Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

Sách lược và ý đồ của Trung quốc (1) 13/06/2011

Sách lược và ý đồ của Trung quốc (1)

Ph. D. Iris Vinh Hayes
 -
Cuối năm 2004 tôi có đề xuất một dự án chiến lược dưới tựa đề, Lộ Đồ Hình Thành & Kiến Tạo Một Liên Bang Đông Nam Á Châu. Dự án này thực ra là một đối sách dài hạn để chống lại ý đồ của Trung Quốc. Tuy là nó được soạn thảo và trình bày với mục đích chính là để thuyết phục giới chức Hoa Kỳ nhưng nội dung của nó, theo chủ quan của tôi, thì lại càng nên được lưu ý bởi nhân dân và chính quyền Việt Nam. Tôi sẽ cố gắng trích dẫn một số đoạn trong dự án để mọi người tham cứu. Hy vọng là có sự bổ ích.
Trích Dẫn Nguyên Văn – Đoạn 1  (trang 6-7)
Yếu Lược
Trung Cộng là một thế lực lớn đang đe dọa trực tiếp tới an ninh và quyền lợi của Hoa Kỳ nói riêng cũng như của vùng Đông Nam Á Châu và của cả thế giới nói chung. Cộng vào đó là hiểm họa của những khủng hoảng lớn, hoặc gián tiếp hoặc trực tiếp do Trung Quốc gây ra, đang chực chờ trước mặt. Để duy trì vị thế lãnh đạo, để bảo vệ quyền lợi và an ninh, và để ngăn ngừa những hiểm họa đừng cho trở thành thảm họa đã rồi, Hoa Kỳ và đồng minh không có sự chọn lựa nào hữu hiệu hơn là thực hiện chiến lược bao vây, kềm chế và làm bể Trung Quốc (chiến lược KCBVLBTQ) ra nhiều mảnh.
Trong vòng đai bao vây tiếp cận, một quần thể quốc gia có đủ thực lực để trấn giữ góc Đông Nam Á Châu là một trong những yếu tố quyết định hiệu quả của chiến lược. Nhưng trong hoàn cảnh hiện tại cho thấy, sáu nước đứng riêng lẻ Việt-Miên-Lào-Mã-Thái-Miến (VMLMTM) là những quốc gia nhỏ yếu không đủ sức chống trả chính sách “lũng đoạn chính trị, đánh phá kinh tế, thôn tính văn hóa và lấn chiếm lãnh thổ” của Bắc Kinh lại càng khó cản nổi bước tiến “Hán hóa địa cầu, chiếm lĩnh kinh tế, nhất thống Đại Trung Quốc” của Tàu Cộng. Dầu là sáu quốc gia VMLMTM đứng chung trong tổ chức ASEAN, nhưng hình thái liên minh lỏng lẻo của tổ chức này không bảo đảm có thể giúp đạt tới hiệu quả chiến lược như mong muốn. Đó là chưa nói tới ảnh hưởng của Trung Quốc với tư cách là một chủ nhân ông trong vùng, chưa nói tới ảnh hưởng của Hồi Giáo, và chưa nói đến những động lực riêng tư thúc đẩy mỗi quốc gia đi khác hướng. Thêm vào đó, các thành viên của ASEAN đều tỏ thái độ duy trì nguyên tắc không can thiệp chuyện nội bộ của nhau. Và, trong một mức độ nào đó, ASEAN nghi ngờ thiện chí của Hoa Kỳ lại e ngại làm phật lòng Trung Quốc nếu họ tỏ ra “thân thiện hơn với người ngoài.”Trạng huống này sẽ tạo ra một lỗ hỏng lớn trong chiến lược BVKCLBTQ của Hoa Kỳ và đồng minh. Đặc biệt là khe hở VML, cộng với tình trạng mất quân bình của cán cân quân sự tại vùng ĐNA, sẽ khuyến khích Trung Quốc bành trướng xuống phương nam để kiềm tỏa Malacca Strait, khống chế hành lang vận chuyển Thái Bình Dương, siết cổ Nhật-Hàn-Đài, vói tay lấy Nam Dương và Úc Châu. Một giải pháp tốt nhất là Hoa Kỳ nên tận tình trợ giúp để biến ba quốc gia VML, và sau đó là sáu quốc gia VMLMTM, thành một Liên Bang Đông Nam Á Châu, một quần thể có khả năng khai phóng tiềm năng nhanh chóng để tiến lên hàng ngũ cường quốc thuộc khối dân chủ. Một giải pháp có lợi cho Hoa Kỳ, có lợi cho toàn vùng, có lợi toàn cho thế giới và chắc chắn là có lợi cho sáu quốc gia đối tượng.
Hoa kỳ không thể tiếp tục chính sách “strategic engagement” đã thực hiện trong nhiều năm. Chính sách này chỉ có thể giúp tạo được sức mạnh kinh tế cho Trung Quốc chứ không thể giúp dân chủ hóa được Trung Quốc. Ngược lại, tập đoàn Bắc Kinh còn dùng gậy ông đập lưng ông; tức là dùng tiền (do Hoa Kỳ tạo cơ hội) để mua những quốc gia chung quanh chống lại tiến trình dân chủ hóa; mua sức mạnh ngoại giao để chống lại Hoa Kỳ và đồng minh dân chủ; mua sức mạnh quân sự để thực hiện tham vọng bành trướng; mua lương tâm của cá nhân và tập đoàn để tiếp tục gây tội ác chống nhân loại. Sự thất bại của chính sách này và hậu quả của nó đã quá rõ. Nếu tiếp tục nhân nhượng Bắc Kinh và thiếu thiện chí tích cực giúp đỡ cho những quốc gia trong vùng ĐNA đạt tới tình trạng dân chủ, nhân bản, pháp trị thì chắc chắn không bao lâu nữa Hoa Kỳ sẽ mất đất đứng và e rằng “thành trì dân chủ của thế giới” sẽ không còn đủ sức để che chở cho nhân loại trước những phong ba do Trung Quốc dàn dựng sắp đổ ập xuống.
Văn bản này, Lộ Đồ Hình Thành và Phát Triển Một Liên Bang Đông Nam Á Châu, chỉ nhằm vạch cho thấy bối cảnh chiến lược đang vận hành và những tương quan trong đó rồi đưa ra một giải pháp chiến lược trong giới hạn của vấn đề. Đồng thời văn bản này cũng phác họa một lộ đồ để thực hiện. Và theo ý nghĩ chủ quan của người soạn thảo, hình thành và phát triển một LBĐNAC là một dự án chiến lược khả thi và cần phải thực hiện.
Văn bản này tuy có chạm đến nhưng sẽ không đi sâu vào chiến lược BVKCLBTQ. Nói một cách khác, văn bản này không trình bày chiến lược BVKCLBTQ cũng không trả lời những câu hỏi liên quan đến chiến lược BVKCLBTQ mà chỉ tập trung vào lộ đồ hình thành LBĐNAC, một mảng của chiến lược BVKCLBTQ.
Ngưng Trích Dẫn – Đoạn 1.
Bắt Đầu Trích Dẫn Nguyên Văn – Đoạn 2 (trang 20-24)
Vị Thế Chiến Lược Của Việt, Miên, Lào, Miến Thái, Mã
Trong nỗ lực bao vây kềm chế Trung Cộng, chắc chắn Hoa Kỳ sẽ lôi kéo những quốc gia chung quanh Trung Quốc để thiết lập một quan hệ ngoại giao và quân sự gắn bó hơn nhằm thành lập một vòng đai “bao vây tiếp cận.” Và dĩ nhiên là sáu quốc gia VMLMTM [Việt, Miên, Lào, Mã, Thái, Miến] cũng không thoát khỏi ảnh hưởng đó. Đi xa hơn, trong nỗ lực làm cho Trung Quốc bể ra nhiều mảnh, dẫn dụ đối tượng vào một cuộc chiến tiêu hao nội lực trầm trọng đưa đến sự tan rã từ bên trong là một chọn lựa trong số những chọn lựa chiến lược (startegic options) của Hoa Kỳ. Liệu điều này có thể xảy ra hay không? Rất có thể, vì đây là một cuộc thư hùng mà cả hai phía đều có những động lực thúc đẩy. Vấn đề chỉ là nổ ra ở thời điểm nào, ai ra tay trước và trận địa nằm ở đâu.
Về phía Trung Quốc, với áp lực dân số ngày càng tăng (a) một cuộc chiến làm tiêu hao một phần lớn dân số sẽ là một giải pháp “mượn tay người giải quyết dùm” mà chính quyền Tàu Cộng không ngần ngại để hưởng ứng và (b) một cuộc chiến giúp cơ hội cho dân Tàu túa ra như một đàn ong vỡ tổ để ngang nhiên tràn đến di dân tại những quốc gia gần và xa gây ra một cuộc khủng hoảng cho toàn vùng hoặc toàn thế giới lại là một giải pháp tuyệt diệu hơn vì “một phát tên bắn được hai ba con chim” mà chính quyền Tàu Cộng rất muốn thực hiện.
Đợi thêm một vài thập niên nữa, nếu chiến tranh Hoa-đối-Hoa chưa kịp xảy ra, khi mà (a) nội lực kinh tế của Trung Quốc sung mãn hơn, (b) kỹ thuật khoa học phục vụ chiến tranh của Trung Quốc hoàn hảo hơn, và (c) đội quân thứ 5 cùng những đội quân khác đã luồn sâu hơn và trèo cao hơn bên trong những “quốc gia đối tượng” khắp trên thế giới, Trung Cộng sẽ không còn ngần ngại để nhanh chóng và trắng trợn hoàn tất phần còn lại của “lộ đồ Hán hóa địa cầu, chiếm lĩnh kinh tế, nhất thống Đại Trung Quốc.” Tới lúc đó Bắc Kinh sẽ sẵn sàng “giáo huấn” bằng sức mạnh quân sự những nước muốn chống lại tiến trình này.
Trong khi từng bước tiến dần đến cao điểm của sức mạnh cần có để thực hiện phần còn lại của lộ đồ Trung Cộng đã, đang và sẽ liên tục thực thi sách lược “lũng đoạn chính trị, đánh phá kinh tế, thôn tính văn hóa và lấn chiếm lãnh thổ” của những quốc gia chung quanh với thái độ đầy thách thức.
Nếu cộng đồng thế giới can thiệp dưới áp lực “phải duy trì” sự ổn định, Tàu Cộng áp dụng chiến thuật “ba tiến một lùi” cố hữu để đoạt thắng lợi. Vì là nhược quốc cho nên sẽ phải tiếp tục cắn răng nhường nhịn, những quốc gia chung quanh Trung Quốc từng bước từng bước một bị lũng đoạn chính trị, bị thua thiệt kinh tế, bị Hán hóa dần dần và bị cưỡng đoạt một phần hoặc toàn bộ lãnh thổ.
Về phía Hoa Kỳ, dĩ nhiên là tham vọng và thái độ trịch thượng này của Trung Quốc không thoát khỏi sự quan sát và quan tâm. Hoa Kỳ hiểu rõ một trận thư hùng quân sự trong một tương lai gần sẽ gây thiệt hại và hao tốn cho Hoa Kỳ và đồng minh ít hơn lại có nhiều cơ hội hơn để làm hao tổn nội lực Trung Quốc đến độ nó phải bể thành nhiều mảnh, thay vì một trận thư hùng quân sự trong tương lai xa ở vài thập niên tới. Thêm vào đó sự nhường nhịn kinh tế, quân sự, và ngoại giao của Hoa Kỳ và đồng minh đối với Trung Quốc như đã làm và đang làm sẽ dần đà dẫn đến kết quả sau cùng là quả địa cầu từ đôi chân của đại bàng sẽ rớt vào giữa những cánh nhung của bông hồng đại đóa.
Với những động lực vừa nêu, cái giả thuyết “khó tránh một cuộc thư hùng vũ lực giữa Trung Cộng và Hoa kỳ” không phải là một giả thuyết mơ hồ khó xảy ra.
Nhìn kỹ hơn, sáu nước VMLMTM là một mảnh đất mầu mỡ, giàu tài nguyên thiên nhiên, thưa dân và dễ cho Bắc Kinh chiếm lấy nhất trong số những quốc gia tiếp cận biên giới Trung Quốc, để từ đó tràn xuống Nam Dương và Úc Châu thực hiện xa hơn giấc mơ Đại Trung Quốc. Nếu phương tiện chiến tranh được sử dụng và do Hoa Kỳ chủ động thực hiện, ba nước VML sẽ là miếng mồi thơm ngon để dẫn dụ Trung Quốc vào trận. Nếu phương tiện chiến tranh được sử dụng và do Trung Quốc chủ động thực hiện, ba nước VML sẽ là miếng mồi béo bở Trung Cộng muốn nuốt trước tiên để thách thức Hoa Kỳ và đồng minh. Miếng mồi mà “con thú muốn ăn thợ săn muốn nhử.” Vô hình trung, nếu đúng như giả thuyết, sáu nước VMLMTM sẽ bị lôi cuốn vào thế cuộc dầu sôi lửa bỏng và sự chọn lựa không phải là (a) muốn hay không muốn dính dấp vào cuộc thư hùng khốc liệt mà là (b) trong hoàn cảnh trên đe dưới búa nên chọn ngã theo Hoa Kỳ hay ngã theo Trung Quốc để có cơ hội sinh tồn và tái xây dựng sau khi giông bão đã đi qua.
Ôm chân Trung Quốc có nghĩa là chấp nhận sự đồng hóa và sau đó biến đất nước thành một tỉnh lỵ của Đại Trung Quốc. Ôm chân Trung Quốc có nghĩa là chấp nhận làm đứa con ngoan phục vụ ông cha Hán tộc tham lam và tàn bạo. Ôm chân Trung Quốc có nghĩa là chấp nhận để cho văn hóa và nòi giống bản xứ bị tiêu diệt. Ôm chân Trung Quốc có nghĩa là chấp nhận tiếp tay cho tiến trình “Hán hóa địa cầu, chiếm lĩnh kinh tế, nhất thống Đại Trung Quốc.” Trên tiến trình đó sáu nước VMLMTM cùng với những quốc gia khác đã là nạn nhân, đang là nạn nhân và sẽ tiếp tục là nạn nhân của Trung Quốc.
Và là một hệ quả đương nhiên, nếu tiến trình Hán hóa địa cầu, chiếm lĩnh kinh tế, nhất thống Đại Trung Quốc hoàn tất, ánh dương quang “dân chủ tự do” sẽ biến mất trên mặt địa cầu và từ đó một phần lớn của nhân loại sẽ sống trong bóng tối của sự khống trị tham lam và tàn bạo. Lịch sử minh chứng bóng tối của sự khống trị tham lam và tàn bạo này đã nhiều lần phủ xuống những đất nước tiếp giáp biên giới với Trung Quốc, từ quá khứ xa xưa cho đến cận đại và hiện đại. Những dân tộc tiếp cận với Hán tộc không may đã phải hứng chịu bóng tối của sự khống trị tham lam và tàn bạo này nhiều lần, từ quá khứ xa xưa cho đến cận đại và hiện đại.
Thêm vào đó, nếu để cho Trung Quốc cứ ung dung phát triển kinh tế ở một tốc độ cao thì không bao lâu nữa nguyên liệu và nhiên liệu trên toàn thế giới sẽ bị hút vào nền kinh tế đó với một tốc độ gây khủng hoảng chưa từng thấy và không bao lâu thì trái đất chỉ còn là một địa cầu khô cạn và đầy rác rưởi, đó là chưa nói đến những khủng hoảng giá biểu trên mọi thị trường và những khủng hoảng xã hội tại mọi quốc gia.
Chưa hết, nếu để cho Trung Quốc hưởng thụ ẩm thực một cách vô trách nhiệm thì không bao lâu nữa nhiều chủng loại sinh vật bò, bay, máy, cựa trên mặt đất sẽ biến mất và bào thai người (human foetus) sẽ biến thành những món ăn phổ thông vì nhu cầu và thói ăn uống quái đản của người Tàu.
Chưa hết, nếu để cho Trung Quốc đua nhau mua phụ nữ vừa hưởng thụ tình dục vừa lạm dụng và đầy đọa họ một cách phi nhân tính thì không bao lâu nữa những phụ nữ nhẹ dạ trên mặt đất sẽ bị hút vào kỹ nghệ mai mối “hôn nhân trá hình” và biến thành “nửa gái điếm phục vụ không tiền, nửa nô tì phục vụ không lương” lại còn bị bỏ đói và tra tấn hàng ngày.
Chưa hết, nếu để cho Trung Quốc tiếp tục nuôi dưỡng những căn cứ địa sản xuất ma dược và thu mua một cách thong dong thì không bao lâu nữa khó mà tưởng tượng nổi số người trên thế giới bị nghiện ngập ma túy. Những thứ ma dược này được sản xuất hàng tấn, do đội quân thế lực đen –gồm những tên tướng lãnh độc tài, những lãnh chúa chiến tranh, những lãnh chúa ma dược– đảm trách để dùng đó trao đổi vũ khí Trung Quốc, rồi được dấu trong hàng hóa đóng hộp theo đường mậu dịch xâm nhập vào những quốc gia khác trên thế giới để vừa gây băng hoại xã hội và tiêu hao tài nguyên cho những quốc gia đó, điều mà Trung Quốc gọi là “chiến lược phá hoại tiềm lực đối phương” vừa kiếm được ngoại tệ cho đội quân thế lực đỏ.
Chưa hết, nếu để cho Trung Cộng thao túng thị trường thì không bao lâu nữa khó mà tưởng tượng nổi số người trên thế giới bị nhiễm độc hóa chất hoặc bị nhiễm vi rút cấy trong thực phẩm và đồ dùng hằng ngày nhập cảng từ Trung Quốc, một sự nhiễm độc dần đà do thử nghiệm hoặc do ý đồ chiến lược, một sự nhiễm độc có thể không làm chết người nhưng làm tiêu hao IQ [trí thông minh] hoặc làm mất khả năng thụ thai hoặc làm mất sức đề kháng dịch bệnh của những dân tộc thù nghịch hay chống đối.
Nếu để cho Trung Quốc bành trướng mậu dịch thì không bao lâu nữa, sẵn với đội ngũ chuyển vận hàng hóa ngày càng hùng hậu và mạng lưới thông tin ngày càng tinh vi, khó có thể ước đoán được và ngăn chận được số lượng vũ khí thường và vũ khí sát hại hàng loạt (WMD) lọt vào tay những lực lượng khủng bố (terrorist organizations) hoặc vào tay những lãnh chúa chiến tranh (war lords) và lãnh chúa ma dược (drug lords).
Những hiểm họa vừa nói không nhỏ đối với Hoa Kỳ và cộng đồng thế giới nếu để cho con rồng đỏ mọc cánh bay lên. Những hiểm họa đó càng dễ sợ hơn đối với sáu dân tộc VMLMTM cho nên nhất định là không thể để cho những hiểm họa đó biến thành thảm trạng đã rồi.
Một sự lựa chọn khôn ngoan và duy nhất để có thể ngăn ngừa thảm họa cho chính mình và cho nhân loại là phải tiếp tay với Hoa Kỳ và đồng minh để bao vây, kềm chế và làm bể Trung Quốc ra nhiều mảnh. Một chiến lược mà những dân tộc Mãn, Mông, Hồi, Tạng, Miêu đang bị quyền lực Bắc Kinh kềm kẹp sẽ rất biết ơn và đang chờ đợi. Nói tóm lại, nhìn dưới góc độ chiến lược BVKCLBTQ [bao vây, kềm chế, làm bể Trung Quốc], dầu có hay không có vận dụng chiến tranh, VMLMTM vẫn là sáu quốc gia then chốt nằm trong vòng đai bao vây tiếp cận.
Ngưng Trích Dẫn – Đoạn 2.
(Còn Tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét