Đại Vệ Chí Dị | for everyone |
Nước Vệ triều nhà Sản năm thứ 66. Đầu mùa hạ khí trời mát mẻ lạ thường.
Năm ấy vật giá leo thang vùn vụt, người dân chưa hết ngỡ ngàng vì thứ này lên giá đã phải giật mình với thứ khác.
Ở hồ Lục giữa kinh kỳ, có một con rùa sống mấy trăm năm, bỗng nhiên nổi lên liên tiếp, toàn thân tróc lở, nhất là phần mai loét hết. Có kẻ rành thuật bói toán nhìn mai rùa phán rằng.
- Mai là nơi cốt tử của rùa, còn là cái nóc cao nhất như mái nhà. Vât thiêng mấy trăm năm ấy nổi lên , mai loét cả thế kia, ấy là điềm nhà dột từ nóc,bệnh này không chữa nổi.
Triều đình nghe thấy, vội vã cho người quây bắt lấy rùa mà chăm sóc. Rùa lành rất nhanh như có phép màu, có kẻ nói rằng có khi đó là con rùa khác thay thế mới nhanh được như vậy.
Bấy giờ thiên hạ lắm sự đảo điên, bỗng dưng nhiều kẻ tuổi đã thất thập cổ lai hy lại sính ra bệnh thích quan hệ loan phượng với trẻ con. Vùng nào cũng có, từ quan chức đầu tỉnh, đầu ngành đến các cụ phụ lão về hưu cũng đua nhau săn tìm trẻ con để giao cấu.
Các quan công sai triều đình tự nhiên trở chứng đồng loạt mắc bệnh thích đánh chết người, cứ gặp việc là tay dao, tay thước, cung nỏ thẳng thừng xuống đầu dân đen. Đến nỗi việc dân đến huyện đường bị đánh chết, hay trẻ em bị bắt cưỡng dâm nhiều đến nỗi thiên hạ nghe thấy mà dửng dưng.
Triều đình thấy sự thế nhiễu loạn, mới quyết sách đem tiên đế ra làm tấm gương cho thiên hạ học tập. Ngõ hầu nhờ đó mà thiên hạ bớt tính hoang dâm, tàn bạo. Nhiều tiền của bỏ ra để phát động phong trào học tập tấm gương tiên đế. Thế nhưng đằng đẵng mấy năm, tình hình xã hội chả khá lên tí nào, thậm chí lại còn đổ đốn hơn cả trước. Quan lại triều đình vò đầu, bứt tai không hiểu tại sao.
Có quan luận rằng.
- Có lẽ tại cuộc học tập này chưa gắn với liền với thiết thực cho lên bà con nhân dân mới không gắng học theo, chứ tiên đế ta anh minh, đạo đức ngời ngời, lẽ nào mười phần dân chúng không thấm nhuần được một , hai phần. Được thế là may lắm rồi.
Các quan bí quá, thấy có lời nói vậy như chết đuối vớ phải cọc, ai cũng nhao nhao cho rằng thiên hạ chưa thấy cái thiết thực do học tập tấm gương tiên đế mới vậy mà thôi.
Triều đình lại lập cho một ban, chuyên trách tìm việc gì thiết thực để gắn cho cuộc học tập tấm gương tiên đế.
Lúc ấy một số quan lại địa phương hùa với bọn nhà giàu, làm kế sách chiếm đất của dân. Nhân dân uất lắm mới kéo nhau lên kinh kỳ để kiện, khi đi họ mang theo di ảnh tiên đế, lập bàn thờ, có nơi công kênh kiệu cả di ảnh tiên đế đi hàng đoàn. Đơn kiện tới tập gửi lên triều đình. Quan trên đang thẩm đơn, đòi kẻ thuộc cấp lên để thẩm vấn. Kẻ ấy mang vàng đút lót cho thư lại xin giúp. Thư lại nói rằng
- Giờ chỉ có cách này mới cứu được ông, muốn xuôi xin thêm vài trăm lượng nữa, kế ấy thế này, thế này....
Kẻ kia nghe xong vỗ đùi
- Thật là cao kiến, mỗ xin vâng lời quan anh.
Mấy hôm sau thiết triều, đến chuyện đất đai dân khiếu kiện bị lôi ra bàn. Quan trên mới nói.
- Chuyện đất đai của nhân dân là chuyện nhỏ, quan huyện xứ Đoài tuy phạm tội nhỏ nhưng lại có công lớn mà chúng ta phải sáng suốt nhìn nhận khách quan nhiều chiều mới thấy rõ, là công trạng của quan huyện X rất có giá trị trong thời buổi này, thời mà đạo đức khắp nơi xuống cấp trầm trọng như hiện nay.
Các quan trong triều mới lao xao hỏi công trạng gì vậy.
Quan kia e hèm rồi nói.
- Đó là quan huyện xứ Đoài đã vận động được dân chúng hăng hái tự giác tôn kính tiên đế, chả phải là dân xứ ấy lập ban thờ tiên đế, người người mang di ảnh của người một cách thành kính hay sao. Họ đòi đất là chuyện nhỏ, cái lớn là dân xứ ấy muốn nêu cao tấm gương tôn kính tiên đế cho thiên hạ noi theo là chính...
Triều đình nghe thấy ai cũng hài lòng.
Quan huyện xứ Đoài vì thế bỗng nhiên lại được cất nhắc lên trên tỉnh vì có công lớn trong cuộc vận động hình ảnh tiên đế trong nhân dân. Mặc kệ đơn kiện thưa tới tấp,quan lên trên rồi, dân cũng chả còn biết kiện ai, ai nấy đều lặng lẽ về nhà lo kiếm miếng cơm. Di ảnh tiên đế mang về nhà không biết làm gì, đành treo lên trên tường đợi khi nào có dịp tốt lại mang đi kiện.
Thế là tự dưng xứ Đoài lại là điểm nổi bật trong cuộc học tập tấm gương tiên đế, các quan lại xứ khác cử người về học hỏi mô hình kinh nghiệm để phát động rộng rãi khắp nơi.
Năm ấy vật giá leo thang vùn vụt, người dân chưa hết ngỡ ngàng vì thứ này lên giá đã phải giật mình với thứ khác.
Ở hồ Lục giữa kinh kỳ, có một con rùa sống mấy trăm năm, bỗng nhiên nổi lên liên tiếp, toàn thân tróc lở, nhất là phần mai loét hết. Có kẻ rành thuật bói toán nhìn mai rùa phán rằng.
- Mai là nơi cốt tử của rùa, còn là cái nóc cao nhất như mái nhà. Vât thiêng mấy trăm năm ấy nổi lên , mai loét cả thế kia, ấy là điềm nhà dột từ nóc,bệnh này không chữa nổi.
Triều đình nghe thấy, vội vã cho người quây bắt lấy rùa mà chăm sóc. Rùa lành rất nhanh như có phép màu, có kẻ nói rằng có khi đó là con rùa khác thay thế mới nhanh được như vậy.
Bấy giờ thiên hạ lắm sự đảo điên, bỗng dưng nhiều kẻ tuổi đã thất thập cổ lai hy lại sính ra bệnh thích quan hệ loan phượng với trẻ con. Vùng nào cũng có, từ quan chức đầu tỉnh, đầu ngành đến các cụ phụ lão về hưu cũng đua nhau săn tìm trẻ con để giao cấu.
Các quan công sai triều đình tự nhiên trở chứng đồng loạt mắc bệnh thích đánh chết người, cứ gặp việc là tay dao, tay thước, cung nỏ thẳng thừng xuống đầu dân đen. Đến nỗi việc dân đến huyện đường bị đánh chết, hay trẻ em bị bắt cưỡng dâm nhiều đến nỗi thiên hạ nghe thấy mà dửng dưng.
Triều đình thấy sự thế nhiễu loạn, mới quyết sách đem tiên đế ra làm tấm gương cho thiên hạ học tập. Ngõ hầu nhờ đó mà thiên hạ bớt tính hoang dâm, tàn bạo. Nhiều tiền của bỏ ra để phát động phong trào học tập tấm gương tiên đế. Thế nhưng đằng đẵng mấy năm, tình hình xã hội chả khá lên tí nào, thậm chí lại còn đổ đốn hơn cả trước. Quan lại triều đình vò đầu, bứt tai không hiểu tại sao.
Có quan luận rằng.
- Có lẽ tại cuộc học tập này chưa gắn với liền với thiết thực cho lên bà con nhân dân mới không gắng học theo, chứ tiên đế ta anh minh, đạo đức ngời ngời, lẽ nào mười phần dân chúng không thấm nhuần được một , hai phần. Được thế là may lắm rồi.
Các quan bí quá, thấy có lời nói vậy như chết đuối vớ phải cọc, ai cũng nhao nhao cho rằng thiên hạ chưa thấy cái thiết thực do học tập tấm gương tiên đế mới vậy mà thôi.
Triều đình lại lập cho một ban, chuyên trách tìm việc gì thiết thực để gắn cho cuộc học tập tấm gương tiên đế.
Lúc ấy một số quan lại địa phương hùa với bọn nhà giàu, làm kế sách chiếm đất của dân. Nhân dân uất lắm mới kéo nhau lên kinh kỳ để kiện, khi đi họ mang theo di ảnh tiên đế, lập bàn thờ, có nơi công kênh kiệu cả di ảnh tiên đế đi hàng đoàn. Đơn kiện tới tập gửi lên triều đình. Quan trên đang thẩm đơn, đòi kẻ thuộc cấp lên để thẩm vấn. Kẻ ấy mang vàng đút lót cho thư lại xin giúp. Thư lại nói rằng
- Giờ chỉ có cách này mới cứu được ông, muốn xuôi xin thêm vài trăm lượng nữa, kế ấy thế này, thế này....
Kẻ kia nghe xong vỗ đùi
- Thật là cao kiến, mỗ xin vâng lời quan anh.
Mấy hôm sau thiết triều, đến chuyện đất đai dân khiếu kiện bị lôi ra bàn. Quan trên mới nói.
- Chuyện đất đai của nhân dân là chuyện nhỏ, quan huyện xứ Đoài tuy phạm tội nhỏ nhưng lại có công lớn mà chúng ta phải sáng suốt nhìn nhận khách quan nhiều chiều mới thấy rõ, là công trạng của quan huyện X rất có giá trị trong thời buổi này, thời mà đạo đức khắp nơi xuống cấp trầm trọng như hiện nay.
Các quan trong triều mới lao xao hỏi công trạng gì vậy.
Quan kia e hèm rồi nói.
- Đó là quan huyện xứ Đoài đã vận động được dân chúng hăng hái tự giác tôn kính tiên đế, chả phải là dân xứ ấy lập ban thờ tiên đế, người người mang di ảnh của người một cách thành kính hay sao. Họ đòi đất là chuyện nhỏ, cái lớn là dân xứ ấy muốn nêu cao tấm gương tôn kính tiên đế cho thiên hạ noi theo là chính...
Triều đình nghe thấy ai cũng hài lòng.
Quan huyện xứ Đoài vì thế bỗng nhiên lại được cất nhắc lên trên tỉnh vì có công lớn trong cuộc vận động hình ảnh tiên đế trong nhân dân. Mặc kệ đơn kiện thưa tới tấp,quan lên trên rồi, dân cũng chả còn biết kiện ai, ai nấy đều lặng lẽ về nhà lo kiếm miếng cơm. Di ảnh tiên đế mang về nhà không biết làm gì, đành treo lên trên tường đợi khi nào có dịp tốt lại mang đi kiện.
Thế là tự dưng xứ Đoài lại là điểm nổi bật trong cuộc học tập tấm gương tiên đế, các quan lại xứ khác cử người về học hỏi mô hình kinh nghiệm để phát động rộng rãi khắp nơi.
2704fong wrote on Apr 25 Sở dĩ cuộc vận động "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức HCM" chưa mang lại được kết quả như mong muốn là vì những người tổ chức chưa có được một kế hoạch cụ thể, chu đáo, nhắm vào những đối tượng cần nhắm đến, đó là các cán bộ của Đảng, công chức nhà nước. Ở vị trí càng cao, họ càng phải thấm nhuần sâu sắc đạo đức tư tưởng của Người. Việc học tập phải được tổ chúc thường xuyên, theo hệ tập trung dài hạn, dứt khoát không thể học theo kiểu chuyên tu, tại chức. Tôi xin mạnh dạn đề xuất với Ban Chấp hành TW một kế hoạch như sau : 1/. Triệu tập học tập tập trung với thời gian học là 20 năm áp dụng đối với tất cả các Ủy viên Bộ Chính trị và các lãnh đạo Nhà nước ở cấp tương đương như Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ. 2/. Học tập tập trung với thời gian 15 năm : Áp dụng cho tất cả Ủy viên TW Đảng, các phó Thủ tướng, bộ trưởng trong Chính phủ, Chánh án tòa án nhân dân tối cao, Viện trưởng Viện KSND tối cao cùng tất cả các Bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương. 3/. Thời hạn học 10 năm : Áp dụng cho các tỉnh ủy viên và các cán bộ nhà nước cấp tương đương. 4/. Thời hạn học tập trung 5 năm : Áp dụng cho tất cả các cán bộ Đảng và Chính quyền thuộc cấp quận, huyện, thị xã. 5/. Thời hạn 3 năm : Áp dụng cho tất cả các cán bộ cấp phường xã. 6/. Đối với toàn thể nhân dân : Học tập trung 3 tiết, mỗi tiết 45 phút. Dân ta vốn thông minh, học ít, hiểu nhiều. Thế cũng là quá đủ. Đối với các đối tượng từ mục 1 đến mục 5 : Trường học cần được bố trí ở nơi yên tĩnh, tốt nhất ở các vùng núi cao hẻo lánh hoặc các đảo xa xôi. Hạn chế tối đa việc thăm viếng của thân nhân để các học viên tập trung trí tuệ vào việc học tập và không bị xao lãng vào những việc tầm thường của đời sống hàng ngày. Tôi tin rằng với một kế hoạch như vậy, nhất định cuộc vận động "Học tập và làm theo tư tưởng đạo đức HCM" sẽ mang lại kết quả tích cực, góp phần to lớn vào công cuộc xây dựng một nước VN hòa bình thống nhất độc lập dân chủ và giàu mình như lời mong muốn cuối cùng của Bác. |
songthu wrote on Apr 25 .... họ đòi đất là chuyện nhỏ, người người tự giác mang di ảnh tiên đế ...đi bụi mới là chuyện không nhỏ (?) Hic! Nước Đại Vệ truyền đời đến triều sản năm thứ 66 thật lắm chuyện kỳ dị, chưa thấy vị quan nhân nào đáng mặt yêng hùng : " Làm trai cho đáng nên trai - Xuống đông, đông tĩnh - lên đoài , đoài yên " ... Quan xứ đoài ấy lại càng khét tiếng ... kỳ quái dị . Tiếng kỳ đồn xa, tiếng quái đồn 3 ngày đường ... |
hongha123 wrote on Apr 25 ...Lại nói về một ông thầy biện lý sống ở phía Nam kinh thành bị triều đình bỏ tù ba năm về tội trốn thuế,ngày mãn hạn tù,vợ con đến cửa ngục chờ đón mấy ngày không thấy được tha. Đến nay đã quá hạn ngoài nửa năm trời mà vẫn chẳng có tin tức gì cả,có tin đồn đã bị hại chết trong ngục,nếu đúng như vậy thì dã man quá ! chẳng còn biết ra sao nữa ,dưới ách tàn bạo đê tiện của triều nhà Sản điều gì cũng có thể xẩy ra... |
mitkite wrote on Apr 25 Theo luật tạo hóa (Thiện thắng Ác), cả triều đại do chúa Sản Dũng condom cầm đầu rồi sẽ thăng. Điểm quan trọng được đặt ra là đám thần dân nô lệ có đủ trình và lực để xây dựng đất Dại Vệ từ đống tro hoang tàn đổ nát, khi di sản của Dũng condom tạo ra: 1) Một tầng lớp trí thức có tầm nhìn ko cao hơn mu rùa với 1 resume đã từng phong thánh Cụ Rùa cho 1 con rùa được sinh ra để làm mồi nhậu mang tên Mu Rùa Ba Ba. 2) Một nền giáo dục chuyên cấp bằng tiến sĩ Ken, Chích, Hút, Tango, Gái Gú vv... 3) Tàu bựa đã cầm sổ đỏ của đất Đại Vệ. Khi băng đảng Dũng condom thăng, Tàu bựa chỉ nhẹ nhàng hét giá chuộc lại đất thôi cũng đủ làm thần dân ứa máu mật. Ko dám nghĩ xa thêm về hậu quả của loài sản Dũng condom tạo ra. Quá bi đát luôn. |
kieugiang wrote on Apr 25 Ngày trước, thông báo đi " Học Tập " có mười ngày, mà sau đó hầu hết trên 10 niên mới trở lại gia đình... Nay Bác 2704fong lại cho đi " Học Tập Gương..." những 20 năm... Vậy sẽ hóa thành 200 năm... thì làm sao các cụ Bộ Chính Trị chịu sao thấu !!! Nhưng mà kế hoạch của bác thật là công bằng và trí tuệ cực kỳ.... |
thoimom wrote on Apr 25 khổ nỗi tiên đế tuy tiên đế không có chánh cung nhưng nàng hầu và thiêp hơi bị nhiều nhưng triều đình cùng tiên đế nhất một lòng nói dối tiên đế còn tringggggggggggggggg thế nên bàn dân thiên hạ học tập cái mẹ gì ,chả nhẽ học tập cái thói điêu ngoa của tiên đế, hay là bàn dân thiên hạ học tập và noi gương theo tiên đế kỹ qúa nên thiên hạ mói có ngày nay?????????????????????? |
noibuonnhuoctieu wrote today at 12:49 AM, edited today at 2:26 AM Nghe nói mai rùa bị loét như vậy, phần vì điềm báo "nhà dột từ nóc", phần vì nóc nhà Đông Dương (Tây Nguyên) đang bị người nước lạ mai phục, đào xới cho ra bùn đỏ (màu đỏ là màu cách mạng). Lại nữa, thuở tiên đế còn sinh thời, có ít nhất hai tác giả là Trần Dân Tiên và T. Lan đã viết sách kể chuyện, ca ngợi cuộc đời hoạt động của người rất hay. Sau này chẳng thấy tăm hơi, tung tích của hai vị này nữa. Người ta ngờ rằng hai vị này không cha không mẹ, từ dưới lỗ nẻ chui lên, làm xong phận sự ca tụng rồi về trời vui thú điền viên luôn. Có người khác lại nghĩ đó chính là tiên đế hóa thân để nêu gương đạo đức cách mạng, tự ca tụng mình cho toàn đảng toàn dân noi theo. Cho nên ngày nay hậu duệ tiên đế rất giỏi xảo ngôn, "miệng như loài Sản", ví dụ như: " Ở Việt Nam không hề có tù nhân lương tâm, chỉ có ... hai bao cao su đã qua sử dụng". |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét