Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

Tàn nhẫn

Tàn nhẫn

Tôi không có dịp đi nước ngoài nhiều, nên không biết ở ngoài người ta có hệ thống chăm sóc sức khỏe cho lãnh đạo hay không. Nhưng nhìn từ góc độ y đức tôi thấy chuyện dành ra một tài khoản và ban bệ chỉ để lo chuyện sức khỏe cho lãnh đạo thật là vô minh.
Thời còn làm trong bệnh viện nhà nước tôi chứng kiến nhiều cảnh đau lòng. Thường dân không có thuốc phải nằm chờ chết. Cán bộ cao cấp thì được lệnh mua thuốc ngoại, giá bao nhiêu cũng được duyệt. Thường dân nằm la liệt hành lang bệnh viện. Cán bộ nằm phòng có máy lạnh. Đó là thời 79-85. Nhưng thời nay cũng chẳng có gì khác. Cũng như giữa giàu và nghèo, khoảng cách giữa dân và quan càng ngày càng lớn. Quan thì giàu, dân thì nghèo.
Người ta nói một chuyện làm một chuyện khác. Nói xóa bỏ giai cấp, nhưng lại tạo nên một giai cấp ăn trên ngồi trước. Nói là đầy tờ nhân dân, nhưng trong thực tế là cha mẹ nhân dân. Ngôn ngữ dưới thời XHCNVN không còn ý nghĩa thật của nó nữa.
Sài Gòn có bệnh viện Thống Nhất dành cho lãnh đạo. Nhưng ít ai biết rằng bất cứ tỉnh nào cũng có một khu trong bệnh viện chỉ dành cho lãnh đạo. Phải bao nhiêu tuổi đảng mới được nằm ở các khu đặc trị đó. Tôi không có vinh dự điều trị cho các vị lãnh đạo vì tôi đoán lý lịch của mình không “sạch” mấy (do học y thời trước 75). Nhưng tôi được biết đồng nghiệp điều trị cho các lãnh đạo than trời lắm. Họ nói các vị lãnh đạo coi bác sĩ chẳng ra gì, đối xử với bác sĩ như là cấp trên và cấp dưới. Chán lắm. Bực tức lắm. Nhưng nhiệm vụ và y đức thì phải làm, chứ chẳng ai ham làm trong các khu đặc trị cho lãnh đạo cả.
Thật ra, mấy khu đặc trị là những khu nguy hiểm trong bệnh viện. Dù trang bị tốt hơn các khu khác, nhưng tử vong vẫn cao trong mấy khu đặc trị. Lý do đơn giản là bác sĩ chẳng dám quyết định gì cả. Cái gì cũng hỏi cấp trên. Có lẽ nhiều người không biết, nhưng có ca phải hỏi ý kiến … cấp ủy. Không có hệ thống y khoa nước nào quái đản như nước ta, bác sĩ xin ý kiến cấp ủy để điều trị! Có cụ bị để nằm cho đến chết vì chẳng ai dám quyết định, ai cũng sợ trách nhiệm. Có lần tôi tham dự hội chẩn về một trường hợp và bị ám ảnh lâu dài về hệ thống y tế dưới thời XHCN. Ông cụ không phải là cán bộ cao cấp, nhưng là bố của một ông thứ trưởng, nên cũng được nằm khu dành cho lãnh đạo. Ông cụ bị cao huyết áp và tiểu đường, bệnh rất hay gặp. Người ta hội chẩn mãi, xin ý kiến mãi, thậm chí ông thứ trưởng bay vào Sài Gòn thăm bố. Chẳng ai dám làm gì! Ba tuần sau, ông cụ qua đời. Chính cái hệ thống phân biệt đối xử và giai cấp làm cho ông cụ chết.
Chính cái hệ thống đó đang giết người dân nữa. Đọc blog thấy có tin Thanh Hóa “đầu tư xây dựng trụ sở Ban Bảo vệ – Chăm sóc sức khỏe cán bộ tỉnh Thanh Hóa“. Có cái gì ghê tởm ở đây. Chúng ta biết rằng người dân Thanh Hóa đang đói. Gần 250.000 người đói. Vậy mà người ta thản nhiên tập trung tiền bạc vào việc chăm sóc sức khỏe cán bộ!
Thử nhìn qua hai hình dưới đây để thấy bản chất của chế độ:
http://images.yume.vn/buzz/20110216/image/2.jpg
Đâu chỉ Thanh Hóa mới lo chăm sóc sức khỏe cán bộ. Trung ương cũng thế. Chẳng những huy động, mà còn huy động toàn hệ thống. Thử đọc bản tin Huy động sức mạnh của toàn hệ thống trong công tác bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ thì biết người ta muốn gì. Đọc bản tin đó gần chục lần tôi vẫn không giải thích được tại sao người ta lại vô cảm, ngạo mạn, ngang nhiên, trắng trợn như thế.
Trong khi bệnh viện các cấp quá tải, trong khi hai ba bệnh nhân phải nằm chung giường, trong khi bệnh nhân nằm ghế bố la liệt ngoài hành lang, mà có một giai cấp ngang nhiên huy động toàn hệ thống để chăm sóc cho một nhúm cán bộ đảng viên. Họ xem bệnh viện, bác sĩ, y tá, chuyên gia như là tài sản của riêng họ, muốn làm gì thì làm. Không hiểu trong lịch sử nước nhà, đã có một giai cấp thống trị nào chẳng những bất tài mà còn tàn nhẫn với người dân như hiện nay. Tìm hoài trong cổ sử mà chưa thấy. Tạm thời có thể nói đảng viên là giai cấp tàn nhẫn nhất với người dân trong lịch sử Việt Nam?
5 bloggers like this post.

Trả lời

  1. chịu thua với Việt Nam
  2. chao chu nha co phai do hong ngoc ko ah
  3. Bài viết hay và chính xác quá.Cám ơn BS.
  4. Nếu là trong ngành nội hô hấp BS Ngọc chắc có nhiều chuyện hay hơn về cái ban CSSKCB chứ nhỉ?
    • không có vinh dự phục vụ trong ban đó bs ơi.
  5. doc xong bai bao tren . toi thay dung . va thayu cay cay song mui . da la benh nhan can phai dc cham soc va cuu chua nhu nhau . nhu tren la bat cong . . . toi xin ke mot chuyen co that ; la o BV toi cong tac . co bo cua mot can bo cao cap cua Tinh . nhung bo cua ong ta cung ko phai la can bo cao cap. nhung Ong giam doc BV toi ” bat ” mot so Bs vas nhan vien yte . ca sinh vien len phuc vu 24/24g . ke ca do bop . . .
  6. Cái chuyện này có từ lâu rồi,đây là một sự bất công vô lý,tiền của nhân dân đóng thuế lại mang đi chăm sóc sức khoẻ cho cán bộ,thế sao nhà nước không lập ra ban bảo vệ sức khoẻ cho dân?sức khoẻ và tính mạng của dân chắc không đáng quý sao.mục tiêu của nhà nước ta là đem lại sự công bằng cho xã hội cơ mà.
  7. Cảm ơn Bác sỹ. BS là người có tâm, bài viết của BS rất sâu sắc. Em là người Thanh Hoá, thôn Đa Tân, xã Đa Lộc, huyện Hậu Lộc đây, đã vào Nam trên 20 năm nhưng khi bắt gặp hình ảnh người dân thôn em phải đào khoai non ăn như vậy em thấy không khác lắm với nhà em năm 87-91, thậm chí còn tệ hại hơn. Ngày trước nếu đói chỉ đói vì lương thực còn thực phẩm thì…tôm cá có mà đầy. Nhưng bây giờ…Hình như đối với một thiểu số người, cải cách, đổi mới là giàu, là no ấm nhưng…với một bộ phận không nhỏ; cái đói, cái nghèo vẩn đeo đẳng như một vòng lẫn quẩn. Thôi, em không dám nói nhiều, chúc BS và gia đình hạnh phúc, bình an. Mong rằng BS sẽ còn nhiều bài viết hay, đầy sức chiến đấu để gop một phần nào đó cho giới trẻ chúng em, cho Việt Nam.
  8. Phấn đấu đi lên CSCN
    ———
    Thời giờ xem ra cũng tạm yên rùi, không chiến tranh, loạn lạc. Vậy cũng tạm được. Cái này là “lỗi hệ thống thôi” theo như cách giải thích của nhiều quan chức, sửa không được đâu/.
    Một khi còn tồn tại phân biệt về VC và tinh thần giữa con người với nhau, thì chế độ mà Mác – Lê đưa ra sẽ chẳng thể nào thành hiện thực.
    CNXH luôn hướng đến CNCS, đặc trưng của chế độ CNCS là Nhà nước không có giai cấp, không có sự quản lý của nhà nước, mọi người điều bình đẳng.
    Để đạt được điều trên thì phải VN phải có đủ 2 yếu tố sau:
    + Về vật chất: Con người “không ăn” và “không làm” vẫn có thể tồn tại (khoa học tạo ra một loại thuốc gì đó, giúp con người ko ăn vẫn tồn tại), vấn đề này mình nghĩ tương lai có thể thực hiện được. Nếu có phải ăn thì tất nhiên phải làm, mà còn làm việc thì sẽ có người sử dung lao động và người lao động (sếp và nhân viên) => có người giàu và người nghèo, ….. người giàu sẽ được ưu tiên trong hầu hết mọi việc => khả năng bình đẳng sẽ bị nghi ngờ?
    + Về tinh thần: con người sẽ hướng theo một “quyền lực siêu hình” nào đó. mọi hành vi của người VN đều tuân thủ chuẩn mực đạo lý; con người thì bị triệt tiêu dục vọng, tình dục… nếu không có nhà nước quản lý thì chưa kể vấn đề khác ngay cả về quan hệ nam cũng cũng sẽ bị rối loạn, A là vợ của anh X, B thấy A đẹp cũng thích và muốn được quan hệ thì sao….? đạo lý chỉ dùng để điều chỉnh QHXH ở chừng mực nhất định, và không thể nào bỏ đi pháp luật. không thể nào trở về thời kỳ nguyên thủy được, vì tư duy con người thời này rất phát triển so với thời kỳ nguyên thủy (khi mà NN có xuất hiện).
    => nếu thỏa mãn điều kiện này thì CNCS sẽ được thiết lập với người VN. và người việt nam lúc này sẽ là ROBOT.
    Chúc VN sóm đi đến CNCS, khi đó nhà nước sẽ không còn quản lý xã hội, sẽ không còn những cái bênh viện cho cán bộ nữa.
    thắc mắc: thời kỳ CNCS có khác gì với thời kỳ Nguyên thủy trên lí luận không? Chắc phải tìm tài liệu của Mác – lê xem kỹ lại quá.
  9. Chào Bác sĩ Ngọc,
    Bài viết thật chính xác và thấm thía. Cảm ơn ông đã nói ra những gì búc xúc của chính tôi khi chứng kiến những cảnh này.
    Bác sĩ Dân
    • Chao BS Ngoc,
      Cam on ban noi giup su that.
      Toi la mot trong nhung nguoi trong cuoc nen biet su that la vay. Tham chi nhung gi ban noi moi la 1 phan nho cua su that. Viec phan chia khoa phong theo muc luong, chuc vu va theo tuoi dang chu khong theo chuyen nganh chinh la su tan nhan cua che do, cua y te doi voi ngay chinh nhung con nguoi dang duoc thua huong su uu dai do. Co dieu that ra can bo cap cao bay gio, ngoai tru cap cao qua, con hau het deu chay ra nuoc ngoai dieu tri vi ho qua giau, chi con nhung can bo huu tri, lao thanh cach mang moi chinh thuc duoc huong nhung uu dai trong cac khu vuc dieu tri nay. Noi huong cung duoc, nhung noi bi cung khong sai.
      Cam on bs Ngoc
  10. That la tham thia,khi doc bai cua Bac si.đat nươc ta giai phong đa bao nam nhung sao lai kho the,ơ đay theo toi biet thi tat ca moi nguoi deu ngang nhau khi benh .Phong oc toi da 2 nguoi 1 phong le duong nhien moi nguoi 1 giuong,co TV dien thoai ngay tren giuong ho thay ra hang ngay,bac si va y ta,truc ngay trong khu vuc benh nhan,khoang 20 benh nhan 1 bac si va y ta thi nhieu nhu nhong,ho lam tat ca nhung gi benh nhan can thiet nhu tam rua,lau chui sau khi di ve sinh ,moi ngay thuc don duoc thay doi, benh nhan duoc chon lua tuy theo y minh,tren moi giuong co 1 he thong bao dong cho nhan vien benh vien khi minh can thiet,vi doi khi ho khong o do.moi lan mo xe thi hinh anh duoc thu lai nhung gi bac si lam,va neu can thi benh nhan duoc xem cung nhu lam tai lieu khi can.
  11. Sự ngu dốt sinh ra hèn kém và dẫn đến tàn nhẫn ..
  12. Ở các nuớc phương tây con ngừoi đuợc hưởng 100% vấn đề an sinh xã hội lương hưu và ýtế đuợc chăm sóc, người già đi tàu xe công cộng trong thành phố không mất tiền, trẻ em đuợc y tế chăm sóc chu đáo khám và chưa bệnh không mất tiền, có những ngừoi vô gia cư nghèo khổ, uống rựou bia say ngã, có xe cấp cứu đến đón và đưa họ vào bẹnh viện chữa trị đàng hoàng cho dù họ không có thẻ bao hiểm kể cả ngừoi nuớc ngoài khi đi du lịch.vậy mà họ chưa dám mơ uớc đuợc tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc như nhà càm quyền cs vẫn hòng lừa bịp dân, ở vn có 87triệu dân 80% là nông nghiệp vậy 80%ngừoi dân nong nghiệp không có luơng hưu, y tế vậy ai sẽ lo cho 80% ngừoi dân này chắc là chỉ có đảng mới cho họ thoát khỏi nô lệ trên tại quê huơng vn yêu dấu.
  13. Đất nước kỳ lạ, hết ý.
  14. Khi người ta có quyền , có tiền, là người giầu, người ta phải đóng thuế ít hơn, thậm trí người quyền chức , người giầu có còn ” được ” hưởng đủ các loại chính sách đãi ngộ của chế độ để được miễn thuế, được đặc quyền, nghe thì vô lý, nhưng đấy đúng là sự thật. Người ta xây dựng một thành lũy để bảo vệ quyền lợi của cá nhân và gia đình họ trên mọi mặt trận.
    Biết thế thì làm được gì?
    Chẳng phải cả xã hội nhao nhao lên mua chức mua quyền để được vào được cái vòng hưởng lợi hay sao?
    Chửi thì cứ chửi, mua thì cứ mua, bán thì cứ bán…, kêu ai hả trời?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét