Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Tin khó tin: 8 đời Bí thư, 8 đời Chủ tịch vẫn chưa xong một con đường chỉ có...1,5 km!

(LĐO) Đào Tuấn (Tổng hợp) 
Mr Ruồi đoạt giải cống hiến 2015 (HS Mớ)

Quá “xuất sắc”, một DN phải chịu 45 cuộc thanh kiểm tra trong một năm! Quá “phi mã”: Muốn có một đồng lợi nhuận, phải mất 0,72 đồng bôi trơn. Quá lãng mạn, Cựu TGĐ Agribank viết ngôn tình”: Một lần, 2 thanh niên đưa 50.000 USD qua cửa sổ ô tô.

Chào mừng các bạn đến với bản tin cuối cùng trong năm của chúng tôi
1. Chuyến du lịch hoành nhất hành tinh
Và tin khó tin hôm nay xin bắt đầu bằng một tin dễ tin. Trong 10 sự kiện VHTT và DL được coi là “tiêu biểu” 2015 thì cái Nhà Việt Nam- thật ra là cái gánh hàng xén - tại triển lãm Expo Milano 2015 đã bị loại khỏi top.
Tôi nghĩ nó vào được đề cử đã là một chuyện khó tin nhất quả đất rồi. Bởi trong khi đại đa số các nước bám chặt chủ đề lương thực và sự sống thì “Nhà Việt Nam” trưng bày những chiếc bình, lọ sơn mài, vài nhạc cụ cổ truyền... bên cạnh mớ thức ăn nhanh và quần áo “hàng chợ”.
 Cái gọi là “Trang phục dân tộc Việt Nam” được trưng bày ở Expo 2015. Ảnh TTO
Khắp nước Ý treo biểu ngữ này: The best of the world in a single place- Expo Milano (Những gì tốt nhất thế giới đều tập trung trong một chỗ duy nhất này- Expo Milano).
Hôm qua, có người đặt câu hỏi rằng: Liệu Việt Nam đã đem cái "tốt nhất", những người giỏi nhất, đến dự Expo này hay chưa?
Tôi nghĩ là rồi. Chẳng phải là họ đã mang đến Milano hình ảnh một nền văn hóa nhếch nhác tạp nham. Chẳng phải là họ đã chứng minh cho người Ý và cả thế giới thấy trong khi nghèo và nợ, chúng ta - mặt không đổi sắc- vẫn có những chuyến du lịch 60 tỉ để vài người dạo chơi nước Ý đó thôi.
Thế giới thán phục thì cũng kể như cũng coi là một cái được còn gì! Xem thêm tại đây
2. Đầu tàu hỏa là một ví dụ
Một thanh niên đã chọn con đường riêng mình bằng cách lao đầu vào tàu hỏa tự tử, thưa các bạn.
Thú thật, tôi quá day dứt, không phải vì cách lựa chọn con đường cuối của anh. Mà vì sự bế tắc đã đẩy người ta vào cái thế quẫn bách. Người thanh niên - một cử nhân đại học đã không tìm được việc làm sau khi ra trường. Anh mới lập gia đình nhưng không biết làm gì để giúp đỡ những người mình yêu thương.
Không biết bao nhiêu trong số gần 300.000 cử nhân thạc sĩ thất nghiệp đầy đường đang ngày ngày lẽo đẽo vác hồ sơ xin việc và ngắm những con tàu.
 Con đường của một cử nhân đại học thất nghiệp. Ảnh Vtc
Tôi chú ý đến một comment của bạn đọc, rằng có một thực tế là nhiều người đã đổ hết tiền bạc, công sức của bản thân và gia đình vào việc học hành nhưng không tìm nổi một việc làm. Đây là nỗi đau chung của cả một thế hệ chứ không riêng một cá nhân.
Có lẽ tỷ lệ những người được đào tạo, có trình độ phải kiếm sống bằng những công việc không phù hợp sẽ còn chưa dừng lại ở đây khi những công việc phù hợp đã được giao cho những kẻ bất tài nhưng có thế lực.
Một nền kinh tế là tăng trưởng hay không, suy cho cùng, vẫn phải là đảm bảo nhu cầu “được làm một người lương thiện”, được mưu cầu hạnh phúc tưởng như là tối thiểu của dân! Xem thêm tại đây
3. 45 cuộc kiểm tra mỗi năm
Nhưng mưu cầu sao được! Nhưng lương thiện chính đáng sao nổi khi hơn 70.000 doanh nghiệp, tức là hơn 12%- phải khai tử trong năm 2015 được xem như là chuyện bình thường. Được đem so sánh với 30% ở New Dealand hay 50% ở Anh Quốc (huống chi con số 30 hay 50% này là rất đáng ngờ!)
Hôm qua, có một câu hỏi đặt ra. Vì sao gần như tuyệt đại đa số biết thế nào là liêm chính, mà họ vẫn phải sống không liêm chính với những chạy chọt, luật lá, phong bì, bôi trơn, đường vòng?
Câu trả lời, thật “xuất sắc”, là con số 45 cuộc thanh kiểm tra trong một năm mà một DN ở Quảng Bình phải chịu!
45 cuộc kiểm tra mỗi năm. Cứ hơn 1 tuần là 1 đoàn! Tôi nghĩ vị doanh nhân nọ “sinh ra trên trán đã có chữ nhẫn” mới chưa phát khùng!
Câu trả lời, là muốn có một đồng lợi nhuận, phải mất đến 0,72 đồng bôi trơn.
Nhìn từ cái chết của hơn 70 ngàn DN. Nhìn từ cái lý do “nhổ bọt, chửi thề” của vị giám đốc nọ, có lẽ, những bi kịch đường tàu có lẽ chưa dừng lại đâu!
Link cho mục này: Xem thêm tại đây 
Xem thêm tại đây 
Xem thêm tại đây 
4. Cởi ra - Ném vào
Trong khi đó, có những chuyện ngôn tình chịu không thấu.
Vụ tham nhũng tại Agribank có những tình tiết hay ho đẹp đẽ, giàu trí tưởng bở mà Kim Dao, Kim Dung cũng không thể tưởng tượng ra nổi.
Đây! Cựu TGĐ Agribank viết ngôn tình”: Một lần, chị H đi nước ngoài về biếu 1.000 USD. Một lần, khi đang đi trên đường thì nhận được điện thoại. 2 thanh nhiên sau đó đưa “quà” qua cửa sổ ôtô. Đếm lại thì thấy có 50.000 USD.
Tổng cộng, có 60.000 thôi chứ không phải là 300.000
Mà đấy, lỗi là tại bọn nó ném tiền vào ôtô đấy chứ.
5. Mần kiểu “nông dân”
Dạo này, sau những ca “điên”, lại có thêm những ca tâm thần sau khi… làm việc với công an.
Sự việc vừa xảy ra ở Tiền Giang. Đại ý, một thanh niên được “mời đến” trụ sở CA để lấy lời khai.
Không biết trong 8h đó, anh được nghe những câu chuyện hay ho cảm động nào mà bỗng nhiên thì lăn ra đất giãy đành đạch rồi co giật, rồi bất tỉnh!
Tôi đoán chắc nay mai CA sẽ giải thích anh này trúng gió!
Thấy bụng, cổ con mình có vết bầm tím như là… cạo gió, gia đình yêu cầu khám thương, và 7 tháng sau, giấy khám thương mới được cấp!
 Nạn nhân cho biết bị bắt phải cởi quần, cởi áo giữa đường. Ảnh Dân Trí
Vị trưởng CA huyện trả lời báo chí cũng có la mắng anh em công an giữ người suốt 7-8 tiếng đồng hồ không cho ăn uống, trong khi “lại bỏ đi uống rượu bia” là không được.
Tuy nhiên, đối với các vết thương gia đình tố do CA đánh thì ông bảo “Mình có thể nghi ngờ nhưng phải căn cứ vào chứng cứ. Kết luận giám định tỉ lệ giám định thương tích là 0% nên không xử lý”. Đại ý, thôi thì… anh em làm kiểu “nông dân”
Tóm lại, các cụ bảo rồi: Có mà kiện củ khoai. Chứng cứ đâu!
Phải uống thuốc tâm thần sau khi làm việc với công an. Ảnh PLO
Nhưng còn “kiểu nông dân”. Thế nào là kiểu nông dân, thưa các bạn? Xem thêm tại đây
6. Giải con ruồi trương
Họa sĩ Mớ, nhân sự cố trao nhầm vương miện tại Hoa hậu Hoàn vũ, có một biếm họa tuyệt vời về lễ trao giải “Cống hiến lớn 2015”.
Dù là năm mùi, nhưng anh Dê đương nhiên không ăn giải và không phải bàn ra tán vào nhiều, anh Ruồi ăn đứt giải này trong sự tâm phục khẩu phục của cử tọa.
Nhưng tôi nghĩ, ngoài cái giải “con ruồi trương” này cũng phải có thêm 2 giải phụ. Người đàn ông bán hàng giỏi nhất hành tinh, cho cái anh gì định bán chai nước có ruồi với giá 500 triệu đồng. Và giải nghề nguy hiểm cho các đại lý của Tân Hiệp Phát.
Hôm qua, nhạc sĩ Tuấn Khanh viết về những người khách ngoại ô vừa kéo ghế ngồi vừa kêu nước “Cho cái gì uống đi, cái gì cũng được miễn không phải là đồ của Tân Hiệp Phát”. Và cái anh chủ quán nhỏ tẹo ấy nói: “Thôi giã từ luôn cho khỏi phiền!
Đấy là một thái độ, hoặc một phản ứng khi “Từ 2011, công lý đã chìm ngập trong màu nước ngọt có ruồi”.
Con ruồi lên bìa báo TTC
Hôm qua, Cà Mau ra quyết định xử phạt 16,5 triệu đồng một đại lý của Tân Hiệp Phát vì lỗi không kho lạnh, không phương tiện khử trùng!
Bá đạo thật. Sao họ không phạt luôn lỗi không có màn chống ruồi cơ chứ!
Thế giới này tôi đã đi ngàn dặm. Còn có thể nhiều hơn cơ. Nhưng vì ruồi mà anh ruồi ngồi chăn ruồi nhà đá. Quả tôi chưa thấy bao giờ.
Con ruồi nếu có trở thành nhân vật của năm có lẽ, cũng chẳng có gì là lạ cả!
Link trong mục này: Xem thêm tại đây
Xem thêm tại đây 
Xem thêm tại đây 
7. Con số hôm nay: 8 đời Bí thư, 8 đời Chủ tịch vẫn chưa xong một con đường 1,5 km
Thưa các bạn, tin khó tin hôm nay xin dẫn ra một con số mà thú thật là tôi không biết bình luận thế nào cho phải đạo nữa.
Ở Thái Nguyên, một con đường dài 1,5 km sau 8 đời Bí thư, 8 đời Chủ tịch với 27 năm lập kế hoạch và thi công cho đến giờ vẫn chưa hoàn thành!
Bạn sẽ thấy trong bài báo nhỏ này vô số những chủ quan, khách quan. Nhưng tôi tin, nó chưa hoàn thành cũng là… đúng quy trình. Xem thêm tại đây
Nguồn: http://laodong.com.vn/tin-kho-tin/tin-kho-tin-8-doi-bi-thu-8-doi-chu-tich-van-chua-xong-mot-con-duong-chi-co15-km-411468.bld

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét