Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2011

TRẬN LÃO SƠN TRONG CUỘC CHIẾN TRANH BIÊN GIỚI TRUNG-VIỆT NĂM 1984

Nguồn: http://vn.360plus.yahoo.com/phamvietdaonv/article?mid=1142


TRẬN LÃO SƠN TRONG CUỘC CHIẾN TRANH BIÊN GIỚI TRUNG-VIỆT NĂM 1984

Đăng ngày: 21:10 02-09-2009
Thư mục: Thế sự 24/24
http://upload.wikimedia.org/wikipedia/vi/7/7f/Chi%E1%BA%BFn_tranh_bi%C3%AAn_gi%E1%BB%9Bi_Vi%E1%BB%87t-Trung.png

Ngày 2/9 hàng năm, từ lâu đã được người Việt Nam xếp vào ngày lễ tết: Tết Độc lập; một cái Tết thiêng liêng như những ngày Tết khác trong năm.
Đây là ngày người dân được nghỉ ngơi và tổ chức cho gia đình đi thăm thú đây đó để hưởng cái không khí ngày hội của non sông...
Tết Độc Lập năm nay trùng với Lễ Vu Lan- Rằm Tháng Bảy, dân gian gọi là ngày xá tội vong nhân. Vu Lan là ngày lễ thiêng liêng trong năm bởi đây là ngày duy nhất người sống có dịp gặp gỡ, giao cảm với người đã khuất của gia đình mình, giòng họ mình...
Ngày Lễ Vu Lan năm nay cũng giống như bao gia đình khác, gia đình tôi chuẩn bị lễ trọng vừa để kính cáo tổ tiên,vừa kính cẩn thiết mời nhưng linh hồn đã khuất của gia đình về hội ngộ để bày tỏ lòng thành, và để được giao cảm...
Trong những vong linh đã khuất của gia đình tôi, vong linh của chú em Phạm Hữu Tạo, liệt sĩ thuộc Sư đoàn đoàn 356, đã hy sinh 14/6/1984 ( âm lịch ) tại mặt trận Vị Xuyên trong cuộc chiến Việt Nam chống lại sự lấn chiếm đất đai của Trung Quốc, gia đình tôi và cá nhân tôi luôn giành những tình cảm tiếc thương sâu nặng, không bao gìơ nguôi quên về sự hy sinh vì nghĩa nước, vì nền độc lập của dân tộc, vì sự toàn vẹn lãnh thổ quốc gia...
Không hiểu vì lý do gì mà năm nay trời Hà Nội và nhiều vùng quê cũng trở nên " bất cận nhân tình", không một giọt mưa rơi trong ngày 14 và ngày 15 tháng 7 ngâu này để đoái thương những kiếp người phận bạc trong đó có cả hàng triệu sinh linh đã bỏ mình vì việc nước; ngày này hàng năm vẫn thường có mưa: một thứ nước mắt của trời ; Điều này đã được Nguyễn Du ghi lại trong Văn tế thập loại chúng sinh:" Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt; Toát hơi may, lạnh buốt xương khô; Não người thay cảnh chiều thu..."
Trong ngày lễ trọng này của đất nước, của dân tộc, tôi nhận được hồi âm của bạn Trần Trung Đạo một bản dịch, một bài viết ghi lại lời kể của một viên Trung đoàn trưởng của quân đội Trung Quốc,công bố trên mạng ChinaDefence về một trận đánh tại biên giới Việt Trung vào năm 1984, đơn vị của viên Trung đoàn trưởng Trung Quốc này đã đụng độ với Sư đoàn 356, là sư đoàn mà em trai tôi là lính trực thuộc.
Post bài này lên mạng trong dịp Rằm Tháng Bảy, mong rằng đây là một nén tâm nhang với hy vọng có thể chia sẻ và giao cảm với người em của mình và đồng đội của chú trong ngày lễ trọng xá tội vong nhân này.
Đưa bài này lên chúng tôi muốn nhắc mọi người hãy cùng nhau tưởng nhớ, giao cảm với các vong linh đã khuất, nhất là đối với vong linh của các liệt sĩ đã bỏ mình vì đất nước; không bao giờ được phép để họ bị lãng quên, bị bỏ rơi, bị phụ bạc bởi thời gian và sự bội ơn...
Xin chân thành cảm ơn bạn Trần Trung Đạo về bản dịch này...
                                                                                                   P.V.Đ

Lời người dịch: Cuộc chiến Việt Trung xảy ra từ năm 1979-1985 đã chấm dứt. Cả hai bên, vì lý do khác nhau, đều hạn chế không cho dư luận thế giới và nhân dân của họ biết về những sự thật của cuộc chiến này.
Mặc dù vậy, trên những đỉnh đồi, những ngọn núi dọc biên giới Việt Trung, nhiều cuộc đụng độ lớn nhỏ vẫn thường xảy ra vẫn được hé lộ đây đó. Bài viết ngắn dưới đây đăng trong trang Internet China Defence và cũng được in trong tác phẩm Dữ Kiện Bí Mật Của Chiến Tranh Trung-Việt (Secret Records of Sino-Vietnamese War) của ba tác giả Jin Hui, Zhang Hui Sheng and Zhang Wei Ming là một trong số rất ít tài liệu về những trận đánh đã được tiết lộ. Bài viết dựa theo lời kể của một trung đoàn trưởng pháo binh Trung Quốc. Mặc dù nhiều đoạn người kể không che dấu được tính khoát loát, cường điệu cố hữu, song qua những dữ kiện do viên trung đoàn trưởng cung cấp, cũng chứng tỏ rằng Trung Quốc chưa bao giờ từ bỏ giấc mộng thiên triều xâm lược bắt nguồn từ chính sách bá quyền truyền thống của họ.
Bài tường thuật do một Trung đoàn trưởng pháo binh Quân đội Trung Quốc trong cuộc chiến Trung-Việt năm 1984. Tôi không biết chắc chắc mức độ chính xác của bản tường thuật nhưng khá gần với những gì tôi đã được đọc về chiến tranh Trung-Việt. Bài tường thuật có nhiều dữ kiện rất chi tiết.
Gửi bác bài dịch về trận Lão Sơn, trong đó người lính Trung Quốc có đề cập đến cái sư đoàn 356 của em bác.
Lưu ý: Núi Lão Sơn, cao 1422 mét trên mặt biển. Lão Sơn có nghĩa là “Núi Già” theo tiếng Tàu. Lão Sơn nằm bên trong lãnh thổ Việt Nam gần biên giới Trung Quốc...
Hy vọng bài viết trên giúp bác Đào thêm một chút thông tin về cái chết hào hùng của em trai bác và những đồng đội của anh ta mà tôi đã đọc bài do bác viết trên Hnv.vn và trên blog của mình.
Là một người VN tôi xin cảm tạ sự hy sinh của anh ta để bảo vệ tổ quốc cũng như tri ân gia đình bác và các gia đình đã có các liệt sĩ hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ biên cương phía bắc...
                                           Người dịch: Trần Trung Đạo
http://www.bachdanggiang.com/resources/_wsb_599x384_CHIEM+CAO+DIEM+LAO+SON+NGAY+28-04-84.jpg
Đầu năm 1984, trung đoàn của chúng nhận lịnh phải chiếm núi Lão Sơn.
Ngày 18 tháng 2 chúng tôi tiến đến Ei-Liang, và ngày 20 đến đồi Ma-Sho. Sau 40 ngày chuẩn bị, ngày 1 tháng Tư, 3 đại đội gia nhập “Đề án 142”. Họ bắn vài loạt đạn về phía Việt Nam và rút ngay, để buộc phía Việt Nam trả đũa, và qua đó, để lộ vị trí.
Chúng tôi dùng đại pháo để áp đảo phía Việt nam. Ngày 26 tháng Tư, mọi việc đã được chuẩn bị sẵn sàng và Lực Lượng Đặc Nhiệm Pháo Binh 119 được thành lập.
Để chiếm một căn cứ hỏa lực, chúng tôi tiến quân vào ban đêm. Không ai được phép gây tiếng động. Chúng tôi tháo gỡ các bộ phận súng 85 ly và chỉ lắp ráp lại sau khi đến căn cứ. Tầm hỏa lực chỉ cách quân Việt Nam 500 mét. Để thấy đường đi, chúng tôi dùng các tấm vải trải giường trắng. Chúng tôi bố trí súng dọc phía bên phải của một căn nhà hoang. Trung đội 4 thám thính tiến quá sát với vị trí của quân Việt nam, chỉ cách 400 mét và trong tầm bắn thẳng.
Ngày 28 tháng 4, lúc 5 giờ 50 sáng, pháo binh bắt đầu khai hỏa. Sau 34 phút pháo kích, mặt đất như bắt đầu rung chuyển. Lúc 6 giờ 24 phút sáng, khi trận pháo kích vừa ngưng, bộ binh mở cuộc tấn công. Quân đội Việt Nam phản ứng trong vòng 2 phút. Và ngay trong những viên đạn đầu tiên họ đã bắn hạ một trung đội trưởng của chúng tôi. Anh ta là đồng chí đầu tiên hy sinh tại Lão Sơn. Chúng tôi bắn yểm trợ cho bộ binh. Bộ binh tiếng bằng cách nhảy từ miệng hố đạn này sang hố đạn khác. Sau 9 phút, chúng tôi chiếm được điểm cao 662.6, và 54 phút sau, núi Lão Sơn hoàn toàn lọt vào tay chúng tôi. Đến 3 giờ 30 chiều, khoảng 20 điểm cao phía đông điểm cao 662.6 cũng lọt vào tay chúng tôi. Chúng tôi cũng triệt hạ một xe tăng của phía Việt Nam bằng 5 phát pháo trực xạ.
Ngày 11 tháng 6, lúc 3 giờ sáng, một viên pháo sáng được bắn lên. Chúng tôi tự hỏi chuyện gì đang xảy ra. Trong suốt 30 phút, chúng tôi không liên lạc được với các đơn vị khác bằng điện thoại. Tiểu đoàn 2 thám thính cũng bị gián đoạn liên lạc. Duy nhất một trung đội trưởng liên lạc được với chúng tôi và yêu cầu chúng tôi khai hỏa. Chúng tôi từ chối với lý do các đơn vị bạn cũng ở ngay trong vị trí đó. Chúng tôi yêu cầu 5 lính thám thính của tiểu đoàn 2 đến mặt trận, nhưng họ bị hỏa lực của quân đội Việt Nam ngăn chặn.
Trời sáng, viên chỉ huy toán thám thính với cả đại đội thám thính cũng bị đẩy lui. Tại điểm này chúng tôi biết các vị trí tiền phương của chúng tôi đã bị quân Việt Nam tràn ngập.
Vào 5 giờ 30 sáng, với sự yểm trợ của tiểu đoàn pháo, chúng tôi mở cuộc phản công. Trong vòng 30 phút, chúng tôi chiếm lại các vị trí đã mất. Lúc 6 giờ, quân đội Việt Nam mở cuộc tấn công mới. Các đơn vị bộ binh của chúng tôi gọi pháo binh bắn yểm trợ. Khoảng 500 đến 600  quân Việt Nam đã tấn công vào phòng tuyến của chúng tôi giữa lúc các giàn tên lửa của chúng tôi cũng bắt đầu khai hỏa.
Chúng tôi giữ được vị trí và bắn hạ khoảng 100 quân Việt Nam. Tiểu đoàn pháo thứ hai của chúng tôi cũng vừa gia nhập mặt trận và tuôn đại pháo vào quân Việt Nam.
Đến 3 giờ chiều, quân đội Việt Nam không thể nào đạt đến vị trí phòng thủ của chúng tôi. Lực lượng tiếp viện của phía Việt Nam đang cố gắng vượt qua sông và tấn công vào phía cạnh sườn của chúng tôi. Tư lịnh sư đoàn ra lịnh chúng tôi khai hỏa. Trước hết chúng tôi hướng nòng pháo vào 10 độ phía bên trái và rồi 10 độ phía bên phải. Cả đại đội quân Việt Nam đã không thể rút về vị trí của họ.
Ngày 12 tháng 7, quân Việt Nam phản kích.
Sau 11 tháng 6, chúng tôi đã học được bài học. Các ống phóng tên lửa do tôi chỉ huy. Pháo 82 ly do các tiểu đoàn chỉ huy. Đơn vị pháo 100 mm được đào sâu vào và đặt dưới quyền chỉ huy trực tiếp của tôi. 12 trung đội đại pháo, bao gồm 4 trung đội xe tăng được phân phối cho mỗi đơn vị. Các hỏa lực tăng cường sẽ được hướng dẫn để bắn thẳng vào những con đường mà quân Việt Nam chắn chắn sẽ dùng để tiến. Những con đường đó được chia ra. Mỗi đơn vị thám thính được chọn một hướng. Hai trung đội pháo sẽ bắn vào con đường chính với mục đích làm chậm chân quân Việt Nam. Ba trung đội tên lửa đóng trên cao điểm 152. Một trong số đó do Li Hai-Ren chỉ huy. Mật ngữ để tấn công là Heo Rừng.
Ngày 12 tháng 7, chúng tôi biết được danh sách các đơn vị của quân Việt Nam. Theo sự ước tính của chúng tôi, địch quân gồm hai trung đoàn thuộc sư đoàn 356, một trung đoàn thuộc sư đoàn 316, va 6 trung đoàn độc lập sẽ tham gia trận đánh.
Chúng tôi quả quyết quân Việt Nam sẽ tấn công lúc 5 giờ sáng. Lúc nửa khuya, chúng tôi có 2.5 lần số đạn bình thường sẵn sàng cho các khẩu pháo. Lúc 3 giờ sáng, tổng hành dinh thông báo 3 vị trí của quân Việt Nam và ra lịnh khai hỏa vào các vị trí đó.
Sau tràng pháo thứ nhất, tôi nói chuyện với trung đoàn trưởng Chang Yo-Hop. Tôi hỏi ông ta nếu ông ta là chỉ huy quân đội Việt nam, khu vực nào chắc chắn nhất ông sẽ tấn công. Viên trung đoàn trưởng trả lời là khoảng rộng 300 mét phía bắc của dòng sông.
Tôi đồng ý với ông và chỉ thị cho 6 trung đội trọng pháo tập trung hỏa lực vào mục tiêu 1000 mét chung quanh khu vực đó. Tôi báo cáo quyết định đến bộ chỉ huy. Tư lịnh phó sư đoàn chấp thuận. Tôi ra lịnh pháo binh bắn từng loạt cách nhau 10 phút. Sau loạt pháo thứ hai, không có gì xảy ra (gạch bỏ phần chửi tục bằng tiếng Tàu). Tôi chỉ thị bắn hỏa châu soi sáng khu vực và kết quả cũng không có gì. Thật phí đạn. Bộ tư lịnh chỉ thị chúng tôi ngưng bắn. Lúc đó khoảng 3 giờ sáng. Nhiều binh sĩ của chúng tôi lăn ra ngủ ngay.
Ngay lúc đó chúng tôi mới khám phá ra rằng lực lượng tấn công của phía Việt Nam chỉ cách phòng tuyến chúng tôi 500 mét. Hai tiểu đoàn trưởng của quân Việt Nam bị giết tại chỗ. Mặc dù không có chỉ huy, quân Việt Nam đã không từ bỏ vị trí của họ. Những lính bị thương cũng không rên rĩ. Họ di chuyển thương binh ra khỏi khu vực sau khi hỏa châu vừa tắt. Kỷ luật của quân Việt Nam thật không thể nào tin được.
Lúc 5 giờ sáng, cả địa ngục rung rinh. Trận đánh bùng nổ tại mọi phía. Chúng tôi bắt được tù binh đầu tiên và tại điểm này chúng tôi đã gây thương vong trầm trọng cho địch quân. Qua các tù binh, chúng tôi biết những gì đã xảy ra trước đó.
Quân Việt Nam quả thật có kỷ luật rất cao, đến nỗi họ tung ra cuộc tấn công ngay cả khi chỉ huy trưởng của họ đã tử trận. Quân Việt Nam rất giỏi dấu tung tích. Họ phối hợp chặt chẽ với nhau ngay cả không dùng một phương tiện truyền tin vô tuyến nào trước khi tấn công.
Ngay khi quân Việt Nam tấn công, các đơn vị bộ binh chúng tôi gọi pháo yểm trợ. Tôi lo lắng sẽ bắn nhầm quân bạn. Bộ chỉ huy ra lịnh tôi khóa phòng tuyến bằng cách bắn vào làn sóng tấn công thứ hai. Làn sóng tấn công thứ nhất thường là các đơn vị thám thính, nơi phía sau có thể có cả trung đoàn đang yểm trợ. Các giàn tên lửa của chúng tôi nhả 13 tràng liên tục. Ngoài ra các khẩu pháo 85 ly, 100 ly, 152 ly cũng tham gia phản kích.
Chúng tôi bắn 200 mét về phía trước tại 6 điểm. Từ bên trái đến bên phải và từ phía sau đến bên trái lần nữa. Hỏa lực pháo chúng tôi dựng lên một bức tường lửa chung quanh các đơn vị của chúng tôi. Chúng tôi giết rất nhiều quân Việt Nam và nhiều ống phóng tên lửa của chúng tôi nóng đỏ rực. Trong ngày đó, trung đoàn chúng tôi bắn trên 10 ngàn viên pháo.
Đến trưa, chúng tôi hết đạn. Khi tin này này được báo lên tư lịnh trung đoàn Chang Yo-Hop, ông ta thật không vui. Không có hỏa lực pháo yểm trợ, thật không có cách gì ngăn chận được sức tấn công của 6 trung đoàn quân Việt Nam. Tôi đã gọi tăng viện đạn dược ngay khi viên pháo đầu tiên được bắn đi.
Lúc 1 giờ chiều thì 470 xe tải chở đạn cũng vừa tới. Quân đội Việt Nam đã chiếm lại được cao điểm 164. Một trong những tiểu đoàn của họ chỉ còn 6 người sống sót nhưng họ vẫn tiến. Lực lượng bộ binh của chúng tôi bắt đầu khai hỏa phản công ngay. Cuộc pháo kích nặng nề cày nát điểm cao đó. Trong vòng 15 phút chúng tôi chiếm lại được cao điểm 164. Quân Việt Nam từ chối rút lui. Làn sóng này sang làn sóng người khác tiếp tục tiến lên giành lại ngọn đồi. Khi cuộc chiến tàn, chúng tôi đếm được 3700 địch quân địch bỏ thây trên mặt trận. Tư lịnh sư đoàn chúng tôi, cựu chiến binh từ thời nội chiến, cũng phải nói rằng ông ta chưa bao giờ thấy nhiều xác chết như thế. Chúng tôi tịch thu vũ khí và thắt lưng trên xác Việt Nam và phân phát cho lính trong trung đoàn chúng tôi. Đêm đó, bảy chúng tôi trong bộ chỉ huy trung đoàn với tư lịnh trung đoàn Chang Yo-Ho hút 4 bao thuốc. Chúng tôi không thể ăn, uống sạch cả bốn thùng rượu.
Ngày 14 tháng 7, chúng tôi ra tín hiệu cho phép phía Việt Nam để thu hồi xác chết. Chúng tôi chỉ thị cho họ mang cờ Hồng Thập Tự, mỗi toán không được quá 50 người và không được mang theo vũ khí. Một toán khoảng 60 đến 70 lính Việt Nam đến không có cờ. Khi biết chúng không tuân theo chỉ thị vì đeo theo đúng, chúng tôi khai hỏa.

Chúng tôi không quan tâm gì sinh mạng của họ. Không một người nào trong nhóm lính này sống sót. Việt Nam chẳng còn đến thu hồi xác chết nữa. Trời đang là mùa hè. Nắng rồi mưa. Không ai có thể chịu được mùi xác chết. Chúng tôi buộc phải gởi các đơn vị chống hóa chất đến để đốt tất cả xác chết bằng những ống phun lửa...
                                                                            T.T.Đ
Nhân ngày lễ Vu Lan, chúng tôi giới thiệu toàn văn Văn tế thập loại chúng sinh của Nguyễn Du tại địa chỉ: vn.myblog.yahoo.com/phamvietdaonv
http://www.chuadieuphap.us/Photogallery/Vulan_2007/Vulan_2007_49.jpg
Nguồn trích dẫn (0)

17 Bình luận

  1. conchaumavien

    conchaumavien

    15:22 31-12-2009

    testing
  2. evilken

    evilken

    22:12 23-12-2009
    bao người đã nằm xuống,những người còn sống trách nhiệm có thấy nặng trên lưng
  3. minhthanhjp

    minhthanhjp

    17:17 23-09-2009
     Phần 1 :
       Nói đến cuộc chiến Việt -Trung , các nhà bình luận quân sự thường chia cuộc chiến này thành 2 cuộc chiến , cuộc chiến Việt -Trung ( năm 1979) và cuộc chiến tranh chấp biên giới Việt -Trung (1984) . Tài liệu này sẽ  viết về cuộc chiến tranh chấp biên giới đẫm máu của hai nước Trung Quốc và Việt nam được biết qua tên gọi theo phía Trung Quốc là Chiến dịch Lưỡng Sơn.
     Chiến dịch Lưỡng Sơn được xem là trận chiến đẫm máu gần đây nhất ở vùng Đông Á xảy ra khi quân Trung Quốc cố tình đánh chiếm 2 vùng núi quan trọng nhất trong các vị trí quân sự dọc biên giới của Việt nam. Trận chiến này được chia làm 3 giai đoạn .
      Giai đoạn 1 bắt đầu từ ngày 4 tháng 2 năm 1984 đến ngày 15 tháng 5 năm 1984
      Giai đạon 2 bắt đầu từ ngày 12 tháng 6 năm 1984 đến ngày 10 tháng 7 năm 1984
      Giai Đạon 3 bắt đầu từ ngày 12 tháng 7 năm 1984 đến ngày 14 tháng 7 năm 1984
      Đặc biệt trong ngày 14 tháng 7 năm 1984 quân Việt nam đã tổng phản kích trên quy mô lớn với sự tham gia của 3 sư đoàn , sư đòan 313, sư đoàn 316, sư đoàn 356 dưới sự chỉ huy của các cố vấn Liên Xô. Tuy nhiên với quân số áp đảo của phía Trung Quốc gồm 3 sư đoàn ( sư đoàn 14, sư đoàn 11, sư đoàn 1) và 3 tập đoàn quân ( Tập đoàn quân 67, tập đòan quân 27, tập đàon quân 13) cũng như vũ khí áp đảo về pháo binh cũng như hỏa tiễn , phía VN đã chịu thất bại với thương vong lớn và vùng Lưỡng Sơn từ đó đã trở thành lãnh thổ của Trung Quốc và được phía VN tái khẳng định chấp nhận trong hiệp định biên giới được ký kết giữa hai quốc gia gần đây.
    (Còn tiếp)

     
  4. minhthanhjp

    minhthanhjp

    16:58 23-09-2009
       Gửi bác Đào một tài liệu khác liên quan đến trận Núi Đất ( tức trận Lão Sơn _theo tiếng Hoa) của các phóng viên báo chí Nhật bản viết theo tài liệu của các phóng viên chiến trường Nhật bản tham dự trận đánh này .
       Hôm trước em có gửi cho bác một E-mail về việc mời bác tham gia vào đoàn làm phim thời sự của đài TBS Nhật bản về trận chiến Việt Trung để tìm hiểu nguyên nhân thật sự đã xảy ra cuộc chiến, cách thức tuyên truyền thời đó của truyền thông Trung QUốc và Việt nam, cũng như những thiệt hại và mất mác đau thương của cả 2 dân tộc trên góc độ trung lập của truyền hình Nhật. Bộ phim sẽ khởi quay do đạo diễn gốc Trung Quốc ông  Bành Trung Nghĩa một nhà văn nổi tiếng ở Nhật qua tác phẩm "Tổ quốc gần mà xa", ông đạo diễn này cũng như bác có một người anh chết trong trận Lão Sơn này và cá nhân ông không tin những gì phía Trung Quốc tuyên  truyền thời đó như việc Vn xâm lược Trung Quốc chẳng hạn, ông ta cũng khá hứng thú khi biết rằng bác cũng là một nhà văn và cũng có một người em hy sinh trong trận đó . Nếu bác đã nhận được E-mail đó thì xin vui lòng trả lời cho em để em trả lời cho đạo diễn Bành Trung Nghĩa. Bộ phim dự định sẽ khởi quay từ tháng 4 năm tới trong vòng 6 tháng dọc theo biên giới Trung -Việt , mở đầu bằng chiến dịch Lưỡng Sơn ( Lão Sơn - Giả Ẩn Sơn) năm 1984 rồi ngược trở về năm 1979.
      Tài liệu em dịch ở đây cũng là một trong các tài liệu đoàn làm phim đang trong giai đoạn sưu tầm. Vì nguyên văn rất dài nên em sẽ dịch từ từ và gửi trong nhiều ngày.


  5. phamvietdao

    phamvietdao

    17:51 23-09-2009
    Kính gửi: Anh Trần Trung Đạo
    Tôi nhận lời tham gia bộ phim này với điều kiện được đọc trước kịch bản.
    Mọi liên hệ đề nghị anh gửi theo địa chỉ mail:
    phamvietdao460@yahoo.com
    Phạm Viết Đào
  6. Phân Đôi

    Phân Đôi

    00:38 10-09-2009
    khoác lác vớ vẩn.Định lừa trẻ con à.Bọn Trung Quốc chó chết.Nhưng bọn phản động còn chó chết hơn.
  7. hiep3k

    hiep3k

    17:22 09-09-2009
    Tuy mạnh yếu mỗi thời một khác;
    Song hào kiệt thời nào cũng có...

    Nguyễn Trãi
  8. Sniper

    Sniper

    12:06 09-09-2009
    Thằng Tàu láo khoét, bốc phét không ngượng mồm.

    Đêm đó, bảy chúng tôi trong bộ chỉ huy trung đoàn với tư lịnh trung đoàn Chang Yo-Ho hút 4 bao thuốc. Chúng tôi không thể ăn, uống sạch cả bốn thùng rượu.
  9. anmo

    anmo

    01:27 09-09-2009
    Bài Dịch
  10. anmo

    anmo

    01:25 09-09-2009

    Mạng Phượng Hoàng (Trung Quốc) ngày 27/2/2008, đăng bài: “Giải mật vì sao Đặng Tiểu Bình thăm Mỹ ngay trước khi khai chiến với Việt Nam”, dưới đây là bài dịch:
     
  11. lap_lothanh

    lap_lothanh

    22:08 08-09-2009
    Xin thắp nén một nén nhang cho những người đã nằm xuống vì mảnh đất thân yêu tổ quốc
  12. SaoHong

    SaoHong

    15:19 08-09-2009
    3700 chiến sỹ + 70 chiến sỹ khác bị bỏ rơi và bị thiêu xác sau trận đánh mà không một cơ quan quân đội hay ngành TBXH có động thái gì để tưởng nhớ và biết ơn các liệt sỹ đã xả thân vì Tổ Quốc ! Gần ba mươi năm rồi còn gì ! Đau đớn thay !
    Cầu mong cho hương hồn các anh siêu thoát nơi chín suối !
  13. aXXoFXGFxM

    aXXoFXGFxM

    12:06 08-09-2009
    Những người con anh dũng, bất khuất, kiên cường đã ngã xuống để bảo vệ Đất Mẹ thiêng liêng. Có nhẫn tâm quá ko, có cay độc quá ko, có vô ơn quá ko khi họ ko được nhắc tới, được vinh danh như những anh hùng??? Hay tất cả chỉ vì 16 chữ vàng (vọt) với "ông bạn 4 tốt"???
  14. Ruồi Trâu

    Ruồi Trâu

    14:13 04-09-2009
    Tháng 3/1979 đã dừng mà đến năm 1984 máu của hàng nghìn chiến sĩ VN vẫn phải đổ; họ đã giữ từng tấc đất của tổ quốc; họ là những anh hùng! Qua đây cũng thấy rõ dã tâm Đại hán đã rất ăn sâu trong mọi giới TQ.
    Thật ko công bằng, nếu vì cái gì đó mà quên đi xương máu của những anh hùng biên giới phía Bắc. Thật xấu hổ, khi có rất nhiều người rất ngại khi nhắc đến chiến tranh biên giới phía Bắc, họ sợ nhắc đến như sợ động đến Huý. Nhiều kẻ trong vai gánh vác nhưng lại rất thành kính với hậu sinh của lớp người đã gây bạo tàn cho dân tộc VN.
    Làm thế nào để lịch sử ko bao giờ quên, cả hôm qua, cả hôm nay???
  15. nobody.nothing

    nobody.nothing

    10:30 03-09-2009
    Vô cùng ngưỡng mộ người anh Phạm Hữu Tạo và những đồng đội của anh đã anh dũng hy sinh vì tổ quốc. Chiến tranh thật là tàn bạo, khủng khiếp, nhưng thật là dã man và tàn bạo khi những người chỉ huy, lãnh đạo đã xem thường mạng sống, thân xác những người chiến sỹ của mình. Nếu họ là những người có lương tâm thì họ đã thu nhặt xác đồng đội, đồng chí của mình chôn cất tử tế, lương tâm của họ liệu có lúc nào cắn rứt hay không nhỉ? Hy vọng hương hồn các anh thanh thản nơi suối vàng, các anh là những người anh hùng của đất nước Việt Nam.
    Nobody  
  16. minhthanhjp

    minhthanhjp

    07:03 03-09-2009
    Tặng bác Đào bài thơ


    Những Người Ơ Lại Với Non Sông 



    Người ở lại Hoàng Hoa Cương lịch sử
    Ngàn thông reo ru giấc ngủ anh hùng
    Tiếng bom rền rung động khắp non sông
    Đời anh ngắn nhưng tên dài vô tận

    Người ở lại mang theo niềm thống hận
    Nắm xương tàn trắng lạnh đất Long Châu
    Mộng Cần Vương theo tóc bạc trên đầu
    Hờn vong quốc ghi sâu vào lịch sử

    Tôn Thất Đạm giữa núi rừng Tân Sở
    Một thanh gươm chống đỡ mạch sơn hà
    Không làm tròn nguyện ước với vua, cha
    Thà tự sát cho tròn câu hiếu đạo

    Người ở lại bên cổng thành Hà Nội
    Thành mất rồi ta sống với ai đây
    Thăng Long ơi, xin ở lại nơi nầy
    Sinh vi tướng tử vi thần cho vẹn

    Người ở lại với sông Hương núi Ngự
    Mộng chưa thành chí cả mỏi mòn trôi
    Phan Bội Châu lưu lạc bốn phương trời
    Hoen máu lệ những tờ thư yêu nước

    Người ở lại rừng Thái Nguyên xuôi ngược
    Hai chân què nên chẳng thể nào theo
    Anh Trịnh ơi tôi giữ trọn lời thề
    Lương Ngọc Quyến đã về cùng đất mẹ

    Trần Quý Cáp với tinh thần bất diệt
    Ngẩng cao đầu chịu chém ở ngang lưng
    Trời Nha Trang chim chóc cũng đau buồn
    Trời đất Quảng một màu tang mới nhuộm

    Phan Đình Phùng kể những lời tâm nguyện
    Mộ của ta là tổ quốc Việt Nam
    Anh em ta là bao triệu đồng bào
    Dù phải chết, chẳng thể nào bỏ được

    Người ở lại bên bến đò Cần Giuộc
    Mắt đâu cần để thấy được niềm tin
    Chúng bay dù bẻ gãy được bút nghiên
    Không bóp được trái tim nầy yêu nước

    Phan Thanh Giản trải lòng trong di chúc
    Dặn các con đừng mãi quốc cầu vinh
    Ta chết đi cho vẹn chữ trung trinh
    Khi sáu tỉnh đã rơi vào tay giặc

    Dù cay đắng nhưng vô cùng diễm tuyệt
    Tổ tiên ơi con nhớ mãi ơn người.

     

    Trần Trung Ðạo
  17. ukhanh@mail

    ukhanh@mail

    22:32 02-09-2009
     Xin thắp nén hương cho những con người đã ngã xuống vì tổ quốc;Một thế hệ anh hùng biết đến bao giờ mới quay trở lại.
  18. Ngôđồng-Triềudương

    Ngôđồng-Triềudương

    21:42 02-09-2009
    Ngô cũng xin gửi một nén tâm nhang, chia sẻ và giao cảm với những người con bỏ mình vì nước.
    Ngày đó chúng ta ngang ngửa với nó, kiêu hùng ngẩng mặt quá; coi chúng chỉ là bia, điểm xạ hay xả đạn bình tĩnh và chính xác, lành nghề, lạnh lùng. Ngày nay, tư thế ấy ra sao?
    Hỡi quân đội yêu quý của ta, ta tin người!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét