Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

Tin thứ Tư, 15-10-2014 - Về việc thành lập một tòa án lương tâm xử nhà nước cướp biển Trung Cộng

- Nóng!  Nhà văn Phạm Đình Trọng cho biết: “Sáng nay lại xuất hiện những người đến chốt chặn trước nhà. Ba người trên mảnh sân trước tòa nhà. Một số người trong quán nước.  Vì có việc phải đi, tôi vẫn phải ra khỏi nhà. Mọi lần ra khỏi hầm nhà xe, tôi thường đi theo hướng bên trái nên những người chốt chặn đều đón lõng phía bên trái. Sáng nay tôi đi hướng bên phải nhưng chỉ đi được một đoạn liền có người đi xe máy đuổi theo, ép tôi quay về“.
Nhà văn Phạm Đình Trọng còn cho biết thêm: “Hôm chủ nhật 12.10.2014,  vẫn có gần chục công an quen mặt chốt chặn trước nhà tôi.  Chiều tôi đi xe máy ra khỏi hầm nhà xe đoạn ngắn, năm sáu công an quây lại, hỏi: Đi đâu? Tôi đi đâu không phải nói với các anh. Không nói thì quay về. Họ định rút chìa khóa xe máy của tôi. Tôi không cho họ rút rồi quay xe về nhà“.
Tin NÓNG trực tiếp: ĐẾN QUỐC HỘI ĐÒI BẠCH HÓA HỘI NGHỊ THÀNH ĐÔ (Tễu).
CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
H1- Về việc thành lập một tòa án lương tâm xử nhà nước cướp biển Trung Cộng (BVN). “… sáng kiến lập một tòa án xử tội TQ không do cơ quan công quyền mà do những nhóm trí thức cấp tiến trong nước chủ xướng là một đề xuất đúng đắn và là yêu cầu cấp bách. Tôi tán thành GS Nguyễn Minh Thuyết gọi đây là Tòa án lương tâm hòa bình công lý Biển Đông. Tôi cũng tán thành mời các nhân sĩ trí thức nổi tiếng trên thế giới tham gia vào tòa án này“.
- Sau đường băng quân sự ở Hoàng Sa, Trung Quốc sẽ làm gì (VNE). TS Alexander Vuving, chuyên gia phân tích thuộc Trung tâm Nghiên cứu An ninh châu Á-Thái Bình Dương: “Trung Quốc muốn gửi đi thông điệp thể hiện quyết tâm duy trì cái mà nước này gọi là sự toàn vẹn lãnh thổ tới tất cả các quốc gia trên thế giới… Bắc Kinh tính toán rằng mối liên kết về ý thức hệ và kinh tế sẽ giúp họ giữ được Hà Nội trong tầm ảnh hưởng“.
- Video: Tàu đổ bộ Mỹ tập trận với quân đội Philippines trên Biển Đông (GDVN).  – Đông Phong 21 bắn từ Thanh Hải có thể tấn công Việt Nam, Ấn Độ? (GDVN).
- Nhắc lại ‘Món nợ Thành Đô’ (BBC). “Trung Quốc nhẩn nha trong các bước bình thường hoá quan hệ với Việt Nam, vừa tạo bề mặt thân mật gắn bó Trung – Việt, vừa siết chặt bên trong, nhằm đạt mục tiêu khẳng định Việt Nam – Đông Dương là thuộc khu vực ảnh hưởng của Trung Quốc“.  – Kể từ hội nghị Thành Đô, Trung Quốc chi phối Việt Nam (RFI).
- Đảng giải thích Hội nghị Thành Đô? (BBC). Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh: “Lãnh đạo chúng tôi rất thân Trung Quốc và rất sợ Trung Quốc cho nên không dám nói cái gì động đến họ cho nên không bác bỏ ý kiến của Hoàn cầu Thời báo và Tân Hoa Xã“. – ‘Tôi muốn lãnh đạo trả lời không có’ (BBC)  . Ông tướng cộng sản Nguyễn Trọng Vĩnh tự mâu thuẫn về Hội nghị Thành Đô (DLB).
- Vì tương lai của thế hệ mai sau (DLB). “Tương lai của đất nước chúng ta ngày càng đen tối kể từ sau Hội nghị Thành Đô năm 1990. Chúng ta phải tranh đấu để đòi hỏi phải bạch hoá toàn bộ nội dung của Hội nghị này. Chúng ta phải biết những gì đã xảy ra để có thể bảo vệ nền độc lập của đất nước, để con cháu của chúng ta không phải học tiếng Tàu trên quê hương mình“.
- Phỏng vấn Bill Hayton, tác giả sách ‘South China Sea: the Struggle for Power in Asia':  Việt Nam ‘ở thế khó xử với Trung Quốc’ (BBC). “Việt Nam ở trong vị thế khó. Trung Quốc là láng giềng cận kề và là đối tác mậu dịch lớn nhất. Hai đảng cộng sản có những quan hệ có thể xem là khá tốt với nhau. Do đó sẽ là dại dột nếu Việt Nam cắt đứt hẳn liên hệ với Trung Quốc vì kinh tế của Việt Nam có thể kiệt quệ, thất nghiệp sẽ là vấn nạn lớn. Do đó giới lãnh đạo Việt Nam dường như tách tranh chấp chủ quyền ra thành một chuyện riêng biệt trong khi tiếp tục có những mối quan hệ khác“.
H1- THỦ TƯỚNG NƯỚC VANUATU, THIÊN ĐƯỜNG RỬA TIỀN, ĐẾN VN ĐỂ LÀM GÌ? (TNM). “Hệ thống pháp lý của Vanuatu cho phép các hệ thống tài chính này bảo vệ tuyệt đối những thông tin bí mật của khách hàng và không tiết lộ bất kỳ thông tin tài khoản của khách hàng cho bất kỳ chính phủ hoặc các cơ quan thực thi pháp luật (của nước khác), bất chấp họ có nhiều bằng chứng (về tội trốn thuế hay rửa tiền) của người khách hàng.  Vanuatu còn bị nghi ngờ là nơi nổi tiếng được sử dụng như một nơi chuyển tiền quốc tế của những giao dịch bất hợp pháp trên thế giới, mặc dù Vanuatu phản đối những cáo buộc đó“.
- Thủ tướng bắt đầu chuyến thăm chính thức CHLB Đức (TTXVN). – Việt Nam tạo điều kiện thuận lợi cho các doanh nghiệp Đức (TTXVN/ PLTP).
- Kiến nghị, thư ngỏ: Người ta chờ đợi bước tiến mới. Nhưng tiến như thế nào? (Dân Quyền).
- PHẢN BỘI HIẾN PHÁP LÀ PHẢN BỘI QUỐC GIA (FB Nguyễn Phương Uyên). “Hành động phản bội hiến pháp của đảng cộng sản là hành động phản bội quốc gia. Điều này đã khiến đảng cộng sản trở thành phần tử nổi loạn uy hiếp quốc gia. Đảng cộng sản Việt Nam và quốc gia Việt Nam trong trường hợp trên đã trở thành hai thực thể khác nhau. Sự bảo tồn quốc gia mâu thuẫn với sự bảo tồn quyền lực của đảng cộng sản và như vậy thì một trong hai phải bị triệt tiêu“.
- Đến lúc nào bố mới viết tặng con? (DLB). “Trong tù, nghe tin…/ Bố vui con đã thành NGƯỜI…/ Nhận tấm bằng kỹ sư/ Nhận luôn đám công an bám đít/ Ông chủ hiệu giày thải con,/ Bà chủ nhà trọ khước từ…/ người ta sợ đám công an, mật vụ…/ Ai cũng tiếc một thanh niên hiền lành, hiểu biết”.
- Các sai lầm của Marx (Nguyễn Tiến Dũng). “Khi Marx đòi xóa bỏ tư hữu, biến mọi thứ thành ‘sở hữu quốc gia’, ông muốn xóa bỏ chênh lệch giàu nghèo và hiện tượng người bóc lột người. Nhưng có một điều quan trọng khác mà ông không nhận thấy là, khi người dân bị tước đi mất quyền tư hữu thì cũng bị mất luôn sự tự do, mọi hoạt động đều phải ‘xin’ chính quyền. Khi một chính quyền nắm toàn bộ nền kinh tế trong tay, thì dân cũng trở thành nô lệ của chính quyền đó“.

H1<- Công an tấn công đốt phá nhà tang lễ người H’mong ở Cao Bằng (RFA). “Bà con ra và có 3 người bị thương nặng; số còn lại bị khóa và bị đánh thôi, chứ không bị nặng. Ba người bị thương nặng đang đưa đi cấp cứu; nhưng chỉ đi tìm thuốc nam chữa cho họ chứ không đưa đến bệnh viện“.  – Ngày mai 15 tháng 10 năm 2014 tại tỉnh Bắc Kạn, diễn ra phiên phúc thẩm xét xử 3 người H”mong theo đạo Dương Văn Mình (Dân Luận).
- PHONG TRÀO LIÊN ĐỚI DÂN OAN TRANH ĐẤU VIỆT NAM (FB Trần Ngọc Anh). – Mất đất, còn bị bớt tiền đền bù (NNVN). “Chính vì không chấp nhận mức đền bù của UBND quận Hà Đông nên người dân xã Văn Nội vẫn hàng ngày kéo nhau đi ‘gõ cửa’ các cơ quan chức năng, từ Văn phòng Chính phủ đến Thanh tra Chính phủ…  Đề nghị UBND TP.Hà Nội sớm có biện pháp giải quyết thỏa đáng để chấm dứt việc khiếu kiện kéo dài“.
- Không có tự do báo chí không giới hạn (ND). “Những tờ báo như Người Việt, Sàigòn Nhỏ, Viễn Ðông, Việt Tide, Việt Báo không khác gì những loa tuyên truyền cho các tổ chức đấu tranh, chống cộng cực đoan. Những tờ báo này chỉ tuyên truyền bịp bợm một chiều, thiếu tính khách quan của những tờ báo lương thiện trong xã hội dân chủ tự do” nên phobolsatv cũng như kbchn, vietweekly sẽ gặp khó khăn và cũng vì thế mà rất chia sẻ“. Báo Nhân Dân đang sử dụng chiêu mượn mèo chửi chó, dùng mấy cái loa rè, là kbchn, vietweekly, phobolsatv, là “cánh tay nối dài” để kích Người Việt, Viễn Ðông, Việt Tide, Việt Báo…
- Giá trị dân chủ không phải là công cụ phục vụ tuyên truyền (DLB). – Quản lý Hà Nội sau 10-1954 — một cách hiểu về dân chủ quá dung tục (Vương Trí Nhàn). “Riêng với quan chức Hà Nội, thì ngay từ thời xưa, người ta phải có hiểu biết thế nào là đô thị, và người đô thị, vai trò của các thành thị trong sự phát triển kinh tế và văn hóa của quốc gia xứ sở. Chỉ đến thời đại ta mới có những người làm dân thường ở đô  thị không xong, đã nhẩy lên làm quan chức, hành hạ người khác“.
- Dân chủ Việt Nam 10 năm nhìn lại (DLB). “Người đấu tranh cho tự do dân chủ trong một chế độ độc tài toàn trị giống như một người lính ngoài mặt trận, mình không bắn đối phương đối phương sẽ bắn mình”.
- Những tín hiệu gởi đến từ các nhóm chống biểu tình tại Việt Nam (Dân Việt) (SBTN). “Chính quyền CSVN khi cho ra đời các nhóm chống biểu tình, tức là đã công nhận sức mạnh ngày càng tăng từ phe đòi dân chủ. Trước đây, phong trào đòi dân chủ chỉ là những cá nhân riêng lẻ, những nhóm nhỏ rời rạc, cho nên chính quyền có thể dễ dàng đàn áp mà không ai biết đến. Nhưng nay thì các nhóm biểu tình dân chủ đã bắt đầu có số đông, có sự liên kết, đã có nhiều thành phần khác nhau trong xã hội tham gia. CSVN phải có chiến lược đối phó dài hạn hơn với lực lượng người dân không một tấc sắt trong tay này“.
H1- Nguyễn Ngọc Già: Bài viết không dành riêng cho Dư Luận Viên (DLB). “… bài viết dành cho thế hệ trẻ xem và suy ngẫm.  Tôi viết cũng để những người cộng sản dù cao cấp hay thấp cấp, dù đang làm việc hay đã nghỉ hưu, dù liên quan gián tiếp hay trực tiếp tạo ra lực lượng DLV, phải soi lại bản thân và tổ chức ĐCSVN của họ, đặc biệt trách nhiệm của người CS đối với tuổi trẻ VN“.
- Chuyện về”bệnh cuồng” – Fan cuồng của búa liềm (FB TT Số). “Có thể dễ dàng nhận thấy, phần lớn fan búa liềm hầu hết là những tên du côn, bệnh tâm thần, xì ke… còn lại số ít, cũng có chút học, nhà giàu nhưng bị nhồi sọ, tẩy não dẫn đến bộ não không thể làm chủ được nữa“. =>
- Phạm Chí Dũng: TBT Trọng có dám ‘đập bình diệt chuột’? (VOA). “Lịch sử đã không ít lần chứng nghiệm kết cục tự đào thải của các chính khách bởi lý do đơn giản là họ không thể vượt qua chính lằn ranh sợ sệt bản thân. Với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và ê kíp của ông, thời gian để “làm nên chuyện lớn” chỉ còn hơn một năm“.
- Hiến kế diệt Chuột: Đập “bình” phải đập cái bình…phong! (BS). “BÌNH chẳng những che chở cho CHUỘT mà từng bộ phận cũng biến thành CHUỘT luôn (về cả hai mặt tham nhũng kinh tế và bán rẻ chủ quyền đất nước), ngược lại CHUỘT cũng phải nhẩy vào BÌNH chiếm lấy quyền cho chắc ăn… Cái BÌNH PHONG ấy mới là cái BÌNH lớn nhất mà cả BÌNH và CHUỘT đều phải giữ cho kỳ được. BÌNH PHONG còn thì tất cả còn, BÌNH PHONG mất thì cả BÌNH lẫn CHUỘT cũng mất!
- Chuột dơ bình dỏm (DLB). – Trương Ái Nhiệm: MISS CHUỘT (BS). “Cứ căn cứ vào lời than vãn của nhà chủ tôi: ‘dạo này chuột lộng hành phá hoại mùa màng quá, không có cách nào trị được’, thì suy ra cũng đủ biết“.
- Chủ tịch nước: ‘Chống tham nhũng chưa đạt, dân bức xúc là đúng’ (VNE). – Chủ tịch nước: Chưa thể trả lời khi nào đạt yêu cầu chống tham nhũng (Infonet).  – Dựa vào dân chống tham nhũng (NLĐ). “Nhà nước cần công nhận cả nguồn tin không danh tính tố cáo tham nhũng vì quan trọng là nguồn tin đó đúng hay sai chứ không quan trọng là ai nói“. Coi chừng bị vỡ bình!
H1

- Bùi Tín: Kẻ tận tình phá nát đảng CS (DLB). – Gia đình gương mẫu (FB LS Lê Đức Minh). “Những đứa con trong những gia đình này đã truyền bá lối sống vô kỷ luật, vô pháp luật ra ngoài từ việc quyền lực của bố mẹ đã bảo kê cho tất cả những gì chúng làm. Những đứa con trong những gia đình quyền lực này đã truyền bá ra ngoài xã hội thái độ tham nhũng để trở nên giàu có là một việc làm không có gì là xấu xa cả… Trong nhà bố mẹ ra trước công chúng nói những lời hoa mỹ, đạo đức về nhà lại để lộ bản chất đạo đức giả, coi khinh cả xã hội cho con cái nó thấy“.
- HI VỌNG “VƯỢT TRUNG” Khi Đọc Bài “NHÂN CHUYỆN BUỒN QUÊ TÔI” (BS). “Dân Việt Nam chúng ta không giới hạn ước mong của mình trong hai chữ ‘thoát Trung’, mà sẽ là ‘vượt Trung’. Lịch sử đã chứng minh, khi dân chúng có cùng Tầm Nhìn và Sứ Mạng, cộng hưởng với thời cơ khu vực và quốc tế thuận lợi, Việt Nam dư sức ‘vượt Trung’, ít nhất ở mức độ trên đầu người.  Và không chỉ là GDP/đầu người!” – Vương Trí Nhàn: Những lối đoạn trường (TBKTSG/ Chúng Ta).
- Đoàn Luật sư TP. HCM có lãnh đạo mới (BBC). “… điều gây nhiều chú ý của dư luận nhất trong những ngày qua là ngay trước ngày diễn ra đại hội, trong suốt ngày thứ Bảy 11/10 đương kim chủ nhiệm là luật sư Nguyễn Đăng Trừng đã bị cơ quan công an TP Hồ Chí Minh ‘mời lên làm việc’.  Mới đây, ông Trừng bị cấp ủy Đảng TP. Hồ Chí Minh ra quyết định khai trừ Đảng.  Ông Trừng ngày hôm sau không có mặt trong phiên họp toàn thể của các luật sư, và lý do ông vắng mặt cũng không hề được nhắc tới”.
- Bài điểm sót: Bàn thêm về nguyên tắc suy đoán vô tội trong BLTTHS: Không thể tư duy “bắt nhầm” còn hơn “bỏ lọt” (TVN).  – “Oan tui lắm tòa ơi!” (Văn Việt).
- Thêm một cái chết ở đồn công an, bị nghi là “giết người diệt khẩu”: Phó Chánh thanh tra Sở GTVT nhận tiền của xe quá tải? (ĐV).  Điều bất thường ở đây là: nạn nhân nhận tội, xin khoan hồng, rồi tự tử, cho dù tội này không quá lớn. Nếu ông Mẫn còn sống, có thể ông ta khai ra nhiều chuyện, dính tới một đường dây làm ăn của các quan lớn?- Đắk Nông: Họp báo về việc cán bộ Thanh tra Sở GTVT nhảy lầu tự tử (TNMT).
- Thanh tra giao thông nhận hối lộ bằng chuyển khoản từ chủ xe (VNN).  “Đến 14 giờ, ông Mẫn đã thừa nhận hành vi hối lộ để một số xe quá tải qua trạm cân và có xin cơ quan pháp luật khoan hồng.  Khoảng 17 giờ, ông Mẫn xin phép đi vệ sinh; tuy nhiên khi ra ngoài hành lang ông đã nhảy từ lầu 2 xuống đất để tự vẫn… Tại buổi họp báo, lãnh đạo Công an tỉnh cho biết, nguyên nhân ban đầu cái chết của ông Mẫn là do tự tử“.
- Vinalines chính thức thua vụ kiện 3 triệu USD (VNE).  – Không đưa ra được chứng cứ, Vinalines thua kiện 3 triệu USD (ĐTCK). – Bị bác kháng cáo, Vinalines buộc phải trả nhà thầu Hàn Quốc 3 triệu USD (VTV). – Toà Hà Nội bác đơn huỷ phán quyết của Vinalines (TBKTSG).  – Không trình được chứng cứ, Vinalines “ngậm đắng” mất 65 tỷ đồng (KDPL).
- Người dân gần như ủng hộ tuyệt đối việc xây cảng hàng không quốc tế Long Thành (LĐ). “99,9% số hộ dân đồng tình ủng hộ chủ trương thực hiện dự án cảng hàng không quốc tế Long Thành – đó là kết quả điều tra, khảo sát các hộ dân bị ảnh hưởng bởi dự án cảng hàng không quốc tế Long Thành vừa được UBND tỉnh Đồng Nai công bố tại cuộc họp chiều 14.10“. Những người ủng hộ này sẽ bỏ tiền, bỏ vốn, bỏ đất đai của mình vào để xây sân bay Long Thành?
- “Chính sách trên trời, cuộc đời dưới đất” (TVN). “Có những văn bản đưa ra lấy ý kiến dân nhưng không cập nhật liên tục, không ghi rõ dự thảo lần thứ bao nhiêu, thời gian ban hành lúc nào. Vì vậy, không thể thấy dự thảo văn bản quy phạm pháp luật đã “lớn lên” như thế nào“.
- Bệnh thành tích: Nhà hát 3 nón lá 222 tỷ xây chưa xong đã được xác lập kỷ lục (Zing).
- Tiền làm đường dân góp, phường cất vào… tủ! (PLTP).
- Sẽ đình chỉ vụ bị khởi tố vì bắt kẻ trộm? (PLTP).
H1
- Kẻ khủng bố được tôn vinh ‘anh hùng': Vọng mãi lời anh! (QĐND). “Anh đã đặt bom trên cầu Công Lý, dự định ám sát Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ Mắc Na-ma-ra“. – Bí mật về cuộc “đổi mạng” cho anh Nguyễn Văn Trỗi (PT). – Ảnh: “Những kẻ khủng bố bắt cóc viên chức Mỹ, đề nghị đổi mạng” (St. Petersburg Times/ FB Tin Không Lề). =>
- Vợ anh hùng liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi: ‘Anh là người rất ghét nói dối’ (TN).  Nhưng hình ảnh dối trá của anh Trỗi đã được mang ra dạy cho học sinh từ mấy chục năm qua: “Chúng trói Anh vào cọc, mấy vòng dây/ Mười họng súng. Một băng đen bịt mắt./ Anh thét lớn: “Chính Mỹ kia là giặc!”/ Và tay Anh giật phắt mảnh băng đen“. Hay anh là siêu nhân mà nhiều người không biết?!  – Lê Diễn Đức: Nguyễn Văn Trỗi, sản phẩm dối trá (Blog RFA).
- Vợ anh hùng Nguyễn Văn Trỗi: Chuyện bây giờ mới kể (PT). “Người vợ trẻ không hề biết: lần ấy, anh bí mật nhận nhiệm vụ ám sát McNamara“.- Vợ Anh hùng Nguyễn Văn Trỗi: “Anh không hề sợ sệt” (VOV). “Bà Phan Thị Quyên kể: Khi tụi nó kết án tử hình, tôi vào gặp anh Trỗi 3 lần, nhưng anh không hề sợ sệt mà rất lạc quan. Anh còn nói: ‘Tụi nó mà không bắt giam, sau này anh sẽ được gặp Bác’.” Nguyễn Văn Trỗi có máu lạnh, giết người mà vẫn không hề sợ sệt. Vì sao?  Hãy xem bọn khủng bố Nhà nước Hồi giáo giết người dân vô tội mà chúng có sợ sệt gì đâu?!
Khủng bố IS giết người không run tay là vì chúng được hứa hẹn: các chiến binh tử trận sẽ được thưởng 72 trinh nữ trên thiên đường. Nguyễn Văn Trỗi ám sát Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ McNamara là để lập thành tích, có thành tích này ông mới mong được gặp bác. Cho nên ông không hề sợ sệt dù đã ra tay giết người!
- Video: Trại Tập Trung – Gulag Việt Nam (Thu Tran).
- Đừng coi thường tác hại của bùn đỏ (RFA). TS Lê Huy Bá: “Nếu từ hồ của quá trình luyện mà ra thì là bùn đỏ hoàn toàn, trong đó sud nhiều và độ pH có thể lên đến 12-13. Cái này nhẹ hơn một chút, nhưng dù sao vẫn là chất thải; đừng nói là tác hại không lớn như bùn đỏ. Bùn hữu cơ này cũng từ quá trình tách rửa sơ khai nhưng cũng có tác hại đến môi trường chung quanh“.
- Cuộc phản kháng ở Hồng Kông vẫn tiếp diễn (VOA). Alex Chow: “Chừng nào mà vấn đề hiến pháp không được giải quyết và những người biểu tình không nhận được những câu trả lời có tính chất thuyết phục, thì phong trào này vẫn tiếp diễn cho tới chừng đó. Vấn đề chúng tôi có đủ sức mạnh để thương thuyết với chính quyền hay không tùy thuộc vào số người ủng hộ cho phong trào. Nếu chính phủ tiếp tục  giữ im lặng thì dân chúng sẽ tiếp tục biểu tình“. – Video: Alex Chu – Lãnh đạo Phong trào sinh viên Chiếm Trung Tâm (TQKKD).
- Hồng Kông : Sự hóa thân mới nhất của phong trào Occupy (RFI). “Kết quả là vào năm 2013, trên tổng số 7 triệu cư dân, có đến khoảng 1,63 triệu người (hơn 23% dân số) sống dưới ngưỡng nghèo. Cộng đồng Occupy Central đã được sinh ra từ việc nhận thức được rằng : chính quyền bù nhìn này đang làm tay sai cho chế độ cộng sản và giới doanh nhân Hồng Kông tạo thành một lũ vô hại duy nhất và như nhau. Do đó, cần phải bứng bỏ đi“.
H1- Jimmy Lai và nhân viên của tờ báo Apple Daily bị sách nhiễu (FB Mạnh Kim). “Kể từ khi Chiếm lĩnh Trung hoàn nổ ra, nhiều nhân viên Apple Daily đã bị khủng bố tinh thần bằng các cuộc gọi nặc danh. Vài người nhận đến 200 cuộc mỗi ngày. Phóng viên Apple Daily cũng bị đánh khi đang phỏng vấn. Hôm qua 13-10, 5 hiệp hội đã ra tuyên bố chung, lên án tình trạng tấn công truyền thông…”
- Mối quan tâm của thế hệ (Blog RFA). “Trong lúc thanh niên các nước đang ngày đêm đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền, thì phần đông thanh niên Việt Nam lại thao thức về miếng ăn, chỗ chơi, ảo giác cũng như làm sao để có được ảo giác. Tất cả cho thấy một bầu trời vong thân đang phủ xuống Việt Nam“. – Trông Người – Xét Mình (Đinh Tấn Lực).
- Về 5 điều ‘không phải vậy’ ở Hong Kong (BBC). “Giới trẻ Hong Kong, từ lứa tuổi 17-20 đã thành công trong việc buộc cả thế giới lắng nghe quan điểm của họ nhờ tạo ra được một phong trào đấu tranh mang tính pháp lý, được tổ chức hòa bình, văn minh và hiện đại về thông tin“.
- Dân chủ Hồng Kông nẩy mầm tại Trung Quốc (RFI). “Rõ ràng là chính quyền Tập Cận Bình đã thất bại trong việc cản trở người dân hiệp thông, chia sẻ khát vọng tự do dù đã bắt ít nhất 50 người“. – Video: Biểu tình Hồng Kông thôi thúc nhiều người thoái ĐCSTQ (TQKKD).
- Sự kiện Hong Kong làm Đài Loan cảnh giác TQ (BBC). “Nếu bạn hỏi người Đài Loan liệu họ có muốn từ bỏ dân chủ vì lợi ích kinh tế hoặc do đe dọa quân sự từ Trung Quốc, đa số họ sẽ nói không“.
- Tài không đợi tuổi (NLĐ). “Joshua Wong, thủ lĩnh 17 tuổi của phong trào sinh viên biểu tình đòi cải cách bầu cử ở Hồng Kông; Malala Yousafzai, nữ sinh Pakistan 17 tuổi vừa giành giải Nobel Hòa bình; cùng 2 cô con gái “rượu” Malia (16 tuổi) và Sasha (13 tuổi) của Tổng thống Mỹ Barack Obama là 4 cái tên nổi bật trong danh sách những thanh thiếu niên có ảnh hưởng nhất thế giới năm 2014 do tạp chí danh tiếng Time (Mỹ) bình chọn hôm 13-10“. – ‘Tuổi trẻ không phải cái cớ cho sự thờ ơ’ (TVN).
H1- Trong khi Hong Kong dậy sóng thì đất liền Trung Cộng nổi lửa (DLB). =>
- “Lãnh đạo Trung Quốc thỏa hiệp với láng giềng sẽ thành kẻ phản bội” (GDVN). “Internet và các phương tiện truyền thông xã hội Trung Quốc đã khuếch đại tiếng nói của chủ nghĩa dân tộc cực đoan, hẹp hòi, liên tục yêu cầu giới chức nước này không chùn tay trong việc sử dụng vũ lực. Điều này dường như đã làm giới lãnh đạo Trung Quốc sợ hãi khi nói điều ngược lại“.
- Trung Quốc Là Số Một (Dainamax).
- Chi tiết ít biết về hôn nhân Mao Trạch Đông – Giang Thanh (KT).
- Lãnh tụ Bắc Triều Tiên chống gậy tái xuất hiện (VOA).  – Đại sứ Kim Chang Il: Nhà lãnh đạo Kim Jong Un vẫn khỏe mạnh! (HNM).  – Kim Jong-un được bác sĩ ngoại quốc chữa bệnh (VNE).   – Ông Kim Jong Un chống gậy thăm chung cư dành cho nhà khoa học (TTXVN). – Những bài học từ sự biến mất của Kim Jong-un (VNE).
- Thả truyền đơn chống Triều Tiên, dân Hàn Quốc cãi nhau (MTG).

- Đào Hiếu: HUYỀN THOẠI ĐU DÂY (BS). “Rõ ràng là ngay từ những ngày đầu thành lập chế độ, thì Việt Nam đã hành xử như một tỉnh lẻ của Trung Quốc -trừ một giai đoạn ngắn từ năm 1975 đến 1979 có ý muốn thoát Trung và lập tức bị TQ “cho một bài học” bằng cuộc chiến tranh biên giới 1979 –  còn lại, từ trước 1945 đến nay, chính quyền Việt Nam đã một lòng theo Trung Quốc, đã chọn Trung Quốc làm ông chủ, đã nguyện nâng khăn sửa túi cho Trung Quốc, đã khép nép làm “con nuôi” của các vị cha già dân tộc: Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình và ngày nay là Tập Cận Bình.  Với một “thân phận” như vậy, liệu Việt Nam có tư cách để “đu dây” qua phía Mỹ không?
- John Sifton: Tại sao Hoa Kỳ không nên bán vũ khí cho Việt Nam? (Foreign Policy/ HRW). “Chính quyền Hoa Kỳ biện hộ cho quyết định thay đổi chính sách nói trên với lập luận rằng các thiết bị hàng hải không thể dùng vào việc đàn áp đối lập. Lập luận này không xác đáng. Đương nhiên, chính quyền Hà Nội sẽ không đem ngư lôi ra phóng vào đám đông biểu tình… Khi họ muốn bắt các nhà bất đồng chính kiến và blogger, họ chỉ việc lái xe đến địa điểm biểu tình, hay tư gia và bắt người cần bắt. Việt Nam không cần phải mua súng, dùi cui hay bình xịt hơi cay từ Hoa Kỳ – ngành an ninh Việt Nam có thể mua được các trang thiết bị không mấy đắt tiền này từ các thị trường sẵn có“.
- Việt Nam sẽ có TPP? (VOA). GS Carl Thayer: “Về lâu dài Việt Nam cần phải có TPP để có được tiếp cận nhiều hơn vào thị trường Mỹ, cải thiện nền kinh tế và tạo một vị thế mạnh mẽ hơn để đương đầu với Trung Quốc về sau này“.
- Thủ tướng viễn chinh (NBG). “Một chuyến đi đáng ra là tích cực, lại không đạt được mục đích tích cực. Hành động như vây chỉ khiến cho TQ tiếp tục gia tăng hơn ở biển Đông. Không xa đâu, chỉ sau chuyến đi nửa vời này của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng một vài tháng, biển Đông chắc chắn sẽ lại dậy sóng cồn. Lúc ấy chỉ còn cách rúc đầu sâu thêm vào lòng Trung Cộng để mong được sóng yên, biển lặng“.
- Chủ tịch nước: “Làm sao để đồng tiền của dân thật sự có giá trị!” (DT). “Mỗi chuyến đi nước ngoài rất tốn kém. Cá nhân tôi cũng cắt các chuyến công du nước ngoài, phải bớt nhân sự tháp tùng. Cái gì có lợi cho dân thì làm để đồng tiền của dân thật sự có giá trị“.
- Còn không, kỉ cương phép nước? (VHNA). “Con đường đang đẹp bỗng trở nên méo mó, còn nhiều hộ dân hai bên đường thì “dở khóc dở mếu”. Và mất mát lớn lao hơn, ấy là trong con mắt họ – những người dân thấp cổ bé miệng ấy, hình ảnh của chính quyền địa phương ngày càng trở nên ‘xấu xí‘.”
- Hà Văn Thịnh: Quyền im lặng: Nên hay không? (VHNA). “Không thể có được từ dân lòng tin, sự an lành nếu hàng ngày báo chí cứ liên tục đưa tin về việc công dân bị thương tích, bị chết “bất ngờ”(?) ngay tại các cơ quan công quyền. Dù muốn hay không cũng phải thừa nhận rằng sự lạm dụng quyền lực đang là điều… có thật. Nguy hại hơn, nếu không có các chế tài nghiêm khắc, hiệu quả, thói kiêu binh, tự tung tự tác sẽ làm xói mòn sự ổn định của thể chế…”.
- Ai đã tiếp tay đầu độc dân VN và phá hoại kinh tế nước ta? Vụ táo, lê để hàng tháng vẫn tươi: Loay hoay tới bao giờ? (TP). “Trong khi táo, lê Trung Quốc tràn ngập thị trường, với nỗi hoài nghi độc hại thì những mặt hàng cùng loại xuất xứ từ nước kiểm soát tốt chất lượng như Pháp lại chật vật mãi không vào nổi Việt Nam. Lãnh đạo Bộ NN&PTNT và các đơn vị chức năng thuộc bộ này trả lời loay hoay như người ngoài cuộc“.  – Tạm giữ hơn 900 thùng trái cây không rõ nguồn gốc (DT).
- Những cuộc cách mạng từ số phận (Tuấn Khanh). “Giữa một thế giới như đang vào buổi hoàng hôn của văn minh nhân loại, hỗn loạn khắp nơi bởi những chính quyền nhân danh lý tưởng, độc tài và đạo đức giả, tuổi trẻ của một thế hệ mới đang làm bừng lên một niềm hy vọng. Những cuộc cách mạng cần thiết bằng lương tâm và lòng dũng cảm, như những nốt nhạc bất ngờ làm rúng động, thức tỉnh lòng người giữa một bài trường ca thế gian tối tăm và tuyệt vọng“.
KINH TẾ
- Phỏng vấn TS Phạm Thế Anh: Nợ công VN sắp ‘vượt ngưỡng an toàn’ (BBC). “Nhiều doanh nghiệp có tỷ số nợ trên vốn chủ sở hữu lên tới 30 lần. Có thể điểm tên một số doanh nghiệp nhà nước đó như Công ty Hàng hải của Vinashin chuyển sang Vinalines, nợ có thể lên tới 70.000 – 80.000 tỷ“. – Nợ công chạm ngưỡng nguy hiểm (NLĐ).  – Nợ công: Không còn là vấn đề của tương lai (TBKTSG). – Nợ công chưa tính doanh nghiệp nhà nước (BBC).
- Nợ xấu làm nghẽn tín dụng (TT).  – Ông Bùi Kiến Thành:Nợ xấu có lối thoát và cơ hội nào? (ĐV).  “Nguồn tín dụng phải ưu tiên đưa vào sản xuất kinh doanh, tạo điều kiện cho doanh nghiệp phát triển mới có cơ hội trả lãi và trả nợ”.  – Sẽ được gì khi dùng ngân sách xử lý nợ xấu? (BizLive). – Phỏng vấn TS Trần Hoàng Ngân, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội: Dùng ngân sách xử lý nợ xấu DNNN: Không thuận lý! (ĐV). – Dùng ngân sách xử lý nợ xấu DNNN:Quốc hội phải bàn! (ĐV).
- Người Việt cần cù: Mẫn cán kiểu công chức cắp ô là…”gian lận”! (ĐV). “Sản xuất thực sự nếu không để người lao động được sáng tạo và cống hiến thì chúng ta không thể đi lên và phát triển bền vững được“.  – Việt Nam thua Lào, Campuchia: Điều đương nhiên vì…  “Nếu cứ phát triển như hiện nay, VN không chỉ thua Lào mà còn thua cả Campuchia, Myanma đó là điều đương nhiên“.
- Gói cho vay hỗ trợ nhà ở sẽ tăng lên tối thiểu 50.000 tỷ đồng (NĐH).
- Giải quyết bài toán vốn cho kinh doanh nhỏ lẻ (PLTP).  – Đẩy mạnh phát triển dịch vụ ngân hàng bán lẻ (KTĐT).
- Ngân hàng thu phí giao dịch để làm gì? (TP).
- Vụ Quảng Ninh “ép” dùng Techcombank: Lạm quyền làm nát thị trường (Infonet).
- Hàng ngàn doanh nghiệp muốn bỏ con dấu: Bỏ được không? (GDVN).
- Những hoa quả Việt chịu án oan vì hàng Trung Quốc (Zing).  – Thương lái Trung Quốc ồ ạt thu mua sầu riêng non (VTC).
- Cô bán hàng mỹ phẩm ở Seoul (FB Tony BS). “Từ một dân tộc ‘xin việc’, tức các doanh nghiệp nước ngoài đến đặt nhà máy và thuê lao động Hàn, Hàn Quốc bắt đầu khan hiếm lao động và trở thành dân tộc đi ‘cho việc’, tức xây dựng các nhà máy ở nước ngoài và hàng triệu người Trung Quốc, Thái Lan, Philippines đứng xếp hàng xin các ông chủ Hàn Quốc cho họ việc làm. Hàn Quốc đã thành công trong việc tiếp nối Nhật Bản thành dân tộc đi cho việc người khác…
- Việt Nam và Châu Âu đồng ý sớm đúc kết hiệp định tự do thương mại (RFI).
- Trung Quốc trên đường “mua sạch” nước Ý đang kiệt quệ (LĐ).
- Hiệp định khí đốt Nga -Trung Quốc (RFI).
- 1% số người giàu nhất sở hữu gần một nửa tổng giá trị toàn cầu (TTXVN).

- Sân bay Tân Sơn Nhất có quá tải? (TT). “Là người từng nhiều năm làm việc tại sân bay này, với những hiểu biết và trải nghiệm, tôi khẳng định Tân Sơn Nhất chưa quá tải, hoàn toàn có thể mở rộng để tăng công suất nếu tính toán đúng và khách quan hơn“.
VĂN HÓA-THỂ THAO
- Ngô Thúc Địch: Điếu văn Nhượng Tống (Nhị Linh).
- CHẤT LÃNG MẠN VỚI CÁC CHIỀU KHÔNG GIAN THƠ : Tiểu luận Trần Kế Hoàn (Trần Mỹ Giống).
- CÁCH TÂN TRONG THƠ VIÊT NAM HIỆN ĐẠI (Nguyễn Trọng Tạo).
- KHI NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ (Nguyễn Trọng Tạo).
- NHỮNG QUẢ NHO … DỮ DỘI! (FB Nancy Nguyen).
- Vũ Chất là … chú nào mà dám làm từ điển? (MTG).
- Đến nơi văn minh nhất và nghĩ về sự tụt hậu của giới trẻ Việt (VNN). “Ai muốn ăn cái gì, trả bao nhiêu cũng được, không trả hoặc trả sau cũng được, tất cả đều là tự nguyện. Ở VN hầu như không thể có một quán ăn văn minh như mình gặp, vì tính tự giác, tự nguyện của người Việt còn quá kém…”
H1- Thương xá Tax: Rất cần lấy ý kiến cộng đồng (ĐV).
- Trương Văn Dân – Từ Sông Seine Paris đến kênh Nhiêu Lộc Sài Gòn (KHN). =>
- Khai quật những con tàu cổ tại Quảng Ngãi: “Con đường tơ lụa” trên biển Đông (LĐ).
- ĐÔI ĐIỀU SUY NGẪM VỀ TRIỂN LÃM MỸ THUẬT… / Hồ Y (Trần Mỹ Giống).
- Thư viện Hà Nội xin lỗi tác giả Na Sơn về ảnh “bịa” thêm 40 năm tuổi (DV).
- Tìm thấy tranh khổng lồ trong ngôi mộ bí ẩn ở Amphipolis (TTVH).
- Lấy khăn Piêu đóng khố lên truyền hình: Người Thái cần lời xin lỗi (VTC).
- Trưng bày 500 cổ vật từ những con tàu đắm (GTVT).
- Pháo hoa Nhật nặng 460kg đi vào kỷ lục (BBC).
- Bài học cho U19 Trung Quốc (BBC).

GIÁO DỤC-KHOA HỌC
- Tái cấu trúc hệ thống giáo dục đại học Việt Nam: Phân tầng và Xếp hạng – Phạm Thị Ly (HTN).
- Lọc đầu vào tuyển sinh ĐH bằng hình thức sơ tuyển (LĐ).  – Nhiều trường đại học, cao đẳng hoàn tất đề án tuyển sinh 2015 (Tin Tức).
- Dùng văn xét tuyển y: Đừng đao to búa lớn (TT). – Trường y cần thi văn nhưng không quá gấp (NLĐ).
- GS Phan Văn Giưỡng* – NGUYÊN TẮC DẠY và HỌC NGÔN NGỮ (KHN). – Đề xuất 3 vấn đề cần được thay đổi trong dạy học văn học nước ngoài (GDTĐ).
- Ngày đầu tạm biệt câu hỏi ‘Hôm nay con được mấy điểm’ (VNN).  – Giảm áp lực cho trò, thầy quá tải (LĐ).
- Trẻ sợ học vì quá áp lực (NLĐ).  – Phải giải toán khi chưa biết chữ (NLĐ)  – Những bài toán cấp 1 khiến phụ huynh cũng phải… bó tay (5) (GĐVN). “Bạn Võ Tiến Trung ở Quảng Nam mới 8 tuổi đã cùng cô chú đi đánh Mỹ, cứu nước. Một lần bạn Trung đã dùng lựu đạn diệt 7 tên Mỹ. Một lần khác, bạn ấy lại diệt 7 tên thám báo ác ôn và 3 tên Mỹ. Hỏi cả hai lần đó, bạn Trung đã diệt tất cả bao nhiêu giặc Mỹ và ác ôn?
- Video – Giang hồ bé trong trường học: Nữ sinh cấp 2 đánh bạn như đàn chị giang hồ ở Đồng Tháp (Kênh GTTH). – Nữ sinh An Giang đánh đập, kéo lê bạn trên đường (Zing).
- Thuốc lá, rượu bia gây tổn thọ tới mức nào? (VNN).
- Trần Văn Đạt, Ph.D. – NĂNG LƯỢNG SINH HỌC: KHÓ KHĂN VÀ TIẾN BỘ THẾ GIỚI (KHN).

- Học sinh góp tiền hỗ trợ gia đình đại úy Dương Văn Bắc (LĐ). “BGH nhà trường đã phát động quyên góp hỗ trợ gia đình đại úy Bắc và được đông đảo GV, HS tham gia“. Học sinh làm gì có thu nhập mà trường phát động quyên góp?
- Một bài báo của 2 tác giả Việt Nam vừa bị rút khỏi tạp chí quốc tế (MTG). “Một bài báo về y khoa của 2 tác giả Việt Nam vừa bị rút khỏi tạp chí SpringerPlus, không phải do đạo văn, mà do vấn đề đạo đức trong nghiên cứu khoa học và có dấu hiệu mạo nhận“.
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Tình người trong hoạn nạn (NLĐ).
- Một người tử vong sau khi uống thuốc thầy lang (NLĐ).
- Cậu bé “lớn như thổi” vẫn bị bệnh hiểm nghèo (VNN).
- Điều chỉnh nhưng không hạ tiêu chuẩn một số tiêu chí nông thôn mới (GDTĐ).
- Cá quả Tàu tiêm thuốc mê đổ về chợ (VEF). “Sau rau, quả, gà thải loại,… người tiêu dùng lại phát hoảng khi thấy con cá tươi rói đang quẫy trong chậu cũng bị nghi là ‘cá Tàu‘.”
- Nhật Bản tìm thuyền viên Việt mất tích (BBC).
- Việt Nam giám sát sức khỏe hành khách từ vùng dịch Ebola (VOA).  – Cẩm nang Ebola – Bài 1: Sáu lý do ‘đáng sợ’ về Ebola   —    Cẩm nang Ebola – Bài 2: Những hiểu biết sai lầm về Ebola   —   Cẩm nang Ebola – Bài 3: Làm thế nào để không nhiễm Ebola? (PLTP).
H1- Ebola tại Mỹ : nạn nhân là một y tá gốc Việt (RFI). – Y tá gốc Việt nhiễm Ebola ở Mỹ, cộng đồng sửng sốt (VOA). – Nina Phạm là ai? (RFA). “Một điều tôi muốn nói là gia đình của cô Nina là gia đình rất là ngoan đạo, họ có tinh thần phục vụ rất là cao và chính vì vậy như ông thấy cô Nina đã đi làm Nurse (y tá) bởi vì cả gia đình đều muốn làm thế nào để đem những gì mình có để phục vụ cho xã hội“.  – Phép màu nào cứu được cô gái gốc Việt nhiễm Ebola? (KP). – TT Obama kêu gọi có biện pháp mạnh mẽ hơn chống Ebola (VOA).
- Một bệnh nhân Ebola qua đời tại Đức (RFI). – Nhân viên y tế Liên Hiệp Quốc tử vong vì Ebola (VOA). – Nhân viên y tế LHQ chết vì Ebola ở Đức (BBC). – Chính phủ Anh bị chỉ trích ‘thiếu kiên quyết’ chống Ebola (VOA). – Bệnh Ebola: Làm thế nào để giữ an toàn (VOA). “Đừng chạm vào người có các triệu chứng bệnh như sốt cao liên tục, mắt đỏ, nôn mửa và đau bụng“.
- Ông chủ Facebook thăm Indonesia (BBC).
- Mưa lớn đổ xuống miền đông Ấn Độ sau trận bão chết người (VOA).
- 2 người chết, 1 người mất tích vì bão Vongfong ở Nhật Bản (VOA). – 2 người chết và 90 người bị thương do siêu bão Vongfong ở Nhật Bản (VOV).
- Cảnh báo sóng thần ‘nguy hiểm’ sau động đất ở El Salvador (VNN).

QUỐC TẾ
- Mỹ và các đồng minh bế tắc trong cuộc chiến chống IS (VOV).  – Mỹ, Liên minh họp bàn về chiến lược chống IS (VOA). – Liên minh chống thánh chiến họp bàn kế sách (RFI).  – Cuộc đấu trí chống lại ISIS (NCQT). – Anh tăng cường hỗ trợ lực lượng người Kurd chống IS (VOV).  – Mỹ bị đồng minh “dội gáo nước lạnh” (VnMedia).
- Phe người Kurd ‘tái chiếm đồi ở Kobane’ (BBC).  – IS đang tiến sát Bát-đa (QĐND). – Phiến quân Hồi giáo chỉ cách sân bay Baghdad 13 km (VNE). – Nhà nước Hồi giáo sắp “bít đường rút” của Mỹ (NLĐ).  – Iraq, Syria, jihad: Ý chí và giải pháp (Tin Tức).
H1- IS hành quyết nhà báo người Kurd (Zing). – IS hành quyết nhà báo người Kurd Muhanad Akidi (VB).  – Nhà nước Hồi giáo dọa tấn công báo chí (PLTP). – Lo ngại nguy cơ IS thảm sát dân thường (ND).  – IS xử bắn, chặt đầu 5.000 đàn ông, bắt 7.000 phụ nữ làm nô lệ tình dục (TN). – IS sử dụng vũ khí hóa học giết hại người Kurd? (Tin Tức).  – AI: Phe Hồi giáo dòng Shi’ite ở Iraq trả thù người Sunni (TTXVN).
- Thổ Nhĩ Kỳ ném bom các mục tiêu PKK tại Hakkari (VOA).
- Iran cảnh báo về nguy cơ đổ vỡ quan hệ với Saudi Arabia (TTXVN).
- Neturei Karta: những người Do Thái “hâm” chống lại nhà nước Israel (NCLS).
- Hạ viện Anh công nhận Nhà nước Palestine (RFI).
- Quốc hội Ukraine chuẩn thuận Bộ trưởng Quốc phòng mới (VOA).
- Litva thành lập lực lượng phản ứng nhanh (RFI).
- Chính khách Nhật Bản lại viếng đền Yasukuni (RFI).
- Bolivia : Tổng thống Morales tái đắc cử nhiệm kỳ 3 (RFI).

- Nữ chiến binh người Kurd ở Kobani cầu cứu thế giới (VNE).  “Chúng tôi sẽ chiến đấu đến viên đạn cuối cùng để bảo vệ người dân. Đây là một trận chiến cho tất cả chúng tôi, một trận chiến vì tự do. Nếu các bạn không giúp chúng tôi thì một ngày nào đó chúng sẽ tìm đến các bạn“.
* RFA: + Sáng 14-10-2014; + Tối 14-10-2014
* RFI: 14-10-2014
* Video RFA: + Bản tin video sáng 14-10-2014; + Bản tin video tối 14-10-2014; + Những con số trong tuần 14-10-2014

3033. Hiến kế diệt Chuột: Đập “bình” phải đập cái bình…phong!

Hà Sĩ Phu
Lời phát biểu của TBT Nguyễn Phú Trọng đã dấy lên một cuộc hội luận về “Quan hệ giữa việc đánh chuột và bảo vệ chiếc bình quý”. Tôi lấy làm mừng vì chiếc bình quý này cũng chính là chiếc bình…phong mà chúng ta đã nhiều lần nhắc tới! Lời nói tận đáy lòng của ông TBT đã dẫn chúng ta đến chỗ cần phải đến.
Nhiều bài tham luận khắp nơi, trong và ngoài nước gộp lại, đã làm sáng tỏ được 2 điều: thực tiễn nước ta hiện nay không có Bình nào là bình “quý” cả , vì Bình chẳng những là nơi ẩn nấp của Chuột mà còn là nơi sinh ra Chuột. Cuối cùng thì chính Bình còn tệ hại hơn Chuột, Bình mới là cái cần diệt trước rồi mới diệt được Chuột.

Tác giả Nguyễn Huy Canh (2) kết luận “Tham nhũng ở VN, nó được sinh ra từ chế độ đảng trị-toàn trị” (và chế độ này đang được đại diện bởi Bộ Chính trị mả TBT Nguyễn Phú Trọng là người đứng đầu, giữ ổn định cho “cái bình quý” chính là giữ ổn định ghế cho bộ phận đầu não này thôi ! HSP). Nhà báo Phạm Chí Dũng cũng chính thức nêu câu hỏi “nhiều đảng viên cao cấp lão thành đã tranh luận công khai về việc chỉ cần “diệt chuột” hay nên “đập bình” để xóa đi làm lại tất cả”?. Và như để giải đáp luôn, phải đập bình làm lại từ gốc là duy nhất đúng, ông đã thách thức “Hãy chờ xem những người bên đảng có dám đứng thẳng để “đập bình diệt chuột” hay không”?
Đến đây, xin được nối tiếp câu chuyện bằng những suy nghĩ riêng mà bấy lâu nay tôi đã từng bước đề cập.
Muốn đánh “địch” phải nhận diện địch cho rõ (địch chẳng qua là yếu tố cản bước tiến của dân tộc thôi, không phải kẻ thù). Ta vừa nói “địch” ở đây là cả Chuột lẫn Bình, nhưng Chuột là những ai, và Bình là những ai?
Không phải ngẫu nhiên mà cả Hồ Chí Minh và các hậu duệ như ông Nguyễn Phú Trọng đều đề cao danh ngôn “đánh chuột phải cẩn thận, kẻo vỡ cái bình quý”. Giữ BÌNH đây chính là giữ cho mình (3) (4). “Mình” ở đây không chỉ là các cá nhân rời rạc mà là toàn bộ cái hệ thống chính trị Mác-xít đã mắc “lỗi hệ thống”, hệ thống các vua tập thể mà các Tổng Bí Thư luôn là người đại diện cao nhất, tức cái hệ thống độc đảng toàn trị, lấy chủ nghĩa Mác-Lê và Hồ Chí Minh làm kim chi nam và làm chỗ dựa không gì thay thế được.
Nếu BÌNH đã là cả một hệ thống như vậy thì CHUỘT cũng là một hệ thống khổng lồ không kém. Đối với nhân dân Việt Nam hiện nay thì lũ CHUỘT tàn phá đất nước phải gồm cả 3 loại: tham nhũng, phát xít đàn áp dân và bọn bán nước cầu vinh, mà gộp chung lại là giặc NỘI XÂM. Như vậy thì một bộ phận không nhỏ của BÌNH cũng chính là CHUỘT rồi.
Quan hệ giữa tập đoàn BÌNH và tập đoàn CHUỘT rõ là quan hệ gắn bó tương sinh, tương dưỡng, bởi đã có định luật bất di bất dịch: Quyền lực tuyệt đối thì Tham nhũng tuyệt đối! Nói cái BÌNH đẻ ra CHUỘT là vì vậy.
BÌNH chẳng những che chở cho CHUỘT mà từng bộ phận cũng biến thành CHUỘT luôn (về cả hai mặt tham nhũng kinh tế và bán rẻ chủ quyền đất nước), ngược lại CHUỘT cũng phải nhẩy vào BÌNH chiếm lấy quyền cho chắc ăn. Cứ thế BÌNH và CHUỘT ngày càng hòa trộn, rất khó tách biệt, dẫu có giận nhau vì ăn chia không đều nhưng cuối cùng vẫn phải đứng chung trong một chiến hào, sau một cái BÌNH… PHONG chung là Mác-Lê và Hồ Chí Minh. Cái BÌNH PHONG ấy mới là cái BÌNH lớn nhất mà cả BÌNH và CHUỘT đều phải giữ cho kỳ được. BÌNH PHONG còn thì tất cả còn, BÌNH PHONG mất thì cả BÌNH lẫn CHUỘT cũng mất!.
Khi cả hai tập đoàn CHUỘT và BÌNH đều quá khổng lồ, lại dựa vào nhau thì sức mạnh nào có thể chống trực tiếp? Bao lâu nay đảng thì hô chống tham nhũng, những người dân chủ thì hô chống độc tài nhưng kết quả chưa được bao nhiêu chính là vì thế.
Nhưng “thiên bất dung gian”, người khổng lồ nào, nhất là khổng lồ gian dối, tất cũng có “gót chân Achilles”. Gót chân Achilles của tập những đoàn cướp ngày là bắt buộc phải có quyền tuyệt đối, có con dấu, dựa trên một danh nghĩa, một điểm tựa tiền định, như một tiên đề mặc nhiên không cần chứng minh, không cần và không được phép dựng phản đề. Đó chính là cái bàn thờ, là cái BÌNH PHONG Mác-Lê-Hồ, mà trong ba ngôi đó thì Mác và Lê đã lu mờ dần về vị trí thứ yếu. Cái gì mà đối phương cố sống cố chết giữ cho bằng được, như một thứ bất biến được sử dụng để ứng vạn biến thì đó chính là cái gót chân Achilles của họ. Rất dễ nhận ra gót chân Achilles ở đây là cái BÌNH PHONG đã được thần thánh hóa mà toàn dân phải quỳ lạy.
Vậy xin tiếp lời nhà báo TS Phạm Chí Dũng, muốn đập cả cái bình (vĩ đại) và diệt lũ chuột (khổng lồ)” không còn cách nào khác là phải làm đổ cho được cái BÌNH PHONG đang bao trùm và che chắn cho cả hai “kẻ địch” ấy. Cứ đổ cái BÌNH PHONG là cả CHUỘT lẫn BÌNH đều phải chường cái MẶT THẬT trước thanh thiên bạch nhật, cả hai sẽ mất hết nội lực, bài bản cướp ngày bị cháy vở ngay, hàng ngũ CHUỘT sẽ tan rã trong nháy mắt, sẽ chạy mất giép nếu không muốn đầu hàng trước SỰ THẬT mà trở về với nhân dân, làm ăn lương thiện! Chẳng tin cứ thử mà xem!
Khi cái BÌNH PHONG đã thành lá chắn vạn năng, thành pháo đài bất khả xâm phạm của cả BÌNH và CHUỘT thì trước mắt vì sự tồn vong của dân tộc, hãy cất cái BÌNH PHONG ấy đi, tạm xếp vào viện bảo tàng để hạ hồi phân giải, mặc dù tư liệu hiện nay kể cũng đã khá phong phú. Tất nhiên cả BÌNH và CHUỘT đều không chấp nhận từ bỏ nơi ẩn nấp này, sẽ tìm mọi cách giữ cho BÌNH…PHONG khỏi vỡ. Nhưng kỷ nguyên của thông tin và sự thật sẽ cho lẽ phải một sức mạnh hơn bom nguyên tử.
Cuối cùng, thái độ đối với cái BÌNH PHONG HCM ấy chính là thước đo cả TRÍ, cả TÂM và hiệu quả thực tế của bất cứ một phác đồ điều trị nào nếu muốn “lành mạnh hóa” xã hội để giải phóng nhân dân và đất nước vậy.
H.S.P
12-10-2014
(1) Phạm Chí Dũng- TBT có dám đập bình diệt chuột (VNTB).
(2) Nguyễn Huy Canh- Ném chuột sợ vỡ bình, buồn thay TBT NPT (VNTB).
(3) Nguyễn Tiến Trung- Đánh chuột giữ bình hay giữ mình (DQ).
(4) Cánh cò- Bình là ông mà chuột cũng ông (BS).

3034. HI VỌNG “VƯỢT TRUNG” Khi Đọc Bài “NHÂN CHUYỆN BUỒN QUÊ TÔI”

Trần Quí Cao
14-10-2014
“Nhân Chuyện Buồn Quê Tôi” là tựa bài viết ngày 09/10/2014 về ông chánh án Hội An tham nhũng của tác giả Trần Kỳ Trung. Cám ơn anh Trần Kỳ Trung về bài viết mà tôi nghĩ có rất nhiều người cùng tâm tư. Có người bình thường và quan tâm tới thời cuộc nào, trên đất nước này, mà không có những chuyện buồn như vậy của “quê mình”? (1)
Anh Trung có đề nghị Việt Nam nên học tập cách cương quyết trừ tham nhũng của Trung Hoa, nơi chủ tịch Tập Cận Bình đang tiến hành chiến dịch chống tham nhũng rất lớn, với phạm vi bao trùm, vừa “diệt ruồi” vừa “đả hổ”. Bài này xin thảo luận về tính “ĐộcTài-ToànTrị” hay “DânChủ-TựDo” trong việc làm của ông Tập, dân chúng có thể trông chờ chiến dịch ông Tập mang đến các hiệu quả tích cực cho xã hội một cách lâu dài, bền vững hay không? Ta có nên mong sẽ xuất hiện một nhà lãnh đạo với một chiến dịch lớn như vậy ở Việt Nam hay không? 

Tự Do-Dân Chủ và Độc Tài-Toàn Trị
Quan điểm của thời đại hiện nay là không tập quyền vào cá nhân hay đảng phái.
Thời đại xa xưa, khi phương tiện truyền bá thông tin và tiếp xúc thông tin ít ỏi, ai có các phương tiện này thì người đó có tầm hiểu biết vượt xa các người không có. Do đó mà xuất hiện những anh hùng lỗi lạc, kiến thức hơn hẳn người khác, “một tay thay đổi sơn hà”. Những người này có thể dựng nên một triều đại với vương quyền cai trị thần dân.
Khoa học kỹ thuật hiện nay khiến thông tin toàn thế giới lan truyền rất nhanh chóng, và phương tiện tiếp xúc thông tin cũng dồi dào, cùng khắp. Trình độ hiểu biết của các người, các vùng khác nhau ngang bằng nhau. Thế giới trở thành phẳng. Do đó, xã hội văn minh hiện nay được tổ chức Tự Do, Dân Chủ, phi Chuyên Chính-Độc Tài, để tận dụng tâm lực, trí lực, tài lực trong các tầng lớp dân chúng mà xây dựng, điểm tô xã hội chung thành ngày càng mạnh giàu tươi đẹp. Được khởi xướng ở các quốc gia châu Âu vào thế kỉ Ánh Sáng cách nay khoảng 300 năm, cho tới nay, cách tổ chức văn minh này ngày càng được khẳng định bởi thực tế rằng nó mang lại tinh thần khai phóng cho toàn xã hội, và do đó đóng vai trò quyết định trong việc phát triển năng lực từng cá nhân làm đất nước giàu mạnh, tri thức và quyền lợi được phân bố đồng đều hơn cho các thành viên của xã hội. Cứ xem cách tổ chức đất nước của 10 nước có GDP/đầu người cao nhất thế giới là người ta thấy ngay xã hội Tự Do Dân Chủ mang tới cho dân chúng lợi ích to lớn dường nào!
Chế độ Độc tài và Toàn trị chính là chế độ phản tiến hóa, giam hãm con người trong vòng ngu dốt và nghèo đói.
Quyền hành làm tha hóa con người là bài học kinh nghiệm được đúc kết bởi nhân loại. Nguyên tắc tổ chức chính quyền với sự độc lập của các quyền Lập Pháp, quyền Hành Pháp, quyền Tư Pháp chính là để chính quyền không thể lạm quyền, chuyên quyền. Nguyên tắc này đồng thời bảo đảm quyền làm chủ của dân chúng, bảo đảm các quyền Tự Do căn bản của dân chúng không bị xâm phạm. Cho nên một số nhà chính trị học cho rằng một thuộc tính quan trọng của chính thể Dân Chủ là Tam Quyền Phân Lập!
Chế độ Độc tài và Toàn trị, nghĩa là chế độ cấm đoán Tam Quyền Phân Lập, chính là chế độ phản tiến hóa, giành cho nhà cầm quyền quyền uy cực lớn trên đa số còn lại của dân chúng. Nó phân hóa xã hội thành thiểu số cai trị và đa số bị trị như thời Trung Cổ.
Hơn nữa, nền văn minh hiện đại cho rằng mỗi người trong xã hội bình đẳng nhau. Bình Đẳng là một giá trị cốt lõi của nhiều quốc gia văn minh tiến bộ như Hoa Kì, Anh, Pháp, Đức, Úc… Xã hội do nhiều cá nhân tạo thành, các nhân nào cũng phải bình đẳng so với các nhân khác. Không một cá nhân hay một đảng phái nào được cho phép tự giành quyền thống trị mãi mãi vì cho rằng các cá nhân, các đảng phái khác là lạc hậu. Chính quan điểm đòi thống trị độc tài, toàn diện và lâu dài mới là quan điểm lạc hậu. Cách thức tổ chức không bình đẳng này tạo nên sự bất bình đẳng ghê gớm về cơ hột tiếp cận Quyền Lực của dân chúng, và sự mất Tự Do của một đa số rất lớn dân chúng không thuộc hệ thống cầm quyền. Cách tổ chức xã hội như vậy nuôi dưỡng tham nhũng và hàm chứa nguy cơ xung đột, lật đổ, thảm sát, nội chiến… khiến đất nước lẩn quẩn trong cái vòng xoáy hận thù và bạo lực theo chu kì, không còn sức lực đâu mà phát triển.
Chế độ Độc tài và Toàn trị, chính là chế độ phản tiến hóa, tạo nên biết bao bất bình đẳng trong xã hội, tạo nên tham nhũng có tổ chức và rộng khắp, cho phép thiểu số cai trị vơ vét sạch túi của đa số bị trị. Khi thấy sự thống trị của chính mình bị đe dọa, chế độ này có thể tàn sát hàng trăm ngàn, hàng triệu người dân tay không.
Ông Tập Cận Bình Và Chiến Dịch Chống Tham Nhũng “Diệt Ruồi Đả Hổ”
Qua các phân tích như trên , ta thấy:
Chế độ Độc tài và Toàn trị chính là chế độ cấm đoán Tam Quyền Phân Lập, tước bỏ các quyền Tự Do căn bản của người dân, đẩy người dân từ vị trí là người chủ đích thực của xã hội trở thành người bị cai trị, từ đó người dân bị giam hãm trong vòng ngu dốt, nghèo đói và bị bốc lột cùng cực.
Trong chiến dịch chống tham nhũng của chủ tịch Tập Cận Bình, con hổ lớn nhất cho tới nay nay là ông Chu Vĩnh Khang, cựu Ủy Viện Thường Vụ Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Trung Quốc, cựu nhân vật số 1 Trung Hoa trong lãnh vực Công An và Kiểm Tra.
Theo các ước đoán ban đầu, mức độ tham nhũng của ông Chu Vĩnh Khang và các người có liên quan có thể lên tới vài trăm tỉ đô la. Ở Trung Hoa không chỉ có một trung tâm là ông Chu. Còn những nhân vật trung tâm khác với quyền lực và vây cánh không kém. Mỗi nhân vật trung tâm lớn như vậy lại có những nhân vật trung tâm phụ bao quanh. Dân chúng hầu như ai cũng tin rằng một trung tâm quyền lực như vậy cũng là một trung tâm tham nhũng. Sau ông Chu, dư luận đồn đoán sẽ tới ông Giang Trạch Dân, cựu Tổng Bí Thư, Chủ Tịch Nước, đồng thời Bí Thư Quân Ủy Trung Ương, người đã cất nhắc ông Chu. Tất nhiên, trung tâm quyền lực, và do đó trung tâm tham nhũng, của ông Giang chắc sẽ lớn hơn của ông Chu nhiều.
Sau khi các kết quả đầu tiên của chiến dịch chống tham nhũng này được công bố, một số người trong dân chúng Trung Hoa nhìn ông Tập như một anh hùng. Qua các phương tiện truyền thông, ta lại thấy ở đây thấp thoáng hình bóng nhà cầm lái vĩ đại Mao Trạch Đông! Không chỉ công khai áp đặt lại “tư tưởng Mao Trạch Đông” lên xã hội Trung Hoa hiện nay, ông Tập còn yêu cầu đảng viên đảng Cộng Sản Trung Quốc từ bỏ quyền phát biểu ý kiến độc lập; siết chặt các quyền con người căn bản, tấn công xã hội dân sự, xóa bỏ quyền ứng và bầu cử tại HồngKông; thẳng tay đàn áp phong trào các sắc tộc đã bị sáp nhập vào Trung Hoa; thi hành chính sách hiếu chiến rõ rệt với lân bang (Nhật, Việt Nam, Phi Luật Tân, Ấn Độ…) (2)
Dân chúng Việt Nam có nên mong chờ một nhân vật như vậy xuất hiện trên đất nước mình?
Chúng ta nên nhớ rằng mức độ “vĩ đại” của tính Độc tài và Toàn Trị chính là nguyên nhân, là “bà đỡ” của mức độ tham nhũng “vĩ đại”. Ngày nào chế độ Độc tài và Toàn Trị còn ngự trị, ngày đó sự tham nhũng còn được nâng đỡ và thúc đẩy. Khi chế độ như vậy còn, thì người dân không thể trông mong bất kì tương lai tươi đẹp lâu dài nào, cho dù thời cuộc có xuất hiện một con hổ mới đủ lớn mạnh diệt trừ con hổ đương quyền mà người dân quá chán ghét. Con hổ mới sẽ hung hăng hơn, mạnh mẽ hơn, do đó sẽ gây ra các mối họa lớn hơn cho dân chúng so với con hổ đã bị trừ khử.
Người dân chỉ có thể đặt hi vọng vào một nhân vật, một chiến dịch, một phong trào khi nhận thấy từ đó xuất hiện các dấu hiệu tiến về hướng Tư Do, Dân Chủ hay tiến theo hướng giảm bớt mức độ Độc Tài, Toàn Trị.
Người dân cũng không muốn bất kì sự đấu đá nào theo kiểu “tranh bá, đồ vương”. Mục đích của dân chúng là một chế độ Tự Do Dân Chủ với tất cả các đặc tính của nó, chớ không muốn bất kì một con rồng, con hổ mạnh nào tiếp tục lãnh đạo hệ thống Độc Tài Toàn Trị.
Với định hướng chính trị như vậy của ông Tập, chắc hẳn trong thời gian sắp tới ông sẽ đưa nước Trung Hoa tới các rắc rối nội bộ: Hồng Kông, Thượng Hải, Bắc Kinh… Tân Cương, Tây Tạng… Và các rắc rối ngoại giao cũng cũng tiềm ẩn nguy cơ cao cho sự phát triển của Trung Hoa. Cho dù có thể vượt qua những khó khăn trước mắt, thì đất nước Trung Hoa cũng sẽ không yên ổn lâu dài. Các tiến bộ về kinh tế, quân sự trước mắt không thể che lấp được lỗ hổng quá lớn của sự suy thoái các Giá Trị sống cốt lõi của xã hội. Càng đắm mình trong thể chế và tinh thần Độc Tài-Toàn Trị, một nước to lớn như Trung Hoa sẽ càng khó tìm được lối ra hội nhập với thế giới văn minh để thúc đẩy phát triển bền vững.
Do đó, chúng ta không nên chấp nhận một “Tập Cận Bình” xuất hiện tại Việt Nam. Trái lại, trong khi ông Tập đang là thiên tử của nền chính trị Trung Hoa, nước Việt Nam nên tận dụng thời cơ trang bị cho mình vũ khí Dân Chủ Tự Do để đứng vững một cách hòa bình trước chính sách bành trướng của Trung Hoa Cộng Sản triều đại Tận Cận Bình. Tôi tin rằng dân chúng Việt Nam đang mong muốn và sẵn sàng cho sự thay đổi dứt khoát và có lộ trình thực tế. Nếu áp lực thay đổi của dân chúng và của các đảng viên tiến bộ đủ mạnh thì nhà cầm quyền sẽ phải hợp tác với dân chúng trong công cuộc canh tân to lớn này. Một bước thành công trên con đường canh tân là vận hội của đất nước ta vững vàng thêm một bước. Hai lần 5 năm, ba lần năm năm, ta sẽ thấy Việt Nam thực sự hóa rồng. Thực sự chứ không là ảo tưởng.
Dân Việt Nam chúng ta không giới hạn ước mong của mình trong hai chữ “thoát Trung”, mà sẽ là “vượt Trung”. Lịch sử đã chứng minh, khi dân chúng có cùng Tầm Nhìn và Sứ Mạng, cộng hưởng với thời cơ khu vực và quốc tế thuận lợi, Việt Nam dư sức “vượt Trung”, ít nhất ở mức độ trên đầu người.
Và không chỉ là GDP/đầu người!
Trần Quí Cao
————————-
THAM KHẢO:
(1) Trần Kỳ Trung. Nhân Chuyện Buồn Quê Tôi. Quê Choa, Oct 9, 2014
(2) Robert Marquand – Trần Ngọc Cư dịch. Tập Cận Bình, Nhân Vật Số Một Đang Viết Lại Luật Chơi Quyền Lực Của Trung Quốc. Pro&contra, tháng 10 13, 2014

3033. Về việc thành lập một tòa án lương tâm xử nhà nước cướp biển Trung Cộng

BVN
14-10-2014
Nhà nghiên cứu Nguyễn Khắc Mai thay mặt “Chương trình minh triết làm chủ Biển Đông” gửi BVN Thư ngỏ thông báo về việc “lập một tòa án lương tâm theo kiểu tòa án B.Russel hồi chống Mỹ” để tố cáo tội ác sử dụng vũ lực cướp biển của quân bành trướng Trung Quốc.
Lập “tòa án lương tâm” để lên án, đó không phải là điều gì quá mới mẻ, nhưng lập tòa án lương tâm để tố cáo Trung Quốc xâm lược biển đảo Việt Nam thì “Chương trình minh triết” là nơi đầu tiên đưa ra khái niệm này. Vì vậy nó rất đáng được trân trọng và đưa ra bàn thảo.
Tuy nhiên, bức thư cũng nói rằng ngoài việc tố cáo Trung Quốc và liên hiệp với các nước ASEAN ra, tòa án này còn yểm trợ chính phủ trong cuộc đấu tranh lâu dài.

Chúng tôi không nghĩ rằng Chính phủ Việt Nam thành thật hoan nghênh và cổ xúy cho tòa án này, nếu không nói là phản đối hoặc xử trảm nó, nếu có thể. Cho nên yểm trợ cho kẻ phản đối sự yểm trợ có phải là hành động đánh nhau với cối xay gió không? Thiết tưởng, Chương trình minh triết cứ lập tòa án, lên án tội ác bành trướng Trung Quốc để “yểm trợ” cho biển đảo Việt Nam là đủ.
Để Tòa án lương tâm tố cáo tội ác bành trướng Trung Quốc vận hành được và hơn nữa, vận hành hiệu quả là việc rất khó, đòi hỏi công sức, trí tuệ của rất nhiều người. Kính mong quý vị hưởng ứng lời thỉnh cầu góp ý của “Chương trình minh triết làm chủ Biển Đông”.
Dưới đây là bức thư của ông Nguyễn Khắc Mai và thư trả lời của GS Nguyễn Huệ Chi.
Bauxite Việt Nam
Trung Tâm Minh Triết
Chương trình minh triết làm chủ Biển Đông
Hà Nội ngày 14-10-2014.
Kính gởi: GS Hoàng Tụy, GS Nguyễn Huệ Chi, LS Trần Vũ Hải, LS Trần Công Trục, LS Nguyễn Bá Diễn,
Đồng kính gởi GS Nguyễn Minh Thuyết, Ông Trịnh Hưng, TS Vi Khải, TS Đinh Hoàng Thắng, KS Ngô Sỹ Thuyết
Kính thưa Quý vị,
1. Sáng ngày 10 tháng 10 vừa qua,một nhóm nhỏ nhân sĩ trí thức thuộc Chương trình minh triết đã cùng nhau họp bàn, tìm kiếm một phương thức hoạt động nhằm tố cáo âm mưu và hành động nguy hiểm của TQ ở Biển Đông, yểm trợ cho Chính phủ VN trong cuộc đấu tranh lâu dài này, đồng thời thể hiện thái độ liên hiệp với các nước ASEAN cùng chung cảnh ngộ, cùng bị TQ uy hiếp chủ quyền biển đảo. Mọi người đã bàn luận đề xuất của GS Nguyễn Minh Thuyết, lập một Tòa án lương tâm, theo kiểu tòa án Bertrand Russel hồi chống Mỹ. Tòa án tập trung tố cáo, lên án TQ hai điều. Một là tội ác sử dụng vũ lực trong tranh chấp biển đảo không chỉ với VN, mà cả với khu vực. Hai là tội ác cướp biển đối với ngư dân.
Chúng tôi dự định mời một số nhân sĩ trí thức có tên tuổi, có ảnh hưởng quốc tế của nước ta và nước ngoài tham gia tòa án.
Trước mắt nên sử dụng mạng internet để công bố chương trình hành động.
Hiện tại, tập trung ủng hộ việc Bà Hoa ở Đà nẵng khởi kiện TQ đâm chìm tàu cá của mình.
Trong cuộc họp mọi người thống nhất tên gọi tòa án như GS Thuyết đề nghị: Tòa án Lương Tâm Hòa Bình Công Lý Biển Đông
2.Chúng tôi xin quý vị cho chúng tôi được biết ý kiến về các vấn đề sau:
- Tên gọi, nội dung, hình thức tòa án…
- Nhân sự của tòa án
-Những vấn đề có liên quan tổ chức, hoạt động…
Sau khi nhận được ý kiến của quý vị, chúng tôi sẽ bố trí một cuộc họp để kết luận vấn đề.
Địa chỉ liên lạc: maiminhtriet@gmail.com điện thoại 0906141259
Kính chúc quý vị thân tâm an lạc.
Thay mặt Chương trình minh triết làm chủ Biển Đông
Kính thư
Nguyễn Khắc Mai
***
Thư trả lời của GS Nguyễn Huệ Chi
Thưa ông Giám đốc Trung tâm Minh triết Việt,
Thưa các Anh Chị trí thức đầu ngành,
Vấn đề bức bách của chúng ta kể từ khi TQ ngang nhiên đem giàn khoan HD981 vào hoạt động sâu trong lãnh hải nước ta là phải đem TQ ra tòa án Quốc tế nhân danh nhà nước CHXHCN Việt Nam, đó là một cơ hội ngàn vàng để dân tình cả nước thức tỉnh, làm cho mạch sống chính trị của đất nước hồi sinh sau bao nhiêu năm bị tê liệt vì sức ép tai hại của cái gông ý thức hệ mà người cầm đầu đất nước tự nguyện chui đầu vào và đưa cả dân tộc chui trọn vào trong đó, kể từ 1952 đến tận nay (mà một trong những mốc lớn, tai hại không xiết kể, có thể gọi là tội ác, là cái gọi bằng Hội nghị Thành Đô).
Nhưng việc đó đã không xảy ra. Sự u mê vẫn tiếp diễn làm thất vọng không chỉ trí thức nhân sĩ nước ta mà tất cả những ai – chính phủ hay nhân dân – có mối quan tâm trên thế giới. Mọi hoạt động theo đà quán tính của phép thắng lợi tinh thần, như những “trò diễn nhộn nhịp”, từ việc một ông Ủy viên BCT sang Mỹ tặng người cựu tù Hoa Kỳ bức ảnh ông ta rơi xuống hồ Trúc Bạch thuở xa xưa, đến việc một ông Ủy viên BCT khác sang Trung Quốc “xây lại tình hữu nghị” với con sói già ngạo mạn coi khinh mình như rác, kể cả những lời tuyên bố lạc quan (tếu) của ngài Tổng bí thư mới đây…, trong khi đối phương không một lúc nào dừng âm mưu quỷ quyệt,vẫn lặng lẽ tiến hànhráo riết những hoạt động xây dựng kỹ thuật-quân sự rất nguy hiểm ở Hoàng Sa và Trường Sa, đã khiến nhiều người – rất nhiều người – buồn phiền, lo ngại.
Vì thế, sáng kiến lập một tòa án xử tội TQ không do cơ quan công quyền mà do những nhóm trí thức cấp tiến trong nước chủ xướng là một đề xuất đúng đắn và là yêu cầu cấp bách. Tôi tán thành GS Nguyễn Minh Thuyết gọi đây là Tòa án lương tâmhòa bình công lý Biển Đông. Tôi cũng tán thành mời các nhân sĩ trí thức nổi tiếng trên thế giới tham gia vào tòa án này. Nhưng tôi còn muốn đẩy tới một bước tích cực hơn, không phải lấy mục tiêu yểm trợ CP Việt Nam đấu tranh chống TQ làm đầu mà cần hướng tới cái đích:tạo nên trongdư luận thế giới một sự nhận thứcthống nhất về bộ mặt xâm lăngtrơ trẽn của nhà nước Trung Quốc – kẻ thù truyền kiếp của nhiều nước láng giềng, trong đó có Việt Nam. Vì thế, theo tôi, nên cố gắng vận động bằng nhiều cách để biến tòa án chúng ta tổ chức thành một tòa án quốc tế đúng nghĩa. Có như thế hoạt động có tính chất biểu tượng cao chúng ta sắp làm mới gây được tiếng vang xa rộng, ít nhất làm cho một bộ phận nhân dân trong nước bừng dậy, làm cho thế giới thấu rõ được nguyện vọng bức thiết của nhân dân ta, và đồng cảm với sự giác ngộ về quyền chủ quyền của chúng ta, đồng thời, ít nhiều thế nào đó thì về mặt tâm lý, cái “nhà nước cướp biển” láng giềng phía Bắc nước ta cũng bị đánh động.
Bởi thế, việc chuẩn bị cho tòa án này cần suy tính công phu hơn, vừa chuẩn bị nhân sự, chuẩn bị mở rộng tiếng nóitruyền thông của trí thức nhân sĩ ra ngoài phạm vi nước ta, và vừa chuẩn bị kinh phí (một khoản không nhỏ) từ những cá nhân hữu sản, tập đoàn kinh doanh có tấm lòng với Việt Nam. Trước mắt, có lẽ nên thành lập một Ban vận động gồm những người am hiểu luật pháp quốc tế cũng như có mối giao lưu rộng rãi với cả trong nước và ngoài nước để tiến hành thật chu đáo các cuộc thăm dò, vận động, nhằm tạo mọi điều kiện cho một tòa án quốc tế xử tội ác cướp biển và cả cướp đảo của TQ có thể ra đời. Mặt khác, với yêu cầu quốc tế hóa hình thức xử án, việc liên kết với các nước ASEAN và với các nước dân chủ phương Tây là rất cần thiết.
Tôi mong Trung tâm Minh triết Việt suy nghĩ đề xuất một kế hoạch hành động thật phong phú, tỉ mỉ và đồng bộ, với các bước cụ thể, chi tiết, có thế mới hy vọng công cuộc đấu tranh chống Trung Cộng lần này, dưới hình thức pháp lý, với mục đích đánh động lương tâm (cả nhân dân trong nước và nhân loại nói chung) sẽ đạt được ít nhiều kết quả như mong đợi, không rơi vào chết yểu hoặc đầu voi đuôi chuột.
Kính thư
Nguyễn Huệ Chi

3034. John Sifton: Tại sao Hoa Kỳ không nên bán vũ khí cho Việt Nam?

Foreign Policy/ HRW

John Sifton
14-10-2014
Ngày mồng 2 tháng Mười, nội các Obama vừa công bố sẽ nới lỏng lệnh cấm bán các thiết bị quân sự có tính hủy diệt cho Việt Nam từng được duy trì trong nhiều thập niên qua. Chính quyền Hoa Kỳ sẽ cho phép Lầu Năm Góc và các công ty Mỹ được cung cấp cho Việt Nam các “thiết bị phòng vệ liên quan đến an ninh hàng hải.” Động thái này trùng khớp với chuyến thăm Washington của Phó Thủ tướng Việt Nam Phạm Bình Minh – tại đó ông đã có các cuộc gặp với Bộ trưởng Ngoại giao John Kerry và Bộ trưởng Quốc phòng Chuck Hagel – và được đưa ra khá bất ngờ. Nếu xem xét các luồng ý kiến trái ngược về vấn đề này, có thể suy luận dường như việc giữ kín quyết định nói trên đến phút cuối là chủ ý của phía Hoa Kỳ.
Bao trùm lên trên quyết định đó là thành tích nhân quyền cực kỳ yếu kém của Việt Nam và thái độ khăng khăng không chịu thực hiện những cải cách cơ bản của chính quyền Hà Nội. Cũng giống như nước láng giềng phía Bắc là Trung Quốc, Việt Nam đã thay đổi rất nhiều kể từ khi Hoa Kỳ chấm dứt can thiệp quân sự từ giữa thập niên 70, khi lệnh cấm vận vũ khí bắt đầu được áp đặt: Quốc gia này đã giàu có hơn rất nhiều, đã hội nhập sâu hơn vào nền kinh tế thế giới, và đã nới lỏng sự kiểm soát của nhà nước đối với doanh nghiệp. Nhưng cũng tương tự như trường hợp của Trung Quốc, bản chất thực sự của chế độ vẫn được giữ nguyên: Là một nhà nước phi dân chủ, độc đảng, áp đặt hạn chế khắt khe về các quyền tự do cơ bản.

Chính quyền Hoa Kỳ biện hộ cho quyết định thay đổi chính sách nói trên với lập luận rằng các thiết bị hàng hải không thể dùng vào việc đàn áp đối lập. Lập luận này không xác đáng. Đương nhiên, chính quyền Hà Nội sẽ không đem ngư lôi ra phóng vào đám đông biểu tình. Lực lượng an ninh Việt Nam không cần các thiết bị quân sự phức tạp để dập tắt tiếng nói của những người phản đối chính quyền. Khi họ muốn bắt các nhà bất đồng chính kiến và blogger, họ chỉ việc lái xe đến địa điểm biểu tình, hay tư gia và bắt người cần bắt. Việt Nam không cần phải mua súng, dùi cui hay bình xịt hơi cay từ Hoa Kỳ – ngành an ninh Việt Nam có thể mua được các trang thiết bị không mấy đắt tiền này từ các thị trường sẵn có.
Nhưng quyết định về việc bắt đầu bán vũ khí sát thương của Hoa Kỳ đã gạt sang một bên bao công sức và lòng can đảm của các nhà hoạt động ở Việt Nam, những người trông chờ Hoa Kỳ và các quốc gia dân chủ khác gây sức ép buộc Đảng Cộng sản cầm quyền phải chấm dứt chính sách đàn áp có hệ thống và thực hiện các cải cách nghiêm túc.
Quyết định này phát đi một thông điệp tới đảng cầm quyền ở Việt Nam rằng có cải cách hay không là tùy họ, vì đằng nào họ cũng sẽ được đối xử như thế. Đây chắc chắn không phải là loại thông điệp chúng ta muốn gửi đến Hà Nội.
Nội các Obama nói rằng chính quyền Việt Nam đang đi những bước ngắn hướng đến cải cách. Hà Nội tỏ ra sẵn sàng đối thoại về khả năng đóng cửa một số trung tâm quản chế cưỡng bức lao động những người sử dụng ma túy, thay thế bằng các trung tâm cai nghiện tự nguyện. Chính phủ Việt Nam cũng đã ký, tuy chưa phê chuẩn, Công ước Chống Tra tấn, một công ước nhân quyền quốc tế buộc các quốc gia phải coi tra tấn là một tội hình sự, và vào ngày 26 tháng Chín vừa qua, Việt Nam cũng đã bỏ phiếu thuận cho một công ước của Liên Hiệp Quốc về quyền của người đồng tính, lưỡng tính và chuyển giới. Giới chức Hoa Kỳ cũng dẫn một bằng chứng nữa của động thái tích cực là việc phóng thích các tù nhân chính trị: khoảng 10 trường hợp trong vòng vài tháng gần đây.
Nhưng nếu nhìn kỹ hơn sẽ thấy sự việc khác hẳn. Tra tấn vẫn là chuyện phổ biến ở Việt Nam, và chính quyền chưa hề có hành động nào hướng tới việc thay đổi các điều luật hình sự hóa tự do ngôn luận hay thành lập các tổ chức chính trị. Nhiều tù nhân được trả tự do trong thời gian gần đây bị bệnh nặng hoặc ốm yếu không làm gì được. Về trường hợp của nhà bất đồng chính kiến nổi tiếng Cù Huy Hà Vũ – một luật gia từng phê phán lãnh đạo nhà nước tham nhũng và quản lý yếu kém – không phải chính quyền phóng thích ông mà thực ra là ép buộc ông lưu vong ở Hoa Kỳ, vì chính quyền Hà Nội nghĩ rằng ở đó ông sẽ bị hạn chế khả năng tổ chức chống đối chế độ độc đảng ở Việt Nam.
Đồng thời, vẫn còn hơn 150 người Việt Nam nữa bị kết án trong những năm gần đây vì bày tỏ ý kiến hay có các hoạt động khác theo cách ôn hòa vẫn còn đang bị giam giữ –  trong đó có những nhà hoạt động nổi tiếng như Lê Quốc Quân, Trần Huỳnh Duy ThứcNguyễn Văn Hải. Việc hành hung các nhà bất đồng chính kiến, thường do côn đồ lạ mặt thực hiện, đang có chiều hướng gia tăng.
Việt Nam vẫn tiếp tục hạn chế khá ngặt nghèo quyền tự do tín ngưỡng, đàn áp các nhà thờ Cơ Đốc giáo độc lập, chùa Phật giáo độc lập và các cơ sở tôn giáo độc lập khác. Trong khi giới chức đưa ra con số các cơ sở thờ tự được đăng ký đang gia tăng, như một bằng chứng cho việc cải cách, thì rất nhiều nhà thờ không muốn hoặc không được đăng ký và vẫn bị coi là ngoài vòng pháp luật. Dù thế nào chăng nữa, cũng không thể dẫn số lượng giấy đăng ký đã được cấp để làm bằng chứng của cải cách – vì các nhóm tôn giáo lẽ ra không cần chờ sự ban phước của chính quyền mới được tồn tại. Đặc sứ của Liên Hiệp Quốc về tự do tôn giáo Heiner Bielefeldt phải cắt ngắn chuyến công tác tại Việt Nam vào tháng Bảy vì chính quyền sách nhiễu những người ông cần gặp và can thiệp vào công việc của đặc sứ.
Những người ủng hộ bán quyết định bán vũ khí của chính phủ Hoa Kỳ nói rằng Việt Nam cần các trang thiết bị hàng hải và tàu chiến tốt hơn để đối phó với hành động tranh chấp chủ quyền của Bắc Kinh ở vùng biển Đông Nam Á, nhất là sau bế tắc về tranh chấp hải quân hồi tháng Năm, sau khi Bắc Kinh đặt giàn khoan dầu trong lãnh hải Việt Nam. Quyết định nới lỏng cấm vận phần nào là một phản ứng trước sự kiện tháng Năm, nhưng cũng phải được coi là một bước đi trong chiến lược “xoay trục về Châu Á” của nội các Obama nhằm tập trung các mối quan tâm về kinh tế và quân sự vào châu Á, dù có phải hy sinh một số giá trị dân chủ.
Tập trung quan tâm hơn về Châu Á trước hết phải là tận trung quan tâm tới người châu Á – trong trường hợp này là khoảng 90 triệu người Việt Nam. Quan hệ ngoại giao khăng khít hơn với Hà Nội không nên đạt được bằng sự hy sinh quyền lợi của những người dân, nhà hoạt động, blogger đang đấu tranh cho dân chủ và tự do.

3035. Đào Hiếu: HUYỀN THOẠI ĐU DÂY

Đào Hiếu
14-10-2014
H1Khi người ta nói Việt Nam đang đu dây giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ thì sự ví von ấy hàm ý liều lĩnh, bắt cá hai tay, muốn chơi với cả hai bên mà lại không thật lòng với bên nào. Có nghĩa là cà chớn. Và như thế thì rốt cuộc chẳng được gì. Sẽ trơ trọi, sẽ đơn độc. Và trò “đu dây” ấy sẽ rất nguy hiểm.
Nhưng trên thực tế Việt Nam có đu dây không?
Người đu dây là một người tự tin, dũng cảm, mạnh mẽ và tài năng. Nhưng đứng trước Trung Quốc và Mỹ thì chính quyền Việt Nam không hề có các tố chất ấy.
- Không tự tin vì mặc cảm nước nhỏ, nghèo nàn, lạc hậu. Trước đây Việt Nam huênh hoang là “đánh thắng ba đế quốc sừng sỏ”. Nay thì tự ti đến nỗi một ông bộ trưởng Tàu sang Việt Nam để “kêu gọi đứa con hoang trở về” mà chính quyền cứ im thin thít.

- Không dũng cảm vì nó giết ngư dân mình mà mình còn sợ phạm huý, chỉ dám gọi nó là “tàu lạ”. Nó đổ quân chiếm đảo của mình mà mình lại ra lệnh không được kháng cự để đến nỗi bị nó bắn tan xác 65 chiến sĩ hải quân ở Gạc Ma chỉ trong vòng mấy phút.
- Không mạnh mẽ vì vũ khí thời chiến tranh để lại thì đã rỉ sét, vũ khí mới mua thì lèo tèo vài ba cái làm kiểng, và nạn tham nhũng tràn lan, quanh năm lo vơ vét ăn chặn, cắt xén, rút rỉa ngân sách, còn chí khí đâu mà đánh giặc?
Thử hỏi một kẻ nhu nhược, tự ti mặc cảm và nghèo rớt mồng tơi như Việt Nam thì nhìn thẳng vào mặt người ta còn không dám, nói chi tới chuyện đu dây. Vì đu dây là “giỡn mặt tử thần”. Việt Nam có bản lãnh gì mà dám đu dây?
Và điều quan trọng nhất là từ khi ông Hồ tiến hành cuộc kháng chiến chống Pháp đã khẳng định chỗ đứng của mình là trong vòng tay Trung Quốc rồi. Thắng trận Điện Biên Phủ cũng là nhờ vũ khí Trung Quốc, thắng Mỹ cũng nhờ vũ khí Trung Quốc.
Cho nên miệng thì nói “không có gì quý hơn độc lập tự do” nhưng trong lòng thì đã quyết “đổi độc lập tự do đề nắm cho được chính quyền”.
Từ chọn lựa đó mới đẻ ra “Cải Cách Ruộng Đất”. Trong chiến dịch này nhà cầm quyền Việt Nam lệ thuộc Trung Quốc đến nỗi vì muốn lấy lòng họ mà phải bắn bỏ nhiều nhân sĩ yêu nước từng đem cả tài sản mình ra giúp đỡ kháng chiến.
Năm 1990 ông Linh cùng các đồng chí của ông tại hội nghị Thành Đô đã làm một việc mà bộ trưởng ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch gọi là: “Bắt đầu một thời kỳ Bắc thuộc mới rất nguy hiểm”.
Năm 2010 liên tiếp nhiều phái đoàn quân sự cấp cao của Việt Nam sang học tập ở Trung Quốc, dấn thêm những bước quan trọng vào sự lệ thuộc quân sự.
Rõ ràng là ngay từ những ngày đầu thành lập chế độ, thì Việt Nam đã hành xử như một tỉnh lẻ của Trung Quốc -trừ một giai đoạn ngắn từ năm 1975 đến 1979 có ý muốn thoát Trung và lập tức bị TQ “cho một bài học” bằng cuộc chiến tranh biên giới 1979 –  còn lại, từ trước 1945 đến nay, chính quyền Việt Nam đã một lòng theo Trung Quốc, đã chọn Trung Quốc làm ông chủ, đã nguyện nâng khăn sửa túi cho Trung Quốc, đã khép nép làm “con nuôi” của các vị cha già dân tộc: Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình và ngày nay là Tập Cận Bình.
Với một “thân phận” như vậy, liệu Việt Nam có tư cách để “đu dây” qua phía Mỹ không?

Trương Ái Nhiệm: MISS CHUỘT

Trương Ái Nhiệm
14-10-2014
1. Cả thế giới loài vật đang xôn xao bàn tán trước tin chấn động: nhà Chuột và nhà Cóc sắp thành sui gia.
Lạ quá, từ thời khai thiên lập địa chưa bao giờ có chuyện trái khoáy đến thế!
Nhà Cóc ai cũng biết quá và chẳng ai ưa, xấu xí lại còn… Mà thôi, biết ghét chỉ giấu ở trong bụng thôi, còn bên ngoài dân chúng vẫn sợ Cóc một phép.
Tại sao các loài vật sợ Cóc thế?…
Rồi sẽ biết, giờ ta tạm gác nhà Cóc sang một bên để nói về nhà Chuột.
Nhà Chuột bây giờ nổi tiếng lắm lắm, nhất là sau khi nàng Chuột Mi Nhon đoạt danh hiệu “Miss thế giới loài vật”. Ngày trước, Mi Nhon chỉ mới có Miss nội giới nhà Chuột thôi đã “oai” lắm rồi, giờ “sắc nước hương trời” của Mi Nhon đã vượt trên phạm vi quốc tế thì tầm cỡ tiếng tăm của nhà Chuột không ai lại không biết, ngay cả loài Giun, Dế… vốn chỉ biết sống thầm lặng chui lủi trong lòng đất còn biết nữa à…
Phải công nhận Mi Nhon đẹp, đẹp như thể chưa bao giờ có ai đẹp hơn, ngay cả anh Chuột Tri Thức căm thù nàng nhất cũng không thể phủ nhận dung nhan tuyệt sắc của Mi Nhon. Nói chuột Tri Thức đang giữ trong lòng nỗi căm hận Mi Nhon cũng có nguyên cớ, vì ngày trước họ từng yêu nhau, từng hẹn non thề biển, từng là cặp xứng đôi vừa lứa nhất… Khi người ta yêu nhau, rồi bị người tình “đá” thì đau lắm, hận lắm. Mà lạ thật, hận đấy, căm đấy nhưng chàng Chuột vẫn không sao quên được Mi Nhon, càng yêu nàng hơn, vẫn mong ủ một mai rồi sẽ “châu về hợp phố”, rồi sẽ là “đôi vợ chồng đi vào sách kỷ lục ghi-nét về vẻ đẹp “trai tài gái sắc” nhất”- lời của chính Mi Nhon khi hai đứa kề đầu bên nhau ngắm sao đêm, giữa cánh đồng thơm ngát hương lúa mới.
Thế mà… Chao ôi đau, chao ôi đểu giả!
2. “Em muốn học tiếp lắm chứ, nhưng nhà em nghèo quá…”.
Nghe người yêu trải lòng, Tri Thức đã không quản ngại bán miếng đất tốt mà mình được thừa kế để lo cho Mi Nhon tiếp con đường học vấn…
Học thêm ít lâu nữa, Mi Nhon lại thỏ thẻ: “Anh à, thời buổi này tốt gỗ thôi không đủ cần phải có nước sơn đẹp nữa mới hòan hảo. Anh có ý chí học, kể như lo phần tốt gỗ, phần chính, em có duyên dáng vóc, lo phần đẹp sơn…”.Rồi Mi Nhon nhìn bầu trời đầy sao mơ mộng: “Mai mốt, đôi ta ta sẽ là cặp Chuột đẹp nhất, sẽ đi vào sử sách bất tử…”.
Chuột Tri Thức nhận ra: con đường học vấn căn bản ở lòng đam mê tri thức, thiếu điều kiện- phương tiện chỉ là cớ biện giải… Mà Mi Nhon nói thật chí lý! Chàng định hỏi về số tiền bán đất lần trước đưa cả cho Mi Nhon bỗng trở nên vô duyên, thừa thãi quá. Chắc chắn nàng đang dùng số tiền lớn ấy để vun chăm hạnh phúc tương lai cho hai đứa!.. Khi đang yêu thì điều gì người yêu nói đều Chân- Thiện- Mỹ tất, chẳng nghi ngờ gì hết. Minh nhiên, nàng đã phân giao “nhiệm vụ”: Tri Thức- nam nhi thì lo phần chính (tự dưng chàng thấy mình có trách nhiệm nên càng ra sức học tập, học để khỏi phụ niềm tin yêu của nàng nữa chứ!); Mi Nhon cũng tỏ ra một nữ nhi đảm đang, hết mình với trách nhiệm “phần sơn”, ngày càng đẹp hơn, xinh hơn (Chuột Tri Thức rất tự hào mỗi lần sánh bước bên Mi Nhon).
Đứng trước vẻ đẹp không ngừng tăng triển của người yêu, thú thực có lúc Chuột Tri Thức cũng hơi “chột dạ”… Nhưng chỉ cần vài cử chỉ “ưỡn ẹo” giận dỗi của Mi Nhon là chàng Chuột quay ra tự trách mình đa nghi, chỉ hay nghĩ vớ vẩn. Hai đứa đã cam kết rồi và họ hàng nhà Chuột hai bên cũng dạm đám đồng ý: Sẽ tổ chức đám cưới ngay sau khi Tri Thức ra trường. Mà thời gian ra trường cũng cận kề, chỉ còn chưa đầy một học kỳ nữa… “ Chẳng mấy nàng sẽ ở bên ta mãi mãi. Mái ấm nhà ta sẽ luôn xứng đáng danh hiệu “Gia đình Văn hóa” điển hình nhất (văn hóa đúng chất lượng, nghiêm túc chứ không phải thứ văn hóa “thành tích” bậy bạ đại trà như nhiều năm nay)”. Chàng Tri Thức hồi hộp, cầu mong thời gian chạy hỏa tốc để mau đến ngày tốt nghiệp ra trường.  
Xóm Chuột râm rang về cuộc thi “Miss” Chuột làng thung lần đầu tiên. Nhiều cô Chuột háo hức đăng ký dự thi. Chuột Mi Nhon dễ dàng đoạt danh hiệu Hoa khôi toàn phần… Tri Thức dù đang rất bận rộn bài vở cho kỳ thi tốt nghiệp cũng dành nhiều thời gian để luôn bên cạnh Mi Nhon (bị nàng sai vặt như một đứa ở nhưng Tri Thức vẫn vui), ngầm báo cho những chàng Chuột khác đừng dại ngấp nghé, Hoa khôi đã có chủ nhân (vì mải chăm bo bên nàng nhiều quá, lần đó Chuột Tri Thức suýt rớt tốt nghiệp, hú hồn!).
Ngày nhận bằng tốt nghiệp (buồn quá, Mi Nhon bận đi quay phim quảng cáo, không dự được) chỉ mình chàng Tri Thức cô đơn trong biển Chuột mênh mông, nhớ Mi Nhon da diết… Giá mà nàng đừng thi Miss. Ờ, đi thi cũng được nhưng đừng đạt ngôi Miss!… – Chàng Tri Thức vừa thương vừa trách, vừa hy vọng mong manh nàng về kịp!
Gặp Mi Nhon, Tri Thức đánh tiếng đã học xong, đã nhận bằng tốt nghiệp. Nàng chúc mừng và trả lời lấp lửng: “Em đang bận cho cuộc thi Miss Chuột cấp quốc gia, chịu khó đợi em”…
Ờ thì đợi!…
Trời ạ, ai đã từng sống trong cảnh chờ đợi mới thấu hiểu tâm trạng bức rứt, nóng như ngồi trên đống than hồng của chàng Tri Thức (Mi Nhon hỡi, nàng có hiểu không!). Trong sân chơi lớn này, Mi Nhon cũng không khó khăn mấy để dành lấy vương miện Miss quốc gia.
Gặp Mi Nhon, Tri Thức đặt lại vấn đề lời hứa se duyên năm xưa, nàng vẫn ẫm ờ: “Em đang còn bận lo cuộc thi Miss cấp thế giới loài vật, gắng đợi em thêm ít nữa”…
Ờ, lại đợi, lại đợi!…
Tri Thức bắt đầu cảm thấy bực bội với chính mình! Điều này chỉ mình chàng trong riêng tư biết thôi, chứ bên ngoài chàng vẫn tỏ ra vui vẻ- “không sao đâu”, nhất là khi có mặt Mi Nhon. Rồi chàng Chuột bắt đầu nhận ra Mi Nhon có dấu hiệu “sa sút tình cảm”, tránh gặp mặt mình. Nếu không thể tránh được, nàng tiếp chàng với thái độ… đại khái, ngượng ép rồi nhanh chóng… biến với lý do “Em bận lắm, để khi khác nhé anh”.
Lần cuối gặp Mi Nhon, nàng bóng gió xa xôi: “Thời buổi này tri thức, học cao mấy mà không có thế, có quyền hay có tiền cũng chỉ là thứ vứt vào sọt rác. Bao thằng bác sĩ, cử nhân…, bằng này cấp nọ như anh hoặc hơn anh sau khi ra trường cũng thất nghiệp, không có đất dụng võ, nếu có việc lại lương ba cọc ba đồng; Trái lại, lắm đứa dốt bỏ mẹ nhưng nhờ thế con ông cháu cha vẫn làm quan to, vẫn nắm đầu thiên hạ, vẫn có trăm ngàn kế sách để bú bầu sữa ngân sách…”.
Thế là đã rõ, dù không nói cụ thể (ai lại đi nói hoạch tọet với dân tri thức) nhưng chàng thừa hiểu, đó là lời chia tay. Học cao mà nghèo như chàng, đừng mơ sánh bước bên hoa khôi!…
Chuột Tri Thức ấm ức nhất: Không lấy chàng thì lấy “thằng Chuột” nào đó giỏi hơn, giàu hơn cũng đỡ tức, hay bét rem lấy thằng Chuột đui hủi nào đấy cũng còn được an ủi ít chút, đàng này Mi Nhon lại nhận lời cầu hôn của thằng Cóc Tía- cái giống vốn xấu xí, nham hiểm, lộng hành chẳng ai ưa!
Chao ôi đau! Chao ôi nhục nhã!…
3. Thượng viện 72 thành viên nhà Chuột khẩn cấp nhóm họp bất thường để bàn chuyện Cóc cầu hôn Mi Nhon.
Chủ tịch Nghị viện giải trình: Họ Chuột ta dù có làm “bá chủ” Miss thế giới lòai vật, nổi tiếng khắp nơi thật song có tiếng mà không có miếng, Chuột vẫn hoài Chuột. Ý tôi muốn nói, mình vẫn là loài thấp cổ bé miệng, chẳng thằng nào sợ Chuột. Tuần trước, con trai lớn tộc Chuột Nhà, không biết tội tình gì bị con mẹ quan Thẩm phán Mèo Mướp bắt được và xử trảm thẳng. Ngược lại, nhà Cóc ngang hiên lộng hành bao lâu nay, phạm tội rành rành, không may bị dư luận bất bình quá xá thì chỉ “xử” bằng cách “khiển trách”, “cảnh cáo”, cao hơn thì “phê bình nghiêm khắc” hay “xử lý nội bộ”, quá đáng lắm thì cho “hạ cánh an tòan”, hưu sớm. Chưa có con Cóc nào bị tòa xử phạt tù giam, chuyện “xử trảm” nhà Cóc thì nằm mơ cũng không có. Bây giờ nhà Cóc chính thức cầu hôn con bé Mi Nhon, đề nghị làm sui gia với Nhà Chuột (điều tôi nằm mơ cũng không ra), đấy là cơ hội ngàn vàng để nhà Chuột ta nâng cao vị thế trên nghị trường quốc tế loài vật. Tôi tán thành, rất rất tán thành việc sui gia cơ hội tuyệt vời này. Các nghị sĩ có ý kiến nào không?
Tiếng vỗ tay vang rần hội trường. 100% nghị sĩ đứng dậy nhiệt liệt tán thành!
4. Mẹ Gà có hai con nhỏ bị Chuột Nhà cắn cụt chân mỗi đứa. Ấm ức lắm, mẹ Gà đến cửa quan tòa Mèo Mun đâm đơn kiện. Quan già Mèo Mun nói:
- Chuyện nhỏ mà, đề nghị tòa đưa ra xử hình sự làm gì. Chị Gà bỏ qua đi, tập trung lo làm ăn, chạy chữa cho hai cháu.
- Trầm trọng thế sao quan cho là chuyện nhỏ bỏ qua được! Theo pháp hình, tội xử trảm, đâu phải giỡn chơi!
- Chị phải thức thời, công bằng xử nghiêm theo pháp luật cũng tùy thời, tùy đối tượng chứ. Tôi chân tình khuyên chị rút đơn về là có ý tốt lo cho chị. Chị không nghe, cứ nằng nặc theo kiện không những không được mà còn chuốc họa vào thân, lúc đấy chị đừng trách tôi không cảnh báo trước.
- Ông là quan Mèo có trọng trách gìn giữ kỷ cương phép nước, mỗi chuyện nhà Chuột mà ông không dám xử… Sao ông hèn quá vậy!- Gà mẹ xẫng giọng nói bất kính, bực tức quay về.
Khi mẹ Gà ra khỏi nhà, quan Mèo Mun cúi đầu xấu hổ. “Ông hèn quá!”, câu mẹ Gà mắng nghe chao chua xót vì… đúng quá, chuẩn quá!
Từ ngày Chuột làm sui gia nhà Cóc, pháp luật nghiêm minh không còn đụng được nhà Chuột nữa. Nếu quan nào dám sờ gáy nhà Chuột, kết cục Chuột vẫn thoát án xử, chắc chắn vị quan đó bị quan trên gây khó dễ, bị chụp mũ, nhẹ thì bị đuổi về vườn.
Không phải quan không biết phi lý, bất công…nhưng chưa có can đảm để thoát khỏi hàng ngũ đã xộc mùi xú uế. Giả như bỏ liệu có ở yên? Rồi sổ hưu, rồi con cháu… Cuộc đời làm quan, nhiều lúc Mun phải cắn răng bẻ cong lương tri, cố để cái cân công lý pháp luật nghiêng phần lợi nhất về nhà Cóc, nhà Chuột. “Ta già rồi, chẳng ai trách ta được. Thoát khỏi phải xử các vụ liên quan đến nhà Cóc- Chuột chừng nào hay chừng ấy. Nếu không thóat được thì ta sẽ đau khổ hơn vì phải lèo lách chánh pháp”, Mèo Mun tự vấn an.
- Hôm nay em đến nhà gặp được quan Mèo Mun, ai ngờ thằng già ấy không dám xử lại còn khuyên em cần biết thức thời, bỏ qua. Già đầu mà hèn quá!- Mẹ Gà qua gặp bác Trâu, “xổ” tức.
- Cô nói thế thì tội cho bác Mèo Mun đáng kính. Những gì liên quan đến dòng họ Cóc- Chuột cô đừng đâm đơn kiện cáo, gây thêm khó dễ cho các quan. Quan Mun khuyên thế là nghĩ tốt cho cô đấy!
- Chẳng nhẽ nhà Mèo lại đi sợ nhà Chuột?
- Không phải sợ Chuột mà là sợ Cóc. Chuột sui gia nhà Cóc, kể như địa vị ngang hàng, đụng nhà Chuột là đụng đến nhà Cóc! Mà đụng đến Cóc thì ai cũng tránh. Cô thấy đấy, từ ngày sui gia với Cóc, Chuột lộng hành tàn phá mùa màng khắp nơi, biết bao cánh đồng điêu đứng, có Mèo nào dám lộ diện đối đầu đâu! Chuột dựa vào uy danh Cóc, sửa cả hiến pháp, ai dám cự. Cô không thấy sao, Chuột đang vô danh tiểu tốt, thoắt một cái trong bản Hiến pháp, nhà Chuột được xếp đứng đầu 12 con giáp, trên cả tôi, nhà Mèo tụt sau vài bậc, còn Gà nhà cô thuộc tốp… đội sổ (*).
- Cóc là cái quái gì mà ai cũng sợ?
- Đúng là nỗi đau các con bị hàm oan làm mờ mắt cô. Cóc được suy phong là “cậu ông Trời, ai mà đụng Cóc thì Trời đánh cho”. Đúng thật đấy! Người xưa kể, chúa sơn lâm là Sư Tử, thấy Cóc lếu láo quá, đập chết một con, ai ngờ dòng họ nhà nó kêu trời đổ mưa, xui sét đánh một phát Sư Tử chết ngay. Từ đấy ai cũng sợ Cóc một phép. Tháng trước, Chó Phốc không kìm được cơn tức giận dám đá Cóc Vườn một cái, Cóc lôi ngay “hàng nóng” quốc cấm (nọc độc Cóc) ra bắn Chó một phát, sưng phù mắt đến giờ vẫn chưa khỏi. Nhà Chó cũng đành cắn răng chịu trận.
- Sợ nhà Cóc em không nói, còn nhà Chuột dù có sui gia sui xiếc gì đi nữa cũng không thể như nhà Cóc lộng hành trên pháp luật. Bác Trâu thấy đúng không?
- Tôi nói thế mà cô Gà vẫn không chịu hiểu. Tôi hỏi cô, quốc pháp đang ở trong tay ai? Dòng giống nào đang chiếm đa số áp đảo gần như đọc quyền trong Đại nghị viện 333 ghế? Cô trả lời được câu này là hết muốn đi kiện cáo ngay.
5. Biết Gà Mẹ vẫn chưa thể giải tỏa hết nỗi ấm ức, Trâu mon men sang bắt chuyện: “Cô Gà ơi, tôi có chuyện này hay lắm, nghe xong chắc chắn cô được an ủi vài phần”. “Chuyện gì, mời bác kể, em lắng nghe đây!”- Mẹ Gà vừa lau vết thương Gà con vừa nói.
- Bữa nay đi cày đồng nghe con người kể chuyện mới biết, “Cóc hai cẳng” (COCC-con ông cháu cha) trong thế giới con người cũng lộng hành, coi thường pháp luật không thua gì (thậm chí còn hơn nữa) nhà Cóc trong thế giới bốn cẳng ta. Nghe nói, mới rồi có một chú Cóc múa kiếm đại náo sân bay quốc tế, hành hung đe dọa om sòm cả nhân viên sân bay giữa thanh nhiên bạch nhật- Nghe đâu, trước nữa, cũng chú Cóc này còn vi phạm pháp luật nặng hơn khi dùng “hàng nóng” quốc cấm phát hỏa ngay ở chốn ăn chơi. Cuối cùng thì sao? Quan trên kết luật thế này: Cây kiếm không phải kiếm vì không có… mác; Chuyện “phát hỏa” là do sơ ý súng bị… cướp cò. Không có cơ sở cấu thành tội hình sự để đưa ra tòa, do đó chỉ xử hành chánh, cho về vườn tu dưỡng một thời gian vì Cóc còn trẻ người non dạ…”. Nghe đâu bố của chú Cóc này có cả đội “xe vua” hoành tráng cày nát đường xá nhiều năm nay chẳng thấy quan nào lên tiếng… Cô thấy chưa, con người được quyền làm chủ vũ trụ, nổi tiếng pháp luật nghiêm minh, không sợ Trời… mà còn sợ Cóc, huống chi là chúng ta.
- Thế họ có để cho Chuột ngang nhiên lộng hành không?
- Cái đó thì tôi không rõ. Cứ căn cứ vào lời than vãn của nhà chủ tôi: “dạo này chuột lộng hành phá hoại mùa màng quá, không có cách nào trị được”, thì suy ra cũng đủ biết.
Trương Ái Nhiệm
—–
(*) Tí- Sửu- Dần- Mão- Thìn- Tỵ- Ngọ- Mùi- Thân- Dậu- Tuất- Hợi (Chuột- Trâu- Hổ- Mèo- Rồng- Rắn- Ngựa- Dê- Khỉ- Gà- Chó- Heo)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét