http://www.youtube.com/watch?v=yccmH2v3OJM&feature=player_embedded
http://www.youtube.com/watch?v=nShZuo8_suc&feature=player_embedded
Chính trị – Xã hội
Tổng thư ký LHQ kêu gọi ‘đối thoại về Biển Ðông’ (Nguoiviet) —-Washington không muốn Bắc Kinh giải quyết song phương vấn đề biển Đông(RFA)Nguyên Trưởng Ban Biên giới bác ngụy biện của học giả TQ (VNN)
Vòng bán dạo “thiện chí” của Trung Quốc (TVN) -Với chuyến công du vòng quanh Châu Á của ngoại trưởng Dương Khiết Trì từ 9 – 13/8, Trung Quốc có vẻ như đang thực hiện ý đồ gây dựng một dạng tập hợp lực lượng mới, ít ra thì cũng trong tầm ngắn hạn để trung hòa bớt các tuyên bố lẫn hành động ngang ngược của họ hiện nay.
Nước láng giềng Campuchia (Song Chi-RFA) -……Nhưng “tiên trách kỷ hậu trách nhân”. Trước khi trách ông Hun Sen và Campuchia, sao chúng ta không nghĩ lại xem các ông lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản VN đối xử với nước láng giềng nhỏ yếu hơn có thật tử tế không. Hay từ lâu nay các ông lãnh đạo luôn tự cho mình là dân nước lớn hơn, có ơn với Campuchia nên trong cách ứng xử luôn tỏ vẻ đàn anh. Về điều này, blogger Huỳnh Ngọc Chênh có viết bài “Nghe người Kampuchia nói chuyện” và post một video clip về chuyến viếng thăm Campuchia theo lời mời của Quốc vương Sihanouk của ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, bị dư luận nhân dân Campuchia bất bình vì cung cách bề trên, hách dịch, bất lịch sự của ông Tổng Trọng (ngay cả đối với Quốc vương Sihanouk). Thật khác hẳn một trời một vực với thái độ của ông Tổng và các lãnh đạo khác của VN khi sang TQ hoặc đón tiếp phái đoàn lãnh đạo Bắc Kinh sang thăm VN. (Bạn đọc có thể xem video clip này trên blog Huỳnh Ngọc Chênh: http://huynhngocchenh.blogspot.no/2012/07/nghe-nguoi-kampuchia-noi-chuyen.html)……………
Nghề tiếp viên hàng không ở Việt Nam(RFA) —Ủy Viên Thương Mại Úc bị cáo buộc liên hệ tình cảm với Đại Tá Tình Báo cộng sản (VOA) —Câu cá kênh thúi Sài Gòn (Nguoiviet) —-Lương Ngọc Anh cầm tiền hối lộ thay cho cấp trên(Nguoiviet)
Viết về một người hết lòng với Thương Binh VNCH(Nguoiviet) —‘Tiến trên bàn nhậu’? (BBC) -Nam giới và quan chức đứng đầu nhóm uống bia rượu ở VN.
Mụs sư AGA lên tiếng về việc nhà cầm quyền đàn áp đạo Tin Lành thuộc sắc tộc Hà Lăng, huyện Sa Thầy (Kon Tum) (RCTM)
Làm sao cứ phải SJC? -Nguyễn Hồng Khoái – Boxitvn
Người Việt Nam ưu tiên dùng hàng… nước nào? Tống Văn Công(Boxitvn)
Thêm một Vina nợ ngân hàng nghìn tỷ -Hàn Phi – (Boxitvn) -Mặc dù báo lãi sau thuế hơn 127 tỷ đồng trong quý II, nhưng lũy kế 6 tháng, Vinaconex vẫn lỗ tới 757 tỷ đồng. Trong khi đó, cánh chim đầu đàn của ngành xây dựng dân dụng đang nợ các ngân hàng hơn nghìn tỷ đồng.
Theo báo cáo tài chính quý II và 6 tháng đầu năm của
Tổng công ty cổ phần Xuất nhập khẩu và Xây dựng Việt Nam (Vinaconex – mã
VCG), đơn vị đang vay và nợ các ngân hàng hơn 1.112 tỷ đồng. Trong đó,
nợ ngắn hạn khoảng 400 tỷ, còn nợ dài hạn đến hạn trả khoảng 712 tỷ
đồng.
Với khoản nợ dài hạn tới hạn trả, Vinaconex đang vay
ngân hàng nước ngoài hơn một nửa (khoảng 467,4 tỷ đồng), còn vay ngân
hàng và quỹ trong nước gần 246 tỷ đồng.
ĐỔI MỚI CĂN BẢN VỀ TÀI CHÍNH CHO GIÁO DỤC ĐẠI HỌC (GDĐH) VIỆT NAM – GS. Phạm Phụ · Tại sao phải đổi mới căn bản về tài chính? (Boxitvn)
Ông Tề Kiến Quốc chỉ được cái nói đúng (?!) (Bùi văn Bồng)
– …..Nói là nói vậy, để đánh lừa dư luận và lừa mị nhân dân, lừa đảo
các vị lãnh đạo Việt Nam, thực chất là Chính phủ Trung Quốc vẫn ngấm
ngầm chỉ đạo sách lược “trỗi dậy hòa bình” và “diễn biến hòa bình” kiểu
Trung Quốc, đẩy mạnh việ triển khai chiến lược “xâm lược mềm”, dồn sức
độc chiếm biển Đông, lấy “đường Lưỡi Bò” làm mục tiêu trọng yếu…….THÊM MỘT HÀNH VI LỪA MỊ, RU NGỦ THỐI THA CỦA PHÍA TRUNG QUỐC (Phamvietdao) – …..Khi ban hành, các chính sách, chủ trương các quốc gia có thể chế dân chủ không thể phớt lờ ý chí, nguyện vọng của nhân dân qua đại diện của họ qua phản ứng của hội đoàn, đoàn thể, công đoàn, các đảng phái chính trị …
Đối với các quốc gia cộng sản như Trung Quốc và Việt Nam,
hội đoàn đoàn thể phần lớn là cái đuôi ăn theo, nói leo của chính quyền,
chính phủ; Không ăn theo nói leo sao được khi mà nguồn sống, nguồn thu
nhập bám vào ngân sách Chính phủ…
1206. Trung Quốc thử sự đoàn kết của ASEAN -Business World/ Reuters
Nghĩ về hai chữ “ngu trung” - Hạ Đình Nguyên – Quechoa -….Trong sự rối ren của quốc gia, làm bộc lộ rõ các loại quan sau đây: - Nịnh Thần, là loại quan không có lòng yêu nước, thiếu nhân cách, chỉ một lòng lo nịnh nọt kẻ bề trên, lợi dụng tình hình rối ren để tìm kiếm vật chất càng nhiều càng tốt cho thỏa lòng tham. Quan nầy xuất hiện ở nhiều cấp lớn nhỏ. Họ có thể nối giáo cho giặc để đoạt lợi lộc, hoặc vô tư với cái nội tâm không gắn gì với trách nhiệm họ đang nắm giữ. Nịnh thần không khác gì loại quan tham. Họ xuất thân từ cách mà nhà nước tuyển chọn họ vào hàng ngũ, theo cái cách không công bằng của một nhà nước kém tư cách ( thân thế, đút lót, mua bán chức, không căn cứ trên nền tảng văn hóa, như thi cử và tuyển chọn minh bạch…). Nhà nước càng thiếu tư cách, thì loại ngu thần nầy càng nhiều. Loại nầy càng nhiều, thì Nhà Nước càng thiếu năng lực và bệ rạc, lại đổ rằng nguồn nhân lực yếu kém, như con vịt tự than cái chân mình sao quá ngắn !. ..- Gian Thần, là loại nịnh thần,…. >>>>Trung Quốc và sự suy thái 8 triều đại Việt Nam (Quechoa)
Tai sao lại là TQ? (Trần kinh Nghị-Bách Việt blog)>>>>>Điềm báo gì từ sự kiện Vạn Lý Trường Thành sụp đổ ?
Việt Nam ngày nay: Thực trạng xã hội, kinh tế, chính trị » -Trọng Đạt(Danchimviet) – Chỉ có chính quyền mới được lựa chọn chính sách, người dân hoàn toàn không có thẩm quyền, giữ Đảng mất Nước và ngược lại giữ Nước nhưng mất Đảng họ phải lựa…
Từ Hitler đến Đặng Tiểu Bình, tác hại của chủ nghĩa dân tộc cực đoan » (Trần trung Đạo -ĐCV)
80% !? -Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Như để trả lời cho cái “Hoàng Triều trực tỉnh địa dư toàn đồ” – Tập bản đồ Trung Quốc xuất bản tại Thượng Hải năm 1904 mà Việt Nam mới trưng ra, trong đó chứng minh rất cụ thể nhà Thanh thừa nhận lãnh thổ Trung Quốc chỉ đến đảo Hải Nam mà không có Hoàng, Trường sa của Việt Nam, làm “xao xuyến” khá nhiều cư dân mạng Trung Quốc, thì ngày 13/8 một giới chức Trung Quốc mạnh miệng tuyên bố: “Trung Quốc không đòi toàn bộ mà chỉ 80% diện tích Biển Đông thôi”!?Một chuyến đi thực tế Nguyễn Anh Dũng (Danlambao) - Hiện tình đất nước ngày càng bi đát bởi quốc nạn tham nhũng -> giặc nội xâm. Trung Cộng xâm phạm chủ quyền quốc gia -> giặc ngoại xâm. “Việt Nam là nhà nước pháp quyền XHCN của nhân dân, do nhân dân, vi nhân dân” (Điều 2 Hiến Pháp). Với quyền và nghĩa vụ công dân, những gì mà nhà nước không làm được thì nhân dân sẽ làm. Việc tố giác các hành vi tham nhũng, cướp của giết người, đàn áp, bắt bớ tù đầy người dân trái pháp luật dưới vỏ bọc “Thi hành công vụ” trước công luận trong và ngoài nước là chống giặc nội xâm.
Cà Mau: Bệnh viện để sản phụ tử vong bị dọa kiện (NLĐ) —–Đà Nẵng bổ nhiệm lãnh đạo qua thi tuyển (NLĐ)
Để sức khoẻ toàn dân được bảo vệ công bằng SGTT.VN
– Theo hướng dẫn thực hiện luật BHYT có hiệu lực từ năm 2009, thì đến
năm 2014 phải đạt được mục tiêu BHYT toàn dân. Mục tiêu này xem ra phá
sản vì đến cuối năm 2011 cả nước chỉ mới có 63,7% dân số tham gia BHYT.
Kinh tế
Đạo luật Canh Nông Hoa Kỳ (RFA) -Vì vụ hạn hán trầm trọng tại khu vực Trung Tây Hoa Kỳ và với nhịp độ dồn dập của cuộc bầu cử Tổng thống chỉ còn có tám chục ngày, dư luận nước Mỹ đang lo về việc giá cả nông sản gia tăng và nhu cầu giúp đỡ nông gia Mỹ có thể bị mất mùa thua lỗ.Thao túng giá cổ phiếu: Vi phạm nhiều, xử được bao nhiêu? (VEF)
Nhà thu nhập thấp: ‘Đẽo cày giữa đường’ (VEF) >>>>Ưu đãi nhà thu nhập thấp: Nói thế mà không phải thế>>>Thêm vốn, tăng ưu đãi nhà thu nhập thấp vẫn bế tắc>>>Giá đắt ngang giá thị trường: Nhà thu nhập thấp ế nặng >>>>Nhà thu nhập thấp: Từ sốt nóng đến nguội lạnh
Lối thoát duy nhất của Trung Quốc (TVN) – Trung Quốc cần một tác nhân kích thích mới cho nền kinh tế. Nhưng ngoài số lượng những con đường và các tòa nhà xi măng dư thừa như hiện nay, còn gì để đầu tư nữa?
Vàng tăng mạnh, USD rớt giá (VEF.VN)- Giá vàng SJC tăng 120 nghìn đồng/lượng so với chốt phiên hôm qua, cao hơn vàng thế giới quy đổi khoảng 2,1 triệu đồng/lượng
Dịch vụ, hàng hóa tăng giá (TN) -Tác động của việc tăng giá xăng dầu, cùng một loạt mặt hàng thiết yếu trước đó như điện, gas…, đã khiến giá nhiều dịch vụ, hàng hóa tăng theo tức thì… —Hà Nội: giá gà chợ đầu mối tăng 10.000 – 20.000 đồng/kg (SGTT)
Áp lực tiêu dùng (TN) -Áp lực lạm phát vừa giảm chút ít, lập tức các mặt hàng độc quyền đua nhau tăng giá, đổ gánh nặng lên doanh nghiệp và người dân.
Bộc lộ những mắt xích yếu SGTT.VN
– Chưa bao giờ thị trường có thể đến gần những hành vi gian lận của một
số công ty chứng khoán như trong thời gian gần đây. Công ty chứng khoán
làm giá chính cổ phiếu của mình, tạo dòng tiền ảo, cho người thân quen
vay ưu đãi, mua bán sai luật…
Đìu hiu thị trường xe máy SGTT.VN
– Các hãng xe máy thời gian qua ra mắt khá nhiều mẫu xe với nhiều phân
khúc giá khác nhau. Giới doanh nghiệp, đại lý vẫn vận dụng chiêu trò làm
giá nhưng xem ra, người tiêu dùng không còn mặn mà.
Văn hóa – Giáo dục – Khoa học
Du Tử Lê và thơ ‘nói hộ’ cho nhiều người (Nguoiviet) -Với hơn 200 bài thơ được phổ nhạc, có thể nói, Du Tử Lê là một trong những nhà thơ Việt Nam có nhiều bài thơ được giới sáng tác âm nhạc ưa thích nhất.Tâm hồn người, thơ văn ta (Viên Linh -Nguoiviet) - Tâm hồn người, thơ văn ta là một cách nói, nói một cách khác là thơ văn người dịch ra tiếng Việt. Thời chia cách đất nước 1954-1975, miền Bắc hé mở ra thế giới bằng vài ba cánh cửa hẹp, cánh cửa Bắc Kinh và cánh cửa Ðông Âu; trong khi tại miền Nam, không có một giới hạn nào, miền Nam mở ra thế giới bằng tất cả mọi phương hướng không gian, không một giới hạn.
Ngọc Giàu : viên kỳ ngọc của làng sân khấu cải lương (RFI)=============>>>
Thay đổi ‘Tiên học Lễ’… như thế nào? (TVN)
Nhiều khẩu hiệu giáo dục đã bị xóa sổ (VNN) -Khẩu hiệu trong các trường học thời Xô viết được đánh giá là không kém hơn nhiều về hiệu quả giáo dục so với các bài hát thiếu nhi kinh điển. Nhưng nhiều khẩu hiệu Xô viết nặng về hô hào đến hôm nay đã chỉ thuộc về lưu trữ…
Cắt tay kẻ thù (TN) -Lần đầu tiên, một chứng cứ hết sức rõ ràng về những bàn tay chiến tích đã được tìm thấy tại thành phố cổ Ai Cập.
Cái giá của sự so sánh SGTT.VN
– Người lớn thường không nhận ra hậu quả khi so sánh trẻ này với trẻ
khác. Gần đây có một phụ huynh khoe với tôi rằng cô cảm thấy rất vui vì
con cô được bạn trong lớp bầu chọn là người được yêu quý nhất…
Đôi chút về giải thưởng Tự lực văn đoàn SGTT.VN
– Tiếp nối loạt bài về Tự lực văn đoàn, Sài Gòn Tiếp Thị xin giới thiệu
bài viết của nhà văn Nguyên Ngọc, phát hiện ở văn đoàn này một giá trị
để lại cho đời sau: bài học làm giải thưởng.
Thế giới
Phong trào ly khai có dính líu đến tổ chức NGO? (RFA) —-Ấn sẽ phóng phi thuyền vào cuối năm 2013(RFA) —-Ấn Ðộ: Tăng trưởng yếu kém có thể tác động đến an ninh quốc gia(VOA) —-Iran không nhận vật phẩm Hoa Kỳ trợ giúp nạn nhân thiên tai(RFA) —-Israel đã sẵn sàng cho cuộc chiến với Iran(RFA) —-Israel: Chiến tranh với Iran sẽ kéo dài (Nguoiviet)LHQ: Cả chính phủ lẫn lực lượng nổi dậy ở Syria đều phạm tội(RFA) —-Phóng viên VOA: Hàng chục người chết và bị thương vì oanh kích tại Syria (VOA) —–Các nước Ả rập kêu gọi rời Lebanon (BBC)
Bắc Hàn đang xây dựng một lò phản ứng chạy bằng nước(RFA) —Trung Quốc yêu cầu Nhật thả 14 người Hoa mới bị bắt(RFA)
Chết vì biết quá nhiều (Nguyễn hưng Quốc -VOA) -Giết Neil Heywood để bịt miệng một nhân chứng. Và để che giấu một tội ác…
…….Dĩ nhiên không ai có thể khẳng định được hết. Duy có một điều Wang Yiru khẳng định: ngoài những chuyện làm ăn buôn bán thông thường, Heywood còn tham gia với gia đình Cốc Khai Lai một “thương vụ” đặc biệt: buôn bán nội tạng và tử thi…….Giết Neil Heywood để bịt miệng một nhân chứng. Và để che giấu một tội ác.Cuộc hưu chiến ngoại giao Ðài Loan-Trung Quốc tiếp tục được tuân thủ(VOA) —Hoa Kỳ: Máy bay siêu thanh thử nghiệm thất bại (VOA)
Mitt Romney mời Paul Ryan đứng phó: Một chọn lựa của thất bại » (Trần bình Nam -ĐCV)
Tranh chấp Nhật-Hàn đe dọa kế hoạch của Mỹ ở Châu Á(VOA) —Lũ lụt ở Châu Á là tiếng chuông cảnh báo cho các nhà quy hoạch đô thị(VOA) —-Thế giới vận động ủng hộ ban nhạc Pussy Riot của Nga (Nguoiviet)Yangon, những lớp học não nề nhưng đầy hy vọng » (Từ Khanh -ĐCV)
Châu Phi: Bắt đầu ‘ớn’ đầu tư Trung Quốc? (VEF) —-Hàn Quốc: Chặn internet cũng như “đốt nhà vì vài con bọ chét” (SGTT)
XH-MT
Hàng trăm người gây rối, hành hung cán bộ huyện, xã(TN) -Chuyện
xảy ra tại xã Yên Lộc, H.Can Lộc (Hà Tĩnh), hàng trăm người dân xóm
Tràng Sơn kéo đến vây trụ sở xã, đập phá tài sản, đánh trọng thương
nhiều cán bộ trong đó có chủ tịch, phó chủ tịch xã vì cho rằng chính
quyền địa phương bắt người trái phép.
Vợ mới sinh con, chồng hiếp dâm chị vợ (VNN) —-Kết cục thảm của nữ sinh bán thân đổi quà (VNN) —-Xe khách tông xe con, 3 người bị thương nặng (TN) —-Bán nhà, tự tử, bị chặt tay… vì thua bạc(TN) —-Cánh gà phủ keo, hầm một tiếng không nhừ (SGTT)
1205. VAI TRÒ CỐT YẾU CỦA BIỂN ĐÔNG ĐỐI VỚI CHIẾN LƯỢC ĐỊA CHÍNH TRỊ CỦA TRUNG QUỐC
Tài liệu tham khảo đặc biệt
Thứ bảy, ngày 11/8/2012
TTXVN (Hồng Công 10/8)
Bài viết trên tờ “Tín báo ” (Hồng Công) ngày 5/8 của Giáo sư Cúc Hải Long thuộc Học viện Quan hệ Quốc tế, Đại học Ký Nam Trung Quốc.
Sau mấy chục năm cải cách mở cửa, Trung Quốc không những đã nắm trong tay đội tàu viễn dương đẳng cấp thế giới mà còn xây dựng mối quan hệ mật thiết với nền kinh tế toàn cầu; sự vươn dài toàn cầu của đời sống kinh tế đã khiến Trung Quốc đương đại trở thành một nước mang nhiều kiểu đời sống kinh tế văn hóa xã hội, đã thâu gom được đặc trưng văn minh biển. Ngày nay, Trung Quốc chưa phải là một cường quốc biển nhưng đã có đầy đủ điều kiện cơ bản để trở thành quốc gia biển.
Chiến lược của Trung Quốc: Hai ngả lựa chọn
Con đường trở thành cường quốc biển của Trung Quốc vẫn đang đối mặt với những sự lựa chọn khó khăn. Nhìn từ lịch sử, máu và bạo lực thấm đẫm lịch sử phát triển của các cường quốc biển truyền thống; phân tích từ góc độ hiện thực, “quyền lực là hành động, lợi ích là mục đích” được viết để viết lại trong tuyên bố của các nước bá quyền biển thế giới đương đại và các nước đi sau. Trung Quốc là cường quốc nằm sát biển cũng có mô hình tiến lên trước tất sẽ gặp phải các kiểu xung đột. Việc Trung Quốc tìm tòi hướng chiến lược mới sẽ không tránh khỏi sức ép ứng phó của các nước trên thế giới dựa theo mô hình chiến lược quyền lợi biển truyền thống.
Cho dù dự đoán phản ứng của các nước khác với nguyện vọng lương thiện tới mức nào, Trung Quốc cũng không thể tránh khỏi những cái nhìn thù địch và áp lực địa chính trị. Xung quanh Trung Quốc hiện nay, phía Tây Bắc, tiếp giáp với Tân Cương là khu vực Trung Á thuộc phạm vi ảnh hưởng truyền thống của Nga; phía Tây Nam là Ấn Độ – nước luôn luôn cảnh giác với Trung Quốc – phía Đông Bắc là bán đảo Triều Tiên có tình hình không mấy lạc quan và Nhật Bản với tội ác lịch sử không suy nghĩ hối cải; phía Đông Nam là các nước Đông Nam Á có quan hệ thương mại lớn với Trung Quốc nhưng do tranh chấp Biển Đông nên quan hệ còn hạn chế.
Trung Quốc cơ bản rơi vào hoàn cảnh chiến lược địa chính trị bế quan, bị bao vây. Hoàn cảnh chiến lược này mang đến cho Trung Quốc hai sự lựa chọn cực đoan trong suy tính, quyết định sách lược – phải chấp nhận hiện thực, chấp nhận sự lãnh đạo của cường quyền thế giới, nhân nhượng vì lợi ích toàn cục trong hoàn cảnh khó khăn chiến lược địa chính trị; nếu muốn mưu cầu phát triển, phải phá vỡ tình trạng địa chính trị bị bao vây, trở thành cường quốc khu vực.
Đương nhiên, nhân nhượng vì lợi ích toàn cục cũng có thể mang lại cho Trung Quốc không gian phát triển, nhưng có thể mang lại không gian phát triển lớn mức nào thì cũng đáng để suy nghĩ kỹ càng. Hiện nay, dưới áp lực của Mỹ môi trường chiến lược quốc tế ổn định của Trung Quốc, quan hệ Trung – Nga khá ổn định dưới áp lực của Mỹ, nhưng quan hệ Trung – Nga không phải không có biến số. Do áp lực của châu Âu, Nga thực sự cần Trung Quốc, nhưng nếu giả thiết rằng có một ngày Nga trở thành cường quốc lãnh đạo châu Âu thì quan hệ Trung – Nga sẽ ra sao? Giả thiết mạnh hơn nữa rằng nếu Trung Quốc thất bại trong cuộc cạnh tranh chiến lược trong vòng 10 năm tới, Nhật Bản trở thành cường quốc Đông Á hoàn toàn dẫn dắt châu Á thì quan hệ Trung – Nga sẽ như thế nào? Khi Nga thành công ở châu Âu, Nhật Bản thành công ở Đông Á, Trung Quốc sẽ đi đâu về đâu?
Mỹ đối với Trung Quốc: vừa kéo vừa đánh
Chiến lược địa chính trị không phải là toàn bộ chiến lược quốc gia, nhưng là trụ đỡ quan trọng cho chiến lược quốc gia toàn diện. Cho dù có thực lực kinh tế, có sức dẫn dắt chính trị và có năng lực truyền bá văn hóa, nếu không có ảnh hưởng quân sự và địa chính trị thì một đất nước cũng khó trở thành một cường quốc khu vực thực sự. Trước tiên, Trung Quốc nên phà bỏ áp lực địa chính trị bao vây đất nước hiện nay, xem xét kỹ mối quan hệ với Nga. Hướng phát triển chiến lược địa chính trị của Trung Quốc không phải ở phía Bắc cũng chẳng phải ở phía Tây, mà ở phía Đông Nam.
Trong lịch sử, bán đảo Trung Nam (bán đảo Đông Dương) là thuộc địa của Pháp, sau Chiến tranh thế giới thứ Hai, Mỹ và Liên Xô lần lượt khống chế bán đảo Trung Nam, đó chính là gông cùm khiến các nước như Việt Nam, Lào, Campuchia ngày nay khổ có thể tự tìm kiểm mô hình phát triển mang tính độc lập. Mỹ ngày nay lại đưa vai trò chiến lược vào khu vực bán đảo Trung Nam, áp lực chiến lược khu vực cả trên biển và trên đất liền phía Nam Trung Quốc vì thế tăng lên.
Biển Đông nằm ở giữa Thái Bình Dương và lục địa Đông Á. Vùng biển này được tạo nên bởi những đảo và chuỗi quần đảo nằm bên ngoài lục địa chia cắt với khu vực biển Tây Thái Bình Dương. Xét từ góc độ địa chính trị, đảo và chuỗi quần đảo này là bức màn phòng ngự tự nhiên của lục địa Đông Á, song cũng là lô cốt đầu cầu tự nhiên dùng để tấn công vào lục địa Đông Á của các quốc gia của Nhật Bản đã từng coi “chiến lược biển” là cái gốc lập nước để kinh doanh.
Thực tế, cho dù hiện đất nước không mấy khởi sắc, nhưng Nhật Bản vẫn không ngừng các bước đi của họ từ nước lớn kinh tế hướng tới nước lớn quân sự và nước lớn chính trị. về chiến lược biển, sự phòng thủ chiến lược đối với Trung Quốc của Nhật Bản sẽ là thách thức lớn nhất đối với chiến lược biển của Trung Quốc. Thách thức này không chỉ sẽ thấm sâu đến trụ cột các mặt của an ninh địa chính trị trên biển của Trung Quốc, mà còn thể hiện ngày càng rõ hơn ở các kỹ thuật khoa học quân sự nhằm vào Trung Quốc.
Trong tương lai, Trung Quốc vẫn còn 10-15 năm cơ hội chiến lược tốt nhất ở bán đảo Triều Tiên và bán đảo Trung Nam, cũng còn cơ hội tốt để kinh doanh và thúc đẩy quyền lợi biển ở Biển Đông và quan hệ hai bờ. Trong thời kỳ này, Trung Quốc sẽ đối mặt với sự đối lập và điều chỉnh trong quan hệ với Mỹ, cũng sẽ đối mặt với sự thách thức ngày càng cứng rắn và lộ rõ của Nhật Bản. Trung Quốc không thể dự đoán tương lai xa sẽ thay đổi như thế nào. Trung Quốc chỉ có thể biết rằng cần nắm chắc hiện tại thực hiện sự kết nối tốt giữa chiến lược lâu dài và chính sách cụ thể.
***
(Đài RFA 8/8)Vừa qua, tại miền Nam California đã có một cuộc hội thảo về “Vấn đề tranh chấp Biển Đông” với bốn diễn giả thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau, như địa lý và luật pháp công, lịch sử và chính trị hoặc kinh tế và an ninh.
Trong số diễn giả có chuyên gia kinh tế Nguyễn Xuân Nghĩa với bài phân tích những nhược điểm kinh tế và mục tiêu sâu xa của lãnh đạo Trung Quốc khi bành trướng vào vùng Biển Đông. Mục “Diễn đàn Kinh tế” tuần này sẽ tìm hiểu về những động lực đó của Trung Quốc.
- Xin kính chào ông Nguyễn Xuân Nghĩa. Trong cuộc hội thảo trưa ngày 4/8 vừa qua tại miền Nam California, ông có được mời lên trình bày khía cạnh kinh tế của các động thái gần đây của Trung Quốc. Chúng tôi đề nghị ông triển khai những ý ông đã phát biểu ngắn gọn tại cuộc hội thảo này. Nhưng trước hết, xin ông tóm lược cho biết về cuộc hội thảo đó.
+ Thái độ của Trung Quốc và tình hình căng thẳng gần đây tại vùng Biển Đông khiến dư luận thế giới quan tâm. Cộng đồng người Việt ở bên ngoài cũng ưu lo về quyền lợi lâu dài của Việt Nam vì thế nhiều đoàn thể hay diễn đàn đều cố tìm hiểu chuyện này. Ban tổ chức cuộc hội thảo vừa qua là một đoàn thể đấu tranh chính trị, họ mời các chuyên gia ở ngoài tổ chức đến trình bày nhiều khía cạnh khác nhau của vấn đề cho công luận cùng biết rõ.
Không là thành viên của một tổ chức chính trị nào, tôi nhận lời phát biểu như một bổn phận và qua đó còn học hỏi được nhiều ý kiến khác. Một diễn giả đáng chú ý là học giả Vũ Hữu San. Ông là sĩ quan Hải quân Việt Nam Cộng hòa, nguyên thuyền trưởng của tàu khu trục Trần Khánh Dư HQ 4 đã tham chiến với Hải quân Trung Quốc trong trận hải chiến hồi tháng 1/1974 để báo vệ chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa. Sau 1975, ông đi học lại và nghiên cứu thêm về đặc tính hải dương và chủ quyền của Việt Nam trên vùng Biển Đông. Với tôi, ông là một học giả am tường với mấy chục năm cẩn trọng tìm hiểu sâu xa về một vấn đề sinh tử cho Việt Nam.
Nghịch lý
- Thưa ông, trên diễn đàn này từ nhiều năm qua, ông đã phân tích các vấn đề kinh tế của Trung Quốc nhằm cảnh báo Việt Nam về nhiều khó khăn tương tự. Tại cuộc hội thảo vừa qua, ông phổ biến một bài tham luận rất dài nhưng tóm lược vào một số điểm chính trong phần phát biểu trước cử tọa, mà truyền thông Việt ngữ đánh giá là chăm chú theo dõi. Hôm nay, xin đề nghị ông trình bày những ý đó.
+ Được mời trình bày một đề tài phức tạp nên tôi cố thu gọn vào khoảng 20 phút phát biểu để nhấn mạnh đến đặc tính sâu xa của Trung Quốc rồi đến yêu cầu về kinh tế và an ninh ngày nay khiến lãnh đạo nước này mới là vấn đề của thế giới. Tôi xin trình bày cho rõ hơn ở đây. Trước hết, Trung Quốc chỉ là một “ốc đảo”, thiếu đất, thiếu nước, đói ăn và khát dầu cho nên đang tìm cách giải quyết những bài toán này của họ.
- Hình như ông lại nói ra nghịch lý. Trung Quốc có lãnh thổ gần 10 triệu km2, với dân số hơn 1,3 tỷ người có sản lượng kinh tế chỉ đứng sau Mỹ và còn là chủ nợ số một của nước Mỹ mà ông lại gọi là ốc đảo thiếu đất thiếu nước đói ăn và khát dầu…. Xin ông lần lượt giải thích cho những vấn đề đó.
+ Nếu tôi có nêu ra nghịch lý thì chẳng vì lập dị hay kích thích sự chú ý. Vấn đề là cách tiếp cận một bài toán khách quan từ nhiều giác độ và trong thế động chứ không do cảm quan thù ghét hoặc cứ nhắc lại ấn tượng của nhiều người.
Trước hết, về địa hình, khu vực cốt lõi của Trung Quốc thật ra chỉ là một “ốc đảo” bên Thái Bình Dương. Ngoài hướng Đông là biển cả, ba hướng kia đều bị bao vây bởi núi rừng hiểm trở, sa mạc và thảo nguyên bất lợi cho sự vận chuyển và sinh hoạt. Ý nghĩa ốc đảo là như vậy, xin hãy nhìn vào bản đồ tự nhiên hay dân số của họ thì thấy.
Thứ hai, khu vực phì nhiêu đó là ở miền Đông gần biển, nơi có độ ẩm nhờ nước mưa, đủ cao cho canh tác và có châu thổ của hai con sông Hoàng Hà và Dương Tử. Khu vực “ốc đảo” này hiện gồm 11 tỉnh và ba thành phố lớn với 500 triệu dân, nhưng diện tích có thể canh tác bình quân cho một người chỉ bằng một phần ba trung bình thế giới, nên ta mới gọi là “thiếu đất”.
Thứ ba, trên diện tích lãnh thổ gần 10 triệu km2, diện tích có nước nhờ ao hồ sông suối thật ra chỉ chiếm 0,28%, thấp hơn các nước lớn trên thế giới. Lượng nước ngọt cho một đầu người của Trung Quốc cũng thuộc loại thấp nhất châu Á, vốn dĩ đang là lục địa thiếu nước nhất địa cầu. Vì thế Trung Quốc mới đòi cướp nguồn nước của thiên hạ, từ đỉnh Himalaya đến các con sông lớn cua châu Á và sông Mê Công quen thuộc của người Việt.
Thứ tư mới là vấn đề đói ăn. Do khan hiếm đất và nước bên trong mà chưa biết cải tiến, dù có sản lượng lương thực lớn nhất thế giới, Trung Quốc vẫn phải nhập nông sản và giới lãnh đạo sợ nhất là chuyện dân chúng nổi loạn thiếu ăn như đã tửng xay ra nhiều lần trong lịch sử.
Thứ năm, không chỉ thiếu ăn mà Trung Quốc còn khát dầu, vì thiếu nguyên nhiên vật liệu cần thiết cho quá trình công nghiệp hóa đang khởi sự. Vì hiệu năng tiêu thụ kém, nước này sử dụng lãng phí và từ cả chục năm nay phải nhập khẩu dầu thô và khí đốt từ nhiều nơi để bổ sung cho than đá ở trong nước.
Một quốc gia có 3 nền kinh tế
- Như vậy, ông cho là vì những khan hiếm và không nuôi nổi một dân số quá đông ở trong nước, Trung Quốc mới muốn bành trướng ra ngoài để tìm tài nguyên cần thiết cho một nước đang công nghiệp hóa hay sao?
+ Nhiều người lý luận như vậy, nhưng tôi nghĩ sự tình còn nguy hiểm hơn vậy vì nhiều lý do khác.
Chúng ta không quên các nước láng giềng của Trung Quốc còn gặp hoàn cảnh tài nguyên bất lợi hơn nhiều, như Hàn Quốc và Nhật Bản. Nhưng trong thể kỷ 21 nếu mà cứ thiếu thì lại đi ăn cướp sao? Nhật Bản từng gặp bài toán đó nên giải quyết bằng xâm lăng và bành trướng quân sự như đã thấy vào các năm 1910, 1931 rồi 1941 với kết quả là chiến tranh và tàn phá cho cả châu Á và nước Nhật. Cho nên từ năm 1945 họ đã chuyển sang hướng hợp tác trong hòa bình để phát triển.
- Vì sao lãnh đạo Trung Quốc không giải quyết theo hướng đó? Trong cuộc hội thảo, ông có nói đến sự sợ hãi và đặc tính mà ông gọi là “nhất quốc tam kinh”, một quốc gia có ba nền kinh tế. Thưa ông chuyện ấy là gì?
+ Tôi thiển nghĩ Trung Quốc là nơi mà nỗi sợ hãi bị ngoại xâm đã thành một phần bản chất của lãnh đạo mọi thời. Nó được định chế hóa và xây dựng lên như một kiến trúc có thể thấy từ Mặt Trăng, đó là Vạn lý Trường thành, xuất hiện từ thời Chiến Quốc và mở rộng rồi củng cố vào đời Tần Thủy Hoàng và thời Minh. Nền văn hoá duy chủng và độc tôn của Hán tộc khiến họ khinh miệt các chủng tộc xung quanh mà họ coi là “tứ di”, bốn hướng đều là man rợ. Thực tế thì Hán tộc ở Trung Nguyên vẫn bị các dị tộc tấn công và làm chủ nhiều lần trong mấy thế kỷ. Vì vậy mới có phản ứng phòng thủ bằng thành lũy ngay từ trong đầu.
Thứ nữa là yếu tố “tam phân”. Do địa hình, lãnh thổ Trung Quốc có ba khu vực với đặc tính kinh tế khác biệt và đấy là bài toán của lãnh đạo ngày nay. Thứ nhất là ốc đảo tương đối trù phú và “hướng ngoại” của 11 tỉnh tiếp cận với biển và mở ra thế giới bên ngoài. Thứ hai là khu vực “nội địa” gồm tám tỉnh bị khóa trong lục địa, nơi sinh sống của 450 triệu dân nghèo hơn. Khu vực này khô cằn và có ít tuyến đường vận chuyển nên vẫn bị lạc hậu dù lãnh đạo đã nhiều lần ra sức đầu tư để khai khẩn. Khu vực thứ ba gồm 11 tỉnh bao trùm lên một nửa diện tích lãnh thổ cũng là vùng hoang vu hiểm trở ở hướng Tây và hướng Bắc. Với diện tích bạt ngàn và dân cư thưa thớt, đây là đất biên vực gồm cả lãnh thổ nước khác mà lãnh đạo mọi thòi đều muốn kiểm soát để biển thành vùng đệm quân sự nhằm bảo vệ các khu vực kia, nhất là Trung Nguyên của Hán tộc.
Vì chưa có dân chủ và không theo thể chế liên bang, Trung Quốc chưa thể phát triển ba khu vực này một cách công bằng và hài hòa. Lại theo định hướng xã hội chủ nghĩa với thực quyền kinh tế và kinh doanh trong tay nhà nước và thân tộc, nước này không giải quyết được bài toán kinh tế và thường bị nguy cơ nội loạn. Thí dụ gần đây nhất không chỉ là Trùng Khánh, Ô Khảm hay Ôn Châu, mà còn xung đột giữa tư doanh và quốc doanh về dầu khí tại huyện Tĩnh Biên của tỉnh Thiểm Tây.
- Khi bên trong có đầy mầm loạn như vậy thì tại sao lãnh đạo Trung Quốc còn gây thêm vấn đề với những quyết định về ngoại giao, quân sự và kinh tế ở ngoài Biển Đông của Việt Nam?
+ Ta đi vào một khía cạnh tâm lý của lãnh đạo Trung Quốc thời nay là họ rất tinh vi trong sự lỗi thời, lại một nghịch lý khác mà chúng ta cố hiểu ra.
Trong mấy ngàn năm huy hoàng của văn hoá Trung Hoa, lãnh đạo Trung Quốc cho thần dân sống với ảo tưởng rằng mình là trung tâm của thiên hạ, tên nước của họ có phản ảnh tâm lý đó. Nhưng đấy là ảo giác vì các chư hầu xung quanh đều cứng đầu và gây tốn kém khiến triều đình ở trung ương nhọc lòng không ít. Họ cứ phải ra sức trấn áp hoặc đồng hóa dị tộc và củng cố vùng đệm quân sự bên trong. Trung Quốc là một cường quốc lục địa quay lưng ra biển chứ chưa bao giờ là cường quốc biển.
Xưa nay, nước này sống trong chế độ tự cung tự cấp và ít lệ thuộc thế giới bên ngoài, cần gì thì đã có Con Đường Tơ Lụa qua Trung Á. Ngày nay, và lần đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc không thể quay lưng ra bên ngoài vì phải phụ thuộc vào các nước để có thị trường xuất khẩu, có nguồn cung cấp năng lượng và kỹ thuật cho kinh tế ở bên trong.
Vì đến 90% lượng hàng hóa trao đổi giữa các lục địa ngày nay đều qua đường hàng hải, là cách rẻ nhất, việc tự do vận chuyển qua đại dương là nhu cầu sinh tử cho thế giới và được quốc tế công nhận, được siêu cường biển số một là Mỹ bảo vệ. Khi mở cửa ra ngoài, lãnh đạo Trung Quốc lại muốn kiểm soát quyền tự do đó, trước hết là trên vùng biển cận duyên.
Bành trướng và ngang ngược
- Qua phần trình bày phải nói là rất cô đọng vừa rồi, người ta thấy ra ít nhất hai vấn đề với lãnh đạo Bắc Kinh. Trước hết là quyền khai thác tài nguyên ngoài biển mà Trung Quốc lại coi là thuộc chủ quyền của mình ở Biển Đông. Thứ nữa là quyền tự do hàng hải mà lãnh đạo nước này lại muốn kiểm soát và thực ra là hạn chế. Có phải là như vậy không?
+ Ngoài biển Hoa Đông tức là vùng Biển Đông Bắc Á, nước này gặp phải các nước láng giềng phú cường và không sợ hãi. Tại Biển Đông, tức là vùng Biển Đông Nam Á, Trung Quốc gặp các quốc gia nhỏ yếu hơn nên mới tính trò hung hãn và ly gián. Đã vậy, vùng Biển Đông còn có vị trí chiến lược cho luồng vận chuyển từ Thái Bình Dương qua Ấn Độ Dương, từ Đông Bắc Á xuống đến châu Đại Dương nên cũng là vùng sinh tử cho kinh tế Trung Quốc, là điều chưa hề có bao giờ, nên họ muốn kiểm soát.
Cho nên, ngoài việc vẽ ra cái lưỡi bò chín khúc để tranh đoạt tài nguyên ngoài Biển Đông, chiếm lấy các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, rồi đưa hải quân vào vùng tranh chấp chủ quyền với các nước Đông Nam Á, lãnh đạo Bắc Kinh còn muốn biến vùng Biển Đông thành vùng đệm quân sự của mình.
Tôi muốn được nhấn mạnh đến sự kiện là Trung Quốc không chỉ muốn cưỡng đoạt tài nguyên thủy sản hay năng lượng và kim loại dưới Biển Đông mà còn đòi xây dựng khu vực này thành vùng đệm quân sự tương tự như Tây Tạng, Tân Cương, hay Nội Mông. Nếu thế giới không có phản ứng thì sẽ có ngày Bắc Kinh gọi đây là khu vực quyền lợi cốt lõi của Trung Quốc.
- Như vậy hình như dự báo của ông lại còn bi quan hơn cái nhìn của nhiều người vì không thu hẹp vào chuyện tước đoạt tài nguyên dưới đáy biển.
+ Tôi sẽ lại nói ngược nữa! Chính là thái độ ngang ngược của nước này khi họ chưa có một lực lượng hải quân hùng mạnh lại là điều may vì sẽ khiến thế giới chú ý và các nước có liên quan phải có phản ứng. Các nước có liên quan không chỉ là Việt Nam hay Philippin bị cướp mất lãnh hải và tài nguyên ở dưới mà còn có các nước bị hạn chế vận chuyển qua các dòng hải lưu hay các tuyến đường trọng yếu ngoài biển. Chúng ta đã thấy và sẽ thấy phản ứng đó của quốc tế.
Nếu Bắc Kinh chấp nhận luật lệ quốc tế như đa số các nước về quyền khai thác tài nguyên và quyền tự do hàng hải thì còn có đàm phán nhằm giải quyết các mâu thuẫn. Vì đa nghi và chủ quan, họ không tôn trọng điều ấy nên mới là vấn đề cho thế giới chứ không là vấn đề riêng của Việt Nam. Còn vấn đề Trung Quốc của Việt Nam, có lẽ nó nằm trong đảng Cộng sản và vấn đề ấy thì người Việt phải tự giải quyết để có thể hợp tác cùng các nước để giải quyêt vấn đề Trung Quốc của thế giới./.
1206. Trung Quốc thử sự đoàn kết của ASEAN
Người dịch: Thủy Trúc
14-8-2012
PHNOM PENH – Ngồi học đằng sau những chiếc bàn gỗ cũ kỹ ở thủ đô Phnom Penh của Campuchia, đám sinh viên tuổi 20 viết vội viết vàng, trong khi người giáo viên nói liến thoắng một thứ tiếng nước ngoài, lẫn trong tiếng xe máy gầm rít bên ngoài.
Không như phần lớn các quốc gia khác trong khu vực, sinh viên ở ngôi trường ngoại ngữ tư thục này và các trường khác gần đó đều không học tiếng Anh – mà là tiếng Trung Quốc.
Suốt dọc con phố, đầy các bảng hiệu với những hàng chữ Trung Quốc màu vàng, treo trên những tòa nhà mới sơn đỏ và vàng, quảng cáo cho các khóa dạy tiếng Quan Thoại cấp tốc.
Gua Fa, một giáo viên kiêm quản lý ở trường tiếng Trung Ming Fa, nói: “Trước kia thì người ta đến khu vực này để học tiếng Anh, nhưng giờ là học tiếng Trung. Tất cả sinh viên đều muốn làm hướng dẫn viên du lịch, phiên dịch viên tiếng Trung, hoặc làm việc trong các ngân hàng và nhà hàng”.
Đó là một biểu hiện khác của ảnh hưởng ngày càng lớn của Trung Quốc ở Campuchia – một điều đang phá vỡ sự đoàn kết của tổ chức 10 thành viên, Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN).
Trung Quốc có chỗ đứng rất vững ở nước Lào nghèo đói và cả Myanmar – hai nước đều là thành viên ASEAN như Campuchia – trước sự thất vọng của các nước trong khối như Việt Nam và Philippines – hai nước này đang cãi cọ với Bắc Kinh trong cuộc tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông. Singapore, Brunei, Indonesia, Malaysia và Thái Lan là các nước còn lại trong nhóm.
Khi nước Campuchia cạn kiệt tiền mặt và kém phát triển ngày càng phải ngả về phía Bắc Kinh hơn, cả nhóm bắt đầu lo ngại về khả năng Trung Quốc sử dụng sức mạnh kinh tế để kìm giữ các nước nghèo nhất khối, bắt họ làm con tin.
Bonnie Glaser, một nghiên cứu viên cao cấp thuộc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) ở Washington, nói: “Mặc dù các khoản cho vay và các dự án cơ sở hạ tầng của Trung Quốc mang lại lợi ích cho khu vực, nhưng sự thù ghét cũng ngày một dâng lên. Cũng có những mối lo ngại về sự phụ thuộc thái quá vào Trung Quốc, cũng như là sợ đất nước sẽ ngày càng dễ bị tổn thương hơn trước sức ép về kinh tế”.
Trong số ba thành viên nghèo nhất ASEAN, Campuchia có vẻ là nước chịu ảnh hưởng của Bắc Kinh nhiều nhất.
Khoảng 400.000 người Campuchia đã đăng ký theo học các trường dạy tiếng Trung, theo thống kê của Hội Trung-Khmer ở Campuchia, khác hẳn với tình hình chung tại một khu vực đang cố gắng thúc đẩy tiếng Anh trước khi Cộng đồng Kinh tế ASEAN (AEC) ra mắt chính thức vào năm 2015 – AEC vốn có mong muốn thu hút các nhà đầu tư vào thị trường trị giá 2 nghìn tỷ USD, của 10 nước với tổng số dân 600 triệu này.
Heng Guechly, sinh viên một trường tư thục khác, nói: “Tiếng Trung sẽ có lợi hơn tiếng Anh. Nhu cầu rất lớn, và Trung Quốc thì có quan hệ hữu hảo với Campuchia, do đó sẽ có thêm nhiều người Trung Quốc đến đây làm ăn”.
Số liệu chính thức cho thấy đầu tư của Trung Quốc vào Campuchia năm ngoái đạt 1,9 tỷ USD, gấp hơn hai lần tổng lượng đầu tư của toàn ASEAN ở đây, và gấp hơn 10 lần lượng đầu tư của Mỹ.
Đường chân trời đầy những ngôi nhà thấp lè tè của Phnom Penh, giờ đây lấm chấm cần cẩu và các dự án xây dựng của Trung Quốc. Quốc kỳ của hai nước bay phần phật cạnh nhau, trên những công trường nơi các vị quản đốc, đốc công hò hét bằng tiếng Quan Thoại với những người lao động Campuchia đang than thở vì không quen dùng đồ ăn Trung Quốc.
Số liệu chính thức cho thấy trong nửa đầu năm nay, có 151.887 du khách Trung Quốc đến Campuchia, tăng 33% so với cùng kỳ năm ngoái. Ngành công nghiệp du lịch hy vọng sẽ thu hút 1 triệu người Trung Quốc mỗi năm, từ giờ cho tới năm 2020.
Lĩnh vực kinh doanh nông nghiệp do các công ty Trung Quốc tạo dựng, và 70% trong số 330 nhà máy sản xuất hàng may mặc – ngành mang lại nhiều ngoại tệ và việc làm nhất cho Campuchia – thuộc sở hữu của Trung Quốc.
Sức ép về kinh tế
Mối quan hệ mật thiết của Trung Quốc với Campuchia – và ở một mức độ nhẹ hơn là với Lào và Myanmar – đã tạo cho Bắc Kinh một lá phiếu phủ quyết hiệu quả của kẻ ngoài cuộc đối với các quyết định ở ASEAN – một hiệp hội vốn dĩ đòi hỏi tất cả thành viên phải đồng thuận.
Điều đó thể hiện rõ hồi tháng trước, khi một hội nghị bộ trưởng ngoại giao của ASEAN ở Phnom Penh kết thúc mà không ra được bản tuyên bố chung nào – lần đầu tiên trong lịch sử 45 năm của khối này. Philippines quy hết trách nhiệm cho Trung Quốc, bảo rằng Trung Quốc đã lợi dụng chủ nhà Campuchia để phá hoại mọi nỗ lực nhắc đến tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông, vùng biển giàu tiềm năng dầu khí.
Theo các nhà ngoại giao tại hội nghị ASEAN này, Lào và Myanmar ngấm ngầm ủng hộ quyết tâm của Campuchia, là gạt các cuộc thảo luận song phương với Trung Quốc ra ngoài bản tuyên bố chung.
Trong những năm gần đây, Trung Quốc đã cải thiện quan hệ với Lào và làm suy yếu ảnh hưởng lâu nay của nước láng giềng Việt Nam ở đây; xây đường sá, cầu cống và sân vận động, cũng như mời chào công nghệ mới cùng các học bổng du học đại học Trung Quốc.
Các cộng đồng Trung Hoa nhập cư cũng đang phình to, và có ít nhất hai khu chơi bạc của người Trung Quốc đã được dựng lên trong lãnh thổ Lào, với các sòng bạc, khách sạn, quán karaoke chịu sự quản lý của công an mang cảnh phục Trung Quốc. Năm ngoái, thương mại hai chiều tăng vọt 40%, và các ngân hàng Trung Quốc đã tặng cho Lào khoản vay 3 tỷ USD, cùng những lời hứa hẹn là sẽ xây một mạng lưới đường sắt cao tốc trị giá 7 tỷ USD.
Tình hình cũng hệt như vậy ở Myanmar – đất nước mà dưới ách cấm vận của phương Tây, đã đi vào quỹ đạo của Bắc Kinh. Mậu dịch biên giới và đầu tư của Trung Quốc vào dầu, khí và thủy điện bùng nổ. Nhưng một khi lệnh cấm vận được dỡ bỏ để tưởng thưởng cho các chương trình cải cách chính trị và kinh tế, tiếp sau việc quân đội chấm dứt ách cai trị, thì sự phụ thuộc đáng lo ngại của Myanmar vào Trung Quốc có thể sớm chấm dứt.
Nguồn: Business World/ Reuters
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét