NTT: Bài thơ TẢN MẠN THỜI TÔI SỐNG được viết tháng 6/1981 sau chiến tranh biên giới phía bắc. Thời đó đất nước gặp quá nhiều khó khăn và số phận dân tộc phải vượt qua nhiều sóng gió. Phải nhìn thẳng vào sự thật để xác nhận một sự thật khá đau lòng đó là sự hy sinh quá to lớn của nhân dân trong cuộc chiến tranh chống xâm lược và vật lộn với đói nghèo, đưa đất nước đi lên. Bài thơ cũng nói lên sự vỡ mộng về tình hữu nghị bị phản bội, nhưng vẫn có một niềm tin vững chắc vào dân tộc mình: “Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa”. Bài thơ đã được dịch ra tiếng Anh. Và đã được giới thiệu trên nguyentrongtao.org vào lúc: 7:33 sáng ngày 20/05/2010. Năm nay sau sự kiện Trung Quốc gây hấn 26/5, NTT xin đưa lại bài này để nhắc chúng ta về một thời đau buồn có thể lặp lại.
TẢN MẠN THỜI TÔI SỐNG
1.
Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa
Như thời đã đi qua, như thời rồi sẽ đến
Nhưng cái thời tôi sống
hẳn khác xưa
Trong bài hát thêm bom rơi, và súng
Anh yêu em anh phải đi ra trận
Vợ yêu chồng biết chờ đợi, nuôi con
Đất yêu người đất nhận làm lá chắn
Hai mươi năm không nguôi lửa chiến trường
Hai mươi năm không ngày nào vắng người chết đạn
Khăn tang bay người sống trắng mái đầu
Đâu cũng gặp những nghĩa trang liệt sĩ
Chiến tranh chấm dứt rồi mà nào dễ tin đâu!
2.
Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa
Nhưng màu hoa thời tôi thì có khác
Xe đến công trường bay mù bụi cát
Màu hoa thường lấm bụi suốt mùa khô
Lúa ngậm đòng lụt bão đến xô bồ
Nhà đang dựng thiếu xi măng, thiếu gạch
Bao đám cưới chưa có phòng hạnh phúc
Mây ngổn ngang lam lũ những dáng người
Anh nhớ em nhớ về phía cuối trời
Nơi đất mới khai hoang chân em dầm trong đất
Em nhớ anh nhớ về nơi bóng giặc
Cứ rập rình quanh cột mốc đêm đêm
Gió thầm thào như chẳng thể nguôi yên
Gạo thịt cửa hàng nhiều khi không đủ bán
Con phe sục khắp ga tàu bến cảng
Giá chợ đen ngoảnh mặt với đồng lương…
Có bao người ước cuộc sống bình thường
Như một thuở xa xôi mình đã có
Thuở miếng ăn không phải bàn đến nữa
Thuở chiến tranh chưa chạm ngõ nhà mình
Có bao người bạc bẽo với quê hương
Thả số phận bập bềnh vào biển tối
Thời tôi sống có bao nhiêu câu hỏi
Câu trả lời thật không dễ dàng chi!…
3.
Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa
Chỉ vết thương rồi thời gian làm sẹo
Vầng trăng mọc vào thơ mỗi ngày dường đổi mới
Người lo toan vầng trăng chẳng yên tròn
Tôi sống thời không thể đứng quay lưng
Bao biến động dễ đâu nhìn thấy được
Bờ thẳng hơn những cánh đồng hợp tác
Đê sông Hồng sau màu lũ thêm cao
Tàu ngoài khơi vừa phát hiện mỏ dầu
Đập thủy điện sông Đà đang xây móng
Tờ báo đẫm mồ hôi bỗng sáng dòng tin ngắn:
“Nhà máy giấy Bãi Bằng vừa ra mẻ đầu tiên”
Thời đã qua sẽ chẳng khỏi ngạc nhiên
Nếu trở lại bây giờ vẫn quần nâu dạo phố
Thời tôi sống cả đến bầy em nhỏ
Diện quần bò nhảy theo điệu nhạc vui…
Đài thêm nhiều những bài hát yêu nhau
Những điệu múa ba-lê hồng hào thêm sân khấu
Cái mới đến ngỡ ngàng rồi nhập cuộc
Báo bớt trang báo thêm chút thơ tình
Thơ chưa hay thì thơ nói thật lòng
Ai giả dối rồi biết mình lầm lỗi
Thời tôi sống có bao nhiêu câu hỏi
Câu trả lời thật không dễ dàng chi!…
4.
Khi đang đắm yêu nào tin được bao giờ
Rồi một ngày người yêu ta đổi dạ
Rồi một ngày thần tượng ta tan vỡ
Bạn bè thân thọc súng ở bên sườn
Sau cái bắt tay xòe một lưỡi dao găm
Kẻ tình nguyện giữ nhà muốn chiếm nhà ta ở
Tấm ảnh Mao treo lẫn màu cờ đỏ
Tay ta treo đâu nghĩ có một lần!…
Như con chiên sùng đạo chợt bàng hoàng
Nhận ra Chúa chỉ ghép bằng đất đá
Thời tôi sống thêm một lần súng nổ
Trái tim đau rỏ máu dọc biên thùy…
5.
Rồi thời gian qua đi rồi tuổi trẻ qua đi
Ai sau tôi ở vào thời sắp đến
Thời không còn khổ đau thời không còn nghèo túng
Đọc thơ tôi xin bạn chớ chau mày.
Bạn hãy quên đi vất vả những hàng ngày
Bao lo lắng đời thường từng làm tuổi xanh ta bạc tóc
Chỉ Hy vọng và Niềm tin giúp ta thêm sức lực
Câu thơ này xin bạn nhớ giùm cho:
Những bông hoa vẫn cứ nở đúng mùa!…
Hà Nội, tháng 6.1981
SCATTERED STORIES ABOUT THE TIME I LIVE
1.
The flowers still bloom in the right season
As in time past and time still to come
But the time I live
is definitely different from the past
Inside the songs, falling bombs and guns exist
I love you, I must go to war
Wives who love husbands know how to wait, their children to raise
Land loves its people, land accepts its role as shelter
Enduring twenty years of non-stop fires from battles
Twenty years in which there was no day without people dying from bullets
Funeral clothes whitened the heads of those who lived
Everywhere one sees the graves of soldiers sacrificed during the war still
The war stopped, it is not easy to believe!
2.
The flowers still bloom in the right season
But their colours are different during my time
Vehicles come to work at construction sites where dust and sand fly
The flowers´ colours bathe in dust during the season when it remains dry
Rice plants ready to bloom have to meet the storms
Houses under construction run out of bricks and cement
There are many marriages, happy rooms they require
As anguished human figures exhausted from toil – clouds lie
I miss you, my longingness turns to the horizon
When new land is discovered, your feet sink into the earth
You miss me, your longingness turns to enemy’s shadows´s search
Those still anticipating threat at the borderline every night
Wind whispers as wind cannot forget
Meat and rice are often scarce in shops
Traders scour every corner of stations and ports
Black market prices scorn regular salaries…
Many people wish for a normal life
A life in which we had distance
Where we didn’t have to think about what to eat
Where our gates had remained untouched by war
Many people turn cold against the motherland
Let their fates float into the dark ocean
During the time I live, there are many questions
It’s not easy to find the solutions!…
3.
The flowers still bloom in the right season
Only wounds will time heal to form scars
Moon grows into poetry, each day seems to be new
But with people’s concerns, the moon cannot remain full at peace
I live in a time when I cannot turn away
It’s not easy to see the changes and events taking place
Cooperative fields – their dikes got straighter
After the flash flood – Red River’s bank higher
Ships out in the ocean have just discovered an oil reserve
The foundation for Da River´s hydroelectricity power station is being laid
Sweat-laden newspapers suddenly light up with the brief news:
“Bãi Bằng paper factory – a first batch – has just been produced”
Time past would certainly be surprised
to observe the current time, to find brown pant-clad people still going out in the streets
In the time I live, even the children we meet
Are wearing jeans and dancing to happy tunes …
Radios have added many love songs
Ballet dancers have added colours to performances
New matter has come along, felt a bit lost, then joined in
Newspapers have cut pages, a little more poetry they print
Poetry not yet perfected is honest poetry
Whoever lies, some day his own mistakes he’ll see
During the time I live, there are many questions
It´s not easy to find the solutions!…
4.
When deeply in love, one could never believe
The day comes when our lover changes her heart
The day comes when our idol shatters
Best friends jab guns against our ribs
After each hand-shake, a combat knife suddenly appears
Those who volunteer to protect our home, our home they want to occupy
Mao´s picture hung together with the colour of our red flag
Our hands hang these without even one thought!…
As devoted followers one day shocked
To find out God is only pieced together from clay and stones
During the time I live, once again guns fire
Painful hearts bleed along the borderline…
5.
So time passes and our youth passes
Those born after me live in the coming time
The time without suffering without poverty
While reading my poetry, please let no frown plague thee.
Please forget the daily hardship
The daily worries which have aged our youth
Only Hope and Belief give us more strength
And this verse I beg you to bethink:
The flowers still bloom in the right season!…
Hanoi, June 1981
Bản dịch tiếng Anh của Nguyễn Phan Quế Mai và Hilary Watts
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét