Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Tin thứ Sáu, 13-09-2013 - cập nhật

CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
“Tổ quốc nhìn từ biển”: Tri ân những người lính thầm lặng canh giữ biên cương, hải đảo (CAND). - Tự do trên internet (P2) (Tầm nhìn).
Thích Chân Quang – là ai ? (Bà đầm xòe).
NHỮNG CÁI CHẾT ĐƯỢC BÁO TRƯỚC (Thùy Linh). “Viết muốn đối thoại nhưng không ai lắng nghe anh. Viết muốn sống nhưng các ngả sống đều bịt lối. Và anh không thể sống theo cái cách chính quyền muốn anh phải sống. Cái cách Viết chuẩn bị ảnh thờ cho mình, nói lời tạm biết với cha già bệnh tật trước lúc ra đi, quì trước tượng Bồ Tát Quan Thế Âm sám hối hay cầu xin vãng sanh chỉ ít giây tự bắn vào ngực mình…như một bi tráng ca thời đại“. - GIÁ NÀO ĐỂ CỨU CHUỘC? (Huỳnh Ngọc Chênh). - TRUYỀN THỐNG LỊCH SỬ…? KHÔNG ĐÙA ĐÂU ! (FB Sao Hồng).
- Phạm Xuân Nguyên: “Người Việt hung hãn” (TT).
Căng thẳng Philippines-TQ làm lu mờ cuộc họp ASEAN sắp tới  -(VOA)   —-Canada hướng về châu Á tạo ẩn số trong thế cục Biển Đông  (SM)
Thi tuyển phương án kiến trúc trụ sở huyện đảo Hoàng Sa  (Infonet)
Luật đất đai: Tu từ, nhóm lợi ích, hay súng nổ?-(RFA)    —-Máu lại đổ vì đất-(RFA)    —-Vụ xả súng ở Thái Bình cho thấy thu hồi đất đai luôn căng thẳng và phức tạp  (SM)

Giới chức Việt Nam thiệt mạng trong vụ xả súng ở Thái Bình  (VOA)  -Một người đàn ông bất mãn với chính sách đền bù đất đai đã dùng súng bắn vào các giới chức ở tỉnh Thái Bình, khiến 1 người chết và 3 người khác bị thương
Tiếng súng Tiên Lãng, tiếng súng Thái Bình  -(Võ văn Tạo -Basam)    —-Kẻ xả súng ở Thái Bình: Diễn biến tâm lý kì lạ  (ĐV)   —Tại sao lại nổ súng?  -(Phạm hồng Sơn -Procontra) 
Vụ nổ súng bắn 5 cán bộ ở Thái Bình thể hiện độ phức tạp của việc thu hồi đất  -(Dân trí)  —–Vụ nổ súng ở Thái Bình vọng đến Ủy ban Thường vụ Quốc hội  (VnEc)    —-Cần chế tài người thi hành công vụ đất đai (NLĐ)
Cách chức 8 lãnh đạo doanh nghiệp công ích nhận lương khủng -(Dân trí)    —-Bi kịch lương khủng và đường phố Sài Gòn -(Dân trí)
‘Nhân bản’ nhà tình nghĩa, trục lợi tiền tài trợ?  (VNN)     —-  Khởi tố một phó chủ tịch huyện lập dự án khống (NLĐ)—-Hơn 20% hộ nghèo ở TP.HCM phải vay lãi cao  (TT)

Đề xuất mới về tiền sử dụng đất  (NLĐ)   —-Nên bồi thường khi thu hồi đất vượt hạn mức  (TT)


Hà Nội cần 900.000 tỷ đồng đầu tư cho gần 400 dự án dở dang  (DT)    —-Ông Tony Blair ‘chưa ký thỏa thuận’ làm cố vấn cho Việt Nam (VOA)
“Lấy phiếu tín nhiệm ba mức là hình thức, mất thời gian”  (GDVN)
Ngàn người Việt Nam ‘phát cuồng’ vì sự vô kỷ luật?  (GDVN) -Thì ra, nguyên nhân khiến chàng trai này được hàng ngàn người Việt Nam hâm mộ lại là sự “vô kỷ luật”!   —Chi 30 triệu, MC Huyền Ny thành “đại gia” của ‘trai đẹp bị trục xuất’  (GDVN)
Kiểm tra sức khỏe người dân vùng bị chôn chất thải  (TT)
Tâm tư độc giả gửi Bộ trưởng Tiến
   <<<===Tâm tư độc giả gửi Bộ trưởng Tiến  (Infonet) -“Tại sao cứ bắt người dân chúng tôi chữa bệnh ở những nơi mà chúng tôi không muốn, những nơi mà chúng tôi không tin?” – độc giả nêu quan…
TS Bá: Danh dự khoa học quan trọng hơn tiền  (KT)    —-Người thách cược 50 triệu USD với Thứ trưởng Bộ GTVT chấp nhận lời từ chối  (TN)
Bệnh viện Nội tiết TW đục khoét tiền Nhà nước thế nào?  (VTC)
Luật mơ hồ hay con người vô cảm?  (TVN) – Theo kết quả thanh tra của Tổng cục Môi trường (Bộ TN&MT) năm 2012, có hơn 90% số cơ sở sản xuất, kinh doanh, dịch vụ được thanh tra đã không xử lý chất thải trước khi thải ra môi trường.
Viện kiểm sát nêu danh 10 “đại án” tham nhũng  (TT)
Làm việc với Viện KSND tối cao, ông Nguyễn Bá Thanh: “Nhiều vấn đề quá trời mà mình không làm”  (TN)
Thương hiệu VSIP  (TN) -Sáng nay 13.9, tại Quảng Ngãi, theo dự kiến Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng và Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long sẽ chứng kiến lễ khởi công Khu công nghiệp Việt Nam – Singapore (VSIP). Đây là VSIP đầu tiên ở miền Trung và là VSIP thứ 5 tại Việt Nam.
____________________________________________________________________________________________________
Dân chủ và tự do thông tin  (Nguyễn hưng Quốc -VOA)

Syria: Số phận nghiệt ngã và đề xuất ngớ ngẩn của Nga  (Vũ đức Khanh -VOA)

Đặng Từ Thức – Giới thiệu sơ lược về tác phẩm Nghiên cứu chủ nghĩa Mác từ nguyên bản tiếng Đức của Đặng Phùng Quân-(Danluan)
Khổng Loan – Tiếng vỗ tay-(Danluan)
Xích Tử – Đảng tự vong thân-(Danluan)    —-Nguyễn Đại – Chính blog và tà blog-(Danluan)
Thiện Tùng – Đòi Dân chủ, Đa nguyên chính trị không phải vô lý  -(Danluan)

NHƠ NHUỐC - (TNM)    —-MỸ ÁP LỰC NGA XUỐNG NƯỚC BUỘC SYRIA VÀO THẾ PHẢI TỪ BỎ VŨ KHÍ HÓA HỌC  -(TNM)

Tiếng súng Tiên Lãng, tiếng súng Thái Bình  -(Võ văn Tạo -Basam)    —-Bộ y tế – con thuyền rách nát.  (XuanVN)
Châu Á–Thái Bình Dương: Căng thẳng tiếp tục bùng phát ở Biển Đông  -(Phiatruoc)
Cảm nhận bài thơ “Đàn ghi ta của Lorca” từ góc nhìn chủ nghĩa tương trưng, siêu thực-(Phiatruoc)
Xã hội dân sự tại Việt Nam-(Phiatruoc)   —-Mặt trận Tổ quốc hay tổ gì ? (Phạm Trần)  -(TQ)   —Về Phật giáo Việt Nam và hai giáo hội  – (TQ)
Nghị Quyết Vịnh Bắc Việt 1964 »  -  -(ĐCV) - Ngày 9-11-1995 tại Hà Nội, McNamara có gặp gỡ và nói chuyện với Võ Nguyên Giáp, ông ta nói ngày 4-8 không có cuộc tấn công của tầu BV như người Mỹ tưởng…
Vài nét chấm phá về việc in sách: Chuyện cười XHCN »  -  -(ĐCV) - “Viết thế này thì chết à? Em ơi, muốn được giải Nobel văn học thì em phải sinh ra ở nước ngoài, chứ không thể ở Việt Nam được”….
Tại sao lại nổ súng?  -(Phạm hồng Sơn -Procontra)  -Nhưng trong cái chết của ông Viết có ít nhất một sự an ủi. Vì nếu ông Viết không tự sát (hoặc tự sát không thành) chắc chắn ông sẽ phải hầu tòa vì tội “cố ý giết người”, giống như anh em ông Đoàn Văn Vươn mới đây phải ra tòa. Và một người như ông Viết, tôi tin, sẽ rất đau đớn nếu bị những ông bà thẩm phán là đảng viên cộng sản ngồi trên ghế quan tòa giật giọng hỏi: “Tại sao lại nổ súng bắn cán bộ mà không đi kêu oan?”
“BỔ ĐỀ” VÀO TƯ PHÁP (Bùi Văn Bồng)
_________________________________________________________________________________________________________
Nguyên lãnh đạo Thái Bình mổ xẻ trước QH vụ xả súng  (ĐV)
Nhiều tập đoàn, Cty NN liên quan 10 ‘đại án’ tham nhũng  (ĐV)
Khi chế độ độc tài chấm dứt (TVN)

‘Nhân bản’ nhà tình nghĩa, trục lợi tiền tài trợ?   (VNN) -Phòng LĐTB&XH tham mưu cho UBND Q.Ô Môn (TP. Cần Thơ) xây dựng một căn nhà tình nghĩa rồi ra quyết định nhận tiền của 2 nhà tài trợ khác nhau.
Đừng để việc lấy phiếu tín nhiệm trở thành ca ngợi nhau  (LĐ) -Kết quả lấy phiếu tín nhiệm đang cho thấy “tuyệt vời” ở trung ương – (ngôn từ của Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp…   —--Dân muốn rõ ràng tín nhiệm hoặc bất tín nhiệm  (LĐ)   —- “Vừa qua lấy phiếu tín nhiệm không thực chất” (SGTT)
Vụ lương “khủng”: Không thể để “hạ cánh an toàn”!    (NLĐ0) – Dư luận rất đồng tình việc Thành ủy TP HCM kỷ luật 8 quan chức ăn lương “khủng” nhưng nhiều người cho rằng cần xử lý nặng hơn theo hướng đây là hành vi tham nhũng

KINH TẾ
Lao đao vì gạo Thái Lan xả tồn kho bán lỗ  (Infonet)    —–Mua cổ phiếu 50 ngàn bán 1 ngàn, CTCK phá sản  (VEF)
Địa ốc cao cấp đại hạ giá: Cháy nhà ra mặt chuột  (VL)   —BĐS cao cấp: Phá giá hay phá sản  (VEF)
Nông dân “xé” hợp đồng với doanh nghiệp  (TT) -Ông Phạm Văn Sáu đang thu hoạch gần 5ha lúa cũng đưa lúa ra bán cho thương lái với lý do: “Hợp đồng với công ty có nói rõ nếu công ty mua thấp hơn mà không thỏa thuận được thì dân được bán ra ngoài. Nông dân làm quần quật quanh năm, lời lãi đâu có bao nhiêu. Ai mua cao thì tui phải bán thôi”.
Doanh nghiệp Campuchia đang tạm ngưng nhập hàng Việt Nam?  (ĐV)    —–Ngân hàng phải đóng cửa các quỹ tiết kiệm  (ĐV)
Kinh tế Việt Nam vì đâu nên nỗi?  (VnEc)    —-Xuất khẩu tuột dốc do đâu?  (TQ)  ——-Nông dân ,DN ‘chết’ trước ‘khí thế ‘ xuất khẩu gạo  (TQ)
Vàng lại rớt thảm, chênh lệch gần 4 triệu đồng/lượng  (NLĐ)
Tiểu thương bị đẩy ra đường  (NLĐ)

VĂN HÓA-THỂ THAO
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
- Ngày sư phạm Cánh Buồm số 3:  Vì sao trẻ không thích học văn?  (Tia sáng). - Coi chừng dấu vết nghề nghiệp trên con em (TT).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Bệnh viện đa khoa Kiên Giang: Cắt xén giờ bệnh nhân chạy thận (NNVN).
- Khám, chữa bệnh theo Quyết định 14 /2012: Dân nghèo ngoài tầm hỗ trợ: Bài 2: Mù mờ với chính sách hỗ trợ (DV). - Giã bắp làm cơm (TT).
Sự thật về “Nấm Hoàng Tử” (Trần Kinh Nghị).
Ăn hàng ngày (Đọt chuối non).
Những chiếc áo mới (Người Việt).
QUỐC TẾ 
Tổng thống Mỹ kêu gọi tân thủ tướng Úc tăng cường hợp tác song phương-(RFA)  —Một siêu cường mệt mỏi? -(RFA)

Syria: Số phận nghiệt ngã và đề xuất ngớ ngẩn của Nga  (Vũ đức Khanh -VOA)

Hội đàm Mỹ-Nga về Syria bắt đầu(VOA)   —-Mỹ, Nga thảo luận về kế hoạch dỡ bỏ vũ khí hóa học của Syria(VOA)
Người Mỹ cắt đứt quan hệ với phe al-Shabab bị giết chết(VOA)   —-Syria tuyên bố đặt vũ khí hóa học dưới sự kiểm soát quốc tế-(RFA)   —Truyền thông xã hội phản ứng trước bài xã luận của ông Putin  (VOA)
Bắc Hàn vi phạm nghị quyết của UNSC về hạt nhân-(RFA)   —Bắc Triều Tiên tái khởi động lò phản ứng hạt nhân Yongbyon(VOA)
Phiến quân Hồi giáo tấn công tỉnh thứ nhì ở Philippines(VOA)   —Ðài Loan tăng cường chống tham nhũng(VOA)
Campuchia bước vào thời kỳ lưỡng đảng  (Toquoc)
Lưu Hiểu Ba viết về công cuộc tìm kiếm dân chủ của Trung Quốc  (NCQT)

2031. THỰC TIỄN LÀ CHÂN LÝ

Nguyễn Trọng Vĩnh *
1Trước hết phải nói rằng không ai có thể phủ nhận công lao của Đảng Lao động Việt Nam và Đảng Cộng sản Việt Nam từ năm 1975 trở về trước. Đảng đã lãnh đạo nhân dân làm nên cuộc cách mạng tháng 8/1945 mở ra kỷ nguyên độc lập tự do, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, đánh thắng thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, hoàn thành độc lập thống nhất nước nhà. Thời kỳ đó, tuy có sai lầm trong cải cách ruộng đất, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã công khai tự phê bình và xin lỗi dân, Tổng bí thư Trường Chinh đã nhận trách nhiệm và xin từ chức, nhân dân vẫn tin tưởng, tự nguyện theo sự lãnh đạo của Đảng mà không cần có “Điều 4”. Nếu dùng cụm từ “Đảng quang vinh” thì phải dành cho Đảng của thời kỳ ấy, chứ không phải cho bây giờ, vì Đảng bây giờ đã khác rồi. Bộ phận không nhỏ Đảng viên thoái hóa biến chất, suy thoái về đạo đức, lối sống, tham nhũng tràn lan từ dưới lên trên, phần lớn lại nằm trong những đảng viên có chức có quyền, càng cao thì tham nhũng càng lớn, uy tín của Đảng giảm sút, lòng tin của dân đối với Đảng mất dần. Nhà nước và nhân dân tôn vinh Lý Thái Tổ, Lý Nhân Tông, chứ không ai tôn vinh Lý Huệ Tông và Lý Chiêu Hoàng.
Sau đổi mới năm 1986, “Kinh tế có bước phát triển, nhưng đó là so với điểm xuất phát thấp của chúng ta, nếu so với bạn bè trên thế giới và ngay trong khu vực thì còn chậm phát triển và còn nghèo lắm”, đúng như nguyên Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình đã nói. Tôi xin nói thêm là: Tụt hậu khá xa. Đời sống nói chung có cải thiện so với thời bao cấp, có một số thành tựu trong xây dựng cơ sở hạ tầng như đường sá, cầu, sân bay, bến cảng, chỉnh trang đô thị, có một số khá ngoạn mục như thành phố Đà Nẵng, Nha Trang, … Tuy nhiên, so thành tựu với sai lầm, tổn hại thì sai lầm tổn hại nhiều gấp mấy lần, làm cho dân nghèo, nước yếu.
Từ Hội nghị Thành Đô, nhất là từ Đại hội IX đến nay, lãnh đạo, điều hành kinh tế biểu hiện nhiều sai lầm yếu kém: cho Trung Quốc vào khai thác boxit Tây Nguyên, phá nát môi trường, gây ô nhiễm di hại lâu dài cho dân, đương gặp khó khăn về vận chuyển, sống dở chết dở; bán rừng và để chặt phá tan hoang rừng đầu nguồn gây lũ lụt lớn thường xuyên; cưỡng chế lấy đất của nông dân quá nhiều giao cho giới đầu tư địa ốc làm giầu, hàng vạn nông dân mất ruộng, thất nghiệp sống vật vờ; nay hàng vạn căn hộ thừa ế; hàng chục vạn doanh nghiệp tư nhân phá sản hoặc ngừng sản xuất, hàng triệu lao động không có việc làm; các Tập đoàn kinh tế nhà nước đại đa số vừa thua lỗ vừa tham ô thất thoát của nhà nước hàng trăm ngàn tỉ đồng; mỗi năm nhập siêu hàng chục tỉ USD; nợ xấu ngân hàng rất lớn; nợ công và nợ nước ngoài chồng chất đến mức nguy hiểm. Có chuyên gia kinh tế nổi tiếng người nước ngoài nói: “Kinh tế Việt Nam đã tụt xuống đến đáy”. Thêm vào đó, văn hóa đạo đức suy đồi, trật tự xã hội hỗn loạn.
Không có tự do, dân chủ: cấm tự do ngôn luận, tự do tư tưởng, cấm tụ tập đông người (từ 5 người trở lên!), cấm biểu tình yêu nước, cấm công nhân đình công tự phát, cấm dân oan khiếu kiện tập thể, cấm trí thức phản biện, cấm báo tư nhân, cấm đảng viên cùng ký khiếu kiện cùng với dân dù quyền lợi cũng bị xâm phạm như dân, cấm đảng viên không được tự do ứng cử vào Quốc hội và các cơ quan dân cử, không cho người trên 60 tuổi được ứng cử vào Quốc hội (trừ quan chức cao cấp trong Đảng và chính quyền), hạn chế công dân ngoài Đảng chỉ được 15% trong Quốc hội, còn lại toàn là đảng viên, chủ yếu là đảng viên là người có chức quyền các cấp, hóa ra Quốc hội là “Đảng hội”. Phá, quấy rầy, uy hiếp những chủ trang mạng mà nhiều người truy cập, nghị định 72 cấm thông tin trên các trang mạng internet, bắt bớ, bỏ tù các “bloggers” dám phê phán sai trái của chính quyền, dám đấu tranh đòi dân chủ, đòi đa đảng, đòi tam quyền phân lập, đòi bỏ Điều 4, quy chụp cho họ là chống nhà nước v.v… Phần lớn những điều cấm ấy là vi phạm Hiến pháp. Thế mà bà Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan nói rằng: “Xã hội ta dân chủ gấp vạn lần xã hội tư bản”, trong khi bà nguyên Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình nói rất đúng rằng: “Hòa bình và độc lập rồi, trong xây dựng đất nước phải có tự do dân chủ thì mới có điều kiện phát triển đất nước mang lại hạnh phúc cho mọi người”. Tình hình không có tự do, dân chủ như kể trên là cơ sở để ông Lê Hiếu Đằng và nhiều nhân sĩ trí thức nói: “Đảng Cộng sản độc tài toàn trị”.
Từ Đại hội IX đến nay, trong lãnh đạo  thiếu ý chí, tự chủ tự cường, bị Trung Quốc khống chế, lệ thuộc họ.
Với thủ đoạn lừa phỉnh “16 chữ, 4 tốt” và sợi dây trói “cùng chung ý thức hệ”, nhà cầm quyền Trung Quốc cấm ta không được nhắc đến cuộc xâm lược tháng 2/1979, tàn phá và giết hại đồng bào các tỉnh biên giới của ta; hàng năm không được tưởng niệm các cán bộ, chiến sĩ hi sinh trong trận chiến đó và hơn 60 cán bộ, chiến sĩ hi sinh năm 1988 trong trận đánh của Trung Quốc để cướp các bãi đá trong quần đảo Trường Sa của chúng ta; trong đàm phán biên giới và vịnh Bắc bộ, họ ép ta và ăn lấn được rất nhiều đất và biển của chúng ta; họ tùy tiện can thiệp vào nhân sự nội bộ của ta.
Trên biển Đông, họ mặc sức hành động ngang ngược, bắt, đánh đắm tàu cá, xua đuổi, bắn ngư dân ta trong vùng đặc quyền kinh tế và trong ngư trường truyền thống quanh quần đảo Hoàng Sa của chúng ta, cắt cáp tàu Bình Minh và tàu Viking II hoạt động trong lãnh hải của chúng ta, cho người vào “nuôi cá” trong vịnh Cam Ranh để nghiên cứu khảo sát quân cảng quan trọng bậc nhất Đông Nam Á và là địa bàn xung yếu của ta. Mỗi khi Trung Quốc có hành động bạo ngược ở biển Đông, người phát ngôn Bộ Ngoại giao ta cũng phản đối lấy lệ, không dám triệu tập Đại sứ của họ lên Bộ ngoại giao để trao công hàm phản đối mà chỉ trao cho cán bộ sứ quán của họ, không như họ làm đối với tôi khi tôi làm Đại sứ nước ta bên nước họ. Trên tờ “Hoàn cầu thời báo” của Đảng Cộng sản Trung Quốc thỉnh thoảng có bài lăng mạ và dọa đánh Việt Nam mà báo chí phía ta cũng im. Điều gì mà Trung Quốc không muốn thì lãnh đạo ngại không dám làm. Biểu tình yêu nước đông người hay cá nhân chống Trung Quốc xâm phạm chủ quyền của tổ quốc lại bị đàn áp. Ta có đầy đủ tư liệu về chủ quyền biển đảo của Việt Nam không giáo dục rộng rãi cho toàn dân biết, không in ra nhiều thứ tiếng, trình lên LHQ và phổ biến cho thế giới đề dư luận ủng hộ ta.
Nội lực nước ta quá yếu
Nội lực của một quốc gia bao gồm nhiều yếu tố, thông thường là 3 yếu tố chính: Lực lượng kinh tế, lực lược quốc phòng, sức dân và lòng dân. Ở nước ta hiện nay thì kinh tế quá yếu kém, quốc phòng là bí mật quốc gia tôi không dám lạm bàn. Ở đây, tôi chỉ nói đến yếu tố sức dân và lòng dân. Muốn xây dựng nội lực thì phải gắn bó với dân, dựa vào khối đại đoàn kết dân tộc, chăm lo đời sống cho dân, thực hiện dân chủ. Lâu nay lại làm ngược lại, nào là tăng giá xăng dầu, tăng giá điện, giá nước, tăng học phí, tăng viện phí, tăng đóng góp, quyên góp, mọi thứ đổ lên đầu dân, tăng khó khăn cho đời sống của nhân dân, lại còn tước đoạt quyền lợi của dân, đàn áp dân. Như thế thì làm sao phát huy được sức mạnh của dân, xây dựng thành nội lực. Nguyên Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình nói rất đúng: “Không có nội lực sẽ khó giữ chủ quyền.”
Thiếu tướng Lê Văn Cương nói: “… Sự hưng vong , thịnh suy phụ thuộc rất lớn vào trí tuệ và phẩm chất của đội ngũ lãnh đạo là những người ở vị trí nắm quyền lực tối cao”. Đó chính là ông muốn nói đến trách nhiệm của những nhà lãnh đạo hiện nay.
Trước tình hình kinh tế sa sút, đất nước suy yếu, xã hội không có dân chủ tự do, lệ thuộc, ông Lê Hiếu Đằng một người cách mạng chân chính, trên giường bệnh với tinh thần yêu nước và xây dựng, nêu vấn đề lập một đảng mới (Đảng Dân chủ xã hội chẳng hạn) là “đòi hỏi khẩn thiết của cuộc sống”, để cho có sự cải biến tích cực làm cho đất nước phát triển nhanh. Có một đảng mới, có chính danh để đấu tranh nhằm hạn chế những sai lầm của Đảng Cộng sản, để Đảng Cộng sản tự điều chỉnh tốt lên, để có tự do, dân chủ, xã hội lành mạnh là một điều hay.
Chính ông Lê Hiếu Đằng đã viết “Chúng ta đấu tranh với phương châm công khai, minh bạch, ôn hòa, bất bạo động, phản đối tất cả mọi hành động manh động, bạo lực, khiêu khích, gây chiến tranh” và ông cũng viết “Tôi chưa bao giờ nói là chống Đảng Cộng sản hoặc xóa bỏ Đảng Cộng sản”. Vậy có gì là “náo động thiên cung” đâu, mà các vị tiến sĩ, giáo sư, các nhà “bảo hoàng, bảo thủ” nhao nhao phê phán, phản bác lên án ông Đằng bằng cách cắt xén, xuyên tạc, suy diễn, bất chấp sự thật, với những lý luận gượng gạo, nặng về quy chụp theo kiểu “bỏ bóng đá người” thế!
Đề nghị các vị cho đăng toàn văn bài “Viết trên gường bệnh” của ông Lê Hiếu Đằng và những bài của các tác giả đồng tình với ông Đằng lên các báo “lề Đảng” song song với các bài phản bác của các vị, để công chúng bàn luận xem chân lý thuộc về ai. Có thế mới công bằng.
N.T.V.

* Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên là Ủy viên BCHTƯ ĐCSVN, Đại sứ VN tại TQ (xem thêm trên Wikipedia).

Thích Chân Quang – là ai ?

NHIẾP VĨNH TRANG
Tôi đã kiên nhẫn ngồi nghe băng ghi hình phát trên Youtube của ông thầy chùa (nói theo ngôn ngữ của dân miền Nam) – Thích Chân Quang, thuyết giảng cho khá nhiều tín đồ Phật giao trong một hội trường khá đông người nghe’’về đề tài Biển Đông…’’.
"Nhà sư" Thích Chân Quang, ông là ai?
“Nhà sư” Thích Chân Quang, ông là ai?

Tôi kiên nhẫn…kiên nhần đến…mệt, rồi không thể kiên nhẫn hơn khi nghe ông Quang nói đến câu “Trung Quốc là anh mà (anh hùng Việt nam) Lý Thường Kiệt (lại dám) mang quân truy kích tới hang ổ kẻ xâm lược –  đánh TQ, (ông anh) – là…“Hỗn” , thì không thể kiên nhẫn nghe ông ta nói tiếp nưã, mặc dù băng ghi hình còn dài (1 giờ 21 phút). Xin mời bạn nghe bài thuyết giảng của Thich Chân Quang theo đường Link này :
Nghe TCQ nói, trong tôi phục hiện câu chuyện xẩy ra hơn 3 năm trước… Dạo đó đài BBC (vẫn còn đang phát thanh). Một người Việt tên là Nguyễn Giang đang là Trưởng ban phát thanh tiếng Việt, cho một người đàn bà Việt tên là Đỗ Ngọc Bích đưa bài báo lên diễn đàn BBC bàn luận về chủ đề quan hệ giữa Việt Nam – Trung Quốc. Bài viết dài chỉ xin trich một đoạn mà ĐNB viết, làm thí dụ :
Người dân Việt Nam bắt nguồn từ Trung Quốc, Vua của Việt Nam cũng khởi tổ từ người Trung Quốc, coi vua Trung Quốc như anh như cha… từ Ngô Quyền, Đinh Bộ Lĩnh, hay Lý Công Uẩn, rồi các gia tộc họ Trần, Lê, Nguyễn, v.v…”.
Còn hôm nay – 3 năm sau – (2010 – 2013), Thích Chân Quang, ngang nhiên mở hội thuyết pháp ngay tại hội trường giữa thanh thiên bạch nhật, ngay trên đất nước Việt rồi, “mắng người anh hùng của dân tộc Việt – Ngài dũng tướng Lý Thường Kiệt – Hỗn !
Trong khi tuyên ngôn của ngài đã vang vọng núi sông ngàn đời:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư !
Chúng ta tự hỏi : Gã thầy chùa này là ai mà dám láo xược thế?
Gã là người Việt hay là người Trung Hoa?
Khoan ! Xin các bạn nghe đây – tôi vừa nghĩ và tra tìm ra một việc: Trên trang Talawas của nữ sĩ Phạm Thị Hoài, ngày 29.3.2008 có đi một bài kí nhan đề : Chuyện ở sân sau: Về người cha và ông nội của Chủ tịch Hồ Chí Minh” của nhà văn Hồ Sĩ Sênh (cháu của cụ tổ Hồ Sĩ Tạo). Ông viết về gia cảnh cụ cố Hồ Sĩ Tạo – là bố… cụ Nguyễn Sinh Sắc, thân phụ cụ Nguyễn Sinh Cung tức là Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh – chủ tịch Đảng, chủ tịch đầu tiên của nước Việt Nam – Dân chủ – Cộng hòa, bây giờ là nước CHXHCN Việt Nam. Trong bài viết, ông HSS có nhắc tới một nhà sư tên Thích Chân Quang, là giòng giống của cụ Nguyễn Sinh Sắc, sau khi thoát án chém của triều đình Huế (vì “Thiếu trách nhiệm” đã làm chết một nông dân khi cụ làm quan huyện)… Cụ NSS đi trốn vào vùng bưng biền Đồng tháp rồi kết duyên với một cô gái trẻ…sinh được người con trai tên là Hồ Chí Nghĩa (tức là em út của Hồ Chí Minh). Cụ HCN sinh ra anh con trai sau này đi tu, làm trụ trì ở một ngôi chùa ở Vũng Tầu có pháp danh là Thích Chân Quang. Viết về nhân vật này, nhà văn Hồ Sĩ Sênh dành cho ông ta sự ngưỡng mộ và niềm kính trọng (trích trong talawas) :
5.
’’Về thượng toạ Thích Chân Quang: ông là nhà sư đức cao vọng trọng, là người truyền giảng đạo Phật trên nhiều vùng đất nước, luôn gắn đạo với đời và mong cuộc đời ngày một tốt hơn. Người như vậy làm sao có sự khuất tất? Thanh Khê chúng tôi là vùng nghèo, miền núi đi lại khó khăn vậy mà thượng toạ vẫn tìm về dâng hương ở nhà thờ họ và nhà thờ cụ Giải nguyên Hồ Sĩ Tạo. Con cháu trong họ rất trân trọng và quý mến cái tâm của thượng toạ’’.
Không biết ông thầy chùa Thích Chân Quang đang “gieo rắc” sự bất kính với tổ tiên, thóa mạ anh hùng dân tộc, bóp méo lịch sủ dân tộc Việt – có phải chính là Thượng tọa Thích Chân Quang, cháu gọi cụ Hồ là bác ruột, cháu gọi cụ Nguyễn Sinh Sắc là ông nội, không?
Liệu đúng, thì người đọc – nhân dân VN quả là “Thánh”. Vì sao mà khi TCQ về “nhận tổ quy tông” đã bị phát hiện, nghi ngờ… khiến ông HSS phái bào chữa một cách yếu ớt ?…
Đỗ Ngoc Bich là một người đàn bà. Vốn háo danh (…) cô ta có thể – do bản chất – “Sâu sắc như cơi đựng giầu’’ nên sai lầm, Nhân dân có thể thông cảm mà tha thứ. Còn cái “Nông nổi giếng khơi’’ của gã thầy chùa Thích Chân Quang thì nhân dân VN không thể nào tha thứ được. Nếu đúng đây lại là “dòng giống rồng” thì càng muôn lần đáng chết, muôn đời đáng nguyền rủa!
Từ trước đến nay, hệ thống Văn hóa – Tư tưởng của chế độ luôn chú ý đến diễn biến tư tưởng và hiện tượng diễn biến – tự diễn biến của các “thế lực thù địch” (TLTĐ) rồi có biện pháp ngăn chặn, trấn áp. Thích Chân Quang đích thực đang làm vai trò của một TLTĐ, phục vụ cho mục đích của giặc ngoại xâm. Cơ quan An Ninh Quốc Gia cần phải vào cuộc ngăn chặn hành động nguy hiểm này.
Thich Chân Quang khoác áo nhà tu hành. Ông ta là “sư” của Hội phật giao “quốc doanh” hay là người của Hội phật giao thống nhất (của Tăng thống Thich Quảng Độ), xin các vị hãy lên tiếng ngăn chặn hành động sai trái này !
Còn các vị phật tử VN đáng kính !
Các vị không hề có phản ứng gì trước hành động của ông thầy chùa “phản động”, này ư ? Chí ít – việc làm tích cực của các vị là: Hãy tẩy chay các buổi thuyết giảng của Thích Chân Quang !
12.9.2013
NVT

Cảnh sát cơ động, anh là ai ?

dan apNhiều trung đoàn cảnh sát cơ động được thành lập, súng ống khí tài trang bị tới tận răng. Nhiều cuộc tập trận chống khủng bố, chống bạo loạn đã, đang và sẽ diễn ra . Hôm qua, một người bạn hỏi tôi : Cảnh sát cơ động là ai ?
Sau một hồi trao đổi, chúng tôi cho rằng : Cảnh sát cơ động không phải là con cha cháu ông, cũng rất ít là con em người thành phố thị xã có học, cũng không phải là con em nông dân có bát ăn bát để mà là con em nông dân ở vùng sâu vùng xa, ở miền núi mà đời sống rất khó khăn , thậm chí còn mù chữ. Họ được tuyển dụng, được cho ăn no mặc ấm, được nhồi nhét tinh thần xả thân bảo vệ sự nghiệp của Đảng , của chính quyền do Đảng lãnh đạo . Họ không cần biết dân là ai , bố mẹ của họ có phải là dân không , họ không được phép mủi lòng trước cảnh dân oan kiện cáo khắp nơi, họ chỉ biết vâng lời cấp trên, bảo đi là đi, bảo bắn là bắn . Họ là những “vệ binh cộng hòa “ sẵn sàng tử vì đạo như ở Iran
Nếu đúng như vậy thì khốn nạn cho dân tộc này quá

NHỮNG CÁI CHẾT ĐƯỢC BÁO TRƯỚC

Bàn thờ Đặng Ngọc Viết
Chưa khi nào mùi tử khí phả vào chúng ta với những đau đớn, nghẹn ngào lẫn phẫn uất, một cuộc sống được gọi là thời bình, được cho là “dân chủ gấp vạn lần” tư bản; được coi là “đang bị các thế lực thù địch chống phá quyết liệt”; được rao giảng là một một nhà nước “vì dân, do dân, của dân”…

Nhiều năm rồi người ta không còn xa lạ với đoàn đoàn lũ lũ dân oan khiếu kiện đất đai trôi nổi, vật vờ khắp các thành phố nhỏ, to. Tiếng kêu của những kẻ bần cùng rơi vào một hố đen quyền lực, thăm thẳm những mưu mô, toan tính bằng một thái độ cương quyết,tàn bạo, lạnh lùng...Thậm chí những dân oan còn bị chính quyền xua đuổi, trấn áp, kể cả những ai muốn giúp đỡ họ. Phía trước là một tương lai không lối thoát. Phía sau là sự dồn đuổi, cướp bóc của bạo quyền. Họ đi về đâu?

Tiếng súng hoa cà của anh em anh Đoàn Văn Vươn hầu như không tưới tẩm một chút ân hận, một chút nghĩ lại, một chút thay đổi…của chính quyền. Kẻ xua quân đi cướp bóc dân thì ngồi ở vị trí điều tra và quan tòa. Và sau đó họ được tưởng thưởng bằng cái lon tướng với sự hả hê. Không biết nếu được làm lại, anh Vươn có chọn súng hoa cà hay khẩu súng có sức công phá hớn hơn?

Mới gần đây, dân oan Mai Xuân Thưởng mới được biết thêm một trường hợp đau lòng xảy ra ở Lâm Đồng. Ông Phạm Anh Nam đã tự thiêu và chết vào ngày 11 tháng 10 năm 2011, ngay truớc khu đất mà gia đình ông đang cư ngụ một cách hợp pháp.

Con gái ông Nam kể lại là ba cô đã theo kiện 14 năm nhưng không ai giải quyết. Sau đó huyện cho người tới cưỡng chế và thu hết café của gia đình ông. Sau đó huyện liên tục cử công an xuống uy hiếp tinh thần của ông Nam, khiến ông phẫn uất, quẫn bách nên đã tự thiêu.

Câu chuyện từ năm 2011, đến đầu năm 2013, nhiều người mới biết chuyện này vì khi ấy, con gái ông là Phạm Thị Anh Kiều mang di ảnh ông ra vườn hoa Mai Xuân Thưởng kêu oan cho cha. Ông Nam có để lại lá thư tuyệt mệnh rằng: "Anh rất thương em và các con. Nhưng vì hạnh phúc cho nhiều gia đình anh phải đòi công lý". Ông còn nhắn nhủ gia đình thực hiện yêu cầu: Hãy ghi hình và đưa lên mạng cho mọi người biết và Kiều hãy đi đòi công lý cho ông…

Còn Đặng Ngọc Viết thì sao? Vẫn là câu chuyện đất đai, giải tỏa, đền bù …Viết không còn bất cứ hy vọng, sự cảm thông, đối thoại, công lý vào những người khoác áo chính quyền. Mọi ngôn từ đã không còn tác dụng. Nhưng ngôn tư tắt tiếng, không có nghĩa là sự im lặng…

Chính quyền VN hiện nay gần như đã bịt mọi kênh đối thoại với người dân của mình. Bởi chắc chắn có đối thoại là có phản biện, có chỉ trích, phê phán, thậm chí phủ nhận…Họ muốn gì? Sự thật đã chứng tỏ, dù độc quyền tư tưởng gần một thể kỷ, thì cũng không khiến nhiều dòng nước chảy ngược đổ vào kênh đào duy nhất mà họ xây nên…Sự phản kháng tràn bờ là tất yếu cho cái đập CNXH đang vỡ từng mảng.

Thi thể của ông Nguyễn Anh Nam
Viết muốn đối thoại nhưng không ai lắng nghe anh. Viết muốn sống nhưng các ngả sống đều bịt lối. Và anh không thể sống theo cái cách chính quyền muốn anh phải sống. Cái cách Viết chuẩn bị ảnh thờ cho mình, nói lời tạm biết với cha già bệnh tật trước lúc ra đi, quì trước tượng Bồ Tát Quan Thế Âm sám hối hay cầu xin vãng sanh chỉ ít giây tự bắn vào ngực mình…như một bi tráng ca thời đại.
Câu chuyện Đặng Ngọc Viết lựa chọn cho mình cái chết, cách “được” chết theo ý mình có tầm vóc của một cuốn tiểu thuyết theo trường phái “hiện thực phê phán XHCN” trọn vẹn.

Cầu cho những hương hồn mệt mỏi nơi trần thế như ông Nguyễn Anh Nam, Đặng Ngọc Viết được siêu sanh. Vì họ đã trả nợ bởi chính cái chết của mình…

Bởi những kẻ đáng bị xử án trước những cái chết như thế này vẫn sống nhởn nhơ và “giương cao ngọn cờ bách chiến bách thắng” - một “chiến thắng” trước cái chết của người dân mà họ làm “đại diện”…

Và, ai sẽ là nạn nhân như ông Dũng?
Và sau ông Nam, anh Viết sẽ là ai tiếp theo?