BÁC HỒ VẪN PHẢI CHỊU ĐAU ĐỚN OAN KHUẤT DƯỚI SUỐI VÀNG ...
Trong ngày lễ động thổ nhà thờ Tổ tiên bác Hồ, người ta thấy
Nguyễn Văn Bình và bà Thái Hương như hình với bóng và là những người đa có
công, có của tài trợ …. Hộ đã làm sao để rút tiền của nhân dân xây nhà thờ?
Nguyễn Sinh Hùng - Thái Hương đang làm lễ khởi công |
Vừa là chủ của Ngân hang TMCP Bắc Á, vừa là chủ nhân của
hàng loạt công ty TH, bà Thái Hương – Người đồng hương của Chủ Tịch Nguyễn Sinh
Hùng hiện đang ôm 23.000 tỷ đồng tiền nợ vay của Bắc Á, của BIDV, của Agribank.
Trong đó khoảng gần 3.000 tỷ bà Hương lấy tiền của NH Bắc Á đầu tư vào các dự
án của mình từ 7 đến 5 năm KHÔNG hề trả lãi một đồng mà cũng KHÔNG chia lợi
nhuận cho Ngân hàng Bắc Á.
Làm thế nào mà với kiểu cách làm ăn khoa trương, đánh bóng,
nhưng thực chất là thua lỗ mà vẫn rút được tiền của nhà nước, ngay cả lúc NHNN
có chủ trương xiết chặt tín dụng thì từ tháng 8/2011 NHNN đã rót cho Bắc Á gần
4000 tỷ đồng? Đây là một vài mánh khoé của bà Thái Hương:
1.
Lập hàng loạt dự án ma như Dự án
nuôi cá và Xây dựng nhà máy chế biến cá, dự án trồng và chế biến Olive tại Nghệ
An! Dự án xây dựng nhà máy xi măng tại biên giới với Lào!...
2.
Có lẽ chỉ cần nghe tên dự án, không
cần đến người am hiểu kinh tế cũng thấy đây là một dạng dự án như ‘Vinashin’!
Bà Hương lập dự án cốt yếu là để rút tiền nhà nước. Thông qua mối quan hệ đồng
hương với Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng và mối quan hệ Tình Tiền với Chính
Phủ Nguyễn Tấn Dũng, bà Thái Hương đã biến những dự án không tưởng của mình
thành những dự án khả thi và được ngân hàng rót tiền cho vay ưu đãi!
3.
Dự án xây dựng chuồng trai nuôi bò
sữa của bà Thái Hương cũng đã được kê khống lên hàng trăm lần, có thể lấy ví
dụ:
· Thiết
bị của Dây chuyền vắt sữa tự động của Afilkim trị giá chưa tới 1 triệu USD/ dây
chuyền để có thể vắt sữa được 2.000 con bò/ ngày thì đã được kê lên hàng trăm
triệu USD trong đề án để ngân hàng BIDV và Agribank rót vốn cho vay ưu đãi! Hai
ngân hàng này hiện đã rót cho bà ta gần 10.000 tỷ đồng! trong đó đến 90% số
tiền của các ngân hàng bà Thái Hương đã rút ra khỏi dự án chuyển lậu ra nước
ngoài một phần, một phần dùng đi hối lộ và một phần trả lãi cho các khoản vay
trước.
· Đến
thời điểm cuối tháng 11/2011 Công ty sữa TH mới nuôi được 500 con bò, nhưng đã
kê khống tài sản để vay lên tới 10.000 tỷ đồng, khi bị phát hiện bà ta nhanh
chân nhập thêm đàn bò từ Ixrael về, nâng tổng số đàn bò lên khoản 1.000 con,
nhưng đã kê khống lên thành 11.000 con!
· Một
mánh khoé để rút tiền là ký hợp đồng tư vấn với đại diện của Afilkim trị giá 10 triệu USD cho việc lắp đặt thiết
bị trị giá chưa tới 1 triệu USD! Tại sao phải làm vậy? Đơn giản là để rút
tiền mặt từ ngân hàng cho vay ưu đãi lấy tiền đi hối lộ và trả lãi vay cho các
khoản 5-7 năm trước!
Tại sao bà Thái Hương có thể dễ dàng
lừa được mọi bộ phận tín dụng, thẩm định của các NH? Chỉ vì đã có Chủ tịch QH
Nguyễn Sinh Hùng bảo kê và Thầy trò Nguyễn Tấn Dũng thì ưu ái cho Bắc Á để đánh
đổi lại sự nương nhẹ của Quốc Hội và để Nguyễn Văn Bình không bị ra chất vấn!
Ngày khởi
công đền thờ Tổ Tiên của Nguyễn Sinh Hùng, cả Thái Hương và Thống đốc Nguyễn
Văn Bình đều có mặt. Đây chính là hai kẻ cung cấp tài chính cho dự án: Bình lấy
tiền nhà nước rót cho bà Thái Hương thông qua Bắc Á và các dự án ma, ngược lại
Thái Hương lấy một phần để xây dựng nhà
thờ tổ tiên của Nguyễn Sinh Hùng.
Có lẽ Bác Hồ
ở nơi chin suối cũng đau lòng vì con
cháu ruột thịt của mình đang kiếm tiền trên tên tuổi của Bác! Khi Bác ra đi
cũng chỉ có mấy bộ quần áo ka-ki và đã bị thầy trò Lê Duẩn giam lỏng tại K9 để
phục vụ cho kế hoạch thần thánh hoá mỵ dân.
Thực sự những người Việt Nam có lương tri vẫn dành cho Bác một tình cảm
như một người cha già đã khai sinh ra Tổ Quốc Việt Nam. Nếu thật sự có tấm lòng với Bác thì tại sao Nguyễn Sinh Hùng không dũng
cảm công bố lại những trang lịch sử đã bị
viết sai cho toàn dân thấu hiểu nỗi đớn đau của con người đã khai sinh ra đất
nước Việt Nam, nhưng những năm tháng cuối đời đã phải chịu những oan trái và uẩn
khúc của một người tù bị giam lỏng?
Rất nhiều
người đã rơi nước mắt khi đến tham quan K9, nhìn thấy cái phòng của Bác sống những
năm tháng cuối đời chưa được 20 m2 với chiếc giường chỏng trơ, không nệm, không
chăn ấm và không điện thoại! Làm sao ai có thể tin được đó là phòng ở của một vị
lãnh tụ! Đến điện thoại còn không có! Chỉ đến những ngày sắp ra đi, Bác mới được
đưa về Hà nội…
Ông bà ta
có câu ‘Một giọt máu đào hơn ao nước lã…’.
Tại sao Nguyễn Sinh Hùng không thấy đau sót trước những cảnh tượng đó? Tại sao
không dám vạch trần cái câu chuyện có thật: Lê Duẩn đã giả bộ cùng Bác và toàn
thể Bộ Chính trị đi sơ tán lên K9, rồi sau đó len lén lần lượt trốn về Hà Nội,
để ngày hôm sau khi không còn một ai, Bác hỏi các cận vệ và đã phải thốt lên ‘Các chú lừa bác rồi…’
Tại sao điều
đáng làm thì không làm mà lại dung túng để cho một kẻ như Thái Hương lợi dụng
danh nghĩa xây cái nhà thờ để lấy hàng chục ngàn tỷ của nhân dân và phải thoả
hiêjp với thầy trò Nguyễn Tấn Dũng làm cho lòng dân căm phẫn, nguyền rủa?
Nếu có những
loại con cháu như Nguyễn Sinh Hùng thì có lẽ đời này Bác Hồ vẫn còn ngậm ngùi nơi
chín suối nỗi oan khuất của mình mà không sao siêu thoát cho được!
CHỦ TỊCH SABECO LÀ AI VẬY....?
Ông TS giấy Phan Đăng Tuất 'đấu súng' với Ban Lãnh đạo Sabeco dành ghế Chủ tịch |
Thời phong kiến, ông bà ta có câu 'Một người làm Quan cả họ được nhờ!'. Câu đúc kết này xem ra ở thế kỷ 21 này tại Việt Nam vẫn hiệu nghiệm. Chả thế mà ngày 7/5/2012 đồng loạt các báo đưa tin 'Ông Phan Đăng Tuất giữ chức Chủ tịch HĐQT Sabeco. Bộ Công Thương đã có các quyết định về việc ông Nguyễn Bá Thi và ông Nguyễn Quang Minh thôi nhiệm vụ quản lý phần vốn nhà nước tại Sabeco...'
Tổng Công ty Rượu - Bia - Nước giải khát Sài Gòn (Sabeco), một công ty đang nắm 35% thị phần bia của cả nước, đặc biệt chieesm đến 70% thị phần dòng bia cao cấp, doanh thu năm 2011 đạt 22400 tỷ đồng và lợi nhuận thuần đạt trên 2.700 tỷ đồng với 28 công ty, nhà máy .... Có thể nói là một miếnh bánh ngon béo bở dành giật nhau từ nhiều năm qua. Hiện Sabeco trong qúa trình giảm bớt vốn của nhà nước từ 89.7% xuống còn 51% và ai sẽ dành được miếng bánh ngon lành này sẽ phụ thuộc rất lớn vào vị Chủ tịch!
Phan Đăng Tuất xuất thân từ một anh cán bộ quèn ở Bộ Công Nghiệp, ngay sau khi Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng lên nắm trọng trách thì 'vèo' một cái Phan Đăng Tuất trở thành Viện Trưởng Viện Chiến lược của Bộ Công Thương, rồi tham gia Uỷ viên Hội đồng quản trị của Sabeco! Nhưng có lẽ chức vụ Uỷ viên hội đồng quản trị cũng chưa thể làm mưa làm gió được, nên sau nhiều năm nằm phục tìm sơ hở vi phạm của nguyên Chủ tịch và Tổng giám đốc 'mật báo'cho cơ quan điều tra của Bộ Công An vào cuộc .... và rồi hai vị nguyên Chủ tịch và phó chủ tịch bị cho thôi chức để điều tra , làm rõ thì Phan Đăng Tuất bỗng chốc đại nhảy vọt lên chức vụ Chủ Tịch!
Vậy Phan Đăng Tuấn là ai mà Bộ công thương và Tổng cục điều tra của Bộ công an phải dày công vất vả dọn đường cho ông ta lên vậy?
Xin thưa: Phan đăng Tuất chính là EM RUỘT của bố vợ Nguyễn Thanh Nghị - Con trai lớn của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng! Quả thật Ở trong nhà có một ông Thủ Tướng mà đến cả EM TRAI CỦA BỐ VỢ CỦA CON TRAI cũng được hưởng phước thì quả ông Thủ Tướng mới chu đáo làm sao! Phải chi ông Thủ Tướng cũng dành trí tuệ và thời gian để lo cho dân cho nước như vậy thì có lẽ người dân và hàng trăm ngàn doanh nghiệp Việt Nam đã không rơi vào cảnh thất nghiệp, bị 'cướp ngày' tang thương như hiện nay...
Mời xem tiếp bài sau...
Phan Đăng Tuất - Em ruột bố vợ Nguyễn Thanh Nghị
- Con trai Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng
|
Lãnh đạo Bộ Công Thương vừa công bố quyết định cử ông Phan Đăng Tuất, cán bộ quản lý phần vốn nhà nước tại Tổng Công ty Cổ phần Bia Rượu Nước giải khát Sài Gòn (Sabeco), thực hiện nhiệm vụ phụ trách bộ phận quản lý vốn nhà nước tại Sabeco từ ngày 1/5 thay ông Nguyễn Bá Thi.
Trước đó, Bộ Công Thương cũng đã có các quyết định về việc ông Nguyễn Bá Thi và ông Nguyễn Quang Minh thôi nhiệm vụ quản lý phần vốn nhà nước tại Sabeco.
Chiều cùng ngày, các thành viên Hội đồng quản trị (HĐQT) Sabeco đã thống nhất bầu ông Phan Đăng Tuất giữ chức Chủ tịch HĐQT và giới thiệu bà Phạm Thị Hồng Hạnh- Ủy viên HĐQT làm Tổng Giám đốc Sabeco.
Sabeco là một trong những thương hiệu dẫn đầu trong ngành sản xuất bia - rượu - nước giải khát tại Việt Nam với bề dày hơn 30 năm xây dựng và phát triển.
Hiện Sabeco có 28 đơn vị thành viên là các công ty con, đơn vị trực thuộc và công ty liên kết với địa bàn hoạt động trải rộng trên khắp các vùng miền của Việt Nam.
Năm 2010, SABECO đã đạt mốc 1 tỷ lít bia và quyết tâm phấn đấu trở thành tập đoàn công nghiệp đồ uống có trình độ sản xuất và sức cạnh tranh cao, luôn đứng đầu trong việc cung cấp các sản phẩm bia tại Việt Nam, có uy tín trong khu vực và trên thế giới.
Theo VOV
CON ĐƯỜNG THÂU TÓM SABECO (Phần 1)
Phan Đăng Tuất - EM TRAI CỦA BỐ VỢ NGUYỄN THANH NGHỊ CON TRAI LỚN THỦ TƯỚNG |
Theo SGTT ‘Với sức
tiêu thụ hàng tỷ lít, cộng với mức tăng trưởng 15%/năm, thị trường bia Việt Nam
được xếp thứ ba tại châu Á về sản lượng tiêu thụ. Chính vì vậy, từ nhiều năm nay, dù đã có nhiều thương hiệu thất bại,
nhưng các hãng bia nước ngoài vẫn tiếp tục đổ bộ vào thị trường Việt Nam.Việt
Nam được dự báo sẽ trở thành thị trường tiêu thụ bia lớn nhất thế giới của
Heineken trong danh sách 170 thị trường trên thế giới mà dòng bia này có mặt. Sức
tiêu thụ khổng lồ này khiến thị trường bia Việt Nam “tăng độ” với sự xuất hiện
của hàng loạt nhãn hiệu bia mới.’
Như vậy triển
vọng của Sabeco lớn tới mức không cần phải bàn cãi! Một thị trường VUA của loại hàng
hoá tiêu thụ đặc biệt với siêu lợi nhuận của mọi thời đại! Sabeco là thương hiệu
được xây dựng với gần nửa thế kỷ độc quyền – Đó là lợi thế mà chẳng có thương
hiệu bia nào ở Việt Nam có thể sánh bằng!
Đến 31/12/2011, theo báo cao tổng kết của Tổng công ty Bia –
Rượu - Nước giải khát Sài Gòn (Sabeco) đã chiếm 51.4% thị phần bia của Việt Nam
nói chung và chiếm tới 70% thị phần bia cao cấp tức là thị phần của bia Heinken
của Sabeco! Với 28 công ty thành viên đầy ấn tượng, tổng tài sản trên sổ sách
16.571 tỷ đồng, Vốn điều lệ và các quỹ đầu tư phát triển lên đến 9.533 tỷ đồng.
Đến 31/12/2011, mặc dù trong giai đoạn cả nước khát vốn thì Sabeco có số dư
trên 4.000 tỷ tiền mặt vào 31/12/2011 và thừa tiền mặt đến mức đã bỏ ra 6.400 tỷ đầu tư chủ yếu đầu tư vào
các ngân hàng Eximbank và cho vay 341 tỷ với lãi suất 1.8% đến 6.6%/Năm và 294 tỷ đồng mua
trái phiếu lãi suất 6-12%/năm!
Con mồi
càng ngon thì cuộc chiến càng khốc liệt.
Quy trình thâu tóm
Trong khi 04 đối tác chiến lược nước ngoài hàng đầu củ Nhật Bản, Mỹ, Đức...đang tranh giành
nhau để được làm cổ đông chiến lược của Sabeco, thì một vụ mờ ám đã xảy ra: Bỗng dưng số cổ phần 89.59%
của nhà nước đang nắm giữ bỗng trên sổ sách tụt xuống còn 51% với những giải
thích quanh co của bà Trịnh Thị Tuyết Minh – Phó Tổng giám đốc – rằng “Để cho dễ cổ phần hoá!”
Thực chất đằng sau những mờ ám này là gì? Là Tập đoàn Masan và Bản Việt muốn
chiếm toàn bộ số cổ phần này. Nhưng Chủ tịch Nguyễn Bá Thi và Tổng giám đốc Nguyễn Quang
Minh là kỳ đà cản mũi nên chưa thể thực hiện được trót lọt! Cho dù hai ông này
trong thời gian qua cũng đã thể hiện thiện chí mua cổ phần của EXimbank, cho vay lãi suất thấp, song
chỉ là ‘con mạt’ bé xíu so với khối tiền mặt và tiềm năng của Sabeco, vì vậy mà những kẻ
thâu tóm đang chết khát càng muốn ăn tươi, nuốt sống con mồi thật nhanh! Song
muốn thâu tóm được thì việc trước tên phải loại vỏ được hai cái gai này!
Từ năm 2010, phó thủ tướng Nguyễn Vĩnh Trọng theo chỉ đạo
của Thủ Tướng cũng cầm đầu Ban chống tham nhũng vào quần nát hồ sơ Sabeco,
nhưng cũng ra về với bản kết luận chưa đủ chứng cớ để 'trừng trị' Nguyễn Bá Thi
và Nguyễn Minh Quang… Không chịu thua, Nguyễn Tấn Dũng một mặt buộc thanh tra
Chính Phủ vào cuộc, một mặt lùa Cơ quan điều tra vào khởi tố vụ án… Đến ngày 4/5/2012 dù bị
bãi miễn thì cả cơ quan điều tra và ban thanh tra vẫn chưa thể thống nhất kết
luận kết tội tham nhũng để tống hai ông Thi và Minh vào tù được!
Không thể chờ đợi thêm được nữa
Đến ngày 20/4/2012, báo công an nhân dân mà tổng biên tập là đệ tử của Nguyễn Tấn Dũng
đã công khai đăng bài quy kết, chụp mũ Chủ Tịch Nguyễn Bá Thi và Tổng giám đốc
tội gây thiệt hại do ký một hợp đồng mua vỏ bia thời hạn tới 03 năm mà không phải ký 01
năm, bất chấp việc vi phạm quy định luật pháp báo chí KHÔNG được đăng tải thông tin trong
khi cho cơ quan điều tra chưa có kết luận và trong quá trình vẫn đang tiếp tục
điều tra!
Mặc
dù bị đủ cơ quan chức năng vào ‘soi’ nhiều lần, song đến nay vẫn chưa thể ra
được kết luận buộc tội ông Nguyễn Bá Thi và Tổng giám đốc như ý đồ ban đầu của
những kẻ chủ mưu! Bản thân ông Nguyễn Bá
Thi đã phát biểu trên báo cho rằng quyết định bãi miễn điều chuyển ông
là không bình thường. Ông Thi đặt vấn đề: “Kết luận cơ quan
điều tra và thanh tra nhiều lần đều không thống nhất và chưa ra được kết luận,
bản thân Sabeco trong những năm qua vẫn mang lại lợi nhuận thuần sau thuế 2.700
tỷ cho năm 2010 và 2.400 tỷ đồng cho năm 2011 trong khi Vinashin, Vinaline bị
thua lỗ nghiêm trọng thì sao?”
Vậy là, ngày 24/4/2012 trực tiếp Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng họp chỉ
đạo phải điều chuyển và thay ban lãnh
đạo của Sabeco vì nội bộ mất đoàn kết thì đến 2/5/2012 đã có quyết định điều
ông Tuất về thay vị Chủ tịch Nguyễn Bá Thi và TGD Nguyễn Quang Minh với lý do
‘nội bộ mất đoàn kết’! Ngay lập tức Bộ công thương – Ông Bộ trưởng ‘đầu gỗ’
Vũ Huy Hoàng đã giới thiệu Phan Đăng Tuất – Em TRAI (Chúng tôi xin cải chính
lại chính xác là em trai – Phan Đăng Tuất sinh năm 1957) CỦA BỐ VỢ NGUYỄN
THANH NGHỊ CON TRAI LỚN CỦA THỦ TƯỚNG – lên thay.
Dù cho đã phải dùng đến sức mạnh tổng hợp, lực lượng công
an, thanh tra chính phủ và báo chí, song cũng không thể kết tội được Chủ tịch
và Tổng giám đốc của Sabeco và cuối cùng Nguyễn Tấn Dũng đã phải ‘chơi bài cùn’
bằng cái kết luận của kẻ làm cha mẹ ức hiếp con “Mất đoàn kết nội bộ” để đuổi
bằng được dàn lãnh đạo cũ đi thay thế bằng ‘dây
mơ, rễ má’ nhà mình.
Nguyên nhân sâu xa hơn chính là: Masan của Nguyễn Đăng Quang
– Hồ Hùng Anh – Tướng Nguyễn Văn Hưởng và Bản việt của cô con gái rượu Nguyeexn Thanh Phượng KHÔNG
THỂ CHỜ ĐƯỢC NỮA MÀ CẦN PHẢI LÀM THẬT NHANH ĐỂ CHIẾM TOÀN BỘ SABECO trong khi
lo ngại thế lực của Nguyễn Tấn Dũng còn chưa biết ra sao trong thời gian tới!
Ngay sau bài báo, Khi chúng tôi đăng bài Chủ tịch của Sabeco
là ai…? Thì có người vô danh phản ứng rằng: Ông Phan đăng Tuất là Tiến Sĩ đã được
ông Đỗ Văn Hào thứ trưởng giới thiệu lên chứ không phải từ anh cán bộ quèn(!)
Vậy thì chúng tôi xin nói lại cho rõ thêm: Ông Phan Đăng
Tuất từ một ông cán bộ quèn vô danh tiểu tốt đã nhảy tót lên chức viện phó rồi
một thời gian ngắn lại lên ngay Viện Trưởng kiêm luôn UỶ viên Hội đồng quản trị
của Sabeco! Hỏi xem bao nhiêu ông tiến sĩ ở Việt Nam được như vậy? Chưa kể, thử
hỏi ông tiến sĩ Tuất xem đã có bao nhiêu công trình nghiên cứu, bao nhiêu đầu sách
của ông được xuất bản trong và ngoài nước?????
Rõ ràng con đường quan lộc của ông ta gắn liền với thế lực đi lên của
Ngài Nguyễn Tấn Dũng!
Dùng công an và đòn
bẩn loại Nguyễn Bá Thi, Nguyễn Quang Minh để đưa Phan Đăng Tuất lên mới
là giai đoạn đầu của quá trình ăn cướp Sabeco của cha con Nguyễn Tấn
Dũng và nhóm SÓI NGA Nguyễn Đăn Quang - Hồ Hùng Anh là cháu và được sự
bảo trợ của Nguyễn Văn Hưởng!
Còn tiếp...
Bao công
Ai đã âm thầm mua gần 40% vốn điều lệ Sabeco?
"Lộ diện" danh mục gần 6.400 tỷ đồng tiền mặt và đầu tư của Sabeco
Đằng sau sự kiện Bia Sài Gòn trảm tướng
Bộ Công Thương vừa quyết định thay
thế cả hai vị trí nhân sự cao nhất của Tổng công ty cổ phần Bia - Rượu - Nước
giải khát Sài Gòn (Sabeco).
Theo lẽ thông thường, việc thay đổi
nhân sự tại một doanh nghiệp là chuyện hết sức bình thường. Nhưng việc thay thế
cùng lúc cả 2 vị trí chủ chốt tại một doanh nghiệp mạnh nhất trong ngành bia nội
địa, mà kết quả kinh doanh của năm sau luôn cao hơn năm trước, lại là chuyện bất
thường.
Mất đoàn kết
Với những người có chút am hiểu về hoạt động của Sabeco,
những rắc rối trong nội bộ Sabeco không phải mới bắt đầu gần đây, mà đã âm ỉ
trong nhiều năm qua, nhưng dường như chưa bao giờ được giải quyết rốt ráo.
Thứ trưởng Bộ Công Thương Nguyễn Nam
Hải, trong một cuộc họp báo vào chiều ngày 2/5/2012, khi được báo giới hỏi về
việc thay thế cùng lúc cả Chủ tịch HĐQT lẫn Tổng giám đốc của Sabeco đã cho
hay, việc sắp xếp lại các cán bộ đại diện phần vốn của nhà nước và đang nắm các
vị trí điều hành chủ chốt tại Sabeco là để tăng cường sự phối hợp, đoàn kết
trong nội bộ ban lãnh đạo công ty. Và chưa đầy 24 giờ sau, chiều ngày 3/5, Bộ
Công Thương đã công bố quyết định thay thế cả hai vị trí nói trên.
Ông Nguyễn Bá Thi, người vừa bị rút
khỏi vị trí Chủ tịch HĐQT của Sabeco cho rằng, việc này không bình thường và
chưa đủ căn cứ pháp lý. Lập luận mà ông Thi đưa ra là, từ khi ông được giao nhiệm
vụ tham gia quản lý vốn nhà nước tại Sabeco cho đến nay, Sabeco luôn đạt mức
tăng trưởng cao, vốn nhà nước được bảo toàn và phát triển. Dĩ nhiên, đây cũng
là những căn cứ chủ yếu để đánh giá năng lực của cán bộ được cử. Nếu chỉ nhìn
vào mức lợi nhuận lên tới 2.700 tỷ đồng trong năm 2010 hay khoảng 2.200 tỷ đồng
trong năm 2011, ý kiến này của ông Thi là hoàn toàn có lý. Nhất là khi ngó sang
những thua lỗ và tổn thất lớn tại các tập đoàn nhà nước khác như EVN hay
Vinashin.
Theo những người trong cuộc, việc mất
đoàn kết nội bộ tại Sabeco đã diễn ra từ khá lâu, do nhiều nguyên nhân chưa được
làm rõ. Một số cán bộ chủ chốt của Sabeco cũng đã từng bị xử lý kỷ luật khiển
trách vào năm 2009, mặc dù chính những người trong cuộc cho rằng, chính do cơ
chế và cách xử lý của Bộ Công Thương đã gây nên nỗi.
Nhận xét từ chính ông Thi cho hay, từ
khi Sabeco chuyển sang công ty cổ phần vào hồi tháng 4/2008 cho đến nay, Bộ
Công Thương - cổ đông nhà nước chiếm 89,59% cổ phần- đã dùng quyền quản lý nhà
nước của mình can thiệp quá sâu, thậm chí sai pháp luật vào hoạt động của
Sabeco. Chẳng hạn: quy định bộ phận quản lý vốn nhà nước phải thống nhất tuyệt
đối mới được thông qua HĐQT, cử nhiều đoàn thanh tra, kiểm tra vào thanh tra tại
Sabeco mà không xử lý dứt điểm, không phân xử kịp thời, minh bạch những vấn đề
thiếu thống nhất trong bộ phận quản lý vốn nhà nước… Bởi vậy, chính người trong
cuộc cho rằng, việc làm này của Bộ Công Thương gây mâu thuẫn nội bộ kéo dài,
làm giảm quyền hạn của HĐQT theo quy định của Luật Doanh nghiệp, không tôn trọng
các cổ đông thiểu số, trong đó có nhà đầu tư nước ngoài.
Vào ngày 1/3 vừa qua, Sabeco cũng
chính thức chuyển quyền đại diện theo pháp luật từ Chủ tịch HĐQT sang Tổng giám
đốc. Trước đó, mô hình Chủ tịch HĐQT là người đại diện pháp lý, thay vì Tổng
giám đốc như tại các doanh nghiệp khác, cũng được cho là một trong những nguyên
nhân gây nên tình trạng "ông chẳng, bà chuộc" tại Sabeco trong thời
gian qua.
Có hết bùng nhùng?
Vào ngày 22/12/2011, Cục Cảnh sát điều
tra tội phạm tham nhũng (C48) đã khởi tố vụ án, điều tra hành vi cố ý làm trái
gây hậu quả nghiêm trọng tại Sabeco. Trước đó, Thanh tra Chính phủ đã làm việc
tại Sabeco và xác định có sai phạm tại tổng công ty này. Trong những năm
2008-2009, Bộ Công Thương cũng đã hai lần ban hành quyết định thành lập đoàn
thanh tra xung quanh các vấn đề như: thay đổi nhãn bia; mua, bán nguyên vật liệu
đầu vào (malt, houblon và vỏ lon bia 333 từ năm 2008 đến thời điểm thanh tra);
xác minh thông tin tổng giám đốc Sabeco có tài khoản ngoại tệ ở Vietcombank do
người nhà đứng tên; tính suất đầu tư xây dựng các nhà máy bia. Song, những lần
thanh tra này đều cho những kết luận trái chiều, khiến những nghi vấn trong nội
bộ lẫn dư luận ngày càng gia tăng.
Sau đó, Phó Trưởng ban Chỉ đạo Trung
ương về phòng chống tham nhũng, nguyên Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng, đã giao
Thanh tra Chính phủ (Thông báo số 19/TB-VPBCĐ ngày 7/11/2010) thực hiện thanh
tra Sabeco. Cơ quan này đã tiến hành thanh tra việc mua lon bia 333 rỗng và
thanh tra việc mua cổ phần Công ty Bia Sài Gòn - Hà Nội của Sabeco. Ngoài ra, 5
nội dung khác trong vụ việc của Sabeco được giao cho Cơ quan Cảnh sát điều tra
của Bộ Công an.
Giữa năm 2011, Thanh tra Chính phủ
cũng đã xác định được hàng loạt sai phạm của các lãnh đạo Sabeco và yêu cầu các
cá nhân liên quan như ông Nguyễn Bá Thi - Chủ tịch HĐQT; ông Nguyễn Quang Minh
- Tổng giám đốc, phải kiểm điểm trách nhiệm và có biện pháp chấn chỉnh bởi đã để
xảy ra những sai phạm tại đơn vị này. Còn với vụ việc do C48 tiến hành, hiện vẫn
chưa có kết luận cuối cùng.
Tuy nhiên, Thanh tra Chính phủ cũng
đã yêu cầu ông Phan Đăng Tuất, tại thời điểm đó là Ủy viên HĐQT của Sabeco,
kiêm nhiệm Chủ tịch HĐQT của Công ty cổ phần Sabeco Hà Nội (đồng thời đang nắm
chức Viện trưởng Viện Chiến lược Chính sách công nghiệp - Bộ Công Thương), phải
kiểm điểm trách nhiệm về các vấn đề liên quan đến hoạt động của Sabeco Hà Nội,
bởi thực hiện không đúng quy định của pháp luật.
Đáng chú ý, trong khi những việc cần
phải thực hiện liên quan đến việc kiểm điểm các nhân sự liên quan đến việc mua
vỏ lon bia 333 và hoạt động của Công ty cổ phần Sabeco Hà Nội chưa được xử lý triệt
để theo kiến nghị của Thanh tra Chính phủ, Bộ Công Thương đã chỉ định ông Phan
Đăng Tuất làm người đại diện phần vốn nhà nước tại Sabeco, giữ vị trí Chủ tịch
HĐQT. Điều này khiến nhiều người lo rằng, câu chuyện "cơm chẳng lành, canh
chẳng ngọt" trong nội bộ Sabeco vẫn chưa thể chấm dứt...
Năm 2011, sản lượng tiêu thụ của
Sabeco là 1,2 tỷ lít, chiếm khoảng 50% tổng lượng bia tiêu thụ của cả nước.
Điều này đã mang lại doanh thu hơn 22.130 tỷ đồng, tăng 13% so với năm 2010.
Trong khi chưa chọn được đối tác
chiến lược, hơn 43% cổ phần của nhà nước tại Sabeco đã "biến mất"
trong Giấy phép kinh doanh cấp lại cho Sabeco hồi đầu tháng 3/2012. Theo đó,
số cổ phần của cổ đông nhà nước là Bộ Công Thương chỉ còn hơn 327,053 triệu cổ
phần, tương đương 51% vốn điều lệ.
|
Theo DĐDN
DẤU HỎI VỀ THỐNG ĐỐC NGUYỄN VĂN BÌNH*
“Nhân vật của năm 2011”
Với học
vị tiến sĩ khoa học kinh tế và được xem là người có chuyên môn về ngành
ngân hàng, Nguyễn Văn Bình đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của dư
luận và báo giới, trong bối cảnh nền tín dụng và tiền tệ Việt Nam chìm
sâu trong cơn buốt giá lạm phát cùng quá nhiều nguy cơ vừa phát lộ vừa
tiềm tàng trên thị trường tiền tệ và các thị trường đầu cơ sau tiền tệ.
Khi năm
suy thoái 2011 chưa kết thúc, người vẫn còn được xem là tân Thống đốc
của Ngân hàng nhà nước đã được VnExpress, một tờ báo điện tử có lượng
truy cập lớn ở Việt Nam, bầu chọn là “Nhân vật của năm 2011”. Cũng cho
đến lúc đó, ít ai biết được việc Bình chính là một mắt xích quan yếu
nhất mà theo những tin tức tin cậy, nhân vật “bố già” Nguyễn Đức Kiên đã
bằng nhiều cách, từ vận động hành lang đến tác động trực tiếp vào khâu
tổ chức cán bộ, để kết quả là Bình đã tiếp cận được vị trí ủy viên Trung
ương Đảng cùng chức vụ Thống đốc Ngân hàng nhà nước.
Hoạt
động vận động trên đã diễn ra vào thời thịnh trị của Thủ tướng Nguyễn
Tấn Dũng. Với vai trò gần như không thể thay thế trong Bộ Chính trị,
tiếng nói của Dũng đã trở nên có tính quyết định về bước đường công danh
cho người đệ tử của ông.
Cùng
lúc, gương mặt sáng giá của Nguyễn Văn Bình cũng làm nên một lớp sơn tôn
tạo cho ông trong con mắt của báo giới. Trong thời gian đầu Bình chấp
nhiệm chức vụ thống đốc, không chỉ VnExpress mà một số tờ báo khác đã
bày tỏ thái độ nhiệt tình ủng hộ đối với ông, đặc biệt liên quan đến một
số vấn đề có tính cải cách quản lý nhà nước đối với thị trường vàng,
ngoại tệ và lãi suất mà ông nêu ra.
Khá dễ
hiểu là đối với bất kỳ một quan chức nào trong bộ máy chính quyền, người
dân cũng chỉ mong ngóng đến sự thay đổi, dù là một chút. Chỉ có điều,
không có người dân Việt Nam nào có thể tự tin về một sự đổi thay đất
nước như Tổng thống Barack Obama đã làm cho dân tộc Mỹ sau khi thắng cử.
Uy tín
của Nguyễn Văn Bình có thể đã đạt đến đỉnh cao chỉ sau hai tháng hành
động. Vào đầu tháng 9/2011, quyết định về tái thiết lập trần lãi suất
huy động 14% của Ngân hàng Nhà nước và tiếp theo đó là động tác xử lý
quyết liệt những vi phạm vượt trần tại một số chi nhánh ngân hàng thương
mại cổ phần, đã làm cho dư luận bất ngờ sôi nổi, càng khiến người ta kỳ
vọng vào động cơ trong sáng của thống đốc nhằm làm trong sạch ngành
ngân hàng – nơi vẫn bị xem là tập trung rất nhiều khuất tất của nạn đầu
cơ ngầm, cũng như đã tạo ra hố phân hóa giàu nghèo quá lớn so với khối
doanh nghiệp trong hoàn cảnh con tàu kinh tế đất nước đang lao về vực
thẳm.
Chỉ có điều, cho đến lúc đó vẫn ít ai nghiệm ra được cái vực thẳm ấy đã được tạo ra bởi một vực thẳm khác.
Vực thẳm khác chính là thị trường liên ngân hàng.
Vực thẳm thanh khoản
Vào đầu
năm 2012, trong một hội nghị ngành ngân hàng, giám đốc Ngân hàng BIDV
chi nhánh Hà Nội, ông Ngô Văn Dũng, đã cung cấp những thông tin rất
tương đồng với dư luận về vấn đề vượt trần lãi suất huy động trong thời
gian gần đây: “Trên thực tế, kỷ cương lãi suất huy động trên thị trường
ngân hàng chỉ giữ được từ ngày 7/9 đến hết tháng 9/2011. Còn từ tháng
10/2011 đến nay, đặc biệt là tháng 12/2011, thị trường ngân hàng đang
phải chịu đựng tình trạng mặc cả lãi suất, song không dễ phát hiện,
không dễ tố cáo”.
Phát
ngôn trên là thái độ thừa nhận công khai đầu tiên của một quan chức
ngành ngân hàng, sau nhiều dị nghị của dư luận nhưng vẫn chưa hề nhận
được hồi đáp hoặc lời giải thích nào từ phía lãnh đạo Ngân hàng Nhà
nước.
Dĩ
nhiên sự phân hóa trong khối ngân hàng đã không diễn ra một cách bằng
phẳng, càng không mang dáng dấp của hình ảnh công bằng mà các quan chức
thường diễn thuyết về chủ nghĩa xã hội. Mà thực tế, đó chỉ là một thi
trường của loài cá lớn và những con cá bé.
Bị chèn ép cũng là một động lực khiến cho người ta có thể phải tiết lộ về hoàn cảnh của mình vào một lúc bĩ cực nào đó.
Từ giữa
tháng 10/2011, đột nhiên lãi suất liên ngân hàng trong thị trường II
tăng mạnh. Ban đầu mức tăng đến 16% đã được xem là khá cao. Nhưng sau
đó, lãi suất liên ngân hàng đã tái hiện hình ảnh của chỉ số lạm phát
trong năm 2011 khi tăng đến 23%. Thậm chí có thời điểm đến 30%.
Thị
trường II khi đó được mô tả như một sự hỗn loạn. Những người có thâm
niên kỳ cựu trong ngành ngân hàng đều phải thừa nhận là hiếm có một thị
trường liên ngân hàng nào trên thế giới lại dễ bị thao túng và dễ chao
đảo như ở Việt Nam.
Một sợi
dây thòng lọng đã được thắt nút, nhưng không phải với doanh nghiệp đã
và đang khát vốn, mà nhắm đến chính một số ngân hàng thương mại nhỏ. Đó
cũng là những ngân hàng bị xem là yếu kém, bị dư luận nhỏ to đồn đoán về
một danh sách “đen” nào đó của Ngân hàng Nhà nước chứa đựng những ngân
hàng như thế.
Tình
hình trở nên hỗn loạn trên thị trường liên ngân hàng trong suốt tháng
10/2011. Hàng loạt ngân hàng thương mại nhỏ, dù trước đó chưa từng kêu
ca về chuyện “thỏa thuận” lãi suất huy động lên đến 20-25% với khách
hàng, lại buộc phải kêu thét về cái giá cắt cổ mà họ phải đi vay từ các
ngân hàng lớn.
Vì sao lại xảy ra nạn đói vốn ghê gớm mà đã dẫn đến chuyện kêu khóc như thế?
Một
chuyên gia ngân hàng và cũng là thành viên của Hội đồng tư vấn chính
sách tài chính và tiền tệ quốc gia – tiến sĩ Trần Hoàng Ngân – vào thời
điểm đó đã đánh giá: tác động điều chỉnh của Ngân hàng Nhà nước tăng lãi
suất tái cấp vốn từ 14% một năm lên 15%, lãi suất cho vay qua đêm trong
thanh toán điện tử liên ngân hàng từ 14% lên 16% mỗi năm, áp dụng từ
ngày 10/10/2011 cũng là một nhân tố đẩy lãi suất liên ngân hàng dâng
cao. Và một khi lãi suất liên ngân hàng đã tăng cao thì nó cũng giống
như cơn bệnh đã lộ ra, tức dấu hiệu lâm sàng của căn bệnh thiếu thanh
khoản.
Tất
nhiên có nhiều lý do để giải thích cho tình trạng “bất ngờ” thiếu hụt
thanh khoản của một số ngân hàng thương mại. Nhưng về mặt thời điểm, rõ
ràng chỉ từ khi Ngân hàng Nhà nước tăng lãi suất tái cấp vốn, những ngân
hàng bị liệt vào loại “có vấn đề” mới thật sự phải đối mặt với chọn lựa
sinh tồn.
Tân thống đốc Nguyễn Văn Bình đã đi nước cờ đầu tiên – một bước đi rất có tính toán và dự cảm nhiều hứa hẹn.
Trong
toàn bộ bối cảnh trắng đen lẫn lộn như thế, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã
không hề phát ra một nhận định hoặc có chỉ đạo điều chỉnh nào.
Những kẻ tuẫn nạn
Nhưng
vào thời gian quý 3/2011, giới phân tích ngân hàng và báo giới hầu như
bị hút sự chú ý sang vấn nạn đầu cơ vàng – một địa chỉ vẫn luôn nhận
được lời hứa hẹn “sẽ giải quyết” của lãnh đạo Ngân hàng Nhà nước, cũng
như thị trường ngoại tệ luôn nhấp nhổm thế phá trần của nó. Trên một
phương diện khác, báo chí rất thường phản ánh tình trạng đói vốn và sắp
rơi vào tình thế kiệt quệ của nhiều doanh nghiệp sản xuất và bất động
sản, nhưng lại hầu như quên mất ngân hàng cùng những lợi ích ẩn giấu mới
là nguồn gốc sâu xa gây ra những hậu quả ấy.
Chỉ mãi
về sau này, nhìn lại và suy ngẫm, người ta mới thấy trong khi đã không
có bất cứ một vấn nạn đầu cơ hay khát vốn nào được Ngân hàng nhà nước
giải quyết trong thời gian đó, thì lại đã diễn ra những cuộc sáp nhập
ngân hàng rất mau lẹ và thành công.
Kết quả
của sự thành công đã được trù liệu ấy là một danh sách những ngân hàng
nhỏ cần phải được thâu tóm. Lẽ dĩ nhiên, Ngân hàng Nhà nước là cơ quan
lập ra danh sách đó và được thông qua bởi lãnh đạo Chính phủ. Những ngân
hàng được lựa chọn cũng đương nhiên phải thỏa mãn điều kiện yếu kém về
thanh khoản. Không được bơm vốn, ngược lại còn bị siết chặt bởi một số
quy định ngặt nghèo về tỷ lệ dự trữ bắt buộc và những ràng buộc liên
quan như tỷ lệ dự phòng rủi ro nợ xấu, số ngân hàng này chẳng mấy chốc
đã rơi vào tình trạng mất thanh khoản trầm trọng, có nguy cơ dẫn đến phá
sản.
Được
“lựa chọn” đầu tiên, vấn đề tồn vong của ba ngân hàng thương mại
Ficombank, TinNghiaBank, SCB không phải gì khác hơn là cơn khủng hoảng
thanh khoản. Chỉ khi đó, vai trò của Ngân hàng Nhà nước mới thật sự lộ
diện bằng việc chấp thuận cho sự hợp nhất của ba ngân hàng này.
Tuy vậy, trò chơi chỉ mới bắt đầu.
Sau
trung tuần tháng 10/2011, một sự bất ngờ nữa lại xảy đến khi Ngân hàng
Nhà nước nêu ra bốn quan điểm về tái cấu trúc hệ thống – nhiệm vụ trọng
tâm của ngành ngân hàng trong những năm tới.
Theo Ngân hàng Nhà nước, “sáp nhập ngân hàng là xu hướng tất yếu”.
Chỉ một
tuần sau, bài toán xử lý những kẻ đói ăn đã được giải quyết phần nào: 5
hoặc 6 ngân hàng, mỗi ngân hàng sẽ được Ngân hàng Nhà nước tái cấp vốn
từ 1.000 đến 5.000 tỷ đồng, và đương nhiên các khoản tái cấp vốn này đều
được gắn kèm với điều kiện ngặt nghèo của nó.
Trước
đó, những ông chủ của các ngân hàng “có vấn đề” đã không thể hình dung
họ bị đẩy vào một tình thế buộc phải “ngửa tay xin bố thí”. Kết cuộc của
tình thế này chỉ được nhận ra khi mọi sự đã an bài, khi phần thắng chắc
chắn đã nằm trong tay kẻ cầm chịch.
Nhưng lúc đó mọi chuyện đã quá muộn dù chỉ để vớt vát.
Trò
chơi thôn tính đã lên đến đỉnh điểm khi một ngân hàng thương mại nhỏ có
tên là Phương Nam bị thâu tóm. Sự kiện này đã không được nhiều người để
tâm, nếu như nó không dẫn đến một sự kiện lớn hơn nhiều: từ vai trò xếp
gần cuối bảng trong tổng sắp ngân hàng về tiêu chí tín dụng, từ vai trò
bị thâu tóm, Phương Nam lại được Ngân hàng Nhà nước xếp vào nhóm ưu tiên
về tăng trưởng tín dụng, đồng thời trở thành ngân hàng thâu tóm một con
cá mập rất lớn là Sài Gòn Thương Tín (Sacombank).
Vào
cuối năm 2011, toàn bộ giới đầu tư và các ngân hàng đều xôn xao về vụ
việc thâu tóm này, theo một kịch bản mà người ta chỉ có thể hình dung
xảy ra ở Phố Wall. Chỉ trong một thời gian ngắn chưa đầy nửa năm,
Sacombank đã nằm gọn trong tay của nhóm “bố già” Nguyễn Đức Kiên, cùng
với sự chi phối và hỗ trợ của Ngân hàng Bản Việt – nơi Nguyễn Thanh
Phượng, con gái Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, giữ vai trò chủ chốt.
Đế vương và hành khất
Cho đến
đầu năm 2012, vụ việc thâu tóm Sacombank đã hoàn tất. Những lãnh đạo
chủ chốt của Sacombank hoặc bị đẩy vào thế làm thuê cho ông chủ mới,
hoặc nghỉ hưu non. Tất cả diễn ra một cách hoàn toàn âm thầm và lạnh
lùng, như nó phải thế trong bầu không khí “capitalisme sauvage” (chủ
nghĩa tư bản dã man) ứng với kịch bản đương đại Việt Nam..
Trong
khi đó, tình trạng bĩ cực của các doanh nghiệp đã lên đến gần đỉnh điểm.
Tết 2012 đã chứng kiến một sự phân hóa chưa từng thấy từ kể từ mùa Xuân
năm 1975 và hơn hẳn hậu quả bi thảm nhưng cào bằng của chiến dịch giá –
lương – tiền năm 1985: trong khi ít nhất 80.000 doanh nghiệp phải giải
thể và phá sản cùng hàng trăm ngàn công nhân không có đủ vài trăm ngàn
đồng để mua vé tàu về quê ăn tết, hầu hết các ngân hàng lại công bố
không thương xót số tiền thưởng bình quân lên đến 40-50 triệu đồng cho
nhân viên của mình.
Như để
vớt vát thể diện đã bắt đầu sa sút của mình từ những dư luận về thâu tóm
ngân hàng lẫn thái độ dung túng cho các nhóm đầu cơ vàng lộng hành, vào
thời điểm sát tết 2012, Nguyễn Văn Bình đã phát đi một thông điệp về
yêu cầu “tiếp tục thắt lưng buộc bụng để kềm chế lạm phát”, cũng như
tiếp tục hứa hẹn sẽ “điều hành chính sách tín dụng linh hoạt và uyển
chuyển”.
Nhưng
từ thời điểm đó trở đi, xã hội đã trở nên dị ứng trước chuỗi ngôn từ phủ
dụ của người đứng đầu Ngân hàng Nhà nước. Ngay cả một tờ báo có khuynh
hướng ủng hộ Bình trước đó như VnEconomy cũng dần chuyển sang thái độ
hoài nghi.
Hơn bất
kỳ một quan chức nào, Nguyễn Văn Bình đã trở thành “Nhân vật của năm
2011” như trang tin VnExpress bình chọn, với những kết quả rõ rệt phục
vụ cho nhóm tài phiệt ngân hàng chỉ trong chưa đầy nửa năm nhậm chức.
Thành
quả lớn nhất mà nhóm tài phiệt ngân hàng đã đạo diễn trên sân khấu thôn
tính có lẽ là cái tên Phương Nam. Từ vị thế một kẻ hành khất, ngân hàng
này đã được biến thành một đế vương.
Nhưng
bằng chứng cho sự thay lông đổi áo trên lại không bao giờ đến từ những
công bố công khai của Ngân hàng Nhà nước hay Văn phòng Chính phủ. Chỉ
đến giữa năm 2012, bằng chứng ấy mới được trưng ra bởi một báo cáo chi
tiết của Ủy ban Giám sát Tài chính Quốc gia – một cơ quan tư vấn trực
thuộc Chính phủ. Theo báo cáo này và theo quan điểm của Ủy ban Giám sát
Tài chính Quốc gia, Ngân hàng Phương Nam cần phải xếp vào loại “tiêu
cực”.
Thời
điểm hoàn thành báo cáo trên là cuối năm 2011. Tuy vậy, đường đi của bản
báo cáo đã bị án ngữ ngay tại bàn làm việc của Thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng.
Từ đó
đến nay, sân khấu thâu tóm ngân hàng và nạn hoành hành đầu cơ vàng đã
tạm nhường chỗ cho sân khấu chính trị, với mối liên hệ ràng buộc về số
phận của người được “tôn vinh” là vị thủ tướng tai tiếng và tham nhũng
nhất trong lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam, cùng “Nhân vật của năm 2011”.
Ở một thái cực khác, lại đã xuất hiện những dấu hiệu rút tiền đầu tiên khỏi Ngân hàng Phương Nam của một số đại gia.
Tạm kết, “ông vua béo với anh hành khất gầy chỉ là hai món ăn trên cùng một bàn tiệc” – lời của Hamlet trong vở bi kịch của Shakepeare.
Còn tiếp…
© 2012 TẠP CHÍ PHÍA TRƯỚC
Vàng đã hết thời vàng son?
Việc chọn vàng miếng SJC làm thương hiệu vàng quốc gia
được xem là giải pháp nhằm chấm dứt mọi hiện tượng đầu cơ trên thị
trường vàng. Tuy nhiên, có thể thấy thị trường vàng đã và đang tỏ ra
“cứng đầu” hơn sự tính toán của cơ quan quản lý.
Vàng nữ trang cũng ế ẩm hơn trước - ảnh: Kỳ Anh
Chênh lệch giữa giá vàng
trong nước và quốc tế ở mức từ 1,5-2 triệu đồng/lạng là khoảng cách
chênh lệch thường xuyên và quá xa, mà người tiêu dùng không thể chấp
nhận.
Không còn sức hấp dẫn
Nếu như trước đây, chênh lệch giá vàng trong nước với thế giới ở ngưỡng nói trên sẽ khiến cho thị trường vàng vật chất nóng ran, thì nay việc này không thúc đẩy giới đầu tư quay lại với vàng miếng. Mua, bán trên thị trường vẫn hết sức èo uột. Trên thị trường vàng vật chất, theo một số công ty kinh doanh vàng nhận xét, thời gian gần đây lượng vàng giao dịch giảm còn chưa tới 1/3 so với trước, chỉ khoảng vài trăm lạng mỗi ngày. Lượng giao dịch giảm ít nhiều do những tác động từ Nghị định 24 về quản lý hoạt động kinh doanh vàng đang khiến nhà đầu tư vàng e ngại. Một DN vàng từng có lượng giao dịch vài ngàn lạng mỗi ngày ở TPHCM cho biết, ngay cả với vàng SJC sức mua bán cũng giảm mạnh.
Trong khi đó, mặc dù có thông tin về việc Ngân hàng Nhà nước (NHNN) đang hoàn thiện đề án chuyển đổi vàng “phi” SJC sang vàng SJC theo tinh thần không làm người dân thiệt thòi, nhưng diễn biến trên thị trường gần đây cho thấy người dân vẫn có tâm lý không muốn giữ vàng “phi” SJC. Cũng chính từ đây nảy sinh hiện tượng bắt ép khách hàng với những luận giải chẳng giống ai là “vàng cong vênh, méo mó” nên mất giá của nhiều chủ tiệm kinh doanh vàng.
Anh Hoàng ở quận Tân Phú cho biết, mới đây anh mang vàng miếng hiệu SBJ ra bán ở một tiệm vàng đường Nguyễn Hồng Đào, quận Tân Bình, chủ tiệm chỉ mua vào với giá 40,8 triệu đồng/lạng, thấp hơn gần 2 triệu đồng so với giá vàng SJC cùng thời điểm. Nếu mang ra ngân hàng bán thì phần lớn họ chỉ mua vàng SJC hoặc SBJ. Nhưng dù là gì thì cũng không có chuyện mua theo đúng giá vàng SJC trên thị trường.
Thực tế, tình trạng vàng “phi” SJC bị ép giá không mới và đã xảy ra từ nhiều tháng qua từ khi có thông tin SJC trở thành vàng thương hiệu quốc gia, dù NHNN khẳng định các thương hiệu vàng miếng được bảo đảm quyền lợi ngang nhau. Tuy nhiên, theo tìm hiểu thực tế, nhiều tiệm vàng trên địa bàn TPHCM đã từ chối mua vàng “phi” SJC hoặc mua giá thấp hơn, với lý do vàng làm nguyên liệu sản xuất nữ trang.
Một số doanh nghiệp (DN) vàng lớn cũng hạ giá vàng của thương hiệu mình thấp hơn vàng SJC. Đến nay, vàng miếng Rồng Thăng Long, AAA… vẫn thấp hơn vàng SJC khoảng hơn 1 triệu đồng/lạng. Nếu người dân bán vàng miếng các loại để đổi sang SJC sẽ bị thiệt trên 1 triệu đồng/lạng. Với việc hạ giá này, các DN đang gom vàng miếng các loại giá thấp sẽ thu được lợi nhuận khá lớn từ chênh lệch khi chuyển sang vàng SJC. Ngay cả những người giữ vàng miếng SJC cũng đang có những vấn đề riêng. Không thể kiếm lời từ thị trường vàng miếng, nhiều ngân hàng nhanh tay hạ lãi suất huy động vàng, thậm chí là không huy động vàng, giữ hộ vàng thì có tính phí.
Bên cạnh đó, đi kèm với quyết định vàng SJC trở thành thương hiệu vàng miếng quốc gia là việc nhiều DN sở hữu thương hiệu vàng miếng riêng không giữ được thương hiệu của mình. Đây đã trở thành vấn đề nóng hổi, gây nhiều tranh cãi trong suốt thời gian qua. Chọn SJC, điều đó đồng nghĩa với việc các thương hiệu vàng miếng của nhiều công ty lớn như vàng Rồng Thăng Long của Bảo Tín Minh Châu, vàng Phượng hoàng PNJ-DAB của Công ty Cổ phần vàng bạc đá quý Phú Nhuận (PNJ) và Ngân hàng Đông Á (DAB), vàng ACB của Ngân hàng Á Châu, vàng Thần tài Sacombank-SBJ của Công ty vàng bạc đá quý Ngân hàng Sài Gòn Thương Tín-SBJ sẽ không còn tồn tại. Đánh giá về thị trường vàng miếng, một chuyên gia vàng bạc tại SJC cũng thừa nhận “đã hết thời”. Bởi vì sau khi NHNN lấy thương hiệu vàng miếng SJC, người mua vẫn có quyền mua, nhưng giá sẽ do NHNN quy định và công bố mỗi ngày. Còn muốn bán, không phải đi đâu cũng bán được vàng miếng.
Lối thoát của doanh nghiệp
Chuyển sang vàng nữ trang đang là “lối thoát” duy nhất cho các DN kinh doanh vàng sau “thời vàng son” của vàng miếng. Tuy nhiên, con đường này cũng không dễ. Anh Nguyễn Hùng, chủ một tiệm vàng lớn tại chợ Bến Thành, TPHCM cho biết, hoạt động chủ yếu của tiệm hiện này là bán nữ trang, còn thu nhập từ vàng miếng chỉ đóng góp 5% trong tổng doanh thu. Nhưng với tình hình hiện nay, nữ trang cũng ế ẩm hơn lúc trước nhiều. Ông chủ tiệm vàng này đã phải thay đổi địa điểm cửa hàng, lấy mặt bằng cho thuê lại vì thu nhập này còn nhiều hơn là kinh doanh vàng. “Hoạt động mang lại nguồn thu cho cửa hàng là bán vàng miếng coi như đã chấm dứt từ cuối năm ngoái đến nay, khiến cửa hàng lâm vào tình trạng khó khăn. Chỉ bán nữ trang thôi thì không đủ để có lời”, ông chủ tiệm vàng trên nói.
Chị Trang, tiệm vàng trên đường Nguyễn Hồng Đào, quận Tân Bình cho biết,
đã nhiều năm kinh doanh vàng miếng, nhưng nay việc kinh doanh của cửa
hàng chịu ảnh hưởng ngay sau khi bản dự thảo trên được công bố. Người
dân giảm hẳn hoạt động mua bán vàng, và đến nay thì hoạt động của cửa
hàng chị chỉ ở mức độ cầm chừng. “Trước đây bán cả vàng miếng, vàng nữ
trang, hai cái bù qua sớt lại cho nhau, nhưng mấy tháng nay vàng miếng ế
quá, giờ phải chú trọng vào nữ trang để tìm lối thoát…. Tuy nhiên, hiện
giờ tôi cũng đang tính toán xem có nên tiếp tục kinh doanh vàng miếng
trong thời gian chờ chuyển đổi (6 tháng) hay chuyển sang lĩnh vực khác”.
Ngay cả với SJC, từ tháng 4 đến nay, tình hình mua bán vàng miếng cũng hết sức ảm đạm, sức mua đã giảm khoảng 50% so với trước. SJC đã dọn đường sẵn cho việc chuyển hướng sang kinh doanh nữ trang, coi đây là khâu kinh doanh then chốt. Ngoài mở rộng thị phần nữ trang trong nước, SJC cũng đang tìm hướng xuất ngoại cho các sản phẩm của mình sang Thái Lan, Campuchia và một số nước trong khu vực. Nhưng theo như nhận xét của một vị lãnh đạo của SJC, thị trường mới không phải dễ dàng chinh phục. Bên cạnh đó, trong những tháng gần đây, việc buôn bán nữ trang cũng chậm, nếu không muốn nói là yếu, mãi lực không bằng mọi năm.
Bà Nguyễn Thị Cúc, Phó tổng giám đốc Công ty cổ phần vàng bạc - đá quý Phú Nhuận (PNJ) thì cho biết, thời gian qua, PNJ đã mua vào một lượng lớn vàng PNJ và tăng bán ra SJC để phục vụ nhu cầu người dân. Hệ quả là, đến nay, PNJ bị ứ đọng một khối lượng khá lớn vàng miếng. Trong khi đó, dây chuyền máy móc dập vàng miếng, đã niêm phong từ tháng 10.2011, vẫn chưa khai thác được vào sản xuất trang sức do tính chất đặc thù của thiết bị.
Về đề án huy động vàng
Theo thống kê thì VN nằm trong số 10 quốc gia hàng đầu người dân có thói quen giữ vàng, và theo tính toán sơ bộ, lượng vàng SJC nằm trong dân hiện đang có từ 400- 500 tấn. Nguồn lực đó rõ ràng là rất lớn. Hiện nay, NHNN đang xây dựng Đề án huy động vàng. Tuy nhiên, các chuyên gia kinh tế tỏ ra khá lo lắng về đề án này, nhất là qua hệ thống ngân hàng trong bối cảnh tràn đầy “rủi ro” đạo đức hiện nay. Trước hết, khối lượng vàng đó có thể tương đương với khoảng 50-60 tỉ USD, tức là bằng một nửa GDP VN.
Nếu huy động được khối lượng vàng giá trị khổng lồ ấy, các nhà quản lý đã suy nghĩ đến việc làm thế nào để phát huy được giá trị nguồn lực này giúp tăng trưởng kinh tế. Và quan trọng là làm thế nào để bảo đảm an toàn cho khối lượng tài sản khổng lồ ấy. Câu hỏi lớn nhất cho phía cơ quan quản lý là huy động được rồi thì có bán đi để tạo vốn cho nền kinh tế? Nếu bán thì trường hợp giá vàng tăng cao lấy đâu bù lỗ? Nguồn nào sẽ trả lãi suất cho số vàng này? Bởi vì không ai dám đưa ra một dự báo chính xác về giá vàng hiện nay, có thể là rất lâu nhưng cũng có thể chỉ là một đêm sau một biến động nào đó.
Không còn sức hấp dẫn
Nếu như trước đây, chênh lệch giá vàng trong nước với thế giới ở ngưỡng nói trên sẽ khiến cho thị trường vàng vật chất nóng ran, thì nay việc này không thúc đẩy giới đầu tư quay lại với vàng miếng. Mua, bán trên thị trường vẫn hết sức èo uột. Trên thị trường vàng vật chất, theo một số công ty kinh doanh vàng nhận xét, thời gian gần đây lượng vàng giao dịch giảm còn chưa tới 1/3 so với trước, chỉ khoảng vài trăm lạng mỗi ngày. Lượng giao dịch giảm ít nhiều do những tác động từ Nghị định 24 về quản lý hoạt động kinh doanh vàng đang khiến nhà đầu tư vàng e ngại. Một DN vàng từng có lượng giao dịch vài ngàn lạng mỗi ngày ở TPHCM cho biết, ngay cả với vàng SJC sức mua bán cũng giảm mạnh.
Trong khi đó, mặc dù có thông tin về việc Ngân hàng Nhà nước (NHNN) đang hoàn thiện đề án chuyển đổi vàng “phi” SJC sang vàng SJC theo tinh thần không làm người dân thiệt thòi, nhưng diễn biến trên thị trường gần đây cho thấy người dân vẫn có tâm lý không muốn giữ vàng “phi” SJC. Cũng chính từ đây nảy sinh hiện tượng bắt ép khách hàng với những luận giải chẳng giống ai là “vàng cong vênh, méo mó” nên mất giá của nhiều chủ tiệm kinh doanh vàng.
Anh Hoàng ở quận Tân Phú cho biết, mới đây anh mang vàng miếng hiệu SBJ ra bán ở một tiệm vàng đường Nguyễn Hồng Đào, quận Tân Bình, chủ tiệm chỉ mua vào với giá 40,8 triệu đồng/lạng, thấp hơn gần 2 triệu đồng so với giá vàng SJC cùng thời điểm. Nếu mang ra ngân hàng bán thì phần lớn họ chỉ mua vàng SJC hoặc SBJ. Nhưng dù là gì thì cũng không có chuyện mua theo đúng giá vàng SJC trên thị trường.
Thực tế, tình trạng vàng “phi” SJC bị ép giá không mới và đã xảy ra từ nhiều tháng qua từ khi có thông tin SJC trở thành vàng thương hiệu quốc gia, dù NHNN khẳng định các thương hiệu vàng miếng được bảo đảm quyền lợi ngang nhau. Tuy nhiên, theo tìm hiểu thực tế, nhiều tiệm vàng trên địa bàn TPHCM đã từ chối mua vàng “phi” SJC hoặc mua giá thấp hơn, với lý do vàng làm nguyên liệu sản xuất nữ trang.
Một số doanh nghiệp (DN) vàng lớn cũng hạ giá vàng của thương hiệu mình thấp hơn vàng SJC. Đến nay, vàng miếng Rồng Thăng Long, AAA… vẫn thấp hơn vàng SJC khoảng hơn 1 triệu đồng/lạng. Nếu người dân bán vàng miếng các loại để đổi sang SJC sẽ bị thiệt trên 1 triệu đồng/lạng. Với việc hạ giá này, các DN đang gom vàng miếng các loại giá thấp sẽ thu được lợi nhuận khá lớn từ chênh lệch khi chuyển sang vàng SJC. Ngay cả những người giữ vàng miếng SJC cũng đang có những vấn đề riêng. Không thể kiếm lời từ thị trường vàng miếng, nhiều ngân hàng nhanh tay hạ lãi suất huy động vàng, thậm chí là không huy động vàng, giữ hộ vàng thì có tính phí.
Bên cạnh đó, đi kèm với quyết định vàng SJC trở thành thương hiệu vàng miếng quốc gia là việc nhiều DN sở hữu thương hiệu vàng miếng riêng không giữ được thương hiệu của mình. Đây đã trở thành vấn đề nóng hổi, gây nhiều tranh cãi trong suốt thời gian qua. Chọn SJC, điều đó đồng nghĩa với việc các thương hiệu vàng miếng của nhiều công ty lớn như vàng Rồng Thăng Long của Bảo Tín Minh Châu, vàng Phượng hoàng PNJ-DAB của Công ty Cổ phần vàng bạc đá quý Phú Nhuận (PNJ) và Ngân hàng Đông Á (DAB), vàng ACB của Ngân hàng Á Châu, vàng Thần tài Sacombank-SBJ của Công ty vàng bạc đá quý Ngân hàng Sài Gòn Thương Tín-SBJ sẽ không còn tồn tại. Đánh giá về thị trường vàng miếng, một chuyên gia vàng bạc tại SJC cũng thừa nhận “đã hết thời”. Bởi vì sau khi NHNN lấy thương hiệu vàng miếng SJC, người mua vẫn có quyền mua, nhưng giá sẽ do NHNN quy định và công bố mỗi ngày. Còn muốn bán, không phải đi đâu cũng bán được vàng miếng.
Lối thoát của doanh nghiệp
Chuyển sang vàng nữ trang đang là “lối thoát” duy nhất cho các DN kinh doanh vàng sau “thời vàng son” của vàng miếng. Tuy nhiên, con đường này cũng không dễ. Anh Nguyễn Hùng, chủ một tiệm vàng lớn tại chợ Bến Thành, TPHCM cho biết, hoạt động chủ yếu của tiệm hiện này là bán nữ trang, còn thu nhập từ vàng miếng chỉ đóng góp 5% trong tổng doanh thu. Nhưng với tình hình hiện nay, nữ trang cũng ế ẩm hơn lúc trước nhiều. Ông chủ tiệm vàng này đã phải thay đổi địa điểm cửa hàng, lấy mặt bằng cho thuê lại vì thu nhập này còn nhiều hơn là kinh doanh vàng. “Hoạt động mang lại nguồn thu cho cửa hàng là bán vàng miếng coi như đã chấm dứt từ cuối năm ngoái đến nay, khiến cửa hàng lâm vào tình trạng khó khăn. Chỉ bán nữ trang thôi thì không đủ để có lời”, ông chủ tiệm vàng trên nói.
Thời “vàng son” của kinh doanh vàng miếng đã qua - ảnh: G.HUY |
Ngay cả với SJC, từ tháng 4 đến nay, tình hình mua bán vàng miếng cũng hết sức ảm đạm, sức mua đã giảm khoảng 50% so với trước. SJC đã dọn đường sẵn cho việc chuyển hướng sang kinh doanh nữ trang, coi đây là khâu kinh doanh then chốt. Ngoài mở rộng thị phần nữ trang trong nước, SJC cũng đang tìm hướng xuất ngoại cho các sản phẩm của mình sang Thái Lan, Campuchia và một số nước trong khu vực. Nhưng theo như nhận xét của một vị lãnh đạo của SJC, thị trường mới không phải dễ dàng chinh phục. Bên cạnh đó, trong những tháng gần đây, việc buôn bán nữ trang cũng chậm, nếu không muốn nói là yếu, mãi lực không bằng mọi năm.
Bà Nguyễn Thị Cúc, Phó tổng giám đốc Công ty cổ phần vàng bạc - đá quý Phú Nhuận (PNJ) thì cho biết, thời gian qua, PNJ đã mua vào một lượng lớn vàng PNJ và tăng bán ra SJC để phục vụ nhu cầu người dân. Hệ quả là, đến nay, PNJ bị ứ đọng một khối lượng khá lớn vàng miếng. Trong khi đó, dây chuyền máy móc dập vàng miếng, đã niêm phong từ tháng 10.2011, vẫn chưa khai thác được vào sản xuất trang sức do tính chất đặc thù của thiết bị.
Về đề án huy động vàng
Theo thống kê thì VN nằm trong số 10 quốc gia hàng đầu người dân có thói quen giữ vàng, và theo tính toán sơ bộ, lượng vàng SJC nằm trong dân hiện đang có từ 400- 500 tấn. Nguồn lực đó rõ ràng là rất lớn. Hiện nay, NHNN đang xây dựng Đề án huy động vàng. Tuy nhiên, các chuyên gia kinh tế tỏ ra khá lo lắng về đề án này, nhất là qua hệ thống ngân hàng trong bối cảnh tràn đầy “rủi ro” đạo đức hiện nay. Trước hết, khối lượng vàng đó có thể tương đương với khoảng 50-60 tỉ USD, tức là bằng một nửa GDP VN.
Nếu huy động được khối lượng vàng giá trị khổng lồ ấy, các nhà quản lý đã suy nghĩ đến việc làm thế nào để phát huy được giá trị nguồn lực này giúp tăng trưởng kinh tế. Và quan trọng là làm thế nào để bảo đảm an toàn cho khối lượng tài sản khổng lồ ấy. Câu hỏi lớn nhất cho phía cơ quan quản lý là huy động được rồi thì có bán đi để tạo vốn cho nền kinh tế? Nếu bán thì trường hợp giá vàng tăng cao lấy đâu bù lỗ? Nguồn nào sẽ trả lãi suất cho số vàng này? Bởi vì không ai dám đưa ra một dự báo chính xác về giá vàng hiện nay, có thể là rất lâu nhưng cũng có thể chỉ là một đêm sau một biến động nào đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét