Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012

Tin thứ Bảy, 21-07-2012

CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
<- Một thời vác đá dựng Trường Sa(SGGP). –  Quyết không bỏ ngư trường (LĐ).
- Lên mạng khẳng định chủ quyền (TP). “Chủ quyền biển đảo đang là đề tài nóng của giới trẻ Việt trên hầu hết trang mạng với việc ra đời hàng ngàn hội nhóm, diễn đàn“. BTV: Coi chừng bị ghép tội “kích động, bạo loạn, gây bất ổn…” Xem đây: Phóng viên Không biên giới: Chính quyền VN hành xử như côn đồ đối với các blogger  (VOA). – Bắt bớ, giám sát và đe dọa đã được chính quyền sử dụng để ngăn chặn bất ổn: Arrests, surveillance and intimidation used to prevent destabilization (RSF).
- Vài lời với lãnh đạo công an Sài Gòn trước lời kêu gọi tổng biểu tình ngày 22/7/2012(ĐHLV). “Nếu lãnh đạo công an Sài Gòn quyết tâm đàn áp, khủng bố những người biểu tình yêu nước thì quả thật rất bất nhân, bất nghĩa và hết sức phản động. Lúc này giặc Tàu đã vào cửa ngõ biển Việt Nam rồi chứ không còn lớn tiếng nạt nộ, khiêu khích như những lần trước đây. Lúc này chúng ta cần đoàn kết thực lòng, yêu thương chân thành, bỏ qua những dị biệt giữa nhóm người này với người kia về mặt chính trị/lịch sử/tôn giáo trước một kẻ thù truyền kiếp đầy dã tâm và nham hiểm.”
- Bùa trị “Mắm tôm tặc”   –   (Phương Bích). “Có lẽ lần sau dân đi biểu tình không nên đem cờ Tổ quốc làm gì. Kể cả dân oan mất đất cũng đừng kêu cứu chính phủ hay quốc hội, hay đảng mà làm gì. Cứ cầm ảnh các vị lãnh đạo ấy xem, bố bảo kẻ nào to gan dám giằng xé ảnh các vị ấy đấy, có mà tù rục xương nhá”. Bổ sung, – Độc giả phản hồi: “Bùa hết linh rồi bác ui! Chúng nó xé tan mặt lãnh đạo rồi.BH phải bảo vệ các bác sau song sắt cho an toàn”:  CHUYỆN XẢY RA SAU 0 GIỜ NGÀY 20 THÁNG 7 (Bùi Hằng). Phải bảo vệ các bác sau song sắt cho an toàn = >
- Nguyễn Quang Thân: Độc tố vô đạo (DV). 

- Không hiểu TTXVN tưởng tượng đâu ra hành Phản đối quân đội TQ đồn trú ở “thành phố Tam Sa” ? Trong bài chỉ có lãnh đạo 2 tỉnh của VN “phản đối” TQ thành lập thành phố Tam Sa, từ 24/6.  - Trung Quốc lập cái gọi là ‘Khu cảnh bị Tam Sa’ (TP). - Dùng hải đội vơ vét nguồn lợi hải sản (ĐĐK).  – TRUNG QUỐC VẪN LÀ BẠN TA- LỜI CỦA BÁO CÁO VIÊN TỔNG CỤC CHÍNH TRỊ …  –   (Phạm Viết Đào). “Theo báo cáo viên này thì: cán bộ, đảng viên, nhân dân không nên quá lo lắng về quan hệ Biển Đông nói riêng và Việt-Trung nói chung; về cơ bản, toàn cục, quan hệ hai nước vẫn là hảo, hảo, tốt đẹp thôi; tất nhiên, theo báo cáo viên này thì quan hệ 2 nước vẫn giữ 16 chữ nhưng thôi không vàng…” – Luật sư Lê Đức Tiết: Con ngựa thành Tơ-roa (ĐĐK).
- Nguyễn Thượng Long: Không xứng với biển xanh (DLB).
- Thế tiến thoái lưỡng nan của VN tại biển Đông (Trương Nhân Tuấn). “Trước thái độ ‘xâm lăng’, nếu không là ‘ăn cướp’ trắng trợn của TQ, VN sẽ không có giải pháp nào khác ngoài việc đưa nội vụ tranh chấp ra một tòa án hay một trọng tài quốc tế. VN không thể nổ súng trước, việc này sẽ tạo cho TQ cơ hội để chiếm trọn biển Đông.  Lãnh đạo VN đã chọn thái độ ngồi yên, chờ bão tố trôi qua. Nhưng ngồi yên thế nào trong khi TQ đang rêu rao bán lúa trên ruộng của mình?”  – TRÁCH NHIỆM CHÍNH TRỊ VÀ LUẬT BIỂN   –   (Bùi Văn Bồng).
-  Baidu ra mắt mạng xã hội ở VN (BBC). Liệu có không trò mèo của Tàu gây chia rẽ nội bộ, lại có thêm BBC phát hiện rất tài: “… người ta không thể đụng đến hai nhà lãnh đạo “Nguyễn Phú Trọng” và “Trương Tấn Sang” – cùng nhận dòng thông báo “vi phạm quy định pháp luật”. Nhưng nếu ai muốn lập chủ đề về Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, hay đánh tên một vài nhân vật khác, thì vẫn có thể được.” Thế rồi blog ABD đăng lại và giật cái tít mới: Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Trường Sa, Hoàng Sa bị cấm trên Baidu.
- Ái dà dà! Lưu ý nhaChủ tịch nước Trương Tấn Sang sắp thăm chính thức LB Nga (ND). Tại sao phải nhắc vậy? Bởi vì nhớ lại mới tháng 10 năm ngoái, ông CT đã thăm kẻ cừu địch với Trung Quốc ngay trong lúc với bác tổng nhà ta đang vui vẻ với “bạn vàng”, rồi tháng sau, gặp tay Đào chủ tịch TQ ở Mỹ, ổng nhận lời mời qua thăm. Vậy mà cho tới giờ, 8 tháng rồi chưa nghe chuyện thăm nom gì, ổng lại bày đặt qua Nga, kẻ mới đó chặn bắt ngư dân TQ dữ quá. Nghe chừng “bạn vàng” khó chịu đây!
Nước Chủ tịch ASEAN Campuchia: Công bố sáu nguyên tắc về biển Đông (PLTP). ‎- Campuchia tiếp tục chỉ trích Việt-Phi   –   (BBC).  – Hội nghị ASEAN thất bại : Cam Bốt đổ lỗi cho Việt Nam và Philippines    –   (RFI).   – Nguyễn Hữu Quý: Quan hệ Việt Nam-Campuchia, bài học cay đắng!   –   (BoxitVN). – Rệu rã rồi nên phải lo Vun đắp quan hệ Việt Nam – Campuchia ngay?(NLĐ). - Đòn gây mâu thuẫn mới của Campuchia(Cu làng cát). – Hunsen, và “thương nữ bất tri …”    –   (Anh Vũ).
- Indonesia mưu tìm một lập trường chung cho ASEAN về vụ tranh chấp lãnh hải (VOA).   – ASEAN đạt quan điểm chung về vấn đề Biển Đông (VOA).  – ASEAN đạt được Tuyên bố chung về vấn đề biển Đông   –   (RFA).  – ASEAN đạt được lập trường chung về Biển Đông nhưng không ra thông cáo   –   (RFI). – ASEAN đạt được lập trường chung về Biển Đông (NLĐ).  – ASEAN công bố nguyên tắc sáu điểm về biển Đông (TN). = >
Philippines cần phản ứng như Nga (TP). - Chuyện gì đang xảy ra ở biển Đông? What Happens Now in the South China Sea? (CFR).  – Philippines phát hiện tàu đổ bộ Trung Quốc gần đảo Thị Tứ ở Trường Sa    –   (RFI).  – Tàu đổ bộ Trung Quốc áp sát đảo Philippines (VTC).  – Hình ảnh tầu đổ bộ Trung Quốc xuất hiện tại Trường Sa (PNTD).  – 30 tàu Trung Quốc ở bãi cạn Scarborough: 30 Chinese vessels sighted at Scarborough Shoal (Inquirer). – Không ai có thể ngăn Trung Quốc ở Trường Sa, ngoại trừ Trung Quốc hay là ý kiến của các cường quốc trên thế giới: No one can stop China in Spratlys but China or the power of world opinion(Inquirer).
- Đường lưỡi bò dưới cái nhìn của học giả, chính khách Trung Quốc và nước ngoài: Tùy tiện vẽ ra, hư ảo và không có căn cứ pháp lý (CAND).  – “Cổ xúy động võ chỉ gây thêm rắc rối cho nhân dân, đất nước” (TQ).
- Quan chức Thái Lan: TQ “đi cửa sau” về biển Đông sẽ phản tác dụng (GDVN).
- Ấn Độ tuyên bố tiếp tục thăm dò dầu khí với Việt Nam ở Biển Đông    –   (RFI).  – Bàn cờ châu Á: Trung – Ấn ‘so găng’ (VOV).
- Trung Quốc đòi Nga thả ngư dân   –   (BBC).   – Trung Quốc đòi Nga thả ngư dân và tàu cá bị bắt do xâm nhập bất hợp pháp    –   (RFI).
- Vụ bán đất cho DN Trung Quốc: Đã được dàn dựng công phu(NLĐ). - Báo cáo Thủ tướng vụ bán đất cho thương nhân Trung Quốc (TN). – Người Trung Quốc rút khỏi vụ mua đất Bình Thuận (TT).  - Tình trạng “thuê bằng” mở phòng khám diễn ra phổ biến (VOV).  - Phòng khám TQ bị rút phép vẫn tiếp tục phẫu thuật (TT).
<- Con Cuông, giọt nước tràn ly   –   (RFA).
- Nhật Nam: Ecopark không dành cho người lương thiện   –   (Bà Đầm Xòe).  “Mặc dù mai đây Ecopark có trờ thành thành phố ‘xanh tươi, cuộc đời trọn vẹn’ đến đâu thì hình ảnh những người nông dân mất đất bị đánh đập, xua đuổi, truy sát dã man, những mồ mả bị xới tung, những toán người mất đất thất nghiệp già còm cõi, trẻ nheo nhóc…sẽ không thể phai mờ”.
- Trịnh Kim Tiến: Phiên tòa phúc thẩm và bản án bất công (DLB).
- Về vụ Phạm Chí Dũng bị bắt: Liên quan đến vụ án Lê Công Định: Một cán bộ nhà nước vừa bị bắt - (DLB). Cách đưa thông tin của Tuổi trẻ không ổn (đã bình bữa qua), như cố tình gán ghép 2 vụ việc với nhau, không biết có phải vì vậy mà đã gỡ bỏ trên mạng.  - Một tin buồn cuối tuần (Lê Thiếu Nhơn). Tính để qua tuần mới bàn tới vụ này, nhưng thôi thì …
Chợt nghĩ ở Liên hiệp quốc, có Hội đồng bảo an, vừa qua tranh cãi hoài, rồi bỏ phiếu cho số phận của chàng al-Assad. Chàng chỉ được 2 phiếu ủng hộ, 2 phiếu trắng, nhưng vẫn thắng. Còn tại một xứ xa lắc, có cái “Hội đồng bảo … nhau”, mới đây nghe tin cũng vừa bàn thảo sôi nổi suốt mấy ngày cho một “al-Assad” khác. Thể lệ hội đồng này không giống Hội đồng bảo an, nó đòi hỏi phải quá bán mới “thắng”. Mới bàn thảo thôi, thì chàng “al-Assad” xứ này được 1/3 ý kiến ủng hộ, 1/3 chống, còn 1/3 “trắng”. Chủ tọa tuyên bố “nghỉ giải lao!” Các bên tranh thủ tìm luận cứ, chứng cứ … để bảo vệ quan điểm của mình, qua hiệp hai, thậm chí hiệp ba, mới bỏ những lá phiếu sinh tử. 
Thế rồi đột nhiên nghe tin ông Phạm Chí Dũng (cùng lúc cả vụ tạm đình bản trang Tầm nhìn, bữa qua đã điểm). Móc nối vô đây bởi nghe nói ổng từng một thời làm thơ ký cho nhân vật đứng đầu nhóm thứ hai nói trên, mà đám thúi miệng biểu là kình địch số 1 với chàng “al-Assad”, bởi cả thông tin khó tin từ “nội bộ”, rằng ổng liên quan một blog đình đám đang chống chàng “al-Assad” dữ dội. Một cú vỗ mặt, ra oai, tung hỏa mù ư? Hì hì … Xem hồi sau sẽ rõ! Bổ sung,  - Tiếp tục điều tra vụ Phạm Chí Dũng “về hành vi câu kết với một số tổ chức phản động lưu vong ở Mỹ, biên soạn nhiều tài liệu có nội dung bịa đặt, xuyên tạc, phá hoại nội bộ nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” (TT). 
Hai báo điện tử dừng xuất bản (TT). - Hành hung nhà báo, 3 đối tượng lãnh 6 năm 6 tháng tù (LĐ).
- XÃ HỘI ĐEN-LÃNH ĐẠO ĐEN !   –   (Sơn Thi Thư). “Bẩm, bệ hạ còn nhớ lũ Đà điểu ở châu Phi không ? Năm ngoái có con đã phải rúc cống mà cũng không tránh khỏi cái chết đấy và nhiều con hiện nay cũng không quyết định được số phận của mình …” Chắc là con chim sơn ca này hót hay quá nên bị cấm hót bằng quyết định số 1252/QĐ-BTTTT: Thông báo (Tầm Nhìn). - NHÀ CÁCH MẠNG NỔI TIẾNG PHAN ĐĂNG LƯU: TỰ DO BÁO CHÍ KHÔNG BAO GIỜ CÓ HẠI CHO NHÀ CẦM QUYỀN   –   (Phạm Viết Đào).
- Vụ công nhân ở Moscow diễn biến ra sao?   –   (BBC).  – Sứ quán VN ở Nga ‘không làm gì được’   –   (BBC). “Bí thư thứ nhất Đại sứ quán Việt Nam ở Moscow, ông Nguyễn Hùng Anh, nói những công nhân Việt Nam vi phạm luật ở Nga sẽ do phía Nga giải quyết chứ ‘Sứ quán không làm gì được’.” BTV: Dân phí tiền để nuôi mấy thằng “đầy tớ” loại này!
- Hải Phòng: Gần 1.000 công nhân công ty TNHH Cự Bách đình công (SGTT).
- Thư của tiến sĩ Trần Nhơn, nguyên thứ trưởng Bộ Thủy Lợi, gửi chủ tịch nước Trương Tấn Sang liên quan tài nguyên nước (Dân Luận).
Khoảng cách từ kê khai tới công khai (Đào Tuấn).
- Đức hạnh tiền lẻ và hội chứng tiền tỉ (SGTT).
- Liên quan hai cha con ông cựu thống đốc ngân hàng VN, bữa qua BBC đưa, giờ thì SGGP:  Một bị cáo trong vụ Securency nhận tội.
- Cách chức huyện ủy viên sử dụng xe nhập lậu (NLĐ).
-  Kiến nghị công bố nguyên nhân tai nạn tàu Vinalines Queen (TN).
- Bài đã điểm tối qua: Tờ Người Việt sợ biểu tình? - (BBC). Xin tiếp nối bình luận bữa kia 18/7. = >
Trong vụ này có một điều không bình thường, đó là từ một bài viết mấy năm trước, của một cây viết có tiếng, nay bỗng nhiên được đưa ra, để rồi có ngay một độc giả “ẩn” danh nhao vào chỉ trích nặng lời, chỉ là dưới dạng “phản hồi” nhưng được đăng tải như một bài.
Thế nhưng tác giả Bùi Văn Phú dường như đã nhầm lẫn giữa quan niệm “tự do báo chí” nói chung với thuật làm báo và cái quyền riêng của một tờ báo. Quyền này gắn liền với nhu cầu độc giả và sự sống còn thuần túy mang tính kinh doanh của tờ báo đó.
Nói đơn giản là, chúng tôi (báo Người Việt) tuy sống trong thế giới tự do đấy, nhưng lại ngay giữa lòng xã hội người Việt vừa thù ghét cộng sản, lại vừa ít nhiều mắc chính căn bệnh của kẻ mình thù ghét; nơi đây quyết định sự sống còn của tờ báo, nên chúng tôi phải chấp nhận thực tại đó, để mà tồn tạiCó cố gắng thay đổi dần nó, nhưng không thể vội vã nhắm mắt làm liều.
Hôm nay là đúng 58 năm, kỷ niệm ngày chia đôi đất nước 20-7-1954 (Trần Hoàng). Dường như đã có những toan tính hòa giải, tránh cảnh nồi da xáo thịt, nhưng đã không đi tới kết cục, và tệ thêm là cho tới nay vẫn không được làm rõ:   - 143. Ông Cao Xuân Vỹ kể việc ông Ngô Đình Nhu bí mật gặp ông Phạm Hùng ở khu rừng Tánh Linh, Bình Tuy (Việt thức). - Quảng Trị mùa hè 1972 (I)   –   (Vương Trí Nhàn).
- Hồi ức ghê rợn của lính Pháp về cuộc xâm lược An Nam (ĐV).
- Ông Dương Trung Quốc là Người đầu tiên công khai đòi công lý cho bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long) người “bị cuộc cải cách ruộng đất long trời lở đất quy là địa chủ phản động, bị chính quyền kháng chiến lôi ra xử tử hình năm 1953″ (Nguyễn Thông).
- Ân xá Quốc tế lên án các vi phạm nhân quyền đối với dân Hồi giáo Miến Điện   –   (RFI).
- Cựu Tổng tham mưu Triều Tiên bị bắn chết? (NLĐ). – Hàng chục binh lính Bắc Triều Tiên thiệt mạng trong trận đấu súng khốc liệt, sau khi người đứng đầu quân đội, ông Ri Yong Ho bị truất phế: Dozens of North Korean soldiers killed after turning on each other in fierce gun battle following removal of army chief  (Daily Mail). – ‘Dismissal of NK’s army chief ended with bloodshed’‎ (Korea Times).  – Lãnh đạo Bắc Triều Tiên có thể tiến hành cải cách sau khi thanh lọc quân đội   –   (RFI).  – Ủy ban nhân quyền: Cơ quan An ninh Bắc Triều Tiên sẽ cản trở cải cách  (VOA).
<- Tòa bác kháng cáo của Ngải Vị Vị   –   (BBC).  – Tòa án Trung Quốc bác đơn kiện của Ngải Vị Vị về việc truy thu thuế    –   (RFI).   – Đơn kháng án về thuế của nghệ sĩ TQ Ngải Vị Vị bị bác (VOA).   – Hoa Kỳ, Trung Quốc sẽ tổ chức vòng đàm phán mới về nhân quyền (VOA).
- Cam Bốt : Kiến trúc sư Pháp Devillers đã “tự nguyện” đi Trung Quốc   –   (RFI).  – Thân bại danh liệt vì Cốc phu nhân (NLĐ).
- Trung Quốc : Đất hiếm giết chết những ngôi làng    –   (RFI).
- Đập Xayaburi trên dòng Mêkông : Chính quyền Lào bị tình nghi “tiền hậu bất nhất”    –   (RFI).


Cũng là dũng cảm vì ngư dân, ngư nghiệp   –   (Bà Đầm Xòe). - Ra khơi không chỉ cần lòng quả cảm: Thiếu dịch vụ hậu cần, ngư dân tự bơi (TT).
Phản đối quân đội TQ đồn trú ở “thành phố Tam Sa” (TTXVN). Chỉ có lãnh đạo tỉnh Khánh Hòa và thành phố Đà Nẵng “lên tiếng phản đối quyết định của phía Trung Quốc về việc thành lập thành phố Tam Sa” thôi à? - Ruột Đau Chín Khúc   –   (Dainamax). - Trung Quốc ngang ngược lập bộ chỉ huy quân đồn trú ở “thành phố Tam Sa” (TN). - Trung Quốc lập kế hoạch đưa quân đến đảo của Việt Nam? (VnMedia). - Tên lửa Việt Nam khai hỏa diệt mục tiêu (PNTD). - Tàu đổ bộ Trung Quốc xuất hiện tại Trường Sa (TN).
- Phạm Ngọc Cương: Thuốc tránh thai cho chủ nghĩa bành trướng (Trương Duy Nhất).  -  Bà Clinton bố trí mở rộng NATO châu Á để kiềm chế Trung Quốc (Eurasia Review).
- Nguyễn Hưng Quốc: “Bí mật quốc gia” (VOA).
CHUYỆN XẢY RA SAU 0 GIỜ NGÀY 20 THÁNG 7  –   (Bùi Hằng). Vậy là Bùa trị “Mắm tôm tặc”  không hiệu nghiệm rồi.
- Nguyễn Quang Thân: Bẫy lang băm (báo Phụ Nữ).
- Tưởng Năng Tiến: Sinh Nhật Lê Trí Tuệ (RFA’s blog).
LOẠN CHÓ CHẾT !   –   (Sơn Thi Thư). “Quan chức chó chết chính là  bọn ‘cẩu quan’ tham ăn, sa đọa, trước kẻ cướp thì hèn hạ ngậm miệng đến thảm hại, không dám sủa lên một tiếng, còn với nòi giống thì lại hành hạ, cắn xé !
- Quy hoạch 930ha khu trung tâm TP.HCM: Hiện thực hoá ý tưởng không dễ (SGTT).

KINH TẾ
- Phê duyệt Đề án tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước (VnEconomy).
- Thủ tướng phê duyệt Đề án tái cơ cấu DNNN (TQ).
- CPI nhiều địa phương giảm tháng thứ 3 liên tiếp (TP). - Mối lo chỉ số giá tiêu dùng giảm (TT).
Doanh nghiệp “chất vấn” Thống đốc (TN). - Thống đốc NHNN: lãi suất 15% sẽ ổn định trong 1 năm  (TBKTSG). = >
- Chỉ hỗ trợ doanh nghiệp có khả năng phục hồi phát triển (TN).  – Thống đốc: Không hỗ trợ DN bằng mọi giá(TQ). - Ngân hàng và doanh nghiệp không tin nhau (VOV). - Hỗ trợ lãi suất, nhà đất vòng vèo giảm giá (VNN).
- Ngành điện lỗ, dân phải chịu! (PLTP).  – EVN bỏ ngoài hàng nghìn tỉ đồng không hạch toán vào giá điện (TN).  – “EVN đang lỗ thì không thể giảm giá điện” (SGTT).  – EVN: “Trung Quốc bán điện cho Việt Nam rẻ hơn cho dân của họ” (DT). - 22g tối 20-7, xăng dầu tăng 400 đồng/lít (TT).  - Giảm giá điện: Kiểm toán Nhà nước nói ‘có thể’, EVN nói ‘không’ (ĐV).  - EVN lãi ‘dày’ khi bán cổ phiếu trái ngành (Zing). - Sẽ phân bổ 6.600 tỷ đồng mỗi năm vào giá điện (TTXVN).  – Lời thì bỏ túi, còn lỗ thì: Dân phải gánh lỗ cho EVN (NLĐ). - Cải cách trách nhiệm (TP).  - Coi công dân như thượng đế.
Dệt may ‘ăn đong’ thời khủng hoảng (VNN).
Tổng quan chuyển động ngành tài chính ngân hàng 20-7-2012 (VF). - Chuyển động ngành BĐS 20-7-2012.
- Hàng Trung Quốc gắn nhãn Việt: Đánh lận con đen (DV).
-  Thất thu hàng chục tỉ đồng tiền trông giữ xe (TN).
- Hoàng Anh Gia Lai không đồng tình với xếp hạng tín nhiệm của S&P (TN).
- Heineken chào mua cổ phần Tiger   –   (BBC).
- TQ điều tra về việc bán phá giá đối với Hoa Kỳ, Nam Triều Tiên (VOA).
- Nhân dân tệ lần đầu tiên giảm kịch biên độ giao dịch với USD (FT/ DVT/ Gafin).



VĂN HÓA-THỂ THAO
- Phát hiện phế tích kiến trúc thời Lý tại Nam Định (TTXVN).
- Đề xuất giải pháp bảo tồn Thành Cổ Loa (ĐĐK).
- Huế: Trùng tu nguyên vẹn một miếu thờ đặc trưng thời vua Nguyễn (DT).
- Hà Nội xử lý nghiêm vụ “Đền thờ danh nhân văn hóa bị xâm hại” (DT).
Tranh chấp quyền tác giả biểu trưng văn hóa Bến Tre (TT).
- Yêu cầu tạm cấm Trọng Tấn và Anh Thơ biểu diễn (TT).  – Nghệ sỹ Trọng Tấn, Anh Thơ bị tạm đình chỉ biểu diễn (TQ).  – Ca sĩ Trọng Tấn: Chúng tôi đã quyết định sai lầm, non nớt (ANTĐ).  Anh Thơ, Trọng Tấn tự ý bỏ về nước, Học viện Âm nhạc nói gì? DV).
- Đặng Hiển: Linh Ứng hay là câu trả lời cho những câu hỏi của hôm nay ? – Đoàn Vị Thượng: Chim Lạc Trở Về trong ám ảnh xã hội nhiễu nhương (Lê Thiếu Nhơn).
- Đỗ Kim Cuông: VĂN XUÔI TRỊ THIÊN HUẾ CÒN MẮC NỢ CHIẾN TRANH (Nguyễn Trọng Tạo).
- CHIỀU BẠN (Văn Công Hùng).
<- Không thể một sớm một chiều hết vỗ tay lạc nhịp (TT).
- Khi chèo hiện đại bị đặt lên bàn cân (ĐĐK).
- Khi kịch Sài Gòn không hút khách bằng ‘chiêu trò’ (TQ).
- Để tránh “thảm họa” truyền thông (NLĐ).
- Nhà văn Ma Văn Kháng: Câu chuyện hình sự là câu chuyện cuộc đời (VNCA).
- Làng văn thế giới: Những gia đình đại phúc và bất hạnh (CAND).
- Tòa Nga xử ba nữ ca sỹ punk   –   (BBC).
- Vanessa Paradis : 25 năm hót vang Cánh chim địa đàng    –   (RFI).
- VN thưởng lớn ‘nếu có huy chương’    –   (BBC). - Trình Chính phủ Đề án vận động đăng cai Asiad 18 (TN).

NHÀ VĂN THANH CHÂU NÓI VỀ T.T.KH. (Nguyễn Trọng Tạo).
TAY CỦA CÁC BẠN ĐÂU? (Văn Công Hùng).
- Canhco: Đàn ông…và gì nữa? (RFA’s blog).

GIÁO DỤC-KHOA HỌC
-  Sự học và sự đời(Bùi Văn Bồng).
-  Quy chế, hiểu sao cũng được (TN).  - XÉT TUYỂN THÍ SINH NGHÈO VÀO ĐẠI HỌC:  “Vào” không dễ, “ra” đi đâu? (LĐ).
-  Tiêu cực ở Trường đại học TDTT Bắc Ninh (TN).
- Đầu Rùa ở Văn Miếu rồi sẽ biến thành… đầu KiếnGDVN). – Ở xa không rờ được đầu rùa nên ĐH Đà Nẵng: 45 bài thi môn sử bị điểm 0 ?(NLĐ).
-  Giúp học sinh không cần học bài (TN).
- “Chàng trai vàng” Olympic Toán quốc tế chia sẻ bí quyết học giỏi Toán (DT).
- Nhà nghèo không để con đói chữ(TT).  -  Mùa hè vất vả (TN). - Sự sống tính bằng giờ của cô sinh viên tuổi 20 (DT).  - Mong manh cánh cửa vào ĐH của thí sinh huyện nghèo (DT).  -  Bạn đọc ở Hàn Quốc tiếp sức 3 anh em nuôi  nhau đi thi ĐH (DT).  -  30 sinh viên nhận học bổng của Đài Loan (PNTP).  -  1.700 sinh viên dự triển lãm nghề nghiệp tại đại học RMIT VN (SGTT).
- Đắng lòng thầy dùng roi dạy trò (TP).  – “Tiết lộ” tiểu sử thầy giáo dùng roi mây vụt học sinh (Bee).  - Bị cấm thi, kéo đồng bọn đến đánh dằn mặt thầy giáo (GDVN).
-  Bất ngờ từ khóa học miễn phí (TN).
-  Cá trê, chữa suy giảm tình dục  (NNVN). Coi chừng tuyệt chủng!


XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
-  Chờ đón thuyền viên trở về từ tay cướp biển Somalia (TN).
-  Đất lúa mất dần, tệ nạn mọc lên (TP).
- Hàng trăm hộ dân ở Bến Tre “bỗng dưng bị đánh” (NLĐ).
- Đề nghị truy tố bị can nổ mìn cướp tiệm vàng (TT).
<- Bước ngoặt cuộc đời – Kỳ 4: Đi trên nỗi đau (TT).
- Phát hiện gần 1.000 giấy chứng nhận giả để trục lợi bảo hiểm xã hội (SGGP).
-  Kiểm tra tình trạng dạy tiếng Hàn “chui” (SGGP).
-  Người Việt trên đất Thái – Kỳ 4: Làng Việt ở Nakhon Phanom (TN).
Chuyện hi hữu: 10 lần siêu âm song thai, chỉ một bé ra đời (TN).  - Nghi án một trẻ song sinh “mất tích” tại bệnh viện (DT).
Bộ Quốc phòng yêu cầu báo cáo vụ giết voọc (TT).  - Sắp có kết luận cụ thể vụ quân nhân giết Vọoc (DT).  - Sẽ xử lý nghiêm quân nhân giết voọc (TN).   - Gia đình “hung thủ” giết voọc cho rằng nhiều người tham gia (NLĐ).
-  Vịt chết trong vùng dịch vứt đầy đồng (PLTP).
- Campuchia: hơn 5000 trường học đóng cửa vì bệnh tay chân miệng   –   (RFA). – Bình Phước: Phòng ngừa bệnh lạ từ Campuchia (VOH).


QUỐC TẾ
- Quân đội Syria tổng phản công vào các khu vực của quân nổi dậy tại Damas   –   (RFI). - Quân nổi dậy vào thủ đô Damascus (NLĐ).    – Nga hoãn vận chuyển máy bay trực thăng cho Syria (TTXVN).  – Bị dồn vào đường cùng, Tổng thống Assad chuẩn bị từ chức? (VnMedia).   – Hội đồng Bảo an tái bỏ phiếu về Syria   –   (BBC).   – Hội đồng Bảo an LHQ thảo luận về phái bộ quan sát ở Syria (VOA).  – Hội đồng Bảo an LHQ gia hạn thời hạn hoạt động của phái bộ quan sát ở Syria (VOA). – Hàng chục nghìn người Syria vượt biên giới (VOV).  – Wikileaks tiết lộ hàng loạt thư tình của Tổng thống Syria (TP).
- Nga bắt giữ 4 người trong vụ tấn công các giáo sĩ Hồi giáo  (VOA).
- Con trai thủ tướng bị lật đổ của Pakistan được bầu vào quốc hội (VOA).
- Brazil: một nhà nước mạnh (phần 1) (Der Spiegel/ Phan Ba).
- Miền Nam Thái Lan, đánh bom xe gây hỏa hoạn lớn (TTXVN). = >
- Máy bay chở khách của Nga mất tích bí ẩn (VnMedia).
- Nổ súng tại một rạp chiếu phim ở Denver : 12 người chết   –   (RFI).  – FBI bắt tay súng 24 tuổi ở Denver   –   (BBC). – Nước Mỹ bàng hoàng vì buổi chiếu phim “Người Dơi” đẫm máu (TN).  – Hồ sơ các vụ thảm sát do xả súng tại Mỹ (VNN).

* VTV1: + Chào buổi sáng – 20/07/2012;  + Tài chính kinh doanh sáng – 20/07/2012;  + Tài chính kinh doanh trưa – 20/07/2012;  + Cuộc sống thường ngày – 20/07/2012;  + Thời sự 19h – 20/07/2012

143. Ông Cao Xuân Vỹ kể việc ông Ngô Đình Nhu bí mật gặp ông Phạm Hùng ở khu rừng Tánh Linh, Bình Tuy

Việt Thức

Ông Cao Xuân Vỹ kể việc ông Ngô Đình Nhu bí mật gặp ông Phạm Hùng ở khu rừng Tánh Linh, Bình Tuy

14-06-2012
Minh Võ
Ô. Cao Xuân Vỹ, TT. Ngô Đình Diệm & Ô. Ngô Đình Nhu
Như đã hứa, (1)  ông Cao Xuân Vỹ, sau ba lần vào cấp cứu và điều trị tại bệnh viện, đã vui lòng dành cho chúng tôi một cuộc phỏng vấn để cống hiến bạn đọc một số hồi ức và kỷ niệm của ông trong thời gian đi theo Việt Minh kháng chiến rồi về hợp tác với chính phủ Ngô Đình Diệm với tư cách là người phụ tá thân cận của ông Ngô Đình Nhu, bào đệ và là cố vấn chính trị của Tổng Thống Ngô Đình Diệm.
1. Hỏi: Thưa ông, nghe nói ông cùng quê Nghệ An với ông Hồ Chí Minh?
Đáp: Phải. Tôi người làng Thịnh Mỹ, phủ Diễn Châu ở về phía biển, còn ông Hồ ở xã Kim Liên huyện Nam Đàn về phía núi.
2. Hỏi: Ông có thể cho biết gia đình ông có liên hệ gì với gia đình ông Hồ không?
Đáp: Tôi được biết ông cố tôi là cụ Cao Xuân Dục, thượng thư bộ học thuộc triều đình Huế có giúp đỡ thân phụ ông Hồ là Nguyễn Sinh Sắc về tài chính và khuyến khích, giúp đỡ ông ấy nhiều trong việc học hành để có thể đi thi và đậu phó bảng. Một phần vì ông Nguyễn Sinh Sắc là bạn học với ông nội tôi là Cao Xuân Tiếu. Đây là hình căn nhà ông nội tôi cho ông cử Sắc. (Ông Vỹ đưa xem hình căn nhà.)
3. Hỏi: Có tài liệu của phía Cộng Sản, như của Sơn Tùng và Nguyễn Đắc Xuân nói, khi thấy ông Nguyễn Sinh Sắc thi hỏng khoa Ất Mùi, (năm 1895), ông Cao Xuân Dục đã giúp cho ông Nguyễn Sinh Sắc được vào Huế, để có phương tiện và đủ sách vở hầu tiếp tục việc học và có thể thành đạt. Điều này có đúng không?
Đáp: Đúng. Ông cố tôi còn can thiệp để cho ông Nguyễn Sinh Sắc, dù không phải là con quan cũng được vào học ở Quốc Tử Giám. Đến khoa thi năm Tân Sửu (1901) chánh chủ khảo Cao Xuân Dục thấy khóa sinh Sắc không trúng tuyển đã cho lệnh xét lại bài thi của 4 thí sinh để rồi xin vua Thành Thái cho ông ta đậu phó bảng. Khóa ấy có 9 tiến sĩ, 13 phó bảng. Ông Sắc đậu phó bảng thứ 11.
4. Hỏi: Hồi còn nhỏ ông có biết về hoạt động của Cộng sản ở quê nhà và có chứng kiến các cuộc nổi dậy của Cộng Sản thường được gọi là phong trào Xô Viết Nghệ Tĩnh không?
Đáp: Có. Phong trào này mạnh nhất ở hai huyện Nam Đàn và Thanh Chương. Nhiều người bị chết oan. Cộng Sản đã giết hai tri phủ. Vì thế phản ứng của chính quyền bảo hộ cũng rất quyết liệt. Pháp đem bom thả cũng giết nhiều người, trong số ấy có cả Cộng Sản lẫn thường dân. Cha tôi có kể lại rằng để đối phó với phong trào này, ông Nguyễn Hữu Bài, thượng thư bộ Lại của Triều Đình Huế, (tương đương với chức thủ tướng thời nay), đã cho áp dụng một kế hoạch chiêu dụ Cộng Sản khá thành công. Lúc ấy ông cố tôi cùng ở trong nội các Nguyễn Hữu Bài.
5. Hỏi: Khi Việt Minh cướp chính quyền ông ở đâu? và có ủng hộ họ không?
Đáp: Lúc ấy tôi đang học ở Hà Nội. Tôi nhớ là mấy tháng trước khi Việt Minh cướp chính quyền, thanh niên sinh viên Hà Nội chúng tôi rất hăng hái ủng hộ chính phủ Trần Trọng Kim, vì là chính phủ của Việt Nam độc lập đầu tiên, dù phải nhờ có người Nhật lật đổ người Pháp. Nhưng chúng tôi rất phấn khởi và đã ủng hộ hết mình. Tiếc rằng bỗng nhiên chính phủ này từ chức ngày 7 tháng 8 (1945). Thật khó hiểu. Tuy từ chức nhưng chính phủ Trần Trọng Kim vẫn xử lý theo lệnh nhà vua. Khi mà Việt Minh tới trám vào chỗ trống chính trị này thì chúng tôi đã đi theo Việt Minh. Chúng tôi không biết Việt Minh là Cộng Sản. Thực ra lúc ấy chả mấy người biết Việt Minh là Cộng Sản.
6. Hỏi: Ông có gặp ông Hồ bao giờ không?
Đáp: Có. Hồi ấy tôi ở trong phong trào thanh niên sinh viên tranh đấu. Chúng tôi được hai ông Hoàng Minh Giám và Phan Mỹ giới thiệu để gặp ông Hồ ở Bắc Bộ Phủ. Lúc ấy ông ấy có cái vẻ bề ngoài rất ân cần và dễ mến. Về sau tôi mới hiểu tại sao ông ấy đã chiêu dụ được nhiều người đi theo ủng hộ Việt Minh. Cho đến giờ này tôi vẫn nghĩ ông ta thật là thông minh và xảo quyệt. Lại được tay Võ Nguyên Giáp cũng rất thông minh trợ tá đắc lực. Tôi học với Võ Nguyễn Giáp 4 năm, Tôi biết ông ta rất rõ. Ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường đã tỏ ra sắc sảo và quả đoán… Rất “độc tài”. Nhưng dầu sao Võ Nguyên Giáp không thể sánh được với Ngô Đình Nhu. Còn Phạm Văn Đồng thì không đáng là học trò Ngô Đình Nhu.
7. Hỏi: Rồi tại sao ông lại bỏ Việt Minh?
Đáp: Vì chúng tôi kết án ông Hồ đã ký thỏa ước mồng 6 tháng 3, nhượng bộ Pháp quá nhiều. Hơn nữa họ đã hãm hại nhiều người yêu nước bất đồng chính kiến. Chúng tôi chạy sang phía Việt Cách của các ông Nguyễn Hải Thần và Nghiêm Kế Tổ…
8. Hỏi: Khi nào thì các ông rời Hà Nội?
Đáp: Liền khi cuộc chiến giữa Việt Minh và Pháp bùng nổ ngày 19-12-46. Lúc ấy ông Hồ và đại bộ phận Việt Minh chạy lên Việt Bắc kháng chiến. Thì chúng tôi gồm 36 nhà trí thức và thanh niên sinh viên tranh đấu chạy vào khu Tư, gồm Thanh Nghê Tĩnh, để cùng với một số Việt Minh ôn hòa lập một phòng tuyến mới phi Cộng Sản chống thực dân và giúp dân mở mang về kinh tế và văn hóa. Có thể nói Liên Khu Tư lúc ấy như là một khu tự trị.
9. Hỏi: Ông có thể cho biết tên một số trong 36 nhà trí thức mà ông bảo đã rời Hà Nội vào Liên Khu Tư sau kháng chiến bùng nổ không?
Đáp: Tôi còn nhớ chẳng hạn có Luật Sư Trần Chánh Thành, các ông Trần Hữu Dương, Hồ Đắc Điềm, Phạm Thành Vinh, sau này trở thành rể của ông Hồ Đắc Điềm, ông Nguyễn Duy Quang, người của ông Bảo Đại, ông Phan Huy Xương, anh của bác sĩ Phan Huy Đán tức Phan Quang Đán, ông Tôn Thất Trạch v.v… Các ông này về sau đã hợp tác với thủ tướng Ngô Đình Diệm. Ông Trần Chánh Thành từng là bộ trưởng phủ thủ tướng, với ông Tôn Thất Trạch là đổng lý văn phòng. Ngoài ra, về phía thường dân tôi nhớ còn có bà Hòa Tường là một thương gia giầu có ở phố Hàng Đào cũng đi theo.
Tôi xin nói thêm ông biết điều này, là những vị này và tôi hồi đầu theo Việt Minh. Nhưng tất cả đều không phải Cộng Sản. Và ngay từ 1930 thì đã có hai phe cùng chống Pháp một bên là Đảng Cộng Sản, lúc ấy chưa có Việt Minh. Một bên là các nhân vật và tổ chức quốc gia phi Cộng Sản trong đó ngoài những người như ông Ngô Đình Diệm đã bắt đầu hoạt động từ đó, còn có các chiến sĩ Việt Nam Quốc Dân Đảng, mà đảng trưởng là Nguyễn Thái Học và 13 đồng chí đã bị Pháp xử bắn.
Ông Ngô Đình Nhu
10. Hỏi: Khi nào ông rời Liên Khu Tư vào Sài Gòn và gặp ông Ngô Đình Nhu?
Đáp: Chúng tôi rời Liên Khu Tư ra Hà Nội. Chứ chưa vào Sài Gòn. Lúc ấy là vào khoảng đầu năm 1953. Ông Hồ Chí Minh theo lệnh Stalin và Mao Trạch Đông khỉ sự chuẩn bị mở chiến dịch Giảm Tô và cải cách ruộng đất. Có người thân trong Việt Minh cho chúng tôi biết. Nên tìm đường chạy trước. Về sau trong họ tôi có nhiều người có chút tư điền bị đem ra đấu tố. Chị ruột tôi cũng bị giết. Tôi “dinh Tề” qua ngả Phúc Nhạc, Phát Diệm là khu an toàn tự trị dưới quyền trông coi của giám mục Lê Hữu Từ. Khó khăn lắm mới tới được Hà Nội. Hà Nội lúc ấy đang sống an bình dưới chính quyền Bảo Đại. Tôi đi thoát được là nhờ có người chú họ ở trong tổ chức Việt Minh cấp cho một giấy thông hành. Ở Hà Nội tôi gặp lại các ông Đặng Văn Sung, Phan Huy Quát từng hoạt động chung với chúng tôi thời 1945.
Trong thời gian còn ở Liên Khu Tư chúng tôi nghe biết cán bộ Cộng Sản trong tổ chức Việt Minh chịu ảnh hưởng rất lớn bởi cán bộ Trung Cộng. Sau khi Mao Trạch Đông chiếm trọn lục địa vào cuối năm 1949, ông ta đã bắt Hồ Chí Minh gửi một số lớn cán bộ Việt Cộng sang Tầu để tẩy não, cải tạo tư tưởng, bắt học tập chủ nghĩa Mao-ít. Vì cái chủ nghĩa này mà các chiến dịch giảm tô và cải cách ruộng đất đã đẫm máu với những vụ con tố cha, vợ tố chồng và nông dân tàn sát lẫn nhau thật rùng rợn. Làng tôi có ông hàn Lương biết mình sắp bị đưa ra đấu tố đã nhảy xuống giếng tự tử, vậy mà đội cải cách đã lôi xác ông lên để đấu cái thây ma. Chúng đánh nát bấy cái thây ấy. Tôi mong có người thâu thập những tin tức khắp nước về cuộc Cải Cách Ruộng Đất thời gian đó để cho mọi người biết Cộng Sản dã man chừng nào.
11. Hỏi: Khi nào thì ông gặp ông Ngô Đình Nhu?
Đáp: Cuối năm 1953. Tôi vào Sài Gòn thì gặp lại ông Trần Chánh Thành. Ông Thành giới thiệu tôi với ông Nhu. Ông Thành vào Sài Gòn năm 1952 cùng một lượt với phần lớn trong số 36 nhà trí thức đã vào Liên Khu Tư để kháng chiến chống Pháp nhưng bất hợp tác với Việt Minh. Lúc gặp lại tôi thì ông Thành đang làm cho tờ báo Xã Hội của ông Nhu, đồng thời tập sự luật sư với Luật Sư Trương Đình Du…
12. Hỏi: Theo chỗ chúng tôi biết thì ông Ngô Đình Nhu từng có 5 nhiệm vụ quan trọng: một là dân biểu Quốc Hội, hai là Cố Vấn Chính Trị của Tổng Thống, ba là thủ lãnh Thanh Niên Cộng Hòa, bốn là Tổng Bí Thư đảng Cần Lao Nhân Vị, và sau hết vào năm cuối cùng ông còn là chủ tịch ủy ban liên bộ về Ấp Chiến Lược. Vậy ông ấy có một lực lượng nhân sự nào đáng kể để giúp thi hành chừng ấy nhiệm vụ không? Ví dụ ông ấy có mấy văn phòng? Có bao nhiêu nhân viên được ăn lương?
Đáp: Ông ấy chỉ có một mình thiếu tá Phạm Thu Đường làm chánh văn phòng, thường được gọi là chánh văn phòng ông Cố Vấn. Và dưới quyền thiếu tá Đường chỉ có 5 nhân viên, hầu hết tự túc. Không có ngân khoản nào dành cho ông Cố Vấn. Và phải nói thực khó hiểu là chính chức Cố Vấn này cũng chẳng được một văn kiện nào bổ nhiệm hay quy định nhiệm vụ. Thực tế ông Nhu chỉ giúp việc cho riêng ông Diệm với tư cách là phụ tá cho Tổng Thống. Người ta thấy việc ông làm thì gọi ông là Cố Vấn vậy thôi. Vì thế ông không có quyền hạn và nhiệm vụ gì chính thức.
Còn về thủ lãnh Thanh Niên Cộng Hòa, thì ông chỉ thị cho chúng tôi, phải tự túc. Mọi đoàn viên đều tự nguyện và tự túc theo tinh thần cách mạng. Cho nên cũng chẳng có quyền lợi gì.
Về văn phòng dân biểu, ông cũng không có. Thực ra ông ấy rất ít đi họp Quốc Hội. Chỉ khi nào có vấn đề chính sách quan trọng như Ấp Chiến Lược chẳng hạn, hay vấn đề “Giáo Dục nhân bản”, vấn đề “kinh tế tư hữu cơ bản” v.v.. thì ông mới tới trình bày mà thôi. Cho nên mọi thứ một mình ông cáng đáng. Tôi thật phục sức làm việc của ông Nhu.
13. Hỏi: Thế còn chức chủ tịch ủy ban liên bộ về Ấp Chiến Lược thì sao? Có văn thư nào quy định không?
Đáp: Chức này thì có. Nhưng cũng chỉ là một thông tư của phủ Tổng Thống gửi đến các bộ, để việc ông chủ tọa các phiên họp Ủy Ban Liên Bộ được danh chính ngôn thuận. Ông Nhu quan niệm chương trình Ấp Chiến Lược là một cuộc cách mạng xã hội và chính trị, chứ không phải chỉ là một chiến lược để đối phó với sự xâm nhập và khủng bố của Cộng Sản mà thôi. Ông thúc đẩy các tỉnh trưởng khai hóa người dân quê theo tinh thần tam túc, nghĩa là tự túc về tư tưởng, tự túc về tổ chức và tự túc về kỹ thuật, để có thể làm chủ cuộc đời mình, làm chủ được xã hội, không bị lệ thuộc vào bên ngoài, vào ngoại bang.
Ông để rất nhiều thì giờ đích thân soạn những bài thuyết trình có tính lý luận cao dành cho các cấp lãnh đạo chính phủ và cán bộ cao cấp, chỉ cho họ cách thức đưa những tư tưởng cao vào đầu óc thường dân qua những hình ảnh và ngôn ngữ bình dân dễ hiểu. Mục đích của ông là tiến dần tới một xã hội có tổ chức cao, có đầy đủ các phương tiện truyền thông, giao tế, kinh tế, văn hóa cao trong đó mỗi con người, “mỗi nhân vị”, đều được quan tâm đồng đều, chứ không biến con người thành những “cái đinh, con ốc” trong một guồng máy xã hội theo kiểu Cộng Sản. Ông tin tưởng rằng phương pháp đó về lâu về dài sẽ làm cho CS phải đầu hàng. Chứ không phải chỉ dựa vào những hàng rào giây kẽm gai. Dĩ nhiên ban đầu thì việc rào ấp là cần thiết để giữ cho Ấp Chiến Lược được an toàn trước sự phá hoại và tấn công của du kích CS. Quốc sách Ấp Chiến Lược mà thành công thì Cộng Sản sẽ thành cá bị tát ra khỏi ao, nằm trên đất.
14. Hỏi: Về đảng Cần Lao Nhân Vị, nó thành hình ra sao, và ai là những đồng chí cốt cán nhất của ông Nhu?
Đáp: Hai người cùng với ông Nhu sáng lập ra đảng Cần Lao Nhân Vị là các ông Trần Quốc Bửu và Huỳnh Hữu Nghĩa. Nhưng ban đầu các ông không gọi tên đảng là Cần Lao mà gọi là đảng Công Nông. Nhưng vì không muốn gợi ý về cái liên minh công nông của Cộng Sản, nên về sau các ông đổi ra là Cần Lao. Còn vế Nhân Vị thì sau nữa mới thêm vào theo đề nghị của ông Nhu. Ông Bửu, chủ tịch Liên Đoàn Lao Công có kinh nghiệm về đấu tranh nghiệp đoàn, đã quen ông Nhu khi còn ở bên Pháp. Và ông Huỳnh Hữu Nghĩa một tín đồ Cao Đài, là cố vấn chính trị của tướng Trình Minh Thế. Ông Nghĩa đã giúp ông Nhu chinh phục được tướng Thế, chứ không phải như có người Mỹ cho rằng ông Nhu có được ông Thế là nhờ đại tá Edward Lansdale. Ông Lansdale có can thiệp để quân của tướng Thế được hợp thức hóa và trả lương như Quân Đội Quốc Gia thì đúng. Người nào bảo Lansdale dùng tiền mua Tướng Thế là cố tình xuyên tạc để hạ uy tín của một vị tướng kiên cường anh dũng, thanh liêm mà anh em ông Diệm rất quý trọng. Khi nghe tin tướng Thế tử trận Tổng Thống Diệm đã ngất xỉu. Điều này tướng Lansdale có ghi trong hồi ký.
Văn phòng Tổng Bí Thư đảng Cần Lao cũng do một mình Thiếu Tá Phạm Thu Đường quán xuyến, kiêm nhiệm.
TT. Ngô Đình Diệm
15. Hỏi: Ông Ngô Đình Diệm có giữ vai trò gì trong đảng Cần Lao không?
Đáp: Không. Ông ấy hoàn toàn ở ngoài và trên đảng Cần Lao. Với ông Diệm chỉ có Tổ Quốc và Quốc Dân. Tôi còn nhớ khoảng năm 1956, Tổng Thống gọi tôi vào bảo tôi lên cao nguyên đèo heo hút gió để quan sát nghiên cứu tìm ra những địa điểm thích hợp để lập các khu dinh điền, hòng đưa người kinh lên trấn giữ địa điểm mà ông bảo là vô cùng quan trọng về mặt chiến lước. Tôi thấy mình đi thì ông Nhu thiếu một trợ lý. Lại cũng hơi ngán cảnh cô đơn ở nơi xa lạ. Tôi bèn thưa với Tổng Thống: Công tác đoàn thể của ông Cố Vấn đang thiếu người. Tổng Thống nói: Đoàn thể gì. Dẹp. Tuy nhiên rồi ông cũng đấu dịu. Cứ đi đi. Thỉnh thoảng tôi sẽ lên với anh… Cũng cần thêm rằng ông Diệm rất quan tâm đến vùng cao nguyên. Ông thường nói: giữ được cao nguyên thì giữ được miền Nam. Và ông tìm cách đưa nhiều cán bộ và những người dân có kinh nghiệm với Cộng Sản lên đó lập nghiệp.
16. Hỏi: Ông nghĩ gì về việc chính phủ Ngô Đình Diệm tổ chức trưng cầu dân ý truất phế ông Bảo Đại?
Đáp: Nhiều người chê ông Diệm, là nhà Nho mà bất trung, không giữ lời thề trung thành với cựu hoàng. Nhưng tôi thấy không đúng. Trước hết chính cựu hoàng bảo ông Diệm chỉ thề trước Thánh Giá trung thành với Tổ Quốc. Thứ nữa, khi cựu hoàng triệu ông sang Pháp, ông Diệm đã sẵn sàng lên đường, dù biết sang đó sẽ mất chức thủ tướng.
Nhưng chính nhóm liên khu Tư chúng tôi đã thuyết phục ông, gần như làm áp lực với ông, để ông bỏ ý định sang Cannes . Chúng tôi xúm vào yêu cầu ông ở lại lấy cớ tình hình không cho phép vắng mặt. Chúng tôi phải nói với thủ tướng rằng nếu Cụ bỏ chúng tôi lại mà đi một mình thì sinh mệnh chúng tôi ai sẽ lo? Chúng tôi đã bỏ tất cả vào đây là vì cụ, vì tin cụ sẽ bảo vệ phần đất tự do còn lại này, bảo vệ chúng tôi. Nay cụ nỡ lòng nào bỏ chúng tôi, bỏ đất nước này cho Thực dân, Cộng Sản? Rồi nhiều đoàn thể họp nhau lại đặt ông Diệm trước sự việc đã rồi là tự ý hạ bệ ông Bảo Đại. Cuộc trưng cầu dân ý của chính phủ Ngô Đình Diệm tổ chức sau đó chỉ là để hợp pháp hóa hành động của chúng tôi.
17. Hỏi: Có sử gia Mỹ bảo ngày 22 tháng 8 năm 1963, Thanh Niên Cộng Hòa đã tấn công chùa Xá Lợi cùng với Cảnh Sát và Lực Lượng Đặc Biệt. Điều này có đúng không?
Đáp: Hoàn toàn bịa đặt. Tổ chức này không phải để dùng vào những việc như vậy. Nó là tổ chức phi vũ trang mà.
18. Hỏi: Sử gia Mark Mayor viết trong tác phẩm Triumph Forsaken rằng gần ngày đảo chính, tỉnh trưởng Định Tường báo cáo với ông Nhu rằng đại tá Có là phụ tá của tướng Đính rủ ông ta làm đảo chính. Ông Nhu hỏi lại tướng Đính, thì tướng Đính xin đi chém đầu Có. Ông có biết vụ này không?
Đáp: Không cần tỉnh trưởng Định Tường báo cáo thì ông Nhu đã biết rồi. Nhưng ông muốn cứ để vậy để theo dõi.
19. Hỏi: Khi ông cùng ông Nhu đi gặp Phạm Hùng ở Bình Tuy, ông Nhu có cho ông biết hai người họ bàn chuyện gì không?
Đáp: Lúc ấy thì không. Chỉ biết chúng tôi cùng đến Quận Tánh Linh ở đây có một vùng do Cộng quân kiểm soát. Ban đầu cứ tưởng đi săn cọp như mọi khi. Nhưng đến nơi ông Nhu bảo chúng tôi ở ngoài, còn ông đi về phía trước độ vài trăm mét. Có Phạm Hùng chờ ở đó. Sau này về nhà tôi cũng không tiện hỏi ông Nhu. Nhưng qua những gì ông tự ý nói ra vào một lúc nào đó thì, nội dung câu chuyện trên một tiếng đồng hồ, gồm nhiều điều cho đến nay vẫn chưa được tiết lộ. Có một điều mà phía họ rất quan ngại, nếu không bảo là sợ, rất sợ chương trình Ấp Chiến Lược. Họ yêu cầu cho biết ai là người chủ trương và mục đích để làm gì? Ông Nhu trả lời: đó chỉ là một chủ trương của chính phủ nhằm bảo vệ sinh mạng và tài sản của người dân, ngăn ngừa sự xâm nhập, phá phách của du kích các ông… Các ông bảo cán bộ đừng tìm cách đánh phá làng xã, thì chúng tôi sẽ bỏ luật 10/59. Cán bộ các ông có thể về sống với dân lành tại các ấp…
Về các điều kiện để hiệp thương thì nhiều lần Tổng Thống Diệm đã nói, phải có 6 giai đoạn:
- Bắt đầu bằng việc cho dân hai miền trao đổi thư tín tự do.
- Rồi cho dân qua lại tự do
- Thứ 3 là cho dân hai bên được tự do chọn đinh cư sang bên kia nếu muốn
- Thứ 4 mới đến giai đoạn trao đổi kinh tế. Ví dụ miền Nam đổi gạo lấy than đá của miền Bắc chẳng hạn.
- Qua được các giai đoạn đó rồi mới tiến tới hiệp thương.
- Và sau cùng là tổng tuyển cử.
Có lần ông Nhu tính với chúng tôi: Ông dự đoán rằng, nếu cho dân tự do chọn nơi định cư, thì căn cứ theo tình trạng về tự do dân chủ tồi tệ và kinh tế kiệt quệ của miền Bắc lúc ấy, sẽ có khoảng 3 triệu người dân sẽ dần dần vào định cư ở miền Nam. Vì vậy “mình” phải chuẩn bị đất cho dân. Ông cũng tính rằng hiện dân số miền Bắc có tới 23 triệu, trong khi dân số miền Nam chỉ có 17 triệu. Nếu có được 3 triệu dân Bắc vào định cư ở miền Nam thì dân số 2 bên sẽ cân bằng. Bầu cử tự do, với sự giám sát của Quốc Tế thì chắc mình sẽ thắng.
20. Hỏi: Lần ông tháp tùng ông Nhu đi dự lễ đăng quang của quốc vương Ma-rốc năm 1962, ông có cho biết là sau đó các ông đến Paris gặp ông Pinay, đại diện Tổng Thống Charles De Gaulle, bàn chuyện hiệp thương với ông Hồ. Lúc ấy có mặt giáo sư Bửu Hội không?
Đáp: Dĩ nhiên là có. Vì Giáo sư Bửu Hội là đại sứ của VNCH ở Ma-rốc, và là bạn học với ông Nhu ở bên Pháp. Ông Bửu Hội lại từng là cố vấn cho Hồ Chí Minh. Nên trong việc này, có thể nói vai trò của ông Bửu Hội cũng quan trọng không kém ông Nhu. Ông Nhu và chúng tôi ở khách sạn Grillon cả tháng. Cuộc tiếp xúc xảy ra nhiều lần mà hầu như lần nào cũng có sự hiện diện của giáo sư Bửu Hội. Ông Nhu cho biết lúc ấy ông Hồ Chí Minh đã nhờ ông Jean Sainteny xin Tổng Thống De Gaulle giúp. Ông Hồ biết là ông De Gaulle đang có chủ trương trung lập Đông Dương, lại hận Mỹ đã “hất cẳng” Pháp. Ông Hồ nhờ Sainteny xin Tổng Thống De Gaulle can thiệp để tiếp xúc với Sài Gòn. Tổng Thống Pháp rất sốt sắng trong việc này. Sau chuyến đi này ít tháng thì xảy ra vụ ông Nhu “đi săn cọp” ở Tánh Linh.
21. Hỏi: Gần ngày đảo chính đại sứ Cabot Lodge có điện đàm với Tổng Thống Diệm. Lúc đó ông có ở bên cạnh Tổng Thống không?
Đáp: Không.
22. Hỏi: Trong cuốn Nhớ Lại Những Ngày ở Cạnh Tổng Thống Ngô Đình Diệm, cựu đại tá Nguyễn Hữu Duệ viết rằng ông ta xin phép Tổng Thống đem xe tăng thiết giáp lên bộ tổng Tham Mưu để bắt các tướng và dẹp đảo chính. Nhưng Tổng Thống không cho. Ông có biết chuyện này không?
Đáp: Lúc ấy tôi đang ở bên Tổng Thống Diệm và ông Nhu tại dinh Gia Long. Chính tôi nghe điện thoại của ông Duệ và trình lên Tổng Thống.
Tổng Thống la tôi: Các anh muốn gì? Ở với tôi bấy lâu mà không hiểu ý tôi sao? Dân Nghệ An các anh chỉ thích làm loạn. Đem quân đội chống quân đội là cách bảo vệ tổ quốc hả?
Tôi thưa: Nhưng người ta đánh mình thì mình phải đánh lại chứ Tổng Thống. Chẳng lẽ để phải chết sao?
Ông quát lên: Chết thì đã sao.
Đúng, đối với ông chết thì đã sao. Nhưng đối với chúng ta thì cái chết của ông là cái chết dần của miền Nam. Ông còn nói quân đội là để bảo vệ tổ quốc chứ không phải để bảo vệ cá nhân Tổng Thống.
Ông bảo tôi liên lạc với ông Trương Vĩnh Lễ, chủ tịch Quốc Hội yêu cầu cho triệu tập Quốc Hội để ông ra từ chức trước Quốc Hội, hòng tránh cảnh đổ máu. Nhưng tôi gọi ông Lễ 4 lần không được.
Lúc ấy không phải chỉ có Lữ Đoàn xin lên tấn công tổng hành dinh của nhóm đảo chính. Mà còn có cả một đại đội biệt kích thuộc Lực Lượng Đặc Biệt đi hành quân ở Tây Ninh vừa về đến Sài Gòn cũng báo cáo là lực lượng phòng vệ của các tướng đảo chính ở Tổng Tham Mưu rất yếu, đại đội biệt kích xin phối hợp với 2 tiểu đoàn của Lữ Đoàn Phòng Vệ phủ Tổng Thống để đột kích vào bắt hết các tướng đảo chính. Tướng Nguyễn Văn Phú, lúc ấy còn là Thiếu Tá đã tiếp xúc với tôi về việc này. Nhưng như vừa nói. Tổng Thống không chấp thuận.
Viên đại úy đại đội trưởng Biệt Kích đề nghị cho lực lượng của Lữ Đoàn Phòng Vệ Phủ Tổng Thống có xe bọc thép dẫn đầu tiến tới bao vây bộ Tổng Tham Mưu, còn đại đội của anh ta sẽ đột kích bọc hậu từ phía sân vận động vào bắt sống các tướng. Tôi rất buồn bực và lấy làm khó hiểu tại sao ông cụ lại không cho đánh. Ông Nhu ngồi cạnh đó cũng chẳng nói gì.
23. Hỏi: Theo ông trong số các tướng lãnh lúc ấy ai có khả năng nhất?
Đáp: Tôi hầu như không tiếp xúc với các tướng. Ngay cả Phó Tổng Thống cũng vậy. Hầu như chẳng bao giờ gặp. Nhưng tôi có nghe ông Nhu nói ông Nguyễn Văn Thiệu, lúc ấy mang lon đại tá, là một tư lệnh (sư đoàn 5) giỏi nhất. Ông Nhu có nhận xét đó sau khi nghe ông Thiệu thuyết trình ở hội trường Suối Lồ Ồ.
Còn các tướng thì rất sợ Tổng Thống Diệm mỗi khi phải thuyết trình cho ông về tình hình an ninh. Bởi vì ông nắm vững tình hình và nhất là địa hình địa vật… địa lý của từng vùng. Kiến thức về quân sự của ông cũng rất uyên bác. Tôi được biết, khi mới về nước làm thủ tướng, ông đã yêu cầu tổng lãnh sự ở Hồng Kông mua cho ông tất cả tác phẩm của Mao Trạch Đông, Chu Đức, Lâm Bưu, Bành Đức Hoài để đọc và bắt ông Nhu phân tích nghiên cứu trình lên.
24. Hỏi: Nghe nói ông bà Nhu có một biệt thự đẹp lắm ở Đà Lạt. Ông có tới đó bao giờ không?
Đáp: Ông nói đến cái biệt thự này, tôi lại nhớ tới cái ông luật sư Trương Phú Thứ ở Seattle . Ông ấy muốn tìm cách phỏng vấn bà Ngô Đình Nhu mà không sao được. Chẳng rõ tại sao ông ta biết nhà tôi, tìm đến xin tôi giới thiệu với bà Nhu. Tôi biết đã từ lâu bà ấy ẩn dật không muốn báo chí nhắc tới. Nhưng tôi biết bà ấy hãy còn quyến luyến ngôi nhà hai phòng ngủ của một người Pháp, bỏ hoang đã lâu mà anh em chúng tôi hùn tiền mua cho ông bà ấy vào khoảng năm 1960, mà không đủ tiền sửa chữa, cho nên đến khi ông Nhu bị sát hại và bà Nhu sống lưu vong, cũng mới chỉ sửa được phần nửa.
Tôi bảo ông Thứ hãy về Việt Nam, lên Đà Lạt chụp ảnh ngôi nhà ấy rồi mang theo sang Pháp, tìm cách đưa tấm hình đó tận tay bà Nhu thì may ra bà ấy cho gặp. Thì quả thật chắc ông đã biết, ông Thứ đã viết một bài cho tờ Văn Nghệ Tiền Phong nói về bà Nhu ở tuổi gần bát tuần sống như một nhà tu ở Paris. Tôi mong ông Thứ có dịp phổ biến tấm hình này để độc giả thấy cái “ngôi biệt thự xinh đẹp” của ông bà Nhu.
25. Hỏi: Thống tướng Maxwell Taylor, Đại sứ Frederick Nolting và nữ ký giả Marguerite Higgins đều nói được Tổng Thống Diệm tiếp hơn kém khoảng 5 giờ đồng hồ. Ông có biết điều đó và có ý kiến gì không?
Đáp: Lúc ấy nhiều người nói tổng thống tiếp khách lâu quá. Tôi có trình ông, bảo người ta phê bình tổng thống độc thoại!
Ông cười. Ông bảo: Người Mỹ họ ít hiểu về dân tôc mình về lịch sử của nước mình. Mình phải lợi dụng lúc họ chịu nghe để nói cho họ hiểu chứ. Mấy người này đều chăm chú nghe tôi và đặt nhiều câu hỏi. tôi phải trả lời cho họ chứ.
26. Hỏi: Gần ngày đảo chính Tổng Thống có mời ông bà Đại Sứ Mỹ lên Đà Lạt nghỉ tại biệt điện của Tổng Thống và dự dạ tiệc thân mật. Ông có biết họ thảo luận về việc gì không?
Đáp: Tôi có biết và nhớ là Tổng Thống đề nghị chính phủ Mỹ thông cảm những khó khăn của miền Nam và đừng ép ông phải cải cách gấp rút. Ông cũng hứa sẽ xem xét những đề nghị của chính phủ Mỹ một cách nghiêm chỉnh. Nhưng cần phải có thời gian. Phía ông Lodge thì nằng nặc đòi Tổng Thống phải đưa ngay ông Nhu ra ngoại quốc. Nhưng dĩ nhiên không bao giờ Tổng Thống nhượng bộ điều này được.
27. Hỏi: Xin ông tha lỗi, ông là Phật tử chứ ạ? Và trong vụ Phật Giáo có ai nhờ ông làm trung gian để thương lượng giàn xếp giữa chính quyền và bên Phật Giáo đấu tranh không?
Đáp: Phải, tôi là Phật tử đã quy y… – Ông vào phòng lấy ra một cuộn giấy mở cho tôi thấy tờ PHÁI QUY Y rồi nói tiếp – Tôi quy y với thầy Thích Minh Châu. Khi vụ Phật Giáo xảy ra tôi có ra Huế gặp thầy Thích Trí Thủ để nhờ thầy can thiệp với Thượng Tọa Thích Trí Quang… nhưng Hòa Thượng Trí Thủ nói bây giờ các thầy trẻ học thức nhiều, họ có đường lối riêng, các sư già chúng tôi nói họ không nghe. Nên không kết quả. Nhiều người khác cũng can thiệp nhiều ngả khác, cũng không hơn gì. Hồi ấy còn cả một ủy ban của chính phủ gồm nhiều Phật tử đứng đầu là phó Tổng Thống Nguyễn Ngọc Thơ cố gắng dàn xếp. Nhưng bên Phật Giáo tranh đấu chỉ muốn lật đổ chính phủ thôi. Nên họ cố đưa ra những yêu sách không cách nào làm được. Tôi rất ân hận là không giúp gì được với tư cách là một Phật tử.
28. Hỏi: Theo ông thì ai cố ý giết hai ông?
Đáp: Theo tôi thì người ra lệnh trực tiếp là tướng Dương Văn Minh. Còn ông Minh có nhận lệnh ở trên nào không thì không biết. Sở dĩ tôi dám quả quyết ông Minh, là vì chính ông Minh sai cận vệ của ông ta là đại úy Nguyễn Văn Nhung cùng đi với tướng Mai Hữu Xuân, để “thi hành nhiệm vụ”(!). Và Nhung đã leo lên xe bọc thép trong đó có hai anh em Tổng Thống. Nhung là một tay giết người không gớm tay, y còn khắc dấu vào cán dao găm mỗi lần giết được một người. Ngay tối mồng hai y còn khoe “con dao lịch sử” của y với con của tướng Đôn cơ mà. Đó là theo chính lời của tướng Đôn thuật lại trong Việt Nam Nhân Chứng. Còn tướng Xuân thì khi “đi đón ông cụ” về và ông cụ đã chết rồi, đã tới trước Dương Văn Minh giơ tay làm dấu, miệng nói: “Mission accomplie” (Nhiệm vụ hoàn thành). Cứ theo những lời trên của tướng Đôn, thì không nghi ngờ gì người chủ trương và ra lệnh giết hai ông là tướng Big Minh.
29. Hỏi: Thời gian quấy rầy ông đã quá dài. Nhất là trong lúc ông còn bịnh nhiều. Xin cám ơn ông đã mất công trả lời những câu hỏi của chúng tôi. Và nếu có thể được xin ông cho một cảm tưởng chung về Tổng Thống Ngô Đình Diệm và ông Ngô Đình Nhu.
Đáp: Tôi cũng xin cám ơn ông đã tốn công đi từ xa đến để cho tôi được có dịp nói lên vài điều trong số những gì mình còn nhớ được về thời gian dài phục vụ Đất Nước bên cạnh hai nhân vật lịch sử mà tôi hằng kính mến. Cứ mỗi lần nhớ đến hai cụ, tôi đều ngậm ngùi xót xa. Nhất là đối với cụ Diệm. Ông quá ngay thẳng, quá quân tử, quá rộng lượng, lúc nào cũng nghĩ tới làm cho dân được ấm no hơn. Vậy mà người ta nỡ hãm hại ông. Không phải chỉ có những ngày giỗ hai ông tôi mới khóc.
Cụ Vỹ dằn cơn xúc động bắt tay tôi khi tôi từ biệt ra về…
Nguồn: Việt Thức

1153. Bà Clinton bố trí mở rộng NATO châu Á để kiềm chế Trung Quốc

Eurasia Review

Clinton bố trí mở rộng NATO châu Á để kiềm chế Trung Quốc

Tác giả: Rick Rozoff
Người dịch: Đỗ Quyên
Ngày 16-7-2012
Từ Paris, vị thống đốc toàn cầu, đại diện toàn quyền của siêu cường quân sự duy nhất của thế giới, đã bắt đầu một chuyến công du hai tuần đến các tỉnh lỵ thuộc đế quốc của bà, cả cũ lẫn mới, ở châu Á và Trung Đông, vào ngày 5 và 6 tháng 6, khi bà lên án Nga và Trung Quốc là đã không tham gia hội nghị “Những người bạn của Syria” lần thứ ba – tức là cuộc họp kín bàn về thay đổi chế độ ở Syria. Bà dọa rằng họ sẽ phải “trả giá” vì đã không chịu tuân thủ chương trình nghị sự của Washington ở Syria, và cả thế giới, theo hàm ý của bà.
Sau khi đã tuyên bố như thế với hai thách thức lớn nhất của Mỹ ở lục địa Âu-Á, và với thế giới, bằng một giọng mập mờ như thế, Ngoại trưởng Hillary Clinton bay sang Afghanistan vào ngày 7 để tuyên bố rằng đất nước bị chiến tranh tàn phá này là đồng minh ngoài NATO quan trọng mới đây của Mỹ, hiện diện cùng với Argentina, Australia, Bahrain, Ai Cập, Israel, Nhật Bản, Jordan, Kuwait, Morocco, New Zealand, Pakistan, Philippines, Hàn Quốc và Thái Lan trong danh mục này. Sau đó bà rời Afghanistan sang Nhật Bản để dự một hội nghị về Afghanistan tổ chức ở Tokyo.
Vào ngày 9-7, bà có mặt ở Mông Cổ, và ngày 10, ở Việt Nam; ngày 11 sang Lào và từ 11 đến 13 thì ở Campuchia.
Bà rời đất nước cuối cùng trong danh sách trên đây để sang Ai Cập vào ngày 14-7, rồi từ đó bay sang Israel để gặp gỡ các lãnh đạo nước này vào ngày 16 và 17-7.
Năm nước châu Á bà đã đi thăm đều nằm gần Trung Quốc. Ba trong số đó – Afghanistan, Lào và Việt Nam – còn tiếp giáp Trung Quốc. Chuyến đi của bà diễn ra sau một chuyến công du châu Á 9 ngày của Bộ trưởng Quốc phòng Leon Panetta tháng trước, trong đó ông Panetta đi thăm Singapore, Việt Nam và Ấn Độ, trong tràng pháo tay hoan hô sự chuyển hướng chiến lược của Washington về khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
Kể từ chuyến thăm 7 quốc gia, kéo dài 13 ngày của bà tới khu vực châu Á-Thái Bình Dương cách đây hai năm, trong đó bà tới thăm Căn cứ chung Trân Châu Cảng-Hickam ở Hawaii, Diễn đàn Khu vực ASEAN lần thứ 17 ở Việt Nam, rồi từ đó bay sang Trung Quốc, Cambodia, Malaysia, Papua New Guinea, New Zealand và Australia, bà Clinton đã làm dịu lập trường chính trị của Lầu Năm Góc, để theo đuổi việc lập căn cứ (basing) và những thỏa thuận khác với các quốc gia trong khu vực.
Chuyến đi lần này của bà cũng theo đuổi mục tiêu đó, đặc biệt là ở Mông Cổ và Đông Dương, nơi Washington bây giờ đã có được bốn đối tác vốn là đồng minh của Liên Xô trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh. (Campuchia, sau vụ lật đổ Khmer Đỏ năm 1979.)
Bộ Ngoại giao và Bộ Quốc phòng Mỹ phối hợp triệt để đến độ nói chung không thể phân biệt được họ với nhau, từ Bộ Tư lệnh Mỹ đặc trách châu Phi đến Đối tác Chống khủng bố Xuyên-Sahara, đến Sáng kiến Thực thi Hòa bình Toàn cầu được triển khai nhằm đào tạo và liên kết quân đội của hàng chục nước ở châu Phi và châu Á.
Khi thăm Lào vào ngày 11-7, bà Clinton trở thành Ngoại trưởng Mỹ đầu tiên tới nước này kể từ thời John Foster Dulles là khách của Vua Sisavang Phoulivong, năm 1955.
Cách đây hai năm, bà Clinton đã gặp Bộ trưởng Ngoại giao Lào Thongloun Sisoulith tại Bộ Ngoại giao Mỹ để tổ chức đối thoại cấp cao nhất giữa hai nước tính từ thời chiến tranh Việt Nam. Chuyến thăm đó là chuyến thăm Mỹ đầu tiên của một quan chức lãnh đạo Lào, kể từ năm 1975 khi Đảng Nhân dân Cách mạng Lào lên nắm chính quyền. Năm trước đó, một sáng kiến tương tự đã được Nhà Trắng và Bộ Ngoại giao thực hiện với thành viên ASEAN là Myanmar, mà đỉnh điểm là vào tháng 11 khi bà Clinton thăm Lào và chuyển Lào từ trục Trung Quốc sang trục Mỹ.
Trong thời gian bà Clinton tiếp Bộ trưởng Ngoại giao Lào hồi năm 2010, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Mỹ khi đó là Philip Crowley đã tuyên bố: “Hoa Kỳ cam kết xây dựng quan hệ với Lào như là một phần trong các nỗ lực to lớn hơn nhằm mở rộng sự tham dự vào Đông Nam Á”.
Chín ngày sau, tại Diễn đàn Khu vực ASEAN tại Hà Nội, bà Clinton công khai thách thức Trung Quốc khi khẳng định rằng, “Mỹ có lợi ích quốc gia trong (việc bảo đảm quyền) tự do hàng hải, quyền tự do ra vào những vùng biển chung của châu Á, và tôn trọng luật quốc tế trên Biển Đông”. Bà nói thêm: “Hoa Kỳ là một quốc gia Thái Bình Dương, và chúng tôi cam kết sẽ là một đối tác chủ động của ASEAN”.
Tức là, tận dụng tổ chức 10 nước (Brunei, Campuchia, Indonesia, Lào, Malaysia, Myanmar, Philippines, Singapore, Thái Lan và Việt Nam) này chống lại Trung Quốc, nhất là trong vấn đề tranh chấp đảo ở biển Hoa Nam (tức Biển Đông) và biển Hoa Đông. Trên thực tế, là để đưa các thành viên ASEAN vào danh sách đồng minh quân sự chính thức của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương – gồm Australia, Nhật Bản, New Zealand, Hàn Quốc và Đài Loan, những nước mà Washington đã ký với họ hiệp ước bảo vệ lẫn nhau – trong việc hình thành nên hạt nhân của một NATO châu Á phát triển nhanh chóng, sẽ bao gồm Afghanistan, Bangladesh, Ấn Độ, Kazakhstan, Kyrgyzstan, Mông Cổ, Nepal, Pakistan, Sri Lanka, Tajikistan, Đông Timor, Turkmenistan và Uzbekistan.
Philippines cho tới gần đây đã chính thức gọi biển Đông là biển Tây Philippines, và Bộ Ngoại giao chắc chắn sẽ làm như chuyện từng xảy ra với quần đảo Nam Kuril của Nga, mà họ gọi là “lãnh thổ phía bắc” (của Nhật Bản), và vịnh Ba Tư (Péc-xích), thường được coi như vịnh Ảrập, để chế giễu Iran. Đó là sự công kích bằng bản đồ, không là cái gì khác.
Hai năm về trước, sau khi bà Clinton tham dự Diễn đàn khu vực ASEAN ở Việt Nam, tháng sau đó, quan chức Việt Nam đã được hàng không mẫu hạm Mỹ mời lên thăm khi nó neo ngoài khơi Việt Nam, và được tàu khu trục gắn tên lửa định hướng John S McCain tiếp khi tàu này đến Đà Nẵng để tham gia tập trận chung ở Biển Đông – cuộc tập trận chung đầu tiên giữa Mỹ và Việt Nam thống nhất.
Đầu tuần này, trong khi đang ở Mông Cổ, bà Clinton tuyên bố: “Chuyến đi của tôi phản ánh mối quan tâm chiến lược trong chính sách đối ngoại của Mỹ ngày nay. Sau 10 năm tập trung chú ý rất nhiều vào xung đột ở Afghanistan và Iraq, Mỹ đang tăng cường đầu tư đáng kể – ngoại giao, kinh tế, chiến lược và những thứ khác – vào phần này của thế giới. Đó là cái mà chúng tôi gọi là sự chuyển hướng của Mỹ về châu Á”.
Tờ Wall Street Journal trích dẫn lời bà khen ngợi chính quyền của Tổng thống Tsakhia Elbegdorj rằng họ đã trở thành một mô hình dân chủ “tại một lãnh thổ bị Nga và Trung Quốc bao vây”, và bà hoan nghênh các cải cách gần đây ở Myanmar, đất nước giờ đây là bạn của Washington.
Tháng tới, Mỹ sẽ tổ chức cuộc tập trận quân sự đa quốc gia mới nhất, Khaan Quest, ở Mông Cổ. Cuộc tập trận này đã được Bộ tư lệnh Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương tổ chức từ năm 2003 để huấn luyện quân đội địa phương triển khai trước hết là tới Iraq, sau đó tới Afghanistan, hoạt động dưới quyền chỉ huy của NATO.
Hồi năm 2006, bên cạnh quân Mỹ và Mông Cổ, cuộc tập trận đã có cả quân đội từ Bangladesh, Fiji, Hàn Quốc, Thái Lan và Tonga. Hàn Quốc và Tonga giờ đã có những đạo quân nhỏ gắn với Lực lượng Hỗ trợ An ninh Quốc tế do NATO chỉ huy ở Afghanistan, cùng với các nước đồng minh châu Á-Thái Bình Dương là Australia, Nhật Bản, Malaysia, New Zealand, Singapore, Hàn Quốc và bản thân Mông Cổ.
Khaan Quest 2007 bao gồm hơn 1000 lính từ Mỹ – nước chủ nhà, tới Bangladesh, Brunei, Campuchia, Indonesia, Hàn Quốc, Sri Lanka và Tonga.
Khaan Quest 2008 có thêm các lực lượng đến từ Ấn Độ, Nepal, Thái Lan, cũng như thành viên NATO: Pháp.
Cuộc tập trận năm sau sẽ có quân từ Campuchia, Ấn Độ, Nhật Bản và Hàn Quốc.
Khaan Quest 2010 có quân đội từ bốn nước NATO: Mỹ, Canada, Pháp và Đức; cũng như 5 nước châu Á: Mông Cổ, Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc và Singapore.
Trong cuộc tập trận năm ngoái, quân Mỹ và Mông Cổ hoạt động bên cạnh quân đội Australia, Campuchia, Canada, Đức, Ấn Độ, Indonesia, Nhật Bản, Singapore và Hàn  Quốc.
Tháng 3 năm nay, Mông Cổ trở thành nước đầu tiên được trao Chương trình Hợp tác và Đối tác Riêng của NATO, và từ đó đã được xác định là một trong 8 thành viên của chương trình Đối tác toàn cầu của NATO. Bảy thành viên kia cũng nằm trong khu vực mở rộng của châu Á-Thái Bình Dương, gồm: Afghanistan, Australia, Iraq, Nhật Bản, New Zealand, Pakistan và Hàn Quốc.
Tháng trước, tờ The Diplomat đưa tin, Trung Quốc ngày càng cảnh giác trước sự can dự của Mỹ và NATO vào Mông Cổ cũng như hành động tuyển lựa Mông Cổ của họ.
Tờ báo này tuyên bố: “Trong khi Khaan Quest ngày càng thâm nhập sâu vào các siêu cường châu Á, vẫn còn một giai đoạn để cho Mông Cổ thể hiện quan hệ đối tác chiến lược với Mỹ và NATO”. Họ nói, NATO trao quy chế Chương trình Hợp tác và Đối tác Riêng của NATO cho Mông Cổ là việc làm “đánh dấu sự hình thành một mối quan hệ đã trổ hoa trong thập niên qua”.
Đề cập đến việc Mông Cổ trở thành tiền đồn của NATO giữa Trung Quốc và Nga, tờ báo này nói thêm rằng:
“Hoạt động hợp tác giữa hai bên được kỳ vọng là sẽ tập trung vào xây dựng năng lực của Lực lượng Vũ trang Mông Cổ (MAF) cũng như phát triển sự tương kết với quân đội NATO. Mông Cổ đã không ngừng cải thiện quan hệ của họ với NATO, một cách ổn định, thông qua những cam kết về quân đội, quân sự trong chiến tranh Kosovo và trong các nỗ lực quân sự hiện nay ở Afghanistan. Hơn 100 MAF hiện phục vụ tại Afghanistan như là một phần của Lực lượng Hỗ trợ An ninh Quốc tế. Mông Cô cũng đã cam kết gửi quân tới phục vụ các chiến dịch của NATO ở Kosovao từ năm 2005 tới năm 2007”
Không đầy bốn tháng trước khi Hillary Clinton sang Campuchia để dự hội nghị những người đứng đầu chính phủ các nước ASEAN, Hội nghị thượng đỉnh các bộ trưởng ngoại giao Đông Á và Hội nghị hậu bộ trưởng Mỹ-ASEAN, Bộ tư lệnh Mỹ ở Thái Bình Dương và Quân đội Thái Bình Dương của Mỹ đã tổ chức tập trận chỉ huy Angkor Sentinel thường niên lần thứ ba và tập trận thực địa chung ở Campuchia. Các cuộc tập trận được tiến hành dưới sự bảo trợ của Sáng kiến Thực thi Hòa bình Toàn cầu, do Văn phòng các vấn đề chính trị-quân sự trực thuộc Bộ Ngoại giao Mỹ tổ chức.
Khaan Quest 2007 còn được hỗ trợ bởi Sáng kiến Thực thi Hòa bình Toàn cầu – đào tạo quân đội để triển khai tới Afghanistan – cũng giống như cuộc tập trận Shanti Doot lần thứ hai ở Bangladesh năm 2008 và tập trận Garuda Shield năm 2009 ở Indonesia.
Angkor Sentinel 2010 có hơn 1000 nhân viên quân sự đến từ 21 nước, trong số đó có Mỹ, Campuchia, Anh, Pháp, Đức, Ý, Australia, Ấn Độ, Indonesia, Nhật Bản, Mông Cổ và Philippines. Nghĩa là, từ 5 nước thành viên NATO và 7 nước triển vọng là thành viên NATO châu Á. Quân đội Mông Cổ tham gia tập trận Angkor Sentinel, còn quân Campuchia thì tham gia tập trận Khaan Quest.
Năm ngoái, Angkor Sentinel thu hút nhân viên quân sự từ 26 nước.
Tập trận năm tới dự kiến sẽ có thêm nhiều quân đội tham dự, từ các nước thành viên ASEAN như Lào, Malaysia, Singapore, Thái Lan và Việt Nam. Các nước thành viên ASEAN khác chắc chắn cũng sẽ tham gia cùng Singapore, Philippines và Thái Lan trong việc cung cấp căn cứ cho Mỹ làm nơi triển khai quân đội, tàu và máy bay.
Chính quyền Obama và các đồng minh NATO của họ đang xây dựng mạng lưới quân sự rộng và sâu trên khắp khu vực châu Á-Thái Bình Dương, để cô lập và để đương đầu với Trung Quốc và Nga, mà đầu tiên là Trung Quốc.
Rick Rozoff là nhà báo, blogger, có nhiều bài đăng ở blog Stop NATO.
Nguồn: Eurasia Review
Bản tiếng Việt © BS2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét