Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

Tin ngày 05/8/2012

  • TỰ DO: Một Giá Trị Thuần Tuý Thuộc Về Tinh Thần (VAOL) - Đất nước đang bị tàn phá bởi một thế lực độc tài, tham lam, ngu tối và tàn ác. Chính trị là niềm tin và ước mơ cuả con người. Người hoạt động chính trị là những con người lý tưởng.
  • Nửa bài báo, một tấm hình(Trà Mi) - Đến đây chợt nhớ lại câu mới đọc của một blogger trong nước, Hanwonders viết, “Một dân tộc gì mà độc ác và hèn hạ thế?” Cay đắng thật nhưng có lẽ không sai!
  • Tại sao Việt Nam…? () - Nó nhớ lại hồi bảy tuổi, nó về nhà ông bà ở quê, có cái nhà nhỏ và sân rộng… Rất nhiều loại cây, có bụi tre, cây mít, cây dừa rất lạ.....
  • Ngày 7 tháng 8 (Trịnh Hội) - Thì ra tôi đã lầm. Trong đám đông thầm lặng đó sẽ luôn có những trái tim vẫn còn biết thổn thức cho đồng loại. Vẫn còn có những con người dứt khoát không để sự sợ hãi làm tê liệt mọi ý chí của họ.
  • Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam (Phạm Quế Dương) - Trên bình diện quốc tế, Trung Quốc tuyệt đối không thể học tập Bắc Hàn, làm thế chỉ có nước trở thành kẻ bị xa lánh, rơi vào bốn bề đối diên với địch, nguy cơ trùng trùng.
  • Bằng chứng… (SK&ĐS) - “Vì chính chúng tôi đã chứng kiến Mỹ giúp ngụy đối đầu với dân Việt Nam, ngụy thua, Mỹ phải đem quân sang thế chân ngụy. Mỹ tưởng vũ khí hiện đại nhất thế giới trong tay người Mỹ sẽ bắt Việt cộng phải giơ tay đầu hàng, ai ngờ Mỹ thua, phải rút quân về thực hiện ‘Việt Nam hóa chiến tranh’, kết cục ngụy đã phải cúi đầu để Việt Nam thống nhất“.
  • Tàu liệu có đánh ta? (Kha Trà Phương) - Nếu bạn nào trót xem bài này thông cảm tự tìm về quan hệ Ta và Tàu (Cộng hòa nhân dân Trung Hoa).
  • Trung cộng sẽ sớm đánh chiếm Trường Sa (Nguyễn Thông) - “Mình nghĩ khi bác Quốc nêu ra được thế này thì chắc ông tướng Nguyễn Chí Vịnh và các bố tướng khác cũng biết và chuẩn bị cả rồi. Nói kiểu anh hai Nam bộ ‘Đ.má, đừng giỡn hoài nghe Tàu bành trướng’. Còn ông bạn hàng xóm của mình thì văng tục ‘mẹ bố thằng Tàu xâm lược, mày cứ vào đi…’.”
  •  “Đồng chí” (Trần Nhương) - “Đồng chí đe nhau dọa giết/ Vi Nam Sa chi chiến tế kỳ,/ Là đồng chí hay là gì/ Đâu có dễ lừa nhau mãi được!/ Đồng chí hay là quân xâm lược/ Chỉ có nhân dân mới chỉ mặt đặt tên”. 
  • Dặn mình (Bà Đầm Xòe) - “Dựng lên mười sáu chữ/ Rồi sơn son thếp vàng/ Cùng hò reo bốn tốt/ Vọng mãi vào lênh loang/ Bây giờ vàng rơi rụng/ Mười sáu chữ mốc xì/ Bốn tốt bung mặt nạ/ Lả tả trên đường đi”.
  • Trung Quốc học theo Hải Phòng (?!)(Bùi Văn Bồng) -  “Các đơn khiếu kiện cả hơn 3 năm của ông Vươn đều bị chính quyền lờ đi, thậm chí phản bác. Cùng với việc dùng uy lực chính quyền, công an, bộ đội địa phương cưỡng bức ông Vươn, người ta đã nhanh chóng vét hết sạch tôm cá trên đầm của ông Vươn. Học theo kinh nghiệm đó của Hải Phòng, nay Trung Quóc tranh giành Hoàng Sa, Trường Sa, vẽ ra ‘đường Lưỡi Bò’, đơn phương tuyên bố cả biển Đông là của Trung Quốc...”
  • Bốn mươi ngày, ba bước gây hấ và ba bước lùi(Huỳnh Ngọc Chênh) - “Bi kịch mất nước đã và đang diễn ra từng ngày và từng phần trên cơ thể Tổ quốc. Nguy cơ mất nước là hoàn toàn có thật. Đến lúc này nhân dân buộc phải hỏi: Đảng và Nhà nước có thực sự muốn chống xâm lược không?”
  • Cái gì đẻ ra “Khí chất nhu nhược” của người Nhật bản? (TCPT) - “Đã bao năm, nhân dân phải chịu nhiều khổ đau dưới chế độ chính trị chuyên quyền. Điều nghĩ trong lòng không dám nói ra miệng, hay sẵn sàng nói láo miễn sao khỏi mang vạ vào thân, lừa đảo cũng được cho qua. Gian dối, nguỵ tạo trở thành cách sống. Không thành thật trở thành thói quen hàng ngày. Làm sai không dám nhận, lại còn tìm cách đổ lỗi cho người khác…”
  • Việt Nam có thể trở thành một trục xoay? (RFA) - Trong một bài viết đăng trên tờ Asian Review hồi cuối tháng 7, giáo sư Carl Thayer (thuộc Học viện Quốc phòng Úc) nói về việc Việt Nam có thể là một trục xoay giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc.
  • Lại xảy ra giao tranh mới ở Syria (BBC) – Syria: Lại có giao tranh ở quanh thủ đô Damascus của Syria và thành phố Aleppo nơi phe nổi dậy tìm cách củng cố các vị trí của họ.
  • Đại diện ngoại giao Anh tham dự phiên xử vợ ông Bạc Hy Lai (RFI) - Phiên xử bà Cốc Khai Lai, vợ cựu bí thư thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai, về vụ sát hại doanh nhân người Anh, Niel Heywood dự trù diễn ra vào ngày 09/08/2012. Luân Đôn thông báo sẽ cử đại diện ngoại giao đến dự phiên tòa. Bắc Kinh thường xuyên từ chối cho phép người nước ngoài có mặt trong các phiên xử.

  • Hội nghề cá Việt Nam tố cáo Trung Quốc “xâm lược” (RFI) – Phản ứng trước các thông tin được báo chí Trung Quốc rầm rộ loan tải trong những ngày gần đây, theo đó hơn 23.000 chiếc tàu cá được nước này đưa xuống Biển Đông, Hội nghề cá Việt Nam, trong một bản tuyên bố đề ngày hôm qua 03/08/2012 đã lên tiếng phản đối “Trung Quốc vi pham chủ quyền biển đảo của Việt Nam”.  
  •  TT Obama tán dương Olympic và Paralympic (VOA) - TT Obama nói ông ‘tràn đầy hãnh diện’ khi xem Gabby Douglas đoạt HCV thể dục dụng cụ với ‘sự điềm đạm và nhã nhặn vô song.’

Nhân loại hỡi, hãy cảnh giác!

Julius Fucik (1903 – 1943), chiến sĩ cách mạng Cộng hòa Séc. Năm 1942 ông bị Phát xít Đức bắt giam. Trong xà lim tử tù, ông viết cuốn sách nổi tiếng: Viết dưới giá treo cổ – đã có câu nói khiến nhân loại giật mình: Nhân loại hỡi, tôi yêu tất cả – Hãy cảnh giác! Câu nói đó ra đời khi chiến tranh Thế giới lần thứ nhất (1914-1918) xẩy ra đã gần 40 năm làm chết hơn 22 triệu người. Ngay giữa lúc cuộc Chiến tranh Thế giới lần thứ 2 đang khốc liệt (1939 – 1945) Sau 6 năm, kết quả gần 60 triệu người chết, hàng chục triệu người khác bị thương. Hiện có nhiều lí giải về nguyên nhân gây ra tai họa khủng khiếp của nhân loại. Nhưng hầu như tất cả đều cho răng: Chủ yếu, trực tiếp do nhóm đầu lãnh của chính quyền nước Đức Phát xít mà đứng đầu là tên trùm Phát xít R. Hitler, gây Theo dư luận – Kết hơp giữa chứng bệnh ’’thần kinh phân liệt’’, chứng hoang tưởng, tham lam vô độ, hợm mình nhằm chứng minh với thế giới về sức mạnh’’Vô địch thiên hạ’’ do đấng tối cao giao phó, Hitler đã xua quân xâm chiếm gần hết châu Âu… cuối cùng nhà nước Đức Phát xít tiêu vong, Nhân dân Đức mang nỗi nhục đời đời, Tên đồ tể R. Hitler và bè lũ đồng bọn phải đền tội! Đã hơn 70 năm trôi qua, vết thương trong lòng nhân lọai chưa lành thì… bỗng dưng lại xuất hiện tên’’Hitler Mới (HM) của Tập đoàn Phát Xít Mơi (TĐPXM) –’’Bọn bành trướng bá quyền Bắc Kinh’’. Chúng đang dẵm lên bước chân của Hitler: Gây rối trên biên giói đất liền các nước xung quanh (Nga, Ấn Độ, Việt Nam, Đài loan (trên eo biển), khuấy động vùng biển Đông (VN), biển Tây (Philippin), cướp đảo, cướp biển đày tài nguyên của các nước lân bang. Chúng đã – đang xử thế y hệt bè lũ Hitler khi xưa : Gây chiến, khiêu khích rồi kiếm cớ phát động cuộc chiến tranh cục bộ (vùng Đông Nam Á), tấn công các nước không chịu thần phục…
Hành động hôm nay của nhóm đầu lãnh Trung Nam Hải làm chúng ta nhớ lại : Khi nội bộ nhóm lãnh đạo chóp bu đang có bất đồng sâu sắc, khi đất nước Trung Hoa đang có mầm mống bất ổn, nhất là cuộc tranh giành quyền lực của 2 phe Hồ cẩm Đào – Ôn Gia Bảo với phe đối lập mà biểu hiện là Bạc Hi Lai… khi cuộc chuyển giao quyền lực sẽ diễn ra vào cuối năm nay (ĐH đảng CSTQ), Bọn đầu lãnh thường dùng võ cũ – bẩn: Kéo mâu thuẫn nội bộ ra khỏi biên giới TQ để giải quyết: Gây chiến tranh với các nước lân bang, cụ thể:
- Gây rối trên eo biển Đài Loan (sự kiện Kim Môn, Mã Tổ, Bành Hồ) hồi 1955 – 1957.
- Gây chiến tranh với Ấn Độ qua sự kiện’’Đường biên giới Mắc Ma Hông (1962).
- Gây chiến tranh biên giói với Liên Sô trên ’’Sông A Mua’’ (1969)
- Gây chiến tranh biên giới với Việt Nam sự kiện’’Dậy cho VN bài học’’ (2.1979).
Và hôm nay chúng đang khuấy động biển Đông, biển Tây, lại đang diễn trò bẩn để hướng dư luận của nhân dân TQ đang bất mãn – ra ngoài biên giới TQ hòng đánh lừa nhân dân chúng. Song lần này đừng hòng diễn thành công trò cũ bởi thế giới hôm nay đã khác xưa khi xu thế toàn cầu hóa đang trở thành nhân tố quyết định hướng đi lên của nhân loại. Vai trò tên Sen đầm khu vực của TQ chưa đủ cân lượng để thực hiện ý đồ bành trướng, nhân dân Trung Hoa tiến bộ, nhân dân thế giơi không làm ngơ và nhân dân Việt – Phi trước hành động điên cuồng của một nhúm đầu lãnh trong Trung Nam Hải đang lên cơn’’tâm thần, điên rồ. Họ cảnh giác, trước’’đốm lửa’’ do bọn Phát Xít Mơi nhóm lên, bởi nếu lơ là cảnh giác có thể nó sẽ biến thành đám cháy lớn như đã xẩy ra trong lịch sử cuả nhân loại.
Tuy nhiên , muốn giành được thắng lợi, chặn đứng âm mưu, hành động của bè lũ Phát Xít Mới, chúng ta cần phải làm ngay, làm gấp:
1- Tỉnh táo, không mắc mưu khiêu khích của kẻ thù. Cảnh giác, thận trọng không có nghĩa la đứng nguyên, im lặng cho kẻ thù làm mưa làm gió trên vùng lãnh thổ của mình. Như vậy kẻ thù sẽ tiếp tục lấn tới.
2- Toàn đảng CS, toàn Dân tộc Việt Nam nâng cao cảnh giác cách mạng, hun đúc lòng yêu nước với tinh thần quyết tâm bảo vệ tổ quốc. Giải quyết ổn thỏa, ổn định các vấn đề nội trị đang’’cấn đọng’’ (…) để nhân dân VN yên tâm hướng vào một mục đích: Quyết tâm đánh thắng quân xâm lược trên mọi mặt trận: Chính trị, Kinh tế, Ngoại giao đặc biệt trên đất liền và trên Biển đảo.
3- Phải mở rông, nâng cao nhằm đạt hiệu quả tuyên truyền ở mặt trận ngoại giao trên phạm vi thế giới… Phối hợp với Philippin và ASEAN, kiên quyết đưa vấn đề TQ trắng trợn xâm lược biển Đông (Tây) ra tòa án Quốc Tế. Quốc tế hóa biển Đông (Tây) – nơi TQ đang quyết tâm chiếm trọn…
4- Tăng cường an ninh quốc phòng, quốc phòng toàn dân, bằng mọi cách với tốc độ nhanh nhất: Trang bị cho lực lượng vũ trang những vũ khí, khí tài hiện đại, đủ sức chống lai kẻ thù. Trong hoàn cảnh có tính ’’bất ngờ’’ nên không nhìn xa thấy trước mà chuẩn bị… Bây giơ kẻ thù đã lộ nguyên hình, vẫn còn kịp cho dù phải’’vay nóng’’ hoặc liên minh quân sự với những nước có tiềm lưc, ưu thế quân sự trên thế giới và khu vực để có vũ khí – cũng phải làm!.
Nhất thiết không thể tiếp tục trạng huống – như nhà thơ Tố Hữu đã viết:
’’…Bâng khuâng đứng giữa hai dòng nước
Chọn một dòng hay để nước trôi’’ ?…
Kẻ thù truyền kiếp đã lại đến cửa ngõ rồi.
Đảng CS, những người lãnh đạo nước Việt hãy hành động ngay nếu không sẽ quá muộn. Nhân dân VN đang dõi theo động thái của đảng và những người cầm quyền.
Khẩu hiệu sinh tử, tồn vong của tổ quốc lại đã vang lên:
- Tổ quốc, dân tộc hay là quyền lợi nhóm lợi ích?
- ’’’’ Việt Nam , Dân chủ, Cộng hòa
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc’’ – hay là nô lê, mất nước?
- Tổ quốc hay là chết?
1.8.2012
© Trần Chân Nhân
© Đàn Chim Việt

Bốn mươi ngày, ba bước gây hấn và ba bước lùi

 
Kể từ vụ Trung Quốc xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam lần đầu tiên trong năm nay (2012) – vụ Trung Quốc mời thầu 9 lô dầu khí trên thềm lục địa và đặc quyền kinh tế của Việt Nam (23-6) cho đến vụ đang diễn ra bây giờ – vụ 23.000 tàu cá Trung Quốc đang tiến ra vùng biển Hoàng Sa, Trường Sa, ta thấy nhà nước ta phản ứng ra sao?
1. Sự kiện thứ nhất: Trung Quốc chào thầu quốc tế 9 lô dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý và thềm lục địa của Việt Nam
Ngày 23-6, sau khi Tổng công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc thông báo chào thầu quốc tế tại 9 lô dầu khí nằm trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý và thềm lục địa của Việt Nam, thì ngày 26-6 Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị ra tuyên bố “Việt Nam cực lực phản đối”.
Ngày 27-6, Tổng giám đốc Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (Petrovietnam), Đỗ Văn Hậu họp báo: “Petrovietnam khẳng định đây là việc làm sai trái, không có giá trị, trái với Công ước Liên Hợp Quốc 1982 về Luật Biển và không phù hợp với thông lệ dầu khí quốc tế”. 
Tiếp theo còn có Hội Luật gia Việt Nam cũng ra tuyên bố phản đối với nội dung tương tự.
Sự phản đối qua Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao vốn vẫn không có gì mới, nhưng vẫn đạt thông lệ: mỗi khi Trung Quốc có hành động xâm lược mới thì nhà nước của chúng ta ít ra vẫn chiến đấu bằng... loa của Bộ Ngoại giao. 
2. Sự kiện thứ hai: Trung Quốc đưa 30 tàu cá (trong đó có một tàu hải giám) ra Trường Sa đánh bắt cá
Ngày 12-7-2012, 30 tàu cá Trung Quốc kéo ra vùng biển Trường Sa. 
Sự kiện này nghiêm trọng hơn sự kiện mời thầu. Việc mời thầu dẫu sao mới là xâm lược miệng, thành hiện thực cũng còn khó. Còn việc đưa 30 tàu cá ra Trường Sa đã là thực tế hiển nhiên. Mà chúng đánh bắt ở đó những 18 ngày!
Sự kiện này chỉ có Ủy ban Biên giới quốc gia (thuộc Bộ Ngoại giao) và Hội Nghề cá Việt Nam lên tiếng.
Phát ngôn của Ủy ban Biên giới Quốc gia theo tôi hiểu là một bậc thấp hơn của Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao. “Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam là quan chức ngoại giao của chính quyền Việt Nam, được nhân danh Bộ Ngoại giao phát ngôn và cung cấp thông tin cho báo chí, phát ngôn quan điểm, lập trường chính thức của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam về các vấn đề quốc tế” (Wikipedia)
Còn Ủy ban Biên giới quốc gia chỉ là một cơ quan chuyên môn thuộc Bộ Ngoại giao. Chưa kể nội dung phản đối (13-7) của Ủy ban Biên giới quốc gia hết sức mềm mỏng – mềm mỏng đến độ không thể mềm mỏng hơn: “Việt Nam yêu cầu phía Trung Quốc có trách nhiệm giáo dục, hướng dẫn ngư dân tôn trọng chủ quyền, lãnh thổ của Việt Nam, tuân thủ luật pháp quốc tế”. Thật như một sự “xin – cho” trong cơ chế xin – cho ở Việt Nam.
3. Sự kiện thứ ba: Trung Quốc đưa 23.000 tàu cá ra Hoàng Sa, Trường Sa đánh bắt cá
Ngày 2-8, Trung Quốc tuyên bố đưa 23.000 tàu cá ra vùng biển Hoàng Sa, Trường Sa.
Sự kiện này đang diễn ra, chưa biết kết cục đến đâu, nhưng 23.000 tàu cá rõ ràng khủng khiếp hơn hẳn 30 tàu cá vừa rồi. Có lẽ chỉ riêng việc họ chiếm chỗ trên biển đã khiến ngư dân mình hết đường đánh bắt.
Ngày 3-8, Hội Nghề cá Việt Nam ra tuyên bố: “Đây là hành động xâm lược của Trung Quốc, xâm phạm chủ quyền biển đảo của Việt Nam”.
Về mặt chữ nghĩa thì tuyên bố này có mạnh hơn những lần trước – gọi thẳng là hành động xâm lược – nhưng Hội Nghề cá chỉ là một hội nghề nghiệp, giống như Hội Sinh vật cảnh, Hội Nuôi ong,.. chứ nó không chức năng của hệ thống hành chính – pháp lý nhà nước. Cho nên giá trị của nó còn kém cả phát ngôn của Ủy ban Biên giới Quốc gia và kém hơn nhiều lần. Cho nên sức nặng của nó rất ít. Đáng lo hơn trong tuyên bố này, Hội Nghề cá vẫn “kêu gọi hội viên, ngư dân cả nước yên tâm bám biển sản xuất”, trong khi không có một biện pháp nào bảo vệ ngư dân, nhất là dồn dập mấy ngày gần đây, tàu ngư dân Việt Nam liên tiếp bị tàu Trung Quốc đâm chìm hoặc bị chúng đập phá, bắt quay về.
Cho đến giờ này (cuối ngày 4-8) cũng mới chỉ có Hội Nghề cá Việt Nam lên tiếng. 
Ngoài những phát ngôn trên, không có một tuyên bố nào của những người đứng đầu Đảng và Nhà nước Việt Nam mà thông thường trong tình hình nghiêm trọng của bất cứ quốc gia nào cũng cần phải có.
Đáng chú ý là chính trong thời gian này diễn ra Đại hội Hội Hữu nghị Việt – Trung (10-7) và kỷ niệm 85 năm ngày thành lập quân GPND Trung Quốc (28-7). Sự kiện thứ nhất, Phó thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân đến dự. Sự kiện thứ hai, Đại tướng, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh đến dự với những phát biểu hết sức nồng nhiệt, trong đó khắc ghi tấm lòng “nhường cơm sẻ áo” của quân đội Trung Quốc.
Đáng chú ý nữa là chính quyền tiếp tục trù dập, phá hoại những người yêu nước, muốn bày tỏ quyết tâm chống xâm lược.
Cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc thứ nhất của năm nay (1-7) diễn ra sau vụ Trung Quốc mời thầu, chính quyền Hà Nội tạm để yên. Nhiều người cho rằng Đảng và Nhà nước tạm thời lợi dụng người biểu tình để gây sức ép với Trung Quốc. Nhưng có lẽ không phải, vì cùng ngày đó, chính quyền TP. Hồ Chí Minh đã đàn áp dã man. Cuộc biểu tình thứ hai (8-7) thì chính quyền Hà Nội cũng rắn tay hơn, còn chính quyền TP. Hồ Chí Minh thì đã bóp chết cuộc biểu tình từ trong trứng. Tiếp theo, chính quyền Hà Nội tuyên bố công khai việc trấn áp. Trong phát biểu tại phiên bế mạc HĐND Hà Nội chiều 13-7, ông Nguyễn Thế Thảo cho rằng những người đi biểu tình là do “bị các phần tử xấu, cơ hội lợi dụng xúi giục xuống đường, tụ tập biểu tình gây mất trật tự an ninh ở thủ đô” (theo VNExpess 13-7). Và ông Chủ tịch TP. Hà Nội yêu cầu “Không để người dân bị xúi giục, tụ tập biểu tình”. Sau tuyên bố của ông Thảo, hàng loạt cơ quan truyền thông ở thủ đô vào cuộc vu cáo, thóa mạ người biểu tình chống xâm lược (An ninh thủ đô, Kinh tế và Đô thị, Hà Nội mới, Phát thanh và Truyền hình Hà Nội). Đến cuộc biểu tình thứ ba (22-7) và “thứ tư” (29-7, tưởng tượng chứ không có) thì chính quyền Hà Nội tìm cách chặn ác liệt từ nhà. Một nguồn tin (khá chính xác) cho biết các cuộc họp trước ngày 29-7, các cấp chính quyền quán triệt phường nào có người đi biểu tình, chủ tịch phường phải chịu kỷ luật! 
Chỉ điểm qua 3 sự kiện trên cũng đủ thấy: Nhà cầm quyền Trung Cộng càng đẩy mạnh xâm lược thì Đảng và Nhà nước Việt Nam càng lùi bước, và song song với nó là càng trấn áp người yêu nước muốn chống xâm lược. Đó là một sự thực.
Nhân dân rất muốn việc chống xâm lược đã có “Đảng và Nhà nước lo” như Đảng và Nhà nước đã nói thông qua các ban bệ đi tuyên truyền và thông qua tiếng loa phát ra trong mỗi cuộc biểu tình. Nhưng sự thực đã không như mong muốn của người dân, không như lời hứa của Đảng và Nhà nước.
Bi kịch mất nước đã và đang diễn ra từng ngày và từng phần trên cơ thể Tổ quốc. Nguy cơ mất nước là hoàn toàn có thật. Đến lúc này nhân dân buộc phải hỏi: Đảng và Nhà nước có thực sự muốn chống xâm lược không?
Đào Tiến Thi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét