hải quân Trung Hoa và bọn biệt kích lưu manh cải trang thành những dân đánh cá, là một tình trạng chắc chắn sẽ càng trở nên vô cùng trầm trọng, máu Việt Nam sẽ còn tuôn chảy trong mấy tháng tới đây, những vụ tham nhũng rồi sẽ còn bị bóp chết không để lộ ra ngoài, cuộc “thảo luận toàn quốc” để góp ý cho Hiến pháp rồi sẽ bị nhà cầm quyền xoay chuyển sang một hướng sai lệch, bọn lính đánh thuê chính trị bảo thủ các cỡ đang chực đứng sẵn bên lỗ châu mai để tấn công và bôi nhọ gần 12 ngàn chữ ký kiến nghị đòi chữa lại Hiến pháp theo hướng dân chủ hơn nữa… tất cả những điều đó đã khiến tôi quyết định viết ra những dòng này. Viết ra trước hết là để trút bỏ những mối âu lo và những cơn điên giận càng lúc càng lớn.
Sau nữa, viết ra là để giải thích vì sao tôi nằm trong danh sách những người ký tên vào bản Kiến nghị này và cũng để xác định rõ chữ ký này của tôi không phải là chuyện bốc đồng hoặc tôi đặt bút ký chỉ vì bị thôi thúc vì những tình cảm đã qua hoặc tình cảm hôm nay, lại càng không bị thôi thúc vì những thế lực bên ngoài hòng làm mất ổn định chế độ hiện nay của Việt Nam. Tôi muốn làm yên lòng thêm cho những ai vẫn còn hồ nghi chuyện đó: đây là một chữ ký vô cùng cẩn thận, vô cùng cân nhắc. Đây là một chữ ký xung trận và kết án.
Sau hết, tôi viết mấy dòng này để đóng góp vào cuộc tranh luận quan điểm rất cần thiết trên tư cách là một công dân Việt Nam đang cùng với vô số người Việt Nam khác đang muốn có một nhát chổi quét thật mạnh, không bạo lực, nhưng kiên quyết, hiện thực và cực kỳ bức thiết, trong một hệ thống điều hành đang trở thành không thể chịu đựng nổi đối với một bộ phận công dân “không nhỏ” [chữ dùng bằng tiếng Việt trong nguyên văn – ND].

Chụp ở cảng Lý Sơn, nơi ngư dân ra ngư trường Hoàng Sa. Nhắc nhở “ thiết bị an toàn”
Hoan nghênh Kiến nghị của 12000 người hôm nay!

Trước hết, về chuyện tranh luận xoay quanh bàn Kiến nghị mà tôi đánh giá là một văn bản có tính chất quần chúng rộng rãi, dân chủ và sáng tạo mới mẻ, tôi cần ngỏ lời cám ơn những nhà khởi xướng cũng như cám ơn trang BVN đã tung nó ra cho công chúng rồi quản lý công việc với nhiều nỗ lực dù có rất ít nhân lực và phương tiện, thường khi bị đe dọa, đôi khi còn bị giăng bẫy và bôi xấu.
Chẳng có chuyện gì trên đời lúc nào cũng là hoàn hảo cả. Từng có và sẽ còn có những nhận xét này nọ về quan điểm và cách biên soạn văn bản Kiến nghị, về cách lấy chữ ký, về cách cử người đại diện, về cách chọn một từ, cách đặt một dấu phẩy hoặc một dấu chấm. Thế nhưng, trong tình hình hiện thời, điều cơ bản là: trang BVN và các trang web khác đã có công lớn làm nơi lên tiếng, lắm khi là lên tiếng lần đầu tiên, cho những ai bị từ chối không cho biết là có một bản Kiến nghị như thế và kêu gọi con người suy nghĩ và hành động, còn thì về phía bên kia, phía cái chính quyền mặc bộ áo dân chủ, thì đồng loạt nổ súng phản thông tin bằng cách tung ra hàng binh đoàn thiết giáp tư tưởng và chính trị: độc quyền hoàn toàn các phương tiện lớn làm công việc “thông tin” cho đông đảo nhân dân (cái công thức “700 tờ = Chỉ một Tổng Biên tập” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] chỉ là hơi nói quá lên một tí thôi), những tên biệt kích là “nhà báo chính trị” của “Mặt trân Tổ quốc” đứng ra bới lông vạch vết trung thực trong danh sách người ký Kiến nghị, các “giáo sư lớn” giỏi nấu món Mác-Lê thì vẽ lại Lịch sử theo các menu do Đầu bếp vẽ ra.
Cuộc đấu tranh hết sức không cân sức về phương tiện sử dụng. Và cũng hết sức không cân sức về tính trung thực và về mục đích của các lực lượng đang mặt giáp mặt. Trong điều kiện như thế, tôi mong những ai đứng ra phê phán mặt này mặt khác của bản Kiến nghị, hoặc người này người khác trong số những người ký tên vào Kiến nghị, ngay cả khi các vị đó làm như thế là có lý do phải làm như thế, thì xin các vị chớ khi nào được quên điều căn bản này: bản Kiến nghị là một nhịp thở của nhân dân, là một cú nhảy bột phát bổ ích chống lại sự cam chịu, chống lại sự cúi đầu vô điều kiện hoặc cúi đầu vì sợ sệt, là một nỗ lực dũng cảm mang tính đối kháng và mang tính lôgic để tiến về hướng một xã hội hiện đại mà nhân dân Việt Nam phải tìm ra và tạo ra giống như hình ảnh của chính dân tộc mình.
Những tên tuổi hoàn toàn không bị điều tiếng và nhiều khi nổi danh vì những thành tích trong quá khứ và hiện tại của những vị khởi xướng bản Kiến nghị, tên tuổi của những người đã ký vào bản khởi thảo và còn tiếp tục kêu gọi mọi người ký vào đó, cùng với những tên tuổi các nhà khởi xướng, là tên tuổi những công dân nghiêm túc, trong sáng, có trách nhiệm, âu lo cho đất nước và tôn trọng luật pháp.
Tôi nhận thấy ngày càng nhiều chữ ký của nông dân, những người vẫn rất còn xa lạ với máy vi tính, đã đồng tình với nỗ lực này và nỗi hiểm nguy này để biểu lộ khát vọng muốn thay đổi của mình. Những con người ấy, những người đã chở che và nuôi nấng cách mạng, những con người đã được hứa nhăng hứa cuồi, những người ấy với một bộ phận vẫn đang sống trong địa ngục chỉ vì muốn giữ lấy đất đai của mình, cái mảnh đất bị người ta cưỡng chế tịch thu giữa ban ngày ban mặt! Tôi hết sức cầu mong bà con này tiếp tục biểu lộ nguyện vọng của mình bằng cách nhờ con cái, nhờ cháu con, hoặc nhờ bè bạn để ký vào bản Kiến nghị này. Tất cả các công dân này ở các trình độ khác nhau đều là những người Việt Nam dũng cảm đối mặt với một chính quyền trong tay có một lực lượng cảnh sát quyết tâm bắt họ phải câm họng.
Những công dân này rất đa dạng, họ khác nhau trong quá khứ và trong hiện tại, và khác nhau cả trong chính kiến (có nhiều người còn chưa có chính kiến rõ ràng nữa). Họ khác nhau về tín ngưỡng, về nghề nghiệp, về năng lực, về tuổi tác, về nơi cư trú, về cách biểu đạt nguyện vọng của mình… Và, cho dù tất cả đều thành thực cùng được thức tỉnh theo một hơi thở dân chủ cần thiết cho đất nước mình, thì cũng còn khá xa tới khi họ lập ra một Chính đảng có tổ chức được thức tỉnh vì nguyện vọng lật đổ một chế độ. Nói họ là như thế, hoặc gây dư luận rằng họ là như vậy, là chuyện hoàn toàn bôi nhọ. Đó là cách lập luận cổ điển, trẻ con và thô kệch, của những kẻ thiếu những lập cứ nghiêm túc và chỉ biết khua lên nỗi lo cảnh hỗn loạn xã hội để dọa những mong muốn thay đổi. Đó là cách khước từ thảo luận ngay từ trước khi tham gia vào thảo luận.
Suốt dọc Lịch sử, cái lối tuyên truyền gọi bất kỳ cái Mới nào cũng đều là quỷ dữ đã được các nền độc tài đem dùng để tạo chính danh cho những cuộc săn diệt phù thủy.
Điều 4 và vai trò lãnh đạo của Đảng
Tôi đã nói rồi, xin đừng lục tìm tên tôi trong các danh sách người tham gia các đảng phái chính trị, các người sẽ không tìm thấy tôi trong bất kỳ danh sách nào. Nhưng, bên trên nữa tôi cũng đã khẳng định rồi, rằng tôi kính trọng các giá trị cộng sản. Đó là những giá trị được tôi luyện trong cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc và trong nhà ngục Việt Nam khi được tiếp xúc với những con người chân chính đã bằng hành động của họ mà dạy cho tôi những giá trị ấy! Trái ngược với một số người chỉ dùng các “giá trị cộng sản” cho hợp thời để rồi quên khuấy luôn và chạy theo những đồng đô-la xanh hoặc những danh tiếng, tôi vẫn luôn luôn tin tưởng vào phần lớn các giá trị cộng sản này và tôi thách đố ai đó có thể khẳng định rằng tôi đang tuyên ngôn về sự biến mất của Đảng Cộng sản bởi vì cho rằng tôi sẽ là kẻ đi theo những giá trị tư bản chủ nghĩa.
Đối với tôi, tự do là điều cơ bản và tự do là điều không sao thích nghi nổi với bất kỳ nền độc tài nào. Chẳng độc tài vô sản cũng chẳng độc tài của các ông chủ nhà băng, cho dù tôi vẫn thấy mình gần gụi nhiều với những người vô sản hơn là với những ông chủ ngân hàng! Đối với tôi, một Đảng Cộng sản xứng đáng với danh hiệu đó cần phải luôn luôn ở hàng đầu bảo vệ các quyền tự do, trước hết là quyền tự do của những người nghèo khổ nhất trên đời. Động cơ và mục đích trung tâm của những cuộc đấu tranh của một Đảng Cộng sản như thế phải là Con Người cụ thể, đang sống, có thực, chứ không đấu tranh cho quyền lực vì quyền lực của một nhóm bất kể đó là nhóm gì. Dù cái Đảng ấy không có tính dân tộc, thì nó vẫn có nhiệm vụ bảo vệ quốc gia.
Giá trị cộng sản và Đảng Cộng sản: từ “Đảng Cộng Sản” tới “Đảng ta” tới “Đảng”… [tiếng Việt trong nguyên văn – ND]
Nhưng liệu có sự đồng nhất giữa những “giá trị cộng sản” và “Đảng Cộng sản” hay không? Liệu có cần nhắc nhớ cái sự thật hiển nhiên này hay không: suốt dọc Lịch sử, sau khi đã khơi dậy một niềm hy vọng vô biên, thì chính các Đảng Cộng sản, chính họ đã bôi bẩn và đôi khi giẫm đạp lên các giá trị đó sau khi họ nắm được chính quyền và đã làm mọi điều để được tại vị? Tội ác chung của họ là đã tịch thu thành quả của những hy sinh và cuả những cuộc đấu tranh của nhân dân, là đã tổ chức những chế độ cai trị diệt dân chủ để đẩy lui niềm hy vọng dân chủ của biết bao thế hệ. Tất cả bọn họ đã giết chết các quyền tự do ấy vào những dịp đấu tranh chống các “kẻ thù bên trong” và những “kẻ thù bên ngoài” đôi khi cũng có thực nhưng thường thì là ngụy tạo. Đến độ là họ đã tự mình xóa sạch khỏi chính trường tự nhiên của quốc gia để tự cải biến thành những quái vật thực sự ăn không biết no của một chính quyền độc đảng…
Thưa ông Chủ tịch nước, điều tôi đã thực sự nhận ra và ấn tượng chân thành của tôi, xin cho tôi nói với mọi sự chừng mực cần thiết, ấy là dường như Dảng Cộng sản hiện thời của Việt Nam đang ngày càng tuột theo cái dốc kinh khủng, và, xin Chủ tịch thứ lỗi cho tôi vì sự thiếu tôn kính, ngay trong lời ông khuyên mọi người nói lên sự thật cũng đủ cho thấy rằng bản thân ông cũng chẳng có tí tự do nào trong việc nói ra toàn bộ sự thật ấy.
Có những người cộng sản lão thành Việt Nam đã nói lên điều đó hay hơn tôi nhiều trên trang mạng BVN và nhiều trang khác: cái Đảng Cộng sản Việt Nam hôm nay chẳng có gì giống với cái đảng ấy ngày xưa sất. Đảng Cộng sản ngày xưa xứng danh với tên Đảng Cộng Sản Việt Nam, đảng giải phóng dân tộc và đảng thống nhất quốc gia. Tôi vẫn kính trọng cái Dảng Cộng sản ấy ngay cả khi nó không rũ bỏ được những nhiệm vụ kinh khủng trong đó có việc Cải cách Ruộng đất. Đối với tôi, cái Dảng Cộng sản Việt Nam hôm nay đã trở thành cái “Đảng ta” [tiếng Việt trong nguyên văn – ND]. Dù trình độ tiếng Việt của tôi còn nhiều chỗ đáng chê, song tôi tin rằng trong cái ngôn ngữ vô cùng phong phú này, âm “ta” vừa có thể là “chúng ta, của chúng ta” như là “Tôi, của tôi”. Và tôi nghĩ rằng, thời gian nhiều thập kỷ trôi đi, nhất là trong hai thập kỷ vừa qua, nghĩa ngôn từ đã trượt dài từ “Chúng ta” sang cái nghĩa “Tôi”.
Đảng ấy đã tiêu sạch cái uy tín đã có trong quá khứ, đã mất hết sạch niềm tin của nhân dân toàn quốc. Hệ quả là, chúng ta có bản tổng kê không ai cãi nổi: Đảng đã dẫn đưa nền kinh tế, dắt dẫn xã hội, đã đưa nền văn hóa Việt Nam tới một tình trạng vô cùng nguy kịch. Đảng ấy đã mở cửa và bày cỗ cho “đồng chí” Trung Hoa – đồng chí lãnh đạo ấy, nhất định thế rồi – người đang bình thản bơm hút tài nguyên và nhân lực tự nhiên và đang ngầm kiểm soát chặt chẽ những hướng phát triển chính yếu của nước Việt. Và làm mọi việc đó trong sự nhục mạ Việt Nam. Ngược hẳn với tình đoàn kết quốc tế đem lại lợi ích cho nhân dân Trung Hoa và Việt Nam, đây là sự nô dịch vì sợ sệt hoặc vì có lợi cho giới cầm quyền Bắc Kinh!
Quẫy ra khỏi sự nô dịch thuộc địa rồi tân-thuộc địa để rơi vào một sự nô dịch kiểu mới khác còn nguy hiểm hơn nữa: đó là món nợ to lớn đến kinh hoàng của Đảng. Khi cái “Đảng ta”, thông qua Diều 4, đòi quyền lãnh đạo quốc gia chỉ cho riêng mình, và một mình Đảng hôm nay đã quyết định bám chặt không rời con đường ấy nhân danh 90 triệu công dân, điều đó có nghĩa là không một ai nữa ngoài “Dảng ta” phải chịu trách nhiệm về cái tình hình đất nước như vừa được mô tả. Tôi hiểu rất rõ rằng, khi tôi khẳng định mấy điều nói trên, tôi đã làm vừa lòng một số người cả Việt Nam lẫn chẳng Việt Nam quen tán tụng nền dân chủ của “thế giới tự do”, những người về phía họ từng cho tôi biết khi tôi ở sau song sắt nhà tù của họ rằng nền độc tài tàn bạo ấy có khả năng “dân chủ” tới mức nào khi họ nắm quyền lực trong tay, và họ là những chuyên gia cỡ nào khi sử dụng các công cụ tra tấn.
Nhưng ta cũng cần thừa nhận rằng hiện thời trong xã hội Việt Nam cũng có những thành phần cũng chẳng có giá trị gì hơn so với những kẻ đó. Đó là những sản phẩm của nền giáo dục “xã hội chủ nghĩa” rất thường bỏ qua chủ nghĩa nhân văn và nền văn hóa đoàn kết đích thực của nhân dân để thần thánh hóa lợi nhuận, để ban phép thánh cho lối sống xa hoa, để gợi lên những cách sống vị kỷ. Có những cán bộ được sinh ra từ “nền giáo dục” ấy đã khiến tôi phải nghĩ tới những người tôi từng bắt gặp trong chế độ cũ. Lời lẽ và phương pháp đã khác đi, vì không còn chiến tranh nữa, và vì người Việt Nam trong thế giới hôm nay không cho phép tồn tại cái bạo hành đã dùng ngày trước. Nhưng cái ý chí thống trị, cái ý chí bóp chết nền dân chủ thì vẫn còn đó với một số “không nhỏ” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] những nhà lãnh đạo hiện thời. Sự tham lam vơ vét cho riêng mình thì vẫn không thay đổi và được đặt cao hơn quyền lợi của quốc gia. Than ôi, rất nhiều người trong số đó lại là đảng viên của “Đảng ta” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND].
Tuy nhiên, bên cạnh đó may sao cũng vẫn còn những người cộng sản chân chính, những người cộng sản tôi gọi là “sạch sẽ” nhưng là những người cảm thấy mình bất lực và đau lòng trước xã hội của mình vì hội chứng Trung Hoa... Những người mày có trong hàng ngũ cán bộ và nhất là cán bộ cơ sở. Nhưng các cán bọ và đảng viên đó của “Đảng ta” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND], thường bị các công dân bình thường gọi là những “người cộng sản nhưng mà tốt” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] đều đã bị gắn chắc trong guồng máy. Chức trách của họ, công việc làm của họ, và đôi khi ngay cả sự an toàn của họ cũng bị đe dọa ngay khi họ tỏ ra muốn có thay đổi, ngay khi họ tìm cách nói lên sự thật, cái “sự thật” chính họ đang sống trong đó. Để có thể lên tiếng, họ phải bảo đảm được che chở bởi một hoặc nhiều “hậu phương” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] mà ngay cả những hậu phương này cũng không chắc chắn và có thể ngày một ngày hai là bỏ mặc nhau để trốn chạy tháo thân.
Với những đảng viên cộng sản ở cơ sở, các chi bộ “Đảng ta” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] chỉ là nơi họ phải có mặt để nghe và nhắc lại bài kinh chính thống. Hãy cẩn thận những ai đi chệch khỏi nghi thức đó! Mấy câu hỏi nghiêm trọng được nêu ra tại đó, vài điều phản đối, mấy tiếng kêu phẫn nộ sẽ được nhanh chóng dập đi và chôn vùi tại chi bộ. Vậy là, với rất nhiều người trong bọn họ, cái “Đảng ta” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] còn co hẹp hơn nữa để chỉ còn là “Đảng”. Cái “ta” biến nất. Đảng không khuyến khích người ta nói mà xui người ta ngồi im. Đảng không thích người ta tự suy nghĩ. Đảng không đoàn kết mọi người: Đảng chia rẽ mọi người. Danh mục các vấn đề “nhạy cảm” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] kéo dài mãi không hết, và cuối cùng dẫn đưa những cuộc đối thoại đổi trao thành ra chỉ còn là những cái gật đầu như cái máy. Khái niệm trách nhiệm cá nhân biến mất. Người ta nấp sau bộ máy: không ai dám quyết định điều gì ngoài những hệ thống vâng vâng dạ dạ càng ngày càng hoạt động hệt như những hội kín và những lũ bảo kê. Tính chất vô danh của các mối quan hệ giữa “các đồng chí” trở thành một kiểu vận hành ở đó mỗi người đều nghi ngờ không tin vào ai khác. “Đảng” là tất cả, nhưng không là một ai hết. Sức mạnh thì kinh hoàng nhưng không sao tóm được nó.

Tình thế lúc này: lúc cần thì chẳng thấy mặt, lúc không cần lại hiện ra
Vậy bây giờ nói gì về Điều 4 đây? Một cái đảng như thế có xứng đáng được đưa vào Hiến pháp trong vai trò lãnh đạo duy nhất như nó tự cho mình cái vai trò ấy? Nếu như hôm nay Dảng Cộng sản xứng đáng với vai trò lãnh đạo ấy, nếu thực sự nó đóng vai trò đó một cách tích cực, phù hợp với quyền lợi quốc gia, nếu nó là phản ánh ý nguyện của đông đảo nhân dân, thì liệu nó có cần tựa vào cái gậy chống của cụ già là bản hiến pháp để bảo đảm cho nó sống sót về chính trị? Nếu nó còn cố bấu víu vào điều khoản tối cao ấy thì đơn giản chỉ có nghĩa là, ngược lại với mọi thực tại, nó muốn áp đặt một tính chính danh về sự lãnh đạo của Đảng mà nếu xem xét thực địa mỗi ngày đều thấy chính việc ấy đang bị đòi phải xem xét lại.
Đảng ở đâu khi các công dân cần đến sự trợ giúp của Đảng để chống lại bọn cường hào địa phương, để đòi lại công bằng xã hội, để tiến hành cuộc đấu tranh thực sự theo chiều sâu chống lại đói nghèo, chống lại sự bóc lột siêu-tư bản chủ nghĩa với người lao động, chống lại nạn hủ hóa lan tràn như bệnh dịch, chống lại tệ nạn quan liêu, chống lại bàn tay đạo diễn của Bắc Kinh trong mọi lĩnh vực đời sống của đất nước? Trong hầu hết các trường hợp vừa kể, đều chẳng khi nào thấy Đảng ta ở đâu, hoặc tệ hơn nữa, Đảng còn là tác nhân tiêu cực của những vấn đề này!
Vấn đề ngư dân cho thấy rất rõ điều này. Xin cứ đi hỏi bà con ngư dân đang gặp nguy hiểm chết người mỗi lần ra khơi ở Hoàng Sa và sắp tới là ở Trường Sa, Đảng đang ở đâu khi họ đứng trước những họng súng Trung Hoa? Đảng ở đâu khi họ bị hạ nhục, bị chửi bới, bị phá sản, bị đối xử như những con chó? Đảng ở đâu khi những người vợ góa của họ đang kêu khóc vì mất hết mọi thứ? Bị cầm tù trong tấn bi kịch ấy, những người đàn ông và đàn bà này liệu có thể chỉ trong giây lát kính trọng cái Đảng khi họ lắng nghe như nghe được một sự bội phản cái tiếng nói xa xăm của các “lãnh đạo” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] hội họp ở Hà Nội hay ở Bắc Kinh trong những gian phòng bọc chất cách âm cùng đồng thanh nhắc lại: “Không được để các thế lực phản động chia rẽ chúng ta!”?
Tôi xin nói lại điều đó hết sức rành rọt đây: Đảng Cộng sản đang ở xa, rất xa mới được coi là xứng đáng với sự dũng cảm vô danh của những ngư dân Lý Sơn, Bình Châu của Đà Nẵng và của nhiều nơi khác! Tôi muốn nói thêm rằng tính thụ động và cách giữ yên lặng đều có tính toán của Đảng Cộng sản làm kéo dài những nỗi khổ đau của ngư dân và tỏ ra coi nhẹ thậm chí xóa tội cho những vụ xâm lấn của Bắc Kinh. Kể từ khi những vụ việc đó xảy ra và kéo dài thêm, thấy thật xấu hổ! Không thể chịu đựng nổi nữa!
Không có tàu tuần tra của Hải quân, không có tàu ngư chính [tiếng Việt trong nguyên bản – ND], không có tàu hải giám [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] đi kèm với ngư dân. “Các bạn hãy tự xử lý với nhau. Hãy tự bảo vệ lẫn nhau!”, họ nói với ngư dân từ bên trong những phòng làm việc có máy lạnh. Sao không nói thêm: “Đừng lo lắng gì: nếu các bạn bị giết chết, Bộ Ngoại giao [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] của chúng ta sẽ lên tiếng phản đối!”. Mọi điều nhìn thấy trên thực địa, đó là những anh Biên phòng [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] tội nghiệp, bất lực và khổ sở đã không bảo vệ biên cương mà chỉ cầm sổ tay ghi chép, nhận những lời khai của ngư dân bị tấn công khi các anh em này trở về bến. Mỗi báo cáo mới này lại được thêm vào chồng báo cáo đưa lên Đảng và không ngừng được xếp xó…
Trong khi Đảng có trong tay toàn bộ tài liệu xâm lấn của Trung Hoa theo ngày theo tháng, những cuộc bắt bớ giam cầm ở Phú Lâm, những tàu kéo lưới vây bị chọc thủng, bị “mất tích” đã hơn hai chục năm trong vùng hoàn toàn bị Trung Hoa kiểm soát và là vùng thuộc chủ quyền của Việt Nam. Với tất cả các thứ báo cáo kết án mạnh mẽ đó, với cả ngàn nhân chứng là những nạn nhân còn sống và sẵn sàng lên tiếng đó, cả trăm trang chứng cứ dài được viết một cách chi tiết đó, thì Đảng đã có phương tiện để tạo lập một bộ hồ sơ vững vàng kết án mạnh mẽ trình lên Tòa án Công lý quốc tế về những hành vi vô nhân đạo của Bắc Kinh: phá hoại tài sản, cướp vật liệu, những tội phạm hung bạo chống lại các quyền Con người …
Đảng hẳn là có thể dễ dàng tìm nguồn và được tài trợ từ các nhóm luật sư chuyên sâu thuộc nhiều dân tộc và cực kỳ có năng lực để “quốc tế hóa” và thắng các vụ án đó! Nhưng không, trong khi ngư dân của ta bị chết trôi, thì cái “Đảng ta” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] lại dùng phao bơi của Tàu để đi lại giữa Bắc Kinh và Hà Nội, chẳng sóng gió gì, thậm chí không ướt chân! Đảng cũng chẳng có dũng khí ra thoát khỏi Điều 4 và công khai xưng danh khi cấm chiếu bộ phim “Hoàng Sa Việt Nam: nỗi đau mất mát”, cái tác phẩm chỉ làm một việc là chưng rõ ra nỗi đau thực sự, cảnh ngộ bị bỏ rơi thực sự của người ngư dân. Ngoài việc phản đối mang tính hình thức thường lệ của Bộ Ngọai giao [tiếng Việt trong nguyên bản – ND], xin nhấn mạnh đây không phải là sự phản đối chính thức của Đảng và nhân danh Đảng, cái “Đảng ta” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND] vẫn chẳng ai nhìn thấy nó đâu và miệng thì câm bặt, êm ái ngồi nơi cao ráo trong Điều 4 của họ sau khi đã dùng dây thép gai vây quanh tất cả các chủ đề “nhạy cảm” [tiếng Việt trong nguyên bản – ND], tức là những chủ đề sống còn đối với đất nước! Đảng có công khai nhân danh Đảng yêu cầu Bắc Kinh phải thanh toán mọi điều? Không hề! Ngài Nguyễn Phú Trọng, rất nhanh nhảu rút kiếm như đã làm ở Vĩnh Phúc chống lại những công dân hòa hiếu khát khao tự do, ông Trọng có công khai nhân danh toàn Đảng đòi Trung Hoa đền bù các nạn nhân, đòi họ ngừng những quấy rối gây chết người của chúng? Không khi nào! Không một lời!
Nhưng đem cái Đảng “lãnh đạo” ấy dùng vào việc gì vậy ? Có đúng cái Đảng ấy đang lãnh đạo không? Nếu “có” thì nó lãnh đạo cái gì? Lãnh đạo vì quyền lợi của ai? Xin lỗi nhé, đừng có bảo là tôi đã đưa ra những câu hỏi mang tính lật đổ: những câu hỏi này đã sinh ra từ cái thực tế hàng ngày không chối cãi được, đầy âu lo, và không thể chịu đựng được nữa. Đó là những câu hỏi thuộc loại chính đáng nhất hạng! Phải đáp lại những câu hỏi ấy không bằng đe dọa hoặc bằng những lý lẽ ngụy biện mà bằng cái sự thật mà Chủ tịch nước đã dùng tâm nguyện của mình kêu gọi mọi người nói ra.
Ngược lại, nếu như Đảng luôn luôn vắng mặt trước những vấn đề sống còn đối với vận mệnh đất nước, thì Đảng luôn luôn có mặt trong cuộc trình diễn hàng ngày trên tivi áp đặt cho hàng chục triệu công dân. Đảng thường rất hay diễu binh nhân những cơ hội chính thức hoặc những hoạt động bề nổi diễn ra đúng giờ giấc một khi các hoạt động đó không gây nguy hại gì cho sự thống trị của những kẻ rất giàu đối với những người rất nghèo, những hoạt động che khuất chiều sâu và bề rộng của bối cảnh xã hội không thoải mái, những hoạt động không đụng chạm gì tới nước Tàu, không đụng chạm tới những căn nguyên của sự hủ bại, hoặc những hoạt động liên quan nhiều hơn đến từ thiện chứ không phải là liên quan đến một định hướng chính trị xã hội vững chắc và bền vững.
Đảng cũng có mặt ở đó lúc này, có mặt thật đấy, nhưng là có mặt ở những hành lang, để đàn áp những người yêu nước nổi giận vì cảnh đồng bào ngư dân bị bọn xâm lược Tàu hạ nhục và bị bỏ rơi một cách nhục nhã. Đảng có mặt khi đó ở chỗ đó để gia tăng thêm các cấm đoán. Đảng cũng vẫn có mặt ở đó, khá kín đáo nhưng rất nhiều khi lộ tẩy trong các vụ áp phe trốn thuế cá nhân hoặc cả bọn trong những đường dây của bọn mafia, tại đây những con người yếu thế vì nghèo khó bị đối xử như những hàng hóa. Đảng có mặt ở đó trong những vụ nhận bằng cấp giả mạo, theo học các trường dổm, và trong các vụ tịch thu đất đai ….
Khi ở ngoài đường phố tôi nhìn thấy trên những tấm băng-rôn, trên những tấm áp-phích khổng lồ có cái liềm và cái búa cả gan trương lên bên cạnh lá cờ đôi bên ngang tài như nhau, và tôi nghĩ tại sao cái liềm và cái búa này lại để cho Hải quân Trung Hoa và bọn cướp biển của chúng giày xéo, đốt cháy, xé tan chính cái lá cờ vẫn tung bay trên từng cột cờ tàu đánh bắt cá của chúng ta, khi tôi nhìn thấy tất cả những lá cờ Việt Nam kia vẫn bị nằm lại bến vì bị Trung Hoa ngăn cấm, tôi bỗng thấy xấu hổ cho những ai đang tiếp tục đi diễu binh như vậy nhân danh chủ nghĩa cộng sản và nhân danh tổ quốc! Làm ơn, các ngài ơi, đừng nói với tôi về Điều 4 nữa đấy!
Quân đội, nào ta cùng công khai hết mức để bàn chuyện đó!
Vâng, thưa ông Chủ tịch nước, như ông đã nói, Sự thật là một vũ khí. Và do chỗ đang bàn đến chuyện quân đội, tôi xin nói rằng Sự thật còn đáng gờm hơn những khẩu đại bác. Vâng, ta cần nêu câu hỏi và thảo luận về vai trò quốc gia của quân đội. Đó là quyền lợi và nghĩa vụ của mọi công dân. Đó là một trong những chìa khóa cơ bản của tương lai đất nước.
Những phản ứng mới đây nhất và được các phương tiện truyền thông đại chúng phối hợp hài hòa của các “giáo sư tư tưởng” muốn quân đội rút cục chỉ còn là công cụ của riêng Đảng, cho thấy rõ ràng rằng chính quyền hiện thời đang cố sống cố chết làm nhòe quyền lợi của Đảng với quyền lợi quốc gia. Vấn đề ta cần hiểu, là làm cách nào và liệu có thể đạt tới sự hòa nhập quyền lợi đó không? Làm cách gì để thu được sự ủng hộ của công chúng ngả theo điều đó?
Như một tác giả của một bài viết đăng trên trang BVN này đã phát biểu, người ta định bắt dân phải theo bằng con đường bạo lực hay bằng con đường thuyết phục? Nếu muốn bắt dân phải theo, thì thật vô ích cái việc nhai nhải độc thoại như hiện nay, “đối thoại” như thế mà cứ gọi là tranh luận và thế là xong “kinh bổn”: những ai cảm thấy thất vọng thì không nghe lời những “nhà giảng đạo” nữa và đi chỗ khác tìm thứ ánh sáng mà họ trông chờ; những ai thấy mình tức giận, muốn nổi loạn, thấy bị hạ nhục, xin hãy ra khỏi Nhà thờ và đi kháng chiến. Khi đó quân đội trong tay chính quyền trở thành một quân đội hướng họng súng vào nhân dân và Đảng trở thành Đảng của Người Ngoài. Liệu đó có phải là mục đích của các nhà lãnh đạo?
Nếu muốn thuyết phục, trước hết Đảng phải làm sáng tỏ tình hình thực sự hiện thời của quân đội. Việc đó cần làm một cách thẳng thắn, đầy đủ, khoa học, khách quan, thay cho việc đem phục vụ những công dân là người đã trưởng thành và có trách nhiệm một món súp chính trị tư tưởng vừa lổn nhổn vừa trừu tượng chỉ có mỗi một điệp khúc để lên dây cót là nguy cơ phản động từ bên ngoài (chắc chắn nước Tàu không bị coi là thuộc về cái “nước ngoài” vì nó không phản động). Tại sao không xóa tan tất cả những hồ nghi rất trầm trọng về sự chân thành, về lòng yêu nước, làm rõ cả những ẩn ý xấu muốn chuyên quyền của những người thực sự nắm quyền lực quân sự và thường rất hay lên tiếng không chỉ nhân danh quân đội mà còn nhân danh cả quốc gia nữa?
Tại sao không bật đèn xanh để có một loạt điều tra khách quan, độc lập và công khai về “con mụ Câm vĩ đại”? Những điều tra này có thể tiến hành theo từng khu vực. Sau đó các kết quả điều tra sẽ được nhóm lại, tổng hợp và đưa ra công khai. Cần phải rọi đầy đủ ánh sáng vào tình hình các nhà lãnh đạo hiện nay của cái quân đội này, về vị trí của họ trong Đảng, về các hoạt động kinh tế, và về thu nhập của những người thân của họ. Vậy là phải làm sáng tỏ hoàn toàn các hoạt động, các doanh nghiệp kinh tế, thương mại, ngân hàng nằm trong tay quân đội, về của cải tài sản của những kẻ điều hành các hoạt động đó, về phần của khu vực công và của khu vực tư, soi cho rõ những vùng nhập nhằng giữa hai khu vực đó. Cần phải xem xét những hệ thống thực sự được đặt ra để cai quản cái đạo quân to lớn đó của đất nước, cần biết rõ những ai là đối tác của chúng, nhất là những đối tác nước ngoài của chúng. Cần phải trả lời đầy đủ rõ ràng cho những công dân đang nêu câu hỏi về quỹ quốc phòng: ai quyết định mua vũ khí, trang bị, thiết bị, và quyết định các quỹ đào tạo xây dựng lực lượng? Ai thông qua các đơn đặt hàng? Ai kiểm soát? Vài trò và quyền hành thực sự của Quốc hội như thế nào trong địa hạt nhạy cảm và đắt giá nhất hạng và đụng chạm trực tiếp đến nền kinh tế và sự an ninh của toàn thể quốc gia này?
Và chỉ khi đó ta mới có một hình ảnh khách quan về thực trạng quân đội ở Việt Nam và về bản chất thực sự của quân đội ấy. Nó là quân đội của những quyền lợi riêng tư? Của nhân dân? Quân đội của quốc gia hay của vài nhóm lợi ích? Chỉ khi đó ta mới có thể nói rằng liệu quân đội có đủ năng lực bảo vệ đất nước hay không.
Tôi đang nghe thấy tiếng những người thuộc phe mượn gió bẻ măng: “Không thể làm được! Quá phức tạp! Bí mật quốc phòng!… ”. Tôi cũng đang nghe thấy những tiếng nói khác nữa: “Rõ ngây thơ! Đời nào những kẻ lợi dụng tình hình nhộn nhạo này lại cho những thông tin lộ liễu làm cản trở những đặc quyền đặc lợi của chúng và để dùng để cưa cái cành cây chúng đang ngồi yên vị?”. Tôi xin trả lời cả hai phe rằng những đặc quyền đặc lợi, ngay cả những thứ tỏ ra yên vị nhất, thì cũng không bao giờ vĩnh viễn trường tồn, và sớm muộn gì thì cái cành cây vững chãi nhất rồi cũng mục ruỗng và gẫy thôi. Khi đó, các bạn thấy cả đó, càng ngồi cành cao càng rơi đau.
Vâng, những công trình nghiên cứu mang đầy đủ thông tin rút ra từ những điều tra khách quan và độc lập đều có thể tiến hành và cần thiết phải tiến hành. Rất có thể các điều tra đó cũng đang được tiến hành mà chưa công bố đó thôi.
Những công trình điều tra đó có thể tiến hành được nếu những người thực hiện được bảo vệ. Nếu việc bảo vệ đó bị ngăn cấm, nếu những nhà điều tra bị đe dọa, bị tiến công và tiêu diệt, thi một cách tự động chính quyền tự khai rằng mình có liên quan đến những vụ việc không thể cung khai, và chính vì thế chính quyền đó tự làm mất giá trước công chúng một cách công khai và vĩnh viễn. Các cuộc điều tra này có thể thực hiện được và chúng có thể được tiến hành mà không làm tiết lộ chiến lược quân sự, và sẽ chỉ lo đến sức khỏe của hệ thống mà thôi, bằng cách chỉ tìm thông tin về sự vận hành cụ thể của tổ chức và về cung cách tài trợ mà thôi.
Những công trình nghiên cứu này là cần thiết đơn giản chỉ vì, như chúng tôi đã nói, cái câu hỏi đặt ra một cách trầm trọng về quân đội liên quan trực tiếp và chính đáng tới nhiều triệu công dân đang thiếu những câu trả lời sáng tỏ và đủ độ tin cậy mà họ có quyền đòi hỏi phải được trả lời. Bất kể thế nào, sớm hay muộn, dù có đèn xanh Đảng cho bật lên hay không, thì những bản điều tra như vậy thế nào rồi cũng đến được mạng internet và sẽ là món ăn cho những xì xào trong nhân dân trong nước cũng như quốc tế và ngày càng tăng cường độ.
Điều 88:
Cứ theo như Điều 88 này trong bộ Luật hình sự liên quan đến tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam mà tôi đã được đọc kỹ, thì hầu hết những gì tôi vừa viết, tùy theo cách diễn giải mà người ta thích đối với những điều viết ra đó, đều có thể đãn thẳng tôi vào miền ẩm thấp tối tăm của nhà biệt giam của “thế giới tự do” mà tôi đã nếm cách đây bốn mươi năm. Có thể có khả năng đó, tôi không loại trừ điều này, nhất hạng là vì sau khi đã tới thăm gian biệt giam đó vào năm 2002, tôi biết rõ là buồng biệt giam đó vẫn còn nguyên trong thế giới “đã được giải phóng” của chúng ta. Nếu chuyện xảy ra với tôi lần nữa, có thể đó là một biểu tượng của điều có người gọi bằng “bánh xe Lịch sử”… Hoặc giả, những điều tôi viết đây có thể khiến tôi bị cấm đặt chân vào đất nước Việt Nam của mình. Biết đâu đấy? Sự thật có giá của nó mà ta phải trả mới có, nhưng những vết sẹo do Sự thật để lại cũng còn là những tấm huy chương đẹp nhất hạng.
Hôm nay đây, những bài viết có lập luận tử tế và được viết hết sức cẩn trọng trên mạng internet với sự tôn trọng con người, không kêu gọi bạo lực cũng chẳng kêu gọi hằn thù, nhưng nếu trái ngược hoặc có tính kết tội; những phát tán trên một trang blog những thông tin chẳng liên can gì đến bí mật Nhà nước nhưng các phương tiện truyền thông Nhà nước có lệnh phải bịt miệng; những bài thơ, bài ca, những tiểu phẩm phê phán hoặc hoạt kê, việc mặc áo T-shirt để ủng hộ luật biển quốc tế: tất cả những điều này đều có thể dẫn tới một giấy mời “làm việc” trong nhiều giờ hoặc nhiều ngày tại những cơ quan công an các kiểu. Trong trường hợp tồi tệ nhất, điều đó có thể dẫn tới quyền nghỉ ngơi miễn phí từ vài tháng đến vài năm tại một “Trung tâm phục hồi nhân phẩm” mang một cái tên được chọn thật đẹp…
Không ! Đừng có nhắc nữa đến cái Điều 88 đó và hãy ném trả nó ngay tắp lự về thời Trung Cổ xa xưa nơi Điều 88 đó có phần của nó.
Một điều nghĩ về Zola và một điều nữa nghĩ về Lénine
Để kết án sự bất công, kết án cái mờ mờ đục đục của quyền cai trị độc đoán và kết án lối bôi nhọ của quyền lực chính trị Pháp nói chung và quyền lực quân sự nói riêng, nhà văn rất nhiều người đọc Emile Zola đã tạo ra một tác phẩm hoạt kê vĩ đại mang tựa đề “Tôi kết tội” (J’accuse). Tác phẩm hoạt kê này sau khi đưa tác giả của nó đến thân phận lưu đày, đã làm rung chuyển những đường lối quan tâm đến Sự thật. Chắc chắn là tôi không dám so sánh chút gì hết giữa mình với con người nổi tiếng kia, với nhà văn hoành tráng kia về đề tài ông chọn viết. Tôi chỉ đơn giản muốn nói như một thông điệp gửi tới những kẻ định ngăn cấm bài viết này, rằng việc nuôi dưỡng Sự thật thì không có biên giới và không có thời đại riêng nào hết, vì Sự thật thường xuyên là nhu cầu cao quý của sự tiến bộ. Ý tôi muốn nói rằng đối với tôi Sự thật là hành động. Đó là một cuộc đấu tranh, một lời kết tội, một sự kháng cự và một cuộc nổi loạn thường trực chống lại những kẻ cản trở sự tiến bộ đó.
Mong sao cho cái “Đảng ta” của nước Việt Nam hôm nay hãy lường cho kỹ những gì Vladimir Illitch Oulianov Lénine nói: “Chỉ có Sự thật là có tính cách mạng thôi”. Mong sao Đảng hãy chấp nhận lắng nghe những Sự thật của đại đa số công dân Việt Nam, và một cách khiêm nhường, hãy cùng hợp tác với họ, vì họ, trong niềm tôn kính những khác biệt, để đi tới cuộc cách mạng thực sự cho một xã hội chỉ đòi hỏi được nảy nở trong độc lập và dân chủ, một xã hội có đủ các phương tiện và năng lượng tiến hành công cuộc đó.
Tôi sẽ không kết luận như Zola trong tác phẩm hoạt kê của ông bằng công thức này: “Tôi đợi chờ” bởi vì công thức đó có thể được diễn giải như là tính thụ động. Về phần mình, tôi sẽ không coi nhẹ hành động của ngày hôm nay trong bất kỳ phòng chờ nào để đợi ngày mai một bác sĩ thần kỳ sẽ tới. Mỗi ngày tôi sẽ có một đóng góp khiêm nhường nhưng cụ thể bao giờ cũng chỉ vì nước Việt Nam và vì nhân dân Việt Nam tuyệt vời.
André Menras Hồ Cương Quyết
(Bauxite Việt Nam)

Không mơ hồ với quan điểm “đa nguyên, đa đảng”

Trong những ngày qua, trên các phương tiện thông tin đại chúng, với nhiều hình thức khác nhau, dựa vào sự đóng góp: “Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992”; một số người tung ra luận điểm sai trái: “đòi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”. Họ cho rằng, việc xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng trong điều 4 Hiến pháp sẽ tốt hơn cho sự phát triển của đất nước, sẽ dân chủ và khơi dậy sự sáng tạo của toàn dân. Cùng với một số người trong nước mơ hồ về chính trị; các thế lực thù địch huy động nhiều phương tiện, tận dụng mọi cơ hội, với nhiều hình thức, biện pháp, nhiều mũi tiến công vào vấn đề này. Song chung quy lại tất cả đều nhằm vào mục tiêu quan trọng nhất, quyết định nhất là gạt bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội Việt Nam; đối với sự nghiệp cách mạng của dân tộc ta, nhằm “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”, đẩy nước ta vào tình trạng hỗn loạn. Đây là quan điểm hết sức phản động của các thế lực thù địch trong chiến lược “diễn biến hòa bình, bạo loạn lật đổ”.
Lôgíc các quan điểm sai trái, thù địch thực chất không có gì mới. Trước hết, họ cố tình chứng minh rằng: “Sự lãnh đạo của một đảng duy nhất là không dân chủ”, là “độc tài”, “đa nguyên, đa đảng bao giờ cũng tốt hơn chế độ nhất nguyên một đảng”. Đây là quan điểm ngụy biện, họ bỏ qua điều quan trọng nhất, thực chất nhất hay nói cách khác cố tình lờ đi không luận giải là Đảng nhất nguyên ấy đại diện cho lợi ích của nhân dân lao động và toàn thể dân tộc hay chỉ là một tập đoàn chính trị đơn độc? Các tư tưởng trên không nhìn lịch sử Việt Nam một cách biện chứng, họ lấy hiện tượng làm bản chất, cường điệu một số hiện tượng đơn lẻ, có thực và có nguyên nhân cụ thể, cường điệu nó thành tính phổ biến tất yếu khách quan của đời sống hiện thực. Trong bối cảnh kinh tế toàn cầu suy thoái, tác động mạnh mẽ đến Việt Nam, chúng khoét sâu vào sự tham nhũng, lãng phí ở nước ta để phủ nhận thành tựu của sự nghiệp đổi mới đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam hơn 25 năm qua. Mười năm gần đây, mức sống trung bình của người dân Việt Nam đã tăng lên hơn hai lần; vấn đề xóa đói giảm nghèo, thực hiện công bằng xã hội được coi là mục tiêu chiến lược quan trọng cả trước mắt và lâu dài. Điều quan trọng là, tuy GDP bình quân đầu người của Việt Nam còn thấp, đứng ở tốp cuối trong nhóm các nước đang phát triển, nhưng về chỉ số phát triển con người (HDI), Việt Nam lại đứng ở mức trên trung bình trong nhóm các nước này, chứng tỏ sự phát triển xã hội và dân chủ ở Việt Nam được đặc biệt quan tâm.
Giả sử Việt Nam theo đa đảng thì sẽ đi về đâu? Đất nước sẽ hỗn loạn, mất ổn định, làm đổ vỡ nền kinh tế, rơi vào thảm họa như đã từng xảy ra ở một số nước. Thảm họa đó chắc chắn sẽ giáng cả lên đầu nhân dân. Nhân dân sẽ bị lợi dụng cho sự tranh giành quyền lực giữa các phe phái. Rút cục, Việt Nam không còn là đất nước phát triển theo con đường xã hội chủ nghĩa; Đảng Cộng sản mất vai trò lãnh đạo xã hội; mọi thành quả cách mạng của nhân dân ta đã phải vượt qua con đường dài đầy khó khăn, gian khổ, đầy thử thách, hy sinh và biết bao nhiêu máu của đồng bào, đồng chí đã đổ xuống bị tiêu tan! Vì thế rất cần khẳng định tính đúng đắn của điều 4 Hiến pháp và có bổ sung như Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992, duy trì chế độ một đảng. Máu của hàng triệu đảng viên ngã xuống trên khắp các chiến trường và trong lao tù mới có nước Việt Nam mới hòa bình, độc lập thống nhất cùng với thành tựu 25 năm đổi mới hôm nay.
Tóm lại, không nên mơ hồ chế độ đa nguyên, đa đảng. Hơn lúc nào hết chúng ta cần tăng cường sự đoàn kết, thống nhất của toàn Đảng, hạt nhân của khối đoàn kết toàn dân tộc. Kiên trì xây dựng và chỉnh đốn Đảng mạnh mẽ và quyết liệt hơn, đẩy lùi tệ quan liêu và tham nhũng, giữ vững nguyên tắc lãnh đạo của Đảng trong tình hình phức tạp hiện nay.
Trung tá, thạc sĩ Phạm Xuân Trường
Cơ quan Tổng cục Chính trị QĐND tại TP.Hồ Chí Minh
(CATP)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét