Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

Đi vay để tiêu sớm

Chung quanh việc ông Nguyễn Bá Thanh đi chữa bệnh ở Mỹ

Mấy ngày gần đây, ở thành phố Đà Nẵng và tỉnh Quảng Nam rộ lên tin đồn cựu bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh bị ám sát ở Hà Nội, đã chết và chờ mang xác về Đà Nẵng, rồi có tin lại nói ông Nguyễn Bá Thanh bị ung thư máu, đã chết ở một bệnh viện, cuối cùng, con trai ông Nguyễn Bá Thanh là Nguyễn Bá Cảnh phải đứng ra xác minh thông tin với các báo trong nước là ông Nguyễn Bá Thanh vẫn còn sống, hiện đang chữa bệnh ở Mỹ. Sau đó có tiếp thông tin ông Thanh bị nhiễm xạ và ca ghép tủy của ông tại bệnh viện này đả thành công. Mọi đồn đoán về ông vẫn không ngừng.

Kị binh xuất sắc trong giới lãnh đạo Cộng sản

Một người dân Đà Nẵng tên Thủy, chia sẻ:“Thông tín là ổng bị ung thư máu, ung thư tủy rồi qua Mỹ để lọc tủy, rồi sau đó về nằm nghỉ ở bệnh viện ung bướu Đà Nẵng, nghe nói là vợ ổng có cổ phần trong bệnh viện ung bướu Đà Nẵng.”

Theo bà Thủy, sở dĩ bà cũng như người thân trong gia đình bà quan tâm đến sự sống chết của ông Nguyễn Bá Thanh nhiều đến vậy là vì hai lý do, bà rất quí trọng ông, xem ông là một lãnh đạo thành phố Đà Nẵng có một không hai; Nguyễn Bá Thanh trong mắt bà vẫn còn một tương lai chính trị rực rỡ phía trước.

Giải thích thêm, bà Thủy nói rằng có thể ông Thanh, cũng như bao lãnh đạo Cộng sản khác, không thể nào không vấp phải những lỗi lầm trong quá trình làm việc và đương nhiện ông cũng dùng thủ đoạn để đấu đá phe nhóm với nhau. Đó là chuyện phải có của một người làm lãnh đạo trong thời đại Cộng sản xã hội chủ nghĩa, một thời đại mà người ta thăng tiến bằng con đường thủ đoạn và tiền bạc nhiều hơn là tài năng và đức độ.
Có thể nói là thành phố Đà Nẵng thời Nguyễn Bá Thanh chưa làm chủ tịch chỉ là thành phố của một phức hợp mùi xứ biển đặc trưng như cá khô, cá kho dưa cải, mực nướng. Thế rồi khi ông Thanh lám chủ tịch, thành phố này chính thức lột xác, trở thành một hòn ngọc miền Trung
Nhưng, với Nguyễn Bá Thanh, ông một thân một ngựa thân chinh ra trận vừa chiến đấu bằng tài năng, đức độ để xây dựng thành phố Đà Nẵng từ một thành phố cấp thị trấn với hai con đường chính là Hùng Vương và Phan Châu Trinh sầm uất, còn lại, mọi con đường khác chỉ lèo tèo vài mái nhà ngói cũ kĩ, vài mái nhà tôn vách ván và những khu bến than, ổ chuột, buổi trưa nghe toàn mùi cá kho dưa cải. Có thể nói là thành phố Đà Nẵng thời Nguyễn Bá Thanh chưa làm chủ tịch chỉ là thành phố của một phức hợp mùi xứ biển đặc trưng như cá khô, cá kho dưa cải, mực nướng. Thế rồi khi ông Thanh lám chủ tịch, thành phố này chính thức lột xác, trở thành một hòn ngọc miền Trung, không thể nói khác hơn.

Ngày 28.4, ông Nguyễn Bá Thanh có buổi tiếp xúc cử tri hai quận Thanh Khê và Ngũ Hành Sơn, trên cương vị phó đoàn đại biểu Quốc hội TP.Đà Nẵng để chuẩn bị cho kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa XIII.
Ngày 28.4, ông Nguyễn Bá Thanh có buổi tiếp xúc cử tri hai quận Thanh Khê và Ngũ Hành Sơn, trên cương vị phó đoàn đại biểu Quốc hội TP.Đà Nẵng để chuẩn bị cho kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa XIII.

Và bà Thủy nói rằng khi thành phố Đà Nẵng trở nên lấp lánh, sang trọng và phồn thịnh cũng là lúc mọi thế lực chọc gậy bánh xe chĩa mũi vào ông Thanh, ông lại phải vừa chiến đấu với các thế lực này, vừa xây dựng thành phố. Bà Thủy nói rằng, trong mắt bà, Nguyễn Bá Thanh là một kị binh xuất sắc nhất trong lịch sử xây dựng thành phố của giới lãnh đạo Cộng sản.
 
Nếu Việt Nam là một Đà Nẵng

Một bác sĩ tên Nghị, chia sẻ với chúng tôi: “Cũng nghe ngóng cũng đồn lên đồn xuống gì đó, nghe nói là bị tụy hay tủy gì đó nhưng anh em bác sĩ ở Đà Nẵng thì nói là trình độ ở Việt Nam thì bất lực rồi, giai đoạn cuối rồi nên phải qua bên kia. Mấy anh em, bà con của ông Thanh ở Hòa Vang, quê ông Thanh rất sốc, khóc lóc… Nhưng không biết sau đó chỉ thị thế nào mà ông Cảnh trả lời trên các báo.. sau đó mọi sự im lặng, một sự im lặng rất đáng sợ, chỉ biết là đã tiến triển tốt, rồi ông Thanh có điện thoại về làm việc ở Hà Nội, nhưng mà cơ sở nào chữa ở Mỹ thì cũng không cho biết rõ.”

Theo ông Nghị, trước khi quyết định sang Mỹ chữa bệnh, ông Thanh đã đến bệnh viện C Đà Nẵng để khám bệnh và tại đây, các bác sĩ đã đưa ra kết luận là ông bị nhiễm xạ và cần phải ghép tủy. Và sau đó không lâu, ông Thanh quyết định sang Mỹ chữa bệnh, tại bệnh viện… cũng đưa ra kết qủa chẩn đoán trùng khớp với chẩn đoán của bệnh viện C Đà Nẵng.Và hiện tại, ông Thanh đã phẫu thuật ghép tủy, ca phẫu thuật của ông diễn ra thành công tốt đẹp.
Vấn đề là ông ta tham nhũng một đồng nhưng lại làm ra được mười đồng, thậm chí được hàng trăm đồng. Điều này đã giúp thành phố Đà Nẵng từ một cảng thị nghèo nàn, lạc hậu và xấu xí bỗng chốc vươn mình, trở thành con rồng miền Trung. Và đó là đặc điểm rất riêng của Nguyễn Bá Thanh
Với một người làm bác sĩ lâu năm như ông Nghị, việc ông Thanh ghép tủy thành công là một thông tin đáng vui, bởi không riêng gì ông mà hầu hết người dân Đà Nẵng cũng như người dân Quảng Nam đều quan tâm đến sức khỏe ông Nguyễn Bá Thanh. Sở dĩ người dân quan tâm đến ông Thanh nhiều như vậy không phải vì ông Thanh hoàn toàn tốt và cũng không hẳn vì ông Thanh là một lãnh đạo thanh liêm, chỉ biết nghĩ đến nhân dân mà là vì ngoài Nguyễn Bá Thanh, khó tìm đâu ra một lãnh đạo có bản lĩnh, dám nói dám làm và đầy cá tính, giàu tình người như Nguyễn Bá Thanh.

Một người dân Quảng Nam, tên Hải, tâm sự: “Mình thấy chung chung thì dàn cán bộ cao cấp của Việt Nam thì Nguyễn Bá Thanh có cái gì đó ngang tàng. Còn với người dân Đà Nẵng thì Nguyễn Bá Thanh rất uy tín.”

Theo ông Hải, một lãnh đạo Cộng sản không thể tìm đâu ra một người không tham nhũng, tham ô, hối lộ, ông nghĩ rằng Nguyễn Bá Thanh cũng không ngoại trừ, thậm chí có thể Nguyễn Bá Thanh còn tham nhũng nặng tay hơn những lãnh đạo khác. Vấn đề là ông ta tham nhũng một đồng nhưng lại làm ra được mười đồng, thậm chí được hàng trăm đồng. Điều này đã giúp thành phố Đà Nẵng từ một cảng thị nghèo nàn, lạc hậu và xấu xí bỗng chốc vươn mình, trở thành con rồng miền Trung. Và đó là đặc điểm rất riêng của Nguyễn Bá Thanh so với mọi lãnh đạo khác ở Việt Nam.

Ông Hải nói rằng dù không ưa gì ông Thanh cho mấy nhưng ông vẫn cầu mong Nguyễn Bá Thanh sớm bình phục, trở về nước và tiếp tục đấu tranh, chiến đấu cho sự nghiệp chính trị của mình. Dù tình hình hiện tại, thế lực của ông Thanh ở Hà Nội gần như không có gì, nhưng điều làm ông Hải tin tưởng Nguyễn Bá Thanh sẽ làm nên việc lớn chính ở cá tính của ông cũng như sự mến mộ của đa số nhân dân dành cho ông.

Nếu Nguyễn Bá Thanh lên làm Thủ tướng chính phủ hoặc Chủ tịch nước hoặc Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam, ông Hải tin rằng Việt Nam sẽ có một sự thay đổi đáng kể về mọi mặt, và đương nhiên không ngoại trừ vấn đề nhân quyền, đa nguyên. Nhưng ông Hải cũng buồn bã nói rằng đó chỉ là niềm tin rất mơ hồ và đầy tính chủ quan của ông, mọi việc khó mà đoán trước được.
Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam.
(RFA) 

-Góc nhìn sinh viên về phân hóa giàu nghèo ở Việt Nam hiện nay

Danluan

Phóng viên Dân Luận thực hiện
Dân Luận – Phân hóa giàu nghèo (PHGN) là một hiện tượng xã hội phản ánh quá trình phân chia xã hội thành các nhóm xã hội có điều kiện kinh tế và chất lượng sống khác biệt nhau; là sự phân tầng xã hội chủ yếu về mặt kinh tế, thể hiện sự chênh lệch giữa các nhóm này về tài sản, thu nhập, mức sống. Và tại Việt Nam trong những năm gần đây, sự PHGN đang tăng nhanh và thể hiện rõ rệt trong đời sống của người dân mà bất kỳ ai cũng có thể cảm thấy được.
phanhoa.jpgPhóng viên Dân Luận có dịp ngồi trao đổi trò chuyện cùng một số bạn sinh viên của trường Đại Học Kiến trúc tại TP. HCM. Và sự PHGN trong xã hội Việt Nam hiện tại được các bạn cảm nhận chia sẻ qua góc nhìn riêng của mình – một góc nhìn của thế hệ sinh viên trẻ.
Người bạn trẻ mà chúng tôi muốn thực hiện cuộc nói chuyện là Nguyễn Đoàn Thành, Sinh viên năm 3 của trường ĐH Kiến Trúc TP.HCM.

PV Dân Luận: Chào bạn, dưới góc nhìn của một sinh viên, một thế hệ trẻ. Bạn có thể cho chúng tôi biết bạn suy nghĩ như thế nào về hiện trạng phân hóa giàu nghèo trong xã hội Việt Nam hiện tại?
Nguyễn Đoàn Thành: Phân hóa giàu nghèo là chuyện rất bình thường, ở mỗi xã hội sẽ có sự phân hóa giàu nghèo khác nhau. Nhiều người nói, ở Mỹ cũng giống như Việt Nam, 1% dân số nắm giữ 90% tổng tài sản của xã hội nhưng 99% dân số còn lại chỉ nắm giữ 10% tổng số tài sản còn lại của xã hội. Nhưng, sự khác biết ở đây là 99% dân số của Mỹ sẽ nhỏ hơn Việt Nam và 10% tổng số tài sản của Mỹ sẽ lớn hơn Việt Nam. Cho nên, ở Việt Nam sự phân hóa giàu nghèo tạo nên 1 sự khác biệt rõ rệt, những người nghèo, người già, người thất nghiệp hoàn toàn không có 1 trợ cấp xã hội nào. Điển hình mà ai cũng thấy rõ là hằng ngày báo chí, truyền hình đăng những tin về những người nghèo không có tiền chữa bệnh cho con, hay những mảnh đời phải bán thân để đi học, trong khi đó nhiều bạn trẻ tiêu tốn vài triệu bạc chỉ trong một đêm tại những quá bar, club hay những cuộc chơi thâu đêm.
Nhưng ở một góc độ nào đó tôi cực kì căm ghét sự phân hóa xã hội này, những nhà lãnh đạo chỉ biết bòn rút tài sản của dân mà “đắp” đầy túi, mặc cho dân đang khổ sở, mặc cho con số nợ công ngày càng tăng, mặc cho mỗi người dân hằng ngày phải gánh lấy những đồng tiều thuế qua từng món hàng mà họ mua, mặc cho hàng ngàn, hàng trăm phận người “trôi nổi” theo số phận.
PV Dân Luận: Hiện tượng phân hóa giàu nghèo có rõ rệt hay không trong giới sinh viên của bạn?
Nguyễn Đoàn Thành: Trong giới sinh viên hiện tượng phân hóa giàu nghèo cũng thể hiện rất rõ rệt, có thể thấy rõ ràng nhất là ở việc chơi theo nhóm. Những sinh viên có gia cảnh khá giả sẽ chơi chung với gia cảnh khá giả, đi chơi trong bar, club, đi ăn KFC, uống café quán này quán nọ. Còn những sinh viên có gia cảnh khó khăn hơn thì thường đi chung với nhau ăn hủ tiếu gõ, uống café lề đường. Đó là chưa kể đến chuyện phân biệt đối xử giữa những sinh viên giàu và nghèo, chưa kể đến việc học tập giữa sinh viên giàu và nghèo. Thông thường những sinh viên có tiền sẽ mướn những sinh viên khó khăn hơn đi thi hộ, đi điểm danh hộ, và đôi khi là học hộ. Mà có một số trường còn thành lập ra cả một hội sinh viên chuyên đi điểm danh hộ và có tiền thù lao hẳn hoi.
PV Dân Luận: Sự phân hóa giàu nghèo trong giới sinh viên có ảnh hưởng đến tương lai của một sinh viên khi ra trường?
Nguyễn Đoàn Thành: Sự phân hóa giàu nghèo trong giới sinh viên theo em sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sau này khi sinh viên ra trường. Những sinh viên có gia cảnh khá giả có xu hướng hưởng thụ nhiều hơn, từ đó sinh ra sự chủ quan, lười nhác trong học tập mà hậu quả là một lớp sinh viên thiếu kiến thức, khập khiễn về các kĩ năng trong công việc và kĩ năng sống, có xu hướng làm “tầm gửi” sống bám vào cái nhãn mác “con ông cháu cha” hoặc chỉ đợi ra trường và lo tiền vào một công ty nào đó. Ngược lại, sinh viên có hoàn cảnh thiếu thốn sẽ phải bỏ nhiều thời gian vào các công việc bán thơi gian, công việc dạy kèm, dạy thêm, từ đó phần nào cũng không quan tâm đúng mức vào việc học của họ. Tất cả những điều đó tạo thành môt lớp thế hệ trình độ, kĩ năng về nghiệp vụ khá yếu, và khi ra trường, đi xin việc làm sẽ bị đánh giá rất nhiều. Ví dụ: Những sinh viên có tiền, có quen biết sẽ dễ xin việc hơn, những sinh viên không có tiền, không quen biết sẽ khó xin việc dù trình độ và nghiệp vụ có ở mức tốt. Tất nhiên không đề cập đến những sinh viên có điều kiện học tập và có mức độ quan tâm việc học cao, trình độ và chuyên môn của họ tốt sẽ được rất nhiều công ty săn đón. Do đó, là môt sinh viên em nghĩ sự phân hóa giàu nghèo trong sinh viên phần nào cũng ảnh hưởng rất lớn sau khi ra trường đi làm.
PV Dân Luận: Theo bạn thì sự phân hóa giàu nghèo này nhìn chung là do đâu? Và điều nào là quan trọng để giảm nghèo?
Nguyễn Đoàn Thành: Theo em nghĩ sự phân hóa giàu nghèo này có 3 lí do:
Thứ nhất, do ý thức của sinh viên và người dân về đồng tiền, giá trị đồng tiền, giá trị cuộc sống v.v… Từ đó họ có những thái độ, những cách hành xử chưa đúng.
Thứ hai, do nền giáo dục chưa thực sự hướng học sinh, sinh viên theo một hướng tích cực về nhân cách mà chỉ chăm lo cho mặc kiến thức của học sinh, sinh viên, từ đó đào tao ra một lớp người khập khiễn về kiến thức mà lại thoái hóa về đạo đức.
Thứ ba, do công tác quản lí, quan chức, chỉ lo bòn rút của dân, tham ô, hối lộ, rút ruột công trình v.v… mà chẳng chăm lo cho đời sống nhân dân, đời sống an sinh xã hội của người dân ngày càng đi xuống. Và những người giàu có dạng này không chia sẽ an sinh cho người nghèo để giảm bớt sự phân hóa mà trái lại họ càng làm kinh tế thêm suy giảm.
Cái quan trọng và cái sâu xa vẫn là ý thức con người, vẫn là phải cải thiện miếng ăn, manh áo, và ý thức người dân thì dần dần lớp người đi sau sẽ thay thế dần lớp người đi trước và Việt Nam sẽ có bước chuyển mình từ từ để thoát nghèo. Và người dân phải biết cách hợp sức cùng nhau tố cáo, tiêu diệt những quan chức tham ô, những tập đoàn trục lợi và những thành phần sâu mọt làm nghèo đất nước, làm cho người dân phải gánh nợ công. Vì những thành phần đó đã phá tiêu tan tiền thuế của người dân tích góp lại, lẽ ra tiền đó phải được trích ra để lo cho người dân nghèo, tạo công ăn việc làm cho họ có thu nhập ổn định giúp giảm thiểu phân hóa giàu nghèo trong xã hội.
PV Dân Luận: Bạn có thể kể ra những thành phần nào phá hoại tiền thuế của người dân, làm cho kinh tế suy kiệt và làm người dân phải gánh nợ công?
Nguyễn Đoàn Thành: Theo em được biết thì có những vụ tham nhũng nổi cộm như: PMU18, VINASHIN, VINALINES được nhắc đến rất nhiều trên báo chí. Và còn nhiều vụ chìm nỗi nữa em không nhắc đến trong cuộc trò chuyện này. Anh chị cứ tra google thì nó sẽ ra nhiều lắm (Cười)
PV Dân Luận: Cám ơn bạn, rất vui và cảm ơn bạn đã dành cho chúng tôi cuộc trao đổi hôm nay. Chúc bạn thật nhiều sức khỏe và có kết quả cao trong học tập.

-Đi vay để tiêu sớm

Vũ Hoàng & Nguyễn-Xuân Nghĩa, RFA


000_Hkg644364.jpg
Ảnh minh họa chụp tại một trung tâm chứng khoán ở Hà Nội trước đây.  AFP PHOTO
Cuối tháng qua, giới chức Hà Nội cho biết Việt Nam sẽ phát hành trái phiếu quốc tế trị giá khoảng một tỷ Mỹ kim để đảo nợ. Điều ấy nghĩa là gì, Diễn đàn Kinh tế xin tìm hiểu qua phần trao đổi với chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa do Vũ Hoàng thực hiện sau đây…

Cái giá của tờ giấy nợ


Vũ Hoàng: Xin kính chào ông Nguyễn-Xuân Nghĩa. Thưa ông, hôm Thứ Năm tuần trước giới hữu trách của Hà Nội cho biét rằng Chính quyền Việt Nam có thể phát hành khoảng một tỷ đô la trái phiếu trên các thị trường quốc tế để đảo nợ. Chúng tôi xin đề nghị là kỳ này ông giải thích cho thính giả của chúng ta hiểu rõ nội dung, mục đích và hậu quả của việc đó, trong bối cảnh của tình trạng nợ xấu đang gây nhiều quan ngại cho Việt Nam.
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Tôi xin đề nghị là ta sẽ đi từng bước để hiểu ra nội dung của quyết định này khởi đi từ một nguyên lý căn bản mà người ta hay quên và mình sẽ nhắc lại mãi. Nguyên lý rất đơn giản ấy là “Đi Vay Là Để Tiêu Trước Khi Có Tiền”. Ta sẽ lấy vài thí dụ dễ hiểu sau đây.
Nội dung của quyết định này khởi đi từ một nguyên lý căn bản mà người ta hay quên và mình sẽ nhắc lại mãi. Nguyên lý rất đơn giản ấy là “Đi Vay Là Để Tiêu Trước Khi Có Tiền”.
-Nguyễn-Xuân Nghĩa
Tôi có một vạn bạc để chi dùng mà muốn mua sản phẩm trị giá một triệu thì, thay vì tiết kiệm từng phần để tích lũy thành một triệu tôi lại đi vay. Đi vay có nghĩa là tiêu thụ sớm hơn tiết kiệm. Khi đó, tôi phải tính ra giá trị kinh tế của việc tiêu dùng ấy xem là về sau mình trả nợ thế nào. Thí dụ như để mua cái xe, cái nhà, hay để đầu tư vào hãng xưởng, v.v…
Khi muốn đi vay, tôi có thể lập hồ sơ xin vay tiền ở ngân hàng và nhận sẽ trả tiền lãi cùng từng phần vốn tùy theo khả năng kiếm ra tiền của mình. Tôi cũng có thể đi vay bằng cách ký một tờ giấy nợ, gọi là trái phiếu, trên đó có cam kết là trả một phân lời giả dụ như 6%, và sẽ trả hết vốn trong một hạn kỳ nhất định. Ta gọi trường hợp thứ hai này là “phát hành trái phiếu”. Người cho vay cầm lấy tờ giấy nợ ấy và tin là sẽ được trả định kỳ 6% của khoản tiền cho vay và đến kỳ hạn thì sẽ lấy lại phần vốn. Nếu trước hạn kỳ mà người chủ nợ cần tiền thì có thể bán tờ giấy nợ ấy cho ai khác và người mua sẽ là chủ nợ mới, được trả tiền lời và vốn khi đáo hạn. Việc phát hành và mua bán giấy nợ ấy được thực hiện trên thị trường trái phiếu.
Vũ Hoàng: Trong thí dụ này, có lẽ ông nhấn mạnh đến hai điều. Thứ nhất, đi vay là để tiêu dùng sớm hơn tiết kiệm và thứ hai là khi đi vay thì phải tính ra giá trị kinh tế của việc tiêu dùng sớm này, xem là về sau mình sẽ trả nợ thế nào. Có phải như vậy không?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thưa rằng đúng như vậy. Hàng ngày, chúng ta đều có thể đi vay như thế khi thanh toán một khoản tiêu thụ sớm với thẻ tín dụng, lặng lẽ chịu lãi rồi trả lại từng phần vốn. Hàng tháng hay hàng năm, một doanh nghiệp cũng có thể đi vay như vậy ở các ngân hàng, khi đó, ngân hàng chủ nợ sẽ cùng với khách nợ thẩm định khả năng thanh toán trước khi chấp nhận cho vay. Vì Việt Nam và Trung Quốc đang điêu đứng do núi nợ xấu của ngân hàng thì ai cũng có thể nghĩ đến cách vay bằng trái phiếu. Khi phát hành trái phiếu thì chính người đi vay phải tính rất kỹ việc trả nợ vì khách nợ thật ra không biết là mình đi vay để làm gì, họ chỉ tin vào giá trị của tờ giấy nợ. Và giá trị ấy trực tiếp chi phối phân lời sẽ nhận, thí dụ như nếu thiếu tin tưởng thì họ đòi phân lời cao hơn. Vì thế, cái giá của tờ giấy nợ biến chuyển ngược với phân lời.
000_Hkg851268-400.jpg
Ảnh minh họa chụp tại Hà Nội trước đây. AFP PHOTO.
Vũ Hoàng: Chúng ta bắt đầu đi vào phần chuyên môn rắc rối của câu chuyện. Trường hợp ở đây là chính nhà nước là khách nợ, tức là chủ thể phải tính toán sự lợi hại của việc đi vay. Khi Việt Nam tính toán việc phát hành một đợi trái phiếu nữa để đảo nợ thì đấy có nghĩa là gì?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Năm 2005, Việt Nam đã lần đầu phát hành công trái, tức là trái phiếu của công quyền, để huy động 750 triệu đô la trên thị trường tài chính New York. Tờ giấy nợ ấy ghi là vay trong hạn kỳ 10 năm với phân lời là 7,125%. Mục tiêu của việc đi vay 750 triệu là cho tập đoàn đóng tầu Vinashin của nhà nước có tiền đầu tư hầu kiếm ra lời để sẽ trả nợ. Nhà nước Việt Nam không ngờ tập đoàn ấy mắc nợ đến bốn tỷ đô la và vì quản lý tồi, bị tham nhũng đục khoét nên đã vỡ nợ. Tức là Việt Nam vay tiền để nuôi tham nhũng rồi phải è cổ trả nợ.
Lần phát hành trái phiếu quốc tế thứ nhì là năm 2010 trên thị trường Singapore để huy động một tỷ đô la qua tờ công trái có hạn kỳ 10 năm và phân lời là 6,75%. Khi lưu hành trên thị trường thì phân lời lại cao hơn, lên tới 6,95% là do mức khả tín hay đáng tin thấp hơn. Lần đó, Việt Nam đi vay cho các tập đoàn kinh tế quốc doanh, như Điện Lực hay PetroViệt Nam.
Xin nói thêm rằng các ông đảng viên cán bộ của nhà nước Hà Nội chẳng thể lớ ngớ đứng tại ngã tư của New York hay Singapore với một xấp giấy nợ rao bán cho thiên hạ để đem về bạc tỷ. Họ cần dịch vụ tư vấn chuyên môn của các tổ chức tài chính quốc tế có khả năng và uy tín làm trung gian, cho nên phải trả hoa hồng và lệ phí cho dịch vụ đi vay này. Các khoản phí tổn đó, như hoa hồng, lệ phí và phân lời, đều do công quỹ đài thọ, nghĩa là tiền của người dân đóng thuế.

Đắp nợ với phân lời rẻ hơn

Vũ Hoàng: Bây giờ ta nói đến chuyện đảo nợ. Thưa ông, điều ấy có nghĩa là gì?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Ta không quên hai lần phát hành công trái ấy đều là giấy nợ dài hạn, có hạn kỳ 10 năm. Tức là Việt Nam vẫn đang phải trả tiền lời cho hai khoản nợ đó mà những con số li ti nhỏ nhặt sau dấu phẩy cũng vẫn là bạc triệu bạc tỷ ở nhà. Bây giờ nếu phát hành giấy nợ mới với phân lời thấp hơn thì tiền vay vào sẽ dùng để thanh toán nợ cũ sắp đáo hạn, nghĩa là thu hồi lại các trái phiếu đã phát hành trước đây. Mục tiêu cùa việc đi vay là đắp nợ với phân lời rẻ hơn.
Vũ Hoàng: Thưa ông, vì sao Việt Nam cho là phân lời sẽ rẻ hơn? Hỏi cách khác, tại sao lại vay nợ mới vào lúc này?
Nếu phát hành giấy nợ mới với phân lời thấp hơn thì tiền vay vào sẽ dùng để thanh toán nợ cũ sắp đáo hạn, nghĩa là thu hồi lại các trái phiếu đã phát hành trước đây.
-Nguyễn-Xuân Nghĩa
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Dĩ nhiên là các giới chức Việt Nam chưa thể cho biết chi tiết và thật ra cũng chửa biết kết quả sẽ ra sao, nhưng ta nên mường tượng ra những yếu tố quyết định sau đây.
Các ngân hàng trung gian làm dịch vụ phát hành cho Việt Nam có thể dạm bán trên thị trường tài chính, như tại New York, một số giấy nợ theo các điều kiện sơ khởi về hạn kỳ và phân lời. Thế rồi tùy theo sự đáp ứng của thị trường, tức là của các nhà đầu tư tài chính sẽ là chủ nợ khi nhận mua trái phiếu của Việt Nam, mà người ta sẽ ngã ngũ về giá cả như qua thể thức đấu thầu.
Vũ Hoàng: Khi ấy, thị trường tính toán như thế nào để ngã ngũ về giá cả?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Trước hết, so với tình hình tài chính toàn cầu của dăm năm về trước thì hiện nay, lãi suất dài hạn trên các thị trường quốc tế đều thấp hơn sau những đợt bơm tiền kích thích kinh tế kể từ 2009-2010. Tức là nói chung phân lời đi vay trên thế giới đã giảm.
Thứ hai, Việt Nam càng hy vọng đi vay rẻ hơn nhờ sự thẩm định của các công ty lượng giá trái phiếu như Fitch hay Moody’s Investors Service. Họ thấy tình hình vĩ mô có cải tiến, lạm phát đã lui, xuất khẩu của Việt Nam có tăng nên dự trữ ngoại tệ có vẻ dồi dào hơn, và rủi ro thấp hơn. Vì vậy, Moody’s nâng cấp trái phiếu của Việt Nam lên một bậc hay Fitch đã xếp loại Việt Nam từ hạng “ổn định” lên “tích cực”. Nói chung thì trái phiếu của Việt Nam vẫn còn bốn cấp nữa mới lên tới đẳng trật “đầu tư” nhưng so với mấy năm trước thì tình hình đã khá hơn, nhờ vậy mà nếu có đi vay thì cũng trả giá rẻ hơn.
Ngẫm lại thì khi các công ty lượng giá hạ thấp mức độ khả tín, nhà nước Việt Nam cứ cãi là bị họ đánh giá sai, chứ thật ra cách thẩm định của quốc tế có chi phối sự tính toán của thị trường, rồi nhà nước Việt Nam mới nương theo đó mà tính đến việc phát hành trái phiếu để trả các khoản nợ đáo hạn trước đây đã vay với tiền lời quá cao vì rủi ro quá lớn.
Vũ Hoàng: Nói đến rủi ro, thưa ông, đâu là rủi ro cho Việt Nam khi đi vay ngoại tệ như vậy?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Nhìn từ ngoài vào trong, từ khung cảnh toàn cầu đến hoàn cảnh riêng của Việt Nam thì đây là những điều ta nên chú ý.
Trước hết, khung cảnh toàn cầu có nhiếu bất trắc và thay đổi khi Hoa Kỳ thu hồi dần biện pháp bơm tiền và vuốt nhọn chính sách tiền tệ như đã thông báo từ năm ngoái. Cụ thể là lãi suất tại Mỹ có thể tăng và gây bất ổn lớn. Thứ hai là núi nợ của Trung Quốc có thể sụp đổ như thiên hạ đã báo động. Thứ ba là các vụ khủng hoảng về an ninh như tại Ukraine hay Trung Đông. Biến động ấy có thể làm lãi suất thăng giáng khá bất ngờ và đột ngột trong những năm tới.
Vũ Hoàng: Quả thật là tình hình thế giới đang có nhiều bất ổn và điều ấy cũng tác động vào gánh nặng tài chính của Việt Nam. Thế còn những rủi ro bên trong Việt Nam, đâu là những điều mà người ta nên theo dõi?
Nguyễn-Xuân Nghĩa: Quả là nhìn vào bên trong, Việt Nam cũng có thể bị nhiều loại rủi ro.
Thứ nhất là rủi ro chính trị ở bên một xứ Trung Quốc có nhiếu ý đồ đen tối như ta đã thấy từ vụ dàn khoan Hải dương và các cuộc biểu tình bạo động hồi Tháng Năm. Bất ổn đó chi phối sự câ nhắc của giới đầu tư quốc tế, thí dụ như khi họ tháo chạy khỏi thị trường Việt Nam và coi rẻ giấy nợ của Việt Nam.
Thứ hai là loại rủi ro tín dụng nếu nhà nước mất khả năng thanh toán, dù rằng có in bạc hay tăng thuế để trả nợ. Nhiều quốc gia đã từng bị như vậy làm công khố phiếu trở thành giấy lộn và phân lời tăng vọt lên trời.
Thứ ba, quan trọng nhất ở đây vì Việt Nam đi vay ngoại tệ là rủi ro về ngoại hối. Vay bằng đô la thì phải trả bằng đô la. Khi đi vay thì một đô la trị giá hai vạn, khi phải trả lại phải mất hai vạn rưởi mới mua được một đô la thì ngoài chuyện phân lời đắt đỏ hơn, Việt Nam còn đỏ mắt để có ngoại tệ trả nợ. Sau cùng, nếu quản lý kém thì Việt Nam còn có thể bị lại nạn lạm phát trên hai số, làm đồng tiền các mất giá và gánh nợ lại càng nặng nề hơn trước. Trong một kỳ sau, có lẽ ta sẽ tìm hiểu về chuyện vỡ nợ của một quốc gia giàu tài nguyên mà quản lý quá tồi tệ là Argentina khiến xứ này bị đuổi ra khỏi thị trường tài chính quốc tế trong nhiều năm liền. Câu kết luận ở đây vẫn là đi vay tức là tiêu sớm, cho nên phải cân nhắc khi tiêu tiền để kinh tế khỏi tiêu vong!
Vũ Hoàng: Xin cảm tạ ông Nghĩa về cuộc trao đổi này.

Hoa Kỳ sẽ đưa quân tiêu diệt 'Nhà Nước Hồi Giáo' ISIS

WASHINGTON (AP) - Đảo ngược lại đường lối trước kia, Tổng Thống Obama quyết định đưa quân lực Hoa Kỳ can dự vào chiến trường Trung Đông một lần nữa với mục đích tiêu diệt tổ chức loạn quân Hồi Giáo ISIS

Tổng Thống Obama đọc bài diễn văn thu hình, ngắn gọn, chỉ dài khoảng 15 phút, tại phòng Cross Hall trong tòa Bạch Ốc tối Thứ Tư, 10 tháng 9, ngay trước kỷ niệm vụ khủng bố 9/11 của al-Qaeda, để loan báo mở chiến dịch cuống khủng bố ISIS ở Iraq và Syria. (Hinhe: AP/Saul Loeb).

Trong bài diễn văn truyền hình đến dân chúng toàn quốc, trùng vào thời điểm kỷ niệm 13 năm vụ 9/11, Tổng Thống Obama xuất hiện bằng một vẻ mặt nghiêm nghị, trình bày lý do cần thiết và phác họa chiến lược để tiêu diệt tổ chức khủng bố “Nhà Nước Hồi Giáo” ISIS.

Không lực sẽ được sử dụng yểm trợ lực lượng bạn đánh vào các mục tiêu ở Iraq và Syria, trong cuộc chiến liên tục để làm suy yếu nhóm chiến binh Hồi Giáo quá khích ở bất cứ nơi đâu còn khủng bố ISIL, theo lời Tổng Thống. Ðồng thời Hoa Kỳ sẽ võ trang và huấn luyện cho quân đội Iraq và quân nổi dậy ở Syria.

Cho đến nay cuộc oanh kích không quân có giới hạn mở ra từ một tháng trước, máy bay Hoa Kỳ mới chỉ nhắm đánh các đơn vị chiến binh ISIS trên lãnh thổ Iraq theo yêu cầu của chính phủ nước này. Tối Thứ Tư tổng thống công bố mở mặt trận mới ở Trung Ðông, lần đầu tiên cho phép oanh tạc qua lãnh thổ Syria nhằm đánh bật gốc rễ nhóm khủng bố đã bành trướng hoạt động trên cả hai quốc gia.

Người ta nhớ rằng trong bài diễn văn đọc đúng ngày này một năm trước, 10 tháng 9, 2013, Tổng Thống Obama loan báo hủy bỏ quyết định xin Quốc Hội cho phép tấn công Syria vì chính quyền nước này dùng vũ khí hóa học. Ba năm trước ông cũng đã chấm dứt hoàn toàn cuộc chiến tranh kéo dài 7 năm tại Iraq mà khi tranh cử nhiệm kỳ đầu ông đã gọi là “một cuộc chiến tranh ngu ngốc.” Ngày nay ông lại phải đưa đất nước vào một cuộc chiến chưa biết trong bao lâu và vì sao đây không phải là cuộc 'chiến ngu ngốc.'

Giải thích việc mở mặt trận mới, Tổng Thống Obama lập luận rằng ISIS đã trở thành sự đe cả về an ninh và lợi ích của Hoa Kỳ. Ông nói, “Chúng ta sẽ săn đuổi khủng bố đe dọa quốc gia chúng ta tại bất cứ đâu chúng hiện diện. Nguyên tắc căn bản của chính quyền tôi là: Nếu đe dọa nước Mỹ, họ sẽ không tìm được nơi ẩn náu an toàn.”

Tổng thống loan báo đã cho triển khai thêm gần 500 lính Mỹ tới Iraq để hỗ trợ lực lượng an ninh đang bị vây hãm của nước này, đưa tổng số quân Mỹ gởi đến đây trong mùa Hè lên trên 1,000. Ông đề nghị Quốc Hội chấp thuận cho thi hành chương trình huấn luyện và vũ trang quân nổi dậy ở Syria đang chiến đấu chống cả hai địch thủ là chính quyền tổng thống Bashar al-Assad và chiến binh Hồi Giáo ISIS.

Minh định bản chất cuộc chiến tranh, tổng thống nhấn mạnh rằng ông không đưa quân đội tác chiến Mỹ trở lại Trung Ðông. Mặc dù vậy, nhìn nhận rằng, “Mỗi lần chúng ta phải dùng biện pháp quân sự không thể tránh khỏi rủi ro, đặc biệt là cho nam nữ quân nhân thi hành những sứ mạng ấy.”

Ông nói, “Tôi muốn dân chúng Mỹ hiểu là nỗ lực này khác với chiến tranh Iraq và Afghanistan, không có quân đội tác chiến Mỹ chiến đấu trên lãnh thổ ngoại quốc.”
  (Người Việt)

Ghiền Facebook, và những chuyện cười ra nước mắt

WESTMINSTER, Calif (NV) – Với hơn 830 triệu người dùng đăng nhập (log in), tạo ra hàng trăm triệu 'statuses' và 4.5 tỷ 'Likes' mỗi ngày,  ảnh hưởng của Facebook là điều không thể chối cãi.

Hơn 600 triệu người dùng Facebook ở tuổi từ 15 đến 35 liên tục post lên mạng hình ảnh và thông báo mình đang làm gì với ai ở đâu. (Hình minh họa: Pew Research Center)

Kể từ khi ra đời năm 2004, Facebook tiếp tục phát triển với một tốc độ kinh ngạc, kết nối hàng triệu người khắp nơi. Hiện với hơn 1.23 tỷ người mở tài khoản (account) tính đến cuối năm 2013, Facebook là trang mạng xã hội lớn nhất thế giới.

Một nghiên cứu của Pew Research Center cho biết khoảng 62% người có thói quen vào Facebook mỗi ngày thường xuyên post hình và tường trình trên trang Facebook cá nhân là mình đang làm gì ở đâu, với ai. Thêm vào đó, biết bao nhiêu trang Facebook của các thương mại hiện cũng đang tích cực quảng cáo dịch vụ và sản phẩm của mình.

Thật khó mà tránh được sự xâm lăng của Facebook. Vẫn theo Pew Research Center, hiện 7.5 triệu nút “Like” của Facebook nằm trên khắp các trang mạng khác.

Như vậy Facebook gây ảnh hưởng lớn thì hẳn rồi, nhưng trang mạng khổng lồ này đang tạo một ảnh hưởng tốt hay xấu? Câu trả lời còn tùy kinh nghiệm riêng của mỗi người. 

Niềm vui và nỗi thất vọng

Em Dũng Q. Nguyễn, 19 tuổi, nhà ở Torrance, là một người ái mộ Facebook, cho biết dù đã có Facebook account từ mấy năm nay, nhưng em chỉ dùng nó để liên lạc với bạn bè cùng trường, và phải đến khi chuẩn bị vào đại học ở University of  Washington ở Seattle năm đầu tiên, em mới thấy sự lợi ích thực sự của trang mạng xã hội khổng lồ này.

Dũng kể: “Em post thử một vài status để tìm bạn cùng là sinh viên năm thứ nhất, ai ngờ nhờ đó tìm được mấy người bạn cùng từ vùng Nam Cali, mừng quá!”

Dũng cũng cho biết nhờ những comments và chat qua lại với mấy bạn mới trong mấy tháng hè, mà cảm thấy an tâm khi biết mình ít ra cũng đã từng “giao tiếp” với một số sinh viên mới ở đây, dù chỉ trong thế giới ảo.

“Cả những sinh viên năm thứ hai, thứ ba cũng sốt sắng trả lời những thắc mắc của em nữa.” Dũng khoe.

Ông Duy M. Trần, nhà ở Huntington Beach, nói ông rất “mê” chức năng nhóm (group) của Facebook, cho biết ông có một nhóm bạn cuối tuần chơi đá banh với nhau.

“Nhờ Facebook, cả nhóm liên lạc với nhau rất dễ dàng, muốn rủ nhau đi giờ nào, chỉ cần viết status, rồi nhấn một cái là cả bọn được thông báo. Tuyệt vời!”

Còn bà Thục Trần, dân cư Costa Mesa chia sẻ "niềm vui không thể tả" là nhờ Facebook mà bà tìm lại được một người bạn thân từ thuở còn học chung với nhau suốt 7 năm ở trường nữ trung học Gia Long.

"Sau 75 tụi tôi mất liên lạc, tìm hoài không được, đứa này nghĩ thầm rằng chắc đứa kia vượt biên chết rồi. Tình cờ gặp nhau trên Facebook, thật mừng hết lớn. Biết Hồng Nhung (bạn của bà) nó ở mãi bên Đan Mạch, tôi nhất định đòi ông xã cho đi thăm bạn một chuyến cho thỏa lòng." Bà tâm sự.

Nhưng không phải ai cũng có những kinh nghiệm tốt với Facebook.

Với bà Hạnh Lê (tên đã được đổi theo yêu cầu) thì thế giới Facebook những ngày này là một thế giới “buồn và thất vọng.”

“Khi chị Phương, một người bạn gái rất thân, gửi tôi một text message riêng, yêu cầu hãy “unfriend” ông xã của chị ấy, thì tôi biết là Facebook vô tình đã tạo vấn đề.” Bà Hạnh tâm sự, rồi kể: "Vợ chồng Phương và tôi cùng ở trong một nhóm bạn đọc và phê bình sách. Ông xã của Phương chăm đọc sách hơn, và hay post những phê bình sách, mà tôi thì chăm “Like” status của mọi người, hễ cứ ai post gì thì cũng "Like” tuốt."

"Ai ngờ đâu vì những cái "Like" này mà tôi gặp rắc rối!' Bà Hạnh  cho biết đến khi gặp bạn gái để hỏi tại sao ra nông nỗi, thì được nghe người bạn tả oán:

“Tao nghi ông xã tao ổng không những nghiền... Facebook mà còn... mê mày. Ông dạo này tối tối cứ ăn cơm xong là chạy tuốt vào phòng làm việc, post status lên rồi ngồi chờ. Việc nhà không thèm để mắt đến. Tao để ý thấy đến khi nào thấy mày “Like” rồi thì ổng mới yên tâm. Rồi khi được “Like” rồi thì lại miệt mài ngồi comment thêm nữa, đúng là con nghiện. Thôi mày thương tao thì unfriend ổng giùm, để giúp cho ổng chữa bệnh.”

"Thật là cười ra nước mắt!"  Bà Hạnh nói, rồi cho biết suy nghĩ mãi, chẳng biết unfriend thì phải giải thích với chồng bạn làm sao bây giờ, bà đành quyết định tạm "đóng cửa cái tài khoản Facebook đang gặp nạn" đó.

Bệnh nghiền Facebook

Nghiền Facebook là một hiện tượng có thật. Tiến Sĩ Larry D. Rosen, giáo sư tâm lý học tại California State University, Dominguez Hills nói:

“Mặc dù trung bình một người Mỹ mỗi ngày dùng Facebook khoảng 40 phút, những người nghiền nặng vào đây (Facebook) ít nhất là một lần mỗi 15 phút, hoặc nếu thiếu Facebook, thì thấy người bần thần khó chịu. Thói quen này tạo ra nhiều hệ quả tiêu cực.”

Người nghiền Facebook, trừ khi bị người nhà kêu ca, khó có thể tự mình đóng trang mạng xã hội này lại. (Hình minh họa: Pew Research Center)

Tiến Sĩ Rosen cho rằng những người quá nghiền Facebook bị đẩy vào một thế giới ảo, và ngày càng xa rời cuộc sống thực sự của họ, khiến việc làm bị sao nhãng, và những mối quan hệ thực trở nên hời hợt, lỏng lẻo.

Với giới trẻ, những là những em ở tuổi teen, việc dành quá nhiều thời gian cho Facebook, vẫn theo Tiến Sĩ Rosen, có thể ít nhiều khiến các em phát triển khuynh hướng “nghĩ đến cái tôi” nhiều quá, nhất là những em “lúc nào cũng bận rộn sharing với thế giới mình đang làm gì, với ai, ở đâu.”

“Ngoài việc mất quá nhiều thì giờ cho Facebook, không còn thì giờ để học hay làm bài tập, trẻ con bị nghiền Facebook lâu dần có thể có những dấu hiệu rối loạn tâm lý khác, trong đó có việc thích chỉ trích xã hội và đôi khi cường điệu thái quá.” Ông Rosen nói.

Làm sao để biết mình hay người thân bị bệnh nghiền Facebook?

Ký giả Michael Poh, một blogger chuyên phân tích về các mạng xã hội, liệt kê và phân tích những dấu hiệu tiêu biểu của con bệnh, chẳng hạn:

Share lung tung: Ở vào thời điểm mà nhiều cư dân mạng quan tâm về vấn việc bảo vệ đời sống riêng tư, việc người nghiền Facebook tự nguyện chia sẻ những bí mật sâu thẳm nhất về đời sống của họ với hàng trăm có khi hàng ngàn người là hiện tượng khá ngạc nhiên. Có lẽ những người này nghiền được quần chúng ái mộ hay công nhận, ký giả Poh nhận xét.

Liên tục vào Facebook: Thói quen này thông dụng hơn với những người mà công việc đòi hỏi họ suốt ngày phải ngồi trước máy vi tính. Họ thường xuyên mở nhiều màn ảnh trên máy, và cứ mỗi vài phút lại vào Facebook để xem có ai cập nhật tin tức gì hay comments gì mới không, để nhất nút “Like”, “share” hay comment lại.

Quá quan tâm về trang của mình: Nhiều người nghiền cứ lâu lâu phải moi óc tìm xem có gì là lạ, ngộ nghĩnh, buồn cười, hay độc đáo để post lên trang Facebook, tag bạn bè vào cho họ xem, và khi đã post lên rồi, thì hồi hộp đợi chờ xem đã có được mấy người vào “Like”, hay để lại comment. Khi đã có người comment rồi thì lập tức comment lại, và họ cứ đắm đuối trong cái vòng luẩn quẩn này, không thoát ra được.

Ào ạt Add Friend: Nhiều người lúc nào cũng tìm cách Add Friend như chạy đua xem ai có nhiều Facebook friends nhất, như thể những “friends” mà họ chưa bao giờ gặp hay sẽ chẳng bao giờ gặp ở ngoài đời là những tấm huy chương treo trên tường nhà của họ.

Sao nhãng tình thân thực sự: Khi bị nghiền lâu, con bệnh vô hình chung đánh đổi những tình thân thực ngoài đời với bạn bè trong thế giới ảo, và trở thành thoải mái hơn với những tin nhắn, hình ảnh, comment và “like” của người khác thay vì giao tiếp và chuyện trò với bạn bè thật, và đây là lúc mà phẩm chất đời sống của họ bắt đầu trên đà đi xuống, theo Tiến Sĩ Rosen.

Làm sao để chữa bệnh?

Với những ai muốn chữa bệnh nghiền Facebook, ký giả Michael Poh chỉ nhắn gửi hai chữ ngắn gọn “chừng mực.”

Còn Tiến Sĩ Larry D. Rosen thì đưa ra những đề nghị kỹ hơn như tắt internet khi không cần, không cài Facebook app vào điện thoại di động, đi chơi thể thao, tham gia nhiều hoạt động ngoài trời với bạn bè, người thân, và nhất là luôn nhắc nhở chính mình câu “thuốc bổ và thuốc độc chỉ khác nhau ở cái liều.”
Hà Giang
(Người Việt) 

Thông báo số 6/Hội NBĐLVN về khai trừ ông Ngô Nhật Đăng



Sau khi xảy ra vụ việc tại FB VNTB do ông Ngô Nhật Đăng điều hành, nhiều hội viên đã yêu cầu ban lãnh đạo Hội phải rút kinh nghiệm, có thái độ và xử lý ngay vấn đề này đối với ông Đăng.

Ban lãnh đạo Hội đã tổ chức họp rút kinh nghiệm đối với từng cá nhân, đồng thời tham khảo dư luận và các góp ý. Khẳng định của đa số trong BLĐ Hội là vụ việc này không mang tính tranh giành quyền lực, quyền lợi hay mâu thuẫn cá nhân, mà bắt nguồn từ ý thức và hành động làm việc trái với nguyên tắc và Điều lệ Hội của ông Ngô Nhật Đăng, gây ảnh hưởng tiêu cực nặng nề đến uy tín Hội, gây chia rẽ và làm suy yếu Hội, gây khó khăn cho việc bảo đảm yêu cầu cao nhất trong bối cảnh hiện nay là sự an toàn của tổ chức Hội và các hội viên, dẫn đến việc Ban lãnh đạo Hội bắt buộc phải ban hành Thông báo số 5 (http://www.ijavn.org/2014/09/thong-bao-so-5-cua-hoi-nha-bao-oc-lap.html).

Trên cơ sở đó, việc xử lý những vấn đề nội bộ liên quan đến FB VNTB và ông Ngô Nhật Đăng không xuất phát từ những tranh chấp nào đó và do vậy không phải theo chiều hướng “hòa giải” như một số dư luận, mà phải bảo đảm tính khách quan và nghiêm minh cần thiết của một hội đoàn dân sự độc lập mới ra đời, ai vi phạm đều phải chịu trách nhiệm về vi phạm của mình.

Việc xem xét, xử lý đối với ông Ngô Nhật Đăng là cấp bách nhằm ngăn chặn tác nhân gây mất đoàn kết nội bộ trong Hội.

1. Trách nhiệm của Ban lãnh đạo Hội:

- Trách nhiệm của Chủ tịch Phạm Chí Dũng:

Nhà báo Phạm Chí Dũng nhận khuyết điểm trước BLĐ Hội và các hội viên về việc ngay từ đầu lập Hội đã chọn không đúng người là ông Ngô Nhật Đăng (do LM Lê Ngọc Thanh giới thiệu). Trong thời gian qua, đây là việc rất tế nhị đối với chủ tịch hội vì LM Thanh được phân công phụ trách trực tiếp FB VNTB và là người giữ quyền quản trị của FB này.

Liên quan đến FB VNTB, chủ tịch hội đã không đủ sức thuyết phục ông Đăng trả lại FB này cho Hội. Hậu quả là ông Đăng đã chiếm dụng FB của Hội và lợi dụng danh nghĩa Hội để thông tin trái Điều lệ Hội.

Hiện nay, BLĐ Hội đang khắc phục bằng việc xúc tiến xây dựng một FB mới cho Hội.

- Trách nhiệm của Phó chủ tịch T/T Lê Ngọc Thanh:

Với tư cách là người được phân công phụ trách trực tiếp FB VNTB, LM Thanh chịu trách nhiệm về những sai phạm của ông Ngô Nhật Đăng. Trách nhiệm này cần được rút kinh nghiệm sâu sắc.

2. Vi phạm và đề nghị hình thức xem xét, xử lý đối với ông Ngô Nhật Đăng:

* Các vi phạm:

Từ ngày thành lập Hội đến nay, ông Ngô Nhật Đăng đã có những vi phạm cụ thể sau:

- Tự ý bỏ “Quy chế phản hồi” trên FB VNTB do chủ tịch hội biên soạn và gửi lên.

- Hoàn toàn không tuân thủ Quy chế biên tập bài đã được thống nhất đa số trong cuộc họp BLĐ Hội.

- Lấy danh nghĩa VNTB để thông báo công khai: "Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam có 2 trang báo mạng song hành tồn tại, không có cái nào là chính, cái nào là phụ và càng không có đâu là cơ quan ngôn luận, đâu không phải là cơ quan ngôn luận của Hội". Nội dung này là trái với điều lệ Hội và trái với những nội dung BLĐ đã thống nhất.

- Sau khi lãnh đạo Hội cố gắng thuyết phục về thái độ và nguyên tắc làm việc, ông Đăng vẫn không tuân thủ nguyên tắc nội dung đưa lên trang FB VNTB phải thông qua BLĐ Hội.

- Lần thứ hai liên tiếp, ông Đăng lấy danh nghĩa VNTB ra thông báo phủ nhận vai trò “cơ quan ngôn luận của Hội” của trang web VNTB.

- Tự ý lập ban biên tập cho FB VNTB mà không có ý kiến của tập thể BLĐ Hội.

- Mặc dù đã được chủ tịch Hội thuyết phục chuyển FB VNTB cho một người khác điều hành, hoặc trả FB này về cho Hội, ông Đăng vẫn không tuân thủ.

- Sau khi BLĐ Hội có Thông báo số 5 về FB VNTB, ông Đăng phản ứng bằng một số thông tin không đúng sự thật về chủ tịch Hội. Hành động gần đây nhất của ông Đăng là lấy một số ý kiến trong hộp thư trao đổi nội bộ của các hội viên để đăng công khai lên FB VNTB (ý kiến anh Huỳnh Ngọc Chênh, chị Phương Anh, anh Phạm Chí Dũng…). Hành động này là vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc bảo mật thư tín cá nhân và trái với đạo lý người làm báo và viết báo.

* Xử lý trách nhiệm:

Với nhiều vi phạm cụ thể đã nêu, Ủy viên Ngô Nhật Đăng đã vi phạm nghiêm trọng Điều lệ Hội NBĐLVN, gây ảnh hưởng tiêu cực nặng nề đến uy tín Hội, dẫn đến tình trạng chia rẽ và khiến suy yếu Hội, gây khó khăn cho việc bảo đảm yêu cầu cao nhất trong bối cảnh hiện nay là sự an toàn của tổ chức Hội và các hội viên. Những vi phạm này thuộc về quy định “Hội viên có thể bị khai trừ vì vi phạm kỷ luật hay có hành động ngược lại tiêu chí của Hội”.

Trên cơ sở cụ thể đó, ngày 8.9.2014, BLĐ Hội quyết định nêu 3 hình thức xem xét và xử lý đối với ông Ngô Nhật Đăng:

Hình thức 1. Giữ nguyên chức vụ ủy viên và tư cách hội viên.

Hình thức 2. Miễn nhiệm chức vụ ủy viên nhưng vẫn giữ tư cách hội viên.

Hình thức 3. Bị khai trừ khỏi Hội.


Tổ chức lấy biểu quyết:

BLĐ Hội đã tổ chức lấy ý kiến của tất cả hội viên về 3 hình thức xem xét và xử lý đối với ông Ngô Nhật Đăng qua email.

Sau khi tổng hợp các ý kiến, Tổ kiểm phiếu trình kết quả kiểm phiếu cho BLĐ Hội để quyết định, dựa trên cơ sở đa số ý kiến của hội viên đối với 1 trong 3 hình thức đề nghị (hình thức nào được tán thành nhiều nhất sẽ quyết định theo hình thức đó).

Kết quả kiểm phiếu và quyết định cuối cùng sẽ được BLĐ Hội công khai cho toàn thể hội viên. Quyết định cuối cùng cũng được thông báo trên trang web VNTB.

Thời hạn cuối nhận ý kiến biểu quyết của hội viên: ngày 10.9.2014.

Kết quả biểu quyết:

Kết quả tổng hợp ý kiến biểu quyết của hội viên như sau:

Số phiếu gửi: 51

Hình thức 1. Giữ nguyên chức vụ ủy viên và tư cách hội viên: 2/51 phiếu

Hình thức 2. Miễn nhiệm chức vụ ủy viên nhưng vẫn giữ tư cách hội viên: 18/51 phiếu

Hình thức 3. Bị khai trừ khỏi Hội: 19/51 phiếu

(12 phiếu “không có ý kiến).

Trên cơ sở kết quả biểu quyết của hội viên, Hội Nhà báo độc lập Việt Nam quyết định:

Khai trừ ông Ngô Nhật Đăng khỏi Hội NBĐLVN.


  • Nhìn về phía trước!

Kết quả xử lý có tính đồng thuận, công khai và nghiêm minh của tập thể hội viên đối với ông Ngô Nhật Đăng cũng là dấu chấm hết dành cho các luồng thông tin sai sự thật và đầy ác ý nhắm vào Hội NBĐLVN trong thời gian qua.

Ban lãnh đạo Hội sẽ gấp rút chấn chỉnh hoạt động của Hội liên quan đến Tuyên bố, Điều lệ, quy chế làm việc của BLĐ, quy chế tài chính, kiện toàn nhân sự các ban chuyên môn, phát triển trang web VNTB và khơi dậy khả năng sáng tạo và đóng góp của các hội viên.

Vượt qua những thử thách đầu tiên cả ngoài lẫn trong, hội viên Hội NBĐLVN không có lý do gì để không kiên nhẫn tiếp tục tranh đấu cho quyền tự do báo chí và các quyền căn bản khác của người dân - nhưng sẽ thực chất và hiệu quả hơn.


Ngày 11 tháng 9 năm 2014

Thay mặt Ban lãnh đạo Hội Nhà báo độc lập Việt Nam

Chủ tịch
Nhà báo Phạm Chí Dũng
(Việt nam Thời báo)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét