Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

Việt Nam thất bại trong việc đưa Trung Quốc vào đàm phán vấn đề Hoàng Sa

South China Morning Post

  Bất chấp các thỏa thuận ban đầu, Bắc Kinh vẫn chưa đồng ý thảo luận về tranh chấp lãnh thổ ở Biển Đông
Greg Torode
24-08-2011
Việt Nam dường như đã thất bại trong nỗ lực mới nhất để thuyết phục Trung Quốc mở các cuộc đàm phán về tranh chấp lãnh thổ kéo dài âm ỉ ở quần đảo Hoàng Sa, trên biển Đông.
Trong khi một báo cáo ban đầu từ Bộ Ngoại giao Việt Nam, sau vòng thảo luận mới nhất về tranh chấp trên biển với Trung Quốc chưa được giải quyết, nói rằng, một “sự đồng thuận sơ bộ về một số vấn đề” đã đạt được, tuyên bố sau đó nói rõ rằng quần đảo Hoàng Sa vẫn không phải là một phần của sự đồng thuận đó.
Bà Nguyễn Phương Nga, phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam, cho biết trong một tuyên bố: “Các cuộc đàm phán vẫn đang diễn ra. Lập trường của chúng tôi đã nói rõ trong nhiều dịp, rằng quần đảo Hoàng Sa là một phần của các cuộc đàm phán giữa Việt Nam và Trung Quốc về các vấn đề trên biển“.
Các quan chức Trung Quốc chưa đưa ra bình luận chi tiết về các cuộc đàm phán, hiện đang ở vòng thứ tám, nhưng các phái viên và học giả của họ đã lặp đi lặp lại rõ ràng rằng sự chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa của Trung Quốc không đưa ra thảo luận như một phần của các vấn đề còn tồn đọng với Hà Nội. Các cuộc thảo luận giữa hai anh em, có thể là hàng xóm không tin tưởng nhau, thì kín đáo, nhưng dù sao vẫn đang được [các nước trong] khu vực quan sát chặt chẽ, nơi gia tăng sự chú vào biển Đông.
Trong khi gần đây Trung Quốc cam kết hợp tác với ASEAN, trong đó có Việt Nam, từ lâu, Bắc Kinh đòi giải quyết song phương các tranh chấp cụ thể ở biển Đông, thay vì giải quyết như một phần củs sự dàn xếp trong khu vực, mà SEAN ủng hộ. Việt Nam và các đối tác ASEAN như: Malaysia, Philippines và Brunei, có yêu sách trên Biển Đông và quần đảo Trường Sa. Chỉ có Trung Quốc và Việt Nam đòi toàn bộ quần đảo Trường Sa và [hai nước này] là bên tranh chấp duy nhất đối với quần đảo Hoàng Sa. Tuyên bố của Đài Bắc phản ánh các quan điểm của Bắc Kinh.
Hà Nội đã cho biết, họ sẽ đàm phán trực tiếp với Bắc Kinh về các tranh chấp song phương cụ thể và rộng hơn khi liên quan đến nhiều quốc gia.
Một cựu phái viên Đông Nam Á nói: “Với tất cả những gì đang xảy ra, sự kiện Trung Quốc và Việt Nam đang đàm phán thì  quan trọng và đang được tất cả chúng tôi theo dõi rất chặt chẽ. Vấn đề là, dường như họ không tiến xa, mặc dù có sự tiến bộ trong quá khứ“.
Kể từ khi bình thường hóa quan hệ vào năm 1991, Bắc Kinh và Hà Nội đã thành công trong giải quyết các tranh chấp đất đai ở vùng biên giới miền núi 1.400 km, cũng như Vịnh Bắc Bộ. Vấn đề cuối cùng còn lại liên quan tới cửa vịnh Bắc Bộ và biển Đông, mà Trung Quốc tuyên bố phần lớn, qua đường chín đoạn đang gây tranh cãi. Các cuộc thảo luận vẫn còn trong giai đoạn trứng nước, về mặt kỹ thuật thiết lập một khuôn khổ các nguyên tắc hướng dẫn và quần đảo Hoàng Sa là một khối chướng ngại chính, khi Bắc Kinh từ chối, ngay cả không chấp nhận là có tranh chấp.
Tiến sĩ Vương Hàn Lĩnh, một học giả về vấn đề hàng hải và luật pháp quốc tế, thuộc Học viện Khoa học Xã hội Trung Quốc tại Bắc Kinh, đã nói: “Không có gì để thương lượng. Chủ quyền của Trung Quốc trên quần đảo Hoàng Sa chưa bao giờ trong vòng tranh chấp và Việt Nam đã thừa nhận điều này trong quá khứ. Thảo luận về những nỗ lực hợp tác, bảo vệ tài nguyên, tìm kiếm cứu nạn.v.v…là một chuyện, chủ quyền của Trung Quốc là một chuyện khác“.
Ngọc Thu dịch từ viet-studies.

Phạm Đình Trọng – Kiêu binh thời Đảng trị

Phạm Đình Trọng
Lịch sử Việt Nam đã từng ghi nhận, cuối thế kỉ XVIII, thời Lê mạt, triều chính thối nát. Trịnh Kiểm với danh nghĩa cứu nước phò vua, bảo vệ ngôi báu nhà Lê, đã tạo nên thế lực chính trị độc quyền họ Trịnh, trở thành Chúa Trịnh bên cạnh Vua Lê! Là bộ tham mưu của Vua Lê nhưng quyền lực Chúa Trịnh lấn át Vua Lê, trùm lên Vua Lê! Quyền bính trong triều, Chúa Trịnh nắm cả, Vua Lê chỉ là bù nhìn. Một triều đình, hai bộ máy! Bên cạnh cung Vua thâm nghiêm nhưng im lìm vắng lặng là phủ Chúa nguy nga, lớp lớp lính canh, rầm rập quan quân lui tới! Bộ máy thực quyền Chúa Trịnh giật dây, chỉ huy bộ máy hình thức của Vua Lê! Mọi việc Vua Lê phải hỏi Chúa Trịnh! Vua muốn đề bạt ai, Chúa quyết, Vua mới được ban sắc phong! Hai bộ máy cồng kềnh, xa hoa và sa đọa cưỡi trên lưng, đè trên đầu dân đen nghèo đói! Coi thường Vua, quan lại ở phủ Chúa lộng hành, không coi kỉ cương phép nước của Vua ra gì, mặc sức cướp bóc, bóp nặn dân và sống xa xỉ, hoang tàn vô độ! Dân đói khổ, bất bình! Giặc giã nổi lên khắp nơi!
Để trấn áp sự chống đối của dân ở kinh đô, bảo vệ phủ Chúa, duy trì thể chế ngang trái Vua Lê – Chúa Trịnh mà thực chất là thể chế độc tài Chúa trị, Chúa Trịnh lấy tiền thuế của dân nuôi dưỡng đội quân cấm vệ đông đúc. Là công cụ trấn áp dân, bảo vệ nghiệp Chúa, quân cấm vệ được ban nhiều bổng lộc, được phong cấp binh cao chót vót cho hàng loạt kẻ thân tín, được nuông chiều trở thành đám kiêu binh, mặc sức cướp của, giết người, hãm hiếp đàn bà con gái! Đám kiêu binh coi dân đen như cỏ rác, coi mạng sống của người dân chỉ như mạng ruồi, mạng muỗi!
Ba thế kỉ đã trôi qua! Ba thế kỉ liên tiếp những cuộc cách mạng xã hội và dồn dập, ào ạt những cuộc cách mạng khoa học kĩ thuật, đưa xã hội loài người bước những bước dài đến văn minh. Ngày nay loài người đã bước vào nền văn minh tin học, rôbốt làm thay con người trong nhiều việc chân tay và internet thay con người trong nhiều việc quản lí. Với nền văn minh tin học, ở các nước dân chủ văn minh, bộ máy nhà nước đều rất gọn nhẹ, thực sự là bộ máy phục vụ dân, gần dân, thân thiện với dân. Tưởng rằng thể chế đã tạo ra hai thảm họa cho người dân: một nhà nước, hai bộ máy quản lí khổng lồ đè lên nhau rồi cùng đè xuống đầu dân đen và đám hung thần kiêu binh coi mạng người dân như cỏ rác đã vĩnh viễn chôn vùi trong quá vãng cùng chế độ phong kiến thối nát! Nhưng không ngờ những người thực thi chủ nghĩa cộng sản thủ tiêu nhà nước của ông Mác ông Lê nin lại khôi phục đầy đủ hai thảm họa của thời ngang trái, rối ren, đau khổ và nhục nhã của lịch sử Việt Nam, thời Vua Lê Chúa Trịnh! Cũng một nhà nước hai bộ máy công quyền quan liêu khổng lồ ngự trị trên đầu dân đen! Cũng nảy nòi thứ hung thần kiêu binh thản nhiên giết dân lành vô tội như giết kiến và nhơn nhơn vô can đứng trên pháp luật!
Thời Vua Lê Chúa Trịnh, thời độc tài Chúa trị, một nhà nước hai bộ máy chỉ có ở trung ương, lầu Chúa bên cạnh cung Vua chỉ có ở kinh đô! Đám hung thần kiêu binh chỉ có ở kinh kì! Thời đảng trị ngày nay, hai bộ máy lạnh lùng, quan liêu, nặng nề thiết lập đến tận phường xã, thôn ấp, tổ dân phố. Bên cạnh trụ sở Ủy ban Nhân dân bề thế là trụ sở đảng ủy nghênh ngang, ngạo nghễ! Và khủng khiếp hơn là những hung thần kiêu binh đông đúc cũng nghênh ngang ngạo nghễ ở mọi hang cùng ngõ hẻm!
Thật mỉa mai khi dân chúng đang xôn xao ngơ ngác, đang băn khoăn lo lắng trước tin hội trường Ba Đình, nơi diễn ra hội nghị Diên Hồng thời kháng chiến chống Mĩ sẽ bị đập phá để xây nhà Quốc hội, khi Quốc hội vừa đưa ra bàn có nên phá một di tích linh thiêng như hội trường Ba Đình thì có ý kiến lạnh lùng phán: Việc phá bỏ hội trường Ba Đình, Bộ Chính trị của đảng đã quyết rồi! Thế là Quốc hội khỏi bàn, chỉ còn bỏ phiếu cho đủ thủ tục lựa chọn phá hay không phá! Bỏ phiếu thủ tục vì việc lựa chọn, đảng cũng đã chọn cho rồi, các đại biểu Quốc hội cũng chẳng cần đắn đo lựa chọn! Gần trăm phần trăm đại biểu Quốc hội là đảng viên phải chấp hành nghị quyết của đảng nên gần trăm phần trăm phiếu tán thành phá bỏ một công trình kiến trúc rất tiêu biểu, rất đặc trưng của một thời lịch sử, phá bỏ một chứng tích hiên ngang của một thời lịch sử hào hùng! Bến Bình Than, nơi có mái nhà tranh dân dã để các bô lão cả nước họp hội nghị Diên Hồng hạ quyết tâm kháng chiến dẫn đến thắng lợi trong ba lần kháng chiến chống Nguyên Mông. Mái nhà tranh Diên Hồng đã bị thời gian hủy hoại, nay chỉ còn cái tên Diên Hồng! Hội trường Ba Đình xây bằng vật liệu và qui trình công nghệ hiện đại, xi măng mác cao, bê tông cốt thép có thể thách đố sự tàn phá của thời gian hàng trăm năm nhưng đã bị nghị quyết của Bộ Chính trị với hơn chục người phá trong thoáng chốc! Hội trường Ba Đình lịch sử nay cũng chỉ còn cái tên Ba Đình! Lòng dân trống rỗng và lịch sử hoang vắng!
Đến vụ cho người nước ngoài vào Đắc Nông đào bới bô xít mới càng cám cảnh cho thân phận nhà nước đảng trị! Đất nước đang hối hả công nghiệp hóa, hiện đại hóa mà điện thiếu, công nghệ hiện đại càng thiếu! Đất nước cần điện, cần kĩ thuật công nghệ hiện đại chứ không cần nhôm! Có trữ lượng lớn quặng bô xít đấy nhưng chế biến từ bô xít ra nhôm tốn quá nhiều điện, giá nhôm ở thị trường thế giới lại rẻ, có nhôm xuất cũng chẳng mang lại lời lãi cho nền kinh tế! Từ lúc các nước xã hội chủ nghĩa còn là một hệ thống rộng lớn, hùng hậu trên thế giới, Việt Nam là thành viên của khối Tương trợ Kinh tế Xã hội Chủ nghĩa COMECOM. COMECOM đang cần nhôm và các nhà khoa học, các chuyên gia kinh tế COMECOM đã đến tận mảnh đất bô xit Đắc Nông, Lâm Đồng, Việt Nam giải bài toán kinh tế khai thác bô xít đã đi đến đáp án: Hiệu quả kinh tế là con số âm! Bốn kì đại hội đảng qua đi, gần hai mươi năm sau, ông Tổng bí thư vừa được bầu không biết đến bài toán kinh tế khai thác bô xít đó, lại bị đảng của nước lớn lừa mị nên ông đã hồn nhiên, ngây thơ liên tiếp kí với nước lớn, hết tuyên bố chung: Nhất trí thúc đẩy các doanh nghiệp hợp tác lâu dài trong dự án bô xít nhôm Đắc Nông! Lại thông báo chung: Khẩn trương bàn bạc và thực hiện các dự án lớn như bô xít Đắc Nông! Thế là người nước lớn ồ ạt kéo đến Đắc Nông. Người dân Việt Nam ở Tân Rai, Đắc Nông phải tức tưởi rời khỏi nhà cửa, đất đai, mồ mả tổ tiên để người nước lớn san bằng nhà cửa, san bằng những ngôi nhà mồ linh thiêng, san bằng những cánh rừng đại ngàn thâm nghiêm, san bằng những vườn cao su, cà phê đang thu hoạch, rồi giăng hàng rào, cắm biển ghi chữ nước lớn: Cấm người Việt Nam! Đau quá! Nhục quá! Nguy quá!
Dư luận sửng sốt, lo lắng thì ông Thủ tướng Chính phủ đồng thời là nhân vật lãnh đạo chủ chốt hàng thứ hai trong đảng liền lớn tiếng mang đảng ra trấn áp dư luận: Khai thác bô xít Tây Nguyên là chủ trương lớn của đảng! Đến lúc đó việc cho nước ngoài vào khai thác bô xít ở Tây Nguyên mới được đưa ra Quốc hội bàn chiếu lệ vì Quốc hội vừa bàn, ông Chủ tịch Quốc hội lại là nhân vật lãnh đạo chủ chốt hàng thứ ba trong đảng liền dẹp mọi ý kiến bằng câu nói xưng xưng áp đặt: Dự án khai thác bô xít Tây Nguyên đã được sự đồng thuận của xã hội! Thế là khỏi bàn! Thế là dự án khai thác bô xít của đất nước ta đang được người nước ngoài hối hả thực hiện, đang là gánh nặng của nền kinh tế đất nước, đang là hiểm họa hủy diệt tận gốc rễ nền văn hóa dân tộc Tây Nguyên, đang là tai họa tàn phá môi trường xanh của Tây Nguyên, đầu độc nguồn nước sinh sống của cả Trung và Nam Bộ, đang là mối nguy hiển hiện trước mắt: địa thế chiến lược Tây Nguyên đã trở thành lãnh địa của nước lớn, là thế đứng, là nơi tập kết lực lượng để họ thực hiện tham vọng bành trướng thôn tính Việt Nam!
Chỉ nêu hai việc cũng đủ nhận ra trang sử buồn một nhà nước gồng mình gánh hai bộ máy công quyền nặng nề mang đầy đủ bản chất phong kiến thời Vua Lê - Chúa Trịnh đang sống lại ở xã hội nước ta giữa thời văn minh tin học hôm nay! Bộ máy công quyền phong kiến nào cũng mang căn bệnh mãn tính di truyền là quan liêu, lạm quyền, xa dân! Một bộ máy quan liêu, lạm quyền, dân đã điêu linh, khốn khổ! Hai bộ máy quan liêu, lạm quyền, cồng kềnh chồng lên nhau càng xa dân, càng đè nặng xuống đầu dân! Đồng tiền thuế của dân càng bị chia nhỏ, phần còn lại chăm lo phúc lợi cho dân càng còm cõi, hẩm hiu! Vì thế mà tình cảnh trong các bệnh viện ba, bốn người bệnh chen chúc, rên rỉ trên một chiếc giường đơn cứ kéo dài suốt mấy chục năm nay! Vì thế mà học trò đi học từ lớp một đã phải nộp đủ các khoản tiền đóng góp! Vì thế mà lương giáo viên quá thấp và giáo viên phải mang lương tâm, mang phẩm giá người thầy ra bán cho chính học trò của mình! Học trò muốn học tốt phải đến lớp học thêm của thầy! Học trò từ lớp một đã phải tối mắt tối mũi cắm đầu học thêm! Tuổi thơ, tuổi thần tiên của lớp lớp con trẻ bị những lớp học thêm cướp mất! Dã man quá! Vô nhân đạo quá! Người thầy như thế, làm sao đạo đức nhà trường không băng hoại! Nhà trường giáo dục, hình thành lên nhân cách con người! Đạo đức nhà trường băng hoại, tất đạo đức xã hội cũng băng hoại!
Độc đoán đảng trị, đến Quốc hội, Chính phủ, đảng cũng chỉ coi là cơ quan thừa hành, là tay chân, là công cụ của đảng thì nhân dân, đám đông quần chúng nào có nghĩa lí gì! Học thuyết Mác – Lê nin và chủ nghĩa xã hội của học thuyết đó, đã được thực tế chứng minh là sai lầm, là thảm họa của loài người, đã bị lịch sử lên án và vất bỏ! Nhiều trí thức Việt Nam đã dũng cảm, thẳng thắn lên tiếng chỉ ra những sai trái, tệ hại của mớ lí thuyết ảo tưởng Mác – Lê, của chủ nghĩa xã hội tồn tại bằng chuyên chính vô sản mất tính người! Nhưng những người nắm quyền lực trong đảng vì đặc quyền đặc lợi ích kỉ của họ, họ vẫn “kiên trì” học thuyết Mác – Lê ảo tưởng, vẫn “kiên trì” trong ngõ cụt chủ nghĩa xã hội, họ đã đưa đảng vào thế hoàn toàn đối lập với nhân dân, hoàn toàn đối lập với dân tộc!
Trong thế đối lập đó, để duy trì đảng thực chất chỉ để duy trì đặc quyền, đặc lợi ích kỉ của nhóm người nắm quyền trong đảng, lại như thời Vua Lê – Chúa Trịnh, họ lại lấy tiền thuế của dân nuôi dưỡng, biệt đãi, vỗ về, nuông chiều bộ máy công cụ công an khổng lồ để trấn áp nhân dân, để thẳng tay bóp chết những tiếng nói dũng cảm, trung thực, thẳng thắn bộc lộ chính kiến khác biệt!Thời chiến tranh thù trong, giặc ngoài vô cùng nguy nan! Ở miền Nam có mặt hơn nửa triệu quân nước ngoài! Ở miền Bắc, gián điệp, biệt kích len lỏi hoạt động khắp nơi, cuộc đấu tranh giai cấp quyết liệt, dai dẳng diễn ra trên mọi lĩnh vực nhưng lực lượng công an rất ít ỏi, hoạt động lặng lẽ, được nhân dân ủng hộ nên đầy hiệu quả! Sắc áo công an thưa vắng hòa trong dân, không nhan nhản, xấc xược, hung hãn, là nỗi ám ảnh nặng nề, nỗi đe dọa bất an đối với người dân như hôm nay! Giám đốc công an tỉnh, thành phố chỉ là trung tá, thượng tá! Giám đốc công an Hà Nội đông dân và phức tạp nhất nước cũng chỉ đại tá! Toàn bộ lực lượng công an chỉ có hai thiếu tướng là thiếu tướng Tùng, cục trưởng cục cảnh sát và thiếu tướng Phạm Kiệt, tư lệnh công an nhân dân vũ trang và chưa đến mười người không mang hàm tướng mà hưởng lương tướng! Ngày ấy, lực lượng công an vũ trang có vị tư lệnh là thiếu tướng Phạm Kiệt nhiều công lao và đức độ, đã từng lãnh đạo cuộc khởi nghĩa Ba Tơ, lính của ông, những chiến sĩ công an vũ trang lặn lội nơi biên giới biển đảo có câu nói vui về quân, tướng của họ là: quân nghèo, tướng kiệt!
Ngày nay đất nước hòa bình, yên hàn mà bộ máy công cụ công an phình ra khổng lồ! Tướng công an lên tới hàng trăm, nhiều như vịt đàn thả đồng! Giám đốc công an một tỉnh heo hút, nghèo xơ xác cũng là một ông tướng! Tướng tá công an nhiều là thể hiện sự phát triển của đất nước ư? Đất nước phát triển phải thể hiện ở kinh tế, ở văn hóa, thể hiện ở cuộc sống dân chủ, văn minh. Tướng tá công an nhiều chỉ thể hiện sự phát triển từ nhà nước dân sự thời chiến tranh sang nhà nước cảnh sát thời hòa bình! Đó là sự phát triển của nỗi đe dọa, căng thẳng, của cuộc sống không bình yên, sự phát triển của nhà nước “mang bục công an đặt giữa tim người”!
Ngân sách nghèo của đất nước đã phải nuôi bộ máy đảng cồng kềnh, nhiều đặc lợi, nhiều chế độ đãi ngộ cao! Ủy viên trung ương đảng phải đi ô tô có giá trị hơn một tỉ đồng! Số tiền mua ô tô cho Ủy viên Bộ Chính trị còn bộn hơn nữa! Nay đảng lại biến lực lượng giữ gìn an ninh cuộc sống thành đội cận vệ con cưng của đảng với đội quân đông đúc, cấp hàm lớn, lương cao, với trang thiết bị tối tân đắt đỏ! Bộ máy của đảng thiết lập tới tận thôn xóm nên lực lượng công an cận vệ của đảng cũng giăng tới tận thôn xóm, giám sát từng gia đình, từng người dân! Lực lượng công an cận vệ của đảng đông đến nỗi chỉ một tiếng nói khác biệt với đảng, một tiếng nói đòi dân chủ cất lên lập tức có ngay một tốp công an kéo đến lập chốt gác đằng trước, đằng sau nhà! Quanh nhà người có chính kiến khác biệt đó, lúc nào cũng có ba, bốn công an gác chặn suốt ngày đêm trong thời gian dài! Một phụ nữ mảnh mai như luật sư Lê Thị Công Nhân cũng chỉ vì có chính kiến khác biệt mà bị tù tội, bị quản thúc, chị vừa đến nhà hàng liền bị hàng chục công an xô đẩy làm cho ngã lăn trên cầu thang xuống đất rồi bị khiêng ném lên thùng xe chở về trụ sở công an như chở heo! Đồng tiền thuế mồ hôi nước mắt của dân được dùng để nuôi những người kìm kẹp dân như vậy đó! Ngân sách nghèo của đất nước lại phải cắt xén thêm phần phúc lợi xã hội còm cõi để có tiền nuôi đội cận vệ khổng lồ con cưng của đảng, những kiêu binh kinh hoàng với dân!
Một lực lượng vũ trang được trang bị công cụ bắt bớ, tra khảo, giết người: Còng sắt, dùi cui, roi điện, súng ngắn, súng dài, được ưu ái, nuông chiều, được ban phát ân sủng, được dung túng bao che cho những việc làm chà đạp lên pháp luật lại với nhận thức méo mó, sai lạc: Công an nhân dân chỉ biết còn đảng còn mình! đã thực sự trở thành thứ kiêu binh có mặt ở khắp thôn cùng ngõ hẻm, giáng tai ương xuống dân lành, mang chết chóc đến cho bao người dân lương thiện! Những kiêu binh đó ra uy bắt bớ, tra tấn, giết hại dân lành đã trở thành chuyện thường ngày.
Ngày 14.7.2009, chỉ vì đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, anh Phạm Ngọc Đến, 29 tuổi bị cảnh sát giao thông Gia Lai truy đuổi dẫn đến cái chết thảm thương. Hàng ngàn người dân Gia Lai kéo đến công an biểu lộ thái độ bất bình trước hành xử thiếu tính người của công an. Không phục thiện, vẫn hung hãn kiêu binh, công an Gia Lai đã bắt 75 người dân tống giam! Hôm sau, trong số người bị bắt, anh thanh niên trẻ khỏe Trần Minh Sỹ, 23 tuổi, chết âm thầm trong nhà giam công an Gia Lai!
Ngày 21.11.2009, anh Nguyễn Mạnh Hùng, 33 tuổi, chết trong trại tạm giam công an quận Hà Đông, Hà Nội!
Ngày 28.11.2009, anh Đặng Trung Trịnh, 32 tuổi, chết ở trụ sở công an xã Tiên Động, huyện Tứ Kì, Hải Dương!
Ngày 22.12.2009, ông Nguyễn Văn Long, 41 tuổi, chiều bị công an xã Bom Bo, huyện Bù Đăng, Bình Phước bắt. Tối vợ đến thăm thấy ông Long sưng u, bầm dập khắp người và nghe ông Long rên rỉ: Bị đánh dữ! Đau lắm! Chắc không sống nổi! Quả nhiên, sáng hôm sau công an đến báo cho vợ ông Long biết: Ông Long đã chết!
Ngày 21.1.2010, anh Nguyễn Quốc Bảo, 33 tuổi, chết tại trại tạm giam của công an quận Hai Bà Trưng, Hà Nội!
Ngày 24.4.2010, anh Huỳnh Tấn Nam, 21 tuổi, đi xe máy không đội mũ bảo hiểm bị một cảnh sát giao thông và một công an xã Diên Phú, huyện Diên Khánh, Khánh Hòa đánh chấn thương nặng đốt sống cổ, lún xương thái dương phải, vỡ xương bướm và xương cung gò má phải, dập tủy, đứt dây chằng dọc trước, gãy bốn răng, tính mạng nguy kịch!
Ngày 7.5.2010, anh Võ Văn Khánh, 29 tuổi, chết khi bị giam ở công an Điện Bàn, Quảng Nam!
Ngày 25.5.2010, dân xã Tĩnh Hải, Tĩnh Gia, Thanh Hóa tập trung ngăn cản không cho chính quyền thu hồi đất một cách cưỡng bức, áp đặt, công an liền nổ súng bắn gục hai người dân, em Lê Xuân Dũng, 12 tuổi chết tại chỗ, ông Lê Hữu Nam, 43 tuổi, bị thương nặng, năm ngày sau chết!
Ngày 7.6.2010, ông Nguyễn Phú Trung, 41 tuổi bị hai công an xã Thủy Xuân Tiên, Chương Mỹ, Hà Nội đánh chết!
Ngày 30.6.2010, ông Vũ Văn Hiền, 40 tuổi, chết khi bị tạm giam ở công an Đại Từ, Thái Nguyên!
Ngày 3.7.2010, ông Nguyễn Thành Nam, 43 tuổi, bị công an và dân phòng đánh chết trong đám tang ở Cồn Dầu, Đà Nẵng!
Ngày 23.7.2010, anh Nguyễn Văn Khương, 21 tuổi, đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, bị bắt vào công an huyện Tân Yên, Bắc Giang, chỉ mấy giờ sau, chết gục trong nhà công an!
Ngày 6.8.2010, chị Hoàng Thị Trà, 20 tuổi, sinh viên, bị cảnh sát mặc thường phục bắn, viên đạn xuyên đùi, phá vỡ xương chậu!
Ngày 8.8.2010, anh Trần Duy Hải, 32 tuổi, chết khi bị giam ở công an Hậu Giang!
Ngày 9.9.2010, ông Trần Ngọc Đường, 52 tuổi, chết khi bị công an tạm giữ tại trụ sở Ủy ban Nhân dân xã Thanh Bình, Trảng Bom, Đồng Nai!
Ngày 28.2.2011, ông Trịnh Xuân Tùng đi xe máy không đội mũ bảo hiểm đến ga Giáp Bát, Hà Nội, bị công an bắt dẫn về trụ sở công an phường Thịnh Liệt, quận Hoàng Mai. Đến tối ông Tùng bị bầm dập khắp người, tê liệt toàn thân. Bệnh viện Việt Đức phải mổ cấp cứu xác định ông Tùng bị giập hai đốt sống cổ và chấn thương khắp người! Tám ngày sau ông Tùng chết!

Những người dân lương thiện chết tức tưởi trong trụ sở công an cứ kéo dài theo năm tháng!
Vì sao người dân bị bắt vào trụ sở công an lại chết nhanh, chết nhiều như vậy? Xin hãy xem ứng xử của công an với người dân để thấy rằng: Được coi là thần bảo hộ của đảng, là công cụ bảo vệ đảng, bảo đảm sự tồn tại áp đặt của đảng, được đảng o bế, dung túng, lực lượng công an đã trở thành kiêu binh hung hãn, côn đồ như thế nào, đã coi thường nhân phẩm, mạng sống của người dân như thế nào!
Chiều 30.7.2010, ông nông dân Nguyễn Văn Trung, 46 tuổi ở xã Tân Lập, huyện Hàm Thuận Nam, tỉnh Bình Thuận trên đường đi làm rẫy về được mấy người quen trong quán nhậu gọi vô. Thấy ở bàn nhậu có Trương Quang Hiếu, công an xã Tân Lập, ông Trung liền hỏi việc nhờ Hiếu nhập hộ khẩu cho đứa cháu, xong việc đã đưa phong bì cho Hiếu, nhờ Hiếu mời những người đã làm hộ khẩu cho cháu ông Trung đi nhậu nhưng sao vẫn có người trách ông Trung vô ơn? Đăng kí hộ khẩu cho dân là trách nhiệm, là công việc của công an nhận đồng lương từ tiền thuế của dân phải làm! Nhưng thói quen của quan chức nhà nước Việt Nam từ lâu nay là động chân động tay việc gì cho dân thì dân đều phải có phong bì đưa lại! Với kiêu binh công an thì phong bì càng phải chu đáo! Đăng kí hộ khẩu không phải việc của công an xã, kiêu binh Hiếu chỉ là trung gian. Câu hỏi của ông Trung có lẽ đã vô tình làm lộ ra sự ăn chặn của kẻ trung gian làm cho trung gian Hiếu nổi xung lớn tiếng mắng át lời ông Trung. Ông nông dân quá thật thà mới đem chuyện đưa phong bì lót tay ra nói giữa đám đông! Cũng vì thật thà ông lại tưởng kiêu binh Hiếu giận vì cho rằng ông chưa đưa phong bì nên ông nông dân càng cố chứng minh! Không chịu nổi, kiêu binh Hiếu liền xông đến đánh ông Trung! Sợ bữa nhậu phải gián đoạn, mọi người đều xúm lại kéo ông kiêu binh cấp xã ra!
Không được trút tức giận, kiêu binh liền bấm điện thoại gọi thêm kiêu binh và dân phòng đến. Lực lượng dân phòng là tổ chức vũ trang thô sơ bất hợp pháp vì không có bộ luật nào cho phép hình thành tổ chức này! Biết thế nguy, ông Trung vội ra lấy xe máy định tháo lui nhưng lực lượng mới đến đã quây quanh ông nông dân thật thà, vung dùi cui vụt tới tấp! Bất ngờ bị đánh đau quá, ông Trung quì giữa đường chắp tay vái các hung thần như tế sao xin tha! Kiêu binh, công cụ của đảng và dân phòng, tay chân của kiêu binh đều không có trái tim người, vẫn lạnh lùng đánh cho đến khi ông Trung gục xuống bất tỉnh! Đám công cụ và tay chân của công cụ lại xốc cái xác ông Trung đưa lên xe máy chạy về trụ sở xã! Thấy ông Trung bị còng ở góc nhà đã tỉnh lại, Hiếu và một kiêu binh cấp xã tiếp tục vừa chửi vừa đấm đá! Máu từ miệng ông Trung ói ra sàn nhà, Hiếu tháo còng cho ông Trung, bắt ông cởi áo ra lau sạch máu rồi lại còng, lại đánh! Mười giờ đêm, vợ con ông Trung mới biết chuyện chạy đến trụ sở xã khóc than kêu cứu, ông Trung mới được kiêu binh Hiếu tháo còng để gia đình đưa ông đi bệnh viện!
Man rợ và khủng khiếp như thời lãnh Chúa Trung cổ, chưa có nhà nước, chưa có luật pháp! Nếu đêm đó vợ con ông Trung không biết chuyện đến đưa ông Trung đi bệnh viện thì sáng hôm sau tất phải đến nhận xác ông đưa về chôn và cái chết của ông Trung sẽ được giải thích là do ông có tiền sử bệnh tim, bệnh phổi hoặc sẽ được tạo dựng thành một cuộc tự sát! May mắn thoát chết, chuyện ông Trung vô cớ bị đánh tàn bạo mới được phanh phui trên báo chí! Trong sử sách Việt Nam ghi lại nhiều sự việc càn rỡ của đám kiêu binh thời Vua Lê – Chúa Trịnh cũng không có sự việc nào độc ác, man rợ như việc kiêu binh Trương Quang Hiếu đối với ông nông dân Nguyễn Văn Trung ở Bình Thuận thời đảng trị hôm nay! Được tin cậy và dung túng, ở ông kiêu binh cấp xã Trương Quang Hiếu tích tụ đầy đủ mọi thói tật rất phổ biến của quan chức nhà nước hôm nay, nhũng nhiễu, hống hách, ức hiếp dân, say sưa ăn nhậu tối ngày!
Điều đặc biệt nghiêm trọng là tất cả những vụ kiêu binh đánh người, bắn người, bắt bớ, giam cầm dẫn đến cái chết tức tưởi với thương tích mang đầy trên thân thể người dân đều được bao che, không bị truy tố! Sự dung túng này chính là nguyên nhân hình thành, nuôi dưỡng, khuyến khích lực lượng công an hùng hậu của đảng trở thành đội quân kiêu binh đông đúc lộng hành gây tai họa cho dân trên khắp đất nước, dẫn đến những cái chết thê thảm của người dân trong trại giam công an cứ kéo dài cùng thể chế đảng trị! Với sự dung túng bất chấp pháp luật đó, không phải chỉ công an đảng trị mới trở thành kiêu binh mà con cái họ cũng đã trở thành đám kiêu binh tiềm năng thách thức pháp luật! Đến nay người dân vẫn còn nhớ cuộc đua ô tô du lịch kinh hoàng trên đường Láng – Hòa Lạc, Hà Nội, làm chết hai nữ sinh năm trước để thấy cuộc sống này, xã hội này quá bất an với người dân vì kiêu binh và con cái kiêu binh! Những kẻ lái ô tô du lịch Matis chạy đua trên con đường thênh thang Láng – Hòa Lạc đều là các công tử con quan và kẻ lái chiếc xe giết chết hai nữ sinh lại là con quan trung tá kiêu binh Hà Nội! Kẻ giết người là con quan kiêu binh! Điều tra vụ án lại là kiêu binh! Pháp y cũng của cơ quan kiêu binh! Hiện trường và hồ sơ vụ án đều được thay đổi làm cho tội của kẻ giết người trở nên nhẹ hều! Vì ưu ái, nuông chiều kiêu binh và con cái kiêu binh mà chà đạp lên pháp luật, làm sai lệch công lí, dung dưỡng tội phạm thì cuộc sống người dân còn vô cùng bất an, tính mạng người dân vô cùng mong manh, người dân không được pháp luật bảo vệ, trần trụi, bơ vơ trong xã hội đầy bất công và bất trắc vì quyền đảng khuynh loát đứng trên pháp luật và kiêu binh lộng hành chà đạp pháp luật!
Một xã hội lành mạnh, tử tế, một nhà nước có luật pháp, thì công an phải của nhà nước chứ không phải của đảng! Công an là công cụ của nhà nước để bảo vệ Hiến pháp và pháp luật, để Hiến pháp và pháp luật được thực hiện nghiêm minh trong cuộc sống! Công an là chỗ dựa của nhân dân trong cuộc đấu tranh trấn áp tội phạm xã hội, bảo đảm an ninh cho cuộc sống. Dù là đảng cầm quyền, đảng lãnh đạo nhà nước thì đảng cũng chỉ là một tổ chức chính trị xã hội như mọi tổ chức chính trị xã hội khác hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật nhà nước! Đảng có mặt trong cuộc sống và đảng lãnh đạo nhà nước bằng tư tưởng, cương lĩnh, đường lối chứ không thể bằng công cụ! Khi đảng sử dụng bộ máy công cụ nhà nước: công an, tòa án, nhà tù để trấn áp những chính kiến khác biệt với đảng là đảng đã trở thành siêu – nhà – nước – đảng đứng trên nhà – nước – dân, đưa cuộc sống vào xã hội đảng trị, phá vỡ cấu trúc ổn định và bền vững của xã hội lành mạnh, bình yên! Khi siêu – nhà – nước – đảng nắm công an, tòa án, nhà tù đứng trên nhà – nước – dân thì hiển nhiên đó là nhà nước độc tài đảng trị, không thể biện minh!
Sau nửa thế kỉ hăm hở xây dựng xã hội chủ nghĩa, Liên Xô và cả hệ thống Cộng sản Đông Âu phải cay đắng nhận ra đầy đủ những sai lầm, ảo tưởng, bế tắc của học thuyết Mác – Lê nin và chủ nghĩa xã hội! Cay đắng nhận lấy sự phá sản của học thuyết Mác – Lê nin và sự sụp đổ của chủ nghĩa xã hội! Những người Cộng sản đau đớn giã từ quyền lực và cả đau đớn nhận ra sự lầm lạc của mình trước nhân dân, trước lịch sử! Còn nhân dân Liên Xô và các nước Đông Âu thì hân hoan vui sướng giã từ học thuyết Mác – Lê nin và chủ nghĩa xã hội nghiệt ngã, trì trệ, trái tự nhiên, giã từ cuộc sống giả với những đau khổ, cay đắng thật để trở về với cuộc sống thật với niềm vui khám phá, sáng tạo, mỗi người đều có niềm vui khám phá, phát hiện ra tài năng của mình và được thể hiện hết tài năng làm đẹp cuộc đời, làm đẹp phẩm chất người, làm đẹp xã hội loài người!
Đảng Cộng sản Việt Nam đã đưa nhân dân Việt Nam vào cuộc thí nghiệm xây dựng xã hội chủ nghĩa suốt gần nửa thế kỉ và nhân dân Việt Nam đã phải trả giá quá đắt! Mấy thế hệ người Việt Nam trở thành vật hi sinh cho cuộc thí nghiệm đó! Hàng chục vạn người bị giết, bị tù đày trong những cuộc đấu tranh giai cấp sắt máu diễn ra triền miên và rộng khắp từ nông thôn tới thành phố, từ giới kinh doanh đến giới trí thức! Mấy thế hệ trí thức, nghệ sĩ, những tinh hoa, tài sản quí giá nhất của dân tộc bị khinh rẻ, đày đọa, bị biến thành bung xung, bị biến thành chim mồi, cá cảnh! Trả giá đắt như vậy để có một chủ nghĩa xã hội hiện hình là một nền văn hóa thấp kém, lạc hậu, đạo đức xã hội suy đồi, hạ tầng xã hội tồi tàn, kinh tế suy sụp, cuộc sống người dân đến đáy cùng cực nghèo đói! Cực chẳng đã, đảng Cộng sản phải rời bỏ những nguyên lí kinh tế của học thuyết Mác – Lê nin, trở lại với những nguyên lí mà trước đó đảng Cộng sản đã quyết liệt tiêu diệt! Trở lại chính cái đã từng bị tiêu diệt, đảng dùng mĩ từ tự làm sang là “đổi mới”! Và tự đề cao: Đường lối đổi mới là sự sáng tạo tài tình của đảng!
Đổi mới về kinh tế nhưng vẫn “kiên trì” học thuyết Mác – Lê nin, “kiên trì” chủ nghĩa xã hội để “kiên trì” đặc quyền đặc lợi của nhóm người nắm quyền lực trong đảng! Đưa cả dân tộc vào cuộc thí nghiệm xây dựng chủ nghĩa xã hội, một cuộc thí nghiệm bằng máu và nước mắt của cả dân tộc suốt gần nửa thế kỉ đã thất bại thê thảm! Nhưng vì đặc quyền đặc lợi của nhóm người lãnh đạo đảng, họ vẫn đang tâm tiếp tục cuộc thí nghiệm bằng máu và nước mắt cả dân tộc: Công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội là công cuộc vĩ đại chưa có tiền lệ, vừa mở đường, vừa tiến lên!” (Dự thảo báo cáo Chính trị đại hội XI) Gần nửa thế kỉ mở đường xây dựng chủ nghĩa xã hội đã dẫn đến nghèo đói, bế tắc, phải đổi mới, phải từ bỏ những nguyên lí kinh tế xã hội chủ nghĩa để tìm lối thoát! Bây giờ lại tiếp tục “Xây dựng chủ nghĩa xã hội . . . vừa mở đường vừa tiến lên”! Lại tiếp tục cuộc thí nghiệm vô vọng bằng máu và nước mắt nhân dân! Thật là nhẫn tâm! Chỉ riêng điều đó đã làm cho đảng không thực sự còn trong tình cảm nhân dân nữa rồi! Duy trì học thuyết đã bị thời đại loại bỏ, đã bị nhân dân Việt Nam nhận ra là một tai họa dân tộc, đảng Cộng sản Việt Nam trở nên lạc lõng giữa thời đại và lẻ loi giữa nhân dân. Trong tình thế đó đảng phải nắm chắc công cụ bạo lực là lực lượng công an để đảng tồn tại bằng bạo lực áp đặt!
“Công an nhân dân chỉ biết còn đảng còn mình”! Câu khẩu hiệu đó là lời thú nhận công khai rằng đảng đang sử dụng lực lượng công an để duy trì sự tồn tại của đảng! Đó là lời thú nhận rằng đảng tồn tại không phải do đòi hỏi của cuộc sống mà đảng tồn tại bằng bạo lực áp đặt! Đó cũng là lời thú nhận rằng công an đã trở thành công cụ chỉ để bảo vệ đảng! Công an chỉ biết có đảng! Công an chỉ còn khi đảng còn! Đó là nhận thức mê muội, cuồng tín, thiển cận, sai trái, vô ơn với nhân dân và phản bội nhà nước!
Công an là thành phần trong cơ cấu nhà nước. Chỉ nhà nước mới có công an! Nhà nước có lúc thịnh lúc suy nhưng nhà nước tồn tại mãi mãi với dân tộc! Còn dân tộc, còn nhà nước! Và còn nhà nước thì còn công an! Công an là công cụ của nhà nước, không thể là công cụ của đảng! Đảng chỉ là sự tập hợp nhất thời của những người cùng một học thuyết, cùng một trào lưu chính trị! Khi đương thời, đảng nào cũng cố tuyên truyền, cố khẳng định rằng đảng mình là đúng đắn, là đảng của dân tộc, là đại biểu cho lợi ích dân tộc! Nhưng dân tộc Việt Nam đã phải chứng kiến sự ra đời và tiêu vong của bao nhiêu đảng phái chính trị tuyên bố hùng hồn, lực lượng mạnh mẽ! Chúa Trịnh cũng mang tính chất như một đảng chính trị độc tài dựng lên nhà Hậu Lê, mang danh nghĩa phò Lê dựng nước để tồn tại! Có đội kiêu binh đông đúc, hung hãn, quyền uy khuynh loát, lấn át cả Vua Lê nhưng rồi Chúa Trịnh cũng tiêu vong để lại vết nhơ không bao giờ phai mờ trong lịch sử Việt Nam!
Nhân dân đóng thuế nuôi nhà nước, nuôi công an. Đây là điều đương nhiên, bình thường, mọi nhà nước trên thế giới đều như vậy. Nhưng không bình thường khi đồng tiền thuế của dân phải gánh chi phí quá lớn cho mọi hoạt động của đảng, trong đó có quá nhiều hoạt động hình thức, phô trương, tốn kém, phải chi trả lương cho đội ngũ cán bộ đông đúc của đảng, từ Tổng Bí thư tới bí thư chi bộ phường, xã, phải nuôi những viện chuyên nghiên cứu để tán dương một học thuyết đã sụp đổ và nuôi quá đông những giáo sư, tiến sĩ trong những viện đó! Chỉ ở các nước đảng Cộng sản cầm quyền thì tiền thuế của dân mới phải gánh khoản chi khổng lồ và không có giá trị tái sản xuất này! Trả lương cho người công nhân giúp họ phục hồi sức khỏe để tái sản xuất. Trả lương cao chót vót cho những giáo sư, tiến sĩ của học thuyết không còn áp dụng được trong cuộc sống thì hoàn toàn không có giá trị tái sản suất! Tám mươi nhăm triệu dân, chỉ có ba triệu đảng viên! Tám mươi hai triệu dân không phải đảng viên, trong đó có những người không tán thành tư tưởng triết lí của đảng, không tán thành sự lãnh đạo của đảng cũng phải đóng thuế nuôi đảng! Đảng tồn tại bằng đồng tiền mồ hôi nước mắt của dân! Đảng cũng phải nhận lương từ dân! Đảng không có tiền trả lương cho công an đâu! Nhận thức “Công an nhân dân chỉ biết còn đảng còn mình” là sự vô ơn với nhân dân!
“Công an nhân dân chỉ biết còn đảng còn mình”! Câu khẩu chữ lớn trên tấm panô khổng lồ hàng chục mét vuông choán cả mặt trước trụ sở bộ Công an phố Yết Kiêu, Hà Nội chính là tiếng nói chính thức của bộ Công an, là tư tưởng, nhận thức của lãnh đạo bộ Công an, là cái tâm và cái tầm của lãnh đạo bộ Công an! Cái tâm và cái tầm đó đã biến công an, công cụ của nhà nước để bảo vệ hiến pháp và pháp luật trở thành kiêu binh của đảng chà đạp lên hiến pháp và pháp luật!
Hỡi những công dân Việt Nam còn lí trí và lương tâm đang mặc sắc phục công an! Vì có chút lí trí và lương tâm, tôi phải viết những dòng đau xót về những kiêu binh thời đại đang là ác mộng, đang là nỗi ám ảnh khủng khiếp của người dân! Tôi cũng biết những người đang mang sắc phục công an còn lí trí và lương tâm là số đông cũng sẽ phải đau xót, nhức nhối không yên trước cái chết tức tưởi trong trụ sở công an của hàng chục người dân lương thiện! Những người dân đó chết bởi đồng đội các anh nhưng là những đồng đội không còn lí trí và lương tâm! Không có lí trí và lương tâm, chỉ có sức mạnh bạo quyền họ mới trở thành công cụ của người khác, họ mới trở thành kiêu binh!
Điều 69 Hiến pháp hiện hành ghi: Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có quyền được thông tin, có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo qui định của pháp luật. Nhưng một đất nước không có báo chí tư nhân thì làm gì có quyền tự do ngôn luận! Trong các quyền cơ bản của con người thì quyền tự do ngôn luận là quyền sơ đẳng nhất, bức thiết nhất, quan trọng nhất! Đến quyền sơ đẳng, bức thiết ấy, người dân Việt Nam cũng không có! Từ xa xưa trong đêm trường tăm tối của chế độ phong kiến, dân gian ta đã nhận ra những quyền tối thiểu không thể thiếu của mọi con người có mặt trên thế gian bằng câu thành ngữ: Được ăn, được nói, được gói, được mở! Ăn để duy trì sự sống. Được ăn chính là được sống, là quyền sống. Ngay câu đầu tiên Tuyên ngôn Độc lập năm 1945 của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã xác nhận quyền sống của con người: Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được. Trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Được gói là được gói ghém giữ kín những góc đời riêng tư của mỗi người. Được mở là quyền được mở tầm nhìn, được bước ra thế giới rộng lớn để nâng giá trị và ý nghĩa cuộc sống. Quyền được nói là quyền đứng thứ hai ngay sau quyền sống!
Em bé đang học lớp sáu Lê Xuân Dũng và ông nông dân Lê Hữu Nam ở Tĩnh Hải, Tĩnh Gia, Thanh Hóa bị bắn chết cũng chỉ vì là người nói lên tiếng nói bất bình của người dân trước sự thu hồi đất đai bất công! Những người bị công an đặt chốt gác quanh nhà, những người bị công an ném lên thùng ô tô như ném một con heo chở về giam giữ ở đồn công an chỉ là những người nói lên tiếng nói đòi quyền được nói! Hiến pháp cho người dân quyền tự do ngôn luận nhưng cho đến nay giữa thời văn minh tin học, người dân Việt Nam vẫn chưa được quyền nói! Có đau xót, tủi nhục cho người dân Việt Nam không, hỡi những người còn lí trí và lương tâm?
12.10.2010
Nguồn: Dân Luận

Tin thứ Năm, 25-08-2011

CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
<- ‘Mỹ giật dây biểu tình ở Hà Nội’ – (BBC). - 50 người biểu tình chống TQ ở Hà Nội bị bắt, 3 người vẫn còn bị giữ – (VOA). – Cập nhật thông tin 3 người biểu tình bị tạm giam tại Hỏa Lò – (TTXVA). “Những người bị tam giam 3 ngày tại Hỏa Lò gồm có Bùi Thị Minh Hằng, chị Đặng Bích Phượng (Phương Bích) và Nguyễn Văn Dũng (Dũng Aduka)… Cán bộ trại giam trả lời là nếu các trường hợp được thả thì cho về trước 12h.  Mọi người đã cố chờ đợi đến 12h thì ra về. Cán bộ trại giam không đưa ra bất kỳ thông tin về những người bị giam giữ.  Bây giờ là lúc 3h sáng ngày 25/8, lúc TTXVA đang cập nhật tin tức thì vẫn không có thông tin khả quan nào về việc Công An sẽ [thả] 3 người biểu tình bị giam giữ, trong khi hiệu lực thông báo giam giữ 3 ngày đã quá thời hạn!
- Thành phố ấy, bây giờ không còn là của chúng tôi nữa (ĐT/ Quê Choa). “Thành phố ấy, bây giờ không còn là của tôi nữa. Nó giống như là cõi riêng của những kẻ  tay đeo băng đỏ, miệng chỉ chực phồng lên thổi còi ‘quen quét’; của những nhân viên an ninh, công an, đồng phục và thường phục, ngút ngàn tự tin; của những nhân vật mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, mặt trơ trán bóng, bụng tích dần lớp mỡ dày…” – Phạm Toàn:  Mùa thu, không đề(Boxitvn).
- Thượng nghị sĩ Mỹ: cần đàm phán đa phương về biển Đông: Multilateral talks needs for S. China Sea: senator (AFP). Nghị sĩ Mỹ nói, đàm phán song phương không phải là câu trả lời cho vấn đề biển Đông:  US senator says one-on-one talks not S. China Sea answer (MSN). -  Ông Jim Webb gặp chuyên gia về Biển Đông – ông Trương Trọng Nghĩa và Ths Hoàng Việt (BBC).  - Thượng nghị sĩ Mỹ Jim Webb:  Tiếp cận song phương sẽ không giải quyết vấn đề biển Đông (SGTT).
- Mỹ có thể bán công nghệ quân sự cho Việt Nam - (RFI). Nghị sĩ Mỹ nói, Hoa Kỳ có thể bán kỹ thuật quân sự cho Việt Nam: U.S. May Sell Military Technology to Vietnam, Senator Says (Bloomberg). – Cuộc chạy đua võ trang không cân sức giữa Việt Nam và Philippines với Trung Quốc – (RFI).
Tàu hải quân Mỹ lần đầu tiên đến cảng Cam Ranh từ năm 1975 – (VOA). Bài đã điểm hôm qua: Chiến hạm Mỹ âm thầm tới Cam Ranh – (Nguoiviet). Chiến hạm Mỹ cập cảng Việt Nam sau 38 nămMSC Ship: First USN Ship Visit to Vietnam Port in 38 years (Marinelink).
- Tạp chí Bộ Ngoại giao Trung Quốc đánh giá về chiến lược và sức mạnh quân sự của Việt Nam (NC Biển Đông).   –  Đằng sau sự mềm mỏng hơn của Trung Quốc trong vấn đề Biển Đông.Mục tiêu chiến lược của Trung Quốc tại Campuchia. 
- “Hải đội Hoàng Sa kiêm quản Bắc Hải” – Bức tranh tem “độc bản” (ND). “… với sự kỳ công, miệt mài “ nhưng nghệ thuật thì … không thấy. Kỳ quặc là có tới 6 lá cờ đỏ sao vàng bao vây quanh là sao? Thời đó các cụ đâu biết thứ nầy là cái gì? Hay là họ còn “đi trước” cả Hồ Chí Minh, đã mơ “sao vàng năm cánh mộng hồn quanh”?
<- Võ Nguyên Giáp : Một nhà sử học thẳng thắn – (RFI). - Tướng Võ Nguyên Giáp mừng sinh nhật 100 tuổi – (VOA). – Lãnh đạo Đảng, Nhà nước chúc thọ Đại tướng Võ Nguyên Giáp (CP). Đọc hết cái tin mà thấy lo! Ông cụ đang rất yếu, được chăm sóc đặc biệt, vậy mà tới thăm đông đúc quá, lại còn đem hoa, hỏi han nhiều nữa, … Hay là viết ra vậy thôi cho nó long trọng, chớ thực tình thì không được vô trực tiếp? Mà đại tướng yếu vậy, không nói được, có “bày tỏ vui mừng” thì nghe còn được, chớ “bày tỏ tin tưởng” thì nghe chừng… khó tin.
- Báo nước ngoài viết về tướng Giáp: Vietnam marks legendary general’s 100th birthday (AP).-  General Giap Reaches 100 (The Diplomat). Câu kết luận của tác giả đáng chú ý: “Sadly, he was never given the opportunity to match in civilian life what he achieved on the battlefield.” Đáng buồn thay, ông không bao giờ có cơ hội để làm cho đời sống người dân phù hợp với những gì ông đã đạt được ngoài chiến trường.
- KỶ NIỆM NHỎ VỚI ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP (Nguyễn Trọng Tạo). – Đại tướng của nước non (culangcát). Blogger Culangcat nhờ thông báo chuyển nhà tại địa chỉ mới: “Culangcat sống trong môi trường blog chưa đầy một năm. Hồi đầu thấy cái yahoo 360plus xài được, nhưng càng xài càng cà giựt lại có khi hư trêu ngươi, đứng tim vì post bài, lại có khi như ngọn đèn treo trước gió. Chưa lên một tuổi nhưng đành giã từ, qua địa chỉ mới này, mong bà con ủng hộ”.
- Cần ban hành văn bản pháp luật hướng dẫn Luật về trách nhiệm bồi thường của Nhà nước – nếu không là Nhà nước vẫn xù dễ ợt (ĐBND). =>
- Bộ 4T công phu kéo nhau vô tận Quảng Bình để tổ chức Hội thảo tránh sai sót trên báo chí mà không rõ thành phần gồm những ai (VOV), chỉ “tập trung làm rõ các trường hợp vi phạm” thì khó có thể nói là “hội thảo” được.
- Ban thường trực Ủy Ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Kiến nghị xử lý dân sự vụ án Nông trường Sông Hậu (TTXVN). Không rõ đây là Mặt trận chủ động hay là được trên “bật đèn xanh” để kiến nghị?
Đề xuất của các chuyên gia với Thủ tướng – (BBC). “Trong số các chuyên gia và cựu viên chức chính phủ được mời tham gia góp ý với Thủ tướng có cựu Phó Thủ tướng, giáo sư Trần Phương, cựu Bộ trưởng Bộ Kế hoạch Trần Xuân Giá, cựu Thống đốc Ngân hàng nhà nước như ông Cao Sỹ Kiêm hay Nguyễn Văn Giàu, đại biểu Quốc hội như ông Võ Đại Lược và các chuyên gia độc lập từ nước ngoài về như ông Bùi Kiến Thành.”
- Doãn Mạnh Dũng: Bài học Gaddafi: Không thể dùng tiền mua nhân phẩm và quyền sống của đồng loại(Boxitvn). - Trung Quốc trở lại Libya (Nguyễn Xuân Nghĩa).
- Kỷ luật chủ tịch quận dùng bằng giả  nhưng vẫn không mất chức. Chắc để tạo điều kiện lập công chuộc tội, phát hiện thêm đồng bọn trong số các … đồng chí? (PLTP).
- “Sau ‘nghĩ sĩ IQ’ là ‘nghị sĩ rau muống’. Không biết sau rau muống thì còn nghị sĩ gì nữa đây”: Dịch tinh và rau muống – (Tuanddk). “Nhưng bản thân cái nguyên liệu để nuôi muôi trong đề tài này lại gây ra vô khối thắc mắc. Dịch tinh là cái gì? Tra google toét mắt cũng vẫn chịu. Muỗi chả nhẽ lại như heo, như gà, vật nuôi phải đầu tư, có giá trị kiềm hãm lạm phát? Muỗi, chả nhẽ thân gầy chín chục triệu dân chưa đủ mồi để sống mà còn cần phải nuôi bằng… cái đó trong cái đó của cái đó”.
- 122 ngư dân bị Philippines đưa ra tòa: Trách nhiệm về ai?(RFA).
- Thêm bốn người bị cáo buộc theo Việt Tân(BBC).
- Giám đốc sở thanh tra Công đoàn! (NLĐ).
- The Threat of China’s Patriotic Hacker Army (Epoch Times).
Biển Ðông nằm trong nghị trình chuyến thăm TQ của TT Philippines – (VOA).
KINH TẾ
<=- Việt Nam : Lạm phát lên đến 23% trong tháng 8(RFI). Gần kịp kỷ lục 24% của năm 2008 rồi. – Nhưng báo quốc doanh để cái tựa thế nầy nghe êm hơn:  CPI tháng 8 tăng thấp nhất từ đầu năm đến nay (ĐĐK). Hoặc Lạm phát tháng 8 giảm tốc (TQ) mặc dù trong bài cũng cho biết “tăng 23,02% so với cùng kỳ năm trước’.
- Lạm phát Việt Nam gần đạt kỷ lục cao nhất trong ba năm: Vietnam Inflation Near Three-Year High (Wall Street Journal).
- Giơ tay hàng – (Tuanddk). “Cách đây vài hôm, Thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Trần Nam đã gây ra ‘địa chấn’ khi ông nói thẳng băng: ‘Người nghèo chả bao giờ mua được nhà’. ‘Với cấp Bộ trưởng, chúng tôi tính phải 40 năm mới mua được nhà…Với lương 2 triệu mà đặt bài toán cho ngành xây dựng, bất động sản phải làm được nhà. Tôi đầu hàng luôn’.”
Thâm hụt thương mại của Việt Nam tăng  – (VOA). - Vietnam’s mandarins: stuck in a rut (Beyond Brics).
- Nhật Bản bị hạ thấp điểm tín nhiệm về nợ công – (RFI).
- Pháp ban hành biện pháp thắt lưng buộc bụng để giảm thiếu hụt ngân sách – (RFI).
- Dự trữ gạo hiện tại đủ sức can thiệp thị trường bất cứ thời điểm nào (DVT). “Không có chuyện tăng xuất khẩu chạy Nghị định 109″.
- Một yến nhãn, mới được cân thịt lợn (NNVN).
- Chỉ được vay vốn nước ngoài khi NHNN chấp thuận (TTXVN).
- Giàn khoan tự nâng 90m nước đầu tiên tại Việt Nam đã sẵn sàng hạ thủy – chuẩn bị ghanh đua với giàn khoan khủng của tụi Khựa ngoài Biển Đông? (CT). =>
- Liên doanh Vietsovpetro phát hiện một mỏ dầu mới (TTXVN).
- Đằng sau thương vụ Tập đoàn Bảo Sơn mua 100% vốn của Tập đoàn Y dược Bảo Long (VC).
- Hàng thuần Việt trên đất Nga và giấc mơ “khai phá” (NĐT).
- Ai sẽ được lợi khi Libi tái sản xuất dầu mỏ? (Tin tức).
- Giá vàng rớt “thảm” nói lên điều gì?  (VNEco).
VĂN HÓA-THỂ THAO
Ông Phan Cẩm Thượng thương tiếc họa sĩ Vũ Giáng Hương – (BBC).
- Phim đầu tiên về nạn bạo hành trẻ em lên sóng (PLTP).
- Nỗi ám ảnh mang hình chiếc kéo (SGTT).
- Nhiều người bán nhà cổ Hội An (TT).
- “Chẩn bệnh” bóng đá Việt Nam: Thành bại do… tiền (NLĐ).  – Tuyển Việt Nam tăng 15 bậc trên bảng xếp hạng FIFA (TT).
- Đạo diễn Việt Linh trò chuyện về ‘Ngôn ngữ điện ảnh’ (VNE).
- Ai khoái gặm nhấm một thời oanh liệt, sẽ được Nghe “nhạc đỏ” tại “địa chỉ đỏ” (TTVH).
- Trao kỷ lục Việt Nam cho các chợ phiên độc đáo (TT).
- Người khởi xưởng việc đề nghị phong tặng một Anh hùng  – (NTT).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
<=- Du học bậc cuối phổ thông và dự bị đại học tại Anh – (RFI).
- Quảng Nam duyệt chi gần 10 tỷ đồng đào tạo ngoại ngữ cho cán bộ, công chức (PLTP).
- Tung tiền “dụ” thí sinh: Phản giáo dục ! (NLĐ).
- Khủng hoảng giảng viên sư phạm ‘đầu đàn’ (PLTP).
- Học sinh Mỹ được học làm giàu từ lúc phổ thông  (VNN).
Phụ nữ hút thuốc lá có nguy cơ mắc bệnh tim cao hơn nam giới – (VOA).
- Vài suy nghĩ về việc thêm chữ cái (SGGP). Có lẽ cũng nên cải cách chữ viết cho thích hợp thời hiện đại hơn, không phải chỉ vài ba chữ cái.
- Phải thay đổi nhận thức về môn lịch sử!  (VHNA). Lại do thằng cơ chế. Ít ai dám nói cái lỗi của những thằng đẻ ra thằng cơ chế đó.
- Sẽ đăng ký bản quyền mô hình Học kỳ quân đội (TN). Nên triển khai luôn cả mô hình “học kỳ công an” nữa. Đảm bảo món nầy còn hấp dẫn hơn nhiều.
- TPHCM: 100% trường phải có phòng tư vấn học đường   – Đưa giáo dục an toàn giao thông vào chính khóa (TT).
- Thừa thiếu trường lớp đầu năm học – Kỳ 2: Xây rồi… bỏ hoang (TN).
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
- Thanh Hóa: Hệ luỵ trong việc chuyển rừng sang trồng cao su (TQ). =>
- Thu 2 tấn nhân bánh Trung thu nguồn Trung Quốc (TTXVN).
- Cảnh sát Singapore bắt nhóm trộm người Việt (SGTT).
- Kỹ sư Tạch bị điều chuyển công việc, hạ lương (NLĐ).
- Greenpeace báo động hàng may mặc của 14 thương hiệu nổi tiếng nhiễm chất NPE – (RFI).
- Chung cư 93 Lò Đúc: “Nếu hỏa hoạn, chúng tôi chỉ có… chết”  (GDVN). Hu hu! Đúng là nhà giàu cũng … khóc. Cái chung cư nầy toàn quan chức, dân nhà giàu có máu mặt mà con vậy.
Động đất cách bờ biển Phú Yên khoảng 300 km (TTXVN).
- TT-Huế: Độc đáo nghề đưa ong đi… tìm mật (DT).
QUỐC TẾ
Treo giá để truy bắt Đại tá Gaddafi – (BBC). - Giải thưởng 1.67 triệu đôla cho ai bắt được ông Gadhafi  – (VOA). - Phe nổi dậy chiếm đại bản doanh Gaddafi – (BBC). – Quân nổi dậy Libya chiếm tổng hành dinh của Kadhafi tại Tripoli – (RFI). - Gaddafi thề ‘chiến thắng hoặc chết’ – (BBC). - Ông Gadhafi kêu gọi cư dân đánh đuổi phe nổi dậy ra khỏi Tripoli – (VOA). - Các cường quốc thế giới lập chiến lược về quan hệ với Libya – (VOA).
- Libya: NTC lên kế hoạch tổ chức tổng tuyển cử (TTXVN).  – Phiến quân ân xá cho ai bắt hoặc giết (được) ông Gaddafi.  – Quân chính phủ Libya phản công lực lượng nổi dậy ở Tripoli (DVT).
Kết thúc thượng đỉnh Bắc Triều Tiên-Nga – (VOA). – Bình Nhưỡng sẵn sàng hoãn thử hạt nhân để nối lại vòng đàm phán 6 bên  – (RFI). - Bắc Triều Tiên sẵn sàng nối lại các cuộc đàm phán hạt nhân – (VOA).
- Tòa án New York hủy án hình sự với ông Domique Strauss-Kahn – (RFI). – Công tố viên đề nghị tha bổng ông Dominique Strauss-Kahn – (RFI).
Vợ cũ của ông Thaksin được xóa tội trốn thuế (TTXVN).
Đặc sứ LHQ gặp gỡ tù nhân chính trị Miến Điện, bà Aung San Suu Kyi – (VOA). – Bà Aung San Suu Kyi nói, tổng thống Myanmar muốn ‘thay đổi thật sự’: Suu Kyi says Myanmar president wants ‘real change’ (MSN). Nó mà đổi mới thật sự thì mình…lẹt đẹt ở sau nó!
<=- Pakistan nói không dính líu tới những phần tử khủng bố ở Tân Cương – (VOA).
Phiên tòa xử các cựu thủ lãnh Khmer Đỏ có lẽ sẽ được hoãn tới năm 2012 – (VOA).
Ông Anna Hazare trở thành một nhà vận động cải cách xã hội ở Ấn Độ  – (VOA).
Phó TT Biden cám ơn binh sĩ Mỹ về nỗ lực cứu nạn tại Nhật Bản  – (VOA).
Các giới chức Mỹ đánh giá thiệt hại sau trận động đất ở bờ Đông – (VOA).
- Pháp đại hạ giá các loại vũ khí lỗi thời  – (RFI).
- Tokyo phản đối Bắc Kinh cho tàu xâm nhập lãnh hải Nhật Bản – (RFI).
- Iran kiện Nga vì không chuyển giao tên lửa S-300 (TTXVN).

* VTV1: + Chào buổi sáng – 24/08/2011; + Tài chính kinh doanh sáng – 24/08/2011; + Thời sự 19h – 24/08/2011.

* RFA: + Sáng 24-08-2011
Tối 24-08-2011
* RFI: 24-08-2011