Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Vì sao những kẻ xấu xa nhất lại leo cao nhất?

Chính trị – Xã hội

Trung Quốc xây một đảo nhân tạo với sân bay  -(RFI)

Bộ Quốc phòng Mỹ kêu gọi Trung Quốc chấm dứt mở rộng đảo Chữ Thập  -(GDVN) -Hình ảnh Đá Chữ Thập trên tờ “Đa chiều” tiếng Trung  (Hình bên trái)
Trung Quốc sẽ tăng cường thăm dò khai thác dầu khí Biển Đông -(GDVN)
Học giả Mỹ hiến kế: 6 cách ngăn Trung Quốc bành trướng Biển Đông  -(GDVN)
Tàu ma, ụ nổi Vinashin, Vinalines: Cho đánh chìm để giữ đảo?    -(ĐV)
Cấp phép cho doanh nghiệp nước ngoài xây khu nghỉ dưỡng ở đèo Hải Vân: Nhà đầu tư Trung Quốc “án binh bất động”  -(LĐ)
TNS John McCain: Mỹ đang lặp lại sai lầm thời chiến tranh Việt Nam   -(Infonet) – Thượng nghị sĩ John McCain nói rằng “sự leo thang từng bước” trong cuộc chiến chống IS bây giờ khiến ông nhớ đến chiến lược thất bại làm Mỹ thua trong Chiến tranh Việt Nam.

Một biệt thự của ông Trần Văn Truyền
Chiến dịch dài hơi hay chỉ xoa dịu?  -(BBC) –   ===  >>>
‘Ủy viên Bộ chính trị hãy công khai tài sản’   -(BBC /nghe) -Trao đổi với BBC hôm 22/11/2014 từ Sài Gòn, luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội Việt Nam, nói:”Tôi hy vọng sau vụ ông Truyền thì có thể Đảng và Nhà nước sẽ đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng và đặc biệt trên Facebook, trên Internet, người ta sẽ có dịp đưa hình ảnh những người có tài sản lớn lên.”Cái đó cũng là việc đấu tranh chống tham nhũng và góp phần xây dựng nhà nước này trong sạch, vững mạnh. Cái đó là điều tốt.”
Từ vụ ông Truyền tới ‘nhân sự Đảng’   -(BBC /nghe) -TS. Phạm Chí Dũng : -Nếu như kịch bản không giải quyết được một vấn đề gì, thì Đại hội XII diễn ra có khả năng sẽ lặp lại kịch bản của Đại hội XI, có nghĩa là người ta lúc đó lại phải tìm một nhân vật trung dung nào đó
6 cơ quan giám sát ông Truyền nhưng vẫn lọt  -(LĐ)  -Ông Trần Văn Truyền từng giữ các chức vụ đầy quyền lực: Bí thư Tỉnh ủy Bến Tre, Phó Chủ nhiệm Uỷ Ban kiểm tra T.Ư, Tổng Thanh tra Chính phủ. Lợi dụng quyền lực của mình, ông Truyền đã mưu lợi cho cá nhân. Trong suốt thời gian đó, ông Truyền nằm dưới sự giám sát của 6 cơ quan thuộc Đảng, Chính phủ và Quốc hội, song sai phạm của ông Truyền chỉ được phát hiện từ người dân và báo chí. Từ vụ ông Truyền cho thấy lỗ hổng trong việc giám sát cán bộ cao cấp có quyền lực.
Thầy Thích Thiên Tâm đã bị đè xuống giữa đường đánh đập một cách dã man hôm 22 tháng 11, 2014“Không may” cho ông Trần Văn Truyền  -(LĐ) – Lê thanh Phong.  -Dư luận đặt vấn đề “có bao nhiêu ông Trần Văn Truyền” không phải là không có lý. Người ta không bênh vực ông Truyền, nhưng cho rằng ông chỉ là người… không may. Có thể còn không ít cán bộ sở hữu tài sản như ông hoặc lớn hơn ông. Có điều họ không hoặc chưa bị lộ mà thôi.   >>>   Biệt thự của ông Trần Văn Truyền vì sao được chú ý?
Vuốt ve vùng cấm và ý kiến dân biểu  -(GDVN) – “Bất cứ cuộc thanh tra nào, bất cứ vụ giải quyết án nào cũng đều có “chạy”. Chạy trực tiếp, chạy gián tiếp, chạy nhiều, chạy ít tùy mỗi việc…”

Tín đồ Giáo hội Phật giáo Việt nam thống nhất bị hành hung  -(RFA) -Thầy Thích Thiên Tâm đã bị đè xuống giữa đường đánh đập một cách dã man hôm 22 tháng 11, 2014    === >>>
Hình ảnh trấn áp dân ngay tại Hà Nội   <<< ===   Ai đang làm xấu hình ảnh Thủ đô ?  -(RFA)  -Chị Nguyễn thị Thúy  :  Hôm ngày 22 khi chúng tôi ở chợ Phủ chủ tịch giăng biểu ngữ cũng đã bị công an ra giật khẩu hiệu và dùng lời lẽ nói “cho côn đồ đánh chết những bà khiếu kiện này đi’. Gia đình tôi có 6 người lớn và 4 trẻ nhỏ cũng bị ra giằng giật, cướp mày rồi cũng bị đánh đập
*** Một nhà cầm quyền có đủ mọi thứ trong tay mà lại sử dụng côn đồ, lưu manh… để hành xử với dân khi dân không đồng ý với nhà cầm quyền thì những thành phần bất hảo lại được đứng vào hàng ngũ của đảng và nhà nước- Xã hội không như hôm nay ( cướp hiếp đâm chém….)mới là chuyện lạ trên đời.

Cấn Thị Thêu, người phụ nữ kiên trung của nông dân Dương Nội  -(Nguyễn tường Thụy -RFA) –   ====  >>>
Báo Giáo dục Việt Nam đính chính bài “Ghế cao + văn hóa lùn= ?”  -(GDVN) -Bộ Thông tin và Truyền thông ra quyết định xử phạt 50 triệu đồng, yêu cầu gỡ bỏ bài viết và đính chính theo quy định.
Nay Báo Giáo dục Việt Nam đính chính bài viết như sau:   Căn cứ vào Biên bản vi phạm hành chính mà Thanh tra Bộ Thông tin và Truyền thông lập ngày 19/11 thì: “Trên Báo Giáo dục Việt Nam ngày 17/10/2014 có đăng bài viết “Ghế cao + Văn hóa lùn = ?” trong bài viết có một số nội dung áp đặt, suy diễn như: “Chuyện ông Lê Thanh Cung, Phó Bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương, Bí thư Ban cán sự Đảng trả lời phóng vấn mà VTC News đăng tải ngày 29/10/2013 thì mới thực sự khiến dư luận phải đặt câu hỏi về trình độ cấp Chủ tịch tỉnh nước nhà…một đất nước với những “thợ giày Chủ tịch tỉnh” như vậy người dân không khổ, không oan mới là chuyện lạ” gây hoài nghi trong xã hội
*** Có tịt thì quỵt đuôi, có ghẻ né ruồi… những lời này nếu nhìn dưới nhận xét của một công dân trong xã hội “hiện đại” không có gì sai , và những vụ việc tương tự trong vòng một năm nay báo chí đăng nhiều rồi, nhưng cũng không có tác dụng ( lắng nghe) gì cả – Làm quan to mà ăn nói như thế là chứng tỏ quyền uy sinh sát của mình, dân nói là chết mẹ nhe dân, thử hỏi không ngu là gì, càng ngu càng lưu manh và ác độc tham lam khi có quyền lực trong tay.
2 máy bay suýt đâm nhau ở Tân Sơn Nhất: Khoảng cách 60m ở đâu ra?  -(GDVN)   —  Sự cố sân bay Tân Sơn Nhất: Những sự bất bình thường   -(ĐV)   —   Tê liệt Tân Sơn Nhất: Xử nghiêm đúng tinh thần Bộ trưởng    -(ĐV)    —  Nhiều sự cố nghiêm trọng ngành hàng không: Hệ quả của “con ông cháu cha”? -(Bizlive)   —  Sự cố “sập” đài chỉ huy không lưu HCM: Do kíp trưởng thao tác sai -(Bizlive)   —   Phi công Nguyễn Thành Trung: “Nên chuyển huấn luyện quân sự khỏi Tân Sơn Nhất” -(Bizlive)   —   Vụ mất điện tại sây bay: Thêm 3 người bị đình chỉ công tác   -(Infonet)
Bộ trưởng Thăng: ‘Mất điện sân bay’ không loại trừ khả năng phá hoại   -(NĐT)   >>>  Bộ trưởng Thăng: Xử nghiêm vụ 50 máy bay ‘lơ lửng’ trên trời    —  Mất điện ở sân bay Tân Sơn Nhất: ‘Nếu làm đúng quy trình, điện sẽ có lại sau 5 phút’  -(TN)   >>>   Đình chỉ công tác một Phó giám đốc Quản lý bay miền Nam
Uẩn khúc phía sau vụ Tổng giám đốc Haprosimex vay cá nhân 12 tỷ đồng -(GDVN)
Bé trai lớp 2 bị bố đốt gây thương tích chỉ vì gói mì tôm -(GDVN)   —   Vụ ‘bữa ăn thịt thối’: Không mua cơm Phú Thành Quốc nữa là xong? -(GDVN)   —   Chế độ đối với viên chức y tế xã trong thời gian nghỉ thai sản -(GDVN)
Giả Thứ trưởng Y tế lừa tiền:Thực tế có chuyện ‘chạy tiền’!    -(ĐV)   —  Sai phạm tập đoàn cao su: Phải quy rõ trách nhiệm…    -(ĐV)
Hãng tin châu Âu đánh giá cao chuyến thăm Nga của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng   -(Tintuc)
Việt Nam có 2 tỷ phú đô la, 208 triệu phú siêu giàu nắm 20 tỷ USD  -(Bizlive)   —   http://bizlive.vn/nghi/dung-day-nguoi-dang-doi-cach-cau-ca-599627.html&#8221;>Đừng dạy người đang đói cách câu cá! -(Bizlive)
Hà Nội lại chặt cây để triển khai tuyến đường sắt Nhổn – Ga Hà Nội   -(Infonet)
Quốc hội không nên né tránh vấn đề nhất thể hóa Đảng và chính quyền  -(LĐ) – Đề nghị sáp nhập cơ quan như Tổ chức (của Đảng) và Nội vụ (của chính quyền); sáp nhập Thanh tra với Kiểm tra; sáp nhập Tuyên giáo với Thông tin truyền thông…, ĐBQH Đỗ Thị Hoàng cho rằng nhân thảo luận về Luật Tổ chức chính quyền địa phương, đề nghị QH không né tránh vấn đề nhất thể hóa Đảng và chính quyền.
*** Điều hành quốc gia bằng một chế độ SONG TRÙNG từ cấp cao nhất đến nhỏ nhất ( Thôn ở Tỉnh, Khu vực ở TP) cho nên nhân sự gấp đôi, mà trong khi ĐCS VN lãnh đạo và quản lý toàn diện xứ này, nghị quyết của đảng là quan trọng tối thượng ( ông Trọng bảo nhé) thì để chi nó rườm ra tùm lum cho tốn tiền dân phải nai lưng ra trả- Dẹp quách tất cả chỉ để đảng  làm việc là hợp lý nhất với chế độ XHCN- Sợ bọn Tư bản nó biếm nhẽ chứ gì, cóc cần , anh có quyền gì mà xen vào nội bộ của nước khác phải hông- “Nhất thể hóa” ngó bộ “ưu điểm” nhất trần đời xứ ta, tiền dư dôi ra thì cứ tăng lương gấp đôi cho đảng viên làm việc, một “sáng kiến” hay, mà dân ta cũng đỡ khổ, khỏi trả lương mướn “đầy tớ” quá nhiều.Quốc hội làm gì cũng phải chờ ý của BCT của đảng, cũng sẹp quách luôn, lỏi ra hàng chục ngàn tỉ , tuyệt vời.
Truy tìm “long mạch” nơi phát tích gia tộc vị tổng thống cuối cùng chế độ Sài Gòn  -(LĐ)
Tiết kiệm được bao nhiêu từ gần 10.000 cuộc đại hội lớn, nhỏ?  -(LĐ)
Rớt nước mắt với bữa ăn công nhân
Rớt nước mắt với bữa ăn công nhân -(NLĐ)  -Để giảm chi phí, nhiều chủ doanh nghiệp (DN) đã không ngại ngần cắt xén bữa ăn của công nhân (CN) khiến bữa ăn của CN vốn đã nghèo nàn nay lại càng thêm tệ hại.
 “Chúng tôi đã nhiều lần phản ánh nhưng vẫn không được giải quyết. Những bà bầu, CN nữ nuôi con bú cực khổ vô cùng. Ăn uống thiếu chất, cơm ăn không no, để chống đói, vào mỗi buổi trưa, người ăn củ khoai lang, người ăn trái bắp hoặc miếng dưa hấu rồi vào làm việc. Thử hỏi sức đâu mà làm, mà không chỉ mình khổ, con mình trong bụng cũng khổ, riết rồi chắc suy dinh dưỡng”, nữ CN tên L trình bày.
*** Bọn chủ Tư bản tư sản nó dám chơi ” cánh tay tiên phong của đảng” ngay trên nơi đảng quản lý lãnh đạo tất tần tật.
Lách luật còn chống chế  -(NLĐ) – Doanh nghiệp viện nhiều lý do để trốn tránh việc ký hợp đồng lao động với người lao động
Thu hồi đất để “né” thi hành án?  -(NLĐ) -Việc UBND tỉnh Tiền Giang thu hồi gần 30.000 m2 đất đã giao cho Công ty TNHH Thiên Nam Phương đặt ra nghi vấn chính quyền giúp doanh nghiệp “né” thi hành án
Quan làm sai, ‘thượng đế’ phải ra đường  -(TN)   >>>   Dân tố cán bộ xã chiếm đất công   >>>  Chuyển đất rừng ra khỏi… rừng
 Mở cửa cho người nước ngoài mua nhà tại VN: Hy vọng được Quốc hội thông qua  -(TN)
 Không dễ tách thửa khu đất lớn  -(PLTP) – Đọc để biết “cải cách thủ tục hành chánh” đất đai , một năm chưa chắc gì xong.
 Đồng Nai: Dân tố CSGT đánh người  -(PLTP)
Xử lý vi phạm bằng biện pháp...
Hà Nội: Công an phường đi… “bắt chợ” như thế nào?  -(GD) -Chợ đông là thời điểm lực lượng chức năng xuất hiện, người buôn, kẻ bán tấp nập… vơ nhanh hàng hóa rồi.. “chạy”   === >>>
 *********************************
Tướng diều hâu Trung Quốc bao biện vụ xây đảo trái phép ở Trường Sa   -(DT)
« Vừa hợp tác vừa đấu tranh » nhưng tại sao chưa kiện?.  -(VNTB)
Việc ông Truyền, có lẽ không chỉ dừng ở nhà và đất…?!   -(Dân trí)
Từ vụ ông Trần Văn Truyền: Những ai chưa bị lộ nên tự giác trả lại tài sản!  -(MTG) –   —  Con trai ông Trần Văn Truyền: lương bao nhiêu mà xây dinh thự hàng chục tỉ? -(MTG) - Nhờ vợ con chăn nuôi thêm mới có đấy , chứ lương nhà nước trả có bao nhiêu đâu (Câu trả lời của một quan chức ở SG  với chánh án cách đây mười mấy năm) –   —  Nguyên Phó Chủ nhiệm UBKT T.Ư Vũ Quốc Hùng: Còn bao nhiêu người như ông Trần Văn Truyền? -(MTG)   —  “Bài học” Trần Văn Truyền: dân nên tin về điều gì ? -(MTG)
Quan chức xây biệt thự khủng đón đầu “khu hành chính nghìn tỉ”? -(MTG)
Nợ công, tham nhũng khiến kinh tế TQ “hết phép lạ” -(MTG)
Nhiều nơi ngập đến yên xe máy Ngày thứ 2 người dân phải vật lộn trong dòng nước thối để về nhà
Vợ Giám đốc Sở Tài chính Hải Dương thóa mạ phóng viên  -(ANTT)-Khi phóng viên ANTT.VN đi tác nghiệp, vợ Giám đốc Sở Tài chính Hải Dương Nguyễn Trọng Hưng đã dùng lời lẽ chợ búa, thóa mạ… Việc cản trở nhà báo hoạt động nghiệp vụ còn có sự tham gia của con trai Phó Chánh văn phòng UBND tỉnh Hải Dương.
Ngôi biệt thự của ông Nguyễn Trọng Hưng, giám đốc Sở Tài chính Hải Dương
Chặt cái gốc đặc quyền, đặc lợi   -(TT) -Ông Nguyễn Đình Hương – nguyên phó trưởng Ban Tổ chức trung ương  :Tôi xin hỏi là cán bộ, công chức bình thường liệu có được cấp đất, được mua nhà giá rẻ, rồi được giao nhà công vụ giữa thủ đô mà về hưu ba năm sau mới trả lại như ông Trần Văn Truyền?  –  Cái “gốc” nó ở đâu mà chặt , chắc dám chặt hông. “đào tận gốc trốc tận rễ” thì mới hết nổi.
Nhà đất có liên quan đến ông Truyền ở nhiều nơi được ủy ban Kiểm tra trung ương làm rõ - Đồ họa: V.Cường
Nhà đất có liên quan đến ông Truyền ở nhiều nơi được ủy ban Kiểm tra trung ương làm rõ – Đồ họa: V.Cường
“Chèn” nợ xấu 17% vào báo cáo quốc hội: Ai “gài” Thủ tướng?  -(VNTB)

Rắn lục đuôi đỏ xuất hiện tràn lan ở Quảng Nam   -(TT)

Philippines kết án chín ngư dân Trung Quốc   -(TT)
Bốn kịch bản trên biển Đông -(TT)
*******************************************************
Vì sao dối trá ?  -(Nguyễn thị Từ Huy -RFA) -Trước những vấn nạn của đất nước, của dân tộc ngày hôm nay, những người Việt Nam nào còn một chút lương tri, còn có trách nhiệm và còn suy nghĩ đều tự đặt câu hỏi: « vì sao chúng ta đến nông nỗi này ? »
Biết Tạ Ơn Ai  -(Tưởng năng Tiến -RFA)  -Đạo luật quốc tịch của Hoa Kỳ ban hành 1790, hơn 200 năm trước đã có những lời vàng ngọc như sau: Bất cứ ai tị nạn đến Hoa Kỳ, sau khi được xác nhận sẽ hưởng quy chế nhập cư.
Phiếm đàm: Không phong nhiều “Tướng” thì anh em tâm tư!”  -(Boxitvn)
KHI CỖ XE ĐANG ĐI CHỆCH HƯỚNG  -(Boxitvn)   —  Đại diện MLBVN tiếp xúc với đại sứ Nhân quyền Hà Lan  -(Boxitvn)
Nhà báo tự do Trương Minh Đức gởi đơn tố cáo & yêu cầu Công An Bình Dương và Bộ Công an sớm điều tra, trả lời vụ truy sát và cướp tài sản  -(Boxitvn)
Tôi đã từng là “vật cá độ”  -(Boxitvn)  -Khi đã thành án, tù nhân trong nhà tù do ngành tư pháp quản lý chỉ mất quyền công dân, không mất quyền con người. Họ được cải tạo để sớm hoàn lương, chứ không phải “tôi luyện” để trở nên hung ác, tàn bạo hơn sau khi ra tù. Các công an viên không thể đến trại giam để dùng nhục hình, bức cung, buộc họ nhận thêm tội này hay tội khác với lời hứa suông “sẽ được giảm án”.
Phạm Thanh Nghiên – thân gầy đứng thẳng trong giông tố cuộc đời   -(DLB)
Tiến trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990 (Kỳ 6)  -(DLB)
CSVN mơ hồ trong phòng thủ Quốc Gia?   –  Huỳnh Ngọc Tuấn (Danlambao)
Keyu Jin – Mô hình tăng trưởng méo mó của Trung Quốc  -(DL)
Yên Trang – Tôn sư trọng đạo: Thầy là thánh nhân thì giáo dục chỉ có một chiều  -(DL)
Grace Tsoi – Phải chăng “nghiên cứu tự do” đã làm giới trẻ Hồng Kông thức tỉnh?  -(DL)
MỘT SÁNG KIẾN HAY, MỘT VIỆC LÀM ĐÁNG KHÍCH LỆ  -(Danquyen) –  Nhằm thực hiện sứ mệnh phổ biến và giám sát việc thực thi kết quả UPR của Việt Nam, liên minh 2 tổ chức xã hội dân sự độc lập tại Việt Nam là Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự và VietnamUPR Working Group  đã có sáng kiến tổ chức buổi tọa đàm với chủ đề: “Cơ chế của Liên Hợp Quốc về bảo vệ Người bảo vệ Nhân quyền
Thời gian:      Từ 8h đến 12h, ngày 26 tháng 11 năm 2014.
Địa điềm:        Hội trường tầng 3, Nhà thờ Thái Hà
180/2 Đường Nguyễn Lương Bằng, Quận Đống Đa, Hà Nội.
********************************************************************
Không cho phép ai dùng lãnh thổ nước này để can thiệp nội bộ nước kia  -(GDVN)-Hai bên nhất trí tiếp tục hợp tác chặt chẽ trong lĩnh vực an ninh, quốc phòng; tái khẳng định nguyên tắc không cho phép bất cứ lực lượng thù địch nào sử dụng lãnh thổ của nước này làm phương hại đến an ninh và can thiệp vào công việc nội bộ của nước kia.
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hội kiến với Thủ tướng Campuchia – ông Samdech Techo Hunsen.  === >>>
La Viện: Mỹ thiên vị Việt Nam?!  -(GDVN)
Trung Quốc phản ứng xấu về đảo nhân tạo trên biển Đông  -(TT)
Kỳ 11 – L.Johnson và bài toán chiến tranh mật ở Bắc Việt Nam  -(MTG)
Hồ sơ Dân oan tuần 84 & 85  -(DCCT)
Phạt 3 cơ quan báo chí thông tin không chính xác   -(TT) -Thanh tra Bộ Thông tin và Truyền thông vừa ban hành quyết định xử phạt 3 cơ quan báo chí gồm báo Năng lượng mới, báo An ninh Thủ đô và Báo điện tử VOV.
Hoàn trả hơn 1 tỉ đồng phí chợ sai quy định cho tiểu thương   -(TT)

Kinh tế

EVN mua điện giá cao từ Trung Quốc: Chuyện lại “nóng”   -(ĐV)   —  10 tiêu điểm kinh tế Việt Nam năm 2014 -(Bizlive)
TQ vào ‘giai đoạn đau đớn': VN cần ‘bàn tay sạch’  -(ĐV)  -GS.TSKH Nguyễn Quang Thái, Tổng thư ký Hội Khoa học Kinh tế Việt Nam trao đổi với Đất Việt xung quanh “giai đoạn đau đớn” của Trung Quốc và Việt Nam.
Hơn 90 tấn cá quả Trung Quốc đổ về chợ cá lớn nhất Hà Nội -(Bizlive)
Giá vàng SJC vẫn “chùng chình” quanh mốc 35,3 triệu đồng/lượng -(Bizlive)
Người Thái muốn gì?  -(Bizlive)  -Không dừng lại với thị trường 60 triệu dân Thái, doanh nghiệp Thái Lan hiện đang muốn mở rộng sang thị trường Việt Nam để hiện thực hoá tham vọng của mình.

Thế giới

Tổng thống Ukraine Petro Poroshenko và phu nhân đặt hoa tại đài tưởng niệm các nạn nhân nạn đói 1932-1933, 22/11/14
Ukraine tưởng niệm hàng triệu người dân chết đói dưới chế độ Xô Viết  -(VOA)   === >>>
Nga cần đảm bảo 100% rằng Ukraine không gia nhập NATO -(GDVN)
Tân Đại sứ Mỹ tại Nga: Cách các bên rút lui khỏi khủng hoảng Ukraine -(GDVN)
Maxtcơva tố cáo Tây phương muốn làm « thay đổi chế độ » tại Nga  -(RFI)   —  Ông Lavrov tố cáo Tây phương tìm cách ‘thay đổi chế độ’ ở Nga -(VOA)   —  Vì sao Nga tự tin thách thức Mỹ chơi cách mạng màu?   -(ĐV)
Trung Quốc bắt người dọ thám tàu sân bay Liêu Ninh -(RFI)   —   Trung Quốc đang săn một “con hổ” tham nhũng khác trong quân đội -(GDVN)   —   Tàu ngầm Type 094 TQ có thể giết chết hàng chục triệu người Mỹ? -(GDVN)   —   Thiếu Nga, máy bay Trung Quốc chỉ là cái xác không hồn   -(ĐV)
‘Khó đạt thỏa thuận Iran trước hạn chót’  -(BBC)   —   Hạt nhân : Iran kéo dài thời gian đàm phán -(RFI)   —  Có thể không đạt thỏa thuận Iran trước hạn chót -(VOA)
media
Cam Bốt : Một bà lão bán hàng rong trở thành biểu tượng của dân oan   -(RFI) == >>
Cựu thủ tướng Bồ Đào Nha José Socrates bị bắt vì tham nhũng và rửa tiền -(RFI)
Bình Nhưỡng đe dọa các nước ủng hộ nghị quyết nhân quyền -(RFI)
Nhiệm vụ chiến đấu của Mỹ tại Afghanistan kéo dài thêm một năm -(RFI)   —  TT Obama bênh vực hành động về vấn đề nhập cư  -(VOA)   —  Bà Suu Kyi: ‘Đối lập Myanmar tiếp tục thúc đẩy sửa đổi Hiến pháp’ -(VOA)   —  Cử tri Tunisia đi bầu tổng thống -(VOA)
Hà Lan hoàn tất việc di dời xác máy bay lâm nạn khỏi miền đông Ukraine -(VOA)
Video: Kim Jong-un chỉ đạo tập trận, ngồi thử chiến đấu cơ -(GDVN)
Núi lửa ở Cape Verde bộc phát -(VOA)   —   39 người bị thương vì động đất ở Nhật Bản -(VOA)   —  Động đất ở miền tây Trung Quốc, ít nhất 4 người thiệt mạng -(VOA)   —  Phát hiện mới dự báo sức mạnh những trận động đất tương lai -(VOA)
Mali xác nhận ca bệnh Ebola mới  -(VOA)
Binh sĩ Mỹ ở lại Ba Lan và Baltic ‘để răn đe Nga’ -(Tintuc)
Iraq tiếp tục giành lại các khu vực quan trọng từ IS -(Tintuc)   —  2.000 người Anh tham gia ‘thánh chiến’ cùng IS -(Tintuc)
Sự thất thế của quân đội Kiev nhìn từ hào phòng ngự -(Tintuc)
Tổng thống Putin: ‘Chúng ta mạnh bởi chúng ta nắm lẽ phải’ -(Tintuc)   —  Tổng thống Nga cân nhắc khả năng tái tranh cử nhiệm kỳ thứ tư -(Tintuc)
Ông Putin không muốn làm Tổng thống Nga cả đời   -(Infonet)
Người được Mỹ ưu ái với mức lương khởi điểm 74.000 USD -(Infonet)
Hàng loạt tướng Trung Quốc tự sát vì bị điều tra tham nhũng?  -(TN)
Mao Trạch Đông qua sách báo Trung Quốc ngày nay  : -Kỳ 86: Tây phương tam thánh ở San Francisco  -(MTG)
Nga lôi kéo thế giới Ả Rập chống Mỹ  -(MTG)   >>>   Tổng thống Putin muốn lập quan hệ quân sự Nga-Pakistan
Đại gia Campuchia bị bắn chết cạnh xe Lexus   -(TT)
Tham vọng đường sắt TQ: Muốn kiểm soát kinh tế toàn cầu?    -(ĐV)
Tướng Trung Quốc đề xuất dùng tiền đấu với tàu sân bay, vũ khí Mỹ  -(GDVN)
Trung Quốc điều tra hàng loạt tập đoàn, cơ quan nhà nước   -(TT)

Văn hóa – Giáo dục – Khoa học - Xã hội

Khánh thành khôi phục Dinh đô Quan Hoàng Mười -(GDVN)
Học những điều đã quá lạc hậu  -(TN)
​Tràn lan sách nhảm cho trẻ em   -(TT)

Nạn trộm cắp xe máy ở Phú Quốc   -(Tintuc) Chặn đại lộ, trăm ‘quái xế’ quậy tưng bừng trên đường  -(NĐT)
“Hố tử thần” mới lấp 1.000 m3 đất đá lại sụt lún  -(NLĐO)
Nha Trang: Liên tục bắt giữ nhiều vụ cướp giật -(NLĐ)
Truy tìm nhóm giang hồ bắt và đánh người lao động-(NLĐ)   >>>  Cầu sập gần 2 tháng, nhiều người vẫn liều mình đi qua
Hơn 300 người vây bắt hai tên “cẩu tặc” giữa ban ngày   -(DT)Hoang mang vì tin đồn người lạ thả cả bao tải rắn lục đuôi đỏ    >>>   Xô xát trong quán cà phê, một thanh niên bị đánh chết
Lén lút xem mặt phụ nữ Việt, 3 người Trung Quốc bị phạt 60 triệu   -(MTG)

Nhiều nghi vấn trong bản tin "Máy bay VNA suýt đâm máy bay quân sự"

(GDVN) - Đó là ý kiến nhận định của TS Nguyễn Bạch Phúc trước thông tin vụ việc hai máy bay dân sự và quân sự suýt đụng nhau được đăng tải trên báo Tuổi Trẻ ngày 19/11.
Theo đó liên quan đến vụ việc suýt xảy ra va chạm giữa máy bay dân sự và quân sự tại sân bay Tân Sơn Nhất ngày 29/10 vừa qua, trước thông tin trả lời của ông Đỗ Quang Việt – Cục phó Cục Hàng không VN trên Báo Tuổi Trẻ, TS Nguyễn Bách Phúc Chủ tịch Hội Tư vấn Khoa học Công nghệ và Quản lý HASCON, Viện trưởng Viện Điện – Điện tử - Tin học EEI đã có bài viết phân tích nhận định về những con số và thông tin đăng tải trong bài báo.
Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam xin giới thiệu độc giả bài viết TS Nguyễn Bách Phúc:
Ngày 19/11, trao đổi với Tuổi Trẻ, ông Đỗ Quang Việt – Cục phó Cục Hàng không VN - cho biết đã nhận được báo cáo của Tổng công ty Quản lý bay VN (VATM) về sự cố một máy bay dân sự và một máy bay quân sự suýt đụng nhau trên vùng trời sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (báo Tuổi Trẻ ngày 20/11/2014, trang 5, với tiêu đề: Hai máy bay suýt đụng nhau).
Đọc những con số trong Báo cáo của ông Đinh Việt Thắng, Tổng Giám đốc VATM, trình ông Đỗ Quang Việt, người ta không khỏi "hết hồn": Máy bay dân sự Airbus A321 (có thể chở hơn 200 hành khách), bay cách máy bay trực thăng quân sự Mi 172/423 chỉ có 60 mét! Khoảng cách 60 mét với người đi bộ, hay với xe khách, xe ô tô chẳng là gì cả, nhưng với hai máy bay, tốc độ hàng trăm km/h, thì quả thật là một điều kinh khủng.
Một chiếc Airbus A321.
Có lẽ Cục Hàng không Việt Nam đưa ra câu chuyện này để nhằm chứng minh cho nhận định vô cùng hùng hồn của Cục Hàng không và Bộ Giao thông Vận tải là: Sân bay Tân Sơn Nhất bị “tắc nghẽn bầu trời” và “chồng lấn bầu trời với sân bay Quân sự Biên Hòa”. Với ý nghĩa này thì Cục Hàng không và Bộ Giao thông Vận tải đã rất thành công.
Liên quan sự cố máy bay Hãng hàng không Vietnam Airlines suýt va chạm với máy bay trực thăng quân sự ngày 29/10, Cục trưởng Lại Xuân Thanh cho biết, đây là vụ việc này vi phạm khoảng cách tối thiểu giữa hai đường bay, nguyên nhân ban đầu có thể nói rằng do sự phối hợp hợp đồng bay giữa hàng không dân sự và quân sự không tốt của kíp trực điều hành. Lỗi của kiểm soát viên trong việc canh nghe huấn lệnh.
“Còn vừa qua có thông tin đại chúng cho rằng kết luận lỗi của chỉ huy bay quân sự. Tuy nhiên cho đến ngày hôm nay chưa có cơ sở để kết luận lỗi do chỉ huy bay quân sự. Hiện Cục Hàng không đang phối hợp với các bên thành lập tổ điều tra tiếp tục làm rõ nguyên nhân", ông Thanh nói.
Tuy nhiên, nếu đọc kỹ những con số của bản tin, sẽ thấy sao lại “tréo ngoe” đến thế. Đến nỗi, một học sinh cấp một cũng có thể thấy được cái vô lý của bản tin. Chúng tôi mong muốn được làm “minh bạch” những thông tin này.
Con số tréo ngoe thứ nhất, hai máy bay cách nhau 60m. Bản tin viết: “Máy bay Airbus 321 của Hàng không Việt Nam Airline (VNA) khởi hành từ TP.Hồ Chí Minh đi Huế, sau khi cất cánh, tổ lái phát hiện có máy bay cắt ngang ở độ cao 1000 feet (304m) gây uy hiếp an toàn bay”. Rồi bản tin lại viết: “Theo đại diện VNA, khi máy bay Airbus 321 đang ở độ cao 500 feet (khoảng 150m) thì tổ lái quan sát thấy một máy bay trực thăng cắt ngang phía trước, theo nhận định của tổ lái, lúc này hai máy bay cách nhau khoảng 200 feet (khoảng 60m)”.
Airbus bay ở độ cao 152m, máy bay trực thăng bay ở độ cao 304m, thì khoảng cách gần nhất có thể, chỉ xảy ra khi hai máy bay “đội đầu” nhau, khoảng cách “đội đầu” gần nhất đó chỉ bằng 304 – 152 = 152m! Lạ lùng chưa? Cục Hàng không Việt Nam lại bảo chúng chỉ cách nhau 60m!
Cục Hàng không đưa ra thông tin như vậy có dụng ý gì?
Con số tréo ngoe thứ hai, máy bay trực thăng có tốc độ siêu thanh, hơn 4.600km/h. Cất cánh từ sân bay Tân Sơn Nhất, theo hướng đông tây, Airbus 321 phải bay về phía tây. Bản tin nói rằng: máy bay A321 phát hiện trực thăng cắt ngang khi đang ở độ cao 152m. Chúng ta hãy thử xác định xem vị trí này của máy bay ở đâu?. Tốc độ nâng độ cao của mỗi máy bay tùy thuộc nhiều yếu tố: loại máy bay, thời tiết…, nhưng thông thường, với máy bay dân dụng, tốc độ đó nhỏ nhất là 5m/giây. 
Cho rằng máy bay A321 bay với tốc độ nâng độ cao nhỏ nhất này, khi máy bay đạt độ cao 150m, thì thời gian bay tính từ khi cất cánh chỉ là 152m/(5m/giây) = 30 giây. Với 30 giây này, máy bay mới rời mặt đất được một quãng đường chỉ hơn 2 Km. Tính quãng đường này như sau: Tốc độ khi cất cánh của máy bay dân sự thường là 250 Km/giờ, quãng đường S = v x t  = 250 Km/giờ x (30/3000)giờ = 2,08 Km. Nếu tính chi li ra, máy bay tăng dần tốc độ sau khi rời mặt đất, sẽ khiến quãng đường này dài thêm được 0,04 Km, kết quả S = 2,08 Km + 0,04 Km = 2,12 Km (trong phần Phụ lục cuối bài sẽ có bài tính chi tiết con số 0,04 Km này, mời những bạn đọc quan tâm tham khảo).
Như vậy, theo Cục Hàng không Việt Nam, máy bay A321 đã phát hiện máy bay cắt ngang khi mới rời sân bay Tân Sơn Nhất chỉ 30 giây, mới xa sân bay chỉ hơn 2 Km, tức là ngay trên vùng trời quận Tân Phú, TP.Hồ Chí Minh.
Bản tin lại nói, sau khi máy bay A321 cất cánh được 9 giây, thì máy bay trực thăng được lệnh cất cánh từ sân bay Biên Hòa. Thật lạ lùng, là chỉ với thời gian 30 giây - 9 giây = 21 giây, máy bay trực thăng đã kịp vọt từ sân bay Biên Hòa, đến chắn ngang máy bay A321 đang ở gần Tân Sơn Nhất? Trực thăng đã vượt khoảng cách từ sân bay Biên Hòa đến Tân Sơn Nhất 25 Km, cộng thêm 2 Km máy bay Airbus đã bay, tổng cộng 27 Km, chỉ trong 21 giây. Vậy thì, theo Cục Hàng không Việt Nam tốc độ của máy bay trực thăng Mi 172 là (25 Km + 2 Km)/21 giây = 27 Km/(21/3000)giờ = 4628 Km/giờ!
Xin hiểu rằng những máy bay chiến đấu siêu thanh hiện đại nhất hiện nay cũng chỉ có tốc độ hơn 3000 Km/giờ, trong khi Cục Hàng không Việt Nam “hô biến” cho loại máy bay trực thăng dòng Mi 172 của Nga, với tốc độ tối đa chỉ 250 Km/giờ, thành máy bay “siêu siêu thanh” 4628 Km/giờ!
Lưu ý rằng, Bản tin không nói tên sân bay quân sự mà trực thăng cất cánh. Trong câu chuyện này, ngoài sân bay Biên Hòa, thì chỉ còn duy nhất Tân Sơn Nhất. Nếu trực thăng cất cánh từ Tân Sơn Nhất thì câu chuyện cũng hoàn toàn vô lý, vì máy bay A321 lúc cất cánh bay với tốc độ 250 Km/giờ, trực thăng Mi172 có tốc độ tối đa 250 Km/giờ, nhưng xuất phát sau A321 thời gian 9 giây, kết quả là trực thăng chỉ có thể “bám đuôi” A321, chứ lấy sức đâu mà vượt lên trước, rồi rẽ cắt ngang mặt A321. Hơn nữa, trực thăng và A321 bay cùng hướng, rất gần nhau, thấy nhau rõ mồn một, nếu trực thăng có “phép màu” nào đó để đuổi kịp và vượt lên trước, thì trực thăng cũng chẳng “dại gì” mà rẽ cắt ngang A321.
Tính quãng đường S mà A321 bay được trong thời gian t = 30 giây, khi nhìn thấy trực thăng cắt ngang:
1.Tính thời gian T để máy bay nâng độ cao lên 10000m:
Với Tốc độ nâng độ cao của máy bay dân dụng là Vn = 5m/ giây, Thời gian T = 10000m/(5m/giây) = 2000 giây
2. Tính gia tốc a của máy bay, là độ gia tăng tốc độ của máy bay:
a = (v1 – v0)/T
(Trong đó v1 là tốc độ ở độ cao 10000m, với máy bay Airbus 321 tốc độ v1 xấp xỉ  900Km/ giờ;  a = (900 Km/giờ - 250 Km/giờ)/T = (650 Km/giờ)/2000 giây= (650 Km/giờ)/(2000/3600 giờ) = 1170 Km/giờ2)
3. Tính quãng đường S mà A321 bay được trong thời gian t = 30 giây, khi nhìn thấy trực thăng cắt ngang:
S = v0 x t + a x t2/2
t = 30 giây = 30/3600 giờ = 0.00833 giờ
v0 là tốc độ của A321 khi rời mặt đất, v0 = 250 Km/ giờ
a = 1170 Km/giờ2
S = 250 Km/giờ x 0.0083 giờ  + 1170 Km/giờ2 x 0.0083 giờ x 0.0083 giờ/2 = 2,08 Km  +  0.04 Km = 2,12 Km.

F. von Hayek - Vì sao những kẻ xấu xa nhất lại leo cao nhất?

Quyền lực dẫn đến tha hóa, quyền lực tuyệt đối dẫn đến tha hóa tuyệt đối
Lord Acton

Bây giờ chúng ta sẽ xem xét quan niệm làm chỗ dựa cho những người cho rằng chế độ toàn trị là tất yếu; nó là quan niệm làm suy sụp sức kháng cự của nhiều người khác, những người sẽ chiến đấu một mất một còn với nó nếu họ hiểu được bản chất của nó. Quan niệm này cho rằng các đặc điểm kinh tởm nhất của các chế độ toàn trị xảy ra là do sự ngẫu nhiên của lịch sử, ở đâu cũng đều do những người đê tiện và lưu manh thiết lập nên. Và nếu, thí dụ, ở Đức những người như Streicher và Killinger, Ley và Heine, Himler và Heydrich nắm được quyền lực, thì điều đó chỉ chứng tỏ rằng người Đức là một dân tộc xấu xa chứ không phải việc nổi lên của những kẻ như thế là kết quả tất yếu của hệ thống toàn trị. Chả lẽ những người tử tế, những người lo lắng cho lợi ích của cộng đồng, những người sẽ giải quyết những nhiệm vụ vĩ đại lại không thể đứng đầu hệ thống toàn trị được ư?

Chúng ta chớ có tự dối lòng: không phải cứ người tốt là dân chủ và không phải tất cả người tốt đều muốn tham gia quản lí nhà nước. Không nghi ngờ gì rằng nhiều người thích giao việc đó cho những người mà họ cho là có hiểu biết hơn. Và điều này nghe có vẻ không hợp lí lắm, nhưng tại sao lại không ủng hộ chế độ độc tài của những người tốt? Chế độ toàn trị là một hệ thống hữu hiệu, nó có thể làm cả việc tốt lẫn việc xấu, tất cả phụ thuộc vào nhà độc tài, họ lí luận như thế. Và nếu ta không phải sợ hệ thống mà chỉ phải sợ những người lãnh đạo không ra gì thì điều đáng quan tâm đơn giản chỉ là khi thời cơ đến phải làm sao để quyền lực rơi vào tay những người tốt là được.
Không nghi ngờ gì rằng hệ thống “phát xít” ở Anh hay ở Mĩ sẽ khác rất xa mô hình của Ý hay Đức; không nghi ngờ gì rằng nếu việc chuyển hóa được thực hiện một cách phi bạo lực thì chúng ta có thể hi vọng có được những nhà lãnh đạo tử tế hơn. Và nếu một lúc nào đó số phận buộc tôi phải sống dưới chế độ phát xít thì tôi sẽ thích chế độ phát xít do người Anh hay người Mĩ đứng đầu hơn bất kì người đứng đầu nào khác. Nhưng xét theo tiêu chuẩn hiện nay thì điều đó cũng không có nghĩa là hệ thống phát xít của chúng ta sẽ hoàn toàn khác hay sẽ dễ chịu hơn nguyên mẫu của chúng. Có đầy đủ lí do để tin rằng những đặc điểm xấu xa nhất của các hệ thống toàn trị hiện nay không phải là sản phẩm phụ ngẫu nhiên mà là những hiện tượng mà chế độ toàn trị trước sau gì cũng sẽ tạo ra. Khi một chính khách dân chủ quyết định lập kế hoạch cho toàn bộ các hoạt động kinh tế thì chẳng mấy chốc ông ta sẽ phải đối mặt với một trong hai lựa chọn: chấp nhận chế độ độc tài hay từ bỏ các dự định của mình, còn nhà lãnh đạo toàn trị thì phải giẫm lên đạo đức truyền thống nếu không muốn thất bại. Đấy là lí do vì sao trong các xã hội có khuynh hướng toàn trị những kẻ vô liêm sỉ thường dễ thành công hơn. Không hiểu điều đó là không hiểu được khoảng cách mênh mông, có thể nói một trời một vực, giữa chế độ toàn trị và chế độ tự do, không hiểu điều đó là không hiểu được rằng đạo đức tập thể không thể đội trời chung với những giá trị nền tảng của chủ nghĩa cá nhân của nền văn minh phương Tây.
“Cơ sở đạo đức của chủ nghĩa tập thể” đã từng là đề tài của nhiều cuộc thảo luận, nhưng điều chúng ta quan tâm ở đây không phải là cơ sở đạo đức của nó mà là những hệ quả đạo đức của nó. Các cuộc thảo luận về khía cạnh đạo đức của chủ nghĩa tập thể thường bàn vấn đề là liệu chủ nghĩa tập thể và các nguyên tắc đạo hiện hành có tương thích với nhau hay không hay là muốn cho chủ nghĩa tập thể thực hiện được những điều mà người ta kì vọng thì phải lập ra những nguyên tắc đạo đức mới nào. Nhưng chúng ta sẽ đặt vấn đề theo một cách khác: tổ chức xã hội theo chủ nghĩa tập thể sẽ đưa đến những nguyên tắc đạo đức nào hay quan điểm đạo đức nào sẽ ngự trị? Tác động qua lại giữa đạo đức và các thiết chế xã hội có thể dẫn đến hệ quả là đạo đức do chủ nghĩa tập thể tạo ra có thể sẽ khác hoàn toàn với những lí tưởng đạo đức đã từng làm cho người ta thấy cần phải có chủ nghĩa tập thể. Chúng ta thường nghĩ rằng nếu lòng khao khát chủ nghĩa tập thể của chúng ta bắt nguồn từ những động cơ đạo đức cao thượng thì hệ thống đó phải là thiên đường của phẩm hạnh, nhưng trên thực tế chẳng có lí do gì để một hệ thống phải đề cao những phẩm chất nhằm phục vụ cho các mục tiêu mà người ta dự kiến cho nó. Quan điểm đạo đức ngự trị sẽ phụ thuộc một phần vào những phẩm chất có thể dẫn các cá nhân đến thành công trong hệ thống toàn trị hay hệ thống tập thể và phụ thuộc một phần vào đòi hỏi của bộ máy toàn trị.
* * *
Xin quay lại trong chốc lát với tình hình trước khi diễn ra việc đàn áp các thiết chế dân chủ và thiết lập chế độ toàn trị. Đấy là lúc sự bất mãn của toàn dân đối với chính phủ, một chính phủ vừa chậm chạp, vừa thụ động, bị trói chân trói tay vì các thủ tục dân chủ rắc rối. Đây là nhân tố chủ chốt khiến người ta mong có một chính phủ quyết đoán. Trong tình hình như thế, trong khi mọi người đều đòi hỏi phải có những hành động khẩn trương và dứt khoát thì một chính khách hay một đảng tỏ ra mạnh mẽ, sẵn sàng “hành động”, sẽ là người được quần chúng mến mộ. “Mạnh mẽ” ở đây hoàn toàn không có nghĩa là nắm được đa số vì lúc đó chính sự bất lực của đa số trong quốc hội đã làm người ta bất mãn. Điều quan trọng là người cầm đầu có được hậu thuẫn mạnh mẽ, một sự hậu thuẫn cho người ta cảm tưởng rằng ông ta sẽ thực hiện được mọi điều ông ta muốn. Đảng kiểu mới, được tổ chức theo lối nhà binh, xuất hiện trên vũ đài chính trị như thế đấy.
Tại các nước thuộc khu vực Trung Âu, nhờ nỗ lực của những người xã hội chủ nghĩa mà quần chúng đã quen với những tổ chức chính trị theo kiểu nhà binh, những tổ chức tìm mọi cách quản lí đời sống riêng tư của tất cả các thành viên của nó. Vì vậy nếu một nhóm nào đó muốn chiếm đoạt quyền lực không hạn chế thì nó phải sử dụng nguyên tắc này rồi tiến xa thêm và dựa không phải vào lá phiếu của những người ủng hộ trong những cuộc bầu cử thỉnh thoảng mới được tiến hành mà phải dựa vào sự ủng hộ tuyệt đối và vô điều kiện của một tổ chức, không cần phải lớn nhưng được tổ chức tốt. Khả năng thiết lập chế độ toàn trị trên cả nước phần lớn phụ thuộc vào khả năng tập hợp xung quanh lãnh tụ một nhóm những kẻ tự nguyện phục tùng cái kỉ luật toàn trị mà họ sẽ dùng vũ lực áp đặt cho toàn bộ nhân dân.
Mặc dù các đảng xã hội chủ nghĩa là những đảng khá mạnh, nếu quyết định sử dụng bạo lực thì họ có thể giành được tất cả những thứ mà họ muốn, nhưng họ đã dao động. Chính họ cũng không ngờ rằng mình đã đặt ra mục tiêu mà chỉ có những kẻ tàn nhẫn, những kẻ sẵn sàng bước qua mọi rào cản về đạo đức mới có thể thực hiện được.
Chủ nghĩa xã hội chỉ có thể được đưa vào thực tiễn bằng những biện pháp mà đa số những người xã hội chủ nghĩa phản đối, đấy chính là bài học của nhiều nhà cải cách xã hội trong quá khứ. Các đảng xã hội chủ nghĩa cổ điển hoạt động trong khuôn khổ của các lí tưởng dân chủ; họ không có tính tàn nhẫn cần thiết để thực thi các nhiệm vụ mà họ đã chọn. Điều đặc biệt là cả ở Đức lẫn ở Ý, chủ nghĩa phát xít đã thành công sau khi các đảng xã hội từ chối nhận trách nhiệm lãnh đạo chính phủ. Họ không muốn áp dụng một cách triệt để những biện pháp mà học thuyết của họ đã dạy. Họ vẫn hi vọng vào phép màu rằng đa số sẽ đồng ý về một kế hoạch tổ chức toàn bộ xã hội, nhưng những người khác thì đã học được bài học rằng trong xã hội được kế hoạch hóa vấn đề không còn là đa số sẽ đồng ý mà là nhóm lớn nhất là nhóm nào, chỉ cần các thành viên của nó đồng ý là đủ để hình thành đường lối thống nhất cho tất cả mọi công việc. Còn nếu chưa có một nhóm như thế thì ai và làm thế nào để thành lập ra một nhóm như thế.
Có ba lí do vì sao cái nhóm đông và mạnh, với những thành viên có quan điểm giống nhau, lại không được hình thành từ những người tử tế nhất mà thường là từ những phần tử xấu xa nhất của xã hội. Theo tiêu chuẩn của chúng ta thì cái nhóm như thế chỉ có thể hình thành trên những nguyên lí hoàn toàn mang tính tiêu cực.
Thứ nhất, những người có trình độ học vấn và tri thức càng cao thì thị hiếu và quan điểm càng phân hóa, họ khó có thể thống nhất về bất cứ thang giá trị cụ thể nào. Nghĩa là nếu chúng ta muốn tìm một sự thống nhất cao về quan điểm thì chúng ta phải tìm trong những tầng lớp xã hội với tiêu chuẩn đạo đức và tri thức không cao, với thị hiếu và bản năng nguyên thuỷ và thô lậu. Điều đó không có nghĩa là đa số dân chúng có tiêu chuẩn đạo đức thấp; nó chỉ có nghĩa là cái nhóm gồm nhiều thành viên với những chuẩn mực giá trị giống nhau là những người có tiêu chuẩn đạo đức không cao. Có thể nói chính cái mẫu số chung đạo đức cực kì thấp đã liên kết rất nhiều người lại với nhau. Nếu chúng ta cần một nhóm tương đối đông và đủ mạnh, để buộc những người khác phải chấp nhận các quan điểm và giá trị của nhóm mình thì không bao giờ chúng ta lại tìm đến những người có thị hiếu phát triển cao và phân hóa một cách sâu sắc. Chúng ta sẽ tìm đến “quần chúng”, với ý nghĩa tiêu cực của từ này, tìm đến những người kém độc đáo và ít độc lập nhất, những người có thể lấy số lượng làm bệ đỡ cho lí tưởng của họ.
Nhưng nếu nhà độc tài tương lai chỉ dựa vào những người có những bản năng đơn sơ và giống nhau thì số người như thế sẽ không thể đủ để thực hiện nhiệm vụ đặt ra. Hắn sẽ phải tăng thêm số thành viên của mình bằng cách kết nạp thật nhiều người vào cùng tín điều đơn giản của hắn.
Tiêu chuẩn chọn lựa tiêu cực thứ hai: Hắn phải tìm được sự ủng hộ của những kẻ dễ bảo và cả tin, những kẻ không có niềm tin riêng mà sẵn sàng chấp nhận các hệ thống giá trị sẵn có miễn là được rót vào tai họ một cách liên tục. Chính những kẻ với các tư tưởng mù mờ và được hình thành một cách dở dang, những kẻ dễ dao động, những kẻ mà tình cảm và niềm đam mê sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào lại là thành phần đông nhất của các đảng toàn trị.
Tiêu chuẩn thứ ba, và có lẽ là quan trọng và cần thiết nhất để một kẻ mị dân lão luyện có tập họp quanh mình một nhóm cố kết những người ủng hộ. Bản chất của con người là dễ dàng đồng thuận trên cơ sở một cương lĩnh mang tính tiêu cực - chí căm thù giặc, lòng ghen tức với những kẻ khá giả - hơn là trên cơ sở một nhiệm vụ mang tính tích cực. Sự tương phản giữa “chúng ta” và “chúng nó”, cuộc chiến đấu chống lại những kẻ nằm bên ngoài tổ chức có vẻ như là chất kết dính chủ yếu trong mọi giáo lí, chính nó sẽ gắn chặt người ta thành một nhóm cho những hành động chung. Những kẻ cầm đầu muốn săn tìm không chỉ sự ủng hộ về mặt chinh trị mà còn săn tìm lòng trung thành vô điều kiện của quần chúng đã cố tình lợi dụng cái phần tiêu cực đó trong bản chất của con người cho mục đích của mình. Theo họ thì các cương lĩnh tiêu cực có ưu điểm là dành cho họ quyền tự do hành động hơn bất kì cương lĩnh tích cực nào. Hình ảnh kẻ thù, bất kể ở bên trong như “Do Thái” ở Đức hay “kulak” ở Nga, hay ở bên ngoài, đều là một trong những phương tiện thiết yếu trong kho vũ khí của lãnh tụ toàn trị.
Việc người Do Thái ở Đức bị tuyên bố là kẻ thù trước khi các nhà tài phiệt thế chỗ cho họ cũng chỉ là kết quả của xu hướng bài tư bản của phong trào, chẳng khác gì việc chọn tầng lớp phú nông (kulak) ở Nga. Sự thật là ở Đức và Áo người Do Thái bị coi là đại diện của chủ nghĩa tư bản vì sự thù địch thâm căn cố đế của quần chúng đối với thương nghiệp đã làm cho lĩnh vực này trở thành dễ thâm nhập hơn đối với những nhóm người không có quyền lựa chọn những nghề cao quý hơn. Câu chuyện này cũng cũ như là thế giới vậy: Các sắc dân ngụ cư chỉ được làm những nghề hèn mọn và thế là người ta càng căm ghét họ hơn. Việc chủ nghĩa bài Do Thái và bài tư bản ở Đức có cùng một nguồn gốc là một mắt xích cực kì quan trọng, nó giúp ta hiểu được những sự việc đang diễn ra trên đất nước này; nhưng nói chung, những người quan sát nước ngoài đã không nhận ra điều đó.
* * *
Coi khuynh hướng biến chủ nghĩa tập thể thành chủ nghĩa dân tộc đang diễn ra khắp nơi chỉ là do người ta muốn nhận được sự ủng hộ dứt khoát của những tầng lớp xã hội nhất định nào đó, đồng nghĩa với bỏ sót một tác nhân không kém phần quan trọng. Thật vậy, người ta có thể hỏi rằng liệu có người nào tưởng tượng nổi một cương lĩnh của chủ nghĩa tập thể mà không nhằm phục vụ cho một nhóm hạn chế nào đó hay không, liệu chủ nghĩa tập thể có thể tồn tại dưới một hình thức nào khác ngoài hình thức của một chủ nghĩa phân lập (particularism) nào đó hay không, thí dụ như chủ nghĩa dân tộc, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc hay là chủ nghĩa giai cấp. Niềm tin rằng các thành viên trong cộng đồng cùng có chung mục đích và quyền lợi làm người ta dễ dàng thống nhất về quan điểm và tư tưởng hơn là với những cư dân khác trên Trái đất. Và nếu chúng không biết mặt tất cả các thành viên của nhóm thì ít nhất chúng ta cũng phải tin rằng họ giống những người xung quanh ta, họ nói và nghĩ về những thứ như ta. Chỉ khi đó ta mới có thể đồng nhất mình với họ. Không thể hình dung nổi chủ nghĩa tập thể ở quy mô toàn cầu, trừ phi nó được dùng để bảo vệ quyền lợi của một nhóm ưu tú cực kì nhỏ. Đây không phải là vấn đề kĩ thuật mà là vấn đề đạo đức, một vấn đề mà tất cả những người xã hội chủ nghĩa đều không muốn đối mặt. Nếu, thí dụ, người vô sản Anh được hưởng ngang nhau phần thu nhập có xuất xứ từ các nguồn lực tư bản của nước họ và có quyền tham gia kiểm soát việc sử dụng các nguồn lực tư bản, thì bởi vì chúng là kết quả của sự bóc lột, nên cũng theo nguyên tắc đó, tất cả người Ấn không chỉ có quyền hưởng thu nhập từ tư bản mà còn có cả quyền sử dụng một phần tương ứng của các nguồn lực tư bản Anh nữa.
Nhưng những người xã hội chủ nghĩa dự định phân chia đồng đều nguồn vốn tư bản hiện có trên thế giới cho các dân tộc như thế nào? Tất cả đều cho rằng tư bản không phải là tài sản của toàn nhân loại mà là tài sản của một dân tộc, nhưng ngay cả trong khuôn khổ của các quốc gia cũng ít người dám đặt vấn đề tước bớt một phần tư bản “của họ” để giúp cho các vùng nghèo hơn. Những người xã hội chủ nghĩa cũng không sẵn sàng bảo đảm cho người nước ngoài cái mà họ tuyên bố là trách nhiệm trước các công dân nước mình. Nếu theo quan điểm của chủ nghĩa tập thể một cách nhất quán thì phải công nhận rằng những đòi hỏi phân chia lại thế giới do các dân tộc nghèo nàn đưa ra là hợp lí, mặc dù nếu tư tưởng này mà được thực thi thì những quốc gia ủng hộ nhiệt tình nhất sẽ bị mất mát chẳng khác gì các quốc gia giàu có. Vì vậy mà họ luôn tỏ ra thận trọng, họ không đặt nặng yêu cầu vào nguyên tắc bình quân chủ nghĩa nhưng lại làm ra vẻ rằng không có ai có thể tổ chức đời sống của các dân tộc trên thế giới tốt hơn là họ.
Một trong những mâu thuẫn nội tại của triết lí của chủ nghĩa tập thể là, bản thân nó dựa trên một nền đạo đức nhân văn, tức là nền đạo đức phát triển trong khuôn khổ của chủ nghĩa cá nhân, nhưng nó chỉ có thể được áp dụng cho những nhóm tương đối nhỏ mà thôi. Về lí thuyết, chủ nghĩa xã hội là chủ nghĩa quốc tế, nhưng khi đem ra áp dụng thì dù là ở Nga hay ở Đức nó đều biến thành chủ nghĩa dân tộc cực đoan nhất. Vì vậy mà chủ nghĩa xã hội tự do, như nhiều người châu Âu hình dung, chỉ là sản phẩm thuần túy lí thuyết, trong khi trên thực tế chủ nghĩa xã hội luôn luôn đồng hành với chủ nghĩa toàn trị[1]. Chủ nghĩa tập thể không chấp nhận chủ nghĩa nhân đạo theo nghĩa rộng của chủ nghĩa tự do, nó chỉ có thể chấp nhận chủ nghĩa biệt lập toàn trị mà thôi.
Nếu “cộng đồng” hay nhà nước đứng cao hơn cá nhân và có những mục tiêu không ăn nhập gì với các mục tiêu của cá nhân và cao hơn các mục tiêu cá nhân thì chỉ những người hoạt động cho các mục tiêu đó mới được coi là thành viên của cộng đồng. Hậu quả tất yếu của quan điểm này là chỉ khi là thành viên của nhóm cá nhân mới được tôn trọng, tức là chỉ khi và trong chừng mực cá nhân đó có tác dụng thúc đẩy cho việc thực hiện các mục tiêu được tất cả mọi người thừa nhận thì cá nhân đó mới được tôn trọng. Người ta chỉ có nhân phẩm khi là thành viên của nhóm, con người đơn lẻ chẳng có giá trị gì. Vì vậy tất cả các giá trị nhân bản, kể cả chủ nghĩa quốc tế, vốn là sản phẩm của chủ nghĩa cá nhân đều không có chỗ trong triết lí của chủ nghĩa tập thể[2].
Cộng đồng theo chủ nghĩa tập thể chỉ có thể trở thành hiện thực khi tất cả các thành viên của nó có hoặc có thể đạt được sự nhất trí về tất cả các mục tiêu, nhưng bên cạnh đó còn có một loạt tác nhân làm cho cái xã hội như thế có xu hướng trở thành xã hội khép kín và biệt lập. Điều quan trọng nhất là việc cá nhân khát khao đồng nhất mình với nhóm lại là hậu quả của cảm giác bất toàn của chính mình, việc có chân trong nhóm trong trường hợp đó sẽ làm cho anh ta cảm thấy ưu thế của mình so với những người xung quanh, so với những người không thuộc nhóm của anh ta. Đôi khi, có thể chính bản năng gây hấn mà người ta biết rằng phải bị kiềm chế trong nội bộ nhóm lại được thả lỏng trong hành động của tập thể chống lại những người bên ngoài đã giúp cho cá nhân hòa đồng hơn với tập thể. Moral Man and Immoral Society (Con người đức hạnh và xã hội vô luân) là nhan đề tuyệt vời và rất chính xác của một tác phẩm của Reinhold Niebuhr, mặc dù chúng ta không thể đồng ý với tất cả các kết luận của ông. Nhưng, đúng như ông đã nói: “Con người hiện nay thường có xu hướng coi mình là có đức vì họ đã chuyển sự đồi bại của mình cho những nhóm người ngày càng đông hơn[3]”. Khi hành động nhân danh nhóm người ta thường rũ bỏ được nhiều hạn chế về mặt đạo đức, vốn là những thứ vẫn đóng vai trò kiềm chế hành vi của người ta trong nội bộ nhóm.
Thái độ thù địch không thể che giấu đối với chủ nghĩa quốc tế của phần đông những người ủng hộ kế hoạch hóa có thể được lí giải, bên cạnh các nguyên nhân khác, là trong thế giới hiện đại mọi mối liên hệ với bên ngoài đều ngăn cản việc tiến hành kế hoạch hóa một cách hữu hiệu. Cho nên không phải ngẫu nhiên mà biên tập viên của một trong những công trình nghiên cứu tập thể toàn diện nhất về vấn đề kế hoạch hóa đã vô cùng thất vọng khi phát hiện ra rằng: “Phần lớn những người ủng hộ kế hoạch hóa lại là những người theo đường lối dân tộc chủ nghĩa hiếu chiến nhất[4]”.
Thiên hướng dân tộc và đế quốc chủ nghĩa thường thấy ở những người xã hội chủ nghĩa hơn là người ta tưởng, mặc dù không phải lúc nào cũng thể hiện công khai, thí dụ như hai ông bà Webb hay một số người thuộc hội Fabian trước đây, ở những người này lòng nhiệt tình với kế hoạch hóa thường kết hợp với lòng sùng kính đặc thù trước những quốc gia lớn mạnh và khinh thường những nước nhỏ. Hồi tưởng lại cuộc gặp gỡ đầu tiên với ông bà Webb bốn mươi năm về trước, sử gia Élie Halévy nhận xét rằng tinh thần xã hội chủ nghĩa của họ hoàn toàn đối lập với chủ nghĩa tự do: “Ông bà ấy không căm ghét những người bảo thủ (Tories), thậm chí còn tỏ ra độ lượng đối với họ, nhưng lại không chấp nhận chủ nghĩa tự do của Gladston. Lúc đó đang diễn ra cuộc chiến tranh Anh-Boer (người Phi gốc Hà Lan- ND) và những người tự do tiến bộ nhất cùng với những người đang đứng ra thành lập Đảng Lao động đã ủng hộ người Boer chống lại đế quốc Anh, nhân danh tự do và lòng nhân đạo. Nhưng ông bà Webb và bạn họ là nhà văn Bernard Shaw lại đứng tách ra. Họ đã thể hiện tinh thần đế quốc một cách đầy khiêu khích. Nền độc lập của các dân tộc nhỏ bé có thể có ý nghĩa nào đó đối với một người tự do theo tư tưởng cá nhân chủ nghĩa, nhưng lại chẳng có ý nghĩa gì đối với những người theo chủ nghĩa tập thể như họ. Bên tai tôi vẫn văng vẳng lời giải thích của Sidney Webb rằng tương lai thuộc về các nước lớn, nơi các viên chức sẽ cai trị, còn cảnh sát sẽ giữ trật tự”. Ở một chỗ khác, Halévy còn dẫn lại lời nói của B. Shaw, cũng nói về khoảng thời gian đó: “Thế giới nhất định thuộc về các nước lớn và mạnh; các nước nhỏ không nên thò đầu qua biên giới kẻo sẽ bị bóp chết đấy[5]”.
Tôi đã trích dẫn một đoạn dài, nếu đấy là phát biểu của những bậc tiền bối người Đức của chủ nghĩa xã hội quốc gia thì sẽ chẳng làm ai ngạc nhiên vì nó là thí dụ điển hình của thái độ tôn thờ quyền lực, một thái độ dễ dàng đưa người ta từ chủ nghĩa xã hội chuyển sang chủ nghĩa dân tộc và có ảnh hưởng sâu sắc đến quan điểm đạo đức của những người theo chủ nghĩa tập thể. Nói đến quyền của các dân tộc nhỏ thì quan điểm của Marx và Engels cũng chẳng khác gì quan điểm của những người theo chủ nghĩa tập thể khác, những lời phát biểu của họ về người Czech và người Ba Lan giống hệt như những gì mà các đảng viên xã hội chủ nghĩa quốc gia hiện nay đang nói[6].
* * *
Nếu đối với các triết gia cá nhân chủ nghĩa vĩ đại thế kỉ XIX, bắt đầu từ Lord Acton và Jacob Burckhardt và đến những người xã hội chủ nghĩa đương đại, như Bertrand Russell, những người kế thừa các truyền thống của chủ nghĩa tự do, quyền lực là cái ác tuyệt đối, thì đối với những người theo chủ nghĩa tập thể thuần thành, quyền lực lại là mục đích tự thân. Vấn đề không chỉ là, như Russell đã chỉ rõ, bản thân ước muốn tổ chức đời sống xã hội theo một kế hoạch duy nhất bắt nguồn từ khát vọng quyền lực[7]. Điều quan trọng hơn là, để đạt được mục tiêu, những người theo chủ nghĩa tập thể phải tạo ra quyền lực - thứ quyền lực do con người áp đặt lên con người – với sức mạnh chưa từng được biết đến trước đây, thành công của họ phụ thuộc vào mức độ quyền lực mà họ giành được.
Điều này vẫn đúng dẫu cho nhiều người xã hội chủ nghĩa có tư tưởng tự do đang nỗ lực làm việc vì bị dẫn dắt bởi cái ảo tưởng đầy bi kịch rằng tước đoạt quyền lực mà các cá nhân sở hữu trong hệ thống cá nhân chủ nghĩa và chuyển quyền lực này vào tay xã hội là họ đang thực hiện việc xóa bỏ quyền lực. Những người lí sự như thế đã bỏ qua sự kiện rõ ràng sau đây: tập trung quyền lực để nó có thể phục vụ cho một kế hoạch duy nhất thì quyền lực không những không được chuyển hóa mà còn trở thành quyền lực tuyệt đối. Tập trung vào tay một nhóm người cái quyền lực trước đó vẫn nằm trong tay nhiều người độc lập với nhau, thì quyền lực chẳng những đã tăng lên đến mức chưa từng có trước đây mà còn có ảnh hưởng sâu rộng đến mức gần như trở thành khác hẳn về chất. Thật sai lầm khi cho rằng quyền lực của cơ quan lập kế hoạch trung ương cũng “không hơn gì quyền lực tập thể của ban giám đốc xí nghiệp tư nhân[8]”. Thực tế là trong xã hội cạnh tranh, không người nào có thể nắm được dù chỉ một phần quyền lực mà ủy ban kế hoạch xã hội chủ nghĩa có thể sở hữu và nếu không có người nào có thể tự ý sử dụng quyền lực thì lời khẳng định rằng các nhà tư bản có một “quyền lực cộng đồng” thì đấy đơn giản chỉ là trò đánh tráo thuật ngữ mà thôi[9]. Câu “quyền lực bị hội đồng các giám đốc tư nhân thao túng”, trong khi họ chưa thực hiện các hành động có phối hợp, chỉ là một trò chơi chữ, còn khi họ đã phối hợp hành động thì cũng có nghĩa là sự cáo chung của nền kinh tế cạnh tranh và bắt đầu nền kinh tế kế hoạch hóa. Muốn giảm quyền lực tuyệt đối thì phải chia nhỏ nó ra hay là phi tập trung hóa nó và hệ thống cạnh tranh là hệ thống duy nhất được thiết kế nhằm phi tập trung hóa quyền lực và bằng cách đó làm giảm tối đa quyền lực của một số người đối với một số người khác.
Như chúng ta đã thấy, việc tách các mục tiêu kinh tế ra khỏi mục tiêu chính trị là sự bảo đảm thiết yếu cho tự do cá nhân, nhưng đây chính là đối tượng tấn công không khoan nhượng của những người xã hội chủ nghĩa. Cần phải nói thêm rằng khẩu hiệu thịnh hành hiện nay “đưa quyền lực chính trị thay thế cho quyền lực kinh tế” có nghĩa đem cái gông xiềng không ai có thể chạy thoát được thế chỗ cho cái quyền lực về bản chất là có giới hạn. Mặc dù quyền lực kinh tế có thể là một công cụ áp bức, nhưng khi còn nằm trong tay những cá nhân riêng lẻ, nó không thể là vô giới hạn và không thể bao trùm lên toàn bộ đời sống của một con người. Nhưng khi tập trung vào tay một nhóm người như là một công cụ của quyền lực chính trị thì nó sẽ biến người ta thành những người phụ thuộc chẳng khác gì nô lệ.
* * *
Từ hai đặc điểm trung tâm của mọi hệ thống tập thể chủ nghĩa tức là nhu cầu phải có một hệ thống các mục tiêu được tất cả mọi người trong nhóm chấp nhận và ước mơ của nhóm có một quyền lực tuyệt đối, nhằm thực thi các mục tiêu đó, chắc chắn sẽ nảy sinh ra một hệ thống đạo đức nhất định với một số điểm trùng hợp trong khi một số điểm lại khác hẳn với nền đạo đức của chúng ta. Nhưng có một điểm mà sự khác biệt rõ ràng đến nỗi có thể làm người ta ngờ rằng đây có phải là đạo đức hay không nữa: nó không để cho lương tâm của cá nhân được áp dụng các quy tắc của chính mình và nó cũng không chấp nhận bất kì quy tắc chung nào mà cá nhân phải tuân theo hoặc được phép theo trong mọi hoàn cảnh. Điều này làm cho đạo đức tập thể trở thành khác hẳn với cái mà chúng ta vẫn gọi là đạo đức và thật khó mà tìm được bất kì nguyên tắc nào dù rằng đạo đức tập thể vẫn có những nguyên tắc như thế.
Sự khác biệt về nguyên tắc cũng gần giống như trường hợp Pháp Trị mà chúng ta đã có dịp xem xét trước đây. Tương tự như các đạo luật hình thức, các tiêu chuẩn đạo đức cá nhân chủ nghĩa, dù không phải lúc nào cũng cụ thể chi li, nhưng là các tiêu chuẩn chung và vạn năng khi áp dụng. Các tiêu chuẩn này quy định hoặc cấm đoán một số hành động nhất định, không phụ thuộc vào mục đích mà những hành động ấy theo đuổi. Thí dụ ăn cắp hay nói dối, tra tấn hoặc phản bội được coi là xấu, ngay cả trong trường hợp cụ thể nào đó những hành động như thế không gây ra bất cứ thiệt hại trực tiếp nào. Dù không có ai phải chịu đau khổ hay ngay cả đấy là những hành động nhân danh một mục đích cao đẹp nào đó thì cũng không thể làm thay đổi được sự kiện là đấy là những hành động xấu. Mặc dù đôi khi chúng ta phải lựa chọn, phải làm một việc đỡ xấu hơn, nhưng dù sao đấy vẫn là việc xấu.
Trong đạo đức học cá nhân chủ nghĩa, nguyên tắc mục đích biện minh cho phương tiện được coi là sự phủ nhận mọi tiêu chuẩn đạo đức. Trong đạo đức học của chủ nghĩa tập thể nguyên tắc này nhất định phải trở thành quy tắc tối thượng; một người theo chủ nghĩa tập thể kiên định phải sẵn sàng làm tất cả mọi việc nếu đó là việc mang lại “hạnh phúc cho tất cả mọi người” vì đối với anh ta đấy là tiêu chuẩn duy nhất để đánh giá tính đạo đức của hành động. Đạo đức tập thể thể hiện rõ ràng nhất trong công thức raison d'état[10], một động cơ không chấp nhận bất kì giới hạn nào, ngoài tính vụ lợi, chính tính vụ lợi sẽ quyết định phải hành động như thế nào để đạt cho bằng được các mục tiêu trước mắt. Cách mà reason d’état thực hiện trong quan hệ giữa các quốc gia cũng được đem ra áp dụng trong quan hệ giữa các công dân trong các nước theo chủ nghĩa tập thể. Trong các nước theo chủ nghĩa tập thể lương tâm cũng như tất cả các tác nhân khác đã không còn đóng vai trò kiềm chế các hành động của con người nếu như đấy là các hành động nhằm thực hiện các mục tiêu do cộng đồng hay do cấp trên giao phó.
* * *
Sự thiếu vắng các quy tắc đạo đức tuyệt đối mang tính hình thức dĩ nhiên không có nghĩa là xã hội theo chủ nghĩa tập thể không khuyến khích một số thói quen có ích của các công dân và không đè nén một số thói quen khác. Ngược lại, xã hội theo đường lối tập thể quan tâm tới thói quen của con người hơn là xã hội theo đường lối cá nhân chủ nghĩa. Để trở thành người có ích cho xã hội theo đường lối tập thể cần phải có một số phẩm chất, những phẩm chất này lại đòi hỏi phải được rèn luyện thường xuyên. Chúng ta gọi đó là “những thói quen có ích” chứ không phải là đức hạnh vì trong bất kì trường hợp nào chúng cũng không được phép trở thành chướng ngại vật trên con đường tiến đến mục đích chung hay là cản trở việc thực thi mệnh lệnh của cấp trên. Các thói quen đó chỉ làm mỗi một nhiệm vụ là lấp đầy khoảng trống mà các mệnh lệnh hay các mục tiêu chưa nói tới chứ không bao giờ được mâu thuẫn với ý chí của nhà cầm quyền.
Có thể thấy rõ sự khác nhau giữa những phẩm chất sẽ được đánh giá cao trong xã hội theo chủ nghĩa tập thể và những phẩm chất nhất định sẽ phải biến mất trong thí dụ sau. Có một số phẩm chất đạo đức đặc trưng của người Đức, hay nói đúng hơn “đặc trưng Phổ” được cả những kẻ thù không đội trời chung của họ công nhận và cũng có những phẩm chất mà theo ý kiến chung là người Đức không có, nhưng lại có ở người Anh, khiến cho người Anh cảm thấy tự hào. Chắc chẳng mấy người phủ nhận rằng người Đức nói chung là yêu lao động và có kỉ luật, cẩn trọng và nghị lực đến mức tàn nhẫn, tận tuỵ và ngay thẳng trong mọi công việc; họ có ý thức cao về trật tự, về trách nhiệm và thói quen tuân phục chính quyền; họ sẵn sàng hi sinh quyền lợi cá nhân và tỏ ra là những người cực kì dũng cảm khi tính mạng bị đe dọa. Tất cả những điều đó đã biến người Đức thành công cụ thực hiện mọi nhiệm vụ do nhà cầm quyền đặt ra, chính phủ Phổ và Đế chế mới trong đó xu hướng Phổ giữ thế thượng phong, đã giáo dục họ theo đúng tinh thần như thế. Trong khi đó người ta lại cho rằng “người Đức điển hình” thiếu những phẩm chất của chủ nghĩa cá nhân như tinh thần bao dung, thái độ tôn trọng người khác, tôn trọng ý kiến của người khác, sự độc lập về trí tuệ, tính ngay thẳng và sẵn sàng bảo vệ ý kiến của mình trước những người có quyền lực, chính người Đức cũng nhận thấy như thế và gọi nó là Zivilcourage[11], họ thiếu sự quan tâm đến những kẻ yếu đuối, thiếu sự nghi ngờ lành mạnh đối với quyền lực, không thích quyền lực, những phẩm chất chỉ có thể được hình thành bởi truyền thống tự do cá nhân lâu đời. Người ta còn cho rằng người Đức không có các phẩm chất, có thể là không dễ nhận ra, nhưng rất quan trọng nếu xét từ quan điểm quan hệ giữa những người sống trong xã hội tự do, đấy là lòng nhân từ, tính khôi hài, cởi mở và tôn trọng đời sống cá nhân của người khác cũng như niềm tin vào ý định tốt đẹp của những người xung quanh.
Sau tất cả những điều đã trình bày, có thể thấy rõ rằng những phẩm hạnh đặc trưng của chủ nghĩa cá nhân cũng đồng thời là những phẩm hạnh mang tính xã hội, giúp cho tương tác xã hội diễn ra thuận lợi hơn, nhờ thế mà không cần và rất khó kiểm soát từ bên trên. Những phẩm hạnh này chỉ phát triển trong các xã hội mang tính cá nhân chủ nghĩa hoặc đã phát triển về mặt thương mại, và không hiện diện trong xã hội nơi chủ nghĩa tập thể hay quân phiệt giữ thế thượng phong. Có thể nhận thấy rõ sự khác biệt này ở những vùng khác nhau của Đức, và hiện nay chúng ta cũng có thể thấy khi so sánh Đức với các nước phương Tây. Cho mãi đến tận thời gian gần đây, tại những vùng phát triển nhất về thương mại, tức là tại những thành phố buôn bán ở phía Nam và phía Tây, cũng như các thành phố vùng Hanse, các quan niệm đạo đức vẫn gần với tiêu chuẩn của phương Tây hơn là những tiêu chuẩn đang giữ thế thượng phong ở Đức hiện nay.
Tuy vậy, sẽ cực kì bất công khi cho rằng khối quần chúng ủng hộ chế độ trong các nhà nước toàn trị, mà chúng ta coi là chế độ vô luân, là những người chẳng còn động lực đạo đức nào. Đối với đa số thì tình hình hoàn toàn ngược lại: chỉ có thể so sánh những xúc cảm về mặt đạo đức đằng sau các phong trào như quốc xã hay cộng sản với những trải nghiệm của những người đã từng tham gia các phong trào tôn giáo vĩ đại trong lịch sử. Nhưng một khi đã thừa nhận rằng cá nhân chỉ là phương tiện phục vụ cho những mục tiêu của một thực thể cao quý hơn, gọi là xã hội hay quốc gia thì cũng thế, thì những đặc điểm của chế độ toàn trị nhất định sẽ xuất hiện. Từ quan điểm của chủ nghĩa tập thể thì thái độ bất dung và đàn áp thô bạo bất đồng quan điểm, khinh thường đời sống và hạnh phúc cá nhân chính là những hậu quả thiết yếu và không thể tránh khỏi của những tiền đề lí luận nền tảng. Đồng ý như thế, nhưng đồng thời những người ủng hộ chủ nghĩa tập thể lại khẳng định rằng chế độ này tiến bộ hơn là cái chế độ, nơi những quyền lợi “ích kỉ” của từng cá nhân có thể cản trở các mục tiêu mà cộng đồng theo đuổi. Các triết gia Đức là những người chân thành khi họ cố gắng chứng minh hết lần này đến lần khác rằng phấn đấu cho hạnh phúc cá nhân là việc làm phi đạo đức và chỉ có thực hiện nghĩa vụ trước xã hội mới là việc làm đáng tôn trọng, nhưng những người được giáo dục theo truyền thống khác thì khó mà hiểu nổi chuyện đó.
Ở đâu chỉ tồn tại một mục tiêu chung cao quý duy nhất thì ở đó không còn chỗ cho bất kì tiêu chuẩn hay quy phạm đạo đức nào. Trong thời kì chiến tranh chúng ta cũng từng trải nghiệm những điều như thế ở một mức độ nào đó. Nhưng ngay cả chiến tranh với những mối hiểm nguy vốn có của nó cũng chỉ tạo ra trong lòng các nước dân chủ một phiên bản toàn trị tương đối ôn hòa: chỉ một vài giá trị cá nhân bị đặt sang một bên để dành chỗ cho mục tiêu duy nhất lúc đó mà thôi. Nhưng khi toàn xã hội chỉ theo đuổi một vài mục tiêu chung nào đó thì nhất định sự tàn bạo đôi khi sẽ được coi là nhiệm vụ và những hành động làm chúng ta kinh tởm như bắn giết con tin, giết người già hay người ốm được coi là những việc làm thích hợp; di dân cưỡng bức và bắt lưu đầy hàng trăm ngàn người trở thành biện pháp chính trị được hầu như tất cả mọi nguời, trừ các nạn nhân, ủng hộ; thậm chí người ta còn nghiên cứu cả những đề nghị như “gọi đàn bà nhập ngũ để sinh con đẻ cái” nữa. Những người theo chủ nghĩa tập thể chỉ nhìn thấy những mục tiêu vĩ đại, họ đủ sức biện hộ cho những hành động như thế vì không có quyền con người nào hay giá trị cá nhân nào có thể trở thành lực cản cho sự nghiệp phụng sự xã hội của họ.
Nhưng trong khi đối với phần đông công dân của nhà nước toàn trị, lí tưởng, mặc dù đối với chúng ta đấy là lí tưởng chẳng ra gì, chính là thứ họ sẵn sàng hy sinh hết mình, là thứ khiến họ ủng hộ, thậm chí thực hiện những hành động bất nhân nói trên, thì đối với những kẻ điều hành chính sách đó lại không hẳn như thế. Muốn trở thành trợ thủ đắc lực trong việc điều hành nhà nước toàn trị thì sẵn sàng chấp nhận những lời giải thích có vẻ hợp lí cho những việc làm đốn mạt là chưa đủ, y còn phải sẵn sàng chà đạp lên mọi quy tắc đạo đức từng được biết đến nếu đấy là việc cần thiết để đạt mục tiêu đề ra cho y. Vị lãnh tụ tối cao là người duy nhất có quyền đặt ra mục tiêu cho nên các trợ thủ trong tay ông ta không được có quan điểm đạo đức riêng của mình. Yêu cầu quan trọng nhất đối với người cán bộ là lòng trung thành tuyệt đối đối với cá nhân lãnh tụ, kèm theo lòng trung thành là tính vô nguyên tắc và sẵn sàng làm bất cứ việc gì. Cán bộ không được có lí tưởng thầm kín của riêng mình hoặc quan điểm riêng về thiện ác, có thể ảnh hưởng tới các dự định của lãnh tụ. Từ đó có thể thấy rằng các chức vụ cao khó có sức hấp dẫn đối với những người có quan điểm đạo đức vốn từng là kim chỉ nam cho hành động trong quá khứ của người Âu châu. Bởi vì, chẳng có gì có thể đền bù được cho những hành động bất lương mà họ nhất định phải làm, sẽ không còn cơ hội theo đuổi những ước mơ lí tưởng hơn, chẳng có gì có thể đền bù được những mạo hiểm không thể nào tránh khỏi, chẳng có gì có thể đền bù được những niềm vui của cuộc sống riêng tư và sự độc lập của cá nhân mà chức vụ lãnh đạo cao nhất định phải làm. Chỉ có một khát khao, đấy là khát khao quyền lực theo nghĩa đen của từ này và cái khoái cảm được người khác phục tùng và được là một phần của một cỗ máy quyền lực khổng lồ không ai có thể cản trở được, là có thể được thỏa mãn theo cách đó mà thôi.
Nếu các chức vụ cao trong bộ máy quyền lực toàn trị không hấp dẫn được những người xứng đáng, theo tiêu chuẩn của chúng ta, thì điều đó có nghĩa là những kẻ tàn nhẫn và vô liêm sỉ sẽ có nhiều cơ hội. Không nghi ngờ gì rằng sẽ có nhiều việc gọi là “bẩn thỉu”, nhưng cần phải làm vì mục đích cao thượng và phải làm một cách dứt khoát và chuyên nghiệp như bất kì công việc nào khác. Và cũng có nhiều hành động bản thân chúng đã là xấu xa rồi, những loại mà những người còn có quan niệm đạo đức truyền thống sẽ không chịu làm, nên những kẻ sẵn sàng làm những việc xấu xa như thế sẽ có tấm giấy thông hành để thăng tiến và đi đến quyền lực. Trong xã hội toàn trị nhất định sẽ có nhiều chức vụ đòi hỏi sự tàn nhẫn, dọa nạt, lừa dối và chỉ điểm. Gestapo hay các ban quản lí các trại tập trung, Bộ tuyên truyền hay SA hoặc SS (hoặc những cơ quan tương ứng ở Ý hay ở Nga) không phải là chỗ thể hiện lòng nhân đạo của con người. Nhưng đấy chính là con đường tiến thân trong ban lãnh đạo của nhà nước toàn trị. Một nhà kinh tế học nổi tiếng người Mĩ sau khi xem xét sơ qua trách nhiệm của chính quyền trong xã hội theo đường lối tập thể đã rút ra kết luận rất đúng rằng: “Dù muốn hay không họ cũng phải làm những việc đó: xác suất những người nắm chính quyền là các cá nhân không thích giữ và thể hiện quyền lực cũng ngang bằng với xác suất một người cực kì dịu dàng muốn làm công việc của cai đội trong đồn điền nô lệ[12]”.
Nhưng như thế chưa phải đã hết. Vấn đề lựa chọn người lãnh đạo là một phần của một vấn đề lớn hơn: vấn đề lựa chọn người phù hợp với quan điểm của họ hay nói đúng hơn là lựa chọn những người sẵn sàng thích nghi với học thuyết thường xuyên thay đổi của họ. Và điều đó dẫn chúng ta đến một trong những đặc điểm nổi bật nhất của đạo đức của chủ nghĩa toàn trị: quan hệ của nó với và ảnh hưởng của nó lên những đức tính được gọi bằng một tên chung là tính trung thực. Nhưng đây là đề tài lớn, cần phải cả một chương mới mong nói hết được.



[1] Xem cuộc thảo luận rất đáng nghiên cứu trong tác phẩm: Socialism. National or International? (Chủ nghĩa xã hội. Quốc gia hay quốc tế) -1942 của Franz Borkenau.
[2] Zarathustra của Nietzsche đã nói đúng theo tinh thần của chủ nghĩa tập thể: “Cho đến nay đã từng tồn tại cả ngàn mục tiêu vì đã tồn tại cả ngàn người. Nhưng vẫn chưa có một cái cùm chung cho cả ngàn cái cổ, chưa có một mục tiêu duy nhất. Nhân loại chưa có một mục tiêu. Tôi cầu xin những người anh em, hãy nói đi: nhân loại không có mục tiêu, thế chẳng phải là không có nhân loại đó ư?”
[3] Theo Carr E.H. trong tác phẩm The Twenty Year's Crisis (Hai mươi năm khủng hoảng, 1941. trang. 203.
[4] Findlay Mackenzie (ed). Planned Society, Yesterday, Today, Tomorrow: A Simposium. (Xã hội được lập trình, hôm qua, hôm nay và ngày mai),  1937. trang. XX.
[5] Halevy E. L'Ere des Tyrannies. Paris, 1938; History of the English People. "Epilogue", vol. I, trang. 105—106.
[6] Xem K. Marx. Cách mạng và phản cách mạng, cũng như thư của Engels gửi Marx đề ngày 23 tháng 5 năm 1851.
[7] Russell В. The Scientific Outlook (Quan điểm khoa học). 1931. trang. 211.
[8] Lippincott B.E. trong Introduction to Oscar Lange, Taylor F.M. On the Economic Theory of Socialism (Bàn về lí thuyết kinh tế của chủ nghĩa xã hội). Minneapolis, 1938. trang. 35.
[9] Chúng ta không được phép để mình bị mắc lừa bởi sự kiện là từ “lực”, ngoài ý nghĩa được sử dụng liên quan đến con người, còn được sử dụng theo nghĩa phi nhân cách (đúng hơn là đã được nhân cách hóa) đối với bất kì nguyên nhân nào. Dĩ nhiên là luôn luôn có một cái gì đó là nguyên nhân cho tất cả những cái khác, theo nghĩa đó thì tổng quyền lực phải luôn luôn là một hằng số. Nhưng điều này không liên quan gì đến quyền lực mà một số người cố ý áp đặt lên một số người khác.
[10] Lí trí của nhà nước- Tiếng Pháp –ND.
[11] Dũng cảm công dân - Tiếng Đức–ND.
[12] Knight F.H. trong Journal of Political Economy. 1938. December. trang. 869.

-MỘT SÁNG KIẾN HAY, MỘT VIỆC LÀM ĐÁNG KHÍCH LỆ

Danquyen

Trần Quang Thành

Nhằm thực hiện sứ mệnh phổ biến và giám sát việc thực thi kết quả UPR của Việt Nam, liên minh 2 tổ chức xã hội dân sự độc lập tại Việt Nam là Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự và VietnamUPR Working Group  đã có sáng kiến tổ chức buổi tọa đàm với chủ đề: “Cơ chế của Liên Hợp Quốc về bảo vệ Người bảo vệ Nhân quyền
Thời gian:      Từ 8h đến 12h, ngày 26 tháng 11 năm 2014.
Địa điềm:        Hội trường tầng 3, Nhà thờ Thái Hà
                        180/2 Đường Nguyễn Lương Bằng, Quận Đống Đa, Hà Nội.


Invitation to the Symposium on
“United Nations Protection Mechanisms for Human Rights Defenders”
26 November 2014
Kính gửi:           BỘ CÔNG AN
Những người bảo vệ nhân quyền (NBVNQ) đóng vai trò thiết yếu trong việc hiện thực hóa các quyền con người được ghi nhận trong luật pháp quốc gia và các tiêu chuẩn theo luật quốc tế, và là thành trì cuối cùng trong cuộc chiến chống lại phân biệt đối xử. Tuy nhiên, trong nhiều năm qua, NBVNQ tại Việt Nam đã không được thừa nhận đúng mức với vai trò cao cả của mình, không những thế, họ phải luôn gánh chịu rất nhiều rủi ro trong các hoạt động của mình.
Trong kỳ Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát về Nhân quyền (UPR) tại Genève vào tháng 6/ 2014 vừa qua, Việt Nam đã chấp nhận một số khuyến nghị về việc công nhận, bảo vệ, và đảm bảo môi trường hoạt động cho những NBVNQ tại Việt Nam, mà cụ thể là khuyến nghị số 143.149 của Luxembourg,143.162 của Na Uy, 143.167 của Tunisia.
Trong bối cảnh đó, nhằm thực hiện sứ mệnh phổ biến và giám sát việc thực thi kết quả UPR của Việt Nam, liên minh 2 tổ chức xã hội dân sự độc lập tại Việt Nam là Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự và VietnamUPR Working Group sẽ tổ chức buổi tọa đàm với chủ đề: “Cơ chế của Liên Hợp Quốc về bảo vệ Người bảo vệ Nhân quyền”.
Thời gian:      Từ 8h đến 12h, ngày 26 tháng 11 năm 2014.
Địa điềm:        Hội trường tầng 3, Nhà thờ Thái Hà
180/2 Đường Nguyễn Lương Bằng, Quận Đống Đa, Hà Nội.
Thông qua buổi tọa đàm với sự góp mặt của đại diện của Bộ Công An và Sở Công an Hà Nội, đại diện các Đại sứ quán các nước, đại diện các tổ chức xã hội dân sự, và những người bảo vệ nhân quyền độc lập tại Việt Nam chúng tôi hy vọng sẽ giúp cho nhân viên công quyền và công chúng Việt Nam hiểu hơn về những NBVNQ – họ là ai, công việc của họ là gì, tầm quan trọng của họ trong hoàn cảnh hiện tại ở Việt Nam, để từ đó thúc đẩy sự quan tâm của nhà nước và công chúng đối với những NBVNQ, cũng như phổ biến ý thức tôn trọng quyền con người của mỗi cá nhân và khuyến kích mọi người trở thành những NBVNQ.
Chúng tôi chân thành kính mời một đại diện của Quý Bộ tham dự  buổi tọa đàm và đóng góp ý kiến để tọa đàm thành công nhằm góp phần để Việt Nam thực hiện tốt những cam kết của mình vừa qua về nhân quyền, nâng cao uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế xứng đáng với tư cách thành viên Hội đồng Nhân quyền
Trân trọng,
Civil Society Forum    
Vietnam UPR Working Group

Chương trình nghị sự đính kèm
8h – 8h30:          Ghi danh, đón khách
8h30 – 9h00:      Khai mạc Tọa đàm  (trình bày Nguyễn Hồ Nhật Thành)
9h00 – 9h30:      Tìm hiểu về những NBVNQ (trình bày Nguyễn Quang A)
9h30 – 10h00:     Giới thiệu “Tuyên ngôn về NBVNQ” năm 1998 của LHQ (trình bày Phạm Lê Vương Các)
10h00 – 10h15:   Giải lao
10h15 – 10h50:   Thảo luận về tình trạng của NBVNQ ở Việt Nam hiện nay (Nguyễn Hồ Nhật Thành)
10h50 – 11h20:   Hướng dẫn viết đơn khiếu tố theo thủ tục Báo cáo viên đặc biệt của LHQ về tình trạng NBVNQ (Phạm Lê Vương Các)
11h20 – 12h00:   UPR-Một cơ hội tăng cường bảo vệ NBVNQ (Nguyễn Quang A)
Sau 12h00:          Ăn trưa và giao lưu
**************
Thư mời đã được gửi đến nhiều tổ chưc và cá nhân quan tâm đến thực trạng tình hình nhân quyên tại Việt Nam hiên nay.
Thứ mời cũng được gửi tới Bộ Công an và Công an thành phố Hà Nội với hy vọng hai cơ quan này sẽ cử đại biểu đên dự, đồng thời góp phần tạo điêu kiện thuận lời vê mặt an ninh để cuộc tọa đàm thành công tốt đẹp.
Đây là một sáng kiến hay, một việc làm đáng được khích lệ, góp phần thúc đẩy việc thực thi nhân quyền ở Việt Nam ngày càng tôt đẹp hớn, đúng với những điều mà nhà nước Việt Nam đã ký cam kết với quốc tê.
Hứng khởi nhận được thư mời, Tiến sĩ Hà Phu đã viết :Hay lắm, phải đường hoàng như vậy mới làm được. Hoan hô các anh, mạnh dạn sáng tạo, chặt chẽ và chính xác. Cảm ơn các anh, những người đi hàng đầu. Không biết người ta sẽ ứng xử thế nào đây?
Thư đã được gửi qua đường phát nhanh của bưu điện :